Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 451: CHÚNG TA LÀ BẰNG HỮU CỦA HẠ NGÔN
      Thành Tử Nguyệt

      Trong tửu lâu ở khu vực ngay cạnh phủ viện Hạ gia. Hôm nay là ngày thứ bảy từ khi trọng tâm gia tộc di chuyển đến thành Tử Nguyệt, rất nhiều con cháu Hạ gia cũng đều dùng cơm ở mấy tửu lâu cạnh đó. Bởi vì những tửu lâu này có chút gần trạch viện gia tộc nên rất thuận tiện.

      - Muội muội! Đừng có lúc nào cũng trông như mất hồn vậy, có thể Hạ Ngôn bế quan.

      Trong tửu lâu, có bón người ngồi xung quanh chiếc bàn, đúng là bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị, Trương Long và Triệu Mạnh. Bốn người này cũng dời theo Hạ gia tới thành Tử Nguyệt lần này. Bạch Hoa là tổng quản ngoại viện, phụ trách đa số đường lối kinh doanh sinh ý của Hạ gia, đương nhiên phải dời theo trọng tâm gia tộc

      - Ôi dào! Ăn bữa cơm mà cũng thở ngắn thở dài!

      Trương Long lắc lắc chiếc đầu lớn của mình ánh mắt nhìn Bạch Nhị bĩu môi

      - Ta nào có!

      Bạch Nhị lập tức trợn mắt, hung hăng liếc nhìn Trương Long.

      Trương Long vội vàng cúi đầu, rồi sau đó lại nguớc mắt nhìn Bạch Hoa ngồi bên cạnh :

      - Đại ca! Lần này chúng ta tới thành Tử Nguyệt, cách Thánh thành khá gần nha. Hẳc hắc! Khi nào Hạ Ngôn dẫn chúng ta tới Thánh thành xem đây?

      - Đại ca! Nguyện vọng lớn nhất cả đời này của ta chính là phải dạo tại Thánh thành. Nếu có thể tới Thánh thành xem, cho dù lập tức chết vậy cũng tiếc nuối

      Khi Trương Long những lời này, ánh mắt tỏa sáng.

      - được loạn! Thân phận Hạ Ngôn tại là loại nào chứ? Chúng ta làm sao có thể lãng phí thời gian của được.

      Bạch Hoa ngưng thanh

      - Đại ca đúng. Hạ Ngôn giờ là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, công việc khẳng định rất bận rộn. Hơn nữa còn phải tu luyện, sao có thể bớt thời gian cho chúng ta được.

      Triệu Mạnh mặt đổi sắc lên tiếng tiếp lời.

      - Sao? Chẳng lẽ ngươi muốn tới Thánh thành xem à?

      Trương Long chuyển mắt nhìn về phía Triệu Mạnh lớn tiếng

      - Ca! Muội cũng muốn Thánh thành! Chờ muội gặp Hạ Ngôn bảo dẫn muội Thánh thành chơi, nhìn xem Thánh thành rốt cuộc là bộ dạng gì. Dù sao nơi này gần Thánh thành như vậy, cũng mất bao nhiêu thời gian.

      Bạch Nhị vẻ mặt chờ mong

      Bạch Hoa nhìn Bạch Nhị chút, bất đắc dĩ lắc đầu cũng gì nữa.

      - Hừ! Tên Hạ Ngôn đó quá tự đại!

      chiếc bàn khác bên cạnh bốn người, người tu luyện tuổi trẻ mặc y phục màu lam chợt lên tiếng. bàn đó ngồi tất cả ba người, đều mang theo vũ khí tùy thân.

      - Cam Túc! Đứng bừa.

      người tu luyện khác mặc y phục trắng lên tiếng trách mắng.

      Tuy nhiên, mặc dù lớn tiếng quát, nhưng biểu tình mặt cũng khác mấy so với tên gọi là Cam Túc kia. Ba người này đều là con cháu trực hệ của Cam gia. Trạch viện Cam gia cách nơi này cũng xa.

      - Đại ca! Chẳng lẽ đệ sai sao? Tất cả trưởng lão gia tộc chúng ta mỗi ngày đều tới trước của gia tộc bọn chúng, thỉnh cầu gặp Hạ Ngôn kia. Nhưng Hạ Ngôn đó ngờ lần nào cũng cự tuyệt gặp.

      Cam Túc tức giận :

      - Thứ đồ gì chứ, chỉ là tiểu nhân đắc chí! Tưởng rằng trở thành Điện chủ rồi là thiên hạ đệ nhất sao? Chờ thực lực ta đủ mạnh nhất định tự tay giết , báo thù cho tộc trưởng! Ta còn muốn bằm thây thành vạn đoạn, để người trong thiên hạ đều biết!

      Bốn người Bạch Hoa nghe được những lời tên mặc y phục màu lam , sắc mặt đều biến đổi, trợn mắt nhìn lại. Ba người này cũng dám nhục mạ Hạ Ngôn!

      - khoác mà biết ngượng!

      Trương Long nghe vậy lập tức đứng lên chỉ vào ba người đó, cười nhạo :

      - Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn giết Hạ Ngôn? Ha ha ha, nực cười!

      - Ngươi là ai?

      Tên áo trắng nhìn Trương Long chút, nhíu mày hỏi

      - Ta là Trương Long, Chấp ngoại viện Hạ gia!

      Trương Long liếc tên áo trắng cái, lập tức báo ra thân phận mình.

      Tên áo trắng nghe được tên Trương Long này, tâm tình liên buông lỏng, vẻ mặt lập tức mỉm cười.

      Nếu là con cháu trực hệ của Hạ gia, Cam Tùng có lẽ còn sợ ném chuột vỡ đồ, tuy nhiên chỉ là Chấp ngoại viện, ngờ cũng dám kiêu ngạo như thế, khiến cơn tức giận trong lòng càng tăng.

      - Hạ gia vốn chỉ là tiểu gia tộc quận thành, sau đó bởi vì thực lực Hạ Ngôn tăng lên, Hạ gia mới có cơ hội phát triển. tại Hạ gia quả nhiên là ai bì nổi nha, nghĩ tới Chấp ngoại viện bé cũng hống hach như thế!

      Cam Tùng cười lạnh , ánh mắt nhìn về phá Trương Long.

      - Tên khốn! Ngươi ai hống hách?

      Trương Long hét lớn tiếng, hung hăng trợn mắt nhìn Cam Tùng.

      Nếu là trước kia, sợ là Trương Long trực tiếp xông lên xung đột với mấy người này rồi. tại Trương Long trầm ổn hơn nhiều so với trước kia, làm việc hề lỗ mãng như trước kia nữa.

      - chính là ngươi!

      Tên Cam Túc áo lam cũng đứng lên, nhìn Trương Long cười giễu :

      - Ngay cả con cháu trực hệ Hạ gia cũng phải, vậy mà dám khoa tay múa chân với chúng ta, ngươi chán sống rồi phải ?

      Cam gia tuy rằng Tộc trưởng bị giết, nhưng vẫn là trong những đại gia tộc thành Tử Nguyệt, mấy người này đều là con cháu trực hệ Cam gia, ngạo khí cũng phải ngày hai ngày mà hình thành.

      tại bị Chấp ngoại viện Hạ gia chế nhạo, bọn họ đương nhiên muốn nhường nhịn.

      - Tiểu tử khốn nạn này, ngươi chính là con cháu. Cam gia chó má gì đó phải ? Trương Long ta muốn nhìn chút ngươi có cái thực lực gì, giám muốn giết Hạ Ngôn!

      Trương Long vốn tính tình rất táo bạo, tuy rằng tại trầm ổn hơn rất nhiều, nhưng bản tính người cũng rất khó thay đổi.

      - Ha ha! Ngươi muốn so đấu với ta sao? Hừ, chỉ sợ ngươi còn có tư cách đó!

      Cam Túc khinh thường nhìn Trương Long chút, khinh miệt :

      - Chờ ngươi đạt tới Linh Sư hãy !

      Cam Túc và Cam Tùng này đều là con cháu kiệt xuất của Cam gia, hai người đều bước vào cảnh giới Linh Sư!

      Hai nhóm người đấu khẩu, lập tức khiến cho nhũng người khác chú ý.

      Trong tửu lâu này còn chỗ mấy tên con cháu Hạ gia, lập tức đều vây lại, như hổ rình mồi nhìn ba người Cam Túc!

      - Dám mắng Điện chủ Hạ Ngôn, phải giáo huấn !

      - Để cho bạn họ biết con cháu Hạ gia chúng ta lợi hại!

      Mấy tên con cháu Hạ gia đương nhiên ủng hộ Hạ Ngôn!

      Nghe xong câu của Cam Túc, mấy tên con cháu Hạ gia đều trong lòng cả kinh, thầm nghĩ ra tên này là Linh Sư. con cháu Hạ gia trong đó lặng yên lui ra ngoài, chạy về gia tộc báo tin. Những người bọn họ ở đây cũng có ai đạt tới cảnh giới Linh Sư, nếu hai bên xảy ra động thủ, vậy khẳng định mình bị thiệt

      - Linh Sư giỏi lắm sao!

      Bạch Nhị mắt hạnh trợn lên, vòng eo thon thả cong lại, nhìn về phía ba người kia tức giận

      - Dù sao cũng mạnh hơn đám phế vật các ngươi!

      Ba người Cam Túc vừa thấy Bạch Nhị, ánh mắt sáng ngời, ba người liếc nhau nhếch miệng cười.

      - Vừa rồi là ngươi mắng Hạ Ngôn ca phải ?

      Bạch Nhị nhìn Cam Túc hỏi

      - Phải thế nào, ta mắng chính là tên Hạ Ngôn đó! Hừ, sớm muộn gì có ngày ta khiến chết dưới kiếm của ta! chỉ là tiểu nhân đắc chí!

      Cam Túc hừ lạnh tiếng, tin tuởng vạn trượng . Trong bạn bè cùng lứa coi như là người nổi bật. Toàn bộ thành Tử Nguyệt có được bao nhiêu Linh Sư? Nhất là Linh Sư trẻ tuổi như lại càng ít. Địa vị của ở trong gia tộc cũng khá cao, được các vị trưởng lão quý.

      "Xiu"

      Kiếm quang chợt lóe, trường kiếm trong tay Bạch Nhị đột nhiên ra khỏi vỏ, quần trắng tung bay, hung hãn xông về phía con cháu Cam gia Cam Túc kia

      - Dám nhục mạ Hạ Ngôn ca, chết !

      Thân ảnh Bạch Nhị chớp động, trường kiếm trong tay rất nhanh đâm tới trước ngực Cam Túc. Lúc trước ở Ngưu Xà trấn khi Hạ Ngôn lấn đầu tiên gặp đám người Bạch Hoa, Bạch Nhị ngay tại quán rượu xuất thủ chặt đứt cánh tay của gã cường đạo. Tính cách Bạch Nhị cũng phải nữ nhi ôn hòa. Lúc nổi giận cũng phi thường đáng sợ.

      - Chỉ là Hậu thiên đỉnh phong, cũng dám xuất kiếm trước mặl ta.

      Cam Túc thấy kiếm Bạch Nhị đâm tới, lạnh lùng cười chút hoang mang. Vừa vừa nhấc cánh tay lên, liền chấn bay trường kiếm của Bạch Nhị, sau đó bàn tay chộp về trước ngực Bạch Nhị.

      Bạch Nhị thất kinh, tuy rằng trải qua hơn năm cố gắng tu luyện, nhưng cảnh giới của nàng vẫn chưa bước vào Linh Sư. So với Cam Túc này nàng còn kém rất xa, căn bản phải đối thủ. Lúc này thu thế kịp, mắt thấy núi đôi sắp bị Cam Túc kia chụp trảo.

      Ánh mắt Cam Túc lộ ra vẻ dâm tà.

      "Bộ dạng quả nhất lưu, chỉ là tính tình có chút nóng nảy. Ừ, phải cẩn thận dạy dỗ phen!"

      Lúc này, cánh tay Bạch Hoa vung lên, chân bước lên trước bước, kéo Bạch Nhị trở lại, ánh mắt nhìn về phía ba người Cam Túc.

      - Khốn nạn, hạ lưu, đáng chết!

      Thân thể mềm mại của Bạch Nhị rung động mặt cũng trắng bệch!

      Nếu phải được ca ca Bạch Hoa kéo lại, núi đôi của nàng hẳn là bị tên ác ôn này vồ trảo.

      Cuòng giả Linh Sư quả phải nàng có thể đối phó.

      - Ha ha, quả nhiên rất thú vị!

      Cam Tùng cười cười, nhìn về phía Cam Túc:

      - Cam Túc! trảo vừa rồi của đệ chỉ thiếu chút nữa là thành công rồi. Có muốn thử lại lần nữa hay ? Chậc chậc.tư vị đó khẳng định tệ.

      Bởi vì biết mấy người Bạch Hoa phải con cháu trực hệ Hạ gia, cho nên mấy người Cam Tùng căn bản quá để ý. Bọn họ cũng biết quan hệ của mấy người này với Hạ Ngôn. Nếu là biết, bọn họ tuyệt đối dám như thế. Cam Túc tuy rằng miệng đợi thực lực đủ mạnh giết chết Hạ Ngôn, nhưng cũng chỉ là ngoài miệng, nếu Hạ Ngôn đứng ở trước mặt , khẳng định chữ cũng dám .

      - Ba vị, ta gọi là Bạch Hoa, tổng quản ngoại viện Hạ gia!

      Bạch Hoa giữ chặt Bạch Nhị còn muốn tiếp tục xông lên, vừa với ba người.

      - Sao?

      Ba người Cam Túc lại liếc nhìn nhau, nghĩ tới trong mấy người trước mặt này còn có tổng quản ngoại viện Hạ gia trong đó.

      "Tổng quản ngoại viện Hạ gia tại sao lại là người ngoài?"

      Ba người có chút nghi hoặc, ngoại viện nhìn chung đều là chức vụ quan trọng tại sao có thể yên tâm giao cho người ngoài nắm giữ được?"

      - Vừa rồi Hạ Ngôn mà ba người các ngươi mắng chính là Hạ Ngôn Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt sao?

      Bạch Hoa cũng thèm để ý tới kinh ngạc của ba người, lại lên tiếng hỏi.

      - Đúng vậy, ta mắng chính là !

      Cam Túc .

      - Hạ Ngôn là bằng hữu của chúng ta, cũng là Điện chủ Thánh điện, địa vị tôn quý, ngươi sợ khi biết các ngươi ở nơi này nhục mạ xuất thủ giáo huấn ngươi sao?

      Bạch Hoa cười cười, hơi thở trầm xuống, thấp giọng .

      - Ngươi vừa rồi cái gì? Các ngươi là bằng hữu của Hạ Ngôn? Ha ha ha, nực cười, quá nực cười! Bằng vào các ngươi? Đám phế vật Hậu Thiên? Tự nhận mình là bằng hữu của Hạ Ngôn sao? Cam Tùng ca! Huynh có nghe tới chuyện nào đáng buồn cười hơn so với chuyện này chưa? Ha ha ha.

      Cam Túc sau khi hơi sửng sốt chút, lập tức cười nghiêng cười ngả.

      - Thực buồn cười, chẳng lẽ cho rằng cứ gặp mặt Hạ Ngôn hai lần, chính là bằng hữu của Hạ Ngôn sao?

      Cam Tùng cũng cười lăn .

      Ba người bọn họ căn bản tin những lời Bạch Hoa

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 452: LÃO THẤT PHU
      Đúng lúc này, từ ngoài cửa truyền đến giọng cắt đứt thanh của ba người Cam Túc.

      Ông chủ cùng tiểu nhị của tửu lâu sớm trốn ở trong góc, bọn họ cũng dám ra mặt xen vào việc của người khác. Bọn họ nghe biết thân phận hai đám người, trong lòng sớm rét lạnh. Con cháu của hai gia tộc siêu cấp, cho dù xuất thủ kiếm giết chết bọn họ sợ rằng tại thành Tử Nguyệt cũng có người nào dám nhiều. Lúc này ra mặt chẳng khác nào ngại mình sống quá lâu!

      Thanh này truyền đến, ba người Cam Túc đồng thời ngừng tiếng cười, ánh mắt ác độc nhìn về phía cửa tửu lâu. Trong tầm mắt của ba người có mấy người tu luyện trẻ tuổi tới. Người cầm đầu trừng mắt nhìn ba người bọn họ.

      - Cường giả Linh Sư!

      Ba người Cam Tùng nhìn nhau, lập tức liền cảm ứng được hơi thở linh lực người mới tới. Vừa rồi đúng là người này lên tiếng mắng ba người bọn , người này rất có thể chính là con cháu Hạ gia.

      - Ngươi là người phương nào?

      Cam Tùng chớp mắt, vẻ mặt trầm hỏi.

      - Ta tên là Hạ Lưu, con cháu Hạ gia.

      Người vừa tiến vào tửu lâu chính là Hạ Lưu. Mới vừa rồi Hạ Lưu vừa dùng cơm trong tửu lâu xong, chuẩn bị quay về gia tộc tu luyện võ kỹ, liền gặp được tên con cháu Hạ gia từ trong tửu lâu này chạy về gia tộc báo tin.

      Hạ Lưu nghe có người dám nhục mạ Hạ Ngôn, lập tức dậm chận trực tiệp dẫn theo mấy con cháu gia tộc khác chạy tới đây. Vừa vào cửa chợt nghe được ba người cười nhạo bốn người Bạch Hoa, Hạ Lưu đương nhiên biết bốn người Bạch Hoa có vị thế như thế nào trong gia tộc. Tuy rằng bốn người phải con cháu trực hệ Hạ gia, nhưng lại thiên chân vạn xác là bằng hữu Hạ Ngôn, địa vị ở Hạ gia phi thường cao, thậm chí còn cao hơn con cháu trực hệ của gia tộc nhiều. Nhất là Bạch Hoa lại có năng lực kinh thương phi thường xuất chúng, ngay cả tộc trưởng cũng rất khách khí đối với Bạch Hoa.

      - Hạ Lưu?

      Ba người Cam Tùng ngẩn ra.

      - Ha ha! Tên rất hay, quả nhiên là tên rất hay.

      Ba người Cam Tùng nghe được tên Hạ Lưu liền cố ý cười giễu cợt.

      - Bạch Hoa tổng quản!

      Hạ Lưu ôm quyền hướng Bạch Hoa chào hỏi.

      - Ừ, Hạ Lưu tiên sinh.

      Bạch Hoa cũng hơi ôm quyền. Tuy rằng địa vị Bạch Hoa ở Hạ gia bình thường, tuy nhiên cũng tự cao tự đại. Gặp con cháu Hạ gia cũng luôn điềm đạm hòa nhã.

      - Vừa rồi chính là ba tên khốn nạn này nhục mạ Điện chủ Hạ Ngôn sao?

      Hạ Lưu giơ ngón tay chỉ ba người Cam Tùng, hỏi Bạch Hoa.

      - Đúng vậy! Ba người này là con cháu Cam gia thành Tử Nguyệt, chính bọn họ nhục mạ Hạ Ngôn ca. Tên vô lại này đáng giận nhất, còn muốn giết Hạ Ngôn ca đó, Hạ Ngôn ca là tiểu nhân đắc chí!

      Bạch Hoa còn chưa kịp đáp lời, Bạch Nhị trợn mắt nhìn Cam Túc, chiếc miệng xinh xắn mấp máy .

      - Cam gia là mặt trời sắp lặn xuống núi, con cháu Cam gia ngờ còn dám kiêu ngạo như thế. Muốn giết Điện chủ Hạ Ngôn? Đúng là kẻ si mộng!

      Hạ Lưu phì cười tiếng nhìn về phía ba người, thêm câu.

      - Đom đóm mà cũng dám tranh sáng cùng nhật nguyệt!

      - Tiểu tử, ngươi cái gì?

      Cam Túc bị Hạ Lưa liên tục xỉ nhục, lập tức phẫn nộ quát.

      - Lỗ tai của ngươi bị hỏng rồi sao?

      Hạ Lưu cười lạnh .

      - Con cháu Hạ gia cảnh giới Linh Sư? Ta muốn xem chút thực lực đến tột cùng như thế nào!

      Cam Tùng đưa tay ngăn Cam Túc cho tiếp tục nữa, chính mình lên tiếng .

      - Được! Chúng ta cứ so trận, sống chết tự chịu!

      Hạ Lưu lúc này cầm trường kiếm chặn phía trước, cười .

      "Keng"

      Cam Tùng rút ra trường đao của mình, đứng cách năm thước, chỉ đao vào Hạ Lưu quát:

      - Xuất kiếm !

      Cánh tay Hạ Lưu rung động chút, vỏ kiếm liền tự động bay ra rơi mặt đất "ba" tiếng, linh lực trong cơ thể vận chuyển phát ra những tiếng "ba ba" giòn vang, trường bào màu trắng tung bay. Khí thế hai người đều ngừng tăng lên, đại chiến hết sức căng thẳng!

      - Dừng tay!

      Đúng lúc này lại xuất tiếng quát.

      Nghe được thanh này, ba người Cam Tùng đều chấn động thân hình, vội vàng xoay người lại nhìn. Ngay cả Cam Tùng cũng thu hồi trường đao trong tay hơi khom người xuống, ánh mắt cúi thấp.

      - Ra mắt các vị trưởng lão!

      Ba người đồng thời lên tiếng chào.

      Người từ bên ngoài tiến vào chính là chúng trưởng lão Cam gia. nhiều ngày nay ngày nào chúng trưởng lão Cam gia cũng đến trước cửa trạch viện Hạ gia thỉnh cầu gặp Hạ Ngôn. Tuy nhiên bọn họ vẫn chưa lần nào có thể nhìn thấy Hạ Ngôn. Tuy rằng trong lòng phi thường bất mãn, nhưng bọn căn bản có biện pháp nào khác. Bọn họ cũng muốn cơ nghiệp do tổ tông sáng lập cứ như vậy bị hủy .

      đến vạn bất đắc dĩ Cam gia cũng rời thành Tử Nguyệt như vậy. Cho nên, bọn họ tuy rằng mỗi ngày cầu kiến cũng thể gặp được Hạ Ngôn, nhưng vẫn ngày nào cũng toàn thể đến trước cửa trạch viện Hạ gia cầu kiến.

      Hôm nay bọn họ vẫn thể gặp được Hạ Ngôn, chúng trưởng lão sau khi rời trước cửa trạch viện Hạ gia liền mang theo bụng bất mãn cùng nhau tiến vào tửu lâu dùng cơm. Vừa đúng lúc bắt gặp con cháu gia tộc phát sinh mâu thuẫn với người khác.

      - Có chuyện gì?

      Đại trưởng lão quét mắt nhìn ba người cái, sắc mặt dần dịu lại. Ba người Cam Tùng đều là con cháu trẻ tuổi kiệt xuất của Cam gia, trong đó Cam Tùng và Cam Túc lâu trước đều bước vào cảnh giới Linh Sư, tiền đồ thể hạn lượng.

      - Hồi bẩm Đại trưởng lão!

      Cam Tùng đưa mắt nhìn đám người Hạ Lưu chút.

      - Ba người chúng ta mới vừa dùng cơm trong tửu lâu, Cam Túc đệ đệ Điện chủ Hạ Ngôn quá phách lối, đúng lúc bị mấy người bàn bên cạnh nghe được. Mấy người này thân là Tổng quản ngoại viện và Chấp ngoại viện Hạ gia, nghe được chúng ta Điện chủ Hạ Ngôn phách lối liền đứng ra chỉ tay.

      Cam Tùng tóm tắt lại chuyện vừa trải qua lần, dĩ nhiên là tránh nặng tìm .

      Đám người Bạch Hoa chỉ cười lạnh cũng cắt ngang. Mấy lão già vừa mới tới này đều là trường lão của Cam gia, đương nhiên đứng về phía con cháu của gia tộc mình, cho dù bọn họ cắt ngang lời Cam Tùng cũng có tác dụng gì.

      - Các ngươi đúng, Điện chủ Hạ Ngôn kia sĩ diện cũng phải lớn bình thường! Chúng ta liên tiến tới tận cửa cầu kiến tám ngày cũng thể gặp mặt lần.

      Cam gia cửu trưởng lão trong lòng sớm bất mãn Hạ Ngôn, lúc này lập tức lớn tiếng

      - Cửu trưởng lão!

      Đại trưởng lão nhíu mày liếc mắt nhìn cửu trưởng lão cái, cửu trưởng lão hừ tiếng tiếp tục nữa.

      Cam gia Đại trưởng lão lại nhìn về phía đám người Bạch Hoa

      - ra là Tổng quản và Chấp ngoại viện Hạ gia.

      - Đúng vậy!

      Bạch Hoa gật đầu, nhìn Cam gia đại trưởng lão chút, kiêu ngạo siểm nịnh đáp.

      - Ha ha! Chuyện này chẳng qua chỉ là hiểu lầm, ta thấy bằng chấm dứt ở đây được ?

      Đại trưởng lão cười cười, muốn làm lớn chuyện. Mặc kệ thế nào, tại Hạ gia có Hạ Ngôn, liền có thể khiến người mình mất mấy cái mạng già này.

      - Bỏ ? Đừng hòng!

      Bạch Nhị lập tức giận dữ .

      - Ba tên đốn mạt này nhục mạ Hạ Ngôn ca, còn cả ta nữa, bọn họ phải chịu nhận lỗi!

      Bạch Nhị khi còn cúi đầu nhìn bộ ngực sữa cao vút của mình cái, nghĩ tới vừa rồi thiếu chút nữa bị chúng tập kích khỏi trận tức giận, hung ác nhìn về phía vẻ mặt dâm tà của Cam Túc kia.

      "Đại ổn!"

      Tên con cháu Hạ gia vừa rồi chạy về báo tin tròng mắt xoay chuyển, thầm nghĩ trong lòng.

      " Vừa rồi chỉ có ba tên trẻ tuổi, Hạ Lưu ca đến đây tự nhiên có thể đối phó. tại mấy lão già đó đều đến đây, Hạ Lưu ca có thể cũng trụ được, ừ, ta phải trở về báo tin mới được!"

      Tên con cháu Hạ gia này lui lại đến phía sau mọi người, rồi lặng lẽ chuồn ra khỏi tửu lâu.

      - Uh?

      Đại trưởng lão thần sắc hơi trầm xuống.

      Cam gia là trong ba đại gia tộc thành Tử Nguyệt! là Cam gia Đại trưởng lão, thân phận cao cũng có mấy người ở thành Tử Nguyệt có thể so được. chính miệng ôn tồn cầu hòa cùng mấy người trẻ tuổi Hạ gia, đối phương ngờ còn đáp ứng!

      Mấy người trẻ tuổi Hạ gia này cũng quá kiêu ngạo rồi!? Nếu để đối phương nhìn lại sắc mặt chút, vậy sau này Cam gia làm sao có thể tiếp tục lại tại thành Tử Nguyệt được nữa?

      - biết lớn , liều lĩnh!

      Cửu trưởng lão rốt cuộc kìm nổi lớn tiếng quát mắng. Mấy hậu bối tuổi trẻ Hạ gia này cũng dám để bọn họ vào mắt, những người bọn họ đây đều là Cam gia trưởng lão, đương nhiên cả đám đều phẫn nộ.

      Nếu mấy con cháu trẻ tuổi Cam gia có nhục mạ Hạ Ngôn, nếu chỉ qua lại mấy câu xích mích với đám người Bạch Hoa thôi, vậy sau khi trưởng lão Cam gia ra mặt, mấy người Bạch Hoa khẳng định thêm cái gì nữa. Nhưng đối phương lại nhục mạ chính Hạ Ngôn, tâm tư Bạch Hoa cũng giống như Bạch Nhị, đối phương phải xin lỗi.

      - Trưởng lão! Mấy người này cũng phải con cháu trực hệ Hạ gia, bọn họ cũng phải họ Hạ.

      Cam Tùng chỉ bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị .

      - Sao?

      Ánh mắt Cam gia đại trưởng lão sáng lên, ngay cả con cháu trực hệ Hạ gia cũng phải, chuyện này tựu dễ xử lý rồi

      - Người trẻ tuổi ta niệm tình các ngươi tuổi trẻ chưa hiểu chuyện, chuyện này kết thúc ở đây !

      Cam gia Đại trưởng lão hít vào hơi, thần sắc liên tục biến đổi, cuối cùng vẫn có phát tác.

      - được, nhất định phải xin lỗi!

      Bạch Nhị duỗi cánh tay trắng như ngọc ra, cầm trường kiếm chỉ vào Cam Túc .

      - biết lớn , cuồng vọng như thế! Để ta giáo huấn các ngươi!

      Cam gia cửu trưởng lão hét lớn tiếng, rốt cuộc thể chịu được, linh lực kích động, xuất thủ muốn giáo huấn đám người Bạch Nhị. Bọn họ những trưởng lão này vẫn luôn cao cao tại thượng, chưa từng chịu tức giận như vậy. ngờ ngay cả mấy tiểu bối tại cũng để bọn họ vào mắt.

      - Lão thất phu, ngươi dám!

      Hạ Lưu thấy cửu trường lão kia xuất thủ, lập tức nâng trường kiếm trong tay xông lên nghênh chiến. nếu ở nơi này, đương nhiên thể để đám người Bạch Hoa bị thương. Nhất là Bạch Nhị, quan hệ với Hạ Ngôn cũng đơn giản là bằng hữu bình thường. Hạ Lưu vẫn cảm thấy Bạch Nhị rất có thể là nữ nhân của Hạ Ngôn.

      tại đúng là cơ hội tốt. Nếu mình có công bảo hộ Bạch Nhị, vậy Hạ Ngôn khẳng định kính trọng mình thêm mấy phần. Cho dù bởi vậy mà thụ thương cũng hối tiếc. Cho nên, Hạ Lưu chút do dự liền lao lên, biết mình phải đối thủ lão già này, nhưng cũng có bất cứ do dự gì. biết, Cam gia trưởng lão khẳng định dám giết mình.

      Hạ Lưu xông lên che ở trước người Bạch Nhị, kiếm va chạm với linh lực từ bàn tay Cam gia cửu trưởng lão tuôn ra. Hạ Lưu chỉ cảm giác được cỗ lực lượng hùng hậu thể địch nổi từ trường kiếm truyền tới toàn thân, lục phủ ngũ tạng đều bị chấn động kịch liệt, thân thể tự chủ được bay ngược lại rất xa.

      Cam gia cửu trưởng lão sau khi xuất thủ kích, lại lui thân thể trở về, lạnh lùng nhìn Hạ Lưu bị chính mình đánh bay .

      - Linh Sư trung kỳ. Tuổi trẻ như thế cũng coi như tầm thường.

      Cửu trưởng lão lạnh nhạt .

      - Hạ Lưu tiên sinh, ngài sao chứ?

      Bạch Hoa cau mày, vội vàng đến bên cạnh Hạ Lưu. Đỡ Hạ Lưu đứng lên khẩn trương hỏi.

      Hạ Lưu lắc đầu, khóe miệng tràn ra tia máy tươi, xua tay cười với Bạch Hoa:

      - sao, ta sao.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 453: HẠ NGÔN XUẤT QUAN
      "Phù"

      Bên trong gian phòng, Hạ Ngôn hai mắt nhắm nghiền vốn ngồi dưới đất đột nhiên mở lớn hai mắt, từ trong miệng thở ra hơi. Bảy ngày này tâm thần vẫn đắm chìm trong thế giới kia.

      - Ta trở về rồi sao?

      Hạ Ngôn mở lớn hai mắt, giơ cánh tay lên, lộ ra thần sắc thể tin được.

      - Ta còn tưởng rằng mình chết! ra đây chỉ là giấc mộng, giấc mộng cứ như là vậy!

      Tâm tình Hạ Ngôn tại trong bảy ngày này phát sinh hoàn toàn lột xác. tại Hạ Ngôn còn là Hạ Ngôn của bảy ngày trước nữa.

      - Cảm giác thế nào?

      giọng vang lên bên tai Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn quay đầu lại, nhìn thấy Đấu Bồng Nhân tiền bối đứng ở ngoài cửa, vội vàng đứng lên hướng Đấu Bồng Nhân thi lễ sâu. Bản thân Hạ Ngôn biết mộng cảnh mình vừa trải qua trợ giúp mình có lẽ lớn thể tưởng tượng. tại Hạ Ngôn lột xác đạt tới ngưỡng cửa bước vào cảnh giới Linh Hoàng, trực tiếp vượt qua được chướng ngại lớn nhất!

      - thôi!

      Đấu Bồng Nhân vung tay lên, ra hai chữ rồi xoay người, ánh mắt nhìn đỉnh lô to lớn trong viện.

      Hạ Ngôn cũng thêm gì nữa, cất bước ra khỏi phòng, rời khỏi biệt viện.

      "Quay về Thánh điện xem chút, tại cũng nên gặp mấy Chấp Thánh điện kia rồi!"

      Ánh mắt Hạ Ngôn lấp lóe, nhếch miệng cười lạnh cái, trong lòng ý niệm chuyển động.

      " Ta tới cáo từ tộc trưởng trước, chờ xử lý chuyện tình Thánh điện xong ta cũng nên trở về Thánh sơn. Uh, đúng rồi, trước hết ta cần biết lần này ta bế quan được mấy ngày rồi!"

      Hạ Ngôn lập tức nhìn thấy gã con cháu Hạ gia cách đó xa, nhíu mày nghĩ chút, cười hô:

      - Hạ Minh!

      Người con cháu Hạ gia này đúng là Hạ Minh. Ngày trước Hạ Ngôn tham gia khảo hạch con cháu trực hệ Hạ gia cùng Hạ Minh. Hạ Minh ít hơn Hạ Ngôn hai ba tuổi, năm nay hẳn là mười bốn tuổi rồi.

      Hạ Minh về phía trước, nghe được có người gọi tên vội quay đầu lại. Khi nhìn thấy Hạ Ngôn, toàn thân đột nhiên chấn động chút, tuyệt đối nghĩ tới gặp được Hạ Ngôn lúc này, hơn nữa Hạ Ngôn còn gọi tên . So với hai năm trước Hạ Minh cao hơn rất nhiều. Hạ Ngôn năm đó ấn tượng với Hạ Minh có chút khá sâu, cho nên thoáng suy nghĩ chút liền nhớ ra tên Hạ Minh.

      Sau khi kinh tỉnh lại, Hạ Minh vội vàng tới trước mặt Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn Điện chủ!

      Hạ Minh thi lễ phi thường cung kính.

      - Ngươi và ta đều là con cháu trực hệ Hạ gia, cứ gọi ta là Hạ Ngôn ca !

      Hạ Ngôn cười .

      - Vâng, Hạ Ngôn ca!

      Hạ Minh rất vui vẻ, lập tức sửa lời, thân cận hơn rất nhiều. Thiên phú Hạ Minh cũng tệ, trải qua hai năm tu luyện tại là Hậu Thiên đỉnh phong, có vẻ cũng sắp đột phá Linh Sư.

      - Về tu luyện có gặp khó khăn gì ?

      Hạ Ngôn hỏi.

      - Hạ Ngôn ca! Ta tu luyện rất thuận lợi, tộc trưởng và các vị trưởng lão thường thưởng cho ta đan dược. Ba ngày sau ta định trùng kích cảnh giới Linh Sư.

      Hạ Minh trả lời.

      - Uh, tệ! Cố gắng tu luyện, Tộc trưởng và các vị trưởng lão tại đều làm gì? Đúng rồi, lần này ta bế quan trong biệt viện phía tây kia biết qua bao nhiêu ngày rồi?

      - Tộc trưởng và trưởng lão ở tiền viện, nhiều ngày qua có ít đại nhân vật thành Tử Nguyệt tới cửa, Tộc trưởng bọn họ đều muốn gặp Hạ Ngôn ca. Bởi vì Hạ Ngôn ca bế quan trong biệt viện phía tây nên tộc trưởng biết ý của huynh, cũng cho bọn họ tiến vào, bảo chờ sau khi huynh xuất quan sau. Hạ Ngôn ca lần này bế quan tổng cộng qua bảy ngày rồi.

      Hạ Minh năng ràng từng tiếng rất dễ hiểu, mặc đù có chút kích động, tuy nhiên rất trầm ổn.

      - Uh, ta biết rồi. Ta gặp tộc trưởng lát, ngươi làm việc của ngươi !

      Hạ Ngôn nhìn hướng tiền viện chút rồi quay sang với Hạ Minh.

      - Được, Hạ Ngôn ca!

      Hạ Minh gật đầu.

      -----------

      Trong căn phòng ở tiền viện.

      - Cái gì?

      Hạ Phi Long và Đại trưởng lão ngồi trao đổi trong phòng, bỗng nhiên gã con cháu gia tộc tiến vào, đúng là gã con cháu Hạ gia vừa từ tửu lâu chuồn ra chạy về.

      Tên con cháu Hạ gia này thêm mắm thêm muối rất nhanh tường thuật lại lần chuyện xảy ra trong tửu lâu cho Tộc trưởng và trưởng lão nghe.

      Hạ Phi Long nghe vậy lập tức đứng lên. Nếu là con cháu Hạ gia bình thường Hạ Phi Long cũng để ý như vậy, xúc động là bởi vì liên quan đến đám người Bạch Hoa. Hạ Phi Long khỏi trở nên phi thường nghiêm túc. Đám người Bạch Hoa là bằng hữu của Hạ Ngôn!

      - Cam gia trưởng lão ngờ dám khi dễ người Hạ gia ta. , chúng ta xem!

      Hạ Phi Long sắc mặt trầm xuống, ánh mắt trở nên sắc bén linh hoạt hơn rất nhiều, khoát tay áo .

      - Trong Cam gia trưởng lão có người cảnh giới Đại Linh Sư!

      Đại trưởng lão Hạ Lai sắc mặt cũng trở nên trầm, ánh mắt chợt lóe .

      - Tộc trưởng! Nếu chúng ta phải tranh đấu với bọn họ, sợ là chúng ta chịu thiệt!

      Thế lực Hạ gia tuy rằng quật khởi rất nhanh, nhưng bởi vì thời gian còn quá ngắn, ngoại trừ mình Hạ Ngôn ra, còn chưa có con cháu gia tộc thứ hai đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư.

      - còn thời gian lo lắng nữa, đám người Bạch Hoa tuyệt đối thể xảy ra chuyện được, bằng chúng ta làm sao có thể công đạo với Hạ Ngôn!

      Hạ Phi Long khoát tay lo lắng . Rồi sau đó nhìn về phía tên con cháu Hạ gia kia.

      - Dẫn chúng ta tới tửu lâu đó!

      - !

      Tên con cháu Hạ gia kia gật đầu lên tiếng.

      - Xẩy ra chuyện gì?

      Hạ Ngôn vừa vào cửa chợt nghe thấy câu sau của Hạ Phi Long.

      Nghe được thanh Hạ Ngôn, Hạ Phi Long cùng Hạ Lai sắc mặt đều vui vẻ.

      - Hạ Ngôn, ngươi xuất quan rồi!

      Hạ Phi Long nhìn Hạ Ngôn vui sướng .

      - Phải, lần bế quan này lĩnh ngộ được rất nhiều!

      Hạ Ngôn gật đầu, mày hơi nhíu lại nhìn về phía tên con cháu Hạ gia kia.

      - Có chuyện gì?

      - Hạ Ngôn điện chủ, là như vậy.

      Tên con cháu Hạ gia kia rất nhanh ngắn gọn tình lại lần.

      Hạ Ngôn nghe vậy sắc mặt càng lúc càng trầm, lạnh giọng :

      - Hay cho cái Cam gia, ta còn chưa động thủ với các ngươi, các ngươi lại còn dám trêu chọc Hạ gia! Hừ, Tộc trưởng! Chúng ta cùng xem rốt cuộc là chuyện gì.

      Đoàn người rất nhanh ra khỏi tiền viện tiến về phía cửa.

      Ngoài cửa trạch viện có mấy tên Chấp Thánh điện đều tập trung ở nơi này. Tuy rằng vẫn chưa thể gặp được Hạ Ngôn, nhưng bọn cũng có rời , cứ buổi sáng mỗi ngày đều đến trước cửa trạch viện Hạ gia, đến buổi tối mới có thể rời . Bảy ngày nay ngày nào cùng như thế. Bọn họ đều hy vọng giả dạng mảnh thành tâm thế này có thể đả động Hạ Ngôn!

      "Ồ!"

      - Ra rồi ra rồi! Điện chủ Hạ Ngôn ra rồi.

      người đứng thân cây ở bên ngoài nhìn thấy đám người Hạ Ngôn từ trong viện ra, lập tức vỗ tay .

      Những Chấp khác nghe vậy vội vàng đều chỉnh chu lại dung nhan, sắc mặt trang nghiêm, phủ sạch quần áo, ngưng thần nhìn về phía cửa trạch viện.

      Quả nhiên Hạ Ngôn và đám người tộc trưởng Hạ gia đều ra.

      Hạ Ngôn sau khi ra, nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đó, ánh mắt chợt lóe.

      - Các vị đợi lâu!

      Hạ Ngôn hơi ôm quyền.

      - có. Ra mắt Điện chủ đại nhân!

      Những Chấp Thánh điện đó vội vàng xua tay cung kính .

      - Uh, ta tại có chút việc phải xử lý, các ngươi có thể cùng theo ta xem náo nhiệt.

      Hạ Ngôn gật đầu, chuyển mắt nhìn về phía tên con cháu Hạ gia về báo tin kia .

      - Là tửu lâu nào? Dẫn chúng ta qua đó!

      - Là tửu lâu Minh Châu, cách nơi này xa, ở ngay phía trước.

      Tên con cháu Hạ gia kia vội vàng đưa tay chỉ phía trước .

      Mấy tên Chấp Thánh điện liếc nhìn nhau, cũng đám hỏi nhiều, trong lòng ngừng phỏng đoán, theo phía sau đám người Hạ Ngôn tiến về phía tửu lâu Minh Châu.

      - Trưởng lão đại nhân! Người này tên là Hạ Lưu, là con cháu Hạ gia!

      Cam Tùng chỉ Hạ Lưu bị thương vừa được Bạch Hoa đỡ lên .

      - Hạ gia quả nhiên quật khởi rất nhanh, con cháu gia tộc trẻ tuổi như thế ngờ là Linh Sư trung kỳ.

      Cam gia Đại trưởng lão gật đầu.

      - Hạ Lưu! Cam gia chúng ta có ý kết thù kết oán với Hạ gia. Chuyện ngày hôm nay cũng thể trách Cam gia chúng ta. Mấy vị Tổng quản và Chấp ngoại viện Hạ gia này quá kiêu căng ương ngạnh, ngay cả Cam gia trưởng lão cũng để vào mắt. Nếu là người bình thường Cam gia ta sớm xuất thủ đánh chết. giờ, nể mặt mũi Hạ gia chỉ trừng phạt như vậy.

      Cam gia đại trưởng lảo trầm giọng .

      - Đại trường lão! nhiều với mấy hậu bối làm cái gì? Ở thành Tử Nguyệt còn có ai dám để Cam gia chúng ta vào mắt!

      Cửu trưởng lão lớn tiếng .

      - Đại trưởng lão, cửu trưởng lão! Mấy người này vừa rồi còn dõng dạc tự xưng là bằng hữu của Hạ Ngôn đó!

      Cam Túc chỉ mấy người Bạch Nhị giễu cợt .

      - Ồ?

      Đại trưởng lão ánh mắt biến đổi, sau đó cũng thèm để ý cười.

      - Các ngươi là bằng hữu Điện chủ Hạ Ngôn?

      - Trẻ con biết sâu cạn!

      Cửu trưởng lão cười nhạo .

      - Dám tự xưng là bằng hữu Hạ Ngôn? Các ngươi có biết Hạ Ngôn là Linh Tông đỉnh phong ? Thực lực Linh Tông đỉnh phong mạnh bao nhiêu các ngươi có thể tưởng tượng ra ?

      Cửu trưởng lão dường như chuyện với đứa trẻ ba tuổi vậy.

      Hạ Lưu nhếch miệng, ánh mắt nhìn Cam gia đại trưởng lão và cửu trưởng lão như nhìn kẻ ngốc vậy, cười cười :

      - Mấy người tổng quản Bạch Hoa đích là bằng hữu Điện chủ Hạ Ngôn. Hơn nữa là quan hệ bằng hữu bình thường! Ai khi phụ mấy người tổng quản Bạch Hoa hãy chờ Điện chủ Hạ Ngôn trừng phạt !

      - Cái gì?

      - Ngươi ?

      Cam gia Đại trưởng lăo, bao gồm cả mấy vị trưởng lão khác, cả đám đều chấn động, đột nhiên ánh mắt trợn lớn, thân hình run rẩy.

      Hạ Lưu này là Linh Sư trung kỳ, hơn nữa tuổi còn trẻ như thế. Địa vị ở Hạ gia khẳng định cũng khá cao. Hạ Lưu có khả năng láo rồi? Vừa rồi Hạ Lưu này ngờ còn cản chưởng cho Bạch Nhị kia.

      Ba người Cam Túc lúc này sắc mặt lại càng xám xanh lại. Vừa rồi khi ba người Cam Túc ăn cơm sở dĩ dám dõng dạc tuyên bố muốn giết Hạ Ngôn chính là bởi vì bọn họ cách Hạ Ngôn quá xa, chênh lệch giữa hai bên lớn đến mức căn bản thể so sánh. Bọn họ thuận miệng vài câu như vậy, cho dù Hạ Ngôn nghe được những lời này cũng thể cố ý tìm bọn họ, sau đó xuất thủ với bọn họ. Nhưng tại, tình dường như có chút giống vậy.

      Trong lúc nhất thời bên trong đại sảnh tửu lâu đều mảnh yên tĩnh.

      - Hừ, cho dù là bẳng hữu của Hạ Ngôn sao chứ? Mấy người tiểu bối các ngươi tại lời xin lỗi chúng ta, chuyện vừa rồi phát sinh liền bỏ qua!

      Cam gia cửu trưởng lão lớn tiếng , suy nghĩ ràng đủ, tuy nhiên tình phát triển đến bước này cũng thể kiên trì cắn răng ra những lời đó.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 454: ĐÁNH CHẾT CAM GIA CỬU TRƯỞNG LÃO
      Tin tức tửu lâu Minh Châu phát sinh xung đột rất nhanh liền từ bên trong truyền ra ngoài, Cam gia trong ba đại gia tộc thành Tử Nguyệt cùng với mấy con cháu đại gia tộc Hạ gia mới chuyển đến thành Tử Nguyệt phát sinh mâu thuẫn tại tửu lâu Minh Châu, hai bên tụ tập trong tửu lâu Minh Châu càng ngày càng nhiều.

      ít con cháu Hạ gia nghe được tin tức đều chạy tới tửu lâu Minh Châu. Mà con cháu Cam gia biết các trưởng lão của gia tộc mình đều ở tửu lâu Minh Châu, tự nhiên càng phi thường tích cực chạy tới rồi.

      Ngắn ngủi trong thời gian nén nhang, trong tửu lâu tụ tập lượng lớn con cháu hai đại gia tộc.

      Mà ở bên ngoài tửu lâu, số người tu luyện lá gan khá lớn đều đứng cách đó xa xem náo nhiệt.

      - Lão đại, ngươi thấy hai đám người này có thể đánh trận hay ?

      hán tử thần tình hoài nghi thấp giọng hỏi trung niên bên cạnh.

      - Cam gia trưởng lão đều ở đó, trong Cam gia trưởng lão còn có cường giả cảnh giới Đại Linh Sư. Mà Hạ gia đều là chút con cháu trẻ tuổi, thực lực kém xa

      Trung niên kia nhíu mày lắc đầu, .

      - Ta thấy Hạ gia trưởng lão cũng rất nhanh chạy tới đây. Hắc hắc! Cam gia ở thành Tử Nguyệt thế lớn, nếu thế lực bình thường trêu chọc bọn họ chỉ sợ rất khó có kết quả tốt. Tuy nhiên lần này bọn họ xem như gặp phải đá tảng rồi. Theo ta được biết, tân Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt Hạ Ngôn phi thường bá đạo, trước kia khi còn chưa trở thành Điện chủ xuất thủ giết chết Tộc trưởng Cam gia Cam Lục. Nếu Cam gia trưởng lão khi dễ con cháu Hạ gia, ta thấy Hạ Ngôn khẳng định lại xuất thủ.

      Người trung niên phấn khích .

      ít người tu luyện tụ tập ở bên ngoài tửu lâu đều nghị luận.

      -Đến rồi đến rồi!

      Đúng lúc này, có người tu luyện nhìn thấy cách đó xa đám người Hạ Ngôn tới gần, thấp giọng la lên.

      Vốn đường phố bị vây kín, khi đám người Hạ Ngôn tới gần lập tức đều tách ra, nhường ra thông đạo khá rộng lớn. Danh tiếng Hạ Ngôn ở thành Tử Nguyệt từ năm trướcđã được lưu truyền ra rồi.

      Hội giao lưu học viện năm trước, tên Hạ Ngôn được khắc vào đại sảnh tửu lâu xa hoa nhất thành Tử Nguyệt. Tuy rằng Hạ Ngôn năm nay mới mười lăm tuổi, nhưng khi đường tự nhiên tản mát ra loại khí độ khiến người khác phải ngưỡng mộ. Khi Hạ Ngôn tới gần, những người tu luyện, kẻ mạo hiểm này ngờ kìm nổi đều cúi đầu.

      ngay phía sau Hạ Ngôn là Tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long và Đại trưởng lão Hạ Lai, phía sau hai người này lại là đám Chấp Thánh đỉện.

      - Xin lỗi? Xin lỗi cái gì?

      Thân ảnh Hạ Ngôn bước vào trong tửu lâu, nghe được Cam gia Cửu trưởng lão bắt đám người Bạch Hoa xin lỗi, lập tức ánh mắt lạnh băng đảo qua, cười lạnh hỏi.

      Hạ Ngôn vừa xuất , mọi người ở đây đều tự chủ được mà ngừng thở. Tất cả ánh mắt trưởng lão Cam gia đều tập trung nguời Hạ Ngôn. Tuy rằng Hạ Ngôn rất trẻ tuổi, nhưng trong lòng bọn lại vô cùng chịu áp lực, toàn thân đều tự chủ được trở nên căng thẳng.

      Nhất là ba người Cam Tùng trán ngừng có mồ hôi chảy ra. Bọn họ chính mắt nhìn thấy Hạ Ngôn mới biết được chênh lệch giữa mình và Hạ Ngôn rốt cuộc lớn bao nhiêu.

      - Hạ Ngôn ca!

      Bạch Nhị nhìn thấy Hạ Ngôn, dậm chân chạy như bay tới bên cạnh Hạ Ngôn, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ vui mừng và hưng phấn.

      - Ừ, Bạch Nhị.

      Hạ Ngôn nhìn Bạch Nhị cười cười, lại quay về phía đám người Bạch Hoa gật đầu.

      - Ra mắt Điện chủ đại nhân!

      Bạch Hoa nháy mắt với Trương Long và Triệu Mạnh, ba người đồng thời ôm quyền vấn an Hạ Ngôn. tại là ở trước mặt công chúng, Hạ Ngôn là Điện chủ Thánh điện, bọn họ đương nhiên phải thi lễ chào hỏi rồi.

      - Điện chủ đại nhân!

      Cam gia đại trưởng lão cũng khom mình thi lễ.

      - Chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm. tình là như vậy, nửa canh giờ trước, ba con cháu Cam gia chúng ta dùng cơm trong tửu lâu.

      Cam gia Đại trưởng lão lại tình với Hạ Ngôn lần.

      - Hạ Ngôn ca, phải như thế!

      Bạch Nhị lập tức lắc đầu, trợn mắt phẫn nộ nhìn đám người Cam Túc co đầu rụt cổ, giơ ngón tay trắng nõn chỉ về phía Cam Túc :

      - Vừa rồi còn nhục mạ Hạ Ngôn ca. Còn muốn giết Hạ Ngôn ca. Chúng ta nghe được đương nhiêu đều rất giận, cầu xin lỗi. Nhưng chỉ xin lỗi, còn ỷ vào thực lực Linh Sư khi dễ chúng ta. Sau đó Hạ Lưu tiên sinh tới liền muốn so đấu cùng ba người bọn trận. Nhưng so đấu còn chưa bắt đầu mấy lão già này tới, lão già đó còn xuất thủ đòi giáo huấn ta nữa. Nếu phải Hạ Lưu ca cản giúp ta chưởng, sợ rằng ta còn gặp được Hạ Ngôn ca nữa

      Thanh Bạch Nhị trong trẻo vang lên phi thường ràng, đám người Cam gia kia cả đám sắc mặt đều xám ngắt.

      Hạ Ngôn đưa mắt nhìn Hạ Lưu chút, gật đầu với Hạ Lưu. khuôn mặt Hạ Lưu lộ ra thần sắc kích động, trong lòng thầm vui vẻ nghĩ: " chưởng này vô ích nha!"

      - Hừ, ta căn bản dùng toàn lực, ta là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, nếu ta xuất thủ toàn lực, tên con cháu Hạ gia kia làm sao có thể chỉ bị thương chứ?

      Cửu trưởng lão nghe Bạch Nhị mấy câu đó lập tức lên tiếng biện giải.

      chưởng vừa rồi của quả dùng toàn lực. đương nhiêu cũng biết nếu mình xuất thủ giết chết người Hạ gia, chuyện tình có thể lớn lên rồi.

      - Phải ?

      Hạ Ngôn nhìn về phía Cam gia Cửu trưởng lão.

      - Tốt lắm!

      - Cửu trưởng lão phải ? tại ngươi hãy dùng toàn lực, sai, là dùng toàn lực. Ta muốn nhìn chút, ngươi có thể đả thương bọn họ đến trình độ nào!

      Hạ Ngôn cười lạnh nhìn cửu trưởng lão .

      - Điện chủ đại nhân! Đây chỉ là hiểu lầm, chung quy tất cả đều là chuyện . Mấy con cháu trẻ tuổi Cam gia chúng ta biết mấy vị thanh niên này là bằng hữu của ngài, nếu sớm biết như thế.

      Đại trưởng lão có chút khẩn trương, cười làm lành .

      xem như nhìn ra dường như Hạ Ngôn muốn làm lớn chuyện này. thậm chí cảm thấy rất có thể Hạ Ngôn lợi dụng chuyện này mà xuất thủ với Cam gia bọn họ, cho nên phải cẩn thận ứng đối

      - Hiểu lầm?

      Hạ Ngôn lạnh lùng cười.

      - sai, quả hiểu lầm. Như vậy , các ngươi lời xin lỗi, sau đó Cam gia các ngươi bồi thường trăm tám mươi vạn kim tệ tiền tổn thất, chuyện này cứ như vậy cho qua!

      Lời của Hạ Ngôn khiến tất cả mọi người hung hăng hít hơi khí lạnh.

      Xin lỗi? Lại còn phải bồi thường trăm tám mươi vạn kim tệ?

      Mấy vị trưởng lão Cam gia sắc mặt đều biến thành màu xanh.

      Ngay cả đám người Hạ Phi Long cũng nghĩ tới Hạ Ngôn lại cường hoành như thế. Mà đám người Bạch Hoa trong lòng lại ngạc nhiên thán phục, về phần mấy tên vốn là Chấp Thánh điện kia, cả đám đều câm như hến, câu cũng dám .

      - Điện chủ đại nhân! Ngài thân là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, chung quy thể thiên vị con cháu gia tộc mình như vậy chứ?

      Cửu trưởng lão lập tức kìm nổi lớn tiếng .

      - Hai gia tộc cùng sinh tồn trong thành thị, con cháu trẻ tuổi gia tộc mâu thuẫn chút cũng là chuyện bình thường, hà tất phải hung hăng ép người như vậy!

      Thanh Cửu trưởng lão trầm thấp vang lên.

      - Tốt, cứ theo lời Điện chủ làm !

      Cam gia Đại trưởng lão duỗi cánh tay ra ngăn cửu trưởng lão cho tiếp, cười với Hạ Ngôn. Sau đó lại xoay người nhìn về phía ba người Cam Tùng .

      - Cam Tùng, Cam Túc, Cam Nhược Thần! Ba người các ngươi nhanh tới xin lỗi mấy vị tiểu huynh đệ này . Lần sau mở to mắt ra chút.

      Cam gia Đại trưởng lão hơi thở trầm xuống, ngưng thanh phân phó cho ba người.

      - !

      Ba người Cam Tùng vội vàng sợ hãi đáp, định lên tiếng lời xin lỗi.

      - Khoan!

      Hạ Ngôn khoát tay ngăn ba người Cam Tùng lại, ánh mắt vừa chuyển nhìn về phía Cam gia Đại trưởng lão.

      Tất cả Cam gia trưởng lão đều lộ ra vẻ nghi hoặc, cầu của Hạ Ngôn tuy rằng rất quá phận, nhưng Cam gia Đại trưởng lão vẫn dự định làm theo lời Hạ Ngôn, để ba người Cam Tùng xin lỗi trước, sau đó bồi thường đủ số kim tệ.

      - chỉ ba người tuổi trẻ bọn họ phải xin lỗi, ngươi, ngươi,.cũng phải xin lỗi!

      Ngón tay Hạ Ngôn chỉ chỉ, toàn bộ trưởng lão Cam gia đều được chỉ lần.

      Đám người Hạ Phi Long càng thêm kinh hãi, Hạ Ngôn lại có thể cầu nhiều trưởng lão Cam gia như vậy xin lỗi đám người Bạch Hoa?

      Thực lực quả nhiên là thứ tốt! Hạ Ngôn nếu có đủ thực lực, đương nhiêu thể cầu như vậy.

      Mấy vị vốn là Chấp Thánh điện sắc mặt cũng dần biến thành màu đen.

      - Ngươi.

      Cam gia Đại trưởng lão hơi sửng sốt chút, sau đó hít hơi sâu, ánh mắt trợn trừng nhìn Hạ Ngôn. Trong lồng ngực cỗ lửa giận xông lên.

      - Thế nào? Vừa rồi các ngươi khi dễ con cháu Hạ gia thế nào? Hừ, các ngươi dựa vào thực lực cao là có thể khi dễ con cháu Hạ gia sao? Đại Linh Sư giỏi lắm sao?

      Ánh mắt Hạ Ngôn lấp lóe, chút khách khí :

      - Trẻ tuổi mâu thuẫn là bình thường, nhưng mấy lão già các ngươi lại khi dễ người trẻ tuổi Hạ gia, chẳng lẽ cần xin lỗi?

      Hạ Ngôn khinh miệt quét mắt nhìn đám Cam gia trưởng lão cái.

      " Cam gia này ta phải diệt trừ bọn chúng. Tộc trưởng Cam gia bị ta giết chết, nếu để Cam gia tiếp tục ở lại thành Tử Nguyệt phát triển, sớm hay muộn cũng là mối họa đối với Hạ gia!"

      Trong lòng Hạ Ngôn ý niệm chuyển động.

      - Hạ Ngôn! Ngươi đừng quá phận.

      Cam gia cửu trưởng lão mạnh mẽ tiến lên bước, giơ tay chỉ vào Hạ Ngôn gầm lên.

      Ánh mắt Hạ Ngôn lạnh lùng, tiếng "keng" vang lên, Thần Hi Kiếm trong tay rời vỏ. Kiếm quang màu đen lên, trực tiếp bay về phía Cam gia cửu trưởng lão. Động tác Hạ Ngôn cực nhanh, những người ở đây ai có thể thấy . Chỉ cảm thấy tia chớp lóa mắt, sau đó Hạ Ngôn lại đứng nguyên tại vị trí ban đầu, Thần Hi Kiếm lại lần nữa vào vỏ.

      Mà Cam gia cửu trưởng lão lại ánh mắt trợn trừng nhìn trước ngực mình, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin. Vừa rồi chỉ cảm thấy cỗ linh lực đột nhiên kéo tới, rồi sau đó trước ngực phát lạnh, cũng chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng nào.

      tia máu đỏ sẫm dần dần từ quần áo trước ngực chảy ra.

      Mọi người ở đây đều kinh ngạc nhìn về phía Cam gia cửu trưởng lão, tuy rằng thấy động tác của Hạ Ngôn, nhưng bọn họ đều biết vừa rồi Hạ Ngôn xuất thủ với Cam gia cửu trưởng lão.

      Khi bọn nhìn thấy máu từ trước ngực Cam gia cửu trưởng lão chảy ra, cả đám càng thêm hoảng sợ hơn.

      - Cửu trưởng lão!

      gã Cam gia Trưởng lão vội vã lo lắng hô lên tiếng.

      "Khụ!"

      Cửu trưởng lão đột nhiên ho lên tiếng, khóe miệng cũng trào ra máu, thân hình run lên cái.

      - cần nhìn, trái tim bị kiếm khí của ta đâm thủng, phải chết thể nghi ngờ!

      Hạ Ngôn mặt chút thay đổi, thanh đạm mạc tiếp:

      - Dám ở trước mặt ta xấu ta, đáng chết! Hừ, ngay cả Tộc trưởng Cam Lục của Cam gia các ngươi ta cũng có thể xuất thủ giết chết. Ngươi cũng nhìn lại xem thân phận mình là cái gì, dám với ta như vậy.

      Hạ Ngôn đánh chết Cam gia cửu trưởng lão giống như bóp chết con kiến vậy.

      Ba người Cam Tùng cả đám sắc mặt trắng bệch, toàn thân cũng ngừng run rẩy. Cửu trưởng lão trong gia tộc cao cao tại thượng cứ như vậy bị Hạ Ngôn đánh chết?

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 455: TRẦN AI LẠC ĐỊNH
      Những người tu luyện ở đây ai có thể nghĩ tới Hạ Ngôn lại quả quyết giết chết Cam gia cửu trưởng lão như thế. Cam gia Đại trưởng lão vẻ mặt có chút dại ra nhìn Hạ Ngôn, trong lòng đủ loại cảm xúc, ngừng trùng kích vào trong đại não.

      Thực lực Hạ Ngôn cần phải hoài nghi. Cho dù tại tất cả bọn họ cùng nhau vây công cũng có khả năng tạo thành bất cứ uy hiếp gì cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn muốn giết bọn so với giết con kiến cũng khó hơn bao nhiêu.

      - Dám can đảm xấu bản Điện chủ, chết chưa hết tội!

      Hạ Ngôn lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người cái, lạnh lùng thấp giọng , ánh mắt trầm nhìn đám trưởng lão Cam gia.

      - Còn ai muốn khoa tay múa chân chỉ trích bản Điện chủ bước lên phía trước!

      người nào lên tiếng đáp lại!

      "Đáng sợ!"

      " đáng sợ!"

      "Hạ Ngôn Điện chủ quả thực cực kỳ bá đạo! Mạng người mà coi như rơm rác! giết liền giết!"

      Mấy tên vốn là Chấp Thánh điện đều toát ra suy nghĩ như vậy trong lòng, cho dù là Chấp có quan hệ tệ với Cam gia lúc này cũng căn bản dám thêm chữ nào, ai thấy ngại bởi mình sống lâu cả!

      Khi Hạ Ngôn còn chưa phải Điện chủ dám xuất thủ trục tiếp giết chết Tộc trưởng Cam gia Cam Lục rồi, tại còn có chuyện gì dám làm sao? Đương nhiên, lúc ấy là Tộc trưởng Cam gia Cam Lục xuất thủ công kích Hạ Ngôn trước. Nhưng cho dù là vậy, tại tuyệt đối cũng có ai dám ở trước mặt Hạ Ngôn chữ"".

      - Điện chủ đại nhân! Cửu trưởng lão coi thường uy nghiêm của Điện chủ, quả đáng chết!

      Cam gia Đại trưởng lão trầm giọng

      - Cam gia chúng ta kinh doanh ở thành Tử Nguyệt hơn ba trăm năm mới có địa vị ngày hôm nay, con cháu gia tộc chừng hơn ngàn người. Còn xin Điện chủ đại nhân giơ cao đánh khẽ, cho Cam gia chúng ta con đường sống.

      Cam gia Đại trưởng lão trong lòng hận thể bầm thây Hạ Ngôn thành vạn quả. Tuy nhiên lúc này nhất định phải cúi đầu.

      " nhẫn! nhẫn! Cơ hội báo thù chắc chắn có! Chỉ cần Cam gia còn có thể tiếp tục sinh tồn, tương lai nhất định có thể tìm được cơ hội báo thù."

      Trong lòng Cam gia Đại trưởng lão ngừng răn đe nhắc nhở mình.

      Những trưởng lão Cam gia còn lại cũng đều ngậm miệng gì.

      - Đại trưởng lão quá lời!

      Hạ Ngôn cười cười.

      - Hạ Ngôn ta phải hung thần ác sát gì, sao có thể vô duyên vô cớ gây khó dễ cho Cam gia chứ? Cho dù ta là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, ta cũng thể muốn làm gì làm được phải ? Ha ha!

      Hạ Ngôn khẽ cười thành tiếng, chợt thanh trở nên nghiêm khắc :

      - Tuy nhiên người Cam gia lại tiếp tục khiêu khích ta lần nữa. Hạ Ngôn ta cũng phải tượng đất! Đối với khiêu khích của Cam gia ta nhất định phải khiển trách. Trong vong bảy ngày tính từ hôm nay trở , tất cả mọi người Cam gia đều phải rời khỏi thành Tử Nguyệt. Nếu sau bảy ngày con cháu Cam gia còn chưa rời khỏi thành Tử Nguyệt tự gánh lấy hậu quả !

      - Điện chủ! Ngươi.

      Đại trưởng lão đến hô hấp cũng bị kiềm hãm, trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn.

      - Đại trưởng lão, hay ngươi có ý kiến gì đối với xử lý của ta sao?

      Ánh mắt Hạ Ngôn lăng lệ, nhíu mày

      Cam gia Đại trưởng lão hung hăng nuốt vào hơi.

      - Được! Tất cả mọi người Cam gia chúng ta đa tạ hậu ân của Điện chủ đại nhân!

      - Chúng ta !

      Đại trưởng lão quay sang thấp giọng quát với những trưởng lão bên cạnh, và cả đám con cháu gia tộc nữa. Đám người Cam gia nhanh chóng rời khỏi tửu lâu Minh Châu.

      - Các vị Chấp Thánh điện, sáng sớm ngày mai gặp mặt tại Thánh điện Nghị đường!

      Hạ Ngôn xoay người nhìn mấy tên Chấp Thánh điện đứng chết lặng, miệng câm như hến kia đạm mạc câu.

      - !

      Mấy tên Chấp Thánh điện đều sợ hãi cung kính đáp.

      ----------------

      Bên trong Thánh điện.

      -Vu quản !

      Hạ Ngôn ở bên trong Thánh điện, lên tiếng gọi về phía trước. Ba gã quản này đều là từ thời Mục Nguyệt Điện chủ đề bạt mà lên. Quản Thánh điện giống như quản gia trong gia tộc giàu có. Mặc dù bề ngoài quyền lợi quá lớn, nhưng rất nhiều vụ của Thánh điện đều do những quản này làm. Tỷ như truyền tin tức, tuyên bố mệnh lệnh Điện chủ cùng số việc khác.

      Ba gã quản này phi thường cung kính với Mục Nguyệt Điện chủ từ trong nội tâm. Sau khi Mục Nguyệt Điện chủ mất tích, ba gã quản cũng tạm thời rời khỏi Thánh điện. tại lại được Hạ Ngôn tìm quay về. Bởi vì Hạ Ngôn có quan hệ khá thân mật với Mục Nguyệt Điện chủ, cho nên ba vị quản này cũng phi thường xem trọng Hạ Ngôn.

      - Có thuộc hạ!

      Vu quản vội tiến lên trước bước, khom người đáp.

      - Ngươi Bộ truyền tin thông báo cho Đường chủ Thánh đường của ba quận thành là thành Đồng Tề, thành Bàng Tiên, thành Lạc Ly sáng sớm ngày mai đến Nghị đường Thánh điện.

      Hạ Ngôn phân phó cho Vu quản .

      - , Điện chủ đại nhân!

      Vu quản vội vàng lên tiếng đáp, sau đó xoay người rời khỏi đại sảnh Nội điện.

      - Phương quản , Khúc quản ! Các ngươi phân biệt thông báo cho Tộc trưởng Cao gia và Tộc trưởng Tô gia tại tới gặp ta.

      Hạ Ngôn lại với hai quản khác

      - , Điện chủ đại nhân!

      Phương quản và Khúc quản lên tiếng đáp rồi xoay người rời khỏi đại sảnh nội điện. Thành Đồng Tề, thành Bàng Tiên, thành Lạc Ly, Đường chủ Thánh đường ba quận thành này cũng phải là Chấp Thánh điện. Hạ Ngôn gọi bọn họ tới tham gia hội nghị Thánh điện ngày mai là muốn đề bạt ba người này làm tân Chấp Thánh điện.

      Vốn trong số Chấp Thánh điện có mấy tên Chấp Hạ Ngôn muốn thay đổi, Hạ Ngôn muốn Chấp Thánh điện phải hoàn toàn nghe lời. Đương nhiên, những Chấp Thánh điện tại cũng thể toàn bộ đổi hết, như vậy gây ra phản ứng dây chuyền quá lớn.

      Đến giữa trưa, Tộc trưởng Cao gia và Tộc trưởng Tô gia đều tiến vào bên trong Thánh điện. Hạ Ngôn muốn gặp Tộc trưởng hai giã tộc này chính là vì muốn để bọn họ tiến hành hợp tác kinh doanh buôn bán với Hạ gia. Hạ gia dù sao cũng mới tiến vào thành Tử Nguyệt, nếu có thể hợp tác cùng hai gia tộc này vậy nhanh đứng vững chân hơn, rồi sau đó phát triển mở rộng.

      Tộc trưởng Cao gia và Tô gia đều nghe đến chuyện xảy ra trong tửu lâu Minh Châu ngày hôm nay, trong lòng nơm nớp lo sợ bất an. Hạ Ngôn có thể giết Cam Lục, vậy cũng có thể giết hai người bọn . Hai người bọn họ đều là Đại Linh Sư hậu kỳ, đối mặt với Hạ Ngôn ngay cả chiêu cũng có khả năng ngăn cản.

      Cho nên, sau khi Hạ Ngôn khéo léo ra ý tứ tìm hai người, cả hai người đều lập tức vui vẻ đáp ứng.

      Dù sao Cam gia bị Hạ Ngôn đuổi khỏi thành Tử Nguyệt. Lúc này Hạ gia đến cũng chỉ là bổ sung vào chiếc ghế sinh ý còn trống do Cam gia bỏ lại mà thôi. Đối với hai gia tộc bọn họ cũng có quá nhiều ảnh hưởng.

      Sau khi xử lý xong mấy việc, Hạ Ngôn lại ở trong Thánh điện ngồi chuyện phiếm với Viên San hồi, rồi trở lại phòng mình tiếp tục tu luyện.

      Hạ Ngôn ngồi ở giường, hai mắt khép hờ.

      "Sau bảy ngày nhập định cùng Đấu Bồng Nhân tiền bối, tâm cảnh của ta xảy ra lần hoàn toàn lột xác. Sau khi tâm cảnh phát sinh lột xác, ta mới biết được Đấu Bồng Nhân chiếu cố giúp ta con đường tu luyện rất nhiều."

      HạNgân trong lòng thầm nghĩ.

      "Nếu phải có Đấu Bồng Nhân tiền bối, tự bản thân ta muốn tâm cảnh hoàn thành lần lột xác còn biết cần bao nhiêu thời gian. Có bao nhiêu Linh Tông đỉnh phong bởi vì thể vượt qua rào cản tâm cảnh. Mộng cảnh về sinh, lão, bệnh, tử trong giấc mộng kia của ta chân như thế, tất cả mọi chuyện cứ như xảy ra vậy. Ta đều thấy tận mắt, giống như thực phát sinh người ta. Nguyên nhân chính bởi như thế nên tâm cảnh mới có thể thành công tiến hóa"

      Hạ Ngôn hồi tưởng lại đủ loại cảnh tượng trong mộng cảnh kia

      " tại chướng ngại duy nhất ngăn cản ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng bị loại bỏ. Thời gian ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng được rút ngắn lại rất nhiều. Với thực lực tại của ta rất có thể tùy thời bước vào đến cảnh giới Linh Hoàng."

      Hạ Ngôn nhếch miệng mỉm cười, ý niệm trong đầu xoay chuyển, hào quang màu bạc chớp động, Kinh Lôi Kiếm liền xuất phía trước cách người Hạ Ngôn xa

      "Nếu phải tâm cảnh lột xác, cho dù mấy chục năm nữa rất có thể cũng đột phá!"

      Hạ Ngôn thầm khẳng định, tâm cảnh đột phá cũng khôngphải việc dễ dàng.

      Người tu luyện bình thường muốn lột xác tâm cảnh của chính mình vậy quả thực rất khó. Phải hao phí rất nhiều thời gian, tích lũy từng chút mới có thể hiểu được. Muốn đạt thành cảnh giới Linh Hoàng, chướng ngại lớn nhất chính là tâm cảnh của người tu luyện. Sau đó mới là tu vi, cũng chính là linh lực tích lũy!

      Mấy ngày trước ở Thánh thành Kim Long Điện, Tống Ngọc Giản Linh Tông đỉnh phong bị Hạ Ngôn giết chết kia sở drĩ vẫn thể bước vào đến cảnh giới Linh Hoàng đúng là bởi bị tâm cành hạn chế. Nếu cũng lĩnh ngộ được tầng cảnh giới thể kia, e là sớm bước vào cảnh giới Linh Hoàng.

      Ngày thứ hai, Hạ Ngôn chủ trì hội nghị Thánh điện, trực tiếp miễn chức ba gã Chấp Thánh điện, sau đó để ba gã Đường chủ những quận thành như Đồug Tề đảm nhiệm Chấp Thánh điện.

      Chuyện tốt bất ngờ rơi xuống đầu khiến ba gã Đường chủ khiếp sợ, lâm vào trạng thái thể tin tưởng, vốn ba người cũng biết vì sao Điện chủ đột nhiên kêu bọn họ tham gia hội nghị Thánh Điện.

      Chấp Thánh điện vốn đều phải là người tu luyện có bối cảnh ở Thánh thành mới có thể đảm nhiệm. Mà tại bọn họ lại đột nhiên được đề bạt làm Chấp Thánh điện. Bọn họ cũng ngốc, đương nhiên đây là ân huệ mà Hạ Ngôn ban cho bọn họ. Ba người tự nhiên đều vạn phần cảm kích Hạ Ngôn, thề vĩnh viễn trung với Hạ Ngôn.

      Ba gã Chấp Thánh điện bị miễn chức cũng dám gì, vẻ mặt xám xịt rời khỏi Thánh điện trở lại quận thành của mình. Bọn họ cũng dám có bất cứ động tác gì. Nếu còn tiếp tục trêu chọc Hạ Ngôn vậy sợ rằng ngay cả vị trí Đường chủ quận thành tại của bọn họ cũng thể tiếp tục đảm nhiệm nữa.

      Hạ Ngôn bá đạo,bọn họ liên tục được tận mắt thấy hai lần.

      ai bì nổi Cam gia. tại Cam gia phải cũng bị Hạ Ngôn dễ dàng đuổi ra khỏi thành Tử Nguyệt đó sao? Ảnh hưởng nơi Thánh thành có chút uy hiếp nào đối với Hạ Ngôn cả!

      Thuận lợi xử lý xong chuyện của Thánh điện, Hạ Ngôn cũng lập tức rảnh rỗi. Rất nhiều việc khác của Thánh điện đều giao cho ba vị quản cùng Chấp Thánh điện xử lý. Hạ Ngôn căn bản cần hỏi đến nhiều.

      Tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long cũng là tân Chấp Thánh điện. Vị trí thay thế tự nhiên là vị trí của Tộc trưởng Cam gia Cam Lục. Tuy rằng thực lực Hạ Phi Long chỉ là Linh Sư hậu kỳ, tuy nhiên cũng ai có ý kiến phản bác. Mỗi câu mỗi lời của Hạ Ngôn ở hội nghị Thánh điện ai dám bác bỏ. Cho dù là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đời trước là Mục Nguyệt Điện chủ cũng thể làm đến mức như thế này.

      Thời gian tới giữa tháng, Hạ Ngôn cũng nên trở lại Thánh sơn. Bởi đến cuối tháng Hạ Ngôn còn phải vào Thánh Hoàng Bảo Khố lấy được bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp. Sau đó Thánh Hoàng dẫn Hạ Ngôn tới Mê Loạn Chi Địa. Hạ Ngôn chưa bao giờ tới Mê Loạn Chi Địa nhưng cũng biết địa phương đó hung hiểm phi thường. Nơi đó có rất nhiều cường giả Đại Lục Ám Dạ. chút để ý vạn kiếp bất phục, chỉ có thực lực cũng đủ cường đại mới là đảm bảo tốt nhất cho mình sinh tồn!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :