Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 491: CHẤN NHIẾP TỀ GIA VÀ ĐỔNG GIA
      Bộ Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm có sáu mươi bốn thức. Kỳ , khi Hạ Quý Vũ mới diễn luyện được hai ba thức là Hạ Ngôn nhận ra vấn đề. Tuy nhiên, Hạ Ngôn vẫn bảo Hạ Quý Vũ dừng lại mà để diễn luyện toàn bộ bộ kiếm pháp này.

      Hạ Ngôn sở dĩ muốn xem trọn bộ kiếm pháp này là muốn tinh luyện bộ kiếm pháp này lượt! Sau khi tinh luyện diễn luyện lại cho Hạ Quý Vũ và Hạ Mang quan sát. Còn bọn có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu đành phải trông chờ vào ngộ tính của bọn . Hạ Ngôn cũng thể bắt tay vào dạy dỗ bọn chúng từng loại võ kỹ được.

      - Bộ kiếm pháp này trong số các bí điển bất nhập lưu cũng được coi là loại võ học thượng thừa. Hạ Quý Vũ, Hạ Mang, hai người các ngươi nhìn kỹ này!

      Bộ trường bào màu trắng của Hạ Ngôn khẽ động, thân ảnh loé lên. Hạ Quý Vũ chỉ cảm thấy bàn tay trống rỗng, thanh kiếm mình cầm nằm trong tay Hạ Ngôn. Hai chân Hạ Ngôn phiêu động, thân thể biến hoá chậm hết mức có thể. liên tiếp thi triển từng thức kiếm .

      Ánh mắt Hạ Quý Vũ và Hạ Mang lập tức sáng ngời. Hạ Ngôn vừa mới thi triển chiêu đầu tiên là bọn họ nhận ra đây chính là bộ kiếm pháp Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm mà bọn tu luyện.

      Hạ Ngôn cố ý để những động tác của mình chậm chính là để hai người có thể thấy ràng được. Bộ kiếm pháp Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm này vốn có ít chỗ khiếm khuyết. Tuy nhiên, chúng bị Hạ Ngôn loại bỏ ra, những khiếm khuyết kia cũng còn tồn tại nữa.

      - Hình như bộ kiếm kỹ mà Hạ Ngôn tiên sinh thi triển chính là Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm mà Hạ Quý Vũ và Hạ Mang tu luyện.

      tộc nhân đứng xa xa quan khán, ánh mắt chợt loé lên.

      - Đúng thế, sai! Chính là bộ Phong Vân Lục Thập Tứ Kiếm. Hạ Ngôn tiên sinh dạy cho hai người kia.

      tộc nhân trẻ tuổi khác cũng mang theo chút ghen tị .

      - Vận khí của hai người đó cũng tốt! ngờ lại được Hạ Ngôn tiên sinh tự mình dạy bảo!

      tộc nhân trẻ tuổi mặc trường bào màu làm chắt miệng .

      Những tộc nhân của Hạ gia đứng vây quanh xem, trong lòng đều có chút hâm mộ. Có thể được Hạ Ngôn tiên sinh chỉ điểm cũng coi như loại hưởng thụ vô cùng tốt đẹp trong cuộc đời!

      Hai mắt của Hạ Mang và Hạ Quý Vũ tròn xoe, dám có chút lơ là nào. Bọn họ vốn cũng rất hiểu bộ kiếm pháp này, tại tuy Hạ Ngôn biến đổi đôi chút, khiến nó hơi khác so với nguyên bản nhưng bọn họ lý giải cũng khó.

      Chỉ mười mấy lần hô hấp, bộ kiếm pháp này được Hạ Ngôn thi triển từ đầu tới cuối. Đương nhiên, vốn có sáu mươi tư thức tại cũng còn mười hai thức cực kỳ đơn giản.

      - Hạ Quý Vũ, Hạ Mang.

      Hạ Ngôn thu tay lại, trả kiếm cho Hạ Quý Vũ, :

      - Kiếm chiêu chú trọng nhiều ít mà xem tinh gọn. Bộ kiếm pháp này vốn có sáu mươi tư thức kiếm, mà tại bị ta tinh giảm xuống còn có mười hai thức. Tuy rằng số lượng chiêu thức ít nhưng uy lực lại mạnh hơn lúc trước gấp mười lần. Các ngươi đều ghi nhớ hết các chiêu thức rồi đúng ?

      - Chúng ta nhớ rồi, Hạ Ngôn tiên sinh!

      Sắc mặt hai người đỏ lên, cung kính đáp. Bọn họ nhìn ra được những kiếm chiêu Hạ Ngôn thi triển tuy chỉ có mười hai thức nhưng uy lực lại lớn hơn rất nhiều!

      - Ừm! Ghi nhớ chỉ mới là bước đầu tiên, kế tiếp các ngươi cần lý giải lĩnh ngộ! Chỉ có lĩnh ngộ mới có thể thông thuận, mới phát huy ra uy lực lớn nhất của kiếm kỹ.

      Hạ Ngôn khẽ gật đầu!

      Những tộc nhân của Hạ gia còn lại cũng có ít người muốn thỉnh giáo Hạ Ngôn về võ kỹ nhưng trong lòng lại do dự. Dù sao, địa vị của Hạ Ngôn trong số con cháu Hạ gia cũng giống như thần linh. Lúc này, từ xa xa, gã hộ vệ của Hạ gia bước nhanh tới.

      - Hạ Ngôn tiên sinh.

      Gã hộ vệ kia dù còn khá xa nhưng lên tiếng.

      Hạ Ngôn quay người lại, đưa mắt nhìn tên hộ vệ này. Rất nhanh, tới cạnh Hạ Ngôn, ôm quyền thi lễ.

      - Có chuyện gì?

      Hạ Ngôn hỏi.

      - Hạ Ngôn tiên sinh, Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng tới Hội khách đường rồi. Bát Trưởng lão tới phường thị. Hộ vệ của Tam Trưởng lão cho biết Tam Trưởng lão bế quan, ai cũng được quấy nhiễu cho nên.

      Tên hộ vệ kia tìm Tam Trưởng lão và Bát Trưởng lão, rồi cuối cùng mới gặp Hạ Ngôn.

      - Ta biết rôi! , tới Hội khách đường.

      Hạ Ngôn khẽ gật đầu, ánh mắt hơi híp lại, khoé miệng lộ ra tia cười lạnh. Theo đó, hai chân bước về phía Hội khách đường của Hạ gia.

      Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng lúc này trong lòng cũng rất bất an. Hai người bọn họ tuy rằng đều thuộc hạng người tâm cơ thâm trầm, tuy nhiên đó là đối với người bình thường. Hai người bọn họ lúc trước đều từng gián tiếp tham gia kiện của Tống gia và Lục gia, cho nên trước mặt Hạ Ngôn, bọn họ dám giờ thủ đoạn nào ra. Nếu là Hạ Ngôn quyết tâm tiêu diệt hai gia tộc bọn chỉ sợ cũng có chút khó khăn nào.

      Trong Hội khách đường của Hạ gia, hai người đều nôn nóng lại lại, mặt mang theo vẻ đau thương. Tuy rằng Hạ Ngôn gọi bọn họ tới gặp lên rằng Hạ Ngôn chân chính muốn ra tay với hai gia tộc này nhưng trong lòng vẫn kìm nổi tràn đầy vẻ hoảng sợ.

      Cộp cộp.

      Hai người chờ chừng thời gian nén nhang từ bên ngoài đột nhiên truyền tới loạt tiếng bước chân. Hai người lập tức dừng lại, đưa mắt nhìn về phía bên ngoài. Quả nhiên thân ảnh của người khiến hai người nãy giờ bất yên xuất trong tầm mắt. Hai người lập tức tới phía cánh cửa, hướng ra bên ngoài ôm quyên lớn:

      - Hạ Ngôn tiên sinh.

      Hạ Ngôn đảm nhậm chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt cũng còn đảm nhiệm chức vị Chấp Thánh điện thành Tử Diệp nữa.

      - Ừm!

      Hạ Ngôn nhìn hai người này, khẽ gật đầu, hai chân bước tới, thân mình vào trong phòng. Sau đó chỉ về hai chỗ ngồi rồi :

      - Mời hai vị ngồi, chúng ta chuyện chút.

      Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng liếc mắt nhìn nhau, nơm nớp lo sợ tới hai chiếc ghế bên cạnh rồi ngồi xuống.

      - Hai vị, các vị biết ta gọi hai ngươi tới là có chuyện gì rồi chứ!?

      Chờ hai người ngồi xuống. Hạ Ngôn cười cười nhìn về phía hai người hỏi.

      - Hạ Ngôn tiên sinh vừa mới trở về thành Tử Diệp gọi chúng ta tới đây, chúng ta cũng biết là có chuyện gì?! Ha ha, ta vừa rồi cũng vừa cùng Đổng Tộc trưởng qua chuyện này.

      Tề Tộc trưởng cười cười, ánh mắt hơi đảo qua Đổng Tộc trưởng, trong miệng .

      - Hạ Ngôn tiên sinh nếu có gì cần phân phó cứ . Tề gia và Đổng gia chắc chắn cố hết sức!

      Đổng Tộc trưởng cũng lập tức lên tiếng.

      Tề gia và Đổng gia dù sao cũng là đại gia tộc của chủ thành, về những tin tức bên ngoài cũng coi như linh thông. Bọn họ biết thân phận của Hạ Ngôn là người tu luyện Thiên Cung, cũng biết nửa năm trước Hạ Ngôn từng so đấu với gã Linh Tông cực kỳ lợi hại của đại lục, cuối cùng đánh chết tên cường giả Linh Tông đó. Nghe ngay cả Thánh Hoàng cũng tới quan khán trận chiến đó. Hơn nữa Hạ Ngôn còn chiếm được trong tam đại thần khí của đại lục là Kinh Lôi Kiếm.

      Hai người này biết rằng thực lực của Hạ Ngôn giờ là Linh Tông hậu kỳ.

      Trong mắt hai vị Tộc trưởng này, cường giả Linh Tông hậu kỳ gần như được coi là mạnh nhất rồi! Trong hai gia tộc này, người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ mới là Đại Linh Sư mà thôi! So với Linh Tông kém xa tới vạn dặm. Mà Linh Tông hậu kỳ lại càng là cảnh giới thể với tới.

      Cho nên, Hạ Ngôn tuy rằng còn trẻ tuổi nhưng hai lão già này ở truớc mặt Hạ Ngôn vẫn cảm thấy cực kỳ áp lực. Hơn nữa, tuy rằng Hạ Ngôn còn ít tuổi, nhưng luận về tâm cơ người bình thường cũng thể sánh bằng được. Đối với điểm này bọn họ sớm biết .

      - Ha ha. Tề gia và Đổng gia, cùng với Hạ gia ta gần như chiếm tỉ lệ tương đương nhau về chuyện làm ăn ở thành Tử Diệp này.

      Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt hơi đổi, đột nhiên hơi thở lại trầm xuống :

      - Ta ngại thẳng cho hai vị Tộc trưởng biết.

      - Hạ gia chúng ta, tại lực lượng chủ yếu là ở thành Tử Nguyệt. Tương lai khẳng định phát triển tới Thánh thành. Nhưng ở thành Tử Diệp, chuyện làm ăn ở đây chúng ta cũng từ bỏ. tại, cục diện của thành Tử Diệp như thế này là cục diện mà Hạ gia ta muốn duy trì.

      Ánh mắt Hạ Ngôn chớp động, nhìn chăm chăm vào mặt hai người :

      - Hai vị nếu muốn phá vỡ loại cục diện này hậu quả rất nghiêm trọng. thẳng ra là nếu hai vị thầm làm số động tác bất lợi nho cho Hạ gia ta cuối cùng cũng có thể rỏi vào kết cục như Lục gia và Tống gia mà thôi!

      Nghe Hạ Ngôn tới đây, thân mình hai người này run lên, sắc mặt cũng lập tức trắng bệch.

      - Tộc trưởng của Hạ gia ta là Hạ Phi Long bước vào cảnh giới Linh Tông. Dù ở thành Tử Nguyệt, vũ lực của Hạ gia ta cũng thua kém gì hai đại gia tộc kia.

      Hạ Ngôn đợi hai người mở miệng, lại tiếp:

      - Mà ở thành Tử Diệp, người phụ trách chuyện làm ăn của Hạ gia là Tam trưởng lão và Bát trưởng lão. Ta cũng có thể cho các ngươi biết rằng, ngày mai. Tam Trưởng lão Hạ Trường Hà của Hạ gia là cường giả Linh Tông!

      - Cái gì?

      Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng đều mở to hai mắt; nhìn về phía Hạ Ngôn hô lớn.

      Cho dù lấy thân phận và địa vị của hai người nhưng lúc này cũng thể binh tĩnh được.

      Bọn họ rất ràng lời của Hạ Ngôn chỉ sợ là giả. Nhưng Tam Trưởng lão của Hạ gia ràng còn chưa đạt tới cảnh giới Linh Sư, cho dù là trong số những người tu luyện giả hậu thiên cũng coi như là loại thấp kém. Vì sao, như thế nào mà lập tức có thể trở thành cường giả Linh Tông!?

      - Điều này sao có thể?

      Hai người hoảng sợ nhìn Hạ Ngôn.

      - có gì là thể! Tương lai, Hạ gia ngày càng có nhiều cường giả Linh Tông!

      Tay áo Hạ Ngôn buông xuống.

      - Ta gọi hai ngươi tới đây, việc chính là muốn Tề gia và Đổng gia biến mất khỏi thành Tử Diệp. Đây cũng là kết quả mà ta muốn nhìn thấy. Tinh lực và mục tiêu chủ yếu của Hạ gia là ở Thánh thành đối với thành Từ Diệp bảo trì cục diện như nay cùng là đủ rồi!

      Hai tên Tộc trưởng này chấn kinh hồi lâu rồi mới dần khôi phục bình thường. Tuy nhiên vè kinh hãi trong mắt rất lâu cũng tiêu tan.

      - Hạ Ngôn tiên sinh, ngươi có thể yên tâm. Tề gia nhất định hoàn toàn hợp tác với Hạ gia!

      Tề Tộc trưởng chợt biểu lộ thái độ của mình.

      - Đổng gia cũng hoàn toàn hợp tác với Hạ gia tất cả các mặt!

      Đông Tộc trưởng cũng gật mạnh đấu. kiên quyết .

      - Vậy là tốt rồi, cũng có chuyện gì nữa. Nếu hai vị Tộc trưởng cũng thắc mắc chuyện này nửa có thể trở về rồi!

      Hạ Ngôn khẽ gật đầu đứng lên cười .

      Tề Tộc trưởng và Đổng Tộc trưởng lập tức đứng lên, thi lễ cáo từ, nhanh chóng bước rời khỏi Hội khách đường Hạ gia.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 492: GẶP LẠI TÔ CẦM
      Trạch viện Tô gia!

      Sau khi tộc trưởng Tề gia cùng Đổng gia rời , Hạ Ngôn cũng ra khỏi trạch viện Hạ gia. Chỉ dùng năm phút, đến trước cửa trạch viện Tô gia. Quản gia Tô gia là người trung niên hơn bốn mươi tuổi, mặt vẫn luôn giữ nụ cười khiêm tốn, mặc trường bào đậm màu thượng thừa.

      - Hạ Ngôn tiên sinh!

      Quản gia này cũng biết Hạ Ngôn, nhìn thấy Hạ Ngôn xuất , lập tức vội vàng ân cần chào hỏi.

      - Tô Cầm có ở đây ?

      Hạ Ngôn khẽ cười gật đầu, cau mày hỏi. Vừa rồi lúc quản gia còn chưa xuất , hộ vệ Tô gia cho Hạ Ngôn là lúc này Tô Cầm tiểu thư có ở thành Tử Diệp, hình như tới quận thành bên dưới.

      Tô gia làm ăn trải rộng rất nhiều quận thành bên dưới thành Tử Diệp quản lý. Tô gia giống các gia tộc khác, nhân viên đông đảo. Tô gia chỉ có mỗi Tô Cầm, rất nhiều chuyện trọng yếu đều là do Tô Cầm xử lý, cho nên nàng vẫn bận rộn nhiều việc, gần như có thời gian rảnh rỗi. Trước đây lúc phụ thân Tô Cầm là Tô Cách còn đó, Tô Cầm tự nhiên cần phải xen vào chuyện làm ăn, giờ Tô Cầm phải tự mình trông coi buôn bán của Tô gia tốt.

      - Ba ngày trước tiểu thư thành Tần Dương, kiểm tra sổ sách nơi đó, tối hôm nay hẳn có thể trở về thành Tử Diệp, trễ nhất là sáng ngày mai.

      Quản gia Tô gia cung kính

      - Trễ nhất là sáng mai mới trở về?

      Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ:

      "Thời gian còn kịp, dù sao hôm nay đến ngày mai, ta cũng vội rời thành Tử Diệp, ít nhất phải chờ đến khi Tam gia gia xuất quan, nếu ngày mai Tô Cầm có thể trở về, vậy cũng kéo dài thời gian của ta."

      Trong đầu suy nghĩ, Hạ Ngôn nhìn quản gia, :

      - Sau khi Tô Cầm trở về, cứ là ta tới tìm nàng, để nàng tới Hạ gia tìm ta

      - Được, Hạ Ngôn tiên sinh, sau khi tiểu thư trở về, ta lập tức báo cho nàng biết là Hạ Ngôn tiên sinh tới tìm.

      Quản gia lập tức đáp ngay.

      Hạ Ngôn gật đầu, cáo từ rời .

      Trạch viện Hạ gia.

      Lúc này, gần như toàn bộ con cháu Hạ gia ở thành Tử Diệp đều tụ tập tới Diễn võ trường. Bởi vì, Hạ Ngôn muốn chỉ điểm cho bọn họ tu luyện.

      Hạ Ngôn vừa trở về từ Tô gia, bởi vì Tam gia gia còn bế quan, rảnh rỗi có chuyện gì. Thời gian ngày ngắn ngủi, Hạ Ngôn nghĩ là dù có nhập định tu luyện cũng có khả năng có tiến bộ gì, dứt khoát dùng chút thời gian này giúp con cháu gia tộc, chỉ điểm vấn đề tu luyện. Cơ hội như vậy, con cháu Hạ gia đương nhiên bỏ qua, đám người kích động hưng phấn tụ tập ở Diễn võ trường.

      - Hạ Ngôn tiên sinh, hai tháng trước ta đả thông trăm lẻ bảy đường kinh mạch, thế nhưng hai tháng rồi mà đường kinh mạch cuối cùng vẫn đả thông được. Ta mực suy tư, thế nhưng nghĩ được.

      con cháu Hạ gia mặt ủ mày chau .

      - Hạ Ngôn tiên sinh, ta tu luyện đao pháp, hình như luôn cảm giác thiếu khuyết gì đó, thế nhưng bản thân ta lại phát được.

      Hôm sau, mặt trời vừa lên, trong trạch viện Hạ gia, chúng con cháu gia tộc trải qua Hạ Ngôn chỉ điểm đều được lợi ít. Có được Hạ Ngôn chỉ điểm, bọn họ được lợi cả đời. Nhất là con cháu gia tộc thiên phú càng cao ngộ tính càng tốt, kỳ tu luyện bị rất nhiều thứ hiểu cản trở. giờ, Hạ Ngôn chỉ giúp bọn họ đâm thủng tầng màng khó hiểu, để con đường tu luyện của bọn họ được thông thuận.

      - Tam gia gia.

      Hạ Ngôn tới chỗ Hạ Trường Hà, vừa liếc mắt liền thấy được Hạ Trường Hà ra khỏi phòng. Trong cơ thể Hạ Trường Hà linh lực bàng bạc, ngừng cuộn trào. Bên ngoài cơ thể, nâng tay nhấc chân cũng có linh lực tinh thuần thả ra ngoài.

      Hạ Ngôn lập tức cảm ứng được Hạ Trường Hà thành tựu cảnh giới Linh Tông, chân chính tiến vào hàng cường giả. Có thể , cả thành Tử Diệp giờ còn mấy người là đối thủ của Hạ Trường Hà.

      - Ha ha, Hạ Ngôn.

      Hạ Trường Hà nhìn thấy Hạ Ngôn, lập tức cười to. Thực lực mạnh mẽ, làm cho Hạ Trường Hà cách nào ức chế được kích động của mình. Chưa bao giờ nghĩ tới, mình cũng có ngày có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên, mà giờ chỉ thành tựu cảnh giới Tiên Thiên, còn trở thành cường giả Linh Tông hùng mạnh.

      - Tam gia gia, ngài bước vào cảnh giới Linh Tông rồi.

      Hạ Ngôn khẽ cười, trong lòng vui vẻ.

      tại thoạt nhìn Hạ Trường Hà trẻ hơn rất nhiều, bước vào cảnh giới Linh Tông, để cho Hạ Trường Hà có thể sống thêm năm mươi đến trăm tuồi, vốn Hạ Trường Hà đến tuổi già yếu, mà giờ lại sống thêm trăm năm cũng có vấn đề. Bên ngoải tự nhiên trở nên trẻ tuổi hơn nhiều, thân thể được linh lực tưới tắm, nếp nhăn cũng giãn ra nhiều.

      - Hạ Ngôn, con cho ta hai món bảo vật là quá thần kỳ. Hôm nay, sau khi ta có được linh lực mạnh mẽ như thế, ta cảm giác như mình nằm mơ vậy.

      Hạ Trường Hà còn chưa bình ổn cõi lòng kích động.

      - Tam gia gia, ngài phải nằm mơ đâu!

      Hạ Ngôn nghe vậy, cũng buồn cười .

      - Tam trưởng lão, Hạ Ngôn tiên sinh, tiểu thư Tô Cầm tới!

      gã hộ vệ bước nhanh tới, cung kính với Hạ Ngôn cùng Hạ Trường Hà trò chuyện.

      - Tô Cầm?

      Hạ Trường Hà nhíu mày, sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cười khẽ :

      - Là con gọi nàng tới, khi trước Tô Cách phụ thân của nàng có ân tình lớn với con, con đáp ứng Tô Cách chiếu cố nữ nhi của ông ấy. Nay Tô Cách chết, tại mình Tô Cầm coi sóc cơ nghiệp lớn như vậy, khó trách khỏi có người mơ tưởng.

      Tô Cầm chỉ là nữ nhân, cho nên nàng làm buôn bán phải khó khăn hơn nam nhân nhiều. nữ nhân xinh đẹp, vậy tính nguy hiểm càng lớn. Tuy rằng Tô Cách cũng mời được ít hộ vệ, thế nhưng thực lực bản thân nàng quá yếu, vẫn có những vấn đề cách nào giải quyết.

      - Ừ, nương Tô Cầm này tệ.

      Hạ Trường Hà gật đầu, cười . Hạ gia cũng có làm ăn qua lại với Tô gia. Tô gia làm ăn chủ yếu là các loại quần áo vải vóc, chỉ riêng hạng buôn bán này, tam đại gia tộc thành Tử Diệp so được với Tô gia.

      - Tam gia gia, giờ con gặp Tô Cầm.

      Hạ Ngôn gật đầu, .

      Phòng tiếp khách Hạ gia, Tô Cầm được hộ vệ Hạ gia đưa tới.

      " lâu gặp Hạ Ngôn, biết có biến hóa gì , có còn như trước kia hay ? Lần này Hạ Ngôn trở về thành Tử Diệp, lại còn tới tìm ta. quên mất ta."

      Mặt Tô Cầm đỏ ửng, hai mắt thất thần, trong lòng các ý nghĩ ngừng quấy loạn.

      "Lát nữa ta gặp , nên gì đây?"

      Tô Cầm khẽ nhíu hàng mi liễu, nghĩ tới sau khi gặp Hạ Ngôn, bản thân nên chuyện gì. Ngón tay trắng ngọc mỏng manh như cành mai, lơ đãng vò gấp mép áo. Tô Cầm ở trong phòng, lại bất an qua lại. Lúc này, tiếng bước chân truyền đến, chợt thoáng qua liền có bóng người xuất trong phòng.

      - Tô Cầm!

      Tiếng quen thuộc, truyền vào trong tai Tô Cầm.

      Thân thể mềm mại Tô Cầm khẽ run, chậm rãi xoay người lại, nhìn khuôn mặt quen thuộc, hai mắt thoáng cái trở nên mông lung.

      - Hạ Ngôn!

      Qua hồi lâu, Tô Cầm mới cực lực ổn định cõi lòng phập phồng, có chút run run gọi tên Hạ Ngôn.

      - lâu gặp, gần đây có khỏe ?

      Hạ Ngôn cười cười, nhìn Tô Cầm hỏi.

      - Còn tốt, chỉ là quá mệt mỏi, muội cảm thấy mình sắp bị mệt chết rồi.

      Tô Cầm hé môi , thở dài hơi, dung mạo khuynh thành lộ ra vẻ mệt mỏi, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú khuôn mặt Hạ Ngôn.

      - Đúng vậy, mình muội muốn chèo chống buôn bán lớn như vậy, xác dễ dàng.

      Hạ Ngôn gật đầu, cũng hiểu biết nhiều chuyện buôn bán, tuy nhiên phụ trách chuyện buôn bán, Hạ Ngôn cũng biết được chút.

      - Ừ!

      Tô Cầm gật đầu. Hai người hàn huyên hồi, đều tự tới những chuyện xảy ra trong thời gian gần đây.

      Khoảng nửa giờ sau, Tô Cầm đột nhiên nghiêm mặt, :

      - Hạ Ngôn, muội nghĩ muốn chuyển buôn bán của Tô gia cho Hạ gia.

      Dường như Tô Cầm suy nghĩ rất lâu, mới hạ quyết tâm như vậy, lúc ra những lời này cũng rất kiên quyết

      - Hả?

      Hạ Ngôn nhướng mày, thoáng cái phản ứng kịp.

      - Muội nghĩ rồi.

      Tô Cầm nghiêm túcnói:

      - Muội chỉ muốn nghỉ ngơi. Sản nghiệp Tô gia là phụ thân tạo nên từ bàn tay trắng, nên muội hy vọng sau khi buôn bán của Tô gia đưa cho Hạ gia, tên cửa hiệu Tô gia vẫn phải lưu lại. Muội tin tưởng, tên hiệu Tô gia nhất định lan truyền đến những nơi xa hơn dưới kinh doanh của Hạ gia, truyền khắp cả Đại Lục Long Chi!

      - Cái này.

      Hạ Ngôn có chút trầm ngâm, sau đó :

      - Lát nữa chúng ta cùng dùng bữa, muội hãy chuyện này với Tam trưởng lão, Bát trưởng lão. Tô Cầm, lần này ta gọi muội tới, là muốn đưa cho muội hai món đồ.

      - Đó là gì vậy?

      Tô Cầm chợt sững sờ, tiếp đó mừng rỡ. Hạ Ngôn muốn tặng quà cho nàng, nàng vạn vạn lần ngờ tới, màu hồng phấn mê người liền lan tràn kéo dài đến vùng cổ trắng mịn, trong ánh mắt cũng tràn đầy chờ mong.

      - Đây là Hỏa Diễm Kim Tinh, còn đây là viên Nhất Nguyên Đan. Tô Cầm, muội dùng Hỏa Diễm Kim Tinh trước, sau đó dùng Nhất Nguyên Đan.

      Hạ Ngôn giới thiệu công dụng của hai món bảo vật cho Tô Cầm.

      Hai ngày sau, Hạ Ngôn cùng Tô Cầm bay thành Tử Nguyệt, Tô Cầm trở thành Linh Tông, tự nhiên cũng có thể phi hành. Buôn bán của Tô gia trở thành bộ phận của Hạ gia, về phần bảng hiệu Tô gia đương nhiên thay đổi. Bảng hiệu Tô gia có danh tiếng , dù là Tô Cầm cầu Hạ gia cũng đổi bảng hiệu Tô gia.

      - Tô Cầm, phía trước chính là thành Tử Nguyệt rồi, còn khoảng năm phút nữa chúng ta có thể đến đó.

      Hạ Ngôn ở giữa trung chỉ vệt bóng đen thành thị ở phía trước, .

      Tô Cầm đem buôn bán Tô gia đưa cho Hạ gia, liền năn nỉ Hạ Ngôn dẫn nàng thành Tử Nguyệt. Hạ Ngôn nghĩ tại Tiểu Thanh cùng Viên San ở chung tại thành Tử Nguyệt, nếu Tô Cầm cũng tới, vậy ba ở cùng chỗ, vậy càng náo nhiệt chút. Hơn nữa, tại ba đều là cường giả Linh Tông, nếu ra ngoài có thể hù chết người. Chủ yếu nhất là các nàng đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, bình thường người cũng khó tìm được, tại ba nàng ở cùng nhau.

      Thoáng tự hỏi, HạNgôn liền đồng ý Tô Cầm, dẫn nàng thành Tử Nguyệt

      - Oa, muội thấy được thành thị rồi.

      Tô Cầm gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy hưng phấn. Giao buôn bán gia tộc cho Hạ gia, nàng nhàng hơn nhiều.

      Đột nhiên, Tô Cầm biến sắc, ánh mắt nhìn về phía sau thành Tử Nguyệt:

      - Hạ Ngôn, lẽ nào nơi đó chính là Thánh sơn?

      Nơi Tô Cầm vươn ngón tay ngọc chỉ tới, chính là Thánh sơn ở trung tâm Thánh thành.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 493: HẠ LƯU ĐẾN ĐẾN CỰC ĐIỂM
      - Đó chính là Thánh Sơn Đại Lục Long Chi, đa số thời gian Thánh Hoàng đại nhân đều ở trong Điện Hoàng Giả Thánh sơn. Người bình thường, được lên Thánh Sơn.

      Hạ Ngôn gật đầu, giải thích đơn giản cho Tô Cầm. Tuy rằng Thánh sơn cao lắm, thế nhưng chắc chắn là nổi danh nhất cả Đại Lục Long Chi, cũng là nơi quan trọng nhất.

      - Hạ Ngôn, có phải huynh thường gặp được Thánh Hoàng hay ?

      Tô Cầm chớp đôi mắt đẹp, như cười như nhìn Hạ Ngôn.

      - Ừ, thường thường có thể gặp được.

      Hạ Ngôn gật đầu tự nhiên.

      - Vậy huynh xem rốt cuộc Thánh Hoàng có bộ dạng gì vậy?

      Tô Cầm hiếu kỳ.

      - Theo lời đồn, Thánh Hoàng cũng hơn hai trăm tuổi rồi, muội chưa bao giờ thấy qua người có thể sống cao tuổi như thế.

      Người bình thường, đương nhiên thấy ai có thể sống đến hai trăm tuổi, cho dù là Linh Tông đỉnh thọ hạn cũng khoảng hai trăm năm mà thôi. Thế nhưng cường giả Linh Tông, người bình thường sao có thể thấy được?

      Đại lục có năm mươi bốn chủ thành, mỗi chủ thành, ít có hai mươi quận thành, nhiều có bốn mươi quận thành. Mà cả Đại Lục Long Chi, người cảnh giới Linh Tông, tính cả ra, nhiều nhất cũng chỉ khoảng sáu bảy trăm.

      Mà trong sáu bảy trăm này, người Thiên Cung Thánh sơn chiếm hơn trăm, trong Thánh thành có lẽ cũng vượt quá trăm cường giả Linh Tông tụ tập. cách khác, năm mươi bốn chủ thành, trong khu vực chủ thành cũng chỉ có khoảng mười cường giả Linh Tông. Người bình thường nếu muốn nhìn thấy Linh Tông, có thể thấy được cực khó.

      - Tuy rằng Thánh Hoàng hơn hai trăm tuổi, thế nhưng nhìn bề ngoài rất trẻ tuổi, khác gì huynh lắm.

      Lúc này Hạ Ngôn cười .

      Những người chưa bao giờ nhìn tận mắt diện mạo Thánh Hoàng, khẳng định trong lòng tưởng tượng bộ dạng Thánh Hoàng là lão nhân. Thế nhưng thực tế, bề ngoài Thánh Hoàng cũng chỉ giống như hai mươi tuổi.

      - Làm sao có thể chứ?

      Tô Cầm tròn mắt, khó có thể tin.

      - Là !

      Hạ Ngôn gật đầu:

      - Khi chúng ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng, liền có thể đúc lại thân thể, nghịch thiên sửa mệnh, thọ mệnh kéo dài đến vạn năm. Cho nên, bề ngoài thoạt nhìn Thánh Hoàng cũng khác gì ta. Tuy nhiên, người bình thường nhìn thấy Thánh Hoàng, sợ rằng cũng dám ngẩng đẩu nhìn mặt ngài ấy.

      - Cảnh giới Linh Hoàng.

      Tô Cầm nghe đến cảnh giới Linh Hoàng, ánh mắt lập tức sáng lên.

      - Hạ Ngôn, lúc nào huynh có thể tới cảnh giới Linh Hoàng?

      - Nhanh thôi!

      Hạ Ngôn suy nghĩ lát, cười .

      - Ba hoa.

      Tô Cầm lập tức trợn trắng mắt, hiển nhiên quá tin lời Hạ Ngôn.

      Trong lúc hai người vừa chuyện, đến bầu trời thành Tử Nguyệt, Hạ Ngôn cùng Tô Cầm giảm chậm tốc độ bay, từ từ đến trước trạch viện Hạ gia.

      - Đây là trạch viện Hạ gia thành Tử Nguyệt, chúng ta xuống dưới thôi!

      Hạ Ngôn rồi, thân người liền rơi xuống dưới, nơi Hạ Ngôn rơi xuống chính là biệt viện chỗ Tiểu Thanh cùng Viên San ở. Hai người mới hạ xuống từ trung, Thổ cẩu liền xông ra ngay, đôi mắt xanh lục nhìn chăm chăm bóng người rơi từ trung xuống. Nhìn thấy là Hạ Ngôn, còn có nữ nhân, Thổ cẩu lập tức vẫy đuôi há mồm. Tiểu Thanh cùng Viên San cũng ra từ trong phòng, thấy là Hạ Ngôn đều nở nụ cười mê người.

      - Mỹ nữ, lại là mỹ nữ!

      Thổ Cẩu thấy diện mạo Tô Cầm, lập tức rít gào rống to. Tô Cầm vừa xuống mặt đất, chợt nghe bên tai tiếng quát to, liền hoảng sợ, hoảng loạn nhìn xung quanh.

      Trong viện có con chó, hai , đều được đôi mắt đẹp của Tô Cầm nhìn thấy, thế nhưng nhìn thấy người vừa rống to.

      - Mỹ nữ, đừng tìm nữa, chính là ta! Là ta chuyện đó!

      Thổ Cẩu thấy ánh mắt Tô Cầm chỉ quét qua mình, liền nhìn chỗ khác, lập tức vội kêu to.

      Lúc này Tô Cầm càng nhăn mày, nàng phán đoán ra tiếng này hình như truyền từ rất gần, thế nhưng căn bản thấy bóng người.

      - Mỹ nữ, là ta chuyện với , xem này.

      Thổ Cẩu lập tức bày tư thế, phối hợp với lời của mình. Tô Cầm nghe vậy, sắc mặt lập tức trắng bệch, hoảng sợ nhìn Thổ cẩu.

      Lúc này Hạ Ngôn mới cười :

      - Tô Cầm, Thổ Cẩu phải loại chó bình thường, nó là là linh thú, hơn nữa có thể nghe hiểu tiếng người, biết được tiếng người.

      - Nó. nó.

      Tô Cầm hé môi , trong thời gian ngắn cách thích ứng được.

      - Hạ Ngôn ca.

      Tiểu Thanh cùng Viên San cũng xoay vòng eo thon tới, tuy rằng hai nàng gọi Hạ Ngôn, chẳng qua hai đôi mắt đẹp lại nhìn Tô Cầm vừa xuất . Ba đều có dung mạo chim sa cá lặn, tại tụ chỗ, trong lòng đương nhiên có ý muốn tranh diễm. Hơn nữa, tại ba nàng đều là Linh Tông, tự nhiên tỏa ra loại khí chất khó , càng thêm mê người.

      - Này.

      Hạ Ngôn ho khan:

      - Đây là Tiểu Thanh, Viên San!

      Hạ Ngôn giới thiệu Tiểu Thanh cùng Viên San cho Tô Cầm trước, lại giới thiệu Tô Cầm cho hai nàng:

      - Đây là Tô Cầm, mới đến từ thành Tử Diệp. Sau này các nàng ở chung chỗ, náo nhiệt hơn chút.

      - Cứ vậy trước, huynh còn có chuyện, buổi tối cùng dùng bữa.

      Hạ Ngôn xong, thân người chợt lóe, liền ra khỏi biệt viện.

      *****

      Ầm

      chiếc bàn tốt bị chưởng đánh vỡ, hóa thành đống vụn gỗ, phát ra tiếng nổ lớn.

      - Ác ôn, vô sỉ khốn nạn.

      Trong gian tửu lâu thành Tử Nguyệt. Bạch Nhị vẻ mặt giận dữ, mặt phấn đầy sát khí, hung hăng trừng mắt hai nam tử trẻ tuổi đối diện. Hai người kia nghe tiếng nổ lớn, thấy Bạch Nhị chưởng đánh nát bàn, đều khẽ giật mình, sau đó lại khôi phục vẻ mặt tươi cười giả tạo.

      Vừa nãy, hai người này đùa giỡn nữ thị ứng tửu lâu, kia thoạt nhìn chỉ mới mười tám tuổi. Hai người thanh niên này cũng là thực khách nơi đây, vừa uống chút ruợu, liền sờ soạng mấy cái mông nữ thị ứng trẻ tuổi xinh đẹp này, miệng ngừng lời bậy bạ. Nữ thị ứng kia nước mắt đảo quanh viền mắt, thế nhưng dám hét to, chỉ có thể chịu đựng.

      Mà trùng hợp Bạch Nhị ăn ở chiếc bàn xa, nhìn thấy cảnh này Bạch Nhị liền nhịn được, nổi giận đùng đùng vỗ nát bàn, lớn tiếng quát hai người kia.

      Hai người nhìn thấy Bạch Nhị, ánh mắt liền sáng ngời, Bạch Nhị ràng xinh đẹp hơn nữ thị ứng này nhiều. Nữ thị ứng kia hiển nhiên thiếu trượng nghĩa, thừa dịp cơ hội này vội vã chạy về phía sau tửu lâu. Bạch Nhị ra mặt cho nàng, nàng ta lại tìm cơ hội len lén trốn .

      - Hắc hắc, tiểu nương tử, làm sao lại nóng giận như vậy!

      Người thanh niên ngôi bên trái, liên tục cười dâm, tay vuốt cằm, tròng mắt đảo loạn .

      - Nhìn thấy loại khốn kiếp như các ngươi, ta liền tức giận.

      Bạch Nhị cắn răng ngọc, hung ác .

      - Mau cút nhanh, nếu chém ngón tay các ngươi.

      - Ha ha ha.

      Hai người nghe vậy, lập tức cười to.

      - nàng này, là thú vị mà.

      Người thanh niên ngôi bên phải chậc chậc hai tiếng, liền lắc lắc đầu, giống như thưởng thức mỹ vị gì đó, nhanh chậm .

      - sai, tệ!

      Người thanh niên bên trái vỗ tay.

      - Phong huynh, huynh thích loại chua ngoa, bằng huynh mang về nhà dạy dỗ trận, chờ huynh dạy dỗ xong, biết nghe lời, để cho huynh đệ ta cùng thưởng thức . Của huynh đệ, ta cũng chán ghét đâu.

      Người thanh niên bên trái quả hạ lưu tới cảnh giới người thường cách nào đạt đến, ở trong hàng ngũ hạ lưu tạo nghệ đến cực điểm, có thể so sánh với cường giả Linh Tông, người bình thường chỉ có thể ngước nhìn cao.

      Bạch Nhị nghe vậy, nao nao, sau đó càng thêm tức giận, nghiến chặt răng ngọc, thân thể mềm mại ngừng run run, hít sâu mấy hơi.

      - Ta giết hai tên vô sỉ các ngươi!

      Bạch Nhị khẽ quát, trường kiếm trong tay liền rời vỏ, bước chân vừa chuyển, mũi kiếm đâm về phía người thanh niên bên trái.

      - nàng này chỉ chua ngoa, hơn nữa thân thủ cũng tệ. Phong huynh, ta dám đánh cá là bản lãnh giường của nàng khẳng định cũng làm người ta tiêu hồn đó. Ai nha nha, chỉ là tưởng tượng cũng làm ta tâm huyết dâng trào rồi!

      Người thanh niên bên trái vừa , vừa nhanh chóng lui về sau ba bước, tránh khỏi kiếm hùng hổ của Bạch Nhị.

      - Hoa huynh, xem ta tới thu thập nàng này!

      Người thanh niên bên phải mắt chợt lóe lên, nắm tay phát ra cỗ nội lực, nhanh chóng đánh tới sau lưng Bạch Nhị.

      Bạch Nhị cảm giác được phía sau có cỗ kình phong kéo tới, vội vàng xoay người, chân lướt ngang, khó khăn lắm tránh khỏi trảo này. Giao thủ ngắn ngủi, Bạch Nhị liền biết hai người trẻ tuổi này đều là cường giả Hậu Thiên đỉnh, thực lực người nào cũng đều mạnh hơn mình chút, đối phó người khó, tại có đến hai người. Bạch Nhị lập tức đặt trường kiếm ngang trước ngực, bày tư thế phòng thủ, hung ác trừng hai người.

      - Phong huynh, bằng chúng ta hợp lực, lập tức bắt lấy nàng. Thế nào?

      Người thanh niên họ Hoa nhìn về phía người thanh niên họ Phong đề nghị.

      - Được, chúng ta cùng ra tay.

      Người thanh niên họ Phong kia lần này dưới chân vừa động, thân ảnh chớp động tới truớc người Bạch Nhị, tay trái co thành trảo, lướt qua trường kiếm Bạch Nhị, muốn bắt lên ngực nàng.

      Bạch Nhị cảm giác được bàn tay đối phương tránh qua trường kiếm, bắt tới ngực mình, vội vã lui về sau. Thế nhưng người thanh niên họ Hoa kia cũng áp sát cạnh nàng.

      - Dừng tay!

      Nhưng vào lúc này, đột nhiên vang lên tiếng quát to.

      Cùng lúc tiếng quát này truyền vào tai mọi người, bóng người màu đen lập tức ngăn cản hai người thanh niên công kích. Hai thanh niên kia chỉ cảm thấy cỗ lực lượng vô cùng hùng hồn đột nhiên dũng mãnh tràn tới từ bên cạnh, sau đó liền tự chủ bị bức lui lại.

      Chờ hai người chuyển mắt nhìn lại, thấy người ngăn cản mình, vốn vẻ mặt giận dữ liền nhanh chóng tiêu tán.

      - Thiếu gia!

      Hai người đồng thời chắp tay với người vừa tới, .

      - Hai người các ngươi làm gì?

      Ngăn cản hai người này, cũng là thanh niên, mặc trường bào xám cao quý, vẻ mặt mang theo tia giận dữ nhìn hai người này.

      - Ha ha, tiểu nương này nghe lời, hiểu quy củ, chỉ là giáo huấn chút mà thôi!

      Người thanh niên họ Hoa kia chỉ Bạch Nhị, cười .

      - Hai tên phế vật biết sống chết. Bạch Nhị tiểu thư là người các ngươi có thể giáo huấn hay sao?

      Thiếu gia kia cười lạnh, ánh mắt lạnh băng nhìn hai người này. Thiếu gia này, là công tử tộc trưởng gia tộc hạng hai ở thành Tử Nguyệt. Còn hai người trẻ tuổi họ Phong cùng họ Hoa kia, đều là tân khách gia tộc này mới chiêu mộ.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 494: BÁ ĐẠO, VẬY THẾ NÀO
      Thiếu gia này sắc mặt cực kỳ trầm, trong hai mắt chớp động hung quang làm người ta sợ hãi. Còn hai gã tân khách Miêu gia kia, lúc này trong lòng cũng vô cùng nghi hoặc. Vị thiếu gia chỗ gia tộc bọn họ là cái hạng người gì, bọn họ đương nhiên ràng.

      Nếu như bình thường đụng tới nữ nhân xinh đẹp như Bạch Nhị, nếu lên đùa giỡn vài câu, vậy tuyệt đối có thể bình thường. Mà biểu của thiếu gia lúc này, làm hai người bọn họ nắm bắt được ý nghĩ.

      - Bạch Nhị tiểu thư?

      Người thanh niên họ Phong kia nhăn mày lại, nhìn Bạch Nhị ngực ngừng phập phồng, xác nghe qua cái tên Bạch Nhị này, trong lòng thầm nghĩ:

      "Chẳng lẽ là tiểu thư đại gia tộc? đúng, trong thiếu gia tiểu thư mấy đại gia tộc thành Tử Nguyệt, tuyệt đối người gọi là Bạch Nhị. Dù cả gia tộc hạng hai, hạng ba, cũng có gia tộc họ Bạch."

      - Ha ha, Bạch Nhị tiểu thư, sao chứ? Hai tên phế vật bọn chúng có làm sợ ?

      Thiếu gia kia ánh mắt lóe lên, ánh mắt nhìn Bạch Nhị, giọng ôn hòa:

      - Ta là Miêu Hoa, phụ thân ta là tộc trưởng Miêu gia. Phụ thân thường với ta, cuộc đời này thể may mắn gặp được điện chủ đại nhân, là hối hận cả đời.

      Miêu Hoa xong câu cuối, tràn đầy tiếng thở dài, lắc lắc đầu . Phụ thân là tộc trưởng gia tộc hạng hai, ở tình huống bình thường xác có tư cách gặp điện chủ Thánh điện.

      Khi đó Cam gia còn là trong ba đại gia tộc thành Tử Nguyệt, đắc tội Hạ gia, bị Hạ Ngôn sử dụng thủ đoạn trực tiếp đuổi ra khỏi thành Tử Nguyệt. Lúc người Cam gia gây sóng gió cùng bọn người Bạch Nhị, Bạch Hoa ở tửu lâu Vịnh Nguyệt, Miêu Hoa này vừa lúc ở đó, cho nên biết mấy người Bạch Nhị là bằng hữu của Hạ Ngôn, đồng thời ấn tượng khắc rất sâu.

      Lúc này thấy hai tân khách gia tộc lại dám ra tay với Bạch Nhị, đương nhiên đứng ra quát ngừng lại. Nếu như đắc tội Bạch Nhị từ đó đắc tội Hạ Ngôn, vậy chỉ sợ gia tộc bọn họ cũng giống như Cam gia, bị ép rời khỏi thành Tử Nguyệt. Hơn nữa có người sau khi Cam gia rời thành Tử Nguyệt, tất cả trưởng lão gia tộc đều bị đánh chết. Cho đến giờ, vẫn tra ra chân tướng chuyện này.

      Phụ thân từng phỏng đoán, rất có thể chuyện này là do điện chủ Hạ Ngôn tay bày ra. Nếu như , làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?

      Cam gia vừa mới rời thành Tử Nguyệt, làm sao lại xuất linh thú lợi hại? Sớm xuất , trễ xuất , hết lần này tới lần khác lại xuất lúc này, lại còn cứ mực giết hại cường giả cảnh giới Linh Sư trở lên trong Cam gia.

      Đương nhiên, bọn họ cũng dám tùy tiện bàn luận chuyện này.

      Bạch Nhị nhìn hai thanh niên hạ lưu kia, đôi mắt mỹ lệ trợn tròn. Hai tên khốn này, thiếu chút nữa liền.

      - Bạch Nhị tiểu thư thấy xử lý hai tên này thế nào mới thỏa mãn đây?

      Miêu Hoa thấy Bạch Nhị còn có lửa giận, lập tức cười . Người thanh niên họ Phong cùng họ Hoa kia, sớm mặt vàng như đất.

      "Cái gì, nàng ta là bằng hữu Điện chủ? Làm sao có thể chứ?"

      " có khả năng, tuyệt đối thể nào! Điện chủ là tồn tại ở tít cao, làm sao lại có bằng hữu cảnh giới Hậu Thiên chứ?"

      "Lẽ nào nàng này là nữ nhân của Điện chủ? Hay là tình nhân? , đâu, nếu như vậy chúng ta chết chắc rồi!"

      Ánh mắt hai người ngừng giao lưu, nghĩ tới những lời mình với Bạch Nhị, còn có thủ đoạn dùng tới, hai người khỏi rùng mình, cỗ khí lạnh từ bàn chân xông thẳng lên đầu.

      - Thiếu gia, Bạch Nhị tiểu thư là bằng hữu của Điện chủ đại nhân? Bằng hữu của đại nhân Điện chủ thành Tử Nguyệt?

      Người thanh niên họ Hoa khỏi do dự hỏi.

      - Các ngươi ngậm miệng cho ta, bất kính với Bạch Nhị tiểu thư, còn mau nhanh xin lỗi!

      Miêu Hoa quát lớn, hung hăng trừng mắt hai người này.

      - Bạch Nhị tiểu thư, vừa rồi hai chúng ta mạo phạm là cử chỉ vô tâm. Chúng ta biết là bằng hữu của Điện chủ đại nhân.

      Người thanh niên họ Phong kia liền với Bạch Nhị. Thoạt nhìn là xin lỗi, tuy nhiên lời của căn bản chút thành khẩn, là thuần túy ứng phó. Tuy Miêu Hoa Bạch Nhị là bằng hữu Điện chủ, nhưng bọn họ vẫn có chút tin. Hơn nữa bảo bọn họ xin lỗi nữ nhân, bọn họ xác khó chịu. Nếu Bạch Nhị là nữ nhân Điện chủ, làm sao có thể ăn mình? Nữ nhân Điện chủ, khẳng định phải có rất nhiều người bảo hộ, thậm chí có Linh Sư bảo vệ!

      - Hừ! Hai người các ngươi tự chặt tay, chuyện này ta tiếp tục truy cứu nữa.

      Bạch Nhị tới ngồi ở chiếc ghế cách đó xa, nhìn hai người này cười lạnh .

      - Hả?

      Hai người nhướng mày, ánh mắt nheo lại nhìn Bạch Nhị.

      - Bạch Nhị tiểu thư cái này sợ rằng có chút quá mức nghiêm trọng rồi? Ha ha, bằng thế này, để bọn họ bồi thường chút tiền tài, bù đắp sai lầm của bọn họ là được rồi.

      Miêu Hoa cũng khẽ nhíu mày, cười .

      - Hừ, các ngươi cho rằng ta thiếu tiền sao? Bọn họ vô sỉ như thế, biết làm hại bao nhiêu nữ nhân, bảo bọn họ tự chặt tay, khắc sâu trí nhớ, xem sau này bọn họ còn dám xằng bậy hay .

      Bạch Nhị nghĩ đến chuyện vừa rồi, trong lòng lửa giận bốc cao.

      - Ha ha. Bạch Nhị tiểu thư chỗ nên khoan dung khoan dung, chút việc liền chặt tay người ta, có phải quá bá đạo hay ?

      Khóe miệng Miêu Hoa vẻ cười lạnh, mặc dù là gia tộc hạng hai, nhưng Miêu Hoa ở thành Tử Nguyệt cũng có thể ngang, cho nên quen kiêu căng, mắt cao hơn đỉnh. Tuy rằng biết Bạch Nhị là bằng hữu điện chủ, thế nhưng nhiều như vậy cũng tự thấy cho Bạch Nhị mặt mũi rất lớn, thậm chí có thể bồi thường ít kim tiền. Thế nhưng Bạch Nhị lại cho mình chút mặt mũi.

      - Bá đạo. vậy thế nào?

      Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng đạm mạc. Tiếng tuy rằng đạm mạc, nhưng chứa lực lượng áp bức người khác. Ngay sau đó, ngoài cửa vào bóng người áo trắng.

      Người vừa vào chính là Hạ Ngôn. Hạ Ngôn rời trạch viện Hạ gia liền tìm Bạch Nhị, lại được người hầu là Bạch Nhị tới tửu lâu này dùng bữa, liền tới đây. Đến ngoài cửa tửu lâu, chợt nghe Bạch Nhị cùng Miêu Hoa những lời cuối cùng, lúc này mới lên tiếng. Theo Hạ Ngôn thấy, có giết những người này cũng có gì.

      So sánh với Hạ Ngôn, bọn họ như là người thường cùng con kiến. người nếu đạp chết con kiến, chẳng lẽ trong lòng còn tự trách?

      Đương nhiên Hạ Ngôn cũng nhàm chán đạp kiến chơi, thế nhưng nếu con kiến cắn mình, hay là cắn người thân bằng hữu mình, vậy Hạ Ngôn cũng để ý đạp chết con kiến này. Bạch Nhị chỉ bảo hai người này tự chặt tay, Hạ Ngôn cảm thấy rất bình thường, nếu đối phương là người tốt còn bỏ qua, mấu chốt là hai người này đều là loại cấp bại hoại.

      - Hạ Ngôn!

      Bạch Nhị thấy bóng người áo trắng, ánh mắt liền sáng ngời, lập tức đứng lên đến cạnh Hạ Ngôn, mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ như trăm hoa đua nở.

      - Ha ha!

      Hạ Ngôn cười cười với Bạch Nhị:

      - Thế nào, có người khi dễ muội sao? Ở thành Tử Nguyệt, còn có người dám khi dễ muội, ừm, xem ra mấy người này lai lịch .

      Hạ Ngôn rồi, ánh mắt nhìn về phía ba người Miêu Hoa.

      Miêu Hoa từng gặp qua Hạ Ngôn, thấy Hạ Ngôn xuất , trong lòng lộp bộp tiếng. Nhất là lúc Hạ Ngôn vào câu "Bá đạo. vậy thế nào?"

      - Bái kiến điện chủ đại nhân!

      Miêu Hoa phản ứng nhanh, lúc này liền hành lễ, vẻ mặt cung kính. có Hạ Ngôn cùng có mặt Hạ Ngôn, đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

      Người thanh niên họ Hoa cùng họ Phong cũng mặt đầy khiếp sợ, bọn họ chưa từng gặp qua Hạ Ngôn. Thế nhưng thấy thiếu gia nhà mình hành lễ với Hạ Ngôn, hô to Điện chủ đại nhân, đương nhiên nháy mắt liền biết là ai.

      - Bái kiến Điện chủ đại nhân!

      Hai người này lập túc cúi người, hành lễ sâu.

      - Bạch Nhị, bọn họ khi dễ muội thế nào?

      Hạ Ngôn thèm để ý tới ba người này, mà quay sang hỏi Bạch Nhị.

      - Hai tên kia, rất vô sỉ.

      Sắc mặt Bạch Nhị hơi phiếm hồng, ánh mắt nhìn chỗ khác, dám đối mặt với Hạ Ngôn, thân thể cũng có chút ngượng nghịu, lắp bắp :

      - Vừa nãy muội thiếu chút nữa bị. Bọn họ là ác ôn, muội muốn bọn họ tự chặt tay, để sau này bọn họ dám khi dễ nữ nhân nữa.

      - Tự chặt tay?

      Hạ Ngôn nhướng mày:

      - Có phải là quá dễ dãi hay ?

      - Điện chủ đại nhân, chúng ta đều vô tâm mà, chúng ta biết nàng là bằng hữu của ngài. Nếu chúng ta biết sớm, cho chúng ta mười vạn lá gan cũng dám xúc phạm tới Bạch Nhị tiểu thư!

      Hai người kia lập tức thanh minh, đầu toát ra tầng mồ hôi hột.

      Bạch Nhị đủ ác, nhưng chỉ muốn lấy tay bọn họ, mà Điện chủ đại nhân này dường như còn ác hơn, lại còn là quá dễ dãi. Bị chặt tay còn là dễ dãi? Vậy dễ dãi, chẳng phải là muốn mạng bọn họ?

      - À.

      Bạch Nhị vừa đảo mắt, nghiêng đầu suy nghĩ lát

      - Cũng dễ dãi, để bọn họ chịu chút nghiêm phạt là được rồi

      HạNgôn cười :

      - Được, vậy để bọn họ tự chặt tay .

      Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn về phía ba người, với Miêu Hoa:

      - Hai người bọn họ là người của gia tộc ngươi sao?

      - Hồi bẩm điện chủ đại nhãn, bọn họ là tân khách gia tộc chúng ta. Ôi, chúng ta cũng ngờ tới bọn họ lại là người như vậy. Điện chủ đại nhân, ngài muốn xử lý bọn họ thế nào? cần ngài ra tay, ta xử lý bọn họ theo ý ngài!

      Lúc này Miêu Hoa biểu thị ra phong phạm quân pháp nể tình thân, chỉ có ý muốn cầu xin cho hai người kia, còn rất quả quyết biểu thị làm thay cho .

      - Được!

      Cuối cùng Hạ Ngôn cũng gật đầu với Miêu Hoa

      - Sau khi trở về, mỗi người chặt cánh tay. Ừm, nếu ngày mai ta còn phát bọn họ đều còn nguyên hai cánh tay. Ha ha, vậy hậu quả ngươi cũng biết?

      - Điện chủ đại nhân yên tâm, chuyện này cứ đặt người ta.

      Miêu Hoa ưỡn ngực , biểu thị có bất kỳ vấn đề gì.

      - Bạch Nhị, vậy chúng ta thôi, huynh tìm muội có chút chuyện.

      Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Bạch Nhị, .

      - Ồ, được rồi.

      Bạch Nhị gật đầu cái, ánh mắt chuyển động, hai người ra ngoài tửu lâu.

      Sau khi Hạ Ngôn cùng Bạch Nhị rời , Miêu Hoa mới lau mồ hôi đầu, thầm nghĩ:

      "Điện chủ đại nhân càng thêm đáng sợ hơn ta gặp lần trước. đứng trước mặt ta, ta lại có cảm giác dám thở mạnh. Phụ thân sai mà. Tân điện chủ của chúng ta tuy rằng trẻ tuổi, nhưng phải lợi hại hơn những điện chủ trước đây nhiều lắm."

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 495: CỰC KỲ HÂM MỘ
      Hạ Ngôn mang theo Bạch Nhị rời tửu lâu, liền tới chỗ Bạch Nhị ở. Giao Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan cho nàng, lại căn dặn phương pháp sử dụng vật phẩm này xong, sau đó mới rời .

      Trước đó, Tiểu Thanh, Viên San, Tô Cầm còn có Tam trưởng lão Hạ gia Hạ Trường Hà, tổng cộng bốn người đều sử dụng Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan, bọn họ cũng có bất kỳ vấn đề gì, cho nên Hạ Ngôn cũng có thể yên tâm rời .

      Đến tối, Hạ Ngôn dùng bữa với các nàng Tiểu Thanh, sau Hạ Ngôn cũng trở lại trạch viện Hạ gia, mà là Thánh điện. Thời gian này Hạ Ngôn cũng xuất ở Thánh điện, lần này trở lại Tử Nguyệt tự nhiên phải Thánh điện nhìn xem. Mặc kệ thế nào, tại đảm nhiệm chức vị điện chủ Thánh điện.

      Bên trong gian phòng ở Thánh điện, Hạ Ngôn ngồi xếp bằng giường, trong đầu ngừng lên bộ phận thứ hai Linh La tâm pháp. Đối với Linh La tâm pháp, Hạ Ngôn sớm đọc thuộc, chỉ là đến giờ vẫn thề nào phát huy ra uy lực của tâm pháp.

      "Xem ra năng lực của bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai này, chủ yếu là cắn nuốt linh lực bên ngoài. tại ta mò ra đầu mối, thế nhưng cách nào chạm tới trung tâm tâm pháp. tại ta cắn nuốt linh lực, chỉ có thể dùng khôi phục linh lực tiêu hao trong cơ thể có nhiều trợ giúp với việc tăng lực lượng bản thân."

      "Ừm, con đường tu luyện thể chỉ vì cái trước mắt, thế nhưng tại ta sắp tới ngày tỷ đấu sinh tử với Vương Đông Cực. Nếu thể lĩnh ngộ bộ phận tâm pháp thứ hai, cũng thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng, chỉ sợ ta phải đối thủ của Vương Đông Cực. Vương Đông Cực tất nhiên nhân cơ hội đánh chết ta!"

      Hạ Ngôn nhập định hai canh giờ, liền chậm rãi mở mắt, trong lòng thầm nghĩ, trong mắt chớp sáng hào quang, sau đó dần dần khôi phục bình thường.

      "Bình cảnh. tại. ta bình cảnh tu luyện!"

      Thở ra hơi, Hạ Ngôn đứng dậy rời giường, tới cạnh cửa sổ nhìn hoa viên bên ngoài

      Hạ Ngôn rất ràng, tại dù chỉ nhập định tại chỗ cũng có nhiều chỗ tốt cho lĩnh ngộ đột phá. Người tu luyện bình thường, cả đời cũng thể đột phá bình cảnh tu luyện, đó phải họ cố gắng, mà là đột phá cũng đơn giản là tĩnh tọa nhập định là được.

      Ba ngày sau, mặt trời rực rỡ, gió thổi lướt qua mặt, ở cửa Nam Thánh thành, mấy bóng người dần dần trở nên ràng.

      - Hạ Ngôn, đây là Thánh thành sao. Hì hi, muội ở thành Tử Nguyệt hơn nửa năm, còn mới lần đầu vào Thánh thành đó.

      Bạch Nhị thân áo dài màu trắng, tóc buộc cao, dung mạo thanh lệ mang theo nụ cười như trẻ , nhảy nhót trước đoàn người. Phía sau Bạch Nhị là Hạ Ngôn, còn có Tiểu Thanh, Viên San, Tô Cầm. Bốn mặc quần áo màu sắc khác nhau, thế nhưng mỗi người đều có thể làm bất kỳ nam nhân nào nghiêng ngả.

      Năm người từ thành Tử Nguyệt đến Thánh thành, cũng sử dụng linh lực phi hành. Lộ trình, từ thành Tử Nguyệt đến Thánh thành chỉ có mấy chục dặm, chút khoảng cách đó dù là bộ, cũng mất nhiều thời gian.

      Bạch Nhị sớm muốn tới Thánh thầnh, thế nhưng bởi vì thực lực của nàng quá yếu, phù hợp điều kiện vào Thánh thành, cho nên vẫn thể thỏa nguyện. Hôm nay rốt cuộc có thể được như mong muốn, nhưng còn có Hạ Ngôn theo cùng các nàng.

      - Trong Thánh thành có năm thế lực lớn, vài chục gia tộc, mỗi gia tộc đều là ngọa hổ tàng long. đường, Đại Linh Sư chỗ nào cũng có.

      Hạ Ngôn gật đầu, nhìn về phía cửa thành cách đó xa, cười .

      - Hạ Ngôn, huynh chúng ta có thể lên Thánh sơn hay ?

      Tô Cầm nhìn về phía xa xa, ở nơi này nếu bay lên thể thấy được Thánh sơn. Tuy nhiên lúc này phương hướng Tô Cầm nhìn tới, chính là chỗ Thánh sơn.

      Hạ Ngôn trầm ngâm chút, thoáng cau mày :

      - Sợ rằng thể, người bình thường muốn lên Thánh sơn, đều phải được Thánh Hoàng phê chuẩn. Cho dù là cường giả Linh Tông, cũng phải được Thánh Hoàng đồng ý. Cường giả Linh Tông Đại Lục Long Chi nhiều như vậy, có thể lên Thánh sơn cũng nhiều lắm, dù cả Liễu Vân sư phụ Viện trưởng Tử Diệp học viện cũng thể tùy ý lên Thánh sơn.

      - thể lên Thánh sơn cũng sao, chúng ta ở Thánh thành chơi mấy ngày.

      Tô Cầm gật đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên, nhìn Hạ Ngôn .

      - Ừ, phải chơi vài ngày cho thỏa thích.

      Hạ Ngôn gật đầu cười.

      Hạ Ngôn tu luyện gặp phải bình cảnh, nếu chỉ dựa vào nhập định, sợ rằng rất khó đột phá. Nếu có thể buông hết gánh nặng trong lòng, thỏa thích du sơn ngoạn thủy, chừng ở thời điểm nào đó lại đột nhiên có được đột phá. Hạ Ngôn muốn đột phá phải cần linh lực, cũng phải tâm cảnh, mà là loại thời cơ, loại cơ duyên.

      Lúc chuyện, mấy người Hạ Ngôn tới trước cửa Thánh thành, thủ vệ trước cửa đều là cường giả Đại Linh Sư cùng Linh Sư tạo thành. Mười mấy thủ vệ thấy mấy người Hạ Ngôn tới gần, lập tức tiến lên.

      - Mời dừng lại, các vị có lệnh bài Thánh thành hay ?

      đội trưởng thủ vệ Đại Linh Sư chặn mấy người Hạ Ngôn lại, khách khí hỏi.

      Lệnh bài theo lời , là loại thẻ bài của Thánh thành, là để tiện lợi cho người thế lực Thánh thành ra vào, năm thế lực lớn cùng nhau chế tạo ra loại lệnh bài.

      Năm thế lực lớn, mấy chục gia tộc đều có rất nhiều người đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư. Nhất là ít nữ quyến trong gia tộc, càng có chút linh lực nào, thậm chí là người thường thông đường kinh mạch, bọn họ muốn ra vào Thánh thành, phải mang theo lệnh bài.

      Ngoại trừ lệnh bài ra, đương nhiên còn có rất nhiều biện pháp vào Thánh thành. Ví dụ như dong binh cao cấp, hoặc là nhân viên công tác Kim Long Điện.

      Nếu lần đầu tiên tới Thánh thành, vậy được thủ vệ dẫn tiến hành kiểm tra thực lực, nếu đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư có thể vào Thánh thành. Đương nhiên, nếu là cường giả Linh Tông có thể trực tiếp bay vào, căn bản cần qua cửa thành.

      mặt Hạ Ngôn mang theo vẻ tươi cười, ý thức đảo qua nhẫn Linh La, nhìn lệnh bài Thiên Cung, còn có lệnh bài Kim Long Điện, cùng lệnh bài điện chủ Thánh điện. Mỗi lệnh bài, đều đại biểu tượng trưng cho thân phận rất cao.

      Suy nghĩ lát, Hạ Ngôn vừa động liền lấy ra lệnh bài Chấp Kim Long Điện, đưa tới trước mặt thủ vệ kia

      - Hóa ra là đại nhân Chấp Kim Long Điện, mời đại nhân vào thành!

      Thủ vệ nhìn thấy lệnh bài, lập tức đổi sắc mặt, cung kính hành lễ với Hạ Ngôn, sau đó tránh đường phía sau.

      - ừ, bọn họ đều là bằng hữu của ta, theo ta cùng vào.

      Hạ Ngôn chỉ những phía sau, với đội trưởng thủ vệ.

      - Cái này có vấn đề, mời đại nhân!

      Đội trưởng thủ vệ lại cung kính .

      Các cười dài nhìn Hạ Ngôn chuyện với thủ vệ, sóng mắt lưu chuyển, đứng thành hàng phía sau Hạ Ngôn, kinh diễm lóa mắt.

      - Đa tạ!

      Hạ Ngôn khẽ chắp tay với đội trưởng thủ vệ, sau đó quay người lại :

      - Chúng ta vào thôi.

      Năm người vào trong Thánh thành, nhìn mấy người Hạ Ngôn dần biến mất khỏi tầm nhìn, đội trưởng thủ vệ mới thở ra hơi.

      - Đội trưởng, vị vừa rồi là Chấp Kim Long Điện?

      thủ vệ mở miệng, cười hỏi đội trưởng thủ vệ.

      - ừ, có lệnh bài Chấp Kim Long Điện.

      - Thoạt nhìn trẻ tuổi mà, xem ra còn tới hai mươi tuổi. Có thể trở thành Chấp Kim Long Điện, là rất lợi hại

      Thủ vệ kia khẽ lắc đầu, chậc chậc than thở.

      - Đúng vậy, Kim Long Điện có mười hai sứ giả, trăm bốn mươi bốn Chấp , đều là nhân vật lợi hại. Dù là thực lực bản thân mạnh, cũng có bối cảnh lớn, ít nhất là phía sau có sứ giả Kim Long Điện.

      Đội trưởng thủ vệ gật đầu.

      - Khẳng định có thực lực quá mạnh, trẻ tuổi như vậy còn cả ngày mang theo đám nữ nhân xung quanh, còn có thực lực mạnh được sao? Thời gian đều hao hết người nữ nhân rồi. Hắc hắc, ngài xem bốn nữ nhân theo phía sau , trời của ta ơi, quả quá xinh đẹp, ta chỉ liếc nhìn liền dám nhìn lại nữa. Nữ nhân như vậy, người cũng khó tìm, giờ thoáng cái xuất bốn người!

      Hộ vệ kia ánh mắt sáng ngời, than thở.

      - Ha ha! Lão Đinh ngươi đừng lung tung nữa, tuy rằng chúng ta đều là Linh Sư, thế nhưng ở Thánh thành này là cái gì cả, chỉ có thể đứng gác ở đây thôi. Nếu như đắc tội người như Chấp Kim Long Điện, vậy ngươi xong đời rồi.

      thủ vệ khác cũng xen vào.

      - , nhưng mà mấy nữ nhân kia là quá đẹp, nếu có thể lấy được người vợ như vậy, chết cũng đáng.

      Lão Đinh kia kêu là , nhưng mà vẫn nhịn được bỏ thêm câu. Ánh mắt những người khác cũng dị dạng, trong lòng mang đủ tâm tư, đố kỵ Hạ Ngôn tốt số.

      - Đường phố Thanh thành này còn muốn rộng hơn cả thành Tử Nguyệt nữa!

      - Các người xem, đó là Đại Linh Sư, trước ngực là huân chương dong binh. Hì hì, ta có thể cảm nhận được dao động linh lực người bọn họ.

      - Tiểu Thanh muội muội, sao muội lại gì vậy chứ?

      Hạ Ngôn cùng các vào thành, tự nhiên thu hút ánh mắt ít người. Nhất là bốn , mỗi người xinh đẹp động lòng người, dù là những tên lòng tu luyện này, cũng sợ nhịn được động tâm.

      - ừm. Chúng ta Trân Bảo Các xem!

      Hạ Ngôn nghe chúng nữ líu ríu, mặt lơ đãng lộ ra vẻ cười khổ, sau đó xoay người với các nàng.

      - Trân Bảo các? Chỗ đó có bán thứ gì?

      Bạch Nhị lập tức hỏi ngay.

      - À, là ít đồ trang sức, son phấn. nữ nhân thường dùng.

      Hạ Ngôn cũng chỉ nghe qua Trân Bảo Các ở Thánh thành, chưa bao giờ qua đó. Trân Bảo Các chỉ buôn bán ở Thánh thành, kiếm tiền của các nữ quyến gia tộc trong thành.

      Thánh thành có rất nhiều gia tộc, nữ quyến trong gia tộc bình thường thích nhất là trang điểm cho mình, Trân Bảo Các này là chỗ các nàng thường lại nhất. Sở dĩ Hạ Ngôn biết nơi này, cũng là vô ý thấy qua, nhưng trước kia cũng vào.

      - Chúng ta đều tới đó, nhìn xem rốt cuộc bán cái gì, nếu có trang sức xinh đẹp, chúng ta có thể mua ít về đeo.

      Lúc này Tô Cầm tiếp lời.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :