1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mãn đình phương - Đa Mộc Mộc Đa (Chương 5) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5.

      Editor: Trạch Mỗ

      nha đầu là dùng bà tử và nha đầu, thiếp mới có thể có những người sai sử này.



      Đoàn Nhị gia lập tức từ trong miệng Ngô Phùng thị lĩnh hội ra thân phận tương lai của Miên Hoa, chỉ sợ trước khi Ngô nhị tỷ gả vào, Miên Hoa chính là nửa bầu trời của Ngô gia trong phòng rồi.



      Nhạc mẫu tương lai này chuyện, lại là ra mặt thay cho Ngô nhị tỷ, Đoàn Nhị gia có khó xử nên đáp ứng, kết quả vừa về tới Đoàn gia, Đoàn Chương thị thấy Miên Hoa phía sau , mặt lập tức đen lại.



      Miên Hoa thập phần nhu thuận, vừa vào nhà lập tức quỳ xuống dập đầu, sau khi Đoàn Nhị gia ngồi xuống uống trà, rất tự nhiên cầu nàng rót trà hầu hạ, Đoàn Chương thị đến hỏi tiếng cũng kịp, nàng nhìn Miên Hoa đứng phía sau Đoàn Nhị gia từ xuống dưới, hỏi: “. . . . . . Đây làm sao ra ngoài chuyến lại mang về nha đầu rồi?”



      Đoàn Nhị gia dường như là nhìn thấy sắc mặt của Đoàn Chương thị, rất bình tĩnh kể lại lời của Ngô Phùng thị, chỉ lược qua Ngô nhị tỷ nhắc tới.



      Đoàn Chương thị nghe là Ngô Phùng thị đưa cho Đoàn Nhị gia, lại thấy tim phổi dẫn về như vậy, suýt nữa giận đến hộc máu!



      Nàng vốn chuẩn bị hai nha đầu cho Đoàn Hạo Phương, nhưng là hai nha đầu này cùng Miên Hoa đứng chung chỗ, vốn thoạt nhìn còn rất xuất chúng lập tức giống như tảng than đá có chút màu sắc nào. Nàng là muốn cho nhi tử sinh tôn tử, phải muốn cho nhi tử trầm mê trong nữ sắc, cho nên nha đầu được chọn này đều trong quy trong củ.



      Ngô Phùng thị là muốn làm cho Ngô lão gia từng duyệt qua vô số hoa cũng phải hai mắt tỏa sáng, cho nên Miên Hoa được chọn phải là diễm lệ phi phàm.



      Vừa so sánh hai bên này, ngay cả Đoàn Hạo Phương cũng chỉ có thể thừa nhận ánh mắt Ngô Phùng thị rất tốt, nhớ kỹ Miên Hoa, lại nhớ được hai nha đầu khác lớn lên là cái dáng vẻ gì.



      Đoàn Chương thị mở miệng mấy lần, hết lần này đến lần khác muốn giữ Miên Hoa ở lại bên cạnh mình, nhưng đây chẳng qua là nha đầu Ngô Phùng thị đưa tới, nếu bây giờ nàng biểu ra là thích nha đầu Ngô gia này, lúc này thời gian Ngô nhị tỷ vào cửa vẫn còn sớm, Ngô Phùng thị có thể có ở bên ngoài chờ nàng. Càng nghĩ, nàng có mở miệng, dù sao cái chính Ngô nhị tỷ ở phía sau, nàng nghĩ ra tay trong tranh chấp bà tức cũng cần vội trong chốc lát. Dù sao chẳng qua là nha đầu mà thôi!



      Đoàn Chương thị hung hăng nhìn như muốn khoét thủng khuôn mặt xinh đẹp chói mắt của Miên Hoa, gọi ra hai nha đầu mình chuẩn bị, dứt khoát hơi đẩy tất cả vào trong phòng Đoàn Hạo Phương.



      Đoàn Nhị gia trở về phòng, ba nha đầu mới đứng thành hàng, vẫn là liếc mắt cái là nhìn trúng Miên Hoa, chỉ trách nha đầu này quá nảy nở rồi. Luyện chữ chốc đọc sách lát, Đoàn Nhị gia quang minh chính đại ôm lấy Miên Hoa lên giường.



      Ở Ngô gia Nhị tỷ nằm ở giường giương mắt nhìn nóc nhà, trong đầu ngăn được xoay quanh. Hôm nay thấy Đoàn Hạo Phương dẫn Miên Hoa ra ngoài, bóng lưng hai người đặt ở cùng nhau thấy thế nào làm sao cũng được tự nhiên. Miên Hoa lúc ở trong phòng nhìn biết điều như vậy, nhưng khi nàng ta đứng ở bên cạnh Đoàn Hạo Phương lại làm cho người xem thuận mắt. ràng nàng ta vẫn là cúi đầu ở phía sau người khác, nhưng Nhị tỷ chính là cảm thấy dáng vẻ lúc này của nàng ta là giả vờ, phải !



      Nàng trở mình mạnh. ràng lắm lúc này là mình nghĩ nhiều, hay là có chuyện đó.



      Tự tay đưa nữ nhân cho chồng tương lai của mình, cũng chỉ là bây giờ mới có thể có chuyện lạ này! Việc này nếu đặt ở trước kia cho dù là giết nàng nàng cũng làm được!



      Nhị tỷ rầu rĩ trong lòng, lần đầu hoài nghi mình đến nơi này có khả năng cũng phải để hưởng phúc.



      Trong đầu của nàng lại nhớ lại dáng vẻ khi đó của Đoàn Hạo Phương.



      Lần trước gặp mặt xong nàng cũng sắp gần như quên mất diện mạo của , hôm nay khi Miên Hoa dẫn tiến vào mới đột nhiên nét.



      Vẻ mặt lúc từng bước tới chỗ nàng, lúc ngồi xuống bưng trà lúc cười, cuối cùng nàng để cho Miên Hoa theo , kinh ngạc của của , cuối cùng vui mừng. . . . . .



      Nhị tỷ gãi ngực lật gối.



      Nàng hối hận! Sao nàng lại có thể có suy nghĩ đưa nữ nhân cho ở trong đầu? Nhưng hối hận này cũng chỉ lên trong nháy mắt. Nàng lặp lại nhớ lại ánh mắt Đoàn Hạo Phương ngay lúc đó vui mừng và sau cùng nhìn nàng, là thích nàng làm như vậy. Mà lý trí cũng biết nàng làm như vậy là đúng.



      Vậy rốt cuộc là đúng chỗ nào rồi? Cỗ bất an này của nàng lại là từ đâu tới đây?



      Nhị tỷ hơn nửa đêm ngủ, ngày hôm sau lên nổi tinh thần. Ngô Phùng thị lo lắng gọi nàng tới nhìn xem, Nhị tỷ ghé vào trong ngực nàng đứng dậy, nàng liền vỗ lưng Nhị tỷ khẽ hỏi: “Nhị nha đầu, con sao vậy?”



      Nhị tỷ lên tiếng, nàng chỉ là tặng nữ nhân cho trượng phu tương lai mình chỉ gặp qua hai lần có thể khó chịu thành như vậy, vậy Ngô Phùng thị phải đích thân chọn nha đầu xinh đẹp cho trượng phu của ba đứa mình sinh, vậy trong lòng nàng chỉ sợ giống như dao cắt.



      Nữ nhân nơi này đều sống như vậy ư? Sau này nàng cũng phải như vậy ư?



      Nghĩ đến đây trong lòng Nhị tỷ run lên, toàn thân phát lạnh.



      có việc gì, có việc gì, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, xe đến trước núi ắt có đường. Đời này nàng cũng là khởi điểm cao, giống đời trước vô dụng như vậy.



      Có thể tưởng tượng qua những nữ nhân kia: nàng bên này đưa Miên Hoa, nghe Ngô Phùng thị Đoàn gia cũng chuẩn bị tốt cho rồi, vậy chỉ người. Nàng nghĩ tới những nữ nhân kia trong lòng hốt hoảng.



      Sau này nàng phải để những nữ nhân kia làm sao bây giờ? Đưa Miên Hoa qua trước nàng nghĩ là đợi sau này nàng gả qua, nàng liền nuôi nàng ta, chỉ cho là thêm nha đầu. Nhưng nàng đúng là nghĩ tới, nếu là nàng gả qua, Đoàn Hạo Phương còn vào phòng Miên Hoa, nàng vẫn là nuôi nàng ta?



      Nàng vốn cho là những nữ nhân này chẳng qua là chuyện nàng trước khi gả, đợi nàng gả rồi, dĩ nhiên là có chuyện của các nàng rồi.



      Nhưng nhìn Ngô Phùng thị, lại nghĩ tới dáng vẻ hôm qua của Đoàn Hạo Phương.



      Sau này đợi nàng gả rồi, liền có những nữ nhân kia rồi? Nếu là có, nàng để các nàng làm sao bây giờ?



      Đoàn Chương thị chống đỡ nửa đêm ngủ, nghe sau đó giận đến khó chịu trong ngực. Thầm mắng nam nhân này chính là nam nhân! Tham hoa háo sắc!



      Năm đó Ngô nhị tỷ muốn kết thân, Đoàn Chương thị đồng ý chính là nguyên nhân cũng là bởi vì nàng còn tuổi, chờ vào cửa còn sớm. Nàng vừa có lòng kết cửa hôn nhân tốt cho nhi tử, vừa lại sợ hãi lo lắng sau khi con dâu vào cửa thế lực quá mạnh nàng bà bà này dễ quản giáo, sau ngàn suy vạn nghĩ, nàng chọn trúng Ngô gia Nhị nương. Gia thế tốt, cái này thể chê, cho dù là trong thành đến Ngô lão gia thôn Ngô gia, đó cũng là nhân vật nổi tiếng. Rất tốt là tuổi còn ! đến mức nàng có thể trước khi Ngô nhị tỷ vào cửa để cho Đoàn Hạo Phương nạp thiếp sinh con! Đây chính là quang minh chính đại, Ngô nhị tỷ quá , có đạo lý nam phải chờ nữ!



      Chờ Ngô nhị tỷ vào cửa sinh hạ nhi tử nàng sớm ôm trưởng tôn ít nhất cũng phải năm sáu tuổi ngồi ở chỗ đó rồi! Như vậy Ngô nhị tỷ còn thể xem sắc mặt của nàng sao?



      Nam nhân luôn là coi trọng đối với mỗi đứa , mà Ngô nhị tỷ vào cửa đừng là đứa thứ nhất của Đoàn Hạo Phương, chỉ sợ đến nhi tử đầu tiên cũng sinh ra lâu rồi! Ngô nhị tỷ lại chưa chắc xinh đẹp nhiều lắm, nha đầu quê mùa ở nông thôn, lại có đứa làm chỗ dựa, nàng ta dù cho là nhà mẹ đẻ cứng rắn, chỉ cần có nam nhân đứng ở sau lưng nàng ta, nàng ta ở Đoàn gia cũng phải mặc nàng định đoạt.



      Đoàn Chương thị nghĩ tới đây trong mộng cũng muốn cười tỉnh, nhưng Miên Hoa vừa vào cửa nàng liền phát , mặc dù Ngô nhị tỷ hơi , nhưng Ngô Phùng thị cũng phải là kẻ dễ bắt nạt. Nàng lần đầu cảm thấy tính toán của mình khi đó quá đơn giản.



      Đoàn Nhị gia đối với Miên Hoa mới mẻ được nửa tháng, Đoàn Chương thị buồn bực trong ngực nửa tháng, nửa tháng sau, Đoàn Nhị gia bắt đầu chọn hai đứa nha đầu khác chơi đùa, Đoàn Chương thị mới nhàng thở ra. Cho dù là Miên Hoa kia thực sinh hạ đứa , chỉ cần hai đứa nha đầu khác cũng sinh đứa , mình nàng ta cũng dậy nổi sóng lớn!



      Miên Hoa vào Đoàn gia được nửa tháng, trong mỗi ngày nơm nớp lo sợ, khó khăn lắm mới thoải mái chút, người gác cổng lại báo Ngô gia can nương của nàng đến thăm nàng. Miên Hoa lập tức chuẩn bị tinh thần qua gặp “can nương” của nàng.

      (Can nương: Mẹ nuôi)



      Can nương cho nàng hai hộp son mới, giao cho nàng : “Đều ở chung phòng, con cần phải sống chung hoà thuận cùng người ta, thể để cho người ta nha đầu từ Ngô gia tới hiểu chuyện. Có việc gì con phải cướp làm, có việc tốt con cũng phải tặng cho người ta. Đừng can nương con thương con, đây là son can nương tự mình bỏ tiền mua cho con, nhớ kỹ tặng cho hai nương cùng phòng con đấy.”



      Miên Hoa và hai nha đầu kia cùng công dụng, lại còn có thân phận, cho nên ở chung phòng. Nàng run run giơ tay nhận lấy hai hộp son kia, cứng nhắc nghiêm mặt gật đầu đáp ứng.



      Can nương lại dặn nàng hai câu mới thả nàng trở về.



      Miên Hoa nắm chặt son, giống như cái hộp kia là thứ phỏng tay trở về phòng, run run đưa đồ vật cho hai nha đầu kia, sau này trong phòng phàm là đun nước quét rác mở cửa sổ đổ dạ hương, nàng lúc nào cũng giành làm.



      Đổ dạ hương: đổ bô ( ngắn gọn cho lịch )



      Hai nha đầu kia trong lòng biết diện mạo của mình kém Miên Hoa, lại biết nàng là tâm phúc tương lai của Đoàn Nhị nãi nãi, bình thường cũng thường thường nịnh bợ nàng, thấy nàng vừa kiêu ngạo nhân cơ hội dẫm đạp các nàng, lại thấy mọi chuyện nàng lúc nào cũng nhượng bộ, khỏi tâm cùng nàng. Các nàng cũng ràng dung mạo của mình được Đoàn Nhị gia thích, Đoàn Chương thị ràng chỉ là muốn đứa trong bụng các nàng sinh, các nàng cũng là nguyện ý nhập vào chỗ Ngô nhị tỷ, chỉ mong sau này có thể có chén cơm ăn yên lành.



      Miên Hoa sớm được dạy lúc này phải làm gì, lập tức kết nghĩa tỷ muội cũng hai nha đầu này, ba người thân thiết hơn cả tỷ muội ruột.



      Hai hộp son kia từ xuân đến thu, trong nháy mắt năm qua, ba người người có thai. Đoàn Chương thị gấp đến độ khóe miệng cũng nổi mụn, hận thể mời đại phu. Đoàn Nhị gia thoải mái, lúc này mời đại phu phải còn dùng được sao? Lúc này mới bao lâu, càng cảm thấy việc Đoàn Chương thị vội vã muốn đứa này khiến cho thoải mái, còn yên lành đứng ở chỗ này, Đoàn Chương thị vội vã muốn tôn tử như vậy làm gì?



      Đoàn Chương thị lặng lẽ mời đại phu xem cho ba nha đầu, đại phu rung đùi đắc ý chuyện đâu hồi, sau khi ba người uống đến năm mươi mấy thang thuốc, đại phu câu tạm thời xin chớ lo, đứa này nên gấp.



      Đoàn Chương thị giận suýt ngất, đúng vậy, đứa có nên gấp hay , Đoàn Nhị gia mới mười sáu tuổi, còn sớm! Nhưng nàng gấp!



      Đoàn Nhị gia chịu phối hợp, sức mới mẻ của Miên Hoa cũng trôi qua, hai nha đầu kia đến bây giờ cũng còn nhớ kỹ dáng vẻ tên tuổi. Vì thế bắt đầu càng cố gắng làm việc bên cửa hàng.



      Đoàn lão gia nghe hành vi hoang đường của Đoàn Chương thị, đành phải tới đây giải sầu cho nàng: “Con còn , nàng vội cái gì?”



      Đoàn Chương thị dĩ nhiên thể nàng là tính toán đấu đá cùng Đoàn Nhị nãi nãi còn chưa có vào cửa, chỉ ậm ừ mấy câu, Đoàn lão gia ra lệnh bảo nàng bớt quản chuyện trong phòng Đoàn Nhị gia: “Nhi tử vẫn còn ! Nàng cẩn thận khiến cho nó vét sạch cơ thể!”



      Đoàn Chương thị chỉ có thể tạm thời dừng lại tâm tư này, lại toan tính cách khác.

      ——– hết chương 5——
      Tuyết Liên thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :