1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Loạn thế hồng nhan - Túy Vũ Cuồng Ca (NP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lenalee

      lenalee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      409
      Cảm ơn bạn @Ishtar nhiều lắm
      Ishtar thích bài này.

    2. lenalee

      lenalee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      409
      Chương 1:


      Thái Ninh năm thứ mười tại Nghiệp thành thủ phủ của Bắc Tề, đường cái người đến người qua lại tấp nập trao đổi mua bán tạo nên quang cảnh phồn vinh thịnh vượng của chốn kinh kì. Phía đông của Nghiệp thành là nơi ở của vương hầu quý tộc. Còn danh môn sĩ tộc là Triệu quận Lý thị cũng cư ngụ ở nơi đây.


      Gia chủ đương nhiệm của Triệu quận Lý thị là Lý Hi Tông, nhậm chức Kim Tử Quang Lộc đại phu (*), thân phong nhã tuấn tú, tính tình khoan dung, có thê tử kết tóc là Thôi Thanh Hà. Phu thê hai người tuy đã thành thân được 30 năm nhưng vẫn ân ái như ngày nào cả hai có với nhau hai đứa con trai và hai con . Đương nhiệm hoàng hậu Bắc Tề Ly ́ Tổ Nga là tiểu nữ nhi của Lý Hi Tông và Thôi Thanh Hà.

      (*) Quan nhị phẩm, quan nhất phẩm là đứng hang cao nhất ở triều đại phong kiến


      Người ta hay trời tháng sáu thay đổi thất thường vừa mới còn mưa phùn kéo dài, trong nháy mắt trời liền hửng nắng, sau cơn mưa ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu ở người làm cho người ta trong lòng khỏi ấm áp dễ chịu.


      Lúc này, trước đại môn Lý gia đội kỵ sĩ vội vàng tiến đến, dẫn đầu là một nam tử thân vận hồng y đỏ như lửa, tóc đen tung bay, cưỡi lưng một con thiên lý mã . Mặc dù thấy khuôn mặt người tới , nhưng này một thân hồng y, tóc đen, tuấn mã, còn có quanh thân hắn đều toả ra khí thế quyền quý bức người đủ để biết người tới thân phận tôn quý thể chọc vào.


      Trước cửa Lý phủ có tám môn đinh khoanh tay đứng thẳng thành hàng nhìn thấy người tới phóng ngựa đến trước cửa phủ nhưng cũng có tiến lên ngăn mà đều quỳ xuống thi lễ:


      - Thỉnh an vương gia!


      Người nọ cũng dừng lại, trực tiếp kéo dây cương nhảy xuống ngựa tiến vào trong phủ về thẳng hướng hậu viện.


      trận mưa phùn vừa lướt qua, trong hậu hoa viên của Lý phủ muôn hồng nghìn tía. Sau cơn mưa mùa hạ những đóa hoa điểm xuyết những giọt mưa long lanh như những hạt ngọc càng tôn thêm vẻ kiều diễm. Hương hoa bốn phía hấp dẫn chuồn chuồn cùng bươm bướm từ chỗ trú mưa tìm tới ngừng ở trong vườn bay múa bên những đóa hoa. Nha hoàn vú già mấy người lại dưới hành lang trải dài với những mái hiên cong cong khiến cho chim chóc lánh ở trong ̀nh kinh hãi bay vội lên cây nép mình sau tán lá.


      Một cơn gió nhẹ thổi qua thủy ̀nh khiến màn lụa tung bay hé ra trúc tháp, trúc tháp được đặt sau tấm bình phong lớn. nương dáng người nhỏ xinh ngồi tựa ở tháp cách tùy ý, nương ấy dựa lên cái gối trúc, trong tay cầm quyển sách cổ thập phần nhập tâm vào nội dung trong đó. Nơi gần đầu giường có đặt một chiếc bình phong màu đỏ tươi, bình phong vẽ những đóa hoa sen được họa sống động như thật.


      Đình các tứ phía chỉ có lan can màu xanh mát bao chung quanh, ngoài lan can rèm lụa rủ xuống che nắng chiếu vào thỉnh thoảng bị gió thổi nhàng chớp lên. Sau cơn mưa hương hoa phá lệ thanh u, nương trong đình giống như cũng bị mùi hương của hoa hấp dẫn nàng liền đặt quyển sách cổ trong tay xuống bên cạnh, hít hơi sâu sau đó thỏa mãn thở dài:


      "Hồng La, hoa sen này cũng say lòng người, chỉ là biết nếu ăn thì như thế nào nhỉ?"


      "Ha ha, A Tuyền, đối với hoa viên đầy muôn hồng nghìn tía, muội cũng chỉ nghĩ đến ăn thôi sao?"


      Theo tiếng nam nhân sang sảng vang lên nằm tựa giường hết sức kinh hỉ đứng dậy, nàng cười khanh khách nhìn chăm chú vào hồng y thiếu niên đứng nơi đó rồi khẽ làm nũng oán trách:


      "Tam ca, huynh về khi nào, sao cho muội biết tiếng."


      Nhìn thấy kia hồng y thiếu niên tiến tới gần liền phúc thân thi lễ. Thiếu niên cả kinh vội vàng bước dến vươn tay kéo nàng đứng lên trong miệng khỏi trách cứ :


      "A Tuyền, ta đã khi ở riêng với ta cần nhiều lễ tiết như vậy, lần sau còn như vậy, ta sẽ rất tức giận biết !"


      " Biết rồi, biết rồi ạ, Hà Gian vương của muội!" Lý Tuyền kéo kéo ống tay áo của hồng y thiếu niên cùng cùng nhau ngồi ở tháp rồi mới nghiêm mặt với hắn:


      "Tam ca, nếu muội hành lễ, tổ mẫu mà biết được nhất ̣nh sẽ phạt muội!"


      Hồng y thiếu niên ngả thân mình ra đằng sau tà tứ dựa vào gối trúc, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm người trước mặt như muốn khắc ghi lại dung nhan của nàng lúc lâu sau hắn mới thở dài than nhẹ:


      "A Tuyền, mấy tháng gặp, có từng nhớ ta."


      "Đương nhiên là rất nhớ huynh!"


      Lý Tuyền vươn tay hướng phía sau chỉ chỉ, thản nhiên nở một nụ cười xinh đẹp :


      "Nếu bình phong này còn cần Tam ca họa sao!"


      Hồng y thiếu niên theo tay Lý Tuyền chỉ nhìn lại, liền nhìn thấy bình phong do chính mình trước khi xuất chinh họa cho nàng được an trí ở phía sau trúc tháp. Thiếu niên thản nhiên đứng dậy, đến chỗ bình phong vươn tay khẽ vuốt ve nhìn ngắm đánh giá nó sau lát hắn mới ngoái đầu nhìn lại cười khẽ,


      "Bức bình phong ta vẽ khi gần kề ngày xuất chinh khi đó còn chưa miễn thương cảm nên trong bức họa vẫn còn nhiều chỗ đáng chê, làm khó A Tuyền muội còn thích nó như vậy."


      "Đương nhiên thích! Có thể được Tam ca tự tay vẽ lên bức bình phong, Đại Tề này biết có bao nhiêu người hâm mộ muội đó." Lý Tuyền cười ngây thơ trêu chọc Cao Hiếu Uyển.


      "Ha ha ha! Có thể được A Tuyền nói ra hai chữ thích này cũng phải dễ dàng như thế!"


      Hà Gian Vương Cao Hiếu Uyển cười lớn ra tiếng sau đó lại quay về chủ đề ban đầu. Hắn bước nhanh về phía trúc tháp rồi ngồi xuống cười hỏi Lý Tuyền


      "A Tuyền, rượu hoa đào ủ xong chưa, ta xuất chinh mấy tháng ngày nghĩ tới nó ."


      Lý Tuyền ngồi trầm tư một bên nghe vậy ra vẻ bĩu môi nói:


      "Muội cứ lấy làm lạ sao trước khi Tam ca xuất chinh lại tặng muội bức bình phong này ra là có điều kiện!"



      Cao Hiếu Uyển trong lòng quýnh lên, vội vã vươn tay ra kéo lấy tay của Lý Tuyền. Nhưng khi vừa nằm trong tay ngọc thủ của nàng cảm nhận cái lạnh từ tay Lý Tuyền lại nhìn đến người nàng chỉ mặc quần áo đơn bạc Cao Hiếu Uyển nhíu mày :


      "A Tuyền, muội ăn mặc ít như vậy, còn ngồi ở nơi gió lớn như thế này nếu bị cảm lạnh thì phải làm sao bây giờ!"


      xong, cao giọng đối với nha hoàn đứng ở ngoài ̀nh phân phó:


      "Mau mang thêm áo choàng của tiểu thư nhà ngươi đến đây, sao lại hầu hạ nàng thành ra thế này. Nếu còn có lần sau..."


      Lời còn chưa có nói xong hắn đã bị bàn tay bé chặn lại miệng. Lý Tuyền thấy thái độ hung dữ răn dạy nha hoàn thân cận của mình có chút mất hứng ở tay ngăn lại phen,


      "Đừng có ở nơi này của muội bày ra uy phong vương gia của huynh, các nàng ấy dù tốt cũng là nha hoàn của muội, các nàng sai có muội giáo huấn, nhọc Vương gia lo lắng!"





      xong, đem tay của chính mình bị hắn nắm chặt dùng sức rút ra, xoay người lại thèm để ý đến nữa.


      "Được rồi, được rồi, được rồi mà! Huynh sai rồi, có được chưa, A Tuyền đừng tức giận nữa !"


      Cao Hiếu Uyển vươn tay ôm lấy thân mình Lý Tuyền đem nàng xoay lại đối diện với mình sau đó vô cùng ngoan ngoãn nhận lỗi với nàng.


      "Huynh đó..."


      Lý Tuyền trừng mắt liền nhìn cái, thấy khuôn mặt đẹp như quan ngọc của đã sớm nhăn thành bánh bao, khỏi "Xì!" tiếng bật cười.


      "Tốt lắm, A Tuyền nở nụ cười tốt rồi!"


      Hiếu Uyển thở dài nhõm hơi, cũng biết làm sao nữa, mỗi lần A Tuyền giận đều làm cho đứng ngồi yên .


      Lẽ ra từ sinh ra và lớn lên ở hoàng tộc, gặp qua biết bao nhiêu là mỹ nữ , tuy ít người có thể so sánh với A Tuyền nhưng là phải có, dù sao nàng mới mười tuổi, muốn mĩ mạo có thể khuynh thành thì phải mất một vài năm nữa. Đáng tiếc mỹ nữ đối với mà nói đều là giống nhau, một khi mất hứng sẽ hoặc đánh hoặc giết hoặc là bán , chưa từng có một chút thương tiếc nào. Chỉ có Lý thị A Tuyền này, từ lần đầu tiên thấy nàng hắn liền đem nàng nâng niu cẩn thận ở trong lòng bàn tay mà sủng ái nàng, hắn luyến tiếc nàng phải chịu dù là tia ủy khuất hay là có chút vui nào.


      "Người đâu!"


      Hiếu Uyển lớn tiếng gọi tùy tùng của chính mình tiến vào, sau đó hắn vung tay cho người đặt một chiếc hòm ở trúc tháp,


      "A Tuyền, nhìn thử xem có thích ."


      Lý Tuyền tò mò đem hòm mở ra, nâng ra cái tiểu lư hương được chạm khắc từ gỗ, tạo hình mang đậm phong cách cổ xưa, chạm trổ kỹ càng, chỗ thú vị nhất của lư hương này là nó được tạc thành từ rễ cây hoàng đàn, cả lư hương có mất hình dạng tự nhiên của nó mà được khéo léo chế tạo vô cùng đẹp mắt, hơn nữa những hoa văn được hình thành trước kia khiến cho toàn bộ lư hương tràn ngập loại thú vị.


      Lý Tuyền đem cái lư hương nho nhỏ nâng ở trong tay, trái phải đánh giá, càng xem càng thấy thích,


      "Tam ca, lư hương này huynh tìm ở đâu ra vậy ?"


      "A Tuyền thích là tốt rồi!"


      Hiếu Uyển tiếp nhận lư hương trong tay Lý Tuyền , dựa sát vào nàng, hai người cùng nhau ngắm cảnh , thỉnh thoảng trao đổi chút ý tưởng, tán gẫu vô cùng cao hứng .


      Lúc này, nha hoàn được sai lấy áo choàng mới trở về khi nhìn thấy hai người sóng vai ngồi cùng nhau, cùng nhau thưởng thức món đồ chơi mới kia thì trong lúc nhất thời đứng ở chỗ này biết nên làm gì mới phải.


      Cao Hiếu Uyển vừa ngẩng đầu liền nhìn đến nha hoàn kia đứng ở nơi đó, hắn lười biếng hướng nàng ngoắc ngoắc tay :


      "Mau đem áo choàng đưa cho tiểu thư nhà ngươi, vô dụng!"


      quay đầu hướng Lý Tuyền còn chơi đùa lư hương kia cười :


      "A Tuyền, sao ta cứ thấy đám nha hoàn bên cạnh muội đều là đám ngốc nghếch ngơ ngác, sáng mai ta mang tặng muội vài nha hoàn tốt hơn cho muội sai bảo, còn mấy kẻ này đều phái ra ngoài ."


      Lý Tuyền nghe vậy ngẩng đầu nhìn , thấy vẻ mặt Cao Hiếu Uyển hết sức chân thật giống như là đùa, nàng đau đầu xoa xoa huyệt thái dương của chính mình dở khóc dở cười :


      "Tam ca, huynh thấy Lý gia chúng ta từ hai đến các tỷ muội cũng chỉ có riêng mình muội là có nha hoàn nhiều nhất. Trước khi xuất giá, bên người bọn họ ai cũng có bốn nha hoàn, đến tỷ muội của muội cũng giống thế thôi."


      Mấy huynh cùng tiểu thúc thúc các người sợ có người hầu hạ muội tốt mỗi người tặng muội hai nha hoàn biểu ca cũng theo các người giúp vui cũng tặng muội hai người nữa kết quả dượng thấy muội đã có mười nha hoàn nhưng vẫn muốn cho muội thêm hai người.


      Huynh thử tính mà xem muội có bao nhiêu đại nha hoàn. Mười hai người đó! Tổng cộng mười hai người, sợ là hoàng hậu cũng thể nào có được mười hai đại nha hoàn thân cận như muội đâu! Lúc này huynh lại tính cho muội đổi người, nếu để mấy tỷ tỷ muội muội của muội biết được còn biết muội bừa bãi tùy hứng như thế nào đâu."


      "Thế sao, bổn vương thích thế! A Tuyền, muội có chút tốt đó là bệnh cẩn thận của muội quá nặng, có chúng ta làm chỗ dựa cho muội cả Đại Tề này muội cần bận tâm điều gì cả!"
      Last edited: 23/2/15
      Kimanh1257, Dunghyt97, Pé Hà24 others thích bài này.

    3. lenalee

      lenalee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      409
      Mai mình sẽ up chương 2 làm quà tết. Chúc mọi người năm mới vui vẻ
      1012, tieu dao, Ishtar3 others thích bài này.

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Nam moi doc duoc truyen hay qua. Thanks b nhe. Hóng chuong moi cua bạn. Chúc bạn năm mới vui vẻ nhé
      Last edited: 19/2/15
      lenalee thích bài này.

    5. lenalee

      lenalee Well-Known Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      409
      Chương 2:


      Lý Tuyền hơi nghiêng đầu nhìn Cao Hiếu Uyển, thiếu niên mười lăm tuổi này toàn thân đều toát ra phấn chấn tươi mát, thân là con trai trưởng của thái tử tiền nhiệm, từ lúc sinh ra tới nay vẫn quen được người khác nuông chiều cho nên mới tạo thành tính cách bừa bãi tùy tiện này.


      "A Tuyền, sao muội lại nhìn ta chăm chú thế?"


      Cao Hiếu Uyển vô tình bắt gặp ánh mắt Lý Tuyền chuyên chú dừng mặt hắn, cảm thấy kỳ quái liền đưa tay sờ sờ mặt mình,


      "Chẳng lẽ là dính phải cái gì lạ sao? Hay là do tại phấn ta dùng?"


      "Phốc..."


      Nghe được những gì Cao Hiếu Uyển vừa nói, Lý Tuyền nhịn được che miệng bật cười, nàng cứ cảm thấy Cao Hiếu Uyển hôm nay thoạt nhìn là lạ làm sao ấy giống như so với trước kia trắng hơn nhiều lắm, ra là dùng phấn. Nhưng nam nhân Cao gia phải vô cùng chướng mắt các công tử thích tô son điểm phấn của triều đại này sao, sao bây giờ cũng học theo họ rồi.


      "A Tuyền, muội cười gì đó!"


      Cao Hiếu Uyển bị nàng đầu đuôi cười nhạo, tự vuốt vuốt mặt mình, hắn thật sự có chút thẹn quá thành giận .


      " có gì, ta chỉ cảm thấy Tam ca sau khi từ chiến trường trở về tựa hồ trở nên trắng ra ít!"


      Lý Tuyền miễn cưỡng nhịn xuống buồn cười, giả bộ làm ra bộ dạng nghiêm trang.


      Cao Hiếu Uyển liền vươn tay sờ sờ mặt mình, cao hứng :


      " !"


      "Phốc... Đương nhiên rồi!"


      Lý Tuyền thực cảm thấy nàng nhìn cười nhịn đến đau cả bụng luôn thế nhưng nàng lại thể thực sự đứng trước mặt hắn mà cười, nếu nàng làm vậy sẽ khiến cho mất hết mặt mũi. Nếu thì cũng khiến tùy tùng đã hiến cho cái chủ ý này khó lòng thoát khỏi cái chết.


      Nghĩ đến đây, ý cười trong lòng Lý Tuyền phai nhạt dần ngược lại nàng thấy hơi ảm đạm, tuy Cao Hiếu Uyển đối với chính mình vô cùng tốt, nhưng cũng đại biểu rằng chính là người tốt, chính xác mà , hoàng tộc bây giờ vốn có người tốt.


      Nhắc tới điều này khiến Lý Tuyền khỏi cắn răng oán hận, nàng đời trước, ách đúng, hẳn là đời trước trước nữa chẳng biết đã gây ra bao nhiêu tội nghiệt mới đủ để làm cho nàng xuyên đến một thời đại loạn lạc chiến tranh triền miên tùy thời đều có thể diệt quốc, mỗi người cũng biết chính mình ngày mai có còn sống để nhìn thấy một niên đại lịch sử mới nữa.


      Cái này cũng chưa tính, nàng cũng biết đời trước trước nữa có phải hay dã đắc tội với Thái Thượng Lão Quân , lại làm cho nàng đầu thai vào làm tiểu thư của một thế gia vọng tộc có quan hệ mật thiết với hoàng tộc chẳng lẽ ông trời quả xem nàng sống còn chưa đủ tự tại sao?


      Nếu phải đời trước nàng coi như có chút bản lãnh bị người nào đó quăng ngã chết từ năm đó rồi, bây giờ còn có thể trưởng thành với bộ dáng xinh đẹp như hoa như bây giờ sao, sớm biến thành bánh bao bằng đất ngoài nghĩa địa lâu rồi


      Lý Tuyền nhớ tới cái ngày mà nàng mới trọng sinh, khi vừa mới tỉnh ngủ sau giữa trưa nàng liền mở miệng khóc nháo chính là muốn bú sữa mà vú nương đút cho nàng thì nàng bị cái bàn tay to nắm lấy và nhấc lên, đôi tròng mắt giăng đầy tơ máu hung dữ trừng nàng, miệng hắc hắc cười ngừng,


      " biết phải làm cho tiểu nha đầu này ngã mấy lần thì nó mới chịu câm miệng khóc nữa đây?"


      Vào thời điểm đó Lý Tuyền muốn thét chói tai mắng tên kia là người điên, làm sao một đứa nhỏ có thể nghe hiểu, ngã cái liền nín khóc chứ. Nhưng may là nàng trọng sinh mang theo toàn bộ kí ức kiếp trước nếu phải thì tiểu oa nhi kia chỉ còn đường chết. Có tưởng tượng nàng cũng thể nào tin rằng đường đường Lý Tuyền nàng sinh ra ở hiện đại có một thân dị năng lúc nào cũng cao cao tại thượng thế nhưng lại có một ngày cư nhiên bởi vì muốn sống sót mà phải hướng về phía kẻ điên kia nở nụ cười nịnh nọt lấy lòng, nàng liền nín nhịn vạn phần. Nhưng mà nàng lại cười được, cười nhất định phải chết.


      Lúc đó Lý Tuyền thực cảm thấy mình thật may mắn cực kỳ khi nàng là một người có dị năng khống chế tinh thần của người khác, tuy lực công kích cao cũng phải cái gì quá đáng sợ nhưng là vào thời điểm mấu chốt nó lại có thể cứu mạng nàng. Nhất là dùng nó vào lúc nàng bị kẻ điên kia giữ chặt, năng lực này có thể trấn an tinh thần của , tất nhiên vào thời điểm khác còn có thể khiến cho vui vẻ, thế này mới bảo vệđược cái mạng của Lý Tuyền. Nếu Lý Tuyền sớm biết rằng tương lai muốn nàng đối mặt chỉ duy nhất có tên điên kia mà là cái gia tộc đều điên, chừng nàng khi đó tình nguyện làm cho dượng của nàng trực tiếp ném ngã chết cũng được.


      "A Tuyền!"

      Cao Hiếu Uyển nửa ngày thấy Lý Tuyền chuyện liền cất cao giọng gọi nàng tiếng, đồng thời chân mày hắn cũng cau lại.


      "A! Tam ca!"


      Lý Tuyền bị Cao Hiếu Uyển gọi liền phục hồi tinh thần lại, nàng hướng về phía Cao Hiếu Uyển nở một nụ cười tỏa nắng đầy rực rỡ và ấm áp,


      "Huynh gọi muội là có chuyện gì muốn nói với muội sao?"


      Cao Hiếu Uyển tà tứ dựa vào trúc tháp, mặt trầm như nước, thanh đã còn trong trẻo tươi vui như vừa nãy


      "A Tuyền, có phải muội xem ta hôm nay giả dạng thực hợp ý muội nên liền thèm để ý đến ta nữa hay ."


      " có, Tam ca, sao huynh có thể nghĩ muội như vậy được? Muội có thực mà."


      Lý Tuyền tuy nói vậy nhưng ở trong lòng nàng lại khỏi xem thường, thật mệt cho nghĩ nhiều như vậy lại toàn là cái đâu, là làm cho người ta muốn ngồi ngây ngốc một chút cũng được.


      "Muội hôm nay đều có quan tâm để ý đến ta mà lại chỉ ngồi bên ngẩn người ra. A Tuyền muội được lắm mới mấy tháng gặp mà muội chẳng lẽ đã vứt ta qua một bên rồi sao? Hay là một thân y phục của ta khiến muội ghét bỏ, muội nói thật ra ?"


      Cao Hiếu Uyển xong liền từ trúc tháp nằm đứng bật dậy, mặt mày tuấn tú gắt gao nhăn thành một đoàn trong ánh mắt liền lên một tia tàn nhẫn,


      "Ta biết ngay là mấy ả tiện tỳ kia làm sao có thể nghĩ ra chủ ý gì tốt chứ! Hừ, ta nhất ̣nh sẽ tha cho bọn họ!"


      Lời còn chưa dứt, Cao Hiếu Uyển xoay người bước , cả người phủ đầy sát khí làm cho Lý Tuyền chút nghi ngờ rằng khi trở lại trong phủ của chính mình nhất định sẽ đại khai sát giới. Trời ạ, huynh làm ơn đừng có mà, huynh mà giết người nếu trời biết có thể hay ta cũng sẽ bị ông trời tính người nửa tội nghiệt này! Nghĩ vậy Lý Tuyền nhanh tay lẹ mắt phen giữ chặt lấy tay của Cao Hiếu Uyển, nàng gắt gao bắt lấy tay hắn liền buông ra nữa, những thế mặt còn phải giả bộ mình vô cùng tức giận,


      "Huynh , huynh bây giờ liền luôn ! Muội biết ngay huynh lười cùng muội chơi đùa mà, hừ, huynh bây giờ mà cũng cần quay trở lại nữa đâu!"


      Tuy miệng bảo hắn rời nhưng mà tay vẫn nắm chặt lấy tay hắn chịu thả ra, trong lòng vô cùng lo lắng bồn chồn,lầm bầm:


      "Tuyệt đối đừng mà!"


      Quả nhiên uổng gần mười năm nàng và hắn sống chung khi mà Lý Tuyền hơi đem đôi tay lạnh lẽo nắm tay Cao Hiếu Uyển rút trở về bị cả kinh vội vàng giữ chặt lại. Hắn cũng có ý ̣nh rời nữa mà quay người lôi kéo Lý Tuyền ngồi xuống bên cạnh hắn, hai tay hắn đem bàn tay bé của nàng nâng ở trong lòng bàn tay mình, đau lòng :


      "A Tuyền, tay muội tại sao còn lạnh như vậy, hay là muội lại sinh bệnh rồi, để ta cho người mời Thái y đến xem bệnh cho muội nhé!"


      Lý Tuyền dùng tay còn lại bị hắn nắm "Ba!" Đánh cái, sau đó oán trách :


      "Huynh gọi Thái y tới làm gì muội rất tốt đẹp tự dưng huynh gọi thái y có phải là muốn rủa muội mắc bệnh phải ?"


      "Được rồi, được rồi mà đều là lỗi của ta! A Tuyền tức giận được , ngày mai ta mang muội ra ngoài cưỡi ngựa! Ta lần này sẽ vì muội mà chọn con ngựa tuyệt hảo, cam đoan so với thất thúc chọn cho muội còn tốt hơn!"


      Nhắc tới cái này, đôi mắt hoa đào của thiếu niên lòe lòe tỏa sáng, dám nháy mắt nhìn chằm chằm Lý Tuyền xem thử phản ứng của nàng ra sao. Trong mắt Cao Hiếu Uyển lúc này tràn ngập thần sắc chờ mong làm cho tâm của Lý Tuyền có chút mềm mại lại.


      Lại tiếp, tuy nam nhân của Cao gia người nào người nấy tính cách đều quá mức bạo ngược, nhưng mà khi bọn họcđối với người tốt thật sự là quá tốt, họ có thể móc cả tim gan ra cho ngươi nếu cần, họ hận thể đem những thứ tốt nhất đời này dâng đến trước mặt ngươi ́t chỉ vì muốn làm ngươi vui.


      Từ lúc mới quen thiếu niên trước mặt này đến bây giờ cũng tám năm qua rồi, thủy chung như trước đối với nàng rất tốt. Đôi khi, Lý Tuyền có suy nghĩ rằng đại khái đối với mẫu thân của hắn đều có nhưđối với nàng kiên nhẫn.


      Nghĩ đến đây, nàng nhìn Cao Hiếu Uyển nhàng gật đầu, thành nho nhỏ đáp lại "Vâng!" tiếng. Cao Hiếu Uyển nghe được tiếng này cực kỳ cao hứng, chỉ còn kém là có tiến lên đem Lý Tuyền ôm lấy xoay vòng.


      "Hiếu Uyển! Con lại ở cùng A Tuyền thì thầm to nhỏ cái gì đó!"


      thanh ôn nhuận ở ngoài đình bỗng vang lên.


      "Thất thúc!"


      Cao Hiếu Uyển nghe thấy thanh kia vội đứng dậy ra ngoài đình. Ngoài đình có ba nam tử đứng ở đó, dẫn đầu là một người mặc áo bào màu xanh, hai người khác đều thân y bào màu trắng. Cao Hiếu Uyển tiến vài bước về phía nam tử nhã nhặn kia cúi người thi lễ, sau đó liền đứng thẳng dậy hướng nam nhân kia cười :


      "Thất thúc tại sao thúc cũng đến đây luôn rồi!"


      Lý Tuyền theo phía sau Cao Hiếu Uyển ra ngoài đình, cúi người hành lễ với người nọ,


      "Xin thỉnh an Thượng Đảng vương!"


      Cao Hoán lạnh nhạt cười cười, thân thủ nhẹ nhàng đỡ Lý Tuyền đứng lên sau đó bảo nàng


      "A Tuyền lại đa lễ với ta nữa rồi!"


      Lý Tuyền dựa thế cũng đứng dậy theo rồi lại đối với hai vị huynh trưởng của chính mình phúc phúc thân làm lễ, xinh đẹp duyên dáng cười nói:


      "Nhị ca, tiểu ca!"


      Lý Sâm lặng lẽ trừng mắt nhìn muội muội của chính mình cái, trách cứ :


      "A Tuyền, muội lại nghịch ngợm, xem ra ta trở về bẩm mẫu thân là được rồi, nhất ̣nh phải bảo mẫu thân quản giáo muội thật tốt tránh để bị người khác chê cười."


      "Lý Sâm, đừng, đừng, đừng! A Tuyền nào có nghịch ngợm, bổn vương thấy nàng như vậy là tốt rồi!"


      Cao Hiếu Uyển thật sự thể nghe người khác Lý Tuyền của hắn tốt, trực tiếp đứng ra bảo hộ cho nàng.


      Những lời này làm cho mấy người có mặt tại đây đều nở nụ cười, Lý Tuyền cũng cười khẽ,


      "Nhị ca, huynh thật sự nói với mẫu thân sao? Đừng nói mà. "


      Cao Hoán liếc mắt nhìn Lý Tuyền cái lại đảo qua Cao Hiếu Uyển, hắn khẽ thở dài,


      "Nhị công tử vẫn là chớ nên xen vào việc của người khác mới tốt, A Tuyền như thế này là tuyệt rồi! Hiếu Uyển!"


      Cao Hoán quay đầu lại, đánh giá từ xuống dưới ,


      "Ta vừa rồi tới trong phủ của con tìm con thì thị vệ của con nói với ta con ở đó, ta liền đoán hẳn là con sẽ tới nơi này . Bất quá, lúc này tuy mới là đầu hạ thời tiết chưa quá nóng, nhưng dù sao cũng là sau cơn mưa, con sao có thể cùng A Tuyền ở thủy ̀nh chơi đùa, hại nàng sinh bệnh làm sao bây giờ?"


      Cao Hiếu Uyển nâng tay kéo kéo tóc, ngăn lại Lý Tuyền muốn mở miệng giải thích, chính mình cúi đầu nhận sai,


      "Thất thúc, đều là con tốt, lôi kéo A Tuyền ở trong này chơi đùa!"


      Lý Tuyền nhìn hai thúc cháu nhà này ở trong lòng khỏi trợn trắng mắt, ngừng kêu gào phản đối


      "Lại tới nữa rồi, lại tới nữa rồi! Hai người các ngươi có thể để cho ta chính mình nhận sai một lần có được hay !"

      Chương mới nha các nàng!!!!!!!!!!!!!
      Last edited: 23/2/15
      Tôm Thỏ, yumi_2604, Kimanh125721 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :