1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 42: cố ý giấu diếm

      "Sao vậy? Tu Vũ?" Vận Nhi nghe được giọng nặng nề bên kia đầu dây, lập tức đề cao cảnh giác.

      "Bây giờ em ở đâu?" Phạm Tu Vũ rất quan tâm đến Vận Nhi, có lẽ bởi vì Vận Nhi là em của Ân Huệ nên cũng có tình cảm thương quan tâm .

      "Em…em ở nhà." Vận Nhi biết vì sao Tu Vũ hỏi như vậy, chỗ này giờ cũng chính là nhà của , đâu có dối? Âu Thừa Duẫn công bố mối quan hệ của bọn họ, đây là điều mà Vận Nhi hy vọng.

      "Vậy thôi, có việc gì em phải cho ngay, biết ?" Phạm Tu Vũ dặn dò xong cúp điệp thoại, lúc này Ân Huệ đến trước mặt :"Là Vận Nhi hả?"

      "Ừ." Phạm Tu Vũ trả lời, trong mắt lại bị nỗi ưu sầu bao phủ.

      "Con bé xảy ra chuyện gì chứ? " mặt Ân Huệ mơ hồ có chút lo lắng. bỏ lại Vận Nhi như vậy, cha nhất định tha cho em ấy.

      " có chuyện gì, Vận Nhi hỏi tình hình của em,chị em các em đúng là giống nhau. Chúng ta thôi." Phạm Tu Vũ hé miệng cười, rồi lại dẫn Ân Huệ đến chiếc xe thể thao đậu ở bên ngoài. muốn mạo hiểm. Nếu đem cho Ân Huệ biết, ấy nhất định lập tức chạy đến bên người Âu Thừa Duẫn sao?

      Khi Vận Nhi ngủ dậy, là giữa trưa ngày hôm sau. bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, lúc này mới nhớ có hẹn với Tâm Lam cùng xem biểu diễn thời trang ở Blue Sky Group. Tổng giám đốc tập đoàn Blue Sky chính là cha của học trưởng Lam Hạo, các trang phục thời trang lần này cũng là do Lam Hạo tay xử lý. Ngày hôm qua có nghe mời đến tham dự, ngờ Hứa Tâm Lam coi như .

      Lúc Vận Nhi xuống lầu, đoán trước thấy Thừa Duẫn. "Phu nhân, có muốn dùng cơm ? " Chị Ngọc nhìn thấy Vận Nhi xuống, bèn tới trước mặt hỏi.

      "Uhm…. cần, tôi phải ra ngoài." Vận Nhi nhìn nhìn đồng hồ to treo vách tường, chỉ đến số mười. vuốt lại mái tóc dài, chỉnh sửa lại váy áo, sốt ruột bước chân nhanh ra ngoài.

      Hôm nay Vận Nhi mặc bộ váy màu trắng, có lẽ bởi vì do đến gặp học trưởng Lam Hạo, trong lòng có chút khẩn trương, chỉ mười lăm phút xuống tới chân núi, đón tắc xi, địa chỉ nhà họ Hứa. Hôm nay nhà họ Hứa đặc biệt náo nhiệt, Hứa Tâm Lam và cha mẹ của ấy Vận Nhi rất quen thuộc, chỉ là hôm nay lại có thêm hai gương mặt xa lạ khác. Vận Nhi đột nhiên nghĩ ra, chắc đây là cả và hai của Hứa Tâm Lam.

      " cả, hai." Vận Nhi dịu dàng chào hỏi, có chút ngượng ngùng. Tâm Lam cho biết các của ấy cũng cùng.

      "Á, đây là Vận Nhi sao? thường nghe em bảo bối nhắc tới em suốt, đúng là mỹ nhân sắc nước hương trời." Đôi mắt xếch của Hứa Minh Phong như tỏa sáng, nhảy tới bên Vận Nhi :"Lại đây, hãy để hai ôm cái."

      " hai, xuống địa ngục , tránh Vận Nhi của chúng tôi xa chút." Hứa Tâm Lam lập tức lao tới, đứng chắn ngang. hai nhà chính là con sói chính hiệu, để chạm vào Vận Nhi đâu.

      Vận Nhi xấu hổ cười cười. cả lạnh lùng ngồi ở sô pha giống như để ý đến màn này, vẫn chăm chú săm soi cuộn phim trong tay. nghe Tâm Lam rất thích chụp ảnh.

      "Con bé chết tiệt, đừng kéo chân của chứ." Hứa Minh Phong thô lỗ cốc đầu Tâm Lam, cuối cùng vẫn là mặt dày mày dạn sờ sờ bàn tay Vận Nhi mới cảm thấy thỏa mãn rời .

      "Vận Nhi cũng đến à?" Tới bữa cơm tối, đột nhiên lại vang tới giọng dịu dàng, tiếp theo là bóng dáng phong độ nổi bật ngồi xuống đối diện Vận Nhi.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 43 Đại minh tinh xinh đẹp

      " ba." Vận Nhi ngẩng đầu, nhận ra người mới tới, cất tiếng chào ngọt ngào. Lúc trước gặp qua Hứa Minh Dịch vài lần cho nên biết .

      "Wow, hiếm có nha! ba luôn bận bù đầu thế mà có thể về nhà ăn cơm kìa." Hứa Tâm Lam săm soi Hứa Minh Dịch, nhìn đầy nghi ngờ như muốn thăm dò cái gì. Hôm nay đúng là cuối tuần, nhưng từ trước đến nay ba vẫn chưa bao giờ có thời gian nghỉ ngơi.

      "Em nhiều chuyện quá, lo ăn cơm của em ." Hứa Minh Dịch gắp đồ ăn đưa tới trước mặt Hứa Tâm Lam, ý bảo câm miệng lại. Hứa Tâm Lam cười gượng "hì hì" hai tiếng, sau đó nhìn thoáng qua Vận Nhi, ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

      "Các em muốn đâu ? đưa các em ." Hứa Minh Dịch nhìn thấy Vận Nhi và Tâm Lam chuẩn bị ra cửa, cầm lấy cái áo khoác ngoài cùng chìa khóa xe hỏi.

      "Ok, chúng em định xem biểu diễn thời trang ở Blue Sky." Hứa Tâm Lam vừa định nhờ hai chở bọn , hai chủ động tình nguyện, tất nhiên là đồng ý rồi.

      Tâm Lam kéo Vận Nhi chuẩn bị ra ngoài, lúc này, Hứa Minh Phong cũng tiến tới:" Này,để đưa các em ."

      " cần đâu, dù sao cũng tiện đường đến công ty ." Hứa Minh Dịch xong đuổi theo bọn Vận Nhi, tới nhà xe.

      " ba, em cho nghe, thời trang của tập đoàn Blue Sky lần này đều là do học trưởng Lam Hạo học cùng trường của chúng em tay thiết kế đó, có phải ấy rất lợi hại hay ?" Tâm Lam ngồi ở hàng ghế sau, nước miếng văng tứ tung khen ngợi Lam Hạo.

      " à?" Hứa Minh Dịch dường như quan tâm lắm, tin rằng người đàn ông nào thích nghe người khác ca tụng người đàn ông khác trước mặt mình cả. Cho dù người được ca tụng là chỉ là cậu bé.

      "Đương nhiên đương nhiên, bằng Vận Nhi nhà chúng ta đâu thèm thích ấy chứ?" Hứa Tâm Lam ngượng ngùng cười cười.

      Vận Nhi giận dỗi liếc Tâm Lam cái, mặt hơi nóng lên. Con này chuyện này ra làm gì chứ?

      "Vận Nhi thích Lam Hạo à?" Hứa Minh Dịch nhìn đôi mắt sáng ngời của Vận Nhi qua kính chiếu hậu nhưng bắt được ánh mắt của . Trong lòng cảm thấy như có cái gì đó đè nặng nhưng sau đó mặt lại lộ ra nét tươi cười thản nhiên.

      " ba, ai bảo trước đây chịu tranh thủ ." Hứa Tâm Lam thở dài tiếc nuối, chủ yếu là tùy thuộc Vận Nhi thôi, cũng có cách nào xen vào được.

      "Tâm Lam." Sắc mặt Vận Nhi hơi thay đổi, lên tiếng ngăn chặn Tâm Lam tiếp tục . Hứa Minh Dịch thả các xuống ở bên ngoài sau đó các theo hướng Lam Hạo chỉ dẫn mà tới khu dành cho khán giả, cách quảng trường tập đoàn Blue Sky xa lắm. Tất cả được bài trí chu đáo, mái vòm che hình chữ T, ánh đèn loang loáng, đạo cụ, hoa tươi và những quả cầu vải nhiều màu, lúc các vào cũng bị ai ngăn cản, có lẽ là do Lam Hạo an bài sẵn.

      "Vận Nhi, cậu nhìn xem ,đó phải ngôi sao đại minh tinh Quý Lam sao?" Cặp mắt Tâm Lam đột nhiên sáng rực,túm tay Vận Nhi chỉ chỉ vào người vô cùng xinh đẹp vừa vào hậu trường.

      Vận Nhi nhìn theo ánh mắt Tâm Lam, quả nhiên nhìn thấy người đẹp tóc uốn quăn mặc bộ váy ngắn màu tím được đám vệ sĩ xúm xít xung quanh vào hậu trường. Vận Nhi nhận ra được đó, ta đúng là người hôm qua ở chung với Thừa Duẫn, đại minh tinh Quý Lam?

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 44: ngày sống bằng chết

      " ấy hấp dẫn quá nhỉ?" Vẻ mặt Tâm Lam sùng bái nhìn người đẹp khuất bóng kia, hai tay chắp lại đặt ở trước ngực :" ngờ học trưởng Lam Hạo lại mời cả đại minh tinh ấy đến nữa, ấy quá đẹp."

      Vận Nhi nghe những lời ca ngợi của Hứa Tâm Lam, biết vì sao, trong lòng có chút khó chịu. Quý Lam có quan hệ gì với Thừa Duẫn, người mù cũng có thể đoán ra được.

      "Vận Nhi,Tâm Lam, các em tới rồi." Trong lúc Hứa Tâm Lam và Vận Nhi ngơ ngác nhìn ngắm xung quanh, Lam Hạo về phía các , mặc bộ âu phục đuôi tôm màu trắng, cổ thắt nơ, gương mặt đẹp trai sáng sủa, dáng người cao lớn, đứng trước mặt Vận Nhi, làm cho có cảm giác hơi khớp. Học trưởng Lam Hạo giống như Vương tử vậy.

      " sắp sẵn hàng ghế đầu tiên cho các em rồi." Lam Hạo dịu dàng cười với các , sau đó lại tiếp. "Lần này công ty chúng ta có bốn bộ sản phẩm chính, lát nữa nếu các em thấy thích với , có thể cho các em bộ, đặc biệt chỉ dành cho các em mà thôi."

      "Woww, học trưởng là tuyệt vời!" Tâm Lam mừng rỡ thiếu chút nữa đả nhảy tưng lên, lần này quyết định đến đây là đúng, vừa được xem biểu diễn, vừa được nhận quần áo thời trang. Quá tuyệt!

      Vận Nhi đón nhận ánh mắt âu yếm của Lam Hạo. cảm thấy tim mình đập nhanh cách bất thường: "Cám ơn học trưởng."

      "Ha ha , thôi." Lam Hạo sờ sờ đầu Vận Nhi, sau đó dẫn các đến hàng ghế VIP. Quý Lam thay đổi trang phục, người make-up chuẩn bị trang điểm cho , nhưng bị Quý Lam cáu kỉnh gạt ngang. Quý Lam giật phắt điện thoại di dộng từ tay người trợ lý, chưa từ bỏ ý định bấm dãy số quen thuộc kia, hiểu vì sao bấm mãi vẫn được.

      "Tổng giám đốc, Quý tiểu thư chịu phối hợp, các người mẫu khác chuẩn bị sẵn sàng, SHOW lập tức được bắt đầu." Có người chạy tới trước mặt Lam Hạo báo cáo tình hình của Quý Lam cho nghe.

      "Để tôi xem." Lam Hạo với Vận Nhi hai câu, sau đó theo người kia. Các hàng ghế ở phía sau còn chỗ trống nào, biển người đông nghẹt.

      "Hazz, lại giở thói siêu sao ra." Ấn tượng tốt mới vừa rồi của Hứa Tâm Lam đối với Quý Lam hoàn toàn tan biến, ta có gì giỏi chứ. Chỉ chốc lát, tất cả ngọn đèn đều tắt , toàn bộ tập trung đều hướng lên sân khấu. nhạc vang lên, ánh sáng đầy màu sắc chiếu lên người những người mẫu cao gầy, buổi biểu diễn thời trang xôm tụ bắt đầu mở màn….

      Thừa Duẫn tháo kính râm xuống, dừng lại trước mặt gương mặt quen thuộc, trong tay cầm bó hoa cúc to, cúi người, nhìn thấy trước mộ có sẵn mảnh màu trắng cứng người, theo bản năng quay nhìn tìm kiếm khắp bốn phía. Dường như để ý đến ánh mắt nóng bỏng kia, Tô Ân Huệ vội giấu mình dưới cây thông cách đó xa. mặt cũng bao trùm màn sương ẩm ướt, cặp kính râm to che khuất hơn nửa khuôn mặt Ân Huệ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Hàng năm, vào ngày này, bọn họ sống bằng chết.

      Tấm hình chụp người đàn ông có cặp mắt sáng tươi cười. Qua đôi mày sắc nét có thể nhận biết được người đàn ông phong độ kiên nghị, khoé miệng nở nụ hạnh phúc, nhưng trong ánh mắt ấy lại mang theo nỗi u buồn sâu thăm thẳm.

      "Thừa Huyễn, đến thăm em." Thừa Duẫn đặt bó hoa tay xuống, đôi mắt chợt loé qua tia xót xa. chuyện với người đàn ông trong bức ảnh.

      CHƯƠNG 45: Xin lỗi

      Tô Ân Huệ nhìn chăm chú con người cao lớn, đứng trong nghĩa trang lạnh lẽo thê lương kia. rất muốn bắt lấy nỗi xúc động của : "Thừa Huyền, xin lỗi" Ân Huệ che mặt khóc nấc lên "xin lỗi, xin lỗi…." thiên đường có khoẻ ? Ân Huệ rất nhớ …..

      Thừa Duẫn mím chặt môi, liếc thấy bóng người run rấy đằng sau cây thông, dứt khoát quay người . Tô Ân Huệ,tất cả là do tự chuốc lấy. Nhìn thấy chiếc Bugatti Veyron dũng mãnh lao nhanh như tên bắn ra khỏi tầm mắt , như có cái gì thúc giục ở trong lòng,Tô Ân Huệ kịp suy nghĩ chạy đuổi theo phía sau, lớn tiếng gọi tên : "Thừa Duẫn, Thừa Duẫn, xin lỗi." xin lỗi. Nước mắt như những hạt trân châu bị đứt dây rơi xuống lã chã, cách nào có thể xóa nhòa…….

      Thừa Duẫn rời khỏi nghĩa trang chạy thẳng đến công ty, luôn vào văn phòng. Vu Nhuế bước vào, thông báo cho biết là Quý Lam gọi điện đến tìm rất nhiều lần.

      "Sau này những phần phát ngôn của Quý Lam toàn bộ hủy bỏ, tôi muốn gặp lại người phụ nữ này nữa." Thừa Duẫn cáu kỉnh cởi áo khoác ngoài ra, đứng dậy đến tủ đựng rượu tự rót cho mình ly rượu đỏ.

      Tâm trạng tuột dốc, nên lời, những sợi tóc trật tự buông rũ xuống, Âu Thừa Duẫn với vẻ đẹp hoang dại như vậy, càng làm cho người khác động tâm. Vu Nhuế thầm cảm thấy hả dạ, gật đầu trả lời , rồi mới rời khỏi văn phòng.

      Được lúc, Tín lại vào, đem bản tư liệu kết quả điều tra Phạm Thị đặt tới trước mặt . Hồi lâu sau, Thừa Duẫn mới mở tập tài liệu kia ra, nở nụ cười hiểm ác, bàn tay đột nhiên đập mạnh lên mặt bàn kính, ánh mắt trở nên rất đáng sợ.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---



      Buổi biểu diễn thời trang lần này thành công. Quý Lam quả đúng là tâm điểm của sân khấu, ta vừa xuất , xung quanh lập tức bùng nổ. Khi buổi biểu diễn kết thúc trời tối hẳn, Vận Nhi cùng Hứa Tâm Lam chuẩn bị đến hậu trường chúc mừng Lam Hạo tiếng. ngờ có sẵn đám đông phóng viên chầu chực ở đó. Tất cả mọi chú ý đều đặt lên người Quý Lam, chiếc váy áo thiết kế theo kiểu mỹ nhân ngư làm nổi bật đường nét hài hòa cơ thể, cộng với khí chất cao ngạo của Quý Lam, càng làm nổi bật thêm đặc sắc.

      "Quý tiểu thư, nghe có quan hệ rất mật thiết với tổng giám đốc SK - Âu Thừa Duẫn tiên sinh, xin hỏi có phải hai người cặp kè với nhau ?"

      "Quý tiểu thư, hôm qua có người nhìn thấy và Âu tiên sinh cùng ăn ở nhà hàng cao cấp, xin hỏi hai người bắt đầu từ khi nào?"

      "Tất cả mọi quảng cáo của Âu tổng đều do Quý tiểu thư đảm nhiệm, xin hỏi tin tức này có hay ?"

      "Quý tiểu thư, vì sao nhận lời làm người phát ngôn chính cho Blue Sky? Âu tổng có ý kiến gì về việc này ?"

      "Quý tiểu thư…."

      Bên tai nghe được cái tên quen thuộc, từng chút từng chút đọng lại trong lòng Vận Nhi và nó nổi dậy cơn sóng cuộn. Vận Nhi nhìn những ánh đèn liên tục chớp lên.

      " xin lỗi, có gì để về chủ đề này, chúng tôi thể bình luận." Người quản lý kiêm trợ lý che chắn cho Quý Lam, né tránh những tên săn ảnh phiền phức, vất vả ra ngoài.

      Vận Nhi và Tâm Lam đứng chung chỗ, đột nhiên có lực đẩy mạnh tới làm Vận Nhi chới với mất thăng bằng, té vào trong đám đông:"Á…"

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 45: Xin lỗi

      Tô Ân Huệ nhìn chăm chú con người cao lớn, đứng trong nghĩa trang lạnh lẽo thê lương kia. rất muốn bắt lấy nỗi xúc động của : "Thừa Huyền, xin lỗi" Ân Huệ che mặt khóc nấc lên "xin lỗi, xin lỗi…." thiên đường có khoẻ ? Ân Huệ rất nhớ …..

      Thừa Duẫn mím chặt môi, liếc thấy bóng người run rấy đằng sau cây thông, dứt khoát quay người . Tô Ân Huệ,tất cả là do tự chuốc lấy. Nhìn thấy chiếc Bugatti Veyron dũng mãnh lao nhanh như tên bắn ra khỏi tầm mắt , như có cái gì thúc giục ở trong lòng,Tô Ân Huệ kịp suy nghĩ chạy đuổi theo phía sau, lớn tiếng gọi tên : "Thừa Duẫn, Thừa Duẫn, xin lỗi." xin lỗi. Nước mắt như những hạt trân châu bị đứt dây rơi xuống lã chã, cách nào có thể xóa nhòa…….

      Thừa Duẫn rời khỏi nghĩa trang chạy thẳng đến công ty, luôn vào văn phòng. Vu Nhuế bước vào, thông báo cho biết là Quý Lam gọi điện đến tìm rất nhiều lần.

      "Sau này những phần phát ngôn của Quý Lam toàn bộ hủy bỏ, tôi muốn gặp lại người phụ nữ này nữa." Thừa Duẫn cáu kỉnh cởi áo khoác ngoài ra, đứng dậy đến tủ đựng rượu tự rót cho mình ly rượu đỏ.

      Tâm trạng tuột dốc, nên lời, những sợi tóc trật tự buông rũ xuống, Âu Thừa Duẫn với vẻ đẹp hoang dại như vậy, càng làm cho người khác động tâm. Vu Nhuế thầm cảm thấy hả dạ, gật đầu trả lời , rồi mới rời khỏi văn phòng.

      Được lúc, Tín lại vào, đem bản tư liệu kết quả điều tra Phạm Thị đặt tới trước mặt . Hồi lâu sau, Thừa Duẫn mới mở tập tài liệu kia ra, nở nụ cười hiểm ác, bàn tay đột nhiên đập mạnh lên mặt bàn kính, ánh mắt trở nên rất đáng sợ.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---



      Buổi biểu diễn thời trang lần này thành công. Quý Lam quả đúng là tâm điểm của sân khấu, ta vừa xuất , xung quanh lập tức bùng nổ. Khi buổi biểu diễn kết thúc trời tối hẳn, Vận Nhi cùng Hứa Tâm Lam chuẩn bị đến hậu trường chúc mừng Lam Hạo tiếng. ngờ có sẵn đám đông phóng viên chầu chực ở đó. Tất cả mọi chú ý đều đặt lên người Quý Lam, chiếc váy áo thiết kế theo kiểu mỹ nhân ngư làm nổi bật đường nét hài hòa cơ thể, cộng với khí chất cao ngạo của Quý Lam, càng làm nổi bật thêm đặc sắc.

      "Quý tiểu thư, nghe có quan hệ rất mật thiết với tổng giám đốc SK - Âu Thừa Duẫn tiên sinh, xin hỏi có phải hai người cặp kè với nhau ?"

      "Quý tiểu thư, hôm qua có người nhìn thấy và Âu tiên sinh cùng ăn ở nhà hàng cao cấp, xin hỏi hai người bắt đầu từ khi nào?"

      "Tất cả mọi quảng cáo của Âu tổng đều do Quý tiểu thư đảm nhiệm, xin hỏi tin tức này có hay ?"

      "Quý tiểu thư, vì sao nhận lời làm người phát ngôn chính cho Blue Sky? Âu tổng có ý kiến gì về việc này ?"

      "Quý tiểu thư…."

      Bên tai nghe được cái tên quen thuộc, từng chút từng chút đọng lại trong lòng Vận Nhi và nó nổi dậy cơn sóng cuộn. Vận Nhi nhìn những ánh đèn liên tục chớp lên.

      " xin lỗi, có gì để về chủ đề này, chúng tôi thể bình luận." Người quản lý kiêm trợ lý che chắn cho Quý Lam, né tránh những tên săn ảnh phiền phức, vất vả ra ngoài.

      Vận Nhi và Tâm Lam đứng chung chỗ, đột nhiên có lực đẩy mạnh tới làm Vận Nhi chới với mất thăng bằng, té vào trong đám đông:"Á…"


      CHƯƠNG 46: Vòng tay ôm ấm áp

      Đúng lúc này, phía sau đột nhiên có cái ôm ấm áp, giữ cả người Vận Nh lại, xoay người lại, khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt Vận Nhi. Vận Nhi lập tức như bị ngã xuống giếng, vùng khỏi vòng tay ôm ấp của Lam Hạo: "Học trưởng, cám ơn ." Đây là lần đầu tiên dựa gần Lam Hạo, Vận Nhi cảm giác mặt nóng bừng, tim đập điên cuồng, người học trưởng Lam Hạo mang theo mùi hương rất thoải mái, hoàn toàn khác với Thừa Duẫn. Thừa Duẫn mạnh mẽ, người cũng phát ra khí chất làm người ta cảm thấy áp lực. Cộng với hơi thở mê hoặc, Vận Nhi hoàn toàn bị đơ trong vòng tay ôm ấp của .

      "Vận Nhi, cậu sao chứ?" Tâm Lam vạch đám đông, theo Vận Nhi được Lam Hạo đưa ra ngoài. Lúc này Quý Lam cùng trợ lý và đám vệ sĩ cũng ra ngoài đại sảnh, đám phóng viên kia cũng bám sát theo.

      " sao." Vận Nhi cười cười, lắc lắc đầu với Tâm Lam. người dường như còn vương vấn hơi ấm của Lam Hạo, nắm chặt đôi tay, lùi lại chút. "Học trường, chúc mừng , lần này là xuất sắc, nhất định là điểm khởi đầu cho thành công sau này của ." tán thưởng trong mắt Tô Vận Nhi làm cho Lam Hạo cảm thấy hưng phấn hơn bất cứ lời ca ngợi hoa mỹ nào khác.

      "Đúng vậy đúng vậy, là quá tuyệt vời." Hứa Tâm Lam phụ họa đằng sau, tin ánh mắt của Vận Nhi lần này, là chuẩn cần bàn cãi, học trưởng Lam Hạo quả đúng là vĩ đại ngoài dự đoán của mọi người.

      "Ha ha, tiểu nha đầu." Trong mắt Lam Hạo dường như chỉ nhìn được tồn tại của Vận Nhi, khi nhìn thấy ngượng ngùng trong mắt , ánh mắt cũng trở nên dịu dàng " Thích cái nào nhất? Trong tất cả bộ sưu tập."

      "Nhưng mà học trưởng à, em cảm thấy tất cả đều đạt tiêu chuẩn." Hứa Tâm Lam nhịp nhịp chân đùa dai, tỏ vẻ khó xử . bàn tay đặt tay Lam Hạo, còn bàn tay kia nắm tay Vận Nhi, nháy nháy mắt với . Vận Nhi làm lơ, coi như thấy gì hết. biết con nha đầu này lại muốn học trưởng khó xử.

      "Có gì khó đâu, vậy đem toàn bộ tặng cho em hết." Lam Hạo lơ đễnh xong, nở nụ cười quyến rũ.

      "Woww, học trưởng là quá tốt, chết mất." Hứa Tâm Lam nghĩ Lam Hạo ra tay rộng rãi như vậy, toàn bộ mẫu thời trang. Ôi, là sung sướng thốt nên lời.

      "Ôi, đừng nha, gánh nổi đâu." Lam Hạo biết người vô tình, người nghe cũng ý, nhưng nghe được từ miệng nha đầu kia từ "", trong lòng vẫn là có chút thoải mái, ánh mắt lại tia tới Vận Nhi đứng bên cười với vẻ mặt dịu dàng.

      Dường như cũng ý thức mình lỡ miệng sai, Hứa Tâm Lam nghịch ngợm lè lưỡi, tay che miệng. Người ta chỉ thuận miệng vậy thôi, Vận Nhi để ý đâu.

      "Đúng rồi, tối nay có tiệc ăn mừng,các em cũng tới tham gia ." Lam Hạo lại lần nữa vi phạm điều lệ công ty, mời Vận Nhi và Hứa Tâm Lam tham dự.

      "Thôi, chúng em muốn quấy rầy ." Vận Nhi vừa định mở miệng từ chối, Hứa Tâm Lam hóng hớt trước "Được, được, Vận Nhi, chúng ta thôi, dù sao về nhà cũng có việc gì mà." Vận Nhi gì, đành để Tâm Lam lôi . Tối nay về muộn chắc ta cũng quan tâm đâu. Dù sao Thừa Duẫn cũng hạn chế tự do của .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 47 ẤY Ở ĐÂU.

      Buổi tiệc ăn mừng kết thúc đêm khuya, Vận Nhi cự tuyệt chuyện Lam Hạo muốn đưa về, nhưng Lam Hạo vẫn cứ kiên trì. Đúng lúc đó, cứu tinh của xuất , là Hứa Minh Dịch: "Tâm Lam, Vận Nhi, về thôi."

      Tâm Lam cũng biết kiêng kị của Vận Nhi. tại hoàn cảnh của ấy thể cho Lam Hạo biết được, cho nên chuyện Hứa Minh Dịch xuất cứu các trận nước sôi lửa bỏng. Hứa Tâm Lam kéo Vận Nhi vẫy tay cáo biệt với Lam Hạo: "Học trưởng, em có thể đưa Vận Nhi về, làm phiền đâu."

      "…" Lam Hạo còn chưa xong câu ‘ phiền đâu mà’, Vận Nhi vội vàng nhảy lên xe Hứa Minh Dịch, đành ngậm ngùi lùi lại, nhìn người đàn ông nhã nhặn trong xe, khí chất bất phàm. Dáng vẻ bệ vệ của ta làm cho cảm nhận được uy hiếp.

      " ba, thả em xuống phía trước là được rồi. Em về bằng tắc xi cũng được." Vận Nhi thấy thời gian cũng còn sớm, muốn làm phiền người khác.

      Hứa Minh Dịch trả lời, Vận Nhi liếc mắt cầu cứu, chuyển hướng nhìn sang Hứa Tâm Lam. tại ở nhà họ Âu, làm sao có thể để Hứa Minh Dịch chở về đó được chứ?

      " ba à, chúng ta thuận đường với Vận Nhi, dừng xe lại ở phía trước ." Tâm Lam gãi gãi đầu ,rướn người với Minh Dịch tập trung lái xe. Trong lòng hơi bực bội, ba của sao lại bướng như vậy nhỉ?

      " biết nhà họ Tô, trễ thế này để mình em về, lo." Minh Dịch nhướn mắt, qua kính chiếu hậu nhìn thấy đôi mắt hơi hốt hoảng của Vận Nhi, khoé miệng lộ ra nụ cười thản nhiên, xe quẹo vào con ngõ, chạy thẳng tới hướng nhà họ Tô.

      Vận Nhi gượng gạo cười cười, thong thả bước xuống xe, nháy mắt với Tâm Lam, sau đó "Cám ơn", rồi đứng yên nhìn chiếc xe dần dần chạy khỏi tầm mắt .

      Hạ Uyển Như và Tô Viễn Hàng thấy Vận Nhi trễ như thế này mà còn trở về nhà họ Tô có chút giật mình, kẹt quá, Vận Nhi đành trở về để lấy ít đồ đạc này nọ, sáng mai về nhà họ Âu. Bọn họ bán tín bán nghi trở về phòng. Ở lại suốt đêm sao?

      Khi Thừa Duẫn vào công ty, vẻ mặt đen hắc ám, toàn thân dưới đều toát ra khí chất làm người ta sợ hãi, ánh mẳt hiểm đảo qua đảo lại, nhìn đến đâu, người khác thấy đều thức thời lảng , trong lòng thầm than số mình đen đủi gặp tổng giám đốc giống như núi lửa.

      "Đây là tài liệu doanh nghiệp gì thế này, làm lại."

      "Tôi nhận vào công ty để làm gì, ngay cả việc này cũng đến làm phiền tôi?"

      " phải phải thay nữ diễn viên quảng cáo sao? Đừng để tôi phải lặp lại lần thứ ba."

      "…"

      buổi sáng, những người vào vào ra ra văn phòng tổng giám đốc, tất cả đều trở nên xám xịt, đều mang vẻ mặt khóc tang ra, run như cầy sấy trở về chỗ ngồi, dựa theo cầu của bắt đầu làm làm lại.

      "Điện hạ" Tín vào văn phòng, lập tức cảm nhận được bầu khí im lìm lạnh lẽo. Nhưng dù sao cũng theo Thừa Duẫn lâu như vậy, cũng thích ứng với nó từ lâu. "Đây là tất cả những dự án công việc của Phạm Tu Vũ, còn có vài sản nghiệp đứng dưới danh nghĩa ta," Tín đem tập tài liệu hoàn chỉnh đặt trước mặt Thừa Duẫn, cũng thấy ngẩng đầu lên. hồi lâu sau, cũng có tiếng trả lời, Tín nhấc chân ,chuẩn bị rời . Thừa Duẫn chuyển ghế xoay, đưa lưng về phía Tín hỏi :"Vận Nhi ở đâu?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :