CHƯƠNG 471: BẢO VẬT HÀNG LÂM Toàn bộ bầu trời Khu vực Mê Loạn đều biến thành vùng mông lung, linh lực bạo ngược đột nhiên xuất chung quanh, lại đột nhiên biến mất. Vốn Khu vực Mê Loạn chẳng lúc nào nhìn thấy trăng sao, lúc này giống như cái đầm nước đục ngầu. Linh lực chính là từng dòng nước, những dòng nước ngừng hình thành từng đám lốc xoáy, lưu động chung quanh. - Lập tức thông báo cho Thánh Hoàng đại nhân! Lữ Hâm hét lớn, thân ảnh bay vụt ra, tốc độ cực nhanh, chớp mắt cái biến mất ở phía chân trời xa xa Mà lúc này, trong các địa phương của Khu vực Mê Loạn, phần đông người tu luyện toàn bộ đều hoảng sợ, mỗi lần có bảo vật từ chủ thế giới hàng lâm, Khu vực Mê Loạn đều cùng loại dị tượng sinh ra, hôm nay linh lực quay cuồng như vậy hiển nhiên là phải có bảo vật xuất tại Lạc Cốc. - Hả? Hạ Ngôn ngồi trong phòng lập tức mở to mắt. Trải qua năm tháng bế quan tìm hiểu, cuối cùng Hạ Ngôn dần dần hiểu được ít bản chất của phần thứ hai Linh La tâm pháp. - Chuyện gì vậy? Hạ Ngôn chấn động, mặc dù ở trong phòng nhưng cũng có thể cảm giác được linh lực bốn phía trở nên càng lúc càng bạo ngược hơn trước. - Phù! Hạ Ngôn thở hơi đứng đậy, thân thể rùng mạnh cái, linh lực bốn phía chung quanh lập tức bị Hạ Ngôn hút hết vào cơ thể. Loại năng lực độc đáo này chính là được Hạ Ngôn ngừng tìm hiểu phần thứ hai của Linh La tâm pháp trong năm tháng qua đạt được. Hạ Ngôn có thể hấp thụ lượng lớn linh lực xung quanh trong nháy mắt. - Vù! Chợt Hạ Ngôn thoát ra khỏi phòug. - Rầm! Linh lực quay cuồng trời, dường như thiên địa bị vùi lấp, khiến cho người ta sợ hãi dị thường. Hạ Ngôn vẫn là lần đầu tiên trải qua trường hợp như vậy, cảm thấy khiếp sợ. Xoẹt vù vù vù. Người tu luyện Thiên Cung đều trong phòng ra, sắc mặt trang nghiêm. - Trương lão ca, đây là. chuyện gì vậy? Hạ Ngôn hơi hơi nheo mắt lại, nhìn Trương Liên Khởi cách đó xa, lên tiếng hỏi. Trương Liên Khởi xoay người nhìn Hạ Ngôn, ánh mắt ngưng lại, kích động trầm giọng : - Bảo vật hàng lâm, đây là dấu hiệu trước khi bảo vật của chủ thế giới hàng lâm. Tuy nhiên, trước kia khi bảo vật hàng lâm có động tĩnh lớn vậy! Trương Liên Khởi hít sâu hơi, thân hình hơi chấn động, giọng có chút run rẩy. - Bảo vật hàng lâm? Nghe được hai chữ bảo vật, Hạ Ngôn lập tức sáng ngời đôi mắt. - Chúng ta còn mau Lạc cốc? Hạ Ngôn đương nhiên cũng biết, bảo vật hàng lâm, trước tiên đều ra tại Lạc Cốc. - cần nóng nảy, sau khi xuất dị tượng mỗi lần bảo vật buông xuống đều phải mất vài canh giờ mới ngừng. Sau khi dị tượng đình chỉ tức là bảo vậy hàng lâm trong Khu vực Mê Loạn rồi. Trương Liên Khởi đương nhiên có nhiều kinh nghiệm. - tại dị tượng vừa mới bắt đầu, thời gian còn dài. tại cho dù đuổi tới Lạc Cốc cũng có tác dụng gì. Hơn nữa, lúc này linh lực Khu vực Mê Loạn dao động phi thường kịch liệt, cực độ bất ổn định. Tần suất xuất gió xoáy linh lực bạo ngược so với bình thường cao hơn nhiều lắm, nếu phi hành độ nguy hiểm so với bình thường cũng cao hơn nhiều. Nghe Trương Liên Khởi như vậy, Hạ Ngôn gật gật đầu, trong lòng cũng dần dần bình tĩnh trở lại. - biết lúc này đây xuất bảo vật là cái gì! gã tu luyện Thiên Cung nhịn nổi . - Đúng vậy! Mỗi lần bảo vật xuất đều khiến chúng ta kích động. Lúc này cường độ dị tượng lợi hại như vậy, nhất định là bảo vật phi thường khó lường. người tu luyện Thiên Cung khác gật gật đầu, cũng cảm thán . - Chờ dị tượng biến mất, chúng ta lập tức đuổi tới Lạc Cốc. Trương Liên Khởi với mọi người. Trương Liên Khởi phải người mạnh nhất trong những người tu luyện tại Thiên Cung, nhưng là người phụ trách những người đó, cho nên Thánh Hoàng mới có thể để cho Trương Liên Khởi an bài chỗ tu luyện cho Hạ Ngôn. - ! Mọi người lên tiếng trả lời. Năm canh giờ sau. - Chạy! Hai bóng người xuất trước cửa nhà những người tu luyện Thiên Cung. bóng người màu đen, bóng người màu vàng lợt, chính là Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ và người tu luyện Thiên Cung. Mọi người nhìn thấy Thánh Hoàng đều thi lễ. - Dị tượng này ngờ lại xuất thời gian dài vậy còn chưa có biến mất. Sau khi Thánh Hoàng đến, nhìn bầu trời, hai tay chắp sau lưng, nét đạm mạc mặt biến mất, chỉ còn lại chính là cảm giác chờ mong. - Đúng, ước chừng năm canh giờ rồi. Trương Liên Khởi nhướng mày, gật đầu . - Trước kia khi xuất dị tượng cũng chỉ tồn tại trong ba canh giờ thôi. Lần này lại kéo dài gần gấp đôi rồi. Lữ Hâm cũng khó hiểu, nhíu mày . - Bảo vật xuất lần này nhất định giống bình thường. Chờ dị tượng biến mất chúng ta liền tới Lạc Cốc. Thánh Hoàng nheo mắt . Thực ra người tu luyện tới Lạc Cốc sớm nhất chắc gì có thể tìm được bảo vật trước. Tuy Lạc Cốc lớn nhưng cũng dài mấy chục dặm, muốn tìm bảo vật của chủ thế giới kia quả thực rất khó. Muốn tìm bảo vật cũng phải dựa vào vận may. Vận may tốt chừng vừa vào cốc có được bảo vật, nếu vận may xấu cho đù tìm từ đầu tới đuôi mấy chục lần, lật tung ba thước đất cũng chắc gì có thể tìm được. Lần này dị tượng ngờ lại giằng co chừng ba ngày. Ba ngày sau, linh lực dao động hỗn loạn cuối cùng cũng dần khôi phục tình trạng bình thường. Bất kỳ người tu luyện nào ở trong Khu vực Mê Loạn chỉ sợ đều thể tĩnh tâm tu luyện. Ngay cả Hạ Ngôn, trong ba ngày này cũng có tâm tư nhập định. Tuy nhiên Hạ Ngôn cũng vận dụng ba kiện Thần khí kia quen thuộc hơn chút. Thôi động ba kiện Thần khí quả thực là hao phí linh lực quá nhiều, chẳng qua tại Hạ Ngôn có thêm loại năng lực đặc biệt, tốc độ khôi phục linh lực của so với trước đây nhanh hơn chục lần. Người tu luyện dưới cảnh giới Linh Hoàng tuyệt đối có ai có thể đạt được tốc độ khôi phục linh lực được như Hạ Ngôn. Chỉ cần có đủ linh lực chung quanh thân thể, Hạ Ngôn liền có thể khôi phục toàn bộ linh lực tiêu hao trong cơ thể. Co dù là Hạ Ngôn tại, sử dụng cùng lúc ba kiện Thần khí nhiều nhất cũng phát ra được mười lần công kích, nhiều hơn nữa linh lực đủ để dùng. trở thành cảnh giới Linh Hoàng, linh lực quả đủ hùng hậu. Nếu Hạ Ngôn có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng, thúc dục ba kiện thần khí công kích thoải mái hơn nhiều. Sau khi dị tượng dừng lại, những người tu luyện thân quanh Khu vực Mê Loạn gần như đồng loạt hành động, từng đạo ánh sáng sáng rọi thỉnh thoảng lại xẹt qua trung Khu vực Mê Loạn. Những ánh sáng đó đều hướng về phương, đó chính là Lạc Cốc. -! Thánh Hoàng mang theo tổng cộng hai mươi bốn gã Thiên Cung tu luyện giả, hướng về Lạc Cốc bay vút . - Lúc này đây dị tượng tại Khu vực Mê Loạn kéo dài liên tục ba ngày, bảo vật hàng lâm chắc chắn giống bình thường, ta nhất định phải tìm bảo vật này! Hắc hắc, nếu có thể lấy được kiện thần khí. gã tu luyện giả có thực lực Linh Tông đến phụ cận Lạc Cốc, cẩn thận tránh những người khác, trong cây cối, khẩn trương nhìn hết thảy động tĩnh bốn phía. - Đó là tu luyện giả Đại Lục Ám Dạ! Lại có gã Linh Tông cường giả đột nhiên nhìn thấy vài người tu luyện mặc phục sức đặc biệt từ xa bay tới, lập tức trốn , mặt biểu tình dị thường ngưng trọng. "Hi thế chi bảo, có duyên mới lấy được. Lúc này đây bảo vật hàng lâm, chừng lạc tay của ta." Lại người tu luyện nhìn phương hướng Lạc Cốc, trong lòng thầm nghĩ. Bởi vì lúc này dị tượng Khu vực Mê Loạn giằng co ba ngày, cho nên có rất nhiều người tu luyện đều có đủ thời gian vào Khu vực Mê Loạn Lạc Cốc. - Thánh Hoàng đại nhân, nếu là chốc nữa người Đại Lục Ám Dạ cướp đoạt bảo vật cùng chúng ta, chúng ta phải làm sao. Hơn hai mươi đạo lưu quang xuất , dần dần trở nên ràng trong trung. Hơn hai mươi đạo ánh sáng này chính là nhóm người Thiên Cung. Tới Lạc Cốc, mọi người dần dần giảm tốc độ phi hành, Hạ Ngôn hỏi Thánh Hoàng. - Nếu là phát bảo vật đương nhiên phải hết sức cướp đoạt. nhìn thấy, có thể giết giết, tuy nhiên giết đương nhiên phải là lên chịu chết, phải thấy tình thế. Thánh Hoàng nhìn Hạ Ngôn cái, hai hàng lông mày hơi rung động, ánh mắt đảo qua mặt người tu luyện Thiên Cung khác, giọng đạm mạc. - Vâng, vãn bối biết! Hạ Ngôn gật gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về phía phụ cận thung lũng. - Nhìn kìa, đó là đám người Thiên Cung! - Là Thánh Hoàng! Người tu luyện Thiên Cung tới rồi. Vài tên Linh Tông tạo thành tiểu đội phát người tu luyện Thiên Cung bèn thấp giọng nghị luận. - Đám người Thánh Hoàng đến đây che phía trước cho chúng ta, chúng ta phải sợ người Đại Lục Ám Dạ. người tu luyện cao gầy cười . Bọn họ nhìn hơn mười người của Đại Lục Ám Dạ qua, liền thể trốn , tránh bị phát . Tuy bọn họ tạo thành đoàn đội , nhưng gặp mười mấy người Đại Lục Ám Dạ tạo thành đội vẫn thể đối kháng chính diện. Trong lúc Linh Tông cường giả chiến đấu, nếu liều mạng chém giết đều chấm dứt rất nhanh. chiêu liền có thể đánh chết địch nhân, chiêu là có thể bị địch nhân đánh chết. Nhất là trong trận hỗn chiến, biết từ chỗ nào chạy ra người liền có thể lấy mạng mình. Đúng lúc này, từ trong thung lũng truyền ra tiếng rống phẫn nộ, toàn bộ thung lũng đều bị tiếng gầm này chấn động. Tất cả những người tu luyện còn chưa tiến vào thung lũng đều động dung nhìn về thung lũng. - A. tiếng hét thảm truyền ra từ trong cốc. - Ầm, vù vù vù. Dường như đỉnh núi bị sụp đổ, từng tảng đá to lớn rơi xuống. - Là linh thú, dường như là có người tu luyện bị đánh chết. Trong thời gian ngắn vậy có người bên trong thung lũng bị đánh chết! Hạ Ngôn chấn động, nhìn về phía Thiên Cung tu luyện giả, máu chậm rãi bắt đầu sôi trào. Có thể vào Khu vực Mê Loạn đương nhiên đều là cường giả Linh Tông, nhưng chỉ trong thời gian ngắn như vậy có cường giả ngã xuống. - Các ngươi cẩn thận chút, cái này gọi là Thanh linh thú. Thánh Hoàng lúc này lại nhướng mày, lộ ra vẻ lo lắng. - Trước hết hãy đứng từ xa xem , cần mù quáng tiến lên. Thứ phát ra tiếng rống kia là Thanh linh thú, tầm thường. Lòi của Thánh Hoàng truyền ràng tới tai đám Hạ Ngôn.
CHƯƠNG 472: QUÁI VẬT CHƯA TỪNG GẶP Tội Ác Sâm Lâm lớn như vậy tồn tại ít linh thú. Thường thường những người tu luyện hành tẩu sâu trong Tội Ác Sâm Lâm tất nhiên đụng phải ít linh thú đủ loại. Lúc trước trong Mê Vụ Sơn Cốc, Hạ Ngôn gặp được Viện trưởng Học Viện Tử Diệp Liễu Vân, chiến đấu kịch liệt cùng Liễu Vân chính là con linh thú cực kỳ lợi hại, Bạch Thạch Hổ. Thực lực Bạch Thạch Hồ này với Linh Tông sơ kỳ bình thường cũng phải đối thủ của nó, nhưng nó muốn chặn đánh giết Linh Tông sơ kỳ cũng phi thường khó. Mà linh thú vừa mới gầm lên kia lại có thể đánh chết Linh Tông cường giả trong vài cái hô hấp, có thể tưởng được linh thú này khủng bố bao nhiêu. "Linh thú trong Hư Ảo Chi Cảnh cũng có thực lực mạnh như vậy!" Hạ Ngôn tuy rằng còn chưa có nhìn thấy linh thú này, nhưng trong lòng có bình luận. "Thánh Hoàng đều bảo chúng ta cẩn thận con linh thú này, được, trước tiên xem xem sao, nhiều người tu luyện tiến vào Lạc Cốc như vậy, linh thú kia có mạnh hơn cũng bị đánh chết." - Vù vù. Từng đạo lưu quang lóng lánh xuất , người tu luyện Thiên Cung đều theo phía sau Thánh Hoàng bay vào chỗ sâu trong Lạc cốc. - A. - A. Đúng lúc này, hai tiếng kêu thảm thiết liên tục truyền ra - Rống rống rống. Con linh thú này liên tục gầm lên, vang vọng khắp nơi trong thung lũng, vách núi bốn phía liên tục có đá lớn lăn xuống. Con linh thú kia dường như truy sát người tu luyện. Phương Mộ Vũ và Thiên Cung tu luyện giả, đều thúc dục linh lực, đẩy nhanh tốc độ. - Mau tránh ra, linh thú này quá mạnh! , đừng phi hành. Sau vài cái hô hấp, Hạ Ngôn nhìn thấy vài người chật vật chịu nổi, từ bên trong thung lũng chạy trốn ra phía ngoài, cả đám thần sắc kích động, dường như gặp phải tình, cảnh cực đáng sợ. - Rống! Tiếng gầm giận dữ cực kỳ ràng. Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng lại, nhìn về khu vực phía trước. Mặt đất trong thung lũng rung lên kịch liệt. - Đông. đông. đông. Tiếng bước chân nặng nề, linh thú này hiển nhiên là có hình thể cực kỳ cồng kềnh. Quả nhiên, trong lúc mọi người hoảng hốt, con quái vật to lớn màu đen ra trước mắt mọi người. Quái vật to lớn này có chiếc sừng cực lớn đầu, toàn thân là lân giáp che kín, ánh mắt mở ra có thể so với đèn lồng, màu đỏ sậm, mồm nó há ra khép vào lộ ra răng nanh sắc nhọn màu trắng ngà. - Đây là quái vật gì? Trương Liên Khởi nhìn con quái thú cách đó mấy trăm thước, cả kinh hô tiếng. Ngay cả cũng chưa bao giờ gặp loại linh thú này. tiến vào Lạc Cốc này biết bao lần, phần lớn linh thú có thể là gặp qua, nhưng chưa bao giờ từng gặp loại này. Con quái thú này chỉ đứng đó nhìn cũng tạo cảm giác áp lực cho mọi người. Đúng lúc này, đôi mắt đỏ ngầu của quái thú quét về phía đám người Thánh Hoàng. Nó cảm nhận được khí tức mạah mẽ của Thánh Hoàng, lực chú ý lập tức tập trung người Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ và những người tu luyện Thiên Cung, vốn mấy người tu luyện khác đuổi theo cũng tự nhiên dừng cước bộ lại. Linh thú, đều có được linh trí nhất định. Càng là linh thú thực lực cường đại, chỉ số thông minh càng cao, linh thú có thực lực có thể so với Linh Tông cường giả chỉ số thông minh thậm chí thua nhân loại, đối với khí tức mạnh mẽ có cảm ứng cực kỳ linh mẫn. Linh thú này nhìn thấy Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ lơ lửng trong trung ngờ lại chạy trốn, thậm chí có tư thái chút e ngại. - Đây là. Ánh mắt Thánh Hoàng đột nhiên trợn lên, thân hình hơi chấn động, kinh ngạc : -Này linh thú, chẳng lẽ. Sao có thể? Sao có thể có loại quái vật này xuất chứ? Thánh Hoàng tuy lớn, nhưng đám người Hạ Ngôn đều nghe được ràng. Vù vù. Xa xa, lại có số người tu luyện phi gần lại đây. Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, tập trung vào những bóng người tới, lập tức liền nhận ra người cầm đầu kia. "Là Vương Đông Cực, tông chủ thế lực Đông Cực, Linh Hoàng cường giả Vương Đông Cực!" Hạ Ngôn cả kinh, ánh mắt hơi nheo lại, trong lòng lập tức liền nghĩ đến ước chiến giữa mình và Vương Đông Cực thời gian còn tháng! Những người tu luyện mới bị quái vật đuổi theo bây giờ mới có thể nghỉ lúc, há miệng thở dốc. Quái vật này tuy rằng nhìn cồng kềnh, nhưng tốc độ lại cực nhanh, nếu phải đám người Phương Mộ Vũ xuất hấp dẫn lực chú ý của quái vật bọn họ đều phải bị quái vật đuổi theo, toàn bộ bị đánh giết chết. gã Linh Tông hậu kỳ nhìn quái vật, mắt dường như sắp phun ra lửa, cực kỳ bi ai thở hộc hộc. Hiển nhiên, vì nhị đệ của bị quái vật này đánh chết. Hạ Ngôn vừa động linh lực, bay về phía người tu luyện kia. - Các ngươi hợp lực cũng phải đối thủ quái vật này sao? Hạ Ngôn bay đến gần chỗ mấy kẻ chật vật chạy trốn, có chút nghi hoặc hỏi. Hạ Ngôn chưa thấy quái vật kia ra tay cho nên biết được thực lực quái vật kia ra sao, tuy nhiên nhìn mấy tên này chật vật như vậy, dường như ngay cả ngăn cản công kích của quái vật cũng làm được. Gã trung niên áo đen được hỏi nhìn nhìn Hạ Ngôn, cơ mặt kịch liệt co giật, toàn thân đều phát run, lại liếc mắt nhìn quái vật cái, rồi sau đó mới với Hạ Ngôn: - Quái vật chết tiệt này là đáng sợ, nó phun linh lực ra giết người, nhị đệ ta trực tiếp bị nó phun linh lực giết chết. Linh lực kia so với kiếm khí còn đáng sợ gấp trăm lần, là màu đỏ! - Vậy nhóm ngươi vì sao phi hành mà chạy trốn? Hạ Ngôn nhướng mày, ngược lại hỏi. - Nhị đệ ta chính là lựa chọn cách phi hành lên trung chạy trốn, trực tiếp bị quái vật kia đánh chết. Lúc trước còn có gã khác cũng chọn phi hành, bị kia quái vật trực tiếp đánh chết. Chỉ cần chúng ta bay lên quái vật kia phun ra đoàn linh lực màu đỏ, đánh chết chúng ta. Linh Tông hậu kỳ này , tuy nhiên trong tức giận còn mang theo sợ hãi, bối rối. Hiển nhiên, còn chưa hoàn toàn hồi phục từ trong kinh hãi. Tuy nhị đệ bị giết khiến phi thường phẫn nộ, nhưng lại hoàn toàn phải đối thủ của quái vật. - ra là vậy! Hạ Ngôn gật gật đầu, con mắt chuyển động, thầm nghĩ: " Lực lượng quái vật này biết mạnh như thế nào, biết ta có thể đánh chết nó hay ! Xem ra có điểm khó, nhưng nó muốn giết chết ta cũng dễ dàng." Đám người Vương Đông Cực đến nơi cách mấy trăm thước dừng lại, ánh mắt tập trung lên người quái vật khổng lồ. Đương nhiên, Vương Đông Cực cũng sớm chú ý tới Hạ Ngôn, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng quỷ dị. Hạ Ngôn cảm giác được Vương Đông Cực nhìn mình, nhưng hoàn toàn đếm xỉa đến. Ngoài mấy ngàn thước, hơn mười ánh hào quang cũng liên tục lóe lên. Tuy còn cách xa nhau ngàn thước nhưng Hạ Ngôn có thể nhìn thấy, bọn họ mặc phục sức Đại Lục Ám Dạ. Người cầm đầu chính là Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ Chung Vô Hoa. Vài lần hô hấp, toàn bộ đám người Đại Lục Ám Dạ cũng tới cách mấy trăm mét dừng lại. Con quái vật này bị ba Thánh Hoàng của ba thế lực vây quanh, ngờ chút e ngại. Đôi mắt đỏ ngầu, to như đèn lồng thỉnh thoảng đảo ba người, thỉnh thoảng phì ra hơi thở màu trắng. - Đây là quái vật gì vậy? Chung Vô Hoa vừa mới đến, sau khi cẩn thận đánh giá, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. sống nhiều năm rồi mà cũng chưa bao giờ gặp qua loại quái vật này. Đột nhiên, Chung Vô Hoa biến sắc, dường như là nhìn thấy cái gì, ánh mắt mãnh liệt nhìn Phương Mộ Vũ đối diện. - Thánh Hoàng đại nhân, quái vật này, vừa rồi giết ba gã tu luyện giả chỉ trong thời gian ngắn, có gã là người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ chúng ta. Thủ hạ Chung Vô Hoa lập tức xem xét phát , có ba thi thể ở trong cốc, người trong này là người tu luyện Đại Lục Ám Dạ. - Đám người Phương Mộ Vũ đến trước ngờ ra tay đánh chết quái vật. Thánh Hoàng đại nhân, chúng ta nên giết quái vật này trước? Nếu giết quái vật này có biện phập tìm kiếm bảo vật tên thuộc hạ khác của Chung Vô Hoa làm ra động tác chém giết, dò hỏi Chung Vô Hoa - Quái vật này, các ngươi giết nổi! Chung Vô Hoa lắc đầu, ánh mắt nheo lại, vẻ kinh ngạc mặt dần dần biến mất, ánh mắt liên tiếp chuyển động, cũng biết trong lòng suy nghĩ gì. - Tông chủ, Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ, Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi đều đến đây, bọn họ sao lại đánh chết đầu linh thú này? Đông Cực Triệu Phó tông chủ kỳ quái hỏi. - Hừ! Vương Đông Cực hừ lạnh tiếng, gương mặt trầm lộ ra nụ cười lạnh. - Đầu linh thú này có thực lực mạnh, vượt quá những con linh thú các ngươi từng gặp qua. Tuy rằng ta chưa từng thấy lực lượng mà linh thú này sử dụng để đánh chết người tu luyện, nhưng ta có thể cảm giác được khí tức khồng lồ của nó, thậm chí còn mạnh hơn so với ta. Vương Đông Cực là Linh Hoàng cường giả, năng lực cảm ứng tự nhiên phải người tu luyện bình thường có thể sánh bằng. - Cái gì? Triệu Phó tông chủ cùng vài nguyên lão Đông Cực đều biến sắc, tông chủ ngờ quái vật này còn mạnh hơn . - Tông chủ, nhưng Linh Hoàng là tuyệt thế cường giả, linh thú này còn mạnh hơn Linh Hoàng, sao có thể? - Nếu dễ giết Phương Mộ Vũ và Chung Vô Hoa kia sớm ra tay rồi. tại bọn họ ra tay, ta nghĩ, khẳng định là lo lắng khi mình ra tay lại bị kẻ khác đánh lén. Vương Đông Cực lệ quang lóe lên, đoán. lát sau, người tu luyện tụ tập bốn phía càng ngày càng nhiều. Hạ Ngôn phát , năm gia tộc lớn nhất Đại Lục Long Chi cũng tới nơi này. ít người tu luyện Linh Tông rải rác cũng hề ít, quần tam tụ ngũ ở xa xa nhìn lại. Bên phía Đại Lục Ám Dạ cũng càng lúc càng có nhiều người. Người tu luyện hai đại lục chỉ sợ có hơn nửa đều tụ tập tại Lạc Cốc. " phải công dã tràng!" Nhiều Linh Tông cường giả như vậy, Hạ Ngôn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, khóe miệng hơi nhếch lên, thầm nghĩ. Quái vật kia thấy người tu luyện càng ngày càng nhiều, dường như nghĩ phải phải rời khỏi, gầm tiếng, bốn vó giẫm lên mặt đất cái khiến mặt đất kịch liệt chấn động, mọi người chỉ thấy quái vật này chọn phương hướng rồi bỏ . Những người tu luyện biết quái vật này thực lực cường đại, nếu quái vật rời đương nhiên là chuyện tốt. Quái vật rời , bọn họ có thể ở tìm bảo vật trong cốc. Mà tại tuy rằng bọn họ cũng có thể cẩn thận tìm tòi ở cách đó xa xa, nhưng trong lúc đó, Thánh Hoàng của hai đại lục ở giằng co cùng quái vật, bọn họ nhân cơ hội tìm bảo vật quả thực ổn.
CHƯƠNG 473: THÁNH HOÀNG RA TAY ĐÁNH CHẾT ĐỊA HÀNH LONG Trong đám người, ánh mắt độc ác bắn về phía Hạ Ngôn, người này mặc chiếc trường bào màu lam, nhìn qua khoảng năm mươi tuổi. Vừa xuất tại Lạc Cốc, đại đa số thời gian đều nhìn chằm chằm Hạ Ngôn. Trong ánh mắt kia, tràn ngập oán hận, ác độc, dường như phải ăn sống nuốt tươi Hạ Ngôn mới được. Hạ Ngôn cũng cảm giác được dường như có người có hảo ý nhìn chằm chằm mình, ánh mắt đảo qua chỗ đó. Người nọ thấy ánh mắt Hạ Ngôn nhìn sang, vội vàng chuyền tầm mắt. Đám người kia đại khái có hơn mười người, Hạ Ngôn nhìn lúc lại phát kẻ mà mình nhận ra, khỏi nhíu mày, nghi hoặc lắc đầu, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta cảm giác sai sao? thể nào." Sau đó Hạ Ngôn liền quẳng chuyện này ra sau đầu, lần nữa chuyển lực chú ý sang quái vật màu đen phủ đầy lân giáp người. Quái vật này mắt thấy sắp rời khỏi Lạc Cốc, nếu nó qua khỏi Lạc Cốc muốn tìm nó rất khó. Nếu nó vào trong Tội Ác Sâm Lâm hy vọng tìm kiếm càng thêm xa vời. - Chung Vô Hoa, quái vật này là chủng loại nào, ngươi nhận ra ? Phương Mộ Vũ rốt cục vẫn kìm nổi mở miệng chuyện trước, tiếng của xuyên qua gần ngàn thước, rơi vào trong tai đám người Chung Vô Hoa đối diện. Chung Vô Hoa biểu tình biến đổi, ánh mắt cũng nhìn về phía Phương Mộ Vũ, áo choàng màu vàng người phiêu động trong gió, hai tay xuất đoàn linh lực ngừng lập lòe, nghe thấy tiếng của Phương Mộ Vũ, cũng mở miệng : - Nếu ta đoán sai, quái vật này hẳn là Địa Hành Long. Chỉ là. Địa Hành Long này cũng sinh vật thuộc phân thế giới chúng ta, biết vì sao xuất ở đây. Tiếng của Chung Vô Hoa vọng khắp bốn phía chung quanh. Những người tu luyện đều nghe . Người tu luyện gần Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ đứng đây, chỉ sợ có hai trăm người. "Địa Hành Long?" Nghe được tên này, Hạ Ngôn cũng kinh ngạc . " phải sinh vật phân thế giới chúng ta? Chẳng lẽ, là sinh vật từ chủ thế giới xuống đây?" Nghĩ tới đây, trong lòng Hạ Ngôn chấn động mạnh. - Đúng vậy, Địa Hành Long này, ta cũng từng nhìn thấy trong số điển tịch cổ. Trong thượng cổ điền tịch có ghi lại, Địa Hành Long là loại dã thú của chủ thế giới, lực lớn vô cùng, giỏi về phun ra linh lực màu đỏ, hình thành cương khí công kích địch nhân. Xem đầu Địa Hành Long này ứng với thể trưởng thành, nếu là như thế, chỉ sợ có thực lực cảnh giới Linh Hoàng. Phương Mộ Vũ chậm rãi gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Địa Hành Long chậm rãi về phía trước - Địa Hành Long này người hề ít bảo bối. Sừng của nó có thể luyện chế cửu phẩm đan dược, nếu có thể đánh chết Địa Hành Long này, lân giáp của nó đều có thể rèn thành phòng ngự thần khí. Phương Mộ Vũ đến đây, ánh mắt sáng lên chút Tại phân thế giới là có tài liệu luyện Thần khí. Những khoáng thạch đặc biệt quý báu nhất cũng thể rèn được Thần khí, mà lân giáp người Địa Hành Long lại đạt được cầu rèn Thần khí. Cũng chính vì nguyên nhân như thế nên Phương Mộ Vũ muốn bỏ qua cơ hội đánh chết Địa Hành Long. khi Địa Hành Long trốn khỏi nơi này để tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, vậy muốn đánh chết nó khó khăn tất nhiên tăng gấp trăm lần. - đúng lắm. khi như vậy, bằng chúng ta tạm gạt thù hận sang bên, cùng đối phó với con Địa Hành Long này sao? Ánh mắt Chung Vô Hoa lóe lên, hai người hợp tác, vậy đánh chết Địa Hành Long tăng thêm phần chắc chắn. - có ý này! Tuy rằng hai đại lục chúng ta là đối địch, nhưng linh thú này lại là địch nhân chung của nhân loại chúng ta. Phương Mộ Vũ vừa rồi lên tiếng hỏi, khi Chung Vô Hoa nhận định đó là Địa Hành Long liền có ý hợp tác. tại Chung Vô Hoa ra, đương nhiên ăn khớp với nhau. Nghe hai vị Thanh Hoàng đối thoại, người tu luyện bốn phía đều thấp giọng nghị luận. Lai lịch Địa Hành Long này làm cho bọn họ cũng vô cùng khiếp sợ. tại hai vị Thanh Hoàng ngờ phải hợp tác, cùng đánh chết Địa Hành Long lại khiến bọn nhịn được phải hít ngụm khí lạnh. - Lên! Chung Vô Hoa thét dài tiếng, linh lực toàn thân giống như tiên hoa nở rộ hướng về phía trước bắn ra. Lập tức, đạo ánh sáng mờ màu tím từ trong cơ thể Chung Vô Hoa bay ra. Hạ Ngôn cấp tốc nhìn chăm chú, nhìn về phía ánh sáng tím khiến cho người ta sợ hãi. Hạ Ngôn nhìn thấy đó là do kiện Thần khí công kích hóa thành kiếm khí, kiếm quang ngừng bắn ra. Kiếm khí này chợt hình thành thanh kiếm màu tím, sau khi thanh kiếm hình thành liền đâm thẳng tới thân thể Địa Hành Long. - Gầm! Địa Hành Long cảm giác được sát khí khổng lồ đánh úp tới, nó rống giận tiếng, thân thể cao lớn, bốn vó mạnh mẽ dậm xuống mặt đất, đầu ngẩng lên, đạo cương khí màu hồng như mũi nhọn ánh sáng đánh tới dải lụa màu tím. Sau khi hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, linh lực khổng lồ dường như thổi bay tất cả. Người tu luyện gần đó đều bay ngược về sau, đồng thời vận linh lực trong cơ thể lên, khuôn mặt tái nhợt, cố gắng chống đỡ uy thế của cỗ linh lực này. - Các ngươi tự cẩn thận, ngàn vạn lần cần ra tay đối phó Địa Hành Long. Địa Hành Long này các ngươi đủ thực lực đánh giết nó đâu. Phương Mộ Vũ xoay người, lớn tiếng phân phó cho đám người Hạ Ngôn. Sau đó Phương Mộ Vũ hét lớn tiếng, từ cơ thể, ánh sáng bảy màu bắn ra. Hào quang sáng lạn như chiếu sáng cả bầu trời. Thái Hà Kiếm hình thành kiếm khí, hóa thành đạo cầu vồng, hơi dừng lại chút liền bắn nhanh về phía Địa Hành Long. Hai vị Thánh Hoàng đồng thời ra tay, hợp tác đánh chết Địa Hành Long. - Quá mạnh mẽ! Hạ Ngôn ở xa mấy ngàn thước nhìn hai vị Thánh Hoàng ra tay, biểu tình biến ảo. "Đây mới là thực lực của Thánh Hoàng. Thánh Hoàng sử dụng thần khí căn bản bằng vào ta giờ thể ngăn cản. Lần trước Chung Vô Hoa ra tay với ta, chỉ sợ cũng chỉ thi triển ra năm thành sức mạnh mà thôi." Hạ Ngôn mắt thấy uy lực công kích lần này của Chung Vô Hoa, ý niệm xoay chuyền trong đầu. Lúc này, dục vọng trở nên mạnh mẽ trong lòng Hạ Ngôn bùng lên như ngọn lửa. vốn Hạ Ngôn nghĩ, lấy thực lực của mình cũng cũng đủ ngạo thị thiên hạ. tại xem ra, khoảng cách giữa mình với Linh Hoàng cường giả còn kém xa lắm." được, ta phải mạnh lên, mạnh lên!" Hạ Ngôn thầm gầm lên. " tháng sau, mình phải sinh tử chiến cùng Linh Hoàng cường giả Vương Đông Cực kia. Nếu lấy thực lực tại tuyệt đối thể là đối thủ của Vương Đông Cực. Bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp! Bộ phận thứ hai!" Lúc này, trong đầu Hạ Ngôn, phần thứ hai của Linh La tâm pháp ngừng ra. Năm tháng bế quan nghiên cứu, Hạ Ngôn có sở ngộ lớn đối với Linh La tâm pháp. "Lĩnh ngộ! Lĩnh ngộ! Lĩnh ngộ!"Trong lòng Hạ Ngôn ngừng rít gào. - Ầm! tiếng nổ kinh thiên, Địa Hành Long bị Thái Hà Kiếm của Phương Mộ Vũ trực tiếp đánh trúng. Thân hình cực lớn của nó bị đánh bay, nhưng cầu vồng cũng xuyên thủng được phòng ngự của nó, chỉ để lại vết mờ màu trắng lân giáp màu đen của nó mà thôi. Thân hình khổng lồ của Địa Hành Long bị đánh bay, sau đó rơi mạnh xuống đất, nham thạch bị thân thể của nó đập vào, bị nghiền nát vụn. Nhưng sau khi Địa Hành Long đứng dậy, ngờ chỉ lúc lắc đầu chút bị thương chút nào. Tuy nhiên, Địa Hành Long lúc này hiển nhiên càng thêm phẫn nộ. Miệng nó mở lớn, lại là mảnh cương khí màu đỏ hình thành hào quang bay vụt về phía Phương Mộ Vũ. - Phòng ngự mạnh, khó trách điển tịch thượng cổ có , lân giáp Địa Hành Long có thể làm thành phòng ngự Thần khí. Phương Mộ Vũ thấy đạo kiếm khí của mình đâm thủng lân giáp Địa Hành Long, đột nhiên trợn mắt, hai đạo tinh quang phụt ra, kìm nổi hít vào hơi, ngạc nhiên thán phục . Nhìn thấy đoàn hồng quang bắn đến trước người, Phương Mộ Vũ trốn tránh. - Phòng! Phương Mộ Vũ vừa quát, từ thân hình lại có bóng mờ mông lung lóe ra. Sau khi bóng mờ này xuất liền hình thành lá chắn lớn. Mũi nhọn ánh sáng màu hồng va chạm trực tiếp lên lá chắn lập tức vỡ tan. Cương khí màu hồng dần tiêu tán, nhưng lá chắn lại chỉ chấn động mạnh, vẫn chưa bị đánh tan. - Đó là. Hạ Ngôn nhìn thấy bóng đen lóe ra từ trong cơ thể Thanh Hoàng, khỏi tạm thời đình chỉ vận chuyển bộ phận Linh La tâm pháp thứ hai. "Đó là phòng ngự Thần khí, phòng ngự Thần khí của Phương Mộ Vũ. Hôm nay, rốt cục xem như gặp được năng lực phòng ngự của phòng ngự Thần khí. Công kích của Địa Hành Long ngờ thể đánh tan được phòng ngự của Thần khí." Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt Trong thân thể mình cũng có kiện phòng ngự Thần khí hơn nữa là phòng ngự thần khí do chủ nhân Hư Ảo lưu lại, cấp độ, phẩm chất khẳng định còn phải cao hơn so với phòng ngự thần khí của Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ. Hai vị Thanh Hoàng đại chiến Địa Hành Long, người tu luyện bốn phía nhìn xem tròng mắt đều lọt ra ngoài, cấp bậc chiến đấu như thế bọn họ chưa từng gặp qua? - Rầm Kiếm quang màu tím của Chung Vô Hoa đánh tan mũi nhọn màu hồng của Địa Hành Long liền như tia chớp bắn về phía Địa Hành Long. Kiếm quang màu tím trực tiếp đánh trúng Địa Hành Long, đẩy lui thân thể Địa Hành Long ra xa mấy chục thước. Nhưng Địa Hành Long cũng bị thương, thân hình chấn động cái rồi lai khôi phục tinh thần. Cặp mắt vĩ đại như cái đèn lồng chớp động ngọn lửa nóng cháy, nhìn về phía Chung Vô Hoa và Phương Mộ Vũ bầu trời. - Lực phòng ngự của lân giáp Địa Hành Long quá mạnh mẽ rồi. Chung Vô Hoa lắc đầu, nhìn Địa Hành Long, lầm bầm lầu bầu giống như tự chuyện. - đúng, nó chắc chắn có nhược điểm, tìm được nhược điểm của nó giết chết nó liền dễ dàng. Nếu cứ cậy mạnh mà đánh sợ là chúng ta hợp lực cũng rất khó giết chết nó. Chung Vô Hoa trầm giọng lời cuối cùng, nhìn về phía Phương Mộ Vũ. Phương Mộ Vũ cũng gật đầu, biểu tình liên tục biến ảo, mày chau mặt nhăn, linh lực toàn thân vận lên, phất tay : - Địa Hành Long có lực phòng ngự quá mạnh, lực lượng chúng ta còn có chút đủ. Nếu có thể trực tiếp chấn vỡ lục phủ ngũ tạng nó, nó tất chết thể nghi ngờ. tại muốn giết chết nó biện pháp tốt nhất là tìm nhược điểm. Nhưng trong số thượng cổ điển tịch cũng nhược điểm nó ở đâu. - Thử mắt nó xem! Chung Vô Hoa vừa xong liền thúc dục kiếm quang màu tím hình thành thanh kiếm lớn, thẳng hướng mắt Địa Hành Long vọt tới. Phương Mộ Vũ cũng ra tay, hà quang bảy màu trong nháy mắt bao phủ mắt Địa Hành Long.
CHƯƠNG 474: HẠ NGÔN VỌT TỚI Thanh kiếm màu tím, hà quang bảy màu trong nháy mắt đều bắn trúng hai mắt cực lớn của Địa Hành Long, nhưng con Địa Hành Long này lập tức nhắm mắt lại. Mọi người bao gồm cả Hạ Ngôn đều chăm chú nhìn Địa Hành Long. Địa Hành Long tức giận gầm lên. Sau khi hai đạo kiếm khí cực kỳ uy lực đánh trúng Địa Hành Long, cả vùng gian đều biến thành hỗn độn. Ánh mắt mọi người hoàn toàn thấy tình cảnh bên trong, gian vặn vẹo giống như mặt nước nhộn nhạo. Ánh sáng bắn ra, mọi người chỉ có thể nghe được tiếng gầm giận dữ của Địa Hành Long. Phương Mộ Vũ và Chung Vô Hoa cũng chuyên chú nhìn công kích của mình. Kiếm quang tiêu tán, Địa Hành Long lại đứng dậy. - Cái gì? - Sao có thể chứ? Tất cả mọi người bao gồm cả hai vị Thánh Hoàng đều nhịn được, hít ngụm khí lạnh, vì Địa Hành Long vẫn đứng thẳng hoàn hảo. Công kích của hai vị Thánh Hoàng ngờ thể đả thương được Địa Hành Long. - Mắt của con Địa Hành Long này phải chỗ yếu hại của nó! Phương Mộ Vũ trầm giọng , ánh mắt nhíu lại, lòng dậy sóng ba đào, thể bình ổn. Như vậy cũng thể khiến Địa Hành Long bị thương, vậy làm sao giết được nó? - Rống, rống, rống. Đôi mắt đỏ ngầu của Địa Hành Long hung hăng trừng mắt nhìn hai vị Thánh Hoàng, liên tục rống lên. đoàn cương khí màu hồng bỗng phun ra từ miệng Địa Hành Long, bắn về Chung Vô Hoa! Sau đó lại có đoàn cương khí đỏ khác bắn về phía Phương Mộ Vũ. Cương khí của Địa Hành Long ngừng lại. Sau khi liên tục tấn công hai vị Thánh Hoàng, Địa Hành Long chuyển lửa giận sang những người tu luyện khác. Phốc phốc phốc phốc. "Giết chúng! Giết hết chúng! Giết hết nhân loại!" Trong lòng Địa Hành Long ngừng có tiếng gầm phẫn nộ. Cương khí màu đỏ lập tức hóa thành đám cầu lửa bắn ra bốn phía, hướng về những tu luyện giả. - tốt, chạy mau! Hơn hai trăm tu luyện giả Linh Tông nhìn thấy cương khí màu đỏ nhiều vô số quét tới mình đều kinh hoảng kêu to, cuống quýt bay ra xa. Nhưng tốc độ của cương khí hơn xa tốc độ của tu luyện giả. Chưa đến cái hô hấp có người bị đánh trúng, kêu thảm tiếng, biến thành đống cháy xém, rơi thẳng từ trời xuống. Ngắn ngủi mấy lần hô hấp có hơn mười người ngã xuống. Công kích của Địa Hành Long dừng lại, bốn vó của nó khua lên , từng tiếng nổ oành oành vang lên trong thung lũng, cương khí màu đỏ liên tục phụt ra - Nghiệt súc! Chung Vô Hoa cùng Phương Mộ Vũ thấy vậy, tức giận quát tiếng, hai người dùng phòng ngự Thần khí chắn hết oanh kích của Địa Hành Long. Gần như là cùng lúc, hai người phẫn nộ thét dài tiếng, toàn lực thúc dục công kích Thần khí phát động công kích về phía Địa Hành Long. Ngay sau đó lại có thêm gần hai mươi tu luyện giả bị cương khí của Địa Hành Long oanh sát! Những người còn lại đều bỏ chạy ra xa Địa Hành Long bị hai vị Thánh Hoàng chặn lại, cương khí của nó thể công kích những người chạy ra xa vạn dặm. - Rống! Địa Hành Long hung hăng đập mạnh thân mình vào vách núi. Cả vách núi kia sụp đổ xuống. Địa Hành Long quét ngang đuôi cái, quét hết chung quanh thân thể, đập nát toàn bộ. Lực lượng cơ thể Địa Hành Long yếu chút nào so với cương khí màu đỏ, thậm chí có lực công kích càng mạnh hơn. Tuy nhiên nó thể phi hành, thân thể tự nhiên thể công kích những tu luyện giả có thể phi hành. Những người tu luyện thất kinh, kinh hồn nhưng chưa định quay người, lại nhìn về phía trận chiến giữa hai vị Thánh Hoàng và Địa Hành Long. Hai Thánh Hoàng công kích ngừng người Địa Hành Long, nhưng Địa Hành Long căn bản phải chịu vết thương trí mạng nào. Tinh lực của nó chút dấu hiệu suy nhược. - Đáng sợ! - Quá mạnh, có phòng ngự Thần khí căn bản ngăn được công kích của Địa Hành Long! Cũng biết hai vị Thánh Hoàng có thể giết chết Địa Hành Long này hay ! Người tu luyện tìm được đường sống trong chỗ chết, cả đám đều hoảng sợ nghị luận. Hạ Ngôn cũng theo mọi người, bỏ chạy ra ngoài vạn thước. Cương khí màu đỏ kia khiến cũng phải tránh . - Chung Vô Hoa, xem ra chúng ta muốn chặn đánh Địa Hành Long này rất khó khăn! Chừng chén trà , lân giáp Địa Hành Long có thêm rất nhiều dấu vết màu trắng. Nếu đứng gần thấy được chút máu màu đen. Nhưng những vết thương này đối với Địa Hành Long quả thực so với gãi ngứa cũng chẳng khác mấy. Tuy nhiên, lửa giận của nó cháy bùng lên. - Rống! Nó, phải giết hết toàn bộ nhân loại ở nơi này. - Đúng vậy, da dày thịt béo, đúng là khó tưởng tượng! Chung Vô Hoa lắc đầu, thở dài tiếng, bất đắc dĩ , gương mặt xuất vẻ cười khổ. Những người kia, đúng là giết chết. Vù. Lúc này, đạo lưu quang bay thẳng vào giữa chiến trường. "Lân giáp của Địa Hành Long này có thể dùng để rèn Thần khí phòng ngự. Thứ tốt vậy đương nhiên thể dễ dàng buông tha." Người tới chính là Vương Đông Cực. "Ta có phòng ngự Thần khí trong người, này Địa Hành Long công kích uy hiếp được ta. Chỉ cần ta áp sát giằng co với nó, Địa Hành Long này cũng chỉ có thể bị đánh thôi. Như vậy, ta liền có thể lấy được lân giáp nó." Ngay lúc Vương Đông Cực ra giữa trận chiến, Phương Mộ Vũ và Chung Vô Hoa đều chuyển mắt về phía Vương Đông Cực. - Hai vị Thánh Hoàng! Vương Đông Cực đầu tiên là đánh tiếng với hai vị Thánh Hoàng. - Địa Hành Long này khó giết như vậy, bằng chúng ta liên thủ thử xem. Nếu có thể đánh chết vậy chia đều những thứ người nó, như thế nào? Phương Mộ Vũ nhìn nhìn Vương Đông Cực, chỗ mi tâm hơi nhíu lại. "Vương Đông Cực này ba mươi năm trước bị ta ra tay đánh giết lần, khi đó ỷ vào kiện phòng ngự Thần khí bỏ chạy. tại cũng bước vào cảnh giới Linh Hoàng." Phương Mộ Vũ thầm nghĩ trong lòng, chuyển mắt, lại nhìn về phía Chung Vô Hoa. Chung Vô Hoa đối việc Vương Đông Cực gia nhập tự nhiên có ý kiến gì. và Phương Mộ Vũ rất khó giết chết Địa Hành Long, nếu nhiều người thử cũng tốt. chừng có hiệu quả nhất định. Có thể giết nó. Đương nhiên, những thứ người Địa Hành Long rất nhiều, chiếm được phần vẫn hơn so với chiếm được thứ gì. - Vậy ba người chúng ta hợp lực thử xem! Phương Mộ Vũ trầm ngâm lát, gật đầu . Vương Đông Cực vui vẻ, lập tức chiếm cứ phương vị. Ba người chia làm ba phương hướng quanh Địa Hành Long, triển khai công kích Địa Hành Long. tuy cũng bước vào cảnh giới Linh Hoàng, nhưng so với Chung Vô Hoa và Phương Mộ Vũ, thực lực của vẫn yếu hơn. Địa Hành Long bị ba người vây bên trong, lần lượt bị đánh bay, nhưng vẫn tràn đầy tinh lực. Cương khí màu đỏ ngừng phát ra từ trong miệng, công kích ba người. - A? Lại qua thời gian chén trà , đột nhiên Hạ Ngôn nhướng mày, phát ra tiếng kêu kinh ngạc. phát , mỗi lần Địa Long bị đánh bay, đều bằng tốc độ nhanh nhất lần nữa đứng vững, giống như hồ lô vậy. "Chẳng lẽ" Hạ Ngôn mắt sáng ngời, trong lòng đoán. - Hạ Ngôn, ngươi phát cái gì sao? Trương Liên Khởi bên cạnh Hạ Ngôn, nhìn thấy Hạ Ngôn thần sắc khác thường, khỏi hỏi. Hạ Ngôn gật gật đầu, xoay chuyển ánh mắt, rồi sau đó khẽ với Trương Liên Khởi: - Địa Hành Long này mỗi lần bị đánh bay đều đứng dậy rất nhanh, dường như bảo vệ bụng mình! Ta nghĩ, nhược điểm của Địa Hành Long có thể là bụng nó. - Sao? Trương Liên Khởi cũng nhìn về phía Địa Hành Long, quan sát nó đứng lên, rồi sau đó ngạc nhiên vui mừng : - Đúng vậy, quả hình như là cố ý bảo vệ bụng. Vù. đạo ánh sáng lóe ra, Hạ Ngôn cũng bay vụt vào giữa trường đấu. - Hạ Ngôn, mau trở lại, cương khí kia ngươi ngăn được! Trương Liên Khởi nghĩ tới là Hạ Ngôn lại bay thẳng qua. Đoán được nhược điểm Địa Hành Long cứ đứng đây cho Thanh Hoàng là được, Hạ Ngôn lại tự mình bay . - tốt, Hạ Ngôn có nguy hiểm! Lữ Hâm cũng biến sắc, nhìn Hạ Ngôn bay về phía trước kích động. Những người tu luyện Thiên Cung khác cũng lộ vẻ lo lắng. - Hạ Ngôn, ngươi tới làm gì? Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ nhìn thấy Hạ Ngôn lập tức lớn tiếng . Hy vọng của đều đặt người Hạ Ngôn. Nếu Hạ Ngôn bị Địa Hành Long đánh chết tổn thất . Chung Vô Hoa cũng vì Đại Lục Long Chi xuất Hạ Ngôn mà với Mộ Phương Vũ: Ngươi có vận khí tốt. - Thánh Hoàng, vãn bối quan sát thấy, Địa Hành Long này mỗi lần bị ném đều cố ý dùng bốn vó bảo vệ bụng, cho nên vãn bối đoán, bụng của Địa Hành Long này có thể chính là nhược điểm của nó. Hạ Ngôn lập tức với Thánh Hoàng, ánh mắt nhìn chằm chằm Địa Hành Long gầm lên phẫn nộ. - Đó là ai? Lá gan cũng lớn vậy, dám bay qua lúc này. Địa Hành Long cũng điên rồi! Người tu luyện bốn phía cũng đều nhìn Hạ Ngôn. Ngoại trừ ba vị Linh Hoàng cường giả, Hạ Ngôn là người đầu tiên dám bay vào giữa trận chiến kịch liệt. - biết, dường như là người Thiên Cung. Chẳng lẽ chính là Hạ Ngôn gần đây nổi bật kia? Có người nhướng mày, lên tiếng đoán. - Đúng vậy, chính là Hạ Ngôn, người tu luyện thiên phú cao nhất trong Thiên Cung, thực lực cường đại vô cùng, còn có được Thần khí công kích. Trong đám người, gã có ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hung tợn . Phương Mộ Vũ nghe Hạ Ngôn như vậy, lập tức tinh thần rung lên, sâu trong mắt bắn ra hào quang. Quả nhiên đúng theo như lời Hạ Ngôn, Địa Hành Long này luôn cố ý làm như vô tình bảo hộ bụng mình. Vừa rồi chú ý, tại cẩn thận quan sát quả có thể nhìn ra ít manh mối. - Đúng vậy, đúng như thế! Phương Mộ Vũ gật đầu cái, vui sướng . - Chung Vô Hoa, Vương Đông Cực, nhược điểm của Địa Hành Long này ở bụng. tại chúng ta nghĩ biện pháp công kích bụng nó! Phương Mộ Vũ lập tức với hai người kia Chung Vô Hoa và Vương Đông Cực nghe vậy, ánh mắt cũng sáng lên. Đánh nửa ngày có hiệu quả gì, nếu cứ mãi như vậy bọn họ thể từ bỏ, cũng thể đợi cho linh lực kiệt quệ hết, rồi sau đó bị Địa Hành Long quay lại đuổi giết được.
CHƯƠNG 475: BA KIỆN THẦN KHÍ ĐỀU XUẤT Người tu luyện gần đó đều nghe được lời giữa Phương Mộ Vũ với Chung Vô Hoa và Vương Đông Cực, trong lòng đều thầm nghĩ. Địa Hành Long rốt cuộc có thể bị mấy người liên thủ đánh chết hay . Địa Hành Long quá cường hãn, may mắn là Địa Hành Long thể phi hành, nếu nó có thể bay được Linh Hoàng dù có mạnh thế nào cũng phải tránh né. - Hạ Ngôn ngươi mau rời khỏi chỗ này , rất nguy hiểm! Phương Mộ Vũ mắt chợt lóe, lại nhìn về phía Hạ Ngôn thúc giục. Cương khí màu đỏ của Địa Hành Long nếu có phòng ngự Thần khí người tu luyện quả rất khó ngăn cản. Phương Mộ Vũ, Chung Vô Hoa, còn có Vương Đông Cực đều có phòng ngự Thần khí trong người mới sợ cương khí màu đỏ. Mà Hạ Ngôn chỉ thực lực còn chưa bước vào cảnh giới Linh Hoàng, ngay cả phòng ngự Thần khí cũng có, nếu bị cương khí màu đỏ trực tiếp đánh trúng đó chính là nguy hiểm trí mạng. Nhưng Hạ Ngôn lại vội rời , ánh mắt chăm chú nhìn vào Địa Hành Long toàn thân bao phủ lân giáp màu đen. Địa Hành Long này toàn thân nó đều là bảo bối a, sừng của nó có thể luyện chế cửu phẩm đan dược, mà lân giáp cũng là có thể rèn thành Thần khí. Cửu phẩm đan dược, đến tại Hạ Ngôn còn chưa từng nhìn thấy, càng chưa từng sử dụng qua. Cửu phẩm đan dược rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ, Hạ Ngôn cũng rất tò mò. "Tuy ta phát , hơn nữa còn chỉ ra nhược điểm của Địa Hành Long, nhưng" Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, ý niệm nhanh chóng xoay chuyển. "Nhưng, nếu ta xuất lực đánh chết Địa Hành Long, Địa Hành Long này cuối cùng bị ba người đánh chết xem chừng ta cũng chẳng được chút gì. Chuyện này thể được, bảo bối người Địa Hành Long này ta cũng phải được chia chén canh." Rống. Rống rống. Địa Hành Long công kích ba vị Linh Hoàng, hung hăng va đập vào ngọn núi, cả Lạc Cốc đều trở thành đống hỗn độn. - Phương Mộ Vũ, ta dùng Thăng Long Đao đánh cho Địa Hành Long lật người, rồi sau đó ngươi và Vương Đông Cực nhân cơ hội công kích bụng nó, nhìn lại xem nhược điểm của Địa Hành Long này rốt cuộc có phải ở bụng hay ! Chung Vô Hoa ngưng trọng, bóng ảnh lóe ra từ thân thể ngăn trở công kích của Địa Hành Long, sau đó trầm giọng . - Được! Phương Mộ Vũ gật đầu, chuyển mắt nhìn về phía Vương Đông Cực. Vương Đông Cực lập tức xoay chuyển ánh mắt, tỏ thái độ trả lời. - Hạ Ngôn, mau rời khỏi đây! Phương Mộ Vũ mạnh mẽ chấn động thân mình, linh lực toàn thân như nước sôi trào lên, bốn phía chung quanh , người tu luyện đều có thể nhìn thấy dao động của linh lực. - ! Chung Vô Hoa hét lớn tiếng. Thăng Long Đao của tạo thành thanh kiếm màu tím đánh mạnh lên lân giáp Địa Hành Long, thân hình khổng lồ của Địa Hành Long lập tức bị đánh văng ra. Mà Phương Mộ Vũ và Vương Đông Cực cũng chớp lấy thời gian ngắn này, hai người đồng thời thi triển Thần khí công kích, hai đạo kiếm quang uy lực cực lớn xuyên qua ngàn thước trời cao, hung hăng đánh trúng bụng Địa Hành Long còn bay trung. Thân mình Địa Hành Long lập tức bị đập rơi xuống mặt đất. Toàn bộ mặt đất bên trongthung lũng trong nháy mắt xuất vết rách rộng mấy thước, nhìn thấy ghê người. - Ngao, hống Hạ Ngôn nhìn thấy nửa thân hình Địa Hành Long đều bị đánh sâu vào nham thạch, nhưng nó lập tức quay cuồng cái lại đứng lên. Bụng nó bị Phương Mộ Vũ và Vương Đông Cực oanh kích, vậy mà vẫn chút tổn hao nào. "Sao lại." Hạ Ngôn cũng chấn động. "Chẳng lẽ nhược điểm của Địa Hành Long này ở bụng, là ta nhìn lầm rồi?" Lắc đầu, Hạ Ngôn cau mày. " có khả năng, Địa Hành Long này ràng là cố ý che chắn bụng mình, sao lại. sao lại chút tổn hao nào chứ!" kích của đám người Phương Mộ Vũ có hiệu quả, cũng tạm thời dừng tay. - Xem ra, là giết chết! Phương Mộ Vũ lắc đầu, thờ dài tiếng. giống như nhìn tòa bảo tàng trước mặt, nhưng cách nào lấy bảo bối bên trong ra, đương nhiên cam lòng, muốn. Nhưng lại có biện pháp gì. Đúng lúc này, thân thể Địa Hành Long đột nhiên phát ra làn khói màu đen. Làn khói này nhanh chóng bao trùm cơ thể Địa Hành Long. Từ bên ngoài xem đúng là thể nhìn thấy thân thể cao lớn của Địa Hành Long. - Hả? Nó làm cái gì vậy? Chung Vô Hoa kinh nghi tiếng. - Rống! Địa Hành Long hét lớn tiếng, làn khói đen hô cái liền bành trướng ra. Lập tức, khói đen trực tiếp bắn về phía Phương Mộ Vũ. Mà Hạ Ngôn lại thấy, Địa Hành Long mặt đất biến mất tung tích. - Trời ơi. Địa Hành Long này phi lên! Hạ Ngôn chỉ còn biết nhìn khói đen bay về phía Phương Mộ Vũ, Địa Hành Long cũng ở trong đó. " đúng, nó phải phi hành, mà là bắn . Cơ thể nó phóng xuất ra loại khói màu đen này dường như là loại năng lượng cường đại, có thể khiến cho lực lượng nó chợt tăng cường, rồi sau đó có khả năng trong thời gian ngắn bắn lên trung." Hạ Ngôn hít sâu hơi, thầm nghĩ trong lòng."Tốc độ rất nhanh, quả thực so với cường giả Linh Hoàng phi hành còn nhanh hơn." Khoảnh khắc đó, khói màu đen liền va chạm với Phương Mộ Vũ. Phương Mộ Vũ lập tức thúc dục phòng ngự Thần khí, hình thành trước người lá chắn phòng ngự màu đen. Địa Hành Long hung hăng va chạm với phòng ngự Thân khí, phòng ngự Thần khí kịch liệt rung động. Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn lại, phát lá chắn do phòng ngự Thần khí hình thành ngờ giống như tan vỡ. Giằng co ngắn ngủn trong nháy mắt, thân hình Phương Mộ Vũ bị hất văng , trong khoảnh khắc bay ra ngoài ngàn thước. - Sức mạnh đáng sợ! Mọi người đều nhìn cảnh khó tin này. Địa Hành Long quả thực khủng bố tới cực điểm. ngờ có thể lợi dụng lực bắn ra mặt đất đánh trúng Phương Mộ Vũ phi hành . Hơn nữa sức mạnh của nó mạnh đến khó tin, phòng ngự Thân khí cũng thể hoàn toàn chống đỡ lực va chạm cường đại như vậy. Phương Mộ Vũ bị đánh bay, khói đen người Địa Hành Long cũng hoàn toàn tiêu tán. Thân hình to lớn của nó lại lộ ra, thoáng tạm dừng trung chút liền rơi xuống đất. Vương Đông Cực và Chung Vô Hoa kinh hãi nhìn cảnh Địa Hành Long bắn lên. tại xem ra cho dù là trung, có phòng ngự Thần khí hộ thân cũng an toàn, Địa Hành Long có thể đánh bay Phương Mộ Vũ đương nhiên cũng có thể đánh bay bọn họ. Phương Mộ Vũ bị lần va chạm như vậy, chỉ sợ bị thương. "Ngay cả bản mạng năng lượng cũng phóng ra, xem ra chúng ta quá là chọc giận nó." Phương Mộ Vũ bị đánh bay ngàn thước, nhưng lắc mình cái lập tức lại bay trở về. Linh lực trong cơ thể vận chuyển vòng, kinh mạch bị chấn thương liền khôi phục gần như toàn bộ. Tuy nhiên nếu bị Địa Hành Long va chạm vài lần như vậy, cho dù là với năng lực của cũng có thể bị thương nặng. - Tê. Địa Hành Long nhanh chóng rơi xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh. Hạ Ngôn trợn mắt, vẫn nhìn chằm chằm Địa Hành Long. Sau khi làn khói đen chung quanh Địa Hành Long tiêu tán, thân thể nó lại lộ ra. Hạ Ngôn vừa hay có thể nhìn thấy bụng nó. "Cái điểm trắng kia? Chẳng lẽ"Hạ Ngôn mắt sáng lên, nhìn điểm trắng bụng Địa Hành Long. Điểm trắng lớn, đại khái bằng cái đĩa lớn, đối với thân thể cao lớn của Địa Hành Long, điểm trắng này gần như có thể xem . Tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn chú ý tới."Ta biết, chính là nó!" Hạ Ngôn hét lớn tiếng, chút do dự. linh lực điên cuồng khởi động. - Kinh Lôi Kiếm, Phượng Minh Kiếm, Thần Hi Kiếm, ra cho ta, hung hăng chém giết Giọng của Hạ Ngôn vang vọng khắp bầu trời, ba đạo kiếm khí hoa mỹ xuất , kiếm quang hình thành các loại hình dạng, gào thét hướng về bụng Địa Hành Long đánh thẳng tới. - làm gì vậy? - Cái gì, có ba kiện Thần khí! Sao lại có thể thế! Ba kiện Thần khí!" Phần đông người tu luyện đều kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. Vừa rồi Địa Hành Long bắn lên công kích Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ làm cho bọn họ cả kinh, cực kỳ chấn động. Lúc này, bọn họ còn chưa tỉnh lại qua cơn chấn động liền nhìn thấy Hạ Ngôn đồng thời thúc dục ba kiện thần khí oanh kích Địa Hành Long. - Tiểu tử này là đại tài chủ, ba kiện thần khí trong tay mình . gã lão giả áo vàng đố kỵ , ánh mắt đỏ lên. Những người tu luyện như họ, cho dù là Linh Tông đỉnh phong cũng khó có Thần khí, mà Hạ Ngôn lại có ba kiện, ba kiện công kích thần khí nha. - muốn chết, lấy thực lực của cũng dám công kích Địa Hành Long, là biết sống chết! gã lão già thấp bé mặc áo bào xám cười lạnh tiếng, hai mắt chớp sáng. Trong mắt những người này, hành vi của Hạ Ngôn khác gì là muốn chết. công kích Địa Hành Long như vậy, Địa Hành Long chuyển lửa giận sang . Ngay cả Phương Mộ Vũ cũng thể ngăn cản va chạm trực tiếp của Địa Hành Long, nếu Hạ Ngôn chỉ đụng cái chỉ sợ liền biến thành đống thịt vụn, chết đến thể chết lại nữa. Có người khẩn trương lo lắng, nhưng đại đa số người tu luyện đều cười lạnh, chuần bị nhìn cảnh tượng kế tiếp Hạ Ngôn bị Địa Hành Long đánh chết. Ba đạo kiếm quang trực tiếp đánh trúng mục tiêu, bụng của Địa Hành Long. - Ngao. Tiếng kêu thảm thiết đột nhiên phát ra từ trong miệng Địa Hành Long, thân mình nó còn chưa rơi xuống mặt đất co giật . Đúng vậy, sau khi bị Hạ Ngôn đánh trúng, toàn thân nó đều co giật. Thân thể quay cuồng trung, khói đen toàn thân lại ngừng phát ra. - Đây là? người tu luyện há hốc mồm . Bọn họ vì sao Địa Hành Long bị Linh Hoàng cường giả dùng Thần khí đánh trúng cũng có tổn thương gì, nhưng lúc này bị Hạ Ngôn đánh lại như trúng phải công kích trí mạng? Ba người Phương Mộ Vũ cũng đều mở to hai mắt nhìn cảnh này. Bọn họ đều , Hạ Ngôn rốt cuộc làm như thế nào? Uy lực Thần khí mà Hạ Ngôn dùng hiển nhiên kém xa uy lực công kích của bọn họ, nhung lực sát thương mà Hạ Ngôn tạo ra cho Địa Hành Long lại gấp trăm ngàn lần của họ. Bọn họ dùng Thần khí toàn lực công kích dường như chỉ gãi ngứa cho Địa Hành Long, mà Hạ Ngôn lại khiến Địa Hành Long kêu thảm thiết, ngay cả năng lượng bản mạng cũng phun chút kìm giữ, có thể thấy Địa Hành Long hoàn toàn mất lý trí!