1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 58: Rung động

      Nhưng dưới đáy lòng luôn có thanh cảnh báo cho chính mình, Tô Vận Nhi phải Tô Ân Huệ, thể đem sai lầm của Tô Ân Huệ trút lên thân thể . Trầm tư lâu thẳng đến khi màn hình laptop nhảy ra tấm ảnh, lúc này, xuất dung nhan tuyệt sắc diễm lệ, tươi cười kia, vẫn khiến đáy lòng ấm áp, làm cho suy nghĩ ba năm, cũng hận ba năm !

      Vì cái gì còn có thể giữ lại ảnh chụp của ?

      Âu Thừa Duẫn phẫn nộ cầm laptop màu bạc lên, hung hăng ném lên mặt đất, bởi vì trải tầng thảm dày, màn hình lại khôi phục lại mảnh màu lam, hề thay đổi.

      Âu Thừa Duẫn lại lần nữa trở về sô pha, khuôn ngực màu lúa mạch phập phồng nhảy lên, lại làm cho tức giận trong cơ thể chút nào giảm bớt.

      Vận Nhi đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn mặt trăng sáng dần nhô lên cao, dải ngân hà huyền ảo, bầu trời cao điểm vài vì sao, dệt thành đường cong sáng ngời. Vận Nhi thực thích ở nơi này ngắm cảnh đêm, nhà họ Âu rộng lớn rất khác biệt, vị trí phòng vừa vặn có thể nhìn đến mảnh ánh sáng ngọc tinh khiết kia, giống như vươn tay, là có thể chạm đến ngôi sao lớn nhất.

      Mỗi ngày trước khi ngủ ở ban công ngắm sao, cũng thành thói quen của .

      Từ khi đến Viễn Thái làm, Vận Nhi cũng dưỡng thành thói dậy sớm, cho dù là cuối tuần, cũng mở to đôi mắt, hề buồn ngủ.

      Nghĩ chỗ ngồi này là nhà họ Âu xinh đẹp, khí sáng sớm thực trong lành, Vận Nhi nhanh chóng rửa mặt sau đó chuẩn bị xuống lầu dùng cơm.

      Trải qua mấy ngày ở chung, Vận Nhi quen thuộc cùng những người hầu này, người Vận Nhi chút kiêu ngạo của thiên kim tiểu thư cũng có, hơn nữa thực hiền hoà, mọi người đều thích , chẳng qua khi đối mặt với Âu Thừa Duẫn lại là thái độ vô cùng cung kính .

      “Phu nhân, có thư của !” Vận Nhi mới vừa đến cửa lớn, chú Chung từ bên ngoài vào đem thư đưa cho Vận Nhi.

      Vận Nhi nghi hoặc tiếp nhận, gói dày được đóng gói tinh mỹ, hẳn là ảnh chụp linh tinh gì đó. Vận Nhi lại trở về, bắt tay vào mở thư, nhìn đến địa chỉ là từ Đức gửi đến, Vận Nhi lập tức hiểu được. Lần trước gấp gáp trở về, đều quên lấy lại ảnh chụp của cùng Âu Dương.

      Vừa nghĩ đến hành trình Đức lần đó, Vận Nhi khẩn cấp muốn nhìn xem những danh thắng cổ tích qua ở sau lưng là cảm giác gì.

      “A, thực xin lỗi!” Chỉ lo nhìn ảnh chụp trong tay, quên nhìn phía trước, Vận Nhi vừa mới chuẩn bị bước chân lên lầu, liền đụng tới bức tường thịt cứng rắn, theo tiềm thức liền mở miệng xin lỗi.

      được đáp lại, cũng nhìn thấy bóng đen trước mặt tránh ra, Vận Nhi lúc này mới nâng mặt lên. Khi nhìn đến thân hình vĩ ngạn trước mắt, bị dọa lui về phía sau hai bước, Âu Thừa Duẫn hôm nay ở nhà ?

      Vận Nhi vỗ ngực, bộ dáng nai con chấn kinh làm cho Âu Thừa Duẫn hờn giận nhíu mày, lơ đãng cúi đầu nhìn đến ảnh chụp trong tay , khóe miệng nhếch lên chút tươi cười dễ phát , Vận Nhi cứ như vậy đứng ở trước mặt , cũng có tính mở miệng chuyện.

      Gặp mặt xấu hổ như vậy làm cho lòng bàn tay Vận Nhi đổ đầy mồ hôi, giống như có loại cảm giác bị xem xét làm cho Vận Nhi cảm thấy thực thoải mái, đoạn thời gian này Âu Thừa Duẫn biểu rất khác thường, vẫn là ít chọc tới tốt hơn.

      cẩn thận đem ảnh chụp cầm trong tay, chuẩn bị lướt qua bên người chạy lên lầu, nhưng lại đứng ở nơi đó hề nhúc nhích.

      Thân hình cường tráng bị vây dưới bộ áo ngủ màu trắng mê ly mà gợi cảm, làm cho Vận Nhi tự giác cúi đầu nhìn , nâng bước chân lên, chậm rãi bước tới bên cậnh, chỉ cảm thấy hơi thở dựa vào càng gần, lại càng khẩn trương.

      “Em rất sợ tôi ?” Khi bước qua bên người , Vận Nhi bỗng dưng bước chân nhanh hơn, cánh tay lại bị cỗ lực lượng mãnh liệt giữ chặt, ngay sau đó, liền ngã vào cái ôm ấp quen thuộc kia.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 58: Rung động

      Nhưng dưới đáy lòng luôn có thanh cảnh báo cho chính mình, Tô Vận Nhi phải Tô Ân Huệ, thể đem sai lầm của Tô Ân Huệ trút lên thân thể . Trầm tư lâu thẳng đến khi màn hình laptop nhảy ra tấm ảnh, lúc này, xuất dung nhan tuyệt sắc diễm lệ, tươi cười kia, vẫn khiến đáy lòng ấm áp, làm cho suy nghĩ ba năm, cũng hận ba năm !

      Vì cái gì còn có thể giữ lại ảnh chụp của ?

      Âu Thừa Duẫn phẫn nộ cầm laptop màu bạc lên, hung hăng ném lên mặt đất, bởi vì trải tầng thảm dày, màn hình lại khôi phục lại mảnh màu lam, hề thay đổi.

      Âu Thừa Duẫn lại lần nữa trở về sô pha, khuôn ngực màu lúa mạch phập phồng nhảy lên, lại làm cho tức giận trong cơ thể chút nào giảm bớt.

      Vận Nhi đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn mặt trăng sáng dần nhô lên cao, dải ngân hà huyền ảo, bầu trời cao điểm vài vì sao, dệt thành đường cong sáng ngời. Vận Nhi thực thích ở nơi này ngắm cảnh đêm, nhà họ Âu rộng lớn rất khác biệt, vị trí phòng vừa vặn có thể nhìn đến mảnh ánh sáng ngọc tinh khiết kia, giống như vươn tay, là có thể chạm đến ngôi sao lớn nhất.

      Mỗi ngày trước khi ngủ ở ban công ngắm sao, cũng thành thói quen của .

      Từ khi đến Viễn Thái làm, Vận Nhi cũng dưỡng thành thói dậy sớm, cho dù là cuối tuần, cũng mở to đôi mắt, hề buồn ngủ.

      Nghĩ chỗ ngồi này là nhà họ Âu xinh đẹp, khí sáng sớm thực trong lành, Vận Nhi nhanh chóng rửa mặt sau đó chuẩn bị xuống lầu dùng cơm.

      Trải qua mấy ngày ở chung, Vận Nhi quen thuộc cùng những người hầu này, người Vận Nhi chút kiêu ngạo của thiên kim tiểu thư cũng có, hơn nữa thực hiền hoà, mọi người đều thích , chẳng qua khi đối mặt với Âu Thừa Duẫn lại là thái độ vô cùng cung kính .

      “Phu nhân, có thư của !” Vận Nhi mới vừa đến cửa lớn, chú Chung từ bên ngoài vào đem thư đưa cho Vận Nhi.

      Vận Nhi nghi hoặc tiếp nhận, gói dày được đóng gói tinh mỹ, hẳn là ảnh chụp linh tinh gì đó. Vận Nhi lại trở về, bắt tay vào mở thư, nhìn đến địa chỉ là từ Đức gửi đến, Vận Nhi lập tức hiểu được. Lần trước gấp gáp trở về, đều quên lấy lại ảnh chụp của cùng Âu Dương.

      Vừa nghĩ đến hành trình Đức lần đó, Vận Nhi khẩn cấp muốn nhìn xem những danh thắng cổ tích qua ở sau lưng là cảm giác gì.

      “A, thực xin lỗi!” Chỉ lo nhìn ảnh chụp trong tay, quên nhìn phía trước, Vận Nhi vừa mới chuẩn bị bước chân lên lầu, liền đụng tới bức tường thịt cứng rắn, theo tiềm thức liền mở miệng xin lỗi.

      được đáp lại, cũng nhìn thấy bóng đen trước mặt tránh ra, Vận Nhi lúc này mới nâng mặt lên. Khi nhìn đến thân hình vĩ ngạn trước mắt, bị dọa lui về phía sau hai bước, Âu Thừa Duẫn hôm nay ở nhà ?

      Vận Nhi vỗ ngực, bộ dáng nai con chấn kinh làm cho Âu Thừa Duẫn hờn giận nhíu mày, lơ đãng cúi đầu nhìn đến ảnh chụp trong tay , khóe miệng nhếch lên chút tươi cười dễ phát , Vận Nhi cứ như vậy đứng ở trước mặt , cũng có tính mở miệng chuyện.

      Gặp mặt xấu hổ như vậy làm cho lòng bàn tay Vận Nhi đổ đầy mồ hôi, giống như có loại cảm giác bị xem xét làm cho Vận Nhi cảm thấy thực thoải mái, đoạn thời gian này Âu Thừa Duẫn biểu rất khác thường, vẫn là ít chọc tới tốt hơn.

      cẩn thận đem ảnh chụp cầm trong tay, chuẩn bị lướt qua bên người chạy lên lầu, nhưng lại đứng ở nơi đó hề nhúc nhích.

      Thân hình cường tráng bị vây dưới bộ áo ngủ màu trắng mê ly mà gợi cảm, làm cho Vận Nhi tự giác cúi đầu nhìn , nâng bước chân lên, chậm rãi bước tới bên cậnh, chỉ cảm thấy hơi thở dựa vào càng gần, lại càng khẩn trương.

      “Em rất sợ tôi ?” Khi bước qua bên người , Vận Nhi bỗng dưng bước chân nhanh hơn, cánh tay lại bị cỗ lực lượng mãnh liệt giữ chặt, ngay sau đó, liền ngã vào cái ôm ấp quen thuộc kia.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 59: nhìn bọn họ.


      có !” Vận Nhi thốt ra, liền thấy được trong mắt Âu Thừa Duẫn ánh lên tinh quang, phải sợ, chỉ là đoán ra tính tình , biết khi nào lại làm ra hành động kinh người gì.

      Âu Thừa Duẫn tựa hồ là biết trước trả lời như vậy, lộ ra chút tươi cười quái dị khó có được, Tô Vận Nhi ôn thuần nghe lời giống ấy. Nhưng những ngày này cố ý vắng vẻ , hình như đối có tạo thành chút ảnh hưởng nào.

      giờ danh nghĩa em là Âu phu nhân, cách nam nhân xa chút !” Âu Thừa Duẫn đột nhiên tiến đến trước mặt Vận Nhi, hơi thở ấm áp phun ở cổ Vận Nhi, như là bị mê hoặc đứng bất động ở nơi đó. Cánh tay bị cánh tay cứng rắn của giam cầm, cỗ nóng rực bên hông kia cũng kề sát , loại rung động khó có thể nên lời làm cho giống điện giật vậy, si ngốc nhìn khuôn mặt tuấn tú tà mị trước mắt này.

      dường như quên, Âu Thừa Duẫn chính là nam nhân nguy hiểm như vậy, nhất là ở trước mặt nữ nhân, làm người ta chút năng lực chống đỡ.

      Giờ này khắc này, Vận Nhi thế nhưng quên phản kháng.

      “Ừ ? Nghe được ?” Âu Thừa Duẫn có nghe đến trả lời, khỏi lại tăng thêm lực lượng trong tay, Vận Nhi đau khiến nhanh nhăn lại đôi mi thanh tú, lập tức từ trong hơi thở của tỉnh lại.

      Nam nhân trong miệng là chỉ ai ? Lam Hạo ?

      Nhưng là làm sao mà biết được ?

      Vận Nhi hừ hừ, nghiêng mặt , nam nhân này có chút cố tình gây , chuyện cùng ai kết giao hình như cũng liên quan đến ? còn chưa so đo với tình nhân của , trong lòng nghĩ, Vận Nhi vẫn là có ngay mặt trả lời .

      “Nữ nhân chết tiệt !” Âu Thừa Duẫn ôn giận trừng mắt tiểu nữ nhân trong lòng, chỉ thấy bất mãn chu môi đào, môi cánh hoa phấn nhuận hơi hơi mân mê, mang theo cỗ hương vị dụ hoặc, thế nhưng làm cho có loại xúc động muốn âu yếm.

      Ngay khi muốn bắt lấy cánh môi của , muốn cướp lấy phần ngọt ngào kia, thanh Ngọc tỷ đúng lúc từ đại sảnh truyền đến : “Điện hạ, tiểu thư Jenny đến đây !”

      Âu Thừa Duẫn lúc này mới từ bên trong ý loạn tình mê vừa rồi tỉnh táo lại, sau khi ý thức đến hành động của chính mình liền phen đẩy Vận Nhi trong lòng ra. nghĩ tới lại đột nhiên đẩy , thân thể Vận Nhi lảo đảo cái, đầu thiếu chút nữa đụng vào tay vịn.

      Lúc này nghe được trận thanh tinh tế của giày cao gót, theo đó là mùi nước hoa nồng đậm, nữ nhân gợi cảm diễm cực hạn mặc lễ phục xanh trong suốt cực hở, dưới chân là đôi giày dây cao bảy tấc, mái tóc quăn màu đỏ cuộn sóng, cực kỳ xinh đẹp gợi cảm, bước thẳng đến chỗ Âu Thừa Duẫn, dùng thanh ngọt chết người đền mạng lạc lạc kêu lên : “Duẫn, người ta nhớ muốn chết !”

      “Bảo bối, cũng nhớ em !” Vận Nhi mở to mắt nhìn, hai người bọn họ thế nhưng trước mặt trực tiếp hôn nồng nhiệt theo đúng tiêu chuẩn. Móng vuốt sắc lang của Âu Thừa Duẫn thế nhưng an phận ở người ta tự do chạy, thiếu chút nữa tàng hình thành khí, – Âu phu nhân chính quy vẫn còn ở đây a !

      quá đáng, nam nhân này nhất định là cố ý !

      Khoe khoang đúng !?

      Tô Vận Nhi trực tiếp cho chính mình cần nhìn bọn họ, hôn , hôn , hôn chết luôn !

      “Duẫn, ta là ai vậy ? Là người hầu nhà sao ?” Nhìn bóng dáng Vận Nhi rời , Jenny làm nũng đem toàn bộ thân thể đều dán người Âu Thừa Duẫn, đôi bàn tay đẩy ra dục bào người Âu Thừa Duẫn, trực tiếp sờ vào trong ngực .

      Vận Nhi tức giận, nữ hầu, nữ nhân này có mắt nhìn hay ?

      Khóe môi Âu Thừa Duẫn như cười như tràn, đầy chút tươi cười quỷ dị, nhìn đến Vận Nhi xoay người, ánh mắt nhu tình bắn ra bốn phía, cũng càng thêm ôm chặt nữ nhân trong lòng : “Bảo bối, nên hỏi tốt nhất cần hỏi nhiều ! Tôi thích nữ nhân thông minh !”

      “Em biết rồi !” Jenny cũng nhìn ra cổ khí chất tầm thường người Vận Nhi kia, cho nên dùng ánh mắt mang địch ý nhìn .

      Vận Nhi trực giác muốn cười, tình nhân tìm tới cửa, vì cái gì phải cảm thấy được tự nhiên chứ ? Nhưng Âu Thừa Duẫn – nam nhân này là có đủ biến thái , muốn ngoạn như thế nào liền ngoạn, coi như nhìn thấy là được rồi ?

      Nhưng mà, vì cái gì nhìn hôn nữ nhân khác, trong lòng thế nhưng cảm thấy ê ẩm ? Chính là bởi vì làm khó xử ? Vận Nhi oán hận nghĩ, rất nhanh chạy lên lầu.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 61: Thiếu người bạn

      Bên kia có người nghe máy, giọng nữ quen thuộc vang lên. Hứa Tâm Lam lập tức nghe ra chủ nhân giọng đó: “Mạc Tử Kỳ ?”

      “Hứa Tâm Lam?”

      Đầu kia dương như còn có chút nhạc, Hứa Tâm Lam lập tức thắc mắc hỏi: “Sao lại ở cùng chỗ với Lam Hạo? ấy đâu?”

      “Ngại quá, ấy tại có ở đây!” đợi Mạc Tử Kỳ xong, Hứa Tâm Lam liền tức giận cắt đứt điện thoại di động, miệng bất mãn thầm: “Lam Hạo này làm cái gì? Thế nhưng lại cùng người phụ nữ tên Mạc Tử Kỳ kia thông đồng ở cùng chỗ?”

      Khi nhìn thấy khuôn mặt nhắn xinh đẹp của Vận Nhi trong nháy mắt suy sụp xuống, Hứa Tâm Lam vội vàng hoà giải : “Vận Nhi, cậu đừng sốt ruột, người phụ nữ kia đắc ý được bao lâu đâu, đêm nay cam đoan cậu áp chế ta thôi!”

      “Bọn họ có phải ở cùng chỗ hay ?”Vận Nhi cảm thấy có chút ủy khuất, hình như quên, Mạc Tử Kỳ chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của .

      Lời còn chưa xong, đầu bị cốc bởi đôi tay bé: “Tô Vận Nhi, chí khí của cậu chạy mất hết rồi phải ? Xuất ra sức quyến rũ của cậu , mười Mạc Tử Kỳ như ta so ra cũng kém Tô Vận Nhi !”

      “Cậu ư ?” Trong mắt Tô Vận Nhi lại lần nữa dấy lên hy vọng, bị Hứa Tâm Lam lôi kéo trở lại, còn chưa thử làm sao biết là được chứ?

      “Vô nghĩa, nếu cậu bắt được Lam Hạo, về sau cũng đừng lăn lộn cùng tớ nữa, mất mặt!” Hứa Tâm Lam biết nha đầu Tô Vận Nhi kia chính là ngoài miệng mà thôi, dựa vào mức độ ấy thích Lam Hạo, dễ dàng buông tha như vậy đâu.

      “Tâm Lam, cậu yên tâm, tớ làm cậu thất vọng đâu!” Vận Nhi nhào qua người Tâm Lam áp đảo giường, hai người trong nháy mắt liền hi hi ha ha đùa giỡn.

      Âu Thừa Duẫn thân âu phục Armani màu đen, bao lấy dáng người vốn cao to của , khuôn mặt lãnh tuấn như tượng tạc mang theo đường cong quyến rũ, cả người đều tản ra cỗ hơi thở quý tộc khiếp người. Jenny tự hào kéo cánh tay , hai người thân mật ra khỏi nhà hàng cơm Tây, đến khu phố trung tâm phồn hoa nhất.

      Từ khi bọn họ thân mật tiêu sái ra, cách góc đó xa, đôi mắt ảm đạm thần thương dưới kính mát vẫn thất thần rơi xuống người Âu Thừa Duẫn. Cỗ hơi thở lạnh lùng trầm người ở xa mấy mét, Tô Ân Huệ ưu thương vẫn có thể cảm giác được.

      Chẳng lẽ, chỉ có thể vụng trộm nhìn như vậy thôi sao ? Thậm chí, ngay cả nhìn lén như vậy cũng biến thành loại hy vọng xa vời ?

      Thẳng đến khi nhìn thấy cùng người phụ nữ ngồi chiếc xe Bentley xa hoa, biến mất ở trước mắt . lập tức cảm thấy như bị tổn thương, hai hàng lệ chảy dọc theo hai má, xuôi dòng xuống. Hai tay che miệng, cố gắng cho chính mình khóc thành tiếng…

      Âu Thừa Duẫn nhìn bóng dáng càng ngày càng trong kính chiếu hậu kia, cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt, khuôn mặt tuấn tú của vốn lạnh lùng càng trở nên trầm, trong đôi mắt thâm thúy lên tia sáng đau lòng mà thương hại, bàn tay gắt gao cầm lấy tay lái. Hoàn toàn nhìn người phụ nữ nồng đậm mùi nước hoa bên cạnh: “Về sau ở trước mặt tôi cho phép dùng nước hoa!”

      Chết tiệt, từ khi nào lại quen ở cùng người phụ nữ xinh đẹp như vậy, ngược lại cảm thấy hoa cúc thanh nhã càng thêm có lực hấp dẫn đây?

      Khi Hứa Tâm Lam cùng Vận Nhi còn thương lượng buổi tối tham dự yến hội mặc lễ phục dạ hội gì, vừa vặn nhìn thấy Hứa Minh Dịch trở lại. Hứa Minh Dịch đứng ở trước cửa phòng Hứa Tâm Lam, trong tay mang theo lễ phục tinh mỹ, đưa tới trước mặt Vận Nhi.

      ba, tốc độ của là nhanh đấy!” Hứa Tâm Lam trừng mắt ám muội nhìn Hứa Minh Dịch. Hứa Minh Dịch cũng chỉ ôn nhu cười cười, ngược lại đem ánh mắt phóng tới người Vận Nhi còn ngây ngốc. Vận Nhi lập tức hiểu được, khẳng định lại là Hứa Tâm Lam giở trò quỷ, làm cho đóng vai bạn của ba ấy.

      ba!” Vận Nhi lễ phép gọi , nhìn thấy Hứa Minh Dịch lại làm nhớ đến cả Tô Thượng Đông của mình, làm cho có cảm giác thân thiết giống nhau.

      “Thử xem có hợp hay !” Ánh mắt Hứa Minh Dịch khi nhìn Vận Nhi mang theo nhu tình dễ phát , chỉ vào lễ phục trước mặt. săn sóc, ngay cả lễ phục cũng giúp chuẩn bị tốt.

      “Cám ơn ba !” Vận Nhi ngượng ngùng tiếp nhận, lời cảm tạ.

      “Hẳn phải là cảm ơn em, vừa lúc thiếu bạn !” Hứa Minh Dịch sủng nịch vuốt mái tóc Vận Nhi, ôn nhu .
      Last edited by a moderator: 26/3/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :