1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Luyến Tình 2 - Ô Mông Tiểu Yến (song tính- Cao H)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 3.5: (TT)


      Chu Tình thẹn thùng điểm đầu, nam nhân thấy thể vẫn chưa vừa lòng, tiếp tục tà ác hỏi: “Tiểu tao hóa, tưởng lão công ngoạn ngươi sao? Là muốn lão công từ mặt sau cắm vào, hay là từ mặt trước cắm vào? Là muốn lão công trước sáp đại muội muội của ngươi, hay là muốn làm tiểu muội muội của ngươi trước?”

      Chu Tình xấu hổ mặt đỏ tai hồng, lại tới nữa! Đại phôi đản ác liệt này luôn thích trước khi tiến vào cố ý hỏi y đống chuyện mắc cỡ chết người, y biết cố ý tra tấn mình, buộc y cầu xin. Y cũng biết nếu chưa đáp ứng đủ biến thái trong lòng nam nhân, luôn tra tấn y, để mình thoải mái. Chu Tình hồng mặt, giọng trả lời: “Tùy tiện ngươi!”

      được! thể tùy tiện ta, ngươi nhất định phải cho ta biết, ngươi muốn ngoạn sao, ta mới có thể cắm vào thỏa mãn ngươi.” Nam nhân bản khởi khuôn mặt tuấn tú, đánh tuyết đồn của y chút.

      “Ta… Từ trước… Tiến vào phía trước, trước… Sáp đại muội muội của ta…” Chu Tình có cách nào chỉ có thể xấu hổ cầu xin nam nhân, làm từ phía trước y có thể nhìn thấy mặt nam nhân, tuy cúc huyệt cũng thực cơ khát, nhưng hoa huyệt càng ngứa đến khó chịu, nếu nam nhân cắm vào, y tuyệt đối điên mất.

      “Được rồi! Ta liền như ngươi mong muốn, bất quá ngươi phải dễ nghe chút cầu ta, ta mới lấy tiểu đệ đệ sáp đại muội muội của ngươi.” Nhìn tiểu mỹ nhân trước mắt xấu hổ sắp điên rồi, nam nhân lộ ra hai khỏa tiểu nha, như cũ buông tha Chu Tình. Nam nhân nhất nhục nhã tra tấn y như thế ở thời điểm y bị dục hỏa đốt người, bởi vì nam nhân luôn nhận được kinh hỉ tưởng, vì thế dù huyết mạch bí trướng từ lâu, côn thịt cứng rắn muốn tạc, vẫn như cũ cắn răng kiên trì cắm vào cái kia mê người mất hồn oa.

      “Ta… Ta …” Chu Tình bị nam nhân tra tấn mau hỏng mất, ánh mắt khóc sưng lên, nhưng nam nhân chút mềm lòng.

      “Tiểu lừa đảo, ngươi lại dối! Tiểu tao hóa ngươi giỏi nhất kêu giường, được giả bộ trước lão tử, nhanh chút giống như trước đây cầu ta!” Nam nhân bắt lấy tiểu côn thịt nhếch lên cao cao của Chu Tình, dùng sức xả chút, làm Chu Tình đau đến kêu thảm tiếng, nhanh chóng ngoan ngoãn nghe lời cầu xin nam nhân vô cùng dâm đãng.

      “Ô ô… Lão công, tiểu tao thỏ tiện muội muội rất ngứa, ngươi nhanh chút cắm Big Mac đại nóng cẩu của ngươi vào làm , hung hăng giáo huấn tao muội muội của ta, dùng sức làm bọn nó… Ô…Ô…” Chu Tình sắp khóc chết, y hảo biết xấu hổ mà những lời hạ lưu này, loại lời hạ lưu này khẳng định ngay cả kĩ nữ cũng được.

      Nghe được thanh cầu xin dâm loạn hạ lưu, đáng thương hề hề của y, nam nhân rốt cuộc nhịn được ôm phía dưới của Chu Tình làm hoa huyệt sớm ướt đẫm, “Hảo thích! Suốt nửa tháng, lão tử suốt nửa tháng có thao tiện muội muội của ngươi, thích tử lão tử, vẫn mất hồn giống như trước…” Cuối cùng cũng tiến vào hoa huyệt nóng bỏng tưởng niệm lâu, nam nhân khỏi thích đến kêu to, thế nhưng vừa mới tiến vào liền cao trào.

      “A!!” Chu Tình đồng thời tịch mịch hơn tháng, ngày đêm tưởng niệm Trịnh Quân, đồng thời kích động bắn cùng với .


      Khuôn mặt tuấn tú lên tia kinh ngạc, nam nhân khó có thể tin mình bắn lần, lại vừa mới cắm vào liền bắn, nhất thời thẹn quá hóa giận, “Tiện nhân, cũng dám làm lão tử tiết sớm, đáng giận! Lão tử hôm nay phải sáp lạn hai tiện huyệt nhà ngươi, bắn đầy hai dâm dộng của ngươi!” Nam nhân thô bạo đè lên Chu Tình, lật y ra phía sau rồi hung hăng vào.

      “Á ── chút… Lão công, cầu ngươi chút… A a… Đau quá… Ừ… A… A… Lão công, lớn… Ngươi chậm chút, tiểu huyệt của ta sắp bị thịt heo bổng của ngươi sáp lạn… Nhà nhà… A nhà…” Nam nhân ý xấu dùng sức công kích tử cung khẩu, mới vào liền mãnh như thế, Chữ Tình sao chịu được, lập tức khóc lóc cầu xin nam nhân đừng quá mãnh.

      “Tao hóa, nâng thắt lưng chút, cấp lão tử kêu hảo!” Nam nhân hoàn toàn để ý đến y khóc la, thô lỗ nắm tóc y mắng. biết mình càng thô bạo, người dưới thân càng thích, so với bất luận kẻ nào càng hiểu thân thể y hơn.

      “Ân a… Lão công, lớn, nóng quá… Tiểu tao thỏ muốn chết, ngươi sáp chút, nha nha… A… Lão công, côn thịt của ngươi lợi hại, cắm vào trong tử cung … Cứu mạng a… Muốn chết, chút…” Chu Tình dâm đãng kêu, lập tức làm theo phân phó của nam nhân, tiểu mông nhếch lên cao giống mẫu cẩu giao phối để nam nhân dễ dàng thao lộng. Y rất đau, nhưng đồng thời cũng phi thường thích, cửu biệt gặp lại thịt heo bổng vẫn dũng vô cùng đảo làm khắp ngõ ngách trong hoa vách tường của y, làm y thể nghiệm dục tiên dục tử khoát hoạt, y hận thể nam nhân đừng ra, cả đời đều thao y như thế.

      “Tao hóa, thích khó chịu? lão công thao ngươi như thế , ngoạn tao muội muội của ngươi?” Nam nhân xoay đầu Chu Tình lại, hôn trụ đôi môi đào của y. Thịt heo bổng thao càng sâu càng mãnh, hận thể cầm cung thao loạn. Nam nhân cấm dục hơn tháng, cuối cùng cũng trở lại quen thuộc mất hồn oa tự nhiên là vô cùng kích động, muốn quá oai vũ, liều mạng thao lộng.

      “A… Thích, hảo thích… Ân a… A a… lớn, nóng quá… Tiểu tao thỏ thích chết, tiểu tao thỏ nhất lão công thao tiểu tao thỏ như thế… A ngô… Hừ a… A a… Lão công, ngươi cần chỉ sáp phía trước của tiểu tao thỏ, phía sau cũng rất ngứa… Van cầu ngươi, cầu ngươi sáp mặt sau vài cái… A a… Nha a…” Chu Tình đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của nam nhân, vô cùng dâm loạn rên rỉ cầu xin, cặp mông tuyết trắng phong tao lay động va chạm côn thịt của nam nhân. Chỉ cần nam nhân vừa tiến vào cơ thể y, Chu Tình lập tức biến thành người khác, thành dâm oa đãng phụ chuyên môn vì côn thịt nam nhân mà sinh ra, y thầm mong côn thịt của nam nhân hướng tử lý làm y.

      “Hảo cơ khát dâm phụ, để ngươi cơ khát thành như vậy, là lão công đúng, lão công nhất định uy hai tao muội muội của ngươi ăn no!” Thấy y dâm loạn khát vọng mình như vậy, nam nhân cao hứng cực kì, liếm lỗ tai y chút, đột nhiên rút côn thịt ra khỏi hoa huyệt sắp bị thao lạn, hổ thắt lưng nhất thời vọt vào cúc huyệt ở mặt sau, cúc huyệt sớm cơ khát đến nổi điên lập tức gắt gao bò lên, dùng sức hấp chặt côn thịt, sợ nó chạy mất.

      Kiên trất cúc huyệt cùng phía trước hao huyệt giống nhau, sớm bị nam nhân dạy dỗ thành cực phẩm dâm khí hiếm thấy đời, toàn bộ lời thô tục của nam nhân đều chạy ra, “Mẹ nó, uổng công ta tỉ mỉ điều dạy tiểu mẫu cẩu ngươi, lão tử côn thịt bị ngươi cắt đứt ở bên trong! Tao hóa, có nghe thấy tao huyệt của ngươi bị lão tử sáp kêu lên , có phải ngươi thích đến điên rồi ?” Nam nhân ghé vào lên người Chu Tình, bên xoa nắn tuyết nhũ đầy đặn trước ngực y, bên dùng sức thao lộng dũng đạo hẹp nóng bỏng, mỗi lần đều làm đến hoa tâm chỗ sâu nhất, làm Chu Tình thích đến ngừng đá đầu thét chói tai.

      “A ân… A a… Ta là mẫu cẩu của ngươi, thịt heo bổng ca ca mau sáp ta… A hừ… Ngô a… Dùng sức thao tử tiểu mẫu cẩu của ngươi, mẫu cẩu hảo thịt heo bổng của ngươi… A a… Nha nha… Thịt heo bổng ca ca, mẫu cẩu muốn chết… Mẫu cẩu của ngươi bị ngươi sáp chết… Thích tử mẫu cẩu…” Chu Tình quay đầu liều mạng hôn khuôn mặt tuấn tú của nam nhân, miệng kêu những lời dâm đãng làm người ta khó tin. thể trách Chu Tình, bị nam nhân biến thái hạ lưu dãy dỗ hơn năm, có loại trò chơi tình ái dâm loạn biến thái nào mà y chưa chơi qua, cho dù người kiên cường lạnh như băng cũng biến thành siêu cấp dâm tiện dâm oa đãng phụ.

      “Đúng, ngươi là mẫu cẩu của lão tử, ngươi từ chính là để lão tử thao!” Nam nhân kích động rút côn thịt ra rồi lật y lại, đối diện nâng lên đôi chân thon dài của y sáp vào. Khắp thiên hạ này người có thể làm thích như thế, chỉ có người tiểu bạch thỏ, rất tiểu bạch thỏ ngượng ngùng, ngây thơ lại vô cùng dâm đãng này.

      “Nha nha… A nha… Ngô a… Đúng, ta là mẫu cẩu của ngươi, từ chính là để ngươi thao… A a… Mẫu cẩu thích nhất bị ngươi thao, tiểu mẫu cẩu phải bị ngươi thao lên trời… A a… Ca ca thịt heo bổng quá lợi hại… A… Hảo mãnh a… Ca ca, tao huyệt phía trước khó chịu chết, ngươi nhanh sáp sáp phía trước… Nha nha… A a…” Chu Tình bị thao lệ rơi đầy mặt, tiểu mâu hàm xuân, dâm kêu liên tục. Y hảo hy vọng Trịnh Quân có thể dài ra hai côn thịt để đồng thời thao y, bằng như bây giờ cái này được thích, cái kia lại bị vắng vẻ, mặt sau cúc huyệt càng thích, hoa huyệt mặt trước có gì nhồi lại càng thống khổ, là khổ nổi.

      “Tiểu mẫu cẩu của ta, ngươi khó hầu hạ, lúc muốn sáp mặt sau, lúc lại muốn sáp mặt trước! Mà lão công của ngươi chỉ có thịt heo bổng, có cách nào đồng thời thỏa mãn hai tao huyệt của ngươi, ngươi phải làm sao đây?” Nam nhân giả bộ bất đắc dĩ ai thán tiếng, nhìn tiểu côn thịt phấn hồng dưới hạ phúc của Chu Tình, tinh mâu lóe lên ý cười quỷ dị, kì sớm có chủ ý.

      “Ngươi… Ngươi có thể sáp hoa huyệt vài cái, rồi… rồi sáp mật huyệt vài cái… Làm giống như lúc trước…” Chu Tình đỏ bừng mặt, giọng đề nghị, thanh yếu ớt như muỗi. Mắc cỡ chết được, y thế nhưng giáo Trịnh Quân sao ngoạn y! Y càng ngày càng sa đọa, đều do nam nhân làm hại.

      “Như vậy rất phiền toái, chúng ta đều có biện pháp tận hứng, ra ta có chủ ý khác.” Nam nhân bên tiếp tục xuyên xỏ thân thể người , bên lắc đầu.

      “Cái gì… Cái gì chủ ý? Ngươi muốn sáp… Ngươi tưởng sáp mát xa bổng sao… Vẫn là sáp hoa quả…” Chu Tình giọng hỏi, khuôn mặt đỏ như mông khỉ. Trước kia nam nhân có cách nào đồng thời sáp y, thường xuên dùng ít đồ vật gì đó, khiến cho y thường xuên bị thao đến mức xuống giường được, nghĩ đến là muốn chết.

      “Chậc, hảo tiểu mẫu cẩu dâm đãng hạ lưu! Nguyên lai ngươi muốn bị mát xa bổng cùng hoa quả sáp, sao ngươi sớm, như vậy trước đó ta có thể giúp ngươi chuẩn bị. Đáng tiếc nơi này cái gì cũng có, thể thảo mãn nhu cầu biến thái của ngươi.”

      Nam nhân cố ý cười xấu xa trêu chọc y, làm Chu Tình xấu hổ hận thể nhanh biến mất. Y đại ngu ngốc, sao có thể biết xấu hổ ra mấy lời này, giống như dâm phụ tìm bất mãn, tuy y rất muốn tìm bất mãn.

      “Bất quá, ngươi yên tâm, lão công giúp ngươi chuẩn bị cái khác để thỏa mãn ngươi.” Nam nhân cười rất tà ác, Chu Tình còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên nam nhân cầm tiểu ngọc hành của y dùng sức cắm vào trong hoa huyệt tao ngứa khó chịu.

      “A ── Biến thái, ngươi làm gì vậy?” Chu Tình sửng sốt chút, rồi sợ tới mức kêu to, dùng sức giãy dụa, muốn rút ngọc hành ra khỏi hoa huyệt.

      “Ta thỏa mãn ngươi a! Ngươi phải thực hy vọng có cái gì có thể sáp đại muội muội phát xuân của ngươi sao?” Nam nhân ngăn chặn tay Chu Tình, tà ác co rúm ngọc hành của y va chạm hoa huyệt, nhìn toàn bộ côn thịt lung linh phấn hồng khéo léo bị môi thịt hồng diễm mê người nuốt vào, nam nhân biến thái hưng phấn cực kì, côn thịt chôn trong cúc huyệt càng trướng lớn hơn. Loại chủ ý này mà cũng nghĩ ra được, là thiên tài!

      cần! Ô ô… Cầu ngươi mau lấy ra, ta cần như vậy! Rút nó ra ngoài… Ô ô… Ta cầu ngươi, chỉ cần ngươi rút ra, ta tùy tiện bị ngươi ngoạn sao cũng được…” Chu Tình sắp khóc đến chết, đại phôi đản này sao có thể biế thái như vậy, chủ ý ghê tởm biến thái như vậy cũng nghĩ ra được. Trong hoa huyệt truyền đến áp lực cảnh cáo ngọc hành của y thao chính mình hoa huyệt, này làm Chu Tình xấu hổ đến hận thể nhanh chóng chết .

      “Tiểu mẫu cẩu, ngươi phải rất muốn bị đồng thời thao sao? tại ngươi cuối cùng cũng được hai cây côn thịt thao cùng lúc, sao lại khóc!” Nam nhân để ý tới y khóc nháo cầu xin, bắt đầu dùng đại lực mang hai côn thịt cùng thao lộng hai hoa huyệt mê người.

      Tuy tiểu côn thịt của Chu Tình bằng nửa của nam nhân, mà phi thường khéo léo, nhưng đối với hoa huyệt tao ngứa mà , như cũ thích phải chết, nó để ý đến ý nghĩ của chủ nhân, tự động hút côn thịt kiều , cấp lẫn nhau mang đến vô thượng khoái hoạt. Khoái cảm vô cùng mãnh liệt làm Chu Tình khóc như núi đổ, tuy y bị nam nhân bức bách làm rất nhiều chuyện hạ lưu vô sỉ, nhưng loại chuyện tự mình thao mình ghê tởm này y thể nào làm được.

      “Tiểu tao hóa, khóc cái gì! Vừa rồi ngươi phải dùng cái miệng của ngươi khẩu giao cho chính mình sao, tại ngươi lại dùng cái miệng nhắn phía dưới tự chơi đùa, cũng có gì quá đáng.” Nam nhân lau nước mắt mặt y, vẻ mặt cho là đúng.

      Nghe vậy, Chu Tình khóc càng hung, “Ô ô… Ta muốn tự mình thao mình, cầu ngươi làm cho ta ra ngoài… A!!”

      Lời cầu xin của Chu Tình bị cái ngoan sáp của nam nhân đánh gãy, nam nhân ôm y ngồi lên người , tiến vào càng sâu, “Tiểu dâm phụ, ngươi ràng thích muốn chết còn ngồi đó giả bộ!”

      “Ta mới có…” Chu Tình lập tức lắc đầu.

      “Ngươi lừa ai a! Nếu ngươi thích đến méo mó, tại sao hoa huyệt của ngươi hút còn nhanh hơn hồi nãy? Ngươi thành thừa nhận ! Tiểu dâm oa ngươi tự mình thao mình phi thường thích!” Nam nhân dã man dùng sức thao Chu Tình, ở bên trong xoay quanh vòng, ma sát thịt vách tường, làm tiểu ngọc hành cách màng thịt thích đến phát run.

      “A a… Trời ạ, cầu ngươi đừng ngoạn như thế, đáng sợ… A… A… Ngô a… Ta muốn …” Trước mắt lên đạo bạch quang, cực đoan khoái cảm lại làm tiểu côn thịt của Chu Tình bắn vào trong hoa huyệt của chính mình.

      “Wase! Tiểu mẫu cẩu, ngươi thế nhưng tự gieo cho mình!” Nam nhân lắp bắp kinh hãi, cười ha ha. Thú tính trong cơ thể hoàn toàn bị kích thích, nhanh rời cúc huyệt trực tiếp thống vào hoa huyệt còn hàm tiểu côn hịt, rồi bắt đầu điên cuồng thao lộng, “Tiểu mẫu cẩu, chúng ta cùng nhau sáp ngươi, để ngươi sinh đống đứa của hai ta!”

      “A a a!! Ngươi điên rồi, mau ra! Đau quá… A… Cứu mạng a… ngươi muốn giết chết ta… Thiên a… Đau muốn chết…” Hoa huyệt rất lâu được dạy dỗ, trong lúc nhất thời căn bản thể đồng thời chứa hai cây côn thịt, tuy côn thịt của Chu Tình rất , nhưng hoa huyệt chật hẹp vẫn như cũ bị tắc đầy, sắp bị xé rách, Chu Tình đau đến sắc mặt trắng bệch, vừa mắng vừa đánh nam nhân.

      “Tiểu mẫu cẩu, ngoan chút! lát nữa hết đau!” Thấy Chu Tình đau đớn như thế, Trịnh Quân cũng hoảng sợ, nhanh chóng hôn lên gương mặt y, dùng sức xoa nắn cặp vú, để giảm bớt đau đớn cho y, nhưng cũng dừng lại, dùng đại lực va chạm vách tường hoa huyệt mẫn cảm, công kích hoa tâm, biết Chu Tình rất nhanh cảm thấy được khoái cảm.

      Quả nhiên thanh của Chu Tình rất nhanh liền thay đổi, thống khổ thét chói tai trở nên mị mê người, “A a… Ân a… Hảo trướng… Hảo mãnh… Nha nha… A a…” Dưới ma sát kịch liệt của nam nhân, chỉ làm hoa huyệt của y thích chết, liền ngay cả ngọc hành muốn nhuyễn xuống cũng lại trở nên cứng rắn.

      “Tiểu mẫu cẩu của ta, ngươi rất đáng , lão công tử ngươi!” Cảm giác Chu Tình lại đứng lên, nam nhân vô cùng hưng phấn càng thêm hưng phấn.

      Nghe được câu tử ngươi kia, nguyên lai trong lòng Chu Tình tràn đầy cảm giác thẹn thùng, đầy bụng oán thầm nhất thời còn sót chút gì. Trong lòng y chỉ còn câu, nam nhân y! Chuyện này so với bất luận việc gì càng trọng yếu, chỉ cần nam nhân y những chuyện khác còn quan trọng.

      “A a a… Thao ta! Hướng tử lý thao ta… Ừ… A… A… Ta cũng ngươi, ta tối ngươi nhất… Ta muốn ngươi mỗi ngày đều thao ta, cả đời đều thao ta như vậy… A a… Nha nha… Thịt heo bổng ca ca, ta sinh ra là người của ngươi, chết là ma của ngươi…” Chu Tình ôm cổ nam nhân, khóc thét lên, thái độ vô cùng khác lúc trước, chủ động cầu nam nhân thao mình.

      “Tiểu tao thỏ… Hảo, ta muốn thao tử ngươi! Ta muốn thao ngươi từ lúc 17 tuổi đến 70 tuổi, mỗi ngày đều thao tiểu kĩ nữ dâm tiện nhà ngươi, mỗi ngày đều bắn đầy ba tao miệng của ngươi, cả đời này ta chỉ thao mình ngươi, ngươi là người của ta!” Nghe vậy, trong lòng nam nhân chấn động, kích động kêu lên, điên cuồng hôn trụ môi Chu Tình, dùng hết khí lực toàn thân mang theo ngọc hành kiều va chạm điên cuồng trong dũng dạo nóng bỏng, hai người hận thể cùng nhau tinh tẫn mà chết .

      Mưa rền gió dữ tình ái hoàn toàn cắn nuốt hai người, hai người như quên hết thảy, chỉ biết thề sống chết triền miên, dùng phương pháp nguyên thủy cho đối phương biết tình cảm của nhau, khắp phòng đều có thể nghe được tiếng gào cuồng dã cùng tiếng rên rỉ xấu hổ của hai người họ. Xa nhau hơn tháng, bọn họ làm lần lại lần, đồng thời ở trong thân thể của Chu Tình gieo vô số mầm móng, đến lúc Chu Tình thể nào bắn được nữa, cũng hoàn toàn có khoái cảm gì, Trịnh Quân vẫn như cũ chịu buông tha y, nam nhân có tính dục cường hù chết người còn tại ôm y làm, khắp ngõ ngách trong phòng Tổng thống đều lưu lại dấu vết tình ái của bọn họ…

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      [LT2] Chương 3.6
      Chương 3.6:

      Trong bồn tắm xa hoa, có đại soái ca tướng mạo tuấn vô cùng khoảng 20 tuổi, trong lòng ôm tiếu giai nhân xinh đẹp thanh tú, tiếu giai nhân nhắm chặt hai tròng mắt, người đầy ngân, tựa hồ vừa trải qua hồi tình ái hủy thiên diệt địa. Nam nhân bên phẩm rượu đỏ cao cấp, bên thưởng thức ngủ nhan xinh đẹp của người trong lòng.

      Hơi rên rỉ vài tiếng, thiên hạ xinh đẹp mở mắt, lộ ra đôi hắc thủy tinh sáng ngời mê người, ngẩng đầu nhìn nam nhân đỉnh đầu, lập tức đỏ bừng mặt, “Trịnh Quân!?”. Khi nhớ lại toàn bộ kí ức đêm qua, Chu Tình cảm thấy thẹn muốn đứng dậy, nhưng vừa đứng lên mới phát xương cốt toàn thân đều rơi ra từng mảnh, lại lần nữa ngã vào lòng nam nhân.

      “Đừng lộn xộn! Tối hôm qua làm điên như vậy, nơi đó của ngươi đều sưng lên!” Nam nhân tà ác giơ lên khóe môi, thân thủ cố ý sờ soạng hai mật huyệt bị mình thao đến sưng đỏ. Tối hôm qua, bọn họ ngoạn đến hừng đông, hai người đều mệt đến độ động nổi, nên mới buông tha Chu Tình, lúc ấy hai mật huyệt của Chu Tình bị thao thể chọn.

      “A!!” Chu Tình lập tức đau đến kêu thảm tiếng, cúi đầu liền thấy hai cái miệng phía dưới vẫn như cũ khép lại, còn hé ra lỗ , mã mắt của ngọc hành bị cưỡng bức thao chính mình đêm cũng giống như mật huyệt vừa hồng vừa thũng. Chu Tình ủy khuất quyết khởi cái miệng nhắn, đau quá! Xem ra trong khoảng thời gian ngắn vài địa phương của y đều thể dùng, đều do đại phôi đản này làm hại! Chu Tình quay đầu oán thầm trừng mắt Trịnh Quân.

      “Trừng ta cạn sao? Tối hôm qua ta cũng có bức ngươi, là do tiểu tao thỏ dâm đãng nhà ngươi cầu ta cạn ngươi! Ta phi thường vô tội!” Trịnh Quân nháy mắt mấy cái, mở ra hai tay.

      “Ngươi…” Chu Tình ngờ ra lời này, tức giận nên lời, chỉ có thể hung hăng trừng . Loại lời xấu hổ như thế cũng có thể ra, là… là vô sỉ đến cực điểm!

      “Tiểu tao thỏ, ngươi có vừa lòng biểu của lão công ngày hôm qua ?” Nam nhân cúi đầu tựa vào vai y, nhàng hôn lên da thịt bóng loáng.

      Chu Tình sao có thể biết xấu hổ trả lời loại câu hỏi này, Chu Tình thấp đầu lặng yên , khuôn mặt xinh đẹp hồng như mông khỉ.

      lời nào đại biểu là hài lòng? Ai nha! Tiểu bạch thỏ, thực xin lỗi ngươi! Chúng ta làm lần nữa, lão công cam đoan lần này nhất định làm ngươi vừa lòng!” Nam nhân vừa vừa lấy tay xoa nắn cặp vú của y, làm y sợ tới mức kêu to, nhanh chóng mở tay ra.

      cần! cần! Ngươi biểu phi thường tốt, cần làm lại! Ta nơi đó đau quá, lại làm nữa ta chết!” Chu Tình liều mạng lắc đầu.

      Thấy thế, tiếng “Phốc xích” vang lên, nam nhân nhịn được cười ha ha, “Đậu của ngươi bé ngốc, ngươi cho ta là siêu nhân à! Làm nhiều lần như vậy, còn có thể lại “Đứng” lên!”

      Nghe vậy, biết nam nhân chỉ giỡn, phải muốn làm, Chu Tình mới nhàng thở ra, tức giận đấm vào lồng ngực rắn chắc của , “Đáng giận, thế nhưng làm ta sợ! Đại phôi đản!”

      “Cảm thấy ngươi rất đáng , mới dọa ngươi a! Ngươi biết bộ dáng vừa rồi của ngươi có bao nhiêu đáng !” Nam nhân nâng đầu y lên, ôn nhu hôn trụ môi đào của y.

      “Đáng ghét!” Chu Tình hồng mặt đẩy ra, “Mấy giờ?”

      “12 giờ!”

      “Cái gì? trễ như thế rồi à?” Chu Tình chấn động, trách móc, “Sao ngươi đánh thức ta dậy sớm hơn chút, chúng ta cần phải đón Hùng cùng Vô Địch!”

      “Ngươi cần lo lắng, ta gọi điện thoại cho Bân, bảo hỗ trợ chiếu cố hai tiểu gia khỏa ngày! Ngươi xem ngươi tại đứng còn đứng nổi, còn muốn đến đón hai đứa đáng ghét ấy!” Trịnh Quân cười trấn an, tiểu bạch thỏ nhà bị ngoạn thảm như vậy, nghỉ ngơi lúc, hai ngày cũng thể xuống giường được.

      Biết nam nhân an bài xong, Chu Tình cũng yên tâm. Y tối bảo bối nhất chính là hai con trai, nghe được hai tiểu gia khỏa có Khương Bân chiếu cố, y cũng cần lo lắng, tuy Khương Bân là đại nam nhân, nhưng hoàn toàn bất đồng với Trịnh Quân, săn sóc rất cẩn thận, nhất định có thể chiếu cố hảo cho hai cục cưng.

      “Tiểu tao thỏ, thời điểm ta có ở nhà ngươi có nhớ ta ?” Trịnh Quân ôn nhu tẩy trừ thân thể tràn đầy dâm dịch, ghé vào lỗ tai y hỏi.

      Thanh trầm thấp từ tính, hương vị nam tính say lòng người phun ở bên tai, Chu Tình khỏi thẹn đỏ mặt, “Ta… Ta…” Chu Tình vốn định thành trả lời, nhưng trong đầu bỗng nhiên lên thân ảnh của Vương Tuyết Dong, khỏi ngậm miệng lại.

      “Ngươi cái gì? mau, rốt cuộc có nhớ ?” Nam nhân nhíu mày, vội vàng hỏi.

      “Cái kia… Cái kia ngươi muốn ta trả lời… trước phải trả lời vấn đề của ta!” Cắn cắn môi, Chu Tình giọng .

      “Vấn đề gì?” Nam nhân nghi hoặc nhìn y.

      “Ngươi… Ngươi… Ngươi thích Vương Tuyết Dong ?” Do dự nửa ngày, Chu Tình mới lớn mật hỏi. Hôm nay, dù phải dùng bất cứ giá nào, y nhất định phải biết suy nghĩ của Trịnh Quân, bằng y chắc nghẹn chết. Vốn y có dũng khí để hỏi, nhưng tối qua phát Trịnh Quân điên cuồng tác cầu mình, y liền biết Trịnh Quân vẫn còn để ý đến mình, cho nên y mới dám hỏi.

      Trịnh Quân sửng sốt chút, lập tức “Phốc xích” tiếng, ôm bụng cuồng tiếu, “Tiểu bạch thỏ, ta nghe lầm ? Ngươi thế nhưng hỏi ta có thích Vương Tuyết Dong , ngươi sao có thể nghĩ ra loại vấn đề này chứ! Ha ha ha… Cười tử ta!” sao cũng thể ngờ Chu Tình lại hỏi loại vấn đề này.

      “Đừng cười, ngươi nhanh chút trả lời ngươi rốt cuộc có thích nàng hay ?” Chu Tình lo lắng nhìn .

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      [LT2] Chương 3.7
      Chương 3.7:

      “Tiểu bạch thỏ, ngươi đùa gì vậy? Sao ta có khả năng thích tiểu phi hiệp, bớt giỡn nàng là ta thiết tử nha!” Trịnh Quân bắn cái trán Chu Tình cái, làm Chu Tình đau đến nhăn lại mày liễu.

      “Ngươi sao?” Chu Tình sờ cái trán đau bị Trịnh Quân bắn, yên tâm truy vấn.

      “Tiểu bạch thỏ, ngươi hỏi ta vấn đề này là có ý gì? Ngươi lo ta, ngươi hoài nghi ta cùng tiểu phi hiệp có gì sao?” Trịnh Quân lãnh hạ gương mặt tuấn tú, tức giận nhìn y.

      … Ta phải có ý này, ta chỉ là… Ta chỉ là…” Chu Tình nhanh chóng lắc đầu, y biết Trịnh Quân ghét nhất bị người khác hoài nghi.

      “Tiểu bạch thỏ, ta sao ngươi có thể hoài nghi ta với tiểu phi hiệp, nhưng ta cũng rất tức giận vì ngươi tin tình cảm của ta dành cho ngươi!” Trịnh Quân nâng cằm y lên, hung hăng nham hiểm trừng y. Vật này, chính mình ngày nhớ đêm mong y, nhớ đến phát cuồng, nhưng y lại tín nhiệm , hoài nghi làm loạn với nữ nhân khác.

      ! Ta có ý này, ngươi cần tức giận! Ta chỉ đùa chút mà thôi!” Chu Tình lo lắng lắc đầu, rất sợ nam nhân để ý đến mình. Vừa lo lắng, trong lòng Chu Tình cũng khó chịu cực kì, sao Trịnh Quân suy nghĩ nếu làm số chuyện khả nghi, sao y lại hoài nghi . Hơn nữa, dám khẳng định trăm phần trăm như vậy, nhưng theo y thấy tiểu phi hiệp rất thích Trịnh Quân, ánh mắt của nàng nhìn Trịnh Quân rất thâm tình, bên trong tràn đầy tình .

      “Vật , cũng dám đùa giỡn ta! Xem lão công sao giáo huấn ngươi?” Sắc mặt của Trịnh Quân hơi hòa hoãn, tức giận đánh tuyết đồn của y.

      “A!!” Mông của Chu Tình chịu đủ chà đạp đêm, bị đánh đau đến rơi nước mắt, đáng thương hề hề phủng sưng đỏ mông.

      “Sau này có dám mấy lời nhảm chán vui đùa đó nữa ?” Nam nhân hung ác hỏi.

      Chu Tình vội vàng lắc đầu, nhìn bộ dáng điềm đạm đáng của y, nam nhân cuối cùng cũng nở nụ cười, sủng nịnh nhéo mũi y, “Vật đáng giận, nếu sau này dám như vậy nữa, ta tức giận!”

      Chu Tình gật đầu, buông xuống lông mi dài che khuất bi thương trong mắt. Nam nhân vĩnh viễn như thế, chỉ cho phép hoài nghi mình, chứ cho phép mình hoài nghi , chưa bao giờ biết y suy nghĩ cái gì, cũng chưa bao giờ quan tâm. Này rốt cuộc đại biểu cái gì, y có lẽ phải hảo hảo suy nghĩ chút!

      “Tốt lắm, tắm rửa xong rồi, chúng ta ăn cơm !” Trịnh Quân ôm Chu Tình ra khỏi bồn tắm, sau khi giúp y lau khô thân thể, liền ôm y lên giường, rồi mới gọi điện thoại xuống quầy tiếp tân mang thức ăn lên. chút cũng để ý đến người thích hợp, cứ thế trôi qua nhiều năm sau, mỗi lần nhớ lại đều hối hận kịp…

      Chu Tình vốn tưởng rằng Trịnh Quân nhân dịp 11 ngày nghỉ, mang y cùng bọn hảo hảo du lãm số phong cảnh của thành phố X, ngươi nhà cũng nhân cơ hội tề tụ, hưởng thụ thiên luân chi nhạc. Nhưng ngờ đầu dã thú Trịnh Quân này lại nhốt y trong khách sạn ngừng chà đạp tra tấn, mỗi ngày ngừng làm. Mỗi khi Chu Tình muốn phản kháng, Trịnh Quân lại đây là phần của mấy tháng dự thi trước kia, muốn dùng toàn bộ những ngày nghỉ này để làm tình, Chu Tình căn bản đếm được bọn họ rốt cuộc làm bao nhiêu lần. Chu Tình đáng thương thiếu chút nữa bị tươi sống thao chết giường, chờ đến lúc về y chỉ còn hơi.

      Khi Chu Tình bị Trịnh Quân ôm đến sân bay, tất cả mọi người đều nhìn vào y, làm y xấu hổ hận thể lập tức biến mất. Lúc này, Khương Bân ở cùng chỗ với hai cục cưng, hai cục cưng còn thiên chân hỏi y vì sao lại muốn Trịnh Quân ôm, có phải vì chân đau thể đường, làm y càng thêm thẹn đến muốn chui xuống đất.

      Vương Tuyết Dong cũng đến tiễn, biểu tình lúc đó của Vương Tuyết Dong Chu Tình vĩnh viễn thể quên. Đó là đôi mắt chứa đầy oán hận, giống như hận thể xé rách y, làm y càng thêm lo lắng trùng trùng.

      Sau khi về đến nhà Chu Tình phải tĩnh dưỡng ở giường tháng mới có thể xuống giường lại, trong khoảng thời gian này
      biết Khương Bân có phải sợ y xấu hổ hay , vừa xuống máy bay liền chủ động mang hai cục cưng về Khương gia, nhờ Khương mẫu chiếu cố, bằng y biết phải làm sao mới tốt, mông y đau đến nở hoa căn bản có biện pháp chiếu cố hai hài tử. Trừ lần đó ra, mỗi ngày Khương Bân đều đến nhà Chu Tình, giúp Chu Tình quét dọn nhà cửa, giặt quần áo nấu cơm, giúp Chu Tình hành động tiện đến nỗi phải đói bụng.

      Đối với nam nhân ôn nhu thiện lương như thiên sứ này, y biết lời cảm tạ nào mới tốt. Từ lúc y còn chưa kết hôn với Trịnh Quân, thời điểm ở trường bị Trịnh Quân khi dễ, Khương Bân luôn là người giúp đỡ y.

      “Tiểu Tình, trà chanh tốt lắm!” Khương Bân cười tủm tỉm đưa ly trà chanh vừa mới pha cho Chu Tình dưỡng thương giường.

      “Cảm ơn!” Chu Tình tiếp nhận ly trà chanh, khuôn mặt đỏ ửng. Khương Bân chưa từng hỏi vì sao y lại hành động tiện, chỉ phi thường ôn nhu cẩn thận chăm sóc y, hoàn toàn bất đồng với đại sắc lang hạ lưu kia. Kia đại sắc lang chỉ biết làm theo ý mình, căn bản quan tâm y ra sao, y từng vô số lần nghĩ nếu Trịnh Quân có nửa ôn nhu săn sóc của Khương Bân tốt rồi.

      “Muốn ăn táo ? Táo này tôi mới mua, còn rất tươi, cậu ăn thử trái, xem ăn được ?” Khương Bân lấy ra trái táo hồng, đợi Chu Tình trả lời cắt hảo đưa cho Chu Tình.

      “Cảm ơn! ngượng ngùng, việc học của cậu bận như thế còn phải mỗi ngày đến xem tôi. Kỳ , cậu cần mỗi ngày đến đây, tôi khỏe nhiều rồi!” Chu Tình cắn miếng táo, vẻ mặt áy náy .

      sai! Kỳ hệ của chúng tôi rất nhàn, giáo sư cũng dễ!” Khương Bân lắc đầu mỉm cười.

      “Vài ngày nay vất vả cho cậu và bá mẫu, Hùng cùng Vô Địch ở nhà cậu có nghịch ngợm ?” Chu Tình lo lắng hỏi, nhớ tới hai cục cưng làm y siêu lo lắng.

      “Cậu cần lo lắng, hai hài tử ngoan, mẹ tôi rất thích bọn nó.” Khương Bân lắc đầu mỉm cười.

      “Vậy là tốt rồi! Mong cậu lại giúp chiếu cố hai cục cưng, vài ngày nữa tôi tới đón bọn nó về.” Khóe môi của Chu Tình giơ lên, hơi nhàng thở ra. Y luôn lo hai cục cưng ở Khương gia ngoan, gây phiền toái cho Khương Bân. Nơi đó của y còn đau nhiều lắm, chờ nó hết đau, y liền mang bọn về, thể gây thêm phiền toái cho Khương Bân cùng Khương bá mẫu.

      cần lo, mẹ tôi thực thích Hùng cùng Vô Địch, có bọn nó ở nhà bồi mẹ tôi tốt lắm! tại cả ngày mẹ tôi đều Hùng và Vô Địch là tôn tử tốt của bà, còn thúc giục tôi mau tìm bạn rồi kết hôn sinh con!” Khương Bân lộ ra nụ cười ôn nhu mê người.

      “Cảm ơn cậu!” Trừ bỏ những lời này, Chu Tình biết phải gì mới có thể biểu đạt cảm kích của y với mẫu tử Khương Bân.

      “Đây chỉ là việc , có cái gì hảo tạ! Đúng rồi, chuyện của cậu với Trịnh Quân thế nào, Trịnh Quân gì?” Khương Bân đột nhiên hỏi.

      Chu Tình yên lặng trong chốc lát, nhàng lắc đầu. Nhớ tới chuyện đó, tâm tình của y liền trở nên trầm trọng.

      “Có ý gì?” Khương Bân hơi nhăn lại đôi mày xinh đẹp.

      thừa nhận, hơn nữa còn rất tức giận!” Chu Tình sâu kín thở dài, y cảm thấy quá mệt mỏi! Tính cách của nam nhân làm y mệt mỏi, trước khi kết hôn như thế, sau khi kết hôn lại càng thêm trầm trọng, bá đạo làm người ta thở nổi. vĩnh viễn cho y có suy nghĩ riêng, giống như con búp bê của , biết kết cục sau này của y có thê thảm như búp bê hay .

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      [LT2] Chương 3.8
      Chương 3.8

      Nghe vậy, Khương Bân trầm tư giây lát, tựa hồ do dự gì đó, nhưng vẫn mở miệng : “Tiểu Tình, cậu phải chuẩn bị tâm lí trước, tôi tán gẫu đơn giản vài câu với tiểu phi hiệp, nàng thực thích Tiểu Quân, là đối thủ rất khó chơi.” có vẻ hàm súc, căn cứ vào quan sát của kia có tình cảm rất sâu với Trịnh Quân, phải chỉ hai ba câu là có thể ra.

      khí bắt đầu trở nên áp lực, Chu Tình nhàng gật đầu, vẻ mặt thập phần ảm đạm, “Tôi biết!”

      “Cậu có nghĩ tới việc phải làm gì chưa?” Khương Bân nhìn y, phượng mâu dưới cặp kính nhanh chóng lên tia đành lòng, bởi vì tốc độ quá mau nên Chu Tình có phát .

      “Tôi biết!” Chu Tình lắc đầu. Đây là lời của y, y biết phải làm gì, đối mặt với xinh đẹp suất khí, tư thế oai hùng phấn chấn bừng bừng như vậy, y căn bản ngay cả phần thắng cũng có.

      “Kỳ thực cậu cũng cần quá lo lắng, có thể là do tôi đa tâm. Dù Vương Tuyết Dong thích Trịnh Quân, nhưng chưa chắc Trịnh Quân thích nàng!” Khương Bân nhìn biểu tình khổ sở của y, trong phượng mâu xuất tia quang mang phức tạp, vội vàng an ủi.

      “Ân!” Chu Tình ngẩng đầu, lộ ra nụ cười xinh đẹp, y muốn làm Khương Bân lo lắng chuyện của mình. Nhưng tình giống như Khương Bân sao? ! Tiểu phi hiệp là nữ hài tử phi thường có mị lực, nếu y là nam nhân bình thường nhất định cũng thích nàng. Huống chi Trịnh Quân vốn là đại củ cải hoa tâm, y còn nhớ hồi còn học Trung học, bạn Trịnh Quân chất mười chiếc xe cũng đủ, y thể nào tin tưởng nổi Trịnh Quân.

      “Tiểu Tình!” Nhìn Chu Tình, Khương Bân đột nhiên kêu lên, biểu tình có chút kì quái.

      “Cái gì?” Chu Tình nghi hoặc nhìn .

      “Cậu nhu nhược!” Nhu nhược đến nỗi làm người khác muốn bảo hộ! Khương Bân ôn nhu vuốt ve đầy y, khóe môi câu lên, thanh che giấu tia bất đắc dĩ cùng chua xót.

      “Có ý gì?” Chu Tình nghe hiểu, ánh mắt nhìn Khương Bân càng thêm hỗn loạn.

      Khương Bân thu hồi phức tạp biểu tình, khôi phục ôn nhu, mỉm cười : “Tiểu Tình, cậu có muốn thay đổi mình , làm cho mình biến cường chút!” cần làm người ta đau lòng như vậy, nhịn được lo lắng!

      Chu Tình sửng sốt chút, ngây ngốc nhìn Khương Bân. Khương Bân cũng muốn mình thay đổi, xem ra mình tốt, mình phải thay đổi!

      phải tại cậu tốt, chỉ là tại cậu rất nhu nhược, làm người khác nhịn được lo lắng, sợ cậu bị tổn thương.” Khương Bân nhìn ánh mắt bi thương của Chu Tình, lập tức biết y nghĩ gì, nhanh chóng giải thích.

      “Tôi cũng muốn thay đổi bản thân, nhưng tôi biết phải làm sao!” Chu Tình nhu chiếp . Y cũng muốn làm người hữu dụng, muốn bị mẫu thân mắng là phế vật, cũng muốn bị mọi người khinh thị, nhưng y suy nghĩ lâu cũng biết phải làm gì mới được.

      “Cậu có nghĩ đến việc tìm việc làm hay , hảo hảo tôi luyện chính mình chút, hơn nữa còn có thể nhìn ngắm thế giới bên ngoài là cái dạng gì!” Khương Bân trực tiếp trả lời vấn đề của y, mà ôn nhu cười , nụ cười như mộc xuân phong này như có ma lực thần kì,nháy mắt có thể trấn an phiền chán trong lòng người khác.

      ra ngoài làm việc? Tôi được!” Chu Tình lập tức lắc đầu, y là song tính nhân, sao có thể ra ngoài làm việc, nếu bị người ta phát sao đây.

      “Cậu thử sao biết? Tiểu Tình, cậu năm nay mới 19 tuổi, hơn chúng tôi tuổi, cậu thể cái gì cũng biết, cả đời ở nhà làm bà chủ nhà, rồi chết già ở nhà!” Khương Bân luôn cảm thấy cuộc sống này công bằng với Chu Tình, kỳ càng muốn đề nghị Chu Tình quay lại trường học đọc sách, nhưng rất nhiều trường học đều cưỡng chế trọ ở trường, điều này đối với Chu Tình mà là phi thường nguy hiểm, tùy thời y đều có thể bị mọi người phát bí mật.

      “Nhưng tôi… Cơ thể của tôi… Cậu cũng biết!” Chu Tình ngượng ngùng giọng . Trừ gia đình ra Khương Bân và Lưu Dương là người duy nhất biết bí mật thân thể của y.

      “Điều này cậu cần lo lắng, mọi người đâu có khả năng thấu thị, chỉ cần cậu cẩn thận chút, bọn họ phát , hơn nữa còn có tôi giúp đỡ cậu.” Khương Bân lộ ra nụ cười sủng nịnh.

      “Nhưng…” Chu Tình vẫn thực sợ hãi.

      “Chuyện này cậu có thể chậm rãi suy nghĩ, cần quyết định gấp gáp! đến giờ cơm tối, tôi làm bữa tối đây!” Khương Bân biết chuyện này thể gấp, nhìn thời gian cười , rồi mới đứng dậy sang phòng bếp, lưu lại Chu Tình người ở trong phòng buồn rầu nhìn hoa lan bên cửa sổ.

      Ai! Kỳ cả ngày mình ngốc ở nhà, sinh hoạt của y rất buồn tẻ chán nản, y cũng muốn ra ngoài kia, nhất là sau khi nghe mẫu thân chuyện, cộng thêm chuyện của Vương Tuyết Dong. Nhưng thân thể quái của y sao có thể có cuộc sống bình thường như bao người khác, đừng đến chuyện ra ngoài làm việc, liền ngay cả chuyện trước kia khi còn đến trường y muốn mua gì đó đường đều sợ muốn chết, y lo bị mọi người phát mình là kẻ bất nam bất nữ! Huống chi, cho dù y muốn ra ngoài làm việc, Trịnh Quân cũng cho phép, nam nhân bá đạo kia ngay cả chuyện y chuyện với người khác cũng cho, đến chi đáp ứng cho y tiến vào cái xã hội sinh tồn phức tạp kia. Rốt cuộc y phải làm gì mới tốt…

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      [LT2] Chương 3.9
      Chương 3.9

      Khi Chu Tình cả ngày mặt co mày cáu, biết lựa chọn ra sao, trong nhà đột nhiên ngoài ý muốn xuất vị khách.

      Chu Tình đứng ở cửa, nhìn xinh đẹp suất khí bức người, tư thế oai hùng trước mặt, kinh ngạc há mồm, nửa ngày nên lời. Tiểu phi hiệp?!

      Vương Tuyết Dong nhìn Chu Tình cứng họng, ngây ngốc nhìn mình, hơi nhăn mày lại, thân thủ đẩy Chu Tình ra trực tiếp vào phòng. Nàng hoàn toàn chút lễ tiết mà khách nhân nên có, điều này chứng tỏ lần này nàng tới có ý tốt gì.

      … Nhĩ hảo, mau… Mau mời ngồi!” Lúc này, Chu Tình mới phục hồi tinh thần, vội vàng theo sau, khiếp đảm lễ phép . Tuy biết tại sao Vương Tuyết Dong lại xuất ở đây, nhưng tới cửa chính là khách, tuyệt đối thể chậm trễ.

      Nhìn bộ dáng căng thẳng của Chu Tình, sắc mặt Vương Tuyết Dong càng thêm tốt, càng thêm chán ghét y. Sao Trịnh Quân có thể thích loại nữ nhân nhát như chuột này chứ?

      “Thỉnh… Xin hỏi Trịnh Quân đâu? Sao… Sao thấy ?” Chu Tình nghi hoặc nhìn ra cửa, y tưởng Trịnh Quân dẫn Vương Tuyết Dong về đây.

      cần nhìn, ấy về, tôi mình đến đây!” Vương Tuyết Dong kiên nhẫn .

      Chu Tình có chút giật mình, nghi hoặc nhìn Vương Tuyết Dong, mình nàng đến đây?

      “Tôi có chuyện muốn với !” Vương Tuyết Dong thẳng vào vấn đề, tính cách của nàng luôn hào sảng, chuyện thích vòng vo.

      có chuyện gì cứ !” Chu Tình lập tức gật đầu, trong lòng đầy bụng hồ nghi, Vương Tuyết Dong từ xa đến đây mình, tuyệt đối phải chuyện gì tốt, tuy y thực bổn, nhưng cũng đoán được nàng đến vì Trịnh Quân, làm y khỏi cảm thấy sợ hãi.

      “Tôi muốn lập tức ly hôn với Trịnh Quân!” Vương Tuyết Dong lạnh lùng nhìn Chu Tình, lớn tiếng thuyết minh ý đồ đến đây.

      “Cái gì?” Chu Tình đầu tiên là sửng sốt chút, sau đó trợn mắt há mồm nhìn Vương Tuyết Dong, hoài nghi lỗ tai mình có phải có vấn đề nên nghe lầm rồi .

      “Tôi lập tức ly hôn với Trịnh Quân!” Vương Tuyết Dong lại lần nữa, “Tôi thích Trịnh Quân, tôi muốn ở cùng chỗ với ấy!” Vương Tuyết Dong chút che giấu tâm ý của bản thân, rất đương nhiên, giống như Chu Tình mới là người thứ ba, thái độ hợp lí làm người ta khỏi cảm thấy hồ đồ.

      “Vương… Vương tiểu thư, rốt cuộc gì thế?” Cả buổi Chu Tình mới tìm lại được thanh , trong thanh tràn ngập khủng hoảng. Y biết Vương Tuyết Dong thích Trịnh Quân, nhưng y ngờ nàng lại trực tiếp ra, còn muốn y cùng Trịnh Quân ly hôn.

      căn bản thích hợp với Trịnh Quân, mau ly hôn ! Miễn cho trì hoãn thanh xuân của nhau!” Vương Tuyết Dong kiên nhẫn , nàng càng xem Chu Tình càng thích, càng cảm thấy y xứng với Trịnh Quân.

      “Vương tiểu thư, đây là ý của Trịnh Quân sao?” Chu Tình yên lặng lúc, thương tâm hỏi. Y cho rằng Vương Tuyết Dong dám chạy đến nhà tìm mình kiêu ngạo đòi y ly hôn với Trịnh Quân, khẳng định là vì có Trịnh Quân làm chỗ dựa phía sau. Hoặc là Trịnh Quân trực tiếp muốn nàng làm như vậy, Trịnh Quân thấy mình tiện mở miệng, cho nên nhờ Vương Tuyết Dong. Ngày đêm lo lắng, cuối cùng ngày này cũng đến! Chu Tình khổ sở rơi lệ, nếu phải sợ bị tình địch cười nhạo, y khóc lên!

      phải! ấy biết tôi đến đây! Nhưng tôi tin tưởng đây là suy nghĩ trong lòng ấy mà ấy thể ra!” Vương Tuyết Dong thẳng thắn lắc đầu, tuy nàng chán ghét Chu Tình, nhưng nàng tuyệt ngoạn mưu quỷ kế, bởi vì nàng khinh thường, nàng đường đường chính chính cướp Trịnh Quân từ tay lão bà của .

      dựa vào cái gì mà như thế?” Biết Trịnh Quân biết chuyện này, Chu Tình hơi nhàng thở ra, khỏi có chút tức giận kêu lên, sao nàng lại dám đến nhà người khác, rồi ra lệnh người ta ly hôn, nàng có chút quá mức, rất bá đạo.

      “Ba!!” Câu trả lời của Vương Tuyết Dong là hung hăng cho Chu Tình bạt tai, gương mặt che kín phẫn nộ.

      Khí lực của Vương Tuyết Dong rất lớn, làm khuôn mặt nhắn của Chu Tình lập tức thũng xuống, Chu Tình che má trái sưng đỏ, kinh ngạc nhìn Vương Tuyết Dong, khó tin vì nàng dám đánh mình.

      “Cái tát này là giúp Trịnh Quân đánh!” Vương Tuyết Dong thu tay, nổi giận đùng đùng mắng: “Vốn ta muốn nhịn xuống, nhưng ta thực thấy tức giận thay Trịnh Quân. Nữ nhân như sao có thể biết xấu hổ như vậy, lại dùng đứa áp chế Trịnh Quân, buộc ấy thú !”

      Nguyên lai Vương Tuyết Dong đối với Chu Tình phi thường phục, cho rằng y có tư cách ở cùng chỗ với Trịnh Quân, nhưng bọn họ kết hôn, nàng muốn làm gì cũng được. Nhưng hai ngày trước Vương Tuyết Dong ngẫu nhiên nghe từ miệng Trịnh Quân mới biết, sau khi Chu Tình mang thai hai người mới kết hôn, nàng đầy bụng đố kị lập tức cho rằng Chu Tình nhất định là dùng đứa uy hiếp Trịnh Quân, bắt buộc Trịnh Quân thú y, bằng sao Trịnh Quân có thể kết hôn với tiểu nương nhát gan yếu đuối như Chu Tình. Tâm nàng vốn cam tâm, lập tức dấy lên hy vọng, nàng liền tìm hỏi địa chỉ nhà Trịnh Quân, rồi mới giấu diếm Trịnh Quân thừa dịp ngày thứ 7 nghỉ chạy đến nhà Trịnh Quân tìm Chu Tình, muốn Chu Tình nhanh chóng ly hôn với Trịnh Quân rồi cút .

      “Tôi… Tôi có! Vương tiểu thư nhất định hiểu lầm!” Chu Tình nhanh chóng lắc đầu, trong lòng rất ủy khuất. Y sao có thể dùng đứa bức Trịnh Quân thú y, từ đầu đến đuôi đều do Trịnh Quân chủ động muốn kết hôn với y, cho tới bây giờ y hề có ý tưởng dùng đứa bức nam nhân kết hôn.

      cần dối, Trịnh Quân cho ta biết! cảm thấy thẹn sao? Lại dùng phương pháp hạ lưu như thế bức ấy thú , cho biết dù có làm vậy Trịnh Quân cũng , vẫn nhanh chóng thức thời rời khỏi đây! cần làm Trịnh Quân thống khổ!” Thấy y thừa nhận, Vương Tuyết Dong càng thêm nổi giận, lớn tiếng nổi giận mắng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :