1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mân Côi - Phó Du (Full+đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 64
      Editor: LạcLạc
      Dọc đường từ bệnh trở về sắc mặt Kim Phân Phương rất khó coi.

      Sắc mặt Lâm Mân Côi cũng khó coi, ở bệnh viện ầm ĩ lớn vậy, nếu phải Thẩm Tường kịp thời bước ra, chắc Kim Phân Phương định phá hủy bệnh viện mất.

      Xưa nay biết Kim Phân Phương mạnh mẽ, nhưng trước giờ phát Kim Phân Phương là chúa cố tình gây .

      Hai mẹ con yên lặng về tới nhà. Ngồi ghế salon, mẹ câu nào, con cũng im bặt.

      Lâm Mân Côi nghĩ rất đơn giản, Phương Nhược Cuồng khác với Phương Tử Quân.

      Nếu Phương Tử Quân tới toan tính điều kiện của nhà , vậy điều kiện của Phương Nhược Cuồng chẳng biết hơn gấp bao nhiêu lần. Mặc kệ từ gia thế hay tướng mạo, bằng cấp đều bỏ xa Lâm Mân Côi mấy con phố, câu thôi, Lâm Mân Côi có cái gì cho toan tính chứ.

      Do đó, Lâm Mân Côi nghĩ Kim Phân Phương chuyện bé xé to.

      Kim Phân Phương nghĩ hơi phức tạp.

      Làm khó lòng cha mẹ.

      Sau vụ việc của Phương Tử Quân, Kim Phân Phương luôn cảm thấy chuyện của con mình phải quản nhiều hơn.

      Tuy trước giờ bà cầu Lâm Mân Côi tìm cao phú soái, nhưng tên nhóc Phương Nhược Cuồng kia…

      Được rồi, bình tĩnh xem xét lại, nhà cửa và tướng mạo tên nhóc đó đều nhất phẩm, hình như cũng quan hệ lung tung với phụ nữ, điểm ấy coi như được. Nhưng duy nhất điều thể tiếp nhận là người đàn ông kia từng có mặt tối tăm.

      Mặt tối tăm của người đàn ông vô duyên vô cớ biến mất, chỉ có thể được giấu sâu hơn thôi.

      Kim Phân Phương nghĩ cần phải cho Lâm Mân Côi biết Phương Nhược Cuồng của mười mấy trước hay hai mươi năm trước.

      người đàn ông có quá khứ hắc ám thế thực thích hợp với bé ngoan của bà à?

      Mở tivi, đúng lúc nhìn thấy tin tức mới gần đây khá xôn xao, bé mười tuổi đánh cậu bé tuổi. Quả thực khiến người nghe đau lòng, giờ trẻ con đều bị nuôi thành biến thái rồi.

      Kim Phân Phương nhịn được mắng hai câu.

      “Rốt cuộc là trẻ con gì trời? Sao hung ác vậy…”

      Lâm Mân Côi nghe Kim Phân Phương lên tiếng liền biết Kim Phân Phương muốn chuyện với .

      Nhưng muốn .

      Trong lòng hừ tiếng, Lâm Mân Côi quyết định giả chết.

      Kim Phân Phương nghiến răng nghiến lợi, càng thêm xác định Phương Nhược Cuồng phải người tốt.

      Trước đây bé ngoan của bà hiểu chuyện, nghe lời cỡ nào, nhà người ta đều yên lòng thời kỳ trưởng thành của con trai con , nhưng Kim Phân Phương có thể vỗ ngực tự hào rằng con nhà họ tồn tại vấn đề này.

      Lâm Mân Côi luôn là cục cưng ngoan ngoãn trong thời kỳ trưởng thành.

      Nhưng giờ vì người đàn ông mà kiêng nể gì chống lại mẹ mình.

      Kim Phân Phương nhận định gần mực đen, gần đèn sáng, chắc chắn Phương Nhược Cuồng làm bé ngoan của mình hư hỏng rồi.

      Thở dài cái, Kim Phân Phương xuống nước : “Bé ngoan, mẹ biết con giận mẹ. Mẹ phải trước khi ly hôn con và Phương Nhược Cuồng ở bên nhau tốt… Tuy việc này có chút tốt … nhưng mẹ thực lo lắng cho con… Hãy nghe mẹ … tên nhóc đó thích hợp với con đâu…”

      Kim Phân Phương sâu xa vậy, cơn tức giận của Lâm Mân Côi khó tiêu tan, song giọng cũng mềm mại trước.

      “Mẹ… mẹ biết ấy, sao mẹ biết ấy hợp với con…”

      Kim Phân Phương thấy con dầu muối lọt, quả thực như đứa ngu ngốc. Trong lòng thầm hận, nhưng nét mặt vẫn mềm mại.

      “Ai mẹ biết nó. Mẹ thấy, người biết là con đấy…” Thấy Lâm Mân Côi muốn phản bác, Kim Phân Phương bèn kể lại chuyện cũ của rất nhiều năm trước.

      Đó là tin tức rất chấn động hơn hai mươi năm trước.

      Con trai sinh đôi nhà họ Phương bị bọn buôn người lừa gạt đem bán, thực ra nên tính là bắt cóc, vì bàn giá tốt, nên năm sau đứa con trai sinh đôi ấy mới được cứu về.

      Nhưng mọi người đều tưởng rằng Phương gia thanh toán số tiền lớn chuộc Phương Nhược Cuồng về, tuy nhiên người có chút lai lịch đều biết căn nguyên chuyện này.

      Là Phương Nhược Cuồng tự chạy về.

      Đồng thời, cuối cùng khi cảnh sát chạy tới thôn của kẻ buôn người kia, phát màn khiến bọn họ đều khiếp sợ.

      “Mẹ… mẹ có ý gì…” Lâm Mân Côi xoay đầu lại ngờ vực nhìn mẹ, “Giờ mẹ chuyện này làm chi… hơn mười mấy, hai mươi năm rồi…”

      “Làm chi… Con có biết lúc đó khi cảnh sát điều tra phát cái gì ?” Nghĩ tới chuyện kia, Kim Phân Phương quen chứng kiến cảnh tượng hoành tráng khi nghe những cảnh sát làm việc trở về miêu tả, cũng nhịn được rùng mình cái.

      Bọn bắt cóc Phương Nhược Cuồng là hai em, vì chuyện huyên náo quá lớn, nên ngay cả tiền chuộc bọn họ cũng chẳng dám lấy, chỉ có thể vội vàng trốn về sơn thôn xa xôi kia.

      Khi đó Phương Nhược Cuồng còn chưa tròn mười hai tuổi, chỉ là học sinh tiểu học.

      Nhưng chính vì là học sinh tiểu học, nên ở cái thôn kia năm, chỉ thành công trốn thoát, mà còn khiến hai gia đình tàn sát lẫn nhau, ngay cả đứa ba tuổi nhà hai cũng sống sót.

      Chẳng ai biết chuyện gì xảy ra, sau khi trở về Phương Nhược Cuồng được tiến hành bảo vệ nghiêm ngặt, cảnh sát cũng biết điều tra từ đâu.

      Nhìn từ bề ngoài, đây chính là vụ án diệt môn kinh tởm.

      Hai gia đình đó toàn là đàn ông vũ dũng và có sức mạnh, cho dù đứa trẻ mười hai tuổi sao có thể đối phó được.

      Do đó cuối cùng cục cảnh sát kết thúc vụ án diệt môn kinh tởm này.

      Mấy năm nay cũng phá, ngược lại trở thành mê án.

      Kim Phân Phương vừa thế Lâm Mân Côi càng tức thêm.

      “Đừng mẹ nghĩ là ấy làm nhé… mẹ cũng biết khi đó ấy mới mười hai tuổi mà… sao ấy làm được…”

      Hai gia đình đó chắc chắn có thanh niên trai tráng, sao có thể bị Phương Nhược Cuồng đắc thủ chứ… Có đánh chết Lâm Mân Côi cũng chẳng tin.

      “Mẹ là do nó làm. Nhưng… con suy nghĩ , ban đầu hai gia đình thân như em sao có thể ầm ĩ thành cái dạng này, tất cả mọi người đều chết, chỉ có con tin chạy ra ngoài… Bé ngoan à, lẽ nào con cảm thấy người này có vấn đề ư?”

      Lâm Mân Côi phải có đại não.

      Nhưng khiến càng thêm tin tưởng là, Phương Nhược Cuồng dịu dàng vậy, sao có thể làm chuyện tàn nhẫn thế.

      Tuy mạnh mẽ, song ra là người tốt mà.

      Thấy Lâm Mân Côi bị lay động, Kim Phân Phương tiếp tục , “Mẹ biết bây giờ bé ngoan tin… nhưng mẹ cho con biết, khoan tới hai mươi năm trước, chỉ năm năm trước thôi… Khi ấy thằng nhóc Phương Nhược Cuồng này chẳng giống tại chút nào…”

      Kim Phân Phương hồi hơi khô miệng, cầm lý nước bàn uống ngụm, tiếp tục : “Khi đó, Trung Đằng vốn phải công ty xây dựng lớn nhất thành phố Nghi Châu này, căn bản là công ty trang trí có danh tiếng… Lúc ất sau khi Phương Nhược Cuồng tiếp nhận, mới năm khiến công ty này lãi gần mười triệu… Bé ngoan à… lẽ nào con cảm thấy có vấn đề sao? Con nghĩ người bình thường có thể làm được như thế ư?”

      Lâm Mân Côi chớp mắt, chẳng thấy việc này có gì đúng cả.

      phải ấy giỏi giang à?”

      Kim Phân Phương thoáng ngưng lại, nhất thời có loại cảm giác ông gà bà vịt.

      “Mẹ giỏi giang, mà mẹ lúc đó con nhìn thấy dáng vẻ Phương Nhược Cuồng… Khi ấy nó giống bây giờ… nó luôn luôn cười trầm… so với bây giờ, hoàn toàn như hai người khác nhau… Lúc đó nó làm người ta rất sợ hãi… bọn mẹ đều vụng trộm tâm lý đứa trẻ này tuyệt đối có vấn đề…”

      “Nhưng đó là chuyện năm năm trước rồi, giờ ấy rất tốt…” Lâm Mân Côi vẫn bị lay động.

      Trái lại Kim Phân Phương chẳng nên lời, tức giận ném câu.

      “Con cứ theo nó … đến lúc đó xảy ra chuyện gì con muốn khóc cũng kịp…”

      Hai mẹ con tan rã trong bầu khí vui.

      Kim Phân Phương tức giận, Lâm Mân Côi cũng tức giận.

      Sau khi vào nhà, Lâm Mân Côi càng nghĩ càng thấy tức giận hơn, định gọi cho Phương Nhược Cuồng, Phương Nhược Cuồng giống như cảm ứng được vậy, trước bước điện thoại cho .

      “Hoa …”

      Lâm Mân Côi thoáng ủ rũ, “Mẹ em thích …”

      sao.” Phương Nhược Cuồng cầm điện thoại nhìn chiếc giường trống trãi phía sau, mỉm cười, “Trong dự liệu của .”

      tức giận ư? Trước đó mẹ em còn tát cái…”

      “Bà là mẹ em, sao tức giận được…” Phương Nhược Cuồng cười, ánh mắt từ từ trôi dạt về phía đèn đuốc bên ngoài, “Em đừng ảo não, nghĩ về sau mẹ em dần dần thích thôi…”

      Mặc dù Phương Nhược Cuồng vậy, song Lâm Mân Côi vẫn vui.

      Thuật lại mạch chuyện Kim Phân Phương kể cho nghe với Phương Nhược Cuồng, cuối cùng còn căm hận : “Em rồi, mới là người bị hại trong vụ bắt cóc đó, tại sao bọn họ phải sợ chứ…”

      Đầu dây bên kia, Phương Nhược Cuồng lẳng lặng nghe liên miên.

      Đồng cảm, đau lòng, bất bình giùm .

      Trong lòng mềm nhũn, đợi bé phát tiết xong, mới nghe .

      , mẹ em đúng, bọn họ hẳn nên sợ .”

      “…”

      câu này của Phương Nhược Cuồng làm tất cả cam lòng của Lâm Mân Côi nghẹn nơi cổ họng. mất ba giây mới hiểu ý Phương Nhược Cuồng .

      có ý gì…”

      Đầu dây bên kia người đàn ông thở dài cái, giọng vẫn nhàng, song lại còn dịu dàng như trước.

      “Vì chuyện xảy ra ở sơn thôn đó đúng như mẹ em , thoát được can hệ.”

      …”

      “Trước giờ chưa từng hối hận. Bọn họ vì mà lầm lỗi phải trả cái giá đắt. đời này, pháp luật chung quy có số điểm mù vớ tới, người bị bệnh tâm thần và trẻ con giết người cũng phạm pháp, nhưng tự có ông trời tới trừng phạt bọn họ… Có lẽ… đây chính là thần mà chúng ta …”

      Lâm Mân Côi thoáng hiểu ý Phương Nhược Cuồng, song giờ phút này cũng phát có chút đúng.

      “Nhưng đó là đứa trẻ… mới ba tuổi…”

      “Mới ba tuổi có thể lạm sát kẻ vô tội, có thể lợi dụng tuổi tác tổn thương những người khác à?” Phương Nhược Cuồng cười cười, chậm rãi mở miệng , “ dễ dàng thế… Hoa , giờ cũng muốn giấu em… có mấy lời chỉ với em lần. người rất biết hồi báo và trả giá… khi xác định chắc chắn có được… Do đó, Hoa , đừng từ chối … vĩnh viễn đừng từ chối …”

      Bởi vì biết lúc nào thần trong lòng đổ nát.

      Nếu là thần của , hãy mãi mãi ở bên .

      Đừng phản bội .

      Cũng đừng rời bỏ .

      Tác giả: biết mọi người xem Hồ sơ trinh sát* chưa? Tôi nhớ trong đó có vụ về cấp của Trương Đại Dũng. Con của cục trưởng cục cảnh sát bị kẻ bệnh tâm thần giết hại… Cuối cùng kẻ bệnh tâm thần này bị giam vào bệnh viện tâm thần… Sau đó cảnh sát kia cực kỳ cam lòng, đứa con sống nương tựa với mình chết thảm vậy… cho dù là ai cũng chịu nổi… Lúc đó tôi nghe mà đồng tình với người cảnh sát ấy… luôn cảm thấy đời này bất kỳ ai cũng phải trả cái giá lớn cho chuyện mình làm sai.

      *Hồ sơ trinh sát: là bộ phim truyền hình kinh điển dài 20 tập thuộc thể loại hình phá án của Hồng Kông do TVB sản xuất vào năm 1995. Phim nằm trong top 10 phim kinh điển của truyền hình Hồng Kông qua mọi thời đại. Hồ sơ trinh sát khắc họa góc nhìn chân của cảnh sát Hồng Kông qua những vụ án ly kỳ, hấp dẫn và có phần rùng rợn. Hơn thế nữa, bộ phim còn làm nên tên tuổi cho cặp đôi vàng của TVB là Đào Đại Vũ và Quách Khả Doanh. Nội dung mà tác giả nằm trong phần 3 của phim.
      28101995, Hiyoko, tart_trung39 others thích bài này.

    2. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      Hôn Lạc Lạc x100 :th_70:
      LạcLạc thích bài này.

    3. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      Trời ơi tiếp theo phải là ngược ấy chứ Lạc lạc
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @vo tam nàng quên rồi hả, thể ngược Mân Côi, chỉ có thể ngược Thẩm Tường.... :yoyo49:

    5. vo tam

      vo tam Active Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      125
      May quá
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :