Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 476: ĐÁNH CHẾT, CHIA BẢO
      Ầm.

      Đất rung núi chuyển, Địa Hành Long rốt cục vẫn rơi xuống mặt đất.

      - Rống.

      Tiếng kêu thảm thiết ngừng lại, Địa Hành Long trúng kích của Hạ Ngôn quả bị thương .

      Ba người Phương Mộ Vũ đều giật mình nhìn Địa Hành Long mặt đất điên cuồng gào rú, sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn rốt cuộc là sử dụng phương pháp gì đánh cho Địa Hành Long bị thương? Uy lực công kích mà Hạ Ngôn thi triển, cho dù là ba kiện thần khí, so với ba người bọn họ kém xa, nhưng công kích của Hạ Ngôn lại hiệu quả hơn rất nhiều.

      Người xem đều kinh ngạc , ngay cả Linh Hoàng cường giả cũng có biện pháp, vậy mà Địa Hành Long lại bị Hạ Ngôn đánh cho bị thương.

      - Hạ Ngôn, ngươi sao lại làm được?

      Ánh mắt Phương Mộ Vũ vừa chuyển, lập tức hỏi, Hạ Ngôn nhất định là dùng cách đặc biệt nào đó mới có thể đánh cho Địa Hành Long bị thương.

      - Thánh Hoàng đại nhân, nhược điểm của Địa Hành Long này quả là ở bụng. Vừa rồi vãn bối cẩn thận quan sát, phát tại bụng nó có vòng tròn màu trắng. Vòng tròn này chính là nhược điểm của nó. Địa Hành Long luôn luôn cố ý bảo vệ bụng mình chính là bảo vệ cái vòng tròn màu trắng đó. Chỉ cần chúng ta công kích vòng tròn trắng kia, nó cũng rất dễ dàng bị thương.

      Hạ Ngôn cũng giấu diếm, thẳng.

      Bằng năng lực của chính vẫn chưa thể đánh chết Địa Hành Long. Hạ Ngôn biết, bản thân thể đánh bay Địa Hành Long , đương nhiên thể công kích được bụng của Địa Hành Long. Hơn nữa, cho dù có thể mình đánh chết Địa Hành Long, tại ba vị Linh Hoàng cường giả ở đây, cũng có khả năng ăn mảnh.

      Phương Mộ Vũ và hai người kia nghe Hạ Ngôn lập tức mừng rỡ, vốn là ba người đều tính bỏ qua, tại lại có hy vọng đương nhiên ba người phấn chấn. Phương Mộ Vũ suy nghĩ, nhìn về phía hai người kia. Chung Vô Hoa và Vương Đông Cực cũng gật đầu cái, ba người hình thành hợp tác tạm thời, chuẩn bị ra tay lần nữa với Địa Hành Long.

      - Rống.

      Khói đen người Địa Hành Long lại tiêu tán. Địa Hành Long tức giận trừng lớn đôi mắt đỏ ngầu, hung hăng nhìn Hạ Ngôn, trong mắt nó tràn ngập tức giận điên cuồng.

      Trong phút chốc, đạo cương khí màu đỏ lập tức bắn ra, phụt thẳng về phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cảm giác thấy gian bốn phía chợt căng lên, cương khí đỏ khiến cho linh lực trong gian đè lên Hạ Ngôn. Tất cả những người tu luyện đều chứng kiến cảnh này.

      Tuy Địa Hành Long bị Hạ Ngôn đánh bị thương, nhưng đồng thời cũng hấp dẫn cừu hận của Địa Hành Long. Cương khí đỏ mới vừa đánh giết dưới hai mươi Linh Tông cường giả, mặc kệ là Linh Tông sơ kỳ hay là Linh Tông đỉnh phong đụng tới cương khí này đều biến thành cục than, Hạ Ngôn có phòng ngự thần khí sao có thể ngăn cản.

      Ngay lúc cương khí bắn về phía Hạ Ngôn, Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ cũng động thân, từ người nháy mắt phát ra lá chắn đen che ở trước mặt Hạ Ngôn. Phương Mộ Vũ đương nhiên phải bảo vệ Hạ Ngôn. Cương khí đỏ cực nhanh đánh trúng lá chắn của Phương Mộ Vũ, cuối cùng dần dần tán loạn, mà lá chắn do phòng ngự Thần khí của Phương Mộ Vũ phát ra cũng chỉ kịch liệt chấn động lát

      - Chúng ta hợp lực đánh chết nó!

      Phương Mộ Vũ hét lớn tiếng, Thái Hà Kiếm lại phát ra đạo quang mang bảy màu đánh về phía Địa Hành Long.

      Vương Đông Cực và Chung Vô Hoa hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng. Khi thân hình Địa Hành Long bị Phương Mộ Vũ đánh bay, hai người đồng thời ra tay. Công kích của hai người trong nháy mắt đánh vào bụng Địa Hành Long.

      Mà Hạ Ngôn đương nhiên nhàn rỗi, gần như cùng lúc phát động ba kiện công kích thần khí oanh sát Địa Hành Long. Vừa rồi Hạ Ngôn đánh trúng vòng tròn trắng, tại dù cần nhìn, Hạ Ngôn cũng biết được vị trí chính xác của vòng tròn đó. Vòng tròn trắng kia quả giống như cái rốn của nhân loại. Cái rốn này chính là nhược điểm của Địa Hành Long.

      Rầm rầm rầm.

      Mấy đạo kiếm quang chuẩn xác đánh trúng Địa Hành Long. Thân thể Địa Hành Long còn lơ lửng giữa trung nhanh chóng rơi xuống đất, từ miệng nó liên tục truyền ra từng tiếng rống thảm thiết. Lúc này thân thể Địa Hành Long bị đánh lún vào trong nham thạch, lúc lâu vẫn thể đứng lên. Thân thể cao lớn ngừng co giật, nếu nhìn kỹ liền có thể nhìn thấy dòng máu chảy ra từ chỗ vòng tròn trắng bụng nó. Hơn nữa, quanh vòng tròn trắng mảnh máu thịt mơ hồ.

      - Địa Hành Long sắp chết, lại lần nữa!

      Phương Mộ Vũ mừng như điên, lập tức liền hô lên, linh lực bắt đầu khởi động, kiếm quang bảy màu đâm thẳng vào bụng Địa Hành Long. Đám người Hạ Ngôn cũng đều vội vàng ra tay.

      - Ha ha, đánh chết Địa Hành Long này!

      - Phương Mộ Vũ, Vương Đông Cực, tại Địa Hành Long chết, chúng ta bàn bạc phân chia !

      Chung Vô Hoa đảo mắt, nhìn Phương Mộ Vũ và Vương Đông Cực .

      Người đánh chết Địa Hành Long, Đại Lục Long Chi có ba, Đại Lục Ám Dạ lại chỉ có mình . Cảm giác sinh cơ Địa Hành Long này hoàn toàn mất , Hạ Ngôn cũng thở ra hơi. Đánh chết Địa Hành Long đúng là dễ dàng. Nếu biết nhược điểm của nó phân thế giới căn bản là ai có thể đánh chết. Phương Mộ Vũ nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng hơi nhếch lên chút, chậm rãi chắp hai tay sau lưng.

      - Nhược điểm của Địa Hành Long là do Hạ Ngôn phát , nếu có Hạ Ngôn, chúng ta thể đánh chết Địa Hành Long. Cho nên, bảo bối người Địa Hành Long này, Hạ Ngôn có thể ưu tiên lựa chọn.

      - Hừ!

      Vương Đông Cực hừ lạnh tiếng, sắc mặt trầm, ánh mắt lạnh lùng liếc Hạ Ngôn cái, tuy nhiên cũng có đường phản bác. Phương Mộ Vũ đúng, nếu phải Hạ Ngôn phát nhược điểm của Địa Hành Long, căn bản là bọn họ giết chết Địa Hành Long, chỉ có thể nhìn nó tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.

      - Đúng vậy!

      Chung Vô Hoa gật gật đầu, đảo mẳt.

      - Ta ý kiến, cũng chia phần cho Hạ Ngôn này . Tuy nhiên lân giáp Địa Hành Long này đủ rèn thành ba kiện thần khí. Hạ Ngôn cũng thể lựa chọn tất cả lân giáp. sừng của Địa Hành Long, đôi mắt tuy rằng đều là bảo vật, tuy nhiên nếu luận giá trị vẫn là lân giáp đáng giá nhất.

      - Hạ Ngôn, ngươi xem thế nào?

      Phương Mộ Vũ nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

      Hạ Ngôn thấy ba người đều nhìn về phía mình, mỉm cười :

      - Vãn bối muốn lân giáp Địa Hành Long, tuy nhiên, chỉ cần phần ba thôi, còn cái khác vãn bối cũng cần.

      "Lúc này đương nhiên ta thể tham lam. Trong bốn người ta là người dưới cảnh giới Linh Hoàng. Có thể được phần ba lân giáp tệ rồi. phần ba lân giáp cũng có thể rèn thành kiện phòng ngự Thần khí." Hạ Ngôn suy nghĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm lân giáp màu đen Địa Hành Long, trong lòng tính toán.

      - Tốt!

      Phương Mộ Vũ gật gật đầu, rất vừa lòng với Hạ Ngôn, tiếp theo lại nhìn Chung Vô Hoa :

      - Như vậy , ta muốn sừng và con mắt Địa Hành Long, lân giáp phân ba phần, các ngươi mỗi người phần, thế nào?

      Chung Vô Hoa suy nghĩ, nhìn nhìn Hạ Ngôn, sau đó gật đầu :

      - Có thể, cứ vậy !

      Vương Đông Cực tất nhiên cũng có ý kiến.

      Lúc này, hơn hai mươi người tu luyện Thiên Cung cũng đều bay tới đây. thể tưởng được, đánh chết Địa Hành Long, công thần lớn nhất lại là Hạ Ngôn. Vừa rồi bọn họ còn lo lắng Hạ Ngôn bị Địa Hành Long gây thương tích.

      Ba vị Linh Hoàng cường giả và Hạ Ngôn rơi xuống mặt đất, đến bên cạnh thi thể Địa Hành Long. Lúc này thân hình lớn của Địa Hành Long còn chìm vào trong nham thạch.

      Phương Mộ Vũ hít hơi, hai tay chụp mạnh vào chân Địa Hành Long, rồi sau đó thân hình vừa động, linh lực vận chuyển, liền lôi thi thể Địa Hành Long từ trong nham thạch ra. Những tu luyện giả đều bay đến gần, xem bốn người bắt đầu phân phối bảo vật người Địa Hành Long.

      - Thánh Hoàng đại nhân, lân giáp Địa Hành Long này cứng rắn như thế, nên tách ra như thế nào đây?

      Hạ Ngôn nhíu mày nhìn về phía lân giáp màu đen, ngay cả Thánh Hoàng cũng thể phá vỡ lân giáp này, vậy làm sao tách ra được?

      Phương Mộ Vũ mỉm cười :

      - Địa Hành Long chết, lân giáp kia tự nhiên dễ đàng có thể cắt được. Từ ngoài muốn phá vỡ khó, nhưng từ kia chỗ cắt ở vòng tròn trắng cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

      Thánh Hoàng chỉ vòng tròn trắng bụng Địa Hành Long.

      Mắt Hạ Ngôn sáng lên, đúng vậy, vòng tròn trắng đó là chỗ yếu nhất người Địa Hành Long. Từ nơi này cắt vào đương nhiên đơn giản hơn nhiều. giống như mảnh vải dệt tốt, nếu tấm vải là hoàn hảo cần phí khí lực rất lớn mới có thể xé rách. Nhưng nếu này tấm vải đó có vết rách muốn xé rất dễ.

      - Tê!

      Phương Mộ Vũ đột nhiên thúc giục linh lực, vận Thái Hà Kiếm cắt về phía sừng đầu Địa Hành Long. Tiếng kim loại liên tục vang lên, sừng này liền bị cắt xuống. Rồi sau đó Phương Mộ Vũ lại khoét tròng mắt của Địa Hành Long. Hạ Ngôn đảo mắt, nhìn hai tròng mắt Địa Hành Long này, chúng có màu đỏ thẫm giống như tảng đá màu đỏ có hình tròn.

      - Phá!

      Chung Vô Hoa cũng vận Thần khí Thăng Long Đao chém xuống bụng Địa Hành Long. Đao khí bắn lên, lân giáp Địa Hành Long bắt đầu chậm rãi bị cắt.

      Vương Đông Cực và Hạ Ngôn chỉ đứng nhìn từ xa. Sau thời gian phần ba chén trà, lân giáp Địa Hành Long liền bị chia làm ba phần. Ba phần này lớn đều nhau, mỗi khối đều đủ rèn kiện phòng ngự thần khí

      -Tốt lắm, Hạ Ngôn ngươi chọn khối !

      Chung Vô Hoa cắt xong, thu Thăng Long Đao vào trong cơ thể, sau đó mới nhìn về phía Hạ Ngôn . Hạ Ngôn tùy ý lấy ra trong ba khối lân giáp. Vương Đông Cực và Chung Vô Hoa cũng đều tự cầm khối.

      - Hạ Ngôn, lân giáp ngươi cầm như vậy tiện, ta giúp ngươi thu lại trước, chờ sau khi trở về ta lại đưa lân giáp cho ngươi.

      Phương Mộ Vũ nhìn Hạ Ngôn khiêng lân giáp lớn, .

      - Hả?

      Hạ Ngôn sửng sốt.

      - Ta có nhẫn trữ vật

      Phương Mộ Vũ cười khẽ tiếng.

      - Nhẫn trữ vật này có thể chứa đựng rất nhiều đồ vật. Trong Lạc Cốc có thể còn có số bảo bối. ngươi khiêng lân giáp như vậy sao tìm kiếm bảo vật khác?

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 477: NHẤT NGUYÊN ĐAN
      Nếu Hạ Ngôn khiêng lân giáp màu đen to lớn như thế này hành động quá có chút tiện, tuy rằng Hạ Ngôn có nhẫn Linh La nhưng nhiều người mở to hai mắt nhìn như vậy, vẫn nên bại lộ nhẫn Linh La hơn.

      Cũng chần chờ, Hạ Ngôn tùy tay đưa Địa Hành Long lân giáp cho Thánh Hoàng. Thánh Hoàng vận linh lực liền thu lân giáp màu đen của Hạ Ngôn vào trong nhẫn trữ vật.

      - thể tưởng được, Hạ Ngôn kia lại có được ba kiện công kích thần khí. Trong đó có hai kiện ta nhận ra được. Thứ nhất là Kinh Lôi Kiếm, chính là sau khi Hạ Ngôn đánh chết Tống Ngọc Giản cướp được. Mà thứ hai là Đại Lục Ám Dạ Phượng Minh Kiếm, biết vì sao lại rơi vào trong tay Hạ Ngôn, về phần kiện thứ ba là chưa gặp qua. Tuy nhiên xem uy lực của nó cũng mạnh như Kinh Lôi Kiếm và Phượng Minh Kiếm, có thể là Thần khí công kích Hậu thiên.

      Ở xa xa, lão già mê ly suy nghĩ, lấy tay vuốt chòm râu, lắc đầu .

      Mặc dù là công kích thần khí Hậu thiên cũng ít lại càng ít, gần hai trăm Linh Tông tụ tập ở trong này, người có thần khí đến mười người.

      - Ta biết Hạ Ngôn làm sao có được Phượng Minh Kiếm.

      Lão già , lại gã tu luyện giả tuổi trẻ ánh mắt lóe lên :

      - Năm tháng trước Hạ Ngôn đánh chết Linh Tông đỉnh phong Đại Lục Ám Dạ Chu Phương trong Khu vực Mê Loạn này, cướp được thần khí Phượng Minh Kiếm. Ta nghe , lúc ấy còn giao thủ với Đại Lục Ám Dạ Thánh Hoàng Chung Vô Hoa. Chung Vô Hoa cũng chưa thể đánh chết Hạ Ngôn.

      Người này có vẻ tinh thông tin tức, biết chuyện năm tháng trước Hạ Ngôn và Chu Phương giao thủ.

      - Ngươi cái gì? Chung Vô Hoa cũng thể đánh chết Hạ Ngôn? Điều này sao có thể?

      gã mặc trường bào màu lam trừng mắt, tin .

      - chính là như thế. Chung Vô Hoa đương nhiên sử đụng thần khí

      Người trước thấy có người hoài nghi lời mình, sắc mặt hờn giận, nhướng mắt chắc chắn .

      - Ha ha, mấy vị tranh luận làm được gì? Hạ Ngôn có ba kiện thần khí cũng phải của các vị? Chẳng lẽ các vị còn có thể đánh lén Hạ Ngôn cướp đoạt thần khí của phải ? giờ Địa Hành Long bị giết, chúng ta vẫn nên nắm chắc thời gian tìm kiếm phụ cận chút còn có mặt khác bảo vật hay !

      gã áo bào trắng đứng ra lớn tiếng . Người tu luyện khác nghe vậy đều bay vút mọi nơi. Hai trăm người tu luyện đứng trong phạm vi hơn mười dặm của Lạc Cốc, mất mấy chục lần hô hấp gần như đều biến mất trong cốc.

      - Các ngươi cũng đều tìm bảo vật , lúc này thời gian dị tượng ra trong Khu vực Mê Loạn dài đến ba ngày ba đêm, chừng nơi này còn có bảo vật khác.

      Thánh Hoàng vung tay lên, giọng đạm mạc, với hai mươi người tu luyện Thiên Cung phía sau.

      - Vâng!

      Chúng tu luyện giả Thiên Cung nghe vậy đều cùng kêu lên đáp, sau đó đều tự bay vào trong cốc, cẩn thận tìm kiếm.

      Hạ Ngôn cũng lập tức xuống, ánh mẳt nhìn người tu luyện vào Lạc Cốc. Hạ Ngôn nhíu mày, các loại ý niệm trong lòng chuyển động.

      - Hạ Ngôn, sao ngươi tìm bảo vật?

      Thánh Hoàng thấy Hạ Ngôn còn lơ lửng cách đó xa, khỏi nghi hoặc hỏi.

      Hạ Ngôn lập tức :

      - Thánh Hoàng đại nhân, Địa Hành Long này, ngài phải sinh vật phân thế giới chúng ta phải ? Vãn bối suy nghĩ, Địa Hành Long này có thể là từ chủ thế giới lại đây hay ? Sau khi dị tượng biến mất chúng ta đuổi tới Lạc Cốc, Địa Hành Long liền ở trong này."

      -Ha hả!

      Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ cười cười, ánh mắt hơi tỏa sáng, nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - Ngươi nghĩ tồi, tuy nhiên Địa Hành Long rốt cuộc có phải từ chủ thế giới mà đến hay ta cũng xác định . Từ sau cuộc chiến Vẫn Lạc bốn ngàn năm trước, phân thế giới chúng ta chưa bao giờ xuất sinh vật chủ thế giới hàng lâm. Nếu Địa Hành Long này là từ chủ thế giới xuống đây có thể chính là lần đầu tiên trong hơn bốn ngàn năm nay.

      Nghe Phương Mộ Vũ như thế, Hạ Ngôn chấn động.

      - Thánh Hoàng đại nhân, nếu đúng như vậy, người tu luyện chủ thế giới chẳng phải là cũng có thể vào thế giới chúng ta? Người tu luyện chủ thế giới có thể có thực lực mạnh đến mức chúng ta thể ngăn cản hay !

      Hạ Ngôn sầu lo .

      phải do Hạ Ngôn sầu lo, mà nếu đúng như vậy, người tu luyện chủ thế giới hàng lâm phân thế giới phát sinh chuyện gì? Ai có thể biết? Vạn nhất người tu luyện chủ thế giới thị sát thành tính, nhân loại phân thế giới kia chẳng phải là phải chịu chịu tai ương ngập đầu hay sao?

      Phương Mộ Vũ nhíu mày, trầm ngâm lát, rồi sau đó mới :

      - Theo số thượng cổ điển tịch thượng ghi lại, hơn bốn ngàn năm trước, cũng trong cuộc chiến Vẫn Lạc, người tu luyện chủ thế giới quả là có thể hàng lâm đến phân thế giới. Hạ Ngôn, đừng suy nghĩ nhiều quá, cho dù người tu luyện chủ thế giới hàng lâm đến thế giới chúng ta cũng có biến cố quá lớn đâu.

      - Vâng!

      Hạ Ngôn gật gật đầu, chân mày giãn ra.

      Việc này thể quyết định. Hơn nữa, tại chỉ là đoán, nghĩ lại cũng có ý nghĩa thực chất gì, bằng nghĩ biện pháp tận lực tăng thực lực của chính mình mới là vương đạo.

      - Thánh Hoàng đại nhân, vãn bối tìm bảo vật.

      Hạ Ngôn thi lễ với Thánh Hoàng, linh lực dâng lên hóa thành đạo kinh hồng, nháy mắt tiến vào trong thung lũng.

      - Ha ha ha.

      - Đây là. Đây là. linh lực là khổng lồ.

      - A. so với đan dược bát phẩm còn mạnh hơn vô số lần, thứ tốt, thứ tốt a!

      gã Linh Tông trung kỳ, từ trong cây cối phát viên đan dược màu trắng lóe ra quang hoa, đan dược này đúng là chịu tác dụng của ngoại lực, tự động bay lơ lửng giữa trung. Sau khi người này phát đan dược nhịn nổi kích động, máu dâng lên toàn thân đều run nhè .

      - Thu

      Người này lập tức liền cẩn thận nhìn trái phải, vội vàng thu lại đan được này, lén lút như kẻ trộm nhét vào lòng.

      - Trương Cường, ngươi thu được cái gì đó!

      Ngay lúc người tu luyện này xoay người chuẩn bị rời bóng người đột nhiên xuất cách đó xa. Người vừa tới là Linh Tông hậu kỳ, phát người tu luyện tên là Trương Cường, thu viên đan dược màu trắng, lập tức liền hét lớn hỏi.

      Trương Cường chấn động thân hình, thấy người tu luyện phía sau, lập tức lộ ra vẻ đề phòng :

      - có gì! ta phải , tìm thấy gì cả. Nhiều người tới đây thực lực mạnh hơn so với ta nhiều lắm, ta nhảm với ngươi.

      Trương Cường xong, muốn vận linh lực rời .

      - Hừ. còn muốn chạy? Ta ràng nhìn thấy ngươi thu được viên đan dược màu trắng, hắc hắc. Trương Cường, đan dược này là chúng ta cùng nhau phát , ngươi muốn độc chiếm?

      Người kia lộ ra nụ cười trầm, ánh mắt hơi nheo lại, linh lực rồi đột nhiên chuyển động, mắt thấy ra tay công kích Trương Cường.

      - Lữ Kỳ, ngươi muốn làm cái gì?

      Trương Cường kinh hãi.

      - Thánh Hoàng đại nhân ở gần đây, ngươi muốn giết ta, Thánh Hoàng đại nhân bỏ qua ngươi sao?

      Vì phòng ngừa mỗi lần Lạc Cốc có bảo vật buông xuống, người tu luyện vì đoạt bảo chém giết nhau. Thánh Hoàng từng hạ lệnh cấm người tu luyện cùng đại lục chém giết nhau trong Lạc Cốc.

      Lữ Kỳ nghe vậy quả nhiên dám động thủ, linh lực thoáng thu liễm, chỉ là sát khí mặt biến mất. Nhưng, phải từ bỏ như vậy lại cam lòng.

      - Trương Cường, đan được màu trắng kia ta cũng có phần. Hừ. cho dù trong Lạc Cốc ta thể động thủ với ngươi, khi ra khỏi Lạc Cốc ta vẫn có thể đuổi giết ngươi. Chúng ta biết nhau nhiều năm, ta cũng muốn giết ngươi, như vậy , ngươi phân nửa đan dược màu trắng kia cho ta. Sao nào?

      Lữ Kỳ suy nghĩ, .

      - Đan dược có viên, sao mà phân?

      Trương Cường nhướng mày. Lữ Kỳ này sai, mình là Linh Tông trung kỳ, mà Lữ Kỳ là Linh Tông hậu kỳ. Ra khỏi Lạc Cốc nếu Lữ Kỳ này vẫn theo mình hay. Nhưng đan dược này chỉ có viên.

      - Nhất Nguyên Đan, đây là Nhất Nguyên Đan! Trời ơi, ngờ là Nhất Nguyên Đan!

      Ngay lúc Trương Cường vừa dứt lời, cách đó xa lại truyền đến tiếng . Trương Cường và Lữ Kỳ trong lòng vừa động. Nhất Nguyên Đan, chẳng lẽ chính là loại đan dược mày trắng này? Hay là, Nhất Nguyên Đan cũng phải chỉ có viên này?

      - Vậy, chúng ta tiếp tục tìm kiếm đan dược, nếu lại phát viên chúng ta mỗi người viên. Nếu tìm thấy viên thứ hai chúng ta chờ lúc rời khỏi nơi này. nghĩ biện pháp chia đều đan dược này, thế nào?

      Trương Cường biểu tình biến ảo, cuối cùng hạ giọng, nhìn Lữ Kỳ . Bọn họ phát viên đan dược, nên làm bại lộ. Vạn nhất gặp phải Linh Tông đỉnh phong tốt.

      Lữ Kỳ mắt lấp lóe, thầm nghĩ trong lòng: "
      Trương Cường này chính là Linh Tông trung kỳ, ta cần phải sợ hãi, cũng dám ra vẻ. Đan dược màu trắng này hiển nhiên phải chỉ có viên!

      - Tốt, như ngươi . Chúng ta tiếp tục tìm đan dược khác!

      Lữ Kỳ gật gật đầu, trầm giọng . Bóng hai người chớp lên, hướng về phía tiếng kia lặng lẽ tới.

      - Cái gì là Nhất Nguyên Đan? Chỗ đó dường như phát thứ tốt.

      Hạ Ngôn cũng sớm đến gần đó, nghe thấy có người hô lên Nhất Nguyẽn Đan lập tức vừa động, toàn lực chạy đến.

      Chỉ vài cái hô hấp, Hạ Ngôn lặng yên tới gần nơi phát ra tiếng , nhìn thấy vài người tu luyện Đại Lục Long Chi vây quanh, trong đó người cầm viên đan dược màu trắng sáng bóng, toàn thân kích động run rẩy, sắc mặt đỏ lên, ánh mắt sáng dị thường.

      - thể tưởng được, thể tưởng được hôm nay ta có thể nhìn thấy đan dược trong cổ điển tịch, ha ha. Nhất Nguyên Đan này tương đương với cửu phẩm đan dược nha!

      Người cầm đan dược màu trắng kia vẫn chưa bình tĩnh lại, tiếp tục .

      - Tương đương với đan dược cửu phẩm?

      Nghe vậy, Hạ Ngôn lập tức chăm chú nhìn vào viên đan dược kia, trong lòng lập tức rung động, trăm ngàn loại ý niệm quay cuồng trong đầu.

      - Lục Hưng, đan dược này ta chưa bao giờ gặp qua, ngươi ngờ biết nó? Ngươi khỏa đan dược này tương đương với cửu phầm đan được? thể nào? Cửu phẩm đan dược là đan dược trong truyền thuyết, đan dược này rốt cuộc có thể có bao nhiêu lực lượng?

      người khác cạnh Lục Hưng nhíu mày hỏi!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 478: LINH TÔNG MẠNH NHẤT ĐẠI LỤC ÁM DẠ
      Lục Hưng nghe được có người bên cạnh hỏi, khóe miệng dần nở lên nụ cười:

      - Ta ở trong Kinh Các gia tộc từng xem qua quyển điển tịch thượng cổ. quyển điển tịch này, số lượng võ kỹ bí điển phi thường thưa thớt, nhưng là ít tư liệu lịch sử lại tương đối nhiều. điển tịch này có giới thiệu về loại đan được này.

      - Loại đan được màu trắng này tên là Nhất Nguyên Đan, là đan được Chủ thế giới luyện chế. Đương nhiên, điển tịch kia cũng nó là đan dược cửu phẩm, nhưng trải qua ta so sánh, cảm thấy được nó cùng với giá trị của đan được cửu phẩm Đại Lục Long Chi chúng ta kém là bao. nghĩ tới. nghĩ tới lúc này tiến vào khu vực Mê Loạn này lại có thể tìm được đan dược trong truyền thuyết này.

      Lục Hưng giải thích kỹ càng tỉ mỉ với mấy người bên cạnh . Mấy người này đều có quan hệ thân mật với , cho nên cũng lo lắng họ cướp đoạt đan dược của .

      - Đan dược lợi hại như vậy!

      Người mặc áo đen bên cạnh Lục Hưng nhướng mày cái, ngạc nhiên thán phục :

      - Trong Lạc Cốc, loại Nhất Nguyên Đan này chỉ sợ chỉ viên, chúng ta vẫn nên nhân cơ hội tìm xem còn có viên thứ hai, thứ ba hay .

      Người này còn chưa dứt lời, những người khác đều lên tiếng đáp lời, rất nhanh tản ra tiếp tục tìm kiếm. Hạ Ngôn ở cách đó xa, tự nhiên nghe được lời Lục Hưng rất ràng.

      "Nguyên lai loại đan dược này tên là Nhất Nguyên Đan, tương đương với đan dược cửu phẩm Đại Lục Long Chi chúng ta. Lợi hại, quá lợi hại. Nếu ta có thể chiếm được , hai viên, chẳng phải có thể lập tức bước vào cảnh giới Linh Hoàng? So với người khác, ta có chướng ngại đột phá lớn nhất, chướng ngại về tâm cảnh." Mắt Hạ Ngôn sáng lên.

      - Hạ Ngôn, ngươi ở đó mà ngẩn người?

      Đúng lúc này, tiếng xé gió vang lên ở phía sau Hạ Ngôn trăm thước, theo đó là giọng người kia dồn dập với Hạ Ngôn.

      Ánh mắt Hạ Ngôn khẽ chuyển, nhìn về phía người vừa mới xuất , lập tức cười :

      - Trương lão ca. Ta vừa mới nhìn thấy vài người, phát loại đan dược màu trắng, bọn họ là Nhất Nguyên Đan gì đó, có thể sánh ngang với đan được cửu phẩm!

      Trương Liên Khởi lông mày khẽ nhướng:

      - Cái gì? Nơi này cũng xuất Nhất Nguyên Đan?

      - Xem ra.

      Vẻ kinh ngạc của Trương Liên Khởi dần biến mất, trầm ngâm :

      - Nhất Nguyên Đan này quả số lượng ít. Vừa rồi trong số những người tu luyện Thiên Cung chúng ta cũng có người phát Nhất Nguyên Đan. Thánh Hoàng đại nhân cũng chiếm được viên Nhất Nguyên Đan! Thánh Hoàng đại nhân dược hiệu của Nhất Nguyên Đan này có thể khiến cho Linh Sư bình thường sau đêm bước vào cảnh giới Linh Tông. Hiệu quả còn mạnh hơn đan dược cửu phẩm đại lục chúng ta!

      - Cái gì? Linh Sư bình thường, Linh Tông?

      Trái tim Hạ Ngôn như bị bóp mạnh, sắc mặt biến đổi. Nhất Nguyên Đan này quả thực là vật nghịch thiên, dưới tình huống bình thường. Linh Sư bình thường trước hết phải vào cảnh giới Đại Linh Sư sau đó mới có thể tiến vào cảnh giới Linh Tông. Gian nan trong đó, bất kỳ ai đều ràng. Mà tại loại Nhất Nguyên Đan này cũng có thể khiến cho gã Linh Sư bình thường, bước vào cảnh giới Linh Tông chỉ sau đêm. Hạ Ngôn như thế nào có thể kinh ngạc?

      - Đúng vậy!

      Trương Liên Khởi khẳng định gật đầu, tiếp tục :

      - chỉ có vậy. Trong Nhất Nguyên Đan này chứa rất nhiều năng lượng tinh thuần, cường giả Linh Tông chúng ta sau khi sử dụng cũng có thể tăng lên lực lượng khoảng lớn. Nếu Linh Tông đỉnh sử dụng, chừng có thể rất nhanh bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Đương nhiên, loại khả năng này rất .

      - Hạ Ngôn. Chúng ta nhanh tìm . Nhất Nguyên Đan này số lượng tuyệt đối nhiều lắm. Chờ khi bị người khác lấy hết rồi, chúng ta cái gì cũng kiếm được.

      khuôn mặt già nua của Trương Liên Khởi ngờ cũng vẻ đỏ bừng, khóe miệng kích động non nhè .

      - thôi!

      Khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, khẽ quát tiếng, ngũ cảm mở ra cẩn thận cảm ứng mọi thứ xung quanh. Nhất Nguyên Đan có năng lượng dao động, chỉ cần ở khoáng cách nhất định với Hạ Ngôn, có thể cảm ứng được.

      - Vù!

      - Vù vù.

      cường giả Linh Tông ngừng xuyên qua lại trong Lạc Cốc. Người tu luyện Đại Lục Ám Dạ cùng Đại Lục Long Chi gặp nhau, nếu là số ít chiến đấu hồi, nếu là nhân số đông, hai bên khắc chế, đều tự thối lui. Dù vậy, cũng có số người bị đánh chết, chết trong Lạc Cốc.

      - Năng lượng.

      Hạ Ngôn tới nơi cây cối u, lập tức cảm ứng được trong này có cỗ năng lượng dao động truyền đến. Ánh mắt chợt lóe, Hạ Ngôn thu liễm tâm thần tiến vào trong bụi cây. Lập tức Hạ Ngôn phát viên đan dược lơ lửng trung cách mặt đất khoảng nửa thước.

      "Ha ha Nhất Nguyên Đan, ta cũng tìm được viên Nhất Nguyên Đan rồi."

      Hạ Ngồn cười to trong lòng, hay tay run run thu lấy viên Nhất Nguyên Đan tỏa ra màu trắng ngà, rồi sau đó cảnh giác nhìn về bốn phía.

      "Lại tiến lên thử xem, chừng phía sau còn có!"

      Đôi mắt Hạ Ngôn híp lại chút, ý niệm chuyển động trong đầu, lại rất nhanh về phía trước.

      - Hả?

      được khoảng mấy trăm thước, mắt Hạ Ngôn trợn tròn nhìn về phía trước khoảng hơn mười thước:

      - Quả nhiên, lại là viên.

      Hạ Ngôn chút do dự, lập tức chộp Nhất Nguyên Đan vào trong tay.

      - Hừ!

      Nhưng vào lúc này, phía sau Hạ Ngôn truyền đến khí tức cường đại.

      Hạ Ngôn lập tức xoay người, nhìn về phía người tới, linh lực vận chuyển tốc độ cao nhất, chung quanh thân thể, từng đoàn năng lượng bắt đầu tràn ra. Lúc này cũng thể sơ ý, trong Lạc Cốc này chỉ có người của Đại Lục Long Chi, còn có cả người của Đại Lục Ám Dạ. Chỉ hơi chút cẩn thận, đó chính là vạn kiếp bất phục chết ngay tại chỗ.

      Quả nhiên, Hạ Ngôn nhìn thấy người xông tới này mặc trang phục kỳ lạ. Hiển nhiên phải người của Đại Lục Long Chi mà là người của Đại Lục Ám Dạ. Tuy nhiên, khí tức người này phi thường cường đại, so với Chu Phương mà Hạ Ngôn đánh chết gần Lạc Cốc năm tháng trước mạnh hơn ít.

      - Ngươi là Hạ Ngồn. Vừa rồi ngươi lấy được viên Nhất Nguyên Đan, giao nó ra đây cho ta, ta bỏ qua cho ngươi lần!

      Người này tới gần, câu trúc trắc bằng ngôn ngữ của Đại Lục Long Chi. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngồn, chút khách khí

      - Ngươi biết ta?

      Hạ Ngôn nghe vậy cười cười, muốn giao Nhất Nguyên Đan ra như thế nào có khả năng!

      - Ta biết ngươi? Ngươi giết Chu Phương của Đại Lục Ám Dạ chúng ta, cướp đoạt Phượng Minh Kiếm của , ta đương nhiên là biết ngươi. Hừ, ta khuyên ngươi cần ý đồ phản kháng. Ngươi tuy rằng có thể đánh chết Chu Phương , nhưng ngươi phải đối thủ của ta. Ta chỉ có thần khí công kích, còn có thần khí phòng ngự. Nếu ngươi nghe lời ta khuyên bảo, ta đánh chết ngươi ở đây.

      Người Đại Lục Ám Dạ này bắt đầu khởi động linh lực, miệng .

      Nghe được có thần khí phòng ngự, trong lòng Hạ Ngôn chấn động . Thần khí phòng ngự phải bình thường. Nếu có thần khí phòng ngự, vậy minh rất khó có khả năng giết .

      - Ngươi là ai?

      Hạ Ngôn trầm ngâm chút, sau đó mới nhíu mày hỏi người kia.

      Người tu luyện Đại Lục Ám Dạ có được thần khí phòng ngự, trừ bỏ Thánh Hoàng Chung Vô Hoa ra tuyệt đối quá ba người. Mà người này, lại có thần khí phòng ngự.

      - Ta là Long Khuê. Linh Tông mạnh nhất Đại Lục Ám Dạ, chỉ kém bước liền bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Hạ Ngôn, ngươi phải đối thủ của ta, ta có thần khí phòng ngự, ở thế bất bại. Ngươi nếu giao Nhất Nguyên Đan ra, ta khách khí nữa!

      Khí tức Long Khuê ngưng đọng, trầm giọng , linh lực càng thêm bạo động, dường như tùy thời muốn ra tay. sai. Có thần khí phòng ngự người, cho dù Hạ Ngôn điên cuồng oanh tạc cũng căn bản khó thể phá vỡ phòng ngự của .

      - Ha ha.

      Hạ Ngôn cười ha hả:

      - Long Khuê. Ngươi muốn cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của ta, còn muốn ta chủ động giao ra! Ngươi cho Hạ Ngôn ta là bùn đất? Ngươi muốn bóp như nào bóp sao? Cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của ta, có thể! Nhưng, ngươi phải có đủ thực lực!

      Thân hình Hạ Ngôn chấn động, linh lực toàn thân bắt đầu khởi động điên cuồng.

      - biết sống chết! Ta tại giết chết ngươi!

      Sắc mặt Long Khuê trầm xuống, lớn tiểng . luồng hào quang từ trong cơ thể bắn ra, kiếm quang tốc độ cực nhanh, ở trung lóe lên cái liền tới trước người Hạ Ngôn.

      "Quả nhiên là thần khí công kích!" Hạ Ngôn trong lòng cả kinh, mắt nheo lại, sau đó lạnh giọng :

      - Ngươi có thần khi công kích, chẳng lẽ ta có? Kinh Lôi Kiếm, ra.

      Lúc này Hạ Ngôn nhìn ra thần khí của đối phương ngờ là loại vũ khí cong nhu móc câu.

      Ầm!

      Kiếm khí Kinh Lôi Kiếm hóa thành con rồng dài, lập tức cuốn lấy thần khí của đối phương, hai thanh thần khí lập tức giằng co ở trung.

      - Quả nhiên lợi hại, linh lực mạnh mẽ dồi dào như vậy, ngờ có thể ngăn cản Cửu Khúc Câu của ta.

      Long Khuê biến sắc, nhìn thấy thần khí Cửu Khúc Câu của mình bị Hạ Ngôn ngăn cản, khỏi thấp giọng . Nếu là linh lực đủ cường đại và dồi dào, cho dù có thần khí cũng thể phát huy ra toàn bộ uy lực. Thần khí Cửu Khúc Câu của có thể dễ dàng đánh tan thần khí của đối phương, thuận thế trực tiếp đánh chết đối phương.

      tại tình trạng giằng co như thế, thắng lợi cuối cùng còn phải xem linh lực của ai đủ dồi dào tràn đầy. Bình thường, thúc giục thần khí đối với Linh Tông đỉnh mà vẫn có chút khó khăn, cho dù có thể thúc giục thần khí công kích cũng thể duy tri lâu dài.

      "Long Khuê này quả nhiên lợi hại hơn Chu Phương bị ta đánh chết rất nhiều. Chu Phương căn bản phải đối thủ của ta, mà Long Khuê này lại có thể giằng co với Kinh Lôi Kiếm của ta. Tuy nhiên, ta có ba kiện thần khí, hơn nữa ta còn có dư lực thúc giục hai thần khí Phượng Minh Kiếm cùng Thần Hi Kiếm." Hạ Ngôn nghĩ thầm trong lòng, khóe miệng nở nụ cười nhìn về phía Long Khuê.

      Long Khuê thấy Hạ Ngôn ngăn cản công kích của mình nhưng còn có thể cười, trong lòng lại chấn động. Có thể cười, vậy cũng chính là đối phương còn chưa dùng toàn lực.

      - Long Khuê. Ngươi dùng thần khí công kích ta, nếu ta đáp lễ, vậy chẳng phải là quá thất lễ sao! Hắc hắc, Phượng Minh Kiếm, ra.

      Hạ Ngôn câu với Long Khuê, tiếp theo quát khẽ tiếng, làn kiếm quang hình thành Phượng Hoàng, rồi đột nhiên bay ra, rất nhanh đánh về phía Long Khuê.

      "Cái gì? Lúc này ngờ còn có năng lực thúc giục kiện thần khí công kích thứ hai? Điều này sao có thể? Đồng thời thúc giục hai kiện thần khí, phải tiêu hao bao nhiêu linh lực? Linh lực của ngờ lại hùng hậu như vậy? Hơn nữa, Kinh Lôi Kiếm của ngăn cản Cửu Khúc Câu của ta, khẳng định phải sử dụng rất nhiêu linh lực!" Long Khuê nhìn thấy kiếm quang Phượng Minh Kiếm cuốn tới, sắc mặt trắng bệch, mắt mở lớn!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 479: HẠ NGÔN ĐÁNH RÙA
      Nhưng kiếm quang sắc bén linh hoạt của Phượng Minh Kiếm cũng bởi vì Long Khuê kinh ngạc mà chậm chút nào, gần như trong nháy mắt kiếm quang bao trùm toàn thân Long Khuê. Tuy nhiên, phản ứng của Long Khuê này cũng cực nhanh, Linh Tông mạnh nhất Đại Lục Ám Dạ sức chiến đấu cũng phi thường cường đại. Kiếm khí đánh tới, lập tức thúc giục thần khí phòng ngự trong cơ thể hình thành vách chắn giống như thực chất, mạnh mẽ ngăn cản kiếm quang Phượng Minh Kiếm.

      - Crắc!

      Kiếm quang của Phượng Minh Kiếm cùng vách chắn thần khí phòng ngự của Long Khuê va chạm nhau phát ra tiếng giống như tảng đá vỡ vụn, kiếm quang liên tục chấn động vô số lần, cuối cùng chậm rãi tan , mà Long Khuê cũng bị đẩy lui vài chục thước. Nên biết rằng tuy có thể thúc giục thần khí phòng ngự chống đỡ công kích của Hạ Ngôn nhưng lực lượng chứa trong Phượng Minh Kiếm cũng phải dễ dàng hoàn toàn hóa giải hết được.

      Chống đỡ công kích của Phượng Minh Kiếm, Long Khuê cũng phải trả cái giá lớn. Lúc này, trăm lẻ tám đường kinh mạch trong thân thể hơi có chút nóng lên bành trướng.

      Bởi vì thúc giục thần khí phòng ngự, thần khí công kích Cửu Khúc Câu của vốn thi triển công kích đối với Hạ Ngôn, linh lực trong đó bị giảm bớt rất nhiều. Trong thời gian hô hấp, Cửu Khúc Câu liền bị kiếm quang của Kinh Lôi Kiếm gần như đánh tan.

      Linh lực của Long Khuê so với Hạ Ngôn vẫn ít hơn rất nhiều. Nên biết, năm tháng trước Hạ Ngôn có thể đánh chết Chu Phương của Đại Lục Ám Dạ, năm tháng này Hạ Ngôn vẫn bế quan nghiên cứu bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp, bảy ngày mới xuất quan ăn cơm lần. Bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp tuy rằng còn lĩnh ngộ, nhưng linh lực của Hạ Ngôn tăng trưởng từ trước đến nay chưa từng ngừng lại, nhất là Khu vực Mê Loạn này, linh lực lại nồng đậm như thế. Bởi vì Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn đặc thù, Hạ Ngôn hấp thu linh lực bên ngoài gần như là lúc tu luyện bình thường. Nhìn thấy Long Khuê phóng ra vách chắn thần khí phòng ngự, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên sáng lên.

      "Người kia quả nhiên có thần khí phòng ngự. Thần khí phòng ngự, quả nhiên lợi hại, có thể ngăn cản kiếm quang của Phượng Minh Kiếm. Mà Long Khuê kia chỉ bị lui ra sau vài chục thước mà thôi, gần như bị chút thương tổn!" Ý niệm trong đâu Hạ Ngôn nhanh chóng chuyển động.

      Năm tháng trước, nếu Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực thành điểm, dưới tình huống mượn uy năng của thần khí, dùng hết toàn lực cũng có thể đánh ra uy lực võ kỹ cao tới 300 vạn độ. Mà trải qua năm tháng khổ tu, Hạ Ngôn tại nếu dùng toàn lực, có thể bộc phát ra uy lực võ kỹ khoảng bốn trăm vạn độ. Lại thêm uy năng của thần khí công kích, người tu luyện trong thiên hạ dưới cảnh giới Linh Hoàng quả rốt cục khó tìm được người nào có thể chống lại uy lực võ kỹ của Hạ Ngôn. Nếu Long Khuê này mượn uy năng thần khí phòng ngự, tại chỉ sợ bị thương.

      - Hạ Ngôn, ngươi quả nhiên lợi hại. So với lời đồn, còn lợi hại hơn!

      Long Khuê hít vào hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, miệng thốt lên đầy ngạc nhiên thán phục.

      - Long Khuê, nhiều lời vô ích. Ngươi có thần khí phòng ngự hộ thân, hắc hắc, ta chính muốn nhìn xem thần khí phòng ngự này của ngươi rốt cục lợi hại cỡ nào!

      Trong mắt Hạ Ngôn chợt lóe lên hào quang nóng cháy, linh lực trong cơ thể lại được thúc giục.

      Mới vừa rồi Long Khuê ngược lại muốn cùng Hạ Ngôn đánh tiếp, biết mình rất khó đánh chết Hạ Ngôn. Linh lực Hạ Ngôn này quả thực rất hùng hậu, công kích sắc bén bá đạo. Ngày trước Chu Phương bị đánh chết, về mặt nào đó mà thể tránh khỏi.

      Nhưng Hạ Ngôn căn bản chờ Long Khuê hết tiếp tục ra tay. Long Khuê khỏi thầm kêu khổ trong lòng. Linh lực Hạ Ngôn này hùng hậu như thế, cho dù thần khí phòng ngự của mình của thể ngăn cản công kích của Hạ Ngôn, vậy cũng hoàn toàn ở vào thế bị động.

      Hạ Ngôn cũng cho Long Khuê nhiều thời gian suy tư, công kích của Kinh Lôi Kiếm và Phượng Minh Kiếm lại gào thét quét tới Long Khuê. Long Khuê chỉ có thể liều mạng dùng hết toàn lực thúc giục thần khí phòng ngự chống đỡ công kích của Hạ Ngôn.

      Thần khí công kích cùng thần khí phòng ngự va chạm, tiếng đá vỡ ngừng vang lên. Kiếm quang Kinh Lôi Kiếm cùng Phượng Minh Kiếm dần dần tan rã, mà Long Khuê lại bị công kích của Hạ Ngôn đẩy lui mấy thục thước.

      - tồi! tồi! Tiếp tục nào.

      Hạ Ngôn đường như đánh nghiền, miệng tay ngừng công kích. Mà Long Khuê sắc mặt càng ngày càng trắng bệch.

      Lần thứ tư.

      Lần thứ năm.

      Hạ Ngôn giống như người điên, biết mệt mỏi thúc giục Phượng Minh Kiếm cùng Kinh Lôi Kiếm oanh kích Long Khuê. Mà Long Khuê, khóe miệng chảy ra tia máu, đây là bởi vì nội phủ bị chấn thương rất .

      Chút vết thương ấy, chỉ cần linh lực vận chuyển vòng là khỏi hẳn. Nhưng lúc này, làm sao có thời gian vận chuyển linh lực chữa thương, gần như tất cả tâm thần cùng linh lực đều tập trung chống đỡ công kích của Hạ Ngôn. Công kích giằng co khoảng chén trà , Hạ Ngôn bỗng nhiên thu tay, nhíu mày lắc đầu.

      "Haizzz! Có thần khí phòng ngự, quả nhiên là rất biến thái. Ta muốn đánh chết Long Khuê này cướp đoạt thần khí phòng ngự của , rất khó khăn. Liên tục thúc giục thần khí công kích, linh lực của ta tiêu hao cũng rất lớn. Tiếp tục như vậy, cho dù linh lực ta tiêu hao sạch cũng khó thể đánh chết Long Khuê này. Hơn nữa, đến lúc linh lực của ta kiệt quệ, nếu lại gặp tình huống bất ngờ, vậy chẳng phải là rất nguy hiểm?"

      Ý niệm khẽ chuyển trong đầu, công kích của Hạ Ngôn đối với Long Khuê hoàn toàn ngừng lại, thần khí công kích cũng xuất nữa. Trong lòng Long Khuê lúc này vô cùng ủy khuất. Hôm nay ngờ hoàn toàn rơi vào cục diện bị động, căn bản có lực trả đòn. giống như là con rùa rúc đầu vào trong mai, chỉ có thể mặc người bày bố, cho dù tạm thời bị thương tổn nhưng lại thể ăn miếng trả miếng. Đối với Long Khuê là Linh Tông mạnh nhất Đại Lục Ám Dạ mà , còn có chuyện gì xấu hổ hơn?

      Đương nhiên cũng trách được người khác, là trước tiên có ý cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của Hạ Ngôn mới xảy ra chuyện như vậy.

      Thấy Hạ Ngôn đột nhiên dừng tay. Long Khuê chút do dự, nhanh chóng xoay người, thân hình lóe lên vài cái biến mất trong rừng rậm.

      Nếu có người tu luyện nào gặp tình cảnh Long Khuê cướp đường mà chạy, nhất định, cả tròng mắt đều có thể rớt ra. Đây là Linh Tông mạnh nhất Đại Lục Ám Dạ? Ở trước mặt Hạ Ngôn, ngờ bị đánh cho tan tác mà chạy?

      Nếu phải Hạ Ngôn đột nhiên dừng tay, Long Khuê ngay cả cơ hội chạy trốn cũng có. Lúc bị Hạ Ngôn công kích, nếu Long Khuê hoàn toàn thúc giục thần khí phòng ngự chống đỡ, vậy rất có khả năng bị thương nặng, thậm chí trực tiếp bị đánh chết.

      Nhìn thấy Long Khuê bối rối chạy trốn, Hạ Ngôn khẽ mím môi, cũng đuổi theo. Bởi vì rất ràng cho dù mình đuổi theo căn bản cũng giết chết được con rùa có thần khí phòng ngự này, chừng đến lúc đó còn bị người khác chiếm tiện nghi.

      - tại, tiếp tục tìm kiếm Nhất Nguyên Đan quan trọng hơn.

      Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, thân hình cũng lặng yên biến mất, nhanh chóng lần mò về phía xa hơn.

      Sau canh giờ!

      - Ồ? Hạ Ngôn!

      Lữ Hâm, người tu luyện Thiên Cung đột nhiên xuất ở gần đó nhìn đến Hạ Ngôn mặc áo bào trắng, lập tức kinh hô tiếng, rồi sau đó kêu tên Hạ Ngôn.

      - Người tu luyện Lữ Hâm!

      Hạ Ngôn nhìn thấy Lữ Hâm cũng lập tức gọi tên .

      - Ha ha! Hạ Ngôn, ngươi tìm được Nhất Nguyên Đan chưa?

      Ánh mắt Lữ Hâm nhìn Hạ Ngôn, khẽ cười, miệng dò hỏi.

      Trong canh giờ thời gian này, lại có hai người tu luyện tìm được Nhất Nguyên Đan. Bởi vậy có thể thấy được Nhất Nguyên Đan trong Lạc Cốc này chỉ có hai viên. Nguyên nhân chính vì như thế lại khiến cho si mê của đám người tu luyện nơi này gần như đạt tới mức độ điên cuồng. Mỗi người đều dùng hết toàn lực tìm kiếm. Nhất Nguyên Đan này, năng lượng là rất kinh người, đối với cường giả Linh Tông tu luyện, cũng mang đến lợi ích rất lớn.

      - Ta tìm được hai viên!

      Hạ Ngôn thấy Lữ Hâm hỏi, liền khẽ cười . canh giờ trước, tìm được hai viên Nhất Nguyên Đan, qua canh giờ dường như vận may hết, đúng là chưa tìm được viên thứ ba.

      - Cái gì? Ngươi tìm được hai viên?

      Lữ Hâm lập tức trợn mắt, hâm mộ :

      - là may mắn a! Đến giờ ta ngay cả viên cũng còn tìm được nè! Hạ Ngôn, nhiều với ngươi nữa, ta tiếp tục tìm Nhất Nguyên Đan. Nhất định phải tìm được. Nếu có thể tìm được , hai viên sau khi sử dụng chừng ta có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng.

      đến cuối cùng, trong mắt Lữ Hâm tràn ngập hào quang nóng bỏng.

      Đối với Linh Tông đỉnh mà còn có chuyện gì có lực hấp dẫn hơn có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng? Nếu phải vì sớm ngày bước vào cảnh giới Linh Hoàng, ai đồng ý ở Khu vực Mê Loạn này vài chục năm mà ra ngoài? Suốt ngày dùng các loại quả cây hoang dã làm thức ăn?

      Nhìn Lữ Hâm rời , Hạ Ngôn lại cẩn thận tìm tòi ở gần đó. Lại qua canh giờ!

      - Ồ?

      Ánh mắt Hạ Ngôn lập tức ngưng tụ, con ngươi chợt phóng đại, trong lòng mừng như điên:

      - Ha ha! Là Nhất Nguyên Đan!

      Hạ Ngôn đối với khí tức Nhất Nguyên Đan phi thường quen thuộc, lập tức kết luận khí tức quanh quẩn xung quanh mình chính là Nhất Nguyen Đan.

      - Vù!

      Thân hình chợt lóe, Hạ Ngôn nhảy tới sau khối nham thạch, quả nhiên nhìn thấy viên đan được màu trắng lơ lửng ở đó. Ngón tay khẽ búng, Nhất Nguyên Đan liền rơi vào trong tay Hạ Ngôn. Hạ Ngôn rất nhanh thu vào trong ngực, cảnh giác nhìn về bốn phía.

      - Viên thứ ba!

      Khóe miệng Hạ Ngôn nụ cười.

      - Bước vào cảnh giới Linh Hoàng lại càng nắm chắc thêm chút!

      - Ừ, lại tìm xem!

      Ánh mắt Hạ Ngôn khẽ chuyển, lại bắn về phía xa thân hình nhoáng lên. từ sau nham thạch nhay ra, tiếp tục lần mò về phía trước.

      ngày trôi qua, gần hai trăm người tu luyện ở trong Lạc Cốc tìm tòi suốt ngày đêm. Lúc bắt đầu còn ngừng có người tìm được Nhất Nguyên Đan. Nhưng sau vài canh giờ, Nhất Nguyên Đan hình như bị tìm hết. Từ hai, ba canh giờ tới tại gần như còn nghe tin có người tìm được Nhất Nguyên Đan. Tuy nhiên những người tu luyện cũng bởi vậy mà rời , bọn họ vẫn tiếp tục cố gắng sưu tầm, hận thể đào sâu dưới ba thước đất. Cho dù cơ hội xa vời, bọn họ cũng buông tha như vậy. Nhất Nguyên Đan, là quá trọng yếu, đối với người tu luyện mà quả giống như là sinh mạng. Hạ Ngôn cũng gần mười canh giờ chưa phát viên Nhất Nguyên Đan nào nữa.

      "Chẳng lẽ, lúc này Nhất Nguyên Đan từ Chủ thế giới buông xuống, hết?" Hạ Ngôn đứng lại, đứng ở tảng đá nhô lên, mày nhăn lại, theo sau lắc đầu.

      "Ba viên. mới được ba viên, ràng là đủ đùng!"

      Ý thức Hạ Ngôn khẽ động, liền chìm vào trong gian nhẫn Linh La, nhìn kỹ ba viên Nhất Nguyên Đan được đặt trong hộp ngọc.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 480: LẠI GẶP LONG KHUÊ
      Trong quá trình Hạ Ngôn sưu tầm Nhất Nguyên Đan cũng thi thoảng qua số người tu luyện, tuy nhiên đám người tu luyện Đại Lục Long Chi nhìn thấy Hạ Ngôn, người biết lên tiếng chào hỏi, biết đều đường vòng.

      người Hạ Ngôn mặc dù có ba kiện thần khí công kích làm người ta thèm dãi nhưng ai ngốc. Nếu muốn từ người Hạ Ngôn lấy được ba kiện thần khí, phản ứng của Thánh Hoàng cùng với Thiên cung, chỉ cần thực lực kinh người Hạ Ngôn biểu ra đều làm cho bọn họ sợ. Nếu chắc chắn, ai dám dễ dàng ra tay, làm tốt mạng của mình cũng mất.

      - Đáng giận, viên Nhất Nguyên Đan kia ràng là ta phát .

      Hạ Ngôn di động theo khe núi về trước, bỗng nhiên có giọng truyền đến, là ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ. Từ Hạ Ngôn theo mẫu thân học ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ, tuy rằng thời gian rất lâu sử dụng, nhưng là những từ thông dụng, vẫn có thể nghe hiểu.

      - Người tu luyện Đại Lục Long Chi chết tiệt, cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của ta!

      Người tu luyện này có vẻ phi thường phẫn nộ, giọng đều hơi chút run lên, hiển nhiên trong lòng lửa giận thiêu đốt.

      - Quách Nhược Minh, người cướp đoạt đan dược của ngươi, có bộ dạng thế nào?

      giọng khác làm Hạ Ngôn hơi sửng sốt, giọng này, làm sao quen tai như vậy?

      "Là Long Khuê kia!" Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, lập tức nhận ra chủ giọng đúng là Linh Tông mạnh nhất Đại Lục Ám Dạ - Long Khuê, có kiện thần khi phòng ngự.

      - Long Khuê tiên sinh, ta cũng phân biệt được diện mạo người kia. Người Đại Lục Long Chi, bộ dạng dường như đều na ná như nhau, tuy nhiên người kia thoạt nhìn tuổi rất trẻ, thực lực của rất mạnh. Ta biết, ta khẳng định phải đối thủ của !

      Người chuyện lúc trước lại nghiến răng nghiến lợi .

      - Tuổi rất trẻ?

      Ánh mắt Long Khuê ngưng tụ, mày nhăn lại:

      - Người tu luyện Đại Lục Long Chi thực lực rất mạnh, tuổi lại rất trẻ, ngoài ra, tên Hạ Ngôn kia tuổi cũng rất trẻ.

      Long Khuê phỏng đoán trong lòng;

      - Rắc!

      - Người nào???

      Long Khuê cùng mấy người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ cảnh giác nhìn về phía Hạ Ngôn. Mới vừa rồi, Hạ Ngôn cũng cẩn thận đạp vào cành cây khô dưới chân, đương nhiên đây cũng kỳ là bởi vì Hạ Ngôn có ý nấp. Nếu , cho dù đạp vào cành cây khô kia, cũng phát ra bất kỳ thanh nào.

      - Là ta!

      Thân hình Hạ Ngôn tiến về phía trước xuất trong tầm mắt đám người Long Khuê. Long Khuê nhìn thấy Hạ Ngôn mắt lập rức trợn tròn, hơi thở đọng lại." Tên. ma quỷ này."

      "Chết tiệt, như thế nào lại xuất !" Long Khuê nhìn thấy Hạ Ngôn, phản ứng đầu tiên là muốn chạy trốn. Nhưng lúc này chỉ mình, nều xoay người chạy trốn, vậy mặt mũi mất hết. Mí mắt cấp tốc nhảy vài cái, toàn thân căng thẳng, có vẻ có chút cứng ngắc tự nhiên.

      - Long Khuê tiên sinh. Chính là người này cướp Nhất Nguyên Đan của ta!

      Bên người Long Khuê, người tu luyện gầy tai nhọn nhìn thấy Hạ Ngôn lập tức lên tiếng. Người này đúng là Quách Nhược Minh trong miệng Long Khuê. Hạ Ngôn sửng sốt, mày nhăn lại.

      - Mẹ kiếp, ta cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của ngươi lúc nào?

      Hạ Ngôn dùng ngôn ngữ Đại Lục Ám Dạ, trúc trắc . Hạ Ngôn đương nhiên chưa từng cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của tên kia. tại ba viên Nhất Nguyên Đan của Hạ Ngôn đều là tự tìm được, căn bản có cướp đoạt của bất kỳ người nào. Người kia hiển nhiên là vu khống cho Hạ Ngôn.

      - Hả?

      Mấy người Đại Lục Ám Dạ đều chấn động, Hạ Ngôn ngờ biết ngôn ngữ Đại Lục Ám Dạ bọn họ. Người tu luyện Đại Lục Ám Dạ quả bộ phận rất biết ngôn ngữ Đại Lục Long Chi. Nhưng người tu luyện Đại Lục Long Chi lại gần như ai biết ngôn ngữ Đại Lục Ám Dạ.

      Nguyên nhân kỳ cũng rất đơn giản. Địa vực Đại Lục Ám Dạ hơn Đại Lục Long Chi rất nhiều, hơn nữa dân cư cũng ít hơn Đại Lục Long Chi nhiều lắm. Từ thời thượng cổ bắt đầu, người Đại Lục Ám Dạ ít người nghiên cứu cách sử dụng ngôn ngữ Đại Lục Long Chi, nhưng người của Đại Lục Long Chi nghiên cứu ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ cũng nhiều.

      - Ngươi biết ngôn ngữ Đại Lục Ám Dạ?

      Long Khuê hít vào hơi, cố gắng trấn áp chính mình, nhìn Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn sau khi xuất cũng có ý lập tức ra tay, điều này làm cho Long Khuê hơi chút an tâm. Hơn nữa, bọn họ tại bốn người, trong đó có hai Linh Tông đỉnh. Trừ Long Khuê ra, có tên Linh Tông đỉnh khác, thực lực tương đương với Chu Phương bị Hạ Ngôn đánh chết năm tháng trước. Cho nên, Linh Tông đỉnh phong này cũng có thể ngăn cản Hạ Ngôn chút.

      - Đương nhiên biết!

      Hạ Ngôn gật gật đầu, mắt chuyển về phía tên vừa xấu chính mình:

      - Ngươi ta cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của ngươi?

      - Chính là ngươi!

      Người kia phẫn nộ :

      - canh giờ trước, ta phát Nhất Nguyên Đan, vừa định thu lại ngươi đột nhiên xuất , đoạt Nhất Nguyên Đan của ta. Hừ, đừng tưởng rằng ngươi nhanh ta nhìn ngươi. Ta nhìn thấy, chính là trẻ tuổi như ngươi, lại còn mặc trường bào màu trắng.

      Người tu luyện kia chỉ vào Hạ Ngôn, lớn tiếng trách cứ .

      Hạ Ngôn cũng khẽ chau mày, thầm nghĩ: "Người này, hiển nhiên là nhận lầm người. Tuy nhiên, người rất trẻ tuổi đoạt Nhất Nguyên Đan của , người tu luyện Đại Lục Long Chi thoạt nhìn tuổi trẻ hơn nữa thực lực phi thường cường đại, dường như trừ mình ra cũng chỉ có Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ, và Vương Đông Cực cùng ở cảnh giới Linh Hoàng. Thánh Hoàng đại nhân chỉ sợ cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của , vậy rất có khả năng là Vương Đông Cực kia. Vương Đông Cực hôm nay cũng mặc trường bào màu trắng!"

      Ánh mắt Hạ Ngôn chớp động vài lần, ý nghĩ xoay chuyển:

      - đùa!

      Hạ Ngôn cười lạnh tiếng, lạnh lùng :

      - Nếu ta cướp đoạt Nhất Nguyên Đan của ngươi, như thế nào lại thừa nhận? Với thực lực của ngươi, chẳng lẽ còn có thể tạo thành uy hiếp với ta hay sao?

      - Ngươi.

      Người tu luyện kia khỏi tức giận, tên khốn này đoạt Nhất Nguyên Đan mình vất vả mới phát , ngờ còn ngang ngược vô lý như thế. lập tức nhìn về phía Long Khuê tiên sinh.

      - Long Khuê tiên sinh. Xin người giúp ta đoạt lại Nhất Nguyên Đan. Long Khuê tiên sinh, Nhất Nguyên Đan này cướp về, ta tặng nó cho người.

      - Hả?

      Long Khuê sửng sốt, có chút ngẩn người, trong lòng kêu khổ: " phải ta muốn cướp đoạt lại Nhất Nguyên Đan, mà là đoạt được. ."

      - Ha ha!

      Hạ Ngôn cười :

      - Tiểu tử, ngươi đừng làm khó Long Khuê nữa. Ta , Nhất Nguyên Đan của ngươi cũng phải ta cướp đoạt. Còn nữa, kỳ ta cũng có nửa huyết thống Đại Lục Ám Dạ, nếu , ta làm sao biết ngôn ngữ Đại Lục Ám Dạ đây? Ta sở dĩ biết ngôn ngữ Đại Lục Ám Dạ, đó là bởi vì mẫu thân của ta dạy ta!

      Vừa rồi ý niệm chuyển động trong đầu Hạ Ngôn, đột nhiên toát ra ý này, cho nên lúc này cười như thế.

      Quách Nhược Minh bị Hạ Ngôn gọi là tiểu tử, trong lòng càng thêm khó chịu. Đầu của , nhưng tuổi cũng . Hạ Ngôn gọi là tiểu tử, đương nhiên rất thích!

      - Ngươi gì? Mẫu thân cuả ngươi là người của Đại Lục Ám Dạ?

      Đám người Long Khuê đều thất kinh hỏi, mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, khó mà tin nổi.

      Đại Lục Ám Dạ cùng Đại Lục Long Chi từ thời thượng cổ ở thế đối địch. Người của hai đại lục như thế nào có thể tới cùng nhau, hơn nữa còn kết hôn sinh con?

      - Đúng vậy. Mười tám năm trước mẫu thân của ta tị nạn, từ Đại Lục Ám Dạ trốn vào Tội Ác Sâm Lâm, gặp phụ thân ta. Phụ thân ta cũng ra tay đánh chết mẫu thân ta lúc đó bị thương, mà là đưa bà mang về Đại Lục Long Chi.

      Hạ Ngôn nhớ lại, kể đại khái tình hình lúc đó.

      - Cho nên, ta đối với người của Đại Lục Ám Dạ kỳ cũng có nhiều địch ý. Bản thân ta, coi như nửa là người Đại Lục Ám Dạ.

      Hạ Ngôn tiếp tục .

      - Ngươi rốt cục muốn gì?

      Long Khuê nghi hoặc nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhiều như vậy, rốt cục là có ý tứ gì? Chẳng lẽ, chính là muốn cùng mình hóa thù thành bạn? Tuyệt có khả năng này!

      Mà người tu luyện bị đoạt Nhất Nguyên Đan kia lại càng thêm kinh ngạc nhìn Long Khuê, hai người khác cũng mặt cổ quái nhìn Long Khuê.

      - Long Khuê, vì sao chậm chạp ra tay, từ trong tay Hạ Ngôn này cướp đoạt Nhất Nguyên Đan trở về?

      - Được rồi, ta đây liền thẳng!

      Hạ Ngôn hơi trầm ngâm, chợt đổi giọng, trầm xuống :

      - Ta muốn hỏi chút, các ngươi có loại dược liệu Hỏa Diễm Kim Tinh này hay ?

      - Hỏa Diễm Kim Tinh?

      Long Khuê nhướng mày:

      - Ngươi là loại Hỏa Diễm Kim Tinh có thể giúp người thường đả thông kinh mạch?

      - Đúng vậy, đúng là loại dược liệu này!

      Hạ Ngôn lập tức gật đầu, ánh mắt chớp lóe.

      - Hạ Ngôn. Ngươi cảm thấy được, chúng ta cho dù có Hỏa Diễm Kim Tinh, tặng cho ngươi sao?

      Long Khuê hừ lạnh tiếng . Tuy rằng dám ra tay công kích Hạ Ngôn, nhưng muốn đưa tặng vật phẩm cho Hạ Ngôn, vậy tuyệt đối có khả năng.

      - Ta cũng muốn của ngươi!

      Hạ Ngôn cười :

      - Như vậy , nếu các ngươi có Hỏa Diễm Kim Tinh, ta có thể lấy vài thứ đổi. Thế nào? Ta có rất nhiều đan dược, hoặc là khoáng thạch! À, cho dù là bí điển Thần cấp uy lực lớn cũng có thể!

      Hạ Ngôn nghĩ nghĩ, gật đầu .

      - Ồ?

      Long Khuê nhìn ba người bên cạnh, tròng mắt đảo chuyển. Đan dược, bí điển Thần cấp. tuy rằng đối với mình chút tác dụng gì, nhưng là mấy thứ đó bản thân cũng tương đối có giá trị. Hơn nữa, Hỏa Diễm Kim Tinh đổi với bọn họ mà cũng gần như có tác dụng. Mà ít đan dược cao cấp, cho dù đổi với người tu luyện Linh Tông đỉnh, cùng có trợ giúp .

      Thấy Long Khuê chần chờ, Hạ Ngôn mừng thẩm trong lòng. Xem ra, Long Khuê này quả thực rất có khả năng có Hỏa Diễm Kim Tinh, nếu , cũng xuất biểu tình chần chờ như vậy.

      - Hắc hắc! Long Khuê. Ta nhưng là có rất nhiều đan dược thất phẩm, đan dược bát phẩm cũng có chút. Đổi như thế nào, chúng ta có thể chậm rãi thương nghị!

      Hạ Ngôn lại cười cười, mang theo mê hoặc .

      Hạ Ngôn vừa dứt lời. Long Khuê sắc mặt chăm chú, như đinh đóng cột:

      - Hỏa Diễm Kim Tinh, ta có. Đổi cho ngươi, cũng phải thể được. Tuy nhiên, ta cần đan dược, bí điển. Ta muốn Nhất Nguyên Đan của ngươi!

      Long Khuê gặp Hạ Ngôn cấp bách như vậy muốn có Hỏa Diễm Kim Tinh, liền đưa giá trời. Dù sao đầy trời thét giá, cố định trả tiền. Nếu Hạ Ngôn đồng ý, vậy còn có thể chậm rãi thương nghị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :