Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 416: NGUYÊN LÃO RƠI RỤNG
      Đương nhiên, nếu như nhân cơ hội này đánh chết chín tên cường giả của Đông Cực, đối với Đông Cực thể nghi ngờ là đả kích lớn. Thế lực Đông Cực suy yếu đương nhiên cũng có lợi đối với Phong Ảnh.

      Ba gã thần quan Phong Ảnh đều giương ánh mắt chờ mong nhìn về phía thủ lĩnh Vu Thanh Viễn, chờ đợi Vu Thanh Viễn gật đầu, bọn họ liền lập tức phóng , ra tay đánh chết chín tên cường giả Đông Cực ngay.

      Thế nhưng, Vu Thanh Viễn sau lúc chần chừ cũng có gật đầu đồng ý ba người bọn họ, mà là lắc đầu :

      - Phong Ảnh chúng ta còn chưa có thể ngay mặt chống lại cùng Đông Cực, nếu lúc này thân ra ngoài liên thủ cùng Hạ Ngôn. Bất kể có thể thành công đánh chết chín người Đông Cực này hay , Phong Ảnh chúng ta về sau đều hoàn toàn đứng đối lập chính diện với Đông Cực, Đông Cực ra tay đối phó chúng ta.

      Vu Thanh Viễn còn nhiều mối lo lắng, cũng rất muốn đánh chết gã Phó tông chủ cùng với tám gã nguyên lão Đông Cực này, nhưng nếu thực ra tay, Phong Ảnh cũng chắc chắn phải chân chính lộ mặt ở ngoài sáng trực chiến cùng Đông Cực.

      Thực lực của Vương Đông Cực, ba mươi năm trước cũng sắp đột phá tới cảnh giới Linh Hoàng, tại rất có thể bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Đến lúc đó Vương Đông Cực tiêu diệt tổng bộ Phong Ảnh, Phong Ảnh có người nào có đủ sức chống lại. Mà Hạ Ngôn khác, Hạ Ngôn chỉ cần về đến Thiên Cung Thánh sơn, tự nhiên cần lo lắng cho an toàn của mình. Vương Đông Cực lá gan có lớn đến mấy nữa, cũng dám đích thân giết đến Thiên Cung.

      - Ôi.

      - Chúng ta ra tay, Hạ Ngôn kia khẳng định phải chết!

      Gã thần quan đứng ở bên phải .

      Ba vị thần quan nghe Vu Thanh Viễn như thế, chỉ có thể thở dài tiếng cố nén sát ý trong lòng.

      - Chúng ta phải lấy ích lợi của Phong Ảnh làm trọng, cho dù Hạ Ngôn bị giết chết, đối với chúng ta cũng là có lợi. Đến lúc đó, chúng ta có thể truyền tin tức này vào Thánh sơn, để cho Thánh Hoàng biết Hạ Ngôn bị người của Đông Cực giết chết. vậy, Thánh Hoàng thực có thể tức giận, lần nữa ra tay đối phó với Vương Đông Cực!

      Vu Thanh Viễn trù tính lát rồi .

      Trong chiến trường, Phó tông chủ Đông Cực cùng với tám vị nguyên lão sau khi sử dụng kim lực, từng luồng kim quang ở bên ngoài thân thể bọn họ, chiếu rọi biến bầu trời thành mảnh vàng ánh.

      Khí tức của chín người ngừng tăng mạnh, Hạ Ngôn ràng có thể cảm ứng được dao động linh lực trong khí kịch liệt biến hóa. Chín người này, thực lực mỗi người đều có tăng mạnh diện rộng.

      - Tiểu tử! Ngươi trốn thoát đâu!

      Ánh mắt Phó tông chủ Đông Cực lạnh như băng nhìn Hạ Ngôn, từ yết hầu phát ra giọng trầm trọng :

      - Mọi người toàn lực công kích, nếu tiểu tử này chịu thúc thủ chịu trói, chúng ta cứ trực tiếp đánh chết !

      Phó tông chủ phân phó với tám gã nguyên lão.

      -Dạ!

      Tám người lên tiếng trả lời, vũ khí trong tay đều giơ lên vận chuyển linh lực.

      Chín người liên thủ kích, Hạ Ngôn làm thế nào ngăn cản?

      "Vèo vèo!"

      cái ý thức trong cơ thể Hạ Ngôn rất nhanh chuyển động. Kiện thần khí phòng ngự giấu trong cơ thể kia dường như sắp xuất tại bên ngoài cơ thể, ở dưới áp lực bốn phía cường đại như thả kiện thần khí phòng ngự này, ngờ lại xuất dao động ý thức, muốn thân bảo hộ Hạ Ngôn. Kiện thần khí phòng ngự này từ khi Hạ Ngôn hút vào trong cơ thể cũng chưa bao giờ sử dụng. Cho dù là trong Ma Quỷ Trận, Hạ Ngôn cũng chưa từng vận dụng kiện thần khí phòng ngự này.

      Hạ Ngôn biết là thần khí cũng có phân cấp bậc, có thần khí phẩm chất tương đối thấp, mà có thần khí phầm chất lại cực cao.

      Giống người có năng lực lớn như chủ nhân Hư Ảo, như vậy thần khí trân quý tất nhiên phẩm chất phi thường cao. Hạ Ngôn khi sử dụng kiện thần khí này, như vậy rất nhanh cường giả trong thiên hạ biết được Hạ Ngôn có thần khí phòng ngự.

      tại Hạ Ngôn thực lực càng ngày càng cao, biết đến tình cũng càng ngày càng nhiều. Trong thiên hạ, tuy rằng mặt công khai chỉ có vị Thánh Hoàng, nhưng ai mà biết có cường giả Linh Hoàng thầm che dấu hay ? Nếu là cường giả Linh Hoàng ra tay tranh đoạt thần khí của mình, với thực lực mình, tại sao có thể bảo vệ tốt được?

      "Được rồi, đến thời khắc cuối cùng, thể sử dụng thần khí phòng ngự! "

      Hạ Ngôn hung hăng cắn răng cái, đè ép cái ý niệm trong lòng kia xuống, kiện thần khí phòng ngự lại yên tĩnh lại như cũ.

      "Kim lực."

      "Hừ! Các ngươi sử dụng kim lực, ta cũng có!" Hạ Ngôn hơi vừa động ngón tay, trong lòng bàn tay đột nhiên ra bình ngọc màu trắng. rất nhanh nuốt chất lỏng màu vàng trong bình vào bụng.

      Khoảnh khắc sau, ở bên ngoài thân mình Hạ Ngôn cũng ra tầng hào quang vàng chói lóng lánh.

      - Tiểu tử này cũng có kim lực!

      Phó tông chủ giật mình, nhìn Hạ Ngôn, trường kiếm trong tay chém đạo kiếm khí về hướng Hạ Ngôn. Kiếm khí hình thành vòng tròn như ánh trăng rằm, hầu như ngay cả khí đều có thể phá này gần như có sinh ra bất cứ tiếng vang động gì, trong nháy mắt tới sát người Hạ Ngôn.

      "Ầm!"

      Hạ Ngôn hét lớn tiếng, cánh tay trái chợt lóe vầng hào quang kim sắc, tiếp theo mọi người chỉ nhìn thấy nắm tay của Hạ Ngôn ngờ lại đánh thẳng vào luồng kiếm khí vàng chói kinh người kia.

      Hai luồng năng lượng va chạm nhau điên cuồng, kiếm khí vàng chói kia ngờ lại bị nắm tay trực tiếp đánh tan!

      Mọi người đều trợn to mắt nhìn: Chỉ nắm tay liền trực tiếp đánh tan kiếm khí của Phó tông chủ, quả là khủng bố.

      Hạ Ngôn lúc này ngay cả đồng tử đều biến thành màu vàng, trong đôi mắt lóe ra tinh quang, khí thế toàn thân càng ngày càng tăng mạnh, trong cái phất tay cũng có lực lượng vô cùng vô tận quấy đảo gian.

      Kinh mạch, cốt cách, cơ thể của Hạ Ngôn đều cao hơn người tu luyện bình thường gấp mấy chục lần, sau khi sử dụng kim lực, Hạ Ngôn có thể hấp thu vận dụng toàn bộ năng lượng thuần túy chất chứa trong kim lực. Mà người tu luyện bình thường, bọn họ căn bản thể phát huy ra được toàn bộ lực lượng trong kim lực. Kinh mạch, cốt cách, cơ thể của bọn họ, chỉ có thể hấp thu nhất bộ phận của kim lực. cách khác, bọn họ chỉ có thể phát huy ra bộ phận uy lực của kim lực mà thôi.

      Cùng giống nhau sử đụng kim lực, hiệu quả lại hoàn toàn bất đồng. Thân thể càng mạnh mức chịu đựng năng lượng đương nhiên càng mạnh. Thân thể yếu nếu như chịu đựng năng lượng cường đại, vậy rất có thể bị nổ tan xác mà chết.

      Lúc này Hạ Ngôn chỉ cảm giác trong cơ thể mình tràn ngập năng lượng mênh mông vô cùng vô tận, ở sâu trong nội tâm liền muốn hể cố kỵ chém giết trận thống khoái, mới có thể thoải mái. Màu xanh thân Thần Hi Kiếm lúc này cũng tụ tập càng ngày càng nhiều kim quang. Kim quang này hình thành quầng sáng, quầng sáng ngừng dao động.

      - Sát!

      Tám vị nguyên lão đồng thời phát ra tiếng quát lớn. Vũ khí của tám người thi triển ra đủ loại võ kỹ, công kích về phía Hạ Ngôn, khí thế hùng mạnh, ngay cả tinh thần đều dường như ngừng chấn động.

      -Hừ!

      Hạ Ngôn hừ lạnh tiếng, cảm thụ được khí tức của tám người, võ kỹ của tám người uy lực đều rất mạnh, tuy nhiên so sánh với Linh La kiếm còn kém chút. Hạ Ngôn khẽ động cánh tay, Thần Hi Kiếm trong tay hình, thành lốc xoáy màu vàng bao trùm toàn bộ tám người vào trong đó.

      "Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!"

      Chấn động liên tiếp xuất từ trung tâm chỗ Hạ Ngôn chiến đấu cùng tám nguyên lão Đông Cực truyền lan ra. Từng vầng kim quang đan vào cùng chỗ, phát sinh tiếng bùng nổ "ầm ", cách xa ngoài mấy trăm thước, mọi người ràng đều có cảm nhận được chấn động mặt đất.

      - Chết!

      Phó tông chủ Đông Cực vừa rồi cũng có theo tám nguyên lão đồng loạt ra tay, lúc này vẻ mặt trầm, thúc động trường kiếm trong tay, hóa thành luồng kim quang nhằm thẳng vào trong vòng chiến.

      "Ầm!"

      tiếng nổ vang, vầng kim quang bầu trời kia liền tan rà tứ phân ngũ liệt, hóa thành từng điểm sáng lốm đốm.

      Mấy bóng người đều bay ngược ra ngoài thẳng đến trăm thước xa mới dần dần ổn định thân hình. Các kim quang bên ngoài những bóng người đó đều phai nhạt rất nhiều. Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào chỗ trung tâm.

      Sau khi toàn lực ngăn cản công kích của chín người, Hạ Ngôn có cảm giác vận chuyển của Tụ Linh huyệt cùng ngũ linh châu, đều gần như sắp ngừng lại. Tuy rằng thực lực tăng lên gấp đôi có thừa, nhưng đối mặt với hợp lực của chín người vây công này. Hạ Ngôn muốn hoàn toàn ngăn cản bọn họ cũng phi thường khó khăn. Vừa rồi lần va chạm làm cho kinh mạch cùng cơ thịt trong cơ thể Hạ Ngôn đều có mức độ tổn thất giống nhau, khóe miệng lại tràn ra máu tươi.

      Tuy nhiên chín người Đông Cực so với Hạ Ngôn lại càng thê thảm, bọn họ hơi thở ồ ồ; sắc mặt trắng bệch, y bào đặc biệt người lúc này phủ kín đầy lỗ hồng lổ chỗ. Kiếm khí của Hạ Ngôn chỗ nào vào được.

      - Tiểu tử là lợi hại!

      - Tiểu tử này quá khủng bố! Hôm nay đánh chết , về sau có cơ hội nữa.

      Chín người đưa mắt nhìn nhau, sát khí càng ngày càng nặng.

      - Ha ha! Các ngươi muốn giết ta?

      Hạ Ngôn lạnh lùng cười, dữ tợn :

      - Hôm nay các ngươi nhất định phải chết vài người!

      Thần Hi Kiếm trong tay Hạ Ngôn đột nhiên xoay tròn lấp lánh kim quang. Hạ Ngôn mở đầu phóng tới công kích vào nguyên lão Đông Cực cách gần nhất.

      Lão nguyên lão kia lập tức hoảng hốt, vội vàng há mồm muốn lớn tiếng quát tháo, trong tiềm thức rót linh lực vào trường đao cầm trong tay vung mạnh ra.

      Hai luồng kim quang va chạm nhau, kim quang hình thành vũ khí nguyên lão đó chỉ hơi hơi giằng co chút bị kim quang của Hạ Ngôn đánh tan. Ngay sau đó, luồng kim quang Hạ Ngôn phát ra thuận lợi đâm vào thân thể lão nguyên lão Đông Cực.

      Cả chín người Đông Cực đều ngàn vạn lần ngờ Hạ Ngôn lại đột nhiên thi triển sát chiêu, chủ động công kích. Chờ đến lúc thân ảnh Hạ Ngôn động thủ, tám người mới đồng thời ra tay. Nhưng với tốc độ của họ, căn bản là thể ngăn chặn kịp công kích của Hạ Ngôn vào nguyên lão kia.

      - A.

      Lão nguyên lão Đông Cực bị Hạ Ngôn công kích, kêu thảm tiếng rồi từ bầu trời rơi xuống, kim quang bên ngoài thân thể dần dần tan rã, hiển nhiên sinh cơ đánh mất dần.

      Lúc này, công kích của tám người còn lại, cũng gần như đồng thời tới sát thân người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cắn mạnh hàm răng cái, ngưng kết toàn thân linh lực, linh lực bên ngoài thân thể điên cuồng vận chuyển xoay tay lại quét ngang kiếm. Trong lúc vội vàng đó, linh lực của Hạ Ngôn rất khó ngưng tụ toàn bộ hơn nữa vừa mới đánh chết nguyên lão kia, khiến cho linh lực của Hạ Ngôn ổn định, cho nên căn bản cũng thể vận dụng tiếp toàn bộ lực lượng để ứng phó kịp thời ngăn cản công kích của tám người kia.

      -Hự!

      Hạ Ngôn kêu lên tiếng đau đớn, phun ra ngụm máu tươi. Tuy nhiên khóe miệng vẫn giữ vẻ tươi cười, thân hình đứng vững vàng trung, lại đẩy lui tám người ra sau mấy chục thước. Trước ngực tụ khí mảnh hỗn loạn Hạ Ngôn thậm chí hô hấp cũng phi thường khó khăn. Tuy nhiên, Hạ Ngôn vẫn cố sức áp chế xuống.

      - Ha ha! Ta rồi, các ngươi muốn giết ta, ít nhất phải chết ba bốn người! tại, chết người thứ nhất!

      Hạ Ngôn cười ha hả, ánh mắt như mãnh thú nhìn chăm chằm vào tám người, quét qua gương mặt từng người.

      Tám người còn lại ở chỗ sâu tận đáy lòng đều toát ra hơi lạnh kinh người.

      - Tiểu tử này quá ngoan cường, ngờ lại mặc kệ sống chết của chính mình, cũng muốn đánh giết mấy người trong chúng ta.

      - Mục tiêu kế tiếp của là ai?

      Tám người ai có lòng tin có thể ngăn cản kích toàn lực của Hạ Ngôn, luận thực lực mỗi người, bất cứ ai trong bọn họ đều thấp hơn nhiều so với Hạ Ngôn. Dù sử dụng kim lực giống nhau lực lượng giữa song phương còn chênh lệch lớn hơn nữa.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 417: KINH THIÊN ĐỘNG ĐỊA
      Hạ Ngôn toàn lực ra tay công kích, trong đám người ở đây người nào có thể ngăn cản lực đạo này. Đương nhiên sau khi Hạ Ngôn ra tay nếu muốn súc lực linh lực phát ra lần nữa, cần phải phí thời gian nhất định. Tuy rằng với năng lực khống chế linh lực của Hạ Ngôn, chỉ cần hao phí rất ít thời gian có thể lần nữa ngưng tụ linh lực, nhưng là chút thời gian này cũng đủ để người khác có thể lợi dụng. Các Linh Tông hậu kỳ này cũng có người nào dễ đối phó.

      Đám người Phó tông chủ Đông Cực khẳng định đợi đến lúc Hạ Ngôn triển khai công kích sau đó kiệt lực, nhân cơ hội ra tay đánh chết Hạ Ngôn.

      Thân thể Hạ Ngôn tuy rằng rắn chắc như sắt thép, nhưng dưới uy lực võ kỹ liên tục công kích hơn mấy chục vạn độ thậm chí hơn trăm vạn độ, vậy Hạ Ngôn cũng phải trọng thương, thậm chí chết tại đương trường.

      Phó tông chủ Đông Cực cộng thêm bảy vị nguyên lão Đông Cực còn sống đều ngàn vạn lần thể tưởng được Hạ Ngôn lại cứng rắn kiên cường như thế, liều lĩnh quản hết thảy đánh giết vài người trong bọn họ. Tám người vẫn bao vây quanh Hạ Ngôn, tuy nhiên sắc mặt mỗi người đều dị thường khó coi. Hạ Ngôn chỉ cần ra tay cái, người trong số bọn họ chết tại đương trường, chết dưới kiếm của Hạ Ngôn.

      - Mọi người cần lo lắng, tiểu tử này hao phí rất nhiều linh lực, chỉ sợ linh lực trong cơ thể cũng còn thừa bao nhiêu đâu. Chúng ta tiếp tục công kích, cho dù chết cũng phải đánh mất năng lực phản kháng!

      Phó tông chủ Đông Cực sắc mặt trầm, theo kẽ răng ra từng chữ.

      Nghe như vậy, bảy nguyên lão còn lại bình tĩnh lại rất nhiều. Bọn họ đều là nguyên lão Đông Cực, lòng trung thành đối với Đông Cực thể nghi ngờ, cho dù phải chết bọn họ cũng lùi bước.

      - sợ chết?

      Hạ Ngôn cười ha hả , trong mắt kim quang lấp lánh, toàn thân hào quang màu vàng chớp động kịch liệt.

      - Tốt! sợ chết tốt! Ha ha! Vậy tới ngươi chết cho ta!

      Hạ Ngôn ngửa mặt lên trời cười dài, sau đó lại phát động Thần Hi Kiếm trong tay nhắm vào nguyên lão Đông Cực ở bên cạnh công kích tới. luồng sáng vàng lấp lánh, trong nháy mắt xuyên qua hơn trăm thước bầu trời.

      Lại là tiếng nổ vang dội "ầm ầm" như tiếng sấm sét từ trong trận đấu truyền ra. Tuy rằng lão nguyên lão bị Hạ Ngôn công kích sớm có chuẩn bị, nhưng cách nào đón đỡ lực lượng của Hạ Ngôn cường đại hơn gấp mấy lần so với lão.

      Chỉ ngắn ngủn lần va chạm, người nguyên lão Đông Cực này liền giống con chó chết bình thường, chỉ hừ tiếng liền từ bầu trời rơi xuống đất. Lại là cường giả Linh Tông hậu kỳ rơi rụng.

      Đám người vây xem sớm thể hô hấp, bọn họ trơ mắt nhìn hai cường giả Linh Tông liên tục rơi xuống, trong lòng chấn động đến tột đỉnh. Tên cường giả Linh Tông trẻ tuổi kia rất khủng bố. Toàn thân tản phát ra kim quang, hai lần ra tay liền đánh chết hai cường giả Linh Tông! Quá khủng bố!

      Cùng lúc đó, Phó tông chủ cùng sáu nguyên lão khác lại triển khai công kích mạnh nhất vào Hạ Ngôn. Thời điểm Hạ Ngôn công kích tên nguyên lão kia cũng có dùng hết lực lượng, cho nên nhanh chóng liền làm ra phản ứng, nhanh chóng ngưng kết linh lực có thể có trong cơ thể lại lần nữa hội tụ Thần Hi Kiếm, thi triển ra chiêu kiếm kỹ Linh La kiếm, ở bầu trời hình thành mảng kim quang từ xuống dưới.

      "Ầm! Ầm."

      Liên tiếp mấy tiếng vang lớn, sau đó mảng kim quang hoàn toàn bị đánh tan, trở thành điểm sáng màu vàng tung tóe trong bầu trời đêm rồi chậm rãi biến mất.

      "Phù!"

      ngụm máu tươi theo cổ họng Hạ Ngôn phun ra. Lúc này đây, Hạ Ngôn chỉ cảm thấy kinh mạch cùng cơ thịt đều nứt toát ra, linh lực thể ngưng tụ. Tụ Linh huyệt linh châu gần như hoàn toàn ngưng trệ. Linh lực trong cơ thể vận chuyển, mong manh, như tơ nhện bình thường. Kim quang rốt cục cũng hoàn toàn ảm đạm.

      " được, xem ra phải sử dụng thần khí phòng ngự! " Trong đầu Hạ Ngôn ý niệm vẫn ràng, đến thời điểm cuối cùng vì che dấu thần khí phòng ngự, dù sao thể ngay cả mệnh cũng cần.

      Hạ Ngôn ổn định lại thân thể, ngưng mắt nhìn về phía Phó tông chủ Đông Cực cùng sáu gã nguyên lão Đông Cực còn sống.

      - Chết hai tên rồi.

      - Ha ha! Như vậy kế tiếp là ai đây?

      Ánh mắt của Hạ Ngôn lướt qua mặt từng người khiến cho tim người ta đập nhanh.

      "Đáng giận!" Phó tông chủ trong lòng dị thường tức giận, vì đánh chết Hạ Ngôn này ngờ ngã xuống hai vị nguyên lão Đông Cực. Lúc này Đông Cực tổn thất cực kỳ thảm trọng.

      Chờ Tông chủ trở về, biết ăn thế nào đây? Chín người liên thủ đối phó với tên đến hai mươi tuổi, vậy mà có hai người bị giết chết! Nghĩ vậy, Phó tông chủ tức giận cả người đều ngừng rung động! Hận thể ăn tươi nuốt sống Hạ Ngôn cách đó xa!

      Phó tông chủ trầm nghiến răng:

      - Giết! Giết chết nó cho ta!

      - Tên Hạ Ngôn này tới lúc dầu hết đèn tắt, kiên trì nổi nữa rồi!

      trường kiếm trong tay Phó tông chủ lại ngưng tụ đoàn linh lực.

      - Phải ?

      Hạ Ngôn thừa dịp thời gian đó hít thở mấy hơi sâu, linh lực đứt quãng lại lần nữa nối tiếp lại cũng ngừng chữa trị toàn thân kinh mạch. Bất cứ người nào đều thể tưởng được, tự thân linh lực của Hạ Ngôn cũng có thể rất nhanh chữa trị kinh mạch bị hao tổn.

      Trước người Hạ Ngôn đột nhiên xuất vài giọt chất lỏng màu đen, ai biết vài giọt chất lỏng màu đen là từ địa phương nào toát ra tới. Tuy nhiên, chất lỏng màu đen này vừa xuất , tia linh lực liền từ trong cơ thể Hạ Ngôn đột nhiên xuất mà ra theo sau liền hấp thu vài giọt này.

      "Bích Lộ Huyền Thủy!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng: "Ta còn là lần đầu tiên sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy. Ha ha! giọt Bích Lộ Huyền Thủy, có thể khiến vô số người tu luyện chém giết tranh giành sứt đầu mẻ trán. Mà ta lần liền dùng mấy giọt Bích Lộ Huyền Thủy. Cũng biết cơ thể của ta có thể chịu nổi hay !"

      Phải biết rằng, Bích Lộ Huyền Thủy này ngay cả Thánh Hoàng đều phi thường coi trọng, ở Đại Lục Long Chi căn bản là tìm thấy Bích Lộ Huyền Thủy, nơi phát ra Bích Lộ Huyền Thủy, chỉ sợ chỉ có Thánh Hoàng biết ít manh mối. giọt Bích Lộ Huyền Thủy có thể giúp cho thực lực cường giả Linh Tông tăng lên diện rộng. Đương nhiên, người tu luyện dưới Linh Tông thể sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy tăng lên thực lực vì thân thể bọn họ thể chịu đựng nỗi năng lượng của Bích Lộ Huyền Thủy.

      - vừa rồi nuốt thứ gì vậy?

      Phó tông chủ cùng sáu gã nguyên lão đều thấy được vài giọt chất lỏng màu đen. Vài giọt chất lỏng trong nháy mắt liền tản phát ra năng lượng hùng hồn. Cả đám cường giả Linh Tông bọn họ cách Hạ Ngôn tới trăm thước, đương nhiên cảm giác có thể nhạy bén nhận được. Tuy nhiên, bọn họ cũng sao biết đó là Bích Lộ Huyền Thủy.

      - Có lẽ là dược phẩm chữa thương! Chúng ta đừng kéo dài thời gian nữa, hợp lực đánh giết ! Với tình trạng của tại, khẳng định thể ngăn cản công kích liên tục của chúng ta.

      Cuồng Long gào lên tiếng, ngân chùy trong tay vù cái vạch, luồng hào quang trung, tiếp theo dưới chân phóng vèo tới triển khai công kích Hạ Ngôn. Những người khác cũng đều sai biệt lắm, cùng lúc huy động vũ khí trong tay thi triển võ kỹ mạnh nhất của mình đánh về phía Hạ Ngôn.

      Sau khi sử đụng Bích Lộ Huyền Thủy, linh lực yếu ớt trong cơ thể Hạ Ngôn lập tức trở nên mạnh như rồng, hung mãnh như hổ, toàn thân linh lực điên cuồng vận chuyển. Hạ Ngôn chỉ cảm thấy kinh mạch đều dường như sắp bị nứt tung. Nếu là lúc thân thể hoàn hảo, có thể còn cảm thấy thống khổ như vậy, nhưng tại kinh mạch Hạ Ngôn bị hao tổn, lại bị lực lượng cường đại quấy động trong tĩnh mạch.

      Rốt cục Hạ Ngôn hét lớn tiếng, cơ thịt toàn thân đều căng phồng lên, quần áo người lập tức toàn bộ bị rách toạt.

      - Chết !

      Hai mắt Hạ Ngôn biến thành màu đỏ thẫm, nhìn chằm chằm vào bảy người huy động vũ khí đánh tới mình, Thần Hi Kiếm trong tay hề hoa mỹ vung lên chém về phía trước.

      luồng hào quang đen nhánh ở trong trời đêm cũng có thể nhìn thấy ràng. Luồng hào quang màu đen này chỉ thẳng lên trời cao, dưới phá vỡ mà vào mặt đất nham thạch. Hắc quang đó nối liền thiên địa cùng nhau, sao sáng bầu trời đều toàn bộ bị che lấp.

      Quả thực là rơi vào ngày tận thế! Luồng hắc quang ngừng vặn vẹo kéo dài.

      Thân ảnh bảy người Đông Cực bị hắc quang cắn nuốt toàn bộ. thanh cũng vang dội từ chỗ trung tâm giao chiến truyền ra. So sánh với động tĩnh lớn lúc trước, lúc này đây tiếng vang sau khi va chạm phát ra, gần như có thể là vô thanh vô tức.

      Thế nhưng khi hào quang màu đen dần dần biến thành yếu , đám người vây xem nhìn thấy bảy người Đông Cực vây thành vòng tròn, vũ khí của mỗi người đều tiến hành công kích Hạ Ngôn. Mà trường kiếm của Hạ Ngôn hình thành cái chắn hình vòng tròn, chặn hết công kích của bảy người lại. Tình hình này, tất cả mọi người thấy rất ràng tám người giao thủ, lúc này hoàn toàn bất động.

      Nhưng sai biệt lắm trong phần ba cái nháy mắt sau đó, bảy người vây công Hạ Ngôn kia, toàn bộ đều với tốc độ đáng sợ bay xa, thậm chí thân mình thể ổn định trung như lúc trước, mà thế bay chổng ngược sau vài trăm thước, toàn bộ đều rơi xuống mặt đất, miệng phun máu tươi, vẻ mặt uể oải!

      Trong bảy người bị phản chấn nặng nhất là Phó tông chủ Đông Cực!

      Phó tông chủ rơi xuống, nằm mặt đất giống như con chó chết. Miệng có phun máu tươi, nhưng toàn bộ thân mình đều mềm nhũn như thịt vụn nhồi thành đống. Thanh trường kiếm vũ khí của cũng cắm mặt đất cách xa mấy chục thước.

      ngờ Phó tông chủ Đông Cực chết như thế!

      Sáu nguyên lão kia đều bị nội thương mức độ giống nhau.

      Về phần Hạ Ngôn vẫn lơ lửng trung, tóc rối tung, thân trần trụi nhìn cường giả Đông Cực ngã xuống.

      Trận giao chiến này là trận chém giết thảm thiết nhất từ khi Hạ Ngôn tu luyện tới nay! Nếu như khoảng cách gần Hạ Ngôn chút, liền có thể nhìn thấy toàn thân Hạ Ngôn đều rỉ máu như những hạt huyết châu.

      Những huyết châu đó dần dần rơi xuống, lộ ra da thịt từng điểm từng điểm dấu vết đỏ như máu.

      "Vù!"

      Đại khái thời gian qua vài cái hô hấp, thân ảnh Hạ Ngôn ở trung đột nhiên nhoáng cái, hóa thành luồng sáng bay về hướng Thánh sơn. Rất nhanh liền biến mất ở trong bóng đêm.

      Lúc này đây, ai ra ngăn chặn Hạ Ngôn, cũng ai đuổi bắt.

      Ở phía dưới chỗ Hạ Ngôn cùng mấy người Đông Cực chiến đấu, mặt đất ràng xuất cái hố sâu dài đến mấy trăm thước. Hố sâu này chính là kích cuối cùng Hạ Ngôn, hào quang màu đen đánh mặt đất tạo ra. Hạ Ngôn sau khi sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy, linh lực trong cơ thể bành trướng đến cực hạn, Thần Hi Kiếm hình thành nhất tảng lớn hắc quang làm cho người ta sợ hãi. Hắc quang chạm tới mặt đất liền lưu lại cái hố sâu này, khiến người ta khó có thể tin. Kim Long Điện ở xa xa, toàn bộ hàng rào đều tứ phân ngũ liệt, góc điện hoàn toàn bị sụp xuống. Lấy chỗ tranh đấu làm trung tâm các loại kiến trúc ở bốn phía chung quanh, cũng đều bị phá hủy còn lại chút gì. Trận chém giết này quả thực là kinh thiên động địa.

      Đám người tu luyện dần dần di động thân hình tới gần hố sâu khổng lồ bị ánh sáng đen oanh kích, ánh mắt tự nhiên vào trong đó, nương theo ánh trăng có thể nhìn thấy hố sâu này ngờ sâu hơn vài chục thước.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 418: HÔN MÊ THÁNG
      Uy lực của kiếm kia khiến cho người ta còn sợ hãi.

      Bốn bóng người ngoài ngàn thước, cũng lóe lên mấy cái biến mất trong bầu trời đêm. Tuy rằng trong lòng bốn người Vu Thanh Viễn rất lâu thể bình ổn, tuy nhiên tâm chí bọn họ kiên định hơn người tu luyện bình thường dưới cảnh giới Linh Tông.

      Mà ngay sau khi bốn người biến mất lâu, ở phía xa chân trời, đồng dạng có bóng người màu vàng trong lúc đó lóe lên cái liền biến mất thấy. Nếu như người tu luyện Thánh Sơn nhìn thấy bóng người này, e rằng có thể nhận ra bóng người này chính là Thánh Hoàng đại nhân của Điện Hoàng Giả.

      Nguyên lai, Thánh Hoàng ở Điện Hoàng Giả cảm ứng chấn động dưới chân núi, trong lòng nghi hoặc, liền rời khỏi Điện Hoàng Giả xem đến tột cùng xảy ra chuyện gì. Hạ Ngôn và đám người Đông Cực chém giết dưới Thánh Sơn, đại bộ phận trải qua Thánh Hoàng đều thấy được. Tuy nhiên, Thánh Hoàng cũng xuất thủ giúp Hạ Ngôn. Theo Thánh Hoàng nhận xét, đây cũng là lần tôi luyện cho Hạ Ngôn.

      Trải qua tôi luyện như vậy, hy vọng Hạ Ngôn đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng có khả năng gia tăng ít.

      Toàn thân Hạ Ngôn ri rỉ máu, da thịt thân thể bị nhuộm thành mảng màu đỏ, miệng, mũi, mắt, tai đều có máu chảy ra. Cuối cùng kích của Hạ Ngôn trực tiếp đánh chết phó tông chủ Đông Cực, đánh trọng thương sáu người khác. Nhưng bản thân Hạ Ngôn cũng đến mức như đèn cạn dầu, mà ngay cả Bích Lộ Huyền Thủy trong cơ thể Hạ Ngôn cũng chuyển hóa thành linh lực trong cơ thể cũng gần như tiêu hóa còn. Hơn nữa, kinh mạch trong cơ thể cùng xương cốt của Hạ Ngôn nháy mắt đều tổn hại.

      Nếu như người bình thường, e rằng đánh mất sinh cơ, chết tại chỗ. Dựa vào hơi trong ngực, Hạ Ngôn phi hành trở lại nơi ở Thiên Cung Thánh Sơn. Khi Hạ Ngôn trở lại chỗ ở của mình, ý thức của Hạ Ngôn gần như hoàn toàn mất hết.

      Đại khái là loại phản ứng theo bản năng, Hạ Ngôn từ trong nhẫn Linh La lấy ra viên Khí Huyết Đan bát phẩm, tự mình ăn vào, sau đó ghé lên giường mềm hoàn toàn hôn mê.

      Hạ Ngôn biết, tới Thiên Cung, bất cứ người nào cũng thể thương tổn mình. Người Đông Cực kia có khả năng có gan lên Thánh Sơn.

      Bóng đêm dần dần tán , ánh rạng đông của sáng sớm chiếu xuống mặt đất.

      Khi ánh mặt trời lên, Lưu tuần thị mang theo đám người Dương Khai tới chỗ ở của Hạ Ngôn, tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn bị vây trong hôn mê. Dương Khai và Tiêu Tử Minh tẩy rửa máu người Hạ Ngôn, lại mặc vào nội y thoải mái cho Hạ Ngôn, sau đó thay phiên ở lại trông Hạ Ngôn.

      Từ sáng đến chập tối, lại từ tối đến sáng sớm.

      ngày

      Hai ngày

      Sau ba ngày, Hạ Ngôn vẫn tỉnh lại.

      - Lưu tuần thị! Như thể nào mà Hạ Ngôn còn chưa tỉnh?

      Dương Khai nhìn Hạ Ngôn nằm giường với vẻ lo lắng. trôi qua ba ngày, Hạ Ngôn vẫn chưa có dấu hiệu nào thức tỉnh.

      Chỉ duy nhất đáng mừng chính là hơi thở của Hạ Ngôn bình thường, mạch đập cũng có lực, cũng giống như người chết.

      - Ta cũng biết vì sao Hạ Ngôn thể tỉnh lại. Đáng ghét ! Rốt cuộc Hạ Ngôn chém giết với người nào chứ, ngờ bị thương nặng như thế. Hừ! Dám đả thương người Thiên Cung chúng ta, đúng là biết sống chết! Chờ khi Hạ Ngôn tỉnh lại, hỏi rốt cuộc ai đả thương , đến lúc đó.

      Lưu tuần thị phất tay áo, với vẻ giận dữ.

      - Lưu tuần thị! Thực lực Hạ Ngôn mạnh như vậy, còn có thể làm bị thương Hạ Ngôn như vậy, trong thiên hạ ngoại trừ Thánh Hoàng, ngờ còn có người có thể làm được sao?

      Dương Khai hít vào hơi, kinh ngạc hỏi.

      Lần đầu tiên khi nhìn thấy Hạ Ngôn, cùng với Tiêu Tử Minh đều bị hoảng sợ.

      Ngay lúc đó, Hạ Ngôn giống như người máu, toàn thân đều là máu đen. Thực lực của Hạ Ngôn ở trong Thiên Cung gần như tương đương với Dạ lão, người có thể làm tổn thương Hạ Ngôn thành như vậy, vậy thực lực đối phương.

      Cho dù là Dạ lão cũng khó thể gây thương tổn cho Hạ Ngôn như vậy nha!

      - Dương Khai! Các ngươi ở Thiên Cung tu luyện hơn mười năm, rất ít khi rời khỏi Thiên Cung, biết đại lục này, còn chứa số người tu luyện rất cường đại. Mặc dù là trong Thiên Cung chúng ta, cũng có rất nhiều người tu luyện ngươi chưa bao giờ gặp qua.

      Ánh mắt Lưu tuần thị đột nhiên chợt lóe .

      - Cái gì? Trong Thiên Cung cũng có người tu luyện ta chưa từng gặp qua sao?

      Dương Khai sửng sốt, giật mình .

      Điều này sao có thể? Dương Khai tu luyện trong Thiên Cung hơn hai mươi năm, người tu luyện Thiên Cung, người nào đều xem như quen thuộc. Lưu tuần thị có rất nhiều người tu luyện cũng chưa từng gặp qua, Dương Khai đương nhiên kinh ngạc.

      - Ha ha! Người nhìn thấy, đều trẻ hơn người tu luyện Thiên Cung, lấy ta mà , đều chỉ là người trẻ tuổi trong Thiên Cung, chỉ có Dạ lão có niên kỉ khá lớn; vượt qua trăm tuổi. Những người tu luyện khác, lớn nhất cũng chỉ có độ tuổi sáu bảy mươi tuổi thôi. Dương Khai! Ngươi thử ngẫm lại, Thiên Cung chúng ta cũng tồn tại hơn ba trăm tám mươi năm gần bốn trăm năm. Cho dù người tu luyện trước kia chưa đạt thành tựu cảnh giới Linh Hoàng, cần phải sống hai trăm tuổi, cũng vấn đề sao? Như vậy, những người tu luyện hơn trăm tuổi đó ở đâu?

      Lưu tuần thị tới đây, Dương Khai lập tức hiểu .

      Trước kia, đúng là nghĩ qua vấn đề này. tại nghe Lưu tuần thị tới, quả nhiên là thế.

      Trong Thiên Cung, ngoại trừ người lớn tuổi nhất như Dạ lão có người khác. Hiển nhiên những vị tuần thị cũng vượt quá trăm tuổi, đều chỉ có dáng vẻ sáu bảy mươi tuổi.

      - Đừng hỏi nhiều quá. Hãy tu luyện cho tốt trong Thiên Cung ! tại thực lực của ngươi còn quá yếu! Chỉ có đủ thực lực mới là cái gốc của người tu luyện, mới là thứ bảo hộ chúng ta có thể dựa vào!

      Dương Khai muốn lên tiếng tiếp tục truy hỏi những người tu luyện này, Lưu tuần thị giống như có vẻ muốn ngừng lại, khoát tay.

      - Ngươi tiếp tục ở đây chăm lo cho Hạ Ngôn, chờ tỉnh lại, lập tức cho ta biết. Ta Ma Quỷ Trận nhìn xem.

      xong, Lưu tuần thị ra khỏi phòng, biến mất trong khu rừng cây.

      Trong lòng Dương Khai lại vẫn hồi tưởng lời vừa rồi của Lưu tuần thị.

      Những người tu luyện rất lâu trong Thiên Cung, chẳng lẽ cũng tu luyện trong Thiên Cung sao?

      Thiên Cung có nhiều tài nguyên như vậy, vì sao bọn họ tu luyện trong Thiên Cung?

      Lắc đầu, Dương Khai nhìn Hạ Ngôn vẫn nhắm hai mắt nằm giường êm; thầm nghĩ trong lòng: "Hạ Ngôn! Đệ hãy nhanh tỉnh !

      Bên ngoài thân thể Hạ Ngôn dị thường yên tĩnh, nhưng ở trong cơ thể Hạ Ngôn, linh lực lại vẫn luôn chưa từng bình lặng. Tuy rằng Hạ Ngôn bị vây trong hôn mê nhưng những linh lực này lại theo ý thức thúc dục của Hạ Ngôn vẫn luôn vận chuyển.

      Kinh mạch của Hạ Ngôn ngừng chữa trị, lại ngừng vỡ ra, ngừng vỡ tan, lại ngừng được chữa trị.

      Ba ngày trước Hạ Ngôn mang theo thân trọng thương trở lại phòng mình, lúc ấy ăn vào viên Khí Huyết Đan bát phẩm. Khí Huyết Đan bát phẩm hiệu quả chữa thương rất tốt. Tuy rằng lúc ấy kinh mạch thân thể Hạ Ngôn, cơ thịt, xương cốt đều bị thương rất nặng, nhưng dưới trị liệu của Khí Huyết Đan, vết thương mà cơ thể và xương cốt của Hạ Ngôn rất nhanh chuyển biến tốt hơn.

      Máu vốn ngừng chảy ra, cũng ngừng lại.

      Nhưng linh lực trong kinh mạch Hạ Ngôn lại an phận. Hạ Ngôn trong khi chiến đấu, dùng đại khái khoảng năm giọt Bích Lộ Huyền Thủy. Linh Tông bình thường, lần chỉ dám dùng giọt Bích Lộ Huyền Thủy, mà còn cần điều dưỡng đoạn thời gian rất dài. Mà Hạ Ngôn, lần liền dùng năm giọt. Năm giọt Bích Lộ Huyền Thủy này sau khi bị Hạ Ngôn dùng, cũng có thời gian chậm rãi luyện hóa hấp thu, mà là trực tiếp thúc dục.

      Cho dù là giọt Bích Lộ Huyền Thủy được trực tiếp thúc dục, vậy cũng có thể khiến Linh Tông hậu kỳ trực tiếp nổ tan xác mà chết.

      Linh Tông bình thường sau khi dùng Bích Lộ Huyền Thủy, cần dùng linh lực toàn thân, bao lấy Bích Lộ Huyền Thủy hóa thành linh lực trong cơ thể, chậm rãi hấp thu cắn nuốt từng chút. Nhưng lúc ấy Hạ Ngôn đương nhiên thể lợi đdụng linh lực bản thân để chậm rãi cắn nuốt những Bích Lộ Huyền Thủy này để chuyển thành linh lực.

      Năm giọt Bích lộ Huyền Thủy này chuyển thành linh lực, quả thực thể tưởng được. Sau kiếm cuối cùng của Hạ Ngôn, kinh mạch toàn thân giống như vỏ cây, tràn ngập vết rách, tùy thời đều hoàn toàn vỡ tan. Lúc ấy, Hạ Ngôn cũng mất ý thức của mình, chỉ bằng vào tiềm thức quay trở lại phòng khu mình trong Thiên Cung, dùng viên Khí Huyết Đan cấp tám.

      cứng rắn của thân thể Hạ Ngôn, quả thực tới mức thuộc về nhân loại. Mặc dù trực tiếp thúc dục linh lực của năm giọt Bích Lộ Huyền Thủy, Hạ Ngôn vẫn bị nổ tan xác.

      Nhưng năm giọt Bích Lộ Huyền Thủy này, cũng bị Hạ Ngôn hấp thu hoàn toàn. Những ngày này, những linh lực được chuyển hóa từ Bích Lộ Huyền Thủy luôn luôn máy động an phận trong kinh mạch Hạ Ngôn. Linh lực của bản thân Hạ Ngôn chữa trị kinh mạch, mà linh lực được chuyển hóa từ Bích Lộ Huyền Thủy phá hư kinh mạch.

      Cho nên kinh mạch của Hạ Ngôn luôn luôn tuần hoàn phá hư cùng chữa thương.

      Cũng may tại Hạ Ngôn lâm vào trong hôn mê chiều sâu. Nếu như lúc này Hạ Ngôn thanh tỉnh, e rằng thể chịu đựng được đau đớn như thế. Kinh mạch vỡ tan, chữa trị, lại vỡ tan.

      Là người đều khó thể chịu đau đớn như thế!

      Tuy nhiên, Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn sau khi trải qua lần lột xác, so với linh lực người tu luyện bình thường khác nhau rất lớn. Tuy rằng Hạ Ngôn vẫn chưa ý thức, nhưng những linh lực này ngờ có thể tự động hấp thu linh lực được chuyển hóa từ Bích Lộ Huyền Thủy.

      Tuy rằng tốc độ hấp thu chuyển hóa rất chậm, nhưng linh lực do Bích Lộ Huyền Thủy chuyển hóa, lại ngừng xâm chiếm. Dưới thời gian dài này, tốc độ hấp thu chuyển hóa cũng dần dần lấy tốc độ rất chậm rãi bắt đầu nhanh hơn.

      Tất cả chuyện này, Hạ Ngôn cũng lõ ràng lắm.

      Thời gian qua suốt tháng. Mỗi ngày đều có Dương Khai, Tiêu Tử Minh còn có hai người tu luyện Thiên Cung khác thay nhau trông chừng Hạ Ngôn. Đám người Lưu tuần thị, ngẫu nhiên cũng qua xem tình huống Hạ Ngôn như thế nào.

      ngày sau nửa tháng Hạ Ngôn hôn mê. Thánh Hoàng ngờ tự mình đến thăm Hạ Ngôn. Tuy rằng gì nhưng đám người tu luyện Thiên Cung đều thầm nghị luận Thánh Hoàng coi trọng Hạ Ngôn, ngờ sau khi Hạ Ngôn bị thương lại tự mình thăm hỏi.

      Nếu như người tu luyện Thiên Cung khác bị thương, hiển nhiên có khả năng có được đãi ngộ như vậy.

      ngày này, kinh mạch trong cơ thể Hạ Ngôn, chút Bích Lộ Huyền Thủy chuyển hóa thành linh lực cũng bị Hạ Ngôn luyện hóa hấp thu hết. Linh lực của Hạ Ngôn, trong tháng mê man đương nhiên chiếm được tăng lên với biên độ lớn. Tuy nhiên, cảnh giới của Hạ Ngôn vẫn là Linh Tông trung kỳ.

      Linh lực tăng trưởng, cảnh giới lại thể tăng trưởng trong hôn mê!

      Trong phòng Hạ Ngôn, người tu luyện thanh niên bên trận doanh phái Học Viện trông chừng Hạ Ngôn. Lúc này, từ ngoài cửa tiến vào bóng người màu xanh, đúng là Dương Khai. Người tu luyện này nhìn thấy Dương Khai tiến vào, cười tiếp đón.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 419: HẠ NGÔN THỨC TỈNH
      -Ừ! Hạ Ngôn vẫn chưa tỉnh sao?

      Dương Khai nhìn về phía chiếc giường, thuận miệng hỏi câu.

      Lúc này cũng trôi qua tháng, Hạ Ngôn vẫn chưa tỉnh lại. Đám người Dương Khai cũng quen, mỗi ngày khi thay người, đều tùy ý hỏi câu như vậy, ai cũng nghĩ Hạ Ngôn thực tỉnh.

      - Đúng vậy! vẫn có động tĩnh!

      Người tu luyện kia gật gật đầu, thầm than tiếng, còn thêm:

      - Thực lực của Hạ Ngôn lợi hại như vậy, ngờ còn có người có thể gây tổn thương cho . Những người tu luyện của Thiên Cung chúng ta ở toàn bộ đại hc, đều xem như có địa vị rất cao. Ở đại lục, mặc dù là chủ thành, đều tìm ra mấy tên cường giả Linh Tông. Nhưng nhìn thấy Hạ Ngôn bị thương.

      - Ha ha! Đừng nghĩ nhiều!

      Dương Khai cười cười, vỗ vỗ lên bả vai người tu luyện kia.

      - Thiên hạ lớn như vậy, cường giả như mây trời. Tuy nhiên cũng nên tự coi mình đấy. Thực lực của chúng ta quả coi như rất mạnh. Tuy rằng đến thành thị, vậy đều là cao thủ. Hơn nữa, chúng ta còn có thân phận là người tu luyện Thiên Cung đấy chứ, đây chính là thứ mà vô số người nằm mơ cũng muốn có.

      - Dạ! Dương Khai đại ca!

      Người tu luyện này gật đầu mạnh lên tiếng :

      - Dương Khai đại ca! Vậy ta trước.

      - Được!

      Dương Khai cũng gật gật đầu.

      Đúng lúc này, đột nhiên thanh mỏng manh truyền vào trong tai hai người. thanh này phải từ bên ngoài phòng truyền vào mà là vang lên ở trong phòng. Hai người nhanh chóng nhìn nhau. Hiển nhiên, thanh này phải trong hai người phát ra.

      - Như vậy. là Hạ Ngôn?

      Dương Khai trừng mắt, bước tiến ra xa, nháy mắt tới bên cạnh giường, nhìn về phía Hạ Ngôn nằm giường. Tuy nhiên hai mắt Hạ Ngôn vẫn nhắm.

      - Vừa rồi ngươi cũng nghe thấy sao?

      Dương Khai thấy Hạ Ngôn vẫn chưa tỉnh, chuyển mắt có chút hoài nghi, nhìn về phiá người tu luyện kia, nhíu mày hỏi.

      - Nghe được, quả thanh phát ra!

      Người tu luyện kia rất nhanh gật đầu, đôi mắt cũng mở lớn. Vừa rồi chuẩn bị rời , chợt nghe tiếng lẩm bẩm rất , dường như phát ra từ Hạ Ngôn.

      - Ừ! Xem ra Hạ Ngôn nhanh tỉnh lại, ngươi nhanh kêu Lưu tuần thị đến.

      Đôi mắt Dương Khai chợt ngưng. Nếu hai người đều nghe được thanh, vậy khẳng định đúng, rất nhanh với người tuổi trẻ đó.

      -Dạ!

      Vẻ mặt người tu luyện này chấn động, linh lực thoáng chuyển dưới chân, thân ảnh liền thoát ra cửa phòng, rất nhanh biến mất trong khu cây cối. Tìm Lưu tuần thị đó là rất dễ dàng, phần lớn thời gian ông đều trong phòng khống chế Ma Quỷ Trận.

      Đương nhiên, có đôi khi Lưu tuần thị cũng tiến vào Tháp tu luyện, tuy nhiên Lưu tuần thị trong ngày, cũng chỉ tu luyện khoảng canh giờ trong Tháp tu luyện.

      - Hạ Ngôn! Nhanh tỉnh lại !

      Dương Khai ngồi xuống bên cạnh giường của Hạ Ngôn, miệng thấp giọng .

      Đột nhiên, ngón tay Hạ Ngôn hơi hơi giật. cách khác, Hạ Ngôn có thể khôi phục ý thức của mình. Ánh mắt Dương Khai nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, tự nhiên chú ý tới ngón tay Hạ Ngôn giật giật. Sau khi hơi hơi sửng sốt, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng mười phần rồi đứng lên.

      Qua vài hô hấp, Hạ Ngôn rốt cục chậm rãi mở to mắt. Cùng lúc mở to mắt, linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn tự động vận chuyển. trăm lẻ tám đường kinh mạch bị tản phá vô số lần, tại hoàn toàn khỏi hẳn, hoàn toàn khôi phục.

      Pằng pằng pằng.

      Khi vận chuyển linh lực, từng tiếng vang trong trẻo giống như vang của hạt đậu, từ trong cơ thể Hạ Ngôn truyền ra. Mặc dù nội y ngăn cách Dương Khai đều có thể nhìn ra bên ngoài thân thể Hạ Ngôn ngừng có những vệt gồ lên chuyển động. Những vệt này chính là linh lực trong kinh mạch Hạ Ngôn lưu động khi vận chuyển.

      Sau đó, thanh pằng pằng pằng dần dần biến mất. Hạ Ngôn nằm giường, lập tức ngồi dậy, trong giây lát đôi mắt tập trung vào Dương Khai bên cạnh giường.

      Hạ Ngôn nhìn thấy Dương Khai đứng bên cạnh mới hơi hơi thở ra, linh lực vốn ngưng tụ dần dần tiêu tán .

      Trong nháy mắt Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực, thân thể Dương Khai bỗng căng thẳng, có thể cảm giác được loại lực lượng khủng bố này. Nhưng tuy rằng cảm giác được, lại thể sinh ra ý niệm phản kháng trong đầu.

      Nếu như vừa rồi Hạ Ngôn xuất thủ với , vậy Dương Khai chỉ sợ bản thân chết.

      - Dương Khai đại ca! Tại sao huynh ở chỗ này chứ?

      Hạ Ngôn nhìn thấy Dương Khai, cười cười, khóe miệng vừa nhếch. tháng có biến hóa gì, lúc này đột nhiên làm ra biểu tình có chút khoa trương. Hạ Ngôn cảm giác da mặt đều có chút tê dại.

      - Ta làm sao ở chỗ này sao?

      Dương Khai nhướng mắt.

      - Hạ Ngôn! Đệ có biết , đệ hôn mê tháng? Trong tháng này, đệ nằm giường giống như người chết!

      - tháng?

      Hạ Ngôn nhướng mày, nhìn Dương Khai giật mình.

      Trong tháng này, ý thức của Hạ Ngôn gần như hoàn toàn mất , cho nên căn bản biết chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, khi Hạ Ngôn vận chuyển linh lực, cảm giác linh lực của mình lại tăng trưởng rất nhiều.

      - Đúng vậy! Suốt tháng! tháng trước, Thánh Hoàng thông báo cho Lưu tuần thị đệ bị thương, kêu ông ta đến xem. Lưu tuần thị gọi Tiêu Tử Minh đến đây, nhìn thấy cả người đệ chảy máu đen, nằm ở giường.

      Dương Khai thuật lại tình cảnh lúc ấy cho Hạ Ngôn.

      Cộp.cộp.

      Dương Khai vừa mới thuật lại xong, bên ngoài liền truyền tới trận tiếng bước chân dồn dập hỗn loạn. Nghe ra, đại khái có vẻ hơn mười người. Hạ Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, trong tầm mắt của xuẩn đám người Lưu tuần thị tới.

      - Hạ Ngôn!

      - HạNgôn! Ngươi tỉnh rồi!

      - tốt quá! Rốt cục ngươi cũng tỉnh!

      hàng người vào trong phòng Hạ Ngôn chào hỏi, thấy Hạ Ngôn ổn, đều ngồi xuống, cũng lộ ra biểu tình thoải mái.

      Hạ Ngôn nhìn thấy, chỉ có Lưu tuần thị đến đây, còn có Trương tuần thị, Giản tuần thị cũng đến đây.

      - Hạ Ngôn! xem con làm sao mà bị thương?

      Lưu tuần thị xoay người, ý bảo đám người phía sau nên , ông hỏi:

      - Lấy tiềm lực của con, cho dù ta và Trương tuần thị, Giản tuần thị liên thủ cũng khó là đối thủ của con? Có người nào ngờ còn có thể đánh con bị thương chứ?

      Khi hỏi người đả thương Hạ Ngôn, trong mắt Lưu tuần thị khác đều lóe ra ánh lửa phẫn nộ. Những người khác cũng đều nổi giận đùng đùng. Mà ngay cả Trương tuần thị, Giản tuần thị, đều có vẻ giận dữ .

      - Hạ Ngôn! Hãy hết cho chúng ta ! Ta muốn nhìn tên hỗn đản nào đám đả thương người Thiên Cung chúng ta chứ!

      Giản tuần thị cũng hỏi tiếp câu, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn.

      Trương tuần thị và Giản tuần thị tuy rằng thầm đấu đá với Lưu tuần thị trong Thiên Cung, nhưng tất cả mọi người đều là người tu luyện Thiên Cung. Đối với bên ngoài tuyệt đối đoàn kết nhất trí. Mặc kệ bên trong có so tài và tranh đấu như thế nào, nhưng khi có bất cứ người ngoài nào khi dễ người tu luyện Thiên Cung mọi người tuyệt đối có bất cứ do dự gì, mũi đao hướng về người ngoài!

      Khi dễ bất cứ người tu luyện Thiên Cung nào, vậy đều coi rẻ Thiên Cung! Tất cả người tu luyện Thiên Cung đều thể chấp nhận được.

      Nhìn mọi người, Hạ Ngôn sắp xếp lại tin tức Đông Cực trong đầu mình, rồi sau đó mới khẽ hít hơi.

      - Ba vị tuần thị! Còn có các vị huynh đệ! Các người có lẽ từng nghe qua tên thế lực Đông Cực chứ?

      Hạ Ngôn hỏi trước.

      Rất nhiều người tu luyện Thiên Cung đều gia nhập Thiên Cung ba mươi năm trước, cho nên đối với Đông Cực, chắc hẳn cũng hiểu biết chút. Quả nhiên, Hạ Ngôn vừa tên Đông Cực, ba vị tuần thị đều biến sắc.

      - Đông Cực! Ba mươi năm trước là tổ chức lực lượng rất lớn, ngay cả bốn gia tộc lớn ở Thánh thành cũng dám trở mặt với Đông Cực.

      Lưu tuần thị cau mày, .

      Ba mươi năm trước, tại trong năm thế lực lớn Bích Thanh Đường vẫn chưa phát triển lớn mạnh. Thánh thành là thiên hạ của bốn gia tộc lớn.

      - Đúng vậy! Tuy nhiên năm đó Đông Cực cuồng vọng vô cùng, ngờ nhận nhiệm vụ, đánh chết người tu luyện Thiên Cung, bọn họ phái ra mấy tên cao thủ đến Thiên Cung giết người, chọc giận Thánh Hoàng đại nhân. Dưới giận dữ của Thánh Hoàng đại nhâu, đều loại trừ toàn bộ Đông Cực!

      Trương tuần thị tiếp lời câu.

      Chuyện này đám người bọn họ tu luyện trong Thiên Cung hơn mười năm, đều biết được. Năm đó, tổ chức Đông Cực này ảnh hưởng rất lớn đại lục.

      - Người đả thương ta chính là người của Đông Cực!

      Hạ Ngôn gật gật đầu, ánh mắt hung ác cắn răng .

      trận chiến dưới Thánh sơn, mạng của mình thiếu chút nữa chôn vùi ở trong tay Phó tông chủ còn có nguyên lão. Thời khắc cuối cùng, thiếu chút nữa Hạ Ngôn khởi động phòng ngự thần khí trong cơ thể.

      - Cái gì? Người Đông Cực?

      Lưu tuần thị hơi hơi có chút giật mình. Tuy rằng vừa rồi Hạ Ngôn nhắc đến Đông Cực, ông liền đoán được thương tổn của Hạ Ngôn có thể có liên quan đến Đông Cực. Nhưng tại nghe Hạ Ngôn trắng ra Đông Cực, vẫn là kiềm nổi có chút kinh ngạc.

      - Năm đó Vương Đông Cực kia cũng chưa chết, chẳng lẽ là Vương Đông Cực ra tay tổn thương con?

      Lưu tuần thị nhìn Trương tuần thị và Giản tuần thị, lại hỏi câu.

      - phải Vương Đông Cực, con ngay cả mặt Vương Đông Cực cũng chưa thấy. Dưới Thánh sơn, con cùng với phó tông chủ của thế lực Đông Cực, còn có tám vị nguyên lão giao thủ.

      Hạ Ngôn lắc đầu, căn bản chưa thấy qua Vương Đông Cực.

      - Phó tông chủ? Tám nguyên lão?

      Mọi người nghe vậy, đều hít ngụm lãnh khí.

      Ba mươi năm trước, thế lực Đông Cực cũng có số chức vị như vậy, cao tầng ngoại trừ Vương Đông Cực chính là phó tông chủ và nguyên lão tạo thành. Vào thời điểm cường thịnh nhất của Đông Cực, có ba vị phó tông chủ, mười bảy vị nguyên lão. Tuy nhiên năm, đó Thánh Hoàng trực tiếp giết vào tổng bộ Đông Cực, gần như giết sạch toàn bộ cao tầng Đông Cực. Phó tông chủ và nguyên lão, toàn bộ đều là cường giả có cảnh giới Linh Tông hậu kỳ, hơn nữa có thực lực Linh Tông hậu kỳ rất mạnh.

      thể tưởng được sau ba mươi năm, Đông Cực lại lặng lẽ lớn mạnh lên. Chỉ là trong trận chiến với Hạ Ngôn, xuất ra gã phó tông chủ và tám gã nguyên lão.

      - Khó trách! Phó tông chủ này còn có nguyên lão, thực lực đều rất mạnh. Hạ Ngôn! Chẳng lẽ bọn họ dùng xa luân chiến sao? Những người này là đê tiện!

      Lưu tuần thị với lòng đầy căm phẫn, giơ tay xuống.

      - phải xa luân chiến!

      Hạ Ngôn lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía mọi người.

      - gã phó tông chủ, tám gã nguyên lão liên thủ vây giết ta!

      Hạ Ngôn ra câu, mọi người lập tức im lặng hoàn toàn. gã phó tông chủ, tám gã nguyên lão, đó chính là chín tên cường giả Linh Tông đỉnh phong, chia người vây sát mình Hạ Ngôn.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 420: THÔNG QUA MA QUỶ TRẬN ĐỘ KHÓ CẤP SÁU
      Mọi người nghĩ tên phó tông chủ và tám gã nguyên lão của thế lực Đông Cực sử dụng xa luân chiến đánh Hạ Ngôn, đây cũng là quá đê tiện vô sỉ rồi. Hơn nữa, vẫn là ngay dưới Thánh sơn. Người tu luyện Thiên Cung nếu như biết tình huống chém giết lúc đó. Tất nhiên hạ sơn toàn bộ, đánh cho chín người Đông Cực thành mảnh .

      - Đám hỗn đản Đông Cực này lại dám làm như thế!

      - Đáng ghét! Hạ Ngôn! Chờ thương thế ngươi tốt hơn, chúng ta cùng nhau xuống núi diệt bọn họ! Cho bọn họ biết lợi hại của người tu luyện Thiên Cung chúng ta!

      Trương Đông Ly với vẻ mặt u tối, thấp giọng rít gào.

      - Hừ! Phó tông chủ Đông Cực và tám vị nguyên lão tuy rằng đánh ta bị thương, tuy nhiên bọn họ cũng chiếm được tiện nghi, ta cũng giết ba người bọn họ!

      Hạ Ngôn nở nụ cười lạnh tiếng. Phó tông chủ Đông Cực kia đều bị kiếm cuối cùng của Hạ Ngôn đánh chết. tổn thất của Đông Cực cũng phải là . Trận chiến với Hạ Ngôn lần này, Đông Cực cũng bị nguyên khí đại thương.

      "Chờ lần sau trông thấy Vu Thanh Viễn của Phong Ảnh hỏi thử tại Đông Cực có bao nhiêu phó tông chủ và nguyên lão."

      Đôi mắt Hạ Ngôn lóe lên chút, trong lòng thầm nghĩ.

      - Cái gì?

      Mọi người lại chấn động, sau khi nghe xong, trợn tròn mắt nhìn Hạ Ngôn ngồi giường. Hạ Ngôn giết chết ba người Đông Cực! Dưới tình huống bị nhiều cường giả như vậy liên thủ vây công, ngờ còn có thể giết chết ba người trong số đó, năng lực này cũng quá khủng bố rồi?

      - Hạ Ngôn! Con là con giết chết ba gã nguyên lão Đông Cực?

      Lưu tuần tra hít vào hơi sâu, ngăn khiếp sợ trong lòng, mở miệng dò hỏi.

      - Là gã phó tông chủ, còn có hai gã nguyên lão. Ta liều mạng trọng thương, đánh chết bọn họ. Tuy nhiên sáu gã nguyên lão còn lại, cũng có thể bị thương với mức độ giống nhau!

      Hạ Ngôn nhớ lại thời điểm mình thi triển ra kiếm cuối cùng, thiên địa đều biến sắc, toàn bộ gian chấn động. Hào quang màu đen kinh người kia, dường như muốn cắn nuốt hết thảy. Nhớ tới tình cảnh đó, Hạ Ngôn cũng còn sợ hãi trong lòng, lúc ấy mình liều mạng dùng mấy giọt Bích Lộ Huyền Thủy, quả có chút lỗ mãng. Tuy nhiên, cũng may là mình vẫn còn nằm ở đây, hơn nữa thực lực dường như lại tăng lên ít.

      Hơn mười mấy người tu luyện Thiên Cung ở trong phòng Hạ Ngôn đều biến sắc. Cho dù người tu luyện trẻ đối với Đông Cực hiểu biết nhiều lắm, sau khi nhìn thấy ba vị tuần thị khiếp sợ, trong lòng cũng tự chủ khiếp sợ theo.

      - Hạ Ngôn! Phó tông chủ kia, còn có nguyên lão, đều có thực lực gì? Cảnh giới gì?

      Giản tuần thị khẽ cau mày, nghi hoặc hỏi, cũng có thể phó tông chủ tại của Đông Cực và nguyên lão, thể đánh đồng với ba mươi năm trước, cho nên Giản tuần thị mới hỏi câu như vậy.

      - Linh Tông hậu kỳ! Thực lực rất mạnh, mỗi người đều có thể phát ra uy lực võ kỹ hơn ba mươi vạn độ.

      Hạ Ngôn suy nghĩ, ra.

      Tròng mắt Giản tuần thị trợn tròn, hung hăng nuốt ngụm nước miếng. Thực lực như vậy khác lắm so với phó tông chủ và nguyên lão của ba mươi năm trước.

      - Mặc kệ như thế nào, chuyện này thể quên như vậy. Chúng ta tìm Thánh Hoàng đại nhân.

      Trương tuần thị .

      Sau khi mọi người chuyện cùng với Hạ Ngôn, biết Hạ Ngôn là vì muốn cứu người, ngờ bị người Đông Cực chặn giết, từng người giận dữ tận trời. Đông Cực này lá gan cũng quá lớn, biết Hạ Ngôn là người tu luyện Thiên Cung, còn dám ra tay đánh chết .

      - Thánh Hoàng đại nhân biết Hạ Ngôn bị thương. Ta nghĩ, ông có thể cũng biết Hạ Ngôn bị người Đông Cực đánh bị thương.

      Lưu tuần thị suy nghĩ chút, chậm rãi .

      Lúc ấy Hạ Ngôn bị thương, chính là Thánh Hoàng thông báo cho Lưu tuần thị đến đây chiếu cố.

      - Cho dù Thánh Hoàng biết, chúng ta cũng phải , ít nhất cần có thái độ của Thánh Hoàng. Như vậy sau này chúng ta nếu đụng tới người Đông Cực.

      luồng lệ quang trong mắt Giản tuần thị bắn ra.

      Khi nhục người Thiên Cung, cho dù bất cứ người tu luyện Thiên Cung nào cũng chấp nhận!

      - Đúng vậy! ! Điện Hoàng Giả gặp Thánh Hoàng.

      Trương tuần thị vung tay lên.

      Sau khi Hạ Ngôn thức tỉnh, thương thế trong cơ thể cơ bản hết. Hạ Ngôn tu luyện ở Thiên Cung, tự nhiên cũng khôi phục bình thường.

      "Chuyện của Thu Thủy tiền bối, xem ra tạm thời thể giải quyết. Thu Thủy tiền bối muốn rời , ta cũng có biện pháp. Cũng may, Thu Thủy tiền bối tạm thời cũng có nguy hiểm, tất cả chỉ đợi sau khi ông so tài với vị Thần Chuỳ kia giải trừ chấp niệm trong lòng rồi sau"

      Sau khi Hạ Ngôn ở trong phòng mình tiễn bước từng nhóm người tu luyện Thiên Cung tới thăm mình, sắc trời tối đen, cuối cùng Hạ Ngôn mặc quần áo màu trắng vào, cầm lấy Thần Hi Kiếm trong lòng nghĩ đến Thu Thủy tiền bối. Bóng trắng lay động, ra khỏi phòng mình, bay qua loạn thạch trận bên ngoài Ma Quỷ Trận. Rất nhanh, rơi xuống gần chỗ Ma Quỷ Trận.

      - Hạ Ngôn. Vừa tỉnh lại liền muốn vào Ma Quỷ Trận sao?

      Dạ lão từ trong phòng điều khiển ra, nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      - Đúng vậy! Dạ lão! Con cảm giác linh lực của mình tăng lên ít, nên muốn thử xem.

      Hạ Ngôn hướng về Dạ lão thi lễ .

      - Ha ha! Tốt! Vậy con muốn vào Ma Quỷ với độ khó cấp sáu sao? Ừ! dãy thứ năm, Ma Quỷ Trận thứ nhất bên trái!

      Dạ lão khẽ gật đầu, bóng dáng biến mất ở bên ngoài cửa phòng điều khiển. Hiển nhiên là tiến vào phòng điều khiển mở ra Ma Quỷ Trận với độ khó thứ sáu.

      Đôi mắt Hạ Ngôn vừa nhếch, nhìn về phía dãy Ma Quỷ Trận thứ năm, chân hơi hơi động, thân hình rất nhanh truợt đến. đến hô hấp, Hạ Ngôn liền tiến vào Ma Quỷ Trận dãy thứ năm.

      " tại ta liền tiến vào Ma Quỷ Trận thử xem linh lực của ta, nhìn xem uy lực võ kỹ của ta tăng trưởng bao nhiêu!"

      Hạ Ngôn thoáng động trong lòng, bóng dáng hóa thành luồng bạch quang, biến mất ở lối vào Ma Quỷ Trận với độ khó thứ sáu.

      Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn quét ngang cái, đánh văng hai trường tiên tập kích đến trước khuôn mặt, chân trái bước về phía trước. Thần Hi Kiếm lại thi triển ra chiêu kiếm kỹ đánh lui ba tên Ma Quỷ.

      Tiếp theo, chân phải HạNgôn vội tiến về trước bước, mới đứng vững.

      "Linh lực của ta quả nhiên lại tăng lên ít."

      Hạ Ngôn mừng thầm trong lòng. Trước đây, uy lực võ kỹ của Hạ Ngôn cũng chỉ có năm mươi vạn độ, sau khi ngưng tụ linh lực, có thể đạt tới trăm vạn độ. Nếu như Hạ Ngôn liều lĩnh thi triển toàn lực, cũng có thể phát ra uy lực võ kỹ vượt qua trăm vạn độ. Nhưng tại, mặc dù Hạ Ngôn ngưng tụ linh lực, đều có thể phát ra uy lực võ kỹ hơn tám mươi vạn độ, tùy tiện quét ngang đánh lui mấy tên Ma Quỷ.

      "Xem ra lần này chém giết cùng với người Đông Cực, ta cũng có rất lợi!"

      Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên rất , trường kiếm xuất ra lên xuống, rất nhanh hóa giải công kích của mấy tên Ma Quỷ.

      Lấy uy lực võ kỹ tại của Hạ Ngôn, ở trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu còn nhiều uy hiếp lắm. Thông qua Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu cũng chỉ là vấn đề thời gian. Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, mạnh nhất cũng có thể phát ra uy lực võ kỹ tám mươi vạn độ. Hạ Ngôn bước vào trong trận, Ma Quỷ đương nhiên bạo phát công kích Hạ Ngôn. Tuy nhiên cho dù là bạo phát công kích, Hạ Ngôn cũng e ngại. Chỉ cần hơi chút ngưng tụ linh lực thành điểm, liền có thể thoải mái đánh bay những Ma Quỷ này.

      Tuy nhiên, Hạ Ngôn đẩy mạnh tốc độ trong Ma Quỷ Trận, cũng thể nhanh chóng tăng lên.

      Mặc dù những Ma Quỷ này có uy hiếp Hạ Ngôn về mặt lực lượng. Nhưng chúng nó có số lượng nhiều, công kích xảo quyệt. Hơn nữa con đường công kích của vũ khí trường tiên vốn có chút quỷ dị, bởi vì bọn họ có thể tùy thời chuyển biến phương hướng công kích. Tốc độ và lực lượng của những Ma Quỷ cấp sáu này, thể so với Ma Quỷ cấp năm. Hạ Ngôn muốn đẩy nhanh tốc độ trong trận, còn cần tiêu hao nhiều thời gian mới quen thuộc Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu.

      Sau năm canh giờ, Hạ Ngôn rốt cục đến lối ra Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu. Tuy rằng ở trong trận suốt năm canh giờ, nhưng linh lực Hạ Ngôn còn thừa hơn phân nửa. Đối phó với Ma Quỷ cấp sáu, Hạ Ngôn ngẫu nhiên ngưng tụ linh lực có thể. Cho nên linh lực tiêu hao nghiêm trọng lắm.

      " hồi lại đến lần nữa, tranh thủ bốn canh giờ thông qua!"

      Đôi mắt Hạ Ngôn chợt lóe.

      "Ba ngày sau, thông qua thời gian ép đến trong ba canh giờ. tuần thời gian, thông qua thời gian ép đến hai canh giờ. Thời gian tháng, thông qua thời gian ép đến canh giờ."

      Linh lực Hạ Ngôn thông qua thân kiếm ngưng tụ, đâm ra kiếm, đoàn linh lực bạo phát tại mũi kiếm, đánh bay mấy tên Ma Quỷ vây công mình. Rồi sau đó Hạ Ngôn nhàng nhảy liền ra khỏi Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu.

      "Trải qua lần chém giết cùng với người Đông Cực, ta cảm giác cảnh giới Linh Tông trung kỳ của mình cũng dần thành thạo. Tuy nhiên, vẫn cảm giác được điểm giới hạn của Linh Tông hậu kỳ".

      Hạ Ngôn ra khỏi Ma Quỷ Trận, cảm ứng ba luồng linh lực trong cơ thể.

      Đợi cho ba luồng linh lực kết hợp thành luồng, vậy Hạ Ngôn cũng liền trở thành cường giả Linh Tông hậu kỳ. Với thực lực của Hạ Ngôn, hoàn toàn có thể quét ngang người tu luyện dưới Linh Hoàng. Cho dù là cường giả Linh Hoàng, cũng e rằng thể dễ dàng giết chết Hạ Ngôn.

      Nghỉ ngơi lát ngoài trận, khôi phục lại linh lực, Hạ Ngôn lại tiến vào trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu.

      Dạ lão trong phòng khống chế, nhìn thấy Hạ Ngôn thông qua Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, đôi mắt hơi híp lại lắc lắc đầu. mặt lộ ra biểu tình, khó thể hình dung.

      Luyện trong Ma Quỷ Trận, hấp thu linh lực trong Tháp tu luyện, luyện chế các loại đan dược.

      Thời gian qua mau, thực lực của Hạ Ngôn vẫn ngừng tăng lên rất nhanh. Linh lực cường đại duy trì Hạ Ngôn đối với luyện đan cũng rất dễ. Mỗi lần luyện đan xác xuất thành công cũng đạt tới khoảng tám phần. Khảo hạch Thiên Cung vào tháng tám, Hạ Ngôn thành công trong nửa canh giờ thông qua Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, đạt chừng bảy trăm điểm giá trị tu luyện Thiên Cung.

      Thánh Hoàng tự mình lấy ra bản kiểm giá trị tu luyện của người tu luyện Thiên Cung trước kia dùng qua, thưởng cho các cấp khó khăn của Ma Quỷ Trận đều có ghi lại, thưởng trước Ma Quỷ Trận với độ khó trước cấp năm, thưởng cho rất giống với tại. Ban thưởng của Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, trong hai canh giờ thông qua có thể có được ba trăm điểm giá trị tu luyện, nửa canh giờ thông qua có thể có được bốn trăm điểm giá trị tu luyện Thiên Cung.

      Hạ Ngôn trong khảo hạch Thiên Cung cuối tháng tám, trong nửa canh giờ thông qua Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, tổng cộng cũng đạt được bảy trăm điểm giá trị tu luyện Thiên Cung. Tuy nhiên, bảy trăm điểm giá trị tu luyện Thiên Cung cũng chỉ có thể đổi lấy bảo vật cấp sáu của Thánh Hoàng và bảo vật cấp tám của Thánh Hoàng. Bảy trăm điểm giá trị tu luyện còn đủ để đổi lấy bảo vật cấp chín. Bảo vật cấp chín cần ngàn điểm giá trị tu luyện Thiên Cung.

      "Bảy trăm điểm giá trị tu luyện Thiên Cung, ta đây đổi bảo vật cấp tám, còn có bảo vật cấp sáu nữa! Bảo vật cấp tám, ta đổi quyển bí điển Thần cấp, bảo vật cấp sáu, ta đổi thành ít dược liệu !"

      Sau khi Hạ Ngôn có được giá trị tu luyện trong khảo hạch, trong lòng liền tính toán.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :