1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 53: Giấc mộng xa vời
      Tô Vận Nhi ra tới đại sảnh SK, thu hút được vô số ánh mắt tò mò. nhanh ra ngoài, chui vào chiếc tắc xi, rời khỏi nơi làm cho cảm thấy khó thờ.

      Chiếc tắc xi chạy vòng vòng trong thành phố, Vận Nhi biết nên về đâu. Nhà họ Tô còn là nhà của nữa. Âu gia sao? Nơi đó mới là nhà của sao? Trong lúc xuất thần suy nghĩ mông lung, tiếng chuông điện thoại reo lên. Vận Nhi bắt máy, là Tô Viễn Hàng gọi tới, giọng ông ngập ngừng, dường như có chuyện muốn với .

      "Làm phiền cho xe quay lại.” Vận Nhi với tài xế địa chỉ công ty. Đối với Tô Viễn Hàng, lúc nào cũng giữ lòng kính trọng.

      Vận Nhi ngồi trong phòng khách đợi Tô Viễn Hàng, sau cuộc họp, giao việc cho người thư kí xong, ông mới bước vào văn phòng. Tô Viễn Hàng là người rất có nguyên tắc, Vận Nhi cũng hiểu rất , thời gian làm việc của ông luôn luôn được sắp xếp rất khít khao.

      “Ân Huệ có liên lạc với con ?” Tô Viễn Hàng ngẩng đầu, nhìn Vận Nhi, chỉ chỉ vào ghế sô pha đối diện ý bảo ngồi xuống. Vận Nhi có chút hốt hoảng, bước tới hai bước rồi ngồi xuống, theo phản ứng tự nhiên lắc lắc đầu:" có.”

      ?” Tô Viễn Hàng nghi ngờ liếc nhìn Vận Nhi cái, tiếp tục truy hỏi nữa. “Cha định cho con tới đây thực tập, dù sao ngày khai giảng cũng còn cách tới hơn tháng chi bằng lợi dụng dịp này học hỏi thêm chút, con nghĩ sao?” Tô Viễn Hàng dùng ánh mắt đầy dụng ý nhìn Vận Nhi.

      Đây mới là mục đích mà ông gọi tới đây sao? Vận Nhi hơi sửng sốt, trước kia đều là chị Ân Huệ theo bên cạnh trợ giúp cha mà thôi. Nhưng mà, bây giờ sao lại là ? “Cha à, con chỉ rành văn nghệ này nọ thôi.” Vận Nhi từ rất nhiệt tình với vũ đạo, cho nên khi học đại học những lúc có dịp đều tham gia biễu diễn văn nghệ. Đối với chuyện quản lý công ty, hoàn toàn dốt đặc cán mai.

      sao, năng lực có thể từ từ bồi dưỡng, dù sao sớm hay muộn gì công ty cũng do chị em con tiếp quản.” Tô Viễn Hàng dường như có quyết định, để cho Vận Nhi phản đối, thực tế ông làm vậy là còn có dụng ý khác. Âu Thừa Duẫn có ý đồ với đứa con bảo bối của ông, ông có năng lực ngăn chặn nên đành buông xuôi. Nhưng đối với Vận Nhi, ông vẫn luôn giữ thái độ quan tâm đặc biệt. Cuối cùng, Tô Viễn Hàng còn câu:"Chuyện Âu Thừa Duẫn, con cần quá để ý.” Ý ông là về chuyện bá đạo của Thừa Duẫn, cũng vốn thèm để ý.

      Vận Nhi lộ ra vẻ mặt buồn rầu, chí hướng của căn bản hướng về công ty. Tâm huyết của cha nên để cho chị Ân Huệ kế thừa, nhưng tại, chị có ở đây, chẳng lẽ vị trí này cũng muốn bắt thế vào hay sao? Lại tới Vận Nhi là loại người đa tài đa nghệ. Giấc mộng của là hy vọng sau này được đứng sân khấu quốc tế, biểu diễn những kỹ thuật nhảy tài năng của , nhưng mục tiêu ấy quá xa xôi, có lẽ có được cái tư cách đó. Vận Nhi biết, Viễn thị là tâm huyết suốt đời của cha, thậm chí có thể hy sinh tự do của để cứu vãn nó và chị. tại được phép tự mình đưa ra quyết định cho bản thân. Đột ngột kết hôn, có vẻ như số phận của do nắm giữ. Đổi lại xem xét ở góc độ khác, dù sao cũng hoàn toàn tồi tệ, ít ra, cũng là cái cớ để có thể trốn tránh Thừa Duẫn.

      Tuy rằng Tô Viễn Hàng cho đến công ty, nhưng vẫn cho phép quay về nhà họ Tô. Trong lòng ông, vẫn có vài phần kiêng dè Thừa Duẫn, Vận Nhi lại lười tranh chấp này nọ, dù sao đối với chỉ là người vợ vô hình. cũng hy vọng xen vào cuộc sống của . Tựa như hai điểm hai đường thẳng song song, bao giờ giao nhau…..

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 54 THÓI QUEN TỐT.

      Sau lần gặp Thừa Duẫn ở SK đến nay gần tuần nhưng vẫn chưa gặp lại . Mỗi ngày Tô Viễn Hàng phái tài xế đưa rước tới công ty, lúc ra khỏi nhà còn ở nhà, buổi tối khi về cũng chưa có về. Vận Nhi biết cách sống như vậy có gọi là bình thường , nhưng có ảo giác, hình như, cũng cố tình lẩn tránh, giống như .

      Năng lực học hỏi của Vận Nhi rất tốt, tuần ở bên cạnh Tô Viễn Hàng, ông dạy rất nhiều những kỹ năng trong thương trường cùng với những thủ đoạn giao tiếp, Vận Nhi tránh khỏi sinh lòng khâm phục khả năng xử lão luyện, khôn khéo quyết đoán của Tô Viễn Hàng, nhưng vẫn còn rất bé so với SK, lãnh đạo tập đoàn SK - Âu Thừa Duẫn - người đưa SK trở thành tập đoàn hùng mạnh xuyên quốc tế. rất thành công, tại, Vận Nhi nhìn với cặp mắt khác xưa chút.

      Trong văn phòng tổng giám đốc SK tràn ngập sát khí, Âu Thừa Duẫn cúi nhìn bức ảnh chụp tay, phải nhìn người nữ diễn viên trong bức hình - Quý Lam mặc bộ trang phục màu xanh trong buổi phỏng vấn, mà chăm chú nhìn hai bóng hình mù mờ khác trong bức ảnh, bức hình đó vô tình chụp luôn cả bóng ảnh Lam Hạo ôm Vận Nhi, chỉ là mơ hồ, nhìn mặt người trong bức ảnh, nhưng Thừa Duẫn biết chắc đó chính là bọn họ.

      thường để ý những tin tức rác rưởi như thế này, nhưng sau cuộc gọi do Tiêu Trác gọi tới, từ cách chứa châm biếm của cậu ta,Thừa Duẫn lại ngây ngô điều tra. Tô Vận Nhi, con bé chết tiệt, tại sao trong lúc trái tim sắp bình phục, lại xảy ra chuyện kích thích như thế này? Tức giận xé toạt tấm ảnh, ném , Thừa Duẫn đốt điếu xì gà, tự nhốt mình trong thế giới lảng vảng khói thuốc. Chỉ có như vậy, mới có thể nhìn thấy bản thân mình muốn gì.

      Tô Vận Nhi và Hứa Tâm Lam ngồi gục đầu trong quán cà phê Mễ La. Hôm nay là cuối tuần, Vận Nhi cần làm nên liền hẹn Hứa Tâm Lam ra đây, đối với những thay đổi phát sinh trong tuần, Vận Nhi bắt đầu quen.

      “Sao? Đó phải là Riche sao? Nghe ta mới về nước.” Đôi mắt Hứa Tâm Lam chợt sáng khi nhìn thấy tấm áp phích to treo ở quảng trường. hưng phấn reo lên với Vận Nhi. Vận Nhi xoay đầu lại, nhìn tấm áp phích, mặt cũng đầy vẻ ngạc nhiên thích thú.

      Riche, là ngôi sao nổi tiếng khắp Châu Á, Vận Nhi đương nhiên biết, ta luôn nhận được chú ý kĩ càng của giới truyền thông, thể phủ nhận, ta đúng là người đàn ông rất quyến rũ. Mái tóc vàng sậm mềm mại, sóng mũi cao, đôi mắt biết phóng điện từ, sâu mênh mông như biển cả, đôi mắt đó, mê người. Khoé môi mỏng nhếch lên mang theo nụ cười lạnh lùng mê hoặc,dáng vẻ hoang dại, như con ngựa hoang, vừa mang dáng vẻ bất kham, lại có vẻ rất cao quí. Vẻ đẹp này, đủ sức làm tất cả phụ nữ thế giới si mê .

      “Vận Nhi, có phải rất đẹp trai hay ? Chồng cậu cũng thua kém đâu.” Hứa Tâm Lam chưa gặp qua Thừa Duẫn, nhưng có lần ở buổi tiệc nhìn lướt qua , và cũng thường xuyên nhìn thẩy hình tạp chí, nếu so sánh và Riche, bọn họ đẹp trai ngang ngửa nhau.

      “Ừ.” Vận Nhi gật đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười quyến rũ của người minh tinh kia, trong đầu đột nhiên liên tưởng tới khuôn mặt tuấn tú quyến rũ khác. ra người này có gì tương đồng với Thừa Duẫn, hiểu sao Vận Nhi lại liên tưởng bọn họ với nhau. Nghĩ đến đây, khỏi rùng mình sợ run cái, hình như, thành thói quen, mọi lúc mọi nơi đều nhớ tới ?

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 55 NGƯỜI XA LẠ QUEN THUỘC


      “Tổng giám đốc, những hợp đồng tháng trước của chúng ta đều bị SK giật mất, vài sản nghiệp đứng dưới tên cũng bị chủ tịch Phạm thu hồi.” Người thư ký tài giỏi đem những tin tức gần đây nhất báo cáo cho Phạm Tu Vũ nghe.

      “SK?”Phạm Tu Vũ nheo mắt, trong lòng xẹt qua dự cảm lành, là Âu Thừa Duẫn giở trò quỷ sao?

      “Đúng vậy, tổng giám đốc.” Người thư ký thận trọng trả lời, bây giờ là thời điểm căng thẳng, nếu có cách xử lý thỏa đáng, có thể liên lụy đến cả công ty. Đặc biệt hơn khu du lịch mới khai phá mà bọn họ bỏ ra rất nhiều tâm huyết nếu như bị người khác hớt mất bọn họ bị lỗ rất nhiều.

      “ Cha tôi biết?” tại thể thừa nhận, Thừa Duẫn rất có năng lượng, ngay cả đường rút lui của cũng chặt đứt, Thừa Duẫn định dùng phương pháp này để buộc phải khuất phục sao?

      “Vâng, chủ tịch Phạm để tự mình giải quyết”. Vấn đề cuối cùng là nếu thu thập được cục diện rối rắm này, e là vị trí tổng giám đốc của cũng giữ được

      “ Được rồi, tôi biết.” Hai tay Phạm Tu Vũ xoa xoa trán, nhắm mắt lại tự hỏi trong lòng bước kế tiếp nên làm cái gì bây giờ. dễ dàng gì mới có được ngày hôm nay, cho nên dễ dàng chịu thua.

      “Tu Vũ, làm sao vậy?” Sau vài ngày, Tô Ân Huệ phát Tu Vũ có chút kỳ lạ, mỗi lần tới thăm , Tu Vũ luôn dùng ánh mắt giống như là si mê nhìn chằm chằm, làm cảm thấy cả người được tự nhiên.

      “ Hả, à, có gì.” Biết mình luống cuống, Phạm Tu Vũ vội vàng thu hồi ánh mắt, đối với Tô Ân Huệ, buông tay. Do dự rất lâu, Phạm Tu Vũ mở miệng thăm dò:” Ân Huệ, nếu Thừa Duẫn tới tìm em, em có trở về với ta ?” Tu Vũ chưa xác định, mục đích Thừa Duẫn làm như vậy có phải bởi là vì Ân Huệ hay , nhưng dám khẳng định, Ân Huệ chiếm vị trí rất quan trọng trong lòng ta, nếu cũng chèn ép như vậy.

      Tô Ân Huệ sửng sốt, biết trả lời Tu Vũ như thế nào, quan hệ của và Thừa Duẫn trong lúc đó cũng đơn giản như vậy, chuyện này Tu Vũ cũng hiểu được, nhưng Ân Huệ cũng biết, Thừa Duẫn dễ dàng buông tha cho . Bởi vì, hại chết Thừa Huyễn, em trai Thừa Duẫn. “Em biết rồi”. trầm lặng của Ân Huệ làm cho Tu Vũ như có đáp án, ít ra, còn có cơ hội.

      --- ---------------------------------------------- Lục Thiếu ngăn ra --------------------------------------------------------

      Thừa Duẫn sở dĩ yên tâm về Tô Viễn Hàng, bởi vì biết ông rất có sức có ảnh hưởng đối với Tô Vận Nhi, nhưng kỳ lạ, cho dù Vận Nhi có ở bên cạnh , nhưng hình bóng của vẫn luôn lảng vảng trong đầu . là phát điên rồi.

      “Tổng giám đốc, tổng giám đốc tập đoàn Phạm thị muốn gặp .” Vu Nhuế bước thẳng vào văn phòng Thừa Duẫn, tựa hồ như Thừa Duẫn sớm liệu được việc Tu Vũ tới tìm mình:” Cho ta vào.” Phạm Tu Vũ, rốt cuộc ta cũng đứng ngồi yên rồi sao?

      Tô Vận Nhi cự tuyệt hảo ý của Lam Hạo muốn đưa đón , nơi này cách công ty xa, sau buổi ăn cơm Tây chung với Lam Hạo, liền lời tạm biệt rồi thẳng tới tòa nhà cao tầng kia, gần đây số lần gặp mặt Lam Hạo càng ngày càng nhiều, vì công việc, Lam Hạo đề xuất cho ít ý kiến tuyệt vời.

      Mới vừa được đoạn ngắn, trước mặt Vận Nhi đột nhiên xuất bóng người tông sầm vào , theo quán tính, người ngã bật ra sau, chỉ cảm thấy bên hông như có sức mạnh giữ chặt,ngay sau đó ngã vào lồng ngực ấm áp. Kinh ngạc ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt đen u, khuôn mặt cương nghị giấu dưới cái mũ lưỡi trai đập thẳng vào mắt Vận Nhi, Là ta? Vận Nhi vừa định mở miệng hét lên, đôi môi bất ngờ bị bịt lại, đôi mắt mở to trợn trừng. ta, ta, ta. . . . dám hôn ?
      Last edited: 8/2/15

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 56: Siêu sao thiên hoàng

      Trong đầu Vận Nhi lập tức cảm thấy trống rỗng, cảm nhận thấy hơi thở cuồng nhiệt ở mặt mình, môi cánh hoa có loại cảm giác ngưa ngứa ma dại như có người cắn cắn, trong khoảng thời gian ngắn, thế nhưng lại quên mất phải phản kháng.

      Thân thể bị vòng tay ôm lấy, ngũ quan tuấn mỹ dưới mũ lưỡi trai kia dần dần ràng xuất trước mắt Vận Nhi.

      Vận Nhi khỏi mở to hai mắt nhìn, thời điểm vừa định đẩy ta ra áp lực gần sát thân hình rời khỏi, vẻ mặt người đàn ông hưởng thụ, luyến tiếc vươn tay chạm lên đôi môi đỏ mọng của , cặp mắt xanh tuyệt đẹp kia phiếm chút sáng bóng mê người : “Ừ… Cảm giác là rất tốt!”

      “Này, …” Vận Nhi trừng mắt nhìn ta, ra lời.

      Cách đó xa truyền đến từng đợt tiếng bước chân dồn dập, Vận Nhi còn chưa hiểu được tình huống, thân thể lại bị kéo vào cái ôm ấp rắn chắc, đỉnh đầu truyền đến thanh dễ nghe của người đàn ông đó : “Nhớ kỹ, tôi tên là Thương Nhĩ Kỳ, mong lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta!”

      Lập tức rời giống như cơn gió, Vận Nhi còn chưa phục hồi tinh thần lại, trước mặt còn nhìn thấy bóng dáng ta.

      Vài người đàn ông mặc tây trang, mang giày da lướt qua người nhìn xung quanh, tựa hồ như tìm kiếm người nào đó.

      Vận Nhi lập tức trợn tròn mắt, người đàn ông kia, Riche ? Siêu sao thiên hoàng tóc đỏ đó sao?

      Thương Nhĩ Kỳ ?

      ta vừa mới hôn ? phải nằm mơ chứ?

      đôi môi đỏ mọng còn trướng đau tựa hồ còn lưu lại ấm áp của , cũng là nhắc nhở , màn vừa phát sinh là chân .

      Vận Nhi thấy cặp mắt xanh kia của ta, rất đẹp, thực mê người, dễ dàng làm cho người ta say mê.

      Kinh ngạc nhìn về hướng vừa biến mất, Vận Nhi chậm rãi hồi thần, trong mắt lên chút phức tạp, sau đó tiếp tục đến tòa nhà.

      “Vì cái gì lại làm như vậy ?” Phạm Tu Vũ trong lòng tuy rằng có đáp án, nhưng mặt vẫn đổi sắc chất vấn Âu Thừa Duẫn.

      Âu Thừa Duẫn xoay ghế 90 độ, gương mặt hoàn mỹ lên độ cong đẹp mắt, chút để ý vẫn nhìn vào điện thoại di động như trước. Từ khi Phạm Tu Vũ tiến vào văn phòng tổng giấm đốc, vẫn chưa từng liếc nhìn ta.

      Chỉ là vật thay thế, thực cảm thấy bi ai thay cho Phạm Tu Vũ !

      “Cạnh tranh thương trường từ xưa đến nay đều là tận dụng mọi thứ, tổng giám đốc Phạm là đến khởi binh vấn tội sao ?” Nếu ta muốn giả bộ với , vậy cũng phối hợp.

      Hết thảy nguyên do, đều là vì ta, Phạm Tu Vũ, nên chen chân vào chuyện của Âu Thừa Duẫn đây !

      Tô Ân Huệ, ngày trở về cầu xin tôi !

      “Tổng giám đốc Âu luôn có tiêu chuẩn rất cao, tại sao lại bắt ép Phạm thị nho của chúng tôi đây?” Phạm Tu Vũ biết hôm nay tìm đến ta có kết quả gì, nhưng trừ bỏ mục đích này, còn có ý đồ thuyết phục ta buông tha cho Ân Huệ.

      “Phạm Tu Vũ, hẳn là biết, đồ của Âu Thừa Duẫn tôi, người khác đoạt được mà, đúng ?” Ánh mắt Âu Thừa Duẫn lạnh như băng, lộ ra lạnh lẽo khiếp người, thẳng tắp chiếu vào trong lòng Phạm Tu Vũ. Làm cho tự chủ được rùng mình cái, biểu tình có chút cứng ngắc : “Chuyện năm đó cũng phải lỗi của Ân Huệ, thể đối với ấy như vậy !”

      tới phiên giáo huấn tôi !” Thân hình to lớn của Âu Thừa Duẫn giấu trong ghế xoay đột nhiên đứng lên, ở trong phòng trống trải, lại giống như tượng điêu khắc phương tây, mang theo khí chất vương giả trời sinh kia, làm cho khí lập tức liền trở nên trầm lại.

      ta như vậy, làm cho người ta cảm thấy có chút đáng sợ.

      …” Phạm Tu Vũ phát , chính mình ở trước mặt ta chính là vô cùng bé, căn bản là đấu lại Âu Thừa Duẫn.

      “Hy vọng chúng ta có cơ hội gặp mặt lần thứ hai !” Bởi vì tiếp theo, thể cam đoan mình có thể làm cho ta hoàn hảo đứng ở trước mặt mình hay . Khóe miệng Âu Thừa Duẫn khơi lên chút ý cười mỉa mai, chỉ bằng ta mà muốn bảo vệ Tô Ân Huệ sao ?

      nhất định làm chủ động trở lại bên cạnh mình!

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 57 Có quan tâm hay

      Tu Vũ, sao chỉ có mình ,chị của em đâu ?” Tô Vận Nhi cóchút ngoài ý muốn khi Phạm Tu Vũlại chủ động tìm , mấy ngày nay hình như cha có chút cảnh giác với chị, mới gọi điện thoại cho chị, muốn chị chờ tiếp qua vài ngày lại gặp mặt.

      “Ân Huệ tới, là muốn gặp em !” mặt Phạm Tu Vũ lộ ra vẻ tươi cười thản nhiên, lập tức làm cho Vận Nhi cảm thấy thân thiết. Khingồi ở đối diện, gọi cơm xong, Vận Nhi trước kia cùng Phạm Tu Vũ tiếp xúc nhiều lắm, bình thường đều là thời điểm có chị mới gặp nhau.Cho nên khi nhìn thấy , cócảm giác giống như gặp trai, ởtrong tiềm thức của , Phạm Tu Vũthực chị, là người rể lý tưởng.

      “Vận Nhi, có chuyện muốn hỏi em !” Phạm Tu Vũ đột nhiên buông đồ ăn trong tay, nhìn Vận Nhi ăn ngon, dường như từ người Vận Nhi căn bản thể nhìn ra ảnh hưởng cùng thương tổn mà kết hôn tạo ra cho , nhưng Âu Thừa Duẫn là người đàn ông tâm cơ rất sâu, Vận Nhi có phải cũng là nước cờ của ta hay ?


      “Được, hỏi !” Vận Nhi thuận tay cầm lấy cái ly trong tay lên uống ngụm, phát trong mắt Phạm Tu Vũ có những lời khó giống trước đây, chẳng lẽ là có liên quan tới Tô Ân Huệ ?


      “Làm sao vậy ? Tu Vũ, có phải chị của em xảy ra chuyện gì hay ?” Vận Nhi có chút khẩn trương nhìn .


      phải, Ân Huệ tốt lắm, muốn hỏi em, Âu Thừa Duẫn vì cái gì muốn cưới em ?” Thời điểm Phạm Tu Vũ hỏi xong những lời này, Vận Nhi liền sửng sốt, Phạm Tu Vũ biết,vậy còn Tô Ân Huệ ?

      còn chưa với chị em, muốn biết mọi chuyện trước !”


      Phạm Tu Vũ từ trong ánh mắt phức tạp đó của Vận Nhi có thể thấy được, việc này đều phải là xuất phải từ ý định của , như vậy xem ra, đoán sai, ta là muốn lợi dụng Vận Nhi để kiềm chế Ân Huệ sao ?


      ta, ta , em gả cho ta, ta thu mua Viễn Thái !” Vận Nhi cúi đầu, biết đây phải là lời lòng của , Vận Nhi có chút sợ hãi, nếu để Tô Ân Huệ biết, nhất định bỏ mặc , như vậy, kế hoạch để chị ấy đào hôn vất vả kết quả lại phải là như hoa trong gương, như trăng trong nước sao ?

      “Mục đích của Âu Thừa Duẫn quả nhiên đơn giản !” Phạm Tu Vũ thở dài hơi. Âu Thừa Duẫn là nhân vật lợi hại, ta được làm được. Nếu còn tiếp tục như vậy, Tô Ân Huệ nhất định chủ động trở lại bên cạnh ta.


      “Làm sao vậy ? Tu Vũ, ta làm cái gì sao ?” Vận Nhi đánh giá Phạm Tu Vũ nhăn mày, dường như là có chuyện gì phiền lòng.


      , coi như là nguyên nhân trong đó ?


      “Tạm thời em cần cho chị em chuyện em thay ấy gả cho Âu Thừa Duẫn, biết ?” Phạm Tu Vũ luôn mãi dặn dò, bây giờ còn chưa đến thời điểm nguy cấp nhất, cũng dễ dàng liền cúi đầu trước ta.


      “À !” Vận Nhi gật đầu, biết cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như mạch nước ngầm này đến từ đâu,nhưng luôn luôn cảm thấy bất an,dồn vào đường cùng, mà quan hệ của và Âu Thừa Duẫn, là giai đoạn gián tiếp.


      Có chút ngoài ý muốn, hôm nay, khi Vận Nhi trở về liền nhìn thấy chiếc xe Bentley quen thuộc của ta đậu ở trong biệt thự, Vận Nhi lên lầu về phòng mình phải qua phòng ,khi qua phòng , bước chân của tạm dừng vài giây, nâng tay,muốn gõ cửa. Do dự chút, vẫn là có dũng khí gõ xuống, bởi vì biết Âu Thừa Duẫn trả lời vấn đề của , trong lòng còn chờ mong cái gì ?


      Lần lượt nghĩ đến thái độ lạnh lùng của , kiêu ngạo trỗi dậy trong liền khiến cho chính mình cần để ý đến ta, chẳng qua là vật thay thế mà thôi, trước khi Tô Ân Huệ trở về, chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong này, đây phải là mục đích của ta sao ?


      ngồi sô pha chuyên chú nhìn tài liệu, dường như nghe được tiếng dừng lại vài giây kia, về sau nghe được tiếng bước chân dần dần xa, mới thu hồi suy nghĩ. Thân thể to lớn dưới lớp áo choàng tắm kia được bao phủ lên vầng sáng khêu gợi,trong cơ thể cũng ngăn chặn chỉ là khát vọng…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :