1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Love in the afternoon – Lisa Kleypas (Truyện Tây 18+)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Chương 27_Phần 2
      nhàng vào phòng, nhìn thấy vợ mình ngồi bên bàn trang điểm, cẩn thận giũa mấy cái móng bàn chân còn lại của chú mèo Lucky. Con mèo nhìn cách nhàm chán, cái đuôi lười biếng ngoe nguẩy. "…mày tránh xa mấy cái đệm trải ghế ra nhé," Beatrix dạy bảo nó, " bà Clocker xử cả hai chúng ta đấy."

      Christopher ngắm nhìn những đường cong đẹp mắt cơ thể nàng, thân hình nàng dưới ánh đèn chiếu xuyên qua chiếc váy ngủ mỏng manh.

      Biết Christopher đến, Beatrix đứng lên và về phía , điệu bộ duyên dáng rất tự nhiên. "Đầu có bị đau ?" nàng quan tâm hỏi , tay nang chạm vào miếng băng thái dương . Vì chuyện ầm ĩ khi đưa Bennett vào nhà, họ chưa có lúc nào để chuyện riêng.

      cúi xuống hôn lên môi nàng. ". Đầu cứng thế này, đạn khó xuyên qua lắm."

      để ngón tay của vuốt ve sườn mặt của mình. " đến gặp Trung tá Fenwich sao? Ông ta cũng định bắn à?"

      Christopher lắc đầu. "Chỉ các bạn mới làm thế thôi."

      Beatrix cười , rồi nghiêm túc. "Trung Uý Bennett hề điên. ấy khoẻ lại thôi, chỉ cần cho ấy thời gian nghỉ ngơi."

      " cũng hi vọng vậy."

      Đôi mắt xanh của nàng nhìn đầy dò xét. " đổ lỗi cho bản thân vì việc này, đúng ?"

      gật đầu. " đưa ra quyết định tốt nhất có thể. Nhưng biết thế cũng làm cho kết quả dễ chịu chút nào."

      Beatrix yên lặng trong choc lát, nàng như cân nhắc điều gì đó. Nàng tách khỏi , đến bên bàn trang điểm. "Em có cái này cho ." Nàng lục lọi trong chiếc ngăn kéo bàn, lấy ra mảnh giấy được gập lại. "Đây là bức thư."

      nhìn nàng dò hỏi nhưng đầy trìu mến ấm áp. "Em gửi à?"

      Beatrix lắc đầu. "Thư của John gửi ." Nàng đưa bức thư cho . " ấy viết cho trước khi chết. Audrey thấy sẵn sàng để đưa nó cho . Nhưng em nghĩ đến lúc để đọc bức thư đó."

      Christopher tiến đến nhận bức thư, chỉ vươn tay ra kéo lại gần. lấy lọn tóc dày mềm mại của nàng rồi cọ cọ lên má mình. "Em đọc cho nghe ."

      Họ cùng đến bên giường và ngồi lên đệm. Christopher vẫn nhìn chằm chằm nét mặt nhìn rnghiêng của Beatrix khi nàng mở bức thư và bắt đầu đọc.

      Christopher thân mến,

      Có vẻ như còn ít thời gian hơn mình mong muốn. Thú thực là thấy ngạc nhiên khi cuộc đời này sao lại ngắn đến vậy. Khi quay lại nhìn ngắm quãng thời gian qua, thấy mình bỏ quá nhiều thời gian vào việc can nhắc những việc sai trái, bỏ qua quá nhiều việc đến trong đời. Nhưng cũng thấy mình là người đàn ông may mắn, gấp vạn lần so với nhiều người đàn ông khác. cần nhờ em chăm sóc Audrey hay mẹ. biết em chăm sóc họ ở mức độ họ đồng ý và cho phép.

      Nếu em đọc bức thư này, có nghĩa là em trở về từ chiến tranh và đối mặt với những trách nhiệm em chưa từng có chuẩn bị trong đời. Cho có vài lời để chỉ cho em nhé. quan sát em từ bé đến lớn, nhàn nhã tự nhiên của em, rồi em bao giờ hài lòng với bất kỳ điều gì. Em đặt những người em mến lên vị trí khác, và điều đó khiến họ thất vọng lắm. Em cũng làm như vậy với chính mình. Em trai quý, em chính là kẻ thù kinh khủng nhất của chính mình. Nếu em có thể học được cách đừng hy vọng điều hoàn hảo đến thể, ở em và cũng như ở những người khác, em tìm thấy hạnh phúc, điều luôn lảng tránh em.

      Hãy tha lỗi cho thể sống sót… và hãy tha thứ cho chính mình vì sống sót.
      Đây là cuộc sống dành cho em. Đừng để lãng phí ngày nào hết.

      John.


      Christopher im lặng lúc lâu, ngực như thắt chặt lại. Bức thư như thể trai cất giọng nhàng, đầy thương để dạy bảo . "Nhớ ấy đấy," thầm. " ấy hiểu ."

      " ấy hiểu con người ," Beatrix . "Nhưng em nghĩ thay đổi. Giờ mong những điều hoàn hảo nữa. làm sao lại bị em hấp dẫn được chứ?"

      Christopher áp lòng bàn tay vào gương mặt . "Em chính là điều hoản hảo nhất với , Beatrix Heloise."

      Nàng vươn mình về phía trước, đến khi mũi của họ chạm vào nhau. " tha thứ cho bản thân chưa?" nàng nhàng hỏi.

      "Vì sống sót?"

      " cố đây." Cơ thể nhắn ấm áp của nàng gần kề khiến thể chối từ. An trượt tay ve vuốt gáy nàg rồi hôn lên cổ nàng. Cảm giác run rẩy lan toả khắp người nàng. cẩn thận cởi váy của nàng, cố gắng kìm lại ham muốn cuồng dã như muốn thoát khỏi tầm kiếm soát kia. làm cho mọi giây phút đều dịu dàng, nhàng trong khi cơ thể đau đớn vật lộn với ham muốn sở hữu nàng ngay lập tức. Bàn tay xoa nắn khắp người nàng, lướt qua mọi đường nét cơ thể mà mê đắm. Say đắm, nồng thắm, họ để mọi cảm xúc chạy khắp thân thể mình. Tình biến thành những cử động đương, những cử động đó thăng hoa trong khoái cảm.

      Lưỡi của vươn vào trong miệng nàng, cùng lúc đó cũng tiến vào trong nàng, bàn tay lùa vào mái tóc mềm mại của nàng. Nàng cố cử động, nhưng giữ chặt nàng, khiến nàng càng thêm vui thích, và càng ngày càng nhiều nữ, đến khi tiếng thở của hai người đều biến thành những tiếng rên rỉ, còn thân thể nàng ngừng run rẩy.

      Beatrix tì gót chân xuống đệm giường, ngón tay nàng bấu chặt lưng . vô vùng tận hưởng khi nhìn thấy vẻ mặt mất hồn, choáng váng của nàng cũng như đau đớn lưng. Cơ thể nàng đong đưa cùng nhịp với mỗi cú thúc của , làn da nàng ửng lên màu sắc tuyệt đẹp. Nhưng vẫn chưa muốn kết thúc dù bản thân vô cùng đói khát muốn bùng phát. cố nhẫn nại, tiếp tục vùi mình trong nàng.

      Nàng rên rỉ, đôi môi nàng cố thốt ra từng lời. "Christopher, xin …"

      "Yên nào…" ấn nàng xuống, hôn lên cổ nàng, chầm chậm lần xuống ngực nàng. ngậm núm vú vào trong miệng, dùng răng và lưỡi chăm sóc tỉ mỉ, rồi để lại ẩm ướt nóng bỏng. Rồi nàng rên lên tiếng đầy đói khát, phía trong nàng như bóp chặt lấy . Rồi bắt đầu theo nhịp độ dịu dàng, thúc về phía trước, rồi để nàng bám chặt lấy mỗi khi lui lại. "Nhìn này," thầm, nàng khẽ mở mắt để ngắm nhìn cửa sổ tâm hồn của mình.

      tay khẽ đỡ đầu của nàng, áp môi mình lên môi nàng trong khi tiến vào nàng sâu, sâu. Nàng ôm chặt lấy , chân tay và cả cơ thể như dính chặt lấy . bắt đầu nhanh hơn, thô bạo hơn, nhịp độ của bắt đầu trở nên cuồng dã và thể kiểm chế, hông của mang lại từng cú thúc nhanh, mạnh và tàn nhẫn. Nàng cong người về phía trước, cơ thể run rẩy kịch liệt, phía trong nàng như dang hút chặt , cùng tiếng nước róc rách kích thích cho cả hai đạt đến cảm xúc mạnh nhất.

      Cả hai đều choáng váng đến mức ôm chặt nhau cử động lúc lâu. Cảm nhận được khi mình hoàn toàn cởi mở, phòng bị, Christopher đưa tay ve vuốt khắp cơ thể nàng, phải vì nhục dục mà những động chạm đó mang tính tôn thờ. Nàng duỗi người rồi dùng chân thon của mình gác lên đùi , ghìm chân xuống giường, tay nàng vắt ngang ngực . Nàng nhổm lên, đè lên người , nhàng cọ mũi và mồm vào đám lông ngực . vẫn nằm yên bên dưới để mặc cho nàng ôm ấp, để mặc cho nàng nghịch ngợm và khám phá cơ thể .

      Đến khi đứng dậy rời giường, cả hai đều hơi choáng váng. Christopher tận tình tắm cho nàng, lau khô và chải tóc cho nàng. Nàng cầm áo choàng và ngồi bên cạnh trong khi chờ tắm. Thỉnh thoảng nàng vươn mình về phía trước để hôn . Họ luôn có những cử chỉ âu yếm nhau. thân mật nhặt giữa vợ chồng là gì cả những cũng là tất cả. Họ góp nhặt những điều đó hàng ngày, như thể họ góp nhặt những câu chuyện và kỷ niệm, tất cả đều chứa đựng hài hoà giữa hai người.

      Beatrix tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại ngọn đèn bên tủ đầu giường. "Đến giờ ngủ rồi," nàng khẽ .

      Christopher đứng ở ngưỡng cửa, nhìn vợ mình vùi mình trong chăn, tóc nàng xoã ra quanh vai. Nàng nhìn bằng ánh mắt vô cùng quen thuộc… ánh mắt khích lệ cách nhẫn nại. Đó là ánh mắt rất riêng của Beatrix.

      Cuộc sống với người vợ thế này bao giờ là đủ.

      Hít hơi sâu, Christopher quyết định.

      " muốn nằm bên trái," , rồi tắt nốt ngọn đèn tủ.

      vào giường cùng vợ mình, ôm nàng vào lòng.

      Và họ cùng say giấc nồng đến tận sáng hôm sau.

      Hết chương 27
      Happyanh, Sandra, miumiu1222 others thích bài này.

    2. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      ĐOẠN KẾT

      Ngày 26 Tháng 6 năm 1857
      Hyde Park, London


      Christopher đứng đợi cùng với lữ đoàn Rifle tại địa điểm rộng lớn ở phía Bắc của Hyde Park, chỗ này rộng khoảng 1,5km và dài 1,2km, và có 9000 người lính vũ trang đầy đủ đứng chờ. Ở đây có các lữ đoàn như Hải Quân, Dragoon, Rifle, Hussar, Life Guard, Highlander và nhiều đơn vị khác nữa, tất cả đều sáng chói dưới ánh mặt trời rực rỡ. Buổi sáng trời rất nóng và có gió, hứa hẹn thiêu đốt cả trăm nghìn người có mặt dự buổi lễ trao huân chương chữ thập Victoria đầu tiên.

      Những người lính mặc bộ quân phục đúng nghi thức thấy khổ sở lắm rồi, mộ số là do nóng quá, số khổ sở vì ghen tị. "Bộ quân phục của lữ đoàn chúng ta xấu nhất toàn vương quốc," người lính Rifle lẩm bẩm, rồi ta liếc nhìn bộ quân phục lộng lẫy của lữ đoàn Hussar (thuộc kị binh) bên cạnh. "Tôi ghét cái màu xanh đậm ảm đạm kia."

      "Chúng ta đúng chuẩn trở thành mục tiêu, bò lên phía trước trong tiền tuyến mà lại mặc bộ quân phục màu vàng đỏ," lính Rifle khác trả lời giọng đầy khinh bỉ. "Kiểu gì chẳng bị bắn trúng mông."

      "Tôi quan tâm, chỉ biết phụ nữ thích áo đỏ là được."

      " chọn phụ nữ hơn cả việc bị bắn vào mông ư?"

      "Thế à?"

      Những lính khác im lặng coi như thừa nhận.

      gương mặt của Christopher lên nụ cười uể oải. nhìn sang khu vực gần Grosvenor Gate, nơi 7000 chỗ ngồi kín chỗ. Beatrix và cả nhà Hathaway đều có mặt, rồi cả ông nội , cả Audrey và vài người an hem họ. Sau khi màn biểu diễn phức tạp rườm rà này kết thúc, Christopher và cả gia đình hai họ trở về Khách sạn Rutledge. Họ tổ chức bữa tối gia đình vui vẻ và nồng nhiệt, Harry Rutledge cũng gợi ý vài trò tiêu khiển đặc biệt. quá hiểu Rutledge, tiêu khiển ở đây có thể là từ tam ca hát opera cho đến mấy con khỉ ra biểu diễn. Nhưng có hai điều cực kỳ chắc chắn, đó là nhà Hathaway đến London và bữa tối cực kỳ vui và náo nhiệt.

      Thêm vị khác tham gia vào bữa tối gia đình này tại khách sạn Rutledge, đó là Mark Bennett. Mark từ bỏ hàm sĩ quan và chuẩn bị tiếp quản cơ ngơi đóng tàu của gia đình . Mất đến vài tháng để Bennett hồi phục từ những tổn thương do chiến tranh mang lại, tất nhiên, để khôi phục hoàn toàn còn cần nhiều thời gian hơn nữa. Tuy nhiên, sau thời gian dài ở lại nhà Phelan khiến khá hơn rất nhiều. Từng chút , Bennett cũng khôi phục được tinh thần nhưng đó là cả quá trình đau đớn. Với giúp đỡ của những người bạn, ta cuối cùng cũng trở về với chính mình. Đó là Bennett ôi nổi, hóm hỉnh và nhanh trí. Trong chuyến dài ngày và vui vẻ ở vùng ngoại ô, ấy dã dần lấy lại được sức sống và sức khoẻ, cơ bắp người cũng ngày càng mạnh mẽ hơn. Kể cả sau khi trở về nhà tại Gloucestershire, Bennett vẫn thường đến thăm Christopher và Beatrix ở Riverton. Thỉnh thoảng trong những lần đến chơi đó, gặp Audrey đến đây ở vài ngày nửa tháng.

      Audrey cực kỳ lúng túng và bối rối mỗi khi gặp lính phục viên cao lớn với mái tóc tối màu này. Christopher thể hiểu tại sao bà chị dâu thường ngày vẫn vui vẻ lạc quan này lại trở lên ngượng ngịu và vụng về mỗi khi có mặt Bennett thế.

      "Đó là vì ấy là con hổ," Beatrix giải thích với , "còn Audrey là con thiên nga. Hổ luôn làm thiên nga thấy lo sợ. Chị ấy thấy ấy rất hấp dẫn, nhưng lại nghĩ đây người đàn ông để mình cùng bầu bạn."

      Về phần Bennett, ấy có vẽ cũng cực kỳ thích Audey, nhưng mỗi khi thận trọng tiến gần đến với Audrey, ấy lại rút lui.

      Nhưng rồi chẳng hiểu sao mà nhanh thế, hai người đó trở thành bạn. Họ thường dạo cùng nhau và liên lạc thường xuyên khi gặp mặt. Khi cả hai đều đến London, ai cũng thấy họ luôn cùng nhau.

      Christopher thấy bối rối trước biến chuyển kỳ lạ trong mối quan hệ giữa hai người, hỏi Bennett có chuyện gì mà lại thay đổi đến vậy.

      "Tôi bảo ấy tôi bị bất lực do vết thương trong cuộc chiến," Bennett . "Điều đó làm ấy bình tĩnh hơn nhiều."

      Quá ngạc nhiên, Christopher rè rặt hỏi lại Bennett, " à?"

      "Còn lâu," Bennett phẫn nộ trả lời. "Tôi thế vì khi ở gần tôi ấy cứ cuống cả lên. Và điều đó có tác dụng rồi đấy thôi."

      Christopher nhìn Bennett đầy nhạo báng. "Thế có định cho Audrey ?"

      Đôi môi Bennett lên nụ cười tinh quái. "Tôi cũng sắp để ấy chữa bệnh này cho tôi rồi," ta thừa nhận. Nhìn biểu cảm của Christopher, Bennett vội vàng thêm mục đích của là hoàn toàn nghiêm túc.

      Cặp đôi này rất hợp nhau. Christopher nghĩ trai mình chắc chắn đồng ý thôi.

      Đội Pháo chào Hoàng gia được xướng tên, những khẩu pháo nặng được kéo ra. Quốc ca được cất lên khi màn duyệt đội ngũ bắt đầu, tất cả các lực lượng đều đứng nghiêm và bồng súng chào. Đoàn ngựa hoàng gia chầm chậm giữa các hàng lính. Khi kết thúc màn duyệt đội ngũ, nữa hoàng, những người hộ tống và đội Kỵ binh Hoàng gia tiến vào trung tâm của khu vực giữa Cơ quan lập pháp và Đoàn ngoại giao.

      nhốn nháo nho khi Nữ hoàng xuống ở bục trung tâm như kế hoạch, Nữ hoàng vẫn đứng yên ngựa của mình. Có vẻ như Nữ hoàng định trao Huân chương chữ thập Victoria khi vẫn ngồi lưng ngựa, đứng bên trái là Vương phu của bà.

      Có 62 người được nhận huân chương, tất cả đều được gọi lên bục. Như bao người đàn ông khác, Christopher mặc bộ quân phục của lính trơn, vứt lại toàn bộ quân hàm khi chiến tranh kết thúc. như những người khác, Christopher cầm theo dây da, dắt theo chú chó. Vì lý do mà chưa ai giải thích, được lệnh mang theo Albert trong buổi lễ này. Những lính Rifle khác cỗ vũ khi Albert ngoan ngoãn bước bên cạnh Christopher.

      "Ngoan lắm!"

      "Nhìn thông minh lắm đấy."

      "Đừng gây chuyện trước mặt Nữ hoàng nhé."

      "Tất cả buổi lễ này cũng là dành cho mày đấy Albert," ai đó thêm vào khiến cho rất nhiều người phải bật cười.

      Christopher liếc nhìn đống bạn bằng ánh mắt chê trách nhưng chỉ càng làm họ thấy vui vẻ, đưa Albert đến gặp Nữ hoàng.

      Nữ hoàng thấp và béo hơn tưởng, bà có cái mũi diều hâu, cằm gần như có, đôi mắt rất sắc xảo. Bà mặc bộ áo cưỡi ngựa đỏ tươi, dải băng tướng quân vắt qua vai bà, mũ lông tướng quân làm từ lông chim màu đỏ và trắng. cánh tay của bà buộc băng vải crepe màu đen, biểu tượng cho để tang trong quân đội. Bà ngồi lưng ngựa bên cạnh bục lễ, nên bà như đứng ngang hàng với những người nhận huân chương.

      Christopher rất vui thái độ của Nữ hoàng khi điều khiển buổi lễ này. Từng nhóm người thành hàng ngang qua bà, mỗi người dừng lại để trình diện và Nữ hoàng cài huân trương bằng đồng với đuôi nheo màu đỏ lên ngực họ, sau đó người này được dẫn .

      Ngay khi Christopher và Albert bước lên bục lễ, bối rối khi nghe thấy tiếng hoan hô từ đám đông, tiếng tung hô vang mãi mới đân dịu lại. được tung hô nhiều hơn những người lính khác là đúng, tất cả họ đều xứng đáng nhận được công nhận vì lòng dũng cảm và gan dạ. Và những người lính cũng tung hô , làm cực kỳ bối rối.

      Albert nhìn với ánh mắt bất an, chú chó đứng sát lại bên . "Bình tĩnh nào," khẽ .

      Nữ hoàng tò mò nhìn chó người khi họ đứng trước mặt bà.

      "Đại uý Phelan," bà . " nhiệt tình của những thần dân trong vương quốc vinh danh ."

      Christopher cẩn trọng đáp lại. "Vinh dự này thuộc về tất cả những người lính chiến đấu phụ vụ cho Nữ hoàng, và thuộc về những gia đình chờ những người lính đó quay về."

      "Rất hay và khiêm tốtn, Đại uý ạ." mắt bà có nếp nhăn hằn rất sâu. "Tiến lên nào."

      làm theo, Nữ hoàng cúi xuống từ ngựa và gài huân chương bằng đồng gắn đuôi nheo lên ngực áo . Christopher lùi lại nhưng Nữ hoàng dùng cử chỉ và lời bảo ngừng lại.

      "Gượm ." Nữ hoàng nhìn sang Albert đứng bục, chú chó nghếch đầu lên tò mò nhìn Nữ hoàng. " bạn này tên là gì?"

      "Tên nó là Albert, thưa Nữ hoàng."

      Môi bà cong lên như muốn cười. Bà liếc sang bên cạnh và với Vương phu. "Chúng tôi được biết chú chó luôn đồng hành cùng với từ Inkermann đến Sebastopol."

      "Vâng, thưa Nữ hoàng. Nó thực rất nhiều nhiệm vụ khó khăn và nguy hiểm để giữ mạng sống cho nhiều người. Huân chương này phần cũng thuộc về nó, nó giúp che chở sĩ quan bị thương dưới làn đạn của kẻ địch."

      nhân viên làm theo lệnh của Nữ hoàng tiến đến và đưa cho bà vật rất kỳ lạ. Nhìn nó giống như… chiếc vòng cổ cho chó.

      "Bước lên nào Albert," Nữ hoàng .

      Albert làm ngay theo lệnh, chú chó ngồi ở mép của bục lễ. Nữ hoàng cúi xuống và khép léo thắt vòng cổ quanh chú chó, điều đó cho thấy bà làm việc này rất nhiều lần. Christopher nhớ ra mình có nghe Nữ hoàng cũng có nuôi vài con chó rất thích giống chó -li. "Vòng cổ này," nữ hoàng với Albert như thể chú chó có thể nghe hiểu bà, " được khắc danh hiệu trung đoàn và vinh danh các trận chiến. đây có huân chương bằng bạc để khen ngơi lòng dũng cảm và trung thành mà "" thể trong cuộc chiến."

      Albert kiên nhẫ chờ đợi đến khi vòng cổ được thắt chặt, rồi chú chó liếm cổ tay Nữ hoàng.

      "Thế là hư," bà khẽ trách mắng và vỗ vỗ vào đầu chú chó. Bà kín đáo cười với Christopher khi họ xuống nhường chỗ cho người khác lên nhận huân chương.


      Lúc sau, khi về đến khách sạn Rutledge, Beatrix ngồi xuống sàn trong phòng riêng của hao vợ chồng, xem xét cái vòng cổ mới của Albert, nàng cười , "Albert, người bạn trung thành. Hy vọng mày đừng quá tự mãn mà vênh mặt lên đấy nhé."

      "Với gia đình em làm thế đâu," Christopher , cởi chiếc áo khoác, áo gi-lê và cà vạt ra. thả mình xuống chiếc ghế dài, tận hưởng mát mẻ trong căn phòng. Albert cjayj ra uống nước ở bát của mình, chú chó uống rất ầm ĩ.

      Beatrix đến bên Christopher, nằm đè lên người rồi chống tay lên ngực . "Hôm nay em vô cùng tự hào về ," nàng và mỉm cười nhìn . "Em cũng thấy hơi hơi tự mãn vì biết bao phụ nữ ngất hay thở dài vì , và em là người sánh bước với về nhà."

      Christopher nhướng bên lông mày , "Hơi hơi tự mãn thôi à?"

      "Thôi được rồi, vô cùng tự mãn." Nàng bắt đầu nghịch tóc . "Giờ mấy cái việc trao huân chương xong hết rồi, em có chuyện này muốn bàn với đây."

      Christopher nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác những ngón tay nàng mân mê da đầu . "Chuyện gì thế em?"

      "Nếu nhà mình thêm thành viên nữa sao nhỉ?"

      Đây phải câu hỏi bình thường. Từ dạo hai vợ chồng ổn định cuộc sống ở Riverton, Beatrix tăng số lượng của bầy thú trong nhà lên, và luôn bận rộn với các tổ chức từ thiện liên quan đến động vật. Nàng còn thu thập các báo cáo cho hội lịch sử tự nhiên mới được thành lập ở London. Vì lí do nào đó mà việc thuyết phục các nhà côn trùng học, các nhà điểu cầm học và các nhà vạn vật học lớn tuổi để cho phép trẻ gia nhập cùng họ vô cùng dễ dàng. Nhất là khi Beatrix có thể hàng giờ về tập trính di cư, vòng đời của cây, và các vấn đề khác liên quan đến môi trường sống và các hành vi của động vật. Thậm chí Beatrix còn có cả bài tranh luận khi tham gia hội đồng thành lập bảo tàng lịch sử tự nhiên mới, cung cấp quan điểm của phụ nữ về nhiều khía cạnh của dự án này.

      Christopher vẫn nhắm mắt, cười cười lười biếng. "Loài lông ngắn, lông dài hay là loài có vảy?" trả lời câu hỏi vừa nãy của nàng.

      " phải mấy loài này."

      "Lạy Chúa, là loài ngoại lai à. Được rồi, loài đấy ở đâu ra thế? Chúng ta có cần đến Australia để đón nó về ? Hay là đến Iceland? Brazil?"

      Nàng run lên vì cười. "Thực ra, nó ở ngay đây rồi. Nhưng mà khoảng… 8 tháng nữa mới được gặp nó."

      Christopher mở to hai mắt. Beatrix cúi đầu nhìn cười, nhìn nàng ngượng ngùng, háo hức và vô cùng hài lòng về mình.

      "Beatrix." cẩn thận đặt nàng nằm xuống dưới . Bàn tay vuốt ve sườn mặt nàng. "Em chắc chứ?"

      Nàng gật đầu.

      Quá xúc động, Christopher cúi xuống phủ lấy đôi môi nàng bằng nụ hôn cuồng nhiệt. "Tình của … báu vật của …"

      " có muốn có nó ?" nàng cất tiếng hỏi giữa những nụ hôn, dù nàng biết câu trả lời là gì.

      Christopher cúi đầu nhìn nàng với ánh mắt lấp lánh, ánh mắt đó khiến mọi thứ đều như toả sáng. "Còn hơn cả những gì mong đợi. Và hơn cả những gì đáng có."

      Beatrix vòng tay quanh cổ . "Em cho thấy xứng đáng được những gì," nàng và kéo xuống hôn.

      HẾT
      @Hằng Lê ơi, xong nhé. Đóng cửa nhảy hố nhà người ta tiếp đây.

    3. trieuduong89

      trieuduong89 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      1
      Truyện hay quá mà. Cảm giác nam chính nữ chính đều là những người thông minh. Lối chuyện dí dỏm của họ đọc rất . Cảm ơn 2 bạn dịch giả rất nhiều vì mang đến bộ truyện hay.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :