1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Ly hôn 365 lần - Lưỡng Khỏa Tâm Đích Bách Thảo Đường

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Trước đây viết sơ lý lịch, mình có chí hướng, rất tích cực, rất cố gắng. Bây giờ xem những lời trống rỗng đó cảm thấy có chút buồn cười.



      làm nhân viên bán hàng ba năm, thực vẫn còn học được số thứ. Lúc đó, toàn tâm toàn ý lo cho gia đình, muốn cạnh tranh. Bây giờ nghĩ lại, cạnh tranh gì chưa chắc phải là tốt.



      viết sơ yếu lý lịch cách chân thực, kể những kinh nghiệm làm việc, những ưu điểm ra. nhẫn nại, cẩn thận vì làm nhân viên bán hàng cũng phải tiếp xúc với nhiều ngành nghề. Những điều này chính là ưu thế của .



      Viết xong sơ yếu lý lịch, cũng vội nộp ngay mà còn nhờ trai xem giúp. Tuy trai học đại học nhưng sớm ra ngoài làm, bươn trải trong xã hội nên càng trưởng thành hơn . Quả nhiên Khúc Hạng xem sơ yếu lý lịch rồi gọi Khúc Phương lại bảo bỏ những nội dung cần thiết , bảo phải nhấn mạnh việc cạnh tranh trong công việc.



      còn muốn làm nhân viên bán hàng vì cũng có thể coi là có kinh nghiệm, dễ dàng bắt nhịp công việc hơn. Hơn nữa, làm tốt công việc bán hàng lương cũng khá cao, cần kiếm tiền. Khúc Hạng bảo nên viết thêm về những thành công trong công việc bán hàng trước đây. Như vậy càng thu hút được chú ý của nhà tuyển dụng.



      May mà trước đây, tuy Khúc Phương tập trung trăm phần trăm vào công việc nhưng cũng rất đầu tư, có thể dễ dàng lấy những ví dụ trước kia, cũng hề khoa trương.



      lên mạng nộp hồ sơ vào vài công ty rồi ở nhà đợi tin tức. Đương nhiên, cũng chẳng nhàn rỗi gì. Thường ngày, cùng mẹ mua đồ. Mua nhà rồi nên trong nhà cũng chẳng còn lại nhiều tiền lắm. Có điều trai làm, cũng chuẩn bị làm nên chắc là cuộc sống cũng đến nỗi khó khăn.



      Tuy bà Khúc từ thành phố đến nhưng bà hề rụt rè.



      Vì con , bà thích ứng được với cuộc sống mới. Bà nhanh chóng biết được ở thành phố Tần Hải này thịnh hành cách ăn mặc nào, cũng đưa Khúc Phương mua đồ.



      Thấy những bộ đồ của con đều đơn điệu, chẳng nổi bật gì, còn trẻ mà trông quần áo còn già hơn cả bà, bà Khúc cố gắng đưa thử những bộ đồ có màu sắc tươi sáng hơn chút.



      thể công nhận, bà Khúc rất có con mắt thẩm mỹ. Bà ly hôn từ rất sớm và mình nuôi dạy hai con khôn lớn nhưng thực ra là người phụ nữ rất có chính kiến. Trông có vẻ yếu đuối nhưng thực tế lại rất kiên cường.



      Khúc Phương thấy tâm trạng của mẹ vui vẻ như vậy cũng vui vẻ theo. Hai mẹ con họ giống như hai chị em. Bà Khúc cảm thấy tâm trạng của mình có ảnh hưởng rất lớn đến con nên ngày nào bà cũng đều vui vẻ, làm cho mình phấn chấn, chẳng hề giống người phụ nữ suốt ngày chỉ quanh quẩn ở nhà.



      Khúc Phương rất thích thay đổi của mẹ, bản thân cũng thấy tự tin hơn.



      Hôm đó, nhận được điện thoại hẹn phỏng vấn của công ty, cảm thấy rất vui mừng nhưng cũng rất căng thẳng. Tuy chuẩn bị rất nhiều thứ nhưng khi cần phỏng vấn vẫn cảm thấy hồi hộp. Chẳng hạn như người ta hỏi về hôn nhân, hỏi tại sao lại làm việc ở công ty trước nữa. nên trả lời như thế nào đây? Nghĩ lại giống như chạm vào nỗi đau trong lòng .



      Có điều thấy trai và mẹ vui mừng như vậy dám mà vẫn tỏ ra như bình thường, chỉ thầm với mình, nếu phỏng vấn thành công là niềm vui lớn cho mẹ và trai. Nếu như thành công coi như là kinh nghiệm để lần sau mình làm lại.



      Hôm nay, mặc chiếc váy chữa A màu đen dài đến đầu gối. Bộ đồ đen ôm sát người. Bên ngoài mặc chiếc áo khoác len màu đỏ. Đầu xuân, thời tiết vẫn còn hơi lạnh. Khúc Phương đôi giày da đế bệt màu cam mà mẹ mua cho rồi ra khỏi cửa.



      Mẹ , đôi giày tốt mới có thể xa hơn.



      tàu điện ngầm đến công ty đó. Đó là tòa nhà màu xám bạc, rất cao, có rất nhiều người vội vã ra ra vào vào. lâu lắm rồi làm nên thấy rất quen.



      Hít thở sâu đến ba lần rồi Khúc Phương mới bước vào. xuất trình giấy tờ ở cổng bảo vệ rồi mới lên lầu.



      Khúc Phương cầm hồ sơ, là mình đến phỏng vấn. Nhân viên lễ tân rất lịch dẫn vào. Xem ra chỉ có mình đến phỏng vấn vì trong phòng chờ có ba người rồi.



      Khúc Phương biết mình nghĩ gì nữa. Ba người này đến khá sớm, làm quen với nhau, ngồi cùng chỗ.



      Hai người đàn ông có vẻ rất có kinh nghiệm. người đàn ông , ta nguyên là giám đốc bán hàng, quản lý hơn 50 người. Người đàn ông khác , trước đây ta làm cho công ty liên doanh, cạnh tranh vô cùng gây gắt và thành tích của ta là luôn đứng số trong nửa năm liền. Người con kia là trẻ. Nghe giọng chắc là người của thành phố này. ta ngừng làm dáng trước hai người đàn ông với khuôn mặt đầy vẻ ngưỡng mộ nhưng hề trước đây mình làm gì.



      Khúc Phương mỉm cười. còn nhớ trước đây trong công ty có rất nhiều đồng nghiệp nữ với đủ kiểu người nhưng đối xử với vẫn có thể coi là rất tốt, vì tranh giành của họ nên những đồng nghiệp này cũng chẳng giở thủ đoạn gì ra với . Thay đổi hoàn cảnh, quả nhiên có khác ngay.



      đó cố gắng bắt chuyện với Khúc Phương, dò hỏi xem từ đâu đến. Khúc Phương chẳng thèm để ý đến ta mà chỉ mỉm cười rồi lấy cuốn tập chí mới mua ra xem. im lặng chờ đợi và cũng chẳng buồn nghe ba người kia chuyện.



      Khúc Phương bắt đầu cảm thấy hơi khẩn trương nhưng những người kia chẳng có vẻ gì như vậy. tự với mình, mất tất cả, chẳng còn gì để mà mất nữa, cần phải lo sợ.



      Thời gian chầm chậm trôi qua. Ba người kia lần lượt từng người vào rồi lần lượt từng người ra, vẻ mặt đều rất tự tin.



      Khúc Phương đến muộn nhất nên là người vào cuối cùng.



      Người phòng vấn phụ nữ trung niên, trông có vẻ rất giỏi. Chị ta liếc nhìn Khúc Phương rồi chẳng buồn ngẩng lên, để cho tự giới thiệu về bản thân.



      Khúc Phương cố gắng bình tĩnh về học lực, sở trường và cả kinh nghiệm làm việc của mình.



      xong, người phụ nữ đối diện mãi vẫn lên tiếng khiến cho cảm thấy rất áp lực. cố gắng giữ thẳng lưng, tự với mình, có gì đâu chỉ là phỏng vấn mà thôi, lần này được thi lần sau làm lại.



      - Khúc, công việc đầu tiên của công ty rất triển vọng, cũng rất có tiền đồ, tại sao lại làm nữa mà làm nhân viên bán hàng? – Người phụ nữ trung niên bắt đầu cất tiếng hỏi.



      - Vì gia đình, công ty đó cách nhà tôi quá xa, đưòng thuận tiện. Lúc đó công việc của chồng tôi khá bận nên tôi lựa chọn xin nghỉ việc với hy vọng tìm được công việc ở công ty gần nhà hơn, thời gian làm việc thoải mái hơn chút để có thể chăm sóc gia đình. - Khúc Phương điều chỉnh trạng thái cảm xúc, hết sức chân thành.



      - Vậy sao? Những phụ nữ lo cho gia đình như Khúc rất hiếm. Nhưng cầu của công ty chúng tôi rất cao, hơn nữa còn phải làm ngoài giờ, e là hợp với . - Ngưòi phụ nữ trung niên nghe Khúc Phương xong hề thay đổi nét mặt, ý mình.



      - Giám đốc Lâm có thể cho tôi cơ hội ? Tôi nghĩ quý công ty tuyển dụng nhân viên chắc chắn là muốn người ứng tuyển dối. Tôi thành lý lo thay đổi công việc trước đây, lý do là tốt nhưng đấy là cách nghĩ của tôi lúc đó. Chỉ là con người có thể thay đổi. Sau ba năm làm nhân viên bán hàng, tôi làm rất nhiều việc. ràng là tôi có thể làm tốt hơn nhưng vì nhiều lý do tôi từ bỏ. Còn bây giờ, tôi chỉ muốn bắt đầu lại từ đầu, toàn tâm toàn ý dành cho công việc. - Khúc Phương liền mạch, xong mới nhìn người phụ nữ trước mặt.



      Người phụ nữ đó đưa ra ý kiến gì, cũng gì nhiều mà để Khúc Phương đợi rồi vẫy tay bảo ra ngoài.



      Khúc Phương biết, hy vọng rất mong manh.



      rời khỏi tòa nhà đến trưa. Việc đầu tiên là phải báo với người nhà rằng về ăn cơm. tìm được quán mỳ ở gần tòa nhà đó.



      Khách trong quán rất đông. Thành phố Tần Hải là như vậy. Buổi trưa, những quán ăn gần nơi làm việc đều chật kín người.



      Khúc Phương tìm được góc rồi ngồi xuống, gọi bát mỳ thịt và dưa chua.



      Người phục vụ đưa ra bát mỳ rất lớn. cũng rất đói, cứ thế ăn hết sạch.



      Sau khi ăn xong, cầm đồ của mình, đứng lên chuẩn bị ra ngoài. Nhưng khi định bước va phải chiếc ghế bàn bên cạnh. Khúc Phương quay lại kéo chiếc ghế ngay ngắn rồi mới .



      Có rất nhiều người nên Khúc Phương cũng chú ý lắm. Người phụ nữ vừa phỏng vấn lúc nãy cũng ở trong quán này và nhìn thấy hành động đó của .



      tuần sau, Khúc Phương nhận được thông báo đến phỏng vấn lại.



      Trong tuần đó, Khúc Phương cũng phỏng vấn ở những công ty khác. khắc phục được trạng thái tâm lý tốt hơn nhiều. vốn là nhân viên bán hàng nên mở miệng ra là bắt nhịp. Những cuộc phỏng vấn đều khá suôn sẻ nhưng bây giờ vừa mới nghỉ tết xong, các công ty tuyển dụng rất nhiều, cũng có rất nhiều người phỏng vấn nên dĩ nhiên phải tất cả các cuộc phỏng vấn đều khiến hai bên cảm thấy hài lòng.



      Nhận được thông báo phỏng vấn lại này, Khúc Phương cảm thấy rất bất ngờ vì biểu hôm đó của tốt lắm. Sau lần phỏng vấn đầu tiên lâu như vậy gì cũng chẳng thể nhớ nổi nữa. Bây giờ muốn nhớ lại, cũng nhớ nổi mình gì mà chỉ nhớ giám đốc Lâm đó có khuôn mặt rất dữ.



      Lần này, người phỏng vấn phải là giám đốc Lâm mà là . đó rất thẳng thắn hỏi Khúc Phương muốn mức lương như thế nào?



      Khúc Phương giống như khi vừa mới tốt nghiệp thẳng là mình muốn bao nhiêu, bao nhiêu mà rất thẳng thắn hỏi, mức lương chung của công ty họ như thế nào, tin rằng mỗi nhân viên mức lương đúng với năng lực của mình.



      đó thấy Khúc Phương hề vội vàng mức lương mình muốn mà lòng vòng mấy câu như vậy. Bản thân cũng vừa mới làm ở phòng nhân được hơn năm, còn chưa có quá nghiệt ngã liền cho Khúc Phương biết về mức lương và chế độ đãi ngộ của công ty. Nếu như Khúc Phương làm, mỗi tháng nhận được 2000 tệ lương thử việc. Sau ba tháng, nhận được mức lương 2500 tệ nhưng bất kể là thời gian thử việc hay thời gian làm việc chính thức cũng đều coi trọng hiệu quả công việc. Mặt hàng của công ty là sản phẩm giáo dục đào tạo, chủ yếu nhằm vào các trường học, các doanh nghiệp trong nước còn cả các cơ quan chính phủ nữa.



      Khúc Phương cảm thấy khá hài lòng với mức đãi ngộ này. Rốt cuộc vẫn là bắt đầu lại từ đầu, thể đòi hỏi bước lên trời được. Hơn nữa, hai lần đến công ty này, đều cảm thấy rất tốt. khí làm việc của công ty rất tích cực. Tuy các nhân viên đều bận rộn nhưng đều có trật tự, như những công ty phỏng vấn trước, cực kỳ hỗn loạn.



      Qua nhiều lựa chọn, cuối cùng Khúc Phương quyết định đến làm việc ở công ty này.



      Giám đốc Lâm phỏng vấn lần trước chính là cấp trực tiếp quản lý . Khúc Phương mới biết lần này chỉ có mình được chọn. cảm thấy rất kỳ lạ. Khi ngồi ở phòng chờ, ba người kia đều có vẻ xuất sắc hơn rất nhiều, có điều đến rồi phải làm cho tốt nên Khúc Phương cũng nghĩ ngợi gì thêm.



      - Tiểu Khúc, tính cách của khá nhàng. phụ trách thị trường trường học nhé. Tôi cử người dẫn làm quen. - Giám đốc Lâm đối xử gì đặc biệt với Khúc Phương, trước sau vẫn giữ bộ mặt rất dữ dằn nhưng nghe những nhân viên khác , giám đốc Lâm là người rất tốt.



      Khúc Phương bắt đầu công việc mới. Hai tháng đầu, đều theo nhân viên cũ chạy đến các trường học. Thực ra còn nhiều tuổi hơn cả nhân viên cũ kia nhưng vẫn phải giữ thái độ học hỏi và tâm trạng thoải mái. Trông , chẳng ai có thể nhận ra là làm đến công việc thứ ba và còn là người phụ nữ ly hôn. Mọi người đều nghĩ mới tốt nghiệp, vừa làm và vẫn chưa kết hôn.



      Tính cách của rất tốt, trước đây tốt đến mức yếu đuối nhưng bây giờ cố gắng thay đổi tật xấu này. Là nhân viên bán hàng phải biết thuyết phục nhưng cũng phải biết từ chối.



      Thái độ của như vậy khiến cho quan hệ của với các đồng nghiệp trong công ty càng tốt hơn, tôn trọng .



      Hợp đồng đơn hàng của trường học cũng dễ dàng hơn chút. Bàn bạc xong với ban lãnh đạo của nhà trưòng, thường là giám đốc trung tâm thư viện hoặc là hiệu trưởng, có thể nắm được tình hình cụ thể.



      Những phần tử trí thức này đều khá là nhã nhặn lịch . Ăn cơm cũng là ăn cơm nhưng cầu phục vụ loại đặc biệt như loại quán Karaoke. Họ đều giữ hình tượng giáo viên, thậm chí còn khá chú trọng vài phương diện nào đó.



      Bán hàng nhận được hoa hồng đều là bí mật công khai trong thương nghiệp, cũng chẳng có gì là lạ cả. Họ còn kiếm lợi hơn cả những quan chức chính phủ hay lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước.



      Chỉ là lãnh đạo trường học cũng có vài tật xấu, thích buôn chuyện, thích buôn về các loại chuvện bác học. Vì vậy Khúc Phương thể cố găng học tập trong công việc.



      Giám đốc trung tâm thư viện của học viện Kinh doanh Tần Hài rất thích chuyện lịch sử, đặc biệt thích những chuyện dân quốc. Khúc Phương cứ tan làm là tìm tài liệu về dân quốc để xem, tranh thủ cơ hội chuyện nhiều hơn trong lần găp mặt sau. Có lúc, chuyện sản phẩm cũng chẳng có gì . Vị giám đốc trung tâm thư viện này cứ vui là bị thuyết phục luôn, vì vậy thư viện của trường mua video giảng dạy và đào tạo cho cả năm.



      Phó giám đốc trung tâm thu viện của trường đại học sư phạm Tần Hải lại thích luật. Đương nhiên Khúc Phương có miệt mài học luật cũng kịp. sử dụng thời gian sau giờ làm việc xem những gì liên quan đến luật, những đánh giá, nhận xét về luật. Khi gặp lại, còn có thể thêm vài câu. Tóm lại vẫn là có chuyện để .



      Cứ như vậy, Khúc Phương cố gắng gấp hai mươi lần trước đây. Sau hai năm, lên chức trưởng bộ phận bán hàng, hơn nữa thu nhập rất ổn định. Bình quân lương hàng tháng của là hơn 6000 tệ. Cuối năm còn nhận được tiền thưởng bổ sung. lại hề tiêu tiền linh tinh nên bản thân cũng có chút tích lũy.



      31 tuổi, lương coi là cao nhưng từ công việc tìm được niềm vui khác. lâu lắm rồi nghĩ đến cuộc hôn nhân đổ vỡ của mình.



      Tuy cùng ở trong thành phố nhưng may mà họ chưa từng gặp lại nhau.



      Có những người bặt vô tín, đó chính là bặt vô tín hoàn toàn.



      Tổng giám đốc Lâm, người phụ nữ hồi đó phỏng vấn và nhận Khúc Phương vào, giờ lên chức Tổng giám đốc vẫn đối xử với bình thường. Khúc Phương vẫn rất tò mò tại sao hồi đó có bao nhiêu người như thế mà bà lại chọn , nhưng qua nhiều năm như vậy hỏi cũng còn ý nghĩa gì.



      Chị ta đến tìm Khúc Phương, muốn đến đại học Hoa Ân chuyến. Trường đại học này là trường tư thục, người sáng lập ra trường này rất có lai lịch. Nếu như có thể lấy được thị trường này có thể hoàn thành định mức năm nay của công ty. Chị ta vỗ vai Khúc Phương :



      - Tôi tin có thể làm được.



      Nhiệt huyết trong Khúc Phương dâng lên trước lời khích lệ đó. Thường ngày, chỉ là người bình thường. Giám đốc Lâm đặc biệt gọi vào văn phòng, khích lệ , nhất định là nhắm trúng rồi.



      Thực ra biết giám đốc Lâm câu này với rất nhiều nhân viên bán hàng. Có những người nghe, có những người cười vì họ cảm thấy lời khích lệ thế này quá giả tạo, bằng tiền thưởng.



      Ở tuổi 31, Khúc Phương hứng khởi đến trường đại học Hoa Ân, quả nhiên là rất có lai lịch, lớn hơn các trường đại học khác rất nhiều. Trường này được xây hòn đảo, xung quanh bốn bề là hồ nước, phong cảnh rất đẹp.



      Khúc Phương vào trường và tìm rất lâu mới đến được thư viện.



      Dáng vẻ rất nho nhã lễ độ, hơn nữa qua nhiều năm như vậy, gu thẩm mỹ của cũng nâng lên khá cao. Trông toát lên vẻ của người phụ nữ có nghiệp nhưng lại rất nữ tính dịu dàng, rất trí thức. bước vào thư viện mà hề có ai ngăn lại.



      gõ cửa văn phòng của giám đốc trung tâm thư viện và thấy béo có khuôn mặt tròn rất đáng ngồi bên trong.



      - Xin lỗi, cho hỏi có phải là Giám đốc trung tâm thư viện Kim ạ? - Khúc Phương hỏi danh tính trước khi đến làm việc nhưng trong tài liệu giám đốc trung tâm thư viện này là người béo.



      Người trong phòng đáp cũng lắc đầu. Thông thường mọi người gặp người lạ, đặc biệt là các nhân viên bán hàng đều như vậy.



      Khúc Phương quá quen rồi, bây giờ da mặt cũng dày hơn khá nhiều. Sau khi tự giới thiệu, bất kể béo đối diện từ chối vẫn nhiệt tình ngồi xuống :



      - Tôi chỉ cần ba phút thôi ạ.



      giới thiệu cách ngắn gọn mục đích mình đến đây. Thấy béo đối diện vẫn thèm để ý gì đến , đành mỉm cười, những điều mình biết về trường đại học Hoa Ân, liền mạch đến khô cả lưỡi. Đối phương vẫn có phản ứng gì. Nếu phải là thấy ta nở nụ cười Khúc Phương nghĩ mình chẳng khác gì kẻ ngốc.



      Đúng lúc này, cánh cửa mở ra, người đeo kính dong dỏng cao bước vào. Thấy béo liền :



      - Kiến Hoa, sao cậu lại đến đây? Vị này là ai?



      béo nhún vai :



      - Tôi cũng biết ấy là ai. Tóm lại là ấy đến tìm .



      Khúc Phương nghe mà cảm thấy rất ngại. Mất công cả buổi mà cuối cùng đối phương lại phải là giám đốc trung tâm thư viện Kim, xem ra có vẻ là bạn của giám đốc Kim. cười vẻ xấu hổ, có điều cũng sững sờ lâu mà đứng lên tự giới thiệu về mình lại lần nữa.



      - Giám đốc Kim có bạn đến chơi, vậy lần sau tôi xin phép đến gặp. Xin lỗi làm phiền hai vị. - Khúc Phương chuẩn bị rời khỏi đó. hề thấy ngại như vừa nãy mà rất lịch , tự nhiên lùi bước để tiến hai bước.



      Khúc Phương rời khỏi thư viện mà hề thấy chán nản. Có thể gặp được người ta là tốt rồi, từ từ rồi đến. Mỗi đơn hàng đâu thể đàm phán thành công chỉ trong ngày. Nếu công ty cũng cầu cao như vậy, Khúc Phương tin rằng mình lấy được đơn hàng đó.



      Ra đến cổng trường đại học Hoa Ân, Khúc Phương đứng đợi xe buýt đến. ngờ, lại thấy béo, bộ dạng rất nhàn nhã.



      mỉm cười với ta, hơi luống cuống nhưng rất nhanh lấy lại được tinh thần. Bạn của khách hàng cũng là bạn của . Từ miệng người bạn mới có thể hiểu hơn về đối phương.



      - Xin lỗi Kiến Hoa. Vừa rồi để chê cười rồi - Khúc Phương lên tiếng trước.



      - sao, tốc độ chuyện của Khúc quá nhanh. Có mấy lần tôi định tôi phải là giám đốc Kim nhưng đều bị cắt ngang. - béo dùng bàn tay mập mạp của mình xoa xoa gáy, dáng vẻ hơi ngượng.



      ta làm vậy lại khiến Khúc Phương thấy ngượng, vốn cảm thấy đối phương bỡn cợt mình, bây giờ ngẫm lại thấy cũng đúng như vậy, khuôn mặt bất giác đỏ ửng lên.



      Lúc này, xe buýt đến, vốn định lên xe, ngờ béo :



      - Khúc muốn vào thành phố à? Vừa hay tôi cũng . Xe của tôi ở gần đây, hay là để tôi đưa . – Tốc độ của ta vẫn rất chậm, diễn đạt rất ràng. Khúc Phương cũng muốn hiểu thêm về giám đốc trung tâm thư viện Kim nên ngại ngần gật đầu.



      Quả nhiên vài bước thấy xe của ta, là chiếc SUV trông có vẻ cũ nhưng rất lớn. ta giải thích:



      - Vì người hơi “phì nhiêu” nên chui lọt chiếc ô tô .



      Khúc Phương nghe mà nhịn được phì cười. Thực ra cũng đâu đến nỗi như thế. Trông ta khá mập, năng từ tốn nhưng dáng người rất cân đối, có cảm giác rất khỏe mạnh.



      đường , Khúc Phương vốn định tìm chuyện gì để , tiện thể tìm hiểu chút về giám đốc trung tâm thư viện Kim, ngờ béo năng từ tốn, chuyện rất hay, kiến thức rất rộng. Khúc Phương vốn nghĩ mình rèn luyện lâu như vậy nên đặc biệt học hỏi, đến nỗi lạc hậu. Nhưng hôm nay, mới thấy được bên ngoài còn nhiều người tài giỏi hơn.



      Vậy là chủ đề của câu chuyện chuyển sang thành béo dẫn dắt.



      Điều Khúc Phương muốn hỏi lại hỏi được. Bản thân lại bị người ta thăm dò ít thông tin.



      Đợi Khúc Phương xuống xe, nhìn chiếc xe SUV của béo rất dài lướt qua mới phát điều này.



      Sau đó, khi giải quyết xong số việc, thời gian cũng cách đến ba ngày, vừa hay có thể quay lại lần nữa. Lần này gặp được giám đốc trung tâm thư viện Kim, ta khá nhiệt tình với , chỉ có điều nhắc gì đến chuyện hợp tác, cũng rốt cuộc có ý định gì hay ?



      Khúc Phương thấy khó hiểu, nghĩ đến béo bạn của ta, do dự mấy lần rồi quyết định tìm đường vòng.



      C muốn mời ta ăn bữa cơm để cảm ơn ta lần trước cho nhờ. Đương nhiên, đây chỉ là cái cớ, nhưng có thành ý mời ăn cơm mượn cớ gì cũng quan trọng.



      béo vui vẻ nhận lời.



      Hai người chọn ăn lẩu Trùng Khánh. Bây giờ Khúc Phương cũng dần dần học ăn cay. Nghĩ lại lần xem mặt trước, cảm giác đó là buồn cười. Có điều vừa ly hôn xong mà lại xem mặt chẳng khác gì trời sập, nhìn đâu cũng thấy mãnh thú thời đại hồng thủy. Sợ chết khiếp được!



      Bây giờ thường xuyên gặp mặt khách hàng, ăn cơm, chứ làm chuyện gì đáng xấu hổ.



      Bữa ăn rất vui vẻ. cũng quá cầu kỳ, nghĩ chắc béo thuộc típ người phàm ăn.



      ngờ ăn uống rất cầu kỳ. Ăn lẩu mà ăn theo hương vị phương Tây. Hai người chyện với nhau rất vui. Những thông tin về giám đốc trung tâm thư viện Kim cũng dần dần hé lộ, ta rất thích chậu cây cảnh.



      Khúc Phương nghĩ, cái này dễ. Trước đây cũng có khách hàng thích chậu cây cảnh. Hồi đó, chạy ra chợ hoa ít lần nên cũng biết sơ qua, thường mua hoa về nhà trồng. Thấy mẹ thích nên cũng rất vui. Vào ngày nghỉ, hai mẹ con cùng đến chợ hoa, chợ chim. Cũng rất vui!



      béo thấy Khúc Phương về đặc điểm của các loại chậu hoa cách am hiểu cảm thấy rất ngạc nhiên. ta có cảm giác người phụ nữ trước mặt hiểu biết như thế mà chỉ là nhân viên bán hàng bình thường, thể ngờ! Nhưng xem ra công việc của có vẻ rất vui?



      Nhờ có chủ đề về chậu cây cảnh, giám đốc trung tâm thư viện nhiều hơn, bắt đầu chút về vấn đề hợp đồng. Hợp đồng cũng bàn thảo khá ổn thỏa rồi.



      Nhưng Khúc Phương vẫn cảm thấy công này thuộc về béo. Gặp nhau mấy lần, cảm thấy con người này tồi. Khúc Phương chuẩn bị mời ta ăn lần nữa. Lần này phải là mời bằng tiền của công ty mà là mời bằng tiền riêng của .



      quán ăn vặt.



      béo khoa trương :



      - Lần trước còn mời tôi ăn lẩu, lần này lại đổi sang quán ăn vỉa hè à? Xem ra lợi dụng xong rồi giá trị bị rớt đây.



      Khúc Phương hề khách sáo :



      - giống nhau. Lần trước là tiền công ty, lần này là tiền túi của tôi. Quán ăn vỉa hè cũng tồi mà.



      Sau này, lấy được đơn hàng của đại học Hoa Ân, Khúc Phương trở thành công thần. Xem ra cuối năm, có hy vọng bước lên vị trí giám đốc rồi.


      Cuộc sống của Khúc Phương có thêm bạn béo. béo thường lái chiếc SUV coi là mới tới tòa nhà công ty Khúc Phương làm việc đón ăn sau khi tan làm. Hai người ra nhưng đều có ý.



      Hôm đó, béo mời Khúc Phương ăn đồ Tây, ta chân thành :



      - Khúc Phương, hay là khi nào rảnh, đến gặp bác trai em nhé. Chúng ta cũng kh quen nhau rồi. Em biết đấy, hơi béo chút, hơi tham ăn chút nhưng cũng có tật xấu gì khác, cũng có thể coi là có nhà, có xe, có việc làm, chính là thanh niên ba có. Nếu như em chê để cho con rể xấu xí đến ra mắt người nhà em nhé.



      Khúc Phương ngờ lần đầu tiên béo chính thức thổ lộ tình cảm lại như vậy. biết vốn cũng làm ở trường đại học Hoa Ân, có lẽ là giảng viên của trường. Hai người lại cũng khá vui vẻ nhưng năm nay, ta mới có 30 còn 31 rồi. Hơn nữa, còn ly hôn, trong lòng hơi lo sợ.



      Do dự rất lâu, vẫn lựa chọn thẳng. Có những chuyện sớm tốt hơn là muộn.



      ngờ, béo hề để ý chuyện đó :



      - Người đàn ông đó biết nhìn người nên mới có phúc. nên cảm ơn ta mới phải. Em yên tâm . Khúc Phương, thề thốt gì hết. Ngày tháng sau này còn dài, từ từ rồi em hiểu.



      Vậy là hai người vừa có chút lãng mạn lại vừa quá lãng mạn quyết định chuyện này.



      Khúc Phương dẫn béo về nhà gặp mẹ và trai.



      Mẹ và trai đều rất quý ta, cảm thấy ta rất thà. Suốt ngày, mẹ chỉ luôn miệng gọi “Kiến Hoa”, “Kiến Hoa” như thể ta mới là con đẻ của mẹ vậy.



      béo là người lễ phép, lịch , ăn cũng có duyên, chuyện từ tốn khiến người khác cảm thấy rất yên tâm.



      Bà Khúc và Khúc Hạng thấy Khúc Phương được béo chăm sóc cuối cùng cũng cảm thấy có phần yên tâm.



      Sau đó, Khúc Phương cũng chuẩn bị đến ra mắt người nhà béo nhưng người nhà ở nước ngoài nên hơi phiền phức chút.



      béo sao, gửi ảnh của Khúc Phương cho mẹ xem rồi. Mẹ vừa nghe cuối cùng con trai chuẩn bị lấy vợ vui mừng khôn xiết. Con trai bà vốn có bạn bao năm nay, lại có quan hệ rất tốt với giám đốc trung tâm thư viện. Họ luôn nghĩ giới tính con trai mình có vấn đề, nhưng chỉ nghĩ trong đầu chứ dám vì sợ ngày nào đó, con trai mình dẫn người con trai về nhà chuyện lấy người đó.



      Lần này, họ thấy xinh đẹp, xem ra cũng ngoan ngoãn. Con trai họ nhìn ngoài ngốc nhưng trong bụng rất tính toán, chắc bị người ta xỏ mũi, dĩ nhiên tin vào lựa chọn của nó.



      Thế là Khúc Phương chờ đón lễ cưới thứ hai của mình.



      Tuy kết hôn lần nhưng Khúc Phương quên mất lần trước như thế nào rồi, chỉ cảm thấy nó rất bình thường, thoáng cái trôi qua. Nhưng lần này vô cùng long trọng, mơ hồ có cảm giác như mình ngã vào thế giới hào hoa vậy. béo là Chủ tịch hội đồng quản trị của hội đồng trường đại học Hoa Ân… Người ăn từ tốn đó chỉ đơn giản là mình có xe, có nhà, có việc làm. Khúc Phương chỉ nghĩ rằng đó là chiếc xe SUV cũ, còn cả căn hộ tầm như nhà , lương của giảng viên cũng cao lắm.



      Nhưng khi đến ngôi biệt thự riêng đó hoàn toàn ngây người.



      nghĩ mãi mà hiểu. Sao tình như truyện cổ tích lại có thể đến với chứ?



      Lễ cưới của được tổ chức rất linh đình, rất nhiều người nổi tiếng có mặt. Thậm chí, lễ cưới còn được đăng khổ lớn báo. Suốt thời gian dài, người ta loan truyền giai thoại về câu chuyện nàng lọ lem được gả vào gia đình giàu có.



      người phụ nữ 31 tuổi ly hôn lấy Vương Lão Ngũ, người được mệnh danh là kim cương của thành phố Tần Hải. Vô số muốn lao đến hỏi Khúc Phương làm như thế nào vậy? Thậm chí còn có cả nhà xuất bản đến tìm , hy vọng có thể lấy danh nghĩa của để viết cuốn sách nhưng Khúc Phương từ chối.



      có vũ khí bí mật. chỉ là người phụ nữ bình thường, người phụ nữ từng bị tổn thương thể phấn chấn trở lại. Nếu nhất định phải nhờ có những người thân của . Họ luôn ở bên , tiếp cho thêm sức mạnh.



      béo gặp nhau chỉ là tình cờ nhưng hiểu nhau lại phải là ngẫu nhiên. Nếu vẫn là trước kia, họ bao giờ qua lại với nhau nữa và cũng dẫn đến chuyện thế này. luôn cố gắng trưởng thành. Hôn nhân trôi qua nhưng cuộc sống vẫn còn ở lại.



      Có điều, sau khi cưới mới phát ra rằng béo hề giống với vẻ bề ngoài, từ tốn, lắm mưu. Ở trong gia đình, ta giống như đứa trẻ, rất bừa bãi. Ngày nóng bức mặc quần sịp để lộ cái bụng rất to. Khi vui nhảy nhót đủ điệu và còn tự sáng tác lời bài hát.



      Khúc Phương ngồi ghế sofa, thấy ăn no vừa mới ngồi được lát reo hò rồi nhảy vũ điệu gấu hoang.



      Vừa nhảy vừa múa vừa hát bài hát chẳng thành điệu: con gấu à, con gấu à, đến thảo nguyên xanh, đến thảo nguyên xanh, có cho dê , có cho dê , nâng lên bao nhiêu ăn bấy nhiêu, nâng lên bao nhiêu ăn bấy nhiêu, đều là của tôi, đều là của tôi...



      Khúc Phương cười vỡ bụng bị béo kéo đứng dậy cùng nhảy: hai con gấu à, hai con gấu à, đến thảo nguyên xanh, đến thảo nguyên xanh, có cho dê , có cho dê , nâng lên bao nhiêu ăn bấy nhiêu, nâng lên bao nhiêu ăn bấy nhiêu, đều là của chúng tôi, đều là của chúng tôi...



      béo bế Khúc Phương khiến la toáng cả lên, căn phòng ngập tràn niềm hạnh phúc.
      Last edited by a moderator: 8/10/15

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :