1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Luyến Tình 1- Ô Mông Tiểu Yến (cao H, song tính)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 2.3 (tt)

      Bị Khương Bân phát Chu Tình cuống lên đến phát khóc. Như thế nào xui xẻo như vậy, bị phát ! nhất định bị nàng đánh thành rô bốt mất, tên Trịnh Quân ác ma kia chạy đâu, như thế nào vẫn chưa trở lại, mau tới cứu a!
      Vừa lúc Chu Tình nhắm mắt lại chuẩn bị chờ chết lúc, bên tai truyền đến nam nhu nhuận cười : “Na Na, vừa rồi ta nhìn thấy ngoài cửa sổ có nữ sinh quần áo chỉnh tề lén lén lút lút, rất khả nghi.”
      “Cái gì? Khẳng định chính là con hồ ly tinh biết xấu hổ kia, mau đuổi theo với ta nhanh lên!.” Thang Na lập tức kêu to, máu ghen xông lên tới não, tỉnh táo cùng khéo thường ngày của nàng biến mất hoàn toàn.
      “Tốt!” Khương Bân mỉm cười gật đầu, lôi Lưu Dương cam lòng theo Thang Na ly khai phòng ngủ, ra khỏi nhà trọ đuổi theo “người đó”.
      Đợi nghe được tiếng đóng cửa, Chu Tình mới nhàng thở ra. tốt quá! Cuối cùng ! Bất quá tên Khương Bân kia tại sao phải giúp mình, ràng phát chính mình lại cho Thang Na, còn cố ý dối đem nàng lừa ? Chu Tình đầy bụng nghi hoặc, nghĩ nghĩ, cho rằng có thể là Khương Bân là bằng hữu Trịnh Quân, cho nên mới giúp mình a!
      Toàn thân đau nhức Chu Tình, phí lớn sức lực mới từ dưới giường leo ra, còn chưa kịp thở ngụm, chợt nghe bên ngoài lại truyền tới tiếng mở cửa.
      Má ơi! Chẳng lẽ bọn Thang Na quay lại đây! Chu Tình thất kinh mà tiến vào dưới giường, đáng tiếc thân thể đau nhức nghe sai bảo của chủ nhân, như thế nào cũng bò vào được.
      “Ngươi làm gì thế, như thế nào nằm mặt đất?” Trịnh Quân vừa vào nhà tựu chứng kiến Chu Tình như chuột vậy, hướng đáy giường chui vào.
      Chu Tình xoay người, thấy người tới là Trịnh Quân, rốt cục mới buông tảng đá lớn trong lòng ra, nhịn được bắt đầu gào khóc.
      “Tại sao lại khóc?” Trịnh Quân đến ngồi xổm xuống trước mặt Chu Tình, đem ôm vào lòng.(chưa gì mà tim bay phơi phới ;))))
      “Ngươi chạy đâu, như thế nào bây giờ về? Ngươi có biết hay ta thiếu chút nữa mất mạng!” Nghĩ đến chính mình phải chịu ủy khuất tất cả đều là nam nhân ở trước mắt làm hại, Chu Tình quên luôn cả việc sợ y, khóc hung hăng đánh cho cái lồng ngực rắn chắc trước mặt vài cái, bộ dáng kia cực kỳ giống tiểu nữ nhân hướng bạn trai làm nũng.

      “Ta xuất mua ít thứ đồ vật! xảy ra chuyện gì?” Chu Tình khí lực phi thường , đánh vào Trịnh Quân người điểm cảm giác cũng có, Trịnh Quân cười tủm tỉm mà hỏi thăm, trong nội tâm tràn đầy hiếu kỳ, cái này bé thỏ trắng rốt cuộc bị gì cơ chứ?
      “Ta. . .” Chu Tình khóc đem chuyện trải qua ban nãy cho Trịnh Quân.
      “Ha ha. . . Ngươi vậy mà trốn dưới giường. . . Bảo bối, ngươi thực quá nhát gan rồi. . .” Sau khi nghe xong, Trịnh Quân ôm bụng cười cười to, cười đến đau cả bụng. đời tại sao có thể có bé thỏ trắng đáng như vậy, sớm biết như vậy, y ra ngoài rồi, là đáng tiếc, bỏ qua màn hay như vậy.
      “Ngươi còn cười. . .” Chu Tình tức giận đến nhanh hộc máu, cái tên đầu sỏ này an ủi thôi, còn cười nữa. Càng nghĩ càng sinh khí, Chu Tình phẫn hận mà hung hăng cắn bả vai Trịnh Quân ngụm.
      “Ah ──” Chu Tình khi cắn rất dùng sức, Trịnh Quân khỏi đau nhức kêu ra tiếng.”Tiện nhân, ngươi cũng dám cắn ta?” Đem Chu Tình đẩy ngã xuống giường, sờ soạng bả vai chảy máu, Trịnh Quân hung ác mà trừng mắt Chu Tình.
      “Ta. . . Ta phải cố ý. . . Ta. . . Ta sai rồi, thỉnh nguyên. . . Tha thứ ta. . .” Hoảng sợ mà nhìn qua Trịnh Quân tức giận, Chu Tình sợ hãi co người lại. Nguy rồi! nhất thời tức giận, quên mất tên ác ma này đáng sợ đến mức nào.
      “Phạm sai lầm phải hảo hảo bị ‘Trừng phạt’ .” Trịnh Quân cười lạnh, thô bạo mà nắm hai chân mềm yếu vô lực của Chu Tình, áp đến trước ngực của , lộ ra hoa viên bí mật bị y chà đạp đến chịu được mà sưng đỏ lên, phải trừng phạt Chu Tình như thế nào hẳn ai cũng biết.
      “Cầu ngươi tha a. . . Ta cái kia đau quá, làm tiếp tệ hơn nữa. . .” Đôi mắt xinh đẹp tràn ngập nước, Chu Tình khó có thể tin đời lại có tên dã thú như vầy, đều làm nhiều lần như vậy rồi, còn muốn làm! Thần ah! Cứu mạng ah!
      “Ngươi cái đó đau nhức à?” khuôn mặt tuấn tràn đầy bộ dáng tươi cười tà ác, y thích nhất là xem bé thỏ trắng khóc a!
      “Đúng vậy!” Chu Tình khuôn mặt đỏ bừng mà giọng trả lời.
      “Đó là cái đó à?” Nam nhân cố ý truy hỏi kỹ càng hơn.
      “Là . . . Là chỗ. . . Này này. . .” Chỉ vào hoa huyệt bị thương của mình, Chu Tình khuôn mặt đỏ giống hệt như mông khỉ vậy.
      “Cái chỗ này gọi là cái gì?” Nam nhân có ý xấu mà tiếp tục truy vấn.
      “Cái đó . . . Ta biết. . .” biết nên trả lời như thế nào, Chu Tình nhanh chóng bị bức đến sắp khóc.
      “Nếu như biết, vậy để ta làm ngươi biết a!” Nam nhân lạnh lùng cười cười, giả bộ muốn đem ngón tay vừa thô vừa to vói vào hoa huyệt.
      “Đừng. . . Chớ vào , ta. . . Ta biết mà. . . Gọi . . . Gọi là bộ phận sinh dục. . .” Chu Tình xong, xấu hổ và giận dữ đến khóc lớn lên.

      “Cái gì bộ phận sinh dục, khó nghe muốn chết, cái này gọi là ‘Tiểu muội muội’. . . , là ‘Đại muội muội’ mới đúng!” Nam nhân dời mắt nhìn hoa huyệt, lại hướng ánh mắt xuống u cốc phía dưới, cười xấu xa .”Bất quá ‘Đại muội muội’ giống như bị thương rất nghiêm trọng, thể làm tiếp rồi!” Cái này bé thỏ trắng hoa huyệt là cực phẩm khó gặp, tựa như Heroin vậy, làm cho người ta muốn ngừng mà được. Mặc dù y rất háo sắc, nhưng mà chưa từng điên cuồng như vậy!
      Nhìn hoa huyệt của Chu Tình bị mình địt nát, đỏ như cây mận, Trịnh Quân nhịn được lại cương lên, toàn bộ máu trong cơ thể dồn xuống bụng dưới. Nhưng mà Chu Tình ràng thể làm tiếp rồi, tiểu hoa huyệt xác thực chịu nổi lần chà đạp nữa. Nhíu mày suy nghĩ Trịnh Quân trong đầu lóe lên, có a!
      Tinh mâu lóe lên tà quang khủng bố, Trịnh Quân buông Chu Tình ra, đem kéo đến.”‘Đại muội muội’ ngươi bị thương rồi nên ta cho phép ngươi dùng miệng nhắn ở hầu hạ ta!”
      “Có ý tứ gì?” Bé thỏ trắng đơn thuần căn bản nghe hiểu ngôn ngữ của đại sắc lang gian ác.
      “Tức là dùng miệng của ngươi như ‘Tiểu hoa huyệt’ vậy, để cho ‘Tiểu đệ đệ’ vào, khiến nó thoải mái.” Trịnh Quân chỉ chỉ môi đào của Chu Tình, lại sỗ sàng chỉ chỉ đũng quần của mình.
      muốn!” Chu Tình lập tức lắc đầu cự tuyệt. Cái này sắc lang như thế nào nghĩ ra được chuyện hạ lưu như vậy cơ chứ!
      “Ngươi lại lần nữa xem!” Trịnh Quân khuôn mặt tuấn tú trở nên lạnh lẽo, nắm chặt cằm Chu Tình, trầm mà cười .
      “Ta. . . Ta đáp ứng ngươi!” Bời vì Trịnh Quân so với Quỷ Sa Tăn còn khủng bố hơn, nên Chu Tình nên lời nên chữ.
      “Hừ!” Khinh thường mà hừ lạnh tiếng, “Tới, quỳ xuống!” Trịnh Quân thể chờ đợi được mà kéo quần chính mình, làm cho hung khí dọa người kia thẳng phóng ra.
      Nhìn côn thịt trước mắt lộ đầy gân xanh, vừa hung ác lại xấu xí, so với người thường còn lớn hơn, Chu Tình sợ tới mức mặt như màu đất. Thứ này vào trong miệng, miệng của nhất định biến thành cái miệng lớn dính máu a, hơn nữa cái kia mùi tanh gay mũi, nhất định ói ra mất!
      “Đồ đê tiện, mở miệng ra” Trịnh Quân cạy miệng ra, đem phân thân vừa thô vừa to duỗi vào, nhưng Chu Tình miệng phi thường , Trịnh Quân mới vào phần ba cảm thấy thể vào nữa rồi.
      “Ô. . .” Chu Tình hít thở thông, chỉ có thể cố gắng há to mồm.
      Trịnh Quân vui mà nhíu mày, mắng: “Mẹ kiếp, vô dụng! Đừng bất động, nhanh lên thè lưỡi ra liếm ah!”
      Cực lớn của y nhét đầy cái miệng đào nhắn của Chu Tình, Chu Tình nuốt nước miếng còn được huống hồ làm sao động đầu lưỡi hầu hạ y. Nhưng vì thập phần sợ hãi Trịnh Quân, Chu Tình vẫn là rưng rưng nước mắt, cố gắng nhúc nhích cái lưỡi đinh hương, dốc sức liều mạng phun ra nuốt vào, bú liếm cái hung khí kinh khủng kia.
      “Ừm. . . Ah. . . nghĩ tới là đồ tiểu lẳng lơ, lợi hại như vậy. . . Ngươi là lần đầu tiên sao?” Bị hầu hạ sảng khoái vô cùng, Trịnh Quân nhịn được rên rỉ lên tiếng, Chu Tình thẹn đến muốn chui xuống đất, nhưng dám dừng lại.
      Trịnh Quân châm điếu thuốc, thoải mái mà tựa ở đầu giường thưởng thức Chu Tình như chó cái ở dưới háng y, dốc sức liều mạng hầu hạ cục cưng của mình. Làm sảng khoái mà! những được hưởng thụ, còn có thể dạy dỗ kỹ thuật dùng lưỡi của bé thỏ trắng, về sau nhất định phải chơi nhiều hơn, dạy dỗ tốt hơn, khiến trở thành nô lệ tình dục giỏi nhất đời a!

      Rít hơi thuốc lá, Trịnh Quân thò tay sờ lên cái mông có chút loạng choạng trước mắt, như nhào mì vậy, vừa bóp lại vừa nắn. Chu Tình dừng lại động tác trong miệng, ún éo mông muốn trốn ma chưởng của .
      được ngừng! Bằng lão tử chụp hình cái hành động lẳng lơ này của ngươi!” Trịnh Quân hung ác vỗ cái mông đẹp của cái, sợ hãi y làm như vậy, Chu Tình đành phải tiếp tục hầu hạ dục vọng của nam nhân.
      Trịnh Quân tinh lực bền bỉ kinh người, Chu Tình phục thị cả buổi, y vẫn có tiết ra, Chu Tình mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, nhưng mà dám dừng lại, gắng gượng mà ra sức phun ra nuốt vào cái trong miệng.
      Trịnh Quân bên hưởng thụ khẩu giao, bên đùa bỡn cặp mông trắng bóc của Chu Tình, bàn tay to tà ác trượt theo rãnh mông xuống phía dưới, vuốt cái u cốc chưa từng bị khai phá sâu trong khe mông, y còn giở trò đùa dai mà đem ngón tay đút vào.
      “Ô. . .” Chu Tình lập tức đau đến phát ra tiếng hét thảm, có thể là vì trong miệng hàm chứa hung khí, nên Trịnh Quân chỉ nghe được tiếng rên rỉ giống như Mèo Ba Tư vậy.
      chặt sai mà! muốn đem tiểu muội của ngươi ăn luôn!” Trịnh Quân cũng có đẩy thẳng ngón tay vào sâu, mà là theo tiết tấu đút vào, có khi còn dùng móng tay cào vào vách tường mẫn cảm của . Trịnh Quân là song tính luyến nhân (aka bi), nam nữ ăn sạch, nên cũng ưa thích tiểu cúc huyệt của Chu Tình.
      “Ừm. . . Ô. . . Ô. . .” Chu Tình khó chịu mà đong đưa mông, dị vật xâm hại làm cho phi thường đau nhức, ngay tại lúc cho rằng cúc huyệt muốn nứt ra, Trịnh Quân bỗng nhiên rút ngón tay ra, quỳ ngồi xuống ôm đầu của , bắt đầu điên cuồng mà ở trong cái miệng nhắn của đâm vào rút ra, mỗi cái đều hung hăng đụng vào cổ họng của , căn bản mà là do Chu Tình xui xẻo gặp phải dân chơi thứ thiệt.
      Chu Tình đau đến lệ rơi đầy mặt, nhưng mà y chỉ quan tâm đến khoái cảm của mình, đâu màng đến , tàn bạo mà chà đạp miệng của , Chu Tình cảm thấy cổ họng của mình sắp bị Trịnh Quân xuyên phá rồi. Sau lúc, Trịnh Quân rốt cục ngừng lại, đại lượng tanh hôi, đặc sệt tinh dịch bắn vào trong miệng Chu tình.
      được nhổ ra, toàn bộ ăn hết!” Chu Tình vừa định nhổ ra, bị Trịnh Quân ngăn cản. Vì thế Chu Tình chỉ có thể cắn răng nuốt xuống cái chất lỏng đáng ghét kia, nhưng mà vẫn còn chút tinh dịch kịp nuốt xuống, theo khóe môi sưng đỏ kiều diễm chảy ra, bộ dáng kia dâm đãng đến mê người.
      Rút ra dương vật, Trịnh Quân lộ ra nụ cười thỏa mãn, cười tà hỏi: “Tiểu dâm phụ, sữa của lão tử uống ngon sao?”
      Chu Tình mắc cỡ ra lời, nghĩ đến chính mình chỉ có giúp y hấp dương vật, còn ăn nam nhân tinh dịch, hận thể đào cái hố chui vào.
      “Lại đỏ mặt, đáng !” Vừa được khẩu giao xong, tâm tình Trịnh Quân tệ, cuối xuống hôn hai má hồng hồng của Chu Tình. “Mặc quần áo vào, ta đưa ngươi về.” Trịnh Quân xuống giường cầm bộ quần áo mới bang giúp xuyên vào.
      “Ta tự chính mình mặc!” Mặc dù cùng nhau làm chuyện chăn gối, nhưng mà Chu Tình vẫn cảm thấy xấu hổ.
      “Ơ, còn thẹn thùng ah! Ngươi có cái gì ta chưa có xem, sờ qua, đùa qua, tại có thẹn thùng cũng muộn!” Trịnh Quân xấu xa mà trêu chọc .
      “Ngươi. . .” Đáng thương bé thỏ trắng mắt ngấn nước, lại muốn khóc nhè rồi a!
      “Ngươi bây giờ thực có sức mặc đồ sao?” Y muốn nhanh chóng đưa Chu tình , sau đó về nhà,lão nhân hôm nay muốn y trở về nhà a.
      “Ta. . .” Chu Tình mặc dù là muốn tự mặc đồ, nhưng mà tay chân đều đau muốn chết, bị ác ma này hành hạ gần chết rồi a!
      “Lại đây, ta giúp ngươi! Được bản thiếu gia giúp ngươi mang quần áo, đây chính là vinh hạnh của ngươi.” Từ đều là người khác hầu hạ y, đây là lần đầu tiên y hầu hạ người khác!
      Trịnh Quân để ý lời của Chu Tình, cưỡng ép giúp mặc quần áo tử tế, sau đó đưa về nhà. . .
      Hết Chương 2 (3)

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 3 (1)
      Sáng sớm, mặt trời mới lên ở hướng đông, ánh bình minh rạng rỡ, thời tiết phi thường đẹp, nhưng tâm trạng Chu Tình lại tràn đầy lo lắng. Đứng ở trước cổng trường, Chu Tình vẻ mặt do dự. Rốt cuộc là nên vào hay nên vào đây? Tối hôm qua cái tên đại ác ma Trịnh Quân kia gọi điện thoại đến, bảo hôm nay đến trường học. Nhưng mà muốn gặp lại nam nhân khủng bố kia, lần trước bị y chà đạp xong, về sau phải nằm giường trọn 2 ngày mới xuống được , tại nhớ tới còn sợ . Nhưng nếu như vào, tên ác ma đó biết còn trừng phạt ra sao nưã!
      “Ngươi đứng ở chỗ này làm gì? Như thế nào vào ?” lúc Chu Tình do dự, sau lưng truyền đến đạo ngả ngớn nam .
      Nghe vậy, Chu Tình sợ run cả người, sợ hãi mà chậm rãi xoay người. Chẳng biết lúc nào, Trịnh Quân lặng yên tiếng động mà đứng ở phía sau .
      tuần lễ gặp, có hay nhớ chủ nhân a? Món đồ chơi đáng của ta!” Nam nhân cười hỏi.
      Chu Tình biết trả lời như thế nào mới tốt, đành phải trầm mặc . Trịnh Quân xấu xa cười cười, cúi đầu ghé vào lỗ tai thổi ngụm khí, ” ‘Tiểu đệ đệ’ của chủ nhân phi thường nhớ ‘Đại muội muội’ của ngươi a!”
      “. . . Hạ lưu!” Chu Tình khuôn mặt lập tức vì mắc cỡ đỏ bừng lên, mắng. đời tại sao có thể có người trơ trẽn như vậy chứ, lời tục tĩu kia cũng ra khỏi miệng được.
      “Ngươi phải là thích ta hạ lưu sao? Ta nhớ hình như ta càng hạ lưu mà làm ngươi, ngươi lại càng thoải mái!” Trịnh Quân ác liệt mà cười mỉa .
      “Ta có, ngươi bậy!” Cảnh tượng dâm uế lên trong đầu, Chu Tình vừa thẹn lại phẫn nộ mà mắng.
      Trịnh Quân vừa muốn mở miệng trêu chọc , chợt thấy cái bóng người quen thuộc, ánh mắt sáng ngời, vòng cười tà lên khuôn mặt tuấn. Có trò hay để xem rồi a!
      tại ta chứng minh ta suông!” Trịnh Quân ôm lấy eo nhắn của Chu Tình, như là chuẩn bị tặng nụ hôn nồng nhiệt, bàn tay lớn còn dâm tà mà vuốt ve mông , căn bản quan tâm bọn bây giờ là ở trước cổng trường người này kẻ khác tấp nập ra vào.


      Lúc này đúng vào thời điểm học sinh đến trường, trước cửa trường có ít người. Mọi người đều bị hành vi của y làm cả kinh đến há to mồm trợn trắng mắt, nhao nhao dừng lại vây xem, đem cổng trưởng chắn chặt như nêm cối.
      U-a..aaa. . . Ô U-a..aaa. . .” Chu Tình dốc sức liều mạng giãy dụa, phí lớn sức lực mới đẩy Trịnh Quân ra được. Y có phải điên rồi hay , cư nhiên ở cửa trường học cưỡng hiếp , tại phải hướng mọi người giải thích làm sao đây!
      “Ah ──” đợi Chu Tình giải thích, đằng sau truyền đến tiếng thét đinh tai nhức óc. Mọi người quay đầu nhìn lại, người thét lên ai khác chính là bạn Trịnh Quân – Thang Na.
      Nghẹn họng trân trối mà nhìn lửa giận của Thang Na ngập đầy trời, Chu Tình muốn té xỉu rồi! Bị Thang Na bắt tại trận, làm sao bây giờ? Lão thiên gia nhanh kêu sấm đánh chết a!
      “Hi! Na Na!” So với Chu Tình hoảng loạn, Trịnh Quân có vẻ phi thường trấn định, chỉ có nửa điểm chột dạ, còn cười tủm tỉm hướng phía Thanh Na khoát tay.
      “Tiện nhân!” Hành động đó của Trịnh Quân còn là đổ dầu vào lửa, Thang Na tức giận đến giận sôi lên, đẩy đám người ngăn cản đằng trước, vọt tới trước mặt Chu Tình dương tay muốn cho bạt tai, nhưng lại bị Trịnh Quân ngăn cản.
      “Na Na, ngươi làm cái gì?”
      “Tiện nhân kia vậy mà biết xấu hổ câu dẫn ngươi, ta muốn đánh chết !” Thang Na phẫn nộ mà rống to.
      “Ta có câu dẫn , ngươi đừng hiểu lầm, giữa chúng ta cái gì cũng có.” Chu Tình lập tức giải thích. Nếu như giải thích ràng, xong chắc, có trời mới biết Thang Na xử thế nào.
      “Tiểu khả ái, ngươi sao có thể như vậy, chúng ta lên giường lần rồi, ngươi còn giữa chúng ta có gì.”
      Lời y vừa ra, lập tức dẫn tới toàn trường mảnh xôn xao, tuy bọn sớm có nghe thấy Trịnh Quân phóng đãng, bất cần đời, đối (với) nam sắc có hứng thú, là song tính luyến. Nhưng mọi người tin, nghĩ là ai đó rảnh rỗi bịa ra, nghĩ tới điều này là .
      loạn, ngươi nên tin , giữa chúng ta trong sạch.” Chu Tình cũng bị Trịnh Quân làm tức chết, hung hăng trừng mắt liếc Trịnh Quân, sau đó hướng Thang Na cực lực giải thích. Nam nhân này đến cùng muốn làm gì? Y có phải hay có chủ tâm muốn hại chết ah!
      “Bảo bối, phải giải thích, ngươi có nghe người ta qua càng sờ càng đen sao?” Trịnh Quân để ý Chu Tình giãy dụa, cố ý thân mật mà ghé vào lỗ tai cười .
      Xem của bọn tình chàng ý thiếp mà liếc mắt đưa tình, Thang Na muốn nổ tung rồi. Ngày ấy phát Quân ca sau lưng nàng cùng người khác đương vụng trộm, nàng lục tung khắp nơi tìm hồ ly tinh kia, nhưng mà như thế nào đều tìm thấy, gọi điện thoại cho Quân ca cũng nhận. vất vả hôm nay mới nhìn thấy Quân ca, lại là như thế này, nàng vẫn cho người câu dẫn Quân ca là nữ, nghĩ tới lại là cái tên Chu Tình ẻo lả đáng ghét này.
      “Đồ đê tiện đáng chết, ngươi dám câu dẫn nam nhân của Thang Na ta, hôm nay bà đây tiêu diệt ngươi, bà họ Thang.” Trong cơn giận dữ, Thang Na giương nanh múa vuốt mà nhằm Chu Tình đánh. Lần này Trịnh Quân có ngăn lại, mà là lặng lẽ buông eo Chu Tình ra, lui qua bên.

      Nàng từng học võ, có thể đánh ngã cả năm đại hán (ừm tựa tựa như mấy người to con ý), nhu nhược Chu Tình căn bản phải đối thủ của nàng, bị nàng đánh vai cái mặt đất dậy nổi. Thang Na kỵ đến người , đưa tay bóp cổ .”Ta bóp chết ngươi cái tên biến thái hèn hạ này!”
      “Ô. . . Ô ừm. . . Thả. . . Thả ta ra. . .” Chu Tình vô lực phản kháng, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt.

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 3 (1) tt

      Thấy thế, Trịnh Quân trong lòng nhanh cười bật ra. Kỳ đây hết thảy đều là y cố ý làm, y sớm biết Thang Na ở phía sau, cho nên mới hôn Chu Tình.
      “Ô. . . Ô. . . Trịnh. . . Quân. . . Nhanh cứu. . . Ta. . .” Chu Tình bị nàng bóp cổ nghẹt thở, chỉ có thể hướng Trịnh Quân đứng bên cạnh xem kịch vui mà cầu cứu. căn bản biết tất cả đều là Trịnh Quân tay bày ra, chỉ là quân cờ của y.
      “Đồ đê tiện, còn dám hướng Quân ca cầu cứu!” Thang Na tức giận tát Chu tình cái mạnh, làm khuôn mặt xinh đẹp nhắn lập tức sưng giống như bánh bao vậy.
      Thấy Chu Tình bị đánh, Trịnh Quân tuyệt đau lòng, ngược lại cực kỳ hưng phấn. rất lâu có thấy có người vì y mà đánh nhau, chỉ là bé thỏ trắng như thế nào phản kích ah! Chỉ có bên đánh vui, cả hai người cùng chơi mới tốt a! Như lần trước có hai cái nữ sinh kia, chỉ vì giành làm bạn y mà đánh nhau đến đầu rơi máu chảy. Đánh như thế mới gọi là xem cực thích a!
      Những người khác xem sớm ha ha cười, chỉ có ai lên giúp Chu Tình, mà còn có nhiều người nhìn thấy như vậy thực hả hê mà cười.
      Bỗng y phát Chu Tình mắt trở nên trắng dã, vẫn còn đánh trả, Trịnh Quân mới thất vọng, đem Thang Na kéo ra. Nếu cứu Chu Tình, Chu Tình thực sex mất mạng, đến lúc đó mới còn thú vị!
      “Khục. . . Khục khục khục. . . Khục khục. . .” Chu Tình vừa được cướu quỳ rạp mặt đất mà ho mãnh liệt, rốt cuộc cũng được cướu, còn tưởng rằng hôm nay bị Thang Na giết chết na!
      “Thả ta ra! Quân ca, để cho ta giết chết cái tên nhân này!” Thang Na như người điên vậy, bên giãy dụa, bên mắng to.
      “Ba~ ──” Trịnh Quân khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo, dương tay cho Thang Na cái tát, y nếu cho nữ nhân này cái tát cũng biết làm sao mới thuyết phục được nàng dừng lại.
      “Ngươi vậy mà vì tiện nhân kia đánh ta?” Vuốt má bị đánh, Thang Na khó có thể tin mà nhìn Trịnh Quân, nước mắt trượt khuôn mặt đầy mồ hôi.
      Trịnh Quân nhìn cũng thèm liếc nàng, ngồi xổm xuống nâng Chu Tình dậy, vẻ mặt cố ý giả vờ đau lòng mà hỏi thăm: “Bảo bối, sao chứ?”


      “Khục. . . Ta có. . . Khục khục. . . Chuyện gì. . .” Chu Tình suy yếu mà lắc đầu. Kỳ làm sao có việc gì, cổ họng của đau quá, thở cũng đau nữa, nhất là mặt của đều đau muốn chết, nhất định biếng dạng rồi!
      “Na Na, chúng ta cùng chỗ bao lâu?” Trịnh Quân bỗng nhiên quay đầu hỏi Thang Na.
      “Ba tháng hơn! Ngươi hỏi cái này làm cái gì?” Thang Na vẻ mặt khó hiểu, trong nội tâm tràn đầy nghi hoặc.
      Trịnh Quân gật đầu, “Cho tới hôm nay vừa vặn ba tháng, ngươi có thể về hưu rồi!” (:)))) ta kết câu này của ảnh nhóe, về hưu được rồi )
      “Ngươi có ý gì?” Thang Na hiểu.
      “Lão tử muốn là lão tử chơi chán ngươi rồi, ngươi có thể lăn!” Trịnh Quân lãnh khốc vô tình mà cười .
      “Quân ca, ngươi như thế nào có thể đối với ta như vậy? Ta ngươi như vậy!” Thang Na thương tâm gần chết mà khóc lóc kể lể . Nàng Trịnh Quân, từ lần đầu thấy Trịnh Quân, nàng cách nào tự kềm chế mà điên cuồng mê luyến kiệt ngao bất tuần (ý muốn Quân là con ngựa ai thuần hóa được, dạng như cao ngạo mà bất trị ý) , suất khí mê người nam nhân này.
      “Nhưng ta thích ngươi!” Trịnh Quân khinh thường mà giơ lên khóe miệng. Những người như thế này đối với tất cả đều giống như hàng hóa thôi, tùy tiện dỗ ngọt vài câu, bọn liền tin tưởng y bọn , nguyên đám tự cho là đúng. Hừ! Kỳ y căn bản tin tưởng cái gì gọi tình , y cả đời này cũng bất luận kẻ nào.
      ! Ngươi gạt ta! Ngươi ràng là ta!” Thang Na muốn tin, lắc đầu kêu to. Quân ca trước kia là như vậy sủng nàng, thương nàng, làm sao có thể thương nàng. Nhìn Chu Tình trong ngực Trịnh Quân, khuôn mặt xinh đẹp của nàng tràn đầy oán hận. Nàng biết, Quân ca sở dĩ vứt bỏ nàng, sở dĩ như thế tàn nhẫn đối với nàng, toàn bộ là vì bị cái tên gay này đầu độc rồi, mọi chuyện tất cả đều là do tên đáng chết này.
      “Ngươi ta nữa, là là bởi vì ?” Thang Na chỉ vào Chu Tình chất vấn, hận thể đem Chu Tình giết chết.
      “Đúng!” Trịnh Quân mắt nhìn Chu Tình sắc mặt tái nhợt như tờ giấy , trong mắt lên tia ác ý. Kỳ y sớm nghĩ quăng ả Thang Na ngực to mà có não này rồi, vô luận như thế nào cũng chỉ là món đồ chơi, hay bạn giường, kể cả tình nhân, y đều tuyệt cùng chỗ vỡi bọn họ hơn ba tháng.
      “Nghe này tên gay kia, khoản nợ này ta nhớ kỹ, ngươi chờ đó cho ta!” Nàng đến trước mặt Chu Tình, hung hăng mà , xong Thang Na quay người rời , mặt là biểu tình thâm độc khiến người ta rét mà run. Dám động đến nàng, nàng nhất định làm cho trả giá nhiều!
      Chu Tình mới nghĩ tức giận mà mắng Trịnh Quân vì sao hại , thấy Trịnh Quân ôm lấy eo của , trước mặt mọi người tuyên bố: “Từ hôm nay trở , Chu Tình chính là người mới của ta!”

      Nhìn chuyện vừa rồi, mọi người đối với tin này cũng chẳng có phản ứng gì, chỉ là những nữ sinh ái mộ Trịnh Quân tiếp thu được chuyện thần tượng của các nàng cư nhiên là gay, khổ sở mà khóc ồ lên, nhưng mà ai dám kháng nghị.
      “Ai là tình nhân của ngươi, ngươi nên lung tung, ngươi mau cùng mọi người ràng!” Chu Tình muốn điên rồi. Trịnh Quân có phải hay đầu óc có bệnh, chỉ có trước mặt mọi người ra quan hệ của bọn , còn tình nhân mới của y, chắc chắn trở thành kẻ thù của nữ nhân toàn trường mất, còn có Thang Na cũng bỏ qua , những ngày về sau của nhất định rất khốn khổ a!
      ràng?” Trịnh Quân tại Chu Tình bên tai thấp giọng cười : “Tốt, ta lập tức cho mọi người, ngươi ra là song tính nhân, là món đồ chơi!
      muốn, cầu ngươi ngàn vạn đừng !” Chu Tình ngay tức khắc lắc đầu cầu khẩn . Ô ô! Cái này đại ác ma uy hiếp !
      Trịnh Quân giơ lên khóe môi, cái này bé thỏ trắng lão rượu mời uống, muốn uống rượu phạt! Lại để cho mình có thể thỏa thích mà trêu cợt , đáng !
      Trịnh Quân nâng con mắt lạnh lùng nhìn lướt qua mấy học sinh đứng chắn ở cổng trường, các học sinh lập tức sợ hãi mà tự động hướng hai bên thối lui, nhường đường để cho y .
      “Tiểu bảo bối, vào học rồi, chúng ta thôi a!” Trịnh Quân ôm bả vai Chu Tình, nghĩ bỏ tay y ra, nhưng là sợ tên ác ma này nên chỉ có thể mặc cho ôm vào trường học.
      Đợi Trịnh Quân xong, đám học sinh hồi nãy vội tản ra, nhao nhao tuyên truyền cái tin tức đặc biệt này, để Chu Tình nhanh chóng từ tiểu nhân vật có tiếng tăm gì, thành nhân vật nổi tiếng toàn trường.
      Hết Chương 3 (1)

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 3 (2)
      Thời đại bây giờ công nghệ thông tin phát triển rất nhanh, vì thế tất cả học sinh trường cao trung Lam Ngọc lập tức biết toàn bộ việc xảy ra ở cổng trưởng ban nãy, mỗi nơi cho dù là nơi hẻo lánh nhất cũng có thể nghe người ta bàn luận rì rầm về vấn đề này.
      “Ngươi nghe gì chưa? Trịnh Quân quăng Thang Na, tại làm người của Chu Tình?”
      “Chu Tình là ai?”
      “Là cái tên quái nhân lớp D cả ngày đem mình bọc kín như bánh chưng vậy a!”
      ra là ! là đồng tính luyến ái , còn câu dẫn cả Quân ca của chúng ta, biết xấu hổ!”
      “Đúng thế! Đúng thế!”
      đường nghe đủ mọi lời bàn luận khó nghe cùng tiếng chửi bới khinh bỉ, Chu Tình vô cùng xấu hổ nhưng vẫn có chút ủy khuất. Bây giờ có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa sạch, tất cả mọi người đều bảo là đồ đồng tính đáng ghét, là kẻ thứ ba xen vào tình của Thang Na cùng Trịnh Quân a!
      Trịnh Quân đương nhiên cũng nghe được lời mọi người , nhưng khác với Chu Tình, trong lòng vui vẻ vô cùng. Ha ha! Về sau coi bé thỏ trắng làm sao chịu nổi! Bọn người hâm mộ y nhất định đem bé thỏ trắng khi dễ đến thảm mới thôi.
      “Quân ca, có vậy?” Trịnh Quân cùng Chu Tình vừa vào phòng học, chỉ thấy Lưu Dương kích động vạn phần mà xông lại.
      “Cái gì ?” Trịnh Quân cố ý giả ngu, “Bảo bối, tới ngồi ở đây!” Ngồi vào vị trí của mình xong, Trịnh Quân vỗ vỗ bắp đùi của mình.
      Chu Tình như thế nào đáp ứng, lập tức lắc đầu, “ cần, ta ngồi chỗ cũ là được rồi!” là bội phục sát đất tên nam nhân da mặt siêu dày này, vậy mà bảo ngồi đùi của y trước mặt bao nhiêu người.
      Nam nhân vui mà nhíu mày kiếm, bàn tay lớn dùng sức kéo làm Chu Tình ngã ngồi chân của mình, đợi Chu Tình giãy dụa, nam nhân ghé vào lỗ tai thấp giọng uy hiếp : “Nếu như muốn bị ta làm ngay bây giờ, hãy ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích.”
      Biết nam nhân được làm được, Chu Tình bỏ ý nghĩ muốn giãy dụa, cứng ngắc lấy thân thể ngồi ở trong ngực y, trong nội tâm thầm mắng y hạ lưu, vô sỉ.

      Nhìn cảnh tượng như vậy, trong phòng học lập tức vang lên những tiếng hét chói tai, tuy sớm biết Trịnh Quân xem lễ nghĩa liêm sỉ như chó má, thường xuyên trước mặt mọi người ôm tình nhân thân mật, tán tỉnh, nhưng mà ôm nam sinh như vầy là lần đầu tiên.
      “Quân ca, xem ra ngươi giống như người ta đồn, cùng cái tên biến thái đáng chết này câu kết.” Lưu Dương kinh ngạc mà nhìn bọn , cả buổi mới hồi phục tinh thần lại. Vừa rồi nghe người ta Quân ca trước mặt mọi người đá Thang Na, cùng tên đồng tính tương tác, còn chưa tin, nhưng bây giờ xác thực được rồi.
      “Cái gì thông đồng, chúng ta là hẹn hò, ngươi làm ơn chuyện văn nhã chút .” Cầm nhánh tóc mượt mà của Chu Tình đùa nghịch, Trịnh Quân cười : “Còn có về sau cho phép gọi Tiểu Tình là biến thái, phải gọi là chị dâu!”
      Trịnh Quân như vậy cư nhiên là giỡn, nhưng mà đám người nghe lại vô tâm hữu ý mà tin răm rắp. Lưu Dương ngạc nhiên mà đánh giá Chu Tình. Người nào cũng biết Quân ca mặc dù cùng vô số người kết giao qua, nhưng mà cho tới bây giờ bắt bọn họ kêu ai chị dâu. Chẳng lẽ Quân ca lần này là hay sao?
      “Nhưng mà phải từ trước đến nay luôn cùng ngươi đối nghịch sao? Lần trước còn to gan đá ngươi mà?” Lưu Dương hỏi tất cả nghi vấn trong lòng. như thế nào cũng nghĩ thông, bọn họ làm sao mới vừa là cừu địch bây giờ lại là tình nhân.
      Cái kia là chuyện quá khứ rồi! tại là ta nhất, trân trọng nhất!” Trịnh Quân ôn nhu vô cùng mà hôn gò má sưng đỏ bên trái của Chu Tình.
      Biết lời của y tất cả đều là giả dối, nhưng mà Chu Tình vẫn nhịn mà cả cổ đều đỏ bừng lên. Nhìn xem bộ dạng thẹn thùng của , Trịnh Quân trong mắt đầy ý cười. Cái này tiểu khả ái xấu hổ thành như vậy, phải là tin mình ! Thực là ngây thơ mà!
      Thấy bọn họ như vậy, Lưu Dương thực cho là bọn họ nhau cuồng nhiệt rồi, bất đắc dĩ mà trong lòng thở dài. Được rồi, chỉ cần Quân ca cao hứng tốt rồi! Về phần những thứ khác sao cả rồi, hơn nữa Chu Tình thoạt nhìn ràng so với bà Thang Na kia đáng hơn nhiều.
      Lưu Dương ngẩng đầu nhìn Khương Bân bên cạnh, từ đầu tới đuôi mực bảo trì trầm mặc, chuyên tâm đọc sách, nhịn được hỏi: “Ngươi như thế nào tuyệt hiếu kỳ a?”
      “Có cái gì phải quan tâm cơ chứ!” Khương Bân ngẩng đầu, nhìn Chu Tình cười tủm tỉm kêu lên: “Chị dâu hảo a!”

      Nghe vậy, Chu Tình biết nên cái gì cho phải, khuôn mặt nhắn mắc cỡ đỏ bừng. chưa từng có nghĩ tới có ngày bị người ta gọi chị dâu, cái loại cảm giác này là quái dịnói nên lời/
      “Tiểu Bân thực biết thời cơ, chưa gì nịnh nọt chị dâu ngươi rồi.” Trịnh Quân cười ha ha, cố ý làm Chu Tình càng lúng túng.
      Khương Bân cười mà , lúc này bỗng nhiên vang tiếng chuông. Nghe được, Trịnh Quân trong mắt lên đạo dâm uế tà quang. Vào học rồi, trò hay cũng sắp bắt đầu rồi!
      “Dương, ngươi qua bên kia cùng Nho Nhã ngồi !” Trịnh Quân hướng Lưu Dương .
      “Vì cái gì?” Lưu Dương vẻ mặt khó hiểu.
      “Ta cùng với vợ của ta chuyện đương, ngươi đương nhiên lăn!” Trịnh Quân cười mắng.
      “Cái tên tính người, mới có lão bà tựu quên huynh đệ!” Lưu Dương tuy nhiên ngoài miệng như vậy, nhưng vẫn là thức thời mà ngồi vào bên cạnh Khương Bân, cũng muốn mang danh bóng đèn a!
      Rất nhanh sau khi chuông vào học vang lên, Vương lão sư vào phòng học, liếc thấy Trịnh Quân cùng Chu Tình mập mờ mà ôm nhau ngồi chỗ. Đối mặt ánh mắt dò xét của Vương lão sư, Chu Tình sợ hãi mà cúi đầu xuống, rất sợ Vương lão sư hỏi vì sao ngồi ở trong ngực Trịnh Quân.
      “Bà già chết tiệt, nhìn cái gì vậy, mau dạy a!” Phát trong ngực người e ngại, Trịnh Quân kiềm chế mà mắng.
      Vương lão sư dị thường sợ Trịnh Quân nên ngay lập tức bắt đầu bài giảng, rời ánh mắt của mình . Mặc dù trong bụng có mớ nghi hoặc nhưng dám hỏi.
      Chu Tình rốt cục nhàng thở ra, nghĩ thầm người này nguyên lai cũng có lúc quá xấu xa a! Chưa đợi cảm động xong, lại phát cánh tay vươn vào bên trong y phục của . . .
      Hết Chương 3 (2)

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Luyến Tình 1 – Chương 3 (3)
      Chu Tình trừng to mắt quay đầu lại nhìn nam nhân cười tà ở sau lưng, thể tin được cũng dám tại lớp học đối với mình động tay động chân, nam nhân này là sắc lang a!
      “Cầu ngươi đừng như vậy, bị phát đấy!” Chu Tình giọng cầu khẩn .
      “Ngươi đừng lên tiếng chẳng phải OK rồi sao!” Trịnh Quân càng ngày càng được tấc lại muốn tiến thước, cứ vậy mà sờ lên ngực Chu Tình. Y để cho Chu Tình đến trường, bời vì cố ý muốn ở ngay tại lớp dạy dỗ .
      Chu Tình rất muốn phản kháng, nhưng mà lại sợ bị người ta phát , đành phải yên lặng cắn răng nhẫn nại, con ngươi xinh đẹp nhiễm lên tầng hơi nước vì xấu hổ và giận dữ.
      Đồ buộc ngực của Chu Tình là được đặc chế, tay sờ lên dù thế nào cũng cảm thấy có ngực. Trịnh Quân căn bản cách nào để mà vân vê đôi vú mượt mà kia. Trịnh Quân nghĩ muốn cời nó ra, nhưng mà cái áo buộc ngực kia chế tác phi thường đặc biệt, cách nhiều lớp quần áo thế kia mà cời, dĩ nhiên là thể nào làm được.
      “MD!” Trịnh Quân thất bại mà bỏ tay ra, ảo não mà thấp giọng chửi bới, “Về sau cho phép mang cái thứ đồ quái quỷ này nữa!” Thực vướng víu!
      Chu Tình nhàng thở ra, khá tốt mặc buộc ngực, bằng hôm nay xảy ra nguy hiểm mất, ai mà biết được tên sắc lang này có thể làm bao nhiêu chuyện mất mặt ngay tại đây chứ.
      Thấy khóe miệng Chu Tình nhàn nhạt cười, Trịnh Quân vui đến cực điểm. Hừ! Cho rằng như vậy y cách nào chơi ư, nằm mơ! Y có rất nhiều phương pháp có thể làm cho khóc a!
      Nam nhân sinh khí mà đem tay vươn vào quần Chu Tình, cố ý nhàng mà vuốt ve cái đùi bóng loáng, cái loại cảm giác này giống như là gãi ngứa vậy, Chu Tình thân thể dị thường mẫn cảm rất nhanh có cảm giác.
      “Tiểu tâm can, thoải mái sao?” Nam nhân bên ờ Chu Tình người châm lửa, bên có ý xấu mà thấp giọng hỏi.
      Chu Tình vừa thẹn vừa giận, cái tên bại hoại này còn dám hỏi loại vấn đề này, làm sao có thể biết xấu hổ trả lời. . . Bất quá cái này thoải mái. . .

      “Ngươi trả lời, là chủ nhân hầu hạ tốt sao? Yên tâm, chủ nhân để cho ngươi thoải mái đến chết!” Xấu xa cười cười, ngón tay y dọc theo mép quần lót lần vào, sờ lên chồi non mẫn cãm, bắt đầu khuấy động.
      dòng điện mãnh liệt lập tức từ hạ thể truyền đến, nếu như phải cắn chặc môi dưới, sớm bật ra tiếng rên rỉ làm người khác xấu hổ rồi.
      “Tiểu bảo bối, ‘Đại muội muội’ khóc!” Nam nhân bỗng nhiên dừng lại động tác tay, dâm tà liếm lấy vành tai trắng noãn của . Theo kích thích của Trịnh Quân đến chồi non, hoa huyệt ở phía dưới cũng có cảm giác, chảy ra mật hoa đậm đặc.
      Dâm uế tiếng cười làm cho Chu Tình xấu hổ đến vô cùng, đầu rủ xuống càng thấp, muốn té xỉu, như vậy có thể bị cái sắc lang này khi dễ rồi.
      “‘Đại muội muội’ khóc đến đáng thương, ta phải hảo hảo an ủi nó!” Nam nhân ôm Chu Tình chuyển hướng cửa sổ, đem tay khác tiến luôn vào trong quần lót Chu Tình, hung ác mà xâm nhậm hoa huyệt hư của . Nhưng bởi vì có mật dịch làm trơn, cho nên Chu Tình cũng có cảm giác đau nhức, chỉ cảm thấy khoái cảm mạnh mẽ mà thôi.
      Trịnh Quân lợi dụng cửa sổ cùng cái hai bàn tay chống lên cửa sổ của Chu Tình, làm cho người ta nghĩ là bọn họ chỉ là đơn thuần thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ, tuyệt nghĩ tới bọn kỳ làm cái chuyện dâm loạn đến mức nào.
      Trịnh Quân tay trái kịch liệt mà xoa nắn màm mống của Chu Tình, tay phải hung hăng mà đâm ra chọc vào hoa huyệt của . Chu Tình thoải mái đến toàn thân phát run, khuôn mặt nhắn vì tình dục mà nhiễm mảng đỏ tươi. Chu Tình sợ chính mình nhịn được kêu ra tiếng, nên cắn chặt nắm tay của mình lại.
      Lúc bị nam nhân dâm tà đùa bỡn, Chu Tình hoàn toàn đánh mất lý trí, quên chính bản thân ở trong phòng học có đến bao nhiêu là người. thành nô lệ của dục vọng, sa vào khoái cảm mà y mang đến cho .
      Lúc Chu Tình sắp cao trào, Trịnh Quân lại đột nhiên dừng lại rút tay ra, từ thiên đường rơi xuống địa ngục Chu Tình khó hiểu mà quay đầu nhìn y.
      “Hừm, ngươi cũng quá dâm đãng à nha, bị chơi ngay tại lớp cũng có thể thoải mái thành như vậy!” Trịnh Quân huơ huơ ngón tay dính đầy dâm dịch trước mặt Chu Tình.
      Chu Tình xấu hổ mà nhắm mắt lại, có lẽ giống như Trịnh Quân , là dâm đãng, bị Trịnh Quân ở dưới con mắt của hơn mười người làm, mà còn có thể thoải mái đến dục tiên dục tử.
      “Muốn ta tiếp tục cho ngươi thoải mái sao? Tiểu dâm phụ!”
      Chu Tình do dự lâu, rốt cục gật đầu. kỳ rất muốn lắc đầu, nhưng mà cái thân thể dâm tiện này của cho phép, hai cái địa phương kia là khó chịu, nhất là hoa huyệt của , đều nhanh ngứa muốn chết rồi.
      “Vậy ngươi đem tay của ta liếm sạch . Nhìn xem ngươi làm nó bẩn thành như nào!” Trịnh Quân đem bàn tay đầy dâm dịch của Chu Tình đưa đến bên miệng .
      Nhìn chất lỏng màu trắng đục tay y, Chu Tình chán ghét nhăn lại lông mày, sao có thể ăn dâm dịch dơ bẩn này của mình? Nhưng mà trong thân thể dục hỏa bị khơi mào muốn đem thiêu cháy rồi, chỉ có nam nhân này mới có thể cứu a.

      Trong nước sôi lửa bỏng, Chu Tình cuối cùng vẫn là khuất phục trước dục vọng của mình, chảy nước mắt mà đem ngón tay nam nhân ngậm vào trong miệng, cảm thấy thẹn mà hấp mút.
      Thấy Chu Tình bên giọng nức nở, bên dâm uế mà bú liếm ngón tay của mình, Trịnh Quân cười thể vui hơn. Cái này món đồ chơi là quá hợp ý y a! chỉ có ngoan ngoãn nghe lời, mà có rất có năng lực tiềm , làm cuộc sống của y gần đây trở nên đặc biệt thú vị.
      Trịnh Quân đợi Chu Tình đem ngón tay của mình toàn bộ liếm sạch , mới thoả mãn mà ôm Chu Tình đứng lên về hướng cửa sau. Chu Tình có giãy dụa, biết nam nhân ngay lập tức giải thoát dục hỏa thiêu đốt trong người .
      Gặp Trịnh Quân ra, Lưu Dương tò mò hỏi: “Quân ca, các ngươi muốn đâu?”
      “Tiểu Tình thoải mái, ta dẫn phòng y tế!” Trịnh Quân cong khóe môi, ôm Chu Tình nhanh chóng lập tức ra khỏi phòng học
      Hết Chương 3 (3)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :