CHƯƠNG 461: NGƯỜI THÁNH HOÀNG MANG TỚI Đương nhiên, bộc phát ra tốc độ cực hạn có khả năng kéo dài. Mặc dù linh lực của Hạ Ngôn vô cùng hùng hậu, cũng thể kiên trì phi hành liên tục với tốc độ cực hạn. Nếu Hạ Ngôn dùng tốc độ phi hành tại, ra có thể liên tục bay thời gian mấy ngày mấy đêm. - Ồ? Sau khi tiến vào khu vực Tội Ác Sâm Lâm, liên tục phi hành gần hai canh giờ, Hạ Ngôn cảm giác được từng tia linh lực trong gian chung quanh, bắt đầu trở nên mạnh mẽ lên. Nguyên vốn môi trường ổn định ở bên ngoải dường như cũng trở nên sinh động hơn rất nhiều. Đương nhiên, người tu luyện bình thường, tại còn rất khó cảm giác được biến hóa của linh lực ngoại giới. Nhưng độ nhạy cảm của Hạ Ngôn đối với linh lực, vượt xa người tu luyện bình thường. Cảm nhận được rung động của từng tia linh lực này, Hạ Ngôn thầm nghĩ: "Hay là, Khu vực Mê Loạn cách đây xa?" Ý niệm trong đầu vừa chuyển, ánh mắt Hạ Ngôn tập trung nhìn về phía trước. Ngoài mấy vạn thước phía trước ngờ chỉ là mảnh mông lung đục ngầu. Với tu vi của Hạ Ngôn tại, thị lực của cho dù là cảnh vật ở ngoài mấy vạn thước, cũng đều có thể thấy ràng. Nhưng tại, nhìn đến mấy vạn thước phía trước lại là vùng mơ hồ. gian toàn cảnh dường như đều bị phủ kín lớp vải thưa. - Thánh Hoàng đại nhân! Phía trước có phải là Khu vực Mê Loạn? Hạ Ngôn trầm hơi thở xuống ánh mắt quay sang Thánh Hoàng bên cạnh cách đó xa, ngưng thanh hỏi. - Phía trước đúng là Khu vực Mê Loạn! cao Khu vực Mê Loạn, là lối vào thông đạo thông Chủ thế giới, ở đây linh lực dao động kịch liệt, người tu luyện bình thường nếu tiến vào Khu vực Mê Loạn, thậm chí có thể vì thể chịu đựng áp bách của linh lực bên ngoải mà trực tiếp nổ tan xác chết. Cho nên, ta mới quy định hễ là người tu luyện Thiên Cung, cần thông qua Ma Quỷ Trận thất cấp khó khăn, mới được vào Khu vực Mê Loạn. Ánh mắt Thánh Hoàng chóp lóe liên tiếp, nhìn HạNgôn : - Khu vực Mê Loạn này đối với người tu luyện mà , quả là chốn hung hiểm, nhưng đồng thời cũng là vùng đất quý báu. Vừa chuyện, hai người lại bay tới hai vạn thước. Lúc này, khu vực mông lung mờ ảo kia ở trong tầm mắt Hạ Ngôn, dần dần . Mà dao động linh lực bốn phía cũng càng ngày càng kịch liệt, mẫn cảm. tại ở ngay vị trí của Hạ Ngôn này, cho dù là gã Linh Sư bình thường tới nơi này, đều có thể cảm giác được ràng điềm khác thường của linh lực bên ngoài. Toàn bộ gian dường như đều rung động, nhúc nhích! - Xuống! Đột nhiên, Thánh Hoàng bật ra chữ, thân thể ông ta nhoáng cái hạ xuống mặt đất, Hạ Ngôn cũng vội vàng khống chế linh lực, thân hình cấp tốc hạ xuống, hai chân vừa đạp mặt đất, linh lực của Hạ Ngôn bên trong thân thể rất nhanh vận hành vòng. - ! Chúng ta bộ vào, sau khi vào trong Khu vực Mê Loạn tiếp tục phi hành. Thánh Hoàng câu với Hạ Ngôn, rồi bước chân về phía trước. Đại khái xa chừng ba bốn ngàn thước, Hạ Ngôn cảm giác được tầng năng lượng ở trước thân minh ngoài mấy thước, dùng mắt thường khó có thể nhìn thấy, dần dần trở nên ràng hơn lên. Dao động năng lượng này dường như là hình thành từ đại trận, mặt ngoài dao động linh lực tuy rằng kịch liệt, nhưng lại rất dày, rất trầm trọng. - Thu liễm linh lực của mình, sau đó thân thể chậm rãi tiến vào trong đó, để toàn thân mình thả lỏng xuống. Thánh Hoàng lại mở miệng với Hạ Ngôn. Tiếp theo, Thánh Hoàng dẫn đầu băng vào. Quả nhiên, khi Thánh Hoàng đụng tới vòng bao bọc của tầng năng lượng kia, toàn bộ vòng bao bọc đó đều hình thành sóng gợn liên tiếp, giống như viên đá rơi vào mặt hồ. Thời gian chừng lần hô hấp, Thánh Hoàng liền xuyên qua vòng dao động tầng năng lượng này, tiến vào bên trong. Toàn bộ vòng năng lượng liền khôi phục lại trạng thái yên tĩnh như cũ. Hạ Ngôn thấy Thánh Hoàng vào, liền cũng động bước chân tới. Vừa chạm vào tầng năng lượng quỷ dị này, dựa theo như lời Thánh Hoàng , Hạ Ngôn vội thu liễm linh lực, toàn thân thả lỏng. Hạ Ngôn chỉ cảm thấy thân thể mình dường như tiến vào trong loại chất lỏng như keo dính, lực lượng toàn thần đều thể thi triển ra được. Linh lực dù có cường đại mấy nữa vào lúc này đều vô dụng. Chỉ trong khoảnh khắc Hạ Ngôn liền thành công tiến vào trong vòng sóng gợn này. Trong nháy mắt, từng đoàn từng đoàn linh lực mênh mông từ bốn phương tám hướng đè ép Hạ Ngôn xuống. Hạ Ngôn cả kinh, vội vận chuyển linh lực trong cơ thể chống đỡ linh lực bên ngoài, rồi sau đó duy trì trạng thái cân bằng linh lực ra vào thân thể. - Cảm giác như thế nào? Nhìn thấy Hạ Ngôn hơi biến sắc, Thánh Hoàng hơi lộ ra vẻ tươi cười, hỏi. - Linh lực của Khu vực Mê Loạn này, có thể so với Tháp tu luyện tầng thứ bảy, tầng thứ tám! Hạ Ngôn chợt lóe sáng ánh mắt, ngạc nhiên thán phục . gian của Tháp tu luyện, mỗi tầng lúc chỉ có thể để người tu luyện sử dụng. Mà gian Khu vực Mê Loạn này lại khổng lồ như thế biết có thể cất chứa bao nhiêu người tu luyện cùng chung tu luyện. Đương nhiên, người tu luyện thực lực thấp kém hoàn toàn thể hấp thu được linh lực nơi này. Nếu như cố gượng ép hấp thu, thực rất có thể trực tiếp bị nứt vỡ thân thể chết ngay tại chỗ. - Đúng vậy, Khu vực Mê Loạn này là thông đạo thông tới lối vào Chủ thế giới, nối tiếp Chủ thế giới. Linh lực ở nơi này kỳ đều là Chủ thế giới truyền xuống. Mắt Thánh Hoàng sáng rực khi đến Chủ thế giới. Giọng của Thánh Hoàng vốn hờ hững, cũng trở nên có chút kích động và hưng phấn. - Vừa rồi ngươi cảm giác được vòng sóng gợn năng lượng kia, là loại đại trận phát ra. Người tu luyện bình thường, thể thông qua vòng sóng đao động này để tiến vào bên trong. Đương nhiên, cho dù là Linh Tông đỉnh phong muốn tiến vào, cũng chỉ có thể sử dụng biện pháp giống như chúng ta vừa rồi tiến vào. Nếu như mạnh mẽ va chạm, cho dù là cường giả Linh Tông đỉnh phong sắp bước vảo cảnh giới Linh Hoàng, đều phải bị tầng năng lượng này công kích giết chết! Thánh Hoàng chợt ngưng trọng . Hạ Ngôn nghe , gật gật đầu, vừa rồi thời điểm băng qua vòng sóng gợn tầng năng lượng kia, liền cảm giác được rất khác thường. Linh lực của bản thân hoàn toàn thể phát huy ra được, chỉ thân mình đường như rơi vào vũng bùn, mà ngay cả linh lực đều giống như rơi vào đầm lầy lớn. Lúc này, Hạ Ngôn biết vì sao trước khi sắp tới đây, Thánh Hoàng từ hạ xuống. Bởi vì khi phi hành linh lực trong cơ thể liên tục vận chuyển phóng thích ra, nếu như đụng tới tầng năng lượng kia, thực rất có thể dẫn tới vòng năng lượng phản kích. - ! gặp mặt người tu luyện Thiên Cung khác. Thanh Hoàng khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía xa xa, sau đó giậm chân cái, thân hình nhảy lên khỏi mặt đất, giây lát liền phi hành trung. Ngay lập tức Hạ Ngôn cũng bay theo sau Thánh Hoàng, hướng về chỗ sâu trong Khu vực Mê Loạn. Diện tích Khu vực Mê Loạn này, đại khái chừng trăm vạn dặm vuông. Nếu có người tu luyện ăn ở góc nào đó, cũng rất khó bị tìm thấy. Nơi này, còn có số linh thú cường đại. Cũng vì linh lực trong gian cực độ ổn định, cho nên người tu luyện đối với năng lực cảm ứng ngoại giới tự nhiên cũng giảm thấp xuống. Chỉ cần khoảng cách xa chút liền thể cảm ứng được người tu luyện khác hoặc là sinh vật tồn tại. Môi trường của Khu vực Mê Loạn chỉ có lợi cho nhân loại tu luyện, mà đối với linh thú nơi này đồng dạng cũng có lực hấp dẫn lớn! Trong tòa nhà tại khoảnh đất trũng, có mấy chục phòng, tòa nhà này là thuộc về người tu luyện Thiên Cung ở Khu vực Mê Loạn. Đám người này ngoại tĩừmỗi ngày cẩn số người tiến hành ít nhiệm vụ, những người khác đều lựa chọn ở trong phòng an tâm tu luyện, hấp thu linh lực nồng đậm vô cùng vô tận của Khu vực Mê Loạn. "Vù!" "Vèo vèo!" Ở thời điểm Hạ Ngôn và Thánh Hoàng cùng nhau phi hành, từ bên người Hạ Ngôn, thỉnh thoảng lóe lên từng đám từng đám linh lực bạo ngược khiến cho người ta sợ hãi. Tại trong Khu vực Mê Loạn, thỉnh thoảng xuất ít vòng xoáy linh lực phi thường bạo ngược. Những đám linh lực bạo ngược đó giống như long quyền phong , chúng nó là do linh lực bàng bạc số lượng quá nhiều, áp súc ngưng tụ mà thành. Linh lực chứa trong đó, thậm chí so với linh lực dưới môi trường bình thường nồng đậm hơn gấp mấy trăm, mấy ngàn lần! Cho nên, nếu như người tu luyện gặp đám linh lực bạo ngược này, đều phải cẩn thận né tránh. Nếu để bị cuốn vào trong đó, cho dù là Linh Tông đỉnh phong, chỉ vài lần hô hấp cũng bị chúng đánh chết, xé rách thầnh mảnh . Linh Tông đỉnh phong chết dưới linh lực bạo ngược cũng ít! Ngay cả Thánh Hoàng cũng phải cẩn thận né tránh đám linh lực bạo ngược đó. Sau thời gian uống cạn chén trà , hai luồng khí tức đột nhiên tiến vào bên trong sân. Khí tức vừa xuất , đồng thời rất nhiều phòng trong tòa nhà, liền bắn ra loạt nhân ảnh. Người tu luyện ở trong phòng hấp thu linh lực, đều trước tiên cảm ứng được hai đạo khí tức tiến vào trong sân. Rất nhanh gần hai mươi nhân ảnh, đều cấp tốc bắn về phía biệt viện này. - Là ta! Thanh của Thánh Hoàng rất nhanh truyền ra ngoài, toàn bộ trong sân đều có thể nghe được ràng. Đám người vừa nghe được giọng của Thánh Hoàng đều đồng loạt giảm chậm tốc độ lại. Tuy nhiên, với tốc độ của họ trong cái sân rất này. Mặc dù giảm bớt tốc độ phi hành, gần như cũng chỉ hai lần hô hấp, sai biệt lắm hai mươi nhân ảnh toàn bộ tập trung trước biệt viện. - Ra mắt Thánh Hoàng đại nhân! Những người này đều là người tu luyện Thiên Cung, nhìn thấy Thánh Hoàng đều cùng thi lễ ân cần thăm hỏi. Hạ Ngôn đảo ánh mắt nhìn lướt qua vòng, liền nhìn qua lần gần hai mươi gương mặt này. "Những người Thiên Cung này, quả nhiên đều rất lớn tuổi." Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vừa chuyển. Những người Thiên Cung đứng ở trước mặt cách đó xa, xem ra đều hơn trăm tuổi. Tuy nhiên khí tức của mỗi người đều sung túc, sắc mặt hồng nhuận, ra làm cho người ta có chút cảm giác tuồi già sức yếu nào. Cùng lúc Hạ Ngôn quan sát đám người Thiên Cung, cả đám cũng đều đánh giá Hạ Ngôn. Trước đây mỗi lần Thánh Hoàng đến Khu vực Mê Loạn, đều là mình, mà lúc này hai người cùng tới. Thánh Hoàng mang theo gã người trẻ tuổi cùng . Đám người tu luyện, đều thầm phỏng đoán trong lòng: "Người thanh niên này, phải cũng là người tu luyện Thiên Cung chứ? Nhưng, phải người Thiên Cung chỉ có sau khi thông qua Ma Quỷ Trận thất cấp khó khăn, mói có tư cách vào Khu vực Mê Loạn sao?" - Ừ! Thánh Hoàng phất tay, đảo ánh mắt nhìn vòng, đôi chân mày hơi hơi nhướng lên, nhìn về phía người áo tím gần nhất lên tiếng hỏi: - Trương Liên Khởi đâu? ra ngoài rồi à? Trương Liên Khởi chính là người cầm đầu của đám người Thiên Cung trong Khu vực Mê Loạn này. - Bẩm báo Thánh Hoàng đại Nhân! Trương Liên Khởi hôm nay ra ngoài làm nhiệm vụ, lúc này hẳn là ở phụ cận Lạc Cốc. Thánh Hoàng đại nhân! Ta lập tức Lạc Cốc tìm trở về. gã áo tím khom người hướng Thánh Hoàng . - Ừ! Nhanh rồi quay vê! Thánh Hoàng gật gật đầu. Tên áo tím kia, phát dộng linh lực nhanh chóng phi thân cái, bắn lên trung, thân ảnh lóe lên vài cái liền biến mất ở phía chân trởi
CHƯƠNG 462: THẦN KHÍ ĐỐI CHIẾN Lạc Cốc này là vùng thần bí nhất Khu vực Mê Loạn, cũng là chỗ nguy hiểm nhất! Toàn bộ Lạc Cốc đều bị bao phủ trong loại năng lượng quỷ dị. Lạc Cốc cũng lớn, nhung nơi này quả chính là tiêu điểm chú ý của các thế lực khắp nơi. Bởi vì, tất cả vật phẩm từ Chủ thế giới ném xuống, trước tiên đều xuất trong Lạc Cốc này. Mỗi lần bảo vật từ Chủ thế giới hạ xuống, toàn bộ Khu vực Mê Loạn đều có dao động năng lượng phi thường mãnh liệt. Mỗi lần có bảo vật xuất đều có rất nhiều người tu luyện tiến hành tranh đoạt. Cường giả Linh Tông của Đại Lục Ám Dạ, cường giả Linh Tông của Đại Lục Long Chi xuất rất nhiều. Cho dù là số Linh Tông sơ kỳ, đều liều mạng tiến vào Lạc Cốc, chỉ hy vọng vận may thuộc về mình, có thể phát trước bảo vật. Sau đó lấy được bảo vật nhanh chóng thoát khỏi Khu vực Mê Loạn. Lúc trước vợ chồng Mục Nguyệt Điện chủ lấy được Thần Thạch, chính là bọn họ phát trước ở Lạc Cốc. Tuy nhiên khi họ lấy được Thần Thạch, vừa lúc bị Tống Ngọc Giản trông thấy, cho nên mới phát sinh liên tiếp chuyện sau đó. Lúc này, ở phụ cận Lạc Cốc, vài tên hắc y lão giả lơ lửng trung, ở chung quanh thân thể bọn họ tầng linh lực ngừng phun ra nuốt vào. Trong mắt mỗi người đều lóe sáng như sao, trường bào người lay động. - Triệu Phó tông chủ! Xem ra người của Thiên Cung và người Đại Lục Ám Dạ sắp có trận chém giết đây! gã hắc y nhân, khóe miệng khẽ nhếch phát ra tiếng . Tại mặt đất phía dưới mấy hắc y nhân này, có mười mấy nhân ảnh, chia làm hai phe đối lập. Trong đó bên, đúng là người Thiên Cung do Trương Liên Khởi cầm đầu. Mà bên kia lại là mấy tên phục sức phi thường quái dị. Hiển nhiên, phe này cũng phải là người của Đại Lục Long Chi. Bọn họ là người của Đại Lục Ám Dạ. - Đánh nhau là tốt nhất! Hà hà! Vì tên vô dụng hai bên chém giết trận, tốt nhất có thể ngã xuống vài tên Linh Tông đỉnh phong ! Triệu Phó tông chủ trầm cười, trong mắt mang theo vẻ ác độc, nhìn chằm chằm hai tốp người phía dưới. - Triệu Phó tông chủ! Chẳng lẽ chúng ta trợ giúp người Thiên Cung đánh chết người bên Đại Lục Ám Dạ sao? Hắc y nhân chuyện vừa rồi, nhướng mày, nghi hoặc hỏi. Người của Đại Lục Long Chi, cùng người của Đại Lục Ám Dạ có thể là tử địch. Người tu luyện song phương chạm mặt nhau, đa số tình huống đều dốc toàn lực chém giết. Tuy nhiên trong Khu vực Mê Loạn này bởi vì tình thế phức tạp, các trận chiến đấu kịch liệt giữa hai bên ngược lại ít xảy ra. Có đôi khi tình cờ chạm mặt mỗi bên cũng cẩn thận lựa chọn thối lui. Mới vừa rồi, có gã Linh Tông trung kỳ người của Đại Lục Long Chi, ở phụ cận Lạc Cốc bị cường giả Đại Lục Ám Dạ đánh chết. Vừa lúc bị đám người Trương Liên Khởi trông thấy, cho nên mấy người Trương Liên Khởi mới ra mặt ngăn cản đám người Đại Lục Ám Dạ này. tại, đội ngũ hai bên còn giằng co, vẫn chưa chính thức động thủ. Bởi vì ngôn ngữ bất đồng, hai bên chuyện với nhau có hơi trở ngại. Tuy nhiên, ở Khu vực Mê Loạn thời gian lâu dài như thế lại thường thường có thể gặp người của đại lục đối địch, cho nên người tu luyện ở Khu vực Mê Loạn, hoặc nhiều hoặc ít đều được ít ngôn ngữ của đối phương. - Trợ giúp người Thiên Cung à? Triệu Phó tông chủ xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên nhìn về phía tên vừa chuyện bên cạnh, cười lạnh : - Hoàng nguyên lão! Chúng ta vì sao phải giúp người của Thiên Cung? Hừ! Chẳng lẽ ngươi quên chuyện ba mươi năm trước, chính là Thánh Hoàng gần như tiêu diệt toàn bộ Đông Cực chúng ta! chuyện ba mươi năm trước, đoạn thời gian gần đây, chúng ta cùng người Thiên Cung đụng chạm ít lần. Vì cướp đoạt bảo vật trong Lạc Cốc, chúng ta cùng người Thiên Cung chiến đấu kịch liệt, chẳng lẽ còn ít sao? - Triệu Phó tông chủ đúng vậy! Người Thiên Cung thế lực bị suy yếu, đối với chúng ta mà hiển nhiên là chuyện tốt! gã nguyên lão Đông Cực khác tiếp lời . Hoàng nguyên lão cũng gật gật đầu, ánh mắt nhìn xuống hai nhóm người phía dưới: - Triệu Phó tông chủ rất đúng! Bọn chúng chém giết, chúng ta có thể làm ngư ông ngồi thu lợi. --------------- - Hừ hừ! Trương Liên Khởi! Ngươi muốn thế nào? Người cầm đầu của đám người Đại Lục Ám Dạ phục sức kỳ dị, cười lạnh nhìn về phía sáu người Trương Liên Khởi, lên tiếng hỏi. Tuy rằng ngữ điệu rất cổ quái, nhưng đám người Trương Liên Khởi đều có thể nghe hiểu được ý nghĩa đại khái Bởi vì tiếp xúc khá nhiều lần, mấy tên Đại Lục Ám Dạ này đều quen mặt Trương Liên Khởi, còn biết cả tên của Trương Liên Khởi. Trương Liên Khởi, là trong số người thực lực mạnh nhất của địch nhân, bọn chúng đương nhiên chú ý tới. Người của Đại Lục Ám Dạ cách phục sức khác biệt với người Đại Lục Long Chi, còn về diện mạo hơi khác nhau chính là ở lỗ tai. Người của Đại Lục Ám Dạ có lỗ tai hơi nhọn. Đương nhiên, nếu chú ý cũng rất khó nhìn ra được. Trương Liên Khởi, hôm nay dẫn theo năm người Thiên Cung, phụ trách tuần tra cùng cảnh giới ở phụ cận Lạc Cốc. - Hừ! Chu Phương ! Ngươi vô duyên vô cớ đánh chết người Đại Lục Long Chi ta, chẳng lẽ nghĩ cứ như vậy vỗ vỗ mông bỏ sao? Trưomg Liên Khởi hừ lạnh tiếng, gương mặt toát ra vẻ giận dữ, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm đám người Chu Phương Đại Lục Ám Dạ, đồng thời vận chuyển linh lực trong cơ thể, tùy thời có thể phát động công kích mạnh nhất. Năm người Thiên Cung kia, cũng đều chuẩn bị sẵn sàng động thủ bất cứ lúc nào. - Hà hà! Trương Liên Khỏi! Tên kia nếu vào Khu vực Mê Loạn, hẳn phải hiểu rằng có thể bị đánh giết bất cứ lúc nào. Hơn nữa, còn là chủ động trêu chọc ta, bằng ta cũng lười ra tay! Chu Phương cười lạnh , tròng mắt xoay chuyển vòng, giọng khàn khàn theo kẽ răng phi thường khô khốc, bướng bỉnh. Ở nhiều năm trước, Chu Phương cùng Trương Liên Khởi cũng giao đấu với nhau rất nhiều lần. Thực lực của hai người tương đương, muốn giết chết đối phương, đều rất khó làm được. Chu Phương , cũng là trong những người thực lực mạnh nhất của Đại Lục Ám Dạ. - Chu Phương ! Xem ra, hôm nay ngươi muốn giao đấu với ta lần nữa rồi. Trương Liên Khởi là người Thiên Cung, là thủ hạ của Thánh Hoàng. Theo lý ở mức độ nhất định nào đó Thanh Hoàng giao cho nhiệm vụ bảo hộ người tu luyện của Đại Lục Long Chi. tại, người của Đại Lục Long Chi, ở trước mắt mọi người bị đối phương coi vào đâu giết chết. Đám người Thiên Cung đương nhiên thể làm như phát . - Trương Liên Khởi! Muốn đánh đến đây ! Ngươi tưởng ta sợ ngươi hay sao? Chu Phương cười lạnh tiếng, linh lực trong cơ thể đột nhiên phóng thích ra. Phát ra "ầm" tiếng, số tảng đá lớn ở bốn phía đều bị đánh bay . Mấy tên Đại Lục Ám Dạ khác cũng đều bắt đầu chuẩn bị, vũ khí mỗi người đều chĩa về phía trước, xem chừng lập tức động thủ. - Trương huynh! nhiều với bọn chúng làm gì! Giết sạch chúng ! gã Thiên Cung trợn trừng mắt nhìn tên Đại Lục Ám Dạ phía đối diện tức giận , muốn động thủ từ lâu rồi. "Xoạt!" Trường kiếm trong tay Trương Liên Khởi. cũng nháy mắt ra khỏi vỏ, đạo kiếm khí, lập tức lan tràn trong khí, kiếm quang chớp động bắn về phía trước. "Vù!" Thân mình Chu Phương khựng lại chút, rồi sau đó đột nhiên di chuyển, tàn ảnh nối tiếp lên thành chuỗi. Trong nháy mắt Chu Phương liền tới gần đám người Trương Liên Khởi ngoài trăm thước. - Trương Liên Khởi! Hôm nay, ta liền cho các ngươi chết tại đây! Chu Phương trầm . Hai tay đưa về phía trước, vầng hào quang sắc bén liền từ trong cơ thể dập dờn bay ra. Trong lúc nhất thời, toàn bộ linh lực trong gian đều bị khuấy động kịch liệt. gian trong Khu vực Mê Loạn so với thế giới bên ngoài vốn sôi động hỗn loạn hơn rất nhiều, lúc này cường giả Linh Tông đỉnh phong ra tay, gian phụ cận liền trở nên càng ổn định thêm lên. gian trong phạm vi mấy trăm thước, đều trở nên giống như mặt nước bị quấy lên, ngừng rung chuyển, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. "A!" "Sát!" "Ầm! Ầm!" Đám người tu luyện hai bên rất nhanh va chạm cùng nhau, từng kiện từng kiện vũ khí tất cả đều ra khỏi vỏ, rót toàn lực linh lực oanh kích, phát ra từng đợt tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc. Mới vừa giao đấu hai bên đều tung ra thực lực mạnh nhất của bản thân, quyết tâm muốn nhanh chóng đánh chết đối thủ, lưu lại bất cứ con đường sống nào. - xong! Lại là Phượng Minh Kiếm! Trương Liên Khởi đột nhiên giật mình cả kinh, trong lòng chấn động kịch liệt. Toàn thân cấp tốc lui về phía sau cái, nổi giận gầm lên tiếng. Linh lực trong Ngũ linh châu, toàn bộ bắt đầu khởi động dồn ra theo song chưởng, đạo kiếm quang trực tiếp từ trong cơ thể bay ra đánh vào kiếm quang của đối phương. Hai luồng kiếm khí ở trung phân biệt hình thành con mãnh hổ và con phượng hoàng, mãnh hổ cùng phượng hoàng trong nháy mắt quấn lấy nhau, phát ra từng tràng tiếng gào rống phẫn nộ. Mọi người vây xem ở phụ cận đều thể tạm lánh mũi nhọn, lao về phía xa. Trương Liên Khởi cùng Chu Phương , hai người đều có thần khí nơi tay. - Trương Liên Khởi! Ngươi ngờ phải ? Phượng Minh Kiếm tại ở trong tay ta. Phượng Minh Kiếm là Tiên Thiên thần khí, mà thanh Vũ Quang Kiếm của ngươi chỉ là Hậu Thiên rèn mà thành. Trước kia ngươi có thể ngang bằng với ta, tại để xem ngươi làm thế nào là đối thủ của ta! Chu Phương điên cuồng khống chế kiếm khí thành hình phượng hoàng, vừa lớn tiếng cười ha hả . Ở mấy lần giao đấu trước kia, sử dũng cũng đều là thần khí Hậu Thiên, cho nên thời điểm giao chiến cùng Trương Liên Khởi luôn là thế ngang bằng. Lúc này dùng chính là kiện thần khí Tiên Thiên. Uy lực lớn hơn rất nhiều so với thần khí Hậu Thiên. Trương Liên Khởi khẳng định phải là đối thủ của . phải thừa cơ hội lần này, trực tiếp đánh chết Trương Liên Khởi mới được! Sắc mặt Trương Liên Khởi càng ngày càng ngưng trọng lên, thần khí Hậu Thiên quả thể chống lại với thần khí Tiền Thiên. Thần khí Tiên Thiên là thần khí từ Chủ thế giới rèn ra, mà thần khí Hậu Thiên là Thần tượng Thần cấp ở Phân thế giới này, sử dụng Thần Thạch cùng kim lực thành công rèn ra. Chỉ là về mặt uy lực, thần khí Hậu Thiên so với thần khí Tiên Thiên chỉ kém bậc. Trương Liên Khởi phóng xuất ra kiếm khí là con mãnh hổ, giờ phút này, con mãnh hổ do kiếm khí hình thành này, ở thời điểm điên cuồng quấn lấy nhau cắn xé, bị rơi vào thế hạ phong. Trương Liên Khởi vội vàng thúc động thêm nhiều linh lực, cố gắng chống đỡ công kích của con phượng hoàng do kiếm khí của đối phương hình thành. Mặc dù đau khổ cắn răng chống đỡ, nhưng mãnh hổ vẫn ngừng bại lui. trán Trương Liên Khởi dần dần chảy ra mồ hôi ướt đẫm. Nếu cứ tiệp tục như vậy Trương Liên Khởi căn bản kiên trì được bao lâu nữa. Linh lực của so sánh với Chu Phương cũng chiếm ưu thế mà vũ khí lại kém bậc! Các người tu luyện Thiên Cung kia đều lo lắng nhìn về phía chiến trường giao đấu giữa hai người Trương Liên Khởi cùng Chu Phương . Nhưng lúc này với năng lực của bọn họ, căn bản là thể giúp được gì cho Trương Liên Khởi. Bọn họ dùng là vũ khí bình thường, nếu lúc này xông lên chẳng khác nào chịu chết.
CHƯƠNG 463: CƯỚP LẤY PHƯỢNG MINH KIẾM Hai đạo kiếm khí quấn lấy nhau cắn xé, hết thảy núi đá cỏ cây ở chung quanh, toàn bộ hóa thành bụi phấn. Linh lực khổng lồ gì sánh kịp, dường như sắp hủy thiên diệt địa, ngay cả trung dường như đều có thể xé rách làm cho người ta cực kỳ sợ hãi. Lúc này, Chu Phương lại nhìn mấy tên thế lực Đông Cực lơ lửng trung ở xa xa. Mới vừa rồi sở dĩ Chu Phương kéo dài thời gian trước khi giao đấu với Trương Liên Khởi, chính là muốn nhìn thử xem mấy tên Đông Cực này có thể bất thình lình nhúng tay vào hay . Đại khái khi xác định mấy tên Đông Cực khoanh tay đứng nhìn, Chu Phương mới quyết định ra tay. - Triệu Phó tông chủ! Ta xem tên Trương Liên Khởi Thiên Cung sắp kiên trì được rồi. thể tưởng được, Chu Phương Đại Lục Ám Dạ, lại lấy được Phượng Minh Kiếm! Hoàng nguyên lão sắc mặt có chút đỏ lên, lắc đầu . Phượng Minh Kiếm, ở Đại Lục Ám Dạ cũng là trong số thần khí rất nổi danh, là thần khí công kích Tiên Thiên. - Ừ! Triệu Phó tông chủ gật đầu, ánh mắt xoay chuyển, gương mặt trầm dần dần lộ ra hàm răng cười : - Trương Liên Khởi này, nhiều lắm là kiên trì thêm thời gian cạn chén trà bị Chu Phương đánh chết. khi kiếm khí của Trương Liên Khởi bị phá, kiếm khí Phượng Hoàng kia nháy mắt có thể cắn nuốt Trương Liên Khới, xé thân thể thành mảnh . - Triệu Phó tông chủ! Chúng ta có nên thừa cơ ra tay, giết chết toàn bộ mấy tên Thiên Cung ở chỗ này hay ? gã nguyên lão Đông Cực khác, hung hăng làm ra động tác chém giết, dữ tợn . - Ngươi muốn sống sao? Triệu phó tông chủ trừng mắt, hung hăng nhìn tên nguyên lão kia cái: - Chúng ta nếu lúc này ra tay đánh chết người Thiên Cung, bị Thánh Hoàng biết, tất nhiên giận dữ, chừng lại giết. tới đây, Triêu Phó tông chủ tiếp, tuy nhiên mấy tên nguyên lão Đông Cực cũng đều hít hơi khí lạnh, bọn họ đương nhiên hiểu ý của Triệu Phó tông chủ muốn gì. Xa xa, nhân ảnh rất nhanh bay vút lại đây, bóng người này tới ngoài mấy ngàn thước, tốc độ rất nhanh giảm bớt, đúng là người Thiên Cung áo tím tìm Trương Liên Khởi. nhìn thấy trận giao chiến đằng xa, trong lòng kinh hãi, sắc mặt nháy mắt biến sắc, hô hấp bị kiềm hãm, trong đầu xoay chuyển đủ loại suy nghĩ. " ngờ lại đánh nhau rồi! xong, đó là Phượng Minh Kiếm. Trương Liên Khởi dường như sắp thua rồi. được, thực lực của ta căn bản đủ sức xen vào. thể hỗ trợ. Ta phải mau mau trở về báo tin, bẳng , Trương Liên Khới có nguy hiểm đây!" Nghĩ vậy gã áo tím quyết định nhanh, xoay người cái, hào quang chợt lóe, thân ảnh hóa thành điểm sáng lập tức biến mất. Trong tòa nhà của người Thiên Cung! - Khai Duệ! Thánh Hoàng lại gọi ra cái tên. Trong đám người Thiên Cung, gã áo lam nghe tiếng bước ra trước, sau đó hướng Thánh Hoàng khẽ nghiêng mình thi lễ, trong miệng thấp giọng : - Có ta! Thanh Hoàng đại nhân! Người tu luyện áo lam này chính là Khai Duệ! Thánh Hoàng xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn, duỗi cánh tay ra: - Hạ Ngôn! Đưa trường kiếm của ngươi cho ta! Hạ Ngôn hơi sửng sốt chút, chợt liền hiểu được: người Thiên Cung tên là Khai Duệ này, chính là người có thể rèn vũ khí ở Thiên Cung, trình độ có thể so với Thiết tượng thần khí. Lúc này Thánh Hoàng hẳn là muốn rèn cho mình kiện thần khí công kích. Có hai kiện thần khí nơi tay năng lực công kích của Hạ Ngôn, có thể tiếp tục tăng lên. Lúc này, Hạ Ngôn liền hai tay đưa Thần Hi Kiếm đến tay Thánh Hoàng. - Khai Duệ! Thanh kiếm này phẩm chất có thể đạt cầu của thần khí. Ngươi hãy tốn chút thời gian giúp Hạ Ngôn rèn chút. Thánh Hoàng ném thanh Thần Hi Kiếm qua. Thần Hi Kiếm hình thành đường cong bay tới chỗ Khai Duệ. Khai Duệ chụp hai tay về phía trước cái, rất nhanh nắm lấy Thần Hi Kiếm trong tay, cẩn thận quan sát hồi, sau đó liền đáp: - Dạ! Thánh Hoàng đại nhân! Thanh trường kiếm này về phẩm chất quả đạt tới tiêu chuẩn thần khí. Ta luyện chế lại thành kiện thần khí công kích Hậu Thiên, thời gian đại khái cần ba ngày. Rèn thần khí cần Thần Thạch cùng kim lực, hai loại này đều rất khó kiếm. Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt, ý niệm xáo trộn trong đầu, thầm nghĩ: "Thần Thạch cùng kim lực, ta đều có. Hơn nữa hai vật phẩm này đối với người bình thường rất quý hiếm. Nhưng với ta mà tác dụng cũng bình thường. Thần Thạch vốn là dùng để rèn thần khí mà kim lực là tiêu hao phẩm, nhiều lọ ít lọ cũng quan trọng." Hạ Ngôn ngẫm nghĩ, vẫn là quyết định nên nợ nhiều lắm nhân tình, để nguời khác giúp mình rèn thần khí, còn phải sử dụng tài liệu của người, cái này có điểm thuyết phục. Sau khi quyết định trong lòng, Hạ Ngôn liền nhìn về phía Khai Duệ, cười : - Khai Duệ huynh! biết, rèn thần khí này, cần tiêu hao nhiều ít kim lực? Khai Duệ nghe vậy, nhìn về phía Hạ Ngôn, dường như trong lòng có chút kỳ quái, khẽ nhíu mày cái, tuy nhiên vẫn trả lời: - lọ kim lực là đủ! Hạ Ngôn cùng xuất với Thánh Hoàng, luôn ở bên cạnh Thánh Hoàng, mấy người Thiên Cung ở đây sớm bắt đầu phỏng đoán thân phận của . Chỉ có điều Thánh Hoàng có chính miệng ra thân phận của Hạ Ngôn, nên đám người Thiên Cung cũng đều thể xác định được. Tuy nhiên đa số đều khẳng định, người trẻ tuổi này hẳn cũng là người tu luyện Thiên Cung. Chỉ là biết có quan hệ gì với Thánh Hoàng, mà Thánh Hoàng chỉ mang đến Khu vực Mê Loạn. Còn bảo Khai Duệ giúp rèn thần khí. Xem ra, người tuổi trẻ này có địa vị rất cao trong lòng Thánh Hoàng. - Vậy à! Hạ Ngôn nghe Khai Duệ , khẽ gật đầu, tiếp theo đưa tay vào ngực tìm kiếm, rồi lấy ra hai kiện vật phẩm. Hạ Ngôn muốn để người khác biết có nhẫn trữ vật, liền làm bộ như lục tìm trong ngực. Thần Thạch và bình ngọc chứa kim lực, thể tích cũng lớn, cho nên đặt ở trước ngực cũng thấy được. - Thần Thạch cùng kim lực, ta đều có. Vậy chuyện rèn thần khí liền phiền tới Khai Duệ huynh rồi. Hạ Ngôn cười cười, đưa hai kiện vật phẩm này đến trước mặt Khai Duệ, vẻ kinh ngạc mặt Khai Duệ càng thêm đậm, nhìn lại Thánh Hoàng, thấy Thánh Hoàng cũng tỏ ý gì, Khai Duệ liền đưa tay nhận Thần Thạch cùng kim lực trong tay Hạ Ngôn đưa tới. - Hôm nay ta mang tới người Thiên Cung tên là Hạ Ngôn, về sau, gia nhập với các ngươi! Lúc này Thánh Hoàng mới giới thiệu Hạ Ngôn chút, ra tên của Hạ Ngôn. Xong ánh mắt hơi vừa chuyển lại rơi xuống người Hạ Ngôn, tiếp: - Hạ Ngôn! hồi chờ Trương Liên Khởi trở về, ta bảo sắp xếp chỗ tu luyện của ngươi. - Đa tạ Thánh Hoàng đại nhân! Hạ Ngôn vội nghiêng người thi lễ lời cảm tạ. - Lữ Hâm! Thánh Hoàng lại ra cái tên người khác. Lập tức, lão già mặc trường bào màu xám liền lên tiếng trả lời bước ra. Lão già này vừa bước ra khỏi hàng, Hạ Ngôn liền cảm nhận được tia khí tức tầm thường. Người này dường như thực lực mạnh hơn ít so với những người khác. Hơn nữa, trong tay có cầm vũ khí, rất có thể cũng có thần khí. Trong lòng có nghi hoặc như vậy, Hạ Ngôn khỏi nhìn thêm vài lần người kêu là Lữ Hâm này. Lữ Hâm cũng nhìn Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn! Vị này chính là Lữ Hâm! Trong số người tu luyện Thiên Cung ở đây, thực lực của là mạnh nhất. có hai kiện thần khí, kiện thần khí công kích, và kiện thần khí phòng ngự. Về sau, ngươi nên trao đổi nhiều hơn với Lữ Hâm, đối với việc tu luyện của ngươi mới có lợi. Thánh Hoàng chuyển mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, bình thần . Mấy câu đó vừa ra, các người Thiên Cung, bao gồm Lữ Hâm đều chấn động, kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn. Biểu tình của mọi người tại trong nháy mắt đó đều rất phấn khích, tuy nhiên rất nhanh liền lại khôi phục thái độ bình thường. Dù sao, bọn họ đều là các lão già vượt qua trăm tuổi rồi, vui giận đều có thể để lộ ra ngoài. Hạ Ngôn này rốt cuộc là ai? Vì sao Thánh Hoàng đại nhân chiếu cố như vậy? Ở trước mặt mọi người, lại thẳng ra những lời này. - Lữ Hâm! Chào ngài! Hạ Ngôn vội hướng Lữ Hâm chào hỏi. Người thực lực mạnh nhất Thiên Cung, mà còn có được hai kiện thần khí, đương nhiên Hạ Ngôn từ chối trao đổi nhiều cùng Lữ Hâm. Ở toàn bộ Phân thế giới, Thánh Hoàng qua, chỉ có năm sáu kiện phòng ngự thần khí, mà Lữ Hâm có kiện, có thể thấy là Lữ Hâm tầm thường. - Ha ha! Hạ Ngôn! Đừng khách sáo như vậy! Gọi ta Lữ Hâm là được rồi! Lữ Hâm cười ha hả, ánh mắt chợt lóe sáng, nhìn Hạ Ngôn . Đúng lúc này, nhân ảnh từ xa rất nhanh lóe ra, mọi người cảm giác được khí tức, ánh mắt chợt ngưng trọng, cùng nhìn về phía nhân ảnh kia. Trong phút chốc, Hạ Ngôn liền nhận , người tới đúng là người áo tím vừa rồi tìm Trương Liên Khởi. - Thánh Hoàng đại nhân! Người tu luyện áo tím giây lát tới nơi, bóng người còn chưa kịp hạ xuống, liền vội vàng cất tiếng kêu, trong lúc đó thần sắc lại có hơi hoảng loạn. Hạ Ngôn mắt thấy thần sắc dị thường của người đó, thầm nghĩ: "Hay là. là xảy ra chuyện gì? Vừa rồi tìm Trương Liên Khởi, tại lại trở về mình. Vậy khẳng định là xảy ra chuyện. Hơn nữa, thần sắc còn rất hoảng loạn." Các người tu luyện khác, cũng đều lộ ra dị sắc, toàn bộ ánh mắt đều tập trung người áo tím đó. - Từ từ ! Xảy ra chuyện gì? Thánh Hoàng hơi thởa trầm xuống, thanh ngưng đọng, thần sắc người áo tím lập tức ổn định lại. - Thánh Hoàng đại nhân! Trương Liên Khởi đánh nhau cùng tên Chu Phương của Đại Lục Ám Dạ. Trong tay Chu Phương có Phượng Minh Kiếm. là thần khí công kích Tiên Thiên, uy lực cường đại. Trương Liên Khởi phải đối thủ của , chỉ sợ kiên trì được bao lâu. Thần sắc tuy rằng ổn định, tuy nhiên người áo tím đó vẫn cực kỳ nhanh. - Ồ? Tiên Thiên thần khí? Thanh Hoàng hơi ngạc nhiên, quang hoa trong mắt lóe ra cái. Phượng Minh Kiếm này, cũng là thần khí công kích Tiên Thiên cấp thấp nhất, uy lực tương đương với Kinh Lôi Kiếm. - Thánh Hoàng! Ta đánh giết Chu Phương ! Lữ Hâm biến sắc, trong mắt bắn ra lệ quang, lập tức lên tiếng . Trước kia mỗi lần Chu Phương đụng tới Lữ Hâm, đều là nghe tiếng chạy, tuyệt hề dám dừng lại lát. Ở trong đám người Thiên Cung thực lực của là thứ nhất, mà Trương Liên Khởi cùng người tu luyện khác xếp hạng thứ hai và thứ ba, chẳng phân biệt sàn sàn như nhau. - Khoan! Thân ảnh Lữ Hâm sắp bắn ra, Thánh Hoàng lại đột nhiên phất tay, ngăn cản Lữ Hâm, chuyển ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, : - Hạ Ngôn! Ngươi đánh giết Chu Phương , cướp lấy Phượng Minh Kiếm!
CHƯƠNG 464: HẠ NGÔN RA TAY - Thánh Hoàng đại nhân! Hạ Ngôn nghe vậy, liền lên tiếng đáp lời. Đánh chết Chu Phương kia cướp đoạt Phượng Minh Kiếm. Nếu như có thể thành công, Phượng Minh Kiếm đương nhiên là về mình. - Đến lúc đó, Thần Hi Kiếm lại được rèn lần nữa. Ta liền có ba bộ thần khí công kích. Vận dụng ba bộ thần khí cho tốt, mặc đù chống lại cường giả có cảnh giới Linh Hoàng, ta đều có lòng tin giao thủ. Mặc dù thể chiến thắng, ít nhất cũng có thể chống lại mấy chiêu!" Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn thẳng đường, vẻ vui mừng chuyển động mặt. Vương Đông Cực tông chủ Đông Cực kia, sau sáu tháng, có thể có hồi đại chiến sinh tử với Hạ Ngôn. Trong sáu tháng này, Hạ Ngôn phải toàn lực tăng lên thực lực của mình, tốt nhất có thể đột phá cảnh giới Linh Hoàng. - Ta tại bước vào cảnh giới Linh Hoàng còn bất cứ trở ngại nào, khuyết điểm duy nhất chính là chút tiếp dẫn, cũng biết khi nào ta có cơ duyên này! Trong đầu Hạ Ngôn lên số ý niệm, liền thu liễm tâm thần, chuẩn bị đánh chết tên tu luyện Chu Phương của Đại Lục Ám Dạ. - Cái gì? - Đây. - Thánh Hoàng đại nhân ngờ đưa ra quyết định cổ quái như vậy, chẳng lẽ muốn tôi luyện cho Hạ Ngôn sao? Hơn mười người tu luyện Thiên Cung mặt đều dần dần lộ ra vẻ cổ quái, bọn họ có chút , Thánh Hoàng vì sao cho Hạ Ngôn đánh chết Chu Phương . Phải biết rằng Chu Phương là cường giả nổi danh của Đại Lục Ám Dạ. Hơn nữa tại còn có Thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm. Hạ Ngôn đánh giết , chẳng phải là có về sao? Khu vực Mê Loạn, là bị số thế lực chiếm cứ, quan hệ của những thế lực nảy rắc rối phức tạp, cho nên bình thường, tất cả mọi người rất kiềm chế. Cũng phát sinh chém giết đại quy mô. Lấy người tu luyện thủ hạ của Thánh Hoàng hai vùng đại lục này quy định, mặc kệ là Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi, hay là Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ, đều thể cho thủ hạ của mình chém giết với đối phương. Như vậy, khẳng định có kết cục lưỡng bại câu thương. Từ suy nghĩ của Thanh Hoàng Đại Lục Long Chi, kỳ Thánh Hoàng của hai vùng Đại lục này, chắc hẳn trong lòng có nhân tố, đó chính là tận lực tăng lên thực lực thủ hạ mình, khiến cho thủ hạ mình sớm ngày xuất cường giả có cảnh giới Linh Hoàng, tiệp nhận vị trí của mình. Như vậy, bọn họ có thể chủ thế giới trước, rời phân thế giới này. Nếu như mặc cho phần người tu luyện mạnh nhất hai vùng đại lục chém giết, vậy những người tu luyện ưu tú tất nhiên ngã xuống với số lượng lớn trong chuyện chém giết. Đây cũng phải kết quả mà Thánh Hoàng của hai vùng đại lục muốn thấy. Nhưng hai vùng đại lục này vẫn ở trạng thái đối địch. Cường giả chém giết, cũng thể tránh được. Hơn nữa, trong sinh tử đấu, cũng dễ dàng đột phá cảnh giới! Cho nên, kỳ Thánh Hoàng của hai vùng đại lục này, dần dần hình thành loại ăn ý, chỉ là ước thúc thủ hạ, cấm chém giết với quy mô lớn với đối phương. Hơn nữa, chính là bản thân Thánh Hoàng, cũng tham dự vào chuyện chém giết. Như vậy, liền hình thành cục diện tương đối cân bằng. - Thánh Hoàng đại nhân, Hạ Ngôn e rằng phải đối thủ của Chu Phương kia, mà , chỉ sợ. Lữ Hâm hơi hơi sửng sốt, mày hơi cau lại, cách uyển chuyển. Khóe miệng Thánh Hoàng hơi hơi khác thường, trong đôi mắt, đám tinh quang như như , lắc đầu, chuyển mắt hướng về phía Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn! Ngươi có tự tin có thể đánh chết Chu Phương ? Hạ Ngôn nghe vậy, sắc mặt thay đồi, cười cười, giọng điệu sóng dậy sợ hãi : - Ta có lòng tin, như thế nào ta cũng hết sức đánh chết Chu Phương , cướp lấy thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm! Nghe thấy lời của Hạ Ngôn, hơn mười vị người tu luyện Thiên Cung thầm lắc đầu. Trong đám người bọn họ, có ai xem trọng Hạ Ngôn. Bọn họ thậm chí lo lắng, Hạ Ngôn này , rất có thể bị Chu Phương giết chết. Chỉ là quyết định của Thánh Hoàng, đương nhiên ai dám phản bác. - Thánh Hoàng đại nhân! Các vị người tu luyện! Ta phải rồi. Hạ Ngôn hướng về phía mọi người hơi hơi chút gật đầu Hai bóng người phóng lên cao, rất nhanh bay về phía Lạc Cốc, rất nhanh hai người liền biến mất trong tầm mắt mọi người. Nhìn thấy hai người dần dần biến mất, đám người tu luyện đều khẽ lắc đầu, thầm than trong lòng. - ! Chúng ta xem . Thánh Hoàng chợt nhìn về phía đám người tu luyện Thiên Cung lên tiếng . Ầm. Chiến đấu kịch liệt chung quanh Lạc Cốc, vẫn tiếp tục. Trương Liên Khởi, khuôn mặt đỏ hẳn lên, linh lực của gần như hao hết. Cường đại phượng hoàng hình thành từ kiếm khí kia gần như đè đến trước người Trương Liên Khởi. Mắt thấy con mãnh hổ kia, cũng bị đánh tan. Kiếm khí hình thành mãnh hổ xuất rất nhiều vết rách, tùy thời đều có thể hoàn toàn tan nát. Tất cả mọi người rất , khi con mãnh hổ này bị công kích điên cuồng cuối cùng, Trương Liên Khởi kia tuyệt đối bị giết chết tại chỗ! Mà người tu luyện Thiên Cung khác, cũng đều có đối thủ, trong lòng lo lắng, lại cũng có cách nào. Bọn họ cũng có thần khí, hơn nữa linh lực của bọn họ cũng yếu hơn Trương Liên Khởi chút, càng thể là đối thủ Chu Phương có được Phượng Minh Kiếm! Chu Phương lúc này với ánh mắt độc, trong lòng vô cùng đắc ý. Mắt thấy có thể giết chết Trương Liên Khởi, nếu như đánh chết Trương Liên Khởi, liền có thể có được thần khí công kích hậu thiên Vũ Quang Kiếm của Trương Liên Khởi. Mặc kệ là Thần khí hậu thiên hay là Thần khí tiên thiên, đều dị thường khó cầu. Giá trị cao thể tưởng được. Dưới tình huống bình thường, đại khái hơn trăm năm thời gian, mới có thể sinh ra thần khí mới. Hơn nữa, còn là toàn bộ Phân thế giới này! Bởi vậy. - Trương Liên Khởi! Chết ! Giọng trầm của Chu Phương rơi vào trong tai Trương Liên Khởi. Lúc này Trương Liên Khởi còn thừa tinh lực để chuyện. vẫn đau khổ cực lực vận chuyển linh lực trong cơ thể để ngăn cản. Nhìn thấy vết nứt thân mãnh hổ càng lúc càng lớn, lòng Trương Liên Khởi như lửa đốt. thể tưởng được ở Khu vực Mê Loạn vài chục năm, hôm nay ngờ cũng bị Chu Phương giết chết. Tuy nhiên, kiên trì đến thời khắc cuối cùng, tuyệt từ bỏ. Kiếm khí khủng bố tiếp tục bạo ngược mọi vật thể trong gian chung quanh. - Phượng Minh Kiếm quả nhiên là Phượng Minh Kiếm! Có được Phượng Minh Kiếm, ta ngờ có thể dễ dàng đánh chết Trương Liên Khởi như vậy. Ha ha Chu Phương trong lòng xuất từng đợt cảm xúc hưng phấn, ngừng bắt đầu khởi động. Đánh chết Trương Liên Khởi, là chuyện nhiều năm trước tới bây giờ muốn làm. Lúc này đây, rốt cuộc có cơ hội như vậy, Chu Phương tự nhiên chịu bỏ qua. Đúng lúc này, xa xa hai bóng người đột nhiên thoáng ra bầu trời. Hai người tiếp tục bay rất nhanh đến chiến trường ngoài ngàn thước. Hai bóng người này vừa xuất , vẻ mặt thoải mái của Chu Phương liền phát giác, ánh mắt thoáng ngưng, nhanh chóng nhìn về phía hai bóng người này, đồng thời linh lực trong cơ thể thúc dục công kích Trương Liên Khởi, lại vẫn chưa dừng lại. - Là người tu luyện Thiên Cung của Đại Lục Long Chi. Chu Phương lập tức thấy diện mạo hai người, đầu tiên là trong lòng cả kinh, sau đó lại thoải mái. Hai người kia, người nhận thức, thực lực gần như bình thường, hơn nữa còn có thần khí. Mà tên khác, cũng là người trẻ tuổi chưa bao giờ gặp qua, thoạt nhìn có vẻ nhiều nhất là hai mươi tuổi. Hai mươi tuổi có thể tu thành Linh Tông, dĩ nhiên xem như thiên tư trác tuyệt rồi. Mặc dù là Đại Lục Ám Dạ, đều xem như thiên tài trong thiên tài. Người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ, luận tốc độ tu luyện, nhanh hơn tốc độ tu luyện của người tu luyện của Đại Lục Long Chi nhiều lắm. Tuy nhiên, số lượng dân cư của Đại Lục Ám Dạ cũng ít hơn Đại Lục Long Chi nhiều. Hơn nữa, thọ mệnh của người tu luyện Đại Lục Ám Dạ cũng kéo dài như người tu luyện Đại Lục Long Chi. Tỷ như Linh Tông đỉnh, Linh Tông đỉnh Đại Lục Ám Dạ, đại khái chỉ có thể sống trăm năm mươi năm. Mà Linh Tông đỉnh Đại Lục Long Chi lại có thể sống đến hai trăm tuổi, nếu như gặp tình huống ngoại ý, thậm chí có thể sống hơn hai trăm tuổi. Chu Phương thấy hai người tu luyện này xuất , trong lòng lập tức thả lỏng, vốn trong lòng dâng lên, lại buông lỏng, khóe miệng nhếch lên, vẻ cười khinh miệt dần dần lộ ra. - Bọn họ gia nhập chiến đấu sao? - Ha ha! Đó chính là chịu chết! Phượng Minh Kiếm kia, tùy tiện phân ra luồng kiếm khí có thể chặn lại thậm chí là đánh chết hai người bọn ! Chu Phương cười lạnh trong lòng, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn và người tu luyện áo tím trong vòng ngàn thước. - con Phượng Hoàng, con mãnh hổ. Hạ Ngôn nhìn kiếm khí khổng lồ, tâm niệm thay đổi nhanh. " tốt, mãnh hổ lập tức hỏng mất! Nếu cứ tiếp tục, Trương Liên Khởi này hẳn phải chết thể nghi ngờ!" Hạ Ngôn lập tức liền nhìn ra, Trương Liên Khởi lúc này tới mức đèn cạn dầu. Ở chung quanh thân thể Trương Liên Khởi, linh lực hầu như thể ngưng tụ, ra trạng thái tán loạn! - Đáng ghét! tốt Người tu luyện áo tím lo lắng vạn phần, Trương Liên Khởi mắt thấy kiên trì được. "Cũng biết Thánh Hoàng nghĩ như thế nào, ngờ phái người thanh niên này, đến đối phó Chu Phương này, lúc này nên làm thế nào mới đúng!" Người tu luyện áo tím, trong lòng lo lắng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm kiếm khí hình thành Phượng Hoàng, thân hình hơi hơi phát run, căn bản đặt tâm tư người Hạ Ngôn ở bên cạnh. Mà đám người phó tông chủ Đông Cực kia, cũng thấy Hạ Ngôn và người tu luyện áo tím xuất nơi này, sau hồi giật mình, khỏi bật cười. - Thiên Cung này dĩ nhiên có hai người chạy đến đây. Ha ha! Chẳng lẽ là muốn chết sao? Ta thấy, lúc này đây, Thiên Cung phải có tám người bị giết chết. Triệu phó tông chủ cười ha ha, mang theo chút khinh miệt thể che dấu, . - Đúng vậy! Trong Thiên Cung này, người có thể có được lực đánh bại Phượng Minh Kiếm của Chu Phương , chỉ sợ chỉ có Lữ Hâm thôi? tại Lữ Hâm thấy, trái lại ra gương mặt thanh niên xa lạ! gã nguyên lão Đông Cực lại cười đến miệng rộng, thậm chí vươn tay phải, chỉ vào Hạ Ngôn vừa mới thân, trong lời cũng rất khinh miệt và khinh thường. Những người khác cũng đều phát ra tiếng cười, chuẩn bị xem tám người tu luyện Thiên Cung này bị đánh chết. tại xem ra, tám người tu luyện Thiên Cung này, cách cái chết xa rồi. Chỉ cần Trương Liên Khởi vừa chết những người khác, căn bản có khả năng duy trì bao lâu dưới Phượng Mình Kiếm của Chu Phương . tiếng vang lớn, Hạ Ngôn rốt cục ra tay! Chỉ thấy bóng người chợt lóe, Hạ Ngôn vọt tới chỗ Chu Phương , linh lực kích động, trực tiếp bị Hạ Ngôn phá vỡ. Hạ Ngôn phảng phất như viên lưu tinh, chui vào trong chiến trường. Theo tiếng nổ, trong cơ thể Hạ Ngôn bộc phát ra luồng hào quang chói sáng. con cự long uy vũ xoay quanh, lộ ra lớn, liên tục ngâm nga, nháy mắt xuất trong gian chung quanh.
CHƯƠNG 465: ĐÁNH CHẾT CHU PHƯƠNG Kiếm khí Kinh Lôi Kiếm hình thành cự long, đột nhiên xuất trong vòng chiến. Loại rung động này, kích thích sâu trong thần kinh mỗi người tu luyện. ai nghĩ đến, người tu luyện trẻ tuổi như thế, ngờ có bộ thần khí công kích, hơn nữa có thể thúc dục thần khí thoải mái như thế. Người tu luyện chung quanh, người nào phải là nhân tài kiệt xuất Linh Tông đỉnh? Nhãn lực của bọn họ, ai kém cỏi lắm. Hạ Ngôn vừa xuất thủ, bọn họ liền biết thực lực chân thực của Hạ Ngôn, rất cường hãn! Rung động! Kinh hãi! Tiêu điểm toàn trường hoàn toàn tập trung người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn thúc dục Kinh Lôi Kiếm, hoán thành con cự long, bỗng nhiên trong lúc đó, mang theo linh lực cường đại gì sánh được, liền tới gần trước người Chu Phương . Chu Phương căn bản nghĩ tới. ngờ người tu luyện trẻ tuổi chưa bao giờ gặp qua, ngờ có thể dùng thần khí phát động công kích . Trong khoảnh khắc, công kích của đối phương gần sát thân thể . Sát khí lăng lệ nghênh diện mà đến, khiến hít thở đều ngừng lại, toàn thân đều bị trói buộc! Ngay tại khoảnh khắc này, Chu Phương theo bản năng, điên cuồng nổi giận gầm lên tiếng, hai mắt bắn ra vùng đỏ thẫm, thu hồi Phượng Hoàng sắp đánh chết Trương Liên Khởi, lập tức Phượng Hoàng xuất trước người , ngăn trở cự long khiến thiên địa thất sắc. Hai loại kiếm khí khổng lồ này va chạm nhau, lập tức thiên địa thất sắc, nhật nguyệt lu mờ. Toàn bộ gian đều chấn động, run rẩy. Đám người Triệu phó tông chủ cách xa mấy ngàn thước, đều thể vận chuyển linh lực tự thân, chống đỡ sóng xung kích cường đại do hai loại kiếm khí tạo thành. Lúc này, Thánh Hoàng mang theo đám người tu luyện Thiên Cung, cũng tới ngoài vạn thước, nhìn từ phía xa. Tình hình chiến đấu kịch liệt trong trận, hoàn toàn rơi vào trong mắt ràng. Đám người tu luyện Thiên Cung, mặt đều dần dần lộ ra vẻ kinh ngạc. Mà ngay cả Thánh Hoàng, vốn ánh mắt ảm đạm, cũng dần dần xuất chút tia sáng kì dị đặc thù. - Thực lực Hạ Ngôn này. - Khó tin! Rất khó tin! Vừa rồi vừa ra tay, ta theo bản năng ngờ gần như cho rằng bước vào cảnh giới Linh Hoàng. - Đó là thần khí Kinh Lôi Kiếm. - Đúng vậy! Đó chính là Thần khí công kích Tiên Thiên Kinh Lôi Kiếm. thể tưởng được Hạ Ngôn ngờ có thể phát huy uy lực của Kinh Lôi Kiếm đến mức như vậy. Cho dù là ta, đều thể làm được như thế! - Khó trách! Khó trách Thánh Hoàng coi trọng người thanh niên Hạ Ngôn như thế. tại xem ra, thực lực của Hạ Ngôn dường như dưới ta! Lữ Hâm chuyển động ý niệm trong đầu, hào quang trong mắt lóe lên. Về người khác, đám người Triệu phó tông chủ Đông Cực đều mạnh mẽ hít hơi lãnh khí các loại ý niệm bắt đầu vận chuyển trong đầu. - Người tu luyện này là ai? Triệu phó tông chủ lập tức lớn tiếng . - Chẳng lẽ là Hạ Ngôn kia sao? Hạ Ngôn đánh chết gã phó tông chủ và ba gã nguyên lão của Đông Cực chúng ta sao? Hoàng nguyên lão thở ra hơi, kinh ngạc . - Ngoại trừ Hạ Ngôn, còn có ai chứ? Trong người tu luyện Thiên Cung, người tu luyện trẻ tuổi có thành tựu cao nhất! gã nguyên lão Đông Cực khác, hạ giọng, khàn khàn. - Đáng ghét! Thân hình Chu Phương mạnh mẽ bị chấn bay . Vào thời điểm cuối cùng, mạnh mẽ dùng Phượng Minh Kiếm ngăn cản công kích của Hạ Ngôn. Nhưng linh lực khổng lồ kia vẫn trực tiếp đánh bay . Lục phủ ngũ tạng đều gần như lệch vị trí, hoàn toàn lan ra toàn thân. - Như thế nào có thể? Chu Phương nhìn Hạ Ngôn cách đó xa với vẻ hoảng sợ, cắn nhanh răng, dường như muốn tin. muốn tin vừa rồi quan tâm người tu luyện trẻ tuổi này, có thể đả kích trí mạng như thế. - kích vừa rồi kia chứa lực công kích, vượt qua trăm năm mươi vạn độ! Trong miệng Chu Phương phun ra ngụm đỏ sẫm, thầm câu. Linh lực trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển. - Ha ha! Nhận đòn của ta! Hạ Ngôn cười lạnh, hai tay đưa về trước phen, cự long được hình thành từ kiếm khí Kinh Lôi Kiếm vừa động, quay cuồng, gắt gao khóa trụ hoàn toàn thân hình Phượng Hoàng kia, cự long mở to miệng ra, ngụm cắn vào cổ Phượng Hoàng. Tiếng nghiền nát liên tiếp, từ thân Phượng Hoàng truyền ra. Ánh sáng kiếm khí vỡ tan, cũng đồng dạng phát nổ. Kiếm khí do Phượng Hoàng hình thành ngừng nhăn nhó và quay cuồng trong trung, nó giẫy dụa muốn thoát khỏi, có vẻ dị thường vô lực. - Kích thứ hai đến đây! Hạ Ngôn nhếch mép cười, hét lớn tiếng, hơi thở ngưng lại, thúc dục linh lực trong cơ thể, chợt phát động công kích thứ hai. Công kích lần đầu tiên, uy lực võ kỹ vượt hơn trăm năm mươi vạn độ. Công kích lần thứ hai, đồng dạng là uy lực võ kỹ trăm năm mươi vạn độ. Dùng công kích với uy lục võ kỹ trăm năm mươi vạn độ, Hạ Ngôn có thể liên tục công kích mấy mươi lần cũng hết sạch linh lực. Bởi vì đây phải công kích mạnh nhất của Hạ Ngôn. Nếu như Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực thành điểm, liền có thể phát ra uy lực võ kỹ vượt hơn ba trăm vạn độ. Đối phó với Chu Phương , Hạ Ngôn cũng cần lộ ra toàn bộ thực lực của mình. Ầm Lại tiếng nổ, thân thể Chu Phương lại bị đánh bay. Lúc này đây, phun ra rất nhiều máu tươi trung, trận ngất trước mắt, gần như ý thức đều bị đánh mất. - tốt! Lại đến mấy lần, ta hẳn phải chết thể nghi ngờ. được, chỉ còn chạy trốn! Công kích của người kia quá cường đại! Chu Phương chuyển động ý niệm trong đầu, bắt đầu kiếm biện pháp chạy trốn. Lúc này toàn lực ngăn cản công kích của Hạ Ngôn, khi linh lực thu về, vậy linh lực chống đỡ công kích đổi thành yếu. rất có thể còn chưa kịp tránh thoát phạm vi công kích của Hạ Ngôn. Cho nên, thể trực tiếp chọn chạy trốn. Mấy người tu luyện của Đại Lục Ám Dạ, nhìn thấy tình cảnh Chu Phương chiến đấu kịch liệt đột biến, nháy mắt liền đổi thành bất lợi cho Chu Phương , đều có chút hoảng sợ. Nhưng lúc này bọn cũng kịch đấu cùng với mấy người tu luyện Thiên Cung, căn bản rảnh chăm lo cho . - Kích thứ ba đến! Ha ha! Hai tay Hạ Ngôn hợp lai, linh lực thúc dục trong cơ thể, cuồn cuộn ra. tiếng rồng gầm to lớn, năm móng vuốt dài mạnh mẽ đập xuống. Phượng Hoàng kia dĩ nhiên lộ ra vẻ kinh hoảng, ngay cả kiếm quang lông chim người cũng bắt đầu tróc ra. Lúc này đây giao chiến, thanh lớn hơn nữa, vết nứt người Phượng Hoàng càng có vẻ to lớn, tùy thời đều văng ra. - Kích thứ tư! Từ tiếng thét lớn của Hạ Ngôn, hai tay đột nhiên ép lại, trong mắt Hạ Ngôn bắn ra hai luồng tinh quang. - Dừng tay! Đúng lúc này, tiếng thét lớn từ phía xa truyền đến. thanh này, ngờ trực tiếp xuyên qua trời cao mấy vạn thước, dường như nổ vang bên tai Hạ Ngôn, giống như tiếng sấm quang đãng. Tuy nhiên, Hạ Ngôn căn bản phân thần, quá trình thúc dục linh lực hề ngừng lại. Nếu như người tu luyện bình thường, bị tiếng nổ vang bên tai như vậy tất nhiên phân tâm ngắn ngủi. Khi tiến hành thúc dục linh lực, cũng tự nhiên gián đoạn. Nhưng Hạ Ngôn căn bản do ngoại lực thúc động, nếu như làm vậy, cũng bị gây trở ngại. - ! Tiếng hét thảm của Chu Phương còn chưa hoàn toàn phát ra! Rầm! Cuối cùng, sau khi thanh vang lên, thân hình to lớn của Phượng Hoàng, trực tiếp hóa thành mảnh vụn đầy trời. Cự long hộ vệ Kinh Lôi Kiếm, nháy mắt cắn nuốt Chu Phương với thần tình hoảng sợ. Trong phúc chốc, Chu Phương liền trở thành bãi máu loãng và thịt nát. Mà nơi vị trí của Chu Phương , thanh trường kiếm màu tím, chậm rãi ra. Khóe miệng Hạ Ngôn hơi hơi động, hào quang lóe ra trong mắt, ngón tay cong lên, luồng linh lực liên tục liền phát ra từ cánh tay Hạ Ngôn, thu thanh trường kiếm màu tím kia vào trong tay, nhàng vuốt ve. Lúc này, người có thanh phát ra mấy vạn thước khiến Hạ Ngôn dừng tay, cũng tới trong vòng vạn thước. Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng tụ, nhìn về phía bóng người, chính là người tu luyện mặc trường bào màu vàng. Hơn nữa, thoạt nhìn, dị thường trẻ tuổi, toàn bộ người, đều bị tầng linh lực quỷ dị bao bọc lại. Khí chất toàn thân ra có mấy phần tương tự Thánh Hoàng. Vừa xuất linh lực trong thiên địa liền phát sinh từng chút biến hóa yên tĩnh. Hạ Ngôn mẫn cảm với linh lực, lập tức nhận thấy chút biến hóa này. "Người tới chỉ sợ là cường giả có cảnh giới Linh Hoàng. Vừa rồi cách xa mấy vạn thước, có thể cách truyền đến bên tai mình, năng lực như vậy, ta cũng làm được". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, đôi mắt hơi hơi nheo lại, áp chế kinh ngạc trong lòng, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú lên người người tu luyện mặc trường bào màu vàng. Hạ Ngôn đương nhiên biết, Thánh Hoàng và đám người tu luyện Thiên Cung lúc này đều ở phía sau mình. Cho nên, cũng e ngại, tính ra người đến chính là cường giả Linh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ, Hạ Ngôn cũng muốn giao thủ thử. Nếu như mình địch lại, còn có Thánh Hoàng làm hậu thuẫn. Người mặc trường bào màu vàng kia phi hành đến gần, mắt nhìn thấy máu loãng và thịt nát nằm đất, sắc mặt nháy mắt mảnh xanh mét. đôi mắt lợi hại, lập tức dừng người Hạ Ngôn. ở cách mấy vạn thước, liền nhìn thấy Chu Phương cũng sắp bị đối phương đánh chết. Cho nên, mới cách truyền , muốn kinh sợ người tu luyện kia. Nhưng cũng nghĩ tới, mình truyền kinh sợ, ngờ có bất kì hiệu quả nào. Nếu như có thể tạo được chút hiệu quả, khiến tâm thần đối phương đình trệ trong nháy mắt, lấy năng lực như vậy của , có thể tới cứu Chu Phương kịp. Mà tại, lại thể cứu Chu Phương . Đối phương trực tiếp đánh chết Chu Phương , thậm chí còn muốn cướp thần khí công kích Tiên Thiên Phượng Minh Kiếm trong tay. Thấy người tu luyện này niên kỉ còn , đại khái còn chưa đến hai mươi tuổi. Thực lực ngờ mạnh như thế, có thể hoàn toàn đánh chết Chu Phương . Đối phương hiển nhiên chưa đạt tới cảnh giới Linh Hoàng. Chỉ có người tu luyện đạt tới cảnh giới Linh Hoàng, mới có thể đoạt thiên địa tạo hóa, đúc lại thân hình, có được vạn thọ. Vạn thọ vô cương! Đối phương nếu chưa đạt tới cảnh giới Linh Hoàng, đương nhiên thể đúc lại thân thể. tại xem thân thể lộ ra niên ki, vậy cơ bản chính là tuổi chân của . Người tu luyện đến hai mươi tuổi, còn có lực lượng đủ đánh chết Chu Phương . Người tu luyện mặc trường bào màu vàng này đều có chút thể tin đây là . Ánh mắt của từ thân Hạ Ngôn, chậm rãi di chuyển lên xuống. Linh lực chung quanh thân thể , ngừng tràn ra, giống như vùng lửa thiêu đốt. Hạ Ngôn rất ràng, tuy rằng từ mặt đối phương nhìn ra bao nhiêu tin tức, nhưng cường giả có cảnh giới Linh Hoàng lúc này nhất định phẫn nộ đến cực điểm.