1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12: Có điều kiện

      Người phụ nữ của ta, bà Âu? “Nè nè, từ đầu tới cuối, tôi đều là người bị ép buộc đấy?” Vận Nhi thở hồng hộc, giận dữ trừng mắt nhìn người đàn ông nở nụ cười tàn ác kia. ta nghĩ là muốn gả cho ta lắm sao?

      “Hả? Vậy sao?” Thừa Duẫn lại cười khinh khỉnh, đưa tay xoa xoa cằm, làm cho Vận Nhi cảm thấy xương cốt muốn nhũn ra. Nếu ta dám lại gần, nhất định xử lý ta. Tưởng Tô Vận Nhi dễ ăn hiếp lắm sao?

      “Hình như là em nhớ lầm rồi, là em để cho dâu của tôi chạy mất, dùng em thế vào, có gì đúng sao ?” Thừa Duẫn từng bước từng bước tới gần, Vận Nhi luồn qua cánh tay chạy ra xa. như vậy, nhưng chẳng phải tại cưỡng hôn trước sao? ràng chị muốn lấy ta mà.

      Vận Nhi tức tối chu miệng lên, kêu la: “Tôi cũng bị ép buộc mà, tôi đâu có muốn lấy chứ.”

      “Chẳng lẽ em biết tôi là ai sao?” Cái tên Âu Thừa Duẫn của , chỉ cần ra thôi, biết có bao nhiêu xếp hàng chờ được gả cho thế mà con bé này lại dùng ánh mắt kinh tởm nhìn . Vẻ mặt phải là giả vờ.

      “Tô Ân Huệ chừng nào còn chưa trở về, em vẫn phải thay thế cho ta, tại vì em nợ tôi.” Thừa Duẫn vươn cánh tay dài ra bắt lấy Vận Nhi, để ý đến giãy dụa chống cự. Hai người liền ngã về phía sau, bên dưới là cái giường nệm lớn êm ái.

      Chết tiết, tư thế tại quá kì cục. Thừa Duẫn phun ra hơi thở nóng hổi bên tai Vận Nhi, ánh mắt có chút ngơ ngẩn, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ lựng của , cúi đầu xuống, hôn phớt lên mặt .

      , , tôi phải về nhà.” Vận Nhi dùng sức đẩy ra. Chết tiệt, tại sao lại khó khăn thế này? Đối với Thừa Duẫn mà , căn bản khí lực của chỉ đủ gãi ngứa cho . Bầu khí liền trở nên căng thẳng khác thường.

      “Được thôi, vậy cha vợ cứ chờ phá sản .” Thừa Duẫn biết Vận Nhi cứng rắn được như Ân Huệ, chỉ cần dọa cái, ngoan ngoãn vào khuôn khổ.

      Thừa Duẫn nhìn vẻ mặt thay đổi của Vận Nhi, làm bộ đứng dậy, cầm di động bấm bấm dãy số: "Tin, là tôi. Lập tức truyền lệnh xuống, tôi tiếp tục mua tập đoàn Tô thị….”

      “Này này, đừng mà, đừng như vậy mà.” nghĩ tên này là làm ngay, lại dùng tới chiêu này uy hiếp . giống như bị ăn tươi nuốt sống, cách nào thoát khỏi. Tập đoàn Viễn Thái là tâm huyết của cha, trước mắt Vận Nhi giống như lên ánh mắt khẩn cầu của cha, trong lòng mềm nhũn. biết nên làm cái gì bây giờ.

      “Tôi có nhiều kiên nhẫn đâu, em cũng nên hiễu .” Thừa Duẫn lại khoe thân lần nữa, Vận Nhi lại thêm lần đỏ mặt đến tận mang tai, nhất thời hồ đồ biết nên làm cái gì. Chẳng lẽ để mặc cho người đàn ông điên khùng này muốn làm gì làm sao? Tuy rằng vô cùng hoàn hảo, nhưng mà đối với khuôn mặt này, có cảm giác.

      “Tôi có điều kiện.” Vận Nhi từng bước lui về sau, vì chị và cha, chấp nhận. Dù sao kết hôn hay kết hôn, đối với cũng ảnh hưởng nhiều lắm .

      “Điều kiện gì?” Thừa Duẫn nhướng mày, bé này biết sợ là gì sao, lại dám điều kiện với .

      P/s: truyện có 257 chương+3 ngoại truyện nhé!

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13: đêm tân hôn

      được can thiệp vào cuộc sống của tôi, được xen vào tự do riêng tư của tôi, , tôi là tôi.” Vận Nhi trừng mắt, ngụy trang sợ hãi vì bị uy hiếp.

      “Này bé, những lời này phải là tôi mới đúng. Ai bảo Ân Huệ làm ra chuyện sai lầm, để cho em phải gánh vác.” Thừa Duẫn hết kiên nhẫn nhìn Vận Nhi, cúi người, thành công trong việc bịt miệng . rất thích hưởng thụ hương vị của .

      “Ưm….” Vận Nhi thể thở nổi, hai tay đánh lung tung lưng ta. Nhưng mà... người ... có mặc quần áo, chỉ quấn cái khăn tắm, vùng vẫy của …làm chiếc khăn đó rớt xuống.

      “Á” Vận Nhi đẩy mạnh ra, ngồi dậy, xấu hổ đưa tay bịt mắt lại. Cái gì cũng chưa nhìn thấy, cái gì cũng chưa thấy.

      khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, tôi nghĩ chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa, vợ của tôi.” Khăn tắm cũng rơi xuống, Thừa Duẫn cũng dài dòng nhiều chuyện nữa, nằm đè lên người Vận Nhi, bàn tay to cũng khách sáo mò mẫm trước ngực .

      Cái tên biến thái này, lại dám sờ loạn? “ cút cho tôi, được chạm vào tôi.” Vận Nhi cố gắng chống cự, cái tên này, đói quá ăn quàng sao, thay chị làm lễ kết hôn, đâu có nghĩa là có bổn phận phải ngủ với ta chứ. Mà tại, nhìn thấy vẻ mặt mê man của Thừa Duẫn, càng cảm thấy hoảng sợ…..

      Thừa Duẫn giống như nghe thấy gì cả, càng dùng sức mạnh hơn, kéo khóa áo sau lưng xuống, mặc kệ Vận Nhi giãy dụa dưới thân mình, dám can đảm phản kháng , vẫn là người đầu tiên.

      được …. được….” Cho đến khi Thừa Duẫn trấn áp được , mới dừng hành động thô bạo lại, khóc. Dần dần, Thừa Duẫn cũng tỉnh táo lại nhìn khuôn mặt nhắn kia. Ánh mắt nhìn tràn đầy oán hận. Chết tiệt, sao lại có thể thô bạo với . “*** ” Thấp giọng chửi thề tiếng, trong lòng Âu Thừa Duẫn nảy sinh ra thứ tình cảm gọi là thương xót. xoay người xuống giường, mở tủ lấy quần áo ra, nhanh chóng mặc vào. Khuôn mặt lạnh lùng, mái tóc vẫn còn ướt, những sợi tóc rủ trước trán, hề quay lại nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của Vận Nhi, cũng thêm câu nào, thẳng ra ngoài, đóng cửa lại.

      Chỉ chốc lát sau, Vận Nhi nghe thấy tiếng động cơ xe vang lên. biết rời rồi. nổi giận sao? Vận Nhi đứng lên, sửa sang lại áo váy, liếc mắt quan sát căn phòng sang trọng đẹp đẽ này, từ nay về sau, đây chính là nhà của sao? Trong tích tắc đó, chấp nhận là mình kết hôn. Đột nhiên trong lúc đó, có ý chống lại nữa. Chị, em tình nguyện dùng tự do của em để đổi lấy hạnh phúc của chị.

      Mệt mỏi cả ngày, bụng đói meo, hơn nữa còn trải qua trận hoảng sợ, Vận Nhi mệt mỏi lê người bước tới tủ quần áo, mở ra. Đối mặt với loạt quần áo nữ hàng hiệu được treo gọn gàng ngăn nắp. Từ trong đến ngoài, cái gì cần có đều có, những việc này, ta đều vì chị nên mới chuẩn bị chu đáo như vậy sao? Âu Thừa Duẫn, dường như ta và chị có quan hệ gì đó. Vì cái gì lại muốn cưới chị ?

      Thuận tay lấy đại chiếc áo ngủ, tắm rửa xong, người hầu cũng chuẩn bị bữa tối cho . Vận Nhi cũng biết đây là do Thừa Duẫn dặn dò. Bởi vì tâm trạng vẫn rối loạn, thể quan tâm tới việc gì nữa. Ăn qua loa vài miếng, sau đó quay trở về, khóa trái cửa phòng lại, rất sợ Âu Thừa Duẫn đột nhiên trở về, lại gây phiền toái cho . Mơ mơ màng màng, khi còn nghe thấy chút động tĩnh nào nữa, mới ngủ thiếp .

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 14: thay đổi chủ ý

      Trong quán bar Địa Ngục, ánh đèn mờ ảo vô cùng náo nhiệt. người đàn ông mặc bộ âu phục màu đen vô cùng cao quý, đến nhanh như cơn gió, trực tiếp tiến thẳng vào lô ghế VIP.

      “Hey, đây chẳng phải là chú rể của chúng ta sao?” Nhìn thấy người mới đến, Tiêu Trác buông ly rượu tay xuống, nhìn vẻ mặt tức giận của Thừa Duẫn, lập tức mở miệng trêu ghẹo: “Như thế nào? Sao ở nhà thủ thỉ với vợ xinh đẹp mà chạy tới chỗ chúng tôi làm gì?”

      “Tà Thần, chuyện kia…. hay là được ?” Tiêu Trác nghi ngờ liếc mẳt đánh giá Thừa Duẫn từ xuống dưới, vẻ mặt như mèo ăn vụng, cười hề hề.

      có muốn cùng tôi thử , xem thử tôi có được hay ?” Thừa Duẫn , tỏ vẻ bực bội, tay cầm lấy ly rượu Bandy bàn uống cạn.

      “Ôi trời, tôi muốn bị đầu độc đâu, hậu cung của tôi có rất nhiều hoa đẹp, nếu có tôi, tất cả héo tàn mất.” Tiêu Trác cố ý nhích người ra xa né tránh Thừa Duẫn.

      lười biếng dựa người ghế, Nam Cung Thần hơi xoay người chút, nhìn về phía đối diện. Dưới ánh đèn mờ nhạt, với quan sát sắc bén, nhìn ra được chán nản khuôn mặt tỏ vẻ giận dữ của Thừa Duẫn

      “Sao vậy?” Trong buổi hôn lễ, bọn họ chỉ xuất lúc. Bình thường bọn họ rất hiếm khi góp mặt trong những bữa tiệc như thế này. Cũng bởi thân phận bọn họ là con ông cháu cha trong gia đình danh gia vọng tộc, cho nên đợi đến khi hôn lễ của Âu Thừa Duẫn kết thúc, bọn họ rời .

      “Chính là tôi cưới em của ta.” Thừa Duẫn mới vừa dứt lời, cả ba đôi mắt hẹn mà gặp đều đổ dồn lên người . Em của Tô Ân Huệ, có lầm hay vậy?

      “Duẫn, bị sốt đấy chứ? phải là muốn kết hôn với Tô Ân Huệ sao?” Tiêu Trác la to, có chút thể tin được.

      ta trốn cùng với người đàn ông khác rồi.” Thừa Duẫn xong, lại cầm lấy ly rượu lên, uống hơi cạn sạch. Nhớ lại cú điện thoại trò chuyện của mình và Tô Ân Huệ trước hôm đám cưới, có vị hôn phu, tiếp đó lại giáng cho thêm đòn đau này. Được, tốt lắm. cho biết hậu quả của việc này là thế nào.

      “Nếu tôi là ấy, nhất định tôi cũng bỏ trốn, Tô Ân Huệ phải là kẻ ngốc. ấy cũng biết mục đích cưới ta đơn giản.” So sánh với phản ứng kịch liệt của Tiêu Trác, Nam Cung Thần có vẻ bình tĩnh hơn. Những ngón tay thon dài vuốt nhè ghế sô pha, cau mày trầm tư:”Vậy bước tiếp theo tính làm như thế nào?” Kết hôn với em ta, cũng là kế hoạch của Thừa Duẫn.

      “Tôi làm cho ta chủ động trở về tìm tôi.” Ánh sáng u ám tối tăm của ánh đèn bao trùm lên bộ âu phục màu đen của Thừa Duẫn, tạo ảo giác như con hổ dữ chuẩn bị vồ tới, như ngọn lửa rừng rực chuẩn bị phun trào.

      “Vậy nên đêm nay ruồng rẫy em người ta? Hành động này nên.” Giọng Tiêu Trác vẫn mang điệu cà lơ phất phơ. Đối với những đẹp, ta rất dịu dàng nâng niu. Tô Ân Huệ là đại mỹ nhân, khẳng định em ta ít nhiều gì cũng là tiểu mỹ nhân.

      “Thế nào? Chẳng lẽ muốn an ủi ta? Được, , tôi ngại đâu.” Âu Thừa Duẫn nhướng nhướng mày, giọng điệu khinh khỉnh. Thế nhưng sắc mặt lạnh tanh của làm cho người ra sợ hãi. Chỉ có những người em của mới có thể hiểu được, ánh mắt đó tượng trưng cho cái gì.

      “Được ,tôi cũng hẹp hòi gì, đêm nay người đẹp vui vẻ với tôi, phải với , ha.” Danh tiếng ăn chơi bên ngoài của Tiêu Trác và Âu Thừa Duẫn là hai thái cực đối chọi nhau. Nếu Âu Thừa Duẫn là băng, đối với phụ nữ tàn nhẫn và tuyệt tình, Tiêu Trác kia giống như quả cầu lửa, tuy rắng cũng có rất nhiều phụ nữ, nhưng vô tình như Âu Thừa Duẫn. Những người phụ nữ ở bên , đều được dịu dàng chăm sóc. Tuy lòng, nhưng ít ra còn có chút chân thành.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 16: Gia tộc Kiều Nạp Sâm

      Trong lúc ngủ mơ mơ màng màng, Tô Vận Nhi cảm giác có bàn tay nào đó phiêu du thân thể mình. Nhưng có tật là ngủ say như chết, vài lần muốn mở to mắt ra nhưng vẫn thể nào mở nổi. Khi bắt đầu tỉnh lại, cảm giác thấy ánh nắng rực rỡ chiếu thẳng vào người . Đôi mắt to láo liên, nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh, đột nhiên bật người ngồi dậy. Nhìn chỗ nằm bên cạnh trống , đêm qua Thừa Duẫn về nhà.

      Đương nhiên là biết đêm qua Thừa Duẫn nằm ngủ bên cạnh , nhưng trời vừa tờ mờ sáng rời giường, tới SK. cũng dặn dò người hầu đừng quấy rầy giấc ngủ của .

      Khi ngủ dậy, gần chín rưỡi rồi. Nhưng bây giờ, đâu cần phải học nữa. Vỗ tay lên trán, nhìn bộ đồ ngủ người vẫn còn chỉnh chu nguyên vẹn, Vận Nhi lại ngả người nằm xuống trùm chăn thêm lần nữa. Tính vốn như vậy, biết tình hình còn nguy hiểm nữa, lại thích ngủ giấc cho ngon.

      “Điện hạ, tiểu thư gọi điện thoại tới Kiều Nạp Sâm tiên sinh biết được tin tức kết hôn của ngài, định đến đây chuyến.” Tín đem mọi động tĩnh ở Bách Lâm (Berlin) báo cáo lại toàn bộ cho Thừa Duẫn biết, rồi đợi Thừa Duẫn hạ lệnh.

      cần! lập tức giúp tôi đặt hai vé máy bay, chúng ta quay về Đức chuyến.” Đầu Thừa Duẫn vẫn hề ngẩng lên, với người trợ thủ đắc lực của mình. ”Đúng rồi, còn tin tức tôi kết hôn, tạm thời phong tỏa lại .” việc đình đám ngày hôm qua, có rất nhiều tay săn ảnh có mặt, nhưng chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, những tin tức kia lập tức biến mất dưới mắt .Căn cứ vào tình hình tại, muốn nhiều người biết kết hôn. vợ mới cưới của vẫn còn phải đến trường.

      biết, thưa điện hạ.” Sau khi Tín rời khỏi văn phòng,Thừa Duẫn buông cây bút trong tay xuống, dựa người lên ghế bành. Chỉ nghĩ tới hành trình đến Đức, trong lòng lại có chút phiền muộn.

      Trong cơ thể Thừa Duẫn có huyết thống quý tộc Đức. Mẹ là Kiều Nạp Sâm, mang dòng máu lai Trung-Đức. Sau khi kết hôn với cha là Âu Thế Hào, bà nghiêng về Trung Quốc nhiều hơn. Âu Thừa Duẫn đối với cái gia tộc kia cũng có nhiều cảm tình lắm. Đối với ông ngoại, trong trí nhớ của phải là có ấn tượng. Sau cố của cha, mẹ trở về Đức, tiếp nhận SK. Trong vài năm ngắn ngủi, SK trong tay phát triển lên như diều gặp gió. Kể từ lúc đó, vẫn chưa trở về Đức lần nào. Lần này cũng nên trở về thăm mẹ.

      Ông ngoại , là hậu duệ bá tước theo tư tưởng cực kì truyền thống, vẫn luôn hy vọng Âu Thừa Duẫn nghe theo an bài của ông kế nghiệp gia tộc Kiều Nạp Sâm. Nhưng Thừa Duẫn vốn thích bị người ta áp đặt, nên nghe theo an bài của ông ấy. khi dính líu vào gia tộc Kiều Nạp Sâm, đơn giản là chỉ tranh quyền đoạt lợi, chẳng qua chỉ là cháu trai ngoài tộc, cái đám con cháu có dòng máu thái tử như hổ đói rình mồi kia dễ gì đứng trơ mắt nhìn người ngoài tới tiếp quản nghiệp gia tộc của bọn họ.

      Âu Thừa Duẫn còn suy tư vẩn vơ, đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên, người hầu với , bé con đáng giận kia vẫn chưa rời giường. Trong lòng Thừa Duẫn bỗng nhiên cảm thấy ấm áp. bé đó dường như còn muốn phản đối thân phận tại. Tốt lắm, bước đầu tiên thành công.

      Tô Vận Nhi vẫn còn mơ màng ngủ, đột nhiên cảm giác thấy thân thể bị người ta ôm choàng lấy, chợt choàng tỉnh, mở mắt ra liền nhìn thấy khuôn mặt quyến rũ đẹp trai của trước mắt : “Này, thả tôi xuống, ai cho ôm tôi?”

      Âu Thừa Duẫn vờ như nghe thấy, vẫn cố tình ôm lấy Vận Nhi ,Tô Vận Nhi lập tức luống cuống, hai chân đập lung tung vào ngực , hai tay quơ loạn, quýnh quáng chộp lung tung áo quần Thừa Duẫn.

      “Cho em mười phút để chuẩn bị, nửa giờ nữa lên máy bay.” Âu Thừa Duẫn vác Vận Nhi vào nhà tắm, rồi lạnh lùng quay người rời .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :