1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 86: Bị cự tuyệt


      Sân bay, tại lối ra khu vực VIP, vị khách lông mày lưỡi mác tới, người đàn ông này mặc áo đen sống mũi đeo chiếc kính râm lớn màu nâu, phía dưới là bộ âu phục được thiết kế khéo léo của hãng Zegna, thân hình to lớn vô cùng nổi bật khi trong đám đông, cả người tỏa ra loại khí chất lạnh lùng, tháo kính xuống đôi mắt đen sáng ngời lướt nhanh vòng thành phố lâu trở về, khóe môi khẽ nhếch, cánh tay kéo theo va li đơn giản, theo đoàn người về hướng lối ra.

      "Úi, xin lỗi, xin lỗi!" Trong ngực đột nhiên có thêm cơ thể nóng hổi, mùi hương đặc biệt của phái nữ bay vào mũi , gần như cần suy nghĩ, mặt Tô Thượng Đông chút thay đổi đẩy dựa vào mình ra.

      "Này, tôi người này cũng có nhân tính ?" biết bị ai đẩy cái Âu Dương thuận thế ngã vào ngực người đàn ông xa lạ, lại bị nhẫn tâm đẩy ra! ! !

      Mở to hai mắt, khuôn mặt xinh đẹp của Âu Dương viết lớn hai chữ bất mãn, thế nào cũng là mĩ nữ, vậy mà lại có người biết thương hương tiếc ngọc, ngọn lửa tức giận trong bùng nổ, phun về hướng người đàn ông lạnh lùng lời nào phía sau.

      Người đó có khuôn mặt cương nghị tuấn, làm cho người ta có cảm giác rất lạnh, chỉ thản nhiên liếc cái, Âu Dương cũng cảm thấy ớn lạnh cả người, thậm chí còn đáng sợ hơn cả Âu Thừa Duẫn.

      Sắc mặt Tô Thượng Đông thay đổi, tùy ý liếc bị đẩy ra cái, trong đôi mắt ảm đạm tia gợn sóng, đôi chân dài tiếp tục về phía trước.
      Đôi mắt sâu thẳm dưới chiếc kính như có lực hút, khiến cả người Âu Dương như bị điện giật, gương mặt đỏ bừng.

      Ngẩng đầu lên lần nữa, thấy bên người có hai nhân viên sân bay nghênh đón, cả người mặc trang phục màu đen, cung kính ghé vào bên cạnh Tô Thượng Đông , "Thiếu gia!".

      Người đàn ông đáng ghét, Âu Dương nhìn bóng lưng biến mất, hai mắt bỗng bừng tỉnh, lúc này mới thấy chỉ còn lại mình ở lối ra khu vực VIP, nhớ lại lúng túng của mình lúc nãy, phẫn nộ dậm chân, lấy ra điện thoại tắt, gọi tới số của giáo sư trong đoàn, dùng tiếng Đức chuẩn , "Giáo sư Ellen, em đến thành phố A rồi, chờ mọi người đến nơi em qua đó."

      Hồi báo vài câu, Âu Dương chỉnh đốn lại tâm trạng, nhìn thành phố thay đổi rất nhiều, loại tình cảm thân thuộc gần gũi bỗng nảy sinh, thành phố này từng là nơi lớn lên.

      "Làm phiền , tới tập đoàn SK!" Âu Dương ngồi taxi, nhìn những tòa nhà cao tầng vừa xa lạ vừa phong cách ngoài cửa sổ xe, trong lòng nghĩ tới vui vẻ khi gặp lại Âu Thừa Duẫn, nụ cười từ từ lan tới khóe miệng.
      xuất của , nhất định khiến Âu Thừa Duẫn giật mình!

      Lần này Âu Dương theo đoàn du lịch của trường tới đây, phải qua mấy quốc gia, từ nước Mỹ đến thành phố A, thể chờ đợi được nữa liền mình tới thành phố A trước đoàn.

      *****

      chiếc ghế sa lon bằng da có hai thân thể ôm hôn nhau khiến cho cả biệt thự bao phủ thêm tầng hương vị ám muội, bị Âu Thừa Duẫn đè ở dưới người ánh mắt Tô Ân Huệ mê ly, có chút dám tin hưởng thụ hơi thở nóng rực quen thuộc này.

      "Duẫn. . . . . ." Áo cởi nửa, dường như chỉ đợi giờ phút này, làm tốt mọi chuẩn bị, hai cánh tay mảnh khảnh ôm lấy người đàn ông hôn .
      "Em !"
      , bằng lòng phóng thích tất cả nhiệt tình, quan tâm tới mọi hậu quả!

      Khi người phụ nữ bên dưới chủ động đáp lại, liền bị Âu Thừa Duẫn đẩy ra, ánh mắt chán ghét hề che giấu giễu cợt, áo sơ mi trắng của Âu Thừa Duẫn mở nửa, lồng ngực phập phồng, nhưng lại thận trọng nâng cằm Tô Ân Huệ lên, nhìn sắc mặt từ hồng hào chuyển sang trắng bệch, lời giống như ma quỷ vang lên bên tai , "Tô Ân Huệ, muốn nhanh chóng trở thành người phụ nữ của tôi đến vậy sao?"

      "Em. . ." Tô Ân Huệ nghĩ lại đột nhiên dừng lại, nhục nhã trào lên trong lòng, trái tim bỗng lạnh ngắt, sớm nên biết Âu Thừa Duẫn chắc chắn để cho dễ chịu.

      "Nhưng mà, tôi chạm vào !" Lời lạnh như băng của Âu Thừa Duẫn dập tắt mọi nhiệt tình của Tô Ân Huệ, ánh mắt đờ đẫn mang theo uất ức, nhìn người đàn ông tuấn mỹ như vị thần kia.
      Last edited by a moderator: 27/5/15
      Lonna thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 87:
      Chật vật như vậy "Âu Thừa Duẫn!" Hốc mắt Tô Ân Huệ sưng đỏ bên trong chứa những giọt nước trong suốt, dường như chỉ cần chạm cái rơi xuống, nhưng vẫn cố đè nén để khiến mình càng thêm thảm hại. Ở trước mặt , lòng tự tôn của hoàn toàn đáng !

      “Tôi còn chưa tới mức cầm thú như vậy, tôi làm chuyện có lỗi với Thừa Huyễn!” Âu Thừa Duẫn chậm rãi sửa sang lại quần áo của mình, kích động vừa rồi, chỉ là muốn xác định tâm ý của người phụ nữ này mà thôi, phản ứng nhiệt tình của đúng là ngoài dự đoán.

      Nhưng mà, động vào phụ nữ của Thừa Huyễn!

      thể giày vò em như vậy? biết , người em vẫn luôn là !” Cuối cùng Tô Ân Huệ cũng nhịn được, nước mắt như những hạt trân châu đứt đoạn, thi nhau rơi xuống.

      “Tô Ân Huệ, có tư cách tôi, xứng!” Âu Thừa Duẫn cài chiếc khuy áo cuối cùng, xoay người cách tao nhã, khí lực to lớn trước sau như , chói sáng khiến mở mắt nổi. Chỉ biết si ngốc nhìn chằm chằm vào những đường nét cơ thể hoàn mỹ kia, nước mắt càng chảy nhiều hơn, tại sao có nhiều phụ nữ như vậy lại thể muốn ?

      Chỉ vì, là người phụ nữ của Thừa Huyễn ư?

      “Trong lòng em vẫn có Thừa Huyễn, em quên ấy, tại sao chịu cho em cơ hội, Thừa Duẫn, chúng ta bắt đầu lại có được hay ?” Tô Ân Huệ thấp hèn cầu xin , lúc này trông tầm thường, nhìn vào trong mắt Âu Thừa Duẫn, lại chỉ thấy trào phúng.

      có, khả, năng!” Ba chữ vô tình, khiến Tô Ân Huệ bị đẩy về phía vựa sâu đáy, vạn kiếp bất phục!

      Nếu như ngày đó đào hôn, có thể nào, hận thù của với giảm ít?

      Nhưng mà dù vậy, cũng thay đổi mục đích của mình, cưới , cũng chỉ vì trả thù !

      “Em hẳn là biết làm thế nào để trở thành tình nhân tốt chứ?” Đầu ngón tay thon dài của Âu Thừa Duẫn xẹt qua cằm , lạnh lẽo cứ thấm vào trong lòng , giờ nơi đó lạnh như hầm băng.

      Nụ cười tà mị lên trước mắt , khuôn mặt vốn còn huyết sắc lại thêm tia bi thương.

      Thừa Duẫn, sao có thể tàn nhẫn như vậy, nhìn những người phụ nữ xuất bên cạnh , trái tim vô cùng đau đớn!

      cảm thấy đối với Vận Nhi đặc biệt, chưa từng hoảng sợ như vậy, có thể so đo với những người phụ nữ vây quanh kia, nhưng mà Vận Nhi, thể ấy được!

      *****

      “Hello, Tín, lâu gặp!” Khi Âu Dương xuất ở trước mặt Tín, quả thực khiến ta kinh ngạc hơn nửa ngày.

      vừa từ thang máy ra tới đại sảnh, từ xa nhìn thấy bóng dáng bé, trong mắt tỏa ra ánh hào quang đặc biệt, “Tiểu thư, sao đột nhiên lại trở về nước? Điện hạ có biết ?”

      ấy còn chưa biết, tôi muốn cho ấy bất ngờ, hi hi, ấy có ở đây ?” Vừa rồi Âu Dương còn bị nhân viên ngăn cản, Tín xuất ở đại sảnh khiến các nhân viên đều có chút ngạc nhiên, cứ tưởng lại là mấy người phụ nữ chủ động tìm tới cửa, vậy mà người này lại là em của chủ tịch, đúng là có mắt như mù!

      “Điện hạ ra ngoài rồi, tới phòng làm việc của ngài ấy chờ !” Đối với Âu Dương, Tín cũng dùng thái độ cung kính.

      “Tín, hãy thành cho tôi biết, có phải ấy lại tán đúng ?” Từ trước đến nay Âu Dương vốn như vậy, cũng phân biệt tôn ti với Âu Thừa Duẫn, biết trai mình cả ngày đều rất bận rộn, khỏi toát mồ hôi thay Vận Nhi. Kết hôn rồi còn biết hồi tâm!

      “Tiểu thư, xin mời!” Tín lặng im , theo Âu Dương bước vào thang máy, chạy thẳng tới tầng cao nhất.

      Vận Nhi đứng trước tập đoàn SK, ngẩng đầu lên, ánh nắng mặt trời buổi chiều phủ lên tòa nhà màu vàng rực rỡ, chói lọi khiến khó mở mắt, nhưng chỉ do dự lúc, liền dứt khoát bước vào đại sảnh.

      Dường như nhận ra Tô Vận Nhi là phu nhân của chủ tịch, về phía trước đều rất thông thuận, bằng hướng dẫn của lễ tân, lên tầng 99.

      có thể cảm nhận được những ánh mắt quan sát ở phía sau, dường như mang theo hâm mộ và cung kính, chỉ là cái danh hiệu phu nhân chủ tịch mà cũng khiến tỏa sáng.
      Last edited by a moderator: 23/5/15
      Lonna thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 88: Chỉ vì trả thù


      Toàn bộ gian được bố trí theo phong cách riêng, hàng nhân viên đứng dưới sân khấu, mọi ánh mắt đều đặt ở người đàn ông tuấn mỹ tỏa ra hào quang chói lọi đứng sâu khấu, bề mặt sân khấu được bao phủ bởi lớp kính siêu lớn, đèn chiếu sáng năm màu chiếu người , trợ lý cầm trang phục biểu diễn trong tay, nhưng lại chậm chạp có hành động gì tiếp theo.

      " cần diễn tập nữa, ngày mai trực tiếp biểu diễn !" Riche xắn ống tay áo lên, chút để ý . Lúc trước câu của , khiến các nhân viên và đoàn người theo bận rộn chuẩn bị, tại tốt rồi, đại thiếu gia người ta câu cần diễn tập, tất cả những vất vả kia phải là vô ích sao.

      "Riche, để buổi biểu diễn ngày mai xảy ra sai sót, hay là cậu cứ diễn tập lần !" Người quản lý đồng ý , nỗ lực thuyết phục , đáng lẽ buổi biểu diễn đầu tiên khi về nước phải là ở trung tâm thương mại T, thế mà lại chọn ngôi trường quý tộc này, nhìn từ góc độ kinh doanh, hình tượng của rất phù hợp với khiếu thẩm mỹ tại, khoảng cách này gần sát với xu hướng hàng đầu, cũng là con đường tuyên truyền tốt.

      "Tôi cần, tôi về trước đây!" Riche vuốt những sợi tóc nhuộm trán, ra từ phía sau sân khấu, bên ngoài hội trường hình vòm chật ních người hâm mộ của Riche, nhân lúc bảo an chú ý, Riche đeo kính vào, đội mũ lưỡi trai, dùng hết sức tránh khỏi đám đông, từ cửa sau ra ngoài.
      Mục đích hôm nay tới, chỉ là vì Tô Vận Nhi mà thôi!

      Thoát khỏi đoàn người, về phía hành lang, bước cách thoải mái, tránh khỏi cái nhìn chăm chú của người khác, thuận lợi tới phòng học vũ đạo, nhưng lại phát bên trong bóng người.

      *****

      Âu Dương giật mình nhìn bài báo bàn trong phòng làm việc của Âu Thừa Duẫn, điều khiến kinh ngạc phải là việc mối quan hệ của Âu Thừa Duẫn và Tô Vận Nhi bị phơi bày, mà là chuyện Tô Vận Nhi là em của Tô Ân Huệ.

      tại Âu Dương hiểu, vì sao vào lần gặp đầu tiên, Vận Nhi lại với những lời đó, có phải ấy cũng là quân cờ của Âu Thừa Duẫn, nhưng mà từ người của Vận Nhi, thấy chút nét giống nhau nào giữa ấy và Tô Ân Huệ.

      "Tín, tại sao tôi lại cưới Tô Vận Nhi, là vì Tô Ân Huệ sao?" Nghe thấy tiếng gõ cửa, Âu Dương nhanh chóng chạy ra khỏi phòng làm việc, muốn tìm Tín chứng thực, khi mở cửa phòng ra, khuôn mặt của Tô Vận Nhi liền đập ngay vào mắt Âu Dương, Tín đứng sau lưng Vận Nhi.

      "Âu Dương, em trở về khi nào vậy?" Khoảnh khắc Vận Nhi nhìn thấy Âu Dương cũng có chút kinh ngạc, ràng, nghe thấy.

      "À, em vừa về, chị cũng tới tìm trai em sao? Vào !" Âu Dương nháy mắt với Tín, sau đó kéo Vận Nhi vào phòng làm việc, đóng cửa lại.

      Đây phải là lần đầu tiên Vận Nhi tới phòng làm việc của Âu Thừa Duẫn, nhưng vẫn bị cảnh tượng xa hoa ở đây làm cho kinh hãi.

      Âu Dương nghiêm túc đánh giá Vận Nhi, càng xem càng cảm thấy ấy và Tô Ân Huệ là hai kiểu phụ nữ khác nhau, "Vận Nhi, chị là em của Tô Ân Huệ sao?" có chút dám tin, cách nào gắn kết thuần khiết trước mắt với người phụ nữ Tô Ân Huệ xấu xa kia.

      "Làm sao vậy? Em cũng biết chị ấy sao?" Nhìn thấy chút hận ý trong mắt Âu Dương, Vận Nhi càng ngày càng , xem ra chuyện của Tô Ân Huệ và Âu Thừa Duẫn cũng đơn giản như bề ngoài.

      "Vận Nhi, có số việc chị biết, nhưng mà em lòng hi vọng chị và trai em có kết quả tốt!" Công bằng mà , rất thích Vận Nhi, chỉ là biết, Âu Thừa Duẫn đối với Vận Nhi, chắc là cũng có dụng tâm.

      "Âu Dương, ngay cả em cũng biết giữa trai em và chị của chị có mối quan hệ minh bạch, chị ở lại bên cạnh ấy nữa, chị muốn ly hôn!" Vận Nhi kích động , giọng điệu vô cùng kiên định.

      "Ly hôn?" Âu Dương ngờ thái độ Vận Nhi lại kiên quyết như vậy, trong lòng quýnh lên liền thốt ra câu, " ấy chắc chắn thích Tô Ân Huệ, ấy chỉ muốn trả thù ta mà thôi!"
      Last edited by a moderator: 30/5/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 89: Thù hận sâu đậm

      “Em cái gì?” Vận Nhi kinh ngạc ngẩng đầu, đôi mắt trong veo tràn ngập nghi ngở và ngạc nhiên.

      Âu Thừa Duẫn cố ý khiến Tô Ân Huệ khó chịu, phải là để trừng phát việc hôm đó chị đào hôn sao?

      Nhưng trong ánh mắt né tránh của Âu Dương, lại thấy được căm phẫn mãnh liệt, lẽ nào ở phía sau, còn có bí mật gì muốn ai biết sao?

      ấy hận ta như vậy, làm sao có thể ở cùng ta?” Âu Dương khẽ run rẩy, ánh mắt có chút rời rạc, kí ức đau khổ phải trải qua 3 năm trước đây, mỗi khi nhắm mắt lại đều nhớ đến hình dáng Thừa Huyễn nằm trong vũng máu.

      Nhựng chuyện này, tất cà đều do Tô Ân Huệ ban tặng!

      “ Âu Dương, có thể cho chị biết tại sao ? Chị nhìn ra được, chị ấy có tình cảm với trai em!”

      Nhưng mà Vận Nhi hiểu, nếu người Tô Ân Huệ là Âu Thừa Duẫn, tại sao lúc đó chị lại đào hôn?

      ta xứng!” Âu Dương phủ định lời của Vận Nhi, kéo tay , “ Chị theo em tới nơi!” Khóe mắt Âu Dương ươn ướt, do dư lúc, kéo Vận Nhi ra ngoài. nghĩ, Vận Nhi có quyền biết tất cà, lỗi lầm của Tô Ân Huệ liên quan tới ấy, cũng hi vọng Âu Thừa Duẫn và Vận Nhi càng ngày càng xa cách.

      “ Em dẫn chị tới chỗ này làm gì?” Vận Nhi vô cùng kinh ngạc, từ khi lên taxi sắc mặt của Âu Dương trở nên rất nghiêm túc, cho đến khi xe dừng lại ở khu nghĩa trang ngoại ô, Vận Nhi theo phía sau , mờ mịt nguyên nhân.

      Tới lúc ngẩng đầu lên, Âu Dương dừng lại, Vận Nhi theo ánh mắt của nhìn đến, khỏi ngớ người, “ Người này…”

      Trước mắt chàng trai có khí chất nho nhã khuôn mặt tương tự với Âu Thừa Duẫn, vô cùng tuấn, tuy thiếu ngang ngược của Âu Thừa Duẫn, nhưng lại nhiều hơn phần dịu dàng.

      “ Người này là hai em!” Âu Dương yếu ớt mở miệng, khỏi run sợ đứng bên cạnh Vận Nhi,sống lưng cứng ngắc tại chỗ, Âu Dương tiếp tục , “ Nhưng mà ấy bị Tô Ân Huệ hại chết!”

      “ Cái gì?” Tô Vận Nhi hoảng sợ che miệng lại, trong mắt tràn ngập khó tin, toàn thân cũng run rẩy.

      Tô Ân Huệ hại chết em trai của Âu Thừa Duẫn??

      “ Em cũng muốn tin, nhưng đây là , Vận Nhi, bây giờ chị biết vì sao em và em hận ta rồi chứ?” Âu Dương xoay người, hốc mắt sưng đỏ chứa đầy nước mắt, vài giọt chảy xuống khuôn mặt, đầu Vận Nhi giống như hóa đá, mất năng lực suy nghĩ.

      “ Ba năm trước, Thừa Huyễn và Tô Ân Huệ nhau , nhưng sau khi gặp cả em Tô Ân Huệ liền đặt ánh mắt người ấy, em là con , em nhìn ra được, đó là loại ánh mắt gì. Thừa Huyễn rất ta, khi đó cha em vừa mới qua đời lâu, thân thể mẹ em cũng tốt, xuất của Tô Ân Huệ mang đến hi vọng cho gia đình em, mặc dủ cả em cái gì cũng , nhưng chỉ cần Thừa Huyễn thích, ấy cũng tiếp nhận, cho nên ấy bỏ qua tình trong mắt Tô Ân Huệ dành cho , nhưng mà Tô Ân Huệ lại thừa dịp lần cả uống say rồi bày tỏ với ấy, ta khóc lóc chạy tới hôn cả, cả em uống say hoàn toàn biết gì. màn này, đúng lúc bị Thừa Huyễn thấy được, ấy nghe thấy chính miệng Tô Ân Huệ với Thừa Duẫn.

      Người ! Ở chung chỗ với Thừa Huyễn chỉ là vì muốn tiếp cận !

      Trong khoảnh khắc ấy Thừa Huyễn như muốn phát điện, đêm đó, bên ngoài trời còn mưa, khi ấy lái xe ra ngoài gặp tai nạn giao thông! Lúc ấy mẹ em chịu nổi việc mất cha và Thừa Huyễn, nên biến thành bộ dáng bây giờ, mọi thứ, tất cả đều là nhờ Tô Ân Huệ ban tặng!”

      Âu Dương xong những lới này, ngồi xổm xuống, khóc kiềm chế được.
      Last edited by a moderator: 27/5/15
      Lonna thích bài này.

    5. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      :yoyo69::yoyo45: Nhanh ra chương mới nha nằng. nàng quá xá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :