1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 32: Bạch mã hoàng tử Lam Hạo


      Âu Thừa Duẫn cũng hạn chế tự do của Vận Nhi, dường như biết chắc tự tiện bỏ . Lúc Vận Nhi ra khỏi cửa có nhắn lại với người giúp việc là có thể nửa đêm mới trở về, rồi từ chối luôn tài xế lái xe mà Âu Thừa Duẫn dành cho . Tuy rằng được sống sung sướng từ , nhưng vẫn thích bị người ta coi như quốc bảo.

      Nhà! Từ xa nhìn về ngôi biệt thự lộng lẫy, nơi đó từ nay về sau chính là nhà của sao? Khu vực này toàn những biệt thự tư nhân giàu có, mỗi nhà đều có xe hơi riêng. Nếu muốn từ nhà ra ngõ mà có xe phải bộ quãng đường rất dài.

      Vận Nhi ứoc chừng thời gian hẹn với Hứa Tâm Lam vẫn còn khá nhiều. mặc chiếc áo đơn giản màu trắng ngắn tay cùng với cái quần jean khoẻ khoắn, chân mang đôi dép thấp, bên hông đeo lủng lẳng cái túi Xiekua, thong dong xuống chân núi. Ra tới đường cái bắt chiếc tắc xi vào nội thành, xe dừng lại trước cửa quán cà phê cao cấp. Vận Nhi trả tiền rồi bước vào quán.

      Khi Vận Nhi tới quán cà phê Mễ La, Hứa Tâm Lam có mặt ở đó. Chờ Vận Nhi ngồi vào ghế, lúc này Hứa Tâm Lam mới cốc lên đầu Vận Nhi cái : “Con nha đầu chết tiệt, cậu làm gì mà tắt máy cả mấy ngày trời như vậy?”

      “À, tớ có chút việc bận.” Vận Nhi uống ngụm nước, đem tất cả những chuyện xảy ra trong mấy ngày vừa qua kể cho Hứa Tâm Lam nghe. Vận Nhi và Tâm Lam là bạn thân từ hồi học tiểu học, mãi cho đến tận bây giờ, cho nên hai người có chuyện gì giấu diếm nhau cả.

      Hứa Tâm Lam sau khi nghe Vận Nhi tường thuật lại mắt cũng trợn ngược, mở to hết cỡ, cuối cùng, đảo cặp mắt qua nhìn trừng trừng Vận Nhi, có chút dám tin: “Cậu cái người đứng đầu tập đoàn SK- tổng giám đốc Âu Thừa Duẫn là chồng mới cưới của cậu sao? Ôi Chúa ơi, Chúa ơi, Vận Nhi ơi, cậu hạnh phúc quá .” có nằm mơ cũng nghĩ vị tổng giám đốc cao cao tại thượng kia lại kết hôn với Vận Nhi.

      “Cái gì? Tớ phải làm người thay thế như vậy là tốt hay tốt?” Vận Nhi biết nha đầu Hứa Tâm Lam kia lại tập trung nghe lầm vấn đề quan trọng. có cảm giác mơ hồ lý do Thừa Duẫn cưới cũng đơn giản, ta và chị Ân Huệ nhất định có quan hệ mật thiết với nhau, bằng vì cái gì mà ta nhất định phải tìm đến chị em chứ?

      “Ừm, tớ nghĩ chỉ có đại mỹ nữ như chị cậu mới xứng đôi với ấy.” Hứa Tâm Lam gật đầu đồng ý .

      Vận Nhi nghe xong có chút mất hứng: “Này, ý cậu là gì ? tớ xứng đôi với ta sao? Hứ, cái loại người đó tớ cũng thèm đâu.” Nhớ đến bộ dạng kiêu ngạo, vô sỉ kia của ta, Vận Nhi rầu rĩ lầm bầm . Thả trí tưởng tượng nghĩ về bạch mã hoàng tử của mình, Vận Nhi cười cười, vẻ mặt mơ mộng tràn đầy hạnh phúc.

      “Ừ ừ ừ, ai mà biết với cậu học trưởng mới là tốt nhất.” Tâm Lam trêu ghẹo Vận Nhi. Đối với tin tức Vận Nhi đột nhiên kết hôn, nhất thời cũng có chút hoảng hốt. Nhưng nếu là gả cho người đàn ông quyến rũ như Âu Thừa Duẫn ít có người phụ nữ nào mà bị ấy cám dỗ.

      “Tất nhiên.” Vận Nhi hất cằm, nghĩ đến học trưởng Lam Hạo. ấy vừa phong độ, vừa tao nhã, có biết bao nhiêu chết mê chết mệt vì , còn hơn Âu Thừa Duẫn, quả là hơn rất nhiều. Nhưng kỳ lạ, tại sao lại so sánh Lam Hạo và Thừa Duẫn chứ?

      “Haizz, mới nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến rồi.” Đôi mẳt Hứa Tâm Lam sáng lên khi nhìn thấy hai bóng người từ phía xa tới, lập tức buông tách cà phê xuống, với Vận Nhi.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 33: Trùng hợp gặp học trưởng

      Vận Nhi nhìn theo ánh mắt Hứa Tâm Lam. Bóng dáng hai người kia dừng lại trước mặt bọn họ. Lam Hạo mặc bộ âu phục màu xám nhìn có vẻ chững chạc hơn nhiều. Đứng bên cạnh xinh đẹp có mái tóc dài.

      “Vận Nhi, Tâm Lam, ngẫu nhiên gặp được hai người ở đây, là trùng hợp.” Lam Hạo và Vận Nhi đều là sinh viên cùng trường, cho nên lúc bình thường cũng hay gặp nhau. Nhớ lại lúc trước, Vận Nhi chính là vì Lam Hạo nên mới cùng ghi danh với Hứa Tâm Lam, để được tiếp cận với Lam Hạo. Nhưng bây giờ thấy đứng bên cạnh người đẹp như vậy, Vận Nhi cúi đầu có chút ngượng ngùng . Trong lòng có chút khó chịu. Bọn họ có quan hệ gì với nhau?

      “Đúng vậy, học trưởng, trùng hợp.” Ở dưới bàn, Hứa Tâm Lam đá chân Vận Nhi cái, rất niềm nở với Lam Hạo. Sau đó nhìn bên cạnh ra vẻ kinh ngạc hỏi han: “Người đẹp này là …?” Vận Nhi biết là Tâm Lam hỏi giúp mình, khẽ nheo nheo mắt tò mò, chăm chú lắng nghe.

      “Đây là Tần Hinh tiểu thư, hai người này là học muội của tôi.” Lam Hạo chỉ giới thiệu đơn giản như vậy, sau đó với người đẹp bên cạnh :"Tần tiểu thư trước , tôi liên lạc với sau.” Người đẹp kia sắc mặt có vẻ hơi khó coi, ánh mắt vô tình liếc qua Vận Nhi với cái nhìn thù địch, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra vui vẻ lịch , cười :"Vậy tôi trước, hẹn gặp lại sau.”

      “Trưa rồi, mình cùng ăn cơm .” Đuổi được Tần Hinh rồi, Lam Hạo nhìn nhìn thời gian, với hai trước mặt.

      “Được được, chúng ta thôi.” Hứa Tâm Lam khách sáo trả lời, rồi kéo Vận Nhi theo sau Lam Hạo. Ở trong thành phố A nhà họ Lam cũng được coi là đại gia tộc có uy tín danh dự nhất. Lam Hạo lại có vẻ ngoài sáng sủa, những nữ sinh trong trường thích nếu như xếp thành hàng chỉ sợ có thể xếp thành con phố dài. Hứa Tâm Lam lợi dụng mọi cơ hội tác hợp cho Vận Nhi và . Khi đối xử với các nữ sinh Lam Hạo luôn luôn hiền hòa nhã nhặn khiến cho Vận Nhi rất có cảm tình, thậm chí trong lòng còn thầm mến .

      Hai người bọn họ ngồi chung xe với Lam Hạo, bản tính rụt rè của có lẽ do được di truyền. Mỗi khi Vận Nhi nhìn thấy Lam Hạo đều cảm thấy tim đập nhanh hơn. Còn Hứa Tâm Lam đường vẫn luyên thuyên chuyện ngừng với Lam Hạo. Bởi vì bọn họ được nghỉ hè nên hai tháng gặp mặt nhau. Nếu để vuột mất thời cơ, Vận Nhi còn cơ hội nữa.

      Xe chạy hồi dừng lại trước nhà hàng Tây sang trọng, Hứa Tâm Lam vừa mới ngồi vào chỗ của mình tiếp tục câu chuyện bỏ dở vừa rồi: "Oa, học trưởng, vẫn đào hoa quá nha.” Tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay, có rất nhiều người chầu chực ở đằng sau, à mà , trước mắt ngay tại nơi này người. Vận Nhi trừng mắt với Hứa Tâm Lam huyên thuyên ồn ào.

      “Gia đình sắp xếp, cũng thể tránh né.” Qua thái độ cũng có thể nhìn ra được, Lam Hạo thích an bài như thế này, chỉ miễn cưỡng ứng phó thôi. ngờ là lại gặp hai bé này như thế. Ánh mắt Lam Hạo dừng lại người Vận Nhi - từ đầu đến cuối vẫn chưa mở miệng câu nào, ánh mắt cũng đột nhiên trở nên nóng bỏng nồng nàn.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 34: Gặp lại Âu Thừa Duẫn

      Vận Nhi khấp khởi mừng thầm, ra kia cũng là gì của học trưởng, cũng cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Vận Nhi nở nụ cười với lúm đồng tiền tươi tắn, đón nhận ánh mắt nồng cháy của Lam Hạo, dường như trong ánh mắt đó lấp lánh thương âu yếm, làm cho trái tim đập nhanh cách điên cuồng. Chỉ cần nhìn như vậy, Vận Nhi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

      “Các em có kế hoạch gì ? ” Lam Hạo tao nhã cắt miếng beefsteak, lơ đãng hỏi.

      “Vận Nhi được chuyến qua Đức. Ôi, hâm mộ quá .” Hứa Tâm Lam phụ họa, xong rồi mới giật mình hoảng hốt.

      qua Đức làm gì vậy?” Lam Hạo nâng mắt, nhìn thẳng Vận Nhi.

      “À…. chơi vòng.” Mặt Vận Nhi đỏ lên, cúi đầu cho vào miệng miếng thịt bò, ậm ừ .

      mình à ?” Lam Hạo quan sát vẻ mặt tự nhiên của Vận Nhi, tiếp tục hỏi, biết trai của ở Mĩ, vậy chạy đến Đức để làm gì?

      “Vâng, đúng vậy.” Vận Nhi cầm ly uống vội ngụm rượu đỏ. Chết rồi, dối! Tuyệt đối thể với học trưởng Lam Hạo là kết hôn, và cùng ông chồng điện hạ hưởng tuần trăng mật.

      Lam Hạo thâm trầm nhìn Vận Nhi cái, hỏi gì nữa. Khi trong lòng Vận Nhi vừa mới thả lỏng được chút, cánh cửa ra vào phía đối diện chợt có người phong nhã xuất , vào. , ta, tại sao ta lại ở đây? Vận Nhi mới vừa bình tĩnh lại lại tiếp thêm trận hốt hoảng kinh hoàng. tại hận thể tìm được cái lỗ nào để chui xuống trốn.

      Trong lòng Âu Thừa Duẫn ôm người đẹp cao thon thả, bọn họ đẩy cửa bước vào. Người phụ nữ kia chính là thần tượng nổi tiếng Quý Lam. đôi trai xinh đẹp như vậy, quả quá chói mắt.

      Vừa thấy bọn họ bước vào, người phục vụ khom lưng cúi đầu chào, dẫn bọn họ đến căn phòng trong cùng. Cũng may là nhóm của ngồi ở bên ngoài, Lam Hạo ngồi đưa lưng về phía Âu Thừa Duẫn nên cũng biết sau lưng mới xuất màn hay. Vận Nhi vội vàng gục đầu xuống, ở đây đông người như vậy, hy vọng phát ra .

      Âu Thừa Duẫn gỡ cặp kính râm xuống đảo đôi mắt sắc bén lượt quanh đại sảnh, thấp thoáng nhìn thấy bóng áo trắng kia, khoé miệng nhếch lên, vẫn ôm chặt Quý Lam vào bên trong.

      “Em muốn toilet.” Vận Nhi rất hoảng hốt, nên sắc mặt trắng bệch. buông dao nĩa đứng dậy, ngượng ngùng cười cười. Mới vừa nhìn thấy Âu Thừa Duẫn với người phụ nữ khác, nhớ đến mấy hôm trước lúc còn ở Đức, bên người cũng luôn thiếu phụ nữ, hiểu vì sao, trong lòng lại cảm thấy rất khó chịu. Người đàn ông này đáng ghét, lại còn độc đoán, cơ bản coi như có người vợ như trong mắt. Trong lòng Vận Nhi nổi lên từng trận ấm ức. Được, ôm người đẹp của , tôi đuổi theo học trưởng của tôi, dù sao mối quan hệ của bọn họ cũng chỉ là danh nghĩa, gói gọn mảnh giấy vô tri kia mà thôi.

      “A.” Vận Nhi lẩn thẩn cúi đầu mà cũng nhìn về phía trước, đâm sầm vào người tới. choáng váng lùi về phía sau bước, tay xoa xoa cái trán, vội vàng xin lỗi liên tục: “Xin lỗi, là xin lỗi.”

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 35: Nụ hôn trừng phạt

      “Tô Vận Nhi?” đầu vang lên giọng lanh lảnh kinh ngạc. Tô Vận Nhi ngẩng đầu lên nhìn, ra người mà đụng phải chính là bạn học Mạc Tử Kỳ. Hai người bọn họ vốn đội trời chung, bởi vì Mạc Tử Kỳ cũng thích Lam Hạo, ta nhìn thấy Vận Nhi và Lam Hạo khá thân thiết, nên luôn luôn ganh ghét kì thị Vận Nhi.

      là oan gia ngõ hẹp, ăn cơm mà cũng gặp nữa.” Mạc Tử Kỳ vẻ mặt cao ngạo, vênh váo trừng mắt liếc Vận Nhi.

      “Ngại quá, trùng hợp nhỉ, học trưởng Lam Hạo hẹn tôi ăn cơm, nghĩ tới có thể gặp được ở đây.” Vận Nhi nhìn thấy vẻ ngạo mạn của Mạc Kỳ, trong lòng cũng rất khó chịu, vì thế đem Lam Hạo ra khoe trước mặt ta. Vận Nhi cũng dối, quả là học trưởng Lam Hạo hẹn , chẳng qua còn có thêm Hứa Tâm Lam nữa.

      Mạc Tử Kỳ ngờ Vận Nhi đến đây cùng với Lam Hạo, nghe Vận Nhi xong, nhất thời tức giận đến tái mặt, hừ lạnh tiếng, thô bạo gạt tay Vận Nhi ra rồi bỏ .

      “Haiz” Vận Nhi ngẩng cao đầu, thẳng đến toilet, bởi vì vừa rồi đạt được thắng lợi nho , tâm tình cũng chuyển biến tốt hơn. Mới vừa ra khỏi toilet, cánh tay đột nhiên bị người dùng sức bắt lấy, tiếp theo cả người bị đè sát vào bức tường lạnh lẽo, trong phút chốc cả hai cánh tay đều bị chế ngự. Vận Nhi lập tức ngửi ra được hơi thở quen thuộc, là Âu Thừa Duẫn.

      Ngọn đèn hành lang hơi mờ, Vận Nhi nhìn thấy sắc mặt của Âu Thừa Duẫn, chỉ cảm giác được ánh mắt dữ dội của chăm chú nhìn . Vận Nhi cố gắng bình tĩnh lại, sau đó bắt đầu nổi giận với người đàn ông trước mặt :"Âu Thừa Duẫn, làm gì thế?”

      “Tô Vận Nhi, mới kết hôn có vài ngà mà chạy ra ngoài hẹn hò với người đàn ông khác rồi sao?” Âu Thừa Duẫn thấy ánh mắt bối rối của khi bước vào. Vì sao phải thế, ta sợ người đàn ông ngồi bên cạnh biết được mối quan hệ của bọn họ sao?

      Vận Nhi nghe giọng điệu của có chút khác lạ, "Đừng ghen đấy?”

      “Câm miệng! Em có tư cách đó sao?” Giọng trầm trầm của Thừa Duẫn đầy uy hiếp quyết đoán, mà thèm ghen với , xem ra bé này cũng đánh giá quá cao lực hấp dẫn của bản thân rồi. " tại em là người phụ nữ của tôi. Đừng quên thân phận của mình.”

      “Buông tay, tự lo cho thân .” Vận Nhi tức giận vì bị coi thường. Dựa vào cái gì mà có thể ôm ấp người đẹp, còn lại thể ăn chung bữa cơm với học trưởng cùng trường chứ?

      “Dám cãi lời tôi sao?” Âu Thừa Duẫn dùng sức mạnh hơn, làm Vân Nhi đau đến nhăn mày nhăn mặt, vừa định chửi ầm lên, đôi môi bị bịt kín.

      Âu Thừa Duẫn cần thời gian để suy nghĩ, hung hăng ngấu nghiến đôi môi . Nụ hôn đầy chiếm đoạt cùng thô bạo, hơi thở gấp gáp lan tỏa khắp toàn thân Vận Nhi. Nụ hôn vô cùng thô lỗ, thừa lúc Vận Nhi đau đớn rên lên cái lưỡi kia tranh thủ tách hàm răng ra, tiếp tục khám phá ngọt ngào bên trong. Dần dần, xâm chiếm điên cuồng lúc đầu chuyển thành dịu dàng. Âu Thừa Duẫn biết chính mình trúng phải tà gì mà mỗi lần đụng tới Vận Nhi là thể tự kềm chế được, cánh tay cũng từ từ xiết lại, ôm chặt eo Vận Nhi.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 36: thể tin được

      Cả người Vận Nhi nhũn ra, mềm oặt nằm trong lòng , mùi nước hoa nam tính trộn lẫn với hơi thở của khiến cho đầu óc Vận Nhi trống rỗng. Cánh tay Âu Thừa Duẫn trượt qua thắt lưng , cách lớp vải mỏng manh, chậm rãi vuốt ve. Vận Nhi muốn chống cự, nhưng lại có tí sức lực nào để đẩy ra, giống như cùng đắm chìm với ……….

      “Chết tiệt.” Đột nhiên Âu Thừa Duẫn đẩy mạnh Vận Nhi ra, tức giận chửi tiếng. bị làm sao vậy? Thiếu chút nữa xảy ra chuyện, lần nữa lại bị nhóc này mê hoặc.

      “Này, tránh xa khỏi tầm mắt tôi.” Âu Thừa Duẫn ném lại câu, sau đó bỏ cũng hề quay đầu lại. Quỷ tha ma bắt, Tô Vận Nhi! Vì sao phải để ý ta ở cùng với người đàn ông khác, ta chẳng qua chỉ là con cờ trong tay mà thôi.

      Vận Nhi ngã ngồi mặt đất, còn chưa định hồn lại được sau cú sốc vừa rồi. ta làm cái gì, làm cái gì?

      “Duẫn, sao lâu vậy?” Quý Lam ngồi ghế thiếu kiên nhẫn chờ đợi, nhìn thấy Âu Thừa Duẫn hầm hầm tức giận trở về liền bước tới vòng tay ra sau gáy Âu Thừa Duẫn.

      “Làm sao vậy?” Chẳng qua chỉ là người con mà thôi, chỉ là em của Tô Ân Huệ, những hành động tự chủ vừa rồi chính cũng thể ngờ được, trong lòng còn phập phồng nhớ đến đôi môi mềm mại kia.

      Đôi mắt Quý Lam mê dại nhìn khuôn mặt đẹp trai tuấn tú của Âu Thừa Duẫn, bàn tay nhắn xuyên qua áo sơ mi sờ soạng làn da nóng hổi của . Ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn chiếu lên màu mắt tím làm tăng thêm vẻ mê hoặc của ánh mẳt, đôi môi đỏ tươi hơi trề ra nũng nịu, chờ âu yếm, cơ thể bốc lửa chật căng trong chiếc váy ngắn, Quý Lam cọ cọ thân hình tràn đầy sức sống lên thân dưới Âu Thừa Duẫn, làm cho Âu Thừa Duẫn đột nhiên tỉnh lại. phải sủng ái người phụ nữ kiều trước mắt mới đúng.

      Âu Thừa Duẫn cúi người, trong miệng vẫn còn vương vấn hơi thở, mùi vị của Tô Vận Nhi, kích động ngấu nghiến người đàn bà trong lòng, tay bế thốc ta lên, tới sô pha. cần phát tiết!

      Tô Vận Nhi vừa ra, vừa lơ đễnh nghĩ, chợt nhìn thấy Mặc Tử Kỳ đứng bên cạnh Lam Hạo ở đằng xa, Hứa Tâm Lam biết cái gì, chỉ thấy Mặc Tử Kỳ tức tối dậm chân, đùng đùng bỏ .

      “Chúng ta thôi.” Gặp Vận Nhi vừa ra, Hứa Tâm Lam ôm lấy cánh tay , với Lam Hạo.

      đưa các em về.” Lam Hạo lịch lãm đề nghị, ánh mắt nhìn về phía Vận Nhi, im lặng chăm chú quan sát gương mặt .

      Vận Nhi chú ý thấy ánh mắt đó của Lam Hạo, ngượng ngùng cúi đầu, ngón tay quệt qua đôi môi có chút sưng đỏ của mình. Nơi đó còn đọng lại hơi thở của Âu Thừa Duẫn. biết vì sao Âu Thừa Duẫn lại đối với như vậy, còn thái độ sau đó là sao? người đàn ông biến thái, tại sao ta chết quách cho rồi?

      cần đâu học trưởng, bọn em shopping, về trước .” Hứa Tâm Lam vội lắc đầu từ chối, Vận Nhi tại là có chồng, làm sao có thể cho Lam Hạo đưa cố ấy về nhà.

      “Học trưởng, hôm nay rất cám ơn . Chúng em trước.” Vận Nhi cũng dám ngẩng đầu lên, kéo Hứa Tâm Lam chạy nhanh ra khỏi nhà hàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :