1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mân Côi - Phó Du (Full+đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Màn trừng phạt như mong đợi xảy ra
      LạcLạc thích bài này.

    2. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      T tưởng có 1 màn trừng phạt nhiều xôi thịt cơ.:04(1)::013::013:
      Hoa Bỉ NgạnLạcLạc thích bài này.

    3. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      nàng ơi sao mình nhận được thông báo nàng post bài nhỉ, cả thông báo có comment nữa :-(((
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 79
      Editor: mushroom
      Lâm Mân Côi có tính tiểu thị dân như thế, phóng khoáng đâu, chỉ cần người ghét sống tốt, cực kỳ thỏa mãn.

      Bữa cơm này ăn rất sảng khoái, lại được Phương Nhược Cuồng hầu hạ vô cùng thoải mái, nên quên luôn chuyện Lâm Kiến Quốc vẫn còn ở đó.

      Chẳng qua, hôm nay có lẽ phải ngày may mắn của .

      Lúc ra về, Lâm Mân Côi theo Phương Nhược Cuồng tính tiền, lại phát bàn của bọn họ sớm được Lâm Kiến Quốc thanh toán rồi.

      lâu thấy ông ta dịu dàng săn sóc như vậy, Lâm Mân Côi hơi buồn bực: “Sao bỗng nhiên ba có tiền nhỉ?”

      Con ngươi đen của Phương Nhược Cuồng chợt lóe lên, nhưng giải đáp thắc mắc của Lâm Mân Côi, mà nắm tay đến bãi đỗ xe.

      " thôi, đưa em về nhà."

      Đối với chuyện của Lâm Kiến Quốc, Lâm Mân Côi cũng muốn quản nhiều.

      Kim Phân Phương đích thân dạy dỗ rằng chuyện của Lâm Kiến Quốc bớt nhúng tay vào, thực ra muốn nhúng tay được.

      Hai người tay trong tay tới bãi đỗ xe, còn chưa đến chỗ chiếc xe, phía sau vang lên tiếng gọi chần chờ.

      "Con trai?"

      Lâm Mân Côi vẫn chưa phản ứng kịp, nhưng Phương Nhược Cuồng nắm tay lại thoáng cứng đờ.

      cứng đờ thế này khiến sau ót toát chằng chịt mồ hôi.

      phải chứ.

      phải như nghĩ chứ.

      chứng minh, đúng như Lâm Mân Côi nghĩ

      Vừa khéo, hai người đụng phải mẹ Phương Nhược Cuồng.

      Chỉ thấy Phương Nhược Cuồng dịu dàng kêu tiếng mẹ, còn Lâm Mân Côi khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.

      May mà Phương Nhược Cuồng hề buông tay ,chỉ dừng lại chút rồi nắm tay đến trước mặt mẹ Phương.

      "Mẹ, đây là Mân Côi… con từng kể với mẹ.”

      Mẹ Phương giống như trong tưởng tượng của Lâm Mân Côi, là phu nhân rất biết bảo dưỡng. Có điềukhác với Kim Phân Phương thô lỗ, bà đứng ở đấy toát ra vẻ dịu dàng và thân thiết.

      Lâm Mân Côi tự với mình cần khẩn trương nhưng khi mở miệng vẫn lắp ba lắp bắp.

      "Bác.... Chào bác , con là Lâm Mân Côi.”

      Mẹ Phương dịu dàng cười giống như gió xuân. chỉ vậy, bà còn nhanh chóng tiến lên trước bước, cầm tay Lâm Mân Côi, vừa vỗ về vừa nhàng : “Ngoan...Bé ngoan... ngoan quá... ngoan quá.”

      Lâm Mân Côi bị ánh mắt hiền hòa của mẹ Phươngnhìn đến độ cả người nổi da gà. Cuối cùng còn cách nào khác, chỉ có thể vừa cười gượng, vừa nháy mắt ra hiệu cho Phương Nhược Cuồng.

      Phương Nhược Cuồngthấy mẹ Phương kích động quá mức, bèn ho khan tiếng, giải cứu người phụ nữ của mình khỏi ma chưởng của mẹ đại nhân.

      “Mẹ! Sao mẹ lại ở đây?”

      "À, mẹ hẹn với bạn ăn cơm ở gần đây, đúng lúc nhìn thấy xe con. Mẹ này con trai, con lâu quá rồi về nhà đó! Khi nào về ăn cơm hả?”

      Mặc dù mẹ Phương trả lời, nhưng ánh mắt cứ nhìn Lâm Mân Côi chớp mắt.

      Lâm Mân Côi cũng phải kẻ ngốc, trong lòng gióng lên hồi chuông báo động, mồ hôi lạnh trán lại càng chảy mãnh liệt hơn.

      Vẫn là Phương Nhược Cuồng kịp thời giải cứu .

      “Mẹ, trong khoảng thời gian này con hơi bận… à… con rảnh về ngay.”

      Mẹ Phương hình như có chút thất vọng. Bất quá bà thấy dáng vẻ Lâm Mân Côi ngoan ngoãn, thực khiến người ta hết sức thương.

      Thường con là áo bông tri kỷ của mẹ, nhưng Phương Hân Hỉ nhà bà lại là Hỗn Thế Ma Vương, bó tuổi còn chưa có ý định tìm chồng, suốt ngày xưng xưng em với đám đàn ông. Mẹ Phương hết sức muốn đấm ngực giậm chân, xưng xưng em cái rắm, tìm người cho mình xài mới là vương đạo.

      Mẹ Phương càng nghĩ càng thấy Lâm Mân Côi tri kỷ, nhìn dáng dấp nhắn dịu dàng kia, lại khiến con trai bà động lòng đấy.

      Bà nghĩ thầm nên đánh rắn động cỏ, chỉ có thể yên lặng nhẫn nhịn trong lòng, liên tục gật đầu.

      “Vậy con cố gắng sắp xếp thời gian , mẹ chờ con ở nhà.”

      “…” Dáng vẻ vội vàng vậy chỉ Lâm Mân Côi, mà ngay cả Phương Nhược Cuồng cũng khỏi đổ mồ hôi.

      Lúc trở về, Lâm Mân Côi mãi yên lòng.

      Phương Nhược Cuồng lái xe, vẫn gì. Chẳng qua khi đến dưới lầu nhà Lâm Mân Côi, bỗng nhiên mở miệng, “Hoa , em rất sợ sao? Bây giờ vẫn còn sợ à?”

      Lâm Mân Côi chút do dự gật đầu, thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Phương Nhược Cuồng, cắn môi : "Nhưng… đưa đầu cũng đao, rụt đầu cũng đao. Hơn nữa... em cảm giác mẹ rất tốt.”

      Điểm này ra Phương Nhược Cuồng cho phép nghi ngờ, nhưng thấy khuôn mặt nhắn của Lâm Mân Côi trắng bệch, Phương Nhược Cuồng do dự lúc vẫn : “Nếu em cần khoảng thời gian, có thể chờ em.”

      Lâm Mân Côi gật đầu, trong lòng cực kỳ cảm động, " sao... em điều chỉnh tốt."

      chứng minh, bởi vì cuộc hôn nhân ngắn ngủi trước đó, nên Lâm Mân Côi chỉ có chứng sợ hãi hôn nhân, mà ngay cả quan hệ mẹ chồng – nàng dâu chẳng có cách nào tránh khỏi cũng sợ hãi.

      Bất quá, hình như mẹ Phương khác Trương Ngọc.

      Lâm Mân Côi trấn an mình, đừng sợ, sao đâu.

      Con người thể cứ mãi thu mình trong vỏ ốc.

      Bên này Phương Nhược Cuồng vòng xe ra khỏi con phố nhà Lâm Mân Côi, còn chưa xa liền nhận được điện thoại của mẹ Phương.

      "Con trai, nhìn bên này! Nhìn bên này nè.”

      "..."

      Phương Nhược Cuồng trông thấy chiếc xe nhà mình đỗ ở bên kia đường, đầu có chút phình to.

      Đừng mẹ đại nhân của đường theo bọn họ đến đây nhé?

      Quả nhiên...

      "Con dâu ở nơi này hả?” Mẹ Phương cười híp cả mắt, chỗ này tệ, biết địa bàn rồi, vậy bất cứ lúc nào cũng có thể tạo ra cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên thành vấn đề.

      Nhưng chút tâm tư của bà bị Phương Nhược Cuồng chọc thủng cách vô tình.

      "Mẹ, mẹ đừng kích động quá. Coi chừng dọa người ta chạy mất.”

      Bị con trai dạy dỗ chút nể nang, mẹ Phương hơi uất ức di di hai ngón tay vào nhau: “Mẹ chỉ lo lắng cho các con thôi...”

      Phương Nhược Cuồng thở dài tiếng, qua nắm bả vai bà: “Mẹ yên tâm . ấy chỉ cần chút thời gian à, con hứa với mẹ trước năm mới nhất định dẫn ấy về nhà, thế được chưa?”

      Mẹ Phương vừa nghe vậy, ánh mắt sáng lên, vươn ngón tay ra: “ ? Ngoắc tay , phải giữ lời!"

      Đầu Phương Nhược Cuồng hơi đau. Tính tình mẹ có chút trẻ con, chẳng biết sao năm đó lại lấy được người cha nghiêm túc cứng nhắc thế.

      Bất quá, ảnh mắt lấp lánh như ngọc kia đúng là thể xem .

      bất đắc dĩ vươn tay, ngoắc ngón tay trắng trẻo đó khẽ quơ quơ.

      "Con cam đoan, được chưa."

      Hai mẹ con ngẫu nhiên gặp mặt, dù sao Lâm Mân Côi cũng về nhà rồi, đêm nay chắc chắn đơn, khó ngủ. Phương Nhược Cuồng bèn theo mẹ Phương lên xe, còn xe của mình để tài xế lái về.

      xe, mẹ Phương vẫn còn duy trì tâm trạng kích động, hơi dò hỏi rất nhiều vấn đề.

      "Mẹ sớm nghe Hân Hỉ con . Mẹ luôn muốn đến xem đấy, nhưng lại sợ dọa người ta bỏ chạy như trường hợp của Hân Hỉ. Nên…” Mẹ Phương di di hai ngón tay vào nhau, cảm thấy rất uất ức.

      Nhìn bộ dáng đó của mẹ, Phương Nhược Cuồng cảm thấy có mấy lời cần phải lại lần nữa.

      “Mẹ, chuyện năm đó của Hân Hỉ đâu liên quan đến mẹ.”

      Nhưng mặc dù Phương Nhược Cuồng thế, song mẹ Phương vẫn lộ vẻ áy náy.

      “Sao lại phải lỗi của mẹ? Nếu phải tại mẹ, giờ cháu mẹ có thể mua nước tương rồi.”

      Nhắc tới mới , năm đó Phương Hân Hỉ vẫn chưa hoàn toàn mất hết hứng thú với đàn ông. người bạn thanh mai trúc mã, vốn dĩ hai người coi như nước chảy thành sông, nhưng mẹ Phương khi đó quá sốt ruột, cứ dăm ba ngày là chạy đến nhà người thanh mai trúc mã kia. Kết quả thường xuyên qua lại, hai người chẳng những thành, mà còn trở mặt thành thù.

      Đứa kia trước khi rời còn với Phương Hân Hỉ lý do chia tay lạ lùng: “ quản tôi như vậy, cộng thêm mẹ suốt ngày trông côi tôi như tội phạm! Tôi chịu đủ rồi!”

      Lúc ấy, câu kia quả tổn thương Phương Hân Hỉ, đâu đâu cũng lo nghĩ cho người đàn ông đó, ngờ điều mong muốn lại là chia tay với .

      Phương Hân Hỉ bị tổn thương nghiêm trọng, ngay cả người làm mẹ như mẹ Phương cũng chịu ít tổn thương.

      Đến bây giờ, bà vẫn còn cảm thấy chuyện năm đó là do mình, nên hai người họ mới tới bước cuối cùng.

      "Mẹ..." Thấy mẹ hoạt bát như ngày thường, Phương Nhược Cuồng thoáng đau đầu.

      "Chuyện của Phàn Vực liên quan đến mẹ.” Lúc ấy Phương Nhược Cuồng chắc chắn là người hiểu nhất.

      Phàn Vực đó rất ưu tú, nhưng trong lòng quá hoang dã.

      Có lẽ vì tuổi tác, cũng có lẽ là vì tính cách Phương Hân Hỉ và quá bám người nên hai người mạnh mẽ ở bên nhau, tất yếu người bị tổn thương.

      Ngay từ đầu coi trọng cuộc tình này rồi.

      Đối với Phàn Vực, bà chị của Phương Nhược Cuồng phải duy nhất, quang cảnh cuộc đời kỳ lạ nhưng có suy nghĩ vì Phương Hân Hỉ mà dừng lại.

      "Chuyện của chị ấy và ta, mẹ đừng bận tâm nữa. Năm đó ra do Phàn Vực ở bên ngoài có người khác, liên quan đến mẹ và chị ấy.”

      Việc đến nước này, Phương Nhược Cuồng đành hắt nước bẩn lên người Phàn Vực. Dù sao, ngứa mắt cái tên này từ lâu, vả lại cũng chỉ là người ngoài thôi.

      sao?” Đời này mẹ Phương ghét nhất hạng đàn ông cặn bã! Chẳng biết có phải do thường đọc tiểu thuyết tình các trang web ngôn tình , mà hễ nhắc đến tra nam là lòng bà đầy căm phẫn.

      Khoảng thời gian trước, Đường Tiêu làm nhân vật tiêu biểu cho thể loại tra nam bị bà oanh tạc ít.

      tại vừa nghe Phương Nhược Cuồng thế, nhất thời hai mắt trợn tròn.

      “Tên khốn nạn đó bắt cá hai tay với con của mẹ.”

      Phương Nhược Cuồng nghệt ra, lập tức mặt đổi sắc tiếp tục lấp liếm: “Có lẽ vậy.”

      "Hừ..." Mẹ Phương xoa tay, “Tên chết tiệt đó kiếp này đừng hòng cưới con mẹ.”

      Thấy bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của mẹ mình, trong lòng Phương Nhược Cuồng muốn cười. Tên kia phiêu bạt ở nước ngoài biết bao nhiêu năm rồi, ai biết lúc nào trở về chứ.

      Hơn nữa, trở về cũng chưa chắc quay lại với Phương Hân Hỉ.

      Mẹ thích quan tâm có vấn đề gì.

      Bất quá, nhìn chung chuyện mẹ Phương luôn canh cánh trong lòng mấy năm nay được tháo gỡ, hơn nữa, cũng thành công di dời chú ý của mẹ mình với Lâm Mân Côi. Phương Nhược Cuồng cảm thấy chậu nước bẩn này hắt rất khéo.

      Nhưng ngờ, chẳng lâu sau, lại vì chậu nước bẩn mình hắt mà bỏ ra cái giá lớn .

      @mailinh bợn nghe mặc dù theo dõi trang, nhưng thời gian dài thao tác, nhận đc thông báo @@
      Last edited: 27/8/16
      28101995, Linh_lung_co_nuong, Hiyoko55 others thích bài này.

    5. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      mình cmt hoài, like hoài vẫn ko tượng :))
      lâu lâu ko thấy nó thông báo là hiểu, tự giác zo đọc :))
      song ngưLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :