Loạn đả thiên hạ-Hoa Kim Ngân

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 5: Phụ thân

      - Phụ...thân.

      Khuôn mặt xanh xao, đôi môi trắng bệt, mở miệng thốt ra hai tiếng yếu ớt, giọng run run, khiến cho người ta đau lòng.

      - Con .

      Thấy yếu ớt như thế, cha Bạch Trường Phong ôm chầm lấy , hốc mắt đỏ lên, bên trong mảnh sương mù, đột nhiên nước mắt tuôn ra, cách nào ngăn lại được.

      - Phụ thân

      Cảm nhận được tình thương của người đàn ông ôm mình, thân thể cũng ôm chầm lại, giọt lệ tuôn ra, lăn dài má. Kiếp trước mẹ bất hạnh mất sớm mà cha vì bận rộn nên có bao giờ lo lắng, ôm chặt như thế này. Ngay cả tình thương của cha cũng có, đôi lúc nhìn thấy những đứa trẻ khác được cha mẹ họ thương, cười đùa vui vẻ khiến rất ghen tị. Nhưng giờ đây, hưởng thụ cái cảm giác ấm áp này khiến rất vui, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua.

      - Con , con cảm thấy như thế nào rồi, trong người có chỗ nào khó chịu ?

      Ông lấy tay lau khô nước mắt, đặt nằm xuống, lo lắng hỏi han, nhìn sắc mặt của .

      - Dạ, con thấy trong người có gì, chỉ hơi mệt mỏi thôi.

      cười yếu ớt, nhìn thấy quan tâm nồng đậm trong mắt ông, vô cùng vui mừng vì mình được tái sinh lại, vô cùng cảm ơn chủ nhân của thân thể này, nhất định chăm sóc cho phụ thân của "" tốt.

      - Người đâu, mau thả cái tên đại phu hồi nãy ra, mang đến đây gặp ta.

      Ông nhìn ra ngoài, với mấy tên gia đinh, giọng hùng hồn, vô cùng uy nghiêm.

      - Dạ

      Mấy tên gia đinh chịu nổi cái khí thế này nên vội vàng chạy đến đại lao. Trong đại lao, mấy tên gia đinh vội vạng mở cửa ra, mang tên đại phu kia gặp tể tướng. Đến phòng của tiểu thư, mấy tên gia đinh mang tên đại phu kia vào.

      - Thưa gia, mang vào rồi ạ!

      Cung kính cúi đầu, quì xuống đợi ra mệnh lệnh.

      - Được rồi, lui.

      Khí thế uy nghiêm bức người, phất tay, kêu đại phu qua bắt mạch cho con ông.

      - Con ta thế nào?

      Ông khẩn trương nhìn vị đại phu trước mặt.

      - Bẩm tể tướng gia, mạch tiểu thư vô cùng bình thường, bị tổn thương gì, thân thể suy nhược nên cần uống thuốc bồi bổ lại ạ.

      Vừa mồ hôi vừa tuôn ra như mưa, lúc nãy tể tướng tức giận mà ném ông vô đại lao, giờ biết có làm ngài tức giận rồi bị chém đâu hay .

      - Được rồi, mau viết đơn thuốc cho tiểu thư .

      - Dạ.

      Thoát được kiếp này ông vui vẻ thầm cảm tạ tổ tiên, đức phật như lai, lấy tay lau mồ hôi, cầm bút viết hàng loạt vị thuốc bổ ra giấy rồi đưa cho Bạch Trường Phong.

      - Thưa tể tướng gia, đơn thuốc đây ạ.

      Tay run run dâng lên.

      - Được rồi, người đâu tiễn đại phu về, Yến Hồng ngươi bốc thuốc.

      Nhận được đơn thuốc ông chăm chú nhìn, chỉ toàn thuốc bổ độc hại gì nên ông cũng yên tâm, phân phó nha hoàn bốc thuốc.
      Last edited: 12/4/15

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 6: Thiên Luân đại lục

      Sau thời gian tìm hiểu, biết nơi này phải thế kỉ 21 khoa học kĩ thuật đại tiên tiến của mình mà là nơi có tên trong lịch sử: Phượng Thiên Quốc, trong tứ đại đế quốc của đại lục Thiên Luân. đại lục chỉ dành cho những kẻ mạnh thống trị. Mà có điều đặc biệt hơn, đó là cha . Ông là tể tướng của cái đất nước hùng mạnh này. Là người đứng đầu trong tam đại gia tộc.

      Từ khi trùng sinh, cũng biết được thân thể này của mình là đệ nhất phế vật của Phượng Thiên Quốc. hội tụ được ma khí, tài nghệ, nhan sắc. Từ lúc mới chào đời mồ côi mẹ. Tuy nhận được tình thương của bà nhưng ngược lại lại có cha. người cha luôn thương . "Hầy" Bạch Nguyệt Ly thở ngắn than dài nhìn ra ngoài cửa sổ.

      3 ngày kể từ sau khi xuyên , căn bệnh lúc trước cũng hết. Cho dù chưa hết cũng phải ráng mà hết chứ nếu phải chết vì sốc thuốc à. Đường đường thiên tài y học của thế kỉ 21 mà lại bị sốc thuốc. Chuyện này mà để bọn người của nơi thế giới đó biết chắc là chuyện cười của năm luôn quá.

      - Tiểu thư, người làm sao vậy?

      Tiểu Xuân lo lắng hỏi Bạch Nguyệt Ly. Tiểu thư từ sau khi tỉnh dậy tính tình hoàn toàn khác hẳn. Người cũng vui vẻ, hoạt bát hơn trước. Nhưng mà hôm nay lại thở dài, chẳng lẽ người có chuyện phiền lòng.

      - Chán quá. Tiểu Xuân, ngươi có gì chơi ?

      - Cái này . Hay là tiểu thư phòng sách .

      - Trong đó chỉ toàn là sách, có cái gì đâu mà vui. Bạch Nguyệt Ly ảo não, buồn chán ra ngoài trời.

      - Tiểu thư à, hay là đến dược phòng. -

      Được. Nghe đến dược là mắt Bạch Nguyệt Ly sáng lên, kéo tiểu Xuân chạy vọt ra ngoài.
      Last edited: 12/4/15

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 7: Băng Tâm quả

      Tiểu Xuân dẫn Bạch Nguyệt Ly đến dược phòng. đường gặp rất nhiều nha hoàn, gia đinh. Ai nấy đều mỉm cười chào . Từ khi tiểu thư khỏi bệnh tính tình hoàn toàn khác trước, luôn vui vẻ, hoạt bát, quan tâm mọi người nên ai cũng nhìn với cặp mắt khác xưa. Vào 3 ngày kể từ sau khi tỉnh lại, tạo nên rất nhiều kì tích mà ai làm được. Tuy phải khuynh thành chi quốc, thiên tài khí pháp như các .tiểu thư công tử khác nhưng lại có trí thông minh hơn người. Điều này cũng khiến cho bọn họ cảm thấy rất vui.

      - Này, tiểu Xuân, hôm nay người trong phủ bị sao vậy?

      - Bình thường mà tiểu thư.

      Tiểu Xuân ngạc nhiên khó hiểu hỏi. Bạch Nguyệt Ly cảm thấy kì lạ, phải lúc mình tỉnh lại ai nấy đều ra vẻ thất vọng và khinh thường sao. Nhưng hôm nay lại thân thiện như vậy.

      - Ngươi để ý sao. Hôm nay mọi người nhìn thấy ta là chào rồi còn cười nữa chứ.

      - Tiểu thư gì vậy. Đó phải là kì tích do người tạo ra sao.

      Tiểu Xuân vui vẻ . ngờ tiểu thư lại thắc mắc điều này. Phải là trong 3 ngày này, tiểu thư làm rất nhiều việc. Làm ra nhiều thứ mới lạ, còn phụ giúp lão gia làm việc nữa chứ.

      - Kì tích?

      Bạch Nguyệt Ly nàng từ khi trùng sinh chưa có làm gì à, chẳng lẽ đến mấy cái thứ đồ linh tinh kia sao (súng, bom, ...)

      - Tiểu thư, đến rồi ạ.

      Trời ơi, nãy giờ muốn xỉu luôn mà tới chắc chết quá. Cái tể tướng phủ này rộng đấy. Bạch Nguyệt Ly nhìn toàn nhà trước mặt. Đây là dược các sao, nhà của hoàng tộc mới đúng chứ. Xem này, mỗi cái cột thôi cũng làm bằng loại gỗ quý giá Tử Đằng, tường khảm biết bao đá quý, phụ thân giàu vãi.

      ngẩng đầu lên cao nhìn tấm bảng đề "Dược Y Các". Bút tích mạnh mẽ, cứng rắn, chứng tỏ người viết phải người thường à.

      - Tiểu Xuân, ai đề vậy?

      Tiểu Xuân nhìn theo hướng tay của .

      - À, đó là lão gia đề đó.

      Lúc đó do bị phu nhân ép nên lão gia mở dược phòng này rồi sẵn tiện đề tên luôn.

      - Cái gì!! ngờ người lại sợ vợ vậy. Bái phục bái phục à. Nhưng biết mẫu thân của bộ dáng thế nào à. Chắc phải đẹp lắm đây, còn cường hãn nữa mới chinh phục được phụ thân chứ. nghĩ nhiều nữa, lập tức kéo tiểu Xuân chạy vào trong dược các.

      - Woa!!!!

      Cái gì đây, trong này tất cả đều là thuốc. Hai mắt Bạch Nguyệt Ly sáng lên, chạy khắp nơi xem. cảm thấy rất ngạc nhiên . Có rất nhiều loại thuốc quý hiếm trong truyền thuyết từng xem qua trong sách ở thế kỉ 21. Và cũng có vô số loại thuốc khác chưa từng thấy bao giờ.

      - Tiểu Xuân, đây là quả gì?

      Bạch Nguyệt Ly chỉ tay vào kệ tủ ở phía bên trái. Cái này là loại quả gì? Sao nó lại có màu trắng, còn tản ra hàn khí nữa chứ. Tiểu Xuân nhìn vào.

      - Tiểu thư, đó là Băng Tâm quả.

      - Băng Tâm quả?
      Last edited: 12/4/15

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 8:

      - Băng Tâm quả? Là cái gì?

      Thấy vẻ mặt ngốc nghếch hiếm có của , tiểu Xuân rất hưng phấn mà ra hiểu biết của mình

      - Băng Tâm quả bề ngoài có màu trắng. Nó là loại thảo dược rất cần cho việc luyện đan ngũ phẩm. Nhưng bản thân của nó hàn khí rất mạnh, giống với cái tên Băng Tâm. Người luyện phải hết sức cẩn thận, nếu , là tim bị đóng băng, nặng băng phong khắp người, từ từ tan thành nước mà chết.

      Bạch Nguyệt Ly nghe vậy ngạc nhiên. ngờ đời lại có loại dược liệu thần kỳ đến thế. phải hảo hảo nghiên cứu mới được. Mà lúc nãy nghe tiểu Xuân có là đan dược ngũ phẩm?

      - Đan dược?

      - À, tiểu thư. Trong Tàng Kinh các có đó. Nếu muốn người có thể tìm hiểu

      Có cả sách sao. biết nó như thế nào. Vừa suy nghĩ vừa kết hợp hành động, chạy mạch ra ngoài, mục tiêu Tàng Kinh các. Thấy chạy nhanh như vậy tiểu Xuân rất chi là ngạc nhiên. Tiểu thư sao chạy nhanh như vậy à, người đâu có ma khí đâu. - Tiểu thư, chờ em với. --- --- Tàng Kinh các --- ------

      - Woa!!!!

      Đây là ngạc nhiên lớn thứ 2 trong ngày của . Rốt cuộc là cái phủ tể tướng này giàu cỡ nào à. Dược Y các vô cùng phô trương rồi, Tàng Kinh các còn muốn hơn. Ở đây đâu đâu cũng thấy sách. Những kệ sách cao nhu núi vậy, y như rằng sách của cả thế giới này đều tập trung ở đây. Còn lớn hơn cả thư viện quốc gia ở thế kỉ 21 nữa. Phụ thân thích sách vậy sao, quả nhìn ra à.

      - Tiểu thư, người đến đây làm gì?

      - Ta đến đây tìm sách về đan dược.

      Bạch Nguyệt Ly nhìn tiểu Xuân. Ở đây nhiều sách như vậy sao mà tìm được chứ. Tiểu Xuân dẫn đến phía kệ sách bên trái. Ở phía giá sách còn có tấm bảng "Luyện dược". Ui trời, ra là mỗi kệ sách đều có dán tấm bảng phân loại. Biết vậy khỏi tốn công nhờ tiểu Xuân chỉ a.
      Last edited: 12/4/15

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 9

      Bạch Nguyệt Ly ở trong Tàng Kinh Các 3 ngày. Trong suốt thời gian đó, đãn đọc gần hết sách dược trong các. Mối ngày chỉ có tiều Xuân mang đồ ăn cho . Thỉnh thoảng cha cũng đến thăm. Hầu hết thời gian dành đọc sách chứ có ra ngoài.

      Đến ngày thứ 5, Bạch Nguyệt Ly ra ngoài. Mấy người tiểu Xuân lo lắng đến bên . Mấy ngày nay tiểu thư có nghỉ ngơi, cứ dán mắt vào sách. Lão gia nhiều lần khuyên về phòng nghỉ ngơi nhưng tiểu thư đề nhất quyết ở trong các.

      - Tiểu thư, người sao chứ?

      Lúc này tiểu Hông lo lắng hỏi.

      - Ta sao.

      Bạch Nguyệt Ly cảm thấy đầu óc choáng váng, tay chân muốn rã rời, ngã xuống. May mắn tiểu Thu ở bên cahnhj ssowx lấy . Mấy người tiểu Xuân lo lắng, vội đem về phòng. Sau đó người báo Bạch Trường Phòng, người kiếm đại phu, cả phủ hồi nháo động.

      - Tiểu Hồng, ngươi sao. Ly nhi ngất xỉu?

      - Dạ, đúng vậy thưa lão gia.

      Bạch Trường Phong lo lắng bật ghế đứng dậy. Nhanh chóng chạy đến Uyển Nguyệt Các. này là do Bạch Trường Phong đặc biết thiết kế riêng cho Bạch Nguyệt Ly. Phải là thanh nhã vô cùng. Tất cả đồ vật, cây cột, nóc nhà… nhìn đơn giản, bình thường nhưng bên trong lại là đồ tốt vô cùng. Hằng năm Bạch Trường Phong ra ngoài tìm kiếm, sưu tầm các bảo vật cề để làm, nhằm giúp cho thanh tâm tịnh khí, sớm ngày khỏi bệnh.

      Vì trong người Bạch Trường Phong có ma khí cực mạnh nên nhanh chóng tới phòng của . Lo lắng chạy vào phòng thấy có người đầu tóc bạc phơ, toàn thân than bạch y, bắt mạch cho Bạch Nguyệt Ly.

      - Đại phu, nữ nhi ta thế nào rồi?

      Thấy an tĩnh nằm giường, sắc mặt tái nhợt, đầu tóc lộn xộn nên lo lắng hỏi. Ông lã thu hồi tay, ngẩng đầu nhìn Bạch Trường Phong.

      - Thưa tướng gia, người cần lo tiểu thư là do thức đêm và lao lực quá độ nên mới như vậy. giờ tiểu thư nghỉ ngơi, cần phải điều dưỡng, chăn sóc tốt là được.

      - Đại phu vậy ta cũng yên tâm. Cho hỏi đại phu là?

      Bạch Trường Phong nghê vậy cũng thở phào nhóm. Nhưng khi để ý kỹ khuôn mặt của vị đại phu này làm ông cảm thấy quen. Giống như từng gặp ở đâu rồi nhưng ông tài nào mà nhớ nổi.

      - Lã đây họ Hàn, tên chỉ có chữ Kha. Tướng gia người có thể gọi lão là Hàn Kha hay Hàn lão đầu đều được.

      Hàn Kha bật cười hai tiến, vuốt râu nhìn Bạch Nguyệt Ly.

      - Ngư…..người là…. Hàn Kha!!

      Nghe thấy hai chữ này, Bạch Trường Phong như bị sét đánh. Người này, đứng trước mắt ông chính là Hàn Kha- dược sư đệ nhất Thiên Luân đại lục này. Phải biết rằng, vị dược sư này có tài năng thiên phú hơn người nên lúc đó đến tận bây giờ chính là huyền thoại. Hà Kha luyện thành công Lan Túy đan, loại đan dược trong truyền thuyết, ai có thể thành công. Thảo dược để làm ra nó cũng rất quý hiếm. Chỉ cần viên thôi là người đó cho dù là phế vật chăng nữa cũng trở thành bá chủ thiên hạ. Nhưng hiểu sao ngay sau khi luyện được Hàn Kha và Lan Túy đan đều biến mất. ai biết ông ta đâu. Có rất nhiều người lùng sục tìm kiếm nhưng đều có kết quả. Cứ nghĩ rằng ông ta biến mất, bao giờ xuất nữa nhưng ngờ rằng hôm lại ở trong phủ.

      - Tiền bối sao lại xuất ở đây?

      - Lão….

      Hàn Kha đột nhiên dừng lại, mỉm cười đầy thâm ý nhìn sang Bạch Nguyệt Ly. Bạch Trường Phong hiểu sao ông ta lại nhìn Bạch Nguyệt Ly như vậy. Chẳng lẽ…theo kinh nghiệm nhiều năm chắc là vậy rồi.

      - Tiền bối đến rồi sao ở lại làm khách để ta làm tròn nghĩa vụ chủ nhà?

      - Đa tạ. Lão đây quen sống ở thâm sơn cùng cốc rồi, quen ở đây. Bây giờ lão xin cáo biệt.

      - Nhưng…

      Chưa Hàn Kha biến mất. Bạch Trường Phong cứ tưởng rằng giống với suy nghĩ của mình chứ. Ai ngờ….

      Ở bên ngoài, thân ảnh màu trắng kia mỉm cười, cầm hồ lô uống, miệng lẩm nhẩm.

      - Tiểu nha đầu, chúng ta gặp lại nhau sớm thôi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :