1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Linh sát - Quỷ Chi Khúc (Qcuối - Chương kết) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 14:

      Lúc này, bên cạnh các nàng bỗng xuất nam tử, người đó có mái tóc dài, đen như mực, đôi con ngươi màu vàng, trán còn được khảm viên đá quý.

      "Nhiều năm gặp, Mộng Cơ..." nhàng .

      Mộng Cơ nhìn nam nhân trước mặt, mở miệng hỏi: "Ngươi là ai?"

      Vân Khuynh sửng sốt, trong lòng biết là mùi vị gì, cũng chỉ mới qua 20 năm mà nàng quên .

      Nhưng mà hai mươi năm nay, nam nhân bên cạnh nàng luôn luôn thay đổi, chưa bao giờ ngừng lại, cho dù có quên mình cũng phải chuyện lạ.

      Lúc này Vân Khuynh cũng được là mình có thương tâm, đau khổ hay , nhưng mà mùi vị bị người mình vẫn nhớ thương quên thực dễ chịu.

      "Coi như chúng ta chưa bao giờ quen biết , nhưng mà Mộng Cơ, ta biết bí mật của ngươi." Vân Khuynh cúi người, với Mộng Cơ ngã mặt đất.

      Bí mật của nàng? Mộng Cơ nghe vậy, đầu tiên hơi ngẩn ra, sau đó vô cùng kinh ngạc, muốn nhắm hai mắt lại.

      Nhưng mà động tác của Vân Khuynh còn nhanh hơn, khi Mộng Cơ nhìn thấy thứ mà vừa lấy ra lập tức thét lên thảm thiết.

      "A....."

      Đám người Sở Lạc Lạc thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc, bởi vì trong tay Vân Khuynh phải là vũ khí hoặc pháp bảo lợi hại gì mà chỉ là cái gương mà thôi. Cư nhiên lại có thể khiến cho Mộng Cơ e ngại đến vậy!

      Chỉ có người ở lâu bên cạnh Mộng Cơ mới biết Mộng Cơ bao giờ soi gương, cũng nhìn ảnh ngược của mình ở trong nước.

      Ngay cả chính Mộng Cơ cũng nguyên nhân, cho đến khi nàng thấy được hình ảnh phản chiếu ở trong gương nàng mới biết được vì sao nội tâm nàng lại e ngại.

      Bởi vì hình ảnh trong gương căn bản phải mỹ nhân tuyệt thế gì mà chỉ là đám vật dơ bẩn cực kì ghê tởm.

      "Mộng Cơ..." Tiếng thở dài truyền đến, lúc này từ người Sở Lạc Lạc bỗng tách ra bóng dáng tuyệt mỹ.

      Vân Khuynh nhìn gương mặt giống Mộng Cơ như đúc nhưng lại là nữ nhân tuyệt trần thực cũng khỏi ngây người.

      "Tuyết Cơ, ngươi chết?"

      Ngọc Lưu Ly lắc đầu, : " đời này còn Tuyết Cơ nữa. Mộng Cơ và Tuyết Cơ vốn là thể. Tuyết Cơ chết, Mộng Cơ, sao ngươi còn đau khổ giãy dụa bên trong hồng trần..."

      "Ta và Tuyết Cơ vốn là thể..." Mộng Cơ lẩm bẩm .

      Khi nàng nhìn thấy hình ảnh phản chiếu bên trong gương nàng liền biết được chân tướng. Khó trách nàng chỉ có trí nhớ từ khi 6 tuổi. Khi nàng mở mắt lần đầu tiên, thứ đầu tiên nàng thấy chính là Tuyết Cơ tuyệt mỹ. Tuyết Cơ các nàng là chị em song sinh, các nàng có dung mạo giống nhau nhưng đôi mắt của Tuyết Cơ lại thể nhìn thấy vạn vật thế gian.

      Tuyết Cơ , đừng lo, ta có thể dùng trái tim để cảm nhận thế giới này.

      Mộng Cơ , tỷ tỷ, sau này muội muốn là ánh mắt của người!

      "Thế gian đủ loại, người ta vì mộng mà sinh, vì mộng mà tử..."

      Mộng Cơ, , chỉ có vật dơ bẩn từ người Tuyết Cơ đẩy ra, sau đó trở thành căn nguyên dục vọng trong nội tâm con người. Khi giấc mộng tốt đẹp đến tận cùng trở thành ác mộng. Rốt cuộc Mộng Cơ cũng nhớ mục đích mình đến thế giới này.

      Nàng : "Tỷ tỷ, để cho muội trở thành ánh mắt của người..."

      xong, thân hình của Mộng Cơ biến thành luồng sáng trắng bay vào bên trong đôi mắt của Ngọc Lưu Ly, khi Ngọc Lưu Ly mở mắt ra lần nữa thần thái của đôi mắt nàng còn như lúc trước nữa.

      Mọi người còn si mê thân ảnh kia Ngọc Lưu Ly hóa thành hình thú rồi rúc vào bên cạnh Sở Lạc Lạc.

      Sở Lạc Lạc biết Cửu Tiêu thần trượng hợp lại làm nên trở thành thực thể, cho nên cần phải hợp thể với Ngọc Lưu Ly mới có thể sử dụng nữa.

      Còn đôi cánh bảy sắc cầu vòng lưng nàng là thứ vốn có của nàng.

      “Nàng là con kỳ lân.” Vân Khuynh nhìn thấy Ngọc Lưu Ly hóa thành hình thú, : “Ta có thể chạm vào nó ?”

      vừa dứt lời, Ngọc Lưu Ly cử động đôi chân tuyết trắng, chậm rãi về phía . Đôi tay của Vân Khuynh chạm vào đầu nó, nhàng giống như chạm vào nữ tử mà âu yếm.

      “Lạc Lạc… ngờ chúng ta lại có ngày gặp lại.” Lệ Vô Ngân mỉm cười .

      Sở Lạc Lạc nhìn người bạn tốt ngày xưa, chuyện cũ như tái trước mắt: “Lần này ngươi trở về, giao tiếp với bên ngoài nữa phải ?”

      “Ừ…” Lệ Vô Ngân : “ đời này còn Mộng Cơ, bộ tộc Thiên Vũ cũng có uy hiếp nữa.”

      “Nhưng mà, trước đó ngươi để lộ thân phận của mình trước mặt mọi người, hơn nữa có chuyện của Mộng Cơ, chỉ sợ sau này trong mắt người của Thánh Vân đại lục tộc Thiên Vũ lại càng thêm tà ác.”

      “Ha ha ha…” Lệ Vô Ngân cười to, đây là lần đầu tiên Sở Lạc Lạc thấy cười sang sảng như vậy.

      Lệ Vô Ngân : “Có lòng sợ hãi, sau này bọn họ càng dám xâm phạm vùng đất của chúng ta nữa. Về phần bản chất của bộ tộc Thiên Vũ, chỉ cần những bằng hữu thực có thể hiểu được là đủ rồi.”

      Những bằng hữu thực sao…

      Lúc này quảng trường trống , dường như còn có ai nữa, mọi người sớm chạy khi Mộng Cơ sử dụng pháp thuật hút sinh mệnh rồi. Cho dù Mộng Cơ bị tiêu diệt bọn họ cũng chỉ dám đứng từ rất xa nhìn mấy thân ảnh đứng giữa quảng trường.

      Ngày hôm nay khiến cho bọn họ có cảm giác rung động trước nay chưa từng có, khắc cốt ghi tâm!

      “Hưa Nham…”

      Lúc này bọn họ mới chú ý tới ông lão tóc bạc từng là đội trưởng của dong binh đoàn Bạo Phong, lúc này thắt lưng vẫn thẳng tắp, đứng ở đó. nhìn về phương hướng mà Mộng Cơ biến mất, trong mắt vẫn còn lóe ra ánh lệ.

      Cho đến khi bọn họ tới trước mặt Hứa Nham mới phát ngừng thở từ lúc nào.

      có thể sống đến giờ kỳ tích rồi.” Lệ Vô Ngân .

      Khi bọn trở lại vách núi Hứa Nham cũng hấp hối, bọn họ đưa về trong tộc, để các trưởng lão trị liệu cho , mấy ngày liền người của tộc Thiên Vũ đầu thán phục vì sinh mệnh ngoan cố của Hứa Nham.

      “Chúng ta cũng ngờ lại có thể chống đơc được tới giờ. Có thể sinh mệnh của là được mượn từ tay tử thần về.”

      “Lúc này, tâm nguyện của xong…”

      Đời người ngắn ngủi, trong mắt thần ma, sinh mệnh của loài người cũng chỉ là thời gian chớp mắt là qua. Nhưng mà chính là sinh mệnh ngắn ngủi như vậy lại đủ để cho họ sợ hãi cảm thán. Cảm thán loài người có thể ở bên trong đau khổ và khúc chiết, ngừng chiến đấu hăng hái, dùng nước mắt, huyết lệ của bọn họ để đấu tranh với thần ma!

      Bọn họ tin tưởng, chỉ cần linh hồn bất diệt, tinh thần mất vĩnh viễn gục ngã.

      “Xem diễn xong rồi sao?” Sở Lạc Lạc xoay người, đón luồng gí lạnh, về phía khí: “Xem xong rồi cũng nên xuất .”

      Sau đó nàng lại xoay người, với khoảng khác: “ thế nào Mộng Cơ cũng là thủ hạ của ngươi, thấy nàng chết , ngươi cũng thờ ơ sao?”

      Người ở đây còn chưa kịp thấy hiểu vì lời của nàng bỗng nhiên, từ khoảng xuất thân ảnh. mái tóc màu tím thẫm, gương mặt tuấn được khảm đôi mắt tím u ám. mặc bộ đò đen đơn giản, trong tay cầm thanh pháp trượng màu đen. hiểu vì sao lại khiến cho người ta cảm thấy là người thuộc về hắc ám, hoặc là chính là thân, là căn nguyên của hắc ám.

      Thanh của tà mị mà êm tai, mang theo cảm giác như từ đỉnh núi, biển xa truyền tới: “Đối với , Mộng Cơ và Thánh giáo hội cũng chỉ là quân cờ mà thôi.”

      Sở Lạc Lạc nghe vậy, nhịn được : “Đối với ngươi mà , người của Ma giới cũng chỉ là quân cờ, các ngươi chỉ là cá mè lứa.”

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 15:

      Sở Lạc Lạc nghe vậy, nhịn được : "Đối với ngươi mà , người của Ma giới cũng chỉ là quân cờ, các ngươi chỉ là cá mè lứa."

      " ngờ ngươi lại trở nên thông minh như vậy." Người có đôi mắt tím .

      Khi gặp lại Sở Lạc Lạc lần nữa, cảm nhận được biến hóa của nàng, khó trách khi cởi bỏ phong ấn trong thử luyện thần điện lại cảm thấy để nàng còn sống là chuyện tốt, mãi cho đến khi sức mạnh của nàng thức tỉnh mới biết ra nàng và bọn họ cùng đến từ nơi.

      Lúc này, trong khí lại lần nữa xuất bóng dáng.

      Đó là nam nhân hoàn toàn thuộc về màu trắng.

      Từ mái tóc đầu đến chân, còn có cả thanh pháp trượng trong tay cũng đều là màu trắng, mặt thậm chí còn đeo cái mặt nạ màu trắng khiến cho người ta thể thấy được ánh mắt của như thế nào.

      mở miệng hỏi, giọng lại cực kỳ giống với người có đôi mắt màu tím: "Ngươi có quan hệ gì với tộc trưởng tộc Thần Vũ?"

      Lệ Vô Ngân và A Sơn khi nghe thấy mấy chữ tộc Thần Vũ cũng khỏi ngẩn người, bởi vì, đó chính là tổ tiên của Thiên Vũ tộc của bọn họ, cũng chính là những vị thần được người dân Thánh Vân đại lục kính ngưỡng, sống bên Cửu Trọng Thiên.

      "Ta chính là ta, ta chỉ là Sở Lạc Lạc!" Sở Lạc Lạc lạnh nhạt .

      Trong khắc khi hai người kia xuất Lãnh Tiêu Nhiên và U Phượng đều nhận ra bọn họ.

      Người đội mặt nạ màu trắng chính là người thi triển chiêu quang minh ma pháp Mộc Khán Xuân Phong ở ngoại ô Vân Đô Thành ngày đó. Mà cái người mắt tím kia xem ra chính là người quen trong nhóm bọn họ! Bọn họ chính là từ đoạn đối thoại của Sở Lạc Lạc và tên kia nên biết được.

      Người đeo mặt nạ màu trắng kia đúng là người đứng phía sau, thao túng Thánh giáo hội!

      Còn người mắt tím cũng chính là tảng đá sau khi cởi bỏ phong ấn thao túng Ma giới!

      Mục đích bọn họ làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì? Mà tộc Thần Vũ trong miệng bọn họ lại có quan hệ gì với Sở Lạc Lạc?

      "Vì tâm tư cá nhân, khiến cho toàn bộ Thánh Vân đại lục máu chảy thành sông, ngươi xứng nhắc tới tộc Thần Vũ!" Sở Lạc Lạc nhìn người đeo mặt nạ, trong đôi mắt màu hổ phách ra tia tàn khốc, nàng .

      "Lạc Lạc, ngươi quá đúng." Người mắt tím cười nhưng trong mắt của lại chút ý cười.

      Sở Lạc Lạc quay đầu lại nhưng mà mọi người đều biết lời của nàng là với người mắt tím: "Ngươi cũng tốt đẹp gì, vì để có được sức mạnh đối chiến với , ngươi mượn thế lực của ma giới, khiến cho sinh linh đồ thán."

      "Ha ha ha... mảnh đất này, kẻ mạnh làm vua, cho dù ngươi là hậu nhân của tộc trưởng tộc Thần Vũ thế nào?" Người đeo mặt nạ : "Ở nơi này, quang nguyên tố của ta có thể cắn nuốt tất cả các nguyên tố!"

      xong, người đeo mặt nạ vung pháp trượng, bên xuất luồng sáng chói mắt.

      tốt!

      Sở Lạc Lạc mặc niệm chú ngữ trong lòng, từ thân thể của nàng có luồng năng lượng vô hình lan tràn ra bốn phía....

      Ngay trước khi quang nguyên tố có thể cắn nuốt sinh mệnh phát ra Sở Lạc Lạc hoàn thành kết giới, lúc này bọn họ ở trong khu vực mà chỉ có tộc nhân của thần tộc mới có thể tồn tại, đó là nơi mà ngay cả Ngọc Lưu Ly cũng thể đặt chân tới!

      quảng trường rộng lớn của Vân Đô Thành, trong nháy mắt đó, đám người Lãnh Tiêu Nhiên thể nhìn thấy bóng dáng của nàng nữa, ba người kia biến mất giữa trung như vậy.

      Trong kết giới, ba người bắt đầu chiến đấu kịch liệt, người đeo mặt nạ mở ra đôi cánh màu trắng còn người mắt tím lại mở ra đôi cánh màu đen!

      Ba thanh thần trượng va chạm vào nhau sinh ra luồng sóng năng lượng cực lớn, đủ để phá hủy toàn bộ Vân Đô Thành.

      Trong khi chiến đấu, Sở Lạc Lạc phát bất luận nàng sử dụng nguyên tố nào cũng thể gây thương tổn cho người đeo mặt nạ kia, quang nguyên tố mà phát ra giống như hố đen hút hết toàn bộ nguyên tố của nàng. Nàng biết đây là do chênh lệch của hai người quá lớn.

      Trong hoảnh khắc, bọn họ đánh qua mấy trăm chiêu.

      Người đeo mặt nạ với Sở Lạc Lạc: “Ở trong Huyền Vũ Thành Cửu Trọng Thiên có thể sức mạnh của ngươi hơn ta. Nhưng mà ở Thánh Vân đại lục, ha ha, kẻ vừa mới cởi bỏ phong ấn, người là tân thần mới thức tỉnh, sao có thể là đối thủ của ta!”

      Lời kia ngạo như vậy, Sở Lạc Lạc và người mắt tím liếc nhìn nhau, trong lòng có quyết định.

      Tuy rằng sắc mạnh chênh lệch quá lớn nhưng hai người thay phiên nhau tấn công, cái gọi là hai đấm khó địch nổi bốn tay, lát sau, người đeo mặt nạ kinh ngạc phát hai người gần như chưa từng trao đổi gì với nhau lại có thể ăn ý đến vậy.

      Đó là bởi vì người đeo mặt nạ biết trong mấy trăm năm bị phong ấn, người mắt tím nắm nguyên tố hắc ám trong tay sáng tạo ra loại pháp thuật có liên quan đến tinh thần lực, mà Sở Lạc Lạc có thể là đồ đệ thân truyền của .

      Khi cùng nhau tấn công đối thủ, hai người ngừng trao đổi bằng tinh thần lực, nhưng mặc dù vậy họ cũng chỉ có thể đánh ngang tay với người đeo mặt nại.

      Như vậy chỉ có thể mạo hiểm thử lần!

      “Tảng đá…”

      Sở Lạc Lạc giống như hiểu được ý tưởng của , khỏi thấp giọng hô lên.

      Lúc này, người mắt tím phi thân lên, trong lúc nhất thời, quang và ám lần lượt thay đổi, đối đầu trực diện với chiêu thức của người đeo mặt nạ. Pháp trượng màu trắng nặng nề nện người mà quang nguyên tố của thể cắn nuốt mọi nguyên tố lập tức bao phủ toàn bộ thân hình của .

      Dưới mặt nạ, người kia lộ ra nị cười đắc ý.

      Nhưng mà, trong nháy mắt đó luồng ánh sáng bảy sắc cầu vồng đánh về phía .

      Người đeo mặt nạ định ra chiêu lại phát trong nháy mắt đó mình lại thể cử động. Là lúc này, người chịu cắn nuốt cũng đồng thời sử dụng chiêu Định thân với người đeo mặt nạ.

      ngón tay nhanh chóng điểm lên mi tâm của người đeo mặt nạ!

      Sở Lạc Lạc dùng hết tất cả sức mạnh của mình, công kích tinh thần mạnh mẽ nhất!

      “A…” Trong lúc nhất thời, người đeo mặt nạ phát ra tiếng kêu thảm thiết, pháp trượng màu trắng rời kgoir tay.

      Cái mặt nạ màu trắng mặt vỡ thành hai nửa.

      Khi mặt nạ rơi xuống đất, tên nam nhân đeo mặt nạ kia để lộ ra bộ dạng chật vật của mình, khiến Sở Lạc Lạc kinh ngạc là khuôn mặt giống hệt người mắt tím!

      Châm chọc nhất là, trong nháy mắt đó, Sở Lạc Lạc hiểu được vì sao nam nhân kia lại đeo mặt nạ, bởi vì đôi mắt đen như mực!

      Thực ra bọn họ chính là em song sinh, người cai quản quang nguyên tố, người cai quản ám nguyên tố. Trong thần điện thử luyện kia, bức tượng khắc thần cai quản quang nguyên tố và ám nguyên tố bị phá hủy, nàng biết là có người muốn để lộ hình dạng của bọn họ, hoặc đúng hơn là muốn ai biết bọn họ là em song sinh.

      Mặc dù Sở Lạc Lạc biết giữa bọn họ có chuyện gì nhưng là từ hành động của người đeo mặt nạ và tảng đá kia cũng có thể đại khái đoán được ít.

      Người mắt tím lau vết máu khóe miệng, muốn mở miệng gì đó nghe được Sở Lạc Lạc đứng bên châm chọc : “Nếu như chán ghét cặp kia như vậy, sao móc nó ra.”

      Nghe vậy, đôi mắt đen như mực kia hung hăng nhìn Sở Lạc Lạc.

      biết bởi vì nàng khiến bị thương nặng hay là vì lời vừa rồi của nàng trúng tâm của mà bỗng nhiên người của tản ra khói đen dày đặc, đôi mắt đen lên tia đỏ sẫm!

      Hai người thấy khác thường lập tức nhanh chóng lui về phía sau.

      Vì muốn đánh bại bọn họ, người kia cư nhiên lại lựa chọn rơi vào ma đạo!

      ta sau khi nhập ma, sức mạnh tăng lên trong nháy mắt, chỉ thấy hai tay của khẽ giơ lên, hai làn gió đen từ tay của đột ngột nổi lên, mãnh như rồng, liệt hư hổ, gào thét về phía Sở Lạc Lạc và người mắt tím.
      Last edited by a moderator: 21/6/16

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương kết

      Hai luồng gió đen từ bàn tay xuất , mãnh như rồng, liệt như hổ, gào thét về phía Sở Lạc Lạc và người mắt tím.

      Sở Lạc Lạc chắn ở trước mặt người mắt tím, pháp trượng cầm trong tay vung lên, lập tức biến ra lá chắn cực mạnh, mỗi tầng được tạo thành từ loại nguyên tố.

      Nhưng mà gió xoáy màu đen lại nhanh chóng đột phá được tấm chắn. Sở Lạc Lạc ngờ sau khi ma hóa lại có thể có sức mạnh lớn như vậy, đôi mắt màu hổ phách mở to, trong nháy mắt khi gió xoáy đến gian bỗng nhiên văn vẹo, hai người được dịch chuyển đến nơi khác.

      Nhưng tiếng cười to điên cuồng như ma xuất .

      Gió xoáy kia giống như có mắt, lập tức quay đầu lại lao về phía nàng.

      Mi tâm của Sở Lạc Lạc lóe ra luồng sáng vô hình, nàng kịp dùng ma lực để phòng ngự cho nên công kích tinh thần tự động phát ra.

      Công kích tinh thần tự phát so với lốc xoáy có chuẩn bị mà đến, đánh nhau, kết quả cần nghĩ cũng .

      Sở Lạc Lạc rên tiếng, thân hình nhắn liền như diều đứt dây ngã về phía sau.

      Trong nháy mắt, kết giới do nàng tạo ra lập tức tan rã.

      Những người ở quảng trường ước chừng đợi suốt bảy ngảy bảy đêm.

      Đến khi bọn họ cảm nhận được luồng năng lượng rất lớn dao động chỉ thấy thiên hạ trong tâm bọn họ rơi vào lòng người mắt tím.

      "Lạc Lạc...."

      Nhìn nam nhân áo trắng kia lại muốn ra tay lần nữa, Lãnh Tiêu Nhiên, U Phượng và Lệ Vô Ngân vô cùng kinh hãi, còn chưa kịp ra tay Ngọc Lưu Ly như tia chớp bay thẳng vào mi tâm của Sở Lạc Lạc.

      Đôi mắt màu hổ phách mở ra, nàng rời khỏi lòng người kia, trong nháy mắt, gian trước mặt nàng xuất vết rách, chỉ thấy cánh tay nàng vươn vào bên trong vết rách đó.

      Bóng trắng điên cuồng lao về phía nàng bỗng nhiên cứng ngắc giữa trung, rống to ra tiếng, chỉ thấy hư ảnh trong suốt dần dần thoát ra khỏi thân thể của .

      Bỗng nhiên trong miệng phun ra ngụm máu đen, hư ảnh kia lại trở về thân thể .

      Người mắt tím thấy vậy cũng nhanh chóng đưa tay vào bên trong vết rách gian mà Sở Lạc Lạc chế tạo, chăm chú dùng toàn bộ tinh thầ lực để lôi kéo, bắt giữ linh hồn.

      Đến khi vết rách gian biến mất, trong tay và Sở Lạc Lạc, mỗi người nắm nửa hư ảnh.

      Hư ảnh bị chia thành hai nữa ngừng giãy dụa trong tay bọn họ, bóng trắng trung sớm rơi xuống…

      “Giao cho ta xử lý !” Người mắt tím .

      “Lạc Lạc, ngươi sao chứ?”

      Lúc này, ba người nam nhân đều chạy về phía nàng, Sở Lạc Lạc mỉm cười gật đầu, tùy ý ném nửa hư ảnh cho người mắt tím.

      Khi hai nửa hư ảnh hợp lại, người mắt tím lấy viên thủy tinh đen giờ trở nên trong suốt ra.

      “Cho ngươi nếm thử cảm giác tịch trong ngàn năm bị phong ấn!”

      Nhưng mà ngờ linh hồn tàn ác kia vẫn còn có thể công kích, nó nháy mắt hóa thành luồng sáng đen, tay phải của người mắt tím lập tức máu tươi chảy đầm đìa, nhưng mà luồng sáng đen kia lại đánh thẳng về phía sau lưng Sở Lạc Lạc.

      “Cẩn thận…”

      Người mắt tím chỉ kịp hô lên câu, Sở Lạc Lạc còn chưa kịp quay đầu luồng sán bạc nhanh hơn, chắn ở phía sau thân thể của nàng.

      “Tiêu Nhiên…”

      Sở Lạc Lạc quay đầu, nhìn Lãnh Tiêu Nhiên hồ hóa, dưới sức mạnh của luồng sáng màu đen, vỡ tan thành mảnh .

      Trong nháy mắt đó, trong đầu của nàng chỉ còn lại nam tử tóc bạc đó.

      : “Lạc Lạc, giao sau lưng của ngươi cho ta …”

      Hư ảnh dùng hết sức mạnh cuối cùng của mình nhanh chóng bị người mắt tím phong ấn vào trong viên thủy tinh.

      Lúc này, nhìn Sở Lạc Lạc đứng tại chỗ, hề có chút phản ứng, bỗng nhiên, giọt nước mắt nóng bỏng rơi xuống từ mắt nàng, xẹt qua khuôn mặt tuyệt mỹ…

      ***

      Rất nhiều năm sau, Thánh Vân đại lục.

      Thánh giáo hội sớm tan rã, đương nhiên cũng có ít tổ chức mới xuất , người đời dần chấp nhận hắc ma pháp, ngay cả trong Thánh Vân học viện cũng có khóa đào tạo loại ma pháp này.

      Trong đó, Mặc Vô trở thành Pháp Thánh, ông sống rất lâu, rất lâu, suốt đời ông đều tuyên truyền ý niệm: Ma pháp phân chia thiện ác!

      Trận chiến quảng trường Vân Đô Thành tuy rằng được ghi lại sách sử nhưng theo thời gian trôi qua, rất nhiều người cũng quên .

      Nhưng mà ngoài trừ thần của các nguyên tố, người ta còn tín ngường nữ thần mới, Phượng Lạc nhân nghĩa.

      Trong truyền thuyết, nữ thần này từng là người bình thường Thánh Vân đại lục.

      Trong truyền thuyết, nữ thần này từng dốc hêt sức đánh bại ma quân, bình ổn chiến loạn tam quốc.

      Trong truyền thuyết, nữ thần này nắm giữ nguyên tố ma pháp, cũng được mọi người coi là thần của tất cả các nguyên tố.

      ****

      Đây là kết thúc của Lãnh Tiêu Nhiên.

      Nhìn thấy giọt lệ kia, trong lúc nhất thời Lệ Vô Ngân và U Phượng cũng biết làm sao.

      Người mắt tím thở dài, : “ chính là người mà lúc đó ngươi nhìn thấy sao?

      vươn tay lau giọt nước mắt còn vương mi nàng.

      Sau đó, giơ cánh tay trái nắm chặt lên, giọng : “Đứng khóc, ngươi xem, ta bắt được …”

      Sở Lạc Lạc nhìn nắm tay của , đôi mắt hổ phách vốn dại ra hơi hơi chớp động.

      Cửu Trọng Thiên.

      Trong pháp trận có người nằm đó.

      Dung mạo của vẫn như lúc mới trở về tộc Thần Vũ, chỉ có mái tóc là còn là máu trắng như lúc trước.

      Nữ tử mặc y phục bảy sắc cầu vồng lẳng lặng đứng canh giữ bên người của , khi nàng nhìn thấy lông mi người kia khẽ lay động, trong lòng vô cùng kích động.

      bỗng nhiên mở mắt ra, đôi mắt kia, đúng là đôi mắt màu bạc sáng lấp lánh!

      “Tiêu Nhiên…”

      Khi Sở Lạc Lạc nhìn thấy đôi mắt quen thuộc kia nhào vào người của , ôm chặt lấy


      Toàn văn hoàn
      Last edited by a moderator: 21/6/16

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :