1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Loạn thế hồng nhan - Túy Vũ Cuồng Ca (NP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 42.1:
      Edit: Diệp Băng Băng

      “Bỏ móng vuốt của người ra khỏi bác ta” Giọng của Lý Tuyền vang ra, cả đại sảnh đều yên tĩnh. Tới lúc người của Lý gia tỉnh ra từ trong khiếp sợ, lập tức tất cả quỳ xuống, cuối đầu., ai dám tiếng. trong lòng bọn họ chỉ quanh quẩn câu, xong rồi xong rồi, từ xuống dưới cả mấy trăm nhân khẩu của Lý gia, cái cũng đừng nghĩ có thể sống sót.

      Văn Tuyên đế dùng tay áo lau rượu mặt, đẩy Lý Tổ Y run rẩy trong lòng ra ngoài.Ông ta liền ngồi ở chỗ đó, chút biểu tình cũng có, thanh lại bình tĩnh vô ba “ Tam tiểu thư Lý gia, đây là cách ngươi chuyện với trẫm đó à.”

      Đây là lần đây tiên có tinh thần lực giúp đỡ Lý Tuyền để chống lại Văn tuyên đế, nàng áp chế nỗi sợ hãi trong lòng, nhìn thẳng mắt ông ta, khẳng định: “Đúng vậy.”

      "Ai cho ngươi lá gan này.” Trong thanh của Văn Tuyên đế mang theo huyết tinh, ông ta cười quái dị “Trẫm làm hư ngươi, phân biệt tôn ti cao thấp, xem ra trẫm phải thay người nhà của ngươi hảo hảo giáp dục ngươi chút.”

      "Bệ hạ muốn dạy dỗ ta?" Lý Tuyền cười , ngữ khí châm chọc, " biết những chuyện hôm nay ngài gây nên có tư cách gì giáo dục ta.”

      Văn Tuyên đế bỗng nhiên đứng dậy, dáng người cao lớn bao phủ thân mình bé của Lý Tuyền, nàng lùi về sau 2 bước, rồi ngẩng cao đầu, thẳng tắp nhìn chằm chằm ánh mắt tràn đầy tơ máu của Văn Tuyên đế, chút nào nhận thua.

      Văn Tuyên đế hơi nheo mắt, nguy hiểm nhìn chằm chằm Lý Tuyền, bên môi lộ nụ cười lạnh, xung quanh ông ta tràn đầy huyết khí.

      Cao Thiệu Đức cùng Cao Hiếu Uyển liếc nhau, đồng thời tiến lên từng bước, Cao Thiệu Đức dẫn đầu mở miệng, "Phụ hoàng, A Tuyền nàng..."

      Văn Tuyên đế liếc Cao Thiệu Đức cái, thành công làm cho những lời còn lại của phải nuốt xuống. "A Đức, ngươi cũng cho rằng nàng làm đúng?" Văn Tuyên đế chỉ Lý Tuyền, lạnh lùng hỏi.

      Cao Thiệu Đức nhăn mày, rầu rĩ trả lời: "Dù sao cũng là phụ hoàng đúng trước"

      Cao Hiếu Uyển lại tiến lên trước vài bước, đứng sóng vai với Lý Tuyền, ngẩngđầu, kiên định : "A thúc, việc hôm nay vốn là ngươi đúng!"

      Lý Tuyền nghe xong, trực tiếp đạp cho cái, làm loạn thêm chi a! Hoàng đế cho dù tức giận , cũng chỉ giết mình nàng, quyết hỏi tội Lý gia, dù sao cũng còn có hoàng hậu và Thái tử ở đây. Cho dù vì thái tử, ông ta cũng giết Lý gia. Nhưng ngươi vừa ra nhất định, tuy rằng ông ta giết ngươi, nhưng vẫn có khả năng đánh ngươi.

      Cao Hiếu Uyển bị Lý Tuyền đạp có chút khó chịu, nhưng lại chút nào lui bước, ánh mắt trong trẻo hữu thần nhìn thẳng Văn Tuyên đế.

      Ngay tại thời điểm mọi người trong sảnh đều nghĩ Văn Tuyên đế nổi giận, ông ta lại yên tĩnh, nhìn ba thiếu niên 2 nam 1 nữ này trước mặt mình, lăng lăng xuất thần, biết suy nghĩ cái gì. Giờ phút này người của Lý gia ngay cả thở cũng dám thở mạnh, Lý Tổ Y bị Văn Tuyên đế đẩy ngã đất, thân thiết nhìn Lý Tuyền, mặt tràn đầy lo lắng.

      Lý Tuyền giờ phút này ngược lại trấn định, lúc nàng vừa tiến vào chính là lúc lòng đầy căm phẫn nhất, sợ hãi hối hận là giả, nhưng chuyện này cho phép nàng lui bước, muốn nàng trơ mắt nhìn đại bác chịu nhục mà làm gì, nàng làm được. Nếu hôm nay nàng thấy chết cứu, ngày khác chính là tâm ma của nàng, dị năng có thể thăng cấp mà còn phản lui, mất toàn bộ, cuối cùng chỉ sợ tinh thần lực của nàng hỏng toàn bộ, kết cục nửa sống nửa chết, điên khùng mất khả năng kiểm soát, loại chịu tội về tâm hồn như vậy, so với chết còn khó chịu hơn.

      "Bệ hạ, Lý gia tam tiểu thư cả gan rít gào quân vương, để ý đến quân chủ, Lý thị quản giáo nghiêm, đều phải trị tội.” thân ảnh mảnh mai đột nhiên quỳ rạp xuống, đánh vỡ bình tĩnh.

      Nhất thời ánh mắt mọi người đều hướng về nữ tữ kia, Cao Hiếu Uyển cùng Cao Thiệu Đức hai người liếc mắt cái liền nhận ra , nữ nhân can đảm lên tiếng kia chính là người vừa rồi đuổi theo Cao Hiếu Uyển để cảm tạ. Hai người bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử kia, lửa giận trong mắt cơ hồ biến thành thực chất.

      Văn Tuyên đế tò mò nhìn nhìn nữ nhân dám lên tiếng này, "Ngươi, lại đây chuyện."

      Tiết Hàm Vân trấn định đứng dậy, thướt tha tiêu sái đến quỳ ở trước người Văn Tuyên đế, cung kính quỳ xuống đất hành lễ, "Nữ nhi Tiết thị Tiết Hàm Vân khấu kiến bệ hạ.”

      "Ngươi họ tiết?" Văn Tuyên đếđánh giá chút cúi đầu, chỉ để lộ phần da trắng tuyết sau gáy "Ngẩng đầu lên."

      “Dạ." Tiết Hàm Vân nhàng ngẩng mặt lên, ánh mắt quy củ nhìn xuống, lông mi đài che đậy cặp mắt sáng, khuôn mặt trắng nõn, thần tình bình tĩnh như nước.

      " sai, rất xinh đẹp." Văn Tuyên đế như rất vừa lòng nở nụ cười chút, ông trở lại vị trí nguyên lai, tai trái sờ cằm "Tiết tần là gì của ngươi?"

      "Là bác của nô."

      Văn Tuyên đế nở nụ cười, "Nguyên lai là chất nữ cũa nàng, sai sai, xinh đẹp lại thông minh, còn thực trung tâm. Ta nghe tiết tần , ngươi thực ngưỡng mộ Hà Gian vương?"

      Khuôn mặt nhắn của Tiết Hàm Vân lập tức đỏ ửng, nàng ta bất an khẽ cắn môi, giọng : "Đúng vậy."

      Bộ dáng xấu hổ ngượng ngùng nhưng mang tình ý này lại chọc giận Văn Tuyên đế, sắc mặt ông ta trầm xuống, "Con của Trẫm tốt à, các ngươi đám đều coi trọng lão Tam!"

      Mặt Tiết Hàm Vân trắng bệt, nàng ta lóe mắt nhìn Cao Hiếu Uyển cái nhanh, giọng nhưng tràn đầy kiên định "Hà Gian vương điện hạ từng ở tương trợ nô ở thời khắc nguy nan nhất, cho dù hoàng tử có xuất sắc hơn vài lần, cũng phải là người trong lòng của nô.”

      "A, ngươi cũng rất cóý tứ ." Văn Tuyên đế tay chống đầu, lại bật cười.

      Lý Tuyền nhìn đến đây thầm nhíu mày, bị nha đầu Tiết gia phá rối, quyền chủ động lại thuộc về hoàng đế, tại nàng cũng Văn Tuyên đế say hay giả, thanh tĩnh hay điên cuồng. Nếu Văn Tuyên đế thịnh nộ, bằng vào kinh nghiệm nhiều năm qua trấn an ông ta, cho dù có tinh thần lực trợ giúp, nàng cũng có năm thành nắm chắc có thể chế trụ ông ta. Nhưng tại, tâm tư của Văn Tuyên đế nàng nửa phần cũng đoán ra, lúc này là nguy hiểm.

      "A Uyển, nữ tử này thâm tình như vậy, trẫm ban nàng cho ngươi, tác thành giai thoại, ngươi thấy như thế nào? " Văn Tuyên đế tựa tiếu phi tiếu nhìn Cao Hiếu Uyển.
      Chungtakethondi, yumi_2604, Kimanh125712 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      HU chịu mới lạ
      ....ta khinh....
      Đạp 1 phát chết luôn nữ nhân ngu ngốc

    3. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      @linhdiep17 tiếc là ả chết.... ả cũng ngu ngốc nhé....ta cũng khinh cả nhà ả ta...
      linhdiep17 thích bài này.

    4. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 41.2:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Cao Hiếu Uyển nhướng mày, vẻ mặt khinh thường, "Bệ hạ có thể ban thưởng, nhưng ta khó đảm bảo được nàng ta sống hay chết ở Hà Gian Vương phủ?”

      "A Uyển, đây là muốn kháng chỉ ?"

      "Này tính kháng chỉ sao? Ngươi thưởng , ta thu, sống hay chết phải xem tâm tình của ta." Cao Hiếu Uyển cúi đầu vuốt tay áo, chẳng hề để ý .

      Tiết Hàm Vân nghe thấy lời của Cao Hiếu Uyển xong, mặt trắng bệt chút huyết sắc, nàng ta thẳng lưng “ Điện hạ, nô cũng có ý nghĩ muốn tiến vào Hà Gian vương phủ, nô ngưỡng mộ ngài là chuyện của nô, nữa điểm cũng liên quan đến ngài.”

      Nếu Lý Tuyền ở trong tình huống này, nàng nhất định bật ngón cái kêu tiếng Được với Tiết Hàm Vân, hành động này, tài ăn này, cái nào cũng tốt, đáng tiếc đụng phải Cao Hiếu Uyển, là đáng tiếc, thể dùng được. Nếu đổi thành nam nhân khác, thực bại lui, quỳ dưới váy của nàng ta.

      "Hừ, cho dù chút liên quan, ta vẫn thấy ghê tởm." Cao Hiếu Uyển chút cũng bị Tiết Hàm Vân đả động, chút khách khí ghét bỏ. nam tử trong sảnh, đại bộ phận đều đồng tình với ả ta, mặt cũng lên tia thưởng thức.

      Văn Tuyên đế chớp mắt, đột nhiên quay đầu hỏi Lý Tuyền: "A Tuyền, ngươi trẫm có nên hay thành toàn nương này?"

      Đây là cái tình huống gì, vừa rồi phải mắt lộ ra hung quang, tưởng đâu muốn thu thập nàng sao, giờ sao lại thay đổi thái độ? Lý Tuyền bị Văn tuyên đế quay vòng vòng chẳng hiểu mô tê, nàng rầu rĩ : "Bệ hạ tự mình làm chủ làđược."

      "Vừa tồi A Uyển cũng , ngươi cũng nghe được. Trẫm làm chủ, chừng nương này ngày nào đó chết trong tay .” Văn Tuyên đế nhíu lông mày, tiếc nuối .

      Lý Tuyền lười lại tiếp lời, rũ mắt xuống thèm nhìn ông ta.

      "A Tuyền, Tam lang từ liền rất nghe lời ngươi , tánh mạng nương này trẫm giao cho ngươi, thế nào?” Văn Tuyên đế có hảo ý cười.

      Dựa vào cái gì nha, nàng là tình địch của ta, vì sao muốn ta cam đoan của mệnh của nàng ta! Lý Tuyền thản nhiên nở nụ cười, "Nếu ta cũng muốn nàng ta còn sống?"

      "A Tuyền vừa mới vọt vào ra mặt cho bác ngươi, phải rất lợi hại sao?” lời lạnh tới cực điểm trực tiếp ném trước mặt Lý Tuyền "Ngươi luôn tự cho mình thực là thiện lương, hơn nữa lại có thể được sủng sinh kêu. Lý Tuyền, ngươi bất quá chỉ là ỷ vào sủng ái của trẫm mà thôi.”

      Lý Tuyền ngây người chút, đúng vậy, nàng chính là cậy vào sủng ái của Văn Tuyên đế, cậy vào dị năng, các vương gia Cao gia thích nàng, đây cũng là nguyên nhân nàng kiêu ngạo ở Lý gia. Nàng ích kỷ, lạnh lùng, nhát gan, sợ chết, hôm nay nếu chuyện này phải phát sinh ở trước mặt nàng, chẳng sợ chính là nghe , nàng cũng quản. Vừa rồi trong nháy mắt nàng có oán giận, vì sao nàng phải vềđến đâu? Nếu nàng trực tiếp trở về phòng , thấy màn như vậy có phải hay xảy ra nhiều chuyện như vậy.

      Nhưng là, chẳng lẽ bởi vì Văn Tuyên đế sủng ái nàng, ông ta vô luận làm cái gì, nàng liền nhất định phải đứng ở bên người ông ta haysao? Nàng coi Cao Dương là thân nhân, trở thành trưởng bối, thậm chí phần thân tình này sai biệt với phụ thân của nàng. Nàng biết ông ta chí khí nan thân, nhường nhịn Nam Triều, tiện nghi Bắc Chu, khiến cho giấc mộng thống nhất thiên hạ tan thành mây khói. Nàng biết, thời niên thiếu ông chịu đủ kỳ thị của mọi người, trong đó thậm chí có mẫu thân, huynh đệ của ông, còn có cả triều thần. Nàng cũng biết, lần trước quất tỗ mẫu, là vì bà ta đưa ra cầu quá mức, còn có năm đó bà ta cũng miệt thị Văn Tuyên đế. Nàng hiểu được, nàng cũng biết , nhưng những cái này phải là cớ để ông ta say rượu,bạo ngược.

      Nàng rất hy vọng nam tử đối đãi với nàng như con này, có thể là vị quân chủ minh, khéo léo trị vì đất nước, mở mang bờ cõi, mang lại cuộc sống ấm no cho dân chúng, được mọi người ca tụng. đáng tiếc đây chỉ là hy vọng xa vời. nàng từng điều trị cho ông ta, nhưng hiệu quả ngày hôm này lại bị tiêu tán vì ngày sau uống trược.

      Lý Tuyền nhìn Văn Tuyên đế sây, mắt mang theo lạnh lung và trào phúng “Đúng vậy, ta bất quá ỷ vào sủng ái của ngài thôi.” Nàng hít hơi sâu, "Bệ hạ, ngài vì sao sủng ta?"

      Nàng tự giễu cười, "Ngài đối đãi với tanhư nữ nhi, ta cũng nghĩ kính ngài như cha. Nhưng là, ngài rất làm cho ta thất vọng rồi."

      "Thất vọng!" Văn Tuyên đế xuy cười tiếng, "Những người dám như vậy trước mặt trẫm, ngươi có biết ở đâu?”

      "Biết, bị ngài giết ."

      "Vậy ngươi còn dám ." Gằn từng tiếng đều là từ kẽ răng ra

      "Vì sao dám? Ta hôm nay dám đến dám dám làm, tất nhiên là tính còn sống ra ngoài." Lý Tuyền lại tiền rồi hai bước, "Ta chỉ muốn hỏi ngài câu, người dượng lúc trước ôm ta , muốn mã đạp Giang Nam, nhất thống thiên hạ còn sống !"

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: biết mọi người đều khó hiểu hành vi này của nữ chính, cho rằng nàng thánh mẫu, nên bày ra thủ đoạn kịch liệt trước mặt mọi người, ngôn từ vô kỵ, nhất là tổn hại mặt mũi của Cao Dương. Nhưng là Cao Dương ở trong ngày thọ của tổ phụ nàng công khai đùa giỡn bác nàng, thậm chí có thể bức gian trước mặt mọi người. Khả năng mọi người , tổ phụ cùng thân thích của Lý Tuyền đều bỏ mặc, vì sao nàng muốn cứu nàng ta, lại làm cho cao dương sượng mặt. Hơn nữa cao dương đối nàng tốt như vậy, này phải lấy oán trả ơn sao?

      Nhưng là, mọi người có hay nghĩ tới, liền bởi vì cao dương đối nữ chủ hảo, hành vi của hăn liền nhất định đúng ? Nữ chủ nên đối vớihành vi của vỗ tay trầm trồ khen ngợi sao? Huống hồởđối mặt cái say rượu điên tử, ngươi như thế nào hảo ngôn hảo ngữ khuyên, như thế nào lừa ra ngoài, càng cần phải kêđơn? Cái kia thời điểm trung y còn có sau lại như vậy thần đâu? Làm cho người ta choáng váng mê dược dùng tốt liền biến thành độc dược, trực tiếp đem hoàng đế dược chết, kia mới là tử tội. Còn đem hoàng hậu cùng thái tửđáp vào, Lý gia mới chút đường lui đều có .

      Cuối cùng, ta nghĩ chút chính là, ta hy vọng dưới ngòi bút nữ chủ càng nhiệt huyết chút, quản chi nàng thánh mẫu. Bởi vìđó là ta vĩnh viễn đều làm được .
      yumi_2604, Kimanh1257, Dunghyt9712 others thích bài này.

    5. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 43.1:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Trong căn mật thất sau Chiêu Dương điện, Lý Tuyền suy yếu dựa nửa người vào tường, ngồi chiếc giường gỗ đơn sơ. nhàng liếm làn môi khô nứt, cảm thấy yết hầu đau rát nóng cháy. ở trong này, nàng có thể nghe những tiếng kêu rên thảm thiết thường xuyên phát ra từ Chiêu Dương điên, tiếng lại tiếng, cơ hồ là từ khi nàng bị đưa vào phòng tối này, liền bắt đầu vang lên, mấy ngày nay hề ngừng lại.

      Yến hội ba ngày trước, sau khi nàng tức giận mắng Văn Tuyên đế, cũng hỏi ông ta câu kia, ông liền cất tiếng cười to, như si như cuồng. Lúc tiếng cười ngừng lại, Lý Tuyền tựa hồ còn có thể nhìn thấy Văn Tuyên đế hỉ nộ ra mặt kia, bên tai văng vẵng thanh đạm mạc đến cực điểm: “Người dám giáo huấn trẫm, trẫm tuyệt khoan thứ. Nhưng A Tuyền là người trẫm thương, trẫm khai ân, chém đầy ngươi, cũng liên lụy đến người nhà ngươi, chỉ là tội chết có thể tha, tội sống thể tha, chỉ cần ngươi bảy ngày bảy đêm ăn uống. bảy ngày sau, nếu ngươi vẫn còn sống, trẫm truy cứu tội mạo phạm của ngươi hôm nay.”

      xong, ông ta thèm nhìn cầu tình của Cao Hiếu Uyển và Cao Thiệu Đức, ra lệnh giam lỏng 2 người trong vương phủ, trong bảy ngày cho phép ra phủ. Tiếp theo răn dạy thái tử quỳ dưới đất chút, liền để thủ hạ mang Lý Tuyền ra ngoài.

      Lúc này đại bác của Lý Tuyền tựa hồ mới tỉnh táo lại, bà ôm chân Văn Tuyên đế, khẽ nấc cầu tình, lại bị ông ta đá văng. Lý Tuyền chưa bao giờ nghĩ tới có ngày có nhiều người cầu tình cho nàng như vậy, bao gồm Thượng Thư Dương cùng Đại tướng quân Trình Khiêm. Nàng lưu luyến nhìn phụ mẫu cùng huynh trưởng lần cuối rồi đảo mắt qua nhìn Cao Thiệu Đức cùng Cao Hiếu Uyển bị thị vệ chế trụ. Biết rằng lần này có thể trở về được trong nháy mắt tâm nàng kiên định, nở nụ cười sáng lạn với người thân của mình rồi trực tiếp bước theo Văn Tuyên đế, hề quay đầu lại.

      Lại tiếp, nàng nên cảm tạ Văn Tuyên đế có trực tiếp chém đầu nàng, mà cho nàng nếm thử kiểu chết chưa từng có này, là rất chiếu cố.

      Lúc Lý Tuyền bị nhốt trong mật thất ở Chiêu Dương điện, nàng liền hiểu được, Văn Tuyên đế sợ có người lén đưa cơm nước cho nàng, nên nhốt nàng bên cạnh chính mình. Đáng tiếc là nàng vẫn chưa hoàn toàn hiểu được ý tứ của Văn Tuyên đế, sau khi tiếng hét thảm vang lên, cơ hồ nàng ngồi giường lập tức bị dọa nhảy dựng lên.

      Hoàn cảnh tăm tối, chút ánh sáng, thân thể bị tra tấn bởi đói khát, bên tai lúc nào cũng văng vẵng tiếng la hét thảm thiết, tất cả những thứ này khiến cho tinh thần Lý Tuyền căng cứng, tùy thời hỏng mất.

      Nàng cũng biết chịu đựng như vậy bao lâu, Lý Tuyền cũng kỳ lạ, tự trách bản thân mình chịu thời gian dài như vậy cư nhiên còn chưa bị điên, thể thừanhận tinh thần của nàng kiên cường, dẻo dai. “A..” trong bóng đêm, nàng cười khẽđi ra, sờ soạng đến ngồi vào tấm giường gỗ, dựa lưng vào tường. Lại tiếp, nàng nên cảm tạ hoàng đế , nếu phải vì ông ta ngày nào cũng giết người, tiếng kêu thảm thiết lúc nào cũng vang lên khiến cho con chuột trong điện cũng bị doa chạy. Có lẽ nàng bị những tiếng kêu này dọa điện, cũng bị con chuột hù chết.

      Lại tiếp năng lực thích ứng của nàng vẫn là rất mạnh, dưới tình huống như vậy, nàng cư nhiên còn có thể biết bị nhốt ba ngày, rất dễ dàng. Cảm giác tình trạng của thân thể, Lý Tuyền lại cảm thán tiếng, cho dù bị dọa điên, nàng cũng sống quá bảy ngày này. Tiểu thân thể này có khả năng duy trì bảy ngày ăn uống, nếu ở tại nàng còn có thể.

      Lý Tuyền dựa lưng vào tường, lại liếm liếm môi, từ lúc trọng sinh đến nàng, thần kinh của nàng vẫn căng cứng, chưa bao giờ thả lỏng. Bất luật người trước mặt là cha mẹ kiếp này hoặc thân nhân, nàng vẫn chưa hoàn toàn dung nhập vào cái nhà này. Chính xác mà , nàng cũng có dung nhập vào xã hội này, quốc gia này. Cho tới bây giờ nàng vẫn đem mình trở thành tiểu thư thế gia cổ đại, cho dù học quy cũ, nhưng nàng vẫn có kiêu ngạo của dị năng giả, tùy hứng, thậm chí tự cao, khắp nơi đều có vẻ tài trí hơn người.

      Người xưa từng , mọi ngày nhắc nhở bản thân ba lần, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa làm được. chỉ sau khi trọng sinh có, trước khi trọng sinh cũng . Cố tình ở kiếp này trước khi chết, nàng lại nhớ tới những lời này, mới bắt đầu nghĩ lại bản thân “A, biết có phải là chậm hay .”

      Văn Tuyên đế Cao Dương được thực đúng, nàng chính làỷ vào có nhân sủng nàng, mới có thể kiêu ngạo như vậy. kiếp trước nàng khác thường, vẫn là do dị năng về tinh thần, tuy vì tăng lên cấp bậc dị năng ăn ít khổ, nhưng các bằng hữu trong tổ đều sủng nàng, hết thảy đều làm cho nàng. Sau khi trọng sinh, nàng có hoàng đế, vương gia che chở, dưới có cha mẹ, huynh trưởng thương, cơm áo lo. Đối với những người này, nàng lại thờ ơ lạnh nhát, chưa bao giờ đem mình trở thành cổ nhân.

      Nàng vì có dị năng, có chút khinh thường những cổ nhân này, cho tới bây giờ đều là cao cao tại thượng, cơ hồ dùng ý nghĩ của mình làm tiêu chuẩn để cân nhắc người khác, khó trách hoàng hậu cùng các tỷ muội thích nàng. Cho dù nàng cười ngọt ngào, nhưng ngạo mạn vẫn bị các nữ nhân này mẫn cảm cảm giác được, chủ động được mà bài xích nàng.

      Lý Tuyền dùng hai tay ôm chặt đầu mình, nàng nên cảm tạ Văn Tuyên đế, khiến cho trước khi chết nàng có hao hết thương say đắm của Cao Hiếu Uyển cùng Cao Thiệu Đức, nếu , bị nữ nhân ghét bỏ còn bị nam nhân chán ghét, quá mức bi thảm rồi.
      Chungtakethondi, yumi_2604, Kimanh125714 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :