CHƯƠNG 446: NHẬN SAI XIN LỖI Phẩm chất uy lực của Thần khí bất đồng, điểm ấy Hạ Ngôn sớm biết. Hạ ngôn rất ràng kiện thần khí phòng ngự trong cơ thể mình kia, cùng với thanh trường kiếm xích hồng sắc trong nhẫn Linh La, mình đều thể nắm giữ, cũng phải là thần khí bình thường. Cho nên, từ đầu đến giờ Hạ Ngôn cũng dám sử dụng hai kiện thần khí này. Nếu lấy ra hai kiện thần khí này, vậy còn biết dẫn tới bao nhiêu người dòm ngó. tại biết đến càng nhiều, Hạ Ngôn lại càng phải cẩn thận hơn lên. "Nếu hai kiện thần khí của ta bị Thành Hoàng phát , chỉ sợ Thánh Hoàng tiếc hủy diệt ta cũng phải thu được hai kiện thần khí này. Phân thế giới này, Thánh Hoàng chính là trời! Thánh Hoàng muốn làm gì ai có thể ngăn cản? Thành Hoàng giết ta ai lại dám quản? Dám ?" Hạ Ngôn vừa chuyển ý niệm trong đầu, càng thêm quyết tâm kiên định thể sử dụng hai kiện thần khi kia trừ phi tới ngày nào thực lực của mình có thể chống lại Thánh Hoàng, e ngại Thánh Hoàng đánh chết mình nữa. - Hạ Ngôn! Ngươi tại cùng ta quay về Thánh sơn, hay là thành Tử Nguyệt? Thánh Hoàng thu hồi Thái Hà Kiếm vào trong cơ thể sau đó lại nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi. tại Hạ Ngôn là Điện chủ Thánh điện Thành Tử Nguyệt khẳng định phải xử lý nhất đống lớn công chuyện của Thánh điện, có thể còn phải chờ mấy ngày mới quay về Thánh sơn, cho nên Thành Hoàng mới hỏi như vậy. - Ta nghĩ trước cần thành Tử Nguyệt, chờ ta xử lý vài chuyện ở thành Tử Nguyệt rồi quay về Thánh sơn tu luyện. Hạ Ngôn chỉ thoáng hơi trầm ngâm, rồi - Được! Vậy chờ ngươi quay về Thánh sơn, ta mang ngươi Khu vực Mê Loạn, rèn vũ khí của ngươi thành thần khí! Thánh Hoàng gật đầu cái, thân ảnh chợt lóe. Thanh còn có tiêu tán, thân hình liền biến mất ở trong đại sảnh. - Ra đây rồi! Ra đến rồi! Ngoài Kim Long Điện mấy trăm thước, rất đông người tu luyện nhìn thấy đám người từ Kim Long Điện ra, đều hưng phấn kêu to. Bọn họ đều là cảnh giới dưới Linh Tông, có tư cách vào trong Kim Long Điện xem cuộc chiến, chỉ có thể ở bên ngoài chờ tin tức. Lúc này nhìn thấy rất đông cường giả Linh Tông từ trong Kim Long Điện ra, đương nhiên ánh mắt đều tỏa sảng. Có ít người bắt đầu hướng về cường giả Linh Tông ào ào hỏi tới. Những người này đương nhiên phần lớn đều là người của thế lực cùng chỗ với cường giả Linh Tông đó, tỷ như người của năm thế lực Thánh thành. Còn người tu luyện thuộc các thế lực, tự nhiên dám lỗ mãng vây lại hỏi như vậy. - biét trận tỷ đấu này kết quả như thế nào? - hồi biết, cường giả Linh Tông đều từ bên trong Kim Long Điện ra trận đấu khẳng định chấm dứt. Chờ Trắc ca tìm hiểu chút, trở về khẳng định cho chúng ta biết. - Cái gì? Tống Ngọc Giản vậy mà chết ở trong trận đấu? - Trời ơi! Kết quả trận tỷ đấu rất nhanh liền truyền lan ra. Từ Thánh thành đến thành Tử Nguyệt, mặc dù là người tu luyện bình thường, cũng hai canh giờ sau liền có thể nhận được tin. Cho nên, kết quả vừa ra tới rất nhanh liền truyền tới thành Tử Nguyệt. Cao gia, Tô gia thành Tử Nguyệt cùng với Cam gia, từ xuống dưới toàn cảnh hoảng loạn. Hạ Ngôn sắp trở thành Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt vậy về sau thành Tử Nguyệt này, còn có là ngày lành nhàn hạ của bọn họ nữa hay ? Tại Nghị đường Cam gia! - Chết tiệt! Đáng giận! - Tên Hạ Ngôn kia giết chết tộc trưởng. những bị trừng phạt, lại còn trở thành Điện chủ! - Về sau Cam gia chúng ta, còn làm sao tiếp tục phát triển ở thành Tử Nguyệt nữa? Làm sao bây giờ? Đại trưởng lão ngài xem! Mấy trưởng lão gấp đến độ ngừng đảo quanh cái bàn dài. Đại trưởng lão ngồi ghế chủ tọa, lúc này đứng lên: - Xem ra chúng ta phải ra mắt tân Điện chủ rồi! Đại trưởng lão nhìn các vị trưởng lão cái, lên tiếng - Ra mắt Điện chủ? Ra mắt tên Hạ Ngôn? Chúng ta gặp làm cái gì? gã trưởng lão trợn mắt, nổi giận đùng đùng - gặp , về sau Cam gia chúng ta sống yên ổn! Đại trưởng lão trầm giọng tiếp: - Chúng ta gặp , ăn khép nép cầu xin tha thứ, bỏ qua cho chúng ta. Chỉ có như vậy, Cam gia chúng ta mới có thề tiếp tục sinh sống ở thành Tử Nguyệt. - Cái gì? Ngài muốn chúng ta cầu xin tên khốn đó tha thứ? gã trưởng lão bùng phát cơn phẫn nộ hét lớn. Người này là cửu trưởng lão Cam gia, ở trong đám trưởng lão Cam gia, có thực lực mạnh nhất, là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, cơn tức cũng lớn nhất. - Hừ! Là mặt mũi trọng yếu hay là sinh tử tồn vong của toàn bộ gia tộc chúng ta trọng yếu? Đại trưởng lão hừ lạnh tiếng, quét mắt nhìn cửu trưởng lão cái. Lão quyết định tới gặp Hạ Ngôn xin chịu lỗi như vậy, cũng là vì ích lợi của Cam gia. Nếu còn có thể sinh sống ở thành Tử Nguyệt dù là hướng Hạ Ngôn cầu xin tha thứ cũng là đáng giá. Các trưởng lão khác cũng lời nào, đều lâm vào trâm mặc. Tuy rằng chuyện này rất khó chấp nhận ngay, nhưng cũng là biện pháp duy nhất trước mắt có thể làm. Nếu nhận lỗi cầu xin tha thứ vậy khi Hạ Ngôn vào thành Tử Nguyệt, việc thứ nhất là lấy Cam gia bọn họ khai đao. Đến lúc đó, tất cả cơ nghiệp Cam gia tích góp từng li từng tí mấy trăm năm nay, đều phải hóa thành tro tàn. - Đại trưởng lão, chẳng lẽ Tuần gia cứ như vậy nhìn chúng ta diệt vong sao? Chúng trưởng lão trầm mặc hồi lâu, nhị trưởng lão mới đánh vỡ yên lặng ra tiếng thử thăm dò -Hừ hừ! Đại Trưởng lão cười lạnh: - Tuần gia? Chúng ta đừng đặt nhiều hy vọng người Tuần gia nữa. Tuần gia, căn bản là làm gì được Hạ Ngôn. Nếu Tuần gia có biện pháp, Hạ Ngôn có thể đảm nhiệm Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt sao? Vừa rồi từ Thánh thành truyền tới tin tức các ngươi cũng biết đó. Hạ Ngôn cùng Tống Ngọc Giản chiến đấu kịch liệt, sau khi giết chết Tống Ngọc Giản. Thánh Hoàng cũng tỏ thái độ ràng ủng hộ Hạ Ngôn. những Tuần gia có biện pháp, mà ngay cả Hà gia, Lương gia, còn có Bích Thanh Đường, đều giống nhau bó tay biện pháp đối phó với Hạ Ngôn. Đại trưởng lão ngưng trọng dường như có tảng đá lớn đè trong lòng các vị Trưởng lão. - Các ngươi muốn ! Dù sao ta cũng ! Cửu trưởng lão phất ống tay áo, quay đầu - Cửu trưởng lão! Đại trưởng lão kéo dài giọng : - Ngươi phải ! Các trưởng lão Cam gia chúng ta đều phải , chức trách cũng thể thiếu. Cửu trưởng lão! Đền lúc này rồi mà ngươi còn bận tâm lòng tự tôn đáng thương của ngươi sao? Nếu vì vậy Cam gia ta bị diệt vong chính ngươi là tội nhân của Cam gia! Cửu trưởng lão chấn động thân hình, trong mắt lên vẻ phức tạp, cuối cùng cắn răng : - Được rồi! Ta cùng với các ngươi! Cùng lúc đó, Cao gia, Tô gia, còn có vài tên Chấp Thánh điện thành Tử Nguyệt, đều bắt đầu rối ren cả lên. Hạ Ngôn sắp lên đảm nhiệm Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, bọn họ cùng Hạ Ngôn nhưng đều có mâu thuẫn. Lúc ấy ở trong Nghị đường Thánh điện Hạ Ngôn đúng là có qua, đám người bọn họ đều làm Chấp Thánh điện nữa. Lúc ấy Hạ Ngôn cũng phải là cái gì, ở trong lòng mọi người tự nhiên cũng thèm quan tâm tới lời của , nhưng tại lại khác, Hạ Ngôn là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, đúng là có quyền miễn nhiệm Chấp . Hơn nữa, Điện chủ Hạ Ngôn này phi thường ngang ngược, ngay cả năm thế lực lớn là Chấp Thánh địa cao cao tại thượng của Thánh thành này, Hạ Ngôn cũng hề nể mặt bọn họ! Tại Thánh điện thành Tử Nguyệt! Sau khi Hạ Ngôn rời Kim Long Điện, lập tức trở lại thành Tử Nguyệt, đưa Viên San vào nội điện Thánh điện, tạm thời ở lại trong Thánh điện, Thánh điện có rất nhiều phòng. - Điện chủ đại nhân! gã hộ vệ bước nhanh vào nội điện thông báo. Những tên hộ vệ này đều là hộ vệ Thánh điện trước kia. Mấy ngày trước, đám hộ vệ chỉ thấy qua Hạ Ngôn, lúc ấy bọn họ còn muốn bắt lấy Hạ Ngôn, mà tại, Hạ Ngôn lại thành Điện chủ Thánh điện. Đương nhiên, Hạ Ngôn có mọn cố ý làm khó xử đám hộ vệ này, dù sao dám hộ vệ đó cũng là làm hết chức trách của mình. - Chuyện gì? Hạ Ngôn liếc mắt nhìn hộ vệ kia cái, cười hỏi - Điện chủ đại nhân! Tộc trưởng Hà gia mang theo trưởng lão cả gia tộc, muốn gặp Điện chủ đại nhân. Lúc này ở ngoài điện! Gã hộ vệ cung kính -Ồ? Hạ Ngôn mỉm cười: - Bọn họ đúng là tới rất nhanh! Ta mới đến Thánh điện này hai canh giờ, bọn họ liền tới cửa rồi. Hạ Ngôn xoay chuyển ánh mắt: "Tuy nhiên, bọn họ tại phải Chấp Thánh điện, muốn gặp ta đâu có dễ dàng như vậy? Hừ! Muốn gặp ta gặp sao, khi ta là cái gì?" - Ngươi cho bọn họ, cứ ta tại có công việc bận, bảo bọn họ ngày khác lại đến! Hạ Ngôn khoát tay cho gã hộ vệ xuống. -! Gã hộ vệ lên tiếng trả lời, khom người lui ra ngoài - Cái gì? ngờ gặp chúng ta? Còn bảo chúng ta ngày khác lại đến? Cả đám người tộc trưởng Hà gia lập tức liền nổi giận đùng đùng, đều tỏ vẻ bất mãn. Toàn bộ cao tầng gia tộc bọn họ đều tới gặp Hạ Ngôn, muốn chịu nhận lỗi, Hạ Ngôn lại thèm gặp bọn họ. - Hà tộc trưởng, các vị trưởng lão! Thực xin lỗi! Điện chủ đại nhân quả có vụ trọng yếu. Cho nên hôm nay thể tiếp kiến các ngài, còn mời các ngài trở về . Gã hộ vệ đội trưởng kiên nhẫn Tuy rằng tộc trưởng Hà gia này còn là Chấp Thánh điện. Nhưng ở thành Tử Nguyệt này thế lực của Hà gia rất lớn. Hộ vệ Thánh điện cũng thể đắc tội với bọn họ, cho nên mới chuyện khách sáo như vậy. - Ha ha! Làm phiền Hồ đội trưởng rồi nếu Điện chủ đại nhân bận rộn, chúng ta đây ngày khác lại đến, Tộc trưởng Hà gia ra dấu bảo các trưởng lão chớ có lên tiếng, sau đó khách sáo với gã đội trưởng hộ vệ. - Mời Hà tộc trưởng, mời các vị trưởng lão! Gã Đội trưởng hộ vệ gật gật đầu Sau nửa canh giờ, tộc trưởng Tô gia mang theo các trưởng lão trong tộc đến. Hạ Ngôn vẫn tiếp, Tộc trưởng Tô gia cùng các trưởng lão cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lui về, ngày mai lại đến. Lại qua nửa canh giờ, các trưởng lão Cam gia tới, Hạ Ngôn đồng dạng cũng tiếp. - Hạ Ngôn này tự cao tự đại, chúng ta đến xin lỗi, cũng thèm tiếp. Cửu trưởng lão đỏ mặt tía tai tức giận - Câm miệng! Đại trưởng lão quát mắng. - Điện chủ đại nhân đâu phải ngươi có thể khen chê. Nếu Điện chủ có việc, chúng ta đây trước hãy về ngày khác lại đến. Hồ đội trưởng! Thực phiền toái ngài rồi, ngày khác chúng ta lại đến. Đại trưởng lão Cam gia lập tức mang theo đám trưởng lão rời . Tiếp theo, Chấp trước đây của Thánh điện, đám đều từ các quận thành tới rồi, thỉnh cầu gặp Hạ Ngôn. Toàn bộ Hạ Ngôn cũng gặp. Những người này gặp được Hạ Ngôn, đương nhiên từ bỏ ý định, liền đều ở lại tửu lâu thành Tử Nguyệt dự định ngày mai tiếp tục cầu kiến. Tuy rằng Hạ Ngôn nể mặt mũi bọn họ, nhưng nếu bọn họ cứ như thế này phẩy tay áo bỏ , vậy vị trí Chấp Thánh điện kia về sau rất khó lấy lại được. Có chỗ dựa Thánh thành cũng có tác dụng gì. Hạ Ngôn cùng các Điện chủ Thánh điện trước đây giống nhau, trước kia Điện chủ Thánh điện nhiều ít đều có điều cố kỵ đối với Thánh thành, nhưng Hạ Ngôn căn bản là thèm nể mặt mũi các thế lực Thánh thành này. tại các nguyên Chấp Thánh điện này hoàn toàn có lo lắng, chỉ có thể hướng Hạ Ngôn chịu nhận sai xin lỗi, sau đó biểu lòng trung thành con đường sau này có thể thông suốt rồi.
CHƯƠNG 447: TÀI PHÚ KẾCH XÙ TRONG HỘP GẤM Trong nội điện Thánh điện, Hạ Ngôn thần sắc an nhàn, ý thức vừa động. Từ trong nhẫn Linh La xuất ra cái hộp thu được sau khi đánh chết Tống Ngọc Giản. "Muốn gặp ta? Chậm rãi chờ , chờ thế lực Hạ gia ta tới thành Tử Nguyệt ta mới gặp đám các ngươi!" Hạ Ngôn khóe miệng lên vẻ cười lạnh. Hôm nay đám nguyên Chấp của Thánh điện đều muốn cầu kiến Hạ Ngôn, Hạ Ngôn toàn bộ tiếp. "Đây chính là vật phẩm cùng loại với hộp gấm càn khôn, cái hộp nho nhưng bên trong có càn khôn khác." mặt Hạ Ngôn mang theo vẻ tươi cười, ánh mắt nhìn hộp gấm màu đỏ sẫm trong tay. - Hạ Ngôn ca! Huynh cầm tay là cái gì vậy? Viên San mở to đôi mắt lấp lánh xinh đẹp nhìn Hạ Ngôn, tò mò hỏi: - Phải gọi là loại vật phẩm để chứa đồ vật, ta lần này Thánh thành giành được chức vụ Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đánh chết cao thủ. Thứ này, chính là lấy được người . Hạ Ngôn nhìn Viên San giải thích. Đột nhiên, Hạ Ngôn tâm niệm vừa chuyển, nhíu mày còn thêm: - Viên San! Có việc, ta nghĩ nên với muội. Khuôn mặt xinh đẹp của Viên San thoáng kinh ngạc, nàng cảm nhận được trong giọng của Hạ Ngôn có điều gì khang khác, tuy nhiên vẫn giọng : - Hạ Ngôn ca! Có điều gì muốn với muội cứ là được. - Ừm! Hạ Ngôn trầm ngâm lát, sắp xếp suy nghĩ trong lòng lần rồi : - Mục Nguyệt Điện chủ, mẫu thân của muội có thể chết rồi. Ta lần này Thánh thành đụng phải vài cái thế lực khổng lồ, có vị đầu mục tổ chức tinh báo, chính miệng lão cho ta biết, Mục Nguyệt Điện chủ chết. Mục Nguyệt Điện chủ ở Tội Ác Sâm Lâm bị người tên là Tống Ngọc Giản giết chết. Chuyện này, là lão tận mắt nhìn thấy, lời lão khẳng định giả. Khuôn mặt xinh đẹp của Viên San càng nghe càng tái nhợt. - Tuy nhiên tên Tống Ngọc Giản đó lần này ở Kim Long Điện bị ta đánh chết, xem như báo thù cho Mục Nguyệt Điện chủ rồi. Cái hộp này là lấy được từ người . Hạ Ngôn khẽ thở ra hơi, thấp giọng - Viên San! Muội cũng đừng buồn nữa! Người chết cũng thể sống lại. Mục Nguyệt Điện chủ nếu còn, muội có buồn khổ cũng vô dụng. Ta nghĩ Mục Nguyệt Điện chủ nhất định hy vọng nhìn thấy muội sống vui vẻ hạnh phúc! Hạ Ngôn an ủi Viên San - Hạ Ngôn ca! Huynh đừng lo cho muội! Muội sao! Kỳ muội sớm biết mẫu thân gặp dữ nhiều lành ít rồi. Nếu còn sống, nhất định mẫu thân để tới nửa năm cũng quay về thành Tử Nguyệt gặp muội. Viên San lộ vẻ mặt buồn bã . Hạ Ngôn gật gật đầu, chợt cười : - Ha ha! Chúng ta hãy cùng nhau xem trong cái hộp xinh đẹp này chứa thứ gì đây. Tên Tống Ngọc Giản đó ba mươi năm truớc hoành hành khắp đại lục. biết cướp đoạt biết bao nhiêu bảo bối hiếm thấy. Hẳn là đều cất trong hộp này. Hạ Ngôn xong, đặt cái hộp bàn, sau đó mở ra. luồng dao động năng lượng lan tràn ra chung quanh, ánh mắt Viên San cũng nhìn về phía cái hộp. Viên San gật gật đầu, hít hơi, dường như muốn xua tan mọi thương cảm trong lòng. - Hạ Ngôn ca! Trong này đều là thứ gì vậy, thoạt nhìn đều có hình dáng rất . Viên San nhìn thấy trong hộp sắp xếp đủ các đồ vật vụn vặt tò mò hỏi Trong lòng Hạ Ngôn lại rất vui vẻ, cái hộp này quả là cùng loại bảo vật với hộp gấm càn khôn của mình. Vật phẩm để vào trong đó thu lại, thoạt nhìn cái hộp lớn nhưng có thể cất chứa ít vật phẩm. Thứ này cùng nhẫn trữ vật có hiệu quả kỳ diệu như nhau, tuy nhiên sử dụng lại giống nhau: Trước cất bảo vật trong hộp này, sau đó đem cất vào trong nhẫn trữ vật như vậy tìm kiếm cũng rất dễ dàng. Tỷ như lấy vài đan dược, nếu như bỏ trực tiếp vào nhẫn Linh La, nếu muốn tìm ra chỉ sợ cũng dễ dàng, nhất là vật phẩm trong chiếc nhẫn càng ngày càng nhiều. Muốn ở trong rất nhiều vật phẩm đó tìm được vật mình muốn, quả cần tiêu phí nhiều thời gian. Nhưng nếu trước cất số đan dược mình thường xuyên dùng đến vào trong hộp này, sau đó cho vào nhẫn, như vậy tìm kiếm dễ dàng hơn nhiều. - Cái hộp này gọi là Hộp Gấm Càn Khôn, bên ngoài nhìn lớn, nhưng bên trong lại có càn khôn khác, có thể cất chứa rất nhiều vật phẩm. Muội xem này! Hạ Ngôn xong đưa tay vào trơng hộp gấm sục tìm, rồi lấy ra cái hộp ngọc. Hộp ngọc vừa lấy ra ngoài liền phóng lớn lên khôi phục lại hình dạng bình thường, đây là hộp ngọc chứa đan được. - Là viên đan dược Súc Linh Đan cao cấp! Hạ Ngôn mở hộp ngọc ra, nhìn thấy viên đan dược màu xanh tán phát ra dao động năng lượng: - Ồ! Là Súc Linh Đan bát phẩm, giá trị hơn trăm vạn kim tệ. Tiếp theo, Hạ Ngôn lại lấy tiếp ra cái hộp ngọc, đều là đan dược bát phẩm. - Kim phiếu! Cừ , nhiều kim phiếu như vậy, có tới mấy ngàn vạn! - Ồ! Còn cất dấu nhiều kim lực như vậy! "May mà ở thời điểm tỷ đấu, Thánh Hoàng trước đó quy định trong trận đấu được sử dụng kim lực. Nếu để tên Tống Ngọc Giản sử dụng kim lực sau đó giao đấu với ta, chỉ sợ ta dốc toàn lực cũng phá được vòng kiếm khí của , chừng cuối cùng bị đánh chết dưới kiếm của ." Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu, hít vào hơi thầm nghĩ. - Còn có các loại khoáng thạch, dược liệu hiếm thấy. Ước chừng thời gian cháy tàn nén nhang, Hạ Ngôn mới kiểm kê xong toàn bộ vật phẩm trong Hộp Gấm Càn Khôn của Tống Ngọc Giản. Các vật phẩm đó, toàn bộ đều là bảo bối dị thường trân quý đại lục. Tống Ngọc Giản bản thân là cường giả Linh Tông đỉnh phong, ba mươi năm trước hoành hành khắp đại lục. Những vật phẩm Tống Ngọc Giản mang theo người đâu có thể là thứ kém phẩm chất. Những thứ có giá trị căn bản đâu thèm cất vào trong Hộp Gấm Càn Khôn. "Hộp Gấm Càn Khôn này, cũng có thể Tống Ngọc Giản lấy được ở Khu vục Mê Loạn. Hộp Gấm Càn Khôn cũng phải là vật phẩm Phân thế giới có thể có được. Cho dù là cường giả cảnh giới Linh Hoàng cũng có khả năng chế tạo ra Hộp Gấm Càn Khôn, trong Hộp Gấm Càn Khôn có càn khôn khác, chứa loại lực lượng pháp tắc gian. Cường giả Linh Hoàng, đều thể đưa loại vận dụng lực lượng pháp tắc này vào trong hộp gấm." Trong lòng Hạ Ngôn thầm suy đoán. Tống Ngọc Giản có Hộp Gấm Càn Khôn, hẳn là lấy được ở Khu vực Mê Loạn. Chỉ có Khu vực Mê Loạn mới có xuất các vật phẩm nguyên vốn thuộc loại Phân thế giới này, ngay cả thần khí đều có thể xuất . - Viên San! Trong này muội có muốn thứ gì hay ? Hạ Ngôn chỉ chỉ các loại vật phẩm lấy ra từ trong Hộp Gấm Càn Khôn, xoay người hỏi Viên San. Viên San lắc lắc đầu, mấy thứ này đối với nàng hoàn toàn có tác dụng. Các loại đan dược đó, nàng cũng thể dùng, đường kinh mạch có đả thông, cho dù dùng đan dược cùng loại Súc Linh Đan cao cấp nhất, cũng có chút hiệu quả gì. - Hạ Ngôn ca! Muội cần những thứ này. Viên San lắc lắc đầu, nhàng cười . - Ừ! Cũng đúng! Hạ Ngôn gật gật đầu: - Ta nhớ trước kia muội kinh mạch của muội bẩm sinh như thế, cần loại vật phẩm tên là Hỏa Diễm Kim Tinh mới có thể đả thông phải? Hạ Ngôn còn nhỡ Viên San qua loại vật phẩm này. Viên San nghe vậy gật gật đầu: - Kêu là Hỏa Diễm Kim Tinh, là mẫu thân . Tuy nhiên, loại vật này phi thường hiếm thấy, mẫu thân tìm kiếm nhiều năm như vậy cũng thể tìm được. Viên San buồn bã thở dài tiếng, tuy rằng nàng rất muốn tu luyện võ kỹ, nhưng trong cơ thể thể sinh ra nội lực, hoàn toàn thể phát huy ra uy lực của võ kỹ. - Chỉ cần có, ta có thể tìm được. Viên San! Muội yên tâm, ta nghĩ biện pháp tìm cho bằng được Hỏa Diễm Kim Tinh. Hạ Ngôn trầm hơi thở xuống, kiên định . Chỉ cần có tồn tại Hỏa Diễm Kim Tinh đời, Hạ Ngôn tin tưởng minh nhất định có thể tìm được. "Hỏa Diễm Kim Tinh này, hẳn cũng phải là vật của Phân thế giới. Ở trong sách liệt kê trân bảo đại lục cũng có loại vật này." Hạ Ngôn suy tư trong lòng: '' phải thế giới này có, đó chính là chủ thế giới tới. Mặc dù khó tìm giống như thần khí ta cũng phải tìm cho được. Chờ ta lần sau gặp lại Thánh Hoàng, để xem có thể theo Thánh Hoàng tới nơi đó thu được Hỏa Diễm Kim Tinh rơi xuống hay ?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. - Cảm ơn Hạ Ngôn ca! Viên San hé miệng mỉm cười, đột nhiên sinh phong tình, trong lòng vô cùng ngọt ngào. Hạ Ngôn phải giúp nàng tìm kiếm Hỏa Diễm Kim Tinh, Viên San rất vui mừng. Còn như có hay tìm được thứ đó, Viên San cũng có ôm quá lớn hy vọng. - Được rồi! Hộp Gấm Càn Khôn xinh đẹp này cho muội. Hạ Ngôn đưa hộp gấm rỗng bàn tới trước mặt Viên San: - Hộp gấm này, coi như là vật hiếm lạ, về sau có thứ gì đó, muội có thể cất trong nó. Cho dù là vũ khí quần áo các thứ, đều là có thể cất vào. - Được! Viên San cũng chối từ, vui mừng tiếp lấy, cầm Hộp Gầm Càn Khôn nhận được trong tay, cẩn thận đánh giá hồi. Lần đầu tiên nhìn đến hộp gấm này nàng rất thích. tại biết hộp gấm thần kỳ như vậy, tự nhiên nàng càng thêm thích rời tay. Tội Ác Sâm Lâm, Khu vực Mê Loạn! Khu vực Mê Loạn, muôn hình vạn trạng, trong gian dao động linh lực cực kỳ kịch liệt, cũng có linh thú rất cường đại xuất . Tại nơi này, nếu Hạ Ngôn đến Khu vực Mê Loạn này, nhất định kinh ngạc linh lực nơi này quá nồng đậm. Mật độ linh lực ở đây có thể so với Tháp tu luyện tầng thứ bảy, tầng thứ tám! Khu vực Mê Loạn là địa phương nối liền Phân thế giới với Chủ thế giới, tự nhiên tầm thường. Khó trách, chỉ có Linh Tông đỉnh phong cực kỳ cường đại mới có thể vào Khu vực Mê Loạn. Nếu là Linh Tông bình thường đến nơi đây, chỉ là linh lực dao động trong gian này, bọn họ thể chịu đựng được rồi. - Hạ Ngôn! Rốt cuộc ngươi xuống Thánh sơn rồi. Đánh chết Phó tông chủ Đông Cực và ba nguyên lão của ta, nếu diệt trừ ngươi, khó tiêu mối hận trong lòng ta. Ở Khu vực Mê Loạn, trong tiểu viện màu đen, gã hắc bào vừa xem xong phong thư liền xé thành mảnh , trong mắt bắn ra hai đạo lệ quang, đồng thời trong miệng phát ra tiêng cười trầm đáng sợ. Người này đúng là Vương Đông Cực tông chủ Đông Cực, tòa viện này chính là thuộc thế lực Đông Cực. Khu vực Mê Loạn rất rộng lớn ước chừng trăm vạn dặm vuông, cái tiểu viện nho này ở Khu vực Mê Loạn, giống như viên sỏi trong sa mạc, rất khó bị ngoại nhân tìm được. - Tông chủ! Lúc này, bóng người màu xám đột nhiên ra tại phía sau Vương Đông Cực, khom người cung kính - Ừ! Chuyện nơi này tạm thời giao cho ngươi quản lý, ta phải về Đại Lục Long Chi chuyến. Vương Đông Cực cũng xoay người, đưa lưng về phía người áo xám . - Vâng, tông chủ! Người áo xám cũng hỏi nhiều, trực tiếp đáp lời. - có việc gì, ngươi xuống thôi! Nhớ kỹ, nhất định phải quan sát chặt chẽ Lạc cốc, khi phát dị thường, lập tức ra tay. Vương Đông Cực khẩu khí nhất lệ, thanh trầm thấp - Vâng, tông chủ! Người áo xám lại lên tiếng trả lời, sau đó thân ảnh chợt lóe, liền biến mất trong tiểu viện. bóng đen trực tiếp vạch ngang bầu trời, hướng về phía Đại Lục Long Chi rất nhanh bay .
CHƯƠNG 448: VƯƠNG ĐÔNG CỰC CÙNG HẠ NGÔN Tại trang viên Hạ gia thành Tử Diệp. - Mau đem nhưng thùng này lên xe ngựa ! gã đội trưởng hộ vệ Hạ gia quát tháo mấy tên hộ vệ. Ở trước cửa trang viên Hạ gia, mấy chục chiếc xe ngựa màu đen rộng lớn đều chuẩn bị chờ xuất phát. - Dạ, đội trưởng! Các tên hộ vệ đều đứng thẳng thân mình đáp. Hôm qua, Hạ Phi Long Tộc trưởng Hạ gia, nhận được phi ưng truyền thư của Hạ Ngôn từ thành Tử Nguyệt gửi tới, báo Hạ gia có thể chính thức tiến vào thành Tử Nguyệt. Tin tức Hạ Ngôn đảm nhiệm Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, tự nhiên cũng truyền tới Hạ gia. Hạ gia từ tộc trưởng trở xuống, đều đắm chìm trong cảnh hưng phấn. Trong ngoài trang viên, phần đông con cháu gia tộc cùng hộ vệ đều thu thập ít vật phẩm hành lý. Mà tại Nghị đường Hạ gia, tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các trưởng lão thương nghị chuyện dời lần này. - Thành Tử Nguyệt là chủ thành nòng cốt của Hạ gia, chúng ta tiếp theo dời đến thành Tử Nguyệt, đối với phát triển của gia tộc rất có trợ giúp. chừng, về sau Hạ gia chúng ta cũng có thể vào Thánh thành, trở thành đại gia tộc của Thánh thành. mặt Tộc trưởng Hạ Phi Long mang theo ý tươi cười thoải mái, chậm rãi - Tộc trưởng đúng vậy! Hạch tâm trong gia tộc di chuyển đến thành Tử Nguyệt đối với Hạ gia mà , về sau thu được càng nhiều cơ hội phát triển. Hạ Ngôn là Điện chủ thành Tử Nguyệt, chuyện này đối với sinh ý kinh doanh của Hạ gia, tự nhiên có trợ lực rất lớn. Ánh mắt Đại trưởng lão Hạ Lai chợt lóe sáng: - Tuy nhiên, sinh ý ở thành Tử Diệp, chúng ta cũng có thể tùy ý vứt bỏ. tại Hạ gia ở thành Tử Diệp cùng với hơn hai mươi quận thành trực thuộc thành Tử Diệp, thậm chí vài cái chủ thành xung quanh, đều thành lập mạng lưới buôn bán đày đặc. Thành Tử Diệp tất nhiên phải để lại phần lực lượng để tiếp tục phát triển các hạng mục sinh ý của Hạ gia. - Đúng vậy, thành Tử Diệp là nền tảng của Hạ gia chúng ta, cũng có thể là đường lui của Hạ gia. Vạn nhất về sau ở Thành Tử Nguyệt, Hạ gia có phát triển bất lợi ít ra còn có thể lui về nắm giữ thành Tử Diệp. Lại có Trưởng lão đứng lên - Như vậy , để cho ta và Bát trưởng lão ở lại thành Tử Diệp tiếp tục kinh doanh! Tam trưởng lão Hạ Trường Hà trầm ngâm lúc rồi - Được, cứ quyết định như vậy ! Hạ Phi Long mỉm cười: - Tam trưởng lão cùng Bát trưởng lão ở lại thành Tử Diệp. Mọi người còn lại, toàn bộ tới thành Tử Nguyệt. - Vậy tất cả mọi người tan , đều tự trở về chuần bị chút. Tiến quân tới thành Tử Nguyệt! Cuối cùng, Hạ Phi Long hào khí ngất trời vung tay lên Các vị Trưởng lão đều đứng dậy rời Nghị đường, đều tự chuẩn bị. - Phát! Thu! Hạ Ngôn ở trong phòng nội điện Thánh điện, ngừng thu phát dung nhập Kinh Lôi Kiếm trong cơ thể. Tuy rằng tại Hạ Ngôn dung nhập Kinh Lôi Kiếm trong cơ thể. Tuy nhiên để sử dụng Kinh Lôi Kiếm, Hạ Ngôn còn cần hao phí chút thời gian để thông hiểu đạo lí. Thần kiếm Kinh Lôi Kiếm ngừng bị Hạ Ngôn thu vào trong cơ thể, lại phóng thích đến bên ngoài cơ thể, kiếm quang chớp động. - Hả! Đúng lúc này, luồng năng lượng quỷ dị, bao phủ toàn bộ Thánh điện. Luồng linh lực này phi thường khủng bố! Sắc mặt Hạ Ngôn đại biến, thân hình chấn động mạnh, bước chân di chuyển tới khoảnh sân trong nội điện, ánh mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời. Trong lúc đó, bóng người màu đen dần dần hiển lộ ra trung. "Lực lượng đáng sợ!" Hạ Ngôn cảm nhận được luồng năng lượng ngừng đè ép xuống thân thể mình, trong lòng thầm giật mình: "Người kia là ai lại khủng bố như thế. Lực lượng của còn muốn khủng bố hơn rất nhiều so với Tống Ngọc Giản." "Lực lượng này quả thực như sắp hủy thiên diệt địa! Quá khủng bố!" Hạ Ngôn lặng lẽ hít vào hơi, vận chuyển linh lực chống đỡ cảm giác áp bách kia, chau mày: "Chẳng lẽ, người tới là cường giả Linh Hoàng? có khả năng?" Trăm ngàn suy nghĩ, rất nhanh xoay quanh trong đầu Hạ Ngôn. Nhìn bóng người dần dần hiển lộ thân hình trung, Hạ Ngôn cố thu liễm tâm thần, cẩn thận đề phòng: "Mặc kệ người này là ai, khẳng định có địch ý với mình. Nếu có địch ý, có khả năng vừa mới thân, liền tản phát ra lực lượng khủng bố như thế áp bức mình." - Ngươi chính là Hạ Ngôn! Hác y nhân nhìn đến Hạ Ngôn phía dưới, thanh cuồn cuộn như tiếng sấm vang tới tai Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vội trầm hơi thở xuống, ổn định thân hình của mình, đối mặt chính diện với bóng người màu đen trung. - Ta chính là Hạ Ngôn, ngài là ai? Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng trầm giọng hỏi - Ha ha ha ta là ai? Ừ! Ta chính là Vương Đông Cực! Tông chủ Đông Cực! Vương Đông Cực điên cuồng cười to, sau đó báo ra tên mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Ngôn phía dưới. - À? Hạ Ngôn chấn động thân mình, xoay chuyển ý niệm trong đầu: "Quả nhiên là địch nhân của ta. Ta đánh chết Phó Tông chủ Đông Cực và ba gã nguyên lão. tại Vương Đông Cực Tông chủ Đông Cực này, khẳng định là tới tìm ta muốn báo thù." "Xem khí thế này, Vương Đông Cực có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Ta tuy rằng vừa mới đạt được Thần khí Kinh Lôi Kiếm, thực lực tăng mạnh, nhưng ta có thể cảm giác được, tại ta vẫn phải là đối thủ của Vương Đông Cực. Nếu lúc này ta giao đấu cùng , có thể bị đánh chết. Cho dù dùng tới hai kiện thần khí chủ nhân Hư Ảo lưu lại, cũng chắc có thể giữ được tánh mạng." "Cho dù giữ được tánh mạng, ta cũng nhất định phải lập tức trốn về Thánh sơn, dám xuống núi. Như vậy, há chẳng phải là gia tộc của ta lại rút đầu rút cổ sao." Trong mắt Hạ Ngôn đen sẫm lại, cố gắng ổn định tâm thần, trong đầu ngừng toát ra ý tưởng, lại ngừng phủ định. - ra là Tông chủ Vương Đông Cực. Hôm nay ngài tìm đến ta có chuyện gì vậy? Hạ Ngôn cố ý kéo dài thời gian, biết đối phương là tới tìm cừu, lại cố ý hỏi lại ý đồ đối phương đến đây. Vương Đông Cực lơ lửng trung, phì cười tiếng: - Nghe đồn ngươi năm nay mười bảy tuổi, bước vào cảnh giới Linh Tông hậu kỳ, tu luyện thiên phú có thể là thiên hạ đệ nhất, ý niệm nhanh nhạy người nào có thể sánh bằng. Hôm nay ngươi thấy ta tới tìm ngươi, vậy mà đoán được ý đồ của ta đến đây sao? - Tốt! Ngươi hỏi. Ta liền cho ngươi biết. Hạ Ngôn! Ngươi đánh giết ba vị nguyên lão, vị Phó Tông chủ của Đông Cực ta, ngươi cho là chuyện này cứ như vậy bỏ qua hay sao? Hôm nay ta tới tìm ngươi, chính là chặn đánh chết ngươi, báo thù cho những người bị ngươi giết. Tiếng của Vương Đông Cực như tiếng sấm nổ vang, toàn bộ thành Tử Nguyệt dường như đều có thể nghe được ràng. Các kiến trúc trong Thánh điện đều ào ào rung động, bụi đất bay rung lên, giống như có thể bị chấn động sụp đổ bất cứ lúc nào. - Ha ha! Hạ Ngôn cưỡi khẽ, nhanh chậm : - Đông Cực tuy là thế lực khổng lồ, nhưng Tông chủ Vương Đông Cực ngài dám chống đối cùng Thánh Hoàng sao? Thân phận của ta tại là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, Thánh Hoàng tự mình chỉ định. Ngài nếu giết ta, Thánh Hoàng bỏ qua cho ngài sao? Ta cho ngài biết ta cũng phải là Điện chủ bình thường, ngài đánh chết Điện chủ Thánh điện bình thường. Thánh Hoàng vị tất hỏi đến, nhưng nếu ngài giết ta vậy Thánh Hoàng nhất định buông tha cho ngài. - Vương Tông chủ! Ba mươi năm trước ngài phái ra mấy tên cao thủ Đông Cực đến Thánh sơn đánh chết người Thiên Cung. Lúc ấy Thánh Hoàng giận dữ đích thân đánh giết tới tổng bộ Đông Cực, ra tay đánh chết toàn bộ cao tầng có liên can. Mà ngài lại dựa vào kiện Thần khí, may mắn đào thoát. Nhưng nếu có lần tiếp theo, ngài cho rằng còn có thể đào thoát được lần nữa từ trong tay Thánh Hoàng hay sao? Hạ Ngôn thấy Vương Đông Cực lâm vào trầm mặc, lại tiếp. - Hạ Ngôn! Ngươi đừng tưởng lấy Thánh Hoàng dọa ta, ta ngại cho ngươi biết. Ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng, lại có thần khí nơi tay. Cho dù là Thánh Hoàng, cũng chưa chắc có thể làm gì được ta! Vương Đông Cực tức giận . Tuy rằng ngoài miệng như vậy, tuy nhiên trong lòng vẫn còn có chút lo lắng. Mặc dù bước vào cảnh giới Linh Hoàng, nhưng Thánh Hoàng lại bước vào cảnh giới Linh Hoàng ở trăm năm trước, hai người căn bản là thể so sánh được. có Thần khí, Thánh Hoàng đương nhiên cũng có thần khí. Nếu Thánh Hoàng vì Hạ Ngôn, lại đánh giết tới Tổng bộ Đông Cực vậy cũng phải là chuyện tốt. Hạ Ngôn nghe thanh phẫn nộ của Vương Đông Cực, trong lòng hơi ổn định. Hạ Ngôn nghe ra tuy rằng Vương Đông Cực ngoài miệng sợ Thánh Hoàng, nhưng trong lòng vẫn còn e ngại. Tuy nhiên, khi nghe chính miệng Vương Đông Cực thừa nhận mình bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Hạ Ngôn vẫn là cực kì khiếp sợ. Thực lực cường giả Linh Hoàng mạnh như thế nào, Hạ Ngôn tuy rằng thực muốn thử xem. Thế nhưng cũng biết nếu lúc này động thủ, chỉ sợ chết rất thảm. Ở trước khi thực lực có đạt tới đủ cường đại, Hạ Ngôn cảm thấy mình tốt hơn là cẩn thận chút. - Ha ha! Lúc này Hạ Ngôn cười : - Vương tông chủ! Đông Cực ở trong Nội các Kim Long Điện, giam lỏng tiền bối tên là Thu Thủy đúng ? - Đúng như thế nào? Vương Đông Cực hừ lạnh - Ta cùng với Đông Cực kết thù kết oán, nguyên nhân gây ra, đúng là vì Thu Thủy tiền bối. Thu Thủy tiền bối có ân với ta, mà Đông Cực của ngài lại giam lỏng Thu Thủy tiền bối, ta tự nhiên thể khoanh tay đứng nhìn. Ta đánh giết Phó tông chủ cùng ba nguyên lão Đông Cực, cũng là bị bất đắc dĩ, nếu ta giểt bọn họ, bọn họ cũng giết ta! Hạ Ngôn hơi thở ngưng trọng, trầm giọng - Hừ! Ngươi muốn cái gì? Vương Đông Cực nhìn về phía Hạ Ngôn. - Theo ta được biết, sau mấy tháng nữa, Thu Thủy tiên bối có trận so tay nghề cùng Thiết tượng Thần cấp ở đại lục là Thần Chùy. Hạ Ngôn tiếp tục - Đúng vậy, sáu tháng sau chính là lúc hai người bọn họ so đấu. Ánh mắt Vương Đông Cực chợt lóe sáng, ngưng thanh - Vương tông chủ! bằng chúng ta cũng làm cái ước định! Hạ Ngôn khẽ cười tiếng, ánh mắt xoay chuyển! - Sáu tháng sau, lúc Thu Thủy tiền bối cùng Thần Chùy so tay nghề xong, ngài và ta hai người cũng chiến đấu trận sinh tử. Trận đấu này là song phương tự nguyện, cho dù bên bị giết đó là thực lực đủ cũng thể trách những người khác. Nếu trong trận đấu ta bị ngài giết chết, vậy cũng thể trách ngài. Thánh Hoàng tự nhiên cũng lấy chuyện đó làm cớ để sau đó ra tay đối phó với Đông Cực. Tiếng của Hạ Ngôn rất nhanh truyền đến tai Vương Đông Cực. Thân mình Vương Đông Cực lơ lửng trung, trong đầu cũng xoay chuyển các loại ý niệm, trong lòng ngừng cân nhắc. Hạ Ngôn mấy câu đó, quả đúng là xói vào trong lòng . tại ra tay đánh chết Hạ Ngôn, thực có thể dẫn tới Thánh Hoàng trả thù. tại phải là lúc ngay mặt là địch cùng Thánh Hoàng. Mà mối thù hận giữa mình và Hạ Ngôn trong đó, lại thê giải quyết theo như lời Hạ Ngôn. Lúc Thu Thủy cùng Thần Chùy so tay nghề xong, hai người bọn họ cũng đến trận sinh tử quyết đấu tự nguyện giữa song phương, ngược lại đúng là biện pháp giải quyết vấn đề tốt nhất. - Vương Tông chủ! Tất cả đối thoại giữa chúng ta tại chỉ sợ người tu luyện cả nửa thành Tử Nguyệt đều nghe được. Ha ha, ta tự nhiên là thể nuốt lời. Hạ Ngôn thấy Vương Đông Cực có dấu hiệu động tâm, liền bổ sung thêm câu.
CHƯƠNG 449: ÂN NGHĨA CỦA HẠ NGÔN ĐỐI VỚI HẠ GIA Lúc này rất đông hộ vệ Thánh điện dũng mãnh tiến vào trong sân nội điện. Nhìn Vương Đông Cực trôi nổi trung. Trong lòng đám hộ vệ Thánh điện đều cực kỳ hoảng sợ. Theo đối thoại giữa Hạ Ngôn cùng Vương Đông Cực xem ra người này hẳn là kẻ thù của tân Điện chủ. Hơn nữa, vừa rồi người này còn , là cường giả cảnh giới Linh Hoàng! Cảnh giới Linh Hoàng rốt cuộc là cái gì, đám hộ vệ Thánh điện căn bản là biết lắm. Tuy nhiên bọn họ lại biết chuyện, cường giả Linh Hoàng là tồn tại còn đáng sợ hơn so với cường giả Linh Tông, còn khủng bố hơn gấp mười, gấp trăm lần so với Linh Tông đỉnh phong. Nếu là người này thực chiến đấu cùng Điện chủ Hạ Ngôn, vậy bọn họ cũng khó may mắn thoát khỏi. Bọn họ là hộ vệ Thánh điện, chức trách chính là thủ hộ Thánh điện. cho dù biết phải chết bọn họ cũng thể lùi bước. Cấp bậc chiên đấu cỡ như Điện chủ Hạ Ngôn cùng người bay trung này, căn bản phải đám hộ vệ Thánh điện bọn họ có thể nhúng tay vào. Nhưng dù chỉ là dư ba sinh ra trong trận chiến, chỉ trong nháy mắt cũng có thể phá hủy toàn bộ Thánh điện, vậy bọn họ cũng khó may mắn thoát khỏi. Cả đám hộ vệ Thánh điện đều lộ vẻ mặt khẩn trương nhìn chằm chằm hắc y nhân trung, nắm chặt vũ khí trong lòng bàn tay mà mồ hôi tuôn chảy ướt nhẹp áo giáp người bọn họ. Rất nhiều nơi ở Thành Tử Nguyệt cũng có ít người tu luyện đều chú ý tới dị động ở phía Thánh điện. Giọng vang dội như tiếng sấm nơi đó ngừng truyền vào tai bọn họ. - Là kẻ thù của tân Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt! - Là. là Vương Đông Cực Tông chủ Đông Cực Môn, ba mươi năm trước tiếu ngạo đại lục, là nhân vật truyền kỳ! - Đúng vậy, chính là ! nghĩ tới Vương Đông Cực này còn chưa có chết. Nghe đồn ba mươi năm trước. Trong các phòng, mỗi góc phố đường, nơi nơi đều là tiếng bàn luận xôn xao. Trong đó, ít người có kiến thức rộng rãi, biết lai lịch của Vương Đông Cực này. Mỗi người tu luyện, trái tim đều bị chấn động dữ dội. - Mau lắng nghe, Điện chủ Hạ Ngôn vậy mà ước đấu với Vương Đông Cực, công khai khiêu chiến với Vương Đông Cực sáu tháng sau kìa! người kinh hô tiếng. - Ồ! Vương Đông Cực dường như phải đáp ứng rồi! người khác dáng người cường tráng lưng đeo đại đao gật gật đầu, - Vương Đông Cực này là Linh Hoàng à? tự mình đạt tới cảnh giới Linh Hoàng? Như thế nào có thể! Toàn bộ đại lục, phải chỉ có mình Thánh Hoàng đại nhân đạt tới cảnh giới Linh Hoàng sao? gã mặt đỏ hoảng sợ khó có thể tin . - Hừ! Có gì đáng ngạc nhiên! Đại Lục Long Chi khổng lồ biết bao, kỳ nhân dị sĩ nhiều kể xiết. Điện chủ Hạ Ngôn năm nay mười bảy tuồi trở thành cường giả Linh Tông đinh phong, thực lực so ra là vô địch dưới cảnh giới Linh Hoàng. Còn Vương Đông Cực ba mươi năm trước, thực lực gần tới cảnh giới Linh Hoàng, tại qua ba mươi năm có đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng, cũng đâu có gì đáng kinh ngạc. gã thoạt nhìn thực bình tĩnh cười khì tiếng, nhanh chậm nhìn người vừa mới giật mình kinh ngạc - Ha ha ha! Được, Hạ Ngôn! Cứ theo như lời ngươi , sáu tháng sau, giữa chúng ta tiến hành trận sinh tử chiến đấu! Sống chết do trời! Vương Đông Cực trầm ngâm lát cười ha hả, rốt cục vần là đồng ý phương án của Hạ Ngôn. Ở xem ra Hạ Ngôn thể là đối thủ của . Đừng sáu tháng, dù là sáu năm, Hạ Ngôn cũng thể là đối thủ của . Tuy rằng tại Hạ Ngôn là Linh Tông đinh phong, tuy nhiên muốn bước vào cảnh giới Linh Hoàng, còn biết cần bao lâu. Người tu luyện đại lục, số lượng tới hàng tỉ, nhưng cảnh giới Linh Hoàng phải thời gian hơn trăm năm mới có thể sinh ra người! - lời định! Trong lòng Hạ Ngôn thầm vui vẻ. tại nếu hai người đấu với nhau, Hạ Ngôn biết mình tất bại. Tuy nhiên sáu tháng sau, vậy chưa biết. tia sáng nhoáng cái, thân ảnh Vương Đông Cực biền mất. Áp lực bàng bạc kia cũng theo đó còn chút gì. Hạ Ngôn thầm thở ra hơi, vừa rồi vẫn nghẹn trong lòng dám có tí ti lơi lỏng. " tại ta phải đối thủ của ngươi, nhưng sáu tháng lúc sau, vậy có thể chưa biết được!'' Hạ Ngôn nhìn lên bầu trời: "Cuối tháng này, ta có thể lấy được bộ phận thứ hai Linh La tâm pháp trong kho báu Thánh Hoàng. Đến lúc đó ta tu luyện bộ phận thứ hai Linh La tâm pháp, tiện tu luyện bộ phận thứ ba. Thực lực tất nhiên tăng mạnh." "Sáu tháng sau, ta có lòng tin đấu trận với Vương Đông Cực này!" Trong mắt Hạ Ngôn lấp lánh sáng, nắm tay xiết chặt, thân thể lại dần dần thả lỏng xuống, vẻ mặt vô cùng tự tin. - Hạ Ngôn ca! Người vừa rồi là ai? cường đại! Viên San đứng ở sau lưng Hạ Ngôn cách đó xa, lúc này vẫn còn có chút khẩn trương lên tiếng hỏi. - Là kẻ thù của ta, quả cường đại! Hạ Ngôn gật gật đầu, trầm giọng Ba ngày sau! - Điện chủ đại nhân! Từ bên ngoài phòng truyền vào tiếng gã hộ vệ. Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng cái, có mặt ở phòng ngoài nhìn về phía tên hộ vệ khom người. - Điện chủ đại nhân! Người gia tộc của ngài tới ngoài thành rồi có cần cho đội hộ vệ Thánh điện tiếp bọn họ vào thành hay ? Gã đội trưởng hộ vệ mở miệng . Hạ Ngôn sớm dặn dò về chuyện này, cho nên vừa nhận được tin tức, lập tức tìm tới báo cáo cho Hạ Ngôn Đoàn xe của Hạ gia tiền hô hậu ủng tới, tổng cộng hơn trăm chiếc xe ngựa, dựa vào đại trận này, tự nhiên thể tùy tiện vào thành. Hạ Ngôn mua bên trong thành đại viện đủ chỗ cho gia tộc sử dụng. - Ừ! Ngươi tự mang đội hộ vệ, tiếp đón người gia tộc của ta ! Trước đưa bọn họ tới đại viện mới, hồi ta tới đó! Hạ Ngôn gật gật đầu, hơi khựng lại, rồi như thế. Gã đội trường hộ vệ kích động vội vàng dạ tiếng, sau đó xoay người bước nhanh ra ngoài, đó là vinh hạnh của . lúc lâu sau, đoàn xe Hạ gia vào trang viên mới. Hạ Ngôn sớm sai người dọn dẹp sửa sang nhà cửa, cho nên đoàn xe Hạ gia tiến vào trang viên liền lập tức có thể ở lại như bình thường. Hạ Phi Long cùng các trưởng lão phát ra từng mệnh lệnh phân phối bố trí, toàn bộ gia tộc bắt đầu vận chuyển tấp nập đâu vào đấy. Đám con cháu gia tộc rất nhanh liền thích ứng với nhà mới này. Trong thời gian hai năm qua, Hạ gia là hai lần chuyển dời. Dời nhà lần đầu tiên, là từ thành Ngọc Thủy đến thành Tử Diệp. Mà lần này là từ thành Tử Diệp dời đến thành Tử Nguyệt. - Điện chủ đại nhân! Bên ngoài trang viên mới, bốn gã hộ vệ Hạ gia canh gác. Bọn họ tự nhiên đều nhận biết Hạ Ngôn. Cũng biết Hạ Ngôn tại là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt. Nhìn thấy Hạ Ngôn tới bốn người vội vàng thi lễ ân cần thăm hỏi. Hạ Ngôn cười cười : - Các vị vất vả rồi! Đừng nhiều lễ như vậy, tộc trưởng và các trưởng lão đều tới rồi chứ? - Đúng vậy! Tộc trưởng, Đại trưởng lão, Tứ trưởng lão, Ngũ Trưởng lão, Cửu trưởng lão, đều trong viện. gã hộ vệ Hạ gia run giọng : - Điện chủ đại nhân! Ta dẫn ngài vào! Mấy tên hộ vệ Hạ gia đều kích động đến sắc mặt có chút đỏ lên. tại Hạ Ngôn cũng phải là Hạ Ngôn trước kia nữa, tất cả con cháu Hạ gia, hộ vệ, đều xem Hạ Ngôn như là thần tượng của mình. Bọn họ sâu sắc sùng bái Hạ Ngôn, nhìn thấy Hạ Ngôn xuất kích động mới là lạ. - Được! Vậy làm phiền ngươi rồi! Hạ Ngôn gật gật đầu . - Tộc trưởng, các vị trưởng lão! Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão tụ tập cùng chỗ ra lệnh này lệnh nọ. Khi gã hộ vệ dẫn Hạ Ngôn vào, Hạ Ngôn hướng bọn họ chào hỏi. Mấy người Hạ Phi Long nghe được thanh , vội xoay người lại, mặt mừng rỡ: - Hạ Ngôn! Hạ Phi Long cao hứng . Các vị trưởng lão cũng đều hưng phấn nhìn Hạ Ngôn. - Ồ! Hạ Ngôn nhìn Hạ Phi Long, ngạc nhiên vui mừng : - Tộc trưởng ngài là Linh Sư hậu kỳ, lập tức liên có thể đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư rồi! - Còn có Đại trưởng lão, ngài cũng là Linh Sư trung kỳ. Tứ trường lão, Ngũ trưởng lão, các ngài đều tiến bộ rất nhiều đáng mừng! Hạ Ngôn nhìn mấy người, nhìn ra trừ Cửu Trưởng lão, các vị trưởng lão khác thực lực đều có tiến bộ rất lớn. Cửu trưởng lão cũng giống như Hạ Trường Hà, hai người có thiên phú tu luyện. Cho dù sử dụng đan dược, tác dụng cũng chỉ là cường thân kiện thể, đối với tu luyện trợ giúp cũng lớn. - Được vậy cũng phải hao tốn nhiều đan dược của ngươi đấy, có đan dược này, chúng ta tiến bộ đương nhiên rất nhanh. Đúng rồi Hạ Ngôn! Vị tiền bối áo choàng kia cũng tới đây, tại bố trí ở biệt viện phía tây! Hạ Phi Long nhìn hướng tây, - Phải rồi! hồi ta bái kiến chút! Hạ Ngôn nhíu mày lại, sau đó gật gật đầu. Thân phận người áo choàng đó, Hạ Ngôn vẫn suy nghĩ mãi ra. Tuy nhiên, người áo choàng đó những biết Hư Ảo Chi Cảnh, dường như còn biết Thánh Hoàng gia gia bốn ngàn năm trước. Thân phận của người này khẳng định phải đơn giản. - Tộc trưởng! Tam gia gia đâu? Hạ Ngôn thấy Hạ Trường Hà, ánh mắt chuyển động hỏi - À! Là như vầy. Hạ Phi Long sơ qua về an bài của hội nghị trưởng lão cho Hạ Ngôn biết. Hạ Ngôn trầm mặc trong chốc lát liền gật gật đầu : - Xếp đặt như vậy cũng tốt, Tộc trưởng, các vị trưởng lão! Các người đều vào đây chút. xong, Hạ Ngôn cùng mấy người Hạ Phi Long, cùng vào phòng phía sau. "Bộp!' "Cộc cộc cộc!" "Lộp cộp lộp cộp!" Thời gian Hạ Ngôn ở Thiên Cung hơn năm nay, luyện chế vô số các loại đan dược. Lúc này, từ trong nhẫn Linh La, Hạ Ngôn lập tức lấy ra toàn bộ từ đan dược nhất phẩm đến lục phẩm chất thành đống, lập tức hình thành tòa núi . Hộp gấm gỗ lim, hộp ngọc màu trắng, màu tím đủ loại. Hạ Ngôn còn luyện chế chút ít đan dược cao cấp, đan được cao cấp Hạ Ngôn tự mình cũng dùng, cho nên để đan dược cao cấp qua bên, cũng có lấy ra. - Trời ơi! - Mụ mụ của ta ơi! Mấy người Hạ Phi Long lập tức trợn tròn mắt, nhìn chòng chọc vào đống đan dược. đống đan dược khổng lồ như vậy rốt cục có bao nhiêu viên chứ? - Đan dược nơi này, các loại từ nhất phẩm đến lục phẩm đều có. Tộc trưởng! Ngài tìm người phân loại ra ! Hạ Ngôn chỉ đống đan dược, cười - Được, tốt! Hạ Phi Long có chút năng lộn xộn. - Tộc trưởng! Con cháu trong gia tộc có bao nhiêu Linh Sư rồi? Hạ Ngôn lại hỏi. - À! tính ta và vài vị trưởng lão, tại có mười người bước vào cảnh giới Linh Sư rồi. Có đan dược cùng các loại bí điển trợ giúp tốc độ tu luyện của con cháu gia tộc ta rất nhanh chóng. mặt Hạ Phi Long huyết sắc dâng lên - Vậy là tốt rồi! Hạ Ngôn gật gật đầu: - Hạ gia chúng ta nhất định phải phát triển cường thịnh đại lục. Về sau, gia tộc chúng ta phải trở thành như tứ đại gia tộc của Thánh thành nay. Thậm chí chúng ta còn phải vượt qua bọn họ. Tộc trưởng, các vị trưởng lão! Đối với ban thưởng đan dược cùng bí điển các ngài ngàn vạn lần cần tiếc rẻ. Ừ! Ta nghĩ biện pháp kiếm thêm số bí điển tốt.
CHƯƠNG 450: NHẤT HOA NHẤT THẾ GIỚI Thực tế đại lục, bí điển nhập lưu cũng dễ dàng có được như vậy. Thời điểm Hạ gia còn ở thành Ngọc Thủy, trong toàn bộ Kinh Các của gia tộc cũng chỉ có ba quyển bí điển nhập lưu, mà còn là bí điển Nhân cấp, cấp thấp nhất trong những bí điển nhập lưu. Nhưng những bí điển này đối với người tu luyện bình thường mà rất khó có thể đạt được. Đối với Hạ Ngôn mà lại quả dễ đàng. Đừng là bí điển Nhân cấp, cho dù là bí điển Thiên cấp Hạ Ngôn cũng có thể nghĩ ra biện pháp tìm được. - Hạ Ngôn! Trong thời gian hơn năm này, Hạ gia chúng ta mở rộng các loại sinh ý ở thành Tử Diệp, cùng với hơn hai mươi quận thành thuộc thành Tử Diệp quản hạt, còn có cả mấy chủ thành xung quanh thành Tử Diệp nữa. Hợp tác với hãng buôn Chu Vận cũng càng ngày càng khăng khít. Có hãng buôn Chu Vận toàn lực duy trì, sinh ý của gia tộc chúng ta phát triển rất nhanh chóng. Trong thời gian hơn năm này, lợi nhuận từ các loại sinh ý của gia tộc vượt qua sáu trăm vạn kim tệ! Trong đó có ba trăm vạn kim tệ dùng để mở rộng sinh ý gia tộc. Ba trăm vạn kim tệ còn lại đều để trong kho gia tộc, đề phòng bất cứ tình huống bất thường nào. Hạ Phi Long báo cho Hạ Ngôn biết tất cả tình hình sinh ý cùng lợi nhuận của gia tộc. Toàn bộ sinh ý của gia tộc có nửa thuộc về Hạ Ngôn. - Ồ! Hạ Ngôn nghe vậy gật đầu. - Hạ Ngôn! Trong số lợi nhuận đó có nửa thuộc về bản thân ngươi! Hạ Phi Long thêm: - sổ sách của gia tộc cùng được ghi rất ràng. Chờ khi nào ngươi có thời gian xem sổ sách gia tộc chút . - Ha ha! Chuyện này cần, về việc phát triển gia tộc, ta có ý tham dự. Tộc trưởng, còn có các vị trưởng lão nữa, ta tin mọi người nhất định có thể phát triển gia tộc càng ngày càng tốt. Hạ Ngôn cười cười tiếp: - Vậy nhiều nữa. Ta gặp Đấu Bồng Nhân tiền bối. Hạ Ngôn sau khi cáo từ tộc trưởng Hạ Phi Long, được hộ vệ gia tộc dẫn dắt, về phía biệt viện ở phía tây. "Phù" Đến ngoài biệt viện, thân hình Hạ Ngôn khẽ chấn động. cảm giác được đoàn năng lượng quen thuộc dao động, từ trong viện lan tràn ra. Hộ vệ ở phía trước Hạ Ngôn tự nhiên là thể cảm giác được cỗ năng lượng này. - Điện chủ đại nhân? Thấy Hạ Ngôn đứng yên bất động, hộ vệ nghi hoặc xoay người, thấp giọng gọi. - Uh, lúc này dường như tiền bối trong quá trình luyện đan, ta ở ngoài này đợi lát. Hạ Ngôn hơi trầm tư chút, liền với hộ vệ gia tộc kia. Cỗ năng lượng này đúng là năng lượng dao động sinh ra trong khi luyện đan. Luyện đan chính là người tu luyện sử dụng linh lực trong cơ thể, lợi dụng đỉnh lô, hút dược tính của các loại dược liệu ra sau đó ngưng tụ thành hình. Thời điểm người tu luyện luyện đan cần tập trung tinh thần hết sức, nếu bị nhân tố bên ngoài tác động quấy rối vậy rất có thể toàn bộ quá trình luyện đan thành kiếm củi ba năm thiêu đốt giờ. Cho dù thời điểm luyện đan bị chút ngoại lực nào ảnh hướng, xác suất luyện đan thành công cũng phải trăm phần trăm. Luyện đan sư bình thường có thể khống chế xác suất thành công ở ba mươi phần trăm là tệ rồi. Cho dù là Hạ Ngôn, xác suất luyện đan thành công cũng mới đạt được năm sáu mươi phần trăm. - Ngươi trước . mình ta đợi ở chỗ này là được rồi. Hạ Ngôn thấy hộ vệ gia tộc kia cũng ở bên ngoài chờ cùng mình, liền lên tiếng . - ! Hộ vệ lên tiếng rồi xoay người rời . Thần sắc Hạ Ngôn lúc này rất thong dong, ơ trong đầu hồi tướng lại những tình phát sinh trước đó lần. - Vào ! Đúng lúc này, từ trong viện truyền ra thanh cắt đứt mạch suy nghĩ của Hạ Ngôn. Thân hình Hạ Ngôn hơi chấn động, rồi sau đó cất bước tiến vào trong viện. Hạ Ngôn vào đến trong viện liền nhìn thấy ở trong viện đặt chiếc đỉnh lô màu thanh đồng rất lớn. "Đỉnh lô này lớn hơn so với đỉnh lô ta sử đụng đến mấy lần. Luyện đan bằng đỉnh lô lớn như vậy ta còn chưa bao giờ gặp qua." Nhìn thấy đỉnh lô, Hạ Ngôn giật mình thầm nghĩ. Ở bên cạnh đỉnh lô, hai tay Đấu Bồng Nhân tỏa ra vòng linh lực bao quanh, ngừng rút ra rồi lại mạnh mẽ xông vào đinh lô. Đấu Bồng Nhân luyện chế đan được vẫn chưa chấm dứt. Thấy vậy Hạ Ngôn lại giật mình. " Trong quá trình luyện đan ngờ Đấu Bồng Nhân tiền bối có thể phân tâm chuyện cùng ta." Hạ Ngôn trong đầu ý nghĩ xoay chuyển, ánh mắt nhìn chăm chú đinh lô. - Hạ Ngôn! Cảnh giới của ngươi là Linh Tông đỉnh phong rồi. Đấu Bồng Nhân cũng nhìn Hạ Ngôn, tuy nhiên lại lên tiếng . - Sao? Hạ Ngôn vừa rồi chỉ là giật mình, tại càng kinh hãi. Chính mình quả đạt tới cảnh giới Linh Tông đỉnh phong, nhưng linh lực của mình cũng tiết ra ngoài, dưới tình huống mình vận chuyên linh lực, cho dù là Thánh Hoàng đại nhân cũng thể cảm nhận được linh lực của mình. Mà Đấu Bồng Nhân tiền bối ngờ ra được mình là Linh Tông đỉnh phong? "Chẳng lẽ người nghe ta giao thủ cùng với Tống Ngọc Giản?" Hạ Ngôn lại thay đổi suy nghĩ. - Tập trung! cẩn thận cảm thụ quá trình ta luyện đan. Đấu Bồng Nhân đột nhiên thấp giọng quát. Hạ Ngôn vội thu liễm tinh thần, ngũ cảm quan toàn bộ mở ra, cảm thụ linh lực Đấu Bồng Nhân. Linh Lực từ từ theo hai tay Đấu Bồng Nhân trào ra, hội tụ ở trong đỉnh lô, hình thành đoàn. - Ồ? Hạ Ngôn hơi nhắm mắt lại, cảm giác linh lực của Đấu Bồng Nhân, biết Đấu Bồng Nhân bảo mình cảm thụ chính là cấp cho mình cơ hội học tập phương thức luyện đan của lão. Hạ Ngôn cảm giác được cỗ linh lực kia hội tụ thành quả cầu. " Quả cầu linh lực này dĩ nhiên xoay tròn bên trong!" Hạ Ngôn thầm giật mình, có thể cảm nhận được ràng linh lực do Đấu Bồng Nhân phóng thích ra, hình thái khối linh lực này được chia làm hai phần. chỉ có mặt ngoài xoay tròn, bên trong cùng từng dòng từng dòng linh lực nối tiếp nhau tập hợp thành đoàn, nhưng lại phân biệt ràng như thế, cũng vướng mắc chỗ với nhau. giống như dòng chảy trong nước vậy! "Lợi hại!" Hạ Ngôn thể thán phục. Chính bản thân mình căn bản thể làm được như vậy. Luyện chế đan được kiểu này khẳng định làm ít công to! Đại khái qua thời gian nén nhang. -Thu! Đấu Bồng Nhân lại khẽ quát tiếng, hai tay nhấc về phía trước, đan dược trong đỉnh lô liền chợt bay ra. Lúc này, Hạ Ngôn mới nhìn thấy mấy chiếc hộp ngọc đặt ở xa xa. " viên. hai viên. ba viên." Hạ Ngôn nhìn thấy từng viên đan dược từ trong đỉnh lô bay ra, ánh mắt lập tức trợn tròn, miệng há lớn. " ra đan dược còn có thể luyện chế như vậy!" Trước kia Hạ Ngôn luyện chế đan dược đều là luyện chế từng viên , mặc dù mỗi lần luyện chế viên nhưng cũng phải đắm chìm toàn bộ tinh thần trong đó. Nhưng Đấu Bồng Nhân tiền bối ngờ lần luyện chế ra đống. hàng hộp ngọc xếp đó, mỗi hộp ngọc đều có viên đan dược bay vào. Khi chiếc hộp ngọc cuối cùng cũng có viên đan dược bay vào, Đấu Bồng Nhân mới khẽ thở ra hơi, thu hồi linh lực trong cơ thể. - Thế nào? Đấu Bồng Nhân xoay người, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Hạ Ngôn. - Khiến người khác khó có thể tin! Hạ Ngôn thẳng thắn . - Ha ha! Thủ pháp này tính là cao minh gì, sau này ngươi cũng có thể làm được như vậy. Đấu Bồng Nhân cười cười: - Ngươi tìm ta là có việc sao? - có việc gì. Hạ gia chúng ta mới di chuỵển đến thành Tử Nguyệt, vãn bối qua đây xem chút. Tất nhiên cũng bởi vãn bối muốn đến gặp tiền bối, tiền bối giúp Hạ gia chúng ta nhiều như vậy, là ân nhân của gia tộc. Hạ Ngôn cung kính . - Được rồi, cần lời khách sáo, ta thích nghe. Đấu Bồng Nhân khoát tay chặn lại: - Cảnh giới của ngươi là Linh Tông đỉnh phong, lực lượng cũng mạnh hơn nhiêu so với Linh Tông đỉnh phong bình thường. Tuy nhiên, ngươi nếu gặp phải cường giả cảnh giới Linh Hoàng, cho dù ngươi có thần khí, đối phương nếu muốn giết ngươi sợ rằng ngay cả cơ hội chạy trốn ngươi cũng có. Thần khí phẩm chất càng cao, cũng cần điều kiện càng cao. Với thực lực tại của ngươi, rất khó phát huy ra uy lực thần khí cao cấp chân chính. - Cho nên, vấn đề tu luyện, ngươi vẫn thể có bất cứ trễ nải gì. Chỉ sau khi bước vào cảnh giới Linh Hoàng, ở phân thế giới này mới có ai có thể uy hiếp được ngươi. Ánh mắt Đấu Bồng Nhân lại lấp lóe tiếp. Hạ Ngôn càng nghe, trong lòng càng mê hoặc. - Thần khí phẩm chất càng cao, khi sử dụng cần điều kiện càng cao! Là có ý gì? Hạ Ngôn vắt hết óc suy nghĩ. "Chẳng lẽ, Đấu Bồng Nhân tiền bối biết ta có thần khí do chủ nhân Hư Huyễn Chi Cảnh lưu lại? Lão làm sao có thể biết được chứ?" Lúc này, ngay cả Hạ Ngôn tâm tình luôn trầm ổn cũng khó có thể khống chế tâm tình. - cần nhiều, ngươi theo ta vào đây. Đấu Bồng Nhân cũng thêm gì nữa, vừa xong câu liền xoay người tiến vào trong phòng. Hạ Ngôn nhìn bóng dáng Đấu Bồng Nhân tiền bối, càng nhìn càng cảm thấy được thần bí. Tuy nhiên, có điểm gần như có thể khẳng định. Đấu Bồng Nhân này chắc chắn có địch ý đối với mình. Còn có điểm nữa, trước đó Đấu Bồng Nhân biết Hư Huyễn Chi Cảnh tồn tại. Tại sao lại tiến vào Hư Huyễn Chi Cảnh? Chẳng lẽ, lão có chút lòng hiếu kỳ nào đối với Hư Huyễn Chi Cảnh sao? Hoặc là . căn bản cần bảo vật trong Hư Huyễn Chi Cảnh? Theo sau Đấu Bồng Nhân tiến vào trong phòng. Hạ Ngôn nhìn thấy Đấu Bồng Nhân lại trực tiếp ngồi khoanh chân chiếc bồ đoàn. - Ngươi cùng ngồi xuống , hôm nay ngươi cũng đừng rời , nhập định cùng ta! Đấu Bồng Nhân nhắm mắt lại, thanh từ trong miệng chậm rãi vang lên. - Vâng! Hạ Ngôn gật đầu, nhìn trước người chút, trong phòng này chỉ có chiếc bồ đoàn được Đấu Bồng Nhân tiền bối dùng rồi. Hạ Ngôn đơn giản trực tiếp ngồi xuống mặt đất. Thời điểm mới đầu, Hạ Ngôn cũng có cảm giác được có gì khác thường. Nhưng. Khi thời gian trôi qua được canh giờ, lại qua thêm canh giờ nữa. Hạ Ngôn dần dần cảm giác được nơi khác thường. Hạ Ngôn cảm giác được năm linh châu trong cơ thể mình, còn có Tụ linh huyệt nơi bụng nữa. ngờ khẽ chấn động. Loại chấn động này dĩ nhiên là bời tia ngoại lực sai khiến. Tia ngoại lực này ngay tại bên cạnh mình, bao vây quanh mình. Lúc đầu. Hạ Ngôn cũng có cảm giác được cỗ ngoại lực mờ ảo này, nhưng theo biến hóa trong cơ thể, dần dần có thể cảm giác được. Hạ Ngôn biết cỗ ngoại lực hư vô mờ mịt này chính là từ người Đấu Bồng Nhân phát ra. Hạ Ngôn thông minh cỡ nào, lập tức liền hiểu được vì sao Đấu Bồng Nhân bảo cùng nhập định. Năm linh châu cùng Tụ Linh Huyệt trong cơ thể Hạ Ngôn chấn động càng ngày càng nhiều lần, cứ mỗi lần nháy mắt cũng chấn động tới mấy chục lần, hơn trăm lần. Dần dần tâm thần Hạ Ngôn cũng hoàn toàn đắm chìm vào trong thế giới khác. Thời gian ngừng trôi qua. Mà Hạ Ngôn căn bản cảm giác được thời gian bên ngoài trôi . vẫn đắm chìm ở trong thế giới của nêng . Loại đắm chìm này đối với Hạ Ngôn mà tuyệt đối chỉ khả ngộ mà thể cầu. Hiển nhiên đây chính là phương thức tu luyện phi thường độc đáo.