Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 30: PHỐI DƯỢC THÀNH CÔNG
      Tiếng Tiểu Thanh trong trẻo vang lên, dáng người yểu điệu khẽ nhún mình chào, rồi xoay người về phòng bếp lấy dược liệu.

      Hạ Ngôn lại :

      - Được rồi! Để ta phòng bếp, ngươi tiếp tục chăm sóc những bông hoa này, để chúng nó tỏa ra nhiều hương thơm chút. Ngửi những mùi hương đó, tâm tình dễ chịu.

      Khi chuyện, Hạ Ngôn cười chỉ chỉ những đóa hoa đủ mọi màu sắc trong sân.

      Tiểu Thanh nghe vậy lập tức vui mừng vạn phần, vỗ tay cười :

      - Thiếu gia cũng thích hoa sao?

      Thực ra Hạ Ngôn đối với những hoa hoa cỏ cỏ này cũng có hứng thú gì, trước kia trong sân của chỉ có gốc cây hoa Ngô Đồng, còn chưa từng tự mình chăm sóc, tuy nhiên gốc Ngô Đồng kia sinh mệnh lực phi thường ngoan cường, ngờ cứ tự mình từ từ lớn lên trở thành cây lớn lá rậm.

      Thoáng sửng sốt, Hạ Ngôn chớp chớp mắt, có chút xấu hổ :

      - Ừ! Thích!

      Tới phòng bếp rồi, Hạ Ngôn liền thấy được dược liệu để trong tủ bát, xoay người đóng cửa phòng bếp lại, lúc này mới lấy dược liệu trong tủ bát ra sắp xếp chỉnh tề, còn có Tứ Nhĩ Lan Hoa trăm năm mới mua nữa.

      Đây chính là hơn mười gốc dược liệu, ngốn mất của Hạ Ngôn hơn ngàn kim tệ, sang quý vô cùng!

      - Lão Thánh Hoàng?

      Hạ Ngôn khẽ gọi tiếng.

      Trước kia đều là lão nhân Thánh Hoàng chủ động thân, Hạ Ngôn cũng biết gọi lão nhân Thánh Hoàng như thế nào, lúc này dược liệu chuẩn bị thỏa đáng, tự nhiên phải gọi lão ra chỉ dạy mình làm thế nào sử dụng dược liệu phối chế ra dược phẩm.

      Nhưng sau khi gọi tiếng, lão Thánh Hoàng lại chậm trễ thân. Hạ Ngôn khỏi có chút lo lắng, vì mua những dược liệu này, ngay cả hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến cũng , ngày sau, còn phải tiếp tục khiêu chiến chủ lôi đài trung cấp nữa. Trước khi chưa khiêu chiến chủ lôi đài trung cấp, tài sản tại của Hạ Ngôn vẫn là vay mượn, còn thiếu của hội trường khiêu chiến ngàn năm trăm kim tệ!

      - Lão Thánh Hoàng?

      Chớp mắt, Hạ Ngôn thở ra hơi. Lúc này đây, Hạ Ngôn là hô gọi ở trong lòng, cũng có phát ra thanh.

      - Tìm ta có chuyện gì?

      Thân ảnh lão nhân Thánh Hoàng dần dần ngưng tụ trong khí, xuất trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn mặt vui vẻ, chỉ vào đống dược liệu được xếp chỉnh tề mặt bàn :

      - Những dược liệu người ta chuẩn bị tốt rồi, ta nên phối chế thế nào đây?

      Những nếp nhăn mặt lão Thánh Hoàng giật giật, nhướng mày, liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cái, mới ngưng thanh :

      - Phối chế dược phẩm, ngàn vạn lần được làm sai trình tự, cũng thể phối sai phân lượng mỗi loại dược liệu. Nếu phối chế tốt, dược phẩm thu được có thể hiệu quả giảm lớn, thậm chí có tác dụng phụ.

      Hạ Ngôn vội gật đầu.

      Dựa theo lão nhân Thánh Hoàng , Hạ Ngôn trước tiên nghiền nát mấy loại dược liệu, ép lấy nước đựng vào mấy bình sứ, sau đó chia đúng phân lượng từng loại mình cần, dựa theo trình tự trước sau khác nhau, cẩn thận tỉ mỉ tiến hành tinh tế phối hợp.

      Toàn bộ quá trình phối dược, ước chừng mất thời gian hai canh giờ, dược phẩm sau khi phối chế ra, Hạ Ngôn thậm chí xuất thân mồ hôi. Chỉ phối chế dược cách đơn giản mà cũng khó khăn như thế, càng đừng là chế thuốc. Trách được, Dược sư trong thiên hạ rất thưa thớt như vậy.

      Hạ Ngôn đưa mũi ngửi, từ trong thuốc tỏa ra hương thơm nhàng.

      - Đợi tới tối, ngươi hòa dược phẩm vào trong thùng, sau đó ngâm trong đó canh giờ, chú ý nhất định phải vận hành tâm pháp Linh La Bí Điển, để tâm pháp phối hợp hấp thu công hiệu của thuốc.

      Vào thời khắc mấu chốt, lão Thánh Hoàng tuyệt đối tùy tiện giỡn, nghiêm túc của lão khiến cho tận đáy lòng Hạ Ngôn cũng thể phản kháng.

      Nhìn mười hai bình sứ được phối chế tốt, khóe miệng Hạ Ngôn lên chút tươi cười, ứng tiếng đáp:

      - Ta nhớ kỹ.

      - Còn nữa! Thuốc này sau khi sử dụng lần xong, phải tránh trong vòng ba ngày thể sử dụng lần thứ hai.

      Lão Thánh Hoàng gật gật đầu thêm.

      - Ta hiểu rồi.

      Hạ Ngôn lại đáp.

      Sau khi xong, lão Thánh Hoàng mới khôi phục vẻ mặt vốn có, dường như thay đổi thành người khác vậy, hoang đường ngang ngạnh gật gù đắc ý đánh giá chung quanh lần.

      - Nơi này của ngươi giống với trước kia nha!

      Lão Thánh Hoàng mang theo ý trêu ghẹo, ánh mắt hàm súc nhìn về phía Hạ Ngôn cười .

      Hạ Ngôn biết lão muốn chỉ cái gì, trước kia tiểu viện rách nát, tại rực rỡ tiện nghi hẳn lên.

      - Là Tộc trưởng sai người đổi cho ta, ta cũng nỡ cự tuyệt.

      Hạ Ngôn .

      - Ha ha! Vì sao phải cự tuyệt? Ở thoải mái chút phải rất tốt sao? Tiểu tử! Những trận so tài khiêu chiến đó ra tệ, đối với tu luyện của ngươi rất có ích.

      Lão nhân Thánh Hoàng đối với chuyện xảy ra người Hạ Ngôn như lòng bàn tay vậy, ngờ biết Hạ Ngôn tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến.

      Hạ Ngôn nghe vậy hơi hơi sửng sốt, tuy nhiên lập tức liền khôi phục bình thường, vốn cũng đoán rằng lão nhân Thánh Hoàng hẳn là biết hết thảy việc làm, tại chỉ là có được chứng thực là đúng thôi.

      Hạ Ngôn thu hồi mười hai bình sứ tinh xảo bàn rồi :

      - Những chủ lôi đài cùng người khiêu chiến đó thực lực đều quá yếu, phải đối thủ của ta.

      Ngày hôm qua, những chủ lôi đài cùng người khiêu chiến từng giao thủ với Hạ Ngôn, quả cũng chưa thể khiến cho Hạ Ngôn xuất ra thực lực chân chính, tuy rằng đối với lý giải võ kỹ của Hạ Ngôn có trợ giúp nhất định, nhưng cũng quá thoải mái.

      Lão Thánh Hoàng trợn mắt lên :

      - Tiểu tử ngươi! tại mới thành tựu chút, liền tự cho mình là cao thủ rồi sao? Hừ hừ! Ngươi tại ngay cả nhập môn cũng chưa đủ, con đường phải sau này còn rất xa đó.

      Lão Thánh Hoàng làm bộ gõ đầu Hạ Ngôn, tuy nhiên Hạ Ngôn ngay cả ánh mắt cũng chớp lần.

      - A? Nhập môn cũng chưa đủ?

      Hạ Ngôn biết lão Thánh Hoàng chỉ là bản thể linh hồn, căn bản có khả năng đánh lên người , tuy nhiên lời của lão đầu Thánh Hoàng lại khiến thân thể chấn động.

      Kinh mạch trong cơ thể toàn bộ được đả thông, lại dựa vào tâm pháp dung hợp tinh luyện ra Linh La kiếm, Hạ Ngôn vẫn cho rằng thực lực của mình tương đối tệ rồi. Nhưng tại lão nhân Thánh Hoàng lại ngay cả nhập môn cũng chưa đủ.

      - Hừ! Ngươi cho là thế nào? Ngươi tại chỉ mới học xong căn bản, cường giả sau này ngươi gặp được nhiều vô số kể, nếu có tâm kiêu ngạo, sớm muộn cũng chịu thiệt. Linh La kiếm của ngươi tại mạnh nhất cũng mới chỉ phát ra uy lực tám mươi độ, gặp phải cao thủ chân chính, ngươi ngay cả chiêu chưa kịp phát ra bị hoàn toàn đánh bại.

      Lão Thánh Hoàng ánh mắt trợn trừng, thở dồn dập khiến hàm râu tung bay, quanh chiếc bàn vòng.

      Hạ Ngôn trong lòng thất kinh, chợt tỉnh táo lại, ngưng tiếng :

      - Ta nhất định cố gắng, vĩnh viễn xem thường địch nhân của ta.

      ra Hạ Ngôn cũng phải kiêu ngạo, lời vừa chỉ là tuổi trẻ nhất thời đắc ý. năm nay mới có mười lăm tuổi, cho dù trầm ổn hơn nữa, cũng làm được thấy núi sụp trước mắt mà mặt đổi sắc. Hơn nữa tại là ở trước mặt lão nhân Thánh Hoàng, căn bản để tâm đề phòng.

      Nghe như thế, lão Thánh Hoáng mới gật gật đầu, tỏ ý khen ngợi liếc mắt nhìn Hạ Ngôn.

      "Phốc!"

      Nhoáng cái lão nhân Thánh Hoàng lại biến mất vô ảnh vô tung, tiến vào trong Linh La giới.

      Hạ Ngôn quét dọn sơ trong phòng chút, mới mở cửa ra ngoài, lúc này màn đêm buông xuống sắc trời mờ tối, xa xa nơi chân trời có đám mây màu tím đỏ, rất là xinh đẹp.

      Đột nhiên bóng người chợt lóe, Tiểu Thanh biết từ nơi nào nhảy ra trước mặt Hạ Ngôn, nàng đợi Hạ Ngôn ở bên ngoài hơn hai canh giờ, biết Hạ Ngôn ở trong phòng bếp làm cái gì, lại dám gõ cửa quấy rầy.

      Vốn nàng thầm nghĩ, thiếu gia hẳn là đói bụng tự mình nấu cơm, nhưng lại cảm thấy giống, ở trong sân tới lui, rốt cuộc dám tiến lại gõ cửa.

      Thấy Tiểu Thanh xuất trước mặt, Hạ Ngôn lúc này mới nhớ tới, hai canh giờ vừa rồi hoàn toàn quên mất Tiểu Thanh.

      Hạ Ngôn ngắm nhìn Tiểu Thanh xinh đẹp đáng chút, xấu hổ :

      - Tiểu Thanh à! Chẳng lẽ vẫn ở ngoài cửa chờ ta sao? Lần sau thời điểm ta tu luyện, cần cố công đợi ta làm gì, cần làm việc gì làm việc đó, có việc gì về phòng nghỉ ngơi. vừa rồi quấy rầy ta tu luyện, làm rất khá. Thời điểm ta tu luyện tuyệt đối được quấy nhiễu, bằng có thể khiến ta bị thương!

      Hạ Ngôn liên thanh lừa gạt , lúc này, Hạ Ngôn cũng thực cảm thấy tội lỗi chút.

      Tiểu Thanh nghe thấy Hạ Ngôn như vậy, lại hết lòng tin tưởng nghi ngờ, nàng vỗ vỗ ngực, tròng mắt xoay chuyển cái, trong lòng cảm thấy may mắn vừa rồi nhất thời xúc động quấy rầy thiếu gia tu luyện, nàng hé miệng mỉm cười trông như mặt trăng lưỡi liềm, :

      - Thiếu gia! Ngài đói , để ta làm cơm cho ngài, trù nghệ của Tiểu Thanh cũng rất tốt đó!

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 31: THỐNG KHỔ
      Trù nghệ của Tiểu Thanh quả nhiên là nhất lưu, điều này khiến cho Hạ Ngôn vốn từ trước đến nay lấy lương khô là chính, ăn uống thoải mái. Ước chừng ăn ba bát cơm Hạ Ngôn mới sờ sờ bụng cảm thấy hài lòng. Mà Tiểu Thanh thấy Hạ Ngôn ăn nhiều như vậy, tự nhiên cũng phi thường vui vẻ.

      Ăn xong cơm tối, Hạ Ngôn kêu Tiểu Thanh chuẩn bị thùng đầy nước ấm đặt ở trong phòng mình, chuẩn bị lần đầu tiên sử dụng dược phẩm sang quý mới phối chế để cường hóa thân thể. Điều này khiến cho Hạ Ngôn từ lúc trưa đến giờ, trong lòng vẫn kích động thôi. tại còn thể tưởng tượng được biến hóa của thân thể sắp sửa phát sinh. Tuy nhiên, dược phẩm do lão đầu Thánh Hoàng phối trí ra, hiệu quả hẳn là quá kém cỏi được!

      Đóng chặt cửa phòng, chuẩn bị tốt hết thảy, Hạ Ngôn lấy từ trong lòng ra bình xứ tinh xảo, chậm rãi đổ dược phẩm vào trong thùng, tiếng "tóc tách" trong tiếng hít thở của Hạ Ngôn vang lên vô cùng ràng.

      - Đây là.

      Hạ Ngôn trừng lớn mắt, bởi vì lúc này thấy toàn bộ nước trong thùng đều biến thành loại màu sắc khác, vốn nước ấm trong suốt tỏa ra chút hơi nóng, tại trở thành như huyết thanh. Hạ Ngôn đương nhiên biết đây là tác dụng của dược phẩm, nhưng bình dược phẩm bé này, ngờ có thể nhuộm thùng đầy hai phần ba nước này đều trở thành màu sắc đậm như thế, điều này cũng quá kinh người rồi.

      Cường hóa thân thể, tinh thần bền bỉ, tinh luyện võ kỹ, dung hợp Linh La kiếm!

      Hạ Ngôn thầm đọc lại lần trong lòng, rồi cởi toàn bộ quần áo người, nhảy vào trong thùng. Hơi nóng bao phủ thân thể, chưa bao giờ khiến Hạ Ngôn kích thích như thế. Trong dung dịch màu xanh, chỉ có mỗi đầu Hạ Ngôn lộ ra bên ngoài.

      Lúc này, Hạ Ngôn thậm chí có thể cảm giác được lỗ chân lông toàn thân đều mở rộng ra, loại sảng khoái lâng lâng như thần tiên khiến Hạ Ngôn kìm nổi nhắm mắt lại kêu "hừ hừ" tiếng.

      - "Cảm giác tồi. "

      Hạ Ngôn khỏi thoải mái trong lòng.

      "Đúng rồi! Lão nhân Thánh Hoàng bảo mình phải vận hành tâm pháp hấp thu dược hiệu, mình thể quên được!"

      Hạ Ngôn tâm tư vừa động, nghĩ đến lời dặn dò của lão Thánh Hoàng chiều nay, vội vàng vận hành tâm pháp hành công Linh La Bí Điển.

      Nội lực bên trong cơ thể chậm rãi chạy, bên trong trăm lẻ tám kinh mạch toàn thân đều có nội lực hùng hồn cuồn cuộn di động, theo nội lực di động kinh mạch cũng ngừng phập phồng, đồng thời phát ra vang trầm thấp như tiếng sấm.

      Qua thời gian nén nhang, đột nhiên, loại cảm giác thoải mái vừa rồi nháy mắt phát sinh biến hóa lớn, da thịt toàn thân Hạ Ngôn giống như bị thiêu cháy vậy, mỗi tấc da đều sáng quắc giống như bị lửa lớn quay nướng vậy.

      Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Ngôn, hồng đỏ như ngọn đèn dầu!

      Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu từ mặt Hạ Ngôn liên tục rơi xuống ngừng, hợp với chất lỏng trong thùng thành thể. Khóe mắt, da mặt Hạ Ngôn cũng kịch liệt rung động, toàn thân chỗ nào cũng đau đớn, đồng thời xông mạnh vào đại não, khiến cho Hạ Ngôn gần như sắp ngất xỉu.

      "Tại sao có thể như vậy?"

      Hạ Ngôn chấn động trong lòng, muốn nhảy ra khỏi thùng nước, nhưng nghĩ tới bộ dáng nghiêm túc khi lão Thánh Hoàng , nếu lúc này nhảy ra, có thể công lao bao ngày đều đổ sông đổ bể hay ?

      Hung hăng cắn chặt răng, Hạ Ngôn trong đầu cũng đình chỉ vận hành tâm pháp, đau đớn thân thể tuy rằng khiến Hạ Ngôn thống khổ, nhưng còn kiên trì được.

      - Chết tiệt! Lão già đáng giận kia cũng cho ta đau đớn như vậy!

      Sau thời gian mấy lần hô hấp, toàn thân Hạ Ngôn trở nên kịch liệt run rẩy, mạnh mẽ nhịn hơi, hung hăng mắng câu trong lòng.

      Nếu lão Thánh Hoàng trước tiên cho ở thời điểm sử dụng dược phẩm rất thống khổ, ít nhất Hạ Ngôn có chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc ấy lão nhân Thánh Hoàng lại căn bản hề tới. Mà lúc vừa mới tiến vào thùng dung dịch thuốc này, còn rất thoải mái, ai ngờ đột nhiên lại trở nên dày vò thống khổ như thế? Trước sau trái ngược rất lớn mà!

      Hạ Ngôn lúc này cảm giác giống như mình còn ngồi trong thùng nữa, mà là ngồi miệng núi lửa. Chung quanh thân thể cũng phải dung dịch thuốc, mà là dung nham đỏ thẫm.

      Lúc này có lúc nào là có đau đớn từ toàn thân truyền tới đại não, ngay cả thần kinh toàn thân dường như đều đứt vỡ, tuy nhiên lại cũng phải đứt vỡ . Hạ Ngôn rất muốn để thần kinh của mình đứt gãy, như vậy cũng cảm nhận được loại đau đớn khó có thể chịu đựng này.

      Lại qua thời gian nén nhang nữa, lúc này, Hạ Ngôn dần dần bắt đầu thích ứng với thống khổ làn da bị thiêu đốt, rốt cục có thể hơi chút thở ra, thần kinh căng chặt cũng bắt đầu có chút thả lỏng. Nhưng đúng lúc này, trận đau đớn tê tâm liệt phế tràn ngập toàn thân, cơ bắp, xương cốt toàn thân chỗ nào đau.

      Mỗi khối cơ bắp, đều giống như bị cưỡng ép xé vỡ ra, giống như có đôi tay lớn thể chống cự, ngừng nhào nặn, xé rách. Mà xương cốt toàn thân, thậm chí phát ra tiếng xương gãy răng rắc. Loại đau đớn này, khiến Hạ Ngôn ngay cả sức lực đứng lên cũng có.

      Môi của Hạ Ngôn cũng cắn chặt đến chảy máu.

      "! "

      Hạ Ngôn cảm giác mình giống như sắp chết, ngay cả ý thức cũng dần dần trở nên mơ hồ. Tuy nhiên, đột nhiên hô lớn tiếng, mạnh mẽ để tinh thần mình tập trung trở lại, trong đầu tâm pháp vẫn ngừng vận chuyển.

      "Ta thể chết được!"

      Hạ Ngôn thào ra mấy chữ, môi trắng bệch còn chút máu, cả người đều hư thoát ngay cả chút ít sức lực cũng còn. Loại đau đớn này, nếu là đặt ở người bình thường, e rằng sớm chết ngất trăm nghìn lần rồi, nhưng Hạ Ngôn lại vẫn duy trì ý nghĩ thanh tỉnh, tiếp tục vận chuyển tâm pháp Linh La Bí Điển.

      Hạ Ngôn tại biết được, lúc này lão nhân Thánh Hoàng ở cách thùng nước xa nhìn , khuôn mặt già nua của lão, cũng đầy vẻ kinh ngạc và khó tin, lão lắc lắc đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ thể tưởng tượng.

      Lão ngờ Hạ Ngôn vậy mà vẫn còn kiên trì tới tình trạng này.

      Lão Thánh Hoàng đương nhiên biết lần đầu tiên sử dụng loại dược phẩm này có cảm giác gì, lão cho Hạ Ngôn, là bởi vì muốn cho Hạ Ngôn có chuẩn bị trước. Kỳ , lão Thánh Hoàng nghĩ rằng Hạ Ngôn chịu nổi loại đau đớn thể chịu đựng này, từ trong thùng nhảy ra, mặc dù như vậy cũng có quan hệ gì, có kinh nghiệm lần đầu tiên, như vậy lần thứ hai Hạ Ngôn hẳn là có thể chịu đựng được.

      Nhưng tại, Hạ Ngôn ngờ chưa có nhảy ra.

      Khi lão nhìn thấy Hạ Ngôn ngờ kiện trì tới tại, ngay cả ánh mắt gần như cũng trợn sắp lồi ra. Nhớ ngày đó, ngay cả chính lão lần đầu tiên sử dụng loại thuốc này cũng thể kiên trì trụ lại, hơn nữa khi đó thực lực của lão còn vượt xa Hạ Ngôn tại.

      - Nghị lực của tiểu tử này quả đạt tới mức thuộc về mình rồi!

      Thân thể lão Thánh Hoàng hơi lung lay chấn động, lắc đầu lẩm bẩm . Biểu tình mặt vô cùng phức tạp.

      Lời lão lúc này, Hạ Ngôn hoàn toàn nghe thấy được, cho dù lão ghé sát vào tai Hạ Ngôn hét to, Hạ Ngôn cũng có khả năng nghe được.

      - Hắc hắc! Tiểu tử! Ngươi kiên trì được, ngày mai ngươi phát ngươi hoàn thành lần lột xác đầu tiên.

      Lão Thánh Hoàng cười cười mấp máy khóe miệng , sau đó thân thể dần dần biến mất.

      Cũng biết qua thời gian bao lâu, cơn đau đớn khắp toàn thân Hạ Ngôn bắt đầu giảm bớt, dần dần, thân thể Hạ Ngôn khôi phục cảm giác.

      "Phù!"

      Hạ Ngôn thở ra hơi sâu, toàn thân đều thả lỏng.

      "Ta vừa rồi dường như vẫn chưa từng hô hấp phải? biết trải qua bao lâu rồi, lão Thánh Hoàng phải canh giờ. "

      Hạ Ngôn mở lớn mắt, quan sát phòng mình, tất cả vẫn như cũ. bàn chỉ còn lại đoạn nến đỏ ngắn ngủn, vẫn lóe ra từng đợt từng đợt hồng quang.

      - đau quá!

      Hạ Ngôn liếm liếm môi, hồi tưởng đau đớn vừa rồi chút, thân thể khỏi run rẩy trận.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 32: TÀNG KINH CÁC
      Sau khi xác định mình ngâm trong thùng vượt qua hai canh giờ, Hạ Ngôn mới "rầm" tiếng từ trong thùng bước ra, đau đớn thân thể lúc này hoàn toàn biến mất, chút phát cũng thấy, giống như hoàn toàn chưa từng có đợt đau đớn vừa rồi vậy.

      - Ồ?

      Hạ Ngôn trong lúc vô ý quét ánh mắt về phía thân hình của mình, khỏi phát ra tiếng ngạc nhiên.

      Bởi vì lúc này, toàn bộ dưới người , ngờ trắng noãn như ngọc, những vết thương vết sẹo do tu luyện trước kia, ngờ tất cả đều biến mất thấy. Nơi những vết sẹo đó lưu lại, chỉ là chút da thịt mới sinh mềm mại ửng đỏ.

      Ngón tay lướt qua da thịt, khóe miệng Hạ Ngôn giật giật, thầm nghĩ, làn da này so với những tiểu thư khuê các cũng chẳng thua gì. Tròng mắt xoay chuyển, lắc đầu, chẳng lẽ bởi vì ngâm dược phẩm lần?

      "Dược phẩm phối chế mà thành này, đúng là lợi hại vô cùng, lão nhân Thánh Hoàng quả nhiên bình thường!"

      Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, khóe miệng ra nụ cười, đưa mắt nhìn về phía quần áo của mình, trong lòng liên tục cảm thán.

      Vừa rồi ở trong thùng thuốc trải qua thống khổ cực lớn, cũng phải vô ích, từ làn da sáng trắng rực rỡ hẳn lên mà , làm sao biết được Hạ Ngôn tại có biến hóa lớn đến mức nào. Mà biến hóa trực tiếp thể thấy, ra rất nhiều, lại càng kinh người.

      Vận chuyển tâm pháp, nội lực trong cơ thể Hạ Ngôn chậm rãi lưu chuyển, mỗi kinh mạch đều trong cảm nhận của Hạ Ngôn. Nội lực ở trong những kinh mạch đó chậm rãi di chuyển, so với trước kia ổn định trôi chảy hơn nhiều.

      - Ha ha.

      Đột nhiên, Hạ Ngôn cười phá lên, mặt tình cảm hưng phấn đương nhiên ra.

      "Năng lực khống chế nội lực của ta ngờ đạt tới loại tình trạng này sao? Nội lực từ trong kinh mạch tràn trề ra, ngờ ta có thể khống chế chính xác nội lực phát ra bao nhiêu! Chuyện này nếu là trước kia, ngay cả muốn ta cũng dám nghĩ tới. chỉ có ta, ta nghĩ cho dù là Tộc trưởng Hạ Phi Long, cũng thể khống chế chính xác lực lượng của mình như thế được?"

      Hạ Ngôn lúc này, quả hưng phấn đến mức khó có thể nên lời. Phải biết rằng, chế nội lực chính xác như thế, càng có thể khống chế phát huy võ kỹ bản thân. Mà võ kỹ càng tinh diệu, năng lực khống chế nội lực cũng cầu càng nhiều. Điểm này, bất cứ người tu luyện nào cũng biết , nhưng muốn tu luyện lực khống chế nội lực của mình, lại rất khó khăn! Có thể , khống chế nội lực càng tinh xảo, như vậy thực lực phát ra cũng có thể càng mạnh, thậm chí có thể lấy yếu thắng mạnh.

      đêm ngủ, Hạ Ngôn ngồi xếp bằng chiếc giường rộng rãi, lần nữa cẩn thận củng cố những nơi bản thân tiến bộ chút.

      Ngày hôm sau, trời trong nắng ấm, lúc mặt trời lên cao, Hạ Ngôn mới từ giường đứng dậy chỉnh trang y phục, cả người thần thanh khí sảng, hai mắt có thần lấp lánh, sáng ngời.

      Mở cửa phòng ra, Hạ Ngôn liền nhìn thấy Hạ Tử Hân ngờ đứng trong viện chuyện phiếm cùng Tiểu Thanh, hai đều đùa nghịch gì đó các bông hoa trong sân.

      - Hạ Ngôn! Huynh ngủ ngon chứ?

      Hạ Tử Hân thấy Hạ Ngôn ra, vội tới, mỉm cười rất đẹp, dịu dàng lên tiếng chào hỏi. Hiển nhiên, nàng đến nơi này lâu rồi, vẫn luôn chờ Hạ Ngôn ngủ dậy.

      Hạ Ngôn hơi hơi ngạc nhiên, có chút ngượng ngùng cười :

      - tìm ta có việc gì ?

      Hạ Tử Hân cố ý sẵng giọng :

      - Thế nào? có việc gì thể tới tìm huynh sao? Lúc chúng ta còn , ta phải từng quấy rầy huynh cùng nô đùa với ta sao?

      Lúc này, ánh mắt Hạ Tử Hân lại ngẩn ngơ, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn gương mặt của Hạ Ngôn. Vốn Hạ Ngôn rất tuấn tú rồi, tại cả người lại tản mát ra khí chất kỳ lạ, loại khí chất khiến các thiếu nữ vô cùng mê muội.

      Ngay cả Hạ Tử Hân cũng lập tức bị loại khí chất này hấp dẫn, ngờ thể tự chủ được.

      - Ha ha! Đương nhiên phải, tới chỗ ta, ta đương nhiên cao hứng rồi.

      Hạ Ngôn cười cười, thấy vẻ mặt Hạ Tử Hân đột nhiên có chút dại ra, trong lòng khỏi buồn bực, ngoài miệng lại như thế.

      Mà Tiểu Thanh ở cách đó xa, lúc này cũng đưa ánh mắt nhìn trộm về phía Hạ Ngôn, chợt trở nên ngây dại, chiếc miệng xinh hơi hơi hé ra, trông cực kỳ mê người. Dáng người duyên dáng thậm chí vẫn duy trì động tác vừa rồi, biểu tình rất si ngốc.

      Hạ Tử Hân liền tỉnh lại, sắc mặt hơi hơi ửng đỏ, nàng chỉ cảm thấy hai má nóng lên, đôi mắt vội quay nhìn sang hướng khác, dám nhìn Hạ Ngôn nữa, trong lòng liên tục thầm : " mắc cỡ chết mất! Tại sao có thể như vậy? là ca ca ta, ngờ. "

      - Hạ Ngôn! ra ta tới tìm huynh để Kinh Các. Còn chưa đến thời gian tháng nữa là tới ngày ba đại gia tộc tranh đoạt danh ngạch kiểm tra nhập học Học Viện Tử Diệp, phụ thân chúng ta cần xem nhiều bí tịch khác chút, như vậy hiểu biết đối với võ kỹ có thể càng sâu hơn.

      Hạ Tử Hân nhăn mặt nhăn mày, chuyển đề tài, lên mục đích tìm Hạ Ngôn.

      Trưởng lão hội tán thành cho Hạ Ngôn và bốn con cháu trẻ được phép tiến vào Kinh Các, cơ hội này Hạ Ngôn tất nhiên lãng phí. Trong Kinh Các Hạ gia có cất giữ ít điển tịch võ kỹ, hơn nữa trong đó còn có bí điển Nhân cấp. Đêm qua, Hạ Ngôn ràng cảm giác được thời điểm mình sử dụng tâm pháp Linh La Bí Điển luyện võ kỹ tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

      Hạ Ngôn nhàng cười :

      - Tốt! Chúng ta tại thôi, ta cũng muốn xem rất nhiều bí tịch võ kỹ.

      Nhìn ánh nắng đầu chút, lúc này cách chính ngọ đại khái còn canh giờ nữa.

      - Thiếu gia! Ngài ăn cơm sao?

      Tiểu Thanh nghe thấy Hạ Ngôn tại cùng Hạ Tử Hân tiểu thư ra ngoài, khỏi lên tiếng hỏi.

      Nàng tại phụ trách hầu hạ ăn uống cùng sinh hoạt hàng ngày của Hạ Ngôn, tự nhiên phải vì thiếu gia của mình mà suy nghĩ. Nếu phải bởi vì Hạ Ngôn cho nàng tiến vào phòng mình, nàng còn có trách nhiệm phải sửa sang lại phòng ở của Hạ Ngôn chút.

      - cần đâu! Tiểu Thanh! Ngươi cứ ăn .

      Hạ Ngôn khoát tay cười với Tiểu Thanh.

      *** ***

      - Hộ các đại nhân! Chúng ta được trưởng lão hội cho phép, có thể tiến vào Kinh Các đọc điển tịch.

      Ở phía ngoài Kinh Các, Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân bị hai lão già chặn lại, hai lão già này đều từng đảm nhiệm trưởng lão Hạ gia, tại phụ trách trông coi trọng địa Kinh Các. Trông coi Kinh Các có tất cả bốn người, chia làm hai tổ, nghiêm giữ mỗi ngày mười hai canh giờ, được trưởng lão hội cùng tộc trưởng cho phép, bất cứ người nào cũng được tiến vào Kinh Các.

      - Các ngươi tên gọi là gì?

      Hai lão già vẻ mặt trầm xuống liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân, ánh mắt vừa chuyển, vuốt vuốt chòm râu dài xám trắng, trầm giọng hỏi.

      - Ta gọi là Hạ Tử Hân, đây là ca ca Hạ Ngôn!

      Hạ Tử Hân cúi đầu cung kính .

      Hộ các là những người từng đảm nhiệm trưởng lão gia tộc, tuy rằng tại lui hề quản lý gia tộc, nhưng địa vị của họ vẫn phi thường cao, tiếng tại trong gia tộc cũng rất có phân lượng. Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đều là vãn bối, trước mặt bọn họ tất nhiên phải cung kính.

      - Ồ! ra các ngươi chính là Hạ Tử Hân cùng Hạ Ngôn. Phải! Tộc trưởng với chúng ta, hai tiểu tử các ngươi có thể vào! Ha ha! Các ngươi chính là hy vọng của Hạ gia chúng ta, nhất định phải cố gắng tu luyện đó!

      lão già gật gật đầu cười cười, vuốt vuốt chòm râu .

      lão già khác lại hừ lạnh tiếng, tròng mắt đục ngầu liếc nhìn Hạ Ngôn cái :

      - Ngươi chính là Hạ Ngôn? Nghe trước khi lựa chọn con cháu ưu tú ngươi còn chưa đả thông kinh mạch nào, nhưng trong cuộc tuyển chọn con cháu ưu tú lại bỗng nhiên nổi tiếng. Hạ Ngôn! Ngươi che dấu vô cùng sâu nha!

      Lão già này quan hệ thân cận với Hạ Lai, bởi vì từng nghe Hạ Lai về Hạ Ngôn mấy lần, hơn nữa lời cũng vô cùng tiêu cực, cho nên đối với Hạ Ngôn vẫn có chút hài lòng. tại lão như vậy, hiển nhiên là muốn Hạ Ngôn tuổi còn mà tâm cơ thâm trầm.

      Hạ Ngôn hơi hơi khom người, :

      - Trước cuộc tuyển chọn con cháu ưu tú Hạ Ngôn luôn luôn khắc khổ tu luyện, tuy nhiên các trưởng bối trong gia tộc cùng các huynh đệ đều quan tâm tới ta, Hạ Ngôn cũng muốn khoe khoang trước mặt người khác, cho nên bọn họ vẫn cho rằng ta kinh mạch cũng chưa đả thông.

      Hạ Ngôn muốn giải thích nhiều, nếu lão nhân này nhận định mình cố ý che dấu, vậy cứ thuận theo cũng được.

      - Ha ha! Hai ngươi mau vào thôi, nhớ chăm chỉ học tập, cố gắng tu luyện! Lấy vinh dự về cho Hạ gia.

      Lão già lúc đầu tiếp tục cười ha ha , nháy mắt ra hiệu với Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân.

      Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đưa mắt nhìn nhau, vội vàng nhấc chân bước vào.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 33: BÍ TỊCH NHÂN CẤP
      Hạ Lưu, Hạ Minh, Hạ Xuân Diệp ba gã con cháu thế hệ trẻ ưu tú của Hạ gia, lúc này đều ở bên trong Kinh Các. Từ lúc trưởng lão hội đồng ý cho năm người bọn họ tự do ra vào Kinh Các của Hạ gia học tập, ba người bọn họ gần như liền quên ăn quên ngủ suốt ngày ở bên trong Kinh Các.

      Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân vào Kinh Các, ba người kia nhìn thấy tự nhiên rất nhiệt tình hoan nghênh, nhất là đối với Hạ Ngôn lại càng cung kính lễ phép. Biểu của Hạ Ngôn ở ngày Hạ gia chọn lựa con cháu ưu tú đó, là khiến tất cả mọi người chấn động tận đáy lòng. Loại kinh ngạc này kéo dài nhiều ngày, cho đến tại mỗi thời mỗi khắc đều có thể mắt nhìn tai nghe con cháu Hạ gia bàn tán về Hạ Ngôn.

      Sau hồi khách sáo, năm thiếu niên liền tách ra tự tìm bí điển võ kỹ mình cảm thấy hứng thú.

      Ở trong Kinh Các Hạ gia, điển tịch võ kỹ tuy rằng ít, tuy nhiên điển tịch có giá trị cũng chỉ có hơn mười bản. Trong đó, bí tịch Bất nhập lưu có chín bản võ kỹ xem như có giá trị, mà bí tịch Nhập lưu chỉ có ba bản bí điển Nhân cấp. Về phần bí điển Thiên cấp quyển cũng có, đến ngay cả tộc trưởng Hạ Phi Long cũng chỉ tu luyện bí tịch Nhân cấp "Bách Biến Thần Kiếm".

      Tuy nhiên, bất cứ quyển bí tịch Nhân cấp nào xuất ra, đều có thể bán ra với cái giá trời. Trong bí tịch nhập lưu cho dù là bí tịch Nhân cấp cấp thấp nhất cũng là phi thường hiếm có.

      Hạ Tử Hân nhìn Hạ Ngôn khẽ hé môi cười, liền về hướng chỗ cất chứa bí tịch Nhân cấp. Ba bản bí tịch Nhân cấp đều được đặt trong cái hộp bằng gỗ tinh xảo màu tím, phân biệt là đỏ vàng lam ba loại bìa, phía viết tên bí tịch nét chữ như rồng bay phượng múa.

      "Bách Biến Thần Kiếm", "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", "Thiên Vũ Thần Thương"!

      Hạ Ngôn cũng nhìn Hạ Tử Hân cười khẽ, xong xoay người tùy ý tới mấy bản bí tịch gần bên. Trong Kinh Các Hạ gia cất chứa bí tịch tổng số sợ là phải tới mấy trăm bản, nhưng phần lớn đều là bí tịch Bất nhập lưu cấp thấp, ngay cả "Nhật Nguyệt Vô Song Kiếm" cũng phải số đó có thể so sánh được.

      Ngày ấy ở quảng trường, Hạ Ngôn ghi nhớ các loại võ kỹ con cháu Hạ gia diễn luyện, tại dung hợp tinh luyện vào trong Linh La Kiếm còn đến nửa. Nếu giờ này gượng ép tiếp tục hấp thu các bí tịch này, kỳ với Hạ Ngôn mà cũng có chỗ tốt gì, ngược lại có thể còn có ảnh hưởng tới tiến độ dung hợp tinh luyện Linh La kiếm của .

      Nếu phải nhờ đêm qua ngâm mình trong dược phẩm, tiến độ dung hợp võ kỹ của Hạ Ngôn chỉ sợ ít nhất còn phải hơn tuần mới có thể đạt tới trình độ tại. Sau khi ngâm mình trong dược phẩm, thời gian chỉ ngắn ngủn đêm, Hạ Ngôn dung hợp võ kỹ nhiều hơn so với ba bốn ngày trước.

      Thời điểm ba người Hạ Lưu ngày đầu tiên tiến vào Kinh Các, liền chạy thẳng tới chỗ bí tịch Nhân cấp, ba người chia ra mỗi người quyển bí tịch Nhân cấp nghiên cứu, nhưng cuối cùng đều bất đắc dĩ buông xuống. Bởi vì, võ kỹ bí tịch Nhân cấp bọn họ căn bản là thể xem hiểu được. Cùng với thời gian công lãng phí, còn bằng xem thêm số bí tịch khác. Tuy rằng nhất định tu luyện các bí tịch này, nhưng hiểu biết võ kỹ nhiều hơn, sau này đối với tăng lên thực lực cũng có lợi ích lớn.

      Cho nên vừa rồi thời điểm Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân tiến vào Kinh Các, mới nhìn thấy ba người Hạ Lưu có tập trung ở chỗ cất chứa bí tịch Nhân cấp. phải bọn muốn nghiên cứu học tập bí tịch Nhân cấp, mà căn bản là chút cũng hiểu. Khó trách ở Đại Lục Long Chi có cái định luật, đó chính là phải đả thông toàn thân trăm lẻ tám đường kinh mạch, sau đó mới có thể học tập bí tịch Nhân cấp.

      Thấy Hạ Tử Hân thân y phục trắng lấy ra bí tịch Nhân cấp, ba người Hạ Lưu đưa mắt nhìn nhau, khóe miệng khẽ nhích nhưng cũng gì, đều nghĩ trong lòng: "Tuy rằng ngươi là con của tộc trưởng, chỉ sợ cũng thể xem được bí tịch Nhân cấp đâu? hồi ngươi cũng phải bất đắc dĩ ngoan ngoãn đặt bí tịch Nhân cấp xuống lại ".

      Hạ Ngôn dạo qua vòng, ngừng cầm lấy từng bản bí tịch lật xem, sau đó lại bỏ xuống. Thời gian qua nhanh, rất nhanh Hạ Ngôn ở trong Kinh Các ba canh giờ.

      Ở thời điểm Hạ Ngôn xem bí tịch, trong đầu liền tự động diễn luyện võ kỹ bí tịch. Tuy rằng còn chưa thể dung hợp các võ kỹ này, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng hiểu thấu triệt để các võ kỹ vừa xem qua, chỉ cần thi triển ra các võ kỹ, cũng đủ để phát huy ra toàn bộ uy lực của võ kỹ đó.

      Hạ Lưu, Hạ Minh, Hạ Xuân Diệp ba người thấy Hạ Ngôn lật xem bí tịch với tốc độ nhanh như vậy, đều cau mày thể hiểu nổi, xem bí tịch như vậy có thể có tiến bộ gì chứ? Tốc độ Hạ Ngôn lật xem bí tịch rất nhanh.

      Bọn họ đâu biết năng lực thông thiên của Hạ Ngôn.

      - Nhìn xem thế nào?

      Hạ Ngôn bước tới giá gỗ bên cạnh, hỏi Hạ Tử Hân. thấy Hạ Tử Hân cầm trong tay bản bí tịch Nhân cấp tên là "Bách Biến Thần Kiếm", chính là võ kỹ tộc trưởng Hạ Phi Long tu luyện.

      Hạ Tử Hân nghe vậy ngẩng đầu lên, hai mắt lóe sáng, chợt lắc đầu thở dài tiếng có chút thất vọng :

      - Bí tịch Nhân cấp quả nhiên bác đại tinh thâm, tại ta vẫn chưa thể tu luyện bí tịch Nhân cấp được.

      Kỳ , Hạ Tử Hân tuy rằng vẫn chưa thể tu luyện, nhưng cũng xem hiểu được ít, đây hiếm thấy rồi.

      Hạ Ngôn cười cười :

      - nên sốt ruột, rất nhanh có thể tu luyện!

      xong, Hạ Ngôn cũng tiện tay cầm lên quyển bí tịch Nhân cấp. Bản bí tịch này bìa màu lam, đề tên là "Thiên Vũ Thần Thương". Ngón tay lướt trang giấy, rất nhanh Hạ Ngôn liền dần dần đắm chìm trong đó. Võ kỹ bí tịch Nhập lưu, quả nhiên phải võ kỹ bí tịch Bất nhập lưu có thể so sánh được.

      Đây chỉ là Nhân cấp cấp thấp nhất trong bí tịch Nhập lưu, nhưng nội dung công pháp võ kỹ các thứ chứa trong đó, cũng làm cho người ta hoa cả mắt. Nếu so sánh với "Nhật Nguyệt Vô Song Kiếm", bản "Thiên Vũ Thần Thương" này quả thực phức tạp hơn gấp mười lần, đồng dạng uy lực cũng tăng lên gấp mười lần, nếu dung hợp tinh luyện vào Linh La kiếm, làm cho uy lực cũng tăng lên gấp mười lần. Nếu dung hợp tinh luyện vào Linh La kiếm, làm cho uy lực của Linh La kiếm tăng mạnh đến mức nào đây?

      Trong đôi mắt Hạ Ngôn lên tia nóng cháy.

      "Linh La kiếm của ta tại, nếu ta toàn lực thi triển Linh La tam kiếm, cũng đủ để so sánh với bí tịch Nhân cấp bình thường. Nếu như tiếp tục dung hợp vài bí tịch Nhân cấp vào, chỉ sợ Linh La kiếm của ta đủ để so sánh với bí tịch Thiên cấp bình thường. Tuy nhiên, muốn hoàn toàn dung hợp tinh luyện, cũng phải dễ dàng như vậy nha".

      Dung hợp tinh luyện, mặc dù có Linh La tâm pháp, nhưng cần phải duy trì tinh thần rất cường đại.

      Hạ Ngôn ánh mắt chớp động, tâm thần toàn bộ rơi vào trong bí tịch "Thiên Vũ Thần Thương", ở trong đầu , bắt đầu điên cuồng diễn luyện từng chiêu từng thức chiêu thức võ kỹ "Thiên Vũ Thần Thương".

      Hai hàng lông mày lá liễu của Hạ Tử Hân khẽ nhướng lên, cái miệng xinh xinh khẽ nhếch, mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn, trong lòng nàng vạn phần mơ hồ. Thiếu chút nữa nàng kìm nổi trực tiếp hỏi Hạ Ngôn có thể xem hiểu được hay .

      "Ta có thể xem hiểu "Bách Biến Thần Kiếm", cũng vì có phụ thân cố ý giảng giải qua cho ta nghe, nếu để mình ta xem"Thiên Vũ Thần Thương", chỉ sợ ta xem võ kỹ cũng hoàn toàn hiểu trong đó. Nhưng Hạ Ngôn, chẳng lẽ có thể xem hiểu võ kỹ Nhân cấp sao?" Ngực Hạ Tử Hân kịch liệt phập phồng, đôi mắt xinh đẹp tròn xoe kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.

      "Điều đó có khả năng! Bí tịch Nhân cấp, so với "Lạc Phá Ngọc Kiếm" phải khó hơn gấp mười lần. Hạ Ngôn cũng chưa đánh thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, sao có thể xem hiểu được bí tịch Nhân cấp này chứ? Nhưng nhìn xem biểu của , ràng là xem say mê đến xuất thần. Chẳng lẽ, cố ý giả bộ làm ra vẻ ta đây xem hiểu hay sao?"Hạ Tử Hân lắc lắc đầu, hít vào hơi, ngay cả lông mi đều xoắn cùng nhau.

      Ở cách đó xa ba người Hạ Lưu, cũng nhìn thấy Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đứng bên cạnh giá gỗ màu tím. Trong tay Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đều cầm quyển bí tịch Nhân cấp.

      - Hạ Lưu ca! Huynh xem Hạ Ngôn kìa. Hình như nhìn xem rất say mê đấy. Trong tay chính là bí tịch Nhân cấp "Thiên Vũ Thần Thương". Ta ngày hôm qua khi nhìn xem nó giống như xem thiên thư, căn bản là chút cũng hiểu. Nhưng Hạ Ngôn, giống như có thể xem hiểu.

      Hạ Minh chỉ mới mười hai tuổi mở to hai mắt, với vẻ thể tin nổi.

      Hạ Lưu cũng là phi thường khiếp sợ trong lòng. Ngày ấy ở quảng trường Tinh Võ bị Hạ Ngôn kiếm đánh lui, lúc ấy Hạ Ngôn dùng ra kiếm kỹ vẫn khiến thể quên được, mà tại lại nhìn thấy Hạ Ngôn ngờ say mê xem bí tịch Nhân cấp, trong lòng lại càng khiếp sợ.

      Hạ Xuân Diệp lại chớp chớp mắt, cười :

      - Ta thấy, Hạ Ngôn chưa chắc là xem hiểu bí tịch Nhân cấp. Có thể cố ý làm ra vẻ như thế, để chúng ta nghĩ rằng có thể xem hiểu bí tịch Nhân cấp. Hạ Tử Hân xem chính là "Bách Biến Thần Kiếm", các ngươi đừng quên tộc trưởng đại nhân tu luyện chính là võ kỹ "Bách Biến Thần Kiếm". Hạ Tử Hân có thể xem hiểu "Bách Biến Thần Kiếm", nhất định là do tộc trưởng đại nhân tự mình giảng giải qua. Nhưng Hạ Ngôn ai giảng giải qua "Thiên Vũ Thần Thương" cho nghe chứ?

      Nghe Hạ Xuân Diệp như vậy, Hạ Lưu cùng Hạ Minh đều gật gật đầu, cũng cho rằng có khả năng Hạ Ngôn có thể xem hiểu bí tịch Nhân cấp. Dù sao, cho dù Hạ Ngôn là thiên tài lợi hại mấy nữa, bọn họ là con cháu ưu tú của Hạ gia cũng kém Hạ Ngôn nhiều như vậy mới phải?

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 34: THIÊN CƯƠNG PHÍCH LỊCH CHƯỞNG
      Chín chín tám mươi mốt thương, chiêu thức trong võ kỹ "Thiên Vũ Thần Thương" ghi lại tổng cộng chín chín tám mươi mốt thức, mỗi thức đều chứa biến hóa khác nhau, ý cảnh bất đồng, sâu xa khó lường, quỷ thần nan địch.

      Hạ Ngôn diễn luyện xong, toàn bộ các chiêu thức này ở trong đầu, thời gian ước chừng trôi qua nửa canh giờ. Chiêu thức võ kỹ diễn luyện trong đầu xong, nhưng vẫn chưa hết ý, cảm thấy dường như còn thiếu điểm gì đó thể thoải mái được.

      Kỳ , đây là chỗ thiếu hụt của bí tịch Nhân cấp. Bí tịch Nhân cấp tuy rằng cao thâm, nhưng chung quy có chỗ như ý. Lúc này toàn bộ tâm thần của Hạ Ngôn đều trút vào bên trong "Thiên Vũ Thần Thương", ngay cả thời gian trôi qua cũng hề chú ý tới, cái loại trong lòng có cảm giác thiếu sót về bí tịch này, lôi kéo dẫn phát tâm pháp Linh La cách tự nhiên.

      Cho nên, khi Hạ Ngôn buông bí tịch "Thiên Vũ Thần Thương" xuống, thuận tay lại cầm lấy bản bí tịch bên cạnh, ngoài bìa màu đỏ ghi "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"! Thiên Cương Phích Lịch Chưởng này vô cùng cương liệt, phải có đủ nội lực cường đại mới có thể phát huy ra uy lực của chưởng lực. So sánh với "Thiên Vũ Thần Thương"cùng "Bách Biến Thần Kiếm", "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" cầu về nội lực cao hơn ít.

      Hạ Ngôn mở ra bản "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", rồi cứ tự nhiên như vậy lại bắt dầu diễn luyện ở trong đầu, hai mắt tỏa sáng chăm chú vào đó, hoàn toàn quên ngoại giới. Giờ phút này, Hạ Ngôn hoàn toàn đắm chìm ở bên trong bí tịch.

      Hạ Lưu mấy người thấy Hạ Ngôn nhìn hồi lâu chừng hơn canh giờ, sau đó rốt cục đặt bí tịch "Thiên Vũ Thần Thương" xuống, cả đám khỏi thầm cười lạnh, xem ra quả hiểu chỉ giả bộ mà thôi, bằng như thế nào chỉ xem hơn canh giờ liền buông xuống?

      Nhưng, Hạ Ngôn vừa buông bí tịch "Thiên Vũ Thần Thương", ngờ lại lấy tiếp bí tịch "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", mấy người lập tức trợn trừng mắt đến sắp lọt tròng ra ngoài. Trong lúc nhất thời trong lòng đều lên đủ loại tư vị, đưa mắt nhìn nhau, đều có chút sờ chính xác Hạ Ngôn rốt cuộc là có thể xem hiểu hay là giả bộ có thể xem hiểu.

      Hạ Tử Hân đứng ở bên cạnh Hạ Ngôn, xem bí tịch "Bách Biến Thần Kiếm", gần năm canh giờ, cũng chỉ lật xem được phần . Mà Hạ Ngôn hai tay ở bí điển ngừng lật lật, thời gian tới nén nhang, cũng lật xem hơn phân nửa.

      biết khi nào vị hộ các hơi bất mãn với Hạ Ngôn lúc đầu kia, cũng tới đứng ở sau lưng Hạ Ngôn. Ngay khi lão bước vào, mấy người Hạ Tử Hân đều hướng về lão cung kính thi lễ, nhưng Hạ Ngôn lại ngay cả đầu cũng chuyển động, vẫn tự mình chăm chú lật xem bí tịch.

      Vị hộ các đại nhân này vốn có ấn tượng tốt với Hạ Ngôn, lúc này lại càng bất mãn hơn. Lão hừ lạnh tiếng, đến gần chỗ Hạ Ngôn. Hạ Tử Hân vốn định nhắc nhở Hạ Ngôn, nhưng thấy bộ dáng nhập thần mê say của Hạ Ngôn, lại dám đánh động.

      Hộ các đại nhân đứng ở phía sau Hạ Ngôn, nhìn thấy Hạ Ngôn ngờ lại lật xem "Thiên Cương Phích lịch Chưởng", lão khỏi thở dồn dập, cơn phẫn nộ trong đôi mắt lão.

      Tiểu tử này, ngờ lật xem "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"! Phải biết rằng, Thiên Cương Phích Lịch Chưởng là võ kỹ thượng thừa trong số bí tịch Nhân cấp, so với "Thiên Vũ Thần Thương" cũng phải mạnh hơn ít, có nội lực Hậu Thiên đỉnh phong tuyệt đối thể tu luyện được.

      tên tiểu tử ngay cả đường kinh mạch đều chưa có đả thông hoàn toàn, càng có khả năng nhìn xem hiểu được "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"!

      Mà tiểu tử này, ngờ cứ làm bộ như nhìn xem say mê đến nhập thần, ngay cả chính mình tiến vào cũng xoay người thi lễ. Tiểu tử này, đáng giận. Hạ Lai, vậy hoàn toàn đúng. Trong mắt tiểu tử này chính là có tôn trưởng mà.

      Thở mạnh ra hơi, hộ các đại nhân nghĩ phải giáo huấn cho Hạ Ngôn trận.

      Nhưng đúng lúc này, đột nhiên phát sinh từng điểm từng điểm biến hóa ngoài dự liệu của mọi người.

      Hạ Ngôn diễn luyện "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" trong đầu, bởi vì chưởng pháp này là quá mức tinh diệu, cho nên thân thể tự chủ được cũng theo đó diễn luyện ra. Chỉ thấy hai bàn tay của Hạ Ngôn tung ra từ xuống dưới, chưởng ảnh mạnh, từng luồng khí kình kinh người, thỉnh thoảng bắn ra từ hai bàn tay của Hạ Ngôn, đồng thời phát ra tiếng "ầm ầm" như tiếng sấm rền, thanh thế kinh người.

      Theo chưởng ảnh càng ngày càng dày đặc, tốc độ di động của thân thể Hạ Ngôn cũng càng lúc càng nhanh, dần dần, khí ở chung quanh thân thể Hạ Ngôn, ngờ bị cuốn lên từng cơn gió xoáy thổi quét ra bốn phía.

      Biến hóa như vậy khiến hộ các đại nhân cũng phải chấn động, càng đừng đám con cháu trẻ tuổi Hạ Tử Hân.

      Chưởng pháp của Hạ Ngôn quá mức tinh diệu, đồng thời lúc Hạ Ngôn diễn luyện, bọn họ cũng thử nghĩ nên làm thế nào phá giải, nhưng nghĩ muốn nổ tung đầu óc cũng có bất cứ biện pháp nào.

      "Xoạt xoạt!"

      Mấy người ngừng hít ngược hơi khí lạnh, vẻ khiếp sợ trong mắt lâu tiêu tan!

      "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" tổng cộng chỉ có mười tám chưởng, cho nên Hạ Ngôn rất nhanh liền diễn luyện xong toàn bộ. Thời điểm thu công nội lực đột nhiên tỏa lan khắp toàn thân, lập tức xương cốt trong thân thể phát ra tràng tiếng lốp bốp giòn tan.

      - Bí tịch này tệ!

      Hạ Ngôn diễn luyện xong, trong lòng vui mừng khỏi tán thưởng .

      Những lời này lọt vào tai hộ các đại nhân, khác nghe sấm nổ bên tai. Có thể đây là điển tịch quý nhất của Hạ gia, ngờ bị tiểu tử này là xem như tệ? Hơn nữa.

      Hơn nữa tiểu tử này, ngờ thi triển "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" đúng tiêu chuẩn như thế, chỉ sợ cho dù bản thân mình tu luyện chưởng pháp này hơn mười năm, cũng thể thi triển ra được hoàn mỹ như thế?

      Hộ các đại nhân suy nghĩ đến xuất thần, đôi mắt lão lớn lại chớp chớp rất nhanh lấp lóe ánh sáng ngời.

      Mà mấy người Hạ Tử Hân sớm như ngừng thở, nhìn Hạ Ngôn giống như nhìn quái vật. Cho dù là đầu heo lúc này cũng biết chưởng pháp Hạ Ngôn thi triển vừa rồi chính là "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"!

      Nhưng, phải bí tịch Nhân cấp chỉ có người tu luyện đả thông toàn bộ võ kinh mạch mới có thể tu luyện sao? Hơn nữa, tu luyện "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" này còn cầu rất cao!

      - Ồ!?

      Vừa xoay người, Hạ Ngôn mới nhìn thấy mọi người kinh sợ ngẩn người, nhất là hộ các đại nhân đứng phía sau mình.

      - Chào hộ các đại nhân!

      Hạ Ngôn vội vàng khom mình thi lễ, thầm nghĩ: "Hỏng bét rồi! Vừa rồi quên là mình ở trong Kinh Các, mà phải trong phòng mình".

      - Hạ Ngôn! Huynh vừa rồi. huynh vừa rồi. huynh đánh ra chưởng pháp là "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" sao?

      Hạ Tử Hân chớp chớp đôi mắt đẹp, kinh ngạc hỏi.

      Nàng hỏi, cũng đúng là ba người Hạ Lưu muốn hỏi.

      Mà hộ các đại nhân ràng biết Hạ Ngôn sử dụng đúng là "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", lão tu luyện bộ chưởng pháp này hơn mười năm.

      - Ha ha.

      Hạ Ngôn cười khẽ tràng, ánh mắt hơi hơi nhíu lại, đầu óc xoay chuyển suy nghĩ nên giải thích như thế nào.

      - Hạ Ngôn sử dụng chính là "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng", đúng là nó!

      Hộ các đại nhân khẳng định , ánh mắt lấp lóe sáng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn bị ánh mắt nhìn chằm chằm này, liền thoáng có ý nghĩ muốn né người qua bên.

      - Hạ Ngôn. Tiểu tử ngươi, quả nhiên là thể tưởng tượng mà. Tuổi còn như vậy có thể tu luyện "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng" đến cảnh giới như thế. Tốt! Tốt! Tốt!

      Hộ các đại nhân, liên tiếp ba chữ tốt, gương mặt đầy nếp nhăn dường như trẻ lại rất nhiều. Nhìn thấy con cháu Hạ gia xuất sắc như thế đương nhiên lão vô cùng cao hứng.

      Nhưng, lão hiểu , rốt cuộc Hạ Ngôn làm thế nào tu luyện thành "Thiên Cương Phích Lịch Chưởng"? Lại bắt đầu tu luyện từ lúc nào?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :