Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 40: ĐỆ NHẤT TÂN KHÁCH TỪ HOẢNG
      Võ kỹ Tịch Thu Thủy sử dụng là "Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm", đặc điểm cực kỳ rệt khi thi triển "Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm"này chính là hết sức mau lẹ. tại kiếm này Tịch Thu Thủy đánh ra, dưới chia làm ba đạo kiếm khí, mỗi đạo kiếm khí đều chia làm ba đạo kiếm ảnh, tổng cộng tập trung chín vị trí người Hạ Ngôn.

      Người bình thường đừng mơ tưởng có thể lập tức ngăn cản cả chín vị trí bị kiếm khí bao phủ, như vậy nhất định tâm thần hoảng loạn, sau đó bị chiêu đánh chết. Đây chính là chỗ lợi hại của "Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm".

      - Trưởng tuần tra Hạ Ngôn này nên đối kháng chính diện với tiểu tử Tịch Thu Thủy kia. Dựa vào thân pháp quỷ dị khó lường, Trưởng tuần tra Hạ Ngôn tuyệt đối có thể thắng lợi dễ dàng, đánh bại Tịch Thu Thủy kia!

      Hộ vệ trưởng Hạ Cách Tang lắc đầu.

      Những người tu luyện ánh mắt tương đối cao, cũng có suy nghĩ khác Hạ Cách Tang cho lắm, nghĩ rằng Hạ Ngôn còn trẻ tuổi khí thịnh bị khích tướng.

      "Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm" ở trong bí tịch bất nhập lưu, coi như là võ kỹ đứng đầu, uy lực rất lớn.

      Vụt vụt~

      Nội lực thân kiếm tản mát ra ngoài, điên cuồng thổi tung bụi bặm xung quanh đường lớn.

      Xuyên thấu qua bụi bặm bốc cao, mọi người đều thấy Tịch Thu Thủy dùng ra ba đạo kiếm khí, kiếm quang hoàn toàn bao vây Hạ Ngôn bên trong. Thoạt nhìn giống như Hạ Ngôn bị kiếm kỹ cắn nuốt. Trong lòng mọi người đều cảm thấy bất an, chỉ sau khoảng khắc Hạ Ngôn nhất định máu tươi đương trường, bị Tịch Thu Thủy kiếm chém chết.

      Lúc này, Tịch Thu Thủy mặt mũi dữ tợn, có ý lưu thủ chút nào, kiếm ảnh gào thét, mắt thấy Hạ Ngôn bị đánh chết.

      Đột nhiên, sắc mặt Tịch Thu Thủy đột nhiên biến đổi, cảm giác được trường kiếm của mình dường như thoáng cái mất mục tiêu. Tuy rằng thân ảnh Hạ Ngôn vẫn bị bao phủ trong vòng kiếm ảnh của , thế nhưng dường như lại biết làm sao xuống tay được!

      "Đây là xảy ra chuyện gì?"

      Trong ánh mắt Tịch Thu Thủy có tia mờ mịt, tình huống như vậy tình huống như vậy mới gặp phải lần đầu tiên. giống như "Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm" vô cùng quen thuộc thoáng cái lại trở nên xa lạ, hoàn toàn sử dụng được.

      " có khả năng!"

      Ngay lúc thất thần kinh ngạc ngắn ngủi, trường kiếm bỗng có cỗ lực lượng cực mạnh sôi trào mãnh liệt như thủy triều truyền đến. Tràn qua thân kiếm, nháy mắt liền vọt đến hai tay của . Cỗ lực lượng này, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của .

      Răng rắc~

      Ầm~

      Hai cỗ lực lượng rốt cuộc hoàn thành lần đối kháng chính diện. Tịch Thu Thủy phát huy ra uy lực võ kỹ bảy mươi độ, hoàn toàn đối kháng chính diện với Hạ Ngôn.

      Lực lượng sôi trào điên cuồng lan tràn ra ngoài, mấy người Hạ Tử Hân đứng ở xa xa đều bị làn sóng khí khổng lồ này thổi đứng vững.

      Lực lượng này.

      Lực lượng này, chẳng lẽ là do hai thiếu niên mới mười lăm tuổi gây ra sao?

      Tất cả mọi người đều kinh ngạc, khiếp sợ nhìn giữa sân. Lúc này, sau khi hai gã thiếu niên trong sân toàn lực va chạm, chỉ ngưng lại chớp mắt ngắn ngủi liền tách ra xa.

      Lực lượng cực mạnh, giống như tia chớp chợt lóe lên, toàn bộ dồn ở giữa ngực khiến khí huyết trào lên, Tịch Thu Thủy vội vã dùng nội lực toàn thân còn sót lại áp chế. Lúc này mới khó khăn ép ngụm máu lên đến yết hầu trở lại.

      Thế nhưng, lại thể khống chế nổi thân thể, cả người giống như con diều giấy bị gió hung hăng quăng ra ngoài. Đầu tiên là bay ra ngoài mấy thước, tiếp đó lại nặng nề rơi xuống. Lúc này, ngã xuống còn thảm hại hơn cả lần trước.

      Tịch Thu Thủy nằm lăn mặt đất, thậm chí hồi lâu cũng thể giãy lên nổi. Từng đợt khí huyết cuồn cuộn trào lên, làm khổ thể .

      Còn lúc này, Hạ Ngôn lại vẫn vững vàng đứng tại chỗ, trường kiếm trong tay vẫn kịch liệt rung động. Mặt chút thay đổi, làm cho trong lòng mọi người đều khiếp sợ. Kiếm kỹ nội lực mãnh liệt như vậy va chạm vào nhau, chẳng lẽ bị ảnh hưởng chút nào?

      Kỳ lúc này Hạ Ngôn cũng tuyệt đối dễ chịu gì. Hạ Ngôn cao nhất cũng chỉ phát huy được uy lực võ kỹ tám mươi độ, ngạnh kháng với uy lực võ kỹ bảy mươi độ của Tịch Thu Thủy sáng suốt. kiếm vừa rồi phong tỏa chín mục tiêu công kích của Tịch Thu Thủy, hoàn toàn phát huy ra tinh túy của Linh La kiếm, cái này đương nhiên người bình thường nhìn ra được.

      Chính bởi Hạ Ngôn hoàn thành đón đỡ tất cả các kẽ hở trong sát na, cho nên Tịch Thu Thủy mới có thể thất thần trong nháy mắt, cảm thấy mình có chỗ nào xuống tay được.

      "Sau này tốt nhất đừng có làm loại việc ngốc nghếch này hơn. ràng có thể thủ thắng dễ dàng, còn muốn chuốc lấy khổ như vậy!" Hạ Ngôn cười khổ tiếng, nhìn về phía Tịch Thu Thủy bị vứt ra xa.

      Sở dĩ Hạ Ngôn lựa chọn bạo lực cứng đối cứng đánh bại Tịch Thu Thủy, kỳ cũng là vì dựng lên uy tín cho phường thị Hạ gia. Để tất cả mọi người đều biết: Hạ gia mạnh hơn Tịch gia! Trận chiến ngày hôm nay truyền ra ngoài, có lợi rất lớn đối với phát triển của phường thị Hạ gia.

      - Thiếu gia!

      Trong ánh mắt nam tử cầm ngân thương lộ ra tia kinh hãi, đỡ lấy Tịch Thu Thủy, sốt ruột kêu gọi.

      Còn tên con cháu Tịch gia khác, cũng kinh hoàng vội vã chạy .

      - Tịch Thu Thủy! Bây giờ ngươi chịu thua rồi chứ?

      Hạ Ngôn mở miệng cười :

      - Nếu ngươi phục, trở lại lần nữa thế nào?

      - Khụ~

      Tịch Thu Thủy thở ra hơi, gắt gao trừng Hạ Ngôn, cũng gì. vốn tâm cao khí ngạo, ngày hôm nay bị đánh bại liên tục hai lần ở trước mặt nhiều người như vậy, làm sao có thể phẫn nộ?

      Sau khi khiếp sợ, các thương nhân, hộ vệ khu phường thị, mặt mỗi người tràn đầy hưng phấn. trận chiến Trưởng tuần tra Hạ Ngôn đánh bại Tịch Thu Thủy, quá đặc sắc. Tuy rằng ngắn ngủi, nhưng chấn động lòng người.

      Còn các vị khách đến mua vật phẩm, nhất là người tu luyện, càng rung động sâu.

      Còn trẻ như thế có thể dùng ra kiếm kỹ như vậy, làm người ta cách nào giải thích. Tịch Thu Thủy thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ, lại bị đánh bại dễ dàng như thế. Hạ Ngôn này, rốt cuộc mạnh đến mức nào?

      kiếm va chạm vừa rồi, sợ rắng ít nhất cũng có uy lực võ kỹ tám mươi độ trở lên!

      - Hạ Ngôn! Hừ, ta tới đánh cùng ngươi trận!

      Lúc này nam tử cầm ngân thương đứng lên, trường thương chỉ thẳng:

      - Ta là Từ Hoảng, tân khách Tịch gia. Ngươi đả thương thiếu gia Tịch Thu Thủy, ta muốn lấy lại công đạo!

      Từ Hoảng. Đệ nhất tân khách Tịch gia.

      Lúc nghe Từ Hoảng báo tên họ, Hạ Tử Hân sắc mặt đại biến, nhấc chân phóng nhanh đến bên người Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn! Ngàn vạn lần được giao thủ với . Người này là đệ nhất tân khách Tịch gia, thực lực cực mạnh, ngang sức với Đại trưởng lão. sớm đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân, là cường giả hậu thiên đỉnh phong!

      Trước đây Hạ Tử Hân từng nghe qua đại danh của Từ Hoảng, tuy nhiên ngày hôm nay mới nhìn thấy lần đầu.

      Tuy rằng Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy, thế nhưng tất nhiên phải là đối thủ của Từ Hoảng. Dù là Hạ Ngôn sử dụng bí tịch Nhân cấp "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" cũng có khả năng là đối thủ của Từ Hoảng. Bí tịch Từ Hoảng tu luyện cũng đồng dạng là bí tịch Nhân cấp, hơn nữa Từ Hoảng đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân.

      Ánh mắt Hạ Ngôn híp chút, lắc đầu:

      - Nếu ta ứng chiến, cũng nhất định bỏ qua dễ dàng.

      - ! Hạ Ngôn, huynh phải đối thủ của . Chúng ta rời phường thị trước, trở về chuyện này với phụ thân.

      Hạ Tử Hân kéo Hạ Ngôn, khuôn mặt nhắn xinh đẹp tràn đầy lo lắng, đôi mày liễu nhíu chặt lại.

      - Hạ Ngôn! Lẽ nào ngươi sợ ta sao?

      Từ Hoảng đứng ở xa xa, trường thương chỉ vào Hạ Ngôn kêu to!

      - Sợ? Ha ha! Kỳ ngươi còn đáng để ta sợ!

      Hạ Ngôn lên trước bước, mỉm cười, giọng lành lạnh.

      Trong lòng Hạ Tử Hân hoảng hốt, Hạ Ngôn lại muốn giao thủ với Từ Hoảng, vậy hậu quả dám nghĩ tới. Nàng thấy Hạ Ngôn quyết định, vội vã quét ánh mắt về phía đoàn người, nhanh chóng tìm thấy Hộ vệ trưởng phường thị Hạ Cách Tang, bảo Hạ Cách Tang nhanh chóng trở về thông tri Tộc trưởng cùng các Trưởng lão.

      Hy vọng vẫn tới kịp! Ánh mắt Hạ Tử Hân nhìn Hạ Ngôn cùng Từ Hoảng, gấp đến nỗi chân liên tục đạp mặt đất.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 41: NHANH NHƯ TIA CHỚP
      Đại danh Từ Hoảng ở trong thành Ngọc Thủy, sợ rằng đa phần người tu luyện đều từng nghe qua.

      Nguyên bản Từ Hoảng là gã đầu lĩnh cường đạo ngoài thành, sau nhờ cơ duyên xảo hợp được gã cường giả vân du chỉ điểm, lúc này mới bỏ ác theo thiện, đầu nhập vào thành làm tân khách Tịch gia.

      Khi đó vừa đến Tịch gia, bởi vì liên quan đến xuất thân mà vẫn bị xa lánh. Sau dưới cơn giận dữ đánh dưới toàn bộ tân khách Tịch gia lượt, ngờ ai qua được mười chiêu dưới ngân thương của , lúc này mới danh tiếng đại chấn.

      Từ sau đó, Tịch gia liền xưng Từ Hoảng là đệ nhất tân khách, mà những người tu luyện thành Ngọc Thủy cũng dần dần biết đến đại danh Từ Hoảng.

      Mọi người xung quanh thấy Hạ Ngôn lại tiếp thu Từ Hoảng khiêu chiến, mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ, khỏi lo lắng thay . Dù là Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch gia Tịch Thu Thủy, cũng khó thể là đối thủ của Từ Hoảng.

      Dù sao Từ Hoảng sớm đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, mà Hạ Ngôn chỉ là con cháu Hạ gia mới mười lăm tuổi, làm sao là đối thủ của Từ Hoảng được?

      Trường thương trong tay Từ Hoảng vung lên giữa trung, khí tức trầm xuống!

      - Hạ Ngôn! Ngươi chuẩn bị xong chưa?

      Từ Hoảng chợt quát tiếng.

      Theo thấy, Hạ Ngôn dù có lợi hại thế nào nữa cũng chỉ mới mười lăm tuổi, tất nhiên phải đối thủ của . Cho nên, trước trận đấu làm ra vẻ ngoài cho tốt, cũng thể lấy lớn khi dễ .

      Trường kiếm trong tay Hạ Ngôn vung ngang "vụt" tiếng:

      - Ngươi có thể bắt đầu rồi.

      Hạ Ngôn tuy rất nhàng, chẳng qua trong lòng lại hết sức cẩn thận. "Từ Hoảng này phải Tịch Thu Thủy có thể so sánh, thực lực Từ Hoảng chỉ sợ cách Linh sư xa. Giao chiến với Từ Hoảng, ta phải cẩn thận. "

      Cũng chính vì Từ Hoảng mạnh mẽ, Hạ Ngôn càng hưng phấn tự chủ được. Giao thủ với cường giả, khiến đáy lòng Hạ Ngôn sinh ra loại chờ mong mãnh liệt.

      - Hạ Ngôn! Huynh ngàn vạn lần đừng dùng kiếm kỹ đối địch, phải dùng "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"!

      Hạ Tử Hân ở bên cạnh lo lắng với Hạ Ngôn.

      Hạ Tử Hân nghĩ nếu như Hạ Ngôn sử dụng kiếm kỹ, dù là kiếm kỹ của Hạ Ngôn có tinh thông thế nào nữa rốt cuộc vẫn là võ kỹ bất nhập lưu, khẳng định phải đối thủ của Từ Hoảng. Còn nếu Hạ Ngôn sử dụng"Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", chừng còn có thể dây dưa với Từ Hoảng hồi.

      Đến lúc đó, có lẽ đám Tộc trưởng hoặc Đại trưởng lão đến, bắt lấy Từ Hoảng liền thành vấn đề.

      Hạ Ngôn nghe được tiếng kêu của Hạ Tử Hân, cũng trả lời. Chẳng qua trường kiếm trong tay nâng lên thẳng tắp, lập tức tiếng kiếm ngân "ong ong" ngừng vang lên.

      Hạ Tử Hân làm sao biết uy lực Linh La kiếm? Nên biết rằng, Linh La kiếm tại căn bản thua bí tịch Nhân cấp.

      Hạ Tử Hân thấy Hạ Ngôn có ý thu kiếm dùng chưởng, hận thể bước lên đá cước. Trong lòng tức giận mắng liên tục: "Đồ ngốc, đúng là đồ ngốc, cứ làm theo cảm tính!"

      - Hừ! Đồ cuồng vọng!

      Từ Hoảng hừ lạnh tiếng, bước chân liên tục chuyển động, vọt về phía Hạ Ngôn.

      Ngân thương trong tay như hóa thành con Ngân Long, mang theo tiếng khí bùng nổ mãnh liệt xông về phía Hạ Ngôn. Khoảnh khắc hoán đổi vị trí ngắn ngủi, thương ảnh hình thành từ ngân thương trong tay Từ Hoảng giống như bao phủ cả bầu trời.

      Người tu luyện ở xung quanh quan sát Từ Hoảng xuất ra võ kỹ ngân thương, toàn bộ đều ngừng thở mở to mắt, thương thuật này quá mạnh!

      "Tiểu tử! Ngươi có thể ngăn cản được kiếm pháp của thiếu gia Tịch Thu Thủy, nhìn ngươi làm sao ngăn cản được thương thuật của ta. thức này, tổng cộng ta đâm ra mười tám thương, mỗi thương đều là phải hư ảnh. Hơn nữa mỗi thương đều có dấu hiệu rệt, muốn ngăn cản mười tám mũi thương ta thuấn phát? Hừ, sợ rằng ai dưới Linh sư!"

      Trong lòng Từ Hoảng thầm nghĩ.

      Hạ Ngôn thấy Từ Hoảng vừa đâm thương tới, nhưng mũi thương che trời ngập đất liền ra trước mặt. Thương còn chưa tới, cổ sóng khí bàng bạc liền cuồn cuộn kéo tới, ép đến nỗi hít thở khó khăn.

      "Võ kỹ Từ Hoảng xác rất cao, võ kỹ sử dụng sợ rằng trong bí tịch Nhân cấp cũng là thượng thừa. Ta muốn chống lại công kích chính diện của rất khó. Chẳng qua thân pháp của ta, cách nào với tới. "

      Ánh mắt Hạ Ngôn vừa ngưng, trong lòng thoáng suy tư, dưới chân liền làm ra mấy động tác liên tiếp.

      Thế thương của Từ Hoảng như chẻ tre, khí thế như cầu vồng, quả như đoạt uy lực thiên địa. Ở dưới trường thương kia, chống đỡ khó khăn.

      - thương này, sợ rằng có uy lực võ kỹ chín mươi độ. Dưới Linh sư, khó ai có thể ngăn trở! Dù đối diện là tấm thép, cũng phải bị đâm ra mấy chục lỗ thủng.

      gã tu luyện lẩm bẩm than thở.

      - Nguy rồi!

      Hạ Tử Hân tâm thần hoảng loạn, dưới chân gần như đứng vững. Cố gắng ổn định tâm thần, nhưng hơi thở mất trật tự, lo lắng nhìn bốn phía, biết lúc nào Tộc trưởng cùng các Trưởng lão mới chạy tới.

      Ngay khi mọi người đều cho rằng thương này qua Hạ Ngôn hẳn phải chết, đột nhiên màn quỷ dị xuất . Vốn thoạt nhìn Hạ Ngôn dưới màn thương kia lọt vào nguy cơ tràn ngập, lại thần kỳ thoát ly màn thương ảnh bao phủ.

      Võ kỹ Từ Hoảng có mạnh hơn nữa, nhưng cách nào đánh trúng mục tiêu, như vậy có mạnh cũng vô dụng.

      Hạ Ngôn thoát ly màn thương ảnh, trường kiếm trong tay đâm mạnh ra, trận xé gió "tê tê" bỗng tuôn trào.

      - Từ Hoảng! Thử kiếm của ta!

      Dưới chân Hạ Ngôn đạp mạnh, "ầm" tiếng, thân thể phóng lên . Trường kiếm trong tay giữa trung giống như con linh xà màu trắng đâm về phía Từ Hoảng. Động tác Hạ Ngôn liền mạch lưu loát, hơn nữa nhanh đến nỗi làm người ta kịp nhìn, căn bản ngay cả thời gian phản ứng cũng có.

      Trong lúc mọi người còn làm sao Hạ Ngôn tránh qua được trường thương của Từ Hoảng, công kích của Hạ Ngôn tới trước mặt của Từ Hoảng rồi. Từ Hoảng bởi vì động tác né tránh của Hạ Ngôn mà khiếp sợ, trong lòng còn chưa ổn định lại, thấy màn kiếm ảnh sắc bén ùn ùn kéo tới giết về phía mình. Lập tức trường thương trong tay kéo lên, đầu thương vung mạnh, muốn lấy ưu thế độ dài của ngân thương cản trở công kích kiếm kỹ của Hạ Ngôn ở bên ngoài.

      Hạ Ngôn cười lạnh tiếng, mũi kiếm bất ngờ ra chiêu chỉ lên ngân thương cái. tiếng "đinh" giòn tan vang lên, Từ Hoảng chỉ cảm thấy ngân thương đến cổ lực lượng làm suýt cầm vững được trường thương. Thân thương trầm xuống, thân của bày ra loạt kẽ hở, chỉ cần Hạ Ngôn thuận thế xông lên, nhất định bị đâm trúng.

      Kiếm phong Hạ Ngôn tùy ý đảo qua, sau đó nhanh chóng lui thân ra sau mười thước. Từ Hoảng chỉ cảm thấy cổ đảo qua trận mát lạnh, kiếm ảnh chớp động, Hạ Ngôn lui ra phía sau cách mười thước.

      Ánh mắt Từ Hoảng nhìn Hạ Ngôn, khỏi lộ ra tia mê hoặc.

      "Vừa rồi ràng Hạ Ngôn có cơ hội giết chết mình, vì sao lại hạ thủ lưu tình chứ? Lẽ nào muốn nhục nhã ta mấy lần nữa sao?"

      "Kiếm kỹ Hạ Ngôn này quỷ dị như vậy, chỉ sợ cùng loại bí tịch Nhân cấp cũng cách nào so bì. Thân pháp của , rốt cuộc làm sao đạt đến loại trình độ này?"

      Trong đầu óc Từ Hoảng lên đống nghi vấn, biểu tình mặt có chút chết lặng, trường thương nghiêng nghiêng trong tay, còn khí thế vừa rồi.

      - Vừa. vừa nãy xảy ra chuyện gì?

      Trong đám người sợ rằng ai thấy chuyện xảy ra trong nháy mắt Hạ Ngôn giao kích với Từ Hoảng. Từ khi Hạ Ngôn né tránh trường thương công kích đến khi nhảy lên nhắm trường kiếm về phía Từ Hoảng, lại đến khi Hạ Ngôn lui về sau, tất cả đều hoàn thành chỉ trong thời gian chớp mắt. Mọi người thậm chí còn biết xảy ra chuyện gì.

      Dù ngay cả những người tu luyện kia, cũng các loại biến hóa trong chớp mắt vừa rồi. Lúc này chỉ thấy Từ Hoảng hơi ngây người, hình như là nghĩ lại điều gì đó, lại giống như bị trấn trụ.

      - Phân ra thắng bại rồi hả?

      Trong đám người có kẻ thấp giọng hỏi.

      Mà người bị hỏi, lại khẽ lắc đầu, cau mày lại. Mọi người đều muốn biết rốt cuộc là ai thắng ai thua.

      Hạ Ngôn khẽ mỉm cười :

      - Ta cùng với đệ nhất tân khách Tịch gia giao chiến, chẳng phân biệt được thắng bại. Vị Từ Hoảng tiên sinh này, quả nhiên danh bất hư truyền.

      xong, ánh mắt Hạ Ngôn nhìn Từ Hoảng.

      Lúc này Từ Hoảng mới biết được dụng ý của Hạ Ngôn, là Hạ Ngôn cho lưu lại mặt mũi. Vừa rồi ràng là thất bại, Hạ Ngôn cũng toạc. Liếc mắt cảm kích nhìn Hạ Ngôn, Từ Hoảng thu hồi ngân thương cầm trong tay, :

      - Người Hạ gia, lợi hại!

      Năm chữ vô cùng đơn giản, làm mọi người ở đây lập tức trợn mắt há mồm!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 42: TỘC TRƯỞNG NỔI GIẬN
      Từ Hoảng thân là tân khách hạng nhất của Tịch gia, lại trong khi giao thủ cùng con cháu Hạ gia Hạ Ngôn ra mấy chữ "Người Hạ gia, lợi hại!" như vậy, hàm nghĩa trong đó cần cũng biết, nếu trong đợt giao thủ nhanh như chớp giữa hai người vừa rồi, Từ Hoảng chiếm được thượng phong, vậy Từ Hoảng cũng có khả năng ra mấy chữ như vậy.

      Từ Hoảng sở dĩ ra những lời này, trong lòng rất nhiều người đều đoán ra sai biệt nhau lắm, vừa rồi trong phút chốc Từ Hoảng kia đối chiêu có thể rơi xuống hạ phong. Cũng chỉ có nguyên nhân như vậy, mới có thể khiến Từ Hoảng hạ mình ra những lời này.

      Phải biết rằng, Từ Hoảng ở thành Ngọc Thủy cũng là người có tiếng tăm, cường giả dưới Linh sư. Ở thành Ngọc Thủy, số lượng Linh sư cũng chỉ có thể đếm đầu ngón tay, mà thực lực Từ Hoảng gần đạt tới Linh sư được vạn người kính ngưỡng, tất nhiên đa số người tu luyện trong thành đều biết .

      Đương nhiên, thành Ngọc Thủy là thành thị có chút đặc thù, thường thường có Linh sư qua thành Ngọc Thủy tới Tội Ác Sâm Lâm, bởi vì thành Ngọc Thủy là trong những thành thị gần Tội Ác Sâm Lâm nhất, tuy nhiên cho dù bọn họ dừng chân nghỉ ngơi ở thành Ngọc Thủy, cũng ở thành Ngọc Thủy lâu dài.

      Đồng thời dưới khiếp sợ của mọi người, Hạ Tử Hân xinh đẹp đứng ở bên cạnh cũng thể nào bình tĩnh.

      tại, nàng thể đoán ra thực lực chân chính của Hạ Ngôn mạnh như thế nào nữa.

      Mấy ngày trước quảng trường Tinh Võ của gia tộc, Hạ Ngôn triển ra thực lực đả thông trăm kinh mạch, đồng thời diễn luyện ra ba kiếm tinh xảo, khi đó, Hạ Tử Hân chỉ cho rằng Hạ Ngôn so với mình mạnh hơn chút mà thôi, thông qua cố gắng tu luyện, chưa hẳn là đuổi kịp Hạ Ngôn.

      Mà hôm qua, ở trong Kinh các của gia tộc, Hạ Ngôn diễn luyện bí tịch Nhân cấp " Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", khiến cho thực lực vốn có của Hạ Ngôn ở trong mắt Hạ Tử Hân lại lặng lẽ tăng lên cấp.

      tại, sau khi Hạ Ngôn đánh bại con cháu trẻ tuổi ưu tú nhất Tịch gia Tịch Thu Thủy, còn giao thủ cùng tân khách hạng nhất của Tịch gia, cường giả Hậu Thiên đỉnh - Từ Hoảng lại rơi xuống hạ phong, thực lực như vậy, chỉ có thể sử dụng hai từ "khủng bố" để hình dung!

      - Hạ Ngôn! Thực lực của huynh mạnh đến mức nào?

      Đôi mắt đẹp của Hạ Tử Hân nhìn về phía Hạ Ngôn, mà Hạ Ngôn lúc này lại chỉ mỉm cười đối nhãn với Từ Hoảng.

      Trước mặt Từ Hoảng thành danh từ lâu, Hạ Ngôn ngờ chút biểu tình thoải mái nào!

      Tịch Thu Thủy ở bên cạnh, ánh mắt ác độc nhìn Hạ Ngôn, hôm nay, xem như mất mặt mà về, ở thành Ngọc Thủy còn bất cứ mặt mũi gì nữa.

      *** ***

      - Tộc trưởng! Tộc trưởng!

      Trưởng hộ vệ Phường thị Bắc Hạ Cách Tang, sau khi được Hạ Tử Hân dặn dò liền đường chạy như điên, trực tiếp lao vào cửa Hạ gia. cũng biết, nếu hôm nay Hạ Ngôn xảy ra chuyện gì bất trắc, vậy dưới Hạ gia có thể hồi chấn động mãnh liệt.

      Bởi vì đêm qua, Tộc trưởng, đại trưởng lão cùng các trưởng lão trong khi chuyện với nhau, Hạ Cách Tang cũng nghe được rành mạch. Hạ gia đặc biệt coi Hạ Ngôn trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm.

      cách khác, Hạ Ngôn có thể giống như phụ thân Hạ Đông Thăng vậy, trở thành người thừa kế chức vị Tộc trưởng tương lai của Hạ gia!

      Thân phận Hạ Ngôn nặng như vậy, tự nhiên cần nhiều lời. Mà tại Hạ Ngôn bị uy hiếp đến sinh mạng, Hạ Cách Tang gấp đến nỗi mặt mồ hôi lạnh túa ra.

      Còn tốt, vừa tiến vào cửa Hạ gia, liền nhìn thấy Tộc trưởng cùng đại trưởng lão vừa từ trong Diễn võ đường ra, thấp giọng chuyện với nhau.

      Lúc này cũng chẳng quản được cái gì cấp bậc lễ nghĩa, trực tiếp lớn tiếng la lên!

      - Sao?

      Hạ Phi Long nhướng mày, nhìn về phía Hạ Cách Tang, thầm nghĩ Hạ Cách Tang này cũng phải người lỗ mãng, vì sao lại kinh hoảng như thế?

      Đột nhiên trong lòng giật thót cái, chẳng lẽ Phường thị xảy ra chuyện?

      Đại trưởng lão Hạ Lai cũng tối sầm mặt lại.

      - Tộc trưởng! Tịch gia. người mà Tịch Thu Thủy của Tịch gia dẫn tới là tân khách hạng nhất Từ Hoảng, bây giờ chém giết cùng Tuần tra trưởng Hạ Ngôn!

      Tân khách hạng nhất Từ Hoảng!

      Nghe được tên này, sắc mặt Hạ Phi Long cùng Hạ Lai đều kịch biến!

      - Cái gì? Tịch gia. Tịch gia sao có thể để tân khách hạng nhất theo Tịch Thu Thủy? Hơn nữa còn giúp Tịch Thu Thủy quấy rối?

      Toàn thân Hạ Phi Long khí thế đột nhiên bộc phát, nội lực cuồng bạo dường như tùy thời muốn phát ra, sắc mặt trầm khiến cho người khác sợ hãi.

      Khí thế Linh sư như Hạ Phi Long, dưới thời điểm toàn bộ khí thế của lão bộc phát mà mặt đổi sắc, ở thành Ngọc Thủy cũng tìm được mấy người.

      - Hạ Cách Tang! Hôm qua tại sao ngươi cao thủ theo bên cạnh Tịch Thu Thủy là Từ Hoảng?

      Đại trưởng lão Hạ Lai lạnh lùng .

      Nếu Hạ Ngôn chết ở trong tay Từ Hoảng, chuyện hôm nay ồn ào lớn đây!

      Hạ Cách Tang vẻ mặt như đưa đám, ủy khuất :

      - Tộc trưởng! Đại trưởng lão! Ta. ta cũng chưa từng thấy Từ Hoảng kia mà, hôm nay mới biết được thương nhân kia chính là Từ Hoảng!

      Hạ Cách Tang quả chưa từng thấy Từ Hoảng, trước kia chỉ là nghe qua đại danh Từ Hoảng, làm sao nghĩ tới nam nhân cạnh Tịch Thu Thủy chính là Từ Hoảng. Từ Hoảng là tân khách hạng nhất Tịch gia, bình thường đều ở bên cạnh Tộc trưởng.

      - Đáng giận! Tịch gia chết tiệt! Nếu Hạ Ngôn có gì bất trắc, Hừ! Tịch gia.

      Trường bào người Hạ Phi Long tung bay mãnh liệt, phát ra tiếng vang "phần phật", tay gân xanh nổi lên.

      Hạ Cách Tang nhìn thấy Tộc trưởng phản ứng kịch liệt như thế, toàn thân khỏi run lên đợt, cho tới bây giờ còn chưa từng thấy Tộc trưởng nổi giận như vậy. Lúc này, Hạ Cách Tang căn bản dám nhìn thẳng Hạ Phi Long, ánh mắt Hạ Phi Long giống như hai đạo lợi kiếm, khiến người khác thể hô hấp.

      - ! Phường thị!

      Hạ Phi Long khoát tay, dẫn đầu nhấc chân bước nhanh tiến về phương hướng Phường thị Bắc.

      Hạ Lai theo sát sau đó, trong lòng thầm nghĩ:

      -" Nếu Hạ Ngôn chết, như vậy thù hận giữa Hạ gia cùng Tịch gia có thể rất lớn, chừng, ngay cả Thánh đường cũng thể áp chế được!

      Ôi! Tên khốn Tịch Phá Thiên kia, quản giáo con trai thế nào biết?"


      Hạ Lai lắc đầu, sắc mặt cũng trở nên trầm đáng sợ.

      Hạ Ngôn rất có thể trở thành vị Linh sư thứ hai của Hạ gia. Phải biết rằng, nếu trong gia tộc có thêm Linh sư, vậy ý nghĩa đại biểu cho có thể hoàn toàn là dạng khác. Có thể , gia tộc có hai Linh sư, thực lực tăng vọt! Mà gia tộc nếu ngay cả Linh sư cũng có, vậy gia tộc này rất nhanh ngừng lại thể tiến lên.

      Ví dụ như ba đại gia tộc thành Ngọc Thủy, bất cứ gia tộc nào chết Linh sư, vậy gia tộc đó cũng rất nhanh xuống dốc, trở thành gia tộc nhị lưu hoặc tam lưu. Mà nếu có gia tộc nhiều thêm Linh sư, vậy gia tộc đó cũng rất nhanh, mọi mặt đều siêu việt hơn hai gia tộc khác!

      "Vù vù vù".

      đường phố, ba bóng người phi nhanh như gió thổi, khiến cho người ta còn chưa thấy biến mất ở xa xa.

      Hạ Cách Tang thực lực kém cỏi nhất, khoảng cách giữa với Hạ Phi Long cùng Hạ Lai cũng càng ngày càng xa. Cho dù ngay cả sức lực để thở cũng dùng đến, cũng thể đuổi kịp tốc độ Tộc trưởng cùng đại trưởng lão.

      Rất nhanh, ba người liền tới Phường thị Bắc Hạ gia, lúc này, đám người cũng vừa mới tản .

      Sắc mặt Hạ Phi Long trở nên sương lạnh, đám người tản , như vậy chẳng phải xong rồi sao? Tịch Thu Thủy kia cùng Từ Hoảng có thể rời rồi.

      - Được! Được! Được! Tịch Phá Thiên! Ngươi lại dám dùng thủ đoạn như vậy!

      - "Hừ hừ! Nếu Hạ Ngôn có gì bất trắc, Tịch gia! Hạ Phi Long ta nhất định phải khiến Tịch gia ngươi trả giá đắt!"

      Hạ Phi Long mang theo lửa giận ngập trời, trong lòng gào thét mãnh liệt, hai mắt giống như phun ra lửa vậy.

      - Ra mắt Tộc trưởng đại nhân!

      - Ra mắt Tộc trưởng đại nhân!

      Trong Phường thị, số thương nhân cùng người tu luyện từng gặp qua Hạ Phi Long, đều cung kính thi lễ. Nhưng lúc này, Hạ Phi Long làm sao còn có tâm tư trả lời bọn họ, ánh mắt sắc nhọn đảo qua, muốn tìm hộ vệ trong Phường thị.

      Hạ Phi Long căm giận ngút trời, gần như tất cả người ở xung quanh đều có thể cảm thấy được.

      - Phụ thân! Người tới nhanh!

      Đúng lúc này, đột nhiên tiếng gọi trong trẻo từ cách đó xa truyền đến.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 43: TỤ KHÍ ĐAN
      - Tộc trưởng! Đại trưởng lão! Các người tại sao lại tới đây?

      Ngay sau đó, chính là giọng kinh ngạc của Hạ Ngôn.

      Hai người Hạ Phi Long cùng Hạ Lai, đột nhiên xoay người, ánh mắt rơi xuống người Hạ Tử Hân cùng Hạ Ngôn. Nhìn thấy toàn bộ lông tóc người Hạ Ngôn tổn hao gì, hai người khỏi kinh dị trợn to mắt, sau đó lại trở nên vui sướng.

      - Phụ thân! Đại trưởng lão! Vừa rồi Hạ Ngôn giao chiến với Từ Hoảng, Từ Hoảng kia ngờ "Người Hạ gia, lợi hại!".

      Hạ Tử Hân hai má hơi hơi phiếm hống, trong đôi mắt đẹp ánh sáng lấp lánh.

      Hạ Tử Hân đương nhiên cũng hưng phấn với biểu hôm nay của Hạ Ngôn, danh vọng của Hạ gia ở thành Ngọc Thủy bởi trận chiến hôm này mà tăng rất cao. Tuy rằng chỉ là hai trận tranh đấu đơn giản, nhưng ý nghĩa bao hàm trong đó lại vô cùng lớn.

      - Cái gì? Từ Hoảng? Là tân khách hạng nhất của Tịch gia - Từ Hoảng sao?

      Hạ Lai cả kinh .

      Hạ Lai biết thực lực của Từ Hoảng, cũng tương đương như . Chỉ là giao thủ cùng Từ Hoảng cũng biết hươu chết về tay ai. Nhưng tại xem ra, Từ Hoảng hiển nhiên là khâm phục thực lực của Hạ Ngôn mới ra những lời này, bằng Từ Hoảng căn bản có khả năng ra câu đó.

      - Đúng vậy! Từ Hoảng đó sử dụng cây ngân thương, lúc đó Hạ Ngôn giao thủ với tốc độ quá nhanh, ta cũng chưa hiểu được bọn họ dừng tay rồi. Mà sau khi giao thủ xong, Từ Hoảng có chút thất thần nữa.

      Tiếng Hạ Tử Hân trong trẻo thuật lại tình hình lúc đó, trong lòng vẫn kích động thôi.

      - Hạ Ngôn! nhanh, tình cảnh lúc ấy là như thế nào, ngươi chỉ dùng Thiên Cương Phích Lịch Chưởng giao thủ cùng sao?

      Hạ Phi Long cười "ha ha", nhìn Hạ Ngôn .

      Hạ Ngôn sửng sốt:

      - Tộc trưởng! Người cũng biết ta dùng Thiên Cương Phích Lịch Chưởng sao?

      Ngày hôm qua, ở trong Kinh các trong lúc vô ý diễn luyện Thiên Cương Phích Lịch Chưởng, mà hôm nay, Tộc trưởng cũng biết. Hạ Ngôn nhìn nhìn Hạ Tử Hân bên cạnh, lông mày hơi hơi nhíu lại.

      Nhìn thấy biểu tình Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân hé miệng lộ ra nụ cười tươi, lông mi dài chớp chớp.

      - Tộc trưởng! Ta cũng dùng Thiên Cương Phích Lịch Chưởng, Thiên Cương Phích Lịch Chưởng tuy rằng lợi hại, nhưng ta còn chưa luyện đến mức hoàn toàn thuần thục.

      Hạ Ngôn cân nhắc trong lòng chút, cảm thấy tốt nhất nên quá ngắn gọn, bằng Tộc trưởng vì an toàn của mình mà cả ngày phái người chằm chằm quan sát mình, như vậy tốt lắm.

      - Ồ? phải Thiên Cương Phích Lịch Chưởng sao? Vậy ngươi dùng võ kỹ gì?

      Hạ Phi Long kinh ngạc .

      Nếu phải Thiên Cương Phích Lịch Chưởng, vậy còn võ kỹ gì có thể khiến cường giả Hậu Thiên đỉnh cao quý như Từ Hoảng cúi đầu chứ?

      - Tộc trưởng! Ta dùng chính là kiếm kỹ từng diễn luyện quảng trường Tinh Võ ngày trước!

      Hạ Ngôn cung kính .

      - Sao? Dùng kiếm kỹ đó đánh bại Từ Hoảng?

      Đại trưởng lão Hạ Lai nhướng mày, ánh mắt lóe sáng, chòm râu dài màu xanh hơi hơi lay động.

      Phải biết rằng, chênh lệch giữa võ kỹ nhập lưu cùng võ kỹ bất nhập lưu gần như là thể vượt qua. Lấy võ kỹ bất nhập lưu muốn ngăn chặn đánh bại võ kỹ nhập lưu, vậy rất khó.

      Hạ Lai cùng Hạ Phi Long tất nhiên biết Linh La kiếm của Hạ Ngôn lợi hại, tinh luyện dung hợp ra Linh La kiếm, tại tuyệt đối có thể so với uy lực của bí tịch Nhân cấp.

      - Đúng vậy!

      Hạ Ngôn thản nhiên đáp.

      - Ra mắt tộc trưởng! Ra mắt đại trưởng lão! Ra mắt Tuần tra trưởng!

      gã thương nhân bụng phệ tới, thần tình tươi cười cung kính chào hỏi mấy người.

      Thương nhân này kêu là Lưu Đức, ở Phường thị Bắc của Hạ gia có sáu cửa hàng, xem như là nhà giàu ở thành Ngọc Thủy. Quan hệ với Hạ gia cũng phi thường tốt, hôm nay thương nhân này tận mắt thấy Hạ Ngôn cường đại, trong lòng cũng vừa mừng vừa sợ, phụ thuộc vào Hạ gia, tất nhiên cũng hy vọng Hạ gia trở nên cường đại hơn.

      Mới vừa rồi thấy Tộc trưởng cùng trưởng lão, còn có Hạ Ngôn đều đứng ở bên đường chuyện, Lưu Đức liền tới.

      - Khó có dịp đồng thời được gặp mấy vị đại nhân, nếu mấy vị đại nhân chê, bằng cho Lưu Đức chút mặt mũi, để Lưu Đức tôi có thể may mắn làm chủ lần, mời mấy vị đại nhân đến Tụ Phúc Lâu no say bữa.

      khuôn mặt mập mạp của Lưu Đức tràn đầy khiêm tốn.

      Lưu Đức vừa xong, liền cung kính đưa ánh mắt nhìn về phía Hạ Phi Long, bởi vì trong mấy vị đại nhân ở đây, Hạ Phi Long mới là người mấu chốt.

      - Cũng tốt!

      Hạ Phi Long do dự chút, gật đầu .

      *** ***

      - Phụ thân! Tên Hạ Ngôn kia quá kiêu ngạo.

      Tịch gia, trong biệt viện của Tộc trưởng Tịch Phá Thiên, hai cha con Tịch Thu Thủy, Tịch Phá Thiên đều trong thư phòng.

      - Hừ! Ai kêu ngươi tới Phường thị Hạ gia gây rối? Hồ đồ!

      Tịch Phá Thiên hừ lạnh tiếng, quyển sách trong tay đập xuống mặt bàn vang lên " ba" tiếng:

      - Ngươi còn khóc! Vô liêm sỉ! Đường đường nam nhi khóc lóc cái gì? có tiền đồ!

      Nhìn thấy con trai mình bị người ta khi dễ đến nỗi nước mắt nước mũi chảy dài, Tịch Phá Thiên lập tức lửa giận, lửa giận này tất nhiên phải nhằm vào Tịch Thu Thủy, mà nhằm vào Hạ gia Hạ Ngôn!

      - Phụ thân! Phụ thân à! Tên Hạ Ngôn kia thực lực rất mạnh, ngay cả Từ Hoảng cũng thể thắng !

      Tịch Thu Thủy tội nghiệp vừa khóc vừa , đưa tay lau hàng lệ mặt.

      Kiếm kỹ Hạ Ngôn sử dụng, thực đả kích rất lớn đối với Tịch Thu Thủy. Thân pháp quỷ thần khó lường càng khiến cho Tịch Thu Thủy theo kịp. tại hồi tưởng lại, Tịch Thu Thủy còn có chút chưa thích ứng được. Tịch Thu Thủy thân là con cháu ưu tú nhất Tịch gia, trước giờ vốn tâm cao khí ngạo coi ai ra gì, hôm nay bị hung hăng chèn ép trận, nhất thời thể thích ứng cũng rất bình thường.

      Tịch Phá Thiên ánh mắt chợt lóe, vẻ mặt trầm :

      - Hạ Ngôn đó mặc dù ỷ vào thân pháp cổ quái mới có thể tranh đấu cùng Từ Hoảng, tuy nhiên, thực lực của quả ngươi. Hừ! Cuộc chiến tranh đoạt danh ngạch tới tháng nữa bắt đầu, đến lúc đó. Hắc hắc! May rằng ta sớm chuẩn bị.

      Tịch Phá Thiên trước đó biết con trai mình cùng Từ Hoảng hôm nay gặp phải chuyện gì ở Phường thị Hạ gia, cũng nghe tình cảnh hai bên giao chiến, cảm thấy được Hạ Ngôn là dựa vào thân pháp mới có thể phân thắng bại cùng Từ Hoảng. Mà Từ Hoảng sau khi từ Phường thị Hạ gia trở về, cũng gì về tình hình giao chiến ngày hôm nay, Tịch Phá Thiên cho rằng bởi vì thể đánh bại thanh niên mười lăm tuổi nên Từ Hoảng mới cảm thấy có chút khó chịu, cho nên cũng hỏi nhiều.

      Tịch Phá Thiên cười "hắc hắc", trong mắt lộ ra tia hung quang, chợt nhìn về phía Tịch Thu Thủy :

      - Thu Thủy! Ngươi cần nhụt chí, đợi đến lúc ba đại gia tộc tranh tài đoạt danh ngạch, mới hoàn toàn đánh bại .

      Tịch Thu Thủy giật mình nhìn phụ thân mình, hiểu ý tứ phụ thân!

      Chứng kiến vẻ mặt nghi hoặc của con trai mình, ánh mắt Tịch Phá Thiên ngưng trọng hiểm cười :

      - Thu Thủy à! Vì để ngươi có thể bỗng chốc nổi tiếng trong đợt tranh tài tranh đoạt danh ngạch năm nay, hội đấu giá mấy ngày trước ta mua được bảy viên Tụ Khí Đan nhất phẩm. Ha ha! Chỉ cần sử dụng tốt bảy viên Tụ Khí Đan này, con liền có thể hoàn toàn đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch trong thời gian ngắn ngủi tháng, đến lúc đó ta lại đặc biệt dạy cho con bộ bí tịch võ kỹ Nhân cấp.

      Vì Tịch Thu Thủy, Tịch Phá Thiên quả hao tâm tổn trí rất nhiều. Tụ Đan Khí nhất phẩm, tuy rằng là đan dược cấp thấp, nhưng viên cũng cần năm trăm kim tệ, bảy viên vậy tiêu phí chính là ba nghìn năm trăm kim tệ rồi. Gia tộc thế lực bình thường, làm sao có thể đủ tài lực mua ngay lập tức lúc bảy viên Tụ Khí Đan chứ?

      Tụ Khí Đan nhất phẩm có thể trợ giúp người tu luyện ngưng tụ nội lực đả thông kinh mạch. Đại Lục Long Chi, Tụ Khí Đan có thể có chút khó luyện chế, cho dù là Tụ Khí Đan phẩm cấp thấp nhất, bởi vì công hiệu đặc thù này, cũng chỉ có thể dùng nhiều tiền mới mua được ở phòng đấu giá mà thôi.

      - Tụ Khí Đan? Phụ thân.!

      Tịch Thu Thủy ánh mắt sáng ngời, vẻ mặt lộ ra thần thái khác thường, Tịch Thu Thủy biết tác dụng của Tụ Khí Đan, ngờ phụ thân đặc biệt vì mà mua bảy viên Tụ Khí Đan nhất phẩm. Có bảy viên Tụ Khí Đan này, trong thời gian tháng, hoàn toàn có thể đả thông chín đường kinh mạch còn lại, đến lúc đó.

      - Ha ha! Hạ Ngôn! Cho ngươi đắc ý vài ngày trước, đợi đến lúc ba đại gia tộc tranh tài tranh đoạt, mới khiến ngươi sống bằng chết!

      Tịch Thu Thủy hung tợn rít giọng gào thét, vừa rồi lệ còn rơi đầy mặt, tại lập tức trở nên mắt lộ hung quang, nghiến răng nghiến lợi .

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 44: KHIÊU CHIẾN CHỦ VÕ ĐÀI TRUNG CẤP
      Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, thời gian giữa trưa.

      Ngày thường, thời điểm hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến náo nhiệt nhất là lúc gần tối, mà hôm nay, tuy rằng là giữa trưa, mà trật ních toàn đầu người, thoạt nhìn so với lúc chiều tối còn náo nhiệt hơn chút.

      Hai ngày trước Hội trường thả ra tin tức, giữa trưa hai ngày sau có người tới khiêu chiến chủ võ đài trung cấp, thực ra khiêu chiến chủ võ đài trung cấp cơ bản cứ tuần trận khiêu chiến, tuy rằng người cá cược chú ý tới khiêu chiến võ đài trung cấp khẳng định nhiều hơn rất nhiều so với khiêu chiến võ đài sơ cấp, nhưng cũng náo nhiệt giống như hôm nay. Mà hôm nay náo nhiệt như vậy, nguyên do bởi vì người khiêu chiến chủ võ đài trung cấp là Linh La.

      Linh La ở trong Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến thành Ngọc Thủy chỉ tham gia năm lần so tài khiêu chiến, mà năm trận toàn thắng cả năm. Hơn nữa, khiến cho người khác chờ mong nhất chính là bởi vì mỗi trận khiêu chiến đều đánh bại đối thủ bằng chiêu. Thắng lợi như vậy, khiến rất nhiều người có loại cuồng nhiệt gần như sùng bái .

      Rất nhiều người từng quan sát Linh La so tài khiêu chiến, thời khắc này đều tranh luận thực lực Linh La mạnh tới mức nào, tranh luận võ kỹ Linh La sử dụng rốt cuộc là loại bí tịch gì? Còn có thân pháp của Linh La nữa, bước chân di chuyển thoạt nhìn đơn giản, nhưng vô số người cũng từng thử nghiệm bắt chước sau khi trận so tài kết thúc, nhưng căn bản làm được giống như Linh La từng thi triển ra.

      Tuy nhiên, tất cả đều phân vân, ai có thể khẳng định Linh La mạnh như thế nào.

      Về phía Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến là võ kỹ của Linh La có uy lực bảy mươi độ, mà nguyên nhân có thể luôn chiêu đánh bại đối thủ chính là ở thân pháp quỷ dị khó lường của . Thân pháp của Linh La khiến chủ võ đài sơ cấp cùng những người khiêu chiến căn bản thể xác định vị trí của .

      Khi Hạ Ngôn đeo mặt nạ vào Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, là lúc còn nửa canh giờ nữa bắt đầu khai chiến, vừa mới tiến vào hội trường, liền hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn tới. Ở đại sảnh tầng có rất nhiều người đều nhận ra hình dáng Linh La!

      Mà Chấp hội trường, chính là tiểu thư Nhã Phân mị động lòng người, sớm chờ ở lối vào hội trường từ lâu. Nhã Phân vẫn dùng ánh mắt mị lực sáng chói tỏa ra bốn phía như lần gặp mặt đầu tiên vậy. Nữ nhân này chỉ dùng động tác đó, có thể khiến cho môi trường xung quanh trở nên sôi động lên, đối với nam nhân nàng quả có lực sát thương lớn!

      Hôm nay nàng mặc thân lễ phục màu đỏ, thoạt nhìn càng thêm nồng nhiệt ba phần!

      - Linh La tiên sinh! Từ giờ tới lúc trận khiêu chiến của ngài bắt đầu còn nửa canh giờ nữa, ngài có cần chuẩn bị gì ?

      Nhã Phân dẫn Hạ Ngôn lên tầng hai hội trường, vừa vừa hỏi.

      gian tầng hai hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến so với tầng và tầng hầm đều lớn giống nhau, tuy nhiên, võ đài lại chỉ có ba cái. Ba võ đài này, mỗi cái đều lớn hơn so với võ đài sơ cấp đến mấy lần.

      Mà ở bốn phía võ đài, có rất nhiều phòng, những phòng đó đều dành cho những người đặt cược dùng.

      Người có thể tiến vào tầng hai đặt cược, đều là số ít người giàu có hoặc có chút thực lực, tiền đặt cược đều rất cao.

      Vừa lên tầng hai, có thể nhìn thấy ba quầy hàng tinh xảo, tuy nhiên lúc này chỉ có quầy là có nhân viên phục vụ. Hiển nhiên, quầy này dùng để phụ trách tiến hành đặt cược trận khiêu chiến chủ võ đài trung cấp hôm nay.

      - cần!

      Hạ Ngôn lắc đầu đáp.

      Hạ Ngôn giờ phút này còn nghĩ tới chuyện thiếu hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến ngàn năm trăm kim tệ, cuộc sống nợ nần quả thoải mái. Giờ phút này, người còn lại dưới năm trăm tám mươi kim tệ.

      Sau khi trận khiêu chiến hôm nay chấm dứt, có thể có được ngàn kim tệ, như vậy cũng chỉ còn nợ chưa đến năm trăm kim tệ.

      Hạ Ngôn nhìn thấy đoàn người sắp thành hàng dài chờ đặt cược kia, sau chiếc mặt nạ nhăn mày cái.

      - Linh La tiên sinh! Chủ võ đài trung cấp ngài sắp khiêu chiến là Vương Phúc Sinh, tại võ đài của thủ đài được năm ba tháng, nhận khiêu chiến mười chín trận, cho tới bây giờ còn chưa bại trận. Vũ khí sử dụng là song chùy, trong mười chín trận so tài khiêu chiến trước, võ kỹ uy lực mạnh nhất mà phát huy đạt tám mươi độ.

      Ngón tay Nhã Phân chỉ vào võ đài rộng lớn ở giữa chút, bày ra hàm răng đều đặn sau đôi môi đỏ mọng.

      Tuy rằng Linh La cũng hỏi, nhưng Nhã Phân vẫn muốn ràng với Linh La. Từ trong mấy trận khiêu chiến trước đó, Nhã Phân cũng đại khái biết được thực lực Linh La này. Võ đài sơ cấp cũng thể so với võ đài trung cấp được, mỗi vị chủ đài thực lực đều phi thường mạnh. Nếu cẩn thận, Linh La này cũng có thể bị đánh bại.

      Hạ Ngôn gật gật đầu, trầm mặc chút :

      - Tỷ lệ đặt cược của là bao nhiêu?

      Dung nhan xinh đẹp của Nhã Phân khi nghe thế liền trở nên cứng đờ, nàng nghĩ tới thời điểm Linh La trầm mặc dĩ nhiên lại nghĩ tới vấn đề này, nàng còn tưởng rằng Linh La là nghĩ nên đối phó chủ võ đài Vương Phúc Sinh thế nào chứ.

      Nhã Phân nở nụ cười sau lúc cứng ngắc :

      - Tỷ lệ cược tạm thời là bồi hai!

      Vương Phúc Sinh liên tục thủ ở võ đài trung cấp này hơn năm thời gian, có rất nhiều người đặt cược đều vô cùng tin tưởng Vương Phúc Sinh, cho nên tỷ lệ cược của phải cao hơn chút.

      Đương nhiên, cũng có số người đặt cược coi trọng Linh La, tuy rằng Linh La chiến đấu chưa nhiều trận lắm, nhưng mỗi trận đều rất gọn gàng sạch đẹp, dây dưa chút nào.

      - Ồ! Ta hiểu rồi, nếu là hai bồi .

      Hạ Ngôn trong đầu ý niệm xoay chuyển :

      - Nhã Phân tiểu thư! Bản thân ta có thể đặt cược ?

      Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn Nhã Phân, người còn có hơn năm trăm kim tệ, nếu dùng để đặt cược, sau khi thắng vậy có thể kiếm được ngàn kim tệ.

      Nhã Phân lại ngẩn ra, thầm nghĩ Linh La này đúng là tin tưởng mười phần mà! Lòng tin của rốt cuộc có từ nơi nào? Chẳng lẽ nghĩ rằng chủ võ đài trung cấp dễ dàng đánh bại như chủ võ đài sơ cấp sao?

      Phải biết rằng mỗi chủ võ đài trung cấp, cũng đều có số tuyệt chiêu sở trường, tuyệt đối dễ bị đánh bại, nếu sao có thể trở thành chủ võ đài trung cấp được?

      - Có thể! Đặt cược ở võ đài trung cấp mỗi lần đặt là năm trăm kim tệ, Linh La tiên sinh, vì phòng ngừa dối trá, ngài chỉ có thể đặt mình thắng lợi mà thể đặt Vương Phúc Sinh thắng lợi.

      Nhã Phân .

      Hạ Ngôn gật gật đầu :

      - tại còn chút thời gian, kim tệ của ta vừa vặn đủ đặt cửa, Nhã Phân tiểu thư! có thể làm chuyện của , ta sau khi đặt cược xong tới võ đài chờ khiêu chiến bắt đầu.

      Nhã Phân nghe vậy lập tức dở khóc dở cười, ánh mắt mê người chớp chớp mấy cái, Linh La tiên sinh này hành quả nhiên là khác biệt với người thường mà!

      Liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cái, Nhã Phân đành phải mỉm cười cáo từ trước. Mà Hạ Ngôn xếp hàng trước quầy đặt cược đặt cửa mình thắng năm trăm kim tệ.

      - Chỉ có hơn năm trăm kim tệ, chỉ có thể đặt cửa!

      Sau khi đặt cược xong, Hạ Ngôn tiến vào khu vực võ đài, ngồi ghế người khiêu chiến, lẳng lặng chờ đợi khiêu chiến bắt đầu.

      Ở bốn phía trong phòng, lúc này mọi người đều thảo luận, tất nhiên là ngoài chuyện hai người Linh La cùng Vương Phúc Sinh cuối cùng ai giành được thắng lợi. Vương Phúc Sinh thủ ở võ đài trung cấp năm ba tháng, trong mười chín trận thủ đài chưa lần thất bại, thực lực mạnh như ban ngày. Nếu hôm nay thắng lợi trong trận so tài khiêu chiến này, như vậy liền có cơ hội khiêu chiến chủ võ đài cao cấp.

      - Linh La! Đó là Linh La! quả nhiên đeo mặt nạ.

      người trong phòng đặt cược nhìn thấy Hạ Ngôn ngồi ở ghế khiêu chiến, đưa tay chỉ Hạ Ngôn hô lên.

      - Hừ! phải đối thủ của Vương Phúc Sinh! Các ngươi cứ chờ xem, thắng lợi cuối cùng nhất định thuộc về Vương Phúc Sinh! Mà phải thuộc về Linh La này, có thể có cơ hội khiêu chiến chủ võ đài trung cấp khẳng định là do vận khí tốt!

      - Hắc hắc! Gặp phải cường giả chân chính, chắc chắn bại!

      - Ta thấy cũng chưa hẳn như vậy, Vương Phúc Sinh am hiểu tốc độ, chỉ cần Linh La chống trả trực diện cùng , Vương Phúc Sinh cũng chưa chắc có thể thắng được?

      - Ha ha! Võ đài tuy rằng thoạt nhìn rất lớn, nhưng đối với cao thủ như Vương Thúc Sinh mà , Linh La kia có tránh ở bất cứ góc nào, cũng nằm trong phạm vi công kích của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :