1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 67: Tình cảm phức tạp

      “Vận Nhi, mắt em làm sao vậy?” Lam Hạo đánh giá sắc mặt tiều tụy, đôi mắt có chút sưng đỏ của Vận Nhi, quan tâm hỏi.

      Ngày hôm qua, sau khi rời trong lòng vẫn luôn lo lắng, cho nên giữa trưa mới hẹn ra gặp mặt.

      “A? có gì, đêm qua ngủ tốt thôi!” Vận Nhi cố gắng cười cười, vươn tay xoa xoa đôi mắt, muốn che dấu cái gì đó. Tối hôm qua, khóc mệt rồi lăn ra ngủ, buổi sáng thức dậy mới phát mắt sưng húp lên, nhưng mà tại bớt sưng rồi.

      “Em, ngày hôm qua lên xe của Âu Thừa Duẫn sao? Em quen biết với ta sao?” Lam Hạo cẩn thận mở miệng hỏi. đương nhiên ngốc đến mức vạch trần lời dối của , nhưng để ý , cho nên cũng có hơi nóng vôi muốn biết.

      “Cái kia…” Đôi mắt to của Vận Nhi xoay chuyển, nhìn vào trong đôi con ngươi thâm tình chân thành của Lam Hạo, lại nhịn được thấy hốc mắt cay cay, trấn định : “Âu Thừa Duẫn là rể em, cho nên…”

      rể em ?” Tay Lam Hạo nâng cằm, dường như nhớ tới cái gì, tia u vừa lóe trong mắt cũng lập tức bị áy náy thay thế, sau đó ảo não : “Đúng rồi, tại sao lại quên mất chuyện Âu Thừa Duẫn và Tô Ân Huệ có hôn ước chứ!”

      “Ừ!” Vận Nhi nhất thời tìm được câu trả lời, gật đầu lấy lệ.

      rể, thân phận của hình như lại phức tạp thêm chút nữa rồi, hơn nữa lại là loại quan hệ luôn xem !

      Âu Thừa Duẫn, chị thích ấy sao? Vận Nhi biết, nhưng Âu Thừa Duẫn đối với chị, dường như là có tình!

      Trong lòng, có thứ tình cảm khác thường nào đó chảy xuôi…

      “Đúng rồi, sắp tới khai giảng, sinh viên chúng ta phải đến trường trước vài ngày cho chương trình chào mừng sinh viên mới, em chuẩn bị trước , đến lúc đó báo cho em!” Lam Hạo nhận thấy được chút u sầu trong mắt Vận Nhi, đẩy kính .

      “À, được!” Vận Nhi gật đầu đáp lời, trong lòng cũng hy vọng được trở về trường học sớm chút, ít nhất nơi đó có bạn để có thể tâm , có thể theo đuổi sở thích vũ đạo của mình, có áp lực của Tô Viễn Hàng và phải ở nhà họ Âu, đó là tự do mà hướng tới.

      Sau khi Vận Nhi tình huống với Tô Viễn Hàng, ông cũng gì nhièu, gật đầu đồng ý cho tiếp tục đến trường.

      Nhưng Vận Nhi vẫn thể liên lạc được với Phạm Tu Vũ, biết có xảy ra chuyện gì .

      Ngay cả Tô Ân Huệ cũng tìm thấy người, Vận Nhi khỏi lo lắng cho .

      Dựa theo địa chỉ Tô Ân Huệ cho , Vận Nhi gạt tài xế của Tô Viễn Hàng gọi xe đến biệt thự Cảnh Giang. Tô Ân Huệ càng gầy yếu hơn so với trước kia, làm cho Vận Nhi có chút đau lòng.

      “Chị, tại cha còn trách chị nữa rồi, chị và chạ chậm rãi chuyện, trở về !” vài lần Vận Nhi mở lời chuyện với Tô Viễn Hàng, vẫn chưa nhận được câu trả lời của ông, cũng sốt ruột.

      “Xảy ra chuyện lớn như vậy, cha làm sao mà tha thứ chị, cần lo lắng cho chị, chị tốt lắm!” Tô Ân Huệ đối với chuyện Vận Nhi gả thay cũng cảm kích. Phạm Tu Vũ cho Vận Nhi với tình hình thực tế, Vận Nhi cũng nhắc tới chuyện này, cũng muốn tăng thêm gánh nặng cho nó.

      “Vậy còn Tu Vũ? ấy bề bộn nhiều việc sao?” Thắc mắc của Vận Nhi cũng là thắc mắc của Tô Ân Huệ, trong mơ hồ, dường như cảm thấy xảy ra chuyện gì đó, nghĩ đến những ngày gần đây Phạm Tu Vũ có chút thích hợp, hình như là xảy ra chuyện gì.

      Nhưng mà cái gì cũng biết !

      Chẳng lẽ Âu Thừa Duẫn làm gì với ấy sao ? ta vẫn chưa tìm đến , cũng làm cho thấy thất vọng.

      “Có thể là công ty ấy có việc bận, cần lo lắng, Tu Vũ xử lý tốt!” Nghĩ đến Phạm Tu Vũ từng đối tốt với , Tô Ân Huệ rất cảm kích, nếu bởi vì mà liên lụy đến , tha thứ cho chính mình.

      Tô Ân Huệ do dự, bất an cùng với khẩn trương, sầu lo, Vận Nhi đều thấy được, nhưng mà biết trong đó lại là câu chuyện tình cảm khác, có liên quan đến Âu Thừa Duẫn
      Last edited by a moderator: 23/4/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 68: Dũng cảm đối mặt.

      Edit: Bướm Giang Hồ

      "Vận Nhi, Vận Nhi, mi nghe chưa? Riche muốn tới trường học của chúng ta mở buổi biểu diễn ca nhạc, mi có biết chưa? Nghe , đây là buổi biểu diễn đầu tiên của sau khi trở về nước đó? Nhưng lại chọn trường học của chúng ta. Oa, là quá vinh hạnh rồi!"Vận Nhi trở lại trường học, liền bị Hứa Tâm Lam lôi kéo trường học tin giật gân.

      "À?" Vận Nhi phản ứng chậm nửa nhịp, mới tiêu hóa hết tin tức mừng như điên trong lòng Hứa Tâm Lam, Riche – Thương Nhĩ Kỳ?

      "Phản ứng của cậu như vậy là có ý gì hả?" Hứa Tâm Lam tức giận vỗ vỗ
      đầu của , mặt hưng phấn ,

      "Nghe muốn mời bạn nhảy tại trường học của tụi mình, đây chính là khoảng cách tiếp xúc bằng đó!"

      "Đêm hôm đó, phải cậu gặp qua ta rồi sao? ta có tốt ?" Trong ấn tượng của Vận nhi, Thương Nhĩ Kỳ cũng là người đàn ông nguy hiểm, có đăc biệt chú ý đến . Chỉ là lấy trực giác của , người đàn ông này cũng rất thâm trầm .

      "Đúng vậy, biết vì sao, tớ chính là đặc biệt thích đôi mắt màu lam mê người kia, giống như khiến người ta rơi vào đó. ta là con lai à?" Hứa Tâm Lam nắm hai tay lại, gương mặt mơ mộng.


      như thế nào Hứa đại tiểu thư cũng gặp qua ít người trong xã hội thượng lưu, nhưng chính là đặc biệt mê luyến Riche đẹp trai tuấn.

      "Ừm, có lẽ là vậy...! ! Mi cứ tiếp tục nằm mơ , tớ tìm học trưởng Lam Hạo !" Vận Nhi có chút chịu nổi Hứa Tâm Lam, từ sau khi Riche xuất , cảm giác thần kinh ấy bình thường.

      So với thích học trưởng Lam Hạo còn điên cuồng hơn.

      " Này, chờ tớ chút, chúng ta cùng ! Chỉ là Riche rất tuấn tú,
      có thể so sánh với vị kia của nhà cậu vậy!" Hứa Tâm Lam kéo Vận Nhi cùng nhau vào hội học sinh.

      Từ sau lần cãi nhau với Âu Thừa Duẫn, bây giờ Vận Nhi coi là như khí vậy. Buổi lễ tựu trường khiến rất bận , cộng thêm Riche muốn tới trường học của họ, nữ sinh trong trường càng cạnh tranh đến sứt đầu mẻ trán để được trở thành bạn nhảy của . Khiến thường phải làm việc đến nửa đêm mới có thể trở về nhà họ Âu.

      Nhà họ Âu yên lặng, có cảm giác như có đôi mắt lạnh lùng
      nhìn chằm chằm. Nhưng cũng muốn điều tra.

      "Điện hạ, có bảng báo giá ước định mấy dự án của chúng ta, lấy giá tiền cao gấp đôi mua tập đoàn Hoa Thái, đây là bước đầu hợp đồng!" Tín đem những dự án đoạt được của Phạm thị trong mấy ngày qua đưa cho Âu Thừa Duẫn xem từng cái

      Phạm Tu Vũ thế nào cũng ngờ tới Âu Thừa Duẫn dùng đến chiêu này, mượn tay ta, lại chuyển nhượng ra ngoài. Đưa ra đả kích bất nghĩa này, đả kích phòng tuyến cuối cùng của ta, tại dù muốn thu tay lại, cũng thể rồi.

      "Ưm, rất tốt." Đôi tay Âu Thừa Duẫn khoác lên mặt bàn, yên lòng đáp tiếng, suy nghĩ bay rất xa, mấy ngày nay nàng kia đều trở về rất muộn, trước kia nhà họ Âu cũng , sao cũng cảm thấy tịch, chẳng qua là biết bắt đầu từ lúc nào, quen với tồn tại của .

      Cho dù bọn họ có ngủ cùng nhau, chỉ cần biết bọn họ ở cùng trong căn biệt thự này, dù có trở về rất trễ, chỉ cần biết rằng ở đây, cảm thấy rất an tâm.

      tại tất cả đều thay đổi! Thái độ giờ của Tô Vận Nhi đối với chính là thái độ của đối với trước kia. Nhưng đáng chết là lại cảm thấy khó chịu.

      Nhưng kế hoạch của sắp thành công rồi, cũng có thể toàn thân mà lui rồi, tại sao lại cảm thấy có chút bỏ được?


      *****

      "Mẹ!" Vào lúc Hạ Uyển Như muốn bước vào Viễn Thái bị Tô Ân Huệ ngăn cản đường của bà. ta lấy xuống mắt kính đeo mặt, gương mặt tinh xảo phản chiếu trong mắt của Hạ Uyển Như.


      "Ân Huệ? Cái Đứa này!" Hạ Uyển Như thấy Tô Ân Huệ đột nhiên xuất trước mặt bà, tâm tình lập tức có chút dao động.

      Tô Ân Huệ nhận ra tính nghiêm trọng của việc, ngay cả ở Phạm thị cũng nhìn thấy bóng dáng Phạm Tu Vũ.

      Nhất định là xảy ra chuyện gì!

      " xin lỗi, mẹ, con nên tùy hứng, nhưng con còn biện pháp nào!" khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ân Huệ tràn đầy tiều tụy, bây giờ phải là lúc để trốn tránh.


      Chương 69 : Sai lầm lớn nhất

      Edit: Bướm Giang Hồ

      "Chị?" Khi Tô Ân Huệ xuất trước mặt Tô Vận Nhi, khiến rất ngạc nhiên

      Sao Tô Ân Huệ lại tới trường học tìm ?

      Hứa Tâm Lam thức thời nhận thấy ánh măt Tô Ân Huệ nhìn thẳng vào Tô Vận Nhi, lặng lẽ tránh chỗ khác.

      "Sao chị lại tới đây?" Tô Vận Nhi chạy mấy bước đến trước mặt Tô Ân Huệ, cùng ta ra ngoài trường học.

      Sắc mặt Tô Ân Huệ nhìn qua tốt, làm theo cũng trở nên cẩn thận hơn.

      "Vận Nhi, em gả cho Âu Thừa Duẫn đúng ?" đột nhiên Tô Ân Huệ dừng bước, ánh mắt gắt gao nhìn / ánh mắt xa lạ, chứa đựng cừu hận. Vận Nhi trong lòng cực kì sợ hãi, trong ấn tượng của , Tô Ân Huệ chưa từng dùng ánh mắt như vậy nhìn , "Sao, làm sao vậy?"

      Sao chị ấy lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ chị ấy biết?

      "Chị gặp mẹ. Vận Nhi, sao em lại gả cho chứ? !" Từ trong lời của Hạ Uyển Như, Tô Ân Huệ biết được tô Vận Nhi thay gả cho Âu thừa Duẫn đầu óc trống rỗng, lập tức chạy đến trường học của Tô Vận Nhi.


      Tình cảm của đối với Âu Thừa Duẫn phải là giả, cho dù đào hôn, vẫn là người mà .

      Nhưng tại sao, lại cưới em của ?

      Âu Thừa Duẫn muốn trả thù sao?

      "Chị, xin lỗi, em cũng muốn như vậy!" Bị vẻ mặt oán giận của Tô Ân Huệ hù sợ, thân thể Vận Nhi cứng ngắc đứng tại chỗ, đầu cúi thấp xuống, có chút ủy khuất , nước mắt cũng khỏi muốn trào ra hốc mắt.

      "Vận Nhi!" Tô Ân Huệ biết cảm xúc của mình có chút mất khống chế được, thế nào cũng nghĩ đến, kết quả chính là như vậy, làm liên lụy đến Vận Nhi. Nhưng Vận Nhi đâu có lỗi gì? sớm nên nghĩ đến Âu Thừa Duẫn dễ dàng buông tay .

      Than hơi, Tô Ân Huệ mệt mỏi thở dài tiếng, vuốt vuốt tóc của , " xin lỗi, là chị tốt, nên làm liên lụy tới em, có chuyện gì, chuyện này để chị giải quyết, em trở về học !"

      "Chị, chị muốn đâu?" Vận Nhi đưa tay muốn kéo Tô Ân Huệ xoay người rời , nhìn bóng dáng gầy yếu của chị, cảm thấy trước mắt mảnh mơ hồ, chị trông mệt quá. biết gì tiếp đây? Có phải có thể trở lại rồi ? Bởi vì Âu thừa đồng ý từng , chỉ là thế thân của Tô Ân huệ mà thôi.

      Nhưng tại sao, tình cảm toát ra từ trong mắt Tô Ân Huệ đối với người đàn ông kia lại là tình sâu đậm?

      Muốn lại thể , đây là vì cái gì?

      "Tổng giám đốc, Tô tiểu thư tới, ngài muốn gặp ?" Vu Nhuế gõ cửa phòng làm việc của Âu Thừa Duẫn, truyền đạt tin tức của Tô tiểu thư

      Thân thể Âu Thừa Duẫn cứng đờ tựa vào ghế xoay , ngón tay cong lên, buông xuống bút lông trong tay, bạc môi khẽ mở "Để cho ta vào !"

      Tô Ân Huệ, rốt cuộc tìm đến sao?

      Ha ha, lâu gặp!

      Tô Ân Huệ bất an yên ngồi trong phòng khách quý, có lẽ phải bất chấp tất cả xông tới chất vẫn , tất cả những việc làm đối với Phạm Tu Vũ, đối với Vận Nhi vô tội, cũng chỉ là thủ đoạn mà muốn trừng phạt ?

      Nhưng, có dũng khí đó, thậm chí ngay cả đối mặt với , cũng đều cảm thấy sợ hãi/ Bao nhiêu lần, chỉ có thể lặng lẽ nhìn từ phía sau, nhìn và những người phụ nữ khác thân mật, nhưng trong đám phụ nữ đó, duy chỉ có Tô Ân Huệ .

      Chẳng qua Tô Ân Huệ nghĩ tới, để Vận Nhi ở lại bên cạnh Âu Thừa Duẫn, mới là sai lầm lớn nhất của !

      "Tô tiểu thư, bây giờ tổng giám đốc có thời gian rồi, mời vào!" Tô Ân Huệ theo sau lưng Vu Nhuế, càng đến gần căn phòng kia, nhịp tim của lại càng nhanh, rốt cuộc bước chân đứng lại , gõ cửa phòng làm việc của

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 70 xứng sao?

      Edit: Bướm Giang Hồ

      Đôi mắt Tô Ân Huệ hề dao động nhìn dung nhan như được đao khắc của Âu thừa Duẫn, dung mạo vẫn giống như lúc trước khắc sâu vào trong đầu , khiến lòng nhịn được mà gợn sóng.

      Ngay sau đó, tâm cũng run rẩy theo, chống lại đôi mắt trầm kia, Tô Ân Huệ khó khăn kéo khóe miệng, nhàn nhạt phun ra hai chữ mang theo muôn vàn nhớ thương, "Thừa Duẫn. . . . . ."

      "Tô tiểu thư?" So sánh với Tô Ân Huệ mất tự nhiên, Âu thừa Duẫn vẫn là thân tao nhã, làm tư thế mời ngồi với Tô Ân Huệ. lâu sau, Vu Nhuế liền bưng hai chén cà phê vào, rồi yên lặng lui ra ngoài.

      "Nếu như mà tôi nhớ lầm, Tô tiểu thư có thói quen uống cà phê đen ?" Trong con ngươi thâm thúy của Âu thừa Duẫn nhìn ra chút suy nghĩ mà muốn biểu lộ, tay trực tiếp bưng cà phê lên, khẽ nhấp hớp, khóe miệng vẫn luôn giữ độ cong quen thuộc.

      "Vậy còn ? Thói quen này sửa lại rồi sao?" Tô Ân huệ kìm lòng được, miệng bật thốt lên, trong lòng vẫn ôm lấy tia hi vọng, nhưng vừa thấy ánh mắt giễu cợt của Âu Thừa Duẫn biết, bọn họ thể quay lại được.

      Lấy dũng khí, Tô Ân Huệ lại tiếp tục tiến về phía trước hai bước, vòng qua bàn làm việc, đứng ở trước mặt ta.

      Đôi mắt nóng bỏng mà ưu thương chuyên chú nhìn ta, mà Âu thừa Duẫn lại khí định thần nhàn thả ra cái ly trong tay ra. Hai tay khoanh lại đặt ở đùi, vẫn duy trì cử chỉ cao quý trước sau như của .

      "Tô tiểu thư tới tìm tôi có chuyện gì sao?" Âu Thừa Duẫn nhíu mày, nâng khóe môi lên, ngón tay sờ lên cái cằm có chút râu ria, đây là động tác thích làm. Tô Ân huệ luôn cho rằng, coi như là trong lúc lái xe, cũng lơ đãng làm ra những động tác mà người khác dễ nhận ra.

      cánh tay trắng nõn đột nhiên đặt lên cằm của , kéo bàn tay của . Ngũ quan ràng của Tô Ân Huệ rơi vào mi mắt của , Âu Thừa Duẫn ngước mắt, nửa người Tô Ân Huệ ngồi lên trước người rồi.

      "Thừa Duẫn, em biết là em có lỗi với , nhưng Vận Nhi và Tu Vũ đều vô tội, đừng để cho bọn họ liên lụy vào chuyện này được ?" Trong đôi mắt thâm tình của Tô Ân Huệ chứa đầy vẻ cầu khẩn. Tô Ân Huệ chưa từng cầu xin ai, chỉ có ở trước mặt Âu Thừa Duẫn, mới có tự ái, có kiêu ngạo,

      chỉ là bởi vì nợ , cũng bởi vì .

      "Hình như Tô tiểu thư quên, phải tôi kéo bọn họ vào chuyện này, là đẩy mạnh bọn họ vào đấy!" Âu thừa Duẫn từ cao nhìn xuống, khuôn mặt như vị vương giả nhìn xuống ăn sâu bén rể trong đầu , chỉ như vậy chịu nổi rồi sao?

      Tô Ân huệ, thiếu Thừa Huyễn cái mạng, nên lấy cái gì tới trả?

      "Em cầu xin , thu tay lại , bỏ qua cho Tu Vũ và Vận Nhi. muốn trả thù nhằm vào em !"

      Nước mắt mặt Tô Ân Huệ rơi xuống từng giọt, trong đôi mắt tràn ngập áy náy và tình đối với người đàn ông này.

      Chẳng lẽ cảm giác được sao? Tô Ân Huệ Âu Thừa Duẫn, vẫn luôn !

      "Tô Ân huệ, sớm biết có ngày hôm nay, sao ban đầu lại lựa chọn đào hôn chứ!" Ánh mắt lạnh như băng của Âu Thừa Duẫn như lưỡi kiếm sắc bén quét về phía người phụ nữ dưới thân . Trong mắt tràn đầy tức giận và oán hận, đột nhiên dùng sức nâng cằm Tô Ân Huệ lên, nâng khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ lên.

      Khuôn mặt tàn nhẫn , "Cho nên, tôi bỏ qua cho !"

      "Thừa Duẫn, đừng đối xử với em như vậy được ? Em . . . . . ." Cả người Tô Ân Huệ bởi vì có trọng tâm nên lập tức ngã ngồi xuống thảm đất, đau, nhưng trong lòng lại bị khoét lổ thủng lớn, rất đau.

      " cái gì? . . . . . ." Âu Thừa Duẫn giống như nghe được chuyện cười, ánh mắt rét lạnh, trực tiếp bắn về phía người phụ nữ trước mặt, "Tô Ân huệ, xứng sao?"

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 71: Vợ tôi là em

      Edit: Bướm Giang Hồ

      Tô Ân Huệ nhớ mình ra SK, khỏi tầm mắt của Âu Thừa Duẫn như thế nào?

      Bên tai của vẫn quanh quẩn lời tuyệt tình và ánh mắt lạnh như băng của , xứng sao?

      Đúng vậy, xứng!

      Nước mắt bị gió thổi khô, vết thương trong lòng đau đớn kịch liệt, khiến thương tích đầy mình.

      Mờ mịt đứng ở đầu đường, lập tức mất phương hướng, dù là thêm câu gì tổn thương , nhưng chỉ cần ánh mắt, động tác của liền khiến Tô Ân Huệ trầm luân, muốn giữ chặt , giữ chặt lấy người đàn ông mà , nhưng là có tư cách.

      Im lặng khóc thút thít, ngay cả gió cũng bi thương theo.

      "Con biết, vậy nên an phận ở nhà, Vận Nhi gả cho Âu Thừa Duẫn , con đừng tạo thêm phiền phức cho cha!"

      Tô Viễn Hàng chưa từng làm khó Tô Ân Huệ, nhưng việc này so với bắt chịu phạt càng khó chịu hơn.

      Làm sao có thể để Vận Nhi thay gả cho Âu Thừa Duẫn, thể!

      "Cha, chúng con là con của cha, phải là hàng hóa/ Cha, làm sao cha có thể ích kỷ để Vận Nhi gả cho ?"

      "Con câm miệng cho cha!" Tô Viễn Hàng tức giận nhìn Tô Ân Huệ chằm chằm, "Nếu như phải con đào hôn, mọi chuyện làm sao có thể thành ra như vậy, bây giờ con hãy ngoan ngoãn làm Đại Tiểu Thư nhà họ Tô của con cho cha, được làm phiền Vận Nhi!"

      Ông vất vả mới thuyết phục được Vận Nhi ở lại bên cạnh Âu Thừa Duẫn, làm sao có thể để mọi chuyện trở nên rối rắm như ban đầu?

      Thái độ Tô Ân huệ cường ngạnh, sống chết trừng mắt với Tô Viễn Hàng, có thêm gì nữa cũng có ý nghĩa, chỉ là quyết thể để mặc cho Vận Nhi tiếp tục ở lại bên cạnh Âu Thừa Duẫn.

      Tô Ân Huệ vừa mới chuẩn bị lên lầu, liền nhận được cuộc điện thoại lạ, sắc mặt vốn tái nhợt, nghe xong cú điện thoại này lại càng thêm trắng bạch, Phạm Tu Vũ xảy ra tai nạn xe cộ. Làm sao lại như vậy?

      kịp nghĩ nhiều, Tô Ân Huệ liền biến mất khỏi nhà họ Tô, khủng hoảng này làm cho nhớ lại ba năm trước đây, cần, Tu Vũ, đừng giống như Thừa Huyễn, rời như vậy có được hay ?

      Bởi vì, sợ!

      *****

      Cả ngày hôm nay Vận Nhi đều cảm thấy bất an, muốn gọi điện thoại cho Âu Thừa Duẫn, lại biết nên mở miệng như thế nào, Tô Ân Huệ bị kích động lớn như vậy, chị ấy tìm Âu Thừa Duẫn sao?

      Rối loạn, rối loạn, suy nghĩ đến rối loạn!

      Lúc trở lại biệt thự nhà họ Âu, lần đầu tiên Vận Nhi lại mong đợi có thể nhìn thấy Âu Thừa Duẫn, muốn gặp , Mà lại ở nhà, Vận Nhi chút suy nghĩ liền vọt vào phòng của , Âu Thừa Duẫn thay quần áo, phát đột nhiên xông vào, động tác hơi dừng lại chút, Vận Nhi sợ hãi liền vội vàng xoay người, phải lần đầu tiên nhìn thấy lồng ngực to lớn của , nhưng vẫn nhịn được ngượng ngùng , hai tay che mắt, "Tại...tại sao mặc quần áo?"

      "Đây là phòng của tôi, có vấn đề gì sao?" giọng trầm thấp dễ nghe ngay lập tức truyền đến bên tai Vận Nhi, thân thể theo bản năng tránh sang bên cạnh, Âu Thừa Duẫn thay bộ quần áo tơ tằm, xắn tay áo tới trước mặt Vận Nhi, kéo tay của xuống, buồn cười nhìn .

      Gương mặt đỏ bừng trong suốt, đáng , làm cho người ta muốn nếm thử tốt đẹp của .

      Âu Thừa Duẫn nhìn chằm chằm khuôn mặt , có chút áp lực hỏi, "Tìm tôi có việc?"

      Đôi tay ưu nhàn sỏ vào túi quần, mở bước chân ra chuẩn bị xuống lầu.

      "Có phải chị của em tìm ? Chị ấy biết chuyện chúng ta kết hôn rồi !" Tô Vận Nhi nhìn thấy muốn rời , vội vàng đuổi theo , thân thể bé của ở sau lưng to lớn của có vẻ phá lệ lung linh.

      Âu Thừa Duẫn đột nhiên dừng bước, Vận Nhi vuốt cái mũi thiếu chút nữa đụng vào lưng của .

      Mỗ cỗ nước hoa đánh về phía , " ấy biết có quan hệ gì? Vợ của tôi là Tô Vận Nhi em, phải Tô Ân Huệ!"

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 72: đường nhìn phía

      Edit: Bướm Giang Hồ
      Trong mắt Âu Thừa Duẫn toát lên chân thành, thiếu chút nữa khiến Vận Nhi rơi vào đó, nhưng là rất ràng thân phận của mình, Âu Dương phu nhân, vị trí này cũng phải của .
      “Nhưng mà…” Vận Nhi còn muốn gì đó, Âu Thừa Duẫn cắt đứt lời của , “Chuyện giữa tôi và Tô Ân Huệ, liên quan tới em, em nhớ kĩ thân phận của mình là tốt rồi!”
      Vận Nhi tức giận nhìn chằm chằm thân ảnh rời của , làm sao cũng hiểu ý tứ trong lời của .
      Ý của , là ly hôn với sao?
      Trong lòng có chút vui sướng, nhưng rất nhanh lại bị mây đen thay thế, đoán ra tâm tư của Âu Thừa Duẫn, giữ lại bên người là vì cái gì chứ?
      Ngày hôm sau, Vận Nhi được mời trở về nhà họ Tô, sau khi biết Tô Ân Huệ trở về, trong lòng liền dâng lên dự cảm tốt, có trực giác rất mãnh liệt, Tô Ân Huệ biết chân tướng mọi việc, nhất định đơn giản giống như mặt ngoài.
      Phạm Tu Vũ bởi vì say rượu lái xe lên dốc, xe bị lật, nếu như phải sớm được người phát nên được cứu sớm, có lẽ tại ta bỏ mạng ở nơi đó rồi.
      Tô Ân Huệ đau lòng canh giữ bên người ta, bên tai còn quanh quẩn lời của Phạm Tu Vũ với , tất cả những việc này đều là bởi vì .
      Bởi vì , cho nên Tu Vũ mới bị Âu Thừa Duẫn ép đến đường cùng, nếu phải công ty bị phá sản, ta mượn rượu giải sầu, cũng phát sinh tai nạn xe cộ.
      xin lỗi, xin lỗi, vì em làm nhiều như vậy, mà em cái gì cũng biết…” ra, Phạm Tu Vũ vẫn luôn phải chịu áp lực lớn như vậy, nhưng lại chưa từng thổ lộ trước mặt , phải làm thế nào để hồi báo phần thâm tình này của ta đây?
      Âu Thừa Duẫn, nhất định phải trừng phạt như vậy sao?
      “Chi!” Thời điểm Tô Vận Nhi chạy tới bệnh viện, cũng dám tin Phạm Tu Vũ phong độ như thế, mà tại thành ra bộ dáng này, toàn thân đều bị quấn băng vải như xác ướp, da thịt gương mặt tuấn tú cũng bị thương rất nghiêm trọng.
      Vận Nhi có chút giật mình, hoảng sợ dựa vách tường, lẩm bẩm , “Tại sao có thể như vậy? Tu Vũ…”
      “Vận Nhi, ly hôn với Âu Thừa Duẫn, nhất định phải ly hôn với ta!” Cảm xúc của Tô Ân Huệ có chút mất khống chế, lắc mạnh bả vai , ánh mắt tuyệt vọng là Vận Nhi đau nhói lòng, “Tại sao?” Lại có liên quan với Âu Thừa Duẫn?
      “Nge lời, ly hôn!” Tay Tô Ân Huệ run rẩy vuốt hai má Vận Nhi, cũng mang tâm tình như thế nào ra lời khuyên của mình, chỉ biết là cho dù người đàn ông kia làm chuyện quá mức với , cũng là phải nhận, nhưng mà Tu Vũ là người vô tội, ta thể có chuyện gì.
      bất an trong lòng Vận Nhi ngày càng mãnh liệt, tự chủ được nghĩ tới khuôn mặt tà mị trong đầu, xóa được kia, Âu Thừa Duẫn, là sao?
      Giữa và chị rốt cuộc có khúc mắc hận gì, mới có thể tra tấn nhau thống khổ như thế?
      muốn biết, lại sợ biết được!
      Bởi vì sợ nhìn thấy ưu thương và say đắm đối với người đàn ông kia toát ra từ đôi mắt Tô Ân Huệ, bọn họ nhau sao?
      Cho đến khi cảm giác được tiếng còi chói tai bên cạnh, Vận Nhi ngẩng đầu nhìn phía trước, trước mặt lên dòng xe như nước chảy, lại chạy đến giữa đèn xanh đèn đỏ.
      Hoảng hốt nhìn chăm chú vào chiếc xe bên người, Vận Nhi vừa muốn rút chân về, thân thể lập tức bị lực ấm áp bao lấy, con ngươi kinh hoảng nhìn vào đôi mắt u lam: “ bé, vượt đèn đỏ, em đường nhìn phía trước sao?”
      Vốn con đường bị kẹt xe, nhưng khi Thương Nhĩ Kỳ nhìn thấy bộ dạng thất thần của Vận Nhi, trực tiếp xuống xe kéo lại, khiến những chiếc xe sau xe ta cũng có cách nào tiếp.
      Last edited by a moderator: 5/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :