CHƯƠNG 351: CƯƠNG THIẾT BẠO HÙNG Vùng đất trống trước lối vào Hư Ảo Chi Cảnh tụ tập hơn ngàn người, bao gồm cả cảnh giới Linh Tông. Toàn bộ cường giả Đại Lục Long Chi đại khái khoảng 10% tới đây. Đương nhiên, người thực lực yếu kém cũng đến được nơi này. - Thánh Hoàng đại nhân. - Gặp qua Thánh Hoàng đại nhân! Khi Thánh Hoàng, Lữ tổng quản cùng ba vị tuần thị Thiên Cung hạ xuống mặt đất, ít người trước kia gặp qua Thánh Hoàng đều tiến lên thi lễ. Mà những người chưa từng gặp Thánh Hoàng, lúc này thấy nhiều người thi lễ như vậy, trong lòng đương nhiên ràng nam tử mặc trang phục màu vàng trước mắt là ai. - Nguyên lai, đây là Thánh Hoàng. Rất nhiều người chưa bao giờ gặp qua Thánh Hoàng đều thầm nghĩ trong lòng. - Đó chính là lối vào Hư Ảo Chi Cảnh. Lữ tổng quản nhìn quầng sáng màu trắng vách núi đá, ở bên . - vào xem! Ánh mắt Thánh Hoàng ngưng tụ quầng sáng. "Là năng lượng truyền tổng trận!" Thánh Hoàng thầm nghĩ trong lòng. Thoắt cái dám người Thánh Hoàng đều thông qua quầng sáng màu trắng biến mất. Mà sau khi dám người Thánh Hoàng rời , người bên ngoài mới bắt đầu lớn tiếng nghị luận. Vừa rồi Thánh Hoàng xuất , loại cảm giác áp bách làm cho bọn họ ngay cả hô hấp đều cẩn thận. Cái loại cảm giác run sợ phát ra từ đáy lòng. - thể đốt! Trong này có Bích Lộ Huyền Thủy, nếu đốt cây cỏ, vậy Bích Lộ Huyền Thủy cũng biến mất. người lớn tiếng gào lên. Trước mặt , có hai nam nữ. Ba người này tính toán thiêu đốt thảm cỏ thảo nguyên vô bờ bến, như vậy liền có thể thấy địa hình. - đốt? đốt làm sao ? Nhiều người vào như vậy mà người nào ra. Nữ nhân kia hừ lạnh tiếng, sắc mặt băng hàn nhướng mắt . Từ sau khi lối vào Hư Ảo Chi Cảnh bị mở ra, người tiến vào hơn trăm. Những người này hầu hết đều biến mất trong thảo nguyên bao la, chưa từng có ai quay về. Mấy dám người tụ tập ở trong này, đều có đồng bạn biến mất trong thảo nguyên. Cũng có người phát Bích Lộ Huyền Thủy ở gần đây cho nên biết vùng thảo nguyên này có xuất Bích Lộ Huyền Thủy. - Dù sao cũng thể đốt. Chúng ta chờ chút, những người đó khẳng định có thể ra Người ngăn cản hành vi đốt thảo nguyên nghiêm mặt . - Các ngươi Bích Lộ Huyền Thủy gì đó, lấy ra ta xem chút! Thân hình Thánh Hoàng chợt lóe, xuất trước mặt mấy người chuyện, lên tiếng . Mấy người chấn động, hoảng sợ nhìn Thánh Hoàng xuất như quỷ mị. Thánh Hoàng đến bên cạnh bọn họ căn bản có bất kỳ cảm giác nào, ngay cả tia linh lực dao động cũng cảm giác được. Khi bọn họ chuyển mắt nhìn đến Thánh Hoàng, biểu tình trở nên có chút phúc tạp. Lữ tổng quản, ba vị tuần thị đều theo sát tới gần Thánh Hoàng. - Là Thánh Hoàng đại nhân! Có người biết Thánh Hoàng, vội lên tiếng thi lễ. Thánh Hoàng muốn nhìn xem Bích Lộ Huyền Thủy, ai dám đưa? - Thánh Hoàng đại nhân, Bích Lộ Huyền Thủy vừa phát , ở người nàng. Người ngăn cản việc thiêu đốt chỉ vào nữ nhân . Nữ tử sửng sốt, trong mắt lóe lên hung quang trong giây lát rồi biến mất. Nàng lấy bình ngọc chứa Bích Lộ Huyền Thủy ra cung kính đưa cho Thánh Hoàng, ở trước mặt Thánh Hoàng, bọn họ dám lỗ mãng. Thánh Hoàng hé nắp bình ngọc, ngửi chút rồi nhíu mày. biểu tình rất này cũng chứng mình chấn động rất lớn trong lòng . Bình thường, căn bản người nào có thể nhìn ra biểu tình biến hóa của Thánh Hoàng. - sai, quả là Bích Lộ Huyền Thủy. Thánh Hoàng lên tiếng, trả lại bình ngọc cho nữ tử kia. Nàng ta sắc mặt vui vẻ, vội vàng thu hồi bình ngọc. Nàng còn lo lắng Thánh Hoàng mạnh mẽ đoạt Bích Lộ Huyền Thủy của nàng. - Nơi tại chúng ta đứng là gian khác, trong gian này tràn ngập rất nhiều nhân tố xác định. Các ngươi tốt nhất nên tiến hành bất kỳ hành vi phá hoại nào, nếu khi gian xảy ra mất ổn định, các ngươi đều có thể gặp tai ương ngập đầu. Vẻ mặt Thánh Hoàng chút thay đồi với mấy người kia. Ý tứ Thánh Hoàng rất ràng, thảo nguyên thể thiêu hủy. - Dạ, Thánh Hoàng đại nhân! Mấy người kia đều hoảng sợ trong lòng. Hiểu biết của bọn họ đương nhiên bằng Thánh Hoàng. - Thánh Hoàng đại nhân, nơi này toàn bộ đều là cỏ dại, cái gì cũng nhìn được. Lữ tổng quản phi hành trong trung, tuy nhiên đường như có loại năng lượng trói buộc khiến thể phi quá cao. Mà ở trung nhìn thấy cũng chỉ là mảnh cỏ dại, có bất kỳ thứ gì khác. Thánh Hoàng nghe vậy, gật gật đầu. - gian này, chỉ sợ là tồn tại trước "Cuộc chiến vẫn lạc", nơi này có Bích Lộ Huyền Thủy, như vậy người sáng tạo gian này. - Chuyện quá lâu, tại ai cũng biết chuyện của thời kỳ "Cuộc chiến vẫn lạc". Tuy rằng trong sử sách có ghi lại chút, nhưng từ tư liệu căn bản nhìn ra điều gi Thánh Hoàng đứng ở tại chỗ, trầm ngâm suy tư. Lữ tổng quản từ trung hạ xuống, cùng ba vị tuần thị phân biệt đứng chung quanh Thánh Hoàng. Những người khác đều im lặng đứng yên ở gần đó. Thánh Hoàng ở trong này, bọn họ đương nhiên dám cãi nhau nữa, hơn nữa, ít đồng bạn của bọn họ đều vào trong thảo nguyên, tại bọn họ tốt nhất là chờ ở đây. -Chờ! Cuối cùng, Thánh Hoàng chỉ chữ. Ngay cả cũng có ý tưởng tại tiến vào thảo nguyên này, sắc trời đột nhiên tối sầm, hề có dấu hiệu. Toàn bộ bầu trời dường như bị tấm vải đen lớn che phủ. Trong gian này có nguồn sáng, nhưng trong giây lát trở thành tối đen, có mấy người lập tức thích ứng được biến hóa lớn như vậy. Ở trong bụi cỏ Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng vẫn luôn tại tìm kiếm Bích Lộ Huyền Thủy. Mấy canh giờ cố gắng, hai người bọn họ tìm được tông cộng bảy giọt Bích Lộ Huyền Thủy. Khi ban ngày trở thành đêm tối toàn bộ thảo nguyên cũng biến mất theo. Những người vốn ở trong thảo nguyên lúc này phát mình bị vây trong dãy núi khổng lồ. Thảo nguyên bao la kia giống như ảo giác biến mất hoàn toàn. - Tại sao có thể như vậy? Hỏa Phượng Hoàng nhìn biến hóa bất thình lình, mấp máy môi . - Lấy bản đồ! Trong đầu Hạ Ngôn chợt lóe linh quang. Dãy núi! bản đồ phải là có dãy núi sao? Hỏa Phượng Hoàng nghe vậy lập tức cũng nghĩ tới, vội vàng lấy bản đồ cất trước ngực ra. Tuy rằng tại tối nhưng tại gần sát như vậy, thị lực của hai người hoàn toàn có thể thấy đánh dấu bản đồ. Hạ Ngôn nhìn nhìn bản đồ, lại đứng dậy nhìn hoàn cảnh xung quanh. - Đúng vậy, chúng ta ở chỗ này! mặt Hạ Ngôn vui vẻ, chỉ vào nơi bản đồ. Bản đồ này phải là giả, chỉ là bản đồ vào ban đêm của Hư Ảo Chi Cảnh. Vòng tròn màu đen ở giữa, biểu bản đồ cách bọn họ còn hơn nửa cự ly. - , tới trung ương! Hạ Ngôn có loại cảm giác, vòng tròn màu đen kia chính là Hư Ảo Thần Điện. gian này có tên là Hư Ảo Chi Cảnh, vậy ít chuyện khó tin cũng chẳng có gì lạ. Hỏa Phượng Hoàng theo sau Hạ Ngôn, hai người rất nhanh dọc theo thung lũng chạy về phía vòng tròn màu đen ở trung ương. Đám người Thánh Hoàng ở lối vào lúc này cũng bắt đầu có động tác. - , tại chúng ta vào xem! Thánh Hoàng với vài người bên cạnh. Tuy rằng buổi tối nhưng đối với đám người Thánh Hoàng mà chẳng khác gì ban ngày. Có địa hình dãy núi làm ký hiệu, bọn họ phân biệt phương hướng cũng dễ hơn rất nhiều. Lữ tổng quản, ba vị tuần thị theo phía sau Thánh Hoàng, rất nhanh phi hành vào sâu trong Hư Ảo Chi Cảnh. Đám người bên ngoài thấy Thánh Hoàng vào, cũng đều kìm nổi vào bên trong. có bảo bối, Thánh Hoàng vào sao? Có bảo bối, ai nguyện ý lạc ở phía sau. -Ngao! - Đây là thanh gì? Hỏa Phượng Hoàng cùng Hạ Ngôn nghe được xa xa truyền đến từng đợt tiếng hô khủng bố, dường như dã thú rít gào. Hỏa Phượng Hoàng chuyển mắt, kìm nổi mở miệng hỏi. - Trong gian này, dã thú chỉ sợ rất hung mãnh. Hạ Ngôn nhìn bốn phía, càng trở nên cẩn thận hơn. Ở Tội Ác Sâm Lâm, chỉ có ít linh thú thực lực phi thường cường đại, mà gian này càng thêm quỷ dị, chừng còn cường đại hơn linh thú Tội Ác Sâm Lâm. Lúc này ở nơi hơn vài dặm cách Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng, có mấy người bị con Cương Thiết Bạo Hùng tập kích. Con Cương Thiết Bạo Hùng này cao chừng sáu thước, hai mắt đỏ đậm, hai bàn tay to như hai cái quạt. - Mọi người mau, con linh thú này, quá mạnh mẽ! người kinh hô ra tiếng, dưới chân linh lực phun trảo, thân thể như mũi tên phi ra ngoài. Lúc trước, khi mấy người này thấy sắc trời đột nhiên biến tối, địa hình phát sinh biến hóa trong lòng cũng kinh dị. Tuy nhiên, đây cũng là chuyện tốt, ít nhất bọn họ có thể thông qua địa hình để đánh dấu lộ tuyến. Chính khi bọn họ về phía trước, con Cương Thiết Bạo Hùng chặn đường. Con Bạo Hùng này vừa xuất liền triển khai công kích bọn họ. - Grào! Ánh mắt con Cương Thiết Bạo Hùng kia gắt gao nhìn tên chạy trốn nhanh nhất, bàn chân nặng nề dậm mạnh xuống đất, nham thạch vỡ vụn, thân thể giống như tia sáng màu đen đuổi theo người chạy. - Đại ca, nhanh tránh! Bạo Hùng đuổi theo huynh! người khác thấy Bạo Hùng đuổi theo ca ca mình vội vàng lên tiếng cảnh cáo. Nhưng đợi thanh chấm dứt, đại ca của bị ăn vả của Bạo Hùng. - Áaaaa! tiếng hét thảm vang lên, tên cảnh giới Linh Tông sơ kỳ bị tát của Cương Thiết Bạo Hùng, óc vỡ toang màu trắng đỏ bắn đầy đất. - Đại ca! Người vừa rồi lên tiếng nhắc nhở thấy cảnh tượng này, gào khàn cả giọng, đôi mắt màu đỏ thẫm trừng lớn như muốn lọt ra ngoài. - Bạo Hùng đáng chết, ta liều mạng với ngươi. Người này liên muốn xông lên liều mạng. Tuy nhiên, người bên cạnh đúng lúc kéo lại. Thực lực Bạo Hùng kia vượt xa Linh Tông sơ kỳ. Trong nhóm bảy người này, chỉ có hai Linh Tông sơ kỳ, còn lại đều là cảnh giới Đại Linh Sư. Người mới bị đánh chết là Linh Tông sơ kỳ, mà người ngăn tên đệ đệ cũng là Linh Tông sơ kỳ. - Đáng sợ, là đáng sợ. Trong sáu người còn sống, người khác có vẻ gầy gò, sắc mặt trắng bệch ngập ngừng vài tiếng rồi lặng lẽ lui về sau, đột nhiên xoay người chạy trốn. Đôi mắt đỏ sẫm của Cương Thiết Bạo Hùng sớm chú ý người lùi về phía sau đó, tuy nhiên ánh mắt nó lại đảo quanh làm như thấy, chỉ là khóe miệng nhếch lên như bộ dạng nhân loại. Lúc này tên gầy gò kia xoay người chạy trốn, Bạo Hùng lại hóa thành tia sáng đen đuổi theo .
CHƯƠNG 352: HƯ ẢO THẦN ĐIỆN Cương Thiết Bạo Hùng trong trung phảng phất như tia chớp màu đen, sau khi liên tiếp phát ra loạt tiếng "ti ti" liền lẻn đến bên cạnh tên gầy gò định chạy trốn, hai tay đưa ra trực tiếp tóm lấy . - Grào! Cương Thiết Bạo Hùng điên cuồng rống lên tiếng, tiếp theo, tên gầy gò thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ ngay cả tiếng kêu cũng chưa kịp phát ra, thân thể bị xé rách thành hai mảnh. Cảnh tượng này khiến bốn người còn lại như ruột gan vỡ nát. Quá khủng bố! Máu đổ, óc trắng, nội tạng người rơi vãi ra đất, mùi máu tươi nhanh chóng tràn ngập! Linh Tông sơ kỳ có lực trả đòn. Đại Linh Sư hậu kỳ ngay cả kêu thảm thiết còn phát ra. Ngắn ngủi mấy hô hấp, liên tiếp hai người bị Cương Thiết Bạo Hùng đánh chết. Hai người đó đều là muốn chạy trốn. Cương Thiết Bạo Hùng cầm hai nửa thi thể trong tay vứt bỏ, xoay người, hai mắt đỏ thẫm lần nữa chăm chú nhìn vào bốn người, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn chằm chằm. - Tất cả mọi người đừng nhúc nhích, ngàn vạn lần nên ý đồ chạy trốn. Con Bạo Hùng này thực lực quá mạnh mẽ, chúng ta liều mạng cũng phải đối thủ, chỉ có thể kéo dài thời gian chờ đợi cường giả đến viện trợ. Tên Linh Tông còn lại trầm giọng . nhìn ra con Cương Thiết Bạo Hùng này coi bọn họ như đồ chơi, nếu chạy trốn vậy còn có thể kéo dài được đoạn thời gian. Mấy người khác, ngay cả thở mạnh cũng dám! - Nhìn kìa, mọi người mau nhìn! Ở trong thung lũng tại Hư Ảo Chi Cảnh, nam tử mắt ti hí trong tiểu đội tu luyện chỉ vào cây thực vật màu tím, giọng kích động biến đổi: - Đó là Long Linh Thảo! Trời ạ! - Nhìn kìa, chúng ta gặp cái gì! Dược liệu đặc thù - Long Linh Thảo! - , kia còn có gốc, hai gốc, ba. Tiểu đội năm người phát bảy gốc Long Linh Thảo. Long Linh Thảo này là dược liệu đặc thù luyện đan dược cao cấp cùng đan dược đặc thù. Mỗi gốc giá trị thể đo lường. -Ha ha! Mấy người này đều điên cuồng cười ha ha, số Long Linh Thảo này tại đều là của bọn họ. - Mọi người nhanh chóng thu thập Long Linh Thảo, sau khi trở về do gia tộc phân phối! gã trưởng giả lớn tuổi trong mắt lóe hào quang, cố gắng áp chế kích động trong lòng, trầm giọng . - Cần thận chút, ngàn vạn lần đừng làm hư! Dược liệu này đều là vật vô giá! cường giả Linh Tông nhìn người bên cạnh cái, quát lớn. -Tê! Đột nhiên, ngay tại giờ khắc này, con mãng xà màu vàng to bằng cánh tay từ trong huyệt động thoát ra, tốc độ cực nhanh giống như tia chớp màu vàng. Chỉ trong giây lát, nó liền phi tới bên cạnh người ở gần nhất. - Đó là cái gì? tên Đại Linh Sư chỉ vào tia sáng màu vàng hoảng sợ hỏi. -Á! Đột nhiên, người vừa mới tiếp xúc tia sáng vàng phát ra tiếng kêu thống khổ, tiếp theo toàn thân bắt đầu biến thành màu đen. Chỉ sau vài hô hấp, người này liền ngã xuống đất, thất khiếu đổ máu mà chết. - Độc khủng bố! Mọi người cẩn thận, đó là Kim Tuyến Xà kịch độc! Tên trưởng giả lớn tuổi vội vàng quát. Mà Kim Tuyến Xà kia sau khi giết chết người, lè cái lưỡi màu vàng, cuộn mình tảng đá lớn mở to mắt nhìn chằm chằm mọi người. -Tê. Tê. - Mọi người đừng nhúc nhích! Trưởng giả lớn tuổi trong lòng khẽ động, dường như nghĩ tới điều gì. - Kìim Tuyến Xà trong Tội Ác Sâm Lâm cũng có tốc độ nhanh vậy, con này khác hẳn với mọi Kim Tuyến Xà trong Tội Ác Sâm Lâm. Mọi người cẩn thận chút, nó rất có khả năng là linh thú. Nghe lão già vậy, mặt mấy người đều toát mồ hôi hột. Kim Tuyến Xà trong Tội Ác Sâm Lâm chỉ to bằng cổ tay, mà con Kìm Tuyến Xà này lại to bằng cánh tay. Chỉ vừa đối mặt, Đại Linh Sư liền bị cắn chết. Dã thú bình thường làm sao có thể làm được điều này? Kìm Tuyến Xà này hiển nhiên là linh thú, hơn nữa là linh thú phi thường lợi hại. - Hạ Ngôn! Dường như chúng ta tới nơi. Hỏa Phượng Hoàng cùng Hạ Ngôn dọc theo đường hết sức cẩn thận, dựa theo lộ tuyến bản đồ gặp được linh thú hung ác. tại, bọn họ tới gần nơi đánh dấu vòng tròn màu đen bản đồ, theo lý mà , nơi này hẳn chính là Hư Ảo Thần Điện. Đương nhiên đây chính là người áo choàng kia trong đây có Hư Ảo Thân Điện. Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng cũng xác định. -Ừ! Hạ Ngôn nhìn bản đồ, lại nhìn xem địa hình hoàn cảnh bốn phía, mày nhíu chặt. - Nơi này, căn bản có Hư Ảo Thần Điện nào cả! Hạ Ngôn nhìn bốn phía, thào lẩm bẩm. Chung quanh là vùng trống trải, chỉ có số tảng đá vụn. - Tại sao lại vậy? Nơi này cái gì cũng có, vậy tầm bản đồ này, còn giữ làm gì? Hỏa Phượng Hoàng tức giận xé tấm bản đồ trong tay. - Đừng gấp! Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe. - có bản đồ này chỉ sợ chúng ta khó đến được nơi đây. Dọc theo đường , chúng ta thường nghe được lân cận có tiếng rống của mãnh thú, nhưng ngay cả con cũng chưa từng gặp. Rất có khả năng, chính là bởi vì chúng ta theo tuyến đường này. Hạ Ngôn suy đoán. -Hả? Đôi mắt đẹp của Hỏa Phượng Hoàng nhướng lên: - Ý ngươi là, chỉ có dựa theo lộ tuyến bản đồ mới gặp phải dã thú? Vậy những người khác vào đây, đều rất có khả năng gặp dã thú? - Có lẽ là vậy! Hạ Ngôn . Vừa rồi ở đường bọn họ nghe được ít tiếng bình khí, tiếng rít gào, hiển nhiên có người chiến đấu với dã thú nơi này. - Nhưng, chúng ta mặc dù tới nơi này cũng thấy có gì cả. Vậy chúng ta tới đây còn có ý nghĩa sao? Hỏa Phượng Hoàng có chút thất vọng. - Chúng ta lại nhìn xung quanh, nếu phát gì, cứ dựa theo lộ tuyến bản đồ trở về! Hạ Ngôn trầm ngâm chút . - Được! Hỏa Phượng Hoàng lập tức gật đầu. -Vù! Hai người nhanh chóng lắc mình tới nơi đánh đấu vòng tròn đen bản đồ. Nơi này cũng chính là trung tâm Hư Ảo Chi Cảnh. - Hỏa Phượng Hoàng, mau đến xem. Hạ Ngôn trước tiến tới trung ương, phát mặt đất có lốc xoáy màu đen. Bởi vì địa hình, chỉ có tới gần lốc xoáy gần mới có thể phát ra. Cách lốc xoáy hơn hai thước là nhìn thấy. - . Hạ Ngôn vừa hô lên với Hỏa Phượng Hoàng, đột nhiên luồng sức hút cực lớn bao phủ toàn thân . Hạ Ngôn định hô lên " tốt" vừa dứt từ "" biến mất tại chỗ. Hỏa Phượng Hoàng cách Hạ Ngôn cũng xa, nghe được tiếng kêu của Hạ Ngôn, ánh mắt vừa chuyển sang đột nhiên thấy Hạ Ngôn biến mất. Hỏa Phượng Hoàng cả kinh trong lòng, linh lực tràn ra dưới chân, nhoáng cái nhảy đến nơi Hạ Ngôn biến mất. Nhưng, nơi này cái gì cũng có, mà Hạ Ngôn cũng biến mất. - Hạ Ngôn, ngươi ở đâu? Hỏa Phượng Hoàng trong lòng hoảng sợ, ánh mắt vội vàng nhìn về bốn phía tìm kiếm bóng dáng Hạ Ngôn. Nhưng nơi này im ắng, hiển nhiên chỉ có mình nàng. - Tại sao có thể như vậy? Đối mắt đẹp của Hỏa Phượng Hoàng trợn tròn, cẩn thận tìm kiếm ở nơi này, nhưng vẫn phát điều gì khác thường. Hạ Ngôn giống như bỗng dưng biến mất, có bất kỳ tung tích. - Hạ Ngôn vừa phát cái gì? gọi ta qua khẳng định là phát vài thứ. Nhưng nơi này làm gì có thứ gì dị thường? Mày liễu Hỏa Phượng Hoàng nhíu chặt, cái gì cũng thấy chỉ nhìn thấy ít đá vụn. - Hạ Ngôn xảy ra chuyện gì chứ? Hạ Ngôn, ngươi mau ra đây a! Hỏa Phượng Hoàng muốn cho mình tỉnh táo lại, nhưng tình hình tại khiến nàng kìm nổi lo lắng trong lòng. Hạ Ngôn cảm giác được có sức hút mãnh liệt bao phủ toàn thân, vừa mới hô lên tiếng thân thể liền mất cân bằng. Tuy nhiên loại cảm giác này cũng duy trì thời gian lâu. Rất nhanh, Hạ Ngôn liền cảm giác được mình lần nữa khống chế thân thể, tuy nhiên nơi tại của phải cùng chỗ với Hỏa Phượng Hoàng, mà là trong cung điện hoa lệ. - Đây là đâu? Hạ Ngôn giật mình nhìn bốn phía, linh lực trong cơ thể vận chuyển, cẩn thận đề phòng. - Ta cùng với Hỏa Phượng Hoàng dựa theo bản đồ vào nơi đánh dấu vòng tròn đen, sau đó ta phát lốc xoáy màu đen giấu, rồi sau đó là sức hút. - Chẳng lẽ là luồng sức hút kia hút ta tới nơi này? Vậy Hỏa Phượng Hoàng có thể nào cũng bị hút vào ? Hạ Ngôn thấp giọng lẩm bẩm, nhìn nhìn phía mình. Tuy nhiên đỉnh đầu là vòm cung điện, phải lốc xoáy màu đen trong tưởng tượng. - Nàng vào được. Đột nhiên Hạ Ngôn nghe được giọng người. -Hả? Con ngươi chợt co rụt lại. Trước mắt xuất dao động năng lượng, tiếp theo quang ảnh chớp động xuất nơi cách Hạ Ngôn mấy thước. Quang ảnh đần ngưng tụ, lộ ra bóng người. - Linh hồn thể? Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động. Bởi vì có lão nhân Thánh Hoàng cho nên Hạ Ngôn biết số hình thái của linh hồn thể. Linh hồn thể chính là linh hồn lực ngưng tụ, có thực thể, chỉ có cỗ tinh thần lực. Bóng người trước mặt này cực kỳ tương tự lão nhân Thánh Hoàng. - Ngươi là ai? Hạ Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm lên đối phương, mở miệng hỏi. Người này thoạt nhìn rất trẻ, đôi mắt thâm thúy dường như xuyên thủng tâm linh. mặc trường bào màu trắng xa hoa, tóc rất dài, mặt trơn bóng mang theo nụ cười làm người ta đoán ra. Người này nhìn Hạ Ngôn, chậm rãi gật đầu. - Hoan nghênh tới Hư Ảo Thần Điện của ta. Bóng người lên tiếng. Hạ Ngôn sửng sốt: - Chẳng lẽ, ngươi chính là chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh? - Đúng vậy, ta chính là chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh. Bóng người gật đầu: - Mười vạn năm, rốt cục ta chờ được ngươi rồi. Ngươi là Hạ Ngôn, đúng ? Bóng người đường như biết số chuyện về Hạ Ngôn. - Đúng! Tâm thần Hạ Ngôn hoàn toàn thu liễm: - Ngươi , ngươi chờ ở đây mười vạn năm, chờ ta? Hạ Ngôn có chút khó thể tin. tại mới mười sáu tuổi, đừng chuyện mười vạn năm trước, cho dù chuyện trăm năm trước đối với mà đều rất xa xôi. Mà người này ngờ chờ ở đây mười vạn năm. - Có thể là chờ ngươi, cũng có thể là phải! Ta chờ chỉ là người cầm Linh La Giới, hơn nữa có thể giải phong ấn Linh La Giới! Bóng người lắc đầu cười cười. - Linh La Giới? Hạ Ngôn ngạc nhiên, khỏi nhìn về chiếc nhẫn màu đen tay. Chẳng lẽ, người này có quan hệ gì với Linh La Giới?
CHƯƠNG 353: TRUYỀN THỪA CHỦ NHÂN HƯ ẢO THẦN ĐIỆN - sai, là vì chiếc Linh La Giới tay ngươi! Thân ảnh kia gật gật đầu. - Muốn mở được phong ấn của Linh La Giới huyết mạch phải đạt tới điều kiện phù hợp. Mà ngươi có thể giải khai được phong ấn đó chứng tỏ ngươi thoả mãn cầu. - Hạ Ngôn, ngươi tu luyện được bao lâu rồi? Ánh mắt của nhân ảnh kia chợt loé loé lên, nhìn Hạ Ngôn hỏi. - tại ta mười sáu tuổi, từ khi ta bắt đầu nhớ được ta luôn luôn tu luyện. Nhưng đó kinh mạch của ta thể đả thông được nên. Hạ Ngôn nhớ lại giai đoạn tu luyện thống khổ trước kia, nhưng vẫn chưa từng từ bỏ. - Ta biết rồi! Nhân ảnh kia vung tay lên. - Trước khi ngươi có được Linh La Giới ngươi căn bản thể tu luyện được loại võ kỹ nào! Tất cả những võ kỹ thế giới này này đều thuộc loại thấp kém, thích hợp với huyết mạch của ngươi, tất nhiên thể khiến ngươi đả khai toàn bộ kinh mạch của cơ thể! Nhân ảnh kia hơi bĩu môi lên, dường như cực kỳ khinh thường. Võ kỹ của thế giới này. Trong lòng Hạ Ngôn cả kinh, nhân ảnh này có ý tứ gì?! - " võ kỹ của thế giới này quá thấp kém. Chẳng lẽ phải là người thuộc thế giới này?! Hoặc là còn tồn tại thế giới khác nữa!? Trong lòng Hạ Ngôn thầm kinh hãi. - Được rồi! Thời gian của ta còn lại nhiều! Hư Ảo Thần Điện được ngươi mở ra chúng ta hãy ngắn gọn ! Trước tiên ta cho ngươi biết ít chuyện của ta! Khẩu khí của nhân ảnh kia chợt biến đổi, khuôn mặt cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc! - Ta tên là Thương Hà, vạn năm trước từ Chủ thế giới tới Phân thế giới này. Lúc ấy, ta bị trọng thương mà thể chữa trị được. Cho nên trước khi hoàn toàn tử vong ta để lại phần ý thức! - Hạ Ngôn, ngươi tại nhìn thấy là phần ý thức của ta! phần ý thức này chỉ có thể mang theo bộ phận ký ức của ta mà thôi. Mà năng lượng của phần ý thức này chỉ có thể duy trì được nửa canh giờ hoàn toàn tiêu tan! Thương Hà chầm chậm cho Hạ Ngôn. - "Ý thức, ký ức?!" Trong lòng Hạ Ngôn cố gắng tiêu hoá ý nghĩa của những từ này. - Hạ Ngôn ngươi có thể mở được Hư Ảo Chi Cảnh, có thể sử dụng được Linh La Giới mà ta lưu lại có thể trong cơ thể ngươi có huyết mạch của ta! Thương Hà nhìn Hạ Ngôn : - Lúc này, ngươi phải làm truyền nhân của Thương Hà ta, có được thực lực cường đại của chính mình! - Cái gì? Hạ Ngôn rất muốn chen vào lời của đối phương nhưng nghe Thương Hà thế. kìm được thốt lên. Thương Hà trong cơ thể mình có huyết mạch của điều này làm sao có thể?! Ánh mắt Hạ Ngôn trợn tròn lên, trong khoảng thời gian ngắn cảm thấy rất khó có thể hấp thu những điều này. - cần nghi ngờ! Lúc ấy, khi sinh mạng ta bị đe doạ bức máu huyết trong cơ thể ra, sau đó hạ ấn ký xuống thân thể người tu luyện. Mà tên tu luyện kia, cũng là mầm mống ban đầu! Mà ngươi, khẳng định là hậu nhân của người đó! Đương nhiên, nhân loại của Phân thế giới này cũng quá yếu, nên trải qua rất nhiều thế hệ cũng chưa từng thể ra đặc tính máu huyết của ta. Tuy thế, sớm muộn gì cũng có người hiển lộ ra đặc tính đó! Thương Hà thấy vẻ mặt rung động của Hạ Ngôn tiếp. - tại quản tới việc ngươi có thể tiếp nhận lời của ta hay , ngươi chỉ cần nghe là được! Thanh của Thương Hà càng lúc càng trở nên dồn dập. - Thực lực tại của ngươi quá yếu, nhưng ngươi lại còn rất trẻ. Dưới trợ giúp của những bảo vật của ta, tương lai ngươi nhất định có thể trở thành chúa tể phương! - Ha ha, trông cậy vào ngày ngươi báo thù cho ta dường như cũng thực tế! Tuy nhiên ta vẫn hy vọng có ngày đó! Thương Hà lắc đầu cười cười: - Hạ Ngôn, trong chiếc hòm này có số vật phẩm ta để lại cho người. Đây là những thứ quý giá mà ta tích cóp cả đời mình, ngươi phải sử dụng cho tốt! Trong tay Thương Hà chậm rãi xuất chiếc hòm bằng gỗ, sau đó bay tới trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn nhìn nhìn chiếc hòm, khỏi đưa tay ra đón lấy. - Trong này chẳng lẽ là Bích Lộ Huyền Thuỷ? Hạ Ngôn thầm đoán. - Bích Lộ Huyền Thuỷ? Thương Hà hơi sửng sốt, bỗng nhiên lắc đầu cười : - Bích Lộ Huyền Thuỷ, loại đồ bình thường này làm sao đáng để ta cất chứa? - Đồ vật bình thường? đáng cất chứa? Hạ Ngôn giật mình! Thương Hà này rốt cuộc là ai? Bích Lộ Huyền Thủy chính là thứ mà vô số người đến đập nát đầu cũng muốn thế mà lại chỉ là thứ bình thường! - cần hoài nghi! Bích Lộ Huyền Thuỷ tuy rằng có thể giúp đỡ cho người tu luyện nhưng chỉ coi như loại dược liệu bình thường mà thôi! Đương nhiên, Bích Lộ Huyền Thủy là loại dược liệu cơ bản, đối với người tu luyện khi thực lực còn thấp trợ giúp thực rất lớn. Ta lúc ấy cũng dự đoán được điều này cho nên cũng chuẩn bị cho ngươi ít. xong, ngón tay Thương Hà khẽ nhấc lên, đạo ánh sáng xuất . Ánh sáng này đình chỉ lúc rồi biến mất. Sau khi biến mất, cái bình màu đen lớn xuất . - Bên trong chiếc bình này toàn bộ đều là Bích Lộ Huyền Thuỷ. Thương Hà chỉ vào chiếc bình . Hạ Ngôn nghe thế liền chuyển thân tới, mở nắp bình ra. Lập tức cỗ linh lực tràn đầy tinh thuần thoát ra, quả chính là Bích Lộ Huyền Thủy! Ánh mắt Hạ Ngôn lập tức co rụt lại. Bởi vì, nhìn thấy Bích Lộ Huyền Thuỷ trong chiếc bình này quả là tràn đầy. Mà chiếc bình này hiển nhiên lại chính là chiếc bình sứ bình thường. Đem vật như Bích Lộ Huyền Thuỷ đặt trong loại bình sứ này có thể thấy được chủ nhân của nó cũng quá coi trọng nó. Chiếc bình Bích Lộ Huyền Thuỷ phải dùng tới khi nào?! Hạ Ngôn trợn to mắt ra nhìn, cố gắng trấn tĩnh tinh thần, rồi đóng nắp bình lại. - bình Bích Lộ Huyền Thuy này hẳn là đủ cho ngươi dùng! Những loại bình thường này ta cũng lười thu thập! Chờ cho Hạ Ngôn nắm lấy cái bình, Thương Hà thèm để ý . Hạ Ngôn khỏi phải hít sâu hơi khí lạnh! - Loại phổ thông này ta cũng làm nhiều! - Được rồi! Ngươi mở chiếc Càn khôn hộp gấm kia ! Thương Hà chỉ vào chiếc hộp gấm trong tay Hạ Ngôn . - ừm! Hạ Ngôn mở chiểc hộp gấm ra. Thoạt nhìn chiếc hộp này lớn nhưng bên trong lại cất chứa ít đồ vật! Mắt thường nhìn qua, giống như những thứ kia bị thu vậy! - Bên trong có chiếc bình màu đỏ thẩm, ngươi lấy ra ! Thương Hà . Nghe thế, Hạ Ngôn nhìn kỹ chút. Tuy rằng trong Càn khôn hộp gấm này có ít vật phẩm nhưng sắp xếp rất gọn gàng. Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua cái liền thấy được cái bình màu đỏ thẩm. Thuận tay, Hạ Ngôn lấy cái bình ra. Bình này vừa ra ngoài liền khôi phục lại kích thước nguyên bản. - Cái này à? Hạ Ngôn lắc lắc cái bình này rồi hướng về Thương Hà hỏi. - Đúng thế! Bên trong đó chính là tinh huyết của ta được đọng! Ngươi lúc này dùng luôn ! Đây chính là trân bảo! Thương Hà với khẩu khí thể hoài nghi! - Tinh huyết! - Có dùng ? HạNgôn nhìn nhìn Thương Hà rồi nghi hoặc : - Đây chính là tinh huyết của ngài, sao lại để ta uống máu của ngài? Điêu này khiến Hạ Ngôn có chút thích ứng! - phải máu mà là tinh huyết! Là tinh huyết được ngưng luyện! Nhanh uống ! Thân thể tại của ngươi yếu kém quá! Ta hài lòng! Ánh mắt Thương Hà trừng lên, như ra lệnh. Chân mày Hạ Ngôn khẽ run lên, nhìn dịch bình trong tay. - "Thể chất của ta Đại Lục Long Chi cũng được coi như khá tốt. Thương Hà này sao còn ngại thể chất của ta quá kém?! " - "Trong cái bình này là tinh huyết của , cũng biết rốt cuộc là cái gì?!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ, mở bình nắp ra, cỗ thanh hương tràn ngập! - Ổ? Đây là máu? Hạ Ngôn nhìn qua nắp bình, có thể thấy được chất lỏng màu vàng bên trong. - Máu sao có thể là màu vàng, hơn nữa còn có mùi hương như thế?! Cỗ mùi hương này so với mùi hương của đan dược còn dễ ngửi hơn! Dưới ánh mắt chăm chú của Thương Hà, Hạ Ngôn đem bình tinh huyết này uống hết, hương vị cực kỳ ngon lành! lúc sau, dòng nước ấm chậm rãi từ bụng dâng lên, tuy nhiên cũng xuất phản ứng gì khác! - Tốt lắm! tại ta yên tâm rồi! Chờ khi ngươi ra khỏi nơi này, thể chất của ngươi hẳn là có thể miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn! Tinh huyết của ta chứa rất nhiều năng lượng. Nhất thời ngươi cũng thể hấp thu hoàn toàn được, sau này chậm rãi tiêu hoá thông qua tu luyện vậy! Thương Hà thấy Hạ Ngôn dùng hết số tinh huyết kia gật gật đầu, dường như thở phào hơi nhõm. - Thời gian của ta cũng còn nhiều, ngươi có gì cần hỏi cứ hỏi! Thương Hà dừng lại chút, dường như nhìn thấu tâm tư Hạ Ngôn, thẳng ra. Hạ Ngôn quả có rất nhiều nghi vấn. - Tuy nhiên, có số việc ta cũng thể hoàn toàn giải đáp được. tại ta chỉ là phần ý thức, có trí nhớ toàn vẹn. Thương Hà thêm. Hạ Ngôn gật đầu. - Thương Hà tiền bối, Hư Ảo Chi Cảnh và Hư Ảo Thần Điện này là do ngài sáng tạo ra? Hạ Ngôn hỏi ra vấn đề. Hư Ảo Chi Cảnh này rốt cuộc là tồn tại như thế nào, Hạ Ngôn bây giờ vẫn cảm thấy rất khó hiểu. Tuy nhiên có thể khẳng định nơi này tuyệt đối là gian. - Đúng thế, gian này là ta tạm thời sáng tạo ra khi đến Phân thế giới này! Thương Hà gật đầu. - Để sáng tạo ra Hư Áo Chi Cảnh này, ta cũng tốn hao ít khí lực! Sáng tạo gian, loại năng lực này Hạ Ngôn cũng dám nghĩ tới. tại thậm chí còn chưa thể khống chế được linh lực ở ngoại giới quanh mình, muốn sáng tạo gian đúng là si mộng. Cho dù là cường giả Linh Tông cũng gần như thể khống chế được linh lực quanh mình, khoảng cách tới việc sáng tạo ra cái gian đúng là cách xa vạn dặm! - Hạ Ngôn, ta cho ngươi, đây cũng phải là gian bình thường! gian này, vật sống cũng có thể tiến vào, như những gian bình thường chỉ có thể đưa tử vật vào! Lúc ấy, khi ta sáng tạo ra gian này còn có ý định bắt số dã thú cho vào, ha ha ha! Thương Hà cười hắc hắc. Hạ Ngôn nhớ lại, khó trách lúc trước còn nghe được tiếng dã thú gào rống. Những dã thú này phải là số mà Thương Hà bắt vào khẳng định cũng là hậu duệ của chúng. - Thương Hà tiền bối, ngươi làm sao biết người nắm giữ Linh La Giới là nhất định có thể tìm được Hư Ảo Chi Cảnh? Hạ Ngôn trầm ngâm lát rồi hỏi. - Lấy được Linh La Giới cũng phải giải trừ phong ấn đó mới tính là truyền nhân của ta! Trong Linh La Giới còn có Linh La tâm pháp mà ta lưu lại, chỉ khi mở được phong ấn mới có thể tu luyện được tâm pháp được giấu sau đó. Tâm pháp bị ta chia làm bảy bộ phận, phân tán bên ngoài thế giới. Trong Linh La Giới là bộ phận thứ nhất. Cũng chỉ có người mở hết phong ấn của Linh La Giới mới có thể tu luyện Linh La tâm pháp. Thương Hà giải thích. - Tại sao ngài phải phân Linh La tâm pháp thành bảy bộ phận? Hạ Ngôn khó hiểu hỏi. Nếu Linh La tâm pháp có thể đầy đủ và bị tách ra có thể học tập toàn bộ rồi! Mà tại, lại còn phải tìm những bộ phận còn lại.
CHƯƠNG 354: BƯỚC VÀO CẢNH GIỚI LINH TÔNG Hạ Ngôn chỉ học được bộ phận đầu tiên Linh La tâm pháp trong Linh La Giới mà thôi. có bộ phận thứ ba nhưng do thiếu bộ phận thứ hai nên thể tu luyện được. Dựa theo lời của lão Thánh Hoàng mặc dù chỉ học xong ba bộ phận của Linh La tâm pháp, Hạ Ngôn cũng có thể dọc ngang được Đại Lục Long Chi và Đại Lục Ám Dạ. - Vì sao mà chia thành bảy bộ phận? Ánh mắt của Thương Hà nhíu lại, nghĩ chút rồi : - Cái này ta cũng biết vì sao! Tuy nhiên, Linh La tâm pháp dù chia thành bao nhiêu phần muốn tu luyện nó cũng phải bắt đâu từ bộ phận đầu tiên. Nếu , dù là thu thập hết các phần từ thứ hai tới thứ bảy cũng thể làm gì được cả. cách khác, chỉ có người có được Linh La Giới mới có thể tu luyện Linh La tâm pháp. - Còn nữa, ngươi nếu là tu luyện được càng nhiều phần Linh La tâm pháp càng biết thêm được nhiều tin tức. Linh La tâm pháp này đơn thuần chỉ là võ kỹ tâm pháp. Hắc hắc, khi ngươi học xong bộ phận thứ hai tự nhiên biết bộ phận thứ ba nó ở đâu. Sau khi học xong bộ phận thứ ba biết được vị trí của bộ phận thứ tư. Lúc này, quang ảnh người Thương Hà lại chớp chớp, sắc mặt lập tức càng ngưng trọng. - Hạ Ngôn, phần ý thức này cũng sắp tiêu tan rồi. Ngươi tại cũng cần hỏi nữa. Ta tận dụng chút thời gian này, những thứ ngươi muốn biết ta hết cho ngươi! Thương Hà ngưng trọng . - Lúc trước ta vào Phân thế giới này bởi vì bị người ta đánh cho trọng thương, sinh mệnh khí tức ngừng tiêu tan. Ta biết mình thể sống được lâu nữa nên sau khi sáng tạo ra Hư Ảo Chi Cảnh đem tinh huyết trong cơ thể bức ra, đồng thời cũng chia Linh La tâm pháp thành bảy bộ phận, lưu bộ phận thứ nhất lại trong Linh La Giới, những bộ phận còn lại được đưa về những nơi khác nhau thế giới này. - Làm xong hết thảy, ta tìm tên tu luyện, hạ ấn ký của ta lên đó, cũng khiến hấp thu bộ phận tinh huyết của ta! Như thế có thể truyền lưu huyết mạch của ta xuống. Ta biết sớm muộn cũng có ngày, truyền nhân có điều kiện phù hợp tìm được Hư Ảo Chi Cảnh. Vì để phòng ngừa vạn nhất, ta còn chế tạo ra tấm bản đồ Hư Ảo Chi Cảnh. - Kỳ cho dù có bản đồ chỉ cần hoàn toàn học xong Linh La tâm pháp cũng biết tới tồn tại của Hư Ảo Chi Cảnh, hơn nữa khi tìm được Hư Ảo Chi Cảnh rồi tự nhiên tìm được phần ý thức của ta ở nơi này. Trong số những thứ ta để lại cho ngươi, có số thứ tại ngươi chưa thể sử dụng được nhưng sau này sớm muộn gì ngươi cũng dùng được. Những thứ này đủ để bất cứ kẻ nào cũng phải động tâm cho nên trước khi ngươi có đủ thực lực tự bảo vệ mình ngàn vạn lần thể dễ đàng để lộ ra bên ngoài. Nếu thực có thể mang tới hoạ sát thân cho ngươi đó! Thanh của Thương Hà đột nhiên biến đổi, quang ảnh thân cũng dần nhạt . Hạ Ngôn nghe Thương Hà ngừng lên tiếng, tâm tình cũng ngày càng trầm trọng. Trở thành truyền nhân của Thương Hà, như thế vai Hạ Ngôn cũng có thêm phần gánh nặng. Cũng chỉ vì quan hệ huyết mạch, nếu tiếp nhận kế thừa những ân oán của Thương Hà, tương lai mình cũng nên gánh vác. - Chiếc Linh La Giới này đơn giản chỉ là tồn trữ gian. Bên trong còn có rất nhiều thứ mà ngươi còn chưa thể mở ra. Tuy nhiên, sau này khi thực lực của ngươi tăng lên, ngươi sớm muộn gì cũng phát ra. Thanh Thương Hà trở nên dồn dập. - Thương Hà tiền bối, ta có chút nghi vấn. HạNgôn : - Mở ra Hư Ảo Chi Cảnh, sao lại cần nam nữ hợp lực mới được? Vấn đề này chính là điều kỳ quái nhất trong lòng Hạ Ngôn. Thương Hà sửng sốt, hiển nhiên ngờ tới Hạ Ngôn lại hỏi điều này. - Ai bảo mở ra Hư Ảo Chi Cảnh cần phải có nam nữ?! Thương Hà sửng sốt lúc rồi dở khóc dở cười hỏi lại. - Phương pháp duy nhất để mở ra Hư Ảo Chi Cảnh chính là có được Linh La Giới, tu luyện Linh La tâm pháp. Thanh của Thương Hà dần trở nên mơ hồ. - có quan hệ gì tới nam nữ cả! Tuy nhiên, người kế thừa của ta là nam giới khiến ta rất cao hứng! xong câu này, thân ảnh Thương Hà đần biến thành trong suốt, cuối cùng hoàn toàn biến mất! Nhìn thần điện trống rỗng, Hạ Ngôn cũng cảm khái vạn phần. - Thực lực của Thương Hà tiền bối hiển nhiên tới mức độ cực kỳ đáng sợ. Chủ thế giới mà tới biết có cái dạng gì nữa!? Theo như lời Thương Hà tiền bối chỗ mình sống chỉ là Phân thế giới mà thôi! Hạ Ngôn nhíu mày thầm nhủ. Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên cảm thấy nhiệt lượng trong bụng mình đột nhiên gia tăng nhanh chóng! Mới lúc nãy khi dùng tinh huyết xong cảm giác được nhiệt lượng trong bụng ngừng bốc lên. Tuy nhiên, phản ứng cũng quá kịch liệt nên Hạ Ngôn cũng để ý mấy. Mà lúc này, cỗ nhiệt lượng này lại giống như ngọn lửa bốc cháy đữ dội. Nháy mắt, quần áo Hạ Ngôn ướt đẫm mồ hôi. Linh lực toàn thân vận chuyển, thống khổ chống đỡ lại cảm giác này. Mỗi tấc da thịt đều cực kỳ nóng bỏng. Cảm giác đau đớn thông qua từng đường kinh mạch truyền tới đại não của Hạ Ngôn. Dù với nghị lực của Hạ Ngôn mà cũng kìm được phải phát ra những tiếng rên rĩ trầm thấp, mỗi khối cơ nhục cơ thể đều rung lên. A! Hạ Ngôn kìm nổi, phải ngồi phịch xuống đất. - Tại sao có thể như thế?! - Ta thể chết như thế này được! Tinh huyết của Thương Hà tiền bối quả quá lợi hại! Hạ Ngôn tuy rằng đau tới độ thể hô hấp nhưng ý thức trong đầu vẫn rất ràng. - được, phải vận chuyển Linh La tâm pháp xem có hữu hiệu ?! Hạ Ngôn bắt đầu vận chuyển tâm pháp. Cũng biết trôi qua bao lâu, đau đớn kịch liệt cơ thể dần trở nên lắng dịu lại, quần áo theo đó cũng dần dần khô ráo. tầng linh lực mà mắt thường có thể thấy được ngưng kết khắp thân thể Hạ Ngôn. Linh lực vốn thể nhìn thấy được nhưng vì lúc này được ngưng kết ở mật độ cao cho nên có thể dùng mắt thường để nhìn thấy. kết cấu mơ hồ như những giọt nước. Hơi mắt Hạ Ngôn khép hờ, trong mắt ra hai đạo thần quang rực rỡ, giống như hai thanh lợi kiếm ra khỏi vò. Chỉ lúc, thần quang trong mắt biến mất, linh lực ngưng tụ quanh thân thể cũng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể . Tử vân châu, hai tay hai viên linh châu, hai chân hai viên linh châu đồng thời tản mát ra cỗ linh lực. Năng đạo linh lực cường đại này hội tụ thành , xoay tròn trong trong bàn tay Hạ Ngôn. Lúc này, trong lòng bàn tay Hạ Ngôn có viên cầu như giọt nước di động, lơ lửng giữa trung, hơn nữa ngừng xoay tròn. - tại ta đạt tới cảnh giới Linh Tông sao?! Hạ Ngôn cảm thụ linh lực xung quanh thân thể, khẽ động linh lực toàn bộ trong điện phủ đều bị khuấy lên, tự do cho Hạ Ngôn khống chế. Loại năng lực khống chế linh lực này chỉ khi đạt tới cảnh giới Linh Tông mới có thể làm được! Trước khi tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, Hạ Ngôn còn thể cảm ứng được linh lực quanh thân thể mình mà tại lại ràng như thế. Tụ Linh huyệt trong bụng cũng ngừng xoay tròn, liên hệ chặt chẽ với năm khoả linh châu. Theo tâm ý Hạ Ngôn khẽ chuyển, Tụ Linh huyệt và năm viên linh châu có thể lập tức bộc phát ra linh lực cường đại. - Cơ thể của ta dường như càng mạnh hơn so với trước đây! Hạ Ngôn thử cảm thụ thân mình tại. Cơ nhục, cốt cách, trăm đường kinh mạch toàn thân đều có liên hệ cực kỳ chặt chẽ. Trước kia, hoàn toàn có khả năng này. tại, cơ nhục, cốt cách giống như là , chúng nó như dung hợp với nhau vậy! - Thể chất của ta quả được tăng cường rất nhiều, so với trước kia còn cường đại hơn cả chục lần. Cho dù người tu luyện gia tăng cảnh giới lên tới Linh Tông tố chất thân thể cũng thể đại tăng như thế này được. Biến hoá cơ thể ta khẳng định là có liên quan tới tinh huyết của Thương Hà tiền bối! Hạ Ngôn thầm nghĩ. Gia tăng tố chất thân thể là khó nhất! Đại Lục Long Chi cũng có số đan dược mà có thể gia tăng tố chất thân thể của ngươi tu luyện. Tuy nhiên loại gia tăng này cũng cực kỳ mỏng manh. Cho dù sử dụng đan được cao cấp hiệu quả cũng ràng lắm! Nếu muốn gia tăng tố chất thân thể lên hai ba lần đúng là si nhân mộng tưởng. Mà lúc này, Hạ Ngôn ràng cảm giác được tố chất thân thể của mình so với trước đây còn cường đại hơn gấp chục lần. Phải biết rằng, trước khi tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh tố chất Hạ Ngôn vượt xa người thường. Bởi vì Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn phát sinh lần lột xác cho nên thân thể cũng bị linh lực biến dị do Tụ Linh huyệt sinh ra cải tạo lần! lần đó khiến cho tố chất thân thể Hạ Ngôn vượt xa những người tu luyện bình thường. Mà biến hoá lúc này đây lại càng kỳ quái hơn. Hạ Ngôn khống chế đoàn linh lực, xung quanh thân thể phát ra luồng khí mỏng manh. Đột nhiên, thân mình Hạ Ngôn nhảy cái về phía trước, Thần Hi Kiếm chém cái vào khí Ầm ầm! Toàn bộ khí lập tức đều phát nổ. Đối với khí mà có thể tạo ra sức phá hoại lớn như thế! khí cực kỳ nhàng, mật độ vật chất lại cực kỳ thấp. Người bình thường vận động với tốc độ cao hoặc sử dụng linh lực cách công kích địch nhân, dù khí cũng sinh ra lực cản nhưng nếu muốn công kích, thí quả là chuyện có khả năng. Nhưng Hạ Ngôn lại có thể làm được! Khi mũi kiếm Hạ Ngôn phóng vào khí Thần Hi Kiếm đột nhiên dừng lại. khí ở đầu mũi kiếm lập tức trực tiếp nổ tung. - Linh lực của ta ngờ mạnh mẽ hơn trước mấy lần! Hạ Ngôn có thể cảm giác được cường độ của linh lực, khỏi phải hơi xuất thần! Những cường giả cảnh giới Đại Linh Sư đỉnh phong có thể phát ra võ kỹ có uy lực hơn vạn độ. Mà tới Linh Tông sơ kỳ có thể đánh ra võ kỹ uy lực hơn ba vạn độ. Từ Đại Linh Sư tăng lên Linh Tông, thực lực có thể tăng gấp đôi, hoặc là hơn chút. Nhưng Hạ Ngôn từ cảnh giới Đại Linh Sư đỉnh phong bước tới cảnh giới Linh Tông lại khác. Trước khi đạt tới Linh Tông, Hạ Ngôn bình thường có thể đánh ra võ kỹ có uy lực bốn vạn độ. Mà kiếm vừa rồi, võ kỹ có uy lực vượt qua hai mươi vạn độ! Hơn nữa, Hạ Ngôn còn chưa sử dụng tới thủ đoạn ngưng tụ linh lực thành điểm. Nếu còn ngưng tụ linh lực thành điểm để công kích võ kỹ có thể phát huy tới hơn bốn mươi vạn độ! Loại võ kỹ có uy lực như thế này nếu chỉ xét về mặt lực lượng, cho dù Linh Tông hậu kỳ cũng khó có thể chống lại được Hạ Ngôn. Đương nhiên, thế giới này còn có số thứ có thể tạm thời gia tăng thực lực của người tu luyện. Do đó, tại lúc chém giết nhau cũng thường sinh ra những điều ngoài ý muốn. - Điều này khẳng định là có liên quan tới bình tinh huyết kia! Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, trong lòng xác định chắc chắn. Nếu phải là tác đụng của tinh huyết thể có chuyện gia tăng được lớn như thế! Dựa theo tình huống bình thường thực lực Hạ Ngôn cũng chỉ có thể gia tăng gấp đôi mà thôi. Tức là khi đạt tới Linh Tông, bình thường cũng chỉ đánh ra được võ kỹ có uy lực tới tám vạn độ mà thôi! Sau khi ngưng tụ linh lực thành điểm để bùng nổ chỉ có thể phát huy tới mười sáu độ. Nhưng tại, hiển nhiên vượt xa so với tình huống bình thường!
CHƯƠNG 355: CÀN KHÔN HỘP GẤM Cho Thần Hi Kiếm vào vỏ, Hạ Ngôn lại vận chuyển linh lực vòng quanh trăm linh tám đường kinh mạch. Đột nhiên, ánh mắt Hạ Ngôn khẽ chuyển. cảm giác được, khi linh lực vận chuyển trong các đường kinh mạch dường như những đường kinh mạch lớn này còn có số phân nhánh khác. trăm linh tám đường kinh mạch của người tu luyện cũng chính là võ đạo kinh mạch. Khi ở Hậu thiên, trong đường kinh mạch là nội lực. Khi thành Tiên thiên, đạt tới Linh Sư trong cơ thể người tu luyện có xuất Tụ Linh huyệt, sau đó nội lực đều chuyển hoá, trở nên ngưng hơn biến thành linh lực, thực lực của người tu luyện cũng gia tăng lên rất lớn. Tuy nhiên, kinh mạch này cũng chỉ là trăm lẻ tám đường. Mỗi người tu luyện đều cảm ứng rất mỗi đường kinh mạch này. trăm lẻ tám đường kinh mạch xuyên suốt tất cả các bộ vị toàn thân. tại, Hạ Ngôn còn có thể cảm giác được, ngoại trừ trăm lẻ tám đường kinh mạch ngờ lại mơ hồ xuất số kinh mạch rất những đường kinh mạch này. Hạ Ngôn dần dần đem linh lực bình ổn lại, chậm rãi đánh sâu vào những đường kinh mạch rất này. Dưới khống chế của Hạ Ngôn, những đường kinh mạch này cũng ngày càng sáng lên. - "Chẳng lẽ những đường rất này cũng là các đường kinh mạch sao?!" Hạ Ngôn nhíu mày thầm nghĩ. - "Sau khi đạt tới cảnh giới Linh Tông, lại có thể bỗng nhiên cảm ứng được những đường kinh mạch này sao?!" Hạ Ngôn lắc đầu, tại cũng hiểu ra sao nữa. Thử vài lần, Hạ Ngôn muốn thử dùng linh lực quán nhập vào trong kinh mạch này những đều thất bại. - "Chờ ra ngoài rồi hỏi những cường giả Linh Tông khác vậy! Hạ Ngôn chuyển mắt, từ bỏ việc tiếp tục trùng kích vào những kinh mạch rất này. tại Hạ Ngôn cũng khẳng định được những kinh mạch này. chừng, những kinh mạch rất mà mình vừa cảm ứng được cũng chính xác là các đường kinh mạch. Hạ Ngôn chuyển mắt, lại nhìn về chiếc Càn khôn hộp gấm kia. Hộp gấm này mở nắp, khi Hạ Ngôn mở ra để lấy bình tinh huyết kia vẫn đóng nó lại. tới gần ghé mắt nhìn vào. - Đây hình như là thanh vũ khí. Ngón tay Hạ Ngôn đưa vào trong hộp gấm, lấy ra thứ thoạt nhìn giống như thanh trường kiếm. Sau khi lấy ra, vật phẩm này khôi phục lại kích thước vốn có, quả nhiên là thanh trường kiếm tràn đầy hàn khí thân kiếm có màu đỏ hồng, mặt mơ hồ còn loé ra chút huyết quang, hơn nữa hàn khí cực kỳ ràng, cầm nó tay ràng cảm giác được cỗ sát khí sâm nghiêm! - Thanh kiếm này tuyệt đối tầm thường! Hạ Ngôn cảm giác được cỗ sát ý theo thanh kiếm bắt đầu lan tràn tới thân thể mình liền vội vàng đặt nó lại vào trong hộp gấm! Thanh kiếm này vừa tiếp xúc với hộp gấm liền biến thành lại, tự tiến vào chỗ cũ. - Cái này dường như là áo giáp! Hạ Ngôn cầm lấy thứ giống như quần áo bên cạnh thanh trường kiếm kia. Sau khi lấy ra, nó lại khôi phục kích thước, quả nhiên là bộ quần áo. Tuy nhiên, đây cũng phải là bộ áo giáp làm từ kim loại mà kiểu dáng và chất liệu có vẻ như khác gì với bộ trường bào màu xám mà Hạ Ngôn mặc người. - Cái này hẳn phải là trường bào bình thường chứ!? Thương Hà tiền bối rằng mỗi kiện vật phẩm trong hộp gấm này đều cực kỳ trân quý! Nếu là phục sức bình thường làm sao có thể được cất giữ trong này?! Ánh mắt Hạ Ngôn loé lên. - Thử rồi lại ! Khoé miệng Hạ Ngôn nhếch lên, mặc bộ trường bào tản ra hơi thở đặc biệt này vào người. - Ồ? Hạ Ngôn hơi sửng sốt. Bộ trường bào màu trắng này cũng thể được mặc vào người. Khi Hạ Ngôn định mặc vào thân nó ngờ sinh ra cỗ lực lượng chống đỡ lại động tác của Hạ Ngôn. Hiển nhiên, nó muốn được Hạ Ngôn mặc vào. - thể nào?! Chẳng lẽ là thần khí trong truyền thuyết, phải nhận chủ mới được!? Hạ Ngôn nâng bộ trường bào lên, ánh mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm. Nếu bộ trường bào này là thần khí thanh trường kiếm màu đỏ hồng kia cũng chính là thần khí! - Nếu là thần khí khẳng định rất chắc chắn! Ta thử xem, xem nó có bị Thần Hi Kiếm của ta chém nát ?! Hạ Ngôn đặt bộ trường bào này xuống đất, rút Thần Hi Kiếm bên thân ra. Xoẹt! kiếm đâm tới. Ầm! kiếm này Hạ Ngôn dùng tới võ kỹ có uy lực vạn độ. Tuy nhiên, thanh trường bào này vẫn bị chấn động. - Quả nhiên lợi hại! Hạ Ngôn mừng rỡ. Thần Hi Kiếm cũng là vũ khí gần đạt tới mức độ thần khí dưới tình huống sử dụng tới võ kỹ có uy lực tới vạn độ mà ngờ thể tổn hại nó được chút nào cả! - Tăng tới tám vạn độ! - Mười sáu vạn độ! - Thử xem võ kỹ uy lực tới ba mươi vạn độ! Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại. - Lợi hại! Quá lợi hại! Phải thử xem lực lượng mạnh nhất của ta xem sao?! Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn được điên cuồng vận chuyển vòng quanh thân thể! tầng linh lực dao động mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy xuất . Sức mạnh cường đại nhất của Hạ Ngôn, võ kỹ uy lực vượt qua bốn mươi vạn độ được sử ra. Ầm! Lúc này, toàn bộ thần điện dường như cũng theo đó mà chấn động mấy cái. Nhưng bộ trường bào màu trắng mặt đất vẫn hư hao chút nào. Nó nằm mặt đất, coi như cũng chưa từng có chuyện gì phát sinh cả. Ánh sáng mặt đất cũng thay đổi chút nào cả! - khó tin! Đây khẳng định là kiện thần khí phòng ngự, cần phải nhận chủ mới được! Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, cũng đo dự, trực tiếp cắt đầu ngón tay, tích ra giọt máu xuống chiếc trường bào này. Bộ trường bào nhanh chóng hấp thu giọt máu của Hạ Ngôn, sau đó loé lên tầng ánh sáng màu đỏ rồi chậm rãi bay lên, chợt dung nhập vào thân thể Hạ Ngôn. Trong ý thức của mình, Hạ Ngôn cảm thấy dường như có thứ gì đó tiến vào thân thể mình vậy! - Tại sao có thể như thế?! thấy đâu cả!? Hạ Ngôn mờ mịt nhìn xung quanh thân thể mình. Bộ trường bào màu trắng hoàn toàn biến mất; thân thể vẫn là bộ trường bào màu xám. - Chẳng lẽ kiện thần khí trường bào này lại tiến vào trong cơ thể mình? Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ, ý thức lại khẽ chuyển. Quả nhiên bóng dáng mơ hồ chợt ra trước mặt . Bóng dáng này mơ hồ có thể nhận ra, đúng là bộ trường bào màu trắng vừa dung nhập vào trong cơ thể . Tuy nhiên, hình đáng nó cũng xảy ra ít thay đổi. Lúc này nó giống như tấm chắn phát ra quang mang. -Thu! - Xuất! Hạ Ngôn thử nghiệm vài lần. nhận ra rằng chỉ cần ý niệm trong đầu khẽ chuyển là có thể khiến nó ra, hơn nữa hình thành bộ dạng giống như tấm chắn. Mà ý niệm khẽ thu lại nó lại lập tức chui vào trong cơ thể mình. - Ta hiểu rồi, thần khí là được sử đụng như thế! Dùng ý niệm để triệu tập thần khí phòng ngự lại công kích của địch nhân! Hạ Ngôn mỉm cười gật gật đầu, hoàn toàn hiểu ra phương pháp sử dụng bộ trường bào này! - Nhìn xem nơi này còn có thứ gì nữa!? Ánh mắt Hạ Ngôn lại nhìn về phía Càn khôn hộp gấm. Trong hộp gấm này còn có mấy chục kiện đồ vật khác, bởi vì đều rất phi thường nên Hạ Ngôn cũng xác định được chúng là cái gì. Đột nhiên. Đúng lúc này, dưới chân Hạ Ngôn lại truyền đến trận lay động. Sau đó toàn bộ thần điện đều bắt đầu trở nên rung động, dường như tuỳ thời đều sụp đổ mất! - Ổ? Sao lại thế? Thần điện phải đổ sụp sao?! Trong lòng Hạ Ngôn thầm cả kinh. đột nhiên nhớ tới lời của Thương Hà tiền bối. từng rằng Hư Ảo Chi Cảnh này rất nhanh chóng tan biến. Nhìn chiếc bình sứ màu đen lớn và Càn khôn hộp gấm, nếu ôm mấy thứ này ra rất dễ bị người ta phát ra. Hạ Ngôn nôn nóng nhìn về bốn phía. - Linh La Giới! - Thánh Hoàng gia gia qua rằng chờ khi ta tới cảnh giới Linh Tông có thể quán nhập linh lực vào Linh La Giới, mở ra gian bên trong. Sắc mặt Hạ Ngôn chợt trở nên vui vẻ, vội vàng quán nhập linh lực vào trong Linh La Giới. Nháy mắt Hạ Ngôn liền cảm giác được ý thức mình đột nhiên ly khai sau đó cảm ứng được gian phi thường khổng lồ! -Thu! Ý niệm trong đầu khẽ chuyển, bình sứ màu đen rất lớn và Càn khôn hộp gấm đều được Hạ Ngôn thu vào trong Linh La Giới. -! đạo bóng dáng màu xám chợt loé lên. Hạ Ngôn rời khỏi đại môn của thần điện. - Hạ Ngôn biến mất suốt ngày, rốt cuộc đâu?! Hỏa Phượng Hoàng vẫn rời khỏi nơi này, nàng vẫn luôn chờ đợi Hạ Ngôn xuất trở lại. qua thời gian ngày, vẫn có tung tích gì của Hạ Ngôn. Tuy nhiên, Hỏa Phượng Hoàng vẫn cho rằng Hạ Ngôn thể chết như thế được cho nên vẫn chờ đợi . - Hạ Ngôn, ngươi rốt cuộc chạy đâu? Nhanh lên nào! Hỏa Phượng Hoàng kìm được hét to lên, thanh truyền ra rất xa. Tuy nhiên ngọn núi trống trải này vẫn có thanh trả lời! Ầm! Đúng lúc này, núi dưới chân nàng chợt rung chuyển. Hỏa Phượng Hoàng chấn động, nàng cũng biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, vội vàng vận chuyển linh lực đề phòng. Sau đó, nàng nhìn thấy ngọn núi xa xa, nó sụp đổ. Cự thạch từ núi nhanh chóng rơi xuống, mà chấn động dưới chân nàng cũng ngày càng kịch liệt! - Nguy rồi! Tuy rốt cuộc xảy ra điều gì nhưng trực giác cho Hỏa Phượng Hoàng biết rằng nơi này rất nguy hiểm, nàng phải lập tức rời khỏi Hư Áo Chi Cảnh. Nhưng Hạ Ngôn. Hỏa Phượng Hoàng đặt tay lên ngực, mồ hôi thấm ra đầy lòng bàn tay. Nàng nếu là đợi Hạ Ngôn, nếu đột nhiên Hạ Ngôn ra, có bản đồ làm sao mà rời khỏi Hư Ảo Chi Cảnh được! - Phải làm sao bây giờ?! - Hạ Ngôn, tên khốn nhà ngươi mau ra đây! Hỏa Phượng Hoàng hô khàn cả giọng. Bầu trời trước mắt tối sầm lại, bên ngoài thần điện vẫn là mảnh bóng tối. Vị trí tại của Hạ Ngôn chính là nơi và Hỏa Phượng Hoàng tới, chính là vòng tròn màu đen được đánh dấu bản đồ kia. Đột nhiên, Hạ Ngôn chợt nghe thấy tiếng gào đứt hơi khản tiếng của Hỏa Phượng Hoàng. - Ngươi gọi ta à? Hạ Ngôn ở phía sau Hỏa Phượng Hoàng cười . -Á?! Thân thể mềm mại của Hỏa Phượng Hoàng chợt run lên, sau đó có chút cứng người. Nàng có chút dám tin xoay người lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đột nhiên biến mất lại đột nhiên ra nơi này. - Hạ Ngôn, ngươi đâu? Từ kinh hoảng tỉnh lại, Hỏa Phượng Hoàng lập tức thốt lên. - kịp đâu, chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây , Hư Ảo Chi Cảnh này sụp đổ! Hạ Ngôn nhìn bốn phía, mặt đất vỡ ra khắp nơi, núi rừng cũng sụp đổ. -! Hạ Ngôn nắm lấy cảnh tay của Hỏa Phượng Hoàng, hướng về phía lao ! tại mặc dù cần nhìn bản đồ Hạ Ngôn cũng có thể tìm được lối ra. - Cái này. Hỏa Phượng Hoàng chấn động! Tốc độ của Hạ Ngôn nhanh tới quỷ dị. Chỉ lắc mình cái vượt xa vài trăm thước, so với tốc độ của nàng nhanh hơn mấy lần! Lúc này hai chân của Hỏa Phượng Hoàng thậm chí chạm được mặt đất. Nàng ra bị Hạ Ngôn kéo bay .