Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 466: CHÂM BIẾM THÁNH HOÀNG
      - Ngươi là ai.

      Người mặc trường bào màu vàng lần nữa nhìn lên người Hạ Ngôn, phát ra thanh nhạt nhẽo. Trong thanh nhạt nhẽo này, lại mang theo lửa giận hề phát .

      Hạ Ngôn nghe đối phương hỏi, ánh mắt vừa chuyển, khóe miệng cười, dần dần rộng ra, cao giọng :

      - Hạ Ngôn, người tu luyện Thiên Cung của Đại Lục Long Chi! Ngươi là người phương nào?

      Từ quần áo đối phương mà thấy, người này mặc trường bào màu vàng, khẳng định là người tu luyện Đại Lục Ám Dạ. Hạ Ngôn đại khái kết luận trong lòng, người này chính là Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ. Tuy nhiên, Hạ Ngôn tuy rằng đại khái có thể xác định, nhưng miệng vẫn hỏi.

      - Người tu luyện Thiên Cung?

      Người mặc trường bào màu vàng, biểu tình mặt đầu tiên là thoáng ngưng, sau đó lập tức khôi phục vẻ lạnh lùng, :

      - Khi nào người tu luyện Thiên Cung của Đại Lục Long Chi lại xuất người tu luyện lợi hại như thế. Trông thực lực ngươi, cách cảnh giới Linh Hoàng cũng xa đấy? Hơn nữa, tâm cảnh của ngươi lột xác hoàn toàn. Nếu , vừa rồi khi ta vừa quát, ngươi thể chịu chút ảnh hưởng.

      - Về phần ta là người như thế nào, cho ngươi cũng sao. Ta chính là Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ, Chung Vô Hoa!

      Chung Vô Hoa ra tên bản thân.

      - Mới vừa rồi ta gọi ngươi dừng tay, ngươi dám bỏ mặc, đánh chết thủ hạ của ta, còn cướp đoạt thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm, lấy thực lực của ngươi mà muốn khiêu khích ta sao?

      Chung Vô Hoa hừ lạnh tiếng, trong mắt hào quang chợt lóe, bàn tay trong tay áo dài, khẽ nắm lại. Đôi mắt đột nhiên chuyển động, nhìn về phía sau Hạ Ngôn. Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi, mang theo người tu luyện Thiên Cung, chậm rãi từ vạn thước phi hành đến đây, tới phía sau cách Hạ Ngôn gần ngàn thước.

      Vốn người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ giao thủ cùng với người tu luyện Thiên Cung, cũng đều đình chỉ chém giết với đối phương, đều tự bay về phía sau.

      Lúc này Trương Liên Khởi phi hành đến trước mặt Thánh Hoàng, sắc mặt của còn có chút trắng bệch. Vừa rồi linh lực trong cơ thể gần như bị kiệt quệ. Nếu phải Hạ Ngôn xuất thủ đúng lúc, bị công kích của Chu Phương thành đống thịt nhát.

      Đám người Triệu phó tông chủ đứng từ xa xem náo nhiệt, thần sắc đám đều phức tạp, phi hành đến nơi xa hơn. Hai vị Thánh Hoàng đồng thời xuất , bọn họ cũng dám liều lĩnh. Lấy thực lực của bọn họ, tuyệt đối phải đối thủ Thánh Hoàng.

      - Ha ha! Chê cười! Chê cười quá lớn! Chung Vô Hoa! Ngươi kêu ta dừng tay ta dừng tay sao?

      Hạ Ngôn cười :

      - Lão là Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ, trong người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ, có quyền cao nhất. Mà ta là người tu luyện của Đại Lục Long Chi, ta lại cần nghe theo mệnh lệnh của lão. Vừa rồi Chu Phương này muốn giết người tu luyện Thiên Cung ta, ta đương nhiên khách khí. bị ta giết, chỉ có thể trách thực lực đủ.

      Hạ Ngôn chút e sợ, thanh vang lên có lực.

      - Hạ Ngôn! Ngươi dám vậy với ta?

      Giọng của Chung Vô Hoa thoáng nghiêm nghị, đảo mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, linh lực chung quanh thân thể lại là trận rung động quay cuồng!

      - Chung Vô Hoa! với ngươi như vậy thế nào chứ?

      Thánh Hoàng đột nhiên cách xa phía sau Hạ Ngôn, mở miệng.

      - Chung Vô Hoa! Lúc này ngươi thân, là có chút ổn đấy? Hừ! Chuyện chiến đấu riêng tư vừa rồi của bọn họ, ta cũng chưa xuất thủ, mặc dù Trương Liên Khởi lập tức cũng bị Chu Phương giết chết, ta cũng chưa dùng bất cứ thủ đoạn gì ngăn cản, mà ngươi.

      Đôi mắt Thánh Hoàng hơi hơi nheo lại. Vừa rồi Chung Vô Hoa trực tiếp nhúng tay vào tranh đấu giữa Hạ Ngôn và Chu Phương , phá hủy quy củ.

      - Phương Mộ Vũ!

      Ánh mắt Chung Vô Hoa nhìn về phía Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi, ra tên Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi, đột nhiên rời vào trầm mặc, trong đôi mắt, các loại quang mang xuất giờ dần dần biến mất.

      Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi, tên gọi là Phương Mộ Vũ.

      Theo như lời Phương Mộ Vũ, quả đúng vậy. Là phá hủy quy củ, Hạ Ngôn đánh chết Chu Phương , cũng hợp tình hợp lý, mà quan hệ của hai vùng đại lục mà vốn là đối địch. Mà thân là Thánh Hoàng của hai vùng đại lục, tuyệt nên nhúng tay tranh đấu của người tu luyện ở dưới, nếu , đó chính là phá hư quy tắc bất thành văn.

      Qua hồi lâu, Chung Vô Hoa mới :

      - Cái chết của Chu Phương , xem như thực lực đủ. Tuy nhiên, Phượng Minh Kiếm kia là thần khí của Đại Lục Ám Dạ ta, ngươi cho thủ hạ của ngươi giao nó ra đây, chuyện này liền dừng lại ở đây.

      Chung Vô Hoa đương nhiên cam lòng Phượng Minh Kiếm bị Hạ Ngôn đoạt được. Nếu như Phượng Minh Kiếm rơi vào trong tay Hạ Ngôn, vậy Đại Lục Ám Dạ liền ít hơn bộ Tiên Thiên thần khí công kích. Mà Đại Lục Long Chi, có thêm bộ Tiên Thiên thần khí công kích. Thực lực hai vùng đại lục đối lập, so ra chênh lệch tự nhiên lớn hơn.

      - Kêu ta giao ra Phượng Minh Kiếm sao?

      Hạ Ngôn mỉm cười, xoay người nhìn Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ, rồi sau đó lại quay người lại, nhìn Chung Vô Hoa nhàng lắc đầu.

      Đột nhiên quang hoa người Hạ Ngôn chợt lóe, luồng huyết sắc nhàn nhạt, huyết vụ xuất . Huyết vụ này chính là máu trong cơ thể Hạ Ngôn. huyết vụ trực tiếp vào Phượng Minh Kiếm trong tay Hạ Ngôn. Sau khi Phượng Minh Kiếm và huyết vụ thông nhau, kiếm quang sáng hơn, phát ra chuỗi ngâm dài. Ngay lập tức, liền biến mất trong tay Hạ Ngôn, được Hạ Ngôn dung nhập vào cơ thể.

      - Muốn ta trả lại Phượng Minh Kiếm, là si tâm vọng tưởng.

      Lúc này Hạ Ngôn mới mở miệng :

      - Thịt ở trong miệng nhả ra sao? Chung Vô Hoa! Ngươi thân là Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ, nhưng lại ngây thơ khờ dại như thế!

      Chung Vô Hoa kia thấy Hạ Ngôn lại ở trước mặt mình, cho Phượng Minh Kiếm nhận chủ, thân hình chấn động mạnh chút.

      Lão tuyệt đối thể tưởng được Hạ Ngôn ngờ dám khiêu khích uy nghiêm mình như thế. Sau khi mình cầu trả lại Phượng Minh Kiếm trực tiếp cho Phượng Minh Kiếm nhận chủ.

      Lá gan người này cũng quá lớn!

      - Vô liêm sỉ!

      Chung Vô Hoa quát lớn. Lúc này đây, lão giận thể át! Cho dù là đối địch với người tu luyện của Đại Lục Long Chi, trước đây cũng có người tu luyện dưới cảnh giới Linh Hoàng, dám ở trước mặt lão trực tiếp khiêu khích!

      Phải biết rằng, cường giả Linh Tông đỉnh và Linh Hoàng, tuy rằng thấp hơn cảnh giới nhưng hai người nếu đứng cùng nơi. Về mặt khí thế, tự nhiên tự nhiên là yếu hơn bậc, thậm chí là mấy bậc. Mà tỷ như , người tu luyện Thiên Cung khác, lúc này ở trước mặt Chung Vô Hoa, khẳng định dám làm càn như Hạ Ngôn. Chênh lệch cảnh giới, đó chính là cách biệt trời.

      Loại biểu yếu thế này cũng phải bọn họ khiếp đảm trong lòng, mà là loại uy nghiêm tự nhiên mà có của kẻ bề đối với kẻ thấp.

      Nhưng loại uy nghiêm này tới trước mặt Hạ Ngôn, chính là đáng nhắc tới, chút tác dụng! Hạ Ngôn ở trước mặt lão, cho Phượng Minh Kiếm nhận chủ. Điều này quả thực chính là trực tiếp làm mất mặt! Cho dù Hạ Ngôn chịu trả Phượng Minh Kiếm, nhưng cũng nên làm trò trước mặt , cho Phượng Minh Kiếm nhận chủ sao? Hơn nữa Hạ Ngôn này ngờ chút khách khí trách lão, thậm chí châm chọc lão, thậm chí còn lão khờ dại!

      Vù vù

      Từng luồng linh lực nháy mắt bốc lên bên người Chung Vô Hoa. Cánh tay Chung Vô Hoa, từ trong tay áo đột nhiên vươn ra, luồng linh lực khổng lồ, trực tiếp vọt tới chỗ Hạ Ngôn.

      Bị mất mặt, nếu như còn tiếp tục nhẫn nại, đường đường là Thánh Hoàng có thể chịu được sao? Lúc này Chung Vô Hoa hận thể trực tiếp xé nát Hạ Ngôn.

      luồng linh lực này rất nhanh lướt qua mười thước trời cao giữa hai người, tới gần chỗ Hạ Ngôn.

      - tốt! Chung Vô Hoa giận dữ xuất thủ với Hạ Ngôn rồi!

      - là Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ, thực lực cường đại vô cùng. Hạ Ngôn tuyệt đối phải là đối thủ của .

      Người tu luyện Thiên Cung đều mở to mắt, đám đều có chút kích động.

      - Thánh Hoàng đại nhân! Chung Vô Hoa kia muốn giết Hạ Ngôn kìa!

      Trương Liên Khởi lập tức khẩn trương .

      Vừa rồi Hạ Ngôn xuất thủ đối phó với Chu Phương , cứu mạng, đương nhiên có cảm giác tốt với Hạ Ngôn. Lúc này thấy Hạ Ngôn cũng bị đánh chết, đương nhiên động tâm, lập tức thế với Thánh Hoàng.

      Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ, cũng lạnh lùng nhìn Chung Vô Hoa xuất thủ công kích Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cảm giác được công kích lăng lệ kia tới bên người, ngờ chút hoang mang, song chưởng bình thần đẩy về trước. Từ trong cơ thể trào ra linh lực hình thành tấm chắn hình vuông, để ngăn trở công kích của đối phương.

      Ầm!

      luồng lực lượng khổng lồ va chạm mạnh với tấm chắn hình vuông do linh lực Hạ Ngôn hình thành. Linh lực của Hạ Ngôn có thể chút nào thoát ra ngoài. Tấm chắn do linh lực hình thành giống như thể. Lúc này va chạm với linh lực của Chung Vô Hoa, Tấm chắn hình vuông kịch liệt chấn động.

      Đám người tu luyện Thiên Cung nhìn thấy ràng.

      Tấm chắn hình vuông dần dần vỡ vụn, linh lực hình thành hoàn toàn hư thoát. Mà linh lực của Chung Vô Hoa xuyên thấu tấm chắn hình vuông, áp chế về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn từ lúc phóng ra tấm chắn hình vuông, thân thể đồng thời lui bay vút về mấy trăm thước, mắt lạnh nhìn linh lực của mình bị công kích của Chung Vô Hoa đánh tan.

      - Kinh Lôi Kiếm xuất.

      Hạ Ngôn hét lớn tiếng, kiếm khí của Kinh Lôi Kiếm nháy mắt hóa thành con cự long. Linh lực ngũ trảo phóng xuất về phía Chung Vô Hoa, gắt gao bao lấy luồng linh lực kia.

      Pằng

      - tốt!

      Đôi mắt Hạ Ngôn chợt lóe, miệng hét lớn tiếng, thân hình bỗng bay lên. Hạ Ngôn nghĩ tới, kiếm khí của Kinh Lôi Kiếm ngờ cũng hoàn toàn ngăn được linh lực của Chung Vô Hoa bao lâu.

      - Phượng Minh Kiếm, ra!

      Thân hình Hạ Ngôn lại bay về sau mấy trăm thước, lại hét lớn tiếng, con phượng hoàng nâng cánh dài, cũng bay lên trời, nháy mắt bay qua trời cao ngàn thước, ngẩng đầu lên, xông về phía thân thể Chung Vô Hoa.

      Mà kiếm khí Kinh Lôi Kiếm hóa thành trường long, thân hình gãy từng khúc, mắt thấy sắp bị linh lực Chung Vô Hoa đánh tan!

      - Hừ! Có lẽ ngươi nghĩ có hai bộ thần khí, liền có thể chống lại với ta!

      Chung Vô Hoa nhìn thấy kiếm khí Phượng Hoàng đánh đến người, ngờ phát ra tiếng hừ lạnh. Thân thể cũng chút lui lại, tay trái rảnh, trảo vươn ra liền bắt lấy Phượng Hoàng, trực tiếp nắm cổ Phượng Hoàng, cánh tay hoán chuyển liên tục, mạnh mễ ném Phượng Hoàng lên trung.

      Mắt thấy cảnh như vậy, trong lòng Hạ Ngôn càng kinh hãi, ánh mắt mở lớn như chuông đồng.

      "Cảnh giới Linh Hoàng, ngờ mạnh đến mức này? tay liền có thể trực tiếp hóa giải thần khí công kích do ta thúc dục linh lực, hơn nữa ném rất xa?" Hạ Ngôn thay đổi tâm niệm nhanh, đúng lúc này, trường long do Kinh Lôi Kiếm hóa thành, cũng hoàn toàn bị công kích của Chung Vô Hoa phá hủy. Linh lực công kích của Chung Vô Hoa lại mạnh mẽ đánh về phía Hạ Ngôn.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 467: NGĂN CẢN QUÁ KHÓ KHĂN
      Chung Vô Hoa tùy ý mấy động tác đánh nát phòng ngự của Hạ Ngôn, công kích liên tục khiến Hạ Ngôn hoảng sợ trong lòng. Tuy nhiên, dù vậy Hạ Ngôn vẫn có bất cứ bối rối nào. Lúc này, trong mắt Hạ Ngôn ngờ lóe lên hào quang hưng phấn nóng cháy. Có thể giao thủ với cường giả Linh Hoàng, khiến mỗi bộ phận toàn thân Hạ Ngôn, đều hưng phấn.

      Nhìn thấy cự long do kiếm khí của Kinh Lôi Kiếm hóa thành bị đánh tan, luồng linh lực hùng hậu tàn bạo sắp đánh tới trước mặt mình, ngũ linh châu trong cơ thể Hạ Ngôn, phối hợp với Tụ Linh huyệt nơi bụng, điên cuồng vận chuyển. Linh lực lưu động trong kinh mạch, hoàn toàn bị Hạ Ngôn điều động ra. Chỉ thấy từng đợt linh lực, từ trong cơ thể Hạ Ngôn thẩm thấu ra. Hai thanh Kinh Lôi Kiếm và Phượng Minh Kiếm này lại lóe ra hào quang rực rỡ kinh thiên động địa. Đồng thời luồng linh lực của Hạ Ngôn công kích quét về phía Chung Vô Hoa.

      Lúc này đây, Hạ Ngôn xuất ra lực lượng mạnh nhất của bản thân, linh lực lưu động cuồn cuộn nhanh chóng ngưng tụ thành điểm. Hai bộ thần khí biến hóa thành kiếm khí, lại được ngưng tụ trước nay chưa từng có.

      Nháy mắt, hai luồng lực lượng liền đan chéo vào nhau. Khi hai luồng lực lượng này giao thoa vào nhau, ngờ thể phát ra bùng nổ trong tưởng tượng, mà là gắt gao quấn quanh nhau. long phượng, phối hợp với nhau, gắt gao bao lấy luồng linh lực của Chung Vô Hoa. Chung Vô Hoa phóng ra linh lực, ngờ bị trói buộc lại, trong lúc nhất thời thể tránh thoát.

      Đám người tu luyện Thiên Cung ở phía sau Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ hoàn toàn nhìn đến choáng váng, chiến đấu kịch liệt xuyên qua ngàn thước, thần tình của mỗi người bọn họ rung động sâu, khiến cho máu trong cơ thể bọn họ, đều dường như muốn sôi trào lên.

      Hạ Ngôn dùng hai bộ thần khí, ngờ khó lắm mới chặn công kích Chung Vô Hoa, điều này sao có thể?

      Điều đó có khả năng!

      Nhưng điều này cũng là , chuyện xảy ra trước mặt bọn họ!

      Mà mấy người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ trực tiếp hóa đá, đám trợn mắt há hốc mồm, trong lòng thể trầm tĩnh xuống. gã cường giả Linh Tông đỉnh, ngờ có thể ngăn cản công kích của Thánh Hoàng Chung Vô Hoa?

      Loại chuyện này nếu như quay lại với người tu luyện khác nghe ai có thể tin chứ?

      Hạ Ngôn lúc này cũng chịu đựng áp lực cực lớn. khống chế kiếm quang thần khí, nhanh chóng tiêu hao linh lực trong cơ thể . Dựa theo tốc độ tiêu hao như vậy, nhiều nhất đuợc nửa chén trà , đoàn linh lực của Chung Vô Hoa có thể thoát thoải mái, lại triển khai công kích với .

      Thực lực của cường giả Linh Hoàng, quá mạnh mẽ rồi, còn mạnh hơn trong tưởng tượng của Hạ Ngôn.

      tại, Chung Vô Hoa lại dùng bất cứ thần khí nào, chỉ là dùng tay tùy ý phóng ra luồng linh lực, khiến cho Hạ Ngôn toàn lực ứng phó cũng cảm thấy vất vả vô cùng.

      Chênh lệch giữa Linh Tông đỉnh phong và Linh Hoàng, quá to lớn. Hôm nay giao thủ với Chung Vô Hoa cũng khiến cho Hạ Ngôn có chút hiểu biết đại khái về cường giả có cảnh giới Linh Hoàng.

      Hạ Ngôn thấy may mắn trước đây khi ở thành Tử Nguyệt, giao thủ với Vương Đông Cực. Nếu như giao thủ, chỉ sợ bị Vương Đông Cực đánh chết tại chỗ. Vương Đông Cực khẳng định cũng có thần khí trong người.

      Hạ Ngôn khiếp sợ, Thánh Hoàng Chung Vô Hoa của Đại Lục Ám Dạ lại vô cùng chấn động.

      cũng nghĩ tới, tiểu tử với niên kỉ còn trẻ phía đối diện, có thể ngăn cản công kích của mình. Tuy rằng công kích lúc này đây, có sử dụng thần khí. Hơn nữa là rất tùy ý, chỉ dùng nửa lực lượng. Nhưng dù vậy, cũng khiến mở to mắt, vẻ lạnh nhạt mặt cũng sớm biến mất.

      Đúng lúc này, Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ rốt cục vẫn xuất thủ. Vừa rồi Phương Mộ Vũ xuất thủ, đương nhiên nhìn ra Chung Vô Hoa xuất ra toàn lực, cho nên ông muốn cho Hạ Ngôn kiến thức lực lượng của cường giả Linh Hoàng chút.

      Phương Mộ Vũ cũng nghĩ tới, Hạ Ngôn có thể kiên trì được. Còn khó khăn lắm mới ngăn cản công kích của Chung Vô Hoa.

      Phương Mộ Vũ vốn định, Hạ Ngôn mặc dù ngăn được, ít nhất cũng có thể ngăn cản hai lần công kích của nửa lực lượng của Chung Vô Hoa. Đến lúc, Hạ Ngôn nguy hiểm, ông xuất thủ. Ông cách Hạ Ngôn chỉ ngắn ngủn ngàn thước, ngay cả thời gian trong nháy mắt cũng hết liền có thể đến bên cạnh Hạ Ngôn.

      Biểu của Hạ Ngôn, cũng khiến Phương Mộ Vũ ngoài ý lớn.

      Lúc này, Phương Mộ Vũ cũng tính tiếp tục xem nữa, mà là phát ra luồng linh lực, trực tiếp đánh tan linh lực giằng co giữa Hạ Ngôn và Chung Vô Hoa.

      - Chung Vô Hoa! Ngươi thân là Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ ngờ khi dễ người tu luyện có cảnh giới Linh Tông của Đại Lục Long Chi ta. Ngươi chẳng lẽ ngay cả chút thể diện cũng cần? Nếu ngươi muốn đánh nhau, ta tự nhiên phụng bồi!

      Phương Mộ Vũ, sắc mặt hơi hơi trở nên trầm, lớn tiếng chất vấn.

      Sắc mặt của Chung Vô Hoa càng tệ.

      Lão cũng lập tức chuyện, mà là trầm mặc hồi, ánh mắt từ từ nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt biến hóa mấy lần, cũng biết trong lòng nghĩ cái gì. Qua lâu sau, Chung Vô Hoa rốt cục trầm giọng :

      - Phương Mộ Vũ! Vận khí của ngươi tệ nhỉ! Ha ha ha! Chuyện hôm nay, tính là Đại Lục Ám Dạ ta may, sau này còn gặp lại.

      Chung Vô Hoa vừa mới ra, ống tay áo rộng thùng thình, vung tay về phía mấy người tu luyện Đại Lục Ám Dạ. Mấy người tu luyện kia đều bị đoàn linh lực bao lấy, ngay lập tức, đoàn người cũng biến mất phía chân trời.

      Hạ Ngôn nhìn về phía khoảng phía trước, bầu trời u ám, thể nhìn thấy nhật nguyệt sao trời. Vừa rồi so ba chiêu ngắn ngủn với Chung Vô Hoa lại có lĩnh ngộ mới. Giao thủ với người có cảnh giới Linh Hoàng, đối với Hạ Ngôn mà , có thể là được lợi rất nhiều.

      Sau khi đám người tu luyện Chung Vô Hoa của Đại Lục Ám Dạ rời , chung quanh chỉ còn lại Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ và đám người tu luyện Thiên Cung. Cách mấy vạn thước, đám người Triệu phó tông chủ sau khi Chung Vô Hoa rời , cũng biến mất bóng dáng.

      - Hạ Ngôn tiên sinh! Vừa rồi đa tạ ngươi!

      Trương Liên Khởi phi hành đến trước mặt Hạ Ngôn, lời cảm tạ cười với Hạ Ngôn. Nếu phải Hạ Ngôn ra tay đúng lúc, tại dĩ nhiên tử vong!

      - Trương Liên Khởi tiên sinh! cần khách khí. Hơn nữa, ta lại chiếm được chỗ tốt rất lớn, có được Phượng Minh Kiếm!

      Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt hơi hơi đảo qua thân đám người tu luyện Thiên Cung, .

      Kỳ , mới vừa rồi khi Hạ Ngôn cho Phượng Minh Kiếm nhận chủ, rất nhiều người tu luyện Thiên Cung, trong lòng có chút thoải mái. Bởi vì, thân mình Hạ Ngôn có thần khí công kích Tiên Thiên Kinh Lôi Kiếm. Mà vừa rồi, ngờ cho thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm nhận chủ, có chút độc chiếm. Nhưng sau khi Hạ Ngôn giao thủ với Chung Vô Hoa, trong lòng những người tu luyện thoải mái cơ bản đều biến mất.

      - Hạ Ngôn! Lá gan của ngươi đúng là lớn, dám chế nhạo Chung Vô Hoa!

      Thánh Hoàng Phương Mộ Vũ cũng nở nụ cười rất , khóe miệng nhếch lên.

      Vừa rồi, Hạ Ngôn làm trò trước mặt mọi người, Chung Vô Hoa khờ dại, mọi người đều nghe . Lấy cảnh giới Linh Tông, chê bai vị cường giả Linh Hoàng, có thể Hạ Ngôn là thiên hạ đệ nhất.

      - Ha ha! Lúc ấy ta cũng nghĩ quá nhiều. Ta nghĩ, có Thánh Hoàng đại nhân ở phía sau ta. Vì sao ta phải sợ Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ chứ?

      Hạ Ngôn cười cười, nhìn về phía Thánh Hoàng .

      Phương Mộ Vũ nghe vậy, khóe miệng co giật, hiển nhiên trong lòng có chút vui sướng.

      Những người tu luyện Thiên Cung khác, cũng hơi hơi động dung. Hạ Ngôn này chuyện trước mặt Thánh Hoàng, so với bọn tùy tiện hơn nhiều. Vừa rồi câu vỗ mông ngựa, bọn họ cũng dám .

      - Tuy nhiên, Hạ Ngôn hôm nay chế nhạo Chung Vô Hoa như thế, khiến lão mất hết mặt mũi, sau này đụng tới lão, phải cẩn thận chút.

      Thánh Hoàng vẫn lo lắng cho Hạ Ngôn.

      - Ta biết được, sau này ta cẩn thận hơn nữa. Lão muốn giết ta, cũng phải dễ như vậy. Ta đánh lại lão, còn có thể chạy trốn! À! Thánh Hoàng đại nhân, thung lũng phía dưới chính là Lạc Cốc?

      Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt rơi xuống thung lũng hẹp dài phía dưới. Trong thung lũng này, mây mù lượn lờ. hồi kịch đấu vừa rồi, làm cho số cây cối và đá lớn chung quanh thành bột phấn. Tuy nhiên, thung lũng này lại vẫn chưa bị phá hư quá lớn.

      - Đúng vậy! Đây là Lạc Cốc! Bảo vật từ Chủ thế giới ném tới, đều xuất trong thung lũng này. Mỗi lần có bảo vật xuất , toàn bộ Khu vực Mê Loạn, nhất định đều có phản ứng rất lớn. Cho nên, người tu luyện ở Khu vực Mê Loạn, đều có thể biết bảo vật buông xuống!

      Thánh Hoàng cũng chuyển mắt nhìn về phía thung lũng, gật gật đầu, giải thích với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn khẽ gật đầu, khó trách, người tu luyện Thiên Cung mỗi ngày đều an bài người tuần tra chung quanh đây. khi có khác thường, truyền tin trước, sau đó là vào trong tra xét.

      -Tốt lắm! Chúng ta đều trở về !

      Thánh Hoàng xoay người, ánh mắt nhìn về phía xa xa, tiếp theo bóng dáng vừa động, liền biến mất nơi vừa trôi nổi.

      Đám người tu luyện Thiên Cung, cũng đều thúc dục linh lực trong cơ thể, hóa thành từng bóng lưu quang, bay về phía nơi cư ngụ của người tu luyện Thiên Cung. Hạ Ngôn ở trong đám người này, nhưng ra có vẻ hợp nhau. Bởi vì đám người tu luyện Thiên Cung này liền thấy được. quá trẻ tuổi, còn những người khác đều là lão già hơn trăm tuổi.

      Sau khi tới nơi ở, Thánh Hoàng tự mình phân phó Trương Liên Khởi an bài gian phòng cho Hạ Ngôn, Sau đó, đám người tu luyện Thiên Cung, dưới bày mưu của Thánh Hoàng, đều tự quay lại phòng mình tu luyện.

      - Hạ Ngôn! Kỳ ta sớm nghe qua tên của ngươi! nghĩ tới, ngươi ngờ mạnh đến mức như vậy. Tuy rằng chúng ta quay về Đại Lục Long Chi trong thời gian rất dài, tuy nhiên chúng ta cũng có thể có được ít tin tức của Đại Lục Long Chi.

      Trương Liên Khởi mang theo Hạ Ngôn, tới trước gian phòng, miệng cười cười

      - Trương lão ca! Các huynh lâu rồi chưa quay về Đại Lục Long Chi, đây là vì sao?

      Hạ Ngôn nhướng mày, nghe được lời của Trương Liên Khởi, khỏi hơi có chút tò mò.

      Trương Liên Khởi cười :

      - Chúng ta quay về Đại Lục Long Chi cũng có chuyện gì. Tu luyện ở đây, tốc độ nhanh nhất, niên kỉ giống như chúng ta còn bao nhiêu thời gian nữa. Nếu như thể đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng, chỉ sợ rất nhanh sống đến hết. Ha ha! Tuy rằng hy vọng đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng xa vời, nhưng chúng ta cũng đều cố gắng, ai chọn cách buông tha.

      Những người tu luyện Thiên Cung, tâm tư tại, gần như toàn bộ đặt phía đột phá. Bọn họ đương nhiên có chuyện quan trọng, đương nhiên có chuyện gì quay về Đại Lục Long Chi. Nếu như có thể đột nhiên ngộ đạo, đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng. Khi đó, có thể trở thành Thánh Hoàngcủa Đại Lục Long Chi.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 468: TRUY TÌM HỎA DIỄM KIM TINH
      khi đột phá liền được trọng sinh! Nếu như thể đột phá liền hóa thành đống tro tàn, tan thành mây khói. Mà những người tu luyện hơn trăm tuổi như bọn họ, đều tới thời điểm cuối cùng có được cuộc sống mới. Cho nên bọn họ cũng thể đặt toàn bộ tinh thần vào tu luyện. Có thể , bọn họ cách cảnh giới Linh Hoàng cũng xa. Những nhân tài kiệt xuất trong Linh Tông đỉnh như bọn họ, đều còn có cơ hội, đột phá tầng cuối cùng. chút cơ hội này, bọn họ tự nhiên muốn nắm chặc hơn, gắt gao bắt lấy, đến cuối cùng, tuyệt chủ động bỏ qua.

      - Hạ Ngôn! Đây là chỗ tu luyện của ngươi ở Khu vực Mê Loạn sau này, linh lực nồng đậm hơn bên ngoài gấp trăm lần. thế giới này, có thể có bất cứ nơi nào có thể so với Khu vực Mê Loạn.

      Trương Liên Khởi đẩy cửa phòng ra, dẫn đầu vào. Gian phòng to như vậy, chỉ có bồ đoàn, ngay cả chiếc giường cũng có, có vẻ rất trống trải.

      Ánh mắt của Hạ Ngôn quét khắp nơi gian phòng, linh lực trong cơ thể lập tức bắt đầu khởi động, linh lực xoay quanh trong khí chút, quét hết toàn bộ bụi bặm trong phòng. Lúc này Hạ Ngôn gật gật đầu hài lòng, nơi này làm nơi tu luyện cũng tốt.

      - Tại Khu vực Mê Loạn, sinh trưởng các loại hoa quả mới, là thực vật của người tu luyện chúng ta. Những hoa quả đó được linh lực dày đặc tẩm bổ, thấm vào. Dùng nó ăn đối với chuyện tu luyện của những người tu luyện chúng ta có rất nhiều ưu đãi.

      Trương Liên Khởi lại cười .

      - Ta biết rồi.

      Hạ Ngôn cười cười, chắp tay với Trương Liên Khởi.

      - Đa tạ Trương lão ca.

      - nên khách khí, đây là chuyện ta nên làm. Như vậy Hạ Ngôn, bây giờ ta quấy rầy ngươi tu luyện.

      Trương Liên Khởi cũng chắp tay, dứt lời liền xoay người ra khỏi phòng Hạ Ngôn.

      Chờ sau khi Trương Liên Khởi rời , Hạ Ngôn đến gần bồ đoàn, chậm rãi ngồi xuống. Tụ Linh huyệt và ngũ linh châu trong cơ thể, cũng dần dần nhanh chóng chuyển động. Ngày đầu tiên vào Khu vực Mê Loạn, Hạ Ngôn đương nhiên phải thích ứng với mật độ linh lực ở nơi này chút. Tuy nhiên, Hạ Ngôn tu luyện trong Tháp tu luyện lâu như vậy, đối với linh lực có mật độ cao cũng sớm thích ứng khác lắm.

      Nếu như người tu luyện chưa bao giờ thử nghiệm qua tu luyện mật độ cao, lần đầu tiên tiến vào Khu vực Mê Loạn này, muốn hấp thu linh lực nơi này cho mình dùng, khẳng định cần tiêu phí thời gian quen thuộc ngắn, thậm chí dần dần thích ứng.

      Sau lát, Hạ Ngôn mở mắt, khóe miệng cười lớn hơn. Đối với quá trình hấp thu linh lực vừa rồi, coi như hài lòng.

      - Đáng chết!

      Hạ Ngôn đột nhiên nhướng mày.

      "Thiếu chút nữa quên chuyện lớn, mình đáp ứng Viên San, phải giúp nàng tìm Hỏa Diễm Kim Tinh. Ừ! tại mình phải hỏi Thánh Hoàng. Mình nhất định có thể tìm được Hỏa diễm Kim Tinh."

      Ý niệm trong đầu vừa chuyển, Hạ Ngôn liền đứng lên, ra khỏi phòng, về phía gian phòng của Thánh Hoàng.

      Trước cửa phòng của Thánh Hoàng, sau khi Hạ Ngôn đứng, hơi thở chợt ngưng, sau đó mới vào bên trong:

      - Thánh Hoàng đại nhân!

      Hạ Ngôn muốn gặp Thánh Hoàng, đương nhiên thể tùy ý vào phòng của Thánh Hoàng. Mặc dù gặp người tu luyện khác của Thiên Cung, cũng thể tùy ý tiến vào phòng đối phương, phải xác định trước đối phương có thời gian hay , có phải tu luyện trong đó hay . Nếu như sau khi hô tên đối phương, được đáp lại, vậy lên đối phương bận hay là lúc này ở trong phòng.

      - Vào !

      thanh nhàn nhạt của Thánh Hoàng, rất nhanh liền từ trong phòng truyền ra.

      Sắc mặt Hạ Ngôn vui mừng, nhấc chân về phía cửa phòng, đẩy cửa phòng ra, Thánh Hoàng ngồi ở trong phòng, ngồi xếp bằng bồ đoàn, lúc này ánh mắt hơi hơi mở to nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn đứng trong phòng.

      - Hạ Ngôn! Ngươi tìm ta có chuyện gì ?

      Thánh Hoàng lên tiếng hỏi.

      - Thánh Hoàng đại nhân! Ta muốn hỏi ngài vật phẩm!

      Hạ ngôn suy nghĩ, rồi mới .

      - Ừ! Ngươi !

      Thánh Hoàng hơi khẽ gật đầu, tự nhiên .

      - Ta muốn biết về Hỏa Diễm Kim Tinh!

      Hạ Ngôn cung kính hỏi.

      - Hả?

      Thánh Hoàng hình như có vẻ có chút ngờ. Hỏa Diễm Kim Tinh này,đối với người tu luyện như Hạ Ngôn, cũng có tác dụng quá lớn.

      - Hỏa Diễm Kim Tinh? loại dược liệu đả thông kinh mạch người tu luyện? Hỏa Diễm Kim Tinh cũng là loại vật phẩm chỉ xuất ở Khu vực Mê Loạn, tuy nhiên số lượng rất thưa thớt, mức độ thưa thớt khác gì Thần Thạch. Đại khái cách hơn trăm năm, mới xuất viên Hỏa Diễm Kim Tinh.

      - Hạ Ngôn! Hỏa Diễm Kim Tinh này tuy rằng thưa thớt, tuy nhiên tác dụng của nó cũng rất có hạn. Hỏa Diễm Kim Tinh đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch của người tu luyện, cho dù người thường chưa bao giờ tu luyện, sau khi sử dụng Hỏa Diễm Kim Tinh, cũng có thể hoàn toàn đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch. Nhưng đối với người tu luyện đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch mà , nó gần như vô dụng. Ngươi hỏi Hỏa Diễm Kim Tinh chẳng lẽ muốn vì người khác đả thông đường kinh mạch sao?

      Thánh Hoàng chậm rãi , cuối cùng lại hỏi câu.

      Hạ Ngôn cũng giấu diếm, hơi hơi hít vào hơi, con ngươi chuyển động, thuận miệng :

      - Điện chủ Mục Nguyệt có con , trời sinh thể tu luyện, nhưng nàng lại rất thích võ kỹ. Ta từng đáp ứng nàng, phải giúp nàng tìm được Hỏa Diễm Kim Tinh để đả thông kinh mạch.

      - Ừ! Trong Thiên Cung chúng ta trái lại có Hỏa Diễm Kim Tinh, mỗi lần Hỏa Diễm Kim Tinh xuất , đám người tu luyện Thiên Cung cũng quá để ý. Hỏa Diễm Kim Tinh xuất mấy ngàn năm qua, phần lớn đều bị cường giả Linh Tông của hai vùng đại lục lấy .

      Thánh Hoàng gật gật đầu, tiếp tục :

      - Ngươi có thể hỏi người tu luyện Thiên Cung chút. Nếu như bọn họ có thứ này, chắc hẳn ngại tặng cho ngươi.

      Thánh Hoàng đúng, Hỏa Diễm Kim Tinh này đối với cường giả Linh Tông mà , cơ bản có thể có bất cứ tác dụng gì. Nếu như người tu luyện Thiên Cung khác có Hỏa Diễm Kim Tinh, nếu như Hạ Ngôn mở miệng cầu đối phương chắc hẳn cự tuyệt.

      - Ta biết rồi! Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân!

      Hạ Ngôn khom mình thi lễ, miệng lời cảm tạ.

      - Thánh Hoàng đại nhân! tại ta hỏi người tu luyện Thiên Cung.

      - !

      Hạ Ngôn ra khỏi chỗ Thánh Hoàng, lại tìm người tu luyện Thiên Cung. Ngoại trừ Hạ Ngôn, trạch viện này tổng cộng có hai mươi ba người tu luyện, Hạ Ngôn bái phỏng mười lăm người trong đó, đối phương đều tỏ vẻ mình có Hỏa Diễm Kim Tinh, cũng chưa từng để ý tới tin tức có liên quan tới Hỏa Diễm Kim Tinh.

      Tuy rằng có được bất cứ tin tức có ích về Hỏa Diễm Kim Tinh, nhưng Hạ Ngôn ít nhất có thể xác định chút, đó chính là Hỏa Diễm Kim Tinh, quả tồn tại, hơn nữa chia đều cách trăm năm, xuất viên ở chung quanh Lạc Cốc.

      Hỏa Diễm Kim Tinh có lợi đối với người tu luyện vượt qua Linh Sư, nhưng đối với người tu luyện vẫn chưa trở thành Linh Sư, tác dụng cũng quá lớn. quả Hỏa Diễm Kim Tinh có thể trong nửa canh giờ ngắn ngủn, liền đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch của người tu luyện chưa hoàn toàn đả thông kinh mạch, đây chính là nghịch thiên cực kỳ.

      Sau khi bái phỏng vòng, Hạ Ngôn lại trở về phòng mình.

      đoạn thời gian kế tiếp, Hạ Ngôn muốn tận hết khả năng thấu hiểu đạo lí của Linh La tâm pháp phần thứ hai. Nếu như có thể thấu hiểu đạo lí của Linh La tâm pháp phần thứ hai, vậy thực lực Hạ Ngôn tất nhiên tăng lên với biên độ lớn. Đến lúc đó, mặc kệ có bước vào cảnh giới Thánh Hoàng hay , chênh lệch giữa Hạ Ngôn và cường giả Linh Hoàng đều xích lại gần nhau.

      Sau khi tới phòng mình, Hạ Ngôn lại ngồi xếp bằng bồ đoàn, bắt đầu suy ngẫm bộ phận thứ hai của tâm pháp.

      - Mình giao thủ với Thánh Hoàng Chung Vô Hoa của Đại Lục Ám Dạ, lão chưa sử dụng thần khí, linh lực bản thân cũng mới dùng nửa, mình đều gần như ngăn được. tại thực lực của mình, người tu luyện dưới cảnh giới Linh Hoàng, gần như vô địch. Nhưng chênh lệch với Thánh Hoàng quả lớn!

      Hạ Ngôn cũng biết chênh lệch của mình.

      Sau khi giao thù với Chung Vô Hoa, Hạ Ngôn đối với thực lực của cường giả Linh Hoàng, cũng có hiểu biết nhất định, hề giống như quá khứ, chút cũng hiểu.

      " tại địch nhân lớn nhất của mình ở Đại Lục Long Chi chính là Vương Đông Cực của thế lực Đông Cực kia"

      Vương Đông Cực này là cường giả Linh Hoàng, tuy nhiên tự thân thực lực của , khẳng định bằng Thánh Hoàng Chung Vô Hoa của Đại Lục Ám Dạ, đôi mắt Hạ Ngôn lóe lên, trong lòng phỏng đoán. Người tu luyện vừa mới bước vào cảnh giới Linh Hoàng, cùng với người tu luyện bước vào cảnh giới Linh Hoàng hơn mười năm hay trăm năm, thực lực tự thân khẳng định có chênh lệch rất lớn.

      " tại mình có Kinh Lôi Kiếm và Phượng Minh Kiếm, hơn nữa Thần Hi Kiếm sắp rèn thành thần khí, có ba bộ thần khí này, ta mặc dù sau này đụng Vương Đông Cực, cũng bó tay chịu thua".

      Hạ Ngôn buông lỏng trong lòng.

      "Tuy nhiên ta cũng muốn bị động, ta nhất định phải có thực lực có thể uy hiếp Linh Hoàng. Sau sáu tháng, ta trận quyết chiến sinh tử với Vương Đông Cực. Trước nhất, ta phải dung hợp phần thứ hai của Linh La tâm pháp".

      Hạ Ngôn chắn chắn trong lòng, trong đôi mắt bắn ra ánh mắt cứng cỏi.

      Trạch viện thế lực Đông Cực!

      Trong trạch viện chủ yếu toàn màu đen, trong gian phòng lớn nhất, bày ra đỉnh lô lớn màu đồng đen. Chung quanh đỉnh lớn này, lão già mặc trường bào màu đen bận bịu.

      Mà từ bên ngoài, cũng ngừng có người tu luyện ra vào. Những người tu luyện này đều là Linh Tông sơ kỳ hay là trung kỳ. Bọn họ ngừng khuân vác loại kim loại, từng đống kim loại màu vàng. Đồng thời, bọn họ cũng ngừng dọn ra từng đống kim loại màu đen.

      Đúng vậy, những kim loại màu vàng chất chồng trong phòng, chính là hoàng kim đúc kim tệ.

      Ánh mắt lão già áo đen lúc này vẫn nhìn chằm chằm đỉnh lô, cả người giống như bức tượng gỗ điêu khắc màu đen vạn năm đổi. Đột nhiên, thân hình lão động trong nháy mắt, trong tay lão xuất bình ngọc màu trắng. Ngón tay lão già áo đen liên tục chuyển động. đỉnh lô to lớn kia, cái chốt mở ra, từ trong đó, chảy ra chất lỏng màu vàng.

      Chất lỏng màu vàng này phát tán ra dao động linh lực khổng lồ, chính là kim lực cực kỳ khó cầu.

      Phần kim lực này, lập tức được lão già áo đen thu vào trong bình ngọc màu trắng. Sau đó, vẻ trang nghiêm mặt lão già áo đen cũng hơi hơi thả lỏng, chợt lộ ra vẻ mỏi mệt. Người này chính là trong tam đại Thiết tượng Thần cấp Thần Chuy. Thần Chuy chính là luyện kim lực ở trong này, từ lượng lớn khoáng mạch hoàng kim luyện ra kim lực!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 469: KHIẾP SỢ CỦA VƯƠNG ĐÔNG CỰC
      Mà lúc Thần Chuy thành công lấy ra binh kim lực, mặt lộ ra vẻ mệt mỏi! Cẩn thận thu hồi lại, trong phòng, bóng mờ sáng lên, linh lực dao động kịch liệt, dĩ nhiên hơn người. Người này trông vẻ bề ngoài có chút trẻ tuổi, toàn thân phát ra loại khí tức quỷ dị, ngừng tràn ra trong gian.

      - Tông chủ!

      Cường giả Linh Tông vận chuyển kim loại này, nhìn người đó, cũng vội vàng buông kim loại trong tay, cung kính, thi lễ với người này.

      Ánh mắt Thần Chuy bỗng chuyển qua, nhìn về phía bóng người vừa mới xuất , vội chắp tay thi lễ :

      - Bái kiến tông chủ!

      - Ừ! Thần Chuy tiên sinh! Quá trình lấy ra kim lực vẫn thuận lợi chứ?

      Khóe miệng Vương Đông Cực nhàng ro rút, vùng hào quang chớp động trong đôi mắt, mặt mỉm cười, bình thần hỏi.

      - Mọi thứ thuận lợi, chỉ là tiến độ có chút chậm.

      - Mặc dù ta toàn lực lấy ra, cũng phải qua sáu tháng, mới có thể cố gắng lấy ra đủ kim lực.

      khuôn mặt già nua của Thần Chuy dần dần dâng lên vùng sáng đỏ, sau đó lại có vẻ hơi hơi thở dài, lắc đầu, có chút bất đắc dĩ. Từ trong mỏ vàng này lấy ra kim lực, rất hao phí tâm thần. Sau mỗi lần lấy ra, Thần Chuy cũng phải nghỉ ngơi đoạn thời gian, mới có thể tiếp tục lấy ra tiếp.

      - Ta biết.

      Tông chủ Vương Đông Cực chậm rãi gật gật đầu, trong mắt lên vùng nóng bỏng, rồi sau đó nhìn Thần Chuy :

      - Thần Chuy tiên sinh mệt rồi. Thời gian sáu tháng, ta có thể chờ, toàn bộ Đông Cực cũng có thể chờ. Vốn ta muốn dùng số thủ đoạn, cho Thiết tượng Thần cấp Thu Thủy giúp Đông Cực chúng ta lấy ra kim lực. Nhưng lão già kia cũng cứng đầu. ngờ đưa ra cầu, muốn luận bàn với ngươi, cách ngày ước định giữa ta và , đúng lúc còn có sáu tháng. Đến lúc đó, Thần Chuy tiên sinh xuất luận bàn với phen.

      Đôi mắt Vương Đông Cực bỗng nhiên u ám, bỗng nhiên sáng ngời, giọng điệu nghe ra dường như trong đó rất bình thần, lại mang theo luồng uy nghiêm khiến người ta thể kháng cự?

      Thần Chuy hơi hơi khom người, thần sắc biến hóa, :

      - Thu Thủy này hai mươi năm trước cùng với ta, từng có lần luận bàn. Lần đó bại bởi ta, có thể là trong lòng vẫn buông ra được. Nếu muốn luận bàn với ta lần, ta liền thỏa mãn cầu của . Sau sáu tháng, ta so nghề với lần.

      - Ừ! Thần Chuy tiên sinh! Vậy ta làm phiền ngài nữa!

      Vương Đông Cực gật gật đầu, miệng , lời còn chưa rơi xuống, thân hình lại lay động chút, bỗng nhiên biến mất tại chỗ, trong phòng vốn tràn ngập khí tức khổng lồ, cũng theo bóng dáng Vương Đông Cực biến mất. Mà dần dần biến mất.

      Lưng Thần Chuy hơi hơi thẳng lên, từ trong miệng thở ra hơi, nhìn thấy đỉnh lô to lớn cách đó xa, trong mắt cũng bắn ra hai luồng lệ mang, khóe miệng lộ ra chút cười lạnh, tiếp theo liền nhấc chân ra khỏi cửa chính.

      - Tông chủ!

      Trong trạch viện, Triệu phó tông chủ Đông Cực, rất nhanh tới gian phòng ở bên ngoài, cung kính hô vào bên trong.

      - Chuyện gì?

      Từ trong đó truyền ra giọng của Vương Đông Cực.

      - Triệu phó tông chủ! Vào .

      , cửa phòng liền bị luồng lực lượng mở ra. Vương Đông Cực đứng trong phòng, ánh mắt nhìn Triệu phó tông chủ ở bên ngoài.

      Triêu phó tông chủ bước nhanh, liên tục đến trước cửa, cất bước cẩn thận, tiến vào trong phòng.

      - Tông chủ! Hai ngày nay ngài ở đây. Hôm nay, Khu vực Mê Loạn xảy ra chuyện lớn.

      Sau khi Triệu phó tông chủ tiến vào trong phòng, thân hình hơi thấp xuống, trầm giọng trong miệng.

      - Hả? Chuyện gì xảy ra?

      Con ngươi Vương Đông Cực sáng lên, tự nhiên dò hỏi, thân hình dưới trường bào màu trắng, lại dao động.

      - Tông chủ! Hôm nay, ở ngoài Lạc Cốc, người tu luyện Chu Phương của Đại Lục Ám Dạ đánh giết người tu luyện Linh Tông sơ kỳ của Đại Lục Long Chi.

      Triệu phó tông chủ chậm rãi :

      - Trùng hợp khi Chu Phương đánh giết Linh Tông sơ kỳ của Đại Lục Long Chi, bị người tu luyện Thiên Cung Trương Liên Khởi tuần tra bên ngoài Lạc Cốc nhìn thấy. Người tu luyện Thiên Cung, là thuộc hạ của Thánh Hoàng, mắt thấy người tu luyện của Đại Lục Long Chi bị người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ đánh chết, đương nhiên phải ra mặt.

      - Lúc ấy, hai người chưa mấy câu liền giao thủ, chiến đấu kịch liệt.

      Triệu phó tông chủ hít vào hơi sâu, mặt lộ ra thần sắc rung động.

      - Hai người này giao thủ nhiều lần ở Khu vực Mê Loạn. Mỗi lần đều là thế lực ngang nhau. Nhưng lúc này đây lại có chút giống, Chu Phương kia ngờ có thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm!

      Triệu phó tông chủ kinh ngạc .

      - Hả? Vương Đông Cực cũng hơi hơi kinh ngạc chút. Thần khí công kích Tiên Thiên cũng dễ có được như vậy, ở toàn bộ Phân thế giới, thần khí công kích Tiên Thiên cũng quá mười bộ!

      - Chu Phương có được thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm, tự nhiên phải Trương Liên Khởi chỉ có Hậu Thiên công kích thần khí có thể ngăn cản được. Hai người giao thủ thời gian đến chén trà . Trương Liên Khởi kia liền sắp bị Chu Phương đánh chết tại chỗ!

      Triệu phó tông chủ tới đây, lộ ra vẻ vui mừng, ngược lại lại biến sắc, ngưng giọng :

      - Nhưng đúng lúc này, lại đột nhiên xuất người trẻ tuổi. Người tu luyện trẻ tuổi này cũng là người Thiên Cung, thuộc hạ đoán rằng, người này chính là Hạ Ngôn nổi bật gần đây! Hạ Ngôn này có Kinh Lôi Kiếm liền thi triển công kích về phía Chu Phương . Chu Phương nghĩ đến thực lực Hạ Ngôn mạnh như thế còn có được thần khí công kích Tiên Thiên Kinh Lôi Kiếm, lập tức đại loạn, vội triệu hồi Phượng Minh Kiếm công kích Trương Liên Khới, ngăn trở Kinh Lôi Kiếm của Hạ Ngôn.

      Triệu phó tông chủ này rất có thiên phú diễn thuyết, ra quá trình chiến đấu kịch liệt rất sinh động thú vị.

      Vương Đông Cực gật gật đầu, tự nhiên :

      - Hạ Ngôn kia thực lực rất mạnh. Hơn nữa, còn có phương thức độc đáo, có thể nén linh lực ngưng tụ, khiến uy lực của nó tăng gấp đôi, mà ngay cả Tống Ngọc Giản cũng thua vào tay .

      - Kinh Lôi Kiếm của chính là sau khi đánh chết Tống Ngọc Giản mới có được. Thực lực bản thân của Tống Ngọc Giản xác thực cũng yếu hơn ngươi.

      Ánh mắt Vương Đông Cực hìn Triệu phó tông chủ, . Còn thêm:

      - Chu Phương kia mặc dù có thần khí nhưng Hạ Ngôn cũng có Tiên Thiên thần khí. Năng lực của Chu Phương hẳn là làm gì được Hạ Ngôn chứ?

      Vương Đông Cực khẽ gật đầu, tùy ý đoán rằng.

      - Tông chủ! Chu Phương đâu chỉ có làm gì được Hạ Ngôn, ở trong tay Hạ Ngôn, chỉ là kiên trì đến phần ba chén trà . Kiếm khí Phượng Minh Kiếm bị Hạ Ngôn trực tiếp đánh tan!

      Triệu phó tông chủ kinh hoàng , mặt cũng hơi hơi động, khóe miệng kịch liệt co rút, biểu tình cực kỳ khoa trương.

      - Cái gì?

      Vương Đông Cực nghe vậy, cũng động dung, Hạ Ngôn ngờ lợi hại như thế? Ngay cả Chu Phương cũng phải đối thủ của ?

      - Ngay khi Hạ Ngôn sắp đánh chết Chu Phương , từ phía xa xa bóng người rất nhanh thoáng , dĩ nhiên là Thánh Hoàng Chung Vô Hoa của Đại Lục Ám Dạ. Chung Vô Hoa dường như truyền cách , khiến Hạ Ngôn dừng tay, đình chỉ đánh chết Chu Phương .

      Triệu phó tông chủ trợn mắt . Lúc ấy, cũng nghe được Chung Vô Hoa truyền , chỉ là từ trong cuộc chuyện của hai bên đoán ra.

      - Ừ! Ngay cả Chung Vô Hoa cũng ra mặt.

      Vương Đông Cực gật gật đầu, sắc mặt lại khôi phục bình thường.

      - Mà Hạ Ngôn căn bản để ý Chung Vô Hoa kia, vẫn trực tiếp đánh chết Chu Phương . Nháy mắt Chu Phương liền thành đống thịt nát.

      Triệu phó tông chủ hoảng sợ .

      - ngờ Hạ Ngôn vẫn dừng tay? Lá gan của người này cũng quá lớn nhỉ?

      Vương Đông Cực ngờ , tuy nhiên thử nghĩ lại, Vương Đông Cực cũng liền thoải mái. Quả Hạ Ngôn này phải nhân vật tầm thường. Trước đó lâu, mình tìm Hạ Ngôn kia, lúc đó chẳng phải sợ chút nào, ngờ còn muốn quyết đấu sinh tử với mình sau sáu tháng.

      Lúc đó, Vương Đông Cực chính là có chút thích Hạ Ngôn.

      - Đúng vậy! Chờ Hạ Ngôn đánh chết Chu Phương , cướp đoạt Phượng Minh Kiếm trong tay, rốt cục Chung Vô Hoa cũng chạy tới gần chỗ đó, nhìn thấy thi thể Chu Phương tan nát, mặt cực kỳ trầm, lửa giận bốc lên.

      Triệu phó tông chủ chậc chậc hai tiếng.

      - Chung Vô Hoa hỏi Hạ Ngôn vì sao dừng tay, còn muốn cầu Hạ Ngôn trả lại Phượng Minh Kiếm! Hạ Ngôn lại chế giễu Chung Vô Hoa, chế nhạo Chung Vô Hoa trước phần đông người tu luyện Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ, lão rất khờ dại. Hơn nữa, cho Phượng Minh Kiếm nhận chủ tại chỗ.

      Triêu phó tông chủ cảm thấy rất thần kỳ.

      Nếu như minh ở loại tình cảnh này, tuyệt đối dám như vậy. Phải biết rằng, ở trước mặt Chung Vô Hoa đấy!

      - Ha ha!

      Vương Đông Cực cười ha ha.

      - Hạ Ngôn này quả nhiên gan lớn như trời nhỉ! chế nhạo Chung Vô Hoa như vậy, Chung Vô Hoa khẳng định xuất thủ đối phó rồi.

      Triêu phó tông chủ gật gật đầu, :

      - Chung Vô Hoa xuất thủ, cánh tay vừa nâng lên, xuất cái trảo ấn to lớn được hình thành từ linh lực, ném về phía Hạ Ngôn. Chúng ta đều cho rằng Hạ Ngôn cũng bị trảo này của đánh chết. Nhưng Hạ Ngôn ngờ bình tĩnh chặn công kích của Chung Vô Hoa.

      - Cái gì?

      Vương Đông Cực biến sắc, lệ quang chớp động trong mắt, mạnh mẽ nhìn về phía Triệu tông chủ.

      - Ngươi Hạ Ngôn kia chặn trảo của Chung Vô Hoa? Điều này sao có thể?

      Vương Đông Cực lần này chính là phải khiếp sợ Chung Vô Hoa, thực lực mạnh hơn lão nhiều, là Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ!

      Triệu phó tông chủ bị khiếp sợ của Vương Đông Cực ảnh hưởng, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cúi đầu dám nữa.

      Qua hồi lâu, Vương Đông Cực dường như khôi phục bình thường, chớp con ngươi, thào : "Xem ra, ta còn xem Hạ Ngôn rồi. Công kích của Chung Vô Hoa, cũng có thể ngăn cản, Hạ Ngôn này tuyệt đối thể lưu lại. Tỷ đấu sáu tháng sau, ta phải đánh chết tại chỗ".

      Trong đôi mắt độc ác của liên tục lóe lên.

      -----------------

      - Cổ quái!

      - Bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp này lại khó khăn như thế!

      Hạ Ngôn lắc đầu, cau mày, khóe miệng nhếch lên cười khổ, trong mắt cũng bắn ra tinh quang.

      Hạ Ngôn ở trong phòng, liên tiếp bế quan bảy ngày, nghiên cứu bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp. Càng nghiên cứu càng suy nghĩ, Hạ Ngôn liền cảm thấy càng mê hoặc. cảm giác, mình giống như nắm giữ thứ gì, nhưng khi thừa dịp cẩn thận nghiên cứu, liền cảm thấy cũng nắm giữ cái gì. Buổi trưa, Hạ Ngôn ngay cả cửa phòng cũng mở ra, đương nhiên cũng ai đến quấy rầy .

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 470: BA KIỆN THẦN KHÍ
      có nội dung tâm pháp, ta quả có cách tu luyện! Đó là còn cách nào!

      " tại mình có nội dung tâm pháp, biết nên làm sao tu luyện, chẳng lẽ còn thể tu luyện thành công? Chẳng lẽ vẫn thể thông hiểu đạo lí? ! có khả năng! Ta nhất định có thể làm được!"

      " ngày được vậy tháng, tháng được vậy năm, năm được vậy mười năm!"

      kiêu ngạo của Hạ Ngôn rốt cục cũng vẫn bị kích phát ra. Mặt trời lặn, Hạ Ngôn ra cửa, bỗng nhiên từ bồ đoàn đứng lên, trong đôi mắt bắn ra ánh mắt kiên nghị, quang hoa lưu chuyển, chung quaah thân thể Hạ Ngôn bỗng bùng nổ đoàn linh lực.

      Tiếp theo, hư ảnh thân thể Hạ Ngôn sáng, đột nhiên bắn nhanh ra, giống như luồng tia chớp, trong phút chốc liền biến mất ở bên ngoài. Hạ Ngôn tùy ý tìm chung quaah trạch viện của người tu luyện Thiên Cung, liền tìm được ít hoa quả sinh trưởng ở Khu vực Mê Loạn, ăn ngấu nghiến vào trong bụng. Sau đó, Hạ Ngôn lại trở về gian phòng mình trong trạch viện, chuẩn bị tiến vào trạng thái bế quan đợt hai.

      - Hạ Ngôn tiên sinh!

      Hạ Ngôn vừa mới trở về phòng mình, bên ngoài liền truyền đến luồng thanh, lập tức Hạ Ngôn xoay người cái, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía bên ngoài, trông thấy người tu luyện Khai Duệ, tự nhiên mặt mang vẻ tươi cười, nghênh đón Khai Duệ vào phòng. Nhìn thấy Khai Duệ, Hạ Ngôn mới chợt nhớ tới chuyện Thần Hi Kiếm. Lúc này đây bế quan, toàn bộ tâm thần của Hạ Ngôn, đều đặt Linh La tâm pháp, chuyện của toàn bộ để qua bên.

      Mấy ngày trước Khai Duệ cũng tìm đến Hạ Ngôn, chỉ là bên ngoài kêu vài tiếng, Hạ Ngôn cũng tra lời, cho nên Khai Duệ đoán rằng, Hạ Ngôn có thể bế quan, quấy rầy nhiều. Mới vừa rồi, Khai Duệ trùng hợp nhìn thấy Hạ Ngôn ra ngoài hái quả, liền lập tức đến đây.

      - Hạ Ngôn! Nhìn xem chút!

      Trong tay Khai Duệ cầm Thần Hi Kiếm mà Hạ Ngôn quá quen thuộc. Hạ Ngôn tự nhiên là vô cùng vui mừng, vội nhận lấy, nhàng vuốt ve.

      Cảm tình đối với Thần Hi Kiếm sâu sắc nhất. Thần Hi Kiếm cũng làm bạn Hạ Ngôn với thời gian dài nhất.

      Vù vù

      Thần Hi Kiếm dường như cũng cảm ứng khí tức của Hạ Ngôn, phát ra từng đợt tiếng ngâm dài vui sướng.

      - tốt quá!

      Hạ Ngôn vuốt ve Thần Hi Kiếm, mặt tràn đầy loại tình cảm vui sướng, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Khai Duệ bên cạnh, hưng phấn lời chân thành cảm tạ:

      - Khai Duệ tiên sinh! Lần này đa tạ huynh hỗ trợ, coi ta thiếu huynh cái nhân tình, sau này có gì cần, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định chối từ!

      Hạ Ngôn hơi cười . Điều này chỉ là khách sáo, nếu Hạ Ngôn như vậy, sau này Khai Duệ có chuyện muốn thỉnh hỗ trợ, Hạ Ngôn liền nhất định giúp.

      - Ha ha!

      Khai Duệ khoát tay, cười :

      - Chúng ta cùng là người tu luyện, cần khách khí như thế. Tuy nhiên sau này, nếu như ta cần đệ hỗ trợ. Ta cũng nhất định mở miệng. Ừ! Hạ Ngôn! Đệ ngại trước thử xem uy lực của thanh kiếm này, có lẽ cho nó nhận chủ trước.

      Khai Duệ thấy Hạ Ngôn ngừng lấy tay nhàng vuốt Thần Hi Kiếm, cũng có thể nhìn ra Hạ Ngôn có cảm tình với Thần Hi Kiếm.

      Có thanh Thần Hi Kiếm này, Hạ Ngôn liền có ba kiện Thần khí công kích. người có ba kiện thần khí công kích. Ở trong toàn bộ Phân thế giới, thần khí công kích cũng có hơn hai mươi kiện. mình Hạ Ngôn độc chiếm ba kiện, rất khiến người ta rất đố kỵ. Hầu hết người tu luyện Thiên Cung vẫn có trong tay thần khí công kích.

      - Ừ!

      Hạ Ngôn nghe vậy gật đầu cái, cũng do dự, kiếm quang chợt lóe, cắt ngón tay, chuỗi giọt máu, toàn bộ rơi thân kiếm Thần Hi Kiếm. Ánh sáng Thần Hi Kiếm lại sáng chói, kiếm khí bay múa lượn lờ, ngừng bắn ra từ Thần Hi Kiếm, sau đó bỗng nhiên dung nhập vào trong cơ thể Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn cảm thụ Kinh Lôi Kiếm, Phượng Minh Kiếm, Thần Hi Kiếm trong cơ thể. Thần khí dung nhập vào trong cơ thể người tu luyện, người tu luyện liền có thể cảm giác được ràng tồn tại của thần khí. Hạ Ngôn ngoại trừ ba bộ thần khí này trong cơ thể, còn có bộ thần khí phòng ngự, bộ thần khí phòng ngự kia hiển nhiên phẩm chất cao hơn ba bộ thần khí công kích kia nhiều.

      Hạ Ngôn tại mơ hồ có thể cảm nhận được khác nhau giữa thần khí cao cấp. Dấu vết hình thành của ba bộ thần khí công kích, đối với thần khí phòng ngự kia, ngờ đều né tránh ra xa, giống như người tu luyện bình thường nhìn thấy Thánh Hoảng.

      Loại cảm giác này, Hạ Ngôn tự nhiên cảm ứng sai được.

      - ! tại phải thử xem uy lực của thần khí mới.

      Hạ Ngôn cũng muốn lập tức thể nghiệm uy lực tại của Thần Hi Kiếm chút. Người tu luyện Thiên Cung làm nhiệm vụ tuần tra, cũng an bài Hạ Ngôn, đây là ý của Thánh Hoàng. Thánh Hoàng chiếu cố Hạ Ngôn, quả khiến người ta đố kỵ. Tuy nhiên, cũng ai có ý kiến gì về chuyện này. Đám người tu luyện Thiên Cung bọn họ, người nào tư duy đủ nhanh nhẹn, đầu óc đủ linh hoạt?

      Dù sao, Hạ Ngôn tuổi rất trẻ có hy vọng bước vào cảnh giới Linh Hoàng, vượt qua bọn họ mười lần hay gấp trăm lần. Nếu như bọn họ là Thánh Hoàng, cũng phá lệ chiếu cố Hạ Ngôn, đặt nhiều, hy vọng người Hạ Ngôn. Hơn nữa, thực lực Hạ Ngôn, mọi người cũng tận mắt thấy. Hạ Ngôn thậm chí ngay cả công kích của Thánh Hoàng Chung Vô Hoa của Đại Lục Ám Dạ đều có thể đỡ được.

      ------------------

      - Dường như có chút tiến bộ!

      - Ừ! Tiến bộ là tốt rồi. Trước ra ngoài ăn chút quả dại, rồi về bế quan!

      Thân thể Hạ Ngôn bắn nhanh ra, nhanh chóng biến mất trong trạch viện.

      Bế quan lần thứ nhất!

      Bế quan lần thứ hai!

      Bế quan lần thứ ba!

      tháng, hai tháng, ba tháng, bốn tháng, năm tháng.

      Hạ Ngôn giống như phát điên lên, gần như mỗi ngày, đều muốn nhốt mình trong phòng, có thể ra. Cứ cách bảy ngày, ra ngoài tìm số quả dại cho đỡ đói, sau đó lại lập tức trở lại phòng bế quan tu luyện. Hạ Ngôn điên cuồng, hơn hai mươi người tu luyện Thiên Cung đều biết.

      Những người tu luyện Thiên Cung bọn họ, đều cố gắng tu luyện, đối với tu luyện có thể cũng đủ cuồng nhiệt. Nhưng so với Hạ Ngôn, bọn họ liền kém xa, Hạ Ngôn ngờ có thể liên tục năm tháng nhốt mình ở trong phòng. Điều này bọn họ làm được. Nếu bọn họ làm như vậy, phỏng chừng nổi điên trong tu luyện.

      Nhốt mình trong phòng năm tháng, ngẫm lại đều khiến da đầu người ta run lên.

      - Lữ Hâm tiên sinh! Nhìn xem , ra ngoài ăn xong quả dại, khẳng định nhốt mình lại trong phòng.

      Lưu Ba nhìn thấy bóng dáng Hạ Ngôn lại nhớ tới trong phòng, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười. khuôn mặt quả nhiên như vậy, vừa rồi , Hạ Ngôn nhất định có thể bế quan tiếp.

      Lữ Hâm thầm than tiếng, lắc đầu cười khổ :

      - Ngươi đúng! Hạ Ngôn này là người điên, kẻ hoàn toàn điên. Thời gian năm tháng có thể tu luyện được như . Chậc chậc.

      - Ha ha! Lữ Hâm tiên sinh! Lưu Ba tiên sinh! Các người gì đấy?

      Trương Liên Khởi lúc này cũng từ trong phòng ra, nhìn Lữ Hâm và Lưu Ba chuyện với nhau, liền cũng giúp vui chen vào .

      - Ừ! Trương Liên Khởi tiên sinh trở lại. Chúng ta đến Hạ Ngôn. ngờ liên tục bế quang năm tháng, chúng ta đều là kẻ điên.

      Lưu Ba cười , khóe miệng nhếch chút, nhìn vào gian phòng Hạ Ngôn chút.

      Trương Liên Khởi cũng quét mắt qua, nhìn thấy cửa phòng Hạ Ngôn đóng chặt, cũng lắc đầu:

      - Hạ Ngôn này quả là khó trị, quên ! chừng ngừng bế quan ngày, chính là ngày bước vào cảnh giới Linh Hoàng đấy.

      Trương Liên Khởi đương nhiên là hay giỡn. Bước vào cảnh giới Linh Hoàng, dễ hơn làm? Toàn bộ Đại Lục Long Chi, bình quân thời gian hai trăm năm, mới xuất cường giả Linh Hoàng.

      - Trương Liên Khởi tiên sinh! Tuần tra xuất tình huống gì chứ?

      Lữ Hâm nhìn về phía Trương Liên Khởi, hỏi câu tùy ý, mới vừa rồi Trương Liên Khởi mang theo mấy người tu luyện Thiên Cung tuần tra chung quanh Lạc Cốc.

      - có! Mấy tháng gần đây, người tu luyện Đại Lục Ám Dạ, còn có người tu luyện Đông Cực, đều rất ít. số rải rác người tu luyện Linh Tông, trái lại ra vào càng ngày càng thường xuyên.

      Trương Liên Khởi lắc đầu, bình thần .

      - Ừ! Cũng biết khi nào trong Lạc Cốc xuất bảo vật. Cách thời gian xuất bảo vật qua năm sáu năm rồi chứ? Năm sáu năm nay, Lạc Cốc yên tĩnh. Ngẫu nhiên có linh thú thân, cũng lập tức liền rời .

      Lữ Hâm gật gật đầu , hơn lần ở Lạc Cốc xuất bảo vật, là vào năm năm trước

      - Đúng vậy, ta có loại cảm giác, gần đây Lạc Cốc có thể lại xuất bảo vật.

      Trương Liên Khởi nghiêm sắc mặt, mày giãn ra, trường bào người hơi hơi lay động, cười .

      - Hy vọng như thế. Nếu như có thể xuất hai bộ thần khí phòng ngự, vậy.

      Đôi mắt Lưu Ba sáng ngời, cảm thán .

      Thần khí phòng ngự, bất cứ người tu luyện nào cũng muốn có. Mà ngay cả Thánh Hoàng đều rất muốn có được. Thần khí phòng ngự, so với thần khí công kích còn quan trọng hơn nhiều. Thần khí công kích có thể giết người, mà thần khí phòng ngự có thể bảo mệnh.

      - Ha ha! Nếu như xuất thần khí phòng ngự, còn biết khiến tranh đoạt như thế nào? Mỗi lần thần khí xuất , tạo ra hồi chém giết sao? Nếu là thần khí phòng ngự, vậy khẳng định ngã xuống số Linh Tông đỉnh rồi.

      Đôi mắt Lữ Hâm lóe lên, lập tức cười .

      Đừng là xuất bộ thần khí phòng ngự hiếm thấy, kỳ mỗi lần Lạc Cốc xuất bảo vật, gần như đều tạo ra hồi đại chiến kinh thế hãi tục. Cường giả thế lực khắp nơi đều liều mạng tranh đoạt. Đến lúc đó, ngay cả Thánh Hoàng đều căn bản áp chế được. Nhất là người tu luyện tán tu, lại để ý tánh mạng của mình.

      - Lữ Hâm tiên sinh đúng. Mỗi lần có bảo vật thả xuống, hồi chém giết cũng theo đó mà đến.

      Trương Liên Khởi lắc đầu, sắc mặt nặng nề rất nhiều, tuy nhiên lập tức liền khôi phục lại bình thường.

      Thánh Hoàng đại nhân gần tháng thời gian chưa tới Khu vực Mê Loạn nữa? nhiều ngày, Thánh Hoàng đại nhân hẳn là có chuyện.

      - Bình thường nếu như có chuyện, Thánh Hoàng đại nhân đều tu luyện ở Thánh sơn, rất ít ở Khu vực Mê Loạn. Ha ha! Những lão già chúng ta, cũng lâu chưa quay về Đại Lục Long Chi nhìn thử!

      Ánh mắt Lưu Ba nhìn hai người Lữ Hâm, bả vai hơi hơi nhún, lắc đầu, cười ha ha.

      - Xoẹt!

      Đúng lúc này, gian chung quanh, đột nhiên xuất trận dao động linh lực mãnh liệt. Tất cả linh lực đều giống như muốn sôi trào lên. Ba gã tu luyện sắc mặt đại biến!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :