1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ly Hôn - Thần Vụ Quang (Full)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quynhanh1808

      quynhanh1808 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Cảm giác tê tê Ad à
      Quý tiểu tam lần nữa lại chứng tỏ mình là cao thủ rù quến :yoyo60::yoyo60:

    2. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Hóa ra là chưa hết chương, tưởng ed quên đánh số chương.
      Thank ed nhé, nhưng có vài chỗ bị đánh lỗi, pic2 ắt lưng -> thắt lưng, pic 3 tron lòng tức gianajnhwg cũn -> trong lòng tức giận nhưng cũng
      Vậy là bước đường thành công rồi, lúc đầu chưa đọc xem cmt còn tưởng là về chồng chị Nhàn :p
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Dạo này tôi hay tục bà @Oriole5185 à
      Cho phép tôi tục, đệt... :v đừng tuổi 20, 16-17 thôi các hứa: Đắp chăn bông chuyện phiếm thôi, mà dám giữ vững lời hứa là muốn chửi cha rồi ;)))
      Last edited: 13/8/17
      Haruka.Me0, linhdiep17, Ly Vũ4 others thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Truyện kể rằng a đưa em vào nhà nghỉ, em lo sợ nên lấy cái gối để giữa 2 người và bảo, a k được vượt qua cái gối này, mình k đừng trách.:yoyo64: sáng hôm sau em bưng mặt khóc cho đến khi về đến nhà.:yoyo25::yoyo25: Bạn hỏi a ấy dũng mãnh..:yoyo17::yoyo17:. Bla bla quá ah? Em trả lời a ấy bảo t mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua, thế mà có cái gối a éo vượt qua được... :032::032:
      lananhtran51, Hằng Lêangela2kiss thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Dương Quân cười lạnh: “Sao phủ nhận? Chị dâu, tôi nghĩ chị có gan làm loại chuyện này, chị thấy có lỗi với họ, có lỗi với tôi sao? Tôi tin tưởng chị như thế, kể hết thống khổ của tôi cho chị nghe, kết quả chị hồi báo tôi thế này!”

      Lâm An Nhàn cúi đầu, ngập ngừng : “Thực xin lỗi, tôi cũng muốn.” Sau đó im lặng, cam chịu chờ Dương Quân mắng.

      Nhưng đợi nửa ngày cũng nghe Dương Quân lên tiếng, Lâm An Nhàn chậm rãi ngẩng đầu thấy vẻ mặt Dương Quân chua sót, nước mắt lặng lẽ chảy xuống.

      “Dương Quân, tôi… tôi cố ý thương tổn , dù tại viện lý do gì thực tế tôi đều sai, muốn trút giận thế nào đều được.”

      Nước mắt Dương Quân liên tiếp rơi xuống như mưa, cổ họng nghẹn ngào: “Chị dâu, tuy tôi vừa giận vừa hận chị, nhưng cũng biết chị cũng biết chị cũng muốn, tôi biết Văn Nghiêu chủ động quấn quít lấy chị, ấy kể với tôi hết rồi.”

      Cái gì! Quý Văn Nghiêu hết mọi chuyện với Dương Quân, ta nghĩ đến cảm nhận của mình sao, may mà Dương Quân làm lớn chuyện, nếu đổi người khác chắc làm ầm ĩ rối tung cả lên!

      “Chị dâu, tôi cũng thể nuốt trôi cơn giận này nên mới đến trút lên đầu chị, nhưng dù làm thế nào Quý Văn Nghiêu cũng thích tôi, tôi chỉ trách bản thân tôi có năng lực, nên mới làm Văn Nghiêu chán ghét. Nhưng tôi thể để họ cùng chịu tội, chị hãy nghĩ cho họ, đừng bao giờ vứt bỏ ấy! Nếu ba mẹ tôi và dì Hai biết tránh khỏi thương tâm, tôi thà gánh vác hết trách nhiệm lên người tôi, rằng Quý Văn Nghiêu thích tính cách của tôi, dù bản thân tôi mất mặt cũng sao, nhưng tôi muốn cả hai gia đình phải rối tung lên, nay tôi mong gì cả, chỉ mong mọi chuyện được bình yên, chị dâu, chị nghĩ lại giúp nhé.”

      Lâm An Nhàn ngờ Dương Quân lại suy tính như thế, càng cảm thấy mình thực có lỗi.

      Dương Quân than thở khóc lóc, cuối cùng : “Tôi biết chị cũng khó xử, có người phụ nữ nào động tâm với Văn Nghiêu, nhưng lời của đàn ông có bao nhiêu phần đáng tin? Chị cũng từng , loại đàn ông như Quý Văn Nghiêu chuyện trêu hoa ghẹo cỏ là chuyện hằng ngày. Tôi cũng nghĩ như thế, tại ấy thích chị, nhưng ai biết tương lai thế nào? Có thể bây giwof ấy hứa cưới chị nhưng ai dám đảm bảo câu ấy lòng. Chị ngẫm lại , với gia cảnh như thế của Quý Văn Nghiêu, cả nhà bọn họ chỉ có đứa con trai, tương lai tươi sáng như thế, an hem cha mẹ ở quê nhà đều dựa vào ta, cho dù ấy thực lòng muốn cưới chị nhưng gia đình ấy sao có thể đồng ý, rồi rối tung lên. Nhiều chuyện như thế dù thương nhua mấy rồi cũng dần phai nhạt. Chị dâu, chị nên yên ổn sống với họ , chuyện này tôi giữ bí mật giúp chị, nhất định cho người thứ hai biết, chị thấy có được ?"

      ra, những điều Dương Quân , Lâm An Nhàn đều nghĩ đến. Duy độc việc Quý Văn Nghiêu hứa hẹn cưới , những khó khăn sắp xảy đến vẫn chưa nghĩ đến dù mơ hồ cảm thấy ổn.

      Dương Quân rất đúng, người đàn ông đầy khả năng như Quý Văn Nghiêu, đừng người nhà ấy đồng ý cưới mình, cho dù đồng ý sao, chẳng phải càng bị khinh bỉ hơn lúc ở nhà họ Phó sao? Đoạn tình cảm tại giữa mình và Quý Văn Nghiêu có thể làm cho bao giờ dám ngẩng mặt nhìn ai ở nhà họ Quý, đến lúc đó Quý gia cũng cho rằng là mình đứng đắn dụ dỗ Quý Văn Nghiêu, biết phải bị bao nhiêu xem thường cùng dè bĩu nữa đây.

      Lúc này, Dương Quân đứng lên : “Tôi thể ở đây lâu, nếu dì Hai thấy tôi khóc thế này tôi cũng thể giải thích. Chị dâu, họ vô tội, đừng vì giấc mộng viễn vông gần như thể thành đó làm thương tổn ấy, người thành như ấy sao có thể thừa nhận loại đả kích này, nếu có chuyện gì chị hối hận cả đời!”

      Dương Quân rồi, Lâm An Nhàn nằm mình giường suy nghĩ cũng thấy được mình cùng Quý Văn Nghiêu vốn có tương lai, vẫn nên cùng Phó Minh Hạo sống , Quý Văn Nghiêu chỉ là khách qua đường.

      Hai ngày sau, Phó Minh Hạo công tác trở về, vào nhà liền nằm thở dài: “Vẫn là nhà mình tốt nhất, tự tại! An Nhàn, lâu như vậy có nhớ ? Nhìn xem, mua cho em cái gì!”

      xong, đứng dậy lấy ra hộp trang sức đưa cho Lâm An Nhàn.

      Lâm An Nhàn vừa thấy, ngẩng đầu nhìn Phó Minh Hạo: “Sao lại mua trang sức đắt tiền như vậy?”

      Phó Minh Hạo cười : “Lần trước Quý Văn Nghiêu tặng cho em thứ kia, em lại kiên quyết nhận, mới nhớ em chưa từng có vật trang sức đáng giá nào, nên lần này xa cố ý mua. Vả lại, công việc thuận lợi dư dả ít, tính trả mười vạn lần trước mượn Văn Nghiêu, như vậy cảm thấy mình thấp hơn người ta. Lại cho mẹ em mượn ít tiền, Lâm Húc nguyện trả lúc nào cũng được, trả cũng đòi, em xem được ?”

      Lâm An Nhàn cảm thấy mình dạo này yếu đuối, gặp chút chuyện sụt sùi muốn khóc. Lúc đối với Phó Minh Hạo dao động ta lại biểu bảo hộ trước nay chưa từng có, lúc này nghĩ đến tương lai cùng Quý Văn Nghiêu càng cảm thấy xa vời, vì thế chỉ biết gật đầu, nghẹn ngào nhìn vẻ mặt háo hức tranh công của Phó Minh Hạo.

      Quý Văn Nghiêu đau khổ chờ đợi suốt tuần, cuối cùng cũng cảm thấy bước qua khỏi khổ ải rồi, nhìn đồng hồ phỏng chừng Lâm An Nhàn đường làm, liền điện thoại.

      Lâm An Nhàn rất nhanh tiếp điện thoại.

      Quý Văn Nghiêu nhàng : “An Nhàn, tuần rồi, có phải đến lúc em nên thực hứa hẹn rồi , tối qua đón em nhé.”

      xong, lại nghe thấy Lâm An Nhàn trả lời, vì thế còn : “An Nhàn, em được đổi ý đâu đấy, em hứa với rồi.”

      “Tôi đổi ý. Quý Văn Nghiêu, chúng ta chấm dứt , đừng cưỡng cầu nữa, tôi ly hôn với Minh Hạo.”

      “Tại sao? Hôm đó ràng em hứa với rồi, sao hôm nay lại đổi ý?” Thanh của Quý Văn Nghiêu bắt đầu lạnh lẽo.

      “Ngày đó tôi hứa với cũng là bất đắc dĩ, thủ đoạn của rất hèn hạ, tôi muốn gặp lại !”

      Quý Văn Nghiêu nghe thanh cắt đứt cuộc gọi, hung hăng ném di động văng ra ngoài, lửa giận bùng cháy.

      Lâm An Nhàn, em dám nuốt lời với tôi!
      BigCute→_→, rabbitphan, AChu45 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :