1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ly hôn là chuyện nhỏ - Bản Lật Tử (DROP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @duyenktn1 bạn à, rốt cuộc bộ này hoàn chưa, nếu chưa hoàn mình phạt bạn theo quy định của cung. Nếu bạn vẫn onl mà im lặng, mình xem như bạn bỏ truyện giữa chừng rồi xử phạt theo quy định.
      Hale205duyenktn1 thích bài này.

    2. duyenktn1

      duyenktn1 Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      1,242
      tiếp tục edit nàng ạ, chắc cuối tuần có chương mới, xin lỗi mọi người vì chậm trễ nhé!
      Hale205bội phương thích bài này.

    3. bội phương

      bội phương Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      56
      Truyện hay lắm , bạn bạn edit chậm nhưng đừng drop bộ này là hạnh phúc rồi ^ ^ , Cố lên nha bạn , tớ hóng từng chương nữa á
      duyenktn1 thích bài này.

    4. duyenktn1

      duyenktn1 Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      1,242
      Chương 9: Hẹn hò

      Dương Vi sửng sốt nhìn ta lúc lâu, mới phù tiếng bật cười: “Cậu đóng phim à?”

      Bờ môi của Phương Thừa Nhiên chậm chạp hạ xuống giống như giọt nước: “Cậu có đồng ý làm nhân vật nữ chính của tớ ?” Ánh mặt trời vừa lúc rơi khóe miệng của , xinh đẹp giống như bức tranh sơn dầu.

      Giây phút này, Dương Vi đại khái hiểu được tại sao tất cả các đều thể từ chối Phương Thừa Nhiên. khẽ nhếch khóe môi cười cười với , nhấc chân bước vào cửa xe, sau đó nghiệt Martra liền nhanh chóng chở Dương Vi chạy xa, trước cổng có bảo vệ mập mạp lấy di động ra, đăng lên kênh bạn bè.

      “Công bố đáp án, cuối cùng Martra đẹp trai là đón giáo Dương dạy mỹ thuật tạo hình khối lớp năm. Xong.”

      Tiếp đó toàn bộ bạn bè kênh đều sôi trào.

      Dương Vi ngồi ở ghế bên cạnh tài xế, nghiêng nghiêng đầu hỏi Phương Thừa Nhiên: “Chúng ta ăn cái gì?”

      “Cơm Tây.” Phương Thừa Nhiên dừng lại chút, sau đó bổ sung , “Moonlovers.”

      Chiêu bài của Lovers là “ ấy hãy mang ấy đến Moonlovers”, ở thành phố A giả danh lừa bịp nhiều năm. Dương Vi trừng mắt nhìn, cảm thán tiếng, có lẽ Phương Thừa Nhiên vừa về nước, biết Moonlovers là lời ngoài ý.

      Bởi vì đúng giờ tan tầm, xe bị kẹt ở đường. Mỗi lần kẹt xe đối với Dương Vi đều là loại dày vò, bởi vì những tài xế xe luôn luôn bấm còi inh ỏi.

      Cho dù là trước cửa nhà hàng cơm tây lãng mạn Moonlovers, Phương Thừa Nhiên huênh hoang lái chiếc Maserati vẫn đưa tới ít ánh nhìn của những người xung quanh. Dương Vi nhìn cả cây tây trang màu đen của Phương Thừa Nhiên, mở miệng : “Tớ có phải thay đổi trang phục nhỉ?”

      Phương Thừa Nhiên giúp mở cửa xe, mỉm cười : “Nhân viên phục vụ chắc chắn chặn người phụ nữ xinh đẹp như cậu ngoài cửa đâu.”

      Dương Vi cười hai tiếng, bước xuống xe: “Có phải trước đây cậu toàn nghỉ ở Italia hay ? Nghe toàn bộ đàn ông ở đó đều những lời dễ nghe.”

      Phương Thừa Nhiên : “Tớ toàn những lời lòng.”

      Dương Vi mỉm cười vào cùng với .

      Toàn bộ Lovers đều được trang trí theo phong cách mông lung mờ ảo. Ông chủ giống như muốn cố gắng tạo nên khách bầu khí hẹn hò với người dưới ánh trăng. Trong nhà hàng còn dùng chocolate để trang trí số đồ vật, từ cửa vào, làm cho người ta cảm giác được bầu khí tràn đầy hương vị ngọt ngào.

      Nhân viên dẫn đường rất chuyên nghiệp, ngay cả độ cong cúi người chào hình như cũng phải dùng thước đo góc làm tiêu chuẩn, chuẩn xác và ưu nhã. đến ngọn nến hình trái tim cháy, nhân viên phục vụ mới dừng lại. Phương Thừa Nhiên tiến lên trước, kéo ghế ra cho Dương Vi, sau đó mới đến ngồi đối diện với .

      Nhân viên phục vụ lễ phép đưa thực đơn cho Dương Vi, Dương Vi nhìn qua vài lần sau đó gọi đồ ăn, Phương Thừa Nhiên cười nhạt hỏi: “Cậu thường cùng người khác tới đây ăn cơm à?”

      Dương Vi lắc lắc đầu : “ phải, tại sao lại hỏi như vậy?”

      “Tớ thấy cậu gọi món ăn rất thành thục.”

      “À......” Kỳ cũng chỉ theo bản năng chọn những đồ ăn mà Kỳ Tiếu Ngôn “ thích” mà thôi. Kỳ Tiếu Ngôn ưa thích ăn cơm bên ngoài, giống như phong cách của nhà hàng cơm Tây này, nó nằm trong phạm vi xem xét của .

      Ngoại trừ lần khi còn ở chung với , Dương Vi và Kỳ Tiếu Ngôn đến nơi này lần, vào lễ giáng sinh, khi đó phải cầu xin nửa ngày Kỳ Tiếu Ngôn mới ân chuẩn.

      Dương Vi nhận ra, con người Kỳ Tiếu Ngôn rất hiếm khi thể lãng mạn. Chỉ có số lúc mới lộ ra biểu tình si mê. Ừ…Khi gần gũi với , cũng lộ ra vẻ mặt này.

      “Cậu suy nghĩ cái gì?” thanh lơ đãng của Phương Thừa Nhiên ở phía đối diện vang lên, làm cho Dương Vi cảm thấy gò má của mình hơi nóng. che miệng ho khan tiếng, hỏi Phương Thừa Nhiên: “Cậu mời tớ đến nơi này ăn cơm, sợ bạn cậu hiểu lầm à?”

      Phương Thừa Nhiên nhướng nhướng lông mày : “Nếu thực có người như vậy, tớ giải thích với ấy.”

      Dương Vi tin nhìn : “ thể nào, cậu có khả năng chưa có bạn ?”

      Phương Thừa Nhiên thở dài, bất đắc dĩ : “Nhìn , mọi người đều cho rằng tớ có bạn , cho nên đến giờ phút này mình vẫn còn độc thân.”

      Dương Vi cười khẽ tiếng : “Tớ tin, chắc chắn là cầu của cậu quá cao. Lúc học đại học cậu cũng kết giao với bạn ư?”

      Phương Thừa Nhiên : “ cần tớ, cậu kìa? Có bạn trai sao?”

      Dương Vi dừng chút, sau đó hơi hạ khóe miệng: “Tớ tại độc thân.”

      Nhân viên phục vụ rất nhanh liền bưng đồ ăn lên, hai người dừng chuyện với nhau, bắt đầu thưởng thức đồ ăn ngon. Món khai vị là Salad, món chính là Foie Gras, món tráng miệng là kem ly, làm cho Dương Vi rất hài lòng. Gần bàn, ở bên cạnh có nhạc công mặc áo tuxedo, chơi violin, nhạc khúc là “Moonlight” của Debussy(*).

      (*) Foie Gras: Gan ngỗng
      (*):

      Phương Thừa Nhiên nhìn Dương Vi trước mặt, cười hỏi: “Có cần tớ gọi ta lại đây, cho cậu trình diễn khúc ?”

      “Trăm ngàn lần đừng!” Dương Vi suýt nữa bị sặc miếng kem ly, “Rất xấu hổ.”

      Phương Thừa Nhiên tay chống cằm, nhìn cúi đầu nở nụ cười.

      Sau khi ăn cơm Tây xong, Phương Thừa Nhiên còn muốn mời Dương Vi xem phim, Dương Vi nhìn đồng hồ, lắc đầu : “ được, tám giờ tối tớ còn phải dạy.”

      Phương Thừa Nhiên nghi hoặc nhìn : “Buổi tối? Còn dạy cái gì?”

      “Tớ là giáo viên cho lớp học hội họa do người bạn mở, tối nay có lớp học thử nghiệm.” Dương Vi giải thích .

      Phương Thừa Nhiên nhíu nhíu mày: “Mấy giờ tan học? Muộn quá về nhà an toàn.”

      Dương Vi sửng sốt chút, mới cười : “ phải lo, là dạy online.”

      Phương Thừa Nhiên giật mình: “Vậy được rồi, lần sau tớ mời cậu xem phim. Bây giờ, có thể cho phép tớ đưa cậu về nhà , tiểu thư xinh đẹp?”

      Dương Vi vô tư nở nụ cười: “Cậu ở nước ngoài ngây ngốc quá lâu rồi, người bên kia đều theo đuổi bạn như thế sao?”

      “Đương nhiên phải.” Phương Thừa Nhiên khẽ nở nụ cười, mở cửa xe cho Dương Vi.

      Xe dừng lại trước cửa khu nhà của Dương Vi, Phương Thừa Nhiên ngẩng đầu nhìn khu nhà cao cấp trước mắt, giống như vô ý mà hỏi thăm: “Cậu ở mình?”

      “Ừ, đúng vậy.” Dương Vi trả lời qua loa hai câu, cởi dây an toàn định xuống xe.

      “Chờ chút.”

      Phương Thừa Nhiên đột nhiên gọi lại, Dương Vi quay đầu, nghi ngờ nhìn : “Có chuyện gì sao?”

      Phương Thừa Nhiên : “Cậu có chuyện gì khác cần tớ làm cho cậu sao?”

      Dương Vi hơi hơi nhíu lông mày, mặt mang theo ý cười: “Ví dụ như?”

      “Cậu cần tớ cho cậu số điện thoại sao?”

      Dương Vi hơi rũ mắt, bờ vai run rẩy cười: “Bạn học Phương Thừa Nhiên, tớ tuyệt đối tin cậu có bạn .”

      Phương Thừa Nhiên từ chối cho ý kiến, lấy điện thoại di động ra, trừng mắt nhìn .

      Ánh mắt của hẳn rất đẹp, khi nhìn chăm chú vào bạn làm cho bạn cảm thấy trong thế giới của chỉ có bạn.

      Dương Vi lấy điện thoại ra trao đổi số với , phất phất tay rồi xuống xe.

      giờ Kỳ Tiếu Ngôn vẫn còn phải đứng trong phòng học của trường. Dưới tay ngoài môn học, còn phải hướng dẫn cho ba nghiên cứu sinh nữa. Nghiên cứu sinh ra chính là cu li của thầy giáo, cho nên Kỳ Tiếu Ngôn rất khách sáo đem dự án biên dịch những quy định về sách giáo khoa tiểu học của nước Áo ném cho bọn họ.

      Trong ba nghiên cứu sinh chỉ có nữ sinh (*), ta nghe bạn học chuyện Kỳ Tiếu Ngôn ly hôn, cũng có chút nóng lòng muốn thử.

      (*) Nữ sinh: sinh viên nữ

      (*) Nam sinh: Sinh viên nam


      Nam sinh bên cạnh nhìn ta cái, thờ ơ đẩy kính mắt sống mũi: “Nghe , ngày hôm qua, giáo sư Kỳ ra đề thi toán học hành hạ tất cả các sinh viên năm ba, nếu cậu cảm thấy còn chưa bị thầy ấy hành hạ đủ cứ lên .”

      Nữ sinh: “......”

      Kỳ vẫn còn rất nhiệt tình thương sinh mệnh của mình.

      Kỳ Tiếu Ngôn đột nhiên từ ghế đứng lên, ba học trò lập tức cúi đầu xuống tỏ vẻ mình rất bận rộn. Kỳ Tiếu Ngôn thu dọn tài liệu bàn, thẳng ra ngoài.

      Nữ sinh nghe tiếng bước chân của , xác nhận xa, mới giọng hỏi: “Thầy ấy làm sao vậy?”

      nam sinh : “Tớ chỉ biết vừa rồi thầy ấy ngồi xem di động.”

      Nữ sinh thể tin mở to hai mắt, xem ra cho dù có là Kỳ giáo sư chăng nữa ly hôn vẫn là đòn đả kích nghiêm trọng! Điện thoại di động đối với thầy ấy mà phải chỉ có hai công năng là gọi điện thoại và gửi tin nhắn thôi sao!

      Nếu như trước đây đúng là như vậy, nhưng mà bây giờ Kỳ Tiếu Ngôn ly hôn, chỉ có thể thông qua điện thoại di động để biết được tình hình cuộc sống của Dương Vi, mà điện thoại di động của chỉ cài đặt phần mềm là Weibo.

      biết Dương Vi muốn giao lưu với đồng nghiệp của , nhưng mà đồng nghiệp kia vừa cái gì? Dương Vi được Martha đẹp trai đón ? Ha ha ha, mới ly hôn có 3 ngày mà tìm phòng nhì(*) rồi sao, ra tay rất nhanh nha.

      (*) Phòng nhì: ý người thứ 2

      Vì thế liền vào trang Weibo của Dương Vi, cũng đăng ảnh hẹn hò lên, điều này làm cho tâm tình của Kỳ Tiếu Ngôn tốt lên chút. Đầu trang có bài chia sẻ về lớp dạy hội họa, tối nay có buổi học thử nghiệm, chào mừng mọi người đến nghe giảng, Kỳ Tiếu Ngôn suy nghĩ chút, cũng nên là thành viên trong lớp học.

      Trở lại ký túc xá, dựa Weibo tìm được phương thức liên hệ với giáo vụ (*), sau đó làm theo chỉ dẫn của ấy cài đặt phần mềm chuyên môn về giảng dạy, đăng ký tài khoản, cuối cùng đúng tám giờ bắt đầu vào lớp học.

      (*) Giáo vụ: Bộ phận trông nom việc giảng dạy và học tập trong trường.

      “Chào mừng bạn học Lý Cẩu Đản đến với lớp học hội họa của chúng tôi-“

      Khi tiến vào lớp học tự động phát ra dòng chữ chào mừng, rồi biến mất rất nhanh, tiếp đó liền nghe thấy giọng của Dương Vi truyền ra từ loa đài: “Chào mọi người, tôi là giáo viên bánh bột mì trong tranh minh họa, rất hoan nghênh mọi người đến tham dự buổi học thử nghiệm này.”

      Con mắt Kỳ Tiếu Ngôn hôi chuyển động, lấy tai nghe điện thoại xuống, cắm vào máy tính, đeo vào đầu mình.

      Tương lai cao phú soái (*):233333 giáo viên của bạn rất thích ăn bánh bột mì sao?

      (*) Tương lai cao phú soái: Tương lai tài giỏi, giàu có, đẹp trai.


      Màn hình đột nhiên ra loạt những chữ màu tím, ánh mắt Kỳ Tiếu Ngôn lướt qua màn hình máy tính, xem ra khung đối thoại ở dưới góc trái màn hình kia có thể gửi tin nhắn .

      Lý Cẩu Đản: :)

      Dương Vi sửng sốt chút, cái tên gì mà Lý Cẩu Đản ha ha ha! vừa mở ppt (*) chuẩn bị từ trước vừa trả lời vấn đề của bạn học kia: “Bánh bột mì phải là bánh bột mì để ăn, mà để chỉ kiểu tóc xoăn.”

      (*) PPT: powerpoint

      thanh so với vừa rồi ràng hơn rất nhiều, giống như chuyện ở bên tai mình, Kỳ Tiếu Ngôn rất hài lòng.

      Tương lai cao phú soái: Kiểu tóc xoăn là cái quỷ gì 233333

      Lý Cẩu Đản::)

      Dương Vi nhìn chằm chằm vào ông chú cười kia, dừng chút, bạn học Lý Cẩu Đản có phải bị câm điếc hay ? nhìn vào số ngưởi hiển thị ở phía dưới, được 46 người, có thể bắt đầu học rồi.

      “Buổi học thử nghiệm hôm nay chỉ kéo dài hai giờ, nội dung là phong cảnh. Muốn vẽ bức tranh phong cảnh đẹp, trước tiên phải nắm chắc mối quan hệ giữa những gian lập thể.” Dương Vi vừa vừa ấn mở ppt máy tính ra “Giống như hình ảnh đường ray màn hình, là trong những kiểu gian lập thể chúng ta hay nhìn thấy nhất. Đầu tiên mọi người nhìn thấy hai đường ray song song, cuối cùng dần dần biến mất ở điểm rất xa, nhưng nếu cẩn thận quan sát phát , ngoài đường ray, những cây bụi ven đường cũng có quan hệ lập thể gian tương tự.”

      cầm bút cảm ứng khoanh những vòng tròn máy tính: “Giả sử cây này là a, cây này là b, cây này là c, khoảng cách giữa ab là l, khoảng cách giữa bc là k….”

      Tương lai cao phú soái: giây chuyện xấu khóa học…..

      Kì kì meo meo: Tớ tiết lộ chồng của giáo bánh bột mì là giáo sư toán học?

      Ăn mập: giáo bánh bột mì kết hôn rồi ?!!!

      Dương Vi liếc mắt nhìn khung đối thoại cái, kì kì meo meo là học sinh cũ của , khi còn giảng dạy, chồng của là giáo sư toán học, nhưng mà bây giờ thôi….

      ấy là chồng trước của tôi .”

      Kì kì meo meo: [ hoảng sợ ][ hoảng sợ ][ hoảng sợ ]

      Ăn béo: như vậy là em vẫn còn cơ hội sao?

      Lý Cẩu Đản: :)

      Mà bạn học“Tương lai cao phú soái” khiếp sợ cứng đơ trước máy tính. Lúc trước, khi nghe được giọng của giáo bánh bột mì, cảm thấy rất giống giáo Dương, sau lại thấy có người chồng của là giáo sư toán học, cậu bé lại càng khẳng định, nhưng kế tiếp… giáo Dương ly hôn?!!

      Minh Hạo cảm thấy mình được tốt lắm, cậu bé uống ngụm sữa để an ủi, nhập vào khung đối thoại: “ giáo Bánh bột mì, là người ở đâu ạ?”

      Dương Vi : “Tôi ở thành phố A .”

      Tương lai cao phú soái: Em cũng ở thành phố A! là họa sĩ tranh minh họa à?

      “Tôi phải, tôi là giáo viên dạy mỹ thuật tạo hình .”

      Minh Hạo:“......”

      Bé cảm thấy lần này cậu phải giúp bé nộp tiền cho khóa học hội họa này rồi.
      Thuy12497, Tôm Thỏ, Chris_Luu19 others thích bài này.

    5. duyenktn1

      duyenktn1 Well-Known Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      1,242
      Chương 10: Vấn đề

      Hai giờ học trôi qua rất nhanh, Kỳ Tiếu Ngôn coi giọng của Dương Vi giống như là nhạc nền, vừa nghe nhạc vừa làm việc của mình. Lúc chương trình học kết thúc, chuẩn bị rời khỏi phòng học, lại thấy màn hình máy tính lên loạt chữ viết màu tím.

      Tương lai cao phú soái: giáo Bánh bột mì, có cần bạn trai ?

      Dương Vi trừng mắt nhìn, giọng mang theo ý cười: “Bạn cũng muốn cạnh tranh à?”

      Tương lai cao phú soái: Có thể chứ? [ thẹn thùng ]

      Dương Vi nghĩ nghĩ : “Tôi hỏi bạn vấn đề, nếu bạn có thể ra đáp án chính xác trong vòng ba giây, tôi xem xét cho bạn cơ hội.”

      Tương lai cao phú soái: Loved.

      Dương Vi: “...... phải vấn đề này.”

      Tương lai cao phú soái: Giúp đỡ .

      Dương Vi: “......”

      hít sâu hơi, nhanh, hỏi: “ số chia cho ba dư hai, chia cho năm dư ba, chia cho bảy dư hai, hỏi này bằng bao nhiêu?”

      Lý Cẩu Đản: 23

      Dương Vi và Minh Hạo đều ngây ngẩn cả người, Lương Minh Hạo ngẩn người vì ngay cả đề bài bé còn nghe chưa hiểu thế nhưng người này mới có mấy giây tính ra đáp án, Dương Vi ngẩn người vì hóa ra bạn học Lý Cẩu Đản phải bị câm điếc.

      Tương lai cao phú soái: Em có đáp án khác là 233

      Lý Cẩu Đản: Đây là vấn đề thặng dư điển hình trong toán học, 233 cũng thỏa mãn vài điều kiện khi sử dụng nó để thêm bớt 3, 5, 7, có bội số chung nhất của 105, đều phù hợp với điều kiện, nhưng tôi đưa ra số 23, bởi vì nó thỏa mãn điều kiện là số nhất.

      Dương Vi: “......”

      Tương lai cao phú soái:......

      Lớp học hội họa nghe thấy giá trị thực này, còn là phụ đạo toán học miễn phí.

      Tương lai cao phú soái: Như vậy có tính câu trả lời của em ạ?

      Dương Vi hoàn hồn trở về, chỉ là trong khoảnh khắc vừa rồi lại có ảo giác như Kỳ Tiếu Ngôn đứng ở trước mặt mình: “Cậu trả lời chậm hơn so với bạn học Lý Cẩu Đản, hơn nữa còn chậm mất ba giây.”

      Tương lai cao phú soái: Vậy bạn học Lý Cẩu Đản kia giành được cơ hội ạ? Nhưng bạn ấy có thể sống ở thành phố A, vẫn nên cân nhắc cho em.

      Lý Cẩu Đản: Tôi sống ở thành phố A.

      Dương Vi:“......”

      Làm thế nào ngay cả bạn học Lý Cẩu Đản cũng so đo tính toán đến như vậy!

      tắt bài giảng , cười cười : “Cảm ơn mọi người đến tham gia buổi học thử nghiệm này, chương trình học hôm nay kết thúc tại đây, bạn học nào muốn đăng kí tham gia hãy liên hệ với giáo vụ.”

      xong cũng tháo tai nghe xuống, rời khỏi lớp học.

      Thoải mái tựa lưng vào ghế lười, Dương Vi đứng dậy lấy cho mình cốc sữa. Vấn đề vừa rồi đúng là Kỳ Tiếu Ngôn từng đưa ra hỏi , là nếu trong vòng ba giây có có thể trả lời chính xác, đưa ra ngoài xem thắp sáng cây thông noel. Tất nhiên Dương Vi thể trả lời chính xác, nhưng mà Kỳ Tiếu Ngôn cũng chịu được oanh tạc kiên trì biết mệt mỏi của , mà đưa ra ngoài xem đốt đèn.

      nhớ nhân viên công tác kia , chỉ cần cùng nhau xem thắp sáng cây thông noel, các đôi tình nhân đều có thể hạnh phúc bên nhau cả đời, nhưng cuối cùng bọn họ phải cũng ly hôn sao?

      Ai, khó trách lúc đó Kỳ Tiếu Ngôn , những điều này chỉ là mánh khóe để lừa gạt trẻ con thôi.

      là muốn cầm giấy chứng nhận ly hôn đến trách cứ bọn họ.

      Nhưng mà lại , bạn học Lý Cẩu Đản kia cũng là lợi hại, vừa nhìn biết chính là loại người hàng đầu của khoa học tự nhiên như thế nào lại học hội họa? Có phải là để trải nghiệm cuộc sống?

      Lúc này bạn học Lý Cẩu Đản nhận được khảo sát về độ hài lòng của giáo vụ đại nhân.

      “Xin chào, sau buổi học thử nghiệm hôm nay, bạn có hài lòng với giáo Bánh bột mì của chúng tôi ạ? ^_^

      Kỳ Tiếu Ngôn suy nghĩ chút, đánh hàng chữ: “Rất hài lòng.”

      “Vậy bạn có hứng thú tham gia khóa học chính thức của chúng tôi ạ?”

      Kỳ Tiếu Ngôn hỏi: “Học phí tôi nộp, được chia cho giáo bao nhiêu?”

      Giản Song sửng sốt chút trước câu hỏi này, sau đó mới trả lời: “Tiền lương của giáo được trả theo giờ dạy ạ ^_^

      Lý Cẩu Đản: Tôi cảm thấy các bạn nên dựa vào sĩ số để trả phần trăm thích hợp cho giáo.

      Giản Song: “......”

      Dương Vi giỏi , bình thường ở bên ngoài thu phục biết bao nhiêu cây si còn chưa tính, ngay cả lên lớp mặt cũng nhìn thấy, nhưng nhanh như vậy có cây si(*)?

      (*) Cây si: ý người theo đuổi

      “Cảm ơn đề nghị của bạn, chúng tôi xem xét ^_^

      Lý Cẩu Đản: Tốt lắm, tôi đăng kí.

      Dương Vi tắm rửa xong lên giường, điện thoại di động có tin nhắn chưa đọc, là em trai Dương Mính của gửi đến: “Chị thân , trưa mai có rảnh , em mời chị ăn cơm J”

      Cái khuôn mặt tươi cười kia hiểu làm sao lại làm cho nhớ tới Lý Cẩu Đản, lắc lắc đầu, phục hồi : “ phải đúng lúc cậu lại muốn chị giả làm bạn của cậu chứ gì? Chị này, chị dựa vào thu nhập của diễn viên chính để thu phí.”

      Dương Mính: phải là mời chị ăn cơm sao?

      Dương Vi: Đúng vậy, lần trước cậu mời chị đến quán ven đường ăn bốn cái nem rán, năm hai mùa, mỗi mùa hai cái [ gặp lại ]

      Dương Mính:...... Lần này , muốn ăn cái gì tùy ý chị!

      Dương Vi: Tiểu thư lần này xem ra rất khó dây dưa?

      Dương Mính: Theo dõi em hai tuần! như thế nào cũng được, em với ta em có bạn , ta cũng tin.

      Dương Vi: Lần sau với ta là em thích đàn ông, sau đó tìm người bạn giúp đỡ.

      Dương Mính: Mẹ chị đánh chết em [gặp lại]

      Dương Vi: Được rồi, thời gian, địa điểm.

      Dương Mính: Mười giờ sáng mai, trước cổng đại học T, ăn mặc xinh đẹp chút, Mody Mody chị =3=

      Dương Vi: Thỏa thuận xong, mười giờ, chị cúp điện thoại!

      Dương Vi chuẩn bị tắt máy, lại nhận được tin nhắn mới, lần này là của Phương Thừa Nhiên. hơi sửng sốt chút, mở ra xem.

      “Ngủ ngon, mộng đẹp ^_^

      Bốn chữ đơn giản cộng thêm biểu tượng, trong phút chốc lại làm cho tâm tình của Dương Vi trở lên phức tạp. Hai buổi tối trước, còn tự chúc mình ngủ ngon, nghĩ nhanh như vậy, có người trước khi ngủ, còn nhớ chúc ngủ ngon.

      Ngón tay cái của ấn ấn màn hình điện thoại, nhập vào tin nhắn: “Ngủ ngon, mộng đẹp.”

      Sau khi tắt điện thoại, nhìn thoáng qua Kỳ Tiếu Ngôn trong tấm ảnh cưới phía trước mặt, nhắm hai mắt lại.

      Hừ, cần chúc ngủ ngon với .

      Cùng lúc đó người ở trong tấm hình, Kỳ Tiếu Ngôn cũng nằm ở giường, nhìn vào danh bạ liên lạc điện thoại di động, cúi đầu tiếng: “Bảo bối, ngủ ngon.”

      Ngày hôm sau, Dương Vi vẫn ngủ tận đến mười giờ mới tỉnh dậy. Nghĩ đến buổi trưa ăn cơm cùng em trai, Dương Vi cũng lười ăn điểm tâm sáng, mở tủ quần áo ra và bắt đầu đùa nghịch với chính mình. Bạn Dương Mính còn học năm ba đại học, giả vờ làm bạn của thể ăn mặc quá chín chắn. còn đặc biệt lấy váy áo của mình lúc học đại học ra, ướm vào trước người để lựa chọn.

      Ừm, màu sắc ok, kiểu dáng còn chưa có lỗi thời, chọn cái này!

      Gần đến thời gian hẹn, Dương Mính gọi điện thoại đến thúc giục. Dương Vi vừa nghe điện thoại vừa ra cửa: “ ra khỏi cửa, trưa nay chị muốn ăn thịt nướng Lilith.”

      Dương Mính ở đầu bên kia điện thoại thoáng cái liền đau lòng, Dương Vi ra tay cũng là ngoan độc. Nhưng nghĩ đến nữ sinh kia theo dõi hai tuần liền, vẫn nên nhẫn nhịn.

      Dương Vi ra khỏi tiểu khu liền bắt tàu điện ngầm đại học T, đây là thời điểm hầu hết các sinh viên thức dậy mua đồ ăn, cho nên trước cổng trường cũng có rất nhiều người bán hàng rong. Dương Vi liếc mắt cái liền nhìn thấy Dương Mính đứng ở trước cổng, mặc chiếc áo khoác trùm đầu màu đen, bên trong là chiếc áo sơ mi màu trắng. Ở dưới là chiếc quần jeans thẫm màu, bó sát và đôi giầy màu đen – top cao. Dương Vi thầm cho lời khen trong lòng, em trai, trông em càng ngày càng đẹp trai.

      “Tiểu Minh Minh ~” Dương Vi tiến tới, ngọt ngào, nũng nịu gọi to tiếng. Dương Mính chấn động chút, quay đầu, khóe mắt co rút: “Vi Vi à, hôm nay là cuối tuần, chúng ta động kinh.”

      Dương Vi hạ khóe miệng, quyết định theo con đường nữ vương: “Tiểu Minh tử, cơm trưa đặt xong chưa? Tôi chỉ ăn sò điệp tươi thôi đấy.”

      Dương Mính cười cười khoác vai : “ vội, chúng ta dạo trong trường học trước.”

      Dương Vi miễn cưỡng theo vào trong, mặt vẫn mang biểu tình cao lãnh(*): “Trường học phải đều giống nhau sao? Tôi còn chưa ăn sáng.”

      (*) Cao lãnh: Kiêu ngạo và lạnh lùng

      Dương Mính vẫn duy trì tươi cười như cũ: “Mang chị dạo trong trường vòng, tương lai trong vòng năm chắc có nữ sinh nào làm phiền em nữa.”

      Vẻ mặt lạnh lùng của Dương Vi nén được tức giận: “Cậu phải thực thích con trai sao?”

      Dương Mính : “Em chỉ giữ gìn trinh tiết cho mối tình đầu của em thôi.”

      Lông mày của Dương Vi đột nhiên nhảy dựng lên: “Bạn cùng bàn tiểu học của cậu? Cậu sớm cha mẹ cậu có biết ?”

      Dương Mính nhún nhún vai: “Đương nhiên bọn họ biết, năm đó bọn họ vô tình vô nghĩa cố tình gây vứt bỏ em, chỉ dẫn theo con của bọn họ ra nước ngoài.”

      Lông mày Dương Vi nhíu lại: “Chuyện này cậu còn muốn tới mười năm nữa sao? Cậu lúc đó mới ba tuổi mang theo như thế nào......”

      “Hừ.” Dương Mính đột nhiên cắt đứt lời Dương Vi, cố ý ghé sát vào tai , “Xuất .”

      Dương Vi đột nhiên có loại cảm giác giống như mình lạc vào bộ phim gangster, theo bản năng nín thở, len lén quay đầu lại quan sát. Phía sau nữ sinh xa gần theo sát bọn họ, tóc ngắn chỉnh tề, ăn mặc gọn gàng, nhàng khoan khoái, giống với kẻ biến thái cuồng theo dõi chút nào.

      Đột nhiên, nữ sinh nhìn thẳng vào Dương Vi, Dương Vi vội vàng quay đầu lại. nhàng thở ra, chợt nghe thấy tiếng bước chân chạy dồn dập từ phía sau.

      Ngay sau đó, nữ sinh chạy đến trước mặt bọn họ, chặn đường bọn họ. Dương Mính hơi nhíu mày, vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Rốt cuộc, cậu muốn thế nào?”

      Nữ sinh lại chỉ nhìn Dương Vi, ánh mắt hết sinh tập trung còn mang theo tia khẩn cầu dễ phát : “Xin hỏi...... là bạn của Dương Mính à?”

      Ánh mắt kia làm cho Dương Vi nỡ lòng lừa ấy, nhưng lại cảm giác được cánh tay của Dương Mính đặt lên vai mình càng nặng hơn, vội vàng cười : “Là tôi, là bạn học của ấy sao?”

      Sắc mặt nữ sinh trắng bệch, giống như bị tổn thương nặng nề, nhàng cắn cắn môi: “ là bạn ấy sao?”

      “...... Ừ.”

      Gió ngọn cây dường như cũng dừng thổi, chỉ có làn váy của nữ sinh là đong đưa yên.

      Hôm nay Dương Vi thấy được tuyệt kỹ ba giây rơi lệ, nữ sinh trước mặt viền mắt đỏ lên, “Ô oa --” tiếng liền khóc lên. Nước mắt giống như nước suối tràn ra, nước mũi cũng khách khí chút nào chảy xuống. Dương Vi nhìn có chút ngây người, từ lúc nhà trẻ trở khóc như vậy.

      Nữ sinh kia khóc rất thương tâm, các sinh viên ngang qua đều liếc mắt nhìn. Dương Vi lúng túng muốn tiến lên an ủi ta hai câu, nữ sinh lại chỉ nhìn Dương Mính, khóc xong : “Về sau em dây dưa với nữa” Sau đó, lại nước mắt nước mũi ròng ròng chạy .

      Dương Vi và Dương Mính vẫn sững sờ tại chỗ, biểu tình đều có chút cứng ngắc. Dương Vi hất tay Dương Mính khoát vai mình ra, nghiêng đầu nhìn : “Chúng ta làm như vậy có phải quá tàn nhẫn hay ?”

      Khóe miệng Dương Mính giật giật, giọng khô cằn :“...... Đau dài bằng đau ngắn.”

      Trước mặt có hai nữ sinh tới, ghé đầu ghé tai thầm gì đó --

      “Nữ sinh vừa rồi khóc thương tâm, có phải thất tình hay ?”

      “Tớ đoán là vậy. Lại tiếp, cậu giáo sư Kỳ ở đại học Đế Đô ly hôn sao?”

      Dương Vi trong lòng hồi hộp, xong rồi xong rồi! Kỳ giáo sư hồng(*) đến mức này sao!

      (*) Ý vận đào hoa, được nhiều người theo đuổi, để ý

      vội vàng kéo Dương Mính , nhưng Dương Mính chạy đến trước mặt hai nữ sinh kia nhíu mày : “Các vừa cái gì? Kỳ Tiếu Ngôn ly hôn?”

      “Tôi, tôi cũng là nghe bạn ở đại học Đế Đô ….” Nữ sinh vừa nhìm chằm chằm Dương Mính, như thế nào chàng trai đẹp như thế này cũng là fan của giáo sư Kỳ sao?

      Dương Mính quay đầu nhìn Dương Vi cái, trong lòng Dương Vi hoảng hốt, chưa kịp giải thích gì, Dương Mính xông ra ngoài. Dương Vi đuổi theo đến cổng trường, thấy lên chiếc taxi, cũng chặn chiếc xe lại, xông lên nhanh: “Giúp tôi đuổi theo chiếc xe phía trước, cảm ơn!”

      lâu rồi lái xe gặp được trường hợp như vậy, nhất thời kích động hỏi: “Tìm bạn trai sao?”

      Dương Vi : “Bắt kẻ thông dâm!”
      Thuy12497, Tôm Thỏ, Chris_Luu19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :