1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 78: Công bố tin kết hôn

      Vậy từ giờ phút này, hãy tôi!

      Lời luôn bá đạo như thế, khiến kinh hỉ thôi, Âu Thừa Duẫn như vậy, bảo phải như thế nào?

      về nhà sao?” Vận Nhi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, phát đây phải là đường về Âu Viên, mà là đường vẫn rất quen thuộc, trở về nhà họ Tô. Nhưng bây giờ, trong tiềm thức coi nhà họ Âu là nhà mình.

      “Bố vợ mời nhiệt tình như vậy, tôi có thể từ chối sao?” Đôi mắt thâm thúy của Âu Thừa Duẫn lóe lên tia sáng khác thường, ngón tay thon dài điều khiển tay lái, chỉ ngồi đó thôi, cũng có loại khí chất quý tộc mãnh liệt.

      “Sau này tôi sắp xếp người đưa đón em học!” Âu Thừa Duẫn lại bổ sung thêm câu, đối với việc làm của Tô Viễn Hàng cũng ngầm đồng ý, nhưng từ nay về sau, chuyện của Tô Vận Nhi, khoanh tay đứng nhìn nữa!

      “Vì sao?” Tô Vận Nhi nhìn vào con mắt phức tạp kia nhưng đọc được suy nghĩ của , nghĩ ra, đáng lẽ hai người nên phủi sạch quan hệ tại sao đột nhiên lúc này lại phá vỡ trạng thái tương kính như tân ban đầu?

      vì sao cả, em là vợ tôi!” Vận Nhi nhìn bên mặt hoàn mĩ của Âu Thừa Duẫn , nhưng miệng lại ra toàn lời ngang ngược.

      Khi Tô Ân Huệ nhìn thấy Âu Thừa Duẫn và Tô Vận Nhi cùng xuất ở nhà họ Tô vô cùng kinh ngạc, nhưng ngay sau đó, thấy Âu Thừa Duẫn vô cùng thân mật ôm Tô Vận Nhi, lòng bị ghen tỵ thay thế, chuyện này là thế nào?

      mới đúng là vợ , nhưng bây giờ thân phận lại chỉ là người tình. Vận Nhi vốn là em vợ, nay lại là người vợ danh chính ngôn thuận của !

      Tô Vận Nhi cảm nhận được Âu Thừa Duẫn cố ý thân mật với ở trước mặt Tô Ân Huệ, nhưng tránh thoát được lồng ngực , ngực ấm áp rộng lớn, dần dần quen với việc này.

      “Thừa Duẫn và Vận Nhi tới rồi, ăn cơm thôi!” Tô Viễn Hàng xuống dưới tầng nhìn thấy ba người bất động giằng co, vẻ mặt khác nhau nhìn đối phương, hướng về phía Hạ Uyển Như .

      Tô Vận Nhi cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy, người nhà ngồi chung với nhau lại có cảm giác lo âu thấp thỏm như vậy, bởi vì bên cạnh có Âu Thừa Duẫn, có thể cảm giác được ánh mắt của Tô Ân Huệ ngồi đối diện luôn đặt người đàn ông cạnh , lẽ ra vị trí này phải là của Tô Ân Huệ, đột nhiên có cảm giác cướp thứ gì đó của chị mình.

      Dưới bàn ăn, tay trái Vận Nhi đặt đùi, bất an nắm vạt áo, sau đó liền cảm thấy bàn tay ấm áp đặt tay , hoảng hốt nhìn lên, ánh mắt luống cuống của liền bắt gặp đôi mắt dịu dàng của Âu Thừa Duẫn, trái tim bỗng đập nhanh hơn vài nhịp, đây là lần đầu tiên Âu Thừa Duẫn dùng ánh mắt dịu dàng như nước nhìn , ánh mắt chân thành hờ hững và lạnh lùng ngày thường.

      Mà đối diện hai người, ánh mắt nóng rực của Tô Ân Huệ như muốn đốt cháy bọn họ, giờ phân biệt được, Âu Thừa Duẫn là lòng hay là giả ý?

      Tô Viễn Hàng thu hết động tác thân mật mờ ám của hai người vào trong mắt, tỏ thái độ gì, ông ân oán giữa Âu Thừa Duẫn và Tô Ân Huệ, nhưng chỉ cần người này lòng với Vận Nhi, Ân Huệ có quay về hay cũng ảnh hưởng gì.

      “Cha, con nghĩ đến lúc công bố tin kết hôn của con và Vận Nhi rồi, người thấy thế nào?” Âu Thừa Duẫn nhàn nahx thưởng thức trà, ánh mắt tùy ý nhìn về phía Tô Viễn Hàng ngồi ở vị trí chủ vị, chỉ vì tôn trọng ông là trưởng bối, mới gọi ông tiếng cha, với thực lực của Âu Thừa Duẫn, toàn toàn có thể làm việc theo ý mình.

      “Cái gì?” Vận Nhi vừa mới uống ngụm nước trái cây, nghe thấy những lời này của Âu Thừa Duẫn khiến cho bị sặc.

      “Khụ, khụ…”

      “Làm sao thế? Vợ, sao lại chú ý như vậy?” Âu Thừa Duẫn cẩn thận vỗ lưng , cầm lấy chiếc khắn giúp Vận Nhi lau miệng, hành động này của , càng khiến Vận Nhi buồn bực.

      Ngoại trừ Tô Viễn Hàng có chút giật mình, Hạ Uyển Như và Tô Ân Huệ kinh ngạc đến nỗi nên lời.

      có biết mình ?” Vận Nhi gạt cánh tay ra, vô cùng nghiêm túc nhìn .
      Last edited: 14/5/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 79: Quan hệ tam giác phức tạp

      “Tôi rất ràng chính mình cái gì!” Âu Thừa Duẫn trả lời Vận Nhi bằng nụ cười tao nhã mê người, như gió xuân thổi qua hai má Vận Nhi, mê man nhìn , chỉ nhìn đến bạc môi khẽ mở, phun ra lời động lòng người: “Vợ của Âu Thừa Duẫn tôi, là em, Tô Vận Nhi!” Thời điểm những lời này, ánh mắt cũng nhìn về phía Tô Ân Huệ ngồi ở đối diện Vận Nhi.

      Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ân Huệ trong nháy mắt trắng bệch, trong đôi mắt sáng to nhanh chóng dâng lên tầng sương mù mỏng manh, Âu Thừa Duẫn, rốt cuộc muốn đả thương tới thế nào?

      Hôn ước của bọn họ dã công khai, tại đổi dâu thành Nhị tiểu thư nhà họ Tô, bảo kafm sao chấp nhận?

      “Ân Huệ, con ngồi xuống cho cha!” Khi Tô Viễn Hàng nhìn đến vẻ mặt ủy khuất của Tô Ân Huệ, quật cường đứng dậy nghiêm khắc lên tiếng ngăn cản: “Cục diện hôm nay đều là tay con tạo thành, Thừa Duẫn có thể ngại tiếp tục hôn với nhà họ Tô, con nên cảm thấy may mắn!”

      “Cha!” Trong hốc mắt Tô Ân Huệ lệ nóng rốt cuộc kiềm chế được rơi xuống, trong lòng mảnh bi ai. tứ cố vô thân, tại ngay cả cha cũng đứng về phía , hết thảy đều là sai, ngay từ đầu liền sai lầm rồi sao?

      tại rất hối hận!

      “Chị!” Tô Vận Nhi đành lòng nhìn sắc mặt khó coi của Tô Ân Huệ, chị tại đủ khó chịu, Phạm Tu Vũ hôn mê bất tỉnh nằm ở bệnh viện, chị còn phải chịu áp lực lớn từ cha và Âu Thừa Duẫn, nhìn mà trong lòng càng thâm áy náy.

      “Lúc trước em chỉ là thay chị hoàn thành hôn lễ, nếu chị nguyện ý, em rời !” Tô Vận Nhi cắn môi dưới, khi ra những lời này trong lòng nhất thời thở dài nhõm tiếng. Những lời này, cũng là thanh chân từ tận đáy lòng .

      “Vận Nhi…” Tô Ân Huệ nghĩ tới Vận Nhi ra lời như vậy, trong lòng xoẹt qua trận cảm động khó nên lời.

      “Tôi muốn!” Tiếng trầm thấp cắt đứt lời của hai chị em, thân thể kiêu ngạo của Âu Thừa Duẫn đứng lên, khiến Vận Nhi bị áp lực vô hình, bóng đen bao phủ ở trước mặt , giống như cái lưới lớn, siết chặt làm hít thở thong.

      tại tôi muốn em, Tô Vận Nhi!” Giống như đế vương từ cao nhìn xuống mọi người, tư thái bình tĩnh nhìn quét qua, cuối cùng dừng lại ở người Vận Nhi trầm mặc: “Đây là lần cuối cùng tôi lặp lại, em tốt nhất là nhớ kỹ lời tôi!”

      Ánh mắt cảnh cáo như chim ưng chậm rãi đảo qua Tô Ân Huệ, chấn kinh cúi đầu, nhích tới gần Hạ Uổng Như.

      “Vận Nhi, được làm loạn, các con coi hôn nhân thành trò đùa sao!?” Tô Viễn Hàng cũng cho thấy lập trường của mình. Nhìn thái độ cường ngạnh của Âu Thừa Duẫn, ông càng ngày càng cố ý tác hợp cho hai người bọn họ.

      “Con…” Vận Nhi trừng to mắt nhìn vẻ mặt Âu Thừa Duẫn mà định liệu từ trước, buông ra, đúng ?

      Mọi chuyện sao lại thành ra như vậy? Tô Ân Huệ trầm mặc làm cho có chút hoảng, Âu Thừa Duẫn kiên định làm cho rối loạn!

      “Chúng ta cần phải trở về!” Đôi mắt thâm thúy của Âu Thừa Duẫn lại chuyển thành mây đen thâm trầm, yên lặng xem xét Vận Nhi tâm loạn như ma. Khóe môi khẽ nhấc, cười như cười!

      “Tôi lên lầu lấy chút đồ!” Vận Nhi chịu nổi nhiều ánh mắt dừng người như vậy, tìm cớ tránh lên lầu.

      Tô Ân Huệ nhìn Âu Thừa Duẫn vẫn là vẻ mặt nhàn nhã thong dong cũng Tô Viễn Hàng chuyện, im lặng, cũng theo sau Vận Nhi bước nhanh lên lầu.

      Vận Nhi mở ra ngăn kéo, xuất ra cái vòng cổ thủy tinh, hoa sen bạch kim tản ra ánh sáng trong suốt sáng bóng, kỹ thuật trang trí hoàn mỹ, tượng trưng cho giá trị của vòng cổ. Đó là quà sinh nhật hai mươi tuổi Tô Thượng Đông tặng cho , từ Mĩ gửi đến, Vận Nhi rất trân trọng tình cảm đó, đơn giản vì dó là món quà đầu tiên trai tặng cho .

      Trong ấn tượng của , thời gian trai tiếp xúc rất ít, Tô Thượng Đông lớn hơn mười tuổi, đối với vẫn luôn xa cách, sau khi ấy ra nước ngoài số lần gặp mặt lại chỉ có thể đếm đầu ngón tay.
      Last edited: 14/5/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 80: Trầm luân

      Edit: Bướm Giang Hồ

      Gần nhất là tháng trò chuyện lần, nghe thanh kia quen thuộc, tuy rằng chưa từng nhiều, trong lòng vẫn luôn cảm thấy được ấm áp.

      Vận Nhi đem nó bỏ vào túi xách, lại tiện tay cầm mấy thứ vật dụng hàng ngày bình thường vẫn hay dùng, mặc dù ở nhà họ Âu cái gì cũng thiếu, nhưng vẫn quen dùng đồ của mình.

      nghĩ tới thưởng thức của chút cũng thay đổi!” Âu Thừa Duẫn đĩnh đạc đẩy cửa phòng Tô Ân Huệ ra, khi nhìn đến bố cục màu tối kia, nhíu mày, trấn định .

      nhớ phòng Thừa Huyễn trước kia cùng nơi này, rất giống nhau, cũng là do Tô Ân Huệ !

      rốt cuộc muốn làm gì?” Tô Ân Huệ nghĩ tới cùng lên, trong con ngươi kinh hoàng của tràn ngập sợ hãi, trước mặt muốn em của , như vậy còn chưa đủ nhục nhã sao?

      “Tôi muốn làm gì, biết sao? Ừ?” Tây trang màu đen vây quanh thân thể cao lớn của Âu Thừa Duẫn như Tu La chậm rãi đến trước mặt Tô Ân Huệ, khẽ nâng cằm , nhìn thẳng vào đôi mắt to bối rối của , né tránh ánh mắt nóng rực của .

      “Thừa Duẫn…” Tô Ân Huệ khẽ ngửi được mùi nước hoa người , đầu óc khống chế bị hấp dẫn, hình dáng tuấn mỹ như điêu khắc, khí phách vừa chính vừa tà, giống như là dụ hoặc trí mạng, làm cho cam nguyện thuần phục trong ôm ấp của .

      vốn tưởng rằng né tránh ba năm có thể chậm rãi quên , nhưng hình bóng như ma quỷ có lúc nào là xuất ở trước mắt , cho dù có cố ý quên , luôn có thể từ các phương tiện đại chúng biết được thông tin của .

      người đàn ông độc thân hoàng kim hào quang bắn ra bốn phía, đúng là người đàn ông đến tận xương tủy!

      chỉ tên muốn cưới , lại lùi bước, tại lại trở thành trong số đông những người phụ nữ của , cũng vui vẻ chịu đựng!

      “Hư, gọi tôi là Duẫn!” Ngón tay thon dài của Âu Thừa Duẫn chạm vào môi đào đỏ tươi của , khiến toàn thân Tô Ân Huệ đều sợ run lên, mắt to đầy sương mù mê ly nhìn , tình nên lời, dây dưa triền miên, giống như phải dung nhập trong cơ thể .

      “Dù sao, tương lai là người phụ nữ cùng tôi quan hệ thực chặt chẽ!” Âu Thừa Duẫn khẽ nheo hai mắt, lộ ra hơi thở mị hoặc, cố ý tăng thêm bốn chữ “Quan hệ chặt chẽ”.

      nhắc nhở thân phận của , là tình nhân của !

      Cười tà mị, dễ dàng gợi lên tình cảm nguyên thủy nhất của Tô Ân Huệ, như là bị mê hoặc, thanh khàn khàn kiềm lòng đậu lẩm bẩm: “Duẫn…”

      “Thực ngoan!” Ngón tay thon dài bên miệng của bất giác mở rộng độ cong, đường xuống phía dưới, lướt qua ngũ quan xinh đẹp của , cúi người, môi mỏng liền đặt lên đôi môi cánh hoa mềm mại của , cỗ sóng điện cường đại lập tức chạm đến người hai người.

      Tâm Tô Ân Huệ hung hăng co rút lại chút, đây là lần thứ hai bọn họ hôn môi, mà lúc này đây, cảm giác được tồn tại của .

      Hô hấp khó dần xen lẫn tiếng thở gấp , Tô Ân Huệ dần dần trầm luân vào trong dịu dàng của , hai tay đặt cổ , dưới khiêu khích của Âu Thừa Duẫn, thân thể cũng trở nên nóng rực lên.

      Vận Nhi thu thập tốt mọi thứ, đánh giá phòng chính mình chút, là càng ngày càng cảm thấy xa lạ.

      nghĩ, Âu Thừa Duẫn làm hết thảy mọi thứ, đều chỉ là vì trả thù Tô Ân Huệ ngày đó đào hôn!

      có thể cảm giác được ánh mắt Âu Thừa Duẫn nhìn Tô Ân Huệ, mà , cũng nằm trong mưu của .

      Phòng Tô Ân Huệ ở bên trái phòng , Vận Nhi xuống lầu phải ngang qua, bố cục như vậy cùng nhà họ Âu có rất nhiều điểm tương đồng, phòng của và Âu Thừa Duẫn cũng giống như vậy.

      Khi qua trước phòng Tô Ân Huệ, Vận Nhi chợt dừng chân lại, vì từ trong phòng truyền đến vài tiếng thở dốc tầm thường, thúc đẩy dừng lại nhìn vào trong.
      Last edited by a moderator: 15/5/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 81: Vô sỉ.

      Edit: Bướm Giang Hồ

      Khác với hương thơm mềm mại của Tô Vận Nhi gây cho xúc cảm khác thường, Ân Thừa Duẫn bỗng dưng đẩy người phụ nữ vẻ mặt hưởng thụ này ra, trong mắt tràn đầy khinh thường nhìn Tô Ân Huệ bị đẩy ngã: “ cái hôn mà thôi, Tô Ân Huệ, cùng những người phụ nữ kia cũng khác gì nhau!”

      Vừa rồi có thoáng, trong đầu lên khuôn mặt quật cường mà thanh lệ của Tô Vận Nhi, làm cho hề nghĩ ngợi liền đẩy người phụ nữ trong lòng ra!

      ....” Phương thức nhục nhã trực tiếp như vậy làm cho sắc mặt Tô Ân Huệ càng khó coi, ngã ngồi thảm, trong mắt chứa đựng nước mắt, cam lòng trừng mắt nhìn sắc mặt u của người đàn ông kia, cũng chỉ có Ân Thừa Duẫn mới dùng phương thức tàn nhẫn như vậy đội xử với !

      “ Nếu đảm nhiệm vị trí tình nhân này, có lẽ tôi suy nghĩ đem Phạm thị trả lại cho Phạm Tu Vũ!” Ân Thừa Duẫn lạnh lùng cười nhạo tiếng, bổ sung : “ Nhưng mà, vợ của tôi, em , Tô Vận Nhi, tốt nhất đừng làm phiền đến ấy!”

      giữ Vận Nhi bên người làm cái gì? Nếu là vì trả thù em, liền hướng đến em là được!” Tô Ân Huệ có chút kích động hướng về phía quát, chỉ vì Vận Nhi, còn bởi vì phần dục vọng độc chiếm nơi đáy mắt kia của , làm cho cảm thấy nguy hiểm.

      “ Tô Ân Huệ, càng thống khổ, tôi lại càng vui vẻ! tốt nhất đừng tìm cách chọc giận tôi, nếu tôi muốn toàn bộ Tô gia đều còn!” Trong đôi mắt lệ của Ân Thừa Duẫn ra hàn quang, ánh mắt ngoan độc đủ để đông lại khí trong phòng.

      Tô Vận Nhi hai tay che miêng, thân thể mềm nhũn, lập tức dựa lên vách tường lạnh lẽo phía sau. Vừa rồi nhìn thấy màn, làm hai mắt của đau đớn sâu.

      Ân Thừa Duẫn và chị, bọn họ rốt cuộc là có quan hệ gì?

      Vì cái gì lại cảm thấy khó chịu như vậy? Đột nhiên cảm thấy xung quanh mình đều là sương mù dày đặc, mà bị đặt ở trong đó, hoàn toàn nhìn thấy con đường phía trước nên như thế nào, cũng phân rốt cuộc lời của ai mới là ?

      Trong đầu lại lần nữa lên khuôn mặt của Ân Thừa Duẫn, Tô Ân Huệ, Phạm Tu Vũ, tâm khỏi mất khống chế co rút lại, đau đớn, đối thoại thản nhiên của Ân Thừa Duẫn và Tô Ân Huệ vang lên ở bên tai .

      Tình nhân, hai chữ này châm chọc biết bao nhiêu! Hết thảy đều chỉ là vì trả thù sao?

      Khi Ân Thừa Duẫn ra khỏi phòng Tô Ân Huệ, nhìn thấy khuôn mặt Vận Nhi tái nhợt như tờ giấy, tâm, nhất thời trầm xuống.

      ấy đều thấy được?

      “ Vận Nhi....” Lần đầu tiên Ân Thừa Duẫn phát khi mình đối mặt với này, lại có chút chột dạ. Ánh mắt bi thương của đều bị thu vào trong mắt, làm cho đau lòng. Đau lòng đến mức vẫn chưa phát hiên, đây là lần đầu tiên sau khi bọn họ kết hôn thân mậy gọi tên .

      có vui mừng như nghĩ, có chăng chính là nỗi đau bị lừa gạt, lợi dụng!

      “ Ân Thừa Duẫn, là tên khốn....” Trong đôi mắt trong suốt của Tô Vận Nhi tràn đầy oán hận đối với Ân Thừa Duẫn. làm sao có thể ti bỉ đến mức này, đột nhiên thay đổi thái dộ với , cho hy vọng, rồi lại giữ chị bên cạnh!

      Chị em các , người là vợ, người là tình nhân, cho mình là Hoàng thái tử sao?

      Chuyện xấu xa như vậy, Tô Vận Nhi làm được!

      “ Chết tiệt, em làm cái gì?” Ân Thừa Duẫn hề nghĩ ngợi, liền kiên quyết xoay người Tô Vận Nhi muốn rời kéo lại, đơn giản là vì ánh mắt nhìn , hèn mọn, khinh thường, thất vọng, điều này làm cho thực khó chịu!

      “ Buông tay! Tôi muốn cùng ly hôn, ly hôn!” Tô Vận Nhi nước mắt lưng tròng, nhưng lại quật cường ngẩng đầu lên, cho chúng rơi xuống.

      Ân Thừa Duẫn theo phản xạ cúi người, dùng sức kéo Vận Nhi vào trong lòng, cúi đầu ngậm lấy đôi môi đào lải nhải của , mang theo hơi thở bá đạo, những lời kháng cự của Vận Nhi đều bị nuốt hết.

      “ Bốp!” Vận Nhi ra sức tránh khỏi chế của , giơ cánh tay lên, liền đánh thẳng xuống khuôn mặt tuấn tú của : “ Vô sỉ....”
      Last edited by a moderator: 16/5/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 82 : Khéo quá hóa vụng

      Edit: Bướm Giang Hồ


      sao có thể làm ra chuyện như vậy với chị, lại đối với như vậy?

      Tiếp xúc thân mật như vậy làm cho cảm thấy ... ghê tởm!

      Dù biết từng có rất nhiều phụ nữ, dù chính mắt thấy cùng đại minh tinh Quý Lam với nhau, cũng khó chịu như vậy, đơn giản vì người phụ nữ kia là chị !

      Âu Thừa Duẫn ngờ tới Tô Vận Nhi cho cái tát, Chưa từng có người phụ nữ nào dám động tay với , Tô Vận Nhi lại lần nữa làm cho được mở rộng tầm mắt. Thân hình khẽ nhích, Âu Thừa duẫn bát được cánh tay mảnh khảnh của Vận Nhi, mặt trầm làm cho người ta lo sợ: “Tô Vận Nhi, em dám đánh tôi?” Lời lạnh như băng mang theo hàn ý khiếp người.

      buông tay, tôi chán ghét !” Tô Vận Nhi cùng sử dụng cả tay chân, nhìn khuôn mặt đẹp quá mức này khiến nhớ tới màn chói mắt kia, dưới chân cũng an phận đá loạn. xem chị em các thành cái gì?

      “Phụ nữ, đưng được voi đòi tiên!” Âu Thừa Duẫn thân thủ rất nhanh nhẹn, dễ dàng tránh được tập kích của , trở tay đem khóa chặt lại trong ngực, cho có cơ hội thoát khỏi ôm ấp của .

      Chữ “chán ghét” kia, trong miệng ra, lại làm cảm thấy rất chói tai!

      nhớ bao nhiêu lần, lại đánh vỡ phòng tuyến của , tính nhẫn nại khiêu chiến của nhưng vẫn để đối với bó tay hết cách!

      “Vận nhi, phải như em nghĩ đâu!” Tô Ân Huệ nghe được động tĩnh liền chạy đến, khi nhìn thấy vẻ mặt phẫn nộ của Âu Thừa duẫn và vẻ mặt chán ghét của Tô Vận Nhi, bèn mở miệng giải thích, nhưng trong lòng lại cảm thấy may mắn vì Vận Nhi phát . ích kỷ cũng tốt, bị coi thường cũng được, ghen tị với phụ nữ bên người , cho dù là em của , cũng thể!

      “Câm miệng, tới phiên chuyện!” Âu Thừa Duẫn lạnh lùng liếc mắt cái nhìn Tô Ân Huệ vừa chạy đến, động tác gắt gao chế trụ Tô Vận Nhi chịu thả lỏng ôm đến dưới lầu.

      “Người nên câm miệng là , dựa vào cái gì đối với chị tôi như vậy?” Tô Vận Nhi an phận đánh đá, kháng cự động chạm của Âu Thừa Duẫn :” Tôi muốn ly hôn, ly hôn nghe hiểu sao?”

      “****!” Âu Thừa Duẫn chưa từng phát người phụ nữ này lại còn có mặt dã tính, làm tính nhẫn nại vốn có với phụ nữ, bị đẩy đến cực hạn, cả người thô lỗ ôm choàng lấy Vận Nhi, nhìn lại liếc mắt Tô Ân Huệ cái như có điều muốn lại thôi, lại có chú ý tới mảnh đau lòng và bi thương nơi đáy mát kia của .

      “Tôi quay về, buông ra!” Vân Nhi bị Âu Thừa Duẫn chút dịu dàng ném vào xe thể thao, xe xoay tròn cái, khởi động rời khỏi nhà họ Tô, Vận Nhi định mở cửa xe ra, nhưng Âu Thừa Duẫn chết tiệt lại khóa cứng cửa xe, cũng hoàn toàn để ý tới hô to gọi .

      “Âu Thừa Duẫn, có nghe hay ? Thả tôi xuống xe! Tôi muốn trở về với !” Vận Nhi ra sức mở cửa xe, xe thể thao Bentley chạy với tốc độ cực nhanh, làm cho kịp có cơ họi xuống tay, đầu choáng váng trân, bên tai là tiếng gió gào thét, chỉ chốc lát sau, xe dừng lại ở nhà họ Âu.

      “Xuống xe!” Âu Thừa Duẫn dừng xe xong, vòng qua ghế sau, mở cửa xe, đem Vận Nhi kéo ra, lại nhìn thấy khó chịu ôm thắt lưng, che miệng chạy đến bên gốc cây ói trận, trong mắt lên tia ảo não, chần chừ qua, từ phía sau ôm lấy đem đầu tựa vào bờ vai của , ôm lấy vào trong biệt thự.

      “Có đỡ hơn chút nào ? Miệng che giấu được quan tâm đối với , vừa rồi đường phóng xe , tốc độ nhanh kinh người!

      “Buông tay!” Vận Nhi cảm kích, đẩy cánh tay cứng như sắt thép vững chắc của , trong dạ dày cảm giác mãnh liệt còn có bớt , hơn nữa Âu Thừa Duẫn lại bá đạo mãnh liệt, làm cho trong lòng thấy rất thoải mái.

      “Trừ bỏ ly hôn, tôi muốn cùng có bất cứ liên quan gì!” Vận Nhi bỏ cánh tay ra, chạy nhanh vào biệt thự, nhốt mình trong phòng, nước mắt và ủy khuất cùng nhau từ trong đáy lòng tuôn ra, thân mình từ cánh cửa chậm rãi trượt xuống...
      Last edited by a moderator: 19/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :