CHƯƠNG 436: HẠ NGÔN BÁ ĐẠO - "Để Hạ Ngôn ngồi vào vị trí đó là có ý gì?!" Chín tên Chấp Thánh địa đều lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt sửng sốt nhìn về phía Thánh Hoàng. Phải biết rằng bàn hội nghị của Thánh địa cũng chỉ có mười ba chiếc ghế. Vị trí đầu tiên tất nhiên là của Thánh Hoàng, mười hai chỗ còn lại thuộc về mười hai Chấp Thánh địa. Mười hai Chấp này gồm có thủ lĩnh của năm đại gia tộc Thánh thành, bốn Điện chủ Thánh điện của bốn chủ thành có bốn đại Học viện, còn ba người còn lại cũng chính là ba vị cường giả Linh Tông đỉnh phong. Vị trí Chấp đệ nhất này, tại ngờ Thánh Hoàng lại để Hạ Ngôn ngồi. Phải biết rằng Hạ Ngôn tuy là người tu luyện Thiên Cung nhưng trong Hội nghị Thánh địa cũng có tư cách được ngồi. Nhưng tại để Hạ Ngôn ngồi lại là ý của Thánh Hoàng, mọi người ở đây tất nhiên ai dám dị nghị cả. Ai dám khiếu nại lại Thánh Hoàng? Hạ Ngôn đáp lại tiếng rồi nhấc chân tới ngồi bên cạnh Thánh Hoàng. tại, thân phận của Hạ Ngôn dường như còn cao hơn những Chấp Thánh địa khác! Da mặt của mấy tên Tộc trưởng đều rung rung. Tuy nhiên, bọn chúng cũng dám biểu lộ biểu tình bất mãn. Thánh Hoàng mới chân chính là người thống trị tuyệt đối của Đại Lục Long Chi. Lúc trước, thế lực Đông Cực mạnh mẽ như thế, chọc giận Thánh Hoàng mà phải là bị đốt thành tro bụi chỉ trong nháy mắt thôi sao?! Ngay cả Vương Đông Cực cũng chỉ may mắn dựa vào thần khí mới có thể tránh được mạng. Nếu phải nhờ vào kiện thần khí lợi hại kia sợ rằng tại biến thành bãi đất vàng rồi! thế để biết thực lực mới là hết thảy! Đại Lục Long Chi, trước mắt dường như cũng có người nào đủ thực lực để chống lại Thánh Hoàng. Nếu có tân cường giả cảnh giới Linh Hoàng sinh ra cũng trở thành tân Thánh Hoàng rồi! - Tuần Chấp , ngươi ! Sau khi Hạ Ngôn ngồi xuống, ánh mắt Thánh Hoàng nhìn về phía Tuần Tộc trưởng, mặt lạnh lùng biểu lộ chút cảm xúc gì, hai mắt thâm thúy như có thể nhìn thấu tâm linh của bất cứ người nào. Bị Thánh Hoàng nhìn chăm chú như thế. Tuần Tộc trưởng căn bản dám đưa mắt nhìn lại, chỉ có thể cúi đầu đứng lên. - Điện chủ Thánh điện Mục Nguyệt của thành Tử Nguyệt đột nhiên mất tích từ mấy năm trước, cho tới bây giờ vẫn có tin tức gì cả! Trách nhiệm của Điện chủ Thánh điện rất trọng đại, thành Tử Nguyệt cũng cần tân Điện chủ. Tuần Tộc trưởng bắt đầu từ đầu. Mấy tên Chấp có bối cảnh khá lớn trong Thánh điện thành Tử Nguyệt sớm vận động. Bọn họ đều muốn có được vị trí Điện chủ Thánh điện này! Nhưng thế lực Thánh thành đương nhiên cũng có liên quan. Cam Lục, người bị Hạ Ngôn đánh chết, vốn cũng có tính toán cạnh tranh chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt. Tuy nhiên, giờ cũng chết, cơ hội cũng biến mất theo. - Mấy người trước, mười hai vị Chấp Thánh điện thành Tử Nguyệt thương nghị về việc chọn người trở thành tân Điện chủ Thánh điện Hạ Ngôn ngờ lại tự tiện xông vào Hội nghị Thánh điện, thậm chí còn đánh chết trong mười hai người này là Cam Lục. Cam Lục là tộc trưởng Cam gia ở thành Tử Nguyệt, thân phận khá cao. bị Hạ Ngôn đánh chết nên có hậu quả . tại chỉ ảnh hưởng xấu tới thành Tử Nguyệt mà còn hơn mười quận thành và mấy chủ thành có liên quan. thanh trầm thấp của Tuần Tộc trưởng vang lên, rất nhanh lại việc. - Hạ Ngôn vô cớ xâm nhập vào Hội nghị Thánh điện, đánh chết Chấp Thánh điện! Hành vi này quả thực rất tệ hại! Nếu hành vi này bị trừng phạt quy củ của toàn bộ Đại Lục Long Chi đều bị phá bỏ! Khi tới câu cuối cùng giọng điệu Tuần Tộc trưởng đột nhiên tăng lên, ánh mắt lóe ra dư quang hướng về vài vị tộc trưởng khác. - Thánh Hoàng đại nhân, chuyện này quả có hậu quả rất xấu. Nếu trừng phạt Hạ Ngôn chỉ sợ khiến nhiều người trong lòng phục. Hà Tộc trưởng tiếp lời . - Hạ Ngôn! Thánh Hoàng khẽ gật đầu, thuận miệng nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi: - tình là như thế sao? Ngươi vì sao lại xông vào Thánh điện, lại còn đánh chết Cam Lục?! - Ha ha. Hạ Ngôn cười. - Theo như lời Tuần Tộc trưởng vừa rồi hình như đúng! Hạ Ngôn đứng lên, ánh mắt quét về phía mấy tên Chấp . - Mục Nguyệt Điện chủ quả mất tích. Tuy nhiên, Mục Nguyệt Điện chủ có con . Ánh mắt Hạ Ngôn sáng bừng lên: - Con của Mục Nguyệt Điện chủ tên là Viên San, thiếu nữ có chút võ kỹ nào! Viên San chính là thân nhân duy nhất của Mục Nguyệt Điện chủ. Tuy rằng tại, Mục Nguyệt Điện chủ mất tích, nhưng bà cũng đảm nhiệm chức Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt mấy năm, đa số mọi người ở thành Tử Nguyệt đều rất kính trọng bà. - Nhưng, dù đa số mọi người đều rất kính trọng Mục Nguyệt Điện chủ nhưng cũng có ít người lại làm ra những chuyện bằng cầm thú. Mấy ngày trước, ta ở Thánh sơn đột nhiên nhận được thư cầu cứu của Viên San. Trong thư Viên San rằng nàng bị nguy hiểm. Sau khi nhận được tin ta lập tức xuống núi chạy tới Phủ viện của Mục Nguyệt Điện chủ ở Thành Tử Nguyệt. Thanh của Hạ Ngôn ngày càng trầm xuống, lửa giận trong lòng cũng ngừng toát ra theo giọng . - Ngay khi ta tới Phủ viện của Mục Nguyệt Điện chủ có tên khốn nạn là Cam Mạc. ngờ muốn mạnh mẽ bắt giữ Viên San. Tỳ nữ Bội Nhi của Viên San cũng bị tên Cam Mạc này giết chết! Tính tình của Viên San cứng cỏi, muốn bị khuất nhục cho nên lựa chọn tự sát. Khi ta tới, hơi thở của Viên San rất mong manh, gần như sinh cơ sắp trôi qua hết! Ta nếu tới chậm mấy phút Viên San coi như hoàn toàn tử vong. Sau khi ta dùng viên Khí huyết đan và Hồi hồn đan bát phẩm mới cứu được tính mạng của ấy. Ta từng đáp ứng Mục Nguyệt Điện chủ chiếu cố cho Viên San khi nàng vắng. Chuyện Hạ Ngôn ta hứa chắc chắn thực . Nếu Viên San chết ta làm Mục Nguyệt Điện chủ thất vọng rồi! Lửa giận của ta hoàn toàn bị kích phát, liền đương trường đánh chết tên Cam Mạc, cũng chính là đứa con của Cam Lục. Đại thiếu gia của Cam gia. Trong mắt Hạ Ngôn tràn đầy lửa giận, vỗ mạnh tay xuống bàn. Cả chiếc bàn cũng phải chấn động. - "Trước mặt Thánh Hoàng mà cũng dám đập tay xuống bàn, lá gan tên Hạ Ngôn này lớn!" - Sau khi được cứu, Viên San cho ta biết rằng những tên Chấp Thánh điện ngờ lại muốn chia chác nhau tài vật của Mục Nguyệt Điện chủ! Dù Mục Nguyệt Điện chủ chết những thứ bà lưu lại nhất định cũng thuộc về Viên San. Những người khác dựa vào cái gì mà đòi chia nhau số tài vật này!? Kỳ lúc ta tới Thánh điện cũng biết bọn họ ở trong đó nghị . Tuy nhiên, khi ta tới lại tận tai nghe được bọn họ thương thảo chia chác tài vật của Mục Nguyệt Điện chủ như thế nào!? Còn tên Cam gia Tộc trưởng Cam Lục kia nghĩ cách để đánh chết ta! - Hừm, người muốn giết ta quả ít! Tuy nhiên, nếu muốn giết ta cũng phải xem bản thân mình có đủ thực lực hay ?! Cam Lục lúc ấy thấy ta xuất , kích động những Chấp Thánh điện khác, muốn vây sát ta. Hơn nữa vẫn là do chủ động công kích ta. Đáng tiếc, thực lực của quá yếu. Ta chỉ cần đầu ngón tay cũng có thể bóp chết được ! muốn giết ta đương nhiên ta cũng khách khí với . Do đó ta giết ! - Thánh Hoàng đại nhân, tình trải qua là như thế, ta có nửa câu dối trá! Hạ Ngôn hướng về Thánh Hoàng khom người . Sau đó hơi thở Hạ Ngôn trầm xuống, đưa ánh mắt quét vòng mấy tên Chấp rồi lại ngồi xuống chỗ của mình. Thánh Hoàng gật gật đầu : - Ừm! Ta tin tưởng lời của Hạ Ngôn. Các ngươi có ai muốn gì nữa ? Thánh Hoàng trực tiếp biểu lộ ra thái độ của mình. Hiển nhiên, Thánh Hoàng hoàn toàn đứng về phía Hạ Ngôn. Chúng Chấp nghe Thánh Hoàng thế tự nhiên cả đám đều ngậm miệng . 'Thánh Hoàng ngươi biểu lộ thái độ ủng hộ Hạ Ngôn rồi chúng ta dù thêm nữa cũng có ý nghĩa gì đây!?" Trong lòng mấy gã chấp này đều có suy nghĩ như thế. - Nếu như tất cả mọi người đều phản đối chuyện này bèn như vậy ! Vừa rồi Tuần Tộc trưởng rằng chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt thể để trống được. thế cũng đúng, Hạ Ngôn, ngươi đảm nhiệm chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt ! Thánh Hoàng nhìn về phía Hạ Ngôn . - Vâng! Hạ Ngôn liền đáp lại. - Cái này. Đường chủ Bích Thanh Đường nhíu mày. - Thánh Hoàng đại nhân. Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt cũng tầm thường. Dựa theo quy củ Hạ Ngôn phải chấp nhận khiêu chiến của số người. Để đảm nhiệm chức vụ Đường chủ Thánh đường của quận thành cần đạt được tư cách khiêu chiến, sau đó khiêu chiến đương kim Đường chủ. Mà để đảm nhiệm chức vị Điện chủ Thánh điện cũng cần như thế. Trước hết cần đạt được tư cách để khiêu chiến rồi mới khiêu chiến đương kim Điện chủ Thánh điện. Mà để đạt được tư cách khiêu chiến Điện chủ Thánh điện trước hết cần thông qua của Hội nghị Thánh địa. tại Điện chủ Thánh điện Mục Nguyệt của thành Tử Nguyệt mất tích, tất nhiên cần khiêu chiến đương kim Điện chủ. Tuy nhiên, tân Điện chủ cũng cần phải vượt qua số người cũng có tư cách khiêu chiến. - Điều này cũng có vần đề gì cả. Hạ Ngôn nhìn về phía Vương Đường chủ, cười lạnh : - Hạ Ngôn ta đảm nhiệm chức Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt e ngại bất cứ người khiêu chiến nào cả! Hạ Ngôn kiêu ngạo . - Chuyện khiêu chiến diễn ra vào ngày thứ ba ! khiêu chiến ngay trong đại sảnh của Kim Long Điện này! Các ngươi tuyển ra người có tư cách khiêu chiến , sau đó cho họ khiêu chiến Hạ Ngôn. Thánh Hoàng lên tiếng. - Nếu có việc gì nữa các ngươi ra ! Mọi người nghe thế đều đứng lên lặng yên rời khỏi Nghị đường. Lúc này trong Nghị đường chỉ còn có hai người, Hạ Ngôn và Thánh Hoàng. - Hạ Ngôn, ngươi cũng biết vì sao ta lại biểu như thế trước mặt những người này ? Ánh mắt Thánh Hoàng nhìn về phía Hạ Ngôn, khóe miệng hơi nhếch lên, trong mắt cũng lên đôi chút màu sắc Hạ Ngôn khẽ cau mày, trong lòng suy nghĩ mấy vấn đề nhưng vẫn lắc đầu. Hạ Ngôn kỳ có thể đoán ra tâm tư của Thánh Hoàng nhưng Hạ Ngôn vẫn cảm thấy đúng lắm nên lựa chọn lắc đầu. Đôi khi phải giả bộ đôi chút mới là tốt nhất! Trước khi Hạ Ngôn tới Nghị đường của Thánh địa cũng gặp Thánh Hoàng trước. Hạ Ngôn bá đạo như thế cũng là ý tứ của Thánh Hoàng. - có gì bất ngờ ngươi khẳng định chính là tân Thánh Hoàng sau này. Sau khi ngươi giữ chức vị này, nhất định phải trấn áp được những người này. Do đó, lúc này phải biểu đủ khí phách! Như thế bọn họ mới dám có bất cứ động thái gì ngỗ ngược trước mặt ngươi. Thánh Hoàng cười khẽ, với Hạ Ngôn. - Do đó, nếu nên giết cứ giết, cần cố kỵ gì nhiều! Chỉ cần ngươi có thực lực ai có thể khoa tay múa chân với ngươi được! Ngươi cần làm cho bọn họ kính trọng ngươi, nhưng nhất định phải khiến bọn chúng sợ hãi! Thánh Hoàng hiệu lệnh thiên hạ, nếu tính tình nhu nhược sau này làm sao thể ra lệnh cho những lão già tâm cơ thâm trầm này!? Giọng của Thánh Hoàng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều. Hạ Ngôn làm ra bộ dáng bừng tỉnh, khẽ gật đầu : - Ta hiểu rồi! Kỳ , tính tình Hạ Ngôn cũng yếu đuối chút nào! Ngạo khí của cũng chỉ là che dấu rất sâu mà thôi.
CHƯƠNG 437: CHỨC VỊ ĐIỆN CHỦ THÁNH ĐIỆN THÀNH TỬ NGUYỆT Đối với thân nhân, bằng hữu, đa phần thái độ của Hạ Ngôn đều rất ôn hòa nhưng với địch nhân, cũng mềm yếu. Hạ Ngôn quả thích giết chóc. Tuy rằng lúc này thực lực của mạnh hơn rất nhiều, đủ để xưng bá phương nhưng cũng lấy thực lực của mình ra ức hiếp bất cứ ai. Nhưng nếu có người biết sống chết trêu chọc Hạ Ngôn đương nhiên cũng thủ hạ lưu tình. Đối với việc thân nhân, bằng hữu bị uy hiếp Hạ Ngôn cũng nghĩ biện pháp diệt trừ sạch . Hạ Ngôn vẫn chưa quên mối uy hiếp đến từ Trương gia ở thành Kim Dương. Tuy nhiên, sau lưng Trương gia còn có Tuần gia nên Hạ Ngôn lo lắng khi mình động thủ với Trương gia có thể khiến Tuần gia gây bất lợi cho Hạ gia. Lực lượng của Hạ gia tại còn chưa đủ để chống lại được Tuần gia. Cho nên, vì lợi ích của gia tộc mà Hạ Ngôn cũng đành phải tạm thời nhân nhượng! - Hạ Ngôn, ngươi phải chuẩn bị chút cho trận khiêu chiến ngày kia. Ta ủng hộ ngươi trước mặt đám Chấp , có thể ở ngoài mặt bọn chúng dám bất mãn nhưng sau lưng biết còn làm ra những hành động gì. Ta đoán rằng bọn họ nghĩ cách tìm số người tu luyện có thực lực cường đại để khiêu chiến ngươi đó! Thánh Hoàng trầm ngâm chút rồi nhắc nhở Hạ Ngôn. Ngày kia. Hạ Ngôn phải tiếp nhận khiêu chiến và phải giành chiến thắng Hạ Ngôn mới có thể chính thức trở thành Điện chủ Thánh điện. Đây là quy củ kéo dài cả mấy ngàn năm. Thánh Hoàng cũng thể phá vỡ được. Hơn nữa, cũng cần phải phá hủy. - Ta biết rồi, ngày kia ta để bọn chúng biết được thực lực của ta! Ánh mắt Hạ Ngôn hơi nhíu lại, bàn tay nắm lại thành quyền, cực kỳ tự tin . Sau khi rời khỏi Thánh thành, Hạ Ngôn lại trở lại thành Tử Nguyệt, ở cùng chỗ với Viên San. Viên San có chút võ kỹ nào bên người lại có cao thủ bảo hộ cho nên Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng. Nếu sau lưng có người muốn động chút tay chân Viên San lập tức gặp nguy hiểm. Để phòng ngừa vạn nhất, Hạ Ngôn phải cố gắng dành nhiều thời gian ở bên cạnh Viên San. Đợi khi Hạ gia tiến vào thành Tử Nguyệt rồi Viên San có thể được gia tộc bảo hộ, người bình thường cũng có cơ hội xúc phạm tới Viên San. Viên San cũng có thể kết bạn với Tiểu Thanh. Có Thổ cẩu bên cạnh bảo hộ cho dù là cường giả cảnh giới Linh Tông cũng thể dễ dàng động chạm tới hai nàng được! Tuần Tộc trưởng, Hà Tộc trưởng, Lương Tộc trưởng và Vương Đường chủ sau khi rời khỏi Kim Long Điện rất nhanh tụ tập lại với nhau. Thánh Hoàng đột ngột xuất khiến bọn họ đều trở tay kịp. Thánh Hoàng ủng hộ Hạ Ngôn vượt xa tưởng tượng của bọn họ. Thánh Hoàng ngờ lại thể thái độ ràng như thế. Tình huống như thế này còn chưa từng diễn ra. Trước kia, sau khi rời khỏi Thiên Cung dù có bị người đuổi giết. Thánh Hoàng cũng tuyệt đối tự mình ra mặt trợ giúp. Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Hạ Ngôn trong lòng Thánh Hoàng quyết tầm thường. Thủ lĩnh của năm đại thế lực Thánh thành có bốn người ở chỗ này, thương nghị việc chọn người đứng ra khiêu chiến Hạ Ngôn, cạnh tranh chức Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt. Bốn người này đương nhiên đều hy vọng Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt là người của mình, chịu sai khiến của mình. Trong năm đại thế lực này chỉ có Thường gia là xuất . Với quan hệ giữa Liễu Vân và Thường gia. Hạ Ngôn đảm nhiệm chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đối với Thường gia có rất nhiều ưu đãi, ít nhất Hạ Ngôn gây khó xử cho Thường gia. Cho nên, Thường gia hài lòng nếu thấy Hạ Ngôn đảm nhiệm Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt. Mà bốn người kia đương nhiên vui vẻ gì. Nhất là Tuần gia và Hà gia. Bọn họ ràng rằng nếu Hạ Ngôn đảm nhiệm Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt khẳng định hợp tác với bọn họ. Lợi ích ở thành Từ Nguyệt, chỉ sợ sau này ngay cả những thủ hạ thân cận cũng đều thể xuất được! Hơn nữa, với coi trọng của Thánh Hoàng với Hạ Ngôn chừng sau này Hạ Ngôn còn có thể trở thành Chấp Thánh địa. - Chức Điện chủ này tuyệt đối thể để Hạ Ngôn đạt được! - hiểu vì sao mà Thánh Hoàng đại nhân lại coi trọng tên Hạ Ngôn kia nhiều như thế?! Tuần Tộc trưởng nghi hoặc. Hôm nay, trong Nghị đường của Thánh địa. Hạ Ngôn cho chút thể diện nào khiến lúc này trong lòng vẫn như đeo khối đá tảng. Hạ Ngôn trở thành tâm kết của . - Hừm, điều này sao còn giải thích được?! Hà Tộc trưởng hừ tiếng, khóe miệng cười lạnh : - Hạ Ngôn năm nay mới mười bảy mà thực lực có thể ngang bằng với Linh Tông đỉnh phong. Ý nghĩa tồn tại của Thiên Cung là gì?! Thiên Cung chính là để lựa chọn ra người tu luyện ưu tú nhất! - Hạ Ngôn tu luyện với tốc độ khủng bố như thế, đương nhiên khiến Thánh Hoàng cực kỳ chú ý! Ánh mắt Hà Tộc trưởng lóe lên, trầm giọng . - Đúng thế. Thánh Hoàng cổ vũ mọi người đại lục cố gắng tu luyện để tăng lên thực lực. Những người tu luyện Thiên Cung đều có được tài nguyên tu luyện nhiều nhất! Thiên Cung có Tháp tu luyện, Ma Quỷ Trận còn có Ngọc Hoa Trì những cơ sở này khiến thực lực của người tu luyện đột nhiên tăng mạnh! Ngón tay Vương Đường chủ gõ gõ lên bàn, nhanh chậm . - Mặc kệ thế nào, chúng ta cũng thể để Hạ Ngôn trở thành Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt được. Thành Tử Nguyệt quá trọng yếu! Hơi thở Tuần Tộc trưởng hơi tăng lên, sắc mặt trầm . - Ha ha… bốn người chúng ta tụ tập lại đây phải là để bàn đến chuyện này sao?! Ngày kia là ngày khiêu chiến rồi! Chúng ta phải quyết định được người tranh đoạt chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, sau đó lập tức thông báo cho người được chọn. Hà Tộc trưởng - Người được tuyển thực lực phải cực kỳ cường đại ít nhất phải đạt tới cảnh giới Linh Tông đỉnh phong, nếu khẳng định phải là đối thủ của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tự mình chiến đấu lại tám gã nguyên lão của Đông Cực. Thực lực của mạnh đến tưởng. Tuy nhiên, cảnh giới của Hạ Ngôn mới chỉ là Linh Tông trung kỳ mà thôi chúng ta có thể lợi dụng điểm này. Nếu đạt tới cảnh giới Linh Tông hậu kỳ toàn bộ Đại Lục Long Chi này, người tu luyện dưới cảnh giới Linh Hoàng sợ là khó có thể tìm ra mấy ai mà chiến thắng được . Lương Tộc trưởng hạ giọng - Để ta tiến cử người trước. Vương Đường chủ liếc mắt nhìn qua ba người kia : - Người ta đề cử là Tống Ngọc Giản. Các ngươi hẳn là có nghe qua người này ?! - Sao? Tống Ngọc Giản? - Vương Đường chủ, ngươi quả nhiên lợi hại! Ngay cả quái vật như Tống Ngọc Giản mà cũng bị ngươi lôi kéo! - Chặc chặc, thủ đoạn của Vương Đường chủ ngày càng cao minh đó! Tống Ngọc Giản gia nhập Bích Thanh Đường thế mà chúng ta ngay cả chút tin tức cũng thu được! Sắc mặt ba tên còn lại đều hơi đổi. Bọn họ nghe được cái tên này, trong lòng khỏi chấn động. Ba mươi năm trước, Tống Ngọc Giản nổi danh khắp Đại Lục Long Chi. Ba mươi năm trước cũng là Linh Tông đỉnh phong, hơn nữa tuổi cũng lớn. tại cũng chỉ mới sáu bảy mươi tuổi quả thực có khả năng đột phá tới cảnh giới Linh Hoàng. - Ha ha. Tống Ngọc Giản đối phó Hạ Ngôn hẳn là nắm chắc! Vương Đường chủ cười khẽ. - Vương Đường chủ. Tống Ngọc Giản là người của ngươi. Cho dù chiến thắng Hạ Ngôn, trở thành tân Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đối với chúng ta cũng có lợi. Hà Tộc trưởng cười . Nếu Tống Ngọc Giản trở thành Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt tất nhiên phục vụ cho Bích Thanh Đường, đối với vài gia tộc bọn họ, khẳng định Tống Ngọc Giản thèm đoái hoài gì đến. Tuần Tộc trưởng, Lương Tộc trưởng, Hà Tộc trưởng vốn cũng định đề cử người của mình nhưng khi nghe tới cái tên Tống Ngọc Giản trong lòng ba tên này cũng có chút lay động. Những người bọn họ có thể đề cử đều thể so sánh với Tống Ngọc Giản được. Trong bốn đại gia tộc của Thánh thành, người có thực lực có thể sánh cùng Tống Ngọc Giản sợ rằng chỉ có Thái thượng trưởng lão của nhà mình. Nhưng chẳng lẽ phái Thái thượng trưởng lão ra tham dự cạnh tranh vị trí Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt?! Thái thượng trưởng lão của bốn đại gia tộc đều trăm tuổi, tại cạnh tranh chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt hiển nhiên quá hợp lý. Nhưng nếu để bọn họ từ bỏ quyền đề cử khẳng định cam lòng. - Ba vị, các ngươi rốt cuộc có ý tứ gì?! mặt Vương Đường chủ lên vẻ cười nhạt, nóng nảy mà lạnh nhạt hỏi lại. - Muốn chúng ta đề cử Tống Ngọc Giản cũng phải là thể! Ánh mắt Lương Tộc trưởng chợt lóe lên, giọng điệu thay đổi. - Vương Đường chủ, Bích Thanh Đường có nhiều thứ mà ngay cả chúng ta cũng đều phải thèm dãi. Vương Đường chủ hay là xuất ra vài món, chúng ta ủng hộ Tống Ngọc Giản. Như thế nào? Nghe được lời của Lương Tộc trưởng, Tuần Tộc trưởng và Hà Tộc trưởng đều thầm gật đầu. Để Vương Hoa Vũ lấy số lợi ích phân cho mọi người tất cả ai cũng vui mừng. Tuy rằng mất quyền tranh đoạt Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt cũng phải ra về tay . - Bích Thanh Đường ta mới sáng tạo ra được ba mươi năm, nội tình làm sao có thể so sánh với ba gia tộc lâu đời như các vị được!? Ta dù có đưa ra vài thứ, sợ rằng các vị cũng để vào mắt! Tuy nhiên, trong tay ta quả có số thứ, ba vị hẳn là có thể cảm thấy hứng thú. Vương Hoa Vũ đầu tiên là lắc đầu. Nghe câu đầu tiên ba tên Tộc trưởng còn lại đều lộ thần sắc khó coi. Nhưng khi nghe tới câu sau ánh mắt ba người đều lập tức sáng ngời lên. - Ta có chút kim lực. Kim lực này là thứ tốt! Sau khi sử dụng thực lực tăng lên rất nhiều trong khoảng thời gian ngắn! Hơn nữa cũng có tác dụng phụ nào! Hay là ta cấp mỗi người trong ba vị ba bình kim lực, để các vị ủng hộ ta đề cử Tống Ngọc Giản. Được chăng? Vương Hoa Vũ cười , ánh mắt nhìn về phía ba tên Tộc trưởng. - Cái gì? Kim lực? Ba tên Tộc trưởng còn lại đều giật mình. Tên Vương Hoa Vũ này quả nhiên là "đại gia", mỗi người ba bình phải xuất ra tới chín bình. Mấy tên Tộc trưởng của ba đại gia tộc tất nhiên biết quý giá của Kim lực. Lấy ra Kim lực cũng cực kỳ rắc rối, hơn nữa chỉ có Thiết tượng Thần cấp cũng phải tiêu hao rất nhiều tinh lực mới có thể lấy ra. Muốn lấy ra lọ Kim lực, đại khái cần ngàn vạn kim tệ. cách khác, nếu tính phí tổn cho Thiết tượng Thần cấp chỉ sợ phải sử dụng tới ngàn vạn kim tệ. Sau khi lấy ra Kim lực kim tệ trở thành sắt vụn. Chín bình kim lực chính là chín ngàn vạn kim tệ! - Đúng thế! Chính là Kim lực. Nếu ba vị Tộc trưởng đồng ý tại mỗi người có thể có được ba bình Kim lực. Vương Hoa Vũ ta cũng thích lèo nhèo, ướt át. Ba vị nếu gật đầu coi như quyết định! Nếu chúng ta bốn người chúng ta đều tự mình đề cử người, sau đó để họ cạnh tranh chức Điện chủ Thánh điện ! Vương Hoa Vũ thẳng tới điểm mấu chốt! Các ngươi tốt nhất là đồng ý! Nếu vậy tự mình mà tranh đoạt!
CHƯƠNG 438: KINH LÔI KIẾM Tuần tộc trưởng, Hà tộc trưởng, Lương tộc trưởng nghe vậy, liếc nhìn lẫn nhau, ánh mắt nhanh chóng trao đổi phen. Bọn họ ngốc, dù là bọn họ đồng ý phương án do Vương Hóa Vũ ra, mỗi người bọn họ đều đề cử nhân vật cũng rất khó là đối thủ của Tống Ngọc Giản do Vương Hóa Vũ đề cử. Nếu như thế, có khả năng bọn họ có được bất kỳ chỗ tốt gì. Như vậy, còn bằng dựa theo lời Vương Hóa Vũ, bọn họ được ba bình kim lực! - Vương Đường chủ, ba bình kim lực, có phải hơi thiếu hay . khi Tống Ngọc Giản đảm nhiệm điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt vậy Bích Thanh Đường của ngài có được chỗ tốt vượt xa mấy ngàn vạn kim tệ. Mấy ngàn vạn kim tệ này, sợ rằng tới mấy năm. Bích Thanh Đường liền có thể bù lại từ thành Tử Nguyệt rồi? Tuần tộc trưởng cười cười, vẫn còn muốn cò kè mặc cả. Năm thế lực lớn ở Thánh thành, mỗi cỗ thế lực đều khống chế hai ba chủ thành Đại Lục Long Chi. đại lục tổng cộng có năm mươi bốn tòa chủ thành, trong đó có mười mấy chỗ, kỳ là bị nắm trong tay năm thế lực lớn Thánh thành. thế lực, nếu có thể nắm giữ nhiều hơn chủ thành, vậy chắc chắn sau này thế lực đó có thêm nhiều tài nguyên phát triển hơn. - Ba vị tộc trưởng, các người cũng biết Bích Thanh Đường ta vì lôi kéo Tống Ngọc Giản này, đưa ra điều kiện gì hay ? Vương Hóa Vũ cười lạnh tiếng, trả lời câu của Tuần tộc trưởng, mà tới chuyện Tống Ngọc Giản. Vương Hóa Vũ vừa như vậy, ba người liền hiếu kỳ. chơi sao, Tống Ngọc Giản kia có tiếng là quái vật, mấy gia tộc bọn họ cũng nghĩ rất nhiều biện pháp lôi kéo Tống Ngọc Giản này, đủ các loại thủ đoạn, đồng ý rất nhiều chỗ tốt lớn. Tống Ngọc Giản vẫn cứ động tâm. Cho đến giờ Tống Ngọc Giản vẫn cứ độc lai độc vãng, lại dấu vết, dù là năm thế lực lớn muốn tìm hạ lạc của , cũng phải hao tốn sức lực phen. Nguyên nhân chính là vì như vậy, mới làm Vương Hóa Vũ người mình đề cử là Tống Ngọc Giản, ba vị tộc trưởng mới giật mình như thế. Ánh mắt ba vị tộc trưởng đều nhìn về phía Vương Hóa Vũ chờ đợi Vương Hóa Vũ tiếp. Điều kiện bình thường, sợ rằng rất khó đả động Tống Ngọc Giản? biết Bích Thanh Đường Vương Hóa Vũ, rốt cuộc dùng thứ gì mới làm Tống Ngọc Giản gia nhập Bích Thanh Đường. - dối các vị, tại trong tay Tống Ngọc Giản có món thần khí công kích. Kinh Lôi Kiếm! Ánh mắt Vương Hóa Vũ chợt lóe, cười với ba người. Ba vị tộc trưởng nghe được ba chữ Kinh Lôi Kiếm, thân thể đột nhiên chấn động mạnh. Kinh Lôi Kiếm, trong ba đại thần khí nổi danh đại lục. Tuy rằng ba vị tộc trưởng đều rất ràng, kỳ thần khí đại lục chỉ có ba món này. Tuy nhiên, có những thần khí mà đa số người đại lục biết tới, trong đó có Kinh Lôi Kiếm này. Ba món thần khí chia làm Kinh Lôi Kiếm, Càn Khôn Đao và Thần Long Tiên! Bình thường, người tu luyện muốn có được thần khí có hai nơi phát ra. Thứ nhất đó là Tội Ác Sâm Lâm cùng Khu vực Mê Loạn, thỉnh thoảng gặp phải thần khí hoàn chỉnh, tuy nhiên loại xác xuất này biết bao nhiêu năm mới có được món. Nơi thứ hai đó chính là thông qua thợ rèn Thần cấp chế tạo ra. Rèn món thần khí, chỉ cần khoáng thạch đặc thù cực kỳ tốt, còn cần thêm vào Thần thạch mà đại lục có nơi sinh sản ra, cuối cùng còn phải dùng kim lực tiếp tục rèn luyện thành hình Mỗi món thần khí, đều là bảo vật mà vô số người mơ mộng cầu mong. - Thanh Kinh Lôi Kiếm này chính là Bích Thanh Đường ta đưa tặng cho ! Nếu phải có Kinh Lôi Kiếm. Tống Ngọc Giản cũng đồng ý gia nhập Bích Thanh Đường. Ha ha, ba vị tộc trưởng, nếu các vị đề cử chọn người, vậy phải ngẫm kỳ lại xem có người nào chiến thắng được Kinh Lôi Kiếm của Tống Ngọc Giản hay ! Vương Hóa Vũ cười khẽ . Thực lực bản thân Tống Ngọc Giản là xuất sắc nhất trong số Linh Tông đỉnh. Lại thêm thanh Kinh Lôi Kiếm, gần như có thể là vô địch dưới Linh Hoàng rồi. - Được rồi cứ theo ý của Vương Đường chủ mà làm ! Lương tộc trưởng hít vào hơi. trong mắt lóe sáng lúc, trong lòng xoay chuyển ngàn vạn tâm tư, cuối cùng ra. - Ừ, cứ theo ý của Vương Đường chủ thôi. Tuần tộc trưởng cùng Hà tộc trưởng cũng gật đầu. - Đây là kim lực! Vương Hóa Vũ vừa lật tay, liên tục lấy trong người ra mấy bình ngọc trắng đặt bàn. Tổng cộng chín bình ngọc, nhiều ít, mỗi người ba bình. Nhìn những bình ngọc trắng này, ba vị tộc trưởng đều khẽ động dung. Tuy rằng ngàn vạn kim tệ đối với tứ đại gia tộc Thánh thành mà tính là gì, thế nhưng kim lực cần thợ rèn Thần cấp mới rút ra được, liền hoàn toàn bất đồng. Nếu chỉ là mỗi người ba ngàn vạn kim tệ, ba vị tộc trưởng tuyệt đối động dung như thế! Mỗi người thu lại ba bình ngọc trắng, sau đó bốn người nhìn nhau cười. Người tranh đoạt điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt xác định xong, chỉ chờ ngày sau ở đại sảnh khiêu chiến Kim Long Điện, cùng Hạ Ngôn tranh đoạt chức điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt. Ánh trăng như nước rót xuống trước cửa sổ. giờ Viên San cùng Hạ Ngôn ở cùng biệt viện. Hạ Ngôn ở sương phòng bên trái, Viên San ở tại chính sảnh. Lúc này Hạ Ngôn ngồi xếp bằng giường. tháng trước, Hạ Ngôn cũng đột phá tới giới hạn Linh Tông hậu kỳ, thế nhưng vẫn thể nào đột phá. Hạ Ngôn đủ lực lượng, tại cần đột phá chỉ là cơ hội. Chỉ thiếu gió đông! Gió đông này, chính là cơ hội kia! Chỉ có nắm lấy cơ hội này, vậy Hạ Ngôn có thể thuận lợi đột phá tự nhiên, gần như cần hao tổn chút sức nào. Thế nhưng, cơ hội này cũng dễ xuất như vậy. Đột phá cảnh giới, mỗi lần đều dễ dàng như thế. Người bình thường, từ Linh Tông trung kỳ đến Linh Tông hậu kỳ thậm chí cần hao tốn đến mấy chục năm, đây còn là thiên phú cao. "Đột phá!" Trong ý niệm của Hạ Ngôn, từng tia từng sợi ý thức ngừng xoay nhanh. Linh lực hùng hồn trong cơ thể ngừng chạy nhanh vận chuyển trong kinh mạch, giống như nước sông cuộn trào. trăm lẻ tám đường kinh mạch nối liền với những kinh mạch hơn, thể ra hết sức ràng. Những kinh mạch này tuy rằng thể vận chuyển linh lực, thế nhưng Hạ Ngôn có thể cảm nhận, những kinh mạch này ngừng trở nên mạnh hơn. Người vừa bước vào cảnh giới Linh Tông là có thể cảm ứng được những kinh mạch này. Lúc Hạ Ngôn vừa bước vào cảnh giới Linh Tông, đồng dạng cũng cảm giác được những kinh mạch . Lúc đó, thậm chí nghĩ rằng có phải những kinh mạch kia cũng vận chuyển được linh lực. Sau hỏi Dương Khai, Hạ Ngôn mới biết những kinh mạch này thể vận chuyển linh lực được. Tuy rằng như vậy, thế nhưng mỗi lần Hạ Ngôn nhập định, vẫn nhịn được thúc đẩy linh lực cố gắng tràn vào những kinh mạch này. Thời gian hơn năm, Hạ Ngôn nếm thử đả thông kinh mạch này vô số lần, tuy nhiên vẫn thành công. Thế nhưng Hạ Ngôn cố gắng cũng uổng phí. So với lúc ban đầu, những kinh mạch này lớn mạnh hơn gấp mấy lần. Loại cảm giác này, hết sức ràng. "Những kinh mạch nối tiếp trăm lẻ tám đường kinh mạch, có đến hơn ngàn đường. Những kinh mạch này, vì sao thể bị linh lực đả thông vậy chứ?" Trong lòng Hạ Ngôn trầm tư. "Có thể là bởi chưa tới lúc. khi đến đủ mức độ, những kinh mạch này cũng bị đả thông! Hơn ngàn đường kinh mạch vận chuyển linh lực, vậy dọa người biết bao?" Hạ Ngôn thúc đẩy linh lực lần nữa, muốn ép linh lực trong cơ thể vào những kinh mạch này. Lần lượt thí nghiệm. Hạ Ngôn giống như biết mệt mỏi. Năng lực khống chế linh lực của Hạ Ngôn, hết sức tinh chuẩn, cho nên cũng đụng chạm tới những kinh mạch tương đối yếu đuối này. Thời gian đêm, thoáng cái trôi qua. Đến khi Hạ Ngôn mở mắt, sắc trời sáng, tia nắng sớm chiếu từ cửa sổ vào, ánh xạ ra những dấu lốm đốm. Hạ Ngôn rời giường, vươn tay mở cửa sổ ra, thờ hơi sâu trọc khí trong lồng ngự, hít vào khí mới mẻ, khóe miệng lên tia tươi cười. Lúc này Viên San đột nhiên nhảy ra từ bên cạnh, nàng rời giường được lúc, nghe được tiếng Hạ Ngôn mở cửa, liền lập tức nhảy ra. - Hạ Ngôn ca, huynh dậy rồi! Viên San mỉm cười vũ mị, làm Hạ Ngôn vẻ mặt hoảng hốt lúc. Dung nhan Viên San, xác thực khuynh quốc khuynh thành, bất cứ nam nhân nào nhìn thấy sợ rằng cũng động tâm. Cho dù người có tâm trí cứng cỏi cỡ nào, trong lòng cũng thể nào có bất cứ dao động biến hóa gì. - Ừ, hôm nay. Hạ Ngôn nhìn bầu trời xa xa, xấu hổ cười cười: - Khí trời tệ! Viên San chớp hàng mi, gót sen tiến lên, vươn tay khóa cánh tay phải của Hạ Ngôn: - Chúng ta ăn điểm tâm ! - À? Hạ Ngôn nao nao, cánh tay bị Viên San ôm lấy, cảm giác được thứ mềm nhuyễn kia, tâm linh Hạ Ngôn như bị điện giật, tuy nhiên nhanh chóng điều chỉnh lại. Lấy thực lực của giờ, tháng ăn uống cũng ảnh hưởng lớn. Thế nhưng Viên San chỉ là người thường, tự nhiên thể ăn. Thoáng chút trầm ngâm. Hạ Ngôn cười gượng tiếng, : - Vậy ta rửa mặt trước, sau đó chúng ta dùng bữa sáng. - Được! Viên San gật gật đầu , bộ dáng giống như luyến tiếc buông cánh tay Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn ca, muội lấy nước cho huynh! Viên San rồi liền xoay người, muốn chạy ra ngoài. tại trong cả biệt viện, chỉ có hai người bọn họ. có người hầu hạ, nếu muốn tự nhiên phải tự làm việc. Sắc mặt Hạ Ngôn hoảng hốt, liền : - Hay là để huynh tự làm, muội chờ huynh lúc, nhanh thôi! Linh lực dưới chân vừa chuyển, thân ảnh Hạ Ngôn liền lướt qua Viên San, nháy mắt rời khỏi cửa. Viên San nhếch môi cười khẽ, nhìn đám mây bầu trời, đột nhiên xoay eo trở lại phòng mình. Tiếp đó, Viên San lấy ra thanh trường kiếm, bắt đầu múa kiếm trong sân. Viên San xem qua biết bao nhiêu võ kỹ. Nàng kinh mạch bế tắc thể đả thông, trong cơ thể cách nào sinh ra nội lực, linh lực. Tuy nhiên Viên San trời sinh thích võ kỹ, hơn nữa ngộ tính cực cao, mười mấy năm qua xem biết bao nhiêu loại võ kỹ, những loại võ kỹ từng xem qua. Viên San đều nắm chắc như lòng bàn tay. Uy lực võ kỹ cần nội lực hoặc linh lực duy trì mới phát huy ra được, tuy nhiên Viên San chỉ múa ra hình dạng, tự nhiên thành vấn đề. Đương nhiên. Viên San thi triễn võ kỹ cũng chỉ dùng để thưởng thức, căn bản sinh ra bất kỳ uy lực nào.
CHƯƠNG 439: ĐỘT PHÁ ĐẾN LINH TÔNG HẬU KỲ Khi Hạ Ngôn rửa mặt xong trở lại biệt viện, ánh mắt khỏi mở to! Trong viện, Viên San áo dài vải nhung màu vàng nhạt, giống như con bướm lượn trong bụi hoa. Tuy rằng có nội lực, linh lực duy trì, thế nhưng võ kỹ thi triển bằng kiểu khác, lại mang theo cảm giác khác thường. Loại cảm giác đặc thù- hay là loại hứng thú này thoáng cái thu hút Hạ Ngôn. Ánh mắt Hạ Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm trường kiếm trong tay Viên San. Mỗi kiếm đều hoàn toàn tự nhiên, mỗi động tác thân thể đều phối hợp vừa đúng, có chút trói buộc. Loại kiếm chiêu tự nhiên xuôi dòng này, thoáng cái dẫn ra chỗ sâu trong hồi ức Hạ Ngôn. " ra là thế!" " sai ngờ là vậy!" Trong lòng Hạ Ngôn, loại kích động hưng phấn lan tràn, trong mắt chớp động tinh quang. "Người tu luyện chúng ta sau khi có nội lực, linh lực, vì truy cầu uy lực võ kỹ tự nhiên đưa lực lượng vào trong võ kỹ. Thế nhưng chính vì nguyên nhân đó, võ kỹ chúng ta thi triển ra mới thiếu loại dung hòa." Trong đầu Hạ Ngôn xoay chuyển, nhìn mỗi động tác của Viên San. " thể tin được, là thể tin được! Tuy rằng có bất kỳ uy lực võ kỹ gì, thế nhưng bộ kiếm kỹ này, cùng thân thể phối hợp có thể chê vào đâu được!" Trong lòng Hạ Ngôn ngừng hét lên. Đứng ở cửa viện, Hạ Ngôn quên tất cả, hoàn toàn dung nhập vào kiếm kỹ của Viên San. Viên San cũng chú ý tới Hạ Ngôn đứng trước cửa, tuy nhiên nàng thấy được ánh mắt dị dạng của Hạ Ngôn. Viên San tâm tư linh xảo, lập tức biết Hạ Ngôn nhìn võ kỹ do mình thi triển Tuy rằng thể xác định vì sao Hạ Ngôn lại lộ ra thần sắc như vậy, tuy nhiên Viên San cũng ngừng điền luyện võ kỹ. Trường kiếm linh động ngừng đâm hoặc chém, hình thành trong khí nhưng đường hoa văn mơ hồ. Thời gian trôi từng chút. Hạ Ngôn chìm đắm trong kiếm kỹ Viên San điền luyện, chút dấu hiệu thức tỉnh. Viên San sợ ảnh hưởng Hạ Ngôn lĩnh ngộ cho nên cũng ngừng lại, cứ tiếp tục luyện như vậy. Viên San có bất cứ nội lực linh lực gì, ngừng điền kỹ như vậy. Tuy rằng chỉ có hình dạng kiếm chiêu, thế nhưng vẫn tiêu hao thể lực rất lớn. Dần dần. trán, mũi ngọc Viên San đều rơi những giọt mồ hôi trong suốt, hơi thở cũng ngày càng gấp. Tuy nhiên, Viên San vẫn ngừng lại. Nửa canh giờ. canh giờ. Hai canh giờ. Mặt trời dựng đứng, mặt đất chỉ còn lại cái bóng ngắn. Viên San vẫn cố gắng điền luyện kiếm, ngón tay mảnh khảnh run nhè . Tất cả sức lực của Viên San dùng hết, lúc này Viên San còn có thể tiếp tục điền luyện kiếm kỹ, hoàn toàn dựa vào ý chí của nàng. Nàng suy đoán có thể là Hạ Ngôn thấy mình điền luyện kiếm kỹ lĩnh ngộ được gì đó, cho nên nàng dám gián đoạn. Nếu đột nhiên gián đoạn, vạn nhất ảnh hưởng Hạ Ngôn lĩnh ngộ, vậy Viên San nhất định hận chết chính mình. Loại cơ hội lĩnh ngộ này, chỉ có thể ngộ mà thể cầu. Tuy rằng bản thân Viên San tu luyện thế nhưng nàng rất đạo lý này, mẫu thân Mục Nguyệt của nàng, cũng là cường giả Linh Tông lợi hại! Lại qua lúc lâu, trường kiếm trong tay Viên San cầm chắc được nữa, mỗi động tác đều phải dùng hết sức lực. Dù vậy, kiếm chiêu của Viên San cũng bắt đầu dần dần biến hình. nén nhang sau, rốt cuộc Viên San kiên trì được nữa, ngay cả sức đứng vững cũng có, mồ hôi ướt cả tấm áo lụa người nàng dính vào làn da. Từng đợt cảm giác quay cuồng, làm cho trước mắt Viên San đều biến thành màu đen, còn nhìn vật nữa. Thế nhưng trong tiềm thức. Viên San vẫn còn muốn tiếp tục diễn luyện võ kỹ, vung vẫy trường kiếm trong tay. ! Trường kiếm lọt khỏi tay Viên San rơi xuống đất, phát ra tiếng giòn vang. Thân thể mềm mại của Viên San mềm yếu nằm mặt đất, miệng ngừng hít vào khí. Cho dù là lúc này, ánh mắt Viên San vẫn nhìn về phía Hạ Ngôn, trong ánh mắt mang theo thần sắc đau lòng. Nàng nghĩ vừa rồi nàng làm tốt, vừa rồi nhất định là Hạ Ngôn ca lĩnh ngộ gì đó, mới chìm đắm như vậy. Mình thể tiếp tục diễn luyện kiếm kỹ tiếp là làm tốt. Trường kiếm rơi xuống đất. Viên San thoát lực mềm nhũn ngã xuống. Hạ Ngôn cũng đột nhiên giật mình tỉnh lại. - Viên San! Hạ Ngôn nhìn thấy bộ dạng Viên San lúc này, vội vàng chạy tới nâng Viên San lên. Cả người Viên San, ngừng run lên. Liên tục điền luyện hai canh giờ, tiêu hao hết tất cả sức lực của nàng, lúc này Viên San ngay cả chuyện cũng rất cố sức. - Hạ Ngôn ca, xin lỗi! Viên San cười khổ, giọng có chút khàn khàn. - Sao lại như vậy? quá giữa trưa rồi! Hạ Ngôn nhìn mặt trời bên , giật mình, căn bản cảm giác được thời gian trôi qua. - Ta hiểu rồi, nhất định là xem muội múa kiếm say mê, cho nên biết qua bao lâu. Chết tiệt! Viên San, muội sao chứ? Hạ Ngôn đưa cỗ linh lực vào trong cơ thể Viên San, để Viên San nhanh chóng khôi phục chút thể lực. - Hạ Ngôn ca, vừa rồi huynh lĩnh ngộ được gì ? Viên San được Hạ Ngôn trợ giúp đứng lên, yếu ớt : - Đều là do muội thể lực yếu, nếu muội có thể tiếp tục diễn luyện, như vậy có khả năng Hạ Ngôn ca lĩnh ngộ càng nhiều hơn. Viên San nhíu hàng mi liễu lại . - Muội cái gì vậy? Hạ Ngôn thấy bộ dạng Viên San trong lòng khẽ động, vội : - Vừa rồi đúng là huynh nhìn muội múa kiếm liền lĩnh ngộ được vài thứ, giờ huynh hiểu khá nhiều rồi Viên San, huynh còn phải cảm ơn muội nếu phải muội biết đến lúc nào huynh mới ràng được đạo lý này nữa. Hạ Ngôn vui vẻ . Lúc này, Hạ Ngôn có thể cảm giác được linh lực trong người rung động yên. Ba cỗ linh lực, bắt đầu trở nên an phận. - Vậy sao? Viên San nghe Hạ Ngôn vậy, gương mặt xinh đẹp liền lộ ra vẻ vui mừng: - Hạ Ngôn ca, muội ảnh hưởng đến huynh lĩnh ngộ sao? tốt quá! Giọng thanh thúy của Viên San, vui vẻ kêu lên. - Ừ! Hạ Ngôn gật đầu, cũng mỉm cười. - giờ thế nào? ngốc, lại múa kiếm liên tục hai canh giờ, muội có nội lực hay linh lực, làm sao có thể kiên trì thời gian dài như vậy? - Hạ Ngôn ca! Muội sao. Viên San vui vẻ hoan hô nhảy nhót như đứa . - giờ chúng ta dùng bữa trước. Hạ Ngôn cười . - Được! Hai người rời biệt viện vắng vẻ, tùy ý tìm gian tửu lâu cùng dùng bữa. Sau khi trở lại biệt viện. Hạ Ngôn với Viên San tiếng, liền trở lại sương phòng mình, bắt đầu nhớ lại những gì vừa lĩnh ngộ. Ngồi xếp bằng giường, Hạ Ngôn chậm rãi nhắm mắt lại. Ba cỗ linh lực trong cơ thể giống như ba con mãng xà liên tục chuyển động quấn vào chỗ. "Ba cỗ linh lực dung hợp, cảnh giới của ta tăng lên đến Linh Tông hậu kỳ, thực lực cũng tăng vọt lần nữa!" Hạ Ngôn cảm giác ba cỗ linh lực trong cơ thể cẩn thận dẫn đường cho chúng. "Dung hòa! Dung hòa thân thể! Dung hòa võ kỹ! Dung hòa tinh thẩn và thể xác!" Trong lòng Hạ Ngôn lần lại lần hồi tưởng, lĩnh ngộ. "Người tu luyện quá mức chấp nhất uy lực võ kỹ, cho nên thông thường rất dễ sơ sẩy dung hòa võ kỹ, hòa hợp thân thể và võ kỹ! Linh lực, đồng dạng cũng cần dung hòa. Linh lực Ngũ Linh Châu thả ra có chút khác biệt, loại khác biệt này cần phải tiêu trừ, làm cho năm cỗ linh lực phù hợp, nhất định phải đạt đến cảnh giới dung hòa!" mặt Hạ Ngôn tràn ngập ý cười! Mặt trời dần dần hạ xuống, đêm tối bao phủ. Viên San ở trong biệt viện, nhiều lần nhìn gian phòng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn với nàng phải bế quan suy nghĩ hồi. Lần này vào, liền cả lúc lâu cũng ra. "Có thể Hạ Ngôn ca muốn bế quan đến ngày mai!" Viên San nhìn ánh trăng, cỗ mệt mỏi kéo tới, trong lòng nghĩ vậy, liền đứng lên quay về phòng mình nghỉ ngơi. đêm qua , trong viện vài cánh hoa rơi, gió thổi qua, từng làn gió tràn ngập hương thơm. - Ha ha ha! Lúc ánh mặt trời chiếu sáng mặt đất, trong sương phòng Hạ Ngôn truyền ra trận tiếng cười sang sảng. Tiếp đó, Hạ Ngôn mở mạnh cửa phòng, thân thể như hóa thành ánh sáng, bỗng nhiên di động từ trong phòng nháy mắt lên tới bầu trời. Hạ Ngôn cầm Thần Hi Kiếm trong tay, trôi nổi giữa bầu trời, nhìn lướt qua cả thành Tử Nguyệt! "Cuối cùng." " Đột phá! Linh Tông hậu kỳ, cuối cùng ta trở thành cường giả Linh Tông hậu kỳ! Linh lực Ngũ Linh Châu dung hợp làm , lực khống chế linh lực của ta càng mạnh gấp mười. Tâm niệm vừa chuyển động, liền có thể để linh lực làm bất cứ chuyện gì. Linh lực dung hợp làm , giống như có thể cảm nhận vạn vật trong thiên địa." Trong lòng Hạ Ngôn vui sướng đến cực điểm, linh lực toàn thân ngừng bành trướng, quần áo phồng lên. "Tuy rằng linh lực tăng, nhưng thực lực chính thể của ta lại tăng lên mấy lần. Ta có thể cảm giác được loại cảm giác này, quá tuyệt diệu!" Hạ Ngôn híp mắt, nhìn ánh bình minh xa xa. "Mặc dù có thần khí, tại ta kịch chiến với Phó tông chủ Đông Cực cùng tám nguyên lão ta cũng nắm chắc mười phần đánh chết toàn bộ bọn họ. tại ta sử dụng võ kỹ Linh La Kiếm gần như có thể phát huy trăm phần trăm uy lực của nó." Cánh tay Hạ Ngôn vung lên, thân kiếm Thần Hi Kiếm liền hình thành màn kiếm ảnh trong trung. Mỗi đạo kiếm khí liền cắt khí thành từng sợi, cho dù phát ra công kích, nhưng linh lực Hạ Ngôn đưa vào thân kiếm cũng hề tiêu tán! tại Hạ Ngôn toàn lực công kích, uy lực võ kỹ phát huy ra cũng khoảng trăm hai mươi vạn độ. So sánh với trước khi vào Linh Tông hậu kỳ, uy lực võ kỹ tăng trưởng cũng ràng. Thế nhưng, Hạ Ngôn lúc ở Linh Tông trung kỳ, phát huy ra võ kỹ uy lực trăm hai mươi vạn độ tác dụng hữu hiệu đối với địch nhân cũng chỉ khoảng bảy tám phần mười. Mà giờ, có thể đạt tới 99%! uy lực võ kỹ giống nhau, giờ so sánh với trước kia, hiệu quả lại hoàn toàn giống. Hơn nữa. tại Hạ Ngôn khống chế linh lực bên ngoài cơ thể thua bất cứ Linh Tông đỉnh nào, tồn tại thế yếu cảnh giới. Linh Tông hậu kỳ cùng Linh Tông đỉnh, lực khống chế linh lực bên ngoài cơ thể khác nhau lớn! Khác nhau chủ yếu giữa hai người, là linh lực trong cơ thể cùng với năng lực khống chế linh lực trong cơ thể! tại uy lực võ kỹ của Hạ Ngôn, nếu bộc phát liều lĩnh thi triển toàn lực, gần như có thể đạt tới uy lực trăm năm mươi vạn độ. So ra còn mạnh hơn cả những người xuất sắc nhất trong Linh Tông đỉnh.
CHƯƠNG 440: TÂM TƯ CƯỚP ĐOẠT THẦN KHÍ Mặt tròi vừa lên, ánh sáng chiếu rọi, gió thổi quanh. - Trưởng lão đại nhân? Trưởng lão đại nhân? tiếng vang lên ở bên ngoài sân viện xinh đẹp. Két! Cửa phòng chính viện lập tức mở ra bóng người thoáng . người trung niên mặc áo vàng khoảng bốn mươi lăm tuổi từ trong phòng ra hai mắt bắn ra tinh quang - Chuyện gì! Giọng lãnh ngạo truyền ra từ miệng . gã hộ vệ đứng ngoài cửa viện, thân thể run run, cúi thấp đầu, cố gắng làm cho lời của mình trở nên bình thường: - Đường chủ đại nhân chờ ngài ở ngoài điện, là có việc muốn thương nghị với ngài, mời ngài tới xem! Tên hộ vệ này tuy rằng cực lực làm cho giọng của mình trở nên bình tĩnh, thế nhưng vẫn khỏi run run. Ở sâu trong nội tâm, có nỗi sợ hãi sâu với vị Trưởng lão này. Vị trưởng lão Bích Thanh Đường này, chính là Tống Ngọc Giản. Ngay hai ngày trước, gã hộ vệ ăn cẩn thận làm Tống Ngọc Giản tức giận, liền bị Tống Ngọc Giản trực tiếp đánh chết. Tính cách Tống Ngọc Giản khó nắm bắt, mặt cả ngày khó thấy nụ cười, từ sau khi vào ở sân viện này, đều có hộ vệ nào dám tới gần trong vòng trăm thước. Đông đảo hộ vệ dù là e sợ Vương Hóa Vũ, nhưng cũng giống như Tống Ngọc Giản này. Tống Ngọc Giản giết người là giết, bình thường giống như ăn cơm uống nước, đồng thời vui buồn thất thường, tính tình cổ quái! - Ta biết rồi! Tống Ngọc Giản đột nhiên bước ra ngoài cửa bước. Thân thể tới ngoài cửa viện. - Dẫn ta gặp Đường chủ! - Vâng! Hộ vệ kia cẩn thận lên tiếng, dám câu thừa, ánh mắt thủy chung nhìn xuống, dám xem cả biểu tình của Tống Ngọc Giản. - Đường chủ! Tống Ngọc Giản gặp Vương Hóa Vũ, chỉ nhàn nhạt thi lễ, vẫn bộ dạng lạnh như băng. Vương Hóa Vũ cũng thèm để ý cười : - Tống trưởng lão, hôm nay ngài giao chiến với Hạ Ngôn, chuẩn bị thỏa đáng rồi chứ? - Chuẩn bị? Tống Ngọc Giản cười khẽ tiếng, ánh mắt hung tàn nhìn Vương Hóa Vũ : - Đối phó tên mao đầu tiểu tử mà thôi, còn cần chuẩn bị cái gì? Cho dù ta cần Kinh Lôi Kiếm, ta cũng có thể dễ dàng đánh bại ! - Tống trưởng lão, ngài ngàn vạn lần thể sơ ý. Hạ Ngôn này, phải người bình thường. Phó tông chủ Đông Cực cùng tám vị trưởng lão liên thủ ở dưới Thánh sơn, cũng thể đánh chết Hạ Ngôn! mặt Vương Hóa Vũ mang theo vẻ cười, tuy nhiên lời có chút trầm trọng. Lúc này Tống Ngọc Giản khiêu chiến Hạ Ngôn, bất luận thế nào đều phải thắng. đưa ra chín bình kim lực. Nếu Tống Ngọc Giản thể chiến thắng Hạ Ngôn, vậy chín bình kim lực của coi như mất trắng. - Đường chủ, chẳng lẽ ngài nghĩ rằng ta phải đối thủ của Hạ Ngôn. như vậy, ngài có thể gọi người khác khiêu chiến tiểu tử kia! Ánh mắt Tống Ngọc Giản biến đổi, ngữ khí đông cứng . Cả Bích Thanh Đường, có gan với Vương Hóa Vũ như vậy, sợ rằng Tống Ngọc Giản là người đầu tiên. Tuy nhiên, hình như Vương Hóa Vũ cũng vì thế mà tức giận. mặt vẫn mang theo vẻ tươi cười. - Tống trưởng lão, phải ta ngài phải đối thủ của Hạ Ngôn. Lấy thực lực của ngài, chiến thắng là chuyện tất nhiên. Nhưng mà thực lực Hạ Ngôn cũng bình thường, ngài cũng thể quá sơ suất. Nếu có thể chiêu đánh bại , cần gì phải tốn nhiều sức chứ? Vương Hóa Vũ . - ừm, ta biết! Tống Ngọc Giản gật đầu, ánh mắt chợt ngưng: - Ta Kim Long Điện, chờ Hạ Ngôn kia! rồi, thân người Tống Ngọc Giản chợt lóe lên, về phía xa, chớp mắt hai ba cái hoàn toàn biến mất khôi Bích Thanh Đường. Nhìn bóng lưng Tống Ngọc Giản, trong mắt Vương Hóa Vũ chợt lóe sáng, nụ cười ở khóe miệng dần dần biến thành cười lạnh. Sau đó, thân hình của cũng lóe lên, nhanh chóng phóng về phía Kim Long Điện. Bên ngoài Kim Long Điện, quầng sáng màu trắng vẽ hư ảnh giữa trung, sau đó hạ xuống trước Kim Long Điện. " biết hôm nay khiêu chiến ta là người nào, thực lực mạnh bao nhiêu! Nếu quá yếu, vậy thú vị!" Hạ Ngôn đứng ngoài cửa Kim Long Điện, trong lòng suy nghĩ. Thần Hi Kiếm trong tay nắm chặt hơn, bước về phía trước. - Hạ Ngôn! Lúc này, lại bóng người xuất . Hạ Ngôn nhìn theo tiếng , mặt liền lộ vẻ mỉm cười. - Hóa ra là Vu tiền bổi! Người lên tiếng gọi Hạ Ngôn, chính là Vu Thanh Viễn, Thủ lĩnh Phong Ảnh. Khi đó Hạ Ngôn vào Kim Long Điện chuẩn bị cứu Thu Thủy, từng thấy qua Vu Thanh Viễn. Lúc đó Vu Thanh Viễn biếu tặng Hạ Ngôn lọ kim lực. Nếu phải bình kim lực Vu Thanh Viễn đưa cho, Hạ Ngôn bị Phó tông chủ Đông Cực cùng tám trưởng lão hợp lực vây công, có khả năng cách nào phá vây. lại, Hạ Ngôn đúng là thiếu Vu Thanh Viễn cái nhân tình. Đương nhiên, lọ kim lực Vu Thanh Viễn cũng phải cho Hạ Ngôn công. Sau khi Hạ Ngôn sử dụng kim lực đánh chết Phó tông chủ cùng ba trưởng lão, tiêu hao rất nặng thực lực Đông Cực, đây là chuyện Phong Ảnh hết sức vui vẻ muốn thấy. - Hạ Ngôn! Ngươi có biết hôm nay khiêu chiến là ai hay ? Vu Thanh Viễn mỉm cười, ánh mắt xoay chuyển, đến người khiêu chiến Hạ Ngôn Hạ Ngôn lắc đầu, ánh mắt sáng lên: - Vu tiền bối, ngài biết người này là ai hay sao? Người này là. - Ha ha! Ta đương nhiên biết. Vu Thanh Viễn nhìn trái phải, đè thấp giọng: - Người này gọi là Tống Ngọc Giản, ba mươi năm trước hoành hành đại lục. Ba mươi năm qua thực lực đạt đến mức làm người ta khiếp sợ. Người dưới Linh Hoàng, có bao nhiêu người là đối thủ của . - Tống Ngọc Giản? Hạ Ngôn nhíu mày. Đối với những cường giả tương đối bí đại lục, Hạ Ngôn biết nhiều lắm. Giống như Tống Ngọc Giản này, tuy rằng vang danh đại lục ba mươi năm trước, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng chưa từng nghe tới tên . Ba mươi năm qua, Tống Ngọc Giản cũng tương đối khiêm tốn, cũng làm chuyện gì oanh động đại lục. Hay là , cũng làm ra chuyện gì mà mọi người đều biết. - Tống Ngọc Giản này, giờ trong tay còn có thanh thần khí là Kinh Lôi Kiếm! Vu Thanh Viễn thấy Hạ Ngôn cau mày, hình như chưa nghe qua tên Tống Ngọc Giản. liền tiếp. - Cái gì? Kinh Lôi Kiếm? Lần này, quả nhiên Hạ Ngôn thất kinh: - Kinh Lôi Kiếm, trong tam đại thần khí đại lục? Tống Ngọc Giản này, lại có thần khí công kích? Hạ Ngôn khỏi nhìn lại Thần Hi Kiếm trong tay, bây giờ Thần Hi Kiếm còn phải thần khí. Từ chỗ Thánh Hoàng, Hạ Ngôn biết được uy lực thần khí rất mạnh. Trong lòng tự nhiên có chút lo lắng. Nếu Tổng Ngọc Giản có thần khí trong tay, vậy trận khiêu chiến này, xác có chút khó giải quyết. - sai, chính là thần khí Kinh Lôi Kiếm! Kinh Lôi Kiếm này là Vương Hóa Vũ, Đường chủ Bích Thanh Đường đưa cho Tống Ngọc Giản, mục đích là vì lôi kéo Tống Ngọc Giản gia nhập Bích Thanh Đường. Hạ Ngôn, ngươi cần phải cẩn thận chút, uy lực thần khí hết sức kinh người, vượt xa vũ khí bình thường. Thần khí chỉ sắc bén. Thần khí còn có loại lực lượng đặc thù, có thể khiến người tu luyện tăng mạnh công kích. Ánh mắt Vu Thanh Viễn chợt ngưng, trầm giọng : - Còn có việc có thể Hạ Ngôn ngươi cũng biết. Ta biết ngươi giao hảo với Mục Nguyệt điện chủ thành Tử Nguyệt, mà Mục Nguyệt điện chủ mất tích nửa năm, ngươi có biết hạ lạc của nàng? Vu Thanh Viễn tới Mục Nguyệt, Hạ Ngôn liền sững sờ, vội nhìn về phía Vu Thanh Viễn: - Vu tiền bối, lẽ nào ngài biết tung tích của Mục Nguyệt điện chủ? - Đúng vậy! Vu Thanh Viễn gật đầu: - Mục Nguyệt điện chủ chết, chính là chết ở trong tay Tống Ngọc Giản! Nửa năm trước, Mục Nguyệt giao thủ với Tống Ngọc Giản ở Tội Ác Sâm Lâm. Người biết chuyện này cả Đại Lục Long Chi sợ rằng chỉ có mình ta. Năm đó, trượng phu của Mục Nguyệt điện chủ cũng bị Tống Ngọc Giản đánh chết. Hạ Ngôn hít vào hơi sâu, bùng ra tia lửa giận. Sau đó ép cõi lòng giật mình xuống. Tâm tình chậm rãi phục hồi lại. - Nếu giết MụcNguyệt điện chủ, vậy ta liền giết ! Hạ Ngôn trầm mặc hồi, đột nhiên - Hả? Vu Thanh Viễn sững sờ. nghĩ tới Hạ Ngôn lại ra lời như vậy. Hạ Ngôn lại muốn đánh chết Tống Ngọc Giản, thực lực của Tống Ngọc Giản đạt tới đỉnh cao, tại có thần khí Kinh Lôi Kiếm, muốn giết , sợ rằng chỉ có cường giả Linh Hoàng ra tay mới được. Mà Hạ Ngôn. Ánh mắt Vu Thanh Viễn, nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn. - Kinh Lôi Kiếm kia, lúc này sợ rằng phải đổi chủ! Vương Hóa Vũ, Đường chủ Bích Thanh Đường tặng Kinh Lôi Kiếm cho Tống Ngọc Giản, coi như bị mất công! Hạ Ngôn thấy ánh mắt kinh ngạc của Vu Thanh Viễn, cười cười câu Giết chết Tống Ngọc Giản, lấy được Kinh Lôi Kiếm, Hạ Ngôn còn chưa dùng qua Thần khí nếu có thể đoạt được Kinh Lôi Kiếm, liền có thể lập tức thử nghiệm uy lực của thần khí Hạ Ngôn báo thù cho Mục Nguyệt điện chủ, đây là lý do. Nếu như vô duyên vô cớ giết người đoạt bảo, vậy Hạ Ngôn làm. Thế nhưng có lý do này, liền hoàn toàn giống. - Hạ Ngôn, ta với ngươi những lời này, là hy vọng ngươi có thể cẩn thận chút, đừng bị thần khí tổn thương. Nếu kiên trì, liền nhận thua là xong, làm điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt cũng được. Thế nhưng, giờ ngươi. Vu Thanh Viễn phát phản ứng tại của Hạ Ngôn, có chút vượt ngoài dự liệu của . Sở dĩ báo thực lực của Tống Ngọc Giản cho Hạ Ngôn, là hy vọng Hạ Ngôn có thể biết khó mà lui, rất sợ kết quả là bị Tống Ngọc Giản sử dụng thần khí đánh chết. Thế nhưng Hạ Ngôn lại giống như ý chí chiến đấu tăng vọt, Vu Thanh Viễn lại hy vọng Hạ Ngôn chết lúc này, Hạ Ngôn chính là quân cờ quan trọng để đối phó Đông Cực. - Vu tiền bối cử yên tâm, muốn giết ta dễ như vậy đâu. Hạ Ngôn cười cười: - tại cũng đến giờ rồi, chúng ta vào Kim Long Điện thôi - Này. Vu Thanh Viễn còn muốn chút, thế nhưng Hạ Ngôn về phía Kim Long Điện. Kim Long Điện hôm nay, bị đông đảo hộ vệ vũ trang hạng nặng bao quanh, người bình thường căn bản thể vào. Người ở cảnh giới Đại Linh Sư, cũng chỉ có thể đứng xa xa lén bàn luận, bọn họ có tư cách xem trận chiến. Rất nhiều người thấy Hạ Ngôn cùng Vu Thanh Viễn vào Kim Long Điện, đều phát ra trận than thở. Trong Kim Long Điện cũng có mấy bóng người, hôm nay có thể vào Kim Long Điện gần như đều là cường giả Linh Tông thực lực mạnh mẽ. Chấp Thánh địa, gần như đều đến đông đủ, trưởng lão năm thế lực lớn Thánh thành cũng tới ít.