1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Loạn thế hồng nhan - Túy Vũ Cuồng Ca (NP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 60.2

      Editor: HangVO9



      Bị ép buộc khám bệnh xong, Lý Tuyền nhướng hàng mi, “Tam ca, biểu ca, bây giờ yên tâm chưa.”

      Cao Chiêu Đức trừng mắt liếc nàng cái, “Muội ít ăn bậy bạ, ta liền yên tâm”

      Cao Hiếu Uyển nghe xong kết luận của thái y, lúc này mới chân chính yên lòng, vỗ vỗ khuôn mặt nhắn của Lý Tuyền, bất đắc dĩ lại sủng ái : “Muội vừa thấy hoa liền ăn, hiểu rốt cuộc là được nuôi dưỡng kiểu gì.”

      “Còn phải do phụ hoàng cùng các ngươi trông nom mà ra à.” Cao Chiêu Đức tổng kết .

      Cao Hiếu Uyển nhíu mày, “Ta thích.”

      Ánh mắt hai người trừng nhau, nhóm thái y run rẩy tiến lên, cẩn thận : “Nhị vị điện hạ, thần có thể trở về trực ?” Nhị vị nhanh chút thả chúng ta trở về , nếu vạn nhất bệ hạ trong cung bỗng nhiên phát hỏa, sinh mệnh người này mới quan trọng a. Các ngươi muốn ầm ỉ muốn đánh nhau, xin đem chúng ta thả ra trước rồi sau.

      Cao Hiếu Đức kiên nhẫn phất phất tay, “Trở về , nhưng mà…” chỉ viên thái y vừa rồi hoa quế có thể dùng để ăn , “Ngươi lưu lại, qua ngày mai mới về.”

      Còn lại năm người kia, đều đồng thời nhìn về vị thái y bị lựa chọn, rồi rất nhanh đem hòm thuốc của mình rút lui khỏi Hà Gian vương phủ. Vị thái y bị lưu lại có chút khóc ra nước mắt, vô vọng nhìn bóng dáng đồng ra, Lý Tuyền cảm thấy đại khái nên nhanh nhanh khóc ra .

      Nhưng mà, loại yến hội này còn chưa chính thức bắt đầu liền có hành vi rời trước, có chút tốt? Nàng nghĩ lại mình, kể phải lưu lại, còn mang theo hai nam tử kiệt suất độc thân của Đại Tề rời . Đại khái ngày mai, nàng bắt đầu là địch nhân của toàn bộ nữ tử Đại Tề.

      “A Tuyền muội nghĩ gì?” Cao Chiêu Đức rất ngạc nhiên, nàng nghĩ cái gì mà mặt mày nhăn nhúm cả lên.

      Lý Tuyền khổ sở hé ra khuôn mặt nhắn, bí : “Suy nghĩ vận mệnh của ta sau này bi thảm rồi.”

      “Cao Hiếu Uyển mặt trầm xuống, thấp giọng quát: “A Tuyền, được bậy.”

      “Ách…” Lý Tuyền tự nhiên phát , lời của mình vừa ra, vào lúc này có chút kiêng kị. Nàng cẩn thận nhìn xem sắc mặt của Cao Hiếu Uyển và Cao Chiêu Đức, rồi nở nụ cười yếu ớt, “Tam ca, biểu ca, ta sai rồi.”

      Cao Hiếu Uyển cuối cùng cũng đành lòng nhăn nhó với nàng, thấy bộ dáng nàng nhu thuận, trong lòng mềm lại, chỉ có thể nghiêm giọng : “Lần sau được.”

      “Hừ.” Cao Chiêu Đức thấy bọn họ như vậy, lạnh lùng hừ tiếng, “Tam ca ngươi để ý trông nom nàng

      Cao Hiếu Uyển ngay cả khóe mắt dư quang cũng cho cái, chính là lôi kéo Lý Tuyền ngồi xuống bên mình. “Đoạn thái y hoa quế độc, có thể ăn được, ta ngày mai cho người đem hoa hái xuống. Nhưng mà A Tuyền muội muốn hoa quế làm gì?”

      “Ta muốn làm bánh hoa quế, hoặc là canh hoa quế.” Nhắc tới ăn, ánh mắt Lý Tuyền mơ màng, nghĩ đến hương vị bánh hoa quế, cảm thấy nước miếng đều chảy ra.

      “Uy, hai người các ngươi…” Cao Chiêu Đức bất mãn cao giọng, nhìn hai người để ý đến , cảm thấy cơn tức dâng lên. Ánh mắt đảo qua, liền nhìn thấy Đoạn thái y bên cạnh, lập tức đem cơn tức phát tát người , “Mau cút , còn chờ ta giữ ngươi lại uống rượu sao?”

      Đoạn thái y ở thế nằm cũng trúng đạn, mặt trắng bệch, cút ngay ra ngoài, nhưng hai vị vương gia lên tiếng, dám về thái y viện. Ra khỏi phòng, chỉ có thể ôm hòm thuốc đứng trong viện, biết nên đâu.

      Lý Tuyền thấy đáng thương, lặng lẽ kéo áo Cao Hiếu Uyển, chỉ chỉ ra bên ngoài. Cao Hiếu Uyển tay vuốt vuốt mũi nàng, lại cười : “Ngươi quản nhiều rồi.”

      “Người đâu, đưa Đoạn thái y nghỉ ngơi.” cao giọng phân phó.

      “Dạ!” Ngoài cửa truyền đến tiếng người đáp lại, “Đoạn thái y, mời theo tiểu nhân.”

      “Được, tốt, tốt.”

      Lý Tuyền nghe chừng tiếng xa, mới quay đầu nhìn về phía Cao Chiêu Đức, “Biểu ca, gần đây di phu (dượng) thế nào?”

      Nhắc tới Văn Tuyên đế, Cao Hiếu Uyển cùng Cao Chiêu Đức hẹn mà cùng nhăn mặt nhíu mày, hai người nhìn nhau, biết có nên cho Lý Tuyền biết . ra sợ nàng sợ hãi, khổ sở, nhưng , sợ nàng ngày đó cái gì cũng biết, tiến cung vạn nhất xảy ra chuyện gì tốt lắm.

      “Tam ca? Có cái gì khó sao?” Lý Tuyền thấy bọn họ như vậy, trong lòng cũng có chút nghi vấn, “Các huynh tình hình thực tế , chẳng lẽ ra còn dọa người hơn là tận mắt nhìn thấy sao?”

      “A Tuyền, ai da…” Cao Hiếu Uyển thở dài, quay đầu nhìn Cao Chiêu Đức : “A Đức, ngươi cho nàng , chuẩn bị cũng tốt.”

      Cao Chiêu Đức gật gật đầu, nghiêm túc dặn dò: “A Tuyền, muội nếu có chuyện gì, đừng tiến cung. Nếu phụ hoàng tìm muội, có thể trốn được liền trốn, biết ?”

      Lý Tuyền chần chờ gật gật đầu, Cao Chiêu Đức thấy nàng mơ mơ hồ hồ, liền hít hơi, đến bên người bọn họ ngồi xuống, đè thấp thanh : “ tại phụ hoàng, nửa phần thanh tỉnh cũng có. Ngày đó, phụ hoàng ngại đại ca tính tình ôn nhu, liền bức đại ca giết người, nhưng vì đại ca mềm lòng, liền thiếu chút nữa đem đại ca giết . Ngay cả tổ mẫu, lúc đó đỡ, đều bị phụ hoàng đánh.”

      phải đâu!” Lý Tuyền nghe xong, cái miệng nhắn giương lên, mới có vài ngày gặp, Văn Tuyên đế liền hoàn toàn điên rồi.
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25057 others thích bài này.

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 61.1:

      Editor: HangVO9



      Đúng như Lý Tuyền lo lắng, Văn Tuyên Đế hành vi ngày càng hoang đường, càng ngày càng tàn khốc. Sau khi giết cả nhà Cao Long Chi, rốt cuộc bảo đao nhắm ngay Cao Nhạc. Vị này là vương gia Đại Tề khai quốc lập nhiều chiến công hiển hách, bị ly rượu độc cướp tánh mạng. Cuối cùng Văn Tuyên đế nhớ ra Cao Nhạc chính là thúc thúc của mình, xuống tay với con .

      Sau Cao Nhạc, đến tả thừa Lô Phỉ, Lý Thứ, cập Đô Đốc Hàn Triết đều vô tội bị giết. Từ đó về sau, Văn Tuyên đế đem vạc lớn, dao dài, cưa, lần nữa trưng bày ở trong Kim Loan điện, mỗi lần uống rượu lấy giết người mua vui. Bởi vì ngừng uống, nên cũng ngừng giết người. Dương sợ về sau động thủ với cung tần phi và bá quan nền bất đắc dĩ đem phạm nhân trong ngục vào cung hầu hạ cho . Hơn nữa còn với những người này, chỉ cần ở bên cạnh bệ hạ ba tháng mà chết, tội danh mang đều được miễn. Đáng tiếc, đến nay ai vượt qua ba tháng mà chết.

      Theo trong triều, tình thế càng ngày càng nguy hiểm, Lý Tuyền cho dù ngồi trong nhà cũng biết việc Văn Tuyên đế làm. Nàng càng ngày càng trầm mặc, vài lần muốn tiến cung, cho dù chữa khỏi cho Văn Tuyên đế, nhưng cũng có thể có tác dụng ổn định cảm xúc của . Đáng tiếc người trong nhà nàng rất nhanh nhận ra, căn bản cho nàng ra khỏi Lý phủ nửa bước, Văn Tuyên đế cũng ra khỏi cung, mang nàng chơi nữa.

      Ngày chậm rãi qua, đại tỷ của Lý Tuyền trước tết an toàn hạ sinh nam hài. Văn Tuyên đế có vẽ vô cùng cao hứng, ở trong cung cửa hành yến hội long trọng, chúc mừng trưởng tử của thái tử sinh ra. Lúc Lý Tuyền ở yến hội, theo cha mẹ và huynh trưởng cùng tiến cung. Ngồi ở trong yến hội, nàng từ rất xa nhìn thấy Văn Tuyên đế gồi ngay trung tâm nhìn lại. Nửa năm gặp, nam tử cao lớn cường tráng oai hùng khi trước, lúc này nhuốm sắc mặt u ám, ra loại tử khí.

      Lý Tuyền thầm kinh hãi, thời gian mới có bao lâu, hoàng đế sao có thể thành ra như vậy.

      Văn Tuyên đế hôm nay tinh thần rất tốt, liên tiếp uống rượu với văn võ bá quan, thỉnh thoảng cất tiếng cười to, mọi người nghe được niềm vui trong tiếng cười. Ngồi ở bên trái Văn Tuyên đế là Lâu thái hậu, giữa hai tuần rượu, mỉm cười cao giọng với Văn Tuyên đế: “Nhi tử, thái tử có hậu nhân, còn A Tề ngay cả vương phi còn chưa cưới. Ngươi là thúc thúc phải làm chủ cho cháu.”

      Lý Tuyền lông mày nhíu lại, trong lòng mắng thầm, thái bà lão tử, hết hi vọng cảm tình với người..

      “Mẫu hậu, người hỏi như vậy, chắc là có chọn người rồi.” Văn Tuyên Đế nghiêng đầu, cười hì hì hỏi câu.

      Mọi người nghe Văn Tuyên đế hỏi như vậy, đều đem lực chú ý tập trung đến mẫu tử hai người. Còn có số người khác đem ánh mắt đặt ở Cao Hiếu Uyển và Lý Tuyền nhìn qua lại, bên môi mang theo ràng ý cười. Mọi người đều cho rằng, Lâu thái hậu nghĩ đến hai người bọn mà làm mai mối. Chỉ có Lý Tuyền biết, Lâu thái hậu mười phần muốn như trước thái tử, lại cưới Lý gia đích nữ.

      “Hoàng đế, Nguyên gia Ngủ tiểu thư dịu dàng hiền thục, rất xứng với Hà Gian vương. Huống chi Nguyên ngũ tiểu thư cùng A Tề là biểu huynh muội, từ cùng nhau lớn lên, tình cảm sâu đậm, sau khi thành hôn, nhất định có thể tương kính như tân, giống như ngươi cùng Hoàng hậu vậy.” Lâu thái hậu cười đến hiền lành, tựa như tổ mẫu nhà thường dân, quan tâm hôn của tôn tử.

      Thanh của Lâu thái hậu vừa phải, làm ánh mắt mọi người đều thay đổi, hơn nữa, rất nhiều nữ tử nhìn về phía Lý Tuyền, mang theo ràng ánh mắt cười nhạo.

      Lý Tuyền vẻ mặt tự nhiên, bưng lên chén rượu, nhàng uống ngụm, vẻ mặt chút lo lắng. Nàng đối với Cao Hiếu Uyển rất tin tưởng, cho dù Lâu thái hậu nhắc tới nữ lang này là biểu muội của cũng như vậy thôi.

      “Ba!” Cao Hiếu Uyển tùy tay đem chén rượu ném xuống đất, quát cung tì ở bên, “Còn thất thần ở đó làm gì, mang cho ta cái chén khác.”

      Lâu thái hậu trong mắt hờn giận, biểu tình chỉ chợt lóe qua, bà tiếp tục nhìn Văn Tuyên đế mĩm cười , “Hoàng đế, ngươi xem A Tề của chúng ta thẹn thùng rồi kìa.”

      Lý Tuyền thầm xem thường, mắt lão thái bà sao vậy, đó mà là thẹn thùng? Cao Hiếu Uyển ràng tức giận mà.

      Văn Tuyên đế nhìn nhìn Lâu thái hậu, lại liếc mắt quét qua Cao Hiếu Uyển cái, thành thực : “Mẫu hậu, trẫm xem A Tề là mất hứng. Người mẫu hậu đề chọn, A Tề thích.”

      Lâu thái hậu mặt lúc ấy liền đen ba phần, bà bắt đầu cười lớn, “Làm sao có thể chứ, A Tề cùng Nguyên ngũ tiểu thư từ cùng nhau lớn lên, chỉ có cao hứng, làm gì có chuyện thích.”

      “Tổ mẫu, ta quả thích!” Cao Hiếu Uyển nhếch khóe môi, thản nhiên trả lời câu.

      Lý Tuyền nhìn , thấy nâng chén lên ý tứ nhìn lại mình, nàng hiểu ý nên đồng thời cũng nâng chén lên theo, nửa điểm cũng quản Lâu thái hậu ngồi bên . Bọn họ hai người xa xa nâng chén, nhìn nhau cười, rồi lại hạ chén tiếp thêm rượu. Giờ khắc này triền miên, làm cho Lâu thái hậu hoàn toàn đen mặt.

      Bà đặt mạnh chén rượu xuống, lạnh lùng với hoàng hậu ngồi đối diện, bên phải của Văn Tuyên đế: “ nương trong nhà Hoàng Hậu, là gia giáo tốt.”

      Hoàng hậu sắc mặt trầm xuống, vừa muốn đáp lời, chợt nghe phòng trong “Ba” tiếng, Nàng ta quay đầu nhìn lại, cũng thấy Lý Tuyền học theo Lâu thái hậu, đem chén rượu đặt mạnh xuống án thượng. Nàng cười dài, quỳ thẳng thân mình, thanh thúy mở miệng, “Thái hậu thiên tuế, A Tuyền rất ngưỡng mộ thái hậu nương nương tuệ nhãn biết hùng, càng khâm phục người có gan tự gả cho tiên hoàn làm vợ, thành đoạn hùng mĩ nhân thiên cổ truyền kỳ. A Tuyền mặc dù bất tài, dám làm như thái hậu thiên tuế , nhưng vẫn tự tin có hai tuệ nhãn có thể nhận biết người có tình.”
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25057 others thích bài này.

    3. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 61.2:

      Editor: HangVO9



      “Phốc…” Lời còn chưa dứt, ít nhất vài vị phun cả rượu ra. Mà mặt Lâu thái hậu nửa hồng nửa xanh, mười phần thú vị. Bà lúc trước đối với chính mình vô cùng tự đắc, nhất là liếc mắt cái liền nhìn trúng tiên đế, cố ý gả cho người, trợ giúp tiên đế thành tựu bá nghiệp. Nhưng hôm nay trước mặt mọi người, bị tiểu nương thẳng ra, lại còn thanh thanh ngưỡng mộ, bội phục. Ngẫm lại bà vừa rồi còn ám chỉ Lý gia tam tiểu thư gia giáo tốt, tiếp theo liền bị người đem chính chuyện của mình ra, bà lại thể nàng sai chỗ nào, làm cho bản mặt già nua của bà có nơi trốn.

      “Ha ha ha ha, A Tuyền rất đúng, mẫu hậu năm đó là có mặt nhìn.” Văn Tuyên đế cười to ra tiếng, liên tục gật đầu đồng ý. “A Tuyền, A Tề, các ngươi đến đây.” Văn Tuyên đế cười xong, ngoắc hai người bọn họ lại.

      Cao Hiếu Uyển mặt vui vẽ, mắt hoa đào thâm tình say lòng người, vội đứng lên, đến bên cạnh Lý Tuyền, hơi cúi người đưa tay, ôn nhu : “A Tuyền”

      Lý Tuyền nhìn cười đến trong suốt, thoải mái đưa tay đặt tay , để kéo mình lên, hai người sóng vai nhau hướng Văn Tuyên đế qua.

      Văn Tuyên đế nhìn thiếu nam thiếu nữ cùng tới, mặt mang theo ý cười, lấy đôi ngọc bội mang người xuống, “A Tề, A Tuyền, đây là đôi long phượng ngọc bội, cho hai người các ngươi mỗi người cái.”

      Cao Hiếu Uyển cùng Lý Tuyền hai người nhìn nhau cười, nhất tề bái tạ, sau đó cùng quỳ gối trước mặt Văn Tuyên đế, hai tay giơ lên, cuối đầu. Văn Tuyên đế đem ngọc bội để vào trong tay hai người, giọng vui vẽ: “A Tề, A Tuyền, thúc thúc chúc phúc cho các ngươi.”

      “Tạ a thúc” “Tạ dượng” Hai người trăm miệng lời , lại cùng nhau hướng Văn Tuyên đế bái tam bái.

      Văn Tuyên đế nhìn hai người sóng vai đứng thẳng, trong lòng vui vô hạn. Cao Hiếu Uyển kia ngây ngô cười, bộ dáng quá đáng đánh đòn, nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Cao Hiếu Uyển, đột nhiên trong lúc đó trong lòng dâng lên loại tình cảm muốn gả nhi nữ, nhất là đối với loại tiểu tử thúi bắt cóc nương trong sáng nhà mình mà mười phần bất mãn.

      Văn Tuyên đế thu lại nụ cười, nghiêm túc đối Cao Hiếu Uyển : “Tiểu tử thúi, đừng cao hứng quá sớm. Ta luyến tiếc A Tuyền xuất giá quá sớm, ngươi chờ chút .” tới đây, như tính trẻ con trừng mắt liếc nhìn Cao Hiếu Uyển cái, “Ta này cũng xem như đồng ý hôn của các ngươi nha, ta còn muốn xem lại biểu của ngươi. Nếu ngươi làm tốt như lời , đợi sau khi A Tuyền tròn mười lăm tuổi, ta mới hứa ngươi cầu hôn.”

      Cao Hiếu Uyển mặt cười ngẩn ngơ, lúc sau mới phản ứng lại với ý tứ của Văn Tuyên đế. vô vị nhún vai, kéo Lý Tuyền hướng bàn mình đến, còn ném lại câu: “Dù người đồng ý, ta cũng phải cướp về.”

      “Tiểu tư ngươi muốn phản!” Văn Tuyên đế tức giận dùng sức vỗ lên bàn. “A Tuyền, mau tới đây, chúng ta cần để ý tới .”

      Lý Tuyền quay đầu, nhìn Văn Tuyên đế chau cái mũi , “Dượng, người còn phải cùng người khác uống rượu, làm gì dư công sức quản ta.”

      “Con có tình nhân muốn cha nữa.” Văn Tuyên đế thở dài với Lý Tổ Nạp.

      “Ha ha a…” Trong điện vang lên loạt tiếng cười thiện ý.

      Chỉ có vài người sắc mặt mười phần tốt, Lâu thái hậu nhìn chằm chằm vào Lý Tuyền, trong mắt vô cùng oán hận. Mà Lý hoàng hậu cũng thần sắc phức tạp, hơn nửa ngày, mới cúi đầu xuống, biết nghĩ gì.

      Cao Chiêu Đức môi lộ chút ý cười, trái ly, phải ly uống rượu, mà cao Hoán chính là chăm chăm nhìn chén rượu ngẩn người. Cao Hiếu Uyển cũng vui vẻ, đối với người kính rượu, ai đến cũng cự tuyệt.

      Sau yến hội, Cao Hiếu Uyển đến Lý phủ càng chuyên cần, toàn bộ thời gian đón tết, vẫn cùng Lý Tuyền vui chơi, đến ngày mười lăm tháng giêng còn tìm nghệ nhân làm vô số hoa đăng, treo đầy trong tiểu viện Lý Tuyền.

      Bọn họ được Văn Tuyên đế đồng ý, cơ bản xem như đính hạ hôn . Về phần Văn Tuyên đế lại sau, ràng chính là đùa hai người bọn họ, nên có người để ở trong lòng. Có lẽ là bởi vì danh phận định, đám người Cao Chiêu Đức cùng Cao Hoán, cũng giống trước đây mà tùy ý ra vào tiểu viện Lý Tuyền. Ngẫu nhiên gặp cũng giống trước đây cười đùa kiêng kỵ.

      Văn Tuyên đế dường như chỉ thanh tỉnh có đêm là đêm yến tiệc, sau đó lại bắt đầu cuộc sống mơ mơ màng màng. gần như đột nhiên mê tín vào Phật giáo, hơn nữa còn học theo nhân gian ra tâm phóng sinh. Chỉ là nhân gian phóng sinh cá, chim, mà Văn Tuyên đế phóng sinh con người. cho người đứng đài cao, hai tay buộc lông chim làm cánh, sau đó đem người ta đá xuống, đương nhiên là ai tự nhảy xuống mới bị đá, cũng có người thông minh gan lớn tự nhảy xuống tìm đường sống. Nhưng người rơi xuống từ đài cao đều chết hết có ngoại lệ.

      Lý Tuyền cảm động và nhớ Văn Tuyên đế mực bảo vệ mình, sau tết, luôn tìm cách tiến cung thăm , đó chỉ là từ phía nàng. Văn Tuyên đế biết xuất phát từ nguyên nhân gì, cũng gặp lại nàng, nhưng lại đem trân phẩm trong cung từ các nơi triều cống, chọn những vật Lý Tuyền có khả năng thích, đưa vào tiểu viện của nàng.

      Dần dần, Lý Tuyền cũng nhắc lại chuyện tiến cung nữa, nàng thường ngồi ở trong phòng điều chế hương, sau đó đem các loại hương tốt bỏ vào trong quả cầu hương , cho Cao Hiếu Uyển mang vào cho Văn Tuyên đế. Nàng hi vọng có cầu hương đặc chế, có thể thoáng làm cho dịu chút cảm xúc.

      nương, nương.” Tố cẩm vén màng trúc bước nhanh đến, nàng ta vào bên người Lý Tuyền, trong thanh có chút vội vàng, “ nương, bệ hạ triệu kiến người tiến cung.”
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25054 others thích bài này.

    4. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 62.1

      EDITOR: HangVO9



      “Cái gì?” Lý Tuyền trong lòng dậy lên cổ dự cảm ràng, “Tố Cẩm, thay quần áo, Lục Ti, gọi người chuẩn bị ngựa.”

      “Dạ!”

      Lý Tuyền bằng tốc độ nhanh nhất thay quần áo, biết xuất phát từ nguyên nhân gì, nàng thay thân váy đỏ thẫm, giơ roi thúc ngựa, thẳng vào cung.

      vào Chiêu Dương điện, bên ngoài tẩm cung Văn Tuyên đế, đám nội thị nhìn thấy Lý Tuyền đều thầm thở phào cái, “Tam tiểu thư, mau mời vào, bệ hạ chờ người lâu rồi.”

      Lý Tuyền hít sâu hơi, cất bước vào tẩm cung. Tẩm cung cửa sổ tường đều bị che màn dày, trong phòng u tối chỉ đốt vài ngọn nến, nội thị, cung tì nửa người cũng có.

      “A Tuyền, là ngươi sao?” giọng khàn khàn vang lên.

      Lý Tuyền về phía trước vài bước, cửa tẩm cung phía sau khép lại, nàng mở to mắt nhìn, cố gắng thích ứng với bóng tối trong phòng, bước nhanh về phía phát ra tiếng .

      “Dượng, người…” Lý Tuyền lấy tay bịt miệng, thanh nghẹn ngào.

      Văn Tuyên đế lúc này nằm giường, gầy yếu đến độ nhận ra bộ dáng, sắc mặt u ám, dưới ngọn đèn lay lắc, bày ra bộ dáng đáng sợ. mặt ông là loại hắc khí đậm hơn cả lần Lý Tuyền thấy trước đó, nếu ông lời nào, còn tưởng giường là thi thể.

      Văn Tuyên đế nhìn thấy Lý Tuyền yếu ớt cười lộ ra chút cao hứng, ánh mắt vô thần cũng có chút ánh sáng, “A Tuyền, đến bên dượng.”

      Lý Tuyền bước nhanh vài bước, ngồi bên giường, thân thủ liền cầm tay ông, “Dượng, người sao lại gầy nhiều như vậy? Thái y đâu? Bọn họ có chút biện pháp nào sao?”

      Văn Tuyên đế cố hết sức khoát tay, thong thả ràng: “A Tuyền, đừng lo ta khổ sở, dượng đời này đáng giá, chút cũng hối hận.” Ông thở hổn hển, khẩu khí mạnh, tiếp: “Năm đầu khi ta đăng cơ làm đế, mang người chơi, có người coi bói cho ta, ta chỉ có thể làm Hoàng đế mười năm. A, ta cũng đinh ninh mình về sau cũng như thế, mười năm mười tháng lẻ mười ngày, nay ta tại vị mười bốn năm, dượng có lời rất nhiều rồi.”

      Lý Tuyền nếu phải trong lòng bối rối, nhất định lớn tiếng mắng ông chút, “Lời tiên đoán của thầy bói cũng có thể tin sao? Sao dượng có thể mê tín như vậy? Phải biết rằng mê tín là hại chết người a.”

      Giờ phút này đối mặt với vẻ đắc ý mãn nguyện của Văn Tuyên đế, nàng biết nên gì mới tốt, “Dượng tin lời của mấy người đó sao?”

      Văn Tuyên đế hiểu , vỗ vỗ tay nàng dỗ, “A Tuyền, đừng khóc. Ta hôm nay gọi ngươi đến, là muốn nhìn lại ngươi, thời gian của dượng còn nhiều, bao giờ còn có thể che chở cho ngươi được nữa, A Tuyền về sau phải tự mình cẩn thận. A Tề kia là tiểu tử kiêu căng tự phụ, tính nết bướng bỉnh, mà nha đầu ngươi có bẻ cũng cong, tính tình chút ủy khuất cũng chịu, tương lai có thể tự sống cho tốt. Nếu là thái tử đăng cơ, tính tình ôn hòa, còn có thể bao dung A Tề, nếu là lục đệ đoạt ngôi vị hoàng đế, nha đầu các ngươi đều nguy hiểm.”

      Lý Tuyền cả kinh, “Dượng, Trường Quảng vương có lòng thần phục sao! Người…” nửa, nàng lại nén xuống. Lời này nên thế nào, hỏi Văn Tuyên đế vì sao đem Trường Quảng vương ra làm thịt sao?

      Văn Tuyên đế cười đến ha hả, “A Tuyền muốn hỏi ta vì sao giết Trường Quảng vương phải ?”

      “Dạ.” Nàng thể trả lời chỉ gật gật đầu.

      “Huynh đệ ta có bốn người, lục đệ là mẫu thân ta thích nhất. Đại ca mất sớm, tứ đệ cũng qua đời khi còn trẻ. Ta cũng sống được mấy ngày, nếu bỏ luôn a Trạm, mẫu thân bà ấy…” Văn Tuyên đế mặt lộ ra loại tình cảm ôn nhu, “Ta đủ làm khổ cho mẫu thân nhiều rồi, giờ muốn bà thêm thương tâm.”

      Lý Tuyền đến lúc này lặng yên gì, ngay cả khi thái độ Lâu Thái hậu đối với Văn Tuyên đế tốt, ông cũng luôn nghĩ cho bà ấy.

      “A Tuyền, ta giết hai người Cao Long Chi, Cao Nhạc, binh quyền giao lại trong tay cho A Tề và A Đức, chỉ cần thái tử tính tình kiên nhẫn, từ từ gây dựng, ổn định ngôi vị hoàng đế, ngươi tất nhiên cần sầu lo.” Văn Tuyên đế trấn an cười.

      “Dượng, người cần ta làm gì ?” Lý Tuyền nghe vậy, biết nhất định Văn Tuyên đế có việc cần nàng làm.

      “A Tuyền, ta muốn ngươi xem chừng lão thất! Ngươi đừng từ chối, ta biết chỉ có ngươi có năng lực này, lão thất cũng nguyện ý nghe theo lời ngươi.” Văn Tuyên đế bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt Lý Tuyền, “Tuy rằng biết tại sao, lão thất luôn luôn hợp ý với ngươi, cũng hết sức nghe lời ngươi . Mẫu thân Cao Hoán xuất thân từ Mộ Dung thị, chỉ ở trong triều đình có thế lực, mà ở ngoài biên cương binh lực có cả ngàn mối quan hệ. khi xảy ra tranh đoạt hoàng vị, võ tướng Trình gia lựa chọn đứng trung lập, hai bên theo bên nào. A Tuyền, ngươi chỉ cần coi chừng lão thất ngã theo hướng bên lão lục, thái tử xem như ngôi vị hoàng đế ngồi ổn định được nửa.” Nhắc tới việc này, ánh mắt Văn Tuyên đế cực kỳ sáng lên.

      “Dượng, tiểu thúc thúc đó, ta tận lực cố gắng cao nhất.” Lý Tuyền chậm rãi gật đầu trả lời. Nàng cực lực tự thuyết phục, thái tử kế vị đối với nàng và Cao Hiếu Uyển mà , xem như có vẻ có lợi. Nhưng biết vì sao, lòng nàng lại cực kỳ bất an, chung cảm thấy có gì ổn.
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25054 others thích bài này.

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Kimanh1257, Dunghyt97, AChu3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :