1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Love in the afternoon – Lisa Kleypas (Truyện Tây 18+)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Chương 26 _ Phần 2

      Câu châm chọc đó khiến Fenwick mỉm cười, nụ cười của kẻ đứng cách xa cuộc đời và nhìn thấy những điều vô cùng mỉa mãi. “Phải. cứu tôi, giờ chuẩn bị nhận được kính trọng cao nhất vì điều đó.”

      “Tôi hề muốn việc này.”

      “Thế còn tệ hại hơn. Tôi bị đưa về nhà còn hùng được tán dương, lấy mọi thứ thuộc về tôi. Tên của được nhớ mãi, nhưng chẳng thèm quan tâm. Tôi thà chết chiến trường còn hơn, như thế còn có ý nghĩa nào đó. Nhưng kể cả điều đó cũng cướp . phản bội người bạn thân của mình, người bạn đó tin tưởng . mặc kệ sống chết của Trung uý Bennett.” nhìn Christopher bằng ánh mắt sắc bén, tìm kiếm bất kỳ cảm xúc nào đó.

      “Nếu tôi phải làm điều đó lần nữa, tôi vẫn lựa chọn như vậy.” Christopher thẳng.

      ngờ vực thoáng qua gương mặt của Fenwick.

      “Ông nghĩ tôi kéo ông khỏi trận chiến là vì ông và vì tôi ư?” Christopher hỏi .

      “Ông nghĩ tôi quan tâm đến ông ư? Hay là quan tâm đến mấy cái huân chương khốn kiếp nào đó?”

      “Vậy sao lại làm thế?”

      “Vì Mark Bennett sắp chết rồi,” Christopher thốt lên đầy thù địch. “Còn ông vẫn còn có khả năng cứu sống. Trong những cái chết đó, vẫn phải cứu dược điều gì đó. Và người phải cứu là ông, nên chuyện mới như thế.”

      Họ im lặng lúc lâu, còn Fenwick cố sắp xếp lại lời của mình. ném cho Christopher cái nhìn sắc bén khiến cảm thấy rợn tóc gáy. “Vết thương của Bennet tệ như vẻ bên ngoài,” . “Nó gây chết người.”

      Christopher hoài nghi nhìn , khẽ rung mình nhưng lại tiếp tục tập trung voà Fenwick, tiếp.

      “Hai tên kỵ binh Nga tìm thấy Bennet và bắt làm tù binh. bác sĩ bên đó xử lý vết thương cho ta, sau đó ta bị chuyển đến nhà tù nằm sâu trong nước Nga. ấy phải chịu khổ rất nhiều, điều kiện ăn ở rất thiếu thốn, sau đó ấy bị bắt lao động. Sau vài lần bỏ trốn thất bại, Trung uý Bennet cuối cùng cũng thành công. ấy chạy được đến lãnh thổ của đồng minh, khoảng nửa tháng trước ấy cũng được đưa về London.”

      Christopher dám tin vào những gì mình nghe thấy. Đó có phải ? Bình tĩnh nào… bình tĩnh… lí trí nhắc . Cả người căng lên để chống lại run rẩy. thể để mình run lên, kiềm chế nổi mất.

      “Tại sao Bennet được thả trong lần trao đổi tù nhân khi cuộc chiến kết thúc?” hỏi Fenwick.

      “Hình như bên bắt giữ ấy đàm phán đổi ấy lấy khoản tiền nhất định, cộng thêm cả lương thực và vũ khí. Tôi đoán Bennet khai mình là người thừa kế của cơ nghiệp đóng tàu Bennet. Dù ở điều kiện nào, các cuộc đàm phán đều rất khó giải quyết, và chúng luôn được giữ bí mật với tất cả các cấp dưới của Văn phòng Chiến tranh.

      “Mấy tên khốn kiếp,” Christopher đau khổ . “Lẽ ra tôi nên cứu ấy, lẽ ra tôi nên biết…”

      “Tôi biết cậu làm thế,” Fenwick với giọng khô khốc. “Tuy nhiên, dù khó khăn thế nào, việc này được giải quyết mà cần đến hành động hùng của .”

      “Giờ Bennet ở đâu? ấy thế nào rồi?”

      “Vì việc đó nên tôi mới đến gặp . Đến để cảnh báo cho . Sau chuyện này, tôi còn nợ điều gì nữa, hiểu chứ?”

      Christopher nghiêm, nắm tay siết chặt lại. “Cảnh báo việc gì?”

      “Trung uý Bennet được tỉnh táo cho lắm. Vị bác sĩ theo ấy chuyến tàu về đề nghị đưa ấy đến nhà thương điên. Thế nên trở về của Bennet hề được đăng lên các trang báo. Gia đình ấy muốn giữ việc này riêng tư. Bennet được đưa về nhà ở Buckinghamshire, nhưng sau đó ấy lại biến mất mà với ai. Giờ ai biết ấy ở đâu. Tôi đến cảnh báo là vì người thân của ấy rằng, ấy đổ hết mọi đau khổ của mình lên đầu . Họ nghĩ ta muốn giết .” nụ cười lạnh lẽo xuất mặt , như vết nứt mặt băng. “Mỉa mai thay, được trao huân chương vì cứu kẻ khinh thường , và có thể bị kẻ lẽ ra nên cứu giết chết. nên tìm ra ta nhé, trước khi ta tìm ra .”

      Christopher vội vã rời khỏi căn phòng, sải những bước dài dọc hành lang. Đó có phải là thực ? Hay đây lại là chuyện lừa đảo bẩn thỉu nào đó của Fenwick, hay Mark Bennet thực mất trí rồi? Nếu vậy, ấy phải chịu đựng những gì? cố sắp xếp những kỷ niệm về Bennet hăng hái, Bennet hóm hỉnh với Bennet mà Fenwick vừa kể cho . thể ngờ được.

      Ôi quỷ thần ơi, nếu Bennet tìm , vậy có nghĩa là cực kỳ dễ dàng tìm đến Phelan House. lại hoảng sợ lần nữa, còn rét lạnh hơn bất cứ điều gì từng cảm nhận được. phải đảm bảo rằng Beatrix được an toàn. đời này có chuyện gì quan trọng hơn bảo vệ nàng. xuống cầu thang, tim đập dồn dập, tiếng bước chân của như dội theo từng tiết của tên nàng.

      Ông Palfreyman dứng gần lối vào khách sạn. "Làm vại bia với tôi trước khi nhé?" ông . "Luôn có đồ uống miễn phí cho người hùng vĩ đại nhất nước ."

      ", tôi phải về đây."

      Ông Palfreyman chạy tới ngăn lại, nhìn có vẻ băn khoăn. "Đại uý Phelan, tại quầy rượu có sẵn bàn cho đấy, đến ngồi lát thôi, có chàng này hay lắm. Nhìn nhợt nhạt quá. Tôi mang chút rượu Brandy hoặc rượu Rum đến. Làm chầu nhé?

      Christopher lắc đầu, "Tôi giờ đâu." giờ cho bất kỳ việc gì hết. chạy ra ngoài. Trời tối và cũng lạnh hơn. Trời lúc chiều muộn mang màu sắc ảm đạm, nó như nuốt trọn cả thế giới.

      cưỡi ngựa về Phelan House, trong đầu chỉ toàn những tiếc gào thét của những người lính chiến trường, những tiếng kêu rên đau khổ, cầu xin và đau đớn. Bennett còn sống… Làm sao có thể? Christopher thấy vết thương ngực ta, cũng nhìn thấy nhiều vết thương tương tự và biết vết thương đó là thể qua khỏi. Nhưng nhỡ đâu có phép màu…

      Khi đến gần ngôi nhà, thấy Albert nhảy ra từ khu rừng, phía sau là bóng dáng thon thả của Beatrix. Nàng về từ Ramsay House. cơn gió mạnh thổi tung chiếc áo choàng màu rượu của nàng, làm nó bay phấp phới, mũ của nàng cũng bị cuốn bay . Nàng cười khúc khích khi Albert chạy đuổi theo cái mũ. Khi nhìn thấy Christopher tiến về phía mình, nàng vẫy tay với .

      gần như thở phào cái, cơn đau như dịu lại, bóng tối lùi ra xa. Tạ ơn Chúa. Beatrix vẫn ở đây và an toàn. Nàng thuộc về , nàng xinh đẹp và sôi nổi, nguyện dành cả đời này để chăm sóc và bảo vệ nàng. Dù nàng muốn gì ở , dù nàng muốn thề hay kể chuyện về mình, nguyện làm vì nàng. Mọi thứ giờ dường như dễ dàng hơn rất nhiều, động lực tình của có thể làm mọi thứ dễ dàng hơn.

      Christopher cho ngựa chậm lại. "Beatrix." Tiếng gọi của được gió cuốn theo. Nàng vẫn cười, mãi tóc xoã tung, nàng chờ chạy đến bên nàng. giật mình bởi đầu bỗng nhiên nhói cái. tích tắc sau, nghe thấy tiếng đạn ra khỏi nòng. Tiếng động đó vô cùng quen thuộc, nó là thứ ám ảnh mãi trong tâm trí . Tiếng súng nổ và tiếng đạn gió rít khi đạn bay ra, tiếng nổ, tiếng người la hét, rồi tiếng hí của những chú ngựa bị hoảng sợ…

      ngã từ ngựa xuống. ngã xuống từ từ, cả thế giới như hỗn độn giữa những hình ảnh và thanh. Trời đất như đảo lộn. bay lên hay ngã xuống đây? Rồi cơ thể đập xuống đất, hơi thở như bật ra từ , cảm thấy dòng mái nóng chảy từ mặt xuống tai.

      Lại cơn ác mộng nữa. phải tỉnh dậy, phải chịu đựng. Nhưng kỳ lạ thay, Beatrix cũng ở trong cơn ác mộng này, nàng hét lên chạy đến bên . Albert chạy đến chỗ và điên cuồng sủa. đau đớn miễn cưỡng hít thở, trái tim đập thoi thóp như cá bị lôi lên khỏi mặt nước. Beatrix quỳ xuống bên cạnh , váy của nàng phồng lên, nàng kéo đầu gối đùi nàng.

      "Christopher… để em… ôi trời ơi!"

      Albert tru lên và gầm gừ như có người tiến lại gần. Ngừng trong chốc lát, sau đó tiếng sủa của chú chó kèm thêm cả tiếng rên rỉ cao vút.

      Christopher nhổm người để cố ngồi dậy, lấy tay áo thấm dòng máu chảy từ thái dương. khó nhọc chớp mắt, thấy hình dáng người đàn ông gầy gò, tóc tai bù xù tiến đến, đứng cách bọn họ chỉ vài thước. Người đó cầm khẩu súng.

      Đầu óc Christopher đánh giá khẩu súng kia ngay lập tức, khẩu súng quay, ổ đạn có 5 viên, súng dùng trong quân đội .

      cần nhìn đến khuôn mặt hốc hác của người đàn ông kia, Christopher biết người đó là ai.

      "Bennett."

      Hết chương 26

    2. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Ôi, truyện này HE k nàng ơi, Christopher bị bắn trúng đầu rồi :00::00:
      SandraOriole5185 thích bài này.

    3. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Ấy, bình tĩnh. Chỉ tả máu chảy, có tả chỗ nào là đạn găm vào đầu đâu :061:
      nước mắt của quỷ thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Đọc đoạn này lại nhớ Biển Tình Sóng Gió của Jane Arche. nam 9 cũng bị bắn, làm hồi hộp gần chết đâu ảnh toi rồi :yoyo59:

    5. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Chương 27_Phần 1

      Phản xạ đầu tiên của Beatrix là định đứng chắn giữa chồng mình và người đàn ông xa lạ kia, nhưng Christopher đẩy nàng đứng sau phía sau mình. Nàng hít thở khó nhọc vì lo sợ và choáng váng, nàng ngước nhìn qua vai .

      Người đàn ông đó mặc bộ thường phục, chân tay gầy như que củi. ta cao, khung người rất to, nhìn ta như thể vài tháng rồi ăn ngủ. Mái tóc bù xù như tổ quạ của ta thực cần chỉnh trang lại rất nhiều. ta nhìn đôi vợ chồng với cái nhìn hoang dại, yếu đuối của người điên. Dù như vậy, nhưng vẫn có thể thấy trước đây ấy là người đàn ông vô cùng điển trai. Giờ nhìn ta vô cùng suy nhược gầy yếu. người đàn ông trẻ tuổi với gương mặt già nua và đôi mắt kinh hãi.

      "Tôi trở về từ cõi chết đây," Bennett bằng giọng khàn khàn. " nghĩ là tôi lại sống sót, đúng ?"

      "Bennet… Mark." Khi Christopher , Beatrix cảm thấy toàn thân run . "Tôi hề biết gặp phải những chuyện gì."

      "." Khẩu súng run lên trong tay Bennett. " còn bận cứu Fenwick cơ mà."

      "Bennett, bỏ cái thứ đó xuống. Tôi… yên lặng Albert… vứt lại cũng khiến tôi muốn chết rồi."

      "Nhưng cứ bỏ mặc tôi lại ở đó. Và từ đó tôi như xuống địa ngục. Tôi mục nát và đói khát, còn trở thành vị hùng vĩ đại nhất nước . Đồ phản bội, đồ khốn…" ta giơ khẩu súng nhắm về phía ngực của Christopher. Beatrix thở hổn hển và núp mình sau lưng .

      "Tôi phải cứu Fenwick trước," Christopher nhàng , máu như dồn lên. "Tôi còn lựa chọn nào khác."

      "Đừng vớ vẩn nữa. muốn vinh quang vì mình cứu sĩ quan cấp cao."

      "Tôi tưởng qua khỏi được. Và nếu Fenwick bị bắt, chúng tìm mọi cách để moi được tin từ ."

      "Lẽ nên bắn chết , rồi cứu tôi ."

      " mất trí rồi," Christopher ngắt lời. Đây là việc hề khôn ngoan khi chuyện với người trong tình trạng như của Bennett, nhưng Beatrix thể đổ lỗi cho được. "Lạnh lùng giết người lính thể phản kháng ư? Chẳng vì lí do gì. Kể cả Fenwick cũng làm thế. Nếu muốn giết tôi vì điều đó, ra tay , rồi quỷ dữ lôi . Nhưng nếu động đến sợi tóc của vợ tôi thôi, tôi thề kéo xuống địa ngục cùng tôi. Cả Albert cũng thế, nó bị thương khi bảo vệ ."

      "Albert có mặt ở đó."

      "Tôi để nó ở lại với . Khi tôi quay lại tìm , nó có vết thương do lưỡi lê đâm, tai gần như đứt lìa, còn biến mất."

      Bennett chớp mắt và nhìn cách chắc chắn. Rồi cái nhìn chuyển sang Albert. ta khiến Beatrix ngạc nhiên khi chùng chân xuống, gọi Albert đến. "Lại đây nào cậu bé." Albert vẫn đứng yên tại chỗ.

      "Nó biết thế nào là khẩu súng," Beatrix nghe thấy Christopher cách cộc lốc. "Nó chạy lại nếu bỏ khẩu súng ."

      Bennet do dự. Rồi ta chầm chậm đặt khẩu súng xuống đất. "Lại đây," ta gọi chú chó ư ử cách hỗn loạn.

      "Chạy ra chỗ đó ," Christopher hạ giọng .

      Albert thận trọng đến gần Bennett, đuôi nó vẫy vẫy. Bennett xoa đầu và gãi gãi cái cổ của chú chó. Albert thở hổn hển rồi liếm liếm tay ta.

      Khi đứng dựa vào lưng của Christopher, Beatrix cảm thấy dần dần bớt căng thẳng.

      "Albert đúng là có ở đó," Bennett bằng giọng khác. "Tôi nhớ nó có liếm vào mặt tôi."

      " nghĩ tôi để nó lại bên khi có ý định quay lại ư?" Christopher hỏi ta.

      " quan trọng nữa. Nếu tình huống lúc đó đảo ngược lại, tôi bắn chết Fenwick và cứu ."

      ", làm thế."

      "Tôi làm thế," Bennett cách chắc chắn. "Tôi giống , tên khốn quá chính trực." ta ngồi bệt xuống đất, vùi đầu mình vào cổ bờm xờm lông của Albert. Giọng ta nghe ràng.

      "Lẽ ra nên cho tôi được chết trước khi chúng bắt tôi ."

      "Nhưng tôi làm thế. Và vẫn sống sót."

      "Cái giá của sống sót hề đáng chút nào. biết tôi trải qua những việc như thế nào đâu. Tôi thể chịu đựng nổi nó nữa." Bennett buông Albert ra, ánh mắt đau đớn của ta lại hướng về phía khẩu súng nằm bên cạnh. Trước khi Bennett kịp với lấy khẩu súng, Beatrix , "Bắt lấy Albert." Chú chó ngay lập tức ngậm lấy khẩu súng và mang nó lại cho nàng. "Giỏi lắm." Nàng cẩn thận nhận lấy khẩu súng rồi vỗ vào đầu chú chó.

      Bennett ôm tay quanh đầu gối, vùi mặt mình vào, đây là dáng vẻ bị tổn thương và Beatrix quá điều này. ta thốt ra những lời mạch lạc.

      Christopher quỳ xuống bên cạnh ta, vòng tay ôm lấy lưng ta. "Nghe tôi này. mình đâu. còn có bạn bè. Đồ chết tiệt, Bennett… vào nhà với chúng tôi . Hãy kể cho tôi nghe phải trải qua những chuyện gì. Tôi lắng nghe. Chúng ta tìm cách để chung sống với những điều đó. Khi đó tôi thể giúp , nhưng giờ hãy để tôi giúp ."

      Hai vợ chồng đưa Bennett vào nhà, ấy ngã gục xuống về kiệt sức, vì đói và vì đầu óc quá mệt mỏi. Trước khi Christopher kịp với bà Clocker cần phải làm gì, bà quản gia đánh giá tình hình và chỉ huy những người hầu làm việc. Căn nhà này quá quen với ốm đau, những nhu cầu của người bệnh tật. Nước tắm được đổ đầy, phòng ngủ sẵn sàng, khay đồ ăn và đủ dinh dưỡng được mang lên. Sau khi chăm sóc cho Bennett, bà Clocker cho uống ngụm thuốc bổ và cồn thuốc phiện.

      đến bên cạnh Bennett, Christopher nhìn xuống người bạn gần như thể nhận ra của mình. đau khổ thay đổi ta, cả bên trong lẫn bên ngoài. Nhưng ta có thể khôi phục lại. Christopher có thể nhìn thấy điều đó.

      Cùng với hy vọng và định hướng như vậy, Christopher có cảm giác rất mong manh như mình được xá tội. Bennett chết. Trong những tội ác mà lương tâm luôn cắn rứt, ít nhất chuyện này cuối cùng cũng có thể gỡ bỏ.

      Bennett thẫn thờ nhìn , đôi mắt từng vô cùng đầu sức sống đó giờ đây ảm đạm và đờ đẫn.

      " ở lại với vợ chồng tôi đến khi nào khoẻ hơn nhé," Christopher . " bỏ nữa chứ?"

      "Tôi chẳng còn nơi nào để cả," Bennett lẩm bẩm, rồi chìm vào giấc ngủ.

      Christopher rời khỏi căn phòng, cẩn thận đóng cửa rồi chầm chậm đến phía bên kia của ngôi nhà.

      Con nhím Medusa lang thang dọc hành lang. Nó dừng lại khi Christopher tới gần. khẽ nhếch môi cười. cúi xuống rồi bế còn nhím lên theo đúng cách Beatrix chỉ cho , luồn tay vào dưới bụng con nhím. Mấy cái gai của nó hạ xuống khi lật nó lên để nhìn . Bình tĩnh và tò mò, con nhím nhìn với nụ cười vĩnh viễn của loài nhím.

      "Medusa," khẽ , "tao nghĩ ban đêm nên trèo khỏi chuồng của mày đâu. hầu nào đó có thể tìm thấy mày, sau đó sao? Có thể mày bị đưa đến phòng rửa bát và bị dùng để cọ nồi đấy." đưa con nhím lên phòn chưa đồ gác, đặt nó vào chuồng.

      tiếp đến phòng của Beatrix, nhận ra vợ nhìn Bennett giống như nhìn con vật nào đó bị thương. Nàng hề ngần ngại chào đón ta vào nhà. Ai cũng biết nàng luôn sẵn lòng làm vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :