1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 27: Trở về sau tuần trăng mật

      Tuy rẳng chỉ ở đây có tuần ngắn ngủi, nhưng vẫn làm cho Vận Nhi vô cùng quyến luyến. Được kết bạn với người hào sảng như Âu Dương là may mắn trong cuộc đời .

      Sau khi lên xe, Âu Thừa Duẫn thèm liếc mắt nhìn Vận Nhi cái nào, người đàn ông này giống như con tắc kè hoa, Vận Nhi cũng biết tính cách của ta là như thế nào. Ban ngày tỏ vẻ lạnh lùng với , vì cớ gì buổi tối lại muốn ôm ngủ? Theo ấn tượng của , chỉ có hai lần. Nhưng mà rất ấn tượng, nó gợi lên lòng hiếu kỳ của . người , dường như có chứa bí mật nào đó, làm cho thể kềm lòng được. rất muốn được tự tay xé rách lớp mặt nạ đó, vạch trần . Nhưng khi nhìn thấy thái độ cao ngạo ai bì nổi kia của , lại có can đảm, dù sao dưới lớp vỏ bọc kia, bọn họ cũng là gì của nhau hết.

      Khi máy bay lên cao, Vận Nhi vẫn câu nào với Âu Thừa Duẫn. Sắc mặt Âu Thừa Duẫn trầm ngâm. Vận Nhi biết suy nghĩ cái gì, cũng lười phải suy nghĩ. xuyên qua đám đông trong phi trường, bờ vai rộng của Thừa Duẫn như che chắn cho cả thân hình bé của Vận Nhi. Kính râm thời trang vô vùng hợp với khuôn mặt hoàn mỹ của . Các siêu sao cũng chỉ được đến thế là cùng. Phong thái đẹp đẽ vô cùng, chỉ tiếc là người lại toát ra ám khí khiến người khác e dè.

      Trong đám người dường như có đôi mắt sắc bén vẫn luôn dừng lại người Vận Nhi. Âu Thừa Duẫn cúi người thầm vào tai Vận Nhi : “Em ra xe trước chờ tôi, chút nữa tôi ra.” xong rồi về phía đường dành cho khách quý.

      Hai người đàn ông đeo kính râm đứng ở nơi đó vô cùng bắt mắt, cho dù cố ý nhưng người bọn họ vẫn như toát ra ánh hào quang. Vận Nhi kiễng chân nhìn thoáng qua người đàn ông đứng bên cạnh Thừa Duẫn. Dáng vẻ lạnh lùng thờ ơ che dấu được quyến rũ của ta. Đây là lần đầu tiên, Vận Nhi nhìn thấy Mẫn Thiên Hữu. Lúc Vận Nhi vừa ra tới cổng phi trường, có sẵn người đàn ông nghiêm nghị kính cẩn ở đó chờ , ngồi chiếc Bently màu trắng được chuẩn bị sẵn từ sớm.

      Vận Nhi biết người lái xe chính là trợ thủ đắc lực của Âu Thừa Duẫn - Tín. Chỉ lúc sau, Âu Thừa Duẫn ra, mãi cho đến lúc ngồi vào xe mới gỡ cặp kính râm mặt xuống, có vẻ như rất sợ người khác nhận ra thân phận của mình. Vận Nhi khỏi thầm khinh bỉ. Lúc công khai tán tỉnh với mỹ nhân tóc vàng sao thấy ta sợ người khác nhận ra? Hứ, khinh bỉ .

      “Tín, chở tôi về công ty trước, sau đó chở ấy về nhà họ Tô.” Âu Thừa Duẫn chấp ánh mắt khinh thường của Vận Nhi lườm mình, khoé miệng khẽ cong lên, nở nụ cười như có như .

      “Quay về nhà họ Tô?” Vận Nhi vừa nghe, lập tức cảm thấy tinh thần tỉnh táo lại.

      “Trở về sau tuần trăng mật, nên về báo tin cho cha mẹ à?” Âu Thừa Duẫn nheo mắt lại, cất giọng mỉa mai.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 28: Người đàn ông thành đạt

      Thiếu chút nữa Vận Nhi bị sặc nước miếng, cái gì với cái gì vậy, tuần trăng mật? đúng là biết cách châm biếm , từ đầu tới cuối, trừ buổi tối hôm trước khi du lịch, cơ bản còn chưa thấy được toàn thân của . còn ở đó vênh váo mở miệng hưởng tuần trăng mật ?

      Khi chuyện, vẻ mặt Âu Thừa Duẫn vô cùng bình thản, ngữ điệu cũng đều đều tự nhiên, thậm chí ánh mắt của cũng hề thay đổi.

      Haizz, thôi mặc kệ, dù sao cũng để ý. Chỉ chốc lát, xe dừng lại ở toà nhà cao chín mươi chín tầng, chỉ cần ngồi ở trong xe, nhìn thấy tòa nhà màu vàng lộng lẫy kia, khí thế hùng vĩ, thiết kế sắc sảo hoàn mỹ, là điểm sáng nổi bật nhất trong toàn thành phố. “Tập đoàn SK.” Rốt cuộc Vận Nhi hiểu lí do cha - Tô Viễn Hàng lại dè chừng người đàn ông này như vậy, hơn nữa hình như còn có vẻ rất sợ hãi. Quả thể coi thưởng bản lĩnh của Âu Thừa Duẫn.

      Lúc Thừa Duẫn xuống xe còn câu :"Tan sở tôi tới đón em.” Sau đó ngẩng đầu tiến vào SK. Vận Nhi nhìn thấy khi vào cửa, loạt nhân viên bảo an đứng ngoài cửa đều cúi người chào khi qua.

      Tín nhanh chóng lái xe rời khỏi SK, qua kính chiếu hậu nhìn thấy vẻ khâm phục trong mắt Vận Nhi. Đúng là trong lòng Vận Nhi ít nhiều cũng có chút bội phục Âu Thừa Duẫn, thể phủ nhận, Âu Thừa Duẫn là người đàn ông thành đạt. Thể nào có nhiều danh mônthục nữ muốn trở thành người đàn bà của ta đến như vậy. Còn , gặp phải rốt cuộc là phúc hay là họa?

      chở tôi đến đây là được rồi, tôi tự mình vào nhà.” Vận Nhi chỉ tới chỗ quẹo phía trước, xe chạy thẳng vào khu biệt thự, Vận Nhi cũng muốn rước lấy những phiền phức cần thiết.

      “Vâng, phu nhân.” Tín giảm tốc độ xe lại, sau đó đạp thắng. Đối với cách xưng hô này, Vận Nhi nhíu nhíu mày, “Cám ơn” rồi xuống xe chuẩn bị xách hành lý của mình xuống.

      “Hành lý tôi chở về biệt thự, phu nhân chỉ cần trở về là được. Tôi báo tin cho Tô gia rồi.” Tín kịp thời ngăn Vận Nhi lại, mặt xuất nét cười thể phát . Ở bên cạnh Âu Thừa Duẫn nhiều năm như vậy, sớm hiểu hết ý nghĩa mỗi ánh mắt, cử chỉ của điện hạ Duẫn.

      Vận Nhi thở dài tiếng, cũng phản đổi, thẳng về phía Tô gia.

      “Tổng giám đốc, cuộc họp bị hoãn cách đây tuần bắt đầu lúc 2:00 hôm nay, chi nhánh công ty chờ ngài phê duyệt các bản báo cáo, còn có, ông Mr. Vidor người Úc hẹn lúc 4:00, thảo luận về việc hợp tác của các chương trình các khu nghỉ mát, 7:00 có buổi ăn tối với tập đoàn Thái Hoa của tổng giám đốc Phương. Trong thời gian này, thiên kim Dương Dĩnh của Dương thị, thiên kim Ngải Tình của Khải Đông, còn có tiểu thư Quý Lam - người phát ngôn cho chương trình quảng cáo của công ty chúng ta, tiểu thư Ruth-người mẫu, LiLi, đều gọi đến muốn xin cuộc hẹn với ngài.” Âu Thừa Duẫn vừa vào tới văn phòng, thư kí liền báo cáo lại những việc trong thời gian vắng mặt.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 29: Giá trị của phụ nữ

      Âu Thừa Duẫn mở hai cúc áo ra, nới lỏng cà-vạt, gật đầu tiếp nhận văn kiện trong tay thư kí, lơ đễnh liếc mắt nhìn người phụ nữ đứng phía sau, khoé miệng nở nụ cười: “Vu Nhuế, bộ đồ này rất hợp với em.”

      Vu Nhuế nghe câu của Âu Thừa Duẫn, cúi đầu nhìn lại bộ váy màu lam người, mặt cũng đỏ lên, dáng vẻ vui sướng đắc ý. thừa nhận là mình giấu diếm tình cảm đối với Âu Thừa Duẫn khá kỹ, cũng biết nếu muốn được ở bên cạnh Âu Thừa Duẫn chỉ dựa vào khuôn mặt đẹp vẫn chưa đủ, cho nên có thể ở bên cạnh thời gian dài như vậy, cũng kỳ tích.

      Trước , Âu Thừa Duẫn thay đổi thư ký với tốc độ chóng mặt, nguyên nhân chủ yếu là vì những người đó đều công khai có tình ý với . Vu Nhuế tỏ ra như vậy. Ở điểm này, Âu Thừa Duẫn cảm thấy rất hài lòng với Vu Nhuế.

      “Hãy từ chối bữa tiệc tối nay , tôi có dự tính khác rồi.” Thừa Duẫn ngồi vào cái ghế quen thuộc, ngón tay gõ gõ mặt bàn, lười biếng .

      “Vâng.” Vu Nhuế gật đầu, ra ngoài. Lúc trở lại, trong tay bưng tách cà phê, đặt trước mặt Âu Thừa Duẫn, có thể bởi vì mới xuống máy bay cho nên thần sắc của có vẻ mệt mỏi. Nhưng mà như vậy lại toát ra thu hút khác.

      tay chống lên trán, bắt đầu phê duyệt công văn. "Chuẩn bị tài liệu trước , lát nữa họp.” Nhìn thời gian, Âu Thừa Duẫn bưng tách cà phê lên, đôi chân mày cũng dần dần giãn ra.

      “Còn Dương tiểu thư và Ngải tiểu thư sao?” Vu Nhuế hỏi thăm dò, Dương thị và Khải Đông ngẫu nhiên cũng có hợp tác với SK, những người phụ nữ này danh nghĩa là muốn hợp tác nhưng ra tất cả đều vì hâm mộ danh tiếng của Âu Thừa Duẫn mà tìm đến.

      “Uhm, Quý Lam , từ chối hết những người khác.” Âu Thừa Duẫn đối với những người phụ nữ này có chút ấn tượng gì, chỉ nhớ mang máng là Quý Lam giống với những người phụ nữ khác, là người nhu mì ngoan ngoãn. Thừa Duẫn luôn cho rằng phụ nữ là phải như vậy.

      Nhưng mà khi tưởng tượng đến Vận Nhi, bé con bướng bỉnh, trong lòng Thừa Duẫn lại lăn tăn cơn sóng . Từ lúc nào cuộc sống của lại chịu ảnh hưởng của bé đó?

      , thưa tổng giám đốc.” Trong lòng Vu Nhuế có chút thất vọng, những người khác đều cự tuyệt, nhưng lại gieo hy vọng cho người phụ nữ đó.

      Lúc Vận Nhi về, chỉ có mình Hạ Uyển Như ở nhà. Tô Viễn Hàng còn ở công ty, biết trở về, chỉ gọi cú điện thoại buổi tối về ăn cơm.

      Hạ Uyển Như thân mật nắm tay Vận Nhi, xoay tới xoay lui đánh giá: ” Con , xinh đẹp ra nhiều rồi. Đức chơi có vui ?”

      “Vui lắm.” Sau đó kể chuyện mình cùng Âu Dương tham quan rất nhiều nơi, có cái tên Âu Thừa Duẫn chướng mắt kia ở đây, Vận Nhi rất vui vẻ.

      Hạ Uyển Như nhạy bén nhận ra khi Vận Nhi trả lời những câu hỏi của bà, mặt có chút mất tự nhiên. Cuộc hôn nhân này của con bé cũng bất ngờ, nghĩ tới Vận Nhi lại thay thế cho Ân Huệ.

      “Vận Nhi, con có oán trách chúng ta ?” Hạ Uyển Như vuốt ve khuôn mặt bé của Vận Nhi, lộ vẻ khó xử. Bà có thể nhẫn tâm với Ân Huệ, nhưng đối với Vận Nhi lại đành lòng.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 30: có gì thay đổi

      “Mẹ, sao mẹ lại như vậy?” Vận Nhi cũng biết chuyện này phải ý định của bọn họ. Nhìn thấy cha mẹ như vậy cũng đau lòng. Đâu phải bọn họ bắt buộc thay chị Ân Huệ lập gia đình đâu? Tất cả là do tự nguyện mà, chỉ là biết tại chị Ân Huệ như thế nào rồi.

      ta có tốt với con ?” Vận Nhi hiểu được nỗi bi thương trong mắt Hạ Uyển Như. Nếu như tính đến chuyện trong cuộc sống của xuất thêm người đàn ông xa lạ những chuyện khác đều có gì thay đổi. ta vẫn làm tổng giám đốc của ta. vẫn học là chuyện của .

      “Mẹ, mẹ cần lo lắng cho con, Vận Nhi trưởng thành rồi.” Vận Nhi làm nũng ôm cổ Hạ Uyển Như. rất thích được ôm bà như vậy. "Đúng rồi, chị có trở về mẹ?”

      “Cha con khắp nơi tìm nó, hình như là nó trốn xa rồi.” Hạ Uyển Như thở dài , nhớ tới Tô Ân Huệ, lại là vẻ mặt buồn phiền lo lắng. Vận Nhi nghĩ có nên gọi điện thoại cho Phạm Tu Vũ hay , ngẫm ngẫm lại, thôi, vẫn nên đợi cho trận cuồng phong này lắng xuống . tìm được bọn họ là tốt rồi.

      “Ngồi máy bay lâu như vậy nhất định là con rất mệt mỏi? Thôi, lên lầu ngủ chút , mẹ bảo vú Trương chuẩn bị bữa tối, tối nay Thừa Duẫn cũng đến.” Hạ Uyển Như âu yếm, vỗ lên má Vận Nhi,cười .

      “Vâng.” Vận Nhi gật đầu, hồi nãy Âu Thừa Duẫn cũng qua đón .

      Lên lầu, trở về căn phòng thân quen cũ, tất cả đều có thay đổi. Sau này biết còn có thể trở lại nơi này hay ? Lúc Vận Nhi ngủ dậy, bên ngoài cửa sổ, bầu trời cũng tối. Gió thổi qua cứa sổ làm tấm rèm tơ mỏng đung đưa, phất phơ. Lúc xuống lầu Tô Viễn Hàng về đến, Âu Thừa Duẫn còn chưa tới. Vận Nhi bị Tô Viễn Hàng gọi vào thư phòng. Vận Nhi chưa từng thấy qua thái độ cha nghiêm túc với như vậy nên hơi lo lắng, biết là có chuyện gì.

      “Vận Nhi, cha biết hôn lễ này con muốn, chỉ vì cha bất lực, có khả năng chống đối lại SK. Con bé Ân Huệ kia hiểu chuyện, còn con, con có thể thông cảm cho cha được ?”

      Lời của Tô Viễn Hàng bất đắc dĩ, Vận Nhi thông cảm được, cũng trách ai. Có lẽ tất cả mọi chuyện, đều được ông trời an bài cả. tóm lại, và Âu Thừa Duẫn chắc gì sống bên nhau cả đời.

      “Cha ơi, con hiểu mà, cha đừng suy nghĩ nhiều như vậy nữa, Âu Thừa Duẫn đối xử với con tốt lắm.” Vận Nhi vòng ra sau lưng Tô Viễn Hàng, khoác bàn tay nhắn lên vai ông, an ủi.

      “Được, vậy tốt , cha muốn làm tổn thương con.” Tô Viễn Hàng vỗ nhè bàn tay Vận Nhi, gật gật đầu. Sau đó lại bổ sung thêm: "Nếu Ân Huệ có liên lạc với con, bảo nó lập tức về nhà, biết ?" Tô Viễn Hàng muốn Ân Huệ có thể trở về để cứu vãn cuộc hôn nhân nực cười kia, Âu Thừa Duẫn cũng chưa đem tin tức công bố ra ngoài, tại, mọi chuyện cũng đều ổn.

      “Dạ biết, cha.” Vận Nhi lè lưỡi, coi bộ chị trở về trong khoảng thời gian này đâu. Khi bọn họ cùng xuống lầu, vừa vặn Thừa Duẫn cũng mới đến, thay bộ âu phục màu cà phê, rất tự nhiên đến bên cạnh Vận Nhi, choàng vai , ngay trước mặt Tô Viễn Hàng và Hạ Uyển Như.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 31: Hữu danh vô thực

      Rời khỏi Tô gia lúc chín giờ tối, Vận Nhi vẫn biết Thừa Duẫn có diễn kịch hay , thái độ ta rất đỗi dịu dàng chu đáo, cũng khiến cho có cảm giác bị chìm đắm trong đó. Ở trước mặt Tô Viễn Hàng, ân cần gắp thức ăn cho , quan tâm từng ly từng tí, ngay cả ánh mắt cũng rất khác so với bình thường. Trong ánh mắt của lúc đó ngập tràn thương trìu mến, từ cũng nhắc đến Tô Ân Huệ, có vẻ như chấp nhận thân phận của Tô Vận Nhi.

      Vận Nhi quyết định làm chuyện chối từ vô vị, tiếp tục cuộc hôn nhân hữu danh vô thực này với đối với cũng có khác biệt gì quá lớn. Trở lại ngôi biệt thự tráng lệ như hoàng cung, Vận Nhi quen thuộc thẳng vào trong, lúc ngang qua đại sảnh, nhóm người hầu đứng chỉnh tề ở đó đồng thanh chào: “Điện hạ, phu nhân.”

      Vận Nhi mạch thẳng lên phòng rồi đóng chặt cứa lại. Vừa rồi, rung động nho trong lòng nhất định là ảo giác, nhất định là như vậy. Âu Thừa Duẫn mở cửa phòng ra, lập tức nhận được ánh mắt kinh ngạc của Vận Nhi nhìn mình. nhớ ràng là khóa trái cửa rồi mà.

      “Em có thể qua phòng kế bên ngủ.” Âu Thừa Duẫn hai tay đút trong túi quần, đến trước mặt Vận Nhi . là em của người phụ nữ kia, nhưng cho đến bây giờ, còn chưa xác định được bản thân mình muốn cái gì. Người con bất đắc dĩ trong đời , chính là Tô Vận Nhi, tự dưng lại cảm thấy tội nghiệp .

      “Được.” Vận Nhi chỉ ao ước có thế thôi. vội chạy tới tủ đựng quần áo, phát tất cả quần áo bên trong đều bị dọn sạch.

      “Tất cả đồ đạc này nọ được dọn qua phòng bên kia rồi, là căn phòng thứ hai bên phải, tính từ cửa phòng này.” Âu Thừa Duẫn mặt đổi sắc .

      Vận Nhi kinh ngạc, ra sớm sắp xếp ổn thỏa, còn báo hại mất công lo lắng cả buổi trời. Chỉ là, nếu như vậy, tại sao còn kiên trì muốn kết hôn với ? Tại sao lại cố hoàn thành cho xong cái buổi hôn lễ đó? Vận Nhi hiểu.

      “Em cần phải hiểu cái gì, muốn cứ , chờ Tô Ân Huệ trở về rồi sau.” Âu Thừa Duẫn giống như có thể nhìn thấy tâm tư của Vận Nhi, câu hỏi của còn chưa kịp ra được trả lời trước bước.

      ra những suy nghĩ của Vận Nhi đều ra ràng mặt , Thừa Duẫn cười thầm trong bụng, cũng thấy khó chịu khi ở bên cạnh mình. Chỉ là rất sợt rong phút yếu lòng bản thân sa ngã, cho nên mới sắp xếp cho đến ở phòng khác.

      “Xí, ai thèm quan tâm.” Vận Nhi kiêu ngạo ngẩng cao đầu, ra khỏi phòng.

      Những sợi tóc dài vô tình lướt qua hai bên má Âu Thừa Duẫn, làm cho đột nhiên cảm thấy trong người có cơn nóng rực muốn tuôn trào. Để bé này ở bên cạnh, là nguy hiểm.

      Lúc vội vã xuất ngoại, Vận Nhi cũng kịp mang theo điện thoại di động, tắm rửa xong ra, cầm tới cái di động mới phát là máy tắt từ đời nào, đợi mở máy lên phát có tới hơn chục cuộc điện thoại gọi nhỡ, đều là của đứa bạn thân Hứa Tâm Lam gọi tới. Vận Nhi lau lau tóc, bấm số rồi kẹp điện thoại lên tai, đầu gọi bên kia vừa thông, giọng nhí nhảnh của Hứa Tâm Lam vang đến. Vài ngày có liên lạc với Tâm Lam, ấy còn chưa biết chuyện Vận Nhi kết hôn, ở trong điện thoại Vận Nhi cũng dài dòng, chỉ hẹn ngày mai bọn họ gặp mặt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :