1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Luyến Tình - PN tổng hợp

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 2

      “Bại hoại, thả ta xuống! Trịnh Quân nhanh tới cứu ta!” Chu Tình bên cào mặt , bên kêu to. “Tiện nhân, cũng dám cào lão tử!” Kẻ bắt cóc bắt lấy tay cậu, hung ác mắng: “Còn dám lộn xộn, lão tử liền mổ bụng của ngươi, đem tiểu tạp chủng lôi ra.”
      Nghe vậy, Chu Tình dám lại lộn xộn, rất sợ thương tổn đứa , gắt gao bảo vệ bụng, nước mắt chảy ra hốc mắt. Trịnh Quân chết tiệt chạy đâu rồi, mau lại đấy cứu cậu!
      Kẻ bắt cóc ôm Chu Tình thẳng, tới cái hang núi, đem Chu Tình đặt mặt đất, ghé vào người cậu, hôn mặt của cậu. “Người đẹp, tại chúng ta tới sung sướng ! Ta nhất định hơn ông xã của ngươi, càng làm cho ngươi thoải mái!”
      “Cút ngay! Trịnh Quân ngươi ở đâu, mau tới cứu ta, Trịnh Quân. . .” Chu Tình đấm đá loạn xạ, nhưng là công kích của đối với kẻ bắt cóc chút cũng có ích.
      “Bé cưng, ngươi cứ dùng sức phản kháng , ngươi càng phản kháng, ta càng hưng phấn!” Kẻ bắt cóc cười dâm đãng, xoa nắn vú Chu Tình bởi vì mang thai lớn lên ít, thân thể Chu Tình bị Trịnh Quân dạy dỗ đặc biệt mẫn cảm, cậu khỏi rên rỉ ra tiếng.
      là lẳng lơ phóng túng, mới sờ ngươi vài cái, phía dưới ngươi liền ướt! Xem ra nam nhân của ngươi nhất định rất “ thương” ngươi!” kẻ bắt cóc thò tay sờ hoa huyệt Chu Tình, phát vậy mà chỗ đó chảy ra mật dịch.

      “Bại hoại, đừng đụng. . . Ah──” Kẻ bắt cóc đột nhiên nắm hoa hạch Chu Tình, hung hăng kéo chút, làm cho Chu Tình vừa đau vừa thích.
      “Người đẹp, ngươi yên tâm, hôm nay lão tử nhất định thương ngươi tốt, cam đoan qua đêm nay, ngươi quên nam nhân của ngươi, khăng khăng mực theo sát lão tử, mỗi ngày xin lão tử thao ngươi!” Kẻ bắt cóc cúi đầu mút đầu vú Chu Tình, hai tay chơi đùa hoa huyệt Chu Tình, còn vói vào hoa huyệt hai ngón tay ở bên trong đâm chọc chơi đùa.
      “Ah ah. . . đau, ngươi mới có lợi hại hơn ông xã ta, ta chết cũng quên ông xã, ngươi ngay cả đầu ngón chân của cũng thua kém!” Chu Tình liều mạng nhịn xuống khoái cảm người ngừng truyền đến, mắng.
      “Chờ ngươi nếm tư vị lão tử, liền lời như thế!” Kẻ bắt cóc hình như thực tức giận, nâng lên chân Chu Tình, lại đồng thời vào hai ngón tay ở trong hoa huyệt đâm chọc. Kẻ bắt cóc kỹ xảo đặc biệt cao siêu, rất nhanh đem hoa huyệt chọc đến ướt đẫm, đằng sau cúc huyệt cũng liền cũng bắt đầu ướt, ra dịch ruột non trong suốt.
      “Lỗ đít ngươi cũng chảy nước, có phải hay nam nhân của ngươi còn chơi cả lỗ đít ngươi a!”
      Tiếng nam nhân cười mỉa, làm cho Chu Tình thẹn đến muốn chui xuống đất, nước mắt càng chảy càng dữ, đáng xấu hổ! Cậu thế nhưng bị nam nhân xa lạ đụng chạm, cũng có cảm giác, cậu thực xin lỗi Trịnh Quân! Cậu quá dâm tiện hạ lưu!
      Kẻ bắt cóc tò mò mà vói ngón tay tiến vào cúc huyệt, tay mới vào chút, cúc huyệt lập tức giống như cái miệng nhắn hé ra, găt gao mút tay , đem ngón tay toàn bộ hút vào, làm cho kẻ bắt cóc kinh ngạc vô cùng.
      “Bé lẳng lơ, nam nhân của ngươi rốt cuộc bình thường là như thế nào chơi ngươi? Thế nhưng cho ngươi đói khát thành như vậy!” Kẻ bắt cóc tò mò hỏi.
      “Ngươi ra ngoài! Chỗ kia chỉ có ông xã ta được chạm vào, ngươi nếu ra ngoài, ta liền cắn lưỡi tự sát!” Chu Tình khóc kêu lên, hai cái tiểu huyệt của cậu kịch liệt mà mấp máy,hy vọng có cái gì đó lớn hơn nữa cắm vào.
      “Ái chà! Xem ra ngươi ông xã, thế nhưng còn muốn vì thủ thân như ngọc đây này!” Kẻ bắt cóc châm biếm mà cười ha ha. “Ngươi càng như vậy, lão tử lại càng muốn làm ngươi!” Hai ngón tay tách ra tiểu huyệt bắt đầu đâm chọc, hơn nữa mỗi lần đều hướng hoa tâm Chu Tình đâm vào. Chu Tình sướng đến mức ngón chân đều cong lại.
      “A a. . . ừ a. . .” Tuy rằng Chu Tình cắn môi, để cho mình kêu lên dâm đãng, nhưng cảm giác sung sướng vẫn là làm cho tiếng rên rỉ theo mũi cậu phát ra.
      “Lỗ đít ngươi cùng dâm huyệt là cực phẩm, ngón tay lão tử đều bị ngươi mút chặt*Nam nhân của ngươi hạnh phúc, thậm chí có bà xã dâm tiện như vậy.” Kẻ bắt cóc bên lấy ngón tay thao làm Chu Tình, bên nhục nhã cậu, làm cho Chu Tình hận thể liều chết để quên .

      Tuy rằng có ánh sáng, nhưng tên bắt cóc chỉ dùng tay thôi cũng có thể cảm giác được dưới thân mình là vưu vật mê chết người, nghe tiếng rên rỉ thẹn thùng của cậu, cự lọng phía dưới của tên bắt cóc sớm bồn chồn. Cuối cùng, y chịu nổi, rút ngón tay ra, thắt lưng động cái liền vào.
      Chu Tình vừa muốn cắn lưỡi tự sát , lại cảm giác được vật thô to quen thuộc, cậu khỏi kinh ngạc. Độ lớn này, cậu rất quen thuộc. Người này phải là…
      Tên bắt cóc biết Chu Tình nghi ngờ, xoay người để cho Chu Tình ngồi người, bắt lấy vòng eo mảnh mai của Chu Tình, điên cuồng mà đỉnh lên “Sướng quá, tiểu huyệt của người là cực phẩm trong cực phẩm, nó thế nhưng ngừng hút lấy ta, muốn cho lão tử làm sâu hơn chút.”
      “A a… Trinh Quân, ngươi chết !” Chu Tình bỗng nhiên túm lấy tóc kẻ bắt cóc, hung hăng cho y cái tát.
      Kẻ bắt cóc ngẩn người, liền dừng lại. Cậu phát ? thể nào! ràng đè thấp tiếng , cậu nhận ra mới đúng.

      “Hỗn đản, vương bát đản, ngươi sao có thể đối ta như vậy? Ta ghét ngươi!” Nam nhân ngừng lại làm cho Chu Tình biết mình đúng, tên bắt cóc háo sắc từ đâu nhảy ra cho mình chạy trốn chính là Trịnh Quân. Nghĩ đến Trịnh Quân thế nhưng lại trêu đùa cậu như vậy, Chu Tình hận thể ăn thịt .
      Chu Tình rời khỏi cự long của Trịnh Quân, đứng lên muốn , lại bị Trịnh Quân kéo lại, ôm chặt vào trong lòng “Cục cưng, ta sai rồi, đừng tức giận!”
      Thanh quen thuốc khiến cho Chu Tình càng thêm tức giận “Thả ra, ta về sau quan tâm ngươi, ngươi phải người, thế nhưng lại làm ta sợ như vậy!” Chu Tình vừa khóc vừa loạn đánh ở người .
      Trịnh Quân đốt nến lên, sơn động tối tăm nhất thời sáng lên, nhìn khuôn mặt đẹp trai tuấn kia, Chu Tình tức giận tát . “Ngươi sao có thể làm chuyện như vậy? Ngươi có biết vừa rồi ta sợ như thế nào ? Ta nghĩ chính mình gặp người xấu!”

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 3


      “Vừa rồi lúc ta quay lại, nhìn thấy ngươi chạy đến, ta nhất thời ham chơi liền giả vờ làm bắt cóc muốn dọa ngươi, nhưng ngươi rất mê người, khiến ta nhịn được muốn ăn ngươi!” Trịnh Quân cười xấu xa, thành .
      “Đồ dâm ma, ban ngày chơi còn đủ hay sao, buổi tối còn làm như thế này.” Chu Tình khóc càng thương tâm, cậu sao lại thích tên ác liệt như vậy.
      “Bảo bối, thực xin lỗi! Ngươi rất đáng , khiến cho người ta nhịn được muốn khi dễ ngươi! Nếu muốn trách hãy tự trách mình vì sao lại đáng như vậy, ta vô tội, đều do tiểu đông tây ngươi dụ dỗ ta phạm tội!” Trịnh Quân vô sỉ đổ lỗi cho Chu Tình.
      “Ngươi vậy mà lại những lời này, đáng giận! Ta phải về nhà, ta muốn ly hôn!” Chu Tình bị chọc tức, cậu tại hoài nghi liệu cậu ? Gần đây chỉ biết khi dễ cậu nhiều ở giường, căn bản quan tâm cậu có thai. Có lẽ đối với Trịnh Quân, cậu cái gì cũng phải, chỉ là món đồ chơi tùy tiện cho phát tiết mà thôi.
      “Bảo bối, ta sai rồi, tha cho ta ! Ta lần sau dám nữa!” Trịnh Quân biết chính mình đùa quá trớn rồi, vội vàng xin lỗi.
      “Ngươi căn bản ta, nếu ngươi ta, ngươi chỉ biết tra tấn ta, khi dễ ta cả ngày, ngươi căn bản là ta!” Chu Tình ai oán lên án.
      “Tiểu đông tây, ngươi sao có thể như vậy, ta ngươi sao có thể cùng ngươi kết hôn?” Nghe như thế, Trịnh Quân tức giận.
      “Nhưng ngươi vì sao chỉ biết mỗi ngày đùa ta, chú ý ta là người có thai, chỉ biết ngừng làm!” Chu Tình đỏ mặt mắng.


      “Bà xã, ta oan uổng a! Ta làm như vậy hoàn toàn là bởi vì quan tâm ngươi, đau lòng ngươi! Ngươi biết bảo bảo phải từ nơi này sinh ra sao?” Trịnh Quân hỏi.
      Chu Tình lắc đầu, Trịnh Quân kéo chân cậu ra, chỉ vào hoa huyệt đạo của cậu: “Bảo bảo phải từ nơi này ra, ngươi xem ngươi nơi này quá bé, bảo bảo lớn như vậy, ta đương nhiên phải thừa dịp tại tranh thủ thời gian giúp ngươi khuếch trương, đem hoa huyệt làm lớn ra chút, như vậy về sau ngươi sinh bảo bảo mới đau!”
      “Bảo bảo phải từ nơi này sinh ra sao?” Chu Tình nhìn mình hoa huyệt khẩu* nho , khỏi có chút sợ hãi. Bảo bảo lớn như vậy, làm sao có thể từ nơi này ra.

      “Đương nhiên, chẳng lẽ ngươi có đọc sách sao? Ta chính là nhìn nhiều sách loại này, ngươi xem ngươi là người song tính, chỗ kia vốn hơn so với nữ nhân bình thường, nếu thường xuyên cùng ngươi làm, đem nơi đó của ngươi làm lớn chút, bảo bảo sao có thể từ nơi ấy ra.” Trịnh Quân đem chính mình rất vĩ đại, cái gì cũng là vì Chu Tình mà suy nghĩ.
      Chu Tình căn bản biết mình bị lừa, cảm động vô cùng, còn ôm cổ Trịnh Quân, hổ thẹn mà cùng hẳn xin lỗi: “Ông xã, thực xin lỗi, ta hiểu lầm ngươi !”
      sao! Ngươi biết ông xã có nỗi khổ tâm tốt rồi!” Trịnh Quân phi thường “khoan hồng độ lượng.”
      “Ông xã, chúng ta mau làm nhanh lên ! Còn có tháng nữa chính là dự tính ngày sinh, chúng ta phải nắm chắc thời gian, mở rộng sản đạo**, làm cho bảo bảo về sau từ nơi này ra được.” Chu Tình này là bé ngốc đơn thuần, biết Trịnh Quân hoàn toàn hưu vượn, thế nhưng đến cưỡi người Trịnh Quân, chủ động nâng lên bụng đem Trịnh Quân phân thân thô to nuốt vào.


      “Tốt!” Trịnh Quân sửng sốt chút, ánh mắt đều cong lên cười, bé cưng của rất đáng ! “Cục cưng, chính ngươi động như vậy càng có thể khuếch trương hoa huyệt ngươi!” Nam nhân cười gian .
      Bé thỏ trắng ngoan ngoãn gật đầu, ngốc nghếch mà đong đưa lên xuống, dùng hoa huyệt chính mình làm Trịnh Quân, Trịnh Quân hôn môi đỏ mọng của cậu, vân vê chơi đùa cặp vú lắc lư ngừng trước mắt. đồng thời còn duỗi ba ngón tay cắm vào chơi đùa cúc huyệt cậu, làm cho Chu Tình kêu phóng đãng vang vọng hang núi.
      “A. . . ông xã, quá thích. . . ừ, ta ngươi nhất! Ngươi lại dùng lực điểm. . .”
      “Ta cũng ngươi, bé thỏ trắng của ta. . . ta dùng sức hảo hảo thương ngươi. . .” Trịnh Quân ôm cậu, hung ác mà va chạm hoa tâm cậu.
      “A. . .” Chu Tình đột nhiên cảm giác được bụng tựa như quặn lại, đau đớn vô cùng, sắc mặt trắng như giấy, đầu mồ hôi lạnh chảy ròng.
      “Cục cưng, làm sao vậy?” Chính là làm hăng say Trịnh Quân phát cậu bình thường, lập tức dừng lại, lo lắng hỏi han.
      “Bụng ta đột nhiên đau quá!” Chu Tình đau đến khóc lên.
      “Cái gì? phải là muốn sinh chứ!” Nghe vậy, Trịnh Quân kêu to, vội vàng rời thân thể Chu Tình, mặc xong quần áo, ôm Chu Tình hướng trong xe quay về.
      “Cục cưng, ngươi kiên nhẫn chút, ta lập tức đưa ngươi bệnh viên!” Trịnh Quân xoa xoa mồ hôi mặt Chu Tình, nhảy lên khởi động xe, hướng đến bênh viện gần đây. nhớ cách nơi này hơn mười dặm có trấn , nơi đó hẳn là có bệnh viện. Mẹ nó, dự tính cách ngày sinh phải còn có hơn tháng sao? Như thế nào tại liền sinh.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      《 luyến Tình 》 phiên ngoại hợp tập : 《 cha mẹ thân thiết trò chơi 》



      Vệ thị vợ chồng biết con mình sắp sinh lúc này nằm giường nước xa hoa, mảnh vải che thân mà dây dưa cùng chỗ.
      “Cục cưng, vú của ngươi xinh đẹp, vừa to lại vừa chắc! Mê chết ta rồi!” Vệ Nhật Thanh đặt ở người Chu Nhã, bú liếm lấy bộ ngực trắng nõn của , còn dùng ngón tay đùa bỡn nhũ hoàn bạch kim đầu ngực đào.
      “Ưm… Đừng làm vậy, có cảm giác!” Chu Nhã nhịn được kiều lên tiếng, hai đầu ngực của đều có nhũ hoàn bạch kim khảm kim cương.
      “Nhã Nhi, ngươi còn nhớ ? Nhũ hoàn này là quà sinh nhật mười sáu tuổi ta tặng ngươi, cũng là ta tự tay đeo lên cho ngươi!” Vệ Nhật Thanh dùng răng khẽ cắn núm vú đỏ tươi, lại khiến cho núm vú hồng như đào đứng thẳng dậy, càng thêm xinh đẹp mê người.
      Chu Nhã làm sao nhớ , ngày đó tất cả mọi người đều tặng những món quà phi thường quý giá, mà tên hỗn đản này lại lừa đến biệt thự, đeo vào cho hai cái nhũ hoàn này, còn tự cao tự đại tuyên bố là của y rồi.
      “Cục cưng, ta cảm thấy rất hứng thú, ngươi đeo hai nhũ hoàn này, như thế nào cho con chúng ta uống sữa?” Vệ Nhật Thanh cười xấu xa hỏi, càng thêm dùng sức cắn duyện núm vú mẫn cảm, càng khiến cho Chu Nhã có cảm giác.

      “Ngươi đem chỗ này của ta biến thành như vậy, ta làm sao có thể cho uống được, ta chỉ cho uống sữa bột!” Sau khi tha thứ nam nhân, Chu Nhã thiếu lạnh lùng bình thường, trung thực trả lời.
      như vậy ở đây chi có ta là người duy nhất chạm qua, cũng là người duy nhất nếm qua! Ta cao hứng!” Nam nhân lập tức hoan hô giống như đứa bé, nào còn có bộ dáng ác ma lãnh huyết ở thương trường. Ôm bộ ngực của Chu Nhã vừa hôn lại vừa đùa bỡn, ở lưu lại vô số hôn ngân màu hồng.
      “A a… chút! Ưm…” Chu Nhã ôm đầu , thoải mái ngẩng đầu rên rỉ, khuôn mặt diễm lệ lên nét tình dục.
      “Bảo bối, ta rất ngươi! Để cho ta hảo hảo ngươi!” Nghe tiếng rên rỉ đầy kiều của bà xã, Vệ Nhật Thanh kích động vô cùng, hôn từ ngực xuống, lướt qua rốn trắng như tuyết, tiếp đến phần dưới bụng, cầm lấy phân thân đứng lên.
      Đúng vậy, là nam nhân mới có phân thân, nguyên lai Chu Nhã giống như con mình đều là người song tính, đều đồng thời có được bộ phận sinh dục của nữ nhân cùng nam nhân, chỉ là Chu Nhã giấu diếm rất giỏi, ngoại trừ người có ai biết, kể cả con ruột là Chu Tình.

      “Cục cưng, ngươi nhạy cảm! Mới hôn ngươi vài cái, ngươi cứng rồi, màu sắc vẫn còn xinh đẹp như vậy!” Vệ Nhật Thanh liếm vài cái ở phân thân rất so với nam nhân bình thường, sau đó ngụm nuốt vào trong miệng, bắt đầu dùng sức mút.

      “A a…Vô lại, đừng lộng như vậy, ta bị ngươi hút chết rồi… A a ưm… Lại dùng lực hấp ta…” Vệ Nhật Thanh khẩu kĩ lợi hại vô cùng, giống như muốn đem tủy não của Chu Nhã hút ra, Chu Nhã sướng đến mức thét lên, ôm chặt lấy đầu .
      Nghe bà xã kêu đến thoải mái như vậy, nam nhân mặt tràn đầy đắc ý, càng thêm ra sức hầu hạ lão bà, Chu Nhã rất nhanh liền nhịn được cao trào, tinh dịch màu trắng phun ra. Nam nhân có buông ra mà lại đem toàn bộ ngọc dịch nuốt xuống, đợi Chu Nhã bắn xong, còn đem bạch dịch dính mã nhãn liếm sạch .

      “Hương vị bà xã biến đắng rồi, nhất định là lâu rồi chưa quan hệ, mấy lần trước ngươi đều cho ta đụng ngươi, chỉ đồng ý cho ta chân giao!” Nghĩ lại lúc mới tìm được ái nhân, cho y đụng chỗ kín của , mỗi lần ân ái đều chỉ nguyện ý cùng chân giao, Vệ Nhật Thanh lại bụng oán trách.

      Rốt cục sinh bánh bao*

      “Vâng, là tiểu nhân sai! Lão bà đại nhân!” Vệ Nhật Thanh ở mặt Chu Nhã hôn hai cái, lúc kéo ra đôi chân dài trắng nõn của bà xã để vào điện thoại đặt ở bàn bỗng nhiên vang lên.

      Vệ Nhật Thanh vốn muốn nghe máy, nhưng mà điện thoại vẫn ngừng kêu, Vệ Nhật Thanh kiên nhẫn nghe điện, “Là ai? Cái gì? Tiểu Tình muốn sinh?”

      Chu Nhã ở bên cạnh vừa nghe vậy, lập tức ngồi dậy đoạt lấy điện thoại, “Trịnh Quân, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Ngươi cho ràng!”

      “Bá mẫu, Tiểu Tình muốn sinh, bọn ta ở tại bệnh viện Lâm Nam, các ngươi tới nhanh lên!” Đầu bên kia điện thoại, Trịnh Quân khoa trương kêu lên.

      “Ta biết, bọn ta lập tức tới ngay!” Chu Nhã cúp điện thoại, tranh thủ thời gian mặc quần áo, Vệ Nhật Thanh sớm mặc xong, hai vợ chồng liền lái xe chạy nhanh hướng tới bệnh viện.

      Ba tiếng sau, vợ chồng Vệ Nhật Thanh chạy tới bệnh viện liền thấy Trịnh Quân đứng ở ngoài phòng sinh.

      “Tiểu Tình như thế nào rồi?” Chu Nhã lạnh lùng hỏi thăm, tuy Trịnh Quân là con rể của rồi, nhưng vẫn thích Trịnh Quân.

      ở trong mấy tiếng rồi!” Tâm tư của Trịnh Quân đều nằm ở người Chu Tình, đối với thái độ Chu Nhã cũng để ý, cũng có bất kỳ hảo cảm nào đối với vị nhạc mẫu này cả.

      Lúc này, cửa phòng đột ngột mở ra, lúc bác sĩ ra, đám người Chu Nhã lập tức tới. Bác sĩ cười : “Là hai tiểu tử mập mạp, mẹ con đều bình an!”

      Trịnh Quân cao hứng đến mức ra lời, làm cha, hơn nữa còn là cha của hai hài tử. “Cảm ơn ngài, bác sĩ! Xin hỏi tại ta có thể vào xem bà xã của ta cùng hài tử ?”

      Vệ Nhật Thanh cùng Chu Nhã ở bên cạnh cũng rất cao hứng, bọn họ cũng làm ông bà ngoại rồi. nghĩ tới hai người còn chưa bốn mươi tuổi có hai đứa cháu ngoại, đúng là việc làm cho người ta vô cùng cao hứng.

      “Đương nhiên có thể! Mọi người vào !” Bác sĩ cười gật đầu.

      Trịnh Quân cùng hai vợ chồng Vệ Nhật Thanh lập tức chạy vào phòng sinh, chỉ thấy Chu Tình sắc mặt tái nhợi, mặt tràn đầy mồ hôi, nhưng khóe môi lại vẽ lên nụ cười hạnh phúc. Y tá đứng ở cạnh giường ôm hai đứa bé đáng trong ngực.

      “Cục cưng, vất vả ngươi rồi!” Trịnh Quân ngồi giường, cầm lấy tay Chu Tình, kích động .

      “Đem hài tử ôm đến ta nhìn xem!” Chu Nhã cũng rất kích động, ý tá liền đem hài tử đưa cho .

      “Bộ dạng đáng , rất giống Tình Nhi khi còn !” Vệ Nhật Thanh vui vẻ đùa giỡn khuôn mặt nhắn đỏ rực của bảo bảo, mặt tràn đầy nụ cười từ ái.

      “Ta xem xem!” Trịnh Quân đối với con của mình tràn đầy chờ mong cùng tò mò, từ trong vòng tay của Chu Nhã ôm lấy đứa bé, nhíu mày. “Xấu như thế này, vừa gây lại vừa , giống như hai con khỉ vậy!”

      Những người khác lập tức vẻ mặt hắc tuyến (==|||), Chu Tình ngượng ngùng đánh ông xã cái, “Đồ ngốc, trẻ em khi mới sinh ra đều như vậy, về sau trở nên xinh đẹp!”

      vậy à? Đúng rồi, con của ta khẳng định là xinh đẹp nhất! Hai tên tiểu tử thối, cho các ngươi tháng, nếu như dám xinh đẹp, lão tử lập tức đem ném cho chó ăn, có hiểu ?” Trịnh Quân rất hung ác mà đe dọa hai đứa con trai.

      Những người khác thiếu chút nữa té xỉu, Chu Nhã vẻ mặt hàn sương, sao có thể có loại con rể vừa ngu ngốc vừa bạo lực như thế này? càng ngày càng hối hận khi gả con cho Trịnh Quân rồi! Nếu như phải Vệ Nhật Thanh cười cười giữ chặt tay , an ủi , sớm cho Trịnh Quân quyền.

      “Bọn ta còn có việc, về trước!” Chu Nhã lạnh lùng với Chu Tình, chịu nổi việc cùng Trịnh Quân dưới mái nhà.

      “Được, các ngươi cẩn thận!” Chu Tình rất sợ mẫu thân, cho dù muốn mẫu thân lưu lại cũng dám , chỉ có thể thất vọng .

      “Nhạc phụ, nhạc mẫu, các ngươi thong thả!” Trịnh Quân mới làm cha vui đến mức bay lên trời, rảnh để ý xem Chu Nhã có tức giận hay .

      Chu Nhã mặt lạnh tức giận rời , Vệ Nhật Thanh với Trịnh Quân vài câu rồi nhanh chóng đuổi theo.
      “Cục cưng, khổ ngươi rồi!” Đợi mọi người , Trịnh Quân ôm hai bảo bảo đến trước mặt Chu Tình, ôn nhu hôn lên mặt cậu.

      “Ngươi định đặt tên hài tử là gì?” Chu Tình nhìn hai tiểu bại hoại tra tấn mình mấy tiếng, mặt là nụ cười hạnh phúc cùng ngọt ngào.

      “Ta sớm nghĩ kĩ rồi, gọi bọn là Trịnh Vô Địch cùng Trịnh Hùng! Ha ha, cục cưng, ta đặt tên hay ? Ta suy nghĩ lâu mới nghĩ ra!” Trịnh Quân cười ha ha.

      Chu Tình trợn mắt, tuy hai cái tên này hơi quê chút, nhưng cũng là chúc phúc của Trịnh Quân với hai đứa bé, coi như đủ tư cách !
      “Ta mệt mỏi quá, ta muốn ngủ chút!” Khổ cực suốt đêm, Chu Tình cực kì mệt mỏi.

      “Được! Ta ở đây cùng ngươi! Ngươi cứ ngủ !” Trịnh Quân hôn lên trán của cậu, buông hai bảo bảo ra, nằm bên cạnh Chu Tình, nhàng ôm lấy cậu, nhắm mắt cùng vào giấc mộng đẹp.

      Lúc này, mặt trời mọc lên, tia nắng sớm chiếu vào trong phòng, chiếu lên nhà bốn người, chúc bọn họ vĩnh viễn hạnh phúc…

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      《 luyến Tình 》 phiên ngoại hợp tập : 《 uống sữa nhớ 》

      Chương 1

      Chu Tình sau khi dỗ dành nhóm bảo bảo ngủ, đứng dậy mở ra cửa sổ bên ngoài nhìn lại, nét mặt xinh đẹp biểu lộ chút hạnh phúc mỉm cười. trung này màu xanh lam, đám mây này màu trắng, ánh mặt trời này ấm áp, trái tim cậu quả là ngọt ngào.
      Cậu tại phi thường phi thường hạnh phúc! Nhóm bảo bảo muốn hơn hai tháng, tuy rằng nhóm bảo bảo thực nghịch ngợm, như baba của bọn họ giống nhau, là chủ nhân siêu khó hầu hạ, nhưng so với baba bọn đáng hơn!
      đến Trịnh Quân, sắp giữa trưa, hẳn là sắp trở lại ! Nhớ tới người , nụ cười mặt Chu Tình càng sâu. Bây giờ là nghỉ hè, Trịnh Quân bị bố gọi vào công ty học tập, bố tính toán về sau đem công ty giao lại cho , vậy nên Trịnh đại thiếu gia tại thành người dân làm bình thường, sớm trải qua chín năm sống tự lập. Mà chính mình vì chăm sóc cục cưng muốn bị đuổi học, hoàn toàn thành gã chủ nhà bình thường.
      Cậu đối chuyện này chút oán hận cũng có, cậu vốn thích trường học, bây giớ có thể như mong muốn, cậu cầu còn được.

      Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng cửa mở, Chu Tình biết là Trịnh Quân trở lại, cao hứng mà chạy ra khỏi khòng ngủ, ra phòng khách nghênh đón người .
      Chu Tình vừa mới tiến ra phòng khách, liền nhìn thấy Trịnh Quân thân tây trang giày da, cậu săn sóc mà kéo qua bao công văn trong tay Trịnh Quân. “Vất vả rồi, mau ngồi xuống nghỉ ngơi!”
      Trịnh Quân kéo cà-vạt, mệt mỏi ngồi vào ghế sa lon tiếp nhận cộc nước Chu Tình đưa tới, uống hơi cạn sạch, phàn nàn : “Mệt chết ta, này dân công sở* phải là ngươi!”
      Chu Tình cho là đúng, khẽ cười cười, Trịnh Quân mỗi lần trở về đều phải lải nhải lần, Chu Tình muốn nghe qua lời này dưới trăm lần, bất quá Chu Tình vẫn là thực săn sóc giúp mát xa.
      “Hai con khỉ con kia đâu?” Trịnh Quân nhắm mắt lại, bên thoải mái mà hưởng thụ bà xã mát xa, bên hỏi.
      cùng ngươi bao nhiêu lần, bọn phải khỉ, bọn là tiểu bảo bối của chúng ta!”Chu Tình liếc mắt, bất đắc dĩ sửa lại cho đúng.
      “Ta nào có sai, ngươi xem bọn , xấu chịu được, vừa gầy lại vừa , giống khỉ giống cái gì?” Trịnh Quân cười .
      Chu Tình phản bác được, vậy mà đời có người con mình như khỉ, Trịnh Quân có hay nghĩ tới, nếu con là khỉ, vậy là bố bọn cũng chỉ là khỉ, quá ngu ngốc!
      “Vật , có phải hay ở trong lòng trộm mắng ta?” Chu Tình biểu lộ làm cho Trịnh Quân phi thường bất mãn, đem Chu Tình kéo vào trong lồng ngực, bộ dạng giả vờ tức giận hỏi.
      “Ta có!” Chu Tình vội vàng lắc đầu, trong lòng thất kinh Trịnh Quân làm sao biết cậu mắng .
      “Còn dám xạo, xem lão tư như thế nào trừng phạt ngươi!” Trịnh Quân đem lật người Chu Tình, nằm sấp đùi chính mình, bàn tay to “ba, ba” dừng ở cặp mông tròn vểnh đầy đặn xinh đẹp của Chu Tình.
      Trịnh Quân khí lực phi thường lớn, Chu Tình đau đến nước mắt trực rơi, đáng thương vội vàng cầu xin tha thứ: “Đau quá, xin ngươi đừng đánh!”
      “Biết sai hay ? Còn dám lại ở trong lòng trộm mắng ta?” Trịnh Quân lại đánh vài cái, hung ác hỏi.
      “Ta biết sai rồi, ta cũng dám. . . mắng nữa!” Chu Tình vội vàng gật đầu, trong lòng ủy khuất mà thầm mắng: đáng giận! Này đại phôi đản, khi dễ cậu, đợi các bảo bảo trưởng thành tốt rồi, đến lúc đó các bảo bảo có thể bảo vệ cậu!
      Được đáp án thỏa mãn, Trịnh Quân lúc này mới buông cậu ra, Chu Tình vuốt mông bị thương, ai oán mà đứng lên.
      tại ngươi trung thực cho ta biết, có hay thừa dịp lúc ta có ở đây, ra ngoài tìm nam nhân!” Trịnh Quân đem cậu ôm đến đùi, nâng chiếc cằm xinh đẹp của cậu lên chất vấn.
      “Ngươi bậy bạ gì đó, ta sao có thể làm loại tình này.” Chu Tình có điểm tức giận kêu lên, này bại hoại biết mình chỉ có người là , còn hỏi loại vấn đề này.
      “Ngươi có? Ta tin, ta muốn tự thân kiểm tra qua mới yên
      tâm!” Trịnh Quân đương nhiên biết Chu Tình có, là cố ý. cười tà, hai bàn tay to vói vào trong quần áo Chu Tình, hướng vú cậu sờ, thế nhưng phát Chu Tình có mang áo lót.
      “Ai nha! Ngươi này lẳng lơ, thế nhưng mặc nịt ngực, vì cái gì mặc nịt ngực, có phải hay vừa rồi mới bị nam nhân làm qua?” Trịnh Quân kéo xuống quần áo của cậu, dùng sức vân vê chơi đùa hai bên vú đầy đặn.
      “A. . . Ô ân. . . Ta vừa rồi mới cho nhóm bảo bảo ăn sữa, cho nên có mặc. . . A. . . Đừng lộng. . .” Từ khi sinh con, vú Chu Tình liền đặc biệt mẫn cảm, cậu khỏi rên rỉ ra tiếng.
      “Cái gì? Ngươi thế nhưng cho hai con khỉ kia ăn sữa của ngươi, ta phải sữa của ngươi chỉ có thể cho mình ta ăn, cho bọn họ ắn sữa bột sao?” Trịnh Quân lật tức mặt biến sắc, nổi cáu mà dùng sức nắm hai bên núm vú đáng giống như đào màu đỏ. Chu Tình đau đến kêu to, đồng thời hai dòng sữa màu trắng ngà bắn ra, vừa vặn bắn ở khuôn mặt tuấn tú của Trịnh Quân.
      “Ô. . . đau quá, mau thả ra!” Chu Tình khóc , Trịnh Quân này đại biến thái thế nhưng đoạt sữa con mình ăn, còn đồng ý cậu cho con ăn sữa mẹ, cậu đánh phải thường xuyên thừa dịp Trịnh Quân làm ở nhà, trộm cho con ăn sữa.
      “Ta gần đây sữa của ngươi như thế nào càng ngày càng ít, ra bị hai xú tiểu tử ăn vụng!” Trịnh Quân nhưng nỡ lãng phí dịch sữa thích nhất, lấy tay quệt xuống sữa dính mặt đưa tới miệng bú liếm, hành động như vậy nên lời tục tĩu.
      “Tiểu tiện nhân, ngươi cũng dám nghe lời ta, đem sửa của ta trộm cho người khác ăn, ngươi muốn ta như thế nào trừng phạt ngươi?” Trịnh Quân buông ra núm vú sắp niết đến biến dạng, tà ác mà cười lạnh .

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      《 luyến Tình 》 phiên ngoại hợp tập : 《 uống sữa nhớ 》

      Chương 2


      Nghĩ đến Trịnh Quân từng trừng phạt chính mình như thế nào, mặt Chu Tình đỏ bừng, hôm nay nhất định bị Trịnh Quân làm cho xuống giường được rồi, Chu Tình vừa sợ hãi lại vừa chờ mong.
      “Vừa rồi ngươi uy hai đứa như thế nào, tại làm lại như thế cho ta.” Trịnh Quân trong mắt lóe ra dâm quang.
      Chu Tình biết cậu nếu như nghe theo lời Trịnh Quân, nhất định tăng hình phạt, nhưng nếu như nghe theo lời rất xấu hổ!
      Chu Tình ngượng ngùng đứng dậy, khuôn mặt đỏ lên, ngốc ngốc ôm lấy đầu Trịnh Quân, đem hai khỏa đào đỏ tươi của mình đưa đến miệng
      “Ngươi quên cái gì rồi sao?” Trịnh Quân cũng lập tức ngậm lấy mà lạnh giọng nhắc nhở.
      “Ông…Ông xã, xin hãy bú !” Chu Tình rất mắc cỡ, mỗi lần Trịnh Quân uống sữa đều bắt cậu những lời này.

      rất thơm, rất ngọt! Sữa của ngươi là đồ uống tuyệt nhất đời!” Trịnh Quân ôm lấy bộ ngực tuyết trắng của Chu Tình, hút đến mức nghe thấy tiếng “Chậc chậc”, giống như hận thể cắn nuốt núm vú của Chu Tình vậy. Sữa của Chu Tình có vị như hoa quế, hương vị phi thường ngọt ngào ở trong miệng, Trịnh Quân chỉ mới uống lần liền nghiện luôn sữa của cậu.
      “A a a… chút, đừng mạnh như vậy…Ưm a…” Chu Tình bị hút đến xuân tâm nhộn nhạo, trước ngực truyền đến khoái cảm khác thường, lại khiến cho hoa huyệt phía dưới của cậu có cảm giác.
      “Ngực của ngươi càng lúc càng lớn rồi, đều là nhờ công của ta hết, nếu như nhờ ta mỗi ngày đều giúp ngươi vừa hút vừa xoa nắn, sao nó có thể phát triển như thế này được! Ngươi phải cảm ơn ta!” Trịnh Quân vừa hút, vừa dùng tay xoa nắn bầu ngực tạo đủ loại hình dạng, khiến cho Chu Tình vừa đau vừa thoải mái.
      Chu Tình liếc mắt, vừa định cho Trịnh Quân ngực của cậu lớn lên phải nhờ Trịnh Quân, toàn bộ đều là nhờ lúc quan hệ, Trịnh Quân đột nhiên thả ra.
      “Chúng ta hôm nay chơi trò khác, tiểu huynh đệ của ta cũng muốn bú sữa mẹ!” Trịnh Quân đứng lên, cười rất tà ác.
      Chu Tình ngẩn người, vừa định hỏi có ý gì, chỉ thấy Trịnh Quân đem quần cởi ra, để lộ Cự Long của , quy đầu cực lớn đặt ở bộ ngực còn chảy ra sữa của Chu Tình.
      “Tiểu huynh đệ của ta đói, muốn ngươi cho chút sữa!” Trịnh Quân cười dâm đãng, bắt đầu cử động khiến đầu ngực của Chu Tình lún vào, ngực của cậu muốn tiết ra sữa lại có đường ra, khiến cậu cảm thấy trướng mà khóc.
      “A a… Đừng chơi như vậy, là khó chịu… A a… A” Lực đạo như đút vào đút vào hoa huyệt mang đến cho cậu kịch liệt khoái cảm, khiến cho Chu Tình trở nên điên rồi, bên ngực được đụng chạm ngưa ngứa, hoa huyệt phía dưới khát khao chảy dâm thủy.
      “Tiểu phiến tử, ngươi lại dối rồi! Ngươi ràng sướng chết rồi, tao huyệt phía dưới cũng chảy nước rồi!” Trịnh Quân động càng mạnh, đồng thời đem ngón tay với vào trong quần Chu Tình, bắt đầu chơi đùa hoa huyệt ướt sũng.
      “Xin…Xin ngươi, cho ta! Ta…A…Rất muốn!” Đôi mắt của Chu Tình ngấn nước, thân thể tuyết trắng nhiễm tầng tình dục đỏ tươi, cậu đáng thương cầu khẩn
      “Ngươi muốn gì?” Trịnh Quân ý xấu hỏi.
      “Nghĩ…Muốn ngươi…Đại nhục bổng của ngươi!” Những lời giống vậy tuy cậu ra nhiều lần, nhưng lúc xong cậu vẫn thấy thẹn mà khóc nấc lên.
      “Ta là ai?” Trịnh Quân dừng lại, đem quần cùng đồ lót của Chu Tình cởi sạch, tách ra đôi chân thon dài trắng nõn, lộ ra hạ thể dị thường mê người của cậu, tay liền trêu chọc cánh hoa non mềm.

      “A a… Ngươi là ông xã ta… Xin ngươi đừng đùa nữa, trực tiếp đâm vào , bên trong ngứa.” Trong hoa huyệt của Chu Tình ngứa vô cùng, cảm giác trống rỗng khiến cậu điên lên. Nhìn vật hùng dũng uy vũ trước mắt, Chu Tình nhịn được cầm lấy nó chà sát tại cửa hoa huyệt của mình, cậu muốn trực tiếp cắm vào nhưng lại dám.
      “Người thể làm mà hưởng, ngươi phải hầu hạ tiểu huynh đệ của ta khiến thoải mái, mới có tinh thần làm ngươi!” Trịnh Quân mở tay Chu Tình ra, ly khai cửa hoa huyệt chảy đầy dâm thủy, cười tàn nhẫn .
      Chu Tình hiểu ý , cậu liền quỳ đất, đem vật to đến dọa người kia cẩn thận từng li từng tí hàm vào miệng, bắt đầu phun ra nuốt vào, đôi tay bé linh hoạt vuốt ve tinh hoàn phía dưới. Trải qua khoảng thời gian được dạy dỗ bởi Trịnh Quân, Chu Tình khá thuần thục kĩ thuật, có thể đem vật của Trịnh Quân vào hết trong miệng rồi.
      sảng khoái! Tiểu dâm phụ, bây giờ cái miệng nhắn ở cùng với cái ở dưới đều tao như nhau, mau ăn hết !” Trịnh Quân ôm lấy đầu Chu Tình, hung ác động, thoải mái rên rỉ .
      Dưới hầu hạ của Chu Tình, Trịnh Quân rất nhanh cao trào, liền rút ra, ở khuôn mặt xinh đep của Chu Tình xoa nắn vài cái, tinh dịch liền bắn mặt cậu.
      “Tiểu huynh đệ đối với hành động của ngươi vô cùng hài lòng, quyết định cảm ơn ngươi, đem ba cái miệng của ngươi làm đến hư!” Trịnh Quân ôm lấy Chu Tình, eo động mạnh khiến vật cứng rắn đâm thẳng vào hoa huyệt dâm loạn.
      “A!!!” Chu Tình thỏa mãn thét lên, cậu chưa từng cùng Trịnh Quân làm tư thế này, sức nặng toàn thân của cậu đều đặt ở cự căn của Trịnh Quân, cự căn trực tiếp đỉnh tại tử cung của cậu, rất kích thích.
      Trịnh Quân ôm lấy cặp mông trắng nõn của Chu Tình, bắt đầu thô bạo đút vào, hai tinh hoàn mỗi lần đều đập hậu huyệt của cậu, bên trong hoa huyệt ngừng phát ra thanh dâm uế. Chu Tình sướng đến ngửa đầu, điên cuồng hét lên.
      “Ông xã, chút…A a… Quá sung sướng, bên trong muốn tan ra… Lại dùng lực chút, làm xuyên ta … A a a … Xin người đừng đỉnh ở đó, ta chết…” Khoái cảm khủng bố khiến cho Chu Tình năng lộn xộn, cậu hi vọng Trinh Quân nhàng hơn, lại muốn Trịnh Quân làm cậu mạnh bạo hơn, khiến cho cậu chết ở lồng ngực của .
      Đương lúc hai người làm khí thế đất trời, bỗng nhiên từ trong phòng em bé truyền ra hai tiếng khóc, hai đứa bé tỉnh.
      Nghe thấy tiếng bọn khóc, Chu Tình lập tức tỉnh táo “Mau buông ta ra, đám nhóc tỉnh rồi, ta phải mau mau đến xem!”




      ————————

      Hết rồi đó :))) mưa là mưa ko cắt cái gì đâu :))))) phiên ngoại nó chỉ đến đó thôi :))))))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :