1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ly hôn đi điện hạ - Lục Thiếu (200/257+ 4NT) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 48 NGƯỜI VỢ VÔ HÌNH.

      Tín sửng sốt vài giây, ánh mắt Thừa Duẫn lập tức u ám vài phần, ngón tay siết mặt bàn: "Tôi hỏi , Vận Nhi ở đâu?"

      A…..Vợ là của ta, như thế nào lại hỏi ?

      "Tôi lập tức thăm dò." Tín thầm toát mồ hôi hột, điện hạ hôm nay quái lạ, chẳng lẽ là tại Tô Vận Nhi kia sao?

      Vận Nhi trở mình, thoải mái ôm cái chăn, đánh giấc ngon lành. tiếng chuông điện thoại ngọt ngào vang lên, Vận Nhi bịt tai lại, nhưng thanh đáng ghét kia vẫn ngừng reo lên. Vươn cánh tay, quờ quạng lung tung đầu giường, cuối cùng cũng quơ được cái điện thoại.

      "Vận Nhi, cậu biết gì chưa? Chồng cậu lại gây ra scandal nữa kìa." Bên đầu điện thoại bên kia, thanh của Hứa Tâm Lam gào lên truyền vào lỗ tai của Vận Nhi.

      Vận Nhi kinh hoàng bật dậy, còn tí xíu buồn ngủ nào nữa. Chồng ? Âu Thừa Duẫn? "Có chuyện gì?" Vận Nhi hề phát chính mình có chút khẩn trương, biết đột ngột xảy ra chuyện gì.

      "Cậu đọc báo mới hôm nay biết, trang giải trí." Đầu dây bên kia, Hứa Tâm Lam thở dài, rên rỉ . Nếu là lúc trước, đọc tin này cảm thấy có gì phiền, nhưng tại người gây ra scandal là chồng đứa bạn thân của . Nhưng phải công nhận góc độ chụp ảnh quả quá tuyệt, nhìn ta đẹp trai đó. Nhưng chuyện Thừa Duẫn làm cũng phải là ổn, công khai mối quan hệ của bọn họ, ít ra đối với Vận Nhi là có lợi.

      Vận Nhi vội vàng cúp điện thoại, phóng như bay xuống dưới lầu, Tô Viễn Hàng đến công ty, Vận Nhi cầm lấy tờ báo để bàn, có vẻ như là Tô Viễn Hàng cũng biết chuyện. tiêu đề lớn đập thẳng vào mắt, Thừa Duẫn và Đại minh tinh thân mật chụp hình chung. Tin tức :"Tổng giám đốc SK quan hệ tay ba với hai đại mỹ nhân siêu sao."

      Vận Nhi nhìn kỹ, ra chỉ nữ diễn viên, còn có ngôi sao Anna hôm ở Đức thấy qua và cả Quý Lam nữa. Bài viết về quan hệ nhập nhằng ám muội của Thừa Duẫn và bọn họ, trái ôm , phải ôm ,Thừa Duẫn giỏi giang như vậy sao? Vận Nhi cảm giác được cơn lửa giận nổi lên bừng bừng trong người. Con lợn giống biến thái này, thiệt là giỏi mà. "Mặc kệ ai, với ai,*** ." Vận Nhi thấp giọng chửi thề tiếng, nhàu nhàu tờ báo trong tay thành cục to, coi tờ báo có hình Thừa Duẫn giống rác rưới vứt ra ngoài. Rồi nổi giận đùng đùng chạy lên lầu .

      "Có chuyện gì vậy?" Hạ Uyển Như mới từ trong phòng bước ra, nhìn thấy sắc mặt Vận Nhi có chút khó coi, bà chợt hiểu Vận Nhi xem qua tờ báo đó. Tô Viễn Hàng cũng vì chuyện này mà cố tình tránh né con bé, bà cũng đành vờ như biết chuyện gì. "Đàn ông thôi, đương nhiên cũng có ít chuyện *** , con đừng để ý làm gì, dù sao chuyện hôn của bọn con cũng là do ta tự quyết định mà."

      Ngụ ý của Hạ Uyển Như, Vận Nhi nghe và hiểu được. Bà lo lắng, sợ đòi ly hôn. "Con giận, mẹ, chồng con nổi tiếng như vậy, con tạ trời tạ phật còn chưa hết." Tô Vận Nhi ngoài mặt cười nhưng trong lòng cười . tươi cười kia của ngầm cơn giận dữ. Vận Nhi day day tóc, cũng phải là lần đầu tiên nhìn thấy những tin tức như vậy, danh tiếng ăn chơi bên ngoài của Thừa Duẫn, phải sớm biết hay sao? Nhưng sao lại tức giận như vậy? Vốn bất mãn giùm chị Ân Huệ, tại là chồng danh nghĩa của , lại để trong mắt như vậy, nhưng mà NHỊN.

      Về phòng chưa được bao lâu, có ai đó gõ cửa phòng, Vân Nhi bực bội rời khỏi chăn, đứng lên mở cửa. "Vận Nhi, Thừa Duẫn phái người tới đón con." Vẻ mặt Hạ Uyển Như tươi cười, nhìn thấy Vận Nhi còn mặc áo ngủ, ngừng thúc giục: "Nhanh, nhanh, mau thay áo quần." ta coi là cái gì? Phái người tới đón , ta cũng nhớ tới người vợ là sao? Vậy còn lúc hú hí với những người đàn bà khác có nhớ tới người vợ là ?

      " ." Vận Nhi bật ra hai chữ,dùng sức đóng sầm cánh cửa lại.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 49: Khí chất mỹ nữ

      Ở trong lòng, Vận Nhi thầm mắng Âu Thừa Duẫn mấy lần, như thế mới hết giận nằm chiếc giường lớn màu hồng nhạt của mình, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm lên trần nhà. Đèn thủy tinh treo cao, phát ra ánh sáng chói mắt, Vận Nhi đưa tay lên che mắt, nhìn thoáng qua màn cửa sổ che bằng lụa mỏng bên ngoài, thế mới biết, sắp đến giữa trưa rồi.

      Vận Nhi để ý đến Hạ Uyển Như đứng ngoài cửa tận tình khuyên bảo.Dù sao tại cũng muốn nhìn thấy ta.

      Tiếng chuông di động lại vang lên, Vận Nhi nghĩ chắc lại là nha đầu Hứa Tâm Lam kia gọi tới, nên cũng kiểm tra lại xem ai gọi tới liền nhận máy, “Tớ xem rồi, mặc kệ cái tên biến thái kia có bao nhiêu người phụ nữ, tớ cũng quan tâm!”

      ta thực nghĩ mình là đào hoa, Tô Vận Nhi tớ cũng phải ngồi !”
      “Tớ này, Tâm Lam, ngày mai, tớ nhất định phải theo đuổi học trưởng Lam Hạo!”
      “Tức chết , tức chết !”

      liền hồi, Vận Nhi phát tiết xong, bàn tay vuốt vuốt lồng ngực, thở hổn hển, lại nghe thấy phía bên kia có đáp lại, Tô Vận Nhi nghi hoặc gọi tiếng,“Tâm Lam?”

      “Lam Hạo là ai?” Đầu kia của di động đột nhiên truyền đến thanh trầm thấp khàn khàn, dọa Vận Nhi thiếu chút nữa hất văng cái điện thoại ra ngoài.

      , , ...” Âu Thừa Duẫn?

      “Tô Vận Nhi, rất có năng lực, giỏi.” Vận Nhi lúc này có thể cảm giác được cả người mình chợt lạnh, nghe thấy thanh bên kia, còn có cỗ tức giận khiếp người, làm cho người ta rét mà run. Nhưng vì sao phải sợ, thắt lưng ưỡn thẳng, cố lấy dũng khí, đáp lại Âu Thừa Duẫn bốn chữ, “Thường thôi, thường thôi!”

      Dám cúp điện thoại của sao? Âu Thừa Duẫn nghe tín hiệu di động đầu kia tắt máy, phút chốc từ ghế xoay đứng dậy.“Phanh” tiếng, di động bị ném về phía góc tường, tan tác thành từng mảnh nằm thảm.

      Lam Hạo? có người trong lòng sao?
      Tô Vận Nhi, trò chơi càng ngày càng thú vị!
      Nhưng mà tiếng trong lòng là chân thực nhất, thể xem . ra là, tại rất tức giận!

      Nhìn di động lại lên dãy số xa lạ, Vận Nhi hoang mang tiếp nhận, còn chưa mở miệng, bị giọng lạnh như băng dọa sợ giật nảy mình, “Tô Vận Nhi, ngoan ngoãn lên xe, nếu tự gánh lấy hậu quả!”

      Uy hiếp sao?
      Sợ là thành công rồi!

      Tô Vận Nhi mạnh mẽ đẩy cửa phòng ra, Hạ Uyển Như vẫn đứng ở ngoài cửa phòng , rốt cục cũng nhìn thấy con ra, vội vàng lấy lòng , “Vận Nhi, con xem Thừa Duẫn cũng tới đón con, con hãy bỏ qua , đối với đàn ông, mở con mắt nhắm con mắt tốt hơn đó!”

      Tô Vận Nhi để ý tới Hạ Uyển Như, vừa xuống lầu nhìn thấy Tín mặc thân âu phục chỉnh tề đứng đón .
      Chắc là Âu Thừa Duẫn phân phó ?
      thôi!” Tô Vận Nhi ngẩng đầu mà bước, lấy dáng vẻ, thái độ người lớn lấy tay chỉ vào Tín .
      Khóe miệng Tín nhếch lên hạ xuống hai lần, sau đó đứng dậy theo Vận Nhi, dựa theo phân phó của điện hạ đưa đến chỗ ấy.

      “Trời, thực nghĩ mình là hoàng thái tử!” Tô Vận Nhi bị động bị Tín đưa đến SK. Đây là lần đầu tiên chính thức bước vào nơi này, kiến trúc trước mắt làm cho có chút choáng váng. rất hoa lệ.

      Nhìn thấy Tín và Vận Nhi cùng nhau vào đại sảnh, tất cả công nhân viên ở lầu đều có chút hiếu kì. Bình thường có phụ nữ tới cửa tìm đều phải thông qua kiểm duyệt trước, tổng giám đốc gật đầu mới có thể thuận lợi tới gặp Âu Thừa Duẫn. Thế nhưng tại chính trợ lý tổng giám đốc tự mình tiếp đãi, mọi người nhất trí cho rằng, này đơn giản.

      thân váy liền áo đơn giản màu trắng tuyết, lộ ra đôi chân thon dài, làn da son phấn mịn màng, non mềm, cặp mắt phẫn nộ tỏ ý tình nguyện. Càng làm cho người khác thể xem là khí chất tự nhiên người kia, đúng là xinh đẹp khả ái. Nhưng người đẹp này có vẻ hề cao hứng nha!

      Sau đó mọi người lại nhất trí cho rằng khẩu vị của tổng giám đốc thay đổi!

      Vận Nhi được Tín trực tiếp đưa tới tầng thứ chín mươi chín, thở phì phì trực tiếp dùng chân đá văng cửa phòng tổng giám đốc,“Này, tìm tôi có việc gì?”

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 50: Khiêu khích

      Âu Thừa Duẫn nhìn Tô Vận Nhi hai tay chống nạnh, thở phì phì đá cửa vào, khóe miệng nhếch lên thành độ cong xinh đẹp, nghĩ tới bé này lại còn có mặt hung dữ như vậy. Khuôn mặt trắng mịn đỏ hồng, cái miệng nhắn chu lên tuyên cáo cảm xúc của . tại thực hài lòng với .

      “Em rất tức giận?” Âu Thừa Duẫn ngẩng đầu, ra hiệu với Tín đứng ở phía sau, Vận Nhi chợt nghe thấy tiếng cửa văn phòng bị đóng lại. Trong phòng, khí cũng lập tức trở nên lạnh hơn.

      Tức giận, , tại là rất tức giận!
      Tô Vận Nhi cũng học bộ dáng của , nhíu mày, tỏ vẻ mặt dày, “ thể sao?”

      Âu Thừa Duẫn đột nhiên nở nụ cười, khắc trước còn trầm lạnh cho là mình rất tức giận mà mắng chửi , nhưng giờ khắc này, khi gặp , tâm tình thế nhưng lại cảm thấy vô cùng vui vẻ. Môi mỏng khẽ nhếch, Âu Thừa Duẫn hai tay đặt lên hai chân, cử chỉ vô cùng tao nhã, đôi mắt nhíu lại, đem ánh mắt ngừng lại bên trong con ngươi của , “Đêm qua đâu?”

      “Hẹn hò!” Tô Vận Nhi trả lời hai chữ, sau đó thẳng đến bên kia sô pha bằng da, chỗ đối diện Âu Thừa Duẫn. cũng phải là phạm nhân chờ bị thẩm vấn.

      “Cùng ai? Lam Hạo?” Âu Thừa Duẫn híp hai tròng mắt lại phát ra thanh trầm thấp lạnh lùng, người phụ nữ sợ chết này, dám khiêu khích như vậy!

      cần xen vào!” Tô Vận Nhi trừng mắt, mặt tràn đầy khí thế chịu thua. Tổng giám đốc của SK giỏi lắm sao, thân phận cao quý rất giỏi à, ở trong mắt Tô Vận Nhi , chỉ có thể hình dung bằng hai chữ: biến thái!

      “Tô Vận Nhi!” Âu Thừa Duẫn mặt xẹt qua vẻ lo lắng cùng ba vạch đen, đối với thái độ tại của thực hài lòng.

      “Tôi nghe thấy, điện hạ!” Tô Vận Nhi nhìn Âu Thừa Duẫn trưng ra bộ mặt tuấn tú trầm, cảm thấy tâm tình tốt. chính là thích nhìn thấy tức giận, nhìn xem trước kia ta bắt nạt như thế nào, con hổ phát uy, nghĩ là con mèo sao?

      Chết tiệt, người phụ nữ này là càng lúc càng lớn mật!Lần đầu tiên, có người phụ nữ dám lớn tiếng chỉ trích trước mặt , còn dám cùng tranh luận.Hai chữ “Điện hạ” theo miệng ra, như thế nào mà nghe thấy liền biến vị vậy?

      “Nhớ kỹ thân phận của đấy, Tô Vận Nhi! Đừng thấy tôi đối với dễ dàng tha thứ, mà trở thành người biết xấu hổ!” Âu Thừa Duẫn phát chính mình ở trước mặt thế nhưng lại có thể dễ dàng bại lộ ra bản tính , đây là chuyện từ trước cho tới bây giờ đều chưa từng xảy ra.

      “Nếu tìm tôi đến chỉ để những lời này, vậy được rồi, tôi nghe xong rồi, điện hạ!” Tô Vận Nhi kiên nhẫn đứng lên, đối với Âu Thừa Duẫn cho cái nhìn xem thường. cũng so đo chuyện tình của ta, trái lại ta lại canh chừng . Còn có, khi nào biết xấu hổ ? Giống như ta cả ngày lưu luyến bụi hoa tốt sao? Công bằng chút được ?

      “Đừng nghĩ có thể cùng tôi so sánh ông ăn chả bà ăn nem. Tô Vận Nhi vẫn chưa đủ tư cách!” Tựa hồ có thể đọc hiểu vẻ mặt của , đôi mắt Âu Thừa Duẫn sâu thẳm trầm xoay chuyển con ngươi lộ ra chút sát khí tự nhiên, làm cho Vận Nhi khỏi có chút rùng mình.

      Nghĩ ta có thể thao túng sinh tử, Vận Nhi bĩu môi, chuẩn bị rời muốn đối chọi với nữa. Cụp mắt, đôi mắt to, sáng trong như bầu trời phủ lớp sương mù ánh lên tia ủy khuất, nhấc chân, chuẩn bị rời khỏi nơi làm cho hít thở thông này.

      Khi tay đụng đến tay nắm cửa, phút chốc dừng lại, xoay người, lộ ra nụ cười tuyệt mỹ khuynh quốc khuynh thành, ánh mắt xinh đẹp, thế nhưng lại làm cho Âu Thừa Duẫn có chút mê hoặc. Giọng ngọt ngào tức khắc truyền đến,“Tôi quên câu , hai người phụ nữ kia, so với chị của tôi còn kém xa!” xong, xoay người, ở trước mặt Âu Thừa Duẫn “Phanh” tiếng đóng cửa lại.

      Ngay sau đó, văn phòng nội truyền đến tiếng rống nhẫn giận dữ của Âu Thừa Duẫn,“***k!”

      “Tín, xử lý chuyện ngày hôm nay cho tôi, ngay lập tức!” Nâng tay, nắm lấy bản công tác bàn vào trong lòng bàn tay, vò nát, mang theo tia cảm tình nào, quăng vào thùng rác.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 51 MĨ NAM THẦN BÍ.

      Từ trước đến nay, cho dù người ngoài có đánh giá như thế nào nữa, Thừa Duẫn vẫn để ý. tại bởi vì câu của Vận Nhi, lại chết tiệt tự dưng đâm ra hoài nghi bản thân mình. Tô Ân Huệ sao? Xem ra, phải nhanh chóng hành động.

      Tô Vận Nhi ra khỏi văn phòng, khuôn mặt tràn ngập phẫn nộ, đôi bàn tay chống bên hông, thẳng về phía thang máy trước những ánh mắt ngạc nhiên. Khi lướt qua Vu Nhuế, ánh mắt Vận Nhi khựng lại vài giây, rồi nhanh chóng nhìn chỗ khác. Thừa Duẫn biết hưởng thụ, bên người lúc nào cũng có người đẹp kề cận. Haizz, khinh bỉ càng thêm chán ghét. mở to cặp mắt nhìn trừng trừng vào những con số bảng thang máy dần dần tăng lên, cuối cùng cũng dừng lại ở số chín mươi chín.

      Vận Nhi chuẩn bị bước vào, đột nhiên cảm giác có cơn gió ớn lạnh thổi qua. Vận Nhi ngẩng đầu lên, lập tức như bị ngã vào cái hồ sâu thẳm lạnh cóng. Vận Nhi cảm thấy khó thở, nhìn thấy hai người đàn ông đẹp trai như thiên thần trước mắt, mặt lạnh lùng lại toát ra tà khí làm người ta sợ hãi. Vận Nhi cảm giác được, những người này có hơi thở lạnh lẽo giống như mùi vị người Thừa Duẫn.

      Tiêu Trác nhìn Vận Nhi đứng trước mặt, gỡ kính râm mặt xuống, đôi mắt xếch hơi nheo lại như đánh giá, chân bước tới, khoát cánh tay lên vai Vận Nhi :"Người đẹp,tới tìm tổng giám đốc Âu à?”

      Vận Nhi bị khuôn mặt gian tà này dọa giật mình, lúc này, Nam Cung Thần đứng sau lưng Tiêu Trác nhìn thấy Vận Nhi, khoé miệng cong lên nụ cười trêu chọc. Bước lên vài bước, ngăn cách Vận Nhi và Tiêu Trác, nhiệt tình giới thiệu:"Hỏa Diễm (biệt danh), ấy là em của Tô Ân Huệ đó.”

      Nghe giọng điệu tự tin này, Vận Nhi nghiêng đầu, kinh ngạc nhìn về phía hai khuôn mặt tuấn tú nhưng đối lập nhau kia. Bọn họ, có quan hệ gì với Âu Thừa Duẫn?

      “Sao?” Ánh mắt Tiêu Trác lộ vẻ sửng sốt, sau đó liếc liếc đánh giá Vận Nhi thêm lần nữa, gật gật đầu như có ý tán thưởng, rồi nở nụ cười mê hoặc lòng người, giơ tay ra bắt lấy tay Vận Nhi :"Chị dâu, tôi tên là Tiêu Trác.”

      Hả……chị dâu? Vận Nhi cũng có chút ngạc nhiên, ánh mắt hoài nghi ngừng đảo quanh người Tiêu Trác và Nam Cung Thần. Vì lịch , bắt lấy bàn tay Tiêu Trác đưa ra, cảm nhận được trận nhiệt nóng kỳ quái xâm nhập cơ thể. Trực giác cho Vận Nhi biết, hai người đàn ông đứng trước mặt rất nguy hiểm.

      “Thừa Duẫn ở trong văn phòng, tôi xin phép trước.” Vận Nhi cụp mắt, rút lại bàn tay bị Tiêu Trác nắm, nhưng ta càng nắm chặt hơn, giằng co chốc, Tiêu Trác thu vẻ kinh sợ của Vận Nhi vào đáy mắt, nheo nheo mi, nhếch miệng cười thần bí, rồi chợt buông lỏng tay. Vận Nhi được thả tự do vội vàng chạy vào thang máy, cánh cửa ngăn cách và hai người đàn ông kì lạ đó. lúc lâu sau vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.

      “Cũng tệ, chị em Tô gia quả nhiên phải như những phụ nữ bình thường.” Giọng Tiêu Trác cợt nhả, vẻ mặt bất cần đời nhìn theo bóng dáng Vận Nhi dần dần mất. Sau đó cùng Nam Cung Thần đến văn phòng tổng giám đốc SK.

      lâu gặp, Vu Nhuế đại mỹ nhân.” Tiêu Trác hào phóng gửi cho Vu Nhuế đứng chuẩn bị tư liệu nụ hôn gió, làm Vu Nhuế đỏ mặt thẹn thùng. ta biết Tiêu Trác của tập đoàn tài phiệt Tiêu Thị và Nam Cung Thần của tập đoàn Hòa Nam Cung có quan hệ rất mật thiết với Âu Thừa Duẫn.

      Lịch nở nụ cười tươi hết cỡ với Tiêu Trác và vẻ mặt thờ ơ lạnh lùng của Nam Cung Thần, Vu Nhuế gật gật đầu:"Tổng giám đốc Tiêu, tổng giám đốc Nam Cung, tổng giám đốc Âu ở trong văn phòng.”

      “Tôi bao nhiêu lần rồi Lôi Sát, đừng trưng ra vẻ mặt giống bị mất sổ gạo như vậy, người đẹp đều bị dọa chạy mất cả.” Tiêu Tổng nhích tới gần bên cạnh Nam Cung Thần, cười cười . Nam Cung Thần quay lại nhìn Tiêu Trác với con mắt châm biếm. Tiêu Trác là nhân vật khác người, Nam Cung Thần cũng là nhân vật khác người.

      “À, tôi biết chỉ cần mình tiểu công chúa của nhà thích là đủ rồi, khi nào rảnh cho tôi diện kiến tiểu công chúa ?” Tiêu Trác dừng chân lại, tay mở cửa văn phòng tổng giám đốc, vừa dứt câu với Nam Cung Thần, bọn họ lọt vào tầm mắt của Âu Thừa Duẫn.

      ________________________________________________________

      PS: Lục Thiếu muốn giải thích cho mọi người chút, tổng giám đốc Âu Thừa Duẫn của SK (Tà thần). Tiêu Trác của tập đoàn tài phiệt Tiêu Thị (Hỏa Diễm), Nam Cung Thần của tập đoàn Nam Cung (Lôi Sát). Mẫn Thiên Hữu của tập đoàn Thiên Thừa Thiểu Đông (Tu La). Đều là những phần tử của giáo phái Địa Ngục Môn, những tên hiệu trong dấu ngoặc là danh hiệu của bọn họ,(bọn họ cùng xuất ra ở chương thứ năm), Lục Thiếu có dự định viết truyện về từng người trong bọn họ,dựng thành series,bộ truyện này có bốn tập, tập này về Tà thần Âu Thừa Duẫn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 52: Đàn ông là độc dược.

      Nam Cung thần thèm chấp Tiêu Trác, vẫn còn nghĩ đến bé bướng bỉnh kia, khuôn mặt tuấn tú khó đăm đăm của chợt lên vẻ trìu mến khác lạ, như là thương như là tiếc nuối còn mang đậm vẻ quyến luyến. Tiểu công chúa, đúng vậy, bé là tiểu công chúa của .

      Đột nhiên thân thể Tiêu Trác di động, chuẩn xác nén được vật cứng bay tới từ hướng đối diện, nhưng gần như ngay lập tức, chỉnh đốn lại được dáng vẻ phong độ vốn có, khuôn mặt đẹp trai xẹt qua tia nhìn khi dễ: "Tôi chút sáng ý gì, lần nào cũng dùng có mối chiêu này." tiếng vỗ bàn cái bộp phát ra từ phía Thừa Duẫn. Tiêu Trác nhìn đôi mày cau lại của người đàn ông ngồi ghế xoay, giống như có chút bất mãn.

      Từ trước đến nay người ra vào tùy ý văn phòng của chỉ có mỗi nhóm em thân thiết này, bây giờ, dường như phải bổ sung thêm cả Tô Vận Nhi. Thừa Duẫn nhếch môi, nụ cười nửa miệng cong lên đẹp, ngón tay thon dài xoa xoa chiếc cằm cương nghị. Bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, Tiêu Trác thẳng tới trước mặt Thừa Duẫn, tì nửa phần thân lên mặt bàn, nở nụ cười xấu xa: "Tà Thần, vừa rồi lúc lên đây tụi này có gặp qua chị dâu, ánh mắt tốt nha, em so ra còn đẹp hơn cả chị."

      "Shut up." Ánh mắt lạnh lẽo của của Thừa Duẫn xẹt qua tia bực bội. đột ngột đứng bật dậy, bộ âu phục được may khéo léo càng tôn thêm dáng người cao lớn của : "Tô Ân Huệ, ai cũng đừng nghĩ thay thế được ấy." Nhớ lại việc kia, Thừa Duẫn lại rơi vào vực thẳm đau khổ. Hai tay bóp chặt, căm hận nện lên mặt bàn mắt gườm gườm nhìn Nam Cung Thần ngồi sô pha. Tiêu Trác vỗ vỗ vai , tỏ như hiểu thấu : "Tôi biết cố chấp của là may mắn hay là bất hạnh nữa."

      Tô Ân Huệ là cấm kỵ của Thừa Duẫn, cho dù có là Tô Vận nhi cũng thể so sánh cùng ấy. Cho dù bọn họ là chị em ruột. Thừa Duẫn thêm, thẳng tới quầy bar lấy ly có chân dài, rót vào dung dịch màu đỏ, là loại rượu đỏ Rafact năm 1787, mùi rượu thơm dịu lan tỏa khắp văn phòng, cuốn hút. Thừa Duẫn ngồi nghiêm chỉnh ghế, chất lỏng màu đỏ kia từ từ chảy xuống yết hầu , thấm tận tâm can. Hương vị ngọt ngào nền lời, hương vị như ảo giác trong miệng, lưu luyến đọng lại cả hồi lâu. Nới lổng cà vạt, khả năng khống chế của Thừa Duẫn rất tốt, đặt ly rượu xuống, đôi tay nhàn nhã đặt tay ghế sô pha, quan sát Nam Cung Thần thưởng thức loại rượu cực phẩm. biết mục đích hôm nay bọn họ đên đây: "Bên Tu La có chuyện gì à?"

      Ngày Thừa Duẫn về nước gặp Mẫn Thiên Hữu ở sân bay, lần này cậu ta phải xử lý chỉ chuyện cá nhân, còn có nhiệm vụ phải thực .

      "Lần trước có qua chuyện Blue Diamond cuối cùng cũng xuất , người của bọn mình bên Tu La có liên lạc với chúng ta, nhưng trước đó, dường như ấy gặp ít việc phiền phức." Trong đáy mắt tối đen u của Nam Cung Thần mang theo u buồn. Nhưng cũng rất nhanh nó tan biến mất, đối với em của mình, từ trước đến nay luôn tuyệt đối tin tưởng.

      Thừa Duẫn gật đầu, cánh tay xoa xoa chính giữa cặp chân mày, phát Tiêu Trác đứng ở cửa sổ nhìn xuống lầu, ngắm phong cảnh, từ chỗ cậu ta đứng có thể thấy được mọi vật ở dưới đất.

      Thừa Duẫn đứng dậy, bước tới nhìn theo hướng ánh mắt của Tiêu Trác, ở dưới, bóng dáng màu trắng dần dần biến mất.

      "Có lẽ, nên liên lụy tới ấy." nghiêm túc khó gặp lên gương mặt Tiêu Trác, nhìn thẳng Thừa Duẫn khi những lời này, tuy rằng chỉ mới gặp mặt lần, nhưng biết, kia rất đơn thuần, nên bị nhúng chàm bởi thâm trầm phức tạp của Thừa Duẫn. Tuy lúc này chưa nhưng xa ngày nào đó.

      " muộn rồi." Suy nghĩ của Thừa Duẫn như bị nhiễu loạn. Từ lúc Tô Vận Nhi thay thế Tô Ân Huệ bước vào cuộc sống của , nhất định đó là vận mệnh. Chính ta tự nhảy vào vòng lốc xoáy này.

      Người ta thường đàn bà đẹp là loại thuốc phiện, hễ dính tới nhất định bị nghiện. Mặc dù biết mình bị trúng độc, nhưng cũng như con thiêu thân lao đầu vào lửa. Âu Thừa Duẫn kia, cũng là loại độc vật, hễ sa ngã trong tình với , nhất định rất thống khổ. Tô Ân Huệ, chính là ví dụ.
      Last edited by a moderator: 1/2/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :