1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Long du sơn trang - Yêu Thương Hải (C15)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 5 : Bị Hoa Mãn Lâu nhặt về

      Tiểu Long Nữ biết , đây là lần đầu tiên nàng đến nơi cách xa Chung Nam đến vậy ,từ khi nhảy vào hồ nước, nàng bơi xa, tuyệt đối có khả năng bơi đến nơi khác .

      Nhưng là lúc nàng ra, nhìn thấy quả cái hồ , hồ này phải ở Chung Nam sơn, mà là ở trong rừng cây xa lạ .

      Tiểu Long Nữ nhớ lại nàng ở dưới nước nhìn thấy Lý Mạc Sầu biến mất , nàng cảm thấy nàng giống như hiểu được chút......

      Tóm lại, đầu tiên vẫn là cần tìm được sư tỷ nha!

      Tiểu Long Nữ cảm thấy rất khả năng Lý Mạc Sầu cùng chính mình tới cùng nơi.

      Tiểu Long Nữ lần đầu rời Cổ Mộ, cũng biết vàng bạc là cái gì, đói bụng , cầm lấy nhân gia gì đó liền ăn, cũng biết phải trả tiền , đường náo loạn ít chê cười. Nhưng người khác thấy nàng xinh đẹp tựa thiên tiên, tự chủ được đều vui vẻ nhân nhượng, cũng là người nào cùng nàng khó xử, trong khách điếm ăn cơm trả tiền, cũng có người cưỡng bức ở lại chẻ củi.

      Nhưng là đời luôn có ít kẻ tâm hoài bất quỹ .

      Tiểu Long Nữ nhìn cái kia hoa phục công tử ngăn lại chính mình, cảm thấy ánh mắt đáng ghét, cho nên nàng giọng điệu lạnh hơn :“Tránh ra!”.

      Tiểu Long Nữ lại phát kia hoa phục công tử sau khi nghe được nàng thanh , biểu cảm trở nên càng khiến nàng chán ghét .

      nương, tại hạ thấy ngươi ăn cơm trả tiền, có phải hay viêm màng túi a? Chỉ cần ngươi chịu cùng bản công tử , bao ngươi mỗi ngày sơn trân hải vị!”

      Nghe lời của , Tiểu Long Nữ có chút mơ hồ, kỳ quái hỏi:“Tiền là cái gì a?”

      Lời này khiến hoa phục công tử sửng sốt , liền ngay cả người ngang qua bên cạnh xem náo nhiệt cũng đều ngây ngẩn cả người.

      Cư nhiên có người biết tiền là cái gì, phải là từ thời viễn cổ xuyên đến ?

      Hoa phục công tử thấy nàng tỉnh tỉnh mê mê dường như hiểu , khóe miệng hơi hơi kéo, cái loại cảm giác lừa tiểu hài tử này là sao a!

      “Trang huynh, sao ngươi ở đây a?”

      Hoa phục công tử nghe thấy này thanh , theo bản năng nhìn lại:“Hoa...... Hoa......”

      Tiểu Long Nữ cũng nhìn qua , sau đó cảm thấy nao nao.

      Hoàng sam gấm vóc, tay cầm quạt xếp, cười như xuân phong, tao nhã!

      Đó là người ôn nhu !

      Thời điểm Tiểu Long Nữ vừa nhìn thấy nam tử tuổi trẻ này , nàng chỉ cảm thấy khắp nơi giống như được hồi xuân, trăm hoa đua nở.

      Đó là người mà ai có thể chán ghét !

      Trang Mạc Ngôn vừa thấy này nam tử, sắc mặt lại đổi lại biến, sau đó khô cằn đánh cái tiếp đón:“Nguyên lai là thất công tử! Tại hạ còn có việc, trước bước!”

      Tuổi trẻ nam tử ôn hòa cười cười:“Trang huynh thong thả!”

      Tiểu Long Nữ nhìn bóng lưng Trang Mạc Ngôn cơ hồ là chạy trối chết , có chút kỳ quái, nàng nhìn nam tử tuổi trẻ, hỏi:“ hình như rất sợ ngươi!”

      Nam tử phe phẩy quạt xếp, cười :“ sợ phải ta!”

      Tiểu Long Nữ đối với ruồi bọ đáng ghét kia thấy hứng thú, nàng tại tò mò người đuổi ruồi bọ hơn :“Ngươi kêu Hoa Hoa?”

      Nam tử sửng sốt, sau đó nhớ tới phản ứng của Trang Mạc Ngôn khi nhìn thấy , buồn cười lắc lắc đầu, :“Tại hạ Hoa Mãn Lâu!”

      Hoa Mãn Lâu? là danh gọi như nhân!

      Tiểu Long Nữ nghĩ như thế .

      Thời điểm Tiểu Long Nữ muốn , Hoa Mãn Lâu đột nhiên gọi lại :“ nương có nơi đặt chân ?”

      Tiểu Long Nữ nghĩ nghĩ, nàng còn có tìm được đường về Cổ Mộ , cho nên...... Nàng lắc lắc đầu:“ có!”

      “Kia nếu nương ghét bỏ, có thể đến hàn xá tiểu trụ!” Kỳ khi Tiểu Long Nữ ngang qua cửa hàng ngọc bội và thời điểm Trang Mạc Ngôn đùa giỡn Tiểu Long Nữ , chứng kiến toàn bộ , sau lại cùng Tiểu Long Nữ chuyện vài câu, phát nàng hoàn toàn rành thế ,cho nên lo lắng Tiểu Long Nữ lẻ loi mình đường, bởi vậy mới mạo muội ra cầu.

      Tiểu Long Nữ trừng mắt nhìn, :“Ta muốn cùng tiểu ong Ngọc có thể chứ?” Nàng đến nơi xa lạ này , phát bình chứa trứng ong chết nay đột nhiên sống lại, còn nở ra tiểu ong Ngọc. Ở đây tất cả đều là xa lạ , chỉ có ong Ngọc là nàng quen thuộc , cho nên khó tránh khỏi đối chúng nó phá lệ coi trọng!

      Ong Ngọc ? Hẳn là loại ong mật ?

      Hoa Mãn Lâu đương nhiên đồng ý , cười gật gật đầu:“Đương nhiên có thể, hơn nữa nơi đó trồng rất nhiều hoa, ong Ngọc của ngươi còn có thể giúp ta truyền phấn hoa!”

      Tiểu Long Nữ nghiêm cẩn :“Hoa Mãn Lâu, ngươi là người tốt!”

      Bị phát người tốt tạp , Hoa Mãn Lâu nhàn nhạt cười, nương này, là ngoài ý muốn ...... Thuần khiết, đại khái cũng chỉ có thể hình dung nàng như vậy .

      Vì thế cứ như vậy Tiểu Long Nữ bị người hiền lành-Hoa Mãn Lâu nhặt về.

      Tòa Tiểu Lâu này tinh xảo, rất xinh đẹp, Tiểu Long Nữ cũng thích.

      Nhưng nàng lại rất kỳ quái.

      Nàng phát chính mình từ sau khi rời Cổ Mộ , tựa hồ số lần tò mò càng ngày càng nhiều .

      Nàng kỳ quái là, Tiểu Lâu có người, nhưng đại môn Tiểu Lâu lại mở rộng.

      “Hoa Mãn Lâu, nhà ngươi vì sao đóng cửa?”

      Hoa Mãn Lâu :“ cần thiết đóng cửa!” Cửa nhà vĩnh viễn mở , bởi vì vô luận dạng người gì đến nơi này, đều hoan nghênh như nhau.

      Tiểu Long Nữ tuy rằng tò mò, nhưng hứng thú của nàng lớn, cho nên nàng tiếp tục hỏi xuống .

      Hoa Mãn Lâu cùng Tiểu Long Nữ hợp lực thu dọn chỗ ở cho ong Ngọc xong, Hoa Mãn Lâu cười :“ nương biết ta gọi là Hoa Mãn Lâu , ta còn biết nương phương danh?”

      Tiểu Long Nữ nghĩ nghĩ, :“Ta họ Long, sư phụ bảo ta Long Nhi, người khác gọi ta Long nương, ngươi có thể gọi ta Tiểu Long Nữ.”

      Hoa Mãn Lâu tuy rằng cảm thấy tên của nàng rất kỳ quái, nhưng sau khi não bổ phen cuộc sống thê thảm của Tiểu Long Nữ , quyết định lại hỏi.

      Màn đêm buông xuống, bách hoa lâu chìm vào mảnh hắc ám.

      Tiểu Long Nữ từ sinh hoạt tại Cổ Mộ u, bởi vậy có thể nhìn mọi vật trong bóng đêm, mà Hoa Mãn Lâu là người mù, cho nên hai người đều nhớ phải thắp đèn .

      Tiểu Long Nữ cảm thấy chính mình đói bụng , vì thế nàng nhìn chủ nhà tạm thời của mình , thành :“Ta đói bụng.”

      Hoa Mãn Lâu xin lỗi :“Nguyên lai trời tối rồi.” đến cạnh ngọn đèn bắt đầu đốt đèn,“Ta nấu cơm, ngươi thích ăn cái gì?”

      “Tùy tiện cái gì đều được.” Tiểu Long Nữ lại hỏi:“Vì sao bây giờ ngươi mới đốt đèn? Trời tối lâu rồi.”

      Hoa Mãn Lâu mỉm cười :“Bởi vì ta quên có khách .”

      Tiểu Long Nữ kỳ quái hỏi:“Có khách ngươi mới đốt đèn?”

      “Là.” Hoa Mãn Lâu cười ,“Bởi vì ta cần phải đốt đèn.”

      Tiểu Long Nữ :“Vì sao?”

      Hoa Mãn Lâu biểu cảm khoái trá, bình tĩnh, chậm rãi trả lời:“Bởi vì ta là người mù.”

      Tiểu Long Nữ trừng mắt nhìn,“Nga!”

      Sau đó nàng lại :“Ta đói bụng.”

      Hoa Mãn Lâu ngược lại ngây ngẩn cả người, mọi người khi biết là người mù có rất nhiều phản ứng, có tiếc hận, có trào phúng, có khâm phục, có kinh ngạc nhưng ai giống nàng lạnh nhạt như vậy.Phản ứng của nàng tựa như hỏi “Ăn cơm sao”, mà trả lời “Ăn”, nàng dường như thừa nhận đây là lẽ dĩ nhiên.Thậm chí sau khi biết là người mù nàng vẫn lạnh nhạt cầu nấu cơm, nàng tựa hồ chút nghi ngờ năng lực của .

      Cái cảm giác được tán thành này khiến Hoa Mãn Lâu thoải mái vui vẻ,tươi cười mặt tràn ra tựa như trăm hoa nở rộ .

      Tiểu Long Nữ hơi hơi sửng sốt, sau đó :“Hoa Mãn Lâu, ngươi cười ấm áp a!”

      Hoa Mãn Lâu nhịn được bật cười :“Này hình dung là rất thú vị.” Bất quá, thích loại này hình dung, hi vọng bất kì ai đều có thể cười ấm áp .

      Chương 6 : Tiểu Yến Tử phi phi

      Hoa Mãn Lâu là người tốt!

      Sau khi Tiểu Long Nữ ở bách hoa lâu ở hơn tháng chân thành rút ra kết luận này .

      Hằng ngày Hoa Mãn Lâu tỉ mỉ chăm sóc hoa cỏ, mặt mang theo ấm áp tươi cười, người luôn có loại hơi thở yên tĩnh mà bình thản , khiến nàng khỏi tâm bình khí hòa theo.

      Hoa tươi Mãn Lâu. Hoa Mãn Lâu đối với hoa tươi luôn có loại tình vừa mãnh liệt vừa nhiệt tình,cũng giống như luôn nhiệt tình thương tất cả mọi sinh mệnh đời.

      Bình thường Hoa Mãn Lâu luôn chiếu cố hoa cỏ thập phần tỉ mỉ ,đây chỉ là đối hoa cỏ quý trọng, cũng là đối sinh mệnh nhiệt tình thương , Hoa Mãn Lâu chỉ có tấm lòng son,còn có tâm hồn bác ái, cùng ở chung với người như vậy , tâm tình khó tránh khỏi càng thêm bình thản.

      Mỗi hoàng hôn, luôn thích ngồi bên cửa sổ đắm chìm trong tịch dương, vỗ về từng cách hoa mềm mại nhàng tựa như lưu luyến đôi môi tình nhân ,cảm nhận tình nhân hô hấp, tuyệt vời mùi hoa.

      Nhưng chạng vạng hôm nay, Tiểu Long Nữ ngồi đối diện Hoa Mãn Lâu nhìn mây bay nước chảy lưu loát sinh động pha trà, vẻ mặt thập phần chuyên chú nghiêm cẩn.

      Đúng lúc này, trận tiếng bước chân dôò dập vang lên cầu thang.

      Tiểu Long Nữ vui nhìn lại , là tiểu nương, nàng chừng mười sáu mười bảy tuổi ,chạy vội lên lầu, vẻ mặt kinh hoảng, hô hấp cũng dồn dập.

      Nàng cũng tính là quá đẹp, nhưng nàng có đôi mắt sáng ngời thập phần linh hoạt thông minh , chỉ tiếc tại trong ánh mắt nàng lại mang theo loại nên lời kinh hoảng cùng sợ hãi.

      Hoa Mãn Lâu buông trong trà cụ, xoay người, đối mặt nàng.

      cũng quen biết nàng, nhưng thái độ vẫn rất ôn hòa, hơn nữa có vẻ quan tâm:“ nương , sảy ra chuyện gì sao?”

      Tiểu nương thở hổn hển, :“Phía sau có người đuổi theo ta, ta có thể ở trốn ở đây ?”

      “Có thể!” Hoa Mãn Lâu trả lời dường như chút lo lắng.

      Tiểu Long Nữ nhìn nhìn Hoa Mãn Lâu, cũng thiện lương, nếu có người muốn vào Cổ Mộ tị nạn, nàng là nhất định đồng ý .

      Nàng cảm thấy lấy Hoa Mãn Lâu loại này thiện lương là bất kể ai, cho dù là con sói bị thương trốn thợ săn , tìm nơi nương tựa, đến nơi này, cũng đồng dạng cưu mang.

      Cửa nhà vĩnh viễn mở , nguyên nhân là vì cho dù là ai đến đây , đều đồng dạng hoan nghênh.

      Tiểu Long Nữ nghĩ nghĩ, trong lòng lại bỏ thêm câu: Vô luận là người tốt hay người xấu.

      Ánh mắt tiểu nương chuyển động tứ phía ,thời điểm nàng nhìn thấy Tiểu Long Nữ tựa hồ kinh ngạc, phải là cái loại kinh ngạc nhìn đến thế gian cư nhiên có nữ nhân diễm lệ đến dường này, mà là kinh ngạc Tiểu Long Nữ cư nhiên ở bách hoa lâu.

      biết vì sao, Tiểu Long Nữ thích tiểu nương vừa xông tới này.

      Chẳng lẽ là vì vừa rồi tiểu nương quấy rầy đến nàng sao?

      Thời điểm Tiểu Long Nữ nghĩ mãi xong , lại có người lên lầu , là người đuổi theo tiểu nương
      Dáng người rất cao lớn, lúc lên lầu động tác lại rất nhàng.Quả nhiên trong tay còn mang theo đao, trong ánh mắt cũng mang theo loại hung quang so đao còn đáng sợ , vừa nhìn thấy tiểu nương, liền trừng mắt hét lớn:“Để ta nhìn ngươi còn có thể chạy đâu?”

      Tiểu nương định chạy, Hoa Mãn Lâu lại mỉm cười, :”Nếu nàng đến đây , cần chạy nữa “.

      Đại Hán trừng mắt nhìn cái, phát chẳng qua chỉ là vị công tử nhã nhặn, thanh tú , lập tức nhe răng cười :“Ngươi biết lão tử là ai? Dám đến quản việc của lão tử”.

      Hoa Mãn Lâu thái độ vẫn ôn hòa, :“Ngươi là ai?”

      Đại Hán ưỡn ngực. :“Lão tử chính là ‘Hoa đao thái tuế’ Thôi Nhất Động, lão tử cho ngươi đao, người ngươi liền thêm cái động.”

      Tiểu Long Nữ nghi hoặc nhìn về phía Hoa Mãn Lâu, hỏi:“Chẳng lẽ người khác đao trạc xuống , phải là cái động sao?”

      Hoa Mãn Lâu cười :“Cao thủ chân chính đao trạc xuống có thể đem người chọc thủng, phải là hai cái động .”

      Tiểu Long Nữ nghiêm cẩn gật gật đầu, bộ thụ giáo . Tiểu nương nhịn được “Xì” tiếng ,nở nụ cười.

      Bị châm chọc tính là cao thủ , Thôi Nhất Động biến sắc, đột nhiên điên cuồng hét lên:“Ta đây liền cho ngươi hai cái động!”

      Nhưng mà đao của còn chưa giơ lên, bị dải bạch trù cuốn lấy ném tới bên.

      Hoa Mãn Lâu vẫn là mỉm cười, ôn nhu :”Trước mặt nữ hài tử thể thô lỗ.Đao này,nếu ngươi muốn để lại đây, ta nhất định thay ngươi hảo hảo bảo quản, ta nơi này đại môn luôn mở , ngươi tùy thời đều có thể đến lấy.”

      Thôi Nhất Động đầu đầy mồ hôi lạnh , thập phần kiêng kị nhìn thoáng qua Tiểu Long Nữ, sau đó cũng quay đầu lại lao xuống lâu, xuống lầu so lên lầu còn muốn nhanh hơn.

      Tiểu nương nở nụ cười như chuông bạc, nàng dường như thập phần bội phục nhìn Tiểu Long Nữ, :“Ngươi lợi hại a!” Sau đó nàng lập tức đem ánh mắt phóng tới Hoa Mãn Lâu ,“Ta cũng rất lợi hại . Tuy rằng đánh lại , nhưng là cũng có rất nhiều đại nam nhân đánh lại ta, ta chính là Giang Nam Thượng Quan Phi Yến.”

      Nàng lập tức lại lắc lắc đầu, thở dài :“Có lẽ ngươi chưa bao giờ nghe đến tên này .”

      Hoa Mãn Lâu qua nhặt lên đao vừa bị Tiểu Long Nữ đánh bay, nhàng đặt dựa vào cạnh bàn, bỗng quay đầu lại, hỏi:“ vì sao đuổi theo ngươi?”

      Thượng Quan Phi Yến cắn môi chần chờ , rốt cục thản nhiên mà cười. :“Bởi vì ta trộm gì đó.”

      Tiểu Long Nữ đem tầm mắt từ thân đao chuyển hướng Thượng Quan Phi Yến, nghiêm túc :“Trộm này nọ tốt!”

      Thượng Quan Phi Yến vội vàng cướp lời :“Ta tuy rằng là cái kẻ trộm, nhưng cũng là cường đạo, ta chưa bao giờ trộm của người tốt , ta chuyên trộm cường đạo.”

      Nàng gục đầu xuống, có nhìn Tiểu Long Nữ, lại dùng khóe mắt vụng trộm phiêu Hoa Mãn Lâu, lại :“Ta chỉ hy vọng ngươi chán ghét ta.”

      Tiểu Long Nữ mặt biểu cảm :“Kia cũng là kẻ trộm, trộm này nọ chính là tốt!”

      Hoa Mãn Lâu mỉm cười, :“Nàng có ác ý . Hơn nữa nàng được sai, ngươi nữ hài tử trộm này nọ luôn tốt lắm .”

      “Ta biết.” Thượng Quan Phi Yến cúi đầu, đáng thương hề hề đáp.

      Nhưng mà ai đều có nhìn đến nàng cúi đầu, trong mắt là dày đặc oán độc.

      Hoa Mãn Lâu cười :“Biết sai có thể sửa chính là tốt.”

      Thượng Quan Phi Yến nháy mắt, :“Kia người biết sai có thể sửa , có thể hay ở trong này ngồi lát?”

      Hoa Mãn Lâu :“Đương nhiên có thể.”

      Thượng Quan Phi Yến giống như nhàng thở ra, thản nhiên :“Ta đây an tâm, vừa rồi ta thực sợ ngươi đuổi ta .”

      Thượng Quan Phi Yến đến cửa sổ, sâu hô hấp , trong gió tràn ngập mùi hoa, ngoài cửa sổ màn đêm từ từ buông xuống , phòng ở tối hẳn.

      Tiểu Long Nữ luôn luôn nhìn trà cụ bàn, tuyệt bị trời tối ảnh hưởng, nhớ lại Hoa Mãn Lâu vừa mới pha trà động tác, đối với việc Hoa Mãn Lâu để ý việc Thượng quan Phi Yến ở lại . Đối với nàng mà , tuy rằng nàng thích Thượng Quan Phi Yến, nhưng cũng can thiệp vào hành vi của Hoa Mãn Lâu .

      tình của người khác,lại có quan hệ gì đến nàng đâu?
      Trâu thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      chương 7: Kẻ đùa giỡn giết tha

      Tiểu Long Nữ thích Thượng Quan Phi Yến!

      Nàng võ công cao cường, tâm tính đơn thuần,nàng cảm giác được Thượng Quan Phi Yến đối nàng có ác ý .

      Nhưng nàng lại đuổi Thượng Quan Phi Yến, bởi vì đây là bách hoa lâu, phải Chung Nam sơn Cổ Mộ.

      Cho nên chỉ có thể là nàng .

      tưới nước cho hoa, Hoa Mãn Lâu nghiêng đầu,‘nhìn’ Tiểu Long Nữ, ôn hòa cười, :“Long nương, có việc sao?”

      Ở chung nhiều ngày như vậy, Hoa Mãn Lâu cũng có vài phần hiểu biết tính tình Tiểu Long Nữ, thanh lãnh đơn thuần hơn nữa trạch, trừ phi tất yếu, nàng là bỏ luyện công chạy tới tìm .

      Cũng biết nữ hài tử mà võ si như vậy là tốt vẫn là tốt......

      Tiểu Long Nữ nhàn nhạt :“Ta phải !”

      Hoa Mãn Lâu sửng sốt, động tác tưới nước cũng ngừng lại. sớm biết ngày như vậy , nhưng nghĩ lại nhanh như vậy......“ tại ngay sao?”

      “Là!” Tiểu Long Nữ tay đến, vẫn là tay ,“Tổ ong Ngọc vẫn là đặt ở nơi này!” Chờ nàng tìm được phương pháp trở về Cổ Mộ rồi đến lấy là tốt nhất.

      Hoa Mãn Lâu cho rằng về sau còn gặp lại nàng , có ít thất lạc, nghe như thế, liền nở nụ cười:“Hảo!”

      Tiểu Long Nữ xoay người bước , bỗng nhiên nàng dừng bước , quay đầu , nhìn Hoa Mãn Lâu câu:“Cám ơn!”

      Cám ơn giúp nàng nhận thức thế giới này, cám ơn giúp nàng tiếp xúc thế giới này!

      Cho dù có khả năng thế giới này giống tốt đẹp như vậy, Tiểu Long Nữ vẫn lời cảm tạ người giúp nàng khi nàng gặp khó khăn nhất.

      Tiểu Long Nữ nhìn nam nhân luôn cười như xuân phong này, tuy rằng tuyệt giống sư phụ, nhưng nàng lại cảm thấy rất giống sư phụ......

      Tiểu Long Nữ từ sinh hoạt tại Cổ Mộ, tinh thông mọi nguy hiểm cơ quan , mật đạo, võ công bí tịch, nhưng về thế giới bên ngoài cùng với phương hướng hoàn toàn mù mờ.

      Nàng muốn tìm Chung Nam sơn, hỏi người ở đây nhưng người biết, liền ngay cả Hoa Mãn Lâu đều có.

      Có thể là có, cũng có thể là người ở đây đổi tên Chung Nam sơn thành tên khác . Cho nên Tiểu Long Nữ luôn luôn buông tha việc tìm kiếm Lý Mạc Sầu cùng Chung Nam sơn .

      Tiểu Long Nữ thấy núi liền tiến đến, nàng cảm thấy, chừng ngày nào đó nàng tìm được...... Nàng từ trước đến nay chưa bao giờ thiếu nhẫn nại!

      Buổi sáng hôm nay , Tiểu Long Nữ vẫn như thường lệ ,leo núi .

      Sau đó liền gặp đám cướp muốn giật tiền cướp sắc.

      Bất quá nàng tới chậm bước, kiếp phỉ bắt được bốn nữ hài tử .

      Nhưng thời điểm kiếp phỉ nhìn thấy Tiểu Long Nữ , ánh mắt lập tức tái , tính toán buông tha nàng.

      “Tiểu mỹ nhân kia, đem toàn bộ tài vật giao ra đây, tốt nhất cũng đem quần áo mang người cởi xuống !” Đầu lĩnh kiếp phỉ dâm dâm cười, đôi mắt nhìn chăm chăm Tiểu Long Nữ ,thèm dãi.

      Tiểu Long Nữ thích ánh mắt này, điều này làm cho nàng nhớ tới lời của sư tỷ.....

      Bất quá Hoa Mãn Lâu tùy tiện giết người là tốt, nàng vẫn là xác nhận chút...... Tiểu Long Nữ nghiêm cẩn nhìn bọn kiếp phỉ , hỏi:“Các ngươi đùa giỡn ta?”

      Chỉ tiếc mặt nàng biểu cảm cùng thanh lãnh thanh , khiến câu bỗng biến thành câu trần thuật, làm cho người ta trong lòng khỏi trầm xuống.

      ai dám chuyện.

      Tiểu Long Nữ cho rằng bọn họ là cam chịu , vì thế nàng nhặt hai cành cây, đối với bọn họ :“Sư tỷ , nếu có người dám đùa giỡn ta, giết!”

      Nhìn Tiểu Long Nữ chút gợn sóng muốn giết bọn họ , thủ lĩnh kiếp phỉ trong mắt xẹt qua tia ngoan lệ , sau đó mang theo thủ hạ hướng Tiểu Long Nữ tấn công , ngay cả bốn mỹ nhân vừa bị bọn họ bắt cũng quan tâm .

      Khác kiếp phỉ cũng chỉ mang chút quyền cước công phu , nhưng tên thủ lĩnh kiếp phỉ phải phổ thông kiếp phỉ.

      Thủ lĩnh kiếp phỉ mang thân hảo kiếm pháp.

      “Hồi phong vũ liễu kiếm!” Lúc này nữ hài nhìn có vẻ lớn tuổi nhất trong bốn thiếu nữ vừa nhìn thấy kiếm pháp của thủ lĩnh kiếp phỉ liền kinh hô ra tiếng.

      Quả thủ lĩnh kiếp phỉ sử dụng kiếm pháp đúng là Ba sơn Thất Thất bốn mươi chín “hồi phong vũ liễu kiếm” !

      Ba sơn kiếm khách duy nhất truyền nhân chính là Cố Phi Vân, mà Cố Phi Vân bởi vì giết bạn bè, cưỡng bức bằng hữu thê tử, mà bị Tây Môn Xuy Tuyết đuổi giết, đào vong mười lăm ngày, chết trong phố xá sầm uất . Đây là giang hồ mọi người đều biết !

      Vậy kẻ sử dụng ba sơn kiếm pháp là ai?

      Mặc kệ là ai , Tiểu Long Nữ đều để ý!

      Bởi vì nàng biết Tây Môn Xuy Tuyết là ai, cũng biết Cố Phi Vân là ai, đồng dạng cũng biết ba sơn kiếm pháp có bao nhiêu lợi hại.

      Đối mặt thủ lĩnh kiếp phỉ trong tay cầm kiếm , Tiểu Long Nữ chỉ có hai cành cây khô, chút ngại ngần ,sử xuất ngọc nữ kiếm pháp cùng Toàn Chân kiếm pháp .

      Này bộ song kiếm hợp bích vốn là dành cho tình lữ tâm ý tương thông sử dụng , nhưng mà hai người dù có tâm ý tương thông như thế nào , cũng so được với người toàn tâm toàn ý?

      Tay trái Toàn Chân kiếm pháp, tay phải Ngọc nữ kiếm pháp, song kiếm hợp bích, hề sơ hở!

      Nếu phải Tiểu Long Nữ chưa bao giờ cùng cao thủ giao thủ, đủ kinh nghiệm, nếu chỉ bằng nội lực Cửu chân kinh cùng song kiếm hợp bích cũng đủ Tiểu Long Nữ trong vòng hai mươi chiêu kết thúc tính mạng thủ lĩnh kiếp phỉ.

      Tiểu Long Nữ lần đầu tiên cùng cao thủ giao chiến, vừa mới bắt đầu nàng còn có chút rối ren, khiến đối thủ chiếm chút thượng phong, nhưng khi nàng bắt đầu thuần thục liền bắt đầu đè nặng thủ lĩnh kiếp phỉ . Nàng cũng có hạ tử thủ, dường như là muốn dùng để tôi luyện kiếm pháp.

      Tiểu Long Nữ vội, Cố Phi Lan lại nóng nảy.

      Cố Phi Lan là Cố Phi Vân thân đệ đệ.

      Cố Phi Vân trở thành Ba sơn kiếm khách truyền nhân, đành lòng nhìn thân đệ đệ chút khả năng tự vệ, liền vụng trộm dạy cho Cố Phi Lan ba sơn Thất Thất bốn mươi chin” hồi phong vũ liễu kiếm”.

      Vốn làm thân đệ đệ của Cố Phi Vân , cần có cao cường võ công cũng có thể sống rất tốt. Nào biết thế trêu người, Cố Phi Vân bị Tây Môn Xuy Tuyết giết chết, Cố Phi Lan có người che chở , chỉ có thể giống chó nhà có tang tránh né kẻ thù trước kia của hai huynh đệ họ, thậm chí phải vào rừng làm cướp .

      Bất quá Cố Phi Lan luôn luôn khổ luyện kiếm pháp Cố Phi Vân dạy cho , vì ngày kia có thể tìm Tây Môn Xuy Tuyết báo thù.

      Nhưng nghĩ tới hôm nay, đụng tới cái mười sáu tuổi tiểu nương so với lợi hại hơn biết bao nhiêu lần!

      Cố Phi Lan trong lòng hoảng sợ, sớm đem tâm tư tìm Tây Môn Xuy Tuyết báo thù phao đến chín từng mây , cái vô danh tiểu nương còn lợi hại hơn , làm sao có thể so với Tây Môn Xuy Tuyết đại danh đỉnh đỉnh?

      Cố Phi Lan nghĩ muốn chạy trốn.

      Rừng xanh còn đó, sợ gì có củi đốt. Con kiến còn sống tạm bợ, huống chi là người ?

      Vì thế Cố Phi Lan đánh hỏng nhất kiếm, liều mạng nhận chiêu của Tiểu Long Nữ , liền thả người nhảy, hướng rừng rậm chạy trốn.

      Tiểu Long Nữ chung quy là kinh nghiệm đủ, thể ngăn lại .

      Thời điểm nàng còn muốn đuổi theo , đạo kiếm quang mang theo nồng đậm sát khí xoẹt qua, thi thể Cố Phi Lan ngã xuống đất, ánh mắt trừng lớn , cổ họng thêm đạo hẹp vết thương......
      Trâu thích bài này.

    3. thuyhang4589

      thuyhang4589 Active Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      152
      Chương 8 : Bị quải

      Từ trong bóng cây cái bạch y nam tử bước ra, sau đó tất cả mọi người đều cảm giác được loại hơi thở.

      loại sát khí so với kiếm còn lạnh lẽo còn sắc bén hơn .

      Khuôn mặt tái nhợt,tay tái nhợt , tóc đen, kiếm đen , thân bạch y như tuyết, từ từ bước ra, lặng yên tiếng động.

      Bốn nữ hài thiếu chút nữa bị kiếp phỉ bắt vừa nhìn thấy , đều kinh hô ra tiếng:“Tây Môn Xuy Tuyết!”

      Cho dù các nàng chưa từng gặp , cũng biết người này là ai .

      Chỉ vì trời dưới đất, độc nhất vô nhị Tây Môn Xuy Tuyết.

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn cũng thèm nhìn bốn thiếu nữ tuy rằng chật vật nhưng vẫn xinh đẹp diễm lệ kia, ánh mắt của mang theo chút nóng rực nhìn….. nhánh cây trong tay Tiểu Long Nữ, :“Ngươi sử dụng kiếm?”

      Tiểu Long Nữ có chút nghi hoặc nhìn nhìn Tây Môn Xuy Tuyết tuy mặt chút biểu cảm nhưng ánh mắt lại sáng rực , lại nhìn nhìn nhánh cây trong tay, sau đó vươn tay ở phất phất trước mặt .

      Tây Môn Xuy Tuyết bị hành động của Tiểu Long Nữ làm cho có chút mạc danh kỳ diệu.

      Tiểu Long Nữ thấy ánh mắt Tây Môn Xuy Tuyết di chuyển theo tay nàng , càng thêm nghi hoặc :“Nguyên lai ngươi phải người mù a!”

      Tây Môn Xuy Tuyết hơi hơi cứng lại, lần đầu tiên phải bởi vì muốn chuyện, mà là bị người ta làm cho ra lời.

      Sau đó lại nghe thấy cái kia kì quái nữ tử từng có gặp mặt lần giọng thầm:“ ràng phải người mù, vì sao còn muốn hỏi ta nhánh cây có phải hay là kiếm đâu?”

      Tây Môn Xuy Tuyết tay cầm kiếm nắm chặt, sau đó tiếp tục mặt than trăm năm, thanh lại lạnh hơn mười độ:“Ngươi dùng là kiếm pháp gì?”

      nhận ra Tiểu Long Nữ sử phải phổ thông song kiếm kiếm pháp, cho nên sinh ra hứng thú .

      Song kiếm kiếm pháp tuy rằng cũng là hai tay cầm kiếm, nhưng là công phụ, nhưng vẫn là bộ kiếm pháp. Mà vừa mới thấy Tiểu Long Nữ kiếm pháp, phát nàng hai tay cầm nhánh cây ràng là mỗi tay loại kiếm pháp, vô luận loại nào kiếm pháp , đương thời đều cực kì lợi hại , nhưng khi Tiểu Long Nữ sử dụng, hai loại độc lập kiếm pháp lại cố tình phụ trợ lẫn nhau bù lại sơ hở cho nhau. như vậy, càng giống song kiếm hợp bích, mà Tiểu Long Nữ cư nhiên có thể người phân tâm sử xuất song kiếm hợp bích, cho nên Tây Môn Xuy Tuyết là cực kì kinh ngạc ,cực kì phấn khích.

      Bất quá...... Tính cách nữ hài này có phải hay ......

      Tây Môn Xuy Tuyết gì nhìn Tiểu Long Nữ bỏ qua lời , ngồi xổm xuống, lấy nhánh cây trong tay trạc thi thể Cố Phi Lan , sau đó cực kì mờ mịt vô tội ngẩng đầu nhìn Tây Môn Xuy Tuyết:“ chết?” Sau khi phục lại hồi tinh thần , phát Cố Phi Lan chết, cuối cùng có chút lên án chất vấn Tây Môn Xuy Tuyết :“Tại sao ngươi giết ?”

      Tây Môn Xuy Tuyết gì.

      Tiểu Long Nữ cũng chuyện, nàng lạnh lùng nhìn Tây Môn Xuy Tuyết , sau đó hoa lệ lệ thất thần : Nàng giết chết người đùa giỡn nàng , sư tỷ liệu có sinh khí hay ? Nếu sư tỷ tức giận,chắc chắn lại ở bên tai nàng lặp lại mất trăm lần cái gì [ phương pháp phòng sói ]? Hình như có chút đáng sợ...... Tất cả là lỗi của kẻ phải người mù mà giống người mù này !

      Tây Môn Xuy Tuyết phát thái độ của Tiểu Long Nữ đối tựa hồ thân thiện cho lắm , cho nên tính toán rời .

      vốn phải là người thích xen vào việc của người khác , vừa mới nếu phải Cố Phi Lan chạy trốn vừa vặn đụng vào , cũng ra tay. tại xem ra, khó được lần “Giúp người làm niềm vui” Giống như bị người ta ghét bỏ ......

      “Chờ chút!” Tiểu Long Nữ gọi lại Tây Môn Xuy Tuyết chuẩn bị rời .

      Nàng có chút do dự :“Cái kia, ngươi có thể với sư tỷ ta , [người vừa rồi phải ta giết] được !”(Ý chị Long là Tuyết đừng cho chị Sầu biết Phi Lan đùa giỡn chị ấy mà chị ấy giết được)

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn vào tròng mắt nàng , tinh thuần tì vết nhiễm chút tạp chất, hơi khẩn cầu nhìn , sau đó ma xui quỷ khiến gật gật đầu.

      Vừa mới biểu cảm Tiểu Long Nữ đối lạnh như băng nay nhu hòa rất nhiều , lần thứ hai kể từ khi đến thế giới này nàng lại dùng danh hiệu “ người tốt” tạp:“Ngươi là người tốt!”

      Bỗng nhiên Tây Môn Xuy Tuyết có chút muốn cười, lần đầu tiên có người là ‘người tốt’, vẫn là bởi vì đáp ứng cái cầu kỳ quái của tiểu nha đầu kỳ quái .

      Sau đó lại hỏi:“Sư tỷ ngươi là ai?”Bỗng nhiên có chút tò mò đối với môn phái có thể dạy ra đệ tử có tâm tư tinh thuần như thế này.

      Tiểu Long Nữ :“Sư tỷ của ta gọi là Lý Mạc Sầu...... Bất quá , ta tìm nàng lâu nhưng vẫn tìm được......”

      Tây Môn Xuy Tuyết xoay người rời .

      Thời điểm Tiểu Long Nữ chuẩn bị tiếp tục nghiệp lớn leo núi vẫn chưa xong của nàng , thanh Tây Môn Xuy Tuyết truyền đến :“Theo ta !”

      Tiểu Long Nữ để ý .

      “Ta phái người tìm nàng giúp ngươi !”

      Sau đó Tiểu Long Nữ ngoan ngoãn xoay người về phía Tây Môn Xuy Tuyết .

      Luôn luôn bị nhìn - ô long vật hi sinh kiếp phỉ “…..”

      Chỉ câu lời kịch bị bỏ qua triệt để - bốn nữ hài tử xinh đẹp như hoa ”….”

      chút ý thức bị quải Tiểu Long Nữ cũng có, nàng bên cạnh Tây Môn Xuy Tuyết, :“Ngươi có thể giúp ta tìm được sư tỷ?”

      Tây Môn Xuy Tuyết nhàn nhạt gật đầu.

      Tiểu Long Nữ được hứa hẹn , lại ngôn ngữ.

      Hai người cưỡi ngựa bắc thượng, đường vô ngôn.

      Thời điểm sắc trời vừa mới có chút đen, Tiểu Long Nữ phát nàng theo Tây Môn Xuy Tuyết đến ngọn núi , núi có tòa sơn trang.

      Hai người bọn họ vừa mới đứng trước cửa sơn trang, liền có vài người xuất ra giúp bọn họ dẫn ngựa.

      Tây Môn Xuy Tuyết giao dây cương trong tay cho cái lão nhân, :“Mai bá, ngươi phái người tìm nữ tử tên là Lý Mạc Sầu!”

      Nhìn trang chủ quanh năm lạnh như băng tia nhân khí mang về cái mỹ lệ nương Mai bá chấn kinh rồi ,còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại,liền nghe thấy - gần nữ sắc cư nhiên muốn tìm nữ nhân ![hình như có chỗ nào đúng]

      Tây Môn Xuy Tuyết làm như thấy biểu cảm kinh sợ của Mai quản gia , hướng nội thất sơn trang bước .

      Mai quản gia từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần , vội vàng hỏi:“Trang chủ, nữ tử tên Lý Mạc Sầu có đặc điểm gì sao?”

      Ánh mắt Tây Môn Xuy Tuyết rơi xuốngtrên người Tiểu Long Nữ , :“Hỏi nàng ! Lại thu thập giúp nàng cái phòng!” xong liền quay đầu lại ly khai.

      Sau khi Tây Môn Xuy Tuyết rời , Mai quản gia hai mắt sáng lên đánh giá Tiểu Long Nữ.

      Mặc bạch y? Mặc bạch y tốt! Cùng trang chủ trở thành trang phục tình lữ !

      Lạnh lùng? Lạnh lùng tốt! Cùng trang chủ ở chung sợ bị lãnh khí đông lạnh !

      Dung mạo cực mỹ? Dung mạo cực mỹ tốt a! Cùng trang chủ là trai tài sắc a!

      Khí chất xuất trần? Khí chất xuất trần tốt! Cùng trang chủ vừa vặn là đôi thần tiên quyến lữ!

      ......

      Mai quản gia tươi cười càng phát ra hòa ái.

      Tiểu Long Nữ nhìn khuôn mặt già nua của Mai quản gia cười thành đóa cúc hoa , có chút...... Tổng cảm giác tươi cười thực kỳ quái......

      Mai quản gia mang theo mười hai vạn phần nhiệt tình tiếp đón Tiểu Long Nữ.

      nương họ gì?”

      “Ta họ Long!”

      “Họ Long? Họ Long tốt! Long là hảo họ...... Kia nương năm nay bao lớn ?”

      “Mười sáu!”

      “Mười sáu a...... Có chút tiểu, trang chủ năm nay hai mươi lăm ...... Bất quá quan trọng, nữ hài tử mười lăm cập kê có thể lập gia đình , nam nhân tuổi lớn chút hội đau nhân cố gia! Long nương trong nhà còn có người khác sao?”

      “Chỉ có sư tỷ cùng tôn bà bà!”

      “Nga...... nhi a! nhi quan trọng, ngươi về sau liền đem Vạn Mai sơn trang trở thành nhà của ngươi, đem trang chủ trở thành ngươi ...... Khụ khụ...... Long nương là như thế nào nhận thức trang chủ ?”

      “......”

      “Thẹn thùng ? Đúng nha !Loại chuyện này có chút thẹn thùng ...... Kia Mai bá ta hỏi ...... Long nương tính toán ở Vạn Mai sơn trang ở bao lâu a? Nơi này của chúng ta hoàn cảnh tốt, đồ ăn hảo, phục vụ hảo, phong cảnh hảo, là lựa chọn dưỡng lão vô cùng tốt a!”

      “......”

      “Long nương, ta cùng ngươi , tuy rằng trang chủ nhìn qua có chút lạnh như băng , nhưng thực tế phải như vậy đâu! ở chung lâu ngươi phát ......”

      “......”

      “Long nương, trang chủ thích nhất chính là luyện kiếm , kiếm pháp của tuyệt đối ít có đối thủ , ở cùng trang chủ , cực kì có cảm giác an toàn......”

      “......”

      Tiểu Long Nữ hoàn toàn mờ mịt , này lão hoa cúc đến tột cùng cái gì a? phải muốn hỏi nàng tình của sư tỷ sao? Cái kia trang chủ trong miệng là ai a? Vạn Mai sơn trang lại là nơi nào a?

    4. thuyhang4589

      thuyhang4589 Active Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      152
      Chương 9 Ngày đầu tiên ở Vạn Mai sơn trang .


      Tiểu Long Nữ theo Mai quản gia , tới chỗ ở tạm thời của nàng ở Vạn Mai sơn trang .

      Dưới giới thiệu của Mai quản gia , đó là tiểu viện xinh đẹp lại lịch tao nhã , ánh sáng hảo, đông ấm hạ mát, phong cảnh cũng tốt lắm, thích hợp nhất cho Tiểu Long Nữ người hỉ tĩnh như vậy , vừa mở cửa sổ có thể nhìn thấy bên ngoài rất nhiều mai cùng với......phòng ngủ của Tây Môn Xuy Tuyết ......= khẩu =
      Kỳ này viện tử hội tụ mọi yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa như vậy ,là Mai quản gia chuẩn bị cho Tây Môn Xuy Tuyết phao muội tử nha , đãn chuẩn bị lâu, ngay thời điểm Tây Môn Xuy Tuyết có khả năng quan hệ bừa bãi với phụ nữ.

      Chỉ tiếc, Tây Môn Xuy Tuyết từ xưa đến nay gần nữ sắc, đối với xuwn cung đồ Mai quản gia tân tân khổ khổ tìm đến xem cũng xem cái. Ngay tại thời điểm Mai quản gia thập phần lo lắng , Tây Môn Xuy Tuyết mang Tiểu Long Nữ về ...... quan tâm vì sao mang nàng trở về, dù sao Mai quản gia vẫn nhàng thở ra .

      Trong lòng Mai quản gia thầm lau phen chua xót lệ, nếu trang chủ nhà gần nữ sắc, lấy ít bức họa nam nhân để Tây Môn Xuy Tuyết nhìn......

      Cho nên đem “ Nhượng trang chủ nhà mình thành thân sinh con” Trở thành tâm nguyện cả đời- Mai quản gia vừa nhìn đến Tiểu Long Nữ , cái loại này kích động quả thực thể nên lời a!

      Vụng trộm ngắm Tiểu Long Nữ bên cạnh , Mai quản gia càng xem càng vừa lòng: Dung mạo khí chất đều là nhất đẳng a! Khó trách trang chủ chướng mắt bức họa nữ tử chính mình đem tới, cảm tình là thích loại tính cách -manh muội tử a!

      Trong lòng Mai quản gia yên lặng vì ánh mắt trang chủ nhà mình điểm cái tán a!

      Tiểu Long Nữ đối với đánh giá có gì ác ý đến từ bên cạnh làm như thấy, ánh mắt quét vòng viện tử , tuy rằng như trước mặt biểu cảm, nhưng trong lòng nàng vẫn là thích .

      Chỉ tiếc đơn thuần Tiểu Long Nữ hoàn toàn ý thức được, tại đây Vạn Mai sơn trang luôn mang phong cách trang nghiêm đại khí cá tính vì sao xuất khuê phòng mang phong cách dịu dàng nữ tính ...... Cái này cũng như trầm minh giới xuất kinh phật ấm áp tươi đẹp, đều là phải có nữ chủ nhân tiết tấu a!

      Tiểu Long Nữ hoàn toàn nghĩ theo hướng đơn thuần , nàng vẫn là tâm tâm niệm niệm nhớ kỹ lý do Tây Môn Xuy Tuyết lừa gạt ,hỏi lại mai quản gia lần nữa:“Ta phải đợi đến khi nào có thể nhìn thấy sư tỷ?”

      Mai quản gia cười thành đóa cúc hoa:“Long nương nên gấp gáp, nhất định tìm được !” Nhưng khi nào tìm được cũng biết......

      Tiểu Long Nữ có phát cạm bẫy dưới những lời này, nhưng vẫn là sâu sắc phát lão cúc hoa cười có cảm giác...... thực kỳ quái......

      Sau khi Mai quản gia rời , Tiểu Long Nữ tiến vào phòng ngủ, nhìn nhìn bên ngoài sắc trời, quyết đoán đóng cửa buộc dây thừng chuẩn bị ngủ.
      Trong mắt Tiểu Long Nữ so với giây thừng kia trương giường lớn vừa êm ái vừa sa hoa kém rất nhiều, càng cần so sánh với hàn ngọc giường trong Cổ Mộ .

      Ít nhất dây thừng còn có thể rèn luyện cho nàng cân bằng năng lực, này mềm yếu xa hoa giường lớn có thể sao?

      Tiểu Long Nữ kiên quyết bị cuộc sống xa xỉ ăn mòn, yên lặng nằm lên vừa mới hệ tốt dây thừng , bắt đầu luyện công.

      Tiểu Long Nữ nằm ở dây thừng thượng, yên lặng vận chuyển tâm pháp rèn luyện nội lực.

      Buổi tối luyện công tuy rằng có thể thay thế ngủ, nhưng Tiểu Long Nữ hàng năm ngủ hàn ngọc giường cùng dây thừng , sớm luyện thành bộ bản ngủ cũng có thể luyện công , cho nên giấc ngủ đủ dẫn đến ánh mắt thâm quầng như vậy hoa lệ tình huống là tuyệt bích xuất người nàng .

      Đối với tập võ bảo trì cảnh giác cơ hồ là bản năng, cho dù Tiểu Long Nữ trước kia chưa bao giờ rời khỏi Chung Nam sơn, nhưng cảnh giác cũng có.

      Cho nên thời điểm cửa phòng bị xao vang , Tiểu Long Nữ cơ hồ là lập tức mở mắt.
      Nhanh nhẹn nhảy từ dây thừng xuống đất, sau đó mở cửa phòng, liền thấy Tây Môn Xuy Tuyết đứng bên ngoài, Tiểu Long Nữ có chút cảnh giác hỏi:“Có việc sao?” Sáng tinh mơ chạy đến trước cửa phòng nữ hài tử , chẳng lẽ đây chính là rình coi biến thái cuồng mà sư tỷ ? Nhớ tới Lý Mạc Sầu cùng nàng giảng [ sắc lang chủng loại cùng tâm lý luận ], Tiểu Long Nữ trong lòng có chút nghiêm túc nghĩ ngợi.

      Tây Môn Xuy Tuyết chút cũng biết Tiểu Long Nữ đem phân loại , giống như vô tình nhìn lướt qua trong phòng.

      Này sân có phòng tắm, cho nên phòng Tiểu Long Nữ nghỉ ngơi tính là lớn , ít nhất lấy nhãn lực Tây Môn Xuy Tuyết hoàn toàn có thể đem hết thảy thu hết vào mắt.

      Nhìn đến giường có người động qua cùng đột ngột xuất - dây thừng, Tây Môn Xuy Tuyết hỏi cái gì, chính là đem ánh mắt lần nữa phóng tới người Tiểu Long Nữ :“Ta chờ ngươi thời gian ly trà !”

      Sau đó liền ly khai.

      Tiểu Long Nữ nhìn nhìn thị nữ vào phòng sau khi Tây Môn Xuy Tuyết rời , lại nhìn nhìn phương hướng ly khai, sau đó rất phối hợp thị để nữ hầu hạ bắt đầu rửa mặt.

      Nàng cho rằng Tây Môn Xuy Tuyết muốn dẫn nàng tìm Lý Mạc Sầu.

      Bởi vậy thời điểm Tây Môn Xuy Tuyết đem nàng đưa đến Mai viên , nàng có chút vui.

      Nàng vui biểu chính là nguyên bản mặt biểu cảm càng thêm biểu cảm , xinh đẹp- môi đào cũng mân chặt chẽ . Người bình thường đúng là nhìn ra nàng biến hóa.

      Có lẽ bởi vì cùng tính cách, cho nên Tây Môn Xuy Tuyết nhìn ra, cần nghĩ cũng biết nàng là vì tình sư tỉ nàng mất hứng.

      “Tin tức sư tỷ ngươi đại khái vài ngày sau liền tra ra !”

      Tiểu Long Nữ nhãn tình sáng lên:“ ?”

      !” Tây Môn Xuy Tuyết nhìn đến thiếu nữ dùng ánh mắt sáng lấp lánh xem , giọng điệu thoáng hoãn hoãn,“Chỉ cần ngươi sư tỷ lộ mặt, liền nhất định có thể tìm được.”

      Nguyên bản Tiểu Long Nữ có chút yên tâm , nghe được Tây Môn Xuy Tuyết sau câu, lại có chút lo lắng , vạn nhất sư tỷ giống nàng đến nơi này làm sao bây giờ?

      Tây Môn Xuy Tuyết đưa cho nàng hai thanh kiếm.

      Tiểu Long Nữ tiếp nhận , nghi hoặc nhìn :“Đây là......”

      Tây Môn Xuy Tuyết :“Dùng song kiếm hợp bích so với ta hồi!”

      “Hảo!” từ sau khi cùng Cố Phi Lan giao thủ ,Tiểu Long Nữ luôn luôn cảm thấy chính mình tuy rằng khổ luyện võ công, nhưng kinh nghiệm cùng người đối chiến là quá ít. Mà Tây Môn Xuy Tuyết có thể chiêu giết chết Cố Phi Lan, kia khẳng định là cao thủ, cho nên vừa đưa ra cầu tỷ thí Tiểu Long Nữ liền đồng ý.

      Tây Môn Xuy Tuyết cũng phát Tiểu Long Nữ lúc này có chút giống với . Ánh mắt nàng lại là cái loại vô dục vô cầu đạm mạc, nàng nghiêm cẩn! Tiểu Long Nữ nghiêm cẩn khiến Tây Môn Xuy Tuyết đối trận tỉ thí sắp bắt đầu càng thêm mong đợi.

      Tiểu Long Nữ nhìn con ngươi Tây Môn Xuy Tuyết bình thường tựa như kết băng tối đen nay mang theo loại quang mang mà nàng xem hiểu , sau đó tay phải nhanh chóng rút kiếm, tấn công Tây Môn Xuy Tuyết .

      tại Tiểu Long Nữ sử xuất là Ngọc nữ kiếm pháp, nàng kiếm chiêu có sát khí, bởi vì nàng chưa bao giờ giết người, nhưng kiếm chiêu lại rất sắc bén, sắc bén mang theo mềm linh động, quần trắng tay áo nhàng, dường như khiêu vũ, thanh nhã phiêu dật.

      Tây Môn Xuy Tuyết hai tuổi thức kiếm, bảy tuổi luyện kiếm, bảy năm có thành. thời hai mươi có ngũ, đến nay chưa từng thất bại.

      Tiểu Long Nữ kiếm pháp tuy rằng tinh diệu, nhưng như trước tìm được sơ hở, đối với như vậy cao thủ mà , chỉ chỗ sơ hở, liền thắng bại phân, hoặc là , sinh tử phân!

      Nhưng Tiểu Long Nữ chút nào kinh hoảng, bởi vì nàng rút ra thanh kiếm thứ hai.

      Tay trái Toàn Chân kiếm pháp lập tức bù lại ngọc nữ kiếm pháp sơ hở, song kiếm hợp bích! Nguyên bản sơ hở đều thành hoàn mỹ vô khuyết kiếm chiêu, thậm chí là cạm bẫy!

      Tây Môn Xuy Tuyết ánh mắt càng ngày càng sáng, bởi vì phát , Tiểu Long Nữ sử xuất này hai loại kiếm pháp cho nhau bù lại, hề sơ hở , đáng là liền ngay cả cũng tìm được phương pháp công phá .

      Cuối cùng, Tây Môn Xuy Tuyết phát , tại nếu muốn phá này song kiếm hợp bích, chỉ có thể dùng nội lực đánh tan......

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10: Luyện kiếm cùng ăn cơm

      Tiểu Long Nữ cuối cùng vẫn bị đánh bại.

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn thiếu nữ hô hấp thoáng tăng thêm , đổ mồ hôi đầm đìa , trong mắt là tán thưởng che giấu được .

      Nàng mới mười sáu tuổi, võ công như vậy...... Tây Môn Xuy Tuyết bỗng nhiên có loại cảm giác gặp được khối ngọc cần mài dũa .

      “Về sau ngươi ở tại Vạn Mai sơn trang, mỗi ngày đều tới đây cùng ta so chiêu!” Tây Môn Xuy Tuyết ,“Nhưng chỉ có thể dùng loại kiếm pháp!”

      “Vì sao?” Tiểu Long Nữ đối Tây Môn Xuy Tuyết chủ động bồi nàng luyện kiếm cao hứng, nhưng cầu nàng thể dùng song kiếm hợp bích lại có chút nghi hoặc.

      Tây Môn Xuy Tuyết có trả lời nàng, chỉ :“Ta mỗi ngày buổi sáng đều đến Mai viên!”

      Tiểu Long Nữ cũng phải người thích hỏi nhiều , rất nhanh liền để ý , chỉ lấy phen kiếm chuyên tâm cùng Tây Môn Xuy Tuyết so chiêu.

      có song kiếm hợp bích, kiếm pháp Tiểu Long Nữ phải đối thủ của Tây Môn Xuy Tuyết , đồng thời cũng bại lộ ra Tiểu Long Nữ phương diện kiếm đạo kinh nghiệm đủ!

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Tiểu Long Nữ, trong lòng hơi hơi xúc động. Nàng ràng rất mệt, lại vẫn là kiên định nhặt kiếm bị đánh rớt , ràng cánh tay bắt đầu run run, lại vẫn là hướng giơ kiếm.

      “Nghỉ ngơi lát !” Tây Môn Xuy Tuyết giọng điệu thoáng ôn hòa chút.

      Tiểu Long Nữ có cậy mạnh, thu kiếm vào vỏ, đến bên cạnh đình hóng mát nghỉ tay .

      Tây Môn Xuy Tuyết ôm kiếm đứng trong đình hóng mát , :“Ngươi vừa mới sử hai loại kiếm pháp tựa hồ là tương khắc lẫn nhau?”

      Khi cùng Tiểu Long Nữ giao thủ, phát kiếm pháp tay phải Tiểu Long Nữ tựa hồ là khắc chế kiếm pháp tay trái .

      Tiểu Long Nữ gật gật đầu, :“Đúng vậy! Ngọc nữ kiếm pháp vốn chính là chuyên môn khắc chế Toàn Chân kiếm pháp !”

      Tây Môn Xuy Tuyết thấy Tiểu Long Nữ chút kiêng kị hỏi nàng võ công nội môn , liền tiếp tục hỏi:“Này hai loại kiếm pháp hoàn toàn bất đồng , ngươi là thế nào có thể ‘nhất tâm nhị dụng’ sử xuất ?” tới đây, Tây Môn Xuy Tuyết cũng nhịn được sợ hãi than, vốn hai tay sử xuất hai loại kiếm pháp khác nhau đủ khó khăn , nàng cư nhiên có thể người sử xuất hai loại kiếm pháp khắc chế lẫn nhau , này tuyệt đối phải người bình thường có thể làm được , thậm chí cũng thể làm được!

      Tiểu Long Nữ hơi hơi oai đầu, tuyệt ràng vì sao Tây Môn Xuy Tuyết kinh ngạc, nhàng bâng quơ :“Tâm vô tạp niệm là có thể !”

      Tây Môn Xuy Tuyết đối Tiểu Long Nữ ‘vân đạm phong kinh ‘ ra câu như vậy , phản ứng đầu tiên chính là tin. cho rằng Tiểu Long Nữ là muốn lộ ra bí thuật sư môn.

      Nhưng khi nhìn đến đôi mắt Tiểu Long Nữ , trong suốt tinh thuần chút tạp chất, sau đó lại nghĩ lại, chỉ biết là chính mình hiểu lầm nàng.

      Tuy rằng khả năng bất khả tư nghị, nhưng Tây Môn Xuy Tuyết vẫn là cảm thấy, Tiểu Long Nữ tâm vô tạp niệm, hẳn là ‘ linh chi cảnh’ trong truyền thuyết.

      Kỳ võ học bên trong ngộ đạo cũng bị xưng là ‘ linh chi cảnh’.

      Đem tâm linh về , hề tạp niệm, hết sức chuyên chú!

      Con người ở hồng trần tự nhiên tránh được lây dính phàm trần tục tâm, cơ hồ có người tự xưng chính mình khi làm chuyện là tuyệt đối hết sức chuyên chú có tạp niệm, bao gồm Tây Môn Xuy Tuyết.!

      Khi mọi người đều cầu toàn tâm toàn ý , Tiểu Long Nữ có thể nhất tâm nhị dụng .

      Tây Môn Xuy Tuyết biết, nàng có thể nhất tâm nhị dụng là gặp may mắn , trải qua qua thế tục ô nhiễm, nàng có được tấm lòng son thông thấu trong suốt .

      Có khả năng tình của nàng đối với kiếm đạo kém xa , thậm chí so với cái phổ thông kiếm khách cũng bằng . Nàng luyện kiếm đơn thuần bởi vì sư phụ truyền cho nàng mà thôi, mà phải là vì nhiệt tình thương!

      Tây Môn Xuy Tuyết biết Tiểu Long Nữ cũng kiếm, nhưng nàng cũng là người có thể đem kiếm đạo luyện đến cực hạn !

      Bởi vì nàng kia kiên định tấm lòng son.

      Loại người đơn giản này, chỉ cần muốn học, liền có gì học tốt . Nàng tựa như tờ giấy trắng, có thể tùy ý vẩy mực , là phúc hay họa, phải xem họa lên cái gì!

      Tây Môn Xuy Tuyết cũng nguyện ý khiến cho tư chất như vậy mai , cho nên mới đưa ra cầu mỗi ngày luyện kiếm cùng nàng.

      “Ngươi sau này vẫn là luyện song kiếm !”

      Tiểu Long Nữ đối Tây Môn Xuy Tuyết lâm thời thay đổi rất kỳ quái, bất quá nàng hỏi nguyên nhân .

      Ban đầu Tây Môn Xuy Tuyết muốn nàng chỉ dùng kiếm , là muốn nàng hoàn thiện hai loại kiếm pháp, sử song kiếm hợp bích càng thêm hoàn mỹ. Nhưng tại xem ra, này hai bộ kiếm pháp là sống nhờ vào nhau , nếu muốn hoàn thiện song kiếm hợp bích, hai loại kiếm pháp phải cùng được sử dụng, tìm kiếm sơ hở của đơn kiếm bằng tìm kiếm sơ hở của kiếm trận . Bởi vậy Tây Môn Xuy Tuyết mới sửa miệng .

      Hai người luyện kiếm suốt buổi sáng , đồ ăn sáng đều quên ăn, luyện đến giữa trưa.

      Tiểu Long Nữ nhìn Tây Môn Xuy Tuyết, nghiêm cẩn :“Ta đói bụng!”

      Tây Môn Xuy Tuyết cũng thu kiếm vào vỏ, :“Vậy ăn ngọ thiện!”

      Mai quản gia ở bên ngoài Mai viên chờ lâu . Mai viên là nơi Tây Môn Xuy Tuyết luyện kiếm , ai được tới gần, nhưng Mai quản gia là người nhìn Tây Môn Xuy Tuyết lớn lên , vẫn là có thể vào.

      Hôm nay Tây Môn Xuy Tuyết bởi vì luyện kiếm quên ăn điểm tâm, nếu là dĩ vãng, Mai quản gia sớm vào thúc giục. Nhưng là hôm nay liều mạng nhượng nhà mình trang chủ đói bụng, cũng vào quấy rầy.

      Mai quản gia dài cổ hướng mặt vào trong xem xét, tuy rằng chỉ nhìn thấy hai cái bóng trắng cũng đủ làm cho trong lòng vui rạo rực . Trang chủ a! Ngươi nhất định phải cấp lực chút, đem manh muội tử biến thành ta trang chủ phu nhân a!

      Nhìn đến hai bóng dáng màu trắng song song hướng bản thân tới, Mai quản gia lập tức đứng thẳng dậy, vỗ vỗ lá cây cùng cỏ dại người.

      “Trang chủ! Long nương!” Mai quản gia cười tủm tỉm :“Ngọ thiện chuẩn bị tốt !”


      Vạn Mai sơn trang rất nhiều tiền, Mai quản gia cũng vì đắp nặn hình tượng cao phu soái của Tây Môn Suy Tuyết , nên trong bữa ngọ thiện đầu tiên của Tiểu Long Nữ tại Vạn Mai sơn trang dụng tâm ít , muốn cho Tiểu long Nữ cảm nhận được Vạn Mai sơn trang đại tài khí thô.

      Bởi vậy khi Tây Môn Xuy Tuyết nhìn đến bàn cơm gì đó, chiếc đũa chuẩn bị vươn ra liền dừng lại .

      Chỉ thấy đa dạng đồ ăn , mỗi loại đều cực kì sang quý tinh xảo, dùng nguyên liệu nấu ăn càng là trân quý.
      Mai quản gia thấy Tây Môn Xuy Tuyết cùng Tiểu Long Nữ đều bộ dáng đối bàn ăn sợ ngây người [......] , càng đối đầu bếp vừa lòng ,quyết định tháng sau tăng lương cho !

      Phải biết rằng, vì ngọ thiện hôm nay, bất chấp cả khẩu vị của trang chủ .

      Nề hà Tiểu Long Nữ hoàn toàn cảm nhận được nỗi khổ tâm của Mai quản gia , nhìn đầy bàn sơn trân hải vị, chiếc đũa lập tức thân hướng đĩa cải trắng tới .

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn Mai quản gia liếc mắt cái, cuối cùng vẫn là cái gì đều , đối người nhìn lớn lên đôi lúc có chút động kinh vẫn là có thể bao dung , vì thế chiếc đũa cũng hướng đĩa cải trắng tới.

      bàn đồ ăn chỉ động vài món khẩu vị , Mai quản gia dù có lão hồ đồ thế nào cũng biết, Tiểu Long Nữ cùng trang chủ khẩu vị giống nhau, đều là thích !

      Hảo tâm lại làm hỏng việc , nhưng trong lòng Mai quản gia lại tự an ủi chính mình: có việc gì , có việc gì! Tương lai trang chủ phu nhân thích ,hảo ! giống trang chủ có tiếng chung!

      Bất quá...... ngọ thiện hôm nay liệu có để lại ấn tượng nhà giàu mới nổi trong lòng trang chủ phu nhân ?

      Mai quản gia lo lắng trùng trùng......

      Chương 11: Lý Mạc Sầu xuất

      Tây Môn Xuy Tuyết là người bác học đa tài .

      , kiếm pháp tốt , y thuật tốt , liền ngay cả thượng vàng hạ cám gì đó cũng học ít. Cho nên tàng thư các của Vạn Mai sơn trang phong phú !

      Tiểu Long Nữ đơn thuần nhưng ngốc, nàng là người thông minh . Cho nên khi nàng ở Vạn Mai sơn trang , mỗi ngày trừ bỏ thời gian luyện kiếm cùng ngọ thiện là ở chung cùng Tây Môn Xuy Tuyết , thời gian còn lại liền luôn luôn oa ở tàng thư các.

      Mai quản gia lo lắng, có bao nhiêu thời gian ở chung, hai tòa băng sơn làm thế nào mới lau ra hỏa nha ?

      “Trang chủ!”

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn Mai quản gia gần nhất có chút thích hợp , hỏi:“Chuyện gì?”

      Mai quản gia từ ái cười, :“Trang chủ, Long nương luôn luôn ở tàng thư các đọc sách!” Trang chủ ngài thông đồng thông đồng manh muội tử sao?

      Tây Môn Xuy Tuyết nhàn nhạt :“Ta biết, nàng muốn xem sách gì khiến cho nàng xem !”

      Thứ áo! phải ý tứ này a! Mai quản gia ngừng cố gắng:“Trang chủ, Long nương tự học vài thứ kia, có phải hay có chút cố hết sức nha? Ngài vẫn nên chỉ điểm phen !” Triển lãm ngài bác học đa tài sức quyến rũ ,sau đó …..thông đồng manh muội tử nha !

      Lời này trắng ra rồi , Tây Môn Xuy Tuyết cũng phải ngốc tử, đương nhiên nghe hiểu được, vì thế nhìn Mai quản gia ánh mắt vi diệu, chẳng lẽ Mai bá tuổi lớn muốn làm bà mối?

      Tây Môn Xuy Tuyết :“Nàng hiểu tự nhiên đến hỏi!”

      Tây Môn Xuy Tuyết tỏ vẻ, đối manh muội tử có tâm tư gì khác.

      Mai quản gia tự động phiên dịch là: Ai nha, trang chủ dè dặt nhiều năm như vậy, gặp được nữ hài tử mình thích khó tránh khỏi thẹn thùng, ngượng ngùng chủ động nha!

      Tuy rằng cảm thấy nhượng nữ hài tử chủ động có chút tốt, bất quá Mai quản gia vẫn là kích động tìm Tiểu Long Nữ .

      Mai quản gia cần hỏi cúng biết Tiểu Long Nữ ở đâu , lập tức hướng tàng thư các tìm người.

      Tiểu Long Nữ lật xem các loại sách sử nhìn thấy Mai quản gia, liền thả sách xem lên kệ sách.

      Mai quản gia cười tủm tỉm đối Tiểu Long Nữ :“Long nương, sách ở đây có khiến nương vừa lòng?”

      Tiểu Long Nữ nhàn nhạt :“Hoàn hảo!”

      Mai quản gia tiếp tục :“Kia , liệu có cái gì ?”

      Tiểu Long Nữ gật gật đầu :“Hoàn hảo!”

      Mai quản gia có chút hài lòng với câu trả lời như vậy, tiếp tục :“Long nương, ngươi nếu có cái gì hiểu , có thể hỏi trang chủ. Khẳng định trang chủ rất vui lòng giải đáp !”

      Trang chủ? Tiểu Long Nữ suy nghĩ chút, mới biết trang chủ trong miệng Mai quản gia hẳn là Tây Môn Xuy Tuyết . Vì thế nàng lại nghĩ tới nguyên nhân chính mình bị quải đến đây :“Sư tỷ của ta đâu?”

      Mai quản gia tươi cười hơi ngừng lại, sau đó :“ tại tìm được rất nhiều nữ tử tên Lý Mạc Sầu , nhưng có ai giống như nương miêu tả !”

      Tiểu Long Nữ cũng ngoài ý muốn. Vài ngày nay nàng ở tàng thư các cũng phải bạch đãi , nàng đem sách sử phiên vài lần, biết được tại là Minh triều, Nguyên triều diệt vong lâu, huống chi là Tống triều mà nàng sinh sống . nghĩ tới nàng cư nhiên thông qua cái đầm nước tới mấy trăm năm sau...... Vốn tưởng rằng sư tỷ cũng tới rồi, nhưng cho đến hôm nay chút tin tức cũng có. thể trở về Cổ Mộ, thậm chí sư tỷ cũng tìm thấy......

      Mai quản gia vốn tưởng nhiều lời chút ,ca ngợi Tây Môn Xuy Tuyết chút , nhưng thấy bộ dạng Tiểu Long Nữ có chút ảm đạm , vẫn là đành lòng quấy rầy nàng, yên lặng lui ra ngoài.

      Phù điêu lũ hoa , bên cửa sổ ngồi cái tuyệt mỹ bạch y thiếu nữ, bàn tay trắng nõn từng ngón tay thon dài cầm cuốn sách ố vàng , hàng mi tựa cách bướm buông , ngăn trở đôi mắt đen láy, tốt đẹp đến mức khiến người ta nhịn được muốn biết , có phải chăng trong đôi mắt kia là tràn đấy tinh quang...... Tháng tư ánh mặt trời ôn hòa , khiến cho lòng người khỏi trở nên ấm áp , nắng vàng rơi lên sườn mặt nàng , lên tà áo nàng, điềm tĩnh ấm áp, năm tháng tĩnh lặng!

      Tây Môn Xuy Tuyết đứng ở góc hành lang , nhìn màn này, bước chân chậm chút, hơi hơi thất thần.

      Tiểu Long Nữ nghe được động tĩnh, đứng dậy nhìn qua, sắc mặt bình tĩnh, :“Ngươi cũng đến đọc sách ?”

      “Mai bá ngươi có chút vấn đề muốn hỏi ta!” Tây Môn Xuy Tuyết nhìn đến trong mắt Tiểu Long Nữ toát ra tia kinh ngạc , chỉ biết Mai quản gia lại chập chờn .

      Tiểu Long Nữ nhàn nhạt lên tiếng, tuy rằng biết giữa Mai quản gia và Tây Môn Xuy Tuyết là chuyện gì xảy ra, nhưng nàng cũng muốn cho cái lão nhân bị trách cứ, cho nên nàng rút ra quyển sách, đến hỏi Tây Môn Xuy Tuyết .

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn quyển sách tay, ánh mắt lộ ra mỉm cười:“Ngươi làm sao ?”

      Tiểu Long Nữ tùy tiện ra vấn đề, Tây Môn Xuy Tuyết cũng ràng tiểu tâm tư của nàng, cho nên đối hành vi hồ lộng của nàng cũng để ý.

      đúng là đứa thiện lương !

      Tây Môn Xuy Tuyết nhìn Tiểu Long Nữ ôn nhu dung nhan , trong lòng nghĩ như thế .

      Tiểu Long Nữ ở Vạn Mai sơn trang nhiều ngày , nàng buổi sáng cùng Tây Môn Xuy Tuyết luyện kiếm, giữa trưa cùng Tây Môn Xuy Tuyết ăn cơm, buổi chiều cùng Tây Môn Xuy Tuyết đọc sách. Sinh hoạt của nàng tuy rằng đơn điệu lại đơn giản, nhưng là tựa hồ thời gian Tây Môn Xuy Tuyết xuất càng ngày càng nhiều.
      Tựa hồ toàn thể Vạn Mai sơn trang dưới đều đem Tiểu long Nữ trở thành trang chủ phu nhân ….. Trừ bỏ Tiểu Long Nữ biết chuyện, Tây Môn Xuy Tuyết biết, nhưng giải thích, có lẽ là cảm thấy thanh giả tự thanh cần phải giải thích, cũng có lẽ là......

      Trong lòng mọi người ở Vạn Mai sơn trang Tiểu Long Nữ trở thành trang chủ phu nhân, bọn họ đều cảm thấy nàng luôn luôn ở lại đây, liền ngay cả Tây Môn Xuy Tuyết mỗi ngày cùng nàng ở chung tựa hồ cũng có ảo giác nàng luôn luôn ở đây .

      Nhưng ảo giác thủy chung là lỗi thấy.

      Tây Môn Xuy Tuyết thu được tin tức, Lục Tiểu Phụng gặp phải cái đại phiền toái, đến Vạn Mai sơn trang tìm hỗ trợ, đồng hành riêng gì Hoa Mãn Lâu, còn có nữ tử tên là Lý Mạc Sầu .

      Xem tình báo thượng viết “Am hiểu tiên pháp” …vài chữ , tay Tây Môn Xuy Tuyết cầm trang giấy tự giác được chậm rãi buộc chặt, cái này...... Hẳn chính là sư tỷ Tiểu Long Nữ - Lý Mạc Sầu !

      đột nhiên ý thức được, Tiểu Long Nữ chính là ở tạm Vạn Mai sơn trang mà thôi.

      “Trang chủ!” Mai quản gia nhìn đến Tây Môn Xuy Tuyết thích hợp, trong lòng cũng lo lắng. biết lấy Tiểu Long Nữ tính tình, nàng ở tại chỗ này cũng chỉ là bởi vì trang chủ có thể giúp nàng tìm được sư tỷ mà thôi, nàng đối trang chủ cũng có giống chờ mong như vậy. nữ tử tốt như vậy, lại khó được trang chủ cũng thích, nếu rồi, là rất đáng tiếc !

      Tây Môn Xuy Tuyết nghe được Mai quản gia gọi, ánh mắt nhàn nhạt theo người đảo qua, sau đó nới tay, mặc cho trang giấy trong tay tạo thành bột phấn tung bay bốn phía, xoay người hướng Tiểu Long Nữ sân đến.

      Vạn Mai sơn trang vẫn chưa có hoa mai.

      tại là tháng tư, hoa đào cùng đỗ quyên nở rộ, khai sườn núi.

      Đối mặt mãn sơn đều là hoa tươi, Hoa Mãn Lâu dừng chân , mặt loại an tường yên tĩnh, bỗng nhiên có chút sáng rọi cách nào hình dung , tựa như thiếu nữ nhìn thấy mối tình đầu ,lưu luyến rời bước chân.

      Lục Tiểu Phụng nhịn được :“Ta cũng muốn sát phong cảnh, nhưng trời tối , Tây Môn Xuy Tuyết gặp khách .”

      Hoa Mãn Lâu :“ Ngay cả ngươi cũng gặp?”

      Lục Tiểu Phụng :“ Thiên vương lão tử cũng gặp.”

      Hoa Mãn Lâu :“ Nếu ở nhà sao?”

      Lục Tiểu Phụng :“ nhất định ở, hàng năm nhiều nhất chỉ ra ngoài bốn lần, chỉ khi nào muốn giết người mới ra ngoài .”

      Hoa Mãn Lâu :“Cho nên hàng năm nhiều nhất chỉ giết bốn người.”

      Lục Tiểu Phụng :“Hơn nữa giết đều là kẻ đáng chết .”

      Hoa Mãn Lâu :“Ai là kẻ đáng chết , ai quyết định bọn họ có phải hay đáng chết ?”

      Lúc này mỹ lệ nữ tử bên cạnh tâm tình tựa hồ tốt, luôn luôn có ra tiếng nhịn được hừ lạnh tiếng:“Đạo đức giả! Tây Môn Xuy Tuyết giết nhiều kẻ ác như vậy, chẳng khác nào cứu vô số người vô tội . Ngươi này ác nhân có nên giết hay ?” Lời của nàng tựa hồ tận lực nhằm vào Hoa Mãn Lâu.

      Hoa Mãn Lâu nghe như thế ngây ngẩn cả người.

      Lục Tiểu Phụng nhìn được, bất đắc dĩ thở dài:“Lí nương, ngươi sư muội là tự mình rời , sao ngươi luôn làm khó Hoa Mãn Lâu ?”

      Nữ tử này đúng là cùng Tiểu Long Nữ phân tán -Lý Mạc Sầu.

      Lý Mạc Sầu bị như vậy, hốc mắt đều đỏ, cơ hồ khóc ra:“Vậy ngươi muốn ta làm sao bây giờ? Sư muội chưa từng xuống núi, nàng cái gì cũng hiểu, nếu như bị kẻ xấu lừa ta biết làm sao ?”

      Hoa Mãn Lâu cũng thập phần hối hận :“Thực xin lỗi, ta nên ngăn đón nàng !”

      Lý Mạc Sầu cắn môi dưới, chịu đựng rơi lệ, lắc lắc đầu, :“ phải lỗi của ngươi , thực xin lỗi Hoa Mãn Lâu, ta nên giận chó đánh mèo lên ngươi!”

      Hoa Mãn Lâu cũng thở dài:“Ai cũng nghĩ tới, cư nhiên ngay cả trí tuệ Đại Thông đều biết nàng đâu.”

      Lục Tiểu Phụng :“Chúng ta vẫn là mau chút vào thôi! Thỉnh Tây Môn Xuy Tuyết hỗ trợ giải quyết đại phiền toái này xong , lại hảo hảo tìm Long nương!”

      Lý Mạc Sầu cơ hồ là kéo Lục Tiểu Phụng chạy nhanh vào , nàng cảm thấy nếu có thể nhượng Tây Môn Xuy Tuyết cũng hỗ trợ tìm sư muội liền rất tốt .

      Hoa Mãn Lâu cho dù thích sát khí trong Vạn Mai sơn trang , cũng vẫn là vào, riêng gì bởi vì vội vã muốn giải quyết phiền toái rồi tìm Tiểu Long Nữ, còn bởi vì lời của Lý Mạc Sầu vừa rồi.

      Sát cái ác nhân, chính là cứu vô số người vô tội .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :