1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mân Côi - Phó Du (Full+đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 71
      Editor: LạcLạc
      Lâm Mân Côi gầy cũng coi như người đẹp duyên dáng, nhưng nghĩ tới hôm nay là ngày lành của Thẩm Tường, đưa dâu sao có thể quá lấn át dâu được.

      tự nhận mình trang điểm khiêm tốn, chỉ mặc chiếc váy dài màu da tới mắt cá chân, mái tóc ngang vai nhàng búi lên, hơn nữa còn đặc biệt phối với kẹp tóc kim cương lần trước Phương Nhược Cuồng mua cho .

      Thấy Phương Nhược Cuồng khen ngợi mình, Lâm Mân Côi thầm kiêu ngạo, nét mặt cũng cầm được ý cười, “Đẹp .”

      Phương Nhược Cuồng hôn lên cần cổ trắng nõn của , ngửi được hương hoa hồng người Lâm Mân Côi, con ngươi tối sầm, giờ khắc này bỗng nhiên có ý nghĩ vào cửa sớm.

      Cắt ngang màn tình chàng ý thiếp của hai người là Lục Tư – thư ký đại nhân trung thực, ho khan hai tiếng, che miệng khẽ gật đầu với hai người.

      “Xin chào, phu nhân. Đường tổng còn đợi đấy ạ…”

      câu ‘phu nhân’ khiến Lâm Mân Côi mặt đỏ tận mang tai, nghĩ đến hai người vẫn chưa tính là chính thức, nhất thời tính mở miệng phản bác lại.

      Song Phương Nhược Cuồng cầm tay , thản nhiên cất bước theo chú rể đằng trước. Dọc đường mặt Lâm Mân Côi đều đỏ bừng, thậm chí bị Phương Nhược Cuồng bắt lên xe , cũng để ý.

      Đoàn xe của Đường Tiêu vẫn phô trương như trước đây, đội xe Porsche, hơn nữa còn lượn quanh thành phố vòng. Mặc kệ thế nào, tuy cách này hơi khoe khoang, nhưng có lẽ cũng do quan tâm Thẩm tường, nên Lâm Mân Côi rất hài lòng.

      Hết thảy đều tiến hành thuận lợi.

      Đoàn người cuồn cuộn đến khách sạn đặt, sau khi cử hành nghi thức hôn lễ xong, Thẩm Tường lộ vẻ mệt mỏi rã rời. Mà Đường Tiêu bị đám bạn thân quấn quýt làm sao cũng thoát ra được, cuối cùng vẫn là Lâm Mân Côi thấy Thẩm Tường hơi mệt, ánh mắt ra hiệu cho Phương Nhược Cuồng bảo đám nhóc kia vừa hai phải thôi, sau đó mới dẫn Thẩm Tường thay đồ.

      “Tường Vi… đồ của cậu ở đâu?”

      “Trong cái túi lớn sau cửa ấy…”

      “Ồ… mình thấy rồi.”

      Lâm Mân Côi tìm thấy cái túi đựng quần áo, định đưa cho Thẩm Tường, Thẩm Tượng chợt nhìn căn phòng, thoáng nhíu mày, “Trời ạ, tại sao phòng này có toilet nhỉ… Mân Côi, mình toilet chút thuận tiện trang điểm thêm, lát nữa sang đó…”

      Lâm Mân Côi nghe Kim Phân Phương phụ nữ có thai hay táo bón, thường tiểu… cảm thấy Thẩm Tường nhịn cả buổi sáng cũng đủ rồi, bèn gật đầu để Thẩm Tường .

      Chẳng qua Lâm Mân Côi đợi trong phòng nửa ngày mà Thẩm Tường vẫn chưa về, khiến hơi lo lắng. Cho dù là trang điểm thêm cũng nên trễ tới thế.

      Lâm Mân Côi đẩy cửa ra, định xem chút, chợt nghe tiếng thét chói chai. sững sờ, nhanh chóng chạy đến cuối hành lang.

      Phịch ——

      Lúc này, trước mặt có đâm đầu chạy tới đụng vào Lâm Mân Côi. mang giày cao gót, nên đứng vững té lăn đất, còn kia nhìn cái, vẻ mặt sợ hãi, cũng đến dìu mà chạy xa.

      Trong lòng Lâm Mân Côi dâng trào dự cảm xấu, này phải Phương Tử Dao sao? ta tới đây làm gì?

      Xoay người đứng dậy, Lâm Mân Côi phát toàn bộ phòng khách nhốn nháo. Phương Nhược Cuồng trông thấy , vội vàng lên.

      “Có chuyện gì vậy? Tường Vi đâu…”

      Phương Nhược Cuồng gì, chỉ nắm tay Lâm Mân Côi nhanh chóng chạy ra cửa, “Tóm lại, Thẩm Tường ngã từ cầu thang xuống, xuất huyết rất nhiều.”

      Ầm ——

      Phương Nhược Cuồng vừa vậy, Lâm Mân Côi cảm thấy toàn bộ đầu óc đều hò hét loạn cào cào, bị Phương Nhược Cuồng nắm tay, làm sao lên xe, làm sao chạy nhanh như gió đến bệnh viện, cũng chẳng biết.

      Cả người đều ngơ ngác, trong lòng chỉ nghĩ, mới ngủ gật tí thôi sao tất cả đều thay đổi rồi.

      bóp tay mình, đau. Lẽ nào nằm mơ?

      Song, rất nhanh, cửa phòng phẫu thuật được mở ra, bác sĩ áo trắng kéo khẩu trang xuống, lắc đầu.

      “Xin lỗi.”

      “…”

      Xin lỗi?! Tại sao phải xin lỗi…

      Lâm Mân Côi hiểu.

      Lúc này, ba mẹ Thẩm Tường nhào tới, đồng thời tiếng khóc vang lên.

      “Bác sĩ, con tôi… ông nhất định phải cứu con tôi…”

      Bác sĩ khổ sở thở dài, biết nên trấn an hai vợ chồng lớn tuổi này thế nào, “Con hai người còn trẻ, bồi dưỡng thân thể là được, nhưng đứa bé cứu nổi…”

      “Tường Vi…” Mẹ Thẩm Tường gào khóc, sau đó cả người xụi lơ trong lòng ba Thẩm Tường.

      “Đứa con số khổ của tôi.”

      Chẳng ai ngờ hôn lễ xảy ra chuyện như vậy.

      Ngày đó, Lâm Mân Côi gặp được Thẩm Tường, bác sĩ rằng thân thể ấy chưa tốt, còn cần quan sát. Lâm Mân Côi túc trực đến nửa đêm, tới khi thân thể chịu nổi, cả người còn sức té xỉu trong lòng Phương Nhược Cuồng.

      Lúc tỉnh lại, Phương Nhược Cuồng ở đó, nghênh đón là mẹ Kim Phân Phương với đôi mắt sưng đỏ.

      Có lẽ đau , cũng có lẽ là nỗi đau trông thấy mẹ nhìn con bị thương, mắt Lâm Mân Côi đau xót, vùi đầu vào lòng Kim Phân Phương, “Mẹ…”

      Viền mắt Kim Phân Phương ươn ướt, vỗ vỗ vai con , “Ngoan… may mà con có việc gì… may mà…”

      Thẩm Tường coi như Kim Phân Phương nhìn từ đến lớn, trong lòng bà sớm xem này như con rồi.

      Ai ngờ, trông kiên cường này lại chịu cú sốc lớn nhất của cuộc đời.

      Chồng sắp cưới, giờ cũng xem như là chồng vụng trộm trước khi cưới… chỉ lên giường với phụ nữ khác, còn bị phụ nữ ầm ĩ trong hôn lễ khiến Thẩm Tường mất đứa con.

      Kim Phân Phương phẫn nộ, nghĩ đến tên Đường Tiêu kia bình thường tuy năng ngọt xớt, dáng vẻ đào hoa, nhưng trong mắt còn có Thẩm Tường. Mặc dù có bà mẹ dễ chung đụng, song bà tưởng rằng đôi này vẫn có thể hạnh phúc.

      ngờ, đời này đàn ông đều dạng, chẳng có con mèo nào ăn vụng.

      Nhất thời Kim Phân Phương có chút giận chó đánh mèo với Phương Nhược Cuồng. Tên cặn bã Đường Tiêu đó, Phương Nhược Cuồng làm cấp kiêm bạn bè cũng khá hơn là bao.

      Từ miệng Kim Phân Phương, Lâm Mân Côi mới biết chuyện Thẩm Tường mất đứa con, cũng biết chuyện Đường Tiêu vụng trộm.

      Kim Phân Phương kể cách nghiến răng nghiến lợi, nhất định phải tróc xương lốc da ả tiểu tam kia, đồng thời còn đầy vẻ tiếc nuối đáng tiếc bắt được ả tiểu tam xấu xa đó.

      Lâm Mân Côi mực trầm mặc, đợi tới khi Kim Phân Phương phát tiết xong ở bên xả hơi uống hơi, mới thản nhiên : “Mẹ, con biết tiểu tam đó là ai.”

      Lâm Mân Côi tin Phương Tử Dao vô duyên vô cớ xuất trường hôn lễ, đồng thời còn tràn đầy sợ hãi.

      Lời giải thích duy nhất chính là, ta là tiểu tam hại Thẩm Tường mất đứa con. Chẳng qua ngờ Đường Tiêu lại có quan hệ với ta.

      Quả nhiên, người nhà họ Phương chẳng có ai tốt đẹp hết.

      Buổi tối, Phương Nhược Cuồng tới báo cáo tình huống mới nhất. Thẩm Tường tỉnh lại, khóc to hồi lại ngất .

      Lâm Mân Côi nghe xong vừa đau lòng vừa sốt ruột, muốn gặp Thẩm Tường. Nhưng lại bị Phương Nhược Cuồng ngăn cản, “ tại ấy chẳng muốn gặp ai, nghĩ hay đợi tâm trạng ấy bình tĩnh .”

      “Sao tâm trạng ấy có thể bình tĩnh nổi?” Lâm Mân Côi lau nước mắt, “Em chỉ nhìn ấy chút… nhìn chút thôi cũng được…”

      Khi Lâm Mân Côi đến bệnh viện, nghe bác sĩ Thẩm Tường vừa ngủ. Sau khi Lâm Mân Côi mực cam đoan quấy rầy ấy, bác sĩ mới để vào.

      Trong phòng rất tối, chỉ có đầu giường mở cây đèn lờ mờ.

      Thẩm Tường nằm ở đó nhúc nhích, giống như chết vậy.

      Có lẽ đối với , Đường Tiêu là chuyện dũng cảm nhất từng làm trong đời, nhưng kiên trì đến cuối cùng lại đổi lấy kết quả như thế, bất kể là ai cũng tiếp nhận nổi.

      “Tường Vi…”

      Lâm Mân Côi nghẹn ngạo, che miệng lại, cũng có cách nào nhìn tiếp, lao ra khỏi phòng bệnh giống như trốn chạy.

      “Tại sao… tại sao lại thảm vậy?” Giờ phút này, Lâm Mân Côi bắt đầu hận Đường Tiêu.

      Nếu phải tại Đường Tiêu, Thẩm Tường nàng nam tính cứng cỏi nhưng có vóc dáng nhắn xinh xắn, có lẽ liên tục đổi công việc, có lẽ đàn ông phải là tất cả của , nguyện vọng của là kiếm tiền, kiếm nhiều tiền, đàn ông chưa bao giờ nằm trong suy xét của .

      Hoặc…

      Hoặc có rất nhiều khả năng, nhưng điều duy nhất thay đổi là… tự mình sống tốt, mà phải như bây giờ nằm giường như thi thể.

      “Em… em…” Lâm Mân Côi nức nở lên tiếng, Phương Nhược Cuồng thở dài cái, vươn đôi tay cường tráng ôm vào lòng.

      “Ngoan… đừng khóc… Hoa ngoan… đừng khóc có được ?”

      Lúc này Lâm Mân Côi đâu nghe lọt, ôm Phương Nhược Cuồng khóc liên tục.

      Cuối cùng, còn cách nào khác, Phương Nhược Cuồng đành bế khóc thút thít kia thẳng ra cửa.

      “Suỵt… suỵt… khóc… mãi mãi để em bất lực như vậy, mãi mãi để em giống như ấy.”

      Khi người đàn ông nhìn thấy Đường Tiêu đâm đầu tới, con ngươi thâm thúy chợt tối sầm. Bất quá chào hỏi, chỉ dõi mắt nhìn từ từ xa.

      Đây là chuyện của , từ đầu tới cuối đều là chuyện của mình .

      Lúc Đường Tiêu tới cửa, nhưng vào. Chẳng phải muốn, mà vì dám.

      phải đồ ngốc, từ khi Thẩm Tường ngã từ cầu thang xuống, mơ hồ hiểu ra, có số thứ vào giờ khắc ấy đánh mất.

      Mấy ngày nay, rất nhiều người đều đánh mắng , phụ bạc tốt như Thẩm Tường.

      cũng biết mình làm sai. Nhưng, làm sai chuyện phải lời xin lỗi là có thể giải quyết được.

      Từ sau khi tỉnh lại, Thẩm Tường muốn gặp . Lúc đầu bất chấp vọt vào, chỉ đổi lấy tất cả mọi thứ trong phòng bệnh đều bị đập bể.

      trái ớt , vẫn luôn biết. Trước đây, cảm thấy mạnh mẽ như thế rất thú vị, giờ lại thấy bi thương đập vào mặt. phải rất có mùi vị, mà toàn bộ thể xác và tinh thần của đều đối lập.

      nhớ sau khi mang thai, hai người chiến tranh lạnh ít. Thỉnh thoảng sau khi hòa nhau, lại ngoan ngoãn như chú mèo nằm trong lòng nếu có ngày, làm chuyện có lỗi với em, em nhất định quay đầu.

      nhớ lúc đó thoáng sững sốt, sau đó lại cho là đúng, véo chóp mũi của , em thế, ngay cả thủ đoạn bức hôn còn sử dụng, sao có thể buông được.

      Sao có thể chứ ——

      Nhưng thực chứng minh, tất cả đều có thể.

      Tác giả: Hừ hừ hừ… rốt cuộc ngược đến rồi, tôi cảm thấy tôi thích hợp viết ngược văn hơn…

      Lạc bận, đến giờ mới post được, mọi người thông cảm :sad:
      28101995, Hiyoko, tart_trung54 others thích bài này.

    2. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Hy vọng Thẩm Tường bye bye vĩnh viễn với bạn Đường Tiêu lun
      LạcLạc thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      đau lòng cho thẩm tường quá, ĐT ỷ lại vào t/y của TT, nghĩ rằng ko bao h có thể bỏ , nhưng ai cg có giới hạn của bản thân, ĐT phạm 1 lỗi ko thể nào tha thứ, chờ coi bị ngược, y/c ngược nhiều vào
      nghengheLạcLạc thích bài này.

    4. caonamnoi

      caonamnoi Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      90
      Ghớm quá, ĐT quá bẩn, PTD vừa thiếu sắc lại tốt tính cũng gia thế gì, vậy mà ĐT cũng lên giường cho được, nếu là Lâm Thanh Thiển còn được! vậy còn quản đc nó, để 1 đứa như nó phá tan hôn nhân của mình, giết chết đứa con chưa ra đời của mình! Vì 1 đứa như nó mà đánh mất người phụ nữ như Thẩm Tường!
      ĐT quá ngu, còn ngu hơn ba của Mân Côi, ít ra ổng còn xơ múi đc mẹ của LTT mấy chục năm, rồi xơ tái đc LTT luôn, 2 mẹ con lại vừa đẹp vừa ngon ngọt nữa chứ!
      Hale205, song ngư, A fang2 others thích bài này.

    5. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      Hừ! Đường Tiêu đáng chết!:yoyo64::yoyo64::yoyo64::yoyo28:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :