CHƯƠNG 356: GIAN SỤP ĐỔ Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng nhanh chóng chạy như bay. Nếu người bên ngoài nhìn thấy cảnh này có thể nhận ra tốc độ của Hạ Ngôn cực nhanh! Khi cấp tốc chạy , Hạ Ngôn khống chế linh lực của bản thân, khiến cho lực cản của khí là nhất, tốc độ cực kỳ nhanh! Tuy mang theo thêm người nhưng đối với Hạ Ngôn mà cũng có gì là khó khăn cả! Đương nhiên, nếu muốn phi hành mang theo người lại rất phiền toái. Dù sao Hạ Ngôn cũng chỉ mới là Linh Tông sơ kỳ, năng lực khống chế linh lực ngoại giới còn có hạn chế! Muốn phi hành phải dựa vào khống chế linh lực mới có thể khiến thân mình trôi nổi. Hống! Ầm! Ngay khi hai người cấp tốc lao theo con đường trong bản đồ từng đạo tiếng rống rung trời cũng từ phía trước truyền tới. Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng. Thanh truyền tới hình như cũng xuất phát từ phía trước. tại toàn bộ Hư Ảo Chi Cảnh sụp đổ, nếu đường vòng đụng phải ít phiền toái khác. Như vậy đợi cho toàn bộ Hư Ảo Chi Cảnh hoàn toàn sụp đổ, mình và Hỏa Phượng Hoàng cũng thể thoát khỏi đây. Như thế xong rồi! Nếu gian bị huỷ diệt hết thảy mọi thứ trong đó cũng tan thành mây khói. - Mặc kệ, trực tiếp lao lên! Trầm ngâm chút, Hạ Ngôn cắn răng cái, tốc độ vẫn giảm, lao thẳng về phía trước. lát sau. - Ồ? - Nhiều người tu luyện như thế sao? HạNgôn nao nao. Ngàn thước phía trước, có rất nhiều bóng đen lao . Lúc này Hư Ảo Chi Cảnh có chút ánh sáng, với thị lực của Hạ Ngôn hoàn toàn có thể nhìn ra tình hình của ngàn thước bên ngoài. Mà với tốc độ của , chỉ cần hai ba lần hô hấp là có thể chạy được ngàn thước. - Có người giao thủ với dã thú ư?! Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, khỏang cách tới người tu luyện kia gần hơn chút. - Là Thánh Hoàng! Hạ Ngôn kìm nổi hô lên. thấy người kia, chính là Thánh Hoàng mà gặp ở Điện Hoàng Giả ở Thánh sơn. Bên người Thánh Hoàng còn có vị tổng quản của Điện Hoàng Giả và ba vị tuần thị của Thiên Cung. - Hạ Ngôn, ngươi cái gì Thánh Hoàng? Hỏa Phượng Hoàng nghe Hạ Ngôn thế liền hỏi. Nàng cũng thấy được phía trước có người giao đấu, trong đó có người cực kỳ mạnh mẽ, đa số dã thú đều mạnh mẽ công kích . Dường như tất cả dã thú và người tu luyện tụ tập nơi này. Dựa theo đánh dấu bản đồ nơi này cách lối ra cũng còn xa nữa! - Người kia chính là Thánh sơn Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi ta! Ta từng gặp qua! Hạ Ngôn cũng quay đầu lại, vừa tốc độ dưới chân vẫn giảm xuống, lao vội về phía trước. Lúc này những cơn địa chấn ngày càng kịch liệt. bầu trời xuất từng đạo quang đoàn màu xám lóng lánh, giống như những tia chớp tiếng động vậy! Có hơn mười con linh thú vây công đám người tu luyện của Thánh Hoàng. Những người tu luyện có thực lực yếu kém đều tránh né sau Thánh Hoàng và số tu sĩ cường đại khác. Những người có cảnh giới dưới Linh Tông, thậm chí cả Linh Tông sơ kỳ đều căn bản có cơ hội để phản kháng. Linh Tông trung kỳ còn có thể miễn cưỡng giao thù với dám linh thú này, tuy nhiên cũng phải cố gắng hết sức, rất nguy hiểm. Chỉ có Linh Tông hậu kỳ mới có thể đẩy lui đám linh thú này được! Cho tới bây giờ, Thánh Hoàng giết chết năm con linh thú, mà mấy tên Linh Tông hậu kỳ kia cũng đánh chết được hai con. Những linh thú còn lại thực lực còn mạnh hơn, cho dù là Thánh Hoàng cũng cần phải mất chút thời gian mới đánh giết được chúng. - Thánh Hoàng đại nhân! Hai đạo nhân ảnh từ phía sau chợt loé lên rồi tới cạnh dám người, chính là Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng. Hạ Ngôn lo lắng hô lên. -Là Hạ Ngôn! Lưu tuần thị quay người, nhìn thấy Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng. - Ồ? Tinh quang lên trong mắt Thánh Hoàng. con linh thú bị Thánh Hoàng đánh trọng thương bay văng ra, liên tục gào thảm. Đứng giữa trung, Thánh Hoàng cũng nhìn về phía Hạ Ngôn. - Thánh Hoàng đại nhân, chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây, nơi này lập tức sụp đổ. Nếu tất cả mọi người đều phải chết chỗ này đó! Hạ Ngôn hô lên. - Cái gì? Lập tức những người tu luyện nơi này đều kinh hoảng. - Chạy mau, mau rời khỏi phiến gian này! Có người tu luyện lập tức hô lớn. đạo nhân ảnh rất nhanh chuyển động, lao về phía lối ra. Sắc mặt của Thánh Hoàng cũng khẽ đổi, đôi mày nhíu lại, nhìn nhìn về phía Lữ tổng quản và ba vị Tuần thị. - Chúng ta ra! Thánh Hoàng hướng về bốn người . Sau đó lại nhìn Hạ Ngôn: - Hai người các ngươi lại đây, giữa chúng ta, cùng nhau ra ngoài. Ý tứ của Thánh Hoàng chính là muốn mang theo Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng cùng nhau bay . Hiển nhiên là muốn sử dụng lực lượng của mình và của Lữ tổng quản, ba Tuần thị để mang theo hai người bay . cũng biết Hạ Ngôn giờ là Linh Tông, có thể phi hành! Hạ Ngôn hơi sửng sốt! nghĩ tới Thánh Hoàng lại làm như thế. Tuy nhiên, Hạ Ngôn thầm nghĩ, làm thế chỉ sợ tốc độ còn nhanh bằng mình tự mang theo Hỏa Phượng Hoàng chạy . - Thánh Hoàng đại nhân, các ngài cần lo cho ta và Hỏa Phượng Hoàng, nhanh chóng chạy khỏi nơi này ! Hạ Ngôn lắc đầu. - Ta và Hỏa Phượng Hoàng theo kịp. Hạ Ngôn xong, linh lực từ dưới chân lại bắn ra, thân hình hai người lập tức cấp tốc lao về phá trước. Đám linh thú này cũng điên cuồng lao theo dám người tu luyện chạy về lối ra. Chúng đều có trí tuệ tự nhiên biết rằng Hư Ảo Chi Cảnh sắp tan vỡ, cũng muốn rời khỏi nơi này. Chúng biết rằng đám người này tại định chạy ra. Linh thú cũng ngu ngốc! Thánh Hoàng thấy Hạ Ngôn mang theo Hỏa Phượng Hoàng chạy tất nhiên cũng thêm gì nữa. - Chúng ta nhanh ! Chậm chút nữa sợ rằng còn kịp đâu! Thân mình Thánh Hoàng rất nhanh từ giữa trung lao về phía đám người tu luyện chạy trốn. Mà Lữ Tổng quản và ba vị Tuần thị của Thiên Cung cũng nhanh chóng theo sát phía sau. - Nhìn tên tiểu tử Hạ Ngôn kìa! Giản Tuần thị nhìn hai đạo thân ảnh phía dưới, khó tin . Hạ Ngôn hiển nhiên mang theo nữ nhân kia, tốc độ còn nhanh như thế! Nếu chỉ có mình chẳng lẽ còn nhanh hơn nữa!? Tốc độ chạy mặt đất của Hạ Ngôn ngờ có thể vượt qua tốc độ phi hành của những người trung. Rất nhanh, Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng vượt qua mười mấy tên tu luyện phía trước, dẫn đầu đội ngũ. - Tên tiểu tử Hạ Ngôn này có vẻ như thực lực lại mạnh hơn ít! Ánh mắt Lưu Tuần thị sáng bừng lên. Tuy nhiên, lúc này mọi người cũng chuyện nhiều, nhanh chóng lao ra khỏi gian sắp sụp đổ này mới là thượng sách. - Phía trước là lối ra rồi! Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào điểm phía trước. Lúc này, đỉnh đầu mọi người, bạch quang màu xám ngày càng dày đặc. Có đôi khi còn cảm giác được bạch quang kia ra bên người mình. A! Đột nhiên người tu luyện dường như chạm phải bạch quang kia, thân thể trực tiếp bị xé thành hai nửa! Nửa dưới ngã xuống, nửa ngờ lại tan biến cách quỷ dị. Người tu luyện này là tên Linh Tông trung kỳ. Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng vượt qua cho nên khoảng cách rất gần, ràng nhìn được bạch quang kia chém đứt thân mình của gã Linh Tông trung kỳ kia, sắc mặt của Hỏa Phượng Hoàng và Hạ Ngôn đều hơi tái nhợt! - Thấy lối ra rồi! Hai chân Hạ Ngôn vẫn dừng lại, lúc này có thể thấy được lối ra. đạo thân ảnh từ bầu trời hạ xuống, dẫn đầu mọi người phi ra ngoài. - Đó hẳn là Thánh Hoàng! Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Thân ảnh kia quá nhanh, gần như chỉ mới loé lên biến mất ở lối ra cho nên Hạ Ngôn vẫn chưa thấy . Tuy nhiên, tốc độ phi hành giữa trung nhanh nhất khẳng định chính là Thánh Hoàng. Sau đó Hạ Ngôn cũng mang Hỏa Phượng Hoàng biến mất ở lối ra khỏi Hư Ảo Chi Cảnh. lát sau, số cường giả Linh Tông hậu kỳ cũng nhanh chóng phi hành đuổi theo. Lần lượt từng người tu luyện nối đuôi nhau chạy qua khỏi lối ra. Rốt cục thoát ra đến đây! Hai chân Hạ Ngôn tiếp tục chạy , khi thấy được cảnh tượng trước mắt là Tội Ác Sâm Lâm quen thuộc mới rốt cuộc thở phào hơi. Sắc mặt của Hỏa Phượng Hoàng cũng hơi đỏ bừng lên, bàn tay nhắn của nàng bị Hạ Ngôn nắm chặt lấy, thân thể lại ngay sát người Hạ Ngôn. Ánh mắt nàng khẽ chuyển, nhưng cũng rút tay ra. Xung quanh hai người, chỉ có Thánh Hoàng vừa mới lao ra mà còn có khá nhiều người tu luyện. Những người này đều là mới nhận được tin tức chạy tới đây, còn chưa kịp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, hoặc là đồng bạn tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, còn mình chờ đợi bên ngoài. - ổn, nơi này e là còn chưa an toàn! Hạ Ngôn đột nhiên nghĩ tới những linh thú đuổi theo dám người này. hồi nữa khẳng định đám linh thú kia cũng chạy theo những người tu luyện ra. Nghĩ thế, Hạ Ngôn lại kéo lấy Hỏa Phượng Hoàng chạy ra thêm trăm mét nữa! Những người tu luyện ở bên ngoài thấy từng đạo từng đạo thân ảnh từ bên trong lao ra vẫn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra cả. Nhìn thấy người quen liền lớn tiếng truy hỏi xem rốt cuộc bên trong phát sinh chuyện gì mà tất cả mọi người đều vội vã chạy trốn. con linh thú đầu tiên chợt xuất . Tất cả những người tu luyện đồng tử đều co rụt lại, nhìn chằm chằm vào con cự thú sừng này! - Đó là linh thú! Mọi người cùng nhau hợp lực tiêu diệt nó! người tu luyện trước tiên khởi xướng công kích. người linh thú cũng có rất nhiều thứ đáng giá! số dã thú lợi hại là vô giá, cần tới linh thú. Nơi này tại tụ tập rất đông người tu luyện, gặp phải con linh thú tự nhiên muốn tiêu giệt! Có người khởi xướng công kích lập tức khiến nhiều người cùng tham gia vào. Tuy nhiên, Linh Tông này có thực lực mạnh tới ngờ, cũng kém cường giả cảnh giới Linh Tông hậu kỳ mấy. Những người có tu vi kém muốn tát nó cái cũng được. Tiếp theo lại có người tu luyện và linh thú từ bên trong lao ra. lúc sau quang đoàn vách đá chợt biến mất. Mà lúc này, toàn trường cũng lâm vào hỗn lọan. - Chúng ta tốt nhất vẫn là rời khỏi nơi này, để bọn họ đánh nhau với linh thú! Hạ Ngôn xoay người với Hỏa Phượng Hoàng. Lúc này mới đột nhiên cảm thấy nên tiếp tục lôi kéo Hỏa Phượng Hoàng chạy như thế nữa nên vội vàng buông tay ra, còn lùi lại mấy bước. Hỏa Phượng Hoàng cười khúc khích, ánh mắt lưu chuyển : - Chúng ta về thành Ngọc Thủy trước ! - Được! Hạ Ngôn gật gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mảnh loạn chiến phía trước, chuẩn bị lặng lẽ cùng Hỏa Phượng Hoàng rời . Vị Tổng quản Điện Hoàng Giả và ba vị Tuần thị của Thiên Cung cũng sớm từ Hư Ảo Chi Cảnh ra. Hư Ảo Chi Cảnh là gian khác, cũng liên quan gì nhiều tới gian này cho nên Hư Ảo Chi Cảnh bị sụp đổ, những người nơi này cũng cảm giác được gì. Chỉ là vách núi cũng còn tồn tại quang đoàn màu trắng kia nữa. - Hạ Ngôn! Thánh Hoàng lúc này đột nhiên xuất bên người Hạ Ngôn, mở miệng lên tiếng.
CHƯƠNG 357: THẮNG LỢI TRỞ VỀ Hạ Ngôn thấy Thánh Hoàng xuất bên người lập tức thi lễ vấn an. tại, thân phận của chính là ngươi tu luyện của Thiên Cung, mà người lãnh đạo trực tiếp đối với người tu luyện của Thiên Cung lại chính là Thánh Hoàng. Từ ba trăm tám mươi năm trước, khi Thiên Cung được thành lập những người tu luyện trong đó đều là lực lượng riêng của Thánh Hoàng. Nguyên nhân Thánh Hoàng hết sức bồi dưỡng những người này được nhiều người cho rằng là bởi vì lo lắng tới xâm lấn của Đại Lục Ám Dạ và Tội Ác Sâm Lâm nhưng rốt cuộc có phải là nguyên nhân như thế hay chỉ có mình Thánh Hoàng biết mà thôi! Hết thảy những thứ trong Thiên Cung đều thuộc về Thánh Hoàng. Có thể , những tài nguyên mà người tu luyện của Thiên Cung được sử dụng chính là do Thánh Hoàng cung cấp! - Ừm! Hạ Ngôn, thân phận tại của ngươi chính là người tu luyện Thiên Cung! Thánh Hoàng khẽ gật đầu với Hạ Ngôn, ánh mắt vô tình nhìn lướt qua Hỏa Phượng Hoàng bên cạnh Hạ Ngôn. - Đúng thế! Hạ Ngôn gật đầu. - Những người mới gia nhập Thiên Cung, trước khi bắt đầu tu luyện còn có tới ba tháng nghỉ ngơi. - Hạ Ngôn! Đám người Lưu Tuần thị cũng từ xa xa tới, bọn họ cũng vừa tham gia vây sát linh thú. Những linh thú chạy ra từ Hư Ảo Chi Cảnh, có tới hai con bị quần hùng người tu luyện chém giết. Còn lại năm sáu con đều thành công thoát . Những linh thú này thực lực mạnh mẽ, tốc độ cũng rất nhanh. Hơn nữa chúng nó đều có trí tuệ thấp, hiểu rằng bị nhiều người vây công như thế, trốn chắc chắn phải chết. Do đó, năm sáu con thành công lao ra, chạy trốn vào sâu trong Tội Ác Sâm Lâm. - Vừa rồi, tốc độ chạy trốn của Hạ Ngôn ở trong Hư Ảo Chi Cảnh rất nhanh, khiến người ta cũng phải giật mình! Ánh mắt Giản Tuần thị chợt loé lên, nhìn Hạ Ngôn chằm chằm rồi . - Đúng thế, ba người chúng ta phi hành mới có thể miễn cưỡng theo kịp được tốc độ dưới mặt đất của Hạ Ngôn. Trương Tuần thị cũng lên tiếng. - Hơn nữa, đó là còn mang theo người. Nếu chỉ có mình tốc độ sợ rằng còn nhanh hơn nữa! - Ha ha. Hạ Ngôn, chỉ hơn tháng ngắn ngủi mà thực lực của ngươi lại gia tăng ít đó! Lưu Tuần thị cười hiền lành . Hạ Ngôn là do Lưu Tuần thị tiến cử vào Thiên Cung. Thực lực của Hạ Ngôn tiến bộ nhanh chóng khiến tên Tuần thị như cũng rất cao hứng! Mà trong lòng Trương Tuần thị và Giản Tuần thị cũng muốn thực lực của Hạ Ngôn gia tăng quá nhanh! Trong Thiên Cung có nhiều phe phái thầm tranh đấu cũng rất kịch liệt. Ba vị Tuần thị cũng biết nhưng bọn họ cũng ngăn cản. Tài nguyên Thiên Cung nhiều như thế tất cả mọi người đều hy vọng càng có nhiều nhân tài tiến vào. - Ra mắt ba vị Tuần thị, ra mắt Tổng quản! Hạ Ngôn hướng về ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản thi lễ . Hỏa Phượng Hoàng ở phía sau Hạ Ngôn cũng gì cả! Tuy nhiên, đôi mắt xinh đẹp của nàng thực ra đánh giá Thánh Hoàng. Đây là lần đầu tiên nàng thấy Thánh Hoàng nên trong lòng thấy rất tò mò. Trong suy nghĩ của nàng, Thánh Hoàng hẳn là lão nhân cực kỳ cực kỳ già cả. Nhưng tại thấy được chân diện mục của Thánh Hoàng mới nhận ra phán đoán trong lòng mình hoàn toàn sai rồi! Thánh Hoàng thoạt nhìn chỉ mới trung niên mà thôi! - Lưu Tuần thị, ngày nghỉ của Hạ Ngôn còn bao lâu nữa hết? Thánh Hoàng đột nhiên mở miệng hỏi Lưu Tuần thị. Lưu Tuần thị vội vàng trả lời: - Dựa theo quy định của Thiên Cung ta người mới tiến vào Thiên Cung có ba tháng nghỉ ngơi. Hạ Ngôn mới nghỉ được tháng rưỡi, do đó còn được nghỉ tháng rưỡi nữa! - Ừm! Thánh Hoàng gật gật đầu, ánh mắt nhìn về Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn, ngươi làm sao biết được tồn tại của gian này? Hơn nữa vừa rồi ta thấy hai người các người là từ sâu bên trong lao ra. Lông mày Thánh Hoàng hơi nhấc lên, nhìn về phía Hỏa Phượng Hoàng và Hạ Ngôn hỏi. Lúc ấy, giao chiến với mấy con linh thú thấy Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng từ sâu trong gian kia chạy ra. Hiển nhiên Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng vào sâu hơn bọn họ rất nhiều. Hạ Ngôn hơi trầm ngâm chút. - người Hỏa Phượng Hoàng có tấm bản đồ. Hạ Ngôn . tình này nếu dối chưa chắc lừa gạt được Thánh Hoàng chỉ bằng cứ ! Dù sao Hư Ảo Chi Cảnh sụp đổ, tấm bản đồ kia cũng còn tác dụng nào nữa! - sao? Thánh Hoàng có chút kinh ngạc. Ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản cũng đều đưa ánh mắt nhìn sang Hỏa Phượng Hoàng. - Hỏa Phượng Hoàng chính là con của Hội trưởng Chu Vận thương hành. Tự thân nàng cũng là dong binh lục cấp, rất thích mạo hiểm. Trong lần trước nàng vô tình chiếm được tấm bản đồ này! Hạ Ngôn chậm rãi . - Hỏa Phượng Hoàng, đem tấm bản đồ kia ra ! Hạ Ngôn vươn tay ra, với Hỏa Phượng Hoàng. Hỏa Phượng Hoàng cũng do dự, trực tiếp từ trong áo lấy ra tấm bản đồ. Kỳ nàng cũng cực kỳ thông minh, căn bản cần nghĩ nhiều. Nàng hiểu rằng tấm bản đồ này còn giá trị, dù giao nó ra cũng sao cả! Đương nhiên, chất liệu làm ra tầm bản đồ này rất đặc thù, có lẽ có chứa giá trị nhất định, lại có lịch sử rất lâu đời rồi! - Thánh Hoàng đại nhân, ba vị Tuần thị, Tổng quản tiên sinh, đây là tấm bản đồ gian kia. Hạ Ngôn đưa tấm bản đồ tới trước mặt mấy người này. Đám người Thánh Hoàng đều đưa mắt nhìn về phía tấm bản đồ. - Vòng tròn màu đen kia chính là trung tâm của gian kia sao? - Hạ Ngôn, ngươi và vị tiểu thư Hỏa Phượng Hoàng này hẳn là tới nơi vòng tròn kia phải , có phát ra cái gì ? Ánh mắt Thánh Hoàng sáng như sao, nhìn về phía Hạ Ngôn. Lúc này, trong lòng Hạ Ngôn thể bảo trì bình tĩnh được nữa, cũng trở nên khẩn trương. Về chuyện kế thừa chủ nhân của Hư Ảo Chi Cảnh Thương Hà, Hạ Ngôn tuyệt đối thể ra ngoài. Bảo vật mà Thương Hà lưu lại quá mức kinh người. Hạ Ngôn khi chưa nắm chắc dù năng lực tự bảo vệ mình tuyệt đối thể ra tin tức về số trân bảo này cho người khác được. - Vòng tròn màu đen này chính là đánh dấu trọng tâm của toàn bộ gian, nhưng chúng ta tới nơi đó rồi lại thể phát ra điều gì! Chúng ta lục lọi nơi đó rất lâu mà cũng thấy có điều gì dị thường cả! Khuôn mặt Hạ Ngôn vẫn trầm tĩnh như nước . Quả lúc này Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng. biến mất ở trong khu vực vòng tròn này cũng ngày, Hỏa Phượng Hoàng cũng biết rất . Nếu Hỏa Phượng Hoàng ra chuyện này với Thánh Hoàng lời dối của lập tức bị vạch trần. - Hạ Ngôn sai, chúng ta chỉ tìm thấy số Bích Lộ Huyền Thuỷ và mấy cây dược liệu hiếm thấy mà thôi! Hỏa Phượng Hoàng cũng tiếp lời Hạ Ngôn, . Trong Hư Ảo Chi Cảnh, có rất nhiều người phát ra Bích Lộ Huyền Thuỷ. Tìm thêm được chút dược liệu đặc biệt cũng có gì lạ. Thánh Hoàng và ba vị Tuần thị, Tổng quản kia cũng tìm được mấy loại dược liệu trân quý. - Nhưng gian kia vì sao lại đột nhiên sụp đổ chứ?! Thánh Hoàng nhíu mày lúc, khuôn mặt lộ ra biểu tình trầm tư. gian này hiển nhiên tồn tại từ rất lâu rồi, hơn nữa trong đó chỉ có thực vật mà còn có cả động vật. Điều này chứng tỏ đây là gian cực kỳ ổn định! gian như thế làm sao có chuyện tự nhiên sụp đổ được! - Chẳng lẽ là do có quá nhiều người tiến vào gian này?! Thánh Hoàng thấp giọng phỏng đoán! - Đáng tiếc, nếu là có thêm thời gian để nghiên cứu có lẽ còn phát ra ít bí ! tại gian này sụp đổ rồi, cũng còn tồn tại nữa! Thánh Hoàng khẽ lắc đầu. Thánh Hoàng, ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản cũng nghi ngờ lời của Hạ Ngôn. Bởi người Hạ Ngôn cũng có chỗ nào mà che dấu đồ vật. Nếu là Hạ Ngôn chiếm được số trân bảo tất nhiên phải ở người mới đúng, nhưng tại người vẫn rất bình thường. - Hạ Ngôn, sau khi hết ngày nghỉ trở về Thiên Cung bắt đầu tu luyện ! Thiên phú của ngươi rất cao, tu luyện thời gian ở Thiên Cung chắc chắn thực lực tăng lên rất nhiều! Thánh Hoàng với Hạ Ngôn. - Vâng thưa Thánh Hoàng đại nhân! Hạ Ngôn vội vàng trả lời. Lưu Tuần thị nhìn Hạ Ngôn với ánh mắt mang theo vẻ vui mừng, mà hai vị Tuần thị khác ánh mắt đều có chút quái dị. - Chúng ta về thôi chuyến này cũng phải vô công! Thánh Hoàng lại với ba vị Tuần thị và Lữ Tổng quản. - Vâng, Thánh Hoàng đại nhân! Bốn người gật đầu lên tiếng. -! Năm người này rất nhanh bay lên, hướng về phía Đại Lục Long Chi bay . Những người tụ tập nơi này lúc này mới bắt đầu bàn luận với nhau. Vừa rồi khi Thánh Hoàng còn ở nơi này, bọn họ cũng dám chuyện loạn lên. Hai con linh thú bị giết cũng sớm bị những người này chia cắt. Những thế lực khác nhau cũng vì cố kỵ nhau nên cũng vì tranh đoạt chiến lợi phẩm mà phát sinh chém giết. Vừa rồi, mọi người đều nhìn thấy Thánh Hoàng chuyện với Hạ Ngôn ít nên ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đều có chút biến hoá. Có số người tu luyện mấy ngày trước gặp qua Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng. Khi đó, Hạ Ngôn kiếm đánh chết Vũ Sắc tiên sinh, tại Thánh Hoàng lại thân thiết chuyện với mấy câu. Địa vị của Hạ Ngôn trong lòng những người này khỏi tăng lên ít. Có thể cùng chỗ trò chuyện với Thánh Hoàng thân phận tuyệt đối thể bình thường được. Tuy nhiên, nơi này cũng có ít người nhận ra Hạ Ngôn. - Người trẻ tuổi kia là ai? - Các ngươi đều thấy rồi chứ?! Vừa rồi Thánh Hoàng đại nhân chuyện với hồi lâu. Đó chính là Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi chúng ta đó! - Đúng thế, ta còn nghe tới cái gì mà Thiên Cung?! - Người tu luyện Thiên Cung?! Có người biết tồn tại của Thiên Cung, cũng biết người tu luyện Thiên Cung là ai. Khi thấy có người nghe được hai chữ Thiên Cung sắc mặt đều biến đổi. Người tiến vào Thiên Cung tu luyện đều có thực lực siêu cường, tiềm lực rất lớn. - Hừm, đừng nữa. được tuỳ tiện đàm luận về Thiên Cung! người tu luyện lớn tuổi quát với thủ hạ của mình. - Hoàng tiên sinh, chúng ta còn tiếp tục ở lại ? gã cảnh giới Đại Linh Sư mở miệng . - Ừm! Chờ chút! Tên Hoàng tiên sinh kia khoé mắt khẽ nhếch lên. Đợi tới sáng sớm ngày mai xem có còn thấy Bích Lộ Huyền Thuỷ xuất ở quanh đây nữa! - Hỏa Phượng Hoàng, chúng ta thôi, về thành Ngọc Thủy trước ! Hạ Ngôn thấp giọng với Hỏa Phượng Hoàng. - Được! Hỏa Phượng Hoàng gật đầu ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn mang theo thần thái rất kỳ dị. Hai người nhanh chóng rời khỏi tầm mắt mọi người, về hướng Đại Lục Long Chi. Hạ Ngôn ràng rằng sau khi Hư Ảo Chi Cảnh sụp đổ phụ cận cũng thể xuất Bích Lộ Huyền Thuỷ được nữa! Những người này tiếp tục ở lại cũng thu hoạch được thêm cái gì. Tuy nhiên, tại Bích Lộ Huyền Thủy cũng xuất ít, khiến cho thực lực của ít cường giả Linh Tông tăng lên nhiều! Có nhiều người được Bích Lộ Huyền Thuỷ cũng công khai cho nên Hạ Ngôn cũng biết Bích Lộ Huyền Thuỷ từ trong Hư Ảo Chi Cảnh thoát ra rốt cuộc có bao nhiêu. Đương nhiên, đối với Hạ Ngôn mà thứ đó cũng tính là gì. Trong Linh La Giới của tại có bình lớn chứa đầy Bích Lộ Huyền Thủy.
CHƯƠNG 358: THỔ CẨU ĂN ĐAN DƯỢC bầu trời, mấy tia sáng lấy tốc độ kinh người lóe lên. - Thánh Hoàng đại nhân, tốc độ tăng thực lực của Hạ Ngôn quá kinh người. - Ta nhớ năm đó lần đầu ta nhìn thấy , chỉ có thực lực Đại Linh Sư sơ kỳ. Lần thứ hai, thực lực của đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ. Khi ta nhìn thấy lần thứ ba, đạt tới Đại Linh Sư đỉnh. Hơn nữa, ngay cả Vương Vũ Thiên Cung chúng ta đạt đến Linh Tông sơ kỳ, cũng thua ở trong tay lúc còn là Đại Linh Sư đỉnh. - Lúc này nhìn lại Hạ Ngôn, tuy rằng ta còn thể xác định, tuy nhiên ta nghĩ có khả năng bước vào cảnh giới Linh Tông rồi. Khoảng cách thời gian kia, chỉ mấy tháng ngắn ngủi mà thôi. - biết rốt cuộc tiểu tử này tu luyện thế nào. trong phi hành, Lưu tuần thị mở miệng , vừa nhịn được phát ra tiếng than thở. Nên biết rằng, Đại Linh Sư muốn bước vào cảnh giới Linh Tông, đó là vô cùng khó khăn. Đại Linh Sư muốn bước vào cảnh giới Linh Tông, gần như ngang với cường giả Hậu Thiên bước vào Tiên Thiên, rất khó. Đương nhiên, có ít phương thức đặc thù có thể trợ giúp Đại Linh Sư đột phá, ví dụ như ít đan được, còn có Ngọc Hoa Trì trong Thiên Cung. Thế nhưng, ràng Hạ Ngôn này còn chưa trải qua Ngọc Hoa Trì tẩy lễ! Mấy chục năm qua, Lưu tuần thị chưa bao giờ thấy qua có ai tu luyện nhanh như vậy. Thánh Hoàng nghe thế, khỏi gật đầu : - Hạ Ngôn này thiên phú cực cao, hơn nữa người dường như giấu ít bí mật gì đó. Cho dù là ta, cũng thể phát người có dao động linh lực. - cách khác, khi chủ động vận chuyển linh lực, linh lực trong cơ thể hoàn toàn tràn ra ngoài. Điểm này, dù ngay cả ta cũng làm được. Thánh Hoàng cũng có chút than thở. Lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Ngôn, cũng hoài nghi. - Mặc kệ thế nào, Hạ Ngôn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Thiên Cung. Lưu tuần thị, sau khi trở về phải chú ý tới Hạ Ngôn nhiều hơn. Nếu có người muốn làm khó , ngươi biết nên làm như thế nào rồi. Giọng Thánh Hoàng biến đổi lạnh như băng. -! Lưu tuần thị lập tức trả lời. Thánh Hoàng vừa những lời này, chẳng khác nào cho Hạ Ngôn lá bùa hộ mệnh. - Thánh Hoàng đại nhân, có việc ta phải bẩm báo. Lưu tuần thị có chút trầm ngâm. - Ngươi thẳng . Thánh Hoàng chuyển mắt . - Theo ta được biết, thành Kim Dương có Trương gia, hình như có mâu thuẫn với Hạ Ngôn. Lưu tuần thị từng điều tra thân thế Hạ Ngôn, đương nhiên biết mấy cỗ thế lực có thù oán với Hạ Ngôn. Trong đó, người Trương gia có uy hiếp lớn nhất với Hạ Ngôn. Trương Bảo tộc trưởng tại của Trương gia tới cảnh giới Linh Tông, hơn nữa chỗ mấu chốt nhất là Trương gia cùng Tuần gia Thánh thành có quan hệ đặc thù. Tuần gia là gia tộc xa xưa truyền thừa mấy ngàn năm, truyền thuyết Cuộc chiến vẫn lạc năm đó, Tuần gia tồn tại, cũng từng tham gia Cuộc chiến vẫn lạc. Trong lịch sử đại lục, Tuần gia từng xuất hai vị Thánh Hoàng! Tuy nhiên, hai vị Thánh Hoàng này tại cũng biết tung tích, người Tuần gia cũng ràng lắm. Chính bởi nhân tố này, Tuần gia mới có thể trở thành thế lực khổng lồ nhất trong năm cỗ thế lực ở Thánh thành, trong gia tộc cường giả như mây. - Trương gia? Thánh Hoàng lập lại hai chữ này. - Tộc trưởng Trương gia là Trương Bảo, thế lực rất lớn ở thành Kim Dương, ở thành Kim Dương, gia tộc có thể chống lại với Trương gia chỉ có Phòng gia. Nhưng đây phải chỗ trọng yếu nhất, chỗ trọng yếu nhất là thê tử của Trương Bảo, là con của tộc trưởng Tuần gia Thánh thành. Lưu tuần thị cũng cực kỳ kiêng kỵ Tuần gia. Những gia tộc xa xưa nay, đều có năng lượng kinh người. Từ bề ngoài nhìn ra cái gì, thế nhưng khi động tới, vậy có khả năng dẫn tới chấn động liên tiếp. Thánh Hoàng gật đầu. - Cho dù là Tuần gia, cũng thể bất lợi với Hạ Ngôn. Tuy rằng ta chỉ gặp mặt Hạ Ngôn vài lần, nhưng ta có thể xác định Hạ Ngôn phải loại người vô cớ gây chuyện thị phi. Cho nên, Lưu tuần thị, lời ta ngươi hiểu rồi chứ? - Vâng, ta hiểu! Lưu tuần thị thần sắc nghiêm nghị. Có những lời này của Thánh Hoàng, vậy lão còn có cố kỵ gì nữa? Có chuyện gì, đều có Thánh Hoàng chống ở phía sau! Đại Lục Long Chi còn có chuyện gì là Thánh Hoàng bãi bình được? Thánh Hoàng nhìn mấy người, trong lòng thầm nghĩ: "Có việc tại ta còn thể cho các ngươi: Hạ Ngôn rất có khả năng là Thánh Hoàng Đại Lục Long Chi đời tiếp theo. Hừ, nếu các ngươi có người trở mặt với , cuối cùng có hại là bản thân mình." Trong lúc Thánh Hoàng thầm nghĩ. Lữ tổng quản, còn có hai vị tuần thị Thiên Cung, trong lòng cũng thầm suy xét. Thái độ của Thánh Hoàng giờ đứng về phía Hạ Ngôn, mấy người bọn họ là người bên cạnh Thánh Hoàng, sau này phải cực lực giao hảo với Hạ Ngôn. Tóm lại, ít nhất cũng thể bất lợi đối với Hạ Ngôn. qua Cứ điểm đại lục, ngay sau đó là Ngưu Xà Trấn lớn cũng phồn hoa. Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng đường thẳng, sau năm canh giờ mơ hồ thấy thành Ngọc Thủy. Nếu là mình Hạ Ngôn, tốc độ còn có thể tăng gấp đôi, thế nhưng cùng với Hỏa Phượng Hoàng, Hạ Ngôn cũng thể bỏ nàng mình phía sau tự mình trước thành Ngọc Thủy. Ánh mắt có thể nhìn thành Ngọc Thủy, tốc độ hai người dần dần chậm lại. Lúc này, sắc trời sáng , từng tia sáng rạng đông chiếu sáng mặt đất, từng tia hồng quang sáng lên từ xa xa. - Hạ Ngôn, ngươi đột nhiên biến mất trọn ngày trong Hư Ảo Chi Cảnh tới nơi nào? Sau khi hai người giảm tốc độ, Hỏa Phượng Hoàng hơi thở dốc. Nàng vẫn duy trì tốc độ chạy nhanh, linh lực có chút hỗn loạn, thể bảo trì hô hấp bình ổn. - Là Hư Ảo Thần Điện! Hạ Ngôn . - Bên trong có Hư Ảo Thần Điện? Hỏa Phượng Hoàng vừa chuyển đôi mắt sáng, giật mình . - Đúng vậy, xác thực có Hư Ảo Thần Điện, ở bên trong Hư Ảo Thần Điện, ta gặp được chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh. Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng. - Vị chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh kia chỉ còn lại tia ý thức cuối cùng, cũng có thực thể. với ta mấy lời, liền hoàn toàn tan thành mây khói. cho ta tên của , gọi là Thương Hà. Hạ Ngôn chậm rãi . - Thương Hà tiền bối ở Hư Ảo Thần Điện cho ta rất nhiều Bích Lộ Huyền Thủy! Hạ Ngôn vung tay lên: - cái bình lớn như thế này, bên trong đều là Bích Lộ Huyền Thủy. Đồng thời, cũng cho ta nhẫn gian trữ vật, bên trong có bộ công pháp để ta tu luyện. - Đương nhiên, tặng cho ta những thứ này, có điều kiện, là để ta làm truyền nhân của . Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ cười: - Ta đáp ứng! - Sau đó, tia ý thức cuối cùng của Thương Hà tiền bối tiêu tán, Hư Ảo Thần Điện sụp đổ. Tiếp đó, toàn bộ Hư Ảo Chi Cảnh cũng hoàn toàn hủy diệt. Hạ Ngôn có chút cảm thán. Lúc này, Hạ Ngôn chợt ngừng thân lại. Tâm niệm vừa chuyển động, cái hũ sứ màu đen lớn xuất trong tay Hạ Ngôn. - Đây chính là Bích Lộ Huyền Thủy. Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn chiếc hũ sứ đen. Hỏa Phượng Hoàng nghe Hạ Ngôn những lời này, trong lòng kinh ngạc cần phải . Lại thấy trong tay Hạ Ngôn đột nhiên xuất chiếc hũ đen lớn, miệng càng khép lại được, lộ ra răng ngọc trắng nõn, đôi mắt đẹp trợn tròn, sóng mắt lưu chuyển, ngực sữa phập phồng. - Cả hũ đều là Bích Lộ Huyền Thủy. Hỏa Phượng Hoàng, nếu muốn ta có thể cho ít. Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng chính sắc . hũ Bích Lộ Huyền Thủy này, Hạ Ngôn cũng có khả năng dùng hết. Thương Hà tiền bối cũng qua, Bích Lộ Huyền Thủy này cũng phải thứ gì quá quý hiếm. Hoặc là , ở chủ thế giới Bích Lộ Huyền Thủy cũng khan hiếm. Cho dù thế nào, khẳng định, cũng quý hiếm như ở thế giới này. Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng chuyển từ chiếc hũ đen lên mặt Hạ Ngôn, cuối cùng vẫn lắc đầu. - Đợi tới Linh Tông mới có thể sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy. tại ta là Đại Linh Sư hậu kỳ, còn chưa biết đến bao giờ mới thành tựu cảnh giới Linh Tông nữa. Huống hồ, ở chỗ ta cũng có vài giọt Bích Lộ Huyền Thủy. Ngón tay Hỏa Phượng Hoàng lướt qua trước ngực mình chút, mỉm cười với Hạ Ngôn. - Hơn nữa, cái hũ lớn như thế làm ta cảm giác quý giá, nhiều quá thú vị. Hỏa Phượng Hoàng lại chỉ vào cái hũ lớn màu đen. - Vị tiền bối kia nếu muốn ngươi làm truyền nhân của , mấy thứ này tự nhiên cũng đều đưa cho ngươi, ngươi cứ sử dụng cho tốt là được. Hỏa Phượng Hoàng cong môi đỏ mọng, ánh mắt lóe lên thần thái kỳ dị. - Ha ha! Được rồi, ta thu lại. Hạ Ngôn rồi, tâm niệm vừa chuyển, thu chiếc hũ đen trở vào Linh La giới. Về phần các vật phẩm khác, Hạ Ngôn cũng dự định cho Hỏa Phượng Hoàng. Tuy rằng rất tín nhiệm Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Sau này đến tột cũng xảy ra chuyện gì, ai biết được, cân thận là tốt nhất. - thôi, chúng ta vào thành! Lúc này hai người tới dưới thành Ngọc Thủy. - là hỏng bét mà! - Hạ Ngôn trở về, ta làm sao ăn với đây! Ngũ trưởng lão, ngài làm thế nào vậy chứ, ngay cả những đan được quý giá như thế cũng trông coi kỹ. Nhiều đan được như vậy, lại còn nữa. - Ôi! Vậy phải làm sao đây? Nhiều đan được như vậy mà. Hạ Phi Long nôn nóng qua lại trong phòng. Lúc này, ở trong phòng chỉ có , còn có các vị trưởng lão Hạ gia. Đại trưởng lão Hạ Lai, Tam trưởng lão Hạ Trường Hà, còn có Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão ở đây. Các vị trưởng lão sắc mặt cũng tái mét, nhất là Ngũ trưởng lão, chân mày nhăn thành đoàn. - Hạ Ngôn vì Hạ gia chúng ta lấy ra nhiều đan được như vậy, trợ giúp con cháu Hạ gia nâng cao thực lực. giờ tốt rồi, đan được còn. Hạ Ngôn trở về ta làm sao ăn với chuyện này đây? Hạ Phi Long vỗ bàn, cực kỳ phiền não . - Tộc trưởng, những đan được này đều là con chó kia ăn hết, ta cũng nghĩ rằng. - Ôi! Lúc đó ta vạn vạn lần nghĩ tới, con chó kia lại thích ăn đan dược mà. Hơn nữa, con chó kia cũng quá thông mình chứ, nó mở hộp gấm nuốt hết đan được bên trong, còn có thể đậy hộp gấm trả lại chỗ cũ. Ngũ trưởng lão , hối hận đứt ruột. Hạ gia mới xây đựng Đan Các, tạm thời đo Ngũ trưởng lão trông coi. Lúc đó, lão thấy Thổ cẩu của Hạ Ngôn vào trong Đan Các, tuy nhiên cũng quá để ý. Thổ Cẩu bất phàm, người Hạ gia đều biết chút, cho nên lão cũng nhìn xem Thổ Cẩu làm chuyện gì. Mỗi lần lúc lão xem đan được, Thổ cẩu đều rất thành nằm sấp bên, hơn nữa bộ dạng nhu thuận. Ngũ trưởng lão nhìn những hộp gấm này đều đặt tại chỗ rất bình thường, đương nhiên cho rằng có gì đúng. Thế nhưng sau đó.
CHƯƠNG 359: GIA TỘC CÓ CHUYỆN GÌ CHỨ Đến khi lão nhặt mặt đất hộp gấm trống rỗng, nhìn lại Thổ cẩu sớm biến mất vô tung, mới ý thức được hỏng chuyện rồi. Hộp gấm này làm sao lại vô duyên vô cớ rơi xuống đất được? Hơn nữa, đan được bên trong hộp gấm cũng cánh mà bay. Lúc này, Ngũ trưởng lão mới mở hộp gấm tinh xảo đặt gần mình nhất ra, lập tức ngây người. Bởi vì, bên trong hộp gấm rỗng tuếch, cái gì cũng có. Tiếp đó, Ngũ trưởng lão mở hộp gấm thứ hai lại mở cái thứ ba. Đều ngoại lệ, đan được trong tất cả hộp gấm đều biến mất thấy tăm hơi. Hơn hai trăm hộp gấm, ngay cả cặn bã cũng còn. Ngũ trưởng lão ngây ngốc tại chỗ hồi lâu, mới thét to tiếng, vội vã chạy tìm tộc trưởng bẩm báo chuyện này. Tộc trưởng nghe vậy, trong lòng kinh hãi vội vàng chạy tới Đan Các tự mình kiểm tra, quả nhiên như lời Ngũ trưởng lão , đan được trong tất cả hộp gấm đều biến mất. Từ khi Ngũ trưởng lão trông coi Đan các, chỉ có Thổ cẩu từng tới nơi này. tại toàn bộ đan được mất tích, hiển nhiên đan được đều bị Thổ cẩu nuốt hết rồi. Tộc trưởng tìm các trưởng lão gia tộc tới, bắt đầu thương thảo chuyện này nên làm thế nào. - Tộc trưởng, Ngũ trưởng lão, các người cũng đừng gấp. Những đan được này là bị Thổ Cẩu ăn, Thổ cẩu lại do Hạ Ngôn mang về. Dù là Hạ Ngôn muốn trách cứ, cũng phải trách phạt con chó kia trước. Đại trưởng lão mở miệng . -Ai có thể nghĩ tới, con chó lại ăn vụng đan được kia chứ? Đại trưởng lão vuốt râu mình, . - Tộc trưởng, các vị trưởng lão, kỳ lấy tính cách Hạ Ngôn, biết đan dược bị Thổ Cẩu nuốt hết, khẳng định cũng gì thêm. Hạ Trưởng Hà hiểu Hạ Ngôn nhất. - Tuy nhiên, quyết định khen thưởng đan được tuyên bố xuống dưới. Gần đây ít con cháu gia tộc tu luyện hết sức siêng năng, ta lo lắng ít con cháu nhanh chóng đạt tới tiêu chuẩn khen thưởng đan được. Đến lúc đó, chúng ta lấy ra được đan được khen thưởng tương ứng cho con cháu, sinh ra ảnh hưởng tiêu cực với con cháu tu luyện. Tam trưởng lão Hạ Trưởng Hà có chút sầu lo. - Đúng vậy, chuyện cấp bách cần thảo luận là phải giải quyết vấn đề này. Tộc trưởng Hạ Phi Long gật đầu. - Thế nhưng tại nghiệp gia tộc mở rộng rất nhanh, chỗ dùng tiền rất nhiều. Trong gia tộc cũng có dư thừa tiền mua đan dược bù lại lỗ hổng này. Hạ Phi Long lắc đầu. - Tộc trưởng, phải Hạ Ngôn để lại năm trăm vạn kim tệ cho gia tộc hay sao? Hạ Trưởng Hà hỏi. - Xác thực Hạ Ngôn để lại cho gia tộc năm trăm vạn kim tệ, bây giờ còn lại khoảng bốn trăm vạn. Tuy nhiên tiền này, chỉ có thể dùng mở rộng thế lực gia tộc, tuyệt đối thể dùng mua đan dược lúc này. Muốn mua đan dược, cũng phải chờ sau khi gia tộc buôn bán sinh ra lợi nhuận. Hạ Phi Long kiên quyết chắc chắn . Các vị trưởng lão khác, cũng đều gật đầu. - Tộc trưởng! Mấy năm qua ta cũng tích súc được hơn vạn kim tệ, lấy ra dùng khẩn cấp trước ! Ngũ trưởng lão thở dài . Hơn vạn kim tệ, cũng đủ mua mười mấy viên đan được nhất phẩm. Chẳng qua đây cũng như muối bỏ biển, căn bản giải quyết được vấn đề. Lúc đó Hạ Ngôn để lại đan dược cho Hạ gia, có hai trăm viên. - Ta cũng có mấy ngàn kìm tệ! Tam trưởng lão Hạ Trưởng Hà . - Ta có khoảng. Các vị trưởng lão đều lấy ra tích súc nhiều năm của mình. - Được rồi, tại cần những điều này, chờ Hạ Ngôn trở về rồi tiếp. Được rồi, tìm được Thổ cẩu của Hạ Ngôn rồi chưa? Hạ Phi Long hỏi Ngũ trưởng lão. - Thổ Cẩu vẫn ở bên trong tiểu viện của Hạ Ngôn, cùng ở với Tiểu Thanh. Ngũ trưởng lão liền - Nếu đan dược đều bị nó ăn, vậy tìm được Thổ cẩu cũng vô đụng. Chờ Hạ Ngôn trở về rồi tiếp chuyện này. Thổ cẩu kia phải bình thường, chúng ta đừng chọc tới nó tốt hơn. Hạ Trưởng Hà ở bên cạnh trịnh trọng -Ừ! Hạ Phi Long gật đầu. ♦ ♦♦ - Hạ Ngôn, ta còn có chuyện muốn hỏi. Sau khi vào thành Ngọc Thủy, Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng đường, vốn Hạ Ngôn muốn nhanh chóng chạy về Hạ gia, tuy nhiên Hỏa Phượng Hoàng lại cố ý chậm lại. Cuối cùng có cách nào, Hạ Ngôn chỉ có thể chầm chậm theo Hỏa Phượng Hoàng. Cũng may cho dù rất chậm, tới Hạ gia cũng mất nhiều thời gian. vào thành Ngọc Thủy từ cửa Nam, mà giờ sản nghiệp Phường thị khu Nam cùng các mua bán gần đó, đa phần đều bị Hạ gia thu mua. Kinh doanh phường thị đều đổi thành người Hạ gia. Các tiểu gia tộc cùng thế lực trước đây phụ thuộc Tịch gia, có bộ phận chuyển vào dưới trướng Hạ gia, còn có bộ phận bị Hạ gia trục xuất khỏi thành Ngọc Thủy. - Chuyện gì? Hạ Ngôn hỏi lại. - Ở Tội Ác Sâm Lâm, Thánh Hoàng từng ngươi là người Thiên Cung, sao ngươi lại với ta? Hỏa Phượng Hoàng hai mắt mỹ miều nhìn Hạ Ngôn . Hạ Ngôn thẳng: - Thân phận người Thiên Cung, được tùy ý tiết lộ với người bên ngoài. - Chờ khi ba tháng ngày nghỉ của người mới chấm dứt, ta phải trở lại Thiên Cung. Đến lúc đó, cũng thể tùy ý xuống núi. Muốn xuống núi phải được tuần thị đồng ý. Hạ Ngôn . Hỏa Phượng Hoàng thân là con Hội trưởng Hội buôn Chu Vận, cũng có chút hiểu biết về Thiên Cung. Đương nhiên, cũng hiểu biết nhiều. - Hóa ra là như vậy! muốn Thiên Cung xem các người tu luyện thế nào. Hỏa Phượng Hoàng có chút hướng tới. - Kỳ cũng có gì! Hạ Ngôn thấy Hỏa Phượng Hoàng như vậy, thầm nghĩ: "Dù sao lúc ở Tội Ác Sâm Lâm, Thánh Hoàng cũng từng đề cập tới Thiên Cung trước mặt Hỏa Phượng Hoàng, cho nàng chút chuyện Thiên Cung cũng có gì đáng ngại." - Trong Thiên Cung, có rất nhiều Ma Quỷ Trận, người trong Thiên Cung bình thường có thể tu luyện bên trong Ma Quỷ Trận. Ngoại trừ Ma Quỷ Trận, Thiên Cung còn có Ngọc Hoa Trì. Mỗi người trong Thiên Cung có cơ hội lần vào tẩy lễ trong Ngọc Hoa Trì. Có người , người trải qua tẩy lễ ở Ngọc Hoa Trì thực lực tăng lên diện rộng. - Thần bí nhất lợi hại nhất Thiên Cung, cũng phải là Ma Quỷ Trận cùng Ngọc Hoa Trì mà là tòa Tháp tu luyện ở trung ương! Hạ Ngôn đến Tháp tu luyện, trong lòng cũng có chút kích động. - Cái gì là Tháp tu luyện? Hỏa Phượng Hoàng cũng bị câu lên lòng hiếu kỳ. - Ta cũng chưa vào trong Tháp tu luyện, tuy nhiên nghe người ta Tháp tu luyện vô cùng cao. Ngoại trừ Thánh Hoàng, ai biết rốt cuộc Tháp tu luyện có bao nhiêu tầng. - Mà linh lực trong Tháp tu luyện tầng là gấp mười lần bên ngoài. Tầng thứ hai là gấp hai mươi lần, tầng thứ ba là ba mươi lần. Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngời . Càng lên cao, nồng độ linh lực càng cao, đương nhiên cầu với người tu luyện cũng càng cao. Cũng phải tu luyện ở chỗ càng cao càng tốt, thực lực đủ, căn bản lên được tầng cao. - Trời ạ! Hỏa Phượng Hoàng giật mình. - Vậy phải là dù tu luyện ở tầng Tháp tu luyện, vậy tốc độ cũng nhanh hơn gấp mười lần người thường hay sao? Hỏa Phượng Hoàng mắt trợn to, hâm mộ . - Tốc độ gấp mười có khả năng, nhưng gấp sáu bảy, gấp tám lần có. Hạ Ngôn gật đầu cười . - Thảo nào, thảo nào nhiều người đều hướng tới tu luyện ở Thiên Cung như vậy! Hỏa Phượng Hoàng bừng tỉnh. - Sớm biết Thiên Cung tốt như vậy, ta cũng nghĩ biện pháp vào Thiên Cung rồi. - giờ còn có cơ hội! Hạ Ngôn cười . - Thiên Cung ba năm tiến hành khảo hạch lần, người thuộc học viện dưới bốn mươi tuổi, lý luận có cơ hội thu được danh ngạch khảo hạch. - Vậy sao? Danh ngạch khảo hạch là do Thánh Hoàng quyết định? Hỏa Phượng Hoàng hỏi gấp. - phải, người thuộc học viện là do Trương tuần thị cùng Giản tuần thị định ra danh ngạch khảo hạch. Tuy nhiên danh ngạch này rất khó thu được, cả đại lục, mỗi ba năm cũng tới mười người thu được cơ hội khảo hạch. Hạ Ngôn lời . - Hắc hắc, ta thử xem! Hỏa Phượng Hoàng ánh mắt lóe lên. - vào Thiên Cung, vậy có thể cùng tu luyện với ngươi rồi, ôi, tuy rằng thể tự do tự tại nữa. Hỏa Phượng Hoàng kỳ thích loại sinh hoạt vô cầu vô thúc, bằng lấy thân phận của nàng, làm sao lại làm nhiệm vụ dong binh quanh năm kia chứ? - Tiểu thư! Lúc này, mấy bóng người xuất bên cạnh hai người, người dẫn đầu bên kia hô lên. Hạ Ngôn liếc nhìn người này, trang phục hộ vệ, bề ngoài khoảng hơn bốn mươi tuổi, có thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ, vẻ mặt chính khụ lúc này hơi nhíu mày. Mấy người theo bên cạnh đều có cảnh giới Linh Sư. - Tiểu thư, mấy ngày nay đâu vậy? Chúng ta tìm khắp nơi cũng thấy ! Hộ vệ dẫn đầu cung kính hỏi, tuy nhiên có thể nhìn ra vô cùng sốt ruột. Trách nhiệm của là thầm bảo hộ Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng mấy ngày trước lại mất dấu. Hỏa Phượng Hoàng thích có người khác theo đuổi, bọn họ chỉ có thể thầm theo sau. Thế nhưng mấy ngày trước, bọn họ đột nhiên mất bóng dáng Hỏa Phượng Hoàng. - Hừ! Ta chỗ nào, còn cần báo cáo với các người hay sao? Hỏa Phượng Hoàng hừ lạnh tiếng, rất khách khí . Trong lòng Hạ Ngôn cười thầm. Thảo nào mấy ngày trước Hỏa Phượng Hoàng gần như xuất ở thành Ngọc Thủy, hóa ra là nghĩ biện pháp cắt những cái đuôi này. Để người tới Ngưu Xà Trấn gửi thư cho mình, tự nhiên cũng là vì cắt những cái đuôi kia. Khẽ lắc đầu, Hạ Ngôn với Hỏa Phượng Hoàng: - Chúng ta chia tay ở nơi này , ta còn phải quay về Hạ gia, sau này có cơ hội cho người gửi thư cho ta biết. - Ngươi là ai! Hộ vệ kia liếc nhìn Hạ Ngôn đề phòng. nhận biết Hạ Ngôn, cũng biết thân phận Hạ Ngôn. Thấy bộ dạng Hạ Ngôn hình như rất thân mật với Hỏa Phượng Hoàng, xuất phát từ chức trách, lập tức đề phòng nhìn Hạ Ngôn. - Ta là Hạ Ngôn. Mấy ngày này, ta cùng tiểu thư các người. Hạ Ngôn mỉm cười với hộ vệ dẫn đầu, Hộ vệ này lại quan sát Hạ Ngôn hồi, cuối cùng quay đầu gì. - Hạ Ngôn, vậy. Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm lúc. - Quên , sau này ta tìm ngươi. giờ, ta đây! xong, Hỏa Phượng Hoàng xoay người nhanh chóng theo con đường, mấy tên hộ vệ kia cũng nhanh chóng đuổi theo. Hạ Ngôn nhìn Hỏa Phượng Hoàng rời , lúc này mới xoay người nhanh bước trở về Hạ gia. " Về nhìn Hạ gia trước, sau tới Thánh đường!" Trong lòng Hạ Ngôn nhanh chóng quyết định. Trước cửa Hạ gia, mấy hộ vệ cầm vũ khí đứng thẳng canh gác. Đột nhiên, bóng người tới gần cửa, mấy hộ vệ này lập tức tập trung ánh mắt nhìn tới. - Là Đường chủ đại nhân! Mấy hộ vệ này đều biết thân phận Hạ Ngôn. - Bái kiến Đường chủ đại nhân! Hộ vệ cung kính, hành lễ vấn an. - ừm, các vị cực khổ rồi! Hạ Ngôn gật đầu, nhìn mấy người thuận miệng hỏi: - giờ tộc trưởng có ở gia tộc ? Mấy ngày gần đây, trong gia tộc xảy ra chuyện gì chứ?
CHƯƠNG 360: THỔ CẨU KHÁC THƯỜNG kiện mất đan được, chỉ có tộc trưởng cùng các vị trưởng lão biết, người gia tộc bình thường biết chút nào. Tuy nhiên tộc trưởng mực ở trong gia tộc ra ngoài, các hộ vệ này đều ràng. - Tộc trưởng trong gia tộc! Gần đây làm ăn hưng thịnh, con cháu gia tộc tu luyện khắc khổ, cũng có xảy ra chuyện lớn gì. gã hộ vệ liên tục trả lời. - ừm, tốt lắm. Hạ Ngôn hơi gật đầu, nhấc chân vào trong. Con cháu trực hệ Hạ gia, con cháu chi thứ, cộng thêm nữ quyến, nha hoàn, người hầu. tổng cộng chừng mấy ngàn người. Tuy rằng nhà cửa rất lớn, nhưng dọc theo đường , Hạ Ngôn cũng gặp rất nhiều người. Đương nhiên, con cháu gia tộc bình thường dám lên chào hỏi Hạ Ngôn, nhìn thấy Hạ Ngôn từ xa xa lập tức đứng sang bên, cúi đầu chờ Hạ Ngôn qua. Dù ngay cả con cháu trực hệ gia tộc cũng dám lên tiếng với Hạ Ngôn trước. giờ, Hạ Lưu cũng dám tới gần Hạ Ngôn, chênh lệch thân phận giữa cùng Hạ Ngôn càng lúc càng lớn. Hạ Lưu thấy Hạ Ngôn, vội vàng tránh sang bên, Hạ Ngôn qua bên người , cũng chú ý tới. tại thân phận Hạ Ngôn tăng lên, những con cháu bọn họ chỉ có thể ngước nhìn. Đối với chuyện này, Hạ Ngôn cũng thể tránh được, chỉ có thể thuận theo tự nhiên. Hạ Ngôn từ ngoại viện, qua quảng trường Tinh Võ, Diễn Võ Đường, Kinh Các, vào nội viện. Sau đó quẹo phải, tới sân viện hẻo lánh. Ở bên ngoài sân, liền thấy gốc hoa tím năm đó mẫu thân tự tay trồng, lá xanh mượt mang theo cồ khí tức tươi mát, đơng đưa trong gió. Két! Hạ Ngôn đẩy cánh cửa viện nho , lúc này còn là sáng sớm, tuy nhiên Tiểu Thanh sớm rời giường, chỉnh lý giặt tẩy chăn bông trong sân. Nghe tiếng động, Tiểu Thanh vội ngẩng đầu, nhìn thấy là Hạ Ngôn, mặt tràn ngập mừng rỡ. - Hạ Ngôn ca, huynh về rồi! Tiêu Thanh buông chăn bông trong tay, đứng đó . Quần áo dài màu hồng phấn, cánh tay ngọc trắng thanh khiết lộ ra bên ngoài đôi mắt linh động, giống như tinh linh. Tiểu Thanh tuy rằng tính là cao gầy, nhưng lại rất cân xứng, thân hình linh lung tinh tế. Tiểu Thanh cũng hỏi Hạ Ngôn làm gì, nơi nào, nàng chỉ làm việc của mình. - Đúng rồi, Hạ Ngôn ca, nhất định huynh còn chưa dùng bữa, muội nấu thức ăn cho huynh! Tiểu Thanh rồi liền vội chạy phòng bếp. Hạ Ngôn nhìn bóng lưng nhắn của Tiểu Thanh, khóe miệng khẽ nhếch lên. nhiều ngày qua, Hạ Ngôn chỉ ăn chút lương khô Hỏa Phượng Hoàng mang theo người, lúc này xác trong bụng có chút đói. Tuy nhiên bằng vào thực lực của , dù là mười ngày nửa tháng ăn cũng sao cả. Chỉ lát, trong phòng bếp liền truyền ra mùi hương món ăn, tay nghề Tiểu Thanh tệ, kém gì những tửu lâu. - Tiểu Thanh, Thổ cẩu đâu rồi? Hạ Ngôn có chút kỳ quái. Từ lúc vào sân tới giờ, qua lúc, thế nhưng Thổ cẩu lại thấy bóng dáng. - Ở trong sương phòng kia, vừa nãy lúc huynh chưa về, nó còn nẳm úp sấp trong đó. Tiếng Tiểu Thanh truyền ra từ phòng bếp. -Hả? Nghe Tiểu Thanh như vậy, Hạ Ngôn lại càng kỳ quái. Mỗi lần Thổ Cẩu nhìn thấy mình, đều dính chặt rất thân thiết, lần này sao lại trốn . - Thổ Cẩu! Hạ Ngôn quay sang sương phòng bên phải hô lên. Ngao! Thoáng lát, Thổ cẩu mới kêu lên. "Xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ lại sinh bệnh sao? Nó cũng bị bệnh?" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ, tới sương phòng bên đó. ♦♦♦ - Bẩm báo tộc trưởng, các vị trưởng lão, Đường chủ Hạ Ngôn trở về, vừa trở về tiểu viện của ngài ấy. hộ vệ Hạ gia tìm tới tộc trưởng cùng các vị trưởng lão báo cáo. - Lần này Hạ Ngôn trở về nhanh. Hạ Phi Long gật đầu: - Các vị, ta gặp Hạ Ngôn, mọi người cùng ? Hạ Phi Long xoay người hỏi các vị trưởng lão. - Ta chuyện này với Hạ Ngôn. Ngũ trưởng lão đứng lên . - Chúng ta đều gặp Hạ Ngôn thôi việc này là chuyện của cả Hạ gia, phải chuyện của người. Tam trưởng lão Hạ Trưởng Hà cũng đứng lên, với mọi người. - Được, vậy mọi người cùng sang đó! Hạ Phi Long gật đầu. Hạ Phi Long cùng với các vị trưởng lão trong tộc đều tới sân viện của Hạ Ngôn. ít con cháu gia tộc nhìn thấy vậy, trong lòng tự nhiên có đủ mọi suy nghĩ. - giờ tộc trưởng cùng trưởng lão muốn gặp Hạ Ngôn, còn phải đích thân tới. - Hạ Ngôn là Đường chủ mà, giờ tộc trưởng cũng phải nhìn sắc mặt Hạ Ngôn. Tuy nhiên Hạ gia chúng ta có vị Đường chủ Thánh đường, sau này có thể ngang ở thành Ngọc Thủy rồi! - Hạ Ngôn, con có ở đây ? Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão tới bên ngoài tiểu viện của Hạ Ngôn, Tam trưởng lão Hạ Trưởng Hà liền ở ngoài cửa hô to. Hạ Ngôn vừa muốn vào trong sương phòng nhìn xem Thổ cẩu có chuyện gì, chợt nghe tiếng Tam gia gia ở bên ngoài, vội xoay người lại. Hạ Phi Long, còn có các vị trưởng lão đều từ ngoài cửa vào. - Hạ Ngôn, con vừa về tới gia tộc sao? Hạ Phi Long cười Mấy ngày trước, Hạ Ngôn rời thành Ngọc Thủy, lão cùng các trưởng lão gia tộc đều biết. - Phải Tội Ác Sâm Lâm chuyến, sáng sớm hôm nay vừa trở lại. Hạ Ngôn thuận miệng , trong lòng lại nghi hoặc. Mình vừa mới trở về, tộc trưởng cùng các trưởng lão liền tới tìm, lẽ gia tộc xảy ra chuyện gì? Nghĩ vậy, Hạ Ngôn khẽ nhíu mày lại, nhìn về phía Hạ Phi Long. - Hạ Ngôn, gần đây trong gia tộc xây dựng Đan Các. Hạ Phi Long trầm ngâm chút, tính toán nên thế nào. Hạ Ngôn đưa ra nhiều đan được như vậy duy trì con cháu gia tộc tu luyện, thế nhưng lúc này mới vài ngày lại bị gia tộc đánh mất. Cái này quả rất mất mặt, hơn nữa khó có thể mở miệng, nhưng chuyện này phải . - Đây là chuyện tốt! Hạ Ngôn gật đầu: - Sau này ta tiếp tục luyện chế ít đan được, phàm là ta dùng tới đều chuyển cho gia tộc. Trong lòng Hạ Ngôn, sớm có kế hoạch như vậy. Nghe Hạ Ngôn thế, Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão nhìn nhau, mặt đều vẻ xấu hổ. - Hạ Ngôn, là thế này. Hạ Phi Long khẽ ho khan. - Sau khi Đan Các dựng xong, đan được ngươi lưu lại đều đặt trong Đan Các. Con cháu gia tộc, bất kỳ người nào cũng được tùy ý ra vào Đan Các, do đích thân Ngũ trưởng lão trông coi Đan Các. - Thế nhưng. Hạ Phi Long hơi cúi đầu. - Ngay buổi chiều hôm qua, Thổ cẩu vào Đan Các. Ngũ trưởng lão biết Thổ cẩu là ngươi mang về, nó lại chỉ là con chó, cho nên cũng lưu ý tới. Sau khi kiểm tra bình thường, Ngũ trưởng lão cũng phát tình huống gì trong Đan Các, liền nghỉ ngơi bình thường. Thế nhưng, hôm nay sắc trời vừa sáng, Ngũ trưởng lão kiểm tra đan được theo lệ lại phát mặt đất có hộp gấm trống rỗng. Những điều này là Ngũ trưởng lão qua lần, Hạ Phi Long chỉ lặp lại. Hạ Ngôn nghe đến đây, mơ hồ cảm thấy đan dược xảy ra vấn đề, thảo nào tộc trưởng cùng các trưởng lão đều sắc mặt tốt. - Lúc đó Ngũ trưởng lão vội vàng kiểm tra các hộp gấm còn lại, ai biết tất cả đan được đều cánh mà bay. Lúc này, Thổ cẩu cũng biến mất thấy. Hạ Phi Long vội nhanh hơn, dù sao cũng đến đó rồi, áp lực trong lòng Hạ Phi Long cũng thả ra gần hết. - Chúng ta hoài nghi là Thổ cẩu ăn đan dược, chỉ là con chó vì sao lại thích ăn nhũng đan dược này, đến giờ chúng ta vẫn . - Hạ Ngôn, bởi vì Thổ cẩu là do ngươi mang về, cho nên chúng ta chờ ngươi trở về rồi tính tiếp chuyện nàỵ. Hạ Phi Long thầm than tiếng . - Hạ Ngôn, chuyện này trách nhiệm tại ta. Ngũ trưởng lão đứng ra . Sắc mặt Hạ Ngôn có chút tái mét: - Các người là Thổ cẩu ăn đan dược? Hạ Ngôn có chút khinh miệt, đan được mất rồi còn là Thổ cẩu ăn, điều này làm cho Hạ Ngôn rất khó chịu, cũng rất bất mãn. làm việc này, hoàn toàn đều vì Hạ gia có thể lớn mạnh lên, thế nhưng tại tình còn lõ ràng, liền đổ trách nhiệm mất đan dược lên người Thổ cẩu. - Hẳn là như vậy! Hạ Phi Long im lặng gật đầu . Mọi người đều nhìn ra Hạ Ngôn có chút tức giận, nhưng bọn họ chỉ có thể thế. - Thổ Cẩu theo ta rất lâu! Ta luyện chế đan dược cũng có thời gian rất dài. Lúc ta ở thành Tử Diệp, cũng luyện chế đan được trong gian phòng Thổ cẩu ngủ. - Ha ha! Qua cả nửa năm, những đan dược này chưa từng thiếu viên, mà giờ các người lại cho ta là Thổ cẩu ăn hết đan dược mất. Hạ Ngôn cười lạnh. xác thực quá tin tưởng. Lúc đó trong tiểu viện ở thành Tử Diệp, sương phòng bên phải là chỗ Thổ cẩu ở, lúc đó cũng là nơi luyện đan. Thổ cẩu ở gần đan dược như vậy cũng chưa từng ăn đan dược nào, giờ vừa trở lại Hạ gia, Thổ cẩu lại bắt đầu thích ăn đan dược? Hạ Ngôn hoài nghi, rất có thể có người trộm cắp đan dược! - Tại sao lại như thế? Hạ Phi Long nghe Hạ Ngôn vậy, trong lòng cũng bắt đầu nghi hoặc. nhìn về phía Ngũ trưởng lão, Ngũ trưởng lão sắc mặt trắng bệch. Hạ Ngôn đương nhiên, có khả năng bậy, như vậy. Thân thể Ngũ trưởng lão khẽ run lên, nhìn về phía Hạ Phi Long, lại chuyển mắt về phía Hạ Ngôn: - Hạ Ngôn, tộc trưởng, chuyện xảy ra từ hôm qua đến hôm nay, nếu ta có nửa lời dối trá, để ta bị thiên lôi đánh xuống! Lúc này Ngũ trưởng lão chỉ trời phát lời thề độc. Lão cảm giác được Hạ Ngôn hoài nghi mình, thế nhưng lão oan uổng mà. Hạ Ngôn cau mày suy nghĩ chút, xác thực Ngũ trưởng lão giống dối. Thế nhưng lão là Hậu Thiên đỉnh, trong gia tộc ai có thể tùy ý qua mặt cảm giác của , đánh cắp những đan dược này? Suy nghĩ hồi, Hạ Ngôn cũng như những người khác, tìm được manh mối. - Ngũ trưởng lão, ngài đừng gấp ta cùng các vị trưởng lão đều rất tin tưởng ngài! Hạ Ngôn với Ngũ trưởng lão, giọng hòa hoãn hơn nhiều. Ngũ trưởng lão nghe Hạ Ngôn vậy lại kích động. Có thể được Hạ Ngôn hiểu cho tốt quá! - Như thế này, ta gọi Thổ cẩu ra hỏi chút, nó gạt ta. Nếu nó ăn đan dược, khẳng định thừa nhận. Hạ Ngôn lại tiếp, trong lòng lại khẽ động. "Hôm nay Thổ cẩu phản ứng có chút khác thường, lẽ nào đan dược bị mất có quan hệ tới nó?" Hạ Ngôn bỗng nhiên nhớ tới hôm nay trở về, Thổ cẩu vẫn trốn trong sương phòng, có thể nào. - Bái kiến tộc trưởng, bái kiến các vị trưởng lão! Lúc này Tiểu Thanh ra từ phòng bếp, hành lễ với mấy người Hạ Phi Long.