1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Luyến Tình 1- Ô Mông Tiểu Yến (cao H, song tính)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 8 (2)
      Chu Tình toàn thân bủn rủn mà ở mặt ghế, vô ý mà nhìn ra phong cảnh dần tiêu thất bên ngoài. Mệt mỏi quá! ràng chỉ làm lần, nhưng mà Trịnh Quân cái này sắc ma giữ lời, đem lăn qua lăn lại ba lượt mới thả ra, nếu như ngày nào cũng bị y làm như thế, có ngày cũng bị đùa chơi chết giường
      Mắt nhìn đồng hồ cổ tay, nhanh tám giờ rồi, biết có đến trễ nữa. Mặc dù theo Trịnh Quân cho dù trốn học, lão sư cũng dám gì, nhưng cảm thấy thân là học sinh cần phải có phong thái của học sinh, nên đến muộn, thiếu phép tắc.
      Quay sang nhìn Trịnh Quân vừa lái xe, bên ngâm nga hát, thần thái phi dương. Chu Tình xinh đẹp lông mày có chút chau lên. Gần đây thường xuyên nghĩ đến Trịnh Quân có can hệ gì với , bọn đến cùng là quan hệ như thế nào?
      biết Trịnh Quân nghĩ như thế nào, tâm của y chỉ có mình y biết tinh tường. biết từ lúc nào, đối với Trịnh Quân sinh ra tình cảm đặc thù nên có. Trịnh Quân chỉ là người đàn ông đầu tiên của , còn là người đối với tốt nhẩt, thương , quan tâm . Bản thân mực độc có biện pháp kháng cự bá đạo ôn nhu của y, dù biết đây là điều tốt.
      tại phi thường sợ hãi, rất sợ Trịnh Quân chỉ coi trở thành món đồ chơi ti tiện, tại hết thảy cũng chỉ là trò chơi của y. Tuy y luôn thâm tình chân thành gọi lão bà, đáng , xinh đẹp, thế nhưng y cho tới bây giờ cũng chưa lúc nào .
      Hơn nữa gần đây từ miệng Lưu Dương nghe được chuyện, Trịnh Quân bất luận hòa kẻ nào cũng cùng nhau ở chỗ quá ba tháng. và Trịnh Quân cùng chỗ cũng ba tháng, rất sợ Trịnh Quân tùy thời cùng tái kiến. tại vô luận là tâm hay thân thể của thể ly khai Trịnh Quân rồi, dám tưởng tượng nếu như Trịnh Quân cần nữa, chính mình sống thế nào về sau.
      Nhiều lần thậm chí nghĩ hỏi Trịnh Quân đối với như này là ý gì, nhưng mà lại dám, sợ điều Trịnh Quân ra là đáp án làm tan nát cõi lòng. . .
      “Ọe. . .” Bỗng nhiên trong dạ dày truyền đến hồi đau quặng, Chu Tình khó chịu che miệng lại nôn ra trận.
      “Lão bà, làm sao vậy?” Trịnh Quân tức thời quan tâm mà hỏi thăm.
      có việc gì, chỉ là có chút thoải mái.” Chu Tình lắc đầu. Gần đây biết làm sao, lúc nào cũng cảm thấy muốn ói ra, còn đặc biệt muốn ăn đồ chua nữa.

      “Vậy chúng ta đến trường nữa, ta đưa ngươi về nhà nghỉ ngơi.” Trịnh Quân đề nghị.
      cần! Ta nghỉ chút lập tức tốt lên rồi.” Từ khi cùng Trịnh Quân cùng chỗ về sau, Trịnh Quân thường xuyên dẫn trốn học, tình hình học tập của rớt xuống ngàn trượng, tụt dốc phanh, giờ thể lại trốn học tiếp.
      “Được rồi! Nhưng nếu như thoải mái ngươi phải , đừng cố chống cự làm gì!” Trịnh Quân vốn định cưỡng ép dẫn trở về, nhưng là Lưu Dương hẹn y đến trường, có chuyện đại muốn thương lượng, đành phải đau lòng mà đáp ứng.
      “Ta biết!” mạt cười lên khuôn mặt có chút tái nhợt. Thấy Trịnh Quân đau lòng vì mình, Chu Tình tựu cảm thấy hạnh phúc, trong nội tâm ấm áp, dù vô cùng có khả năng là Trịnh Quân làm bộ.
      “Ta đây tăng tốc chút, tranh thủ thời gian tới trường học cho ngươi nghỉ ngơi.” Trịnh Quân tăng tốc độ xe, rất nhanh liền tới trường học.
      “Chị dâu , chào buổi sáng!” Chu Tình vừa xuống xe, Lưu Dương sớm đợi ở cửa trường học cười hì hì kêu lên.
      “Chào buổi sáng!” Chu Tình ngại ngùng mà trả lời. Mặc dù và Lưu Dương, Khương Bân trong khoảng thời gian này quen thuộc hơn rất nhiều, ở chung cũng tệ, nhưng mà vẫn còn quen bọn họ gọi như vậy.
      “Ngươi đến phòng học trước , ta đến sau.” Trịnh Quân hướng Chu Tình .
      “Hảo!” Chu Tình biết bọn y có việc muốn , mình ở đây tiện, nhu thuận gật đầu.
      Cùng mấy người đó từ biệt xong, Chu Tình thân mình vào trường học. Nhưng mà vừa vài bước, lại hồi ác tâm, lần nữa nôn mửa liên tục, đành phải ngồi vào bồn hoa bên cạnh ghế đá nghỉ ngơi.
      Nôn ọe trong chốc lát, Chu Tình thở hồng hộc mà xuất ra khăn tay lau vết bẩn ngoài miệng. nôn mửa càng ngày càng nhiều rồi, có phải hay bị bệnh? bằng gọi điện thoại hỏi XXX chút là tốt rồi, XXX là tổng đài chuyên xử lý mấy việc như này. Chu Tình bởi vì bí mật thân thể dám tới gặp bác sĩ, có cái gì ốm đau đều là gọi điện thoại hỏi XXX, sau đó lại mua thuốc tương ứng uống.
      Chu Tình móc ra điện thoại Trịnh Quân mua cho, bấm số XXX, bên tai lập tức truyền đến đạo dễ nghe nữ , đem bệnh trạng của mình cho đối phương biết.
      “Tiểu thư, theo như lời ngươi , ngươi hẳn là mang thai!” Đối phương sau khi nghe xong cười , nàng nghe thanh Chu Tình qua điện thoại liền tưởng là nữ sinh.
      Hết Chương 8 (2)

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 8 (3)
      . . . cái gì?” Trời có nắng cũng chỉ là đến mức đổ mồ hôi mà thôi, Chu Tình quả thực thể tin được lỗ tai của mình.
      “Tiểu thư, ngươi hẳn là mang thai!” Đối phương lần nữa lặp lại.”Bất quá ta đề nghị ngươi hay là bệnh viện kiểm tra lần tốt hơn nhiều.”
      “. . . Cám ơn!” Chu Tình run rẩy mà cúp điện thoại, đầu óc rối thành cục. Trời ạ! vậy mà mang thai! Bất quá cái này cũng rất bình thường, tuy là song tính nhân nhưng vẫn có tử cung, có thể như nữ nhân bình thường mang thai, hơn nữa Trịnh Quân còn làm nhiều lần như vậy, có thai mới là việc lạ. tại phải làm sao bây giờ?
      Mụ mụ vẫn luôn chờ trưởng thành, lập tức đưa đến Mỹ làm phẫu thuật biến tính, trở thành nam nhân chân chính, nhưng bây giờ lại mang thai! Mụ mụ biết nhất định đánh chết . Hay là lén bỏ bảo bảo? ! Chu Tình lập tức phủ định. Đây chính là tiểu sinh mệnh, như thế nào có thể giết chết, hơn nữa đây chính là cục cưng của và Trịnh Quân cơ mà.
      Vô luận như thế nào nhất định phải bảo vệ tốt tiểu sinh mệnh này, Chu Tình đưa tay vuốt bụng, biểu tình kiên định gì sánh được. tại chính mình ngàn vạn lần thể sợ hãi, ngẫm lại đến cùng làm như thế nào mới tốt nhất. Có lẽ nên cho Trịnh Quân, để y nghĩ biện pháp, nhưng mà biết Trịnh Quân khi biết hoài bảo bảo có thái độ như nào đây?
      “Bảo bối, ngươi tại sao lại ở chỗ này?” đỉnh đầu truyền đến đạo tiếng trầm thấp đầy tình tứ.
      “Trịnh Quân!” Chu Tình lại càng hoảng sợ, bối rối ngẩng đầu.
      “Bảo bối, ta cho ngươi biết chuyện này, nhất định đem ngươi làm cười chết mất.” Trịnh Quân ngồi vào bên cạnh , ôm vai của cười .
      “Chuyện gì?” Chu Tình tâm loạn như ma, có nên cho Trịnh Quân nghe chuyện bảo bảo ? sợ khi xong rồi, Trịnh Quân hội giống như mấy nam chính phim truyền hình kia, nhẫn tâm bắt người phá thai.
      “Dương tiểu tử thúi kia phải làm cha! Ha ha. . .”
      “Cái gì?” Chu Tình khiếp sợ há to mồm, đây là lần thứ hai trong hôm nay thiếu chút nữa bị hù chết.
      “Dương tiểu tử kia vừa rồi cho ta biết, có nữ sinh trước kia cùng ngoạn đêm, ngày hôm qua đột nhiên chạy tới với , nàng mang thai con của , muốn chịu trách nhiệm.” Trịnh Quân vẻ mặt khinh thường mà cười .
      “Vậy sao? Vậy ngươi đối với việc này có ý kiến gì ?” Chu Tình gượng cười hai tiếng, nhìn thẳng vào mắt y sợ sệt hỏi.
      “Có thể có ý kiến gì nữa, đương nhiên là bảo Tiểu Dương kêu nữ nhân kia phá thai rồi, Tiểu Dương mới bằng ấy tuổi, làm cha cái quái gì cơ chứ! Ta ghét nhất mấy loại vọng tưởng dùng hài tử trói chặt nam nhân của nữ nhân như này, ta ghét nhất tiểu hài tử rồi, phiền muốn chết!” Trịnh Quân có chú ý tới Chu Tình trong mắt nhanh chóng lên bi thương cùng tuyệt vọng.

      Chu Tình cúi đầu xuống, cố nén nước mắt sắp tràn mi. Vậy là cần phải cho y biết chuyện cục cưng rồi… biết đáp án tinh tường rồi còn gì, nhất định là y chút do dự cho bỏ bảo bảo. Xem ra tại Trịnh Quân cùng bảo bảo, chỉ có thể chọn !
      “Bảo bối, có phải hay lại thoải mái, ta đưa ngươi bệnh viện xem chút !” Thấy Chu Tình mực trầm mặc , Trịnh Quân rốt cục phát được bình thường.
      cần, ta rất tốt, ta sao!” Chu Tình lắc đầu lia lịa, nếu như bệnh viện, Trịnh Quân lập tức tựu biết chuyện bảo bảo.
      ?” Trịnh Quân nhíu đôi mày kiếm, bé thỏ trắng sắc mặt hảo chênh lệch, điểm huyết sắc cũng có.
      , nhanh ! Bằng muộn đấy!” Sợ Trịnh Quân lại hỏi tới, Chu Tình bối rối mà đứng lên hướng phòng học chạy.
      Trịnh Quân trong mắt lên tia u quang, bé thỏ trắng đến cùng làm sao vậy? Như thế nào càng ngày càng kì quái?
      Trịnh Quân tuy là nam sinh nhưng vẫn rất thận trọng cùng chu toàn, y sớm chú ý tới Chu Tình gần đây mực có tâm , nhưng thể biểu đạt ra ngoài. Y mấy lần muốn mở miệng hỏi Chu Tình, nhưng mà lời vừa đến bên miệng lại phải nuốt xuống.
      kì quái của Chu Tình nhượng Trịnh Quân phi thường bất an, suốt ngày y đều chăm chú nhìn Chu Tình, quan sát nhất cử nhất động của , y phát Chu Tình thủy chung bộ dáng rầu rĩ u sầu, vui.
      “Trịnh Quân, ta có việc muốn với ngươi.” Buổi tối ăn cơm, Chu Tình cả ngày lời cuối cùng mở miệng.
      “Chuyện gì?” Chu Tình chưa bao giờ nghiêm túc như vậy, Trịnh Quân tâm sinh ra cảm giác sợ hãi chưa bao giờ thấy.
      Chu Tình hít hơi sâu, đưa mắt nhìn Trịnh Quân, “Chúng ta chia tay !”
      Hết Chương 8 (3)


      Á á á, chương sau em thu bị ngược điên đảo luôn đau lòng quá. Ghét công ghê

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 9 (1)
      “Ngươi cái gì?” Trịnh Quân khuôn mặt tuấn tú lập tức trầm xuống, y trăm ngàn lần ngờ tới Chu Tình ra loại lời thế này.
      “Ta muốn cùng ngươi chấm dứt.” Chu Tình bị ánh mắt giết người của Trịnh Quân làm cho sợ tới mức toàn thân phát run, nhưng vẫn kiên trì ra. Đây là quyết định suy nghĩ suốt ngày mới ra, bảo bảo là phần của thân thể , muốn nhẫn tâm giết bảo bảo, làm được. Muốn bảo vệ bảo bảo nhất định phải chia tay với Trịnh Quân, bằng Trịnh Quân rất nhanh tựu phát mang thai.
      cho ta biết nguyên nhân.” Trịnh Quân ép buộc chính mình tỉnh táo, y tin Chu Tình đối với y là có cảm tình. Vì đền bù tổn thương trước kia khi đối với Chu Tình, y về sau vẫn đối với rất tốt, ba lần bốn lượt đem cảm động đến rơi nước mắt nữa là.
      “Mụ mụ của ta biết chuyện của chúng ta rồi, nàng đáp ứng chúng ta cùng chỗ.” Đây là cái cớ Chu Tình nghĩ nửa ngày mới được, kỳ mụ mụ từ lúc công tác đến bây giờ vẫn chưa có trở về, nàng như thế nào lại biết tình giữa và Trịnh Quân chứ.
      “Lại là mụ mụ ngươi, đối với ngươi mà rốt cuộc là mụ của ngươi quan trọng, hay là ta quan trọng hơn cơ chứ!.” Trịnh Quân giận dữ hét, y biết địa vị của mình trong lòng Chu Tình, cho nên dễ dàng tin tưởng những lời dối trá kia của Chu Tình.
      “Đương nhiên là mụ ta trọng yếu hơn.” Chu Tình chút do dự trả lời, kỳ địa vị của Trịnh Quân trong lòng sớm vượt lên mụ mụ lâu rồi, bởi y là người nhất.
      Trịnh Quân nhanh bị chọc tức điên lên, y lần đầu tình thương người, kết quả gặt lấy được lại là hồi báo như vậy, kiêu ngạo như y như thế nào chịu được. Y cảm giác mình lần nữa lại bị phản bội, Chu Tình cùng mẹ đẻ của y rốt cục cũng đều là loại người đáng hận như nhau.
      “Tốt, chúng ta chia tay! Chu Tình, cho ngươi biết, kỳ ta sớm chơi chán ngươi rồi, chuẩn bị đem ngươi cước đá văng, nghĩ tới lại bị ngươi trước bước.” Trịnh Quân làm bộ chẳng hề để ý mà , y tuyệt thể ở trước mặt Chu Tình yếu thế, để cho có cơ hội chế giễu.
      . . . Vậy sao?” Tuy chuẩn bị tâm lý, nhưng mà chính tai nghe lời Trịnh Quân ra miệng, Chu Tình vẫn cảm thấy nội tâm đau nhói, nước mắt kìm được chảy ra.
      “Khóc? Ngươi lòng thích ta à nha! Cho ta xin , ta từ đầu tới đuôi cũng chỉ là cùng ngươi chơi đùa, ngươi ngàn vạn lần nên tưởng thiệt, nếu ta làm rất phức tạp. Ngươi cũng ngẫm lại chính mình sao, loại nhân bất nam bất nữ như ngươi, ta làm sao ưa nổi cơ chứ.” Trịnh Quân khoa trương mà cười , khuôn mặt tuấn tú tràn đầy khinh bỉ. Phẫn nộ hoàn toàn xông hủy lý trí của y, y tại chỉ có ý niệm trong đầu, y muốn trả thù! Y muốn hung hăng mà trả thù người chà đạp tấm chân tình của y, tổn thương y.
      Tim Chu Tình đau đớn, đau đến cách nào hô hấp nổi rồi, nước mắt chảy xuống càng nhiều.
      Thấy thế, Trịnh Quân trong nội tâm dâng lên cỗ vui vẻ sau khi báo được thù, năng càng thêm khó nghe.”Ngươi biết mình có bao nhiêu ti tiện sao, chỉ cần đối với ngươi hơi tốt chút, chơi ngươi như thế nào đều được, ngươi so những kỹ nữ kia còn làm cho người ta chán ghét, mỗi lần cùng ngươi giường ta đều muốn ói ra, ngươi. . .”
      “Đủ rồi, cần thêm nữa đâu!” Chu Tình rốt cuộc nghe thông, bi thương kêu lên, quay người muốn chạy ra ngoài, lại bị Trịnh Quân gọi lại.


      “Chờ chút!” Trịnh Quân quay người đem Tiểu Hoa trốn ở đằng sau ghế sô pha lôi ra, thô bạo mà ném cho Chu Tình.”Mang cái con phá cẩu này cút chỗ khác luôn !”
      Chu Tình ôm Tiểu Hoa, lệ rơi đầy mặt rời nhà Trịnh Quân, dáng vẻ vụt chạy cực kỳ bi thương khắc sâu ở trong nội tâm Trịnh Quân, lại làm cho Trịnh Quân bực bội vô cùng.
      “MD!” Trịnh Quân căm tức mà cước đá bay ghế sô pha bên cạnh, ràng y mới là người bị phản bội, cư nhiên bày ra bộ dáng người bị hại. Thao! Chính mình cần cảm thấy áy náy, cái này tất cả đều là tự tìm đến.
      Chu Tình cũng trở về nhà, mà là mang theo Tiểu Joa chạy đến công viên phụ cận khóc rống. Dù sớm biết ngày này sớm muộn cũng đến, nhưng là lúc chân chính đối mặt, như cũ cách nào tiếp nhận được. rất thích, rất thích Trịnh Quân, thậm chí nguyện ý vì y mà chết cũng được, nhưng mà Trịnh Quân từ đầu tới cuối chỉ đem trở thành món đồ chơi tùy thời có thể vứt bỏ, cái đối tượng đơn thuần chỉ để vui đùa. Nhưng mà dù là như vậy, vẫn còn rất thích Trịnh Quân. . .
      “Uông uông uông. . .” Tiểu Hoa cũng cảm giác được Chu Tình đặc biệt bi thương, lo lắng kêu to.
      “Tiểu Hoa, ta sao! Ta kiên cường, ngươi yên tâm!” Khóc cả buổi, Chu Tình mới lau nước mắt hướng tiểu hoa miễn cưỡng cười . nghĩ thông suốt rồi, quên được Trịnh Quân cứ tiếp tục thích y , nhưng là chỉ đem tình đó đặt yên ở trong lòng mà thôi.
      Cúi đầu nhìn bụng của mình, Chu Tình nổi lên bản năng của người mẹ. Cho dù Trịnh Quân thương , nhưng mà cũng cho bảo bảo, về sau bao giờ … hội độc rồi, bởi vì cho dù thế giới đều từ bỏ , còn có bảo bảo mà. Trước mắt tuy có nhiều khó khăn gian trở chờ đợi , nhưng vì bảo bảo, nhất định cắn răng vượt qua tất cả. . .
      Hết Chương 9 (1)
      __________
      Chương này hảo thương Tình cưng :-(, mấy nàng đành chịu ngược vài chương nhé (thực chất là mấy phần)

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 9 (2)
      “Quân ca, ngươi uống ít thôi!”
      Ngồi trong góc quán bar, Trịnh Quân dốc sức liều mạng mà rót rượu, đến Lưu Dương bên cũng nhìn được nữa, đưa tay đoạt lấy bình rượu của y.
      “Cút ngay, cần lo cho ta!” Trịnh Quân cướp bình rượu về tiếp tục uống.
      “Làm sao bây giờ?” Lưu Dương bất đắc dĩ mà nhìn về phía Khương Bân. Quân ca rốt cuộc là làm sao vậy, gọi bọn họ tới uống rượu, kết quả lại mình liên tiếp nốc rượu, căn bản để ý tới bọn .
      “Tiểu quân, có phải hay cùng chị dâu cãi nhau?” Khương Bân đẩy kính mắt viền vàng, căn cứ vào suy đoán của cậu, chỉ có thể làm cho Quân ca thành như vậy tám chín phần cùng Chu Tình có quan hệ.
      “Chớ ở trước mặt ta nhắc tới tiện nhân kia!” Trịnh Quân lập tức ngẩng đầu giận dữ hét. Chỉ cần nghĩ đến Chu Tình vậy mà thèm quan tâm y nữa giống như mẫu thân, cứ thế mà quăng y , y tựu hận thể giết chết Chu Tình. Chu Tình làm y vừa thất vọng lại vừa đau khổ đến tột đỉnh.
      “Ngươi cùng chị dâu đến cùng làm sao vậy? cho ta biết, có lẽ ta giúp được!” Khương Bân 100% xác định Trịnh Quân cùng Chu Tình xảy ra vấn đề.
      “Đúng vậy a! Quân ca, có chuyện gì cho bọn ta biết, chúng ta mấy người cùng nhau giải quyết.” Lưu Dương cũng gật đầu phụ họa.
      “Quân ca! ! !” Trịnh Quân vừa muốn mở miệng, chỉ thấy nữ sinh dáng người gợi cảm, trang phục tươi mát từ bên cạnh quầy rượu đến.
      Xem thấy người tới, Lưu Dương lập tức nhíu mày. Trong nội tâm thầm mắng: là xui xẻo! Làm sao ngay tại lúc này gặp phải Thang Na, nữ nhân này dù bị Quân ca đá, nhưng mà mực chưa từ bỏ ý định, thường xuyên tìm cơ hội quấn quít lấy Quân ca, hy vọng có thể cùng Trịnh Quân hợp lại.
      “Quân ca, là tình cờ, ngờ gặp ngươi ở cái nơi này.” Thang Na làm lơ Khương Bân, ngồi vào bên cạnh Trịnh Quân. Kỳ nàng là nghe thủ hạ vừa mới Trịnh Quân bước vào liền ngay lập tức chạy đến.
      Trịnh Quân vừa định bảo nàng cút ngay, trong đầu lại bỗng nhiên ra chủ ý, ánh mắt lóe lên, đối Thang Na cười : “Na Na, chúng ta kết giao lại a!”
      Lời vừa ra, Thang Na cùng Lưu Dương đều kinh ngạc đến há to mồm, ánh mắt Khương Bân tức buồn bã.
      “Na Na, ngươi nguyện ý sao?” Trịnh Quân tuấn nét mặt nổi lên nụ cười tà có thể mê hoặc tất cả nữ nhân.
      “Quân ca, ngươi sao?” Thang Na có chút khó có thể tin.
      “Đương nhiên là .”
      “Cái kia Chu Tình sao? Ngươi phải cùng kết giao sao?”
      Trịnh Quân bình thản đáp: “Chúng ta chia tay rồi, ta gần đây phát ra chỉ có ngươi là tốt, người chân chính của ta chỉ có thể là ngươi.”
      “Quân ca!” Thang Na kích động mà ôm lấy Trịnh Quân, ra sức khóc. tốt quá, nàng rốt cục cũng mây mờ trăng sáng rồi!
      “Đồ ngốc, khóc cái gì!” Trịnh Quân bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của mấy huynh đệ, ôn nhu mà cười vỗ vỗ lưng của nàng, trong đáy mắt thế nhưng ngay cả ý cười cũng có.
      Lưu Dương chỉ chỉ bọn họ, nghi hoặc mà nhìn qua Khương Bân, hoàn toàn bị làm cho hồ đồ rồi. Quân ca đến cùng đùa cái gì? Y phải y rất thích Chu Tình ư, như thế nào tại lại Thang Na rồi cơ chứ?
      Khương Bân trầm mặc , trong lòng thầm thở dài, đáng thương Chu Tình, chuyện về sau sao chịu nổi được. . .
      ### ### ###

      Hôm sau, Chu Tình vừa bước đến cửa phòng học, chợt nghe tiếng cười sang sảng của Trịnh Quân, Chu Tình nghi hoặc mà vào phòng, lập tức bị cảnh trước mắt khiến cho cả kinh trợn mắt, há hốc mồm. Trịnh Quân ôm Thang Na, còn Thang Na biết cái gì mà chọc cho Trịnh Quân cười ha ha.
      “Êu! Chu Tình, ngươi đến rồi!” Thang Na vừa thấy Chu Tình, liền cố ý kêu lên. Nàng rốt cục có thể trước mặt cái tên ẻo lả này hống hách rồi!
      Trịnh Quân ngoái đầu lạnh lùng liếc nhìn Chu Tình trong phút chốc, mặt biểu tình mà quay đầu lại, sắc mị sờ soạng bờ vú đầy đặn của Thang Na.”Na Na, ngực của ngươi càng lúc càng lớn hơn, hảo mê người.”
      “Đáng ghét!” Thang Na vờ hờn dỗi mà đập ngực y cái, vẻ mặt đắc ý nhìn Chu Tình.
      Nhìn bọn trước mặt mọi người liếc mắt đưa tình, Chu Tình toàn thân cứng ngắc, đầu óc rối như tơ vò. Cái này. . . Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Trịnh Quân làm sao lại cùng Thang Na chỗ, còn như vậy thân mật, giống như người vậy?
      Thắc mắc của Chu Tình rất nhanh được giải đáp, đàn em Thang Na tiến lên phía trước, khí thế khinh người mà mắng: “Chu Tình, cho ngươi biết cái tin tốt, Na tỷ của chúng ta cùng Quân ca hợp lại rồi, ngươi vẫn là mau cút chỗ khác a! Đừng ở chỗ này làm chướng mắt người ta nữa!”
      Chu Tình khiếp sợ ra lời, vẻ mặt kinh hãi. Thang Na dương môi cười lạnh, ôm lấy đầu Trịnh Quân bắt đầu hôn lên môi y, Trịnh Quân có cự tuyệt, liếc mắt Chu Tình ngây ra như phỗng, nhiệt tình mà đáp lại Thang Na, trước mặt mọi người trình diễn màn hôn nhau nồng nhiệt đạt tiêu chuẩn.
      Hết Chương 9 (2)

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 9 (3)
      Chu Tình bị đả kích nghiêm trọng, nhìn được nữa, quay người chạy đến chỗ ngồi trước kia của chính mình ngồi xuống. dốc sức tự an ủi mình rằng Trịnh Quân cùng Thang Na vốn là đôi, bọn họ gương vỡ lại lành là thiên kinh địa nghĩa, là việc đương nhiên, chính mình còn phải thiệt tình chúc phúc bọn họ nữa cơ. Nhưng dù là nghĩ như vậy, nhưng khi nhìn thấy Trịnh Quân cùng Thang Na ở phía trước tình chàng ý thiếp, tim của như muốn vỡ ra từng mảnh.
      Ngược với Chu Tình thống khổ, Thang Na đương nhiên là sướng lên đến trời, ả chưa có cao hứng như thế bao giờ, bởi rốt cục ả có thể cho tên biến thái chết tiệt kia nếm thử mùi vị bị bỏ rơi, bất quá cái này vẫn chưa đủ để ả nguôi mối hận trong lòng.
      Trước kia có Chu Tình có Quân ca che chở, cho nên ả dám làm gì , bất quá bây giờ. . . Hừ! còn chỗ dựa ngày tận thế của họ Chu kia cũng đến rồi!
      “Chu Tình, ngươi đến đây cái coi!” Sau khi kết thúc tiết thứ hai, Thang Na gọi Chu Tình lại.
      “Có chuyện gì ?” Chu Tình khiếp đảm mà hỏi, hai mắt chằm chằm nhìn đối phương như thấy Trịnh Quân.
      “Ta khát nước, mua giúp ta chai nước.” Thang Na kiêu ngạo ra lệnh.
      nghĩ tới Thang Na gọi mình chỉ là để sai vặt, Chu Tình có chút ngoài ý muốn, có suy nghĩ nhiều liền bỏ chạy mua nước mang về.
      “Mua được rồi!” Chu Tình đem nước đưa cho Thang Na, nào có thể đoán được lúc Thang Na tiếp nhận chai nước, lập tức trở mặt, hung hăng quăng cho bạt tai.
      “Tên chết bần này, thời tiết như này mà ngươi mua nước lạnh cho ta ta, ngươi có phải hay muốn cho ta uống cảm mạo ah!” (bà này vô duyên vãi cả ra %$%^&&*)
      Trịnh Quân cười lạnh, tại nóng như vậy, uống nước lạnh là quá thích hợp rồi còn gì, Thang Na ràng là ở cố ý tìm Chu Tình gây . Bất quá đây chính là điều y muốn. Y cùng Thang Na hợp lại, ngoại trừ phải làm cho Chu Tình tan nát cõi lòng, mục đích quan trọng nhất là muốn Thang Na chỉnh Chu Tình. Y muốn Chu Tình biết chính sai lầm, sau đó khóc cầu y tha thứ, sau đó lần nữa quay lại với nhau.
      “Đồ gay này, ngươi có chủ tâm có phải ?” Thấy Trịnh Quân cũng lời nào, Thang Na càn lớn mặt, cước đem Chu Tình đá ngã mặt đất.
      Chu Tình trầm mặc , chỉ là nhìn thẳng vào Trịnh Quân, vốn tưởng rằng Trịnh Quân thấy bị đánh giúp , nhưng mà Trịnh Quân vẫn , thời điểm bị đánh, trong nhát mắt nhận ra nụ cười có chút hả hê của y. Tâm của đau quá, đau quá, như bị ai đó xé ra, Trịnh Quân hảo tàn nhẫn, cho dù y chưa bao giờ thích qua . Nhưng ít nhất cũng là người làm ấm gối cho y, y như thế nào có thể trơ mắt nhìn mình bị bạn của y đánhvới vẻ thờ ơ kia?
      “Tử biến thái, ngươi sao trâu như vậy! Hảo, ngươi muốn làm trâu ta cho ngươi làm. Từ nay mỗi lần bọn ta vệ sinh cho ngươi dọn hết!” Thấy lời nào, Thang Na khỏi giận dữ, đưa chân dùng sức giẫm ngón tay Chu Tình.
      “Ah ──” Cái gọi là tay đứt ruột đau làm Chu Tình khổ đến mức tại chỗ kêu to.

      Chu Tình tiếng kêu thảm thiết, nhượng Trịnh Quân tâm thoáng nhói lên, y ép buộc mình phải quyết tâm hung ác, thể nương tình, nhất định phải làm cho Chu Tình chịu chút đau khổ, bằng vĩnh viễn biết sai lầm của chính bản thân.
      Lưu Dương đứng bên nhìn , lên tiếng quát dẹp đường: “Đủ rồi đấy!” Lưu Dương đẩy Thang Na ra, đem Chu Tình nâng dậy, mắng: “Thang Na, ngươi đừng có quá phận!”
      “Na Na, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.” Khương Bân cũng lên tiếng, lần đầu tiên nghiêm mặc chuyện với Thang Na.
      “Quân ca!” Thang Na quay đầu đáng thương mà nhìn xem Trịnh Quân.
      “Chuyện Chu Tình các ngươi tốt nhất nên nhúng tay vào, nếu tình huynh đệ của chúng ta đến đây chấm dứt!” Trịnh Quân nâng mày, lạnh lùng .
      Tâm, trong thời khắc này hoàn toàn chết! Chu Tình bao giờ … nữa đối với Trịnh Quân ôm bất cứ hy vọng nào, rốt cục triệt để tiếp nhận Trịnh Quân chưa bao giờ thích , chưa bao giờ đối có dù chỉ là chút tình cảm .
      “Cảm ơn các ngươi, ta sao!” muốn làm cho bọn người Lưu Dương khó xử, Chu Tình miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười.
      “Tay ngươi đều sưng thành như vậy, còn bảo có việc gì!” Lưu Dương kêu to, Chu Tình tay phải ngoại trừ ngón tay, toàn bộ đều sưng lên giống như lạp xưởng vậy.
      “Ta có việc gì, giờ ta phải quét sân trường!” Chu Tình quay người đến góc lớp cầm cái chổi, trốn ra khỏi phòng học. Đau đớn bên ngoài sao có thể bì được với nỗi thương tâm ngàn lần bên trong, tại phải lập tức tìm chỗ người lên tiếng khóc lớn, bằng hội vì kìm nén mà chết. . .
      Hết Chương 9 (3)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :