Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 341: COI KHINH
      Cách cửa nam thành Ngọc Thủy hơn mười dặm, đó là núi Ngọc Thủy. Bước ngoặt to lớn trong quá trình tu luyện của Hạ Ngôn phát sinh tại ngọn núi Ngọn Thủy này. Trước kia, Hạ Ngôn mang theo Nhẫn Linh La vào trong núi tu luyện, đụng phải con mãnh hổ sặc sỡ. Sau khi chiến đấu với mãnh hổ, bị thương chảy máu mở ra phong ấn của Nhln Linh La, lúc này mới làm cho Hạ Ngôn trong vòng hơn năm ngắn ngủi có thành tựu như ngày hôm nay.

      Khi qua núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn tự giác nhấc chân hướng về phía ngọn núi nhìn hồi.

      Núi Ngọc Thủy chỉ là ngọn núi , người bình thường cũng có thể rất dễ dàng leo lên tới đỉnh núi. Trong núi cũng khó xuất mãnh thú gì. Hạ Ngôn đụng với con mãnh hổ kia thuần túy là điều ngoài bất ngờ.

      Chỉ thoáng nghỉ chân trong chốc lát, Hạ Ngôn liền vận chuyển linh lực, gia tốc hướng về phía Ngưu Xà Trấn chạy rất nhanh. Muốn tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, Ngưu Xà Trấn là nơi nhất định phải vượt qua. Qua Ngưu Xà Trấn, sau đó tới pháo đài Đại Lục Long Chi, chính là Tội Ác Sâm Lâm.

      Pháo đài này, đó chính là bảo chứng an toàn của Đại Lục Long Chi. pháo đài, quanh năm đóng quân số người tu luyện thực lực phi thường cao thâm. Nếu như có dã thú Tội Ác Sâm Lâm tập kích pháo đài quy mô lớn, bọn họ tự động đẩy lùi. Đương nhiên, nếu như trong số đó có những linh thú tương đối mạnh mẽ xuất , vậy bọn họ lập tức dùng phi ưng thông báo cho Thánh Thành.

      kiện dã thú Tội Ác Sâm Lâm tập kích, cũng xảy ra nhiều lắm. Tại sát biên giới trong vòng hai trăm dặm Tội Ác Sâm Lâm, dã thú cường đại nhiều, thậm chí ngay cả thú đàn quy mô lớn cũng rất ít khi xuất .

      Mà người của Đại Lục Ám Dạ cũng rất khó vượt qua được Yếu Tắc. Trong Yếu Tắc cũng có ít cường giả cảnh giới Linh Tông, nếu như bọn họ phát có người phi hành trung, trước tiên tiến lên chặn lại. Nếu là người Đại Lục Long Chi, tự nhiên thả . Nhưng nếu là người của Đại Lục Ám Dạ, vậy lập tức liên thủ đánh chết.

      Ngôn ngữ, cách ăn mặc của hai đại lục đều có khác biệt rất lớn, dung mạo cũng thoáng có chút khác biệt, vì vậy cũng khó nhận ra.

      Quan chấp hành tối cao pháo đài là người phi thường cường đại, tại bảng xếp hạng công huân nội điện Kim Long Điện, chỉ sau vị trí Thánh Hoàng của Đại Lục Long Chi, xếp thứ hai.

      "Ta lần đầu tiên tới Tội Ác Sâm Lâm, dùng thời gian tròn ngày đêm mới từ thành Ngọc Thủy tới Ngưu Xà Trấn. "

      Hạ Ngôn hồi tưởng lại trước kia, trong lòng cảm khái liên tục.

      Khi đó, mới chỉ là cường giả Hậu Thiên đỉnh bình thường.

      tại là Đại Linh Sư đỉnh.

      đường lớn, Hạ Ngôn gặp phải rất nhiều người tu luyện. Những người này có khi là độc hành, cũng có khi theo đoàn đội, cũng có khi là đoàn đội mạo hiểm giả khá lớn.

      Những người tu luyện này, có người giống với Hạ Ngôn muốn tới Ngưu Xà Trấn, cũng có số là mới từ Ngưu Xà Trấn ra.

      - Tới rồi!

      Thân ảnh chạy rất nhanh của Hạ Ngôn đột nhiên dừng lại, xa phía trước, rìa ngoài Ngưu Xà Trấn tiến vào trong tầm nhìn của Hạ Ngôn.

      Lúc này đây, Hạ Ngôn mới chỉ dùng hai canh giờ từ thành Ngọc Thủy tới được Ngưu Xà Trấn.

      Sau thời gian chén trà , Hạ Ngôn lần thứ hai tiến vào Ngưu Xà Trấn.

      Cùng với năm trước giống nhau, Ngưu Xà Trấn vẫn lộn xộn như trước. Hai bên dường, các loại cửa hàng san sát, trong số đó bán vũ khí, đồ dùng phòng ngự, thuốc thang là nhiều nhất.

      Cư dân tại Ngưu Xà Trấn, đại đa số đều có chút kinh nghiệm từng trải khác nhau, tuy rằng đều mưu sinh tại chỗ này. Hơn nữa, những người này nhiều ít đều có chút thực lực, nếu tại loại địa phương hỗn loạn như Ngưu Xà Trấn này khó có thể sinh tồn được.

      - Đại La tửu lâu.

      Hạ Ngôn đường phố, nhìn thấy cái tên tửu lâu quen thuộc.

      Khi Hạ Ngôn lần đầu tiên tới Ngưu Xà Trấn, chính là lại đại sảnh Đại La tửu lâu này biết được ít tin tức về Tội Ác Sâm Lâm, cũng là ở chỗ này quen biết với bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị.

      Bà chủ của Đại La tửu lâu là nữ nhân, Hạ Ngôn nhớ .

      - vào ngồi chút, xem xem gần đây có tin tức gì náo động hay .

      Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, bước chân tiến vào trong Đại La tửu lâu, đến chỗ quầy rượu.

      Quá nhiên, vẫn là Bà chủ kia, nữ nhân tuổi tác chừng ba mươi, mặc bộ quần áo màu đỏ, nhan sắc thuộc hàng trung bình khá, vóc người đẫy thướt tha, nhất là vòng eo phảng phất như có xương.

      - Muốn uống cái gì?

      Bà chủ liếc mắt nhìn Hạ Ngôn, thu lại thần thái, thuận miệng hỏi.

      Nàng nhớ đến Hạ Ngôn. Đại La tửu lâu, mỗi ngày đều có rất nhiều mạo hiểm giả đến đây uống rượu, nàng làm sao có thể nhớ được toàn bộ.

      Hon nữa, những người đến Đại La Tửu Ba uống rượu, đại đa số đến lần thứ hai, có lẽ cũng tới lần thứ hai, thế nhưng rất có khả năng thể đến lần thứ ba.

      Người tới nơi này hầu như đều muốn vào trong Tội Ác Sâm Lâm mạo hiểm, chính bọn họ cũng thể biết được lúc nào mình mất tính mệnh.

      - Tùy ý.

      Hạ Ngôn nhìn lướt qua số rượu trong quầy rượu .

      - Tùy ý?

      Bà chú nở nụ cười, con mắt híp lại thành hình trăng khuyết, thân thể mềm mại vươn ra.

      - Ta ở đây rượu gì cũng có, nhưng có thứ gọi là "Tùy Ý" a.

      - A!

      Hạ Ngôn gật đầu.

      - Vậy cái kia vậy!

      Hạ Ngôn chỉ vào chai rượu xếp tận cùng bên trong, thoạt nhìn bên ngoài có vẻ rất tồi.

      - Tiểu tử, ngươi lại muốn Lam Mân Côi?

      Bà chú cũng lập tức lấy rượu mà với Hạ Ngôn.

      - Uhm.

      Hạ Ngôn lại gật đầu.

      - Ngươi biết loại rượu này bao nhiêu tiền chén hay ?

      Nữ Bà chủ có ý kẻo dài thanh của mình.

      Trong quán rượu lại Ngưu Xà Trấn, phần lớn đều là loại rượu mạnh rẻ tiền, thế nhưng, bất luận là quán rượu nào nữa cũng mang lên bày đặt số loại rượu giá cả tương đối cao.

      Những kẻ đến Ngưu Xà Trấn cũng có số người có tiền, có những ngày may mắt gặp được kẻ tiếc tiền gọi loại rượu cao cấp này. Nữ Bà chủ nhìn thấy tuổi tác Hạ Ngôn lớn, thực lực khẳng định quá mạnh mẽ lại chỉ có người, ngay cả hộ vệ cũng có, căn bản giống như công tư thiếu gia đại gia tộc lịnh lãm, cho nên mới như vậy.

      Hạ Ngôn nở nụ cười.

      - Chẳng lẽ Bà chủ ngươi lo lắng ta thể trả nổi tiển hay sao?

      Hạ Ngôn nheo con mắt lại, nhìn khuôn mặt của Bà chủ mặc áo đỏ, trong lời mang theo ngữ khí bất mãn.

      Thần sắc Bà chủ mặc áo đỏ hơi đổi, ý niệm trong đầu chuyển vòng, đôi mày liễu nhíu lại vào nhau.

      Cộp cộp cộp.

      Hạ Ngôn đưa tay cho vào trong túi tiền của mình tùy ý đảo cái, nhất thời lấy ra mấy đồng kim tệ tòa ánh sáng vàng rực rỡ, thèm để ý vứt lên quầy rượu.

      - Những kim tệ này hẳn là đủ rồi chứ?

      Hạ Ngôn nhìn bà chủ mặc hồng y cười .

      Nhìn thấy những đồng kim tệ này, bà chủ thêm bất cứ câu gì, trực tiếp cầm lấy chai Lam Mân Côi đặt trước mặt Hạ Ngôn.

      Lúc này, rất nhiều mạo hiểm giả trong quán rượu đều đảo ánh mắt nhìn qua phía Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn móc ra kim tệ, những người trong quán rượu này đều nhìn thấy ràng. Người độc hành như Hạ Ngôn, lại mang theo rất nhiều kim tệ, đương nhiên dễ trở thành con dê béo trong mắt người khác.

      Bất quá, trong quán rượu, người bình thường động thủ. Bởi vì trong trấn có vệ đội, nếu như gây nháo trong quán rượu rất dễ bị vệ đội bắt .

      - Khách khách! Rượu ở đây của ta, tiểu huynh đệ ngươi có thể tùy tiện uống! Nếu như coi trọng cái gì, ta cũng tận lực thỏa mãn ngươi.

      Bà chủ tung cho Hạ Ngôn cái chớp mắt quyến rũ, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng noãn.

      - Bà chủ kỳ thực ta còn muốn hỏi chút, gần đây Tội Ác Sâm Lâm có tin tức gì đặc biệt truyền tới hay ?

      Hạ Ngôn nhanh chóng cầm lấy chai rượu, rót chén, dịch thể màu lam tràn ngập loại hương vị kỳ lạ.

      - Ý ngươi là?

      Ngón tay giống như bạch ngọc của bà chủ đặt quầy rượu, con mắt nhìn Hạ Ngôn.

      - Ví dụ như , ở đâu có dã thú lợi hại xuất , ở đâu có bảo bối xuất , có mạo hiểm giả nào lợi hại tiến vào Tội Ác Sâm Lâm mà thấy ra.

      Hạ Ngôn thẳng thắn .

      - A, gần đây thực nghe qua tin tức gì đặc biệt, bất quá có tin tức có thể ngươi cảm thấy hứng thú. Nghe lâu, quan chấp hành pháo đài giết chết gã cường giả của Đại Lục Ám Dạ, gã cường giả đó có thể phi hành, nấp giết chết ít mạo hiểm giả của Đại Lục Long Chi.

      Bà chủ mềm mại .

      Nàng kinh doanh quán ruợu, mỗi ngày mạo hiểm giả tới nơi này rất nhiều, cho nên nàng thu được tin tức về Tội Ác Sâm Lâm tương đối dễ dàng, chỉ cần vểnh tai lên lắng nghe là được.

      - Cường giả Đại Lục Ám Dạ, còn là cường giả có thể phi hành?

      Hạ Ngôn hơi sửng sốt

      - Người tu luyện Đại Lục Ám Dạ này dĩ nhiên thực tới rìa ngoài Đại Lục Long Chi chúng ta?

      - Đúng vậy, tuy rằng người kia nghe có vẻ rất lợi hại, thế nhưng cuối cùng cũng bị quan chấp hành pháo đài đại nhân giết chết.

      Bà chủ mặc hồng y cười khanh khách, hình như là đơn thuần kể chuyện với nhau.

      - Đại ca, tiểu tử này muốn qua pháo đài.

      gã mạo hiểm giả cường tráng nhìn Hạ Ngôn phía trước, hướng về phía gã hán tử dẫn đầu bên cạnh .

      Xung quanh bọn họ còn có ít mạo hiểm giả ôm tâm tư giống nhau.

      Những mạo hiểm giả này đều là từ trong quán rượu, vẫn theo Hạ Ngôn tới tận nơi này.

      - Hắc hắc, qua pháo đài thuộc về quản hạt của Ngưu Xà Trấn. Đến lúc đó giết chết .

      Hán tử dẫn đầu cười nhạt .

      - , chúng ta cũng tới.

      Hán tử thấp giọng , dẫn đầu nhấc chân đuổi theo.

      Mấy người này nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn phía trước, lần lượt ra pháo đài.

      Hạ Ngôn cách phía trước bọn họ xa.

      Những kẻ này theo chính mình, Hạ Ngôn đương nhiên ràng, bất quá cũng để trong lòng. Những mạo hiểm giả này ngay cả Linh Sư cũng phải, đại đa số đều đả thông được mấy chục đường kinh mạch mà thôi.

      "Qua mấy ngày, ta cùng với Hỏa Phượng Hoàng cũng muốn tới Tội Ác Sâm Lâm tìm kiếm Hư Ảo Chi Cảnh, lúc này lấy được Tỳ Bà Thảo nhanh chóng trở lại thành Ngọc Thủy".

      Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn chuyển động.

      Đập vào mắt chính mình mảnh rừng rậm khổng lồ màu đen, có thể nhìn thấy ràng.

      Sát biên giới Tội Ác Sâm Lâm có vô số cường đạo, bọn họ chuyên môn nhìn chằm chằm vào những mạo hiểm giả có số lượng tương đối ít hơn.

      Vèo!

      Hạ Ngôn tụ tập linh lực dưới chân, thân thể hóa thành làn khói , rất nhanh nhắm về phía Tội Ác Sâm Lâm.

      Chỉ trong thời gian chớp mắt, Hạ Ngôn tiến vào trong Tội Ác Sâm Lâm.

      Những người nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn chuẩn bị động thủ tức trợn tròn con mắt. Mắt thấy Hạ Ngôn từ trong tầm nhìn biết mất cực nhanh, cả đám đều triệt để ngẩn người.

      - Đại, đại ca.

      Gã hán tử kia mở to hai mắt, lắp bắp .

      - Tiểu tử, tiểu tử kia, tốc độ, tốc độ nhanh!

      Bọn họ căn bản chưa kịp phản ứng gì còn nhìn thấy bóng dáng Hạ Ngôn.

      - Con bà nó!

      Gã hán tử dẫn đầu hung hăng hít hơi, kinh hãi tỉnh lại.

      - May mà tên kia phát ra chúng ta theo , nếu chúng ta xong đời hết.

      Hán tử này còn tưởng rằng Hạ Ngôn hề phát ra bọn họ theo dõi phía sau, còn thấy may mắn. thế nào cũng nghĩ ra được, Hạ Ngôn căn bản muốn lãng phí thời gian người bọn họ.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 342: HỢP TÁC VUI VẺ
      - Kim đội trưởng, Đường chủ còn chưa trở về sao?

      gã trưởng lão Hạ gia, lần thứ hai tới nơi này để hỏi xem Hạ Ngôn trở về hay chưa.

      Lúc này, đến thời gian sẩm tối, sắc trời giống như tấm màn đen. Sáng sớm, vị trưởng lão Hạ gia này từng tới hỏi qua, bất quá đội trưởng đội hộ vệ Thánh đường Đường chủ từ sáng sớm rời khỏi Thánh đường. Từ lúc đó tới giờ, trưởng lão Hạ gia tới trước cửa Thánh đường hai lần, chỉ là Hạ Ngôn vẫn chưa thấy quay trở lại Thánh đường.

      Bởi vì Đường chủ Hạ Ngôn là người của Hạ gia, vì vậy đội trưởng đội hộ vệ đối với trưởng lão Hạ gia phi thường khách khí. Tuy rằng bị hỏi nhiều lần, thế nhưng vẫn duy trì lễ phép.

      - Hạ trưởng lão, Đường chủ ra ngoài từ sáng sớm, cho tới bây giờ còn chưa trở về.

      Kim đội trưởng bất đắc dĩ lắc đầu .

      - Như vậy, chờ khi nào Đường chủ trở về, ta lập tức báo cho người, có trưởng lão Hạ gia tới tìm người nhiều lần.

      Trưởng lão Hạ gia vội vàng tạ ơn.

      - Hạ Ngôn rốt cuộc là làm cái gì đây? Thế nào mà cả ngày rồi vẫn chưa thấy trở về?

      Trong miệng lời cảm tạ, bất quá vị trưởng lão Hạ gia này, trong lòng vẫn có chút lo lắng suy nghĩ.

      Nếu phải là việc gấp cũng ngày bốn lần tới dò hỏi xem Hạ Ngôn trở về hay chưa.

      Vị tổng quản thương hội Chu Vận Kiều Đại Sơn, sáng sớm tới Hạ giạ, tộc trưởng Hạ gia tự thân tiếp đón. Đồng thời còn chuẩn bị cùng với chuyện làm ăn. Thế nhưng vị Kiều tổng quản kia lại cầu gặp Hạ Ngôn, cùng với Hạ Ngôn thỏa thuận mọi chuyện.

      Hạ Ngôn tới, vậy thương nghị bất luận là chuyện gì.

      Hạ Phi Long cũng có cách, chỉ có thể để trưởng lão Hạ gia đến Thánh đường tìm Hạ Ngôn. Thế nhưng Hạ Ngôn lại có mặt tại Thánh đường, từ lúc sáng sớm rời khỏi biết là tới địa phương nào.

      Đội trưởng đội hộ vệ, ít quản của Thánh đường đều ràng lắm rốt cuộc Hạ Ngôn nơi nào.

      - Kim đội trưởng, vậy làm phiền ngươi rồi.

      Trưởng lão Hạ gia ôm quyền, chuẩn bị cáo từ rời .

      - sao hết, Hạ trưởng lão cần phải khách khí như vậy, có thể vì ngươi truyền lời, ta rất vinh hạnh.

      Kim đội trưởng vội vàng khách khí đáp lễ lại .

      Đột nhiên, bóng người xuất cách đó trăm mét, chính là Hạ Ngôn với bộ quần áo màu trắng.

      Hạ Ngôn tại Tội Ác Sâm Lâm, Mê Vụ sơn cốc tìm được hai cây Tỳ Bà Thảo, lập tức trở lại thành Ngọc Thủy. Lấy tốc độ của Hạ Ngôn, chỉ trong thời gian hai canh giờ liền từ Mê Vụ sơn cốc trở lại thành Ngọc Thủy. tại Mê Vụ sơn tốc, từ khi linh thú Bạch Thạch Hổ kia rời khỏi, lại xuất rất nhiều dã thú hung mãnh chiếm giữ, bất quá những dã thú này đối với Hạ Ngôn mà có bao nhiêu nguy hiểm.

      Hạ Ngôn từ rất xa nhìn thấy trưởng lão Hạ gia bên ngoài Thánh đường, liền tăng nhanh tốc độ.

      - Lục trưởng lão, người tới nơi này tìm ta?

      Lục trưởng lão vừa mới xoay người, cúi đầu, nhìn thấy Hạ Ngôn tới gần, nghe được thanh này, vội vã ngẩng đầu lên, thấy Hạ Ngôn trở về, mặt nhất thời mừng rỡ.

      - Đường chủ, mời nhanh tới Hạ gia chuyến, vị tổng quản Kiều Đại Sơn của thương hội Chu Vận sớm tới Hạ gia chúng ta, muốn cùng ngươi thương nghị kế hoạch hợp tác lần này.

      Lục trưởng lão rất nhanh với Hạ Ngôn.

      - A?

      Hạ Ngôn hơi sửng sốt, con mắt chuyển động.

      - Tốt. , về gia tộc nhìn vị tổng quản của thương hội Chu Vận này.

      Khóe miệng Hạ Ngôn hơi nhếch lên, vừa cười vừa .

      Lập tức cùng với Lục trưởng lão trở lại Hạ gia.

      Vị tổng quản kia được an bài tại phòng khách nghỉ ngơi, tộc trưởng Hạ Phi Long chuẩn bị tiệc tối, muốn kêu người mời Kiều Đại Sơn.

      - Tộc trưởng!

      Lục trưởng lão và Hạ Ngôn xuất trước mặt Hạ Phi Long.

      - Hạ Ngôn, ngươi trở về!

      Hạ Phi Long nhìn thấy Hạ Ngôn, cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, chờ đợi ngày đêm. Kế hoạch hợp tác cùng với thương hội Chu Vận làm cho Hạ Phi Long thể yên ổn trong lòng.

      Chuyện lần này, càng sớm làm ổn thỏa, đối với Hạ gia càng có lợi.

      - Đúng, vị tổng quản Kiều Đại Sơn kia đâu?

      Hạ Ngôn hỏi.

      - nghỉ ngơi trong phòng khách.

      Hạ Phi Long .

      - Hạ Ngôn, ngươi trở về là tốt rồi, tiệc tối chuẩn bị xong. Ta định gọi người tới mời vị tổng quản Kiều Đại Sơn kia tới đây.

      -Tốt!

      Hạ Ngôn gật đầu.

      Địa điểm tiệc tối là đại sảnh tiếp khách của Hạ gia. Lúc này đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, gian sáng sủa. Rất nhiều người hầu và tỳ nữ đều ở bên trong hổ trợ, đem từng món thức ăn vô cùng phong phú lên.

      Tuy rằng chỉ là mở tiệc chiêu đãi người Kiều Đại Sơn, bất quá chư vị trưởng lão Hạ gia, chỉ cần vẫn còn trong thành Ngọc Thủy đều có mặt đông đủ. Đồng thời, Hạ Phi Long còn mời hai huynh muội Bạch Hoa và Bạch Nhị tới đây. Hạ Ngôn và Hạ Phi Long tới đại sảnh. Hạ Ngôn cùng với Bạch Hoa và Bạch Nhị chào hỏi mấy câu, rồi ngồi xuống chờ đợi vị tổng quản Kiều Đại Sơn tới.

      Sau thời gian chén trà , Kiều Đại Sơn cùng với người hộ vệ tới mời tiến vào trong đại sảnh.

      - Kiều tổng quản!

      Hạ Phi Long còn có các vị trưởng lão đều ôm quyền hướng về phía Kiều Đại Sơn.

      - Ha ha, tộc trưởng, các vị trưởng lão.

      Kiều Đại Sơn ôm quyền, đáp lễ với đám người Hạ gia. Ánh mắt hơi đảo qua, đột nhiên rơi vào người Hạ Ngôn.

      Kiều Đại Sơn này mặc bộ quần áo thương nhân tương đối thông thường, có chút mập mạp. Khi cười rộ lên con mắt nheo lại, bất quá nhãn thần phi thường sáng sủa, thoạt nhìn có vẻ giống như thương nhân tương đối khôn khéo.

      - Kiều tổng quản, ta chính là Hạ Ngôn!

      Hạ Ngôn mở miệng , ánh mắt nhìn vào Kiều Đại Sơn.

      Trong lòng Kiều Đại Sơn khẽ động.

      "Quả nhiên phi thường trẻ tuồi!"

      - Đường chủ Hạ Ngôn, đại danh của ngươi, Kiều Đại Sơn sớm nghe , bất quá nghe thấy bằng gặp mặt, có thể nhìn thấy ngươi, thực là vinh hạnh lớn lao của Kiêu Đại Sơn!

      Kiều Đại Sơn cười hà hà .

      - Kiều tổng quản, ngươi có thể đến thành Ngọc Thủy chúng ta, ta thực cao hứng.

      Hạ Ngôn chậm rãi .

      - Chúng ta ngày hôm nay vòng vào, tộc trưởng ngươi muốn cùng ta chuyện kế hoạch hợp tác, ta đối với sinh ý cũng quá tinh thông. Kiều tổng quán có cầu gì, xin mời thẳng, sau đó cùng tộc trưởng thương lượng chi tiết cụ thể.

      - Ha ha, Đường chủ Hạ Ngôn quả nhiên sảng khoái!

      Kiều Đại Sơn ha ha cười .

      Đột nhiên, Kiều Đại Sơn thu liễm nụ cười lại, thanh kiên định :

      - Ta xác thực có cầu.

      Kiều Đại Sơn dừng chút.

      - Đường chủ Hạ Ngôn tuổi còn trẻ, tương lai đầy hứa hẹn, đối với Đường chủ Hạ Ngôn ta cũng rất ngưỡng mộ. Trước khi ta tới thành Ngọc Thủy, hội trưởng tự mình căn dặn ta, nhất định phải gặp Đường chủ Hạ Ngôn.

      - Thương hội Chu Vận chúng ta phi thường muốn hợp tác với Hạ gia, hội trưởng . Hạ gia mua hàng hóa có thể chậm thời gian trả tiền. Hơn nữa, cần phải trả thêm bất luận lợi tức gì.

      Kiều Đại Sơn bắt đầu vào chuyện chính.

      Lấy thế lực của thương hội Chu Vận, đương nhiên có thể tra ra được các thân phận tại của Hạ Ngôn, đối với Hạ Ngôn lại càng hiểu tỉ mỉ.

      Nguyên nhân chính là vì như vậy, hội trưởng thương hội Chu Vận mới có thể đưa ra được những quyết định này.

      Hạ gia tiến hành mua hàng hóa, đều có thể giảm các điều khoản.

      - A?

      Hạ Ngôn có chút kinh ngạc.

      nghĩ tới, thương hội Chu Vận dĩ nhiên nguyện ý mạo hiểm như vậy, có thể để Hạ gia chậm thời gian trả tiền khi mua hàng, đồng thời cần Hạ gia phải trả thêm bất cứ lợi tức phát sinh nào. Phải biết rằng, Hạ gia tại phải đối mặt với khốn cảnh lớn nhất chính là tài chính eo hẹp. Có điều kiện ưu đãi như vậy của thương hội Chu Vận, đối với Hạ gia tại mà , đúng là chuyện vô cùng tốt đẹp.

      Tộc trưởng Hạ Phi Long và các vị trưởng lão càng thất kinh.

      - Bất quá.

      Kiều Đại Sơn vừa chuyền, nhìn Hạ Ngôn.

      - Hội trưởng còn có điều kiện.

      - Mời .

      Hạ Ngôn gật đầu.

      Hạ Ngôn biết, thương hội Chu Vận khẳng định có điều kiện bên ngoài, nếu làm sao thể đưa ra quyết định như vậy. Đối với thương nhân mà , đều phải lấy lợi ích làm trọng, nếu có điều kiện thương hội Chu Vận quyết định hoàn toàn có đạo lý.

      - Hội trưởng hy vọng, Đường chủ Hạ Ngôn có thể cho thương hội Chu Vận hứa hẹn.

      Kiều Đại Sơn thả chậm tốc độ của mình.

      - Nếu như có ngày, thương hội Chu Vận cùng với thương hội Bác Vũ bạo phát xung đột quy mô lớn, hy vọng Đường chủ Hạ Ngôn có thể ủng hộ thương hội Chu Vận chúng ta.

      Đây chính là điều mà thương hội Chu Vận muốn. Thương hội Chu Vận muốn mượn hơi Hạ Ngôn. Lấy địa vị tại của Hạ Ngôn, chỉ cần vài năm sau, nhất định có mạng lưới quan hệ vô cùng khổng lồ. Nếu như có được lời hứa hẹn của Hạ Ngôn, vậy thương hội Chu Vận còn nỗi lo về sau.

      - Thương hội Bác Vũ?

      Hạ Ngôn nghe được cái tên này phi thường quen thuộc, lập tức nghĩ tới thiếu gia của thương hội Bác Vũ, chính là Lỗ Hạng Chi kia, từng cùng với chính mình có chút xung đột nho .

      - Đúng vậy, thương hội Bác Vũ. Theo như chúng ta điều tra, tại thương hội Bác Vũ ủng hộ Tịch gia tại thành Ngọc Thủy tiến hành hãm hại đối với Hạ gia.

      Kiều Đại Sơn lập tức tiếp lời.

      - Nguyên lai là bọn họ!

      Sắc mặt Hạ Ngôn lạnh lùng.

      mực suy đoán, thế lực phía sau Tịch gia rốt cuộc là ai, nghĩ tới, dĩ nhiên là thương hội Bác Vũ. Thương hội Bác Vũ ủng hộ tiểu gia tộc tại Quận Thành hãm hại Hạ gia, khẳng định chỉ bởi vì có lợi tích đối với thương nghiệp, khả năng lớn hơn nữa chính là bởi vì trước kia chính mình đắc tội với thiếu gia Lỗ Hạng Chi của thương hội Bác Vũ.

      Trong nháy mắt Hạ Ngôn hiểu rồi, nhãn thần lạnh lùng cười cười.

      - Hội trưởng chỉ cần Đường chủ Hạ Ngôn có thể cho chúng ta hứa hẹn này, vậy thương hội Chu Vận chung ta toàn lực ủng hộ Hạ gia.

      Kiều Đại Sơn tăng thêm ngữ khí.

      Hạ Phi Long và các vị trưởng lão Hạ gia hô hấp lập tức có chút nhanh hơn, ánh mắt tự chủ đều cùng nhìn về phía Hạ Ngôn.

      câu của Hạ Ngôn là có thể nhận được ủng hộ toàn lực của thương hội Chu Vận! Tuy rằng then chốt trong đó như thế nào, thế nhưng trong mắt đám người Hạ Phi Long, điều này tuyệt đối là cơ hội lớn khó gặp.

      Hạ Ngôn lập tức đáp ứng Kiều Đại Sơn mà cười hỏi.

      - Hỏa Phượng Hoàng là người như thế nào của thương hội Chu Vận?

      Hạ Ngôn nhìn Kiều Đại Sơn.

      Kiều Đại Sơn nghe được lời này, phảng phất như sớm đoán được Hạ Ngôn hỏi như vậy, chút hoang mang .

      - Kỳ thực Hỏa Phượng Hoàng là nữ nhi của hội trưởng thương hội Chu Vận chúng tạ vốn tên là Chu San San. Tiểu thư cũng là nữ nhi duy nhất của hội trưởng, bất quá tiểu thư thích buôn bán kinh doanh, vì vậy đều lấy thân phận dong binh, hơn nữa thích mình người mạo hiểm. Hội trưởng cũng quán được tiểu thư, chỉ có thể thầm phái người bảo hộ tiểu thư.

      Kiều Đại Sơn cũng có ý tứ giấu giếm.

      - Uhm!

      Hạ Ngôn gật đầu, sớm suy đoán được loại khả năng này, chỉ là vẫn thể khẳng định được, tại Hạ Ngôn từ miệng Kiều Đại Sơn nhận được lời khẳng định.

      - Kiều tổng quản, điều kiện mà ngươi , có vấn đề.

      Hạ Ngôn đáp ứng.

      Kỳ thực, điều kiện này đối với Hạ Ngôn mà , cũng tính là điều kiện. Thương hội Bác Vũ đối phó với Hạ gia, đó chính là cùng với Hạ Ngôn là địch, cho dù có thương hội Chu Vận, Hạ Ngôn sớm muộn cũng ra tay đối phó với thương hội Bác Vũ. Mà tại đáp ứng thương hội Chu Vận, chẳng khác nào thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

      - Ha ha. Tốt. Đường chủ Hạ Ngôn sảng khoái, vậy còn vấn đề gì nữa rồi. Hạ tộc trưởng, lúc tiệc tối, chúng ta ký tên hiệp nghị hợp tác. Chúc cho thương hội Chu Vận cùng với Hạ gia hợp tác vui vẻ.

      Kiều Đại Sơn vui sướng lớn tiếng .

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 343: LƯỚI BẮT HẾT
      - Tiên sinh. chuyến hàng của Tịch gia đường quốc lộ cách cửa tây thành Ngọc Thủy ba mươi dặm.

      người mặc đồ đen vô thanh vô tức tiến vào trong căn phòng bẩm báo với bóng lưng.

      - Được, ta biết!

      Người nọ cũng xoay người, chỉ câu giọng trầm thấp, sau đó phất tay.

      Người mặc đồ đen nhanh chóng biến mất trong phòng.

      Người mặc đồ đen rời , người kia mới chậm rãi xoay lại, mặt đeo cái mặt nạ, nhìn là ai.

      - Lần thứ ba rồi.

      - Tịch gia, còn có thương hội Bác Vũ, các ngươi rốt cục có thể gắng chống đỡ được bao nhiêu lần mất hàng như vậy nữa đây?

      Dưới mặt nạ, giọng quen thuộc truyền ra, đúng là giọng Hạ Ngôn.

      Từ sau khi hợp tác với thương hội Chu Vận, tổng quản Kiều Đại Sơn liền sai người thầm điều tra lộ tuyến cùng thời gian nhập hàng của Tịch gia.

      Ba ngày trước, chuyến hàng đáng giá mười vạn kim tệ của Tịch gia bị cướp.

      Hai ngày trước, chuyến hàng trị giá hai mươi vạn kim tệ của Tịch gia mất tích ở ngoài thành lý do!

      Liên tục hai lần mất hàng, có tìm được bất kỳ manh mối gì, giống như là hàng hóa này bỗng nhiên bốc hơi.

      Hôm nay, lại có chuyến hàng hóa của Tịch gia được vận chuyển từ bên ngoài về, người mặc đồ đen vừa rồi chính là người của Kiều Đại Sơn sắp xếp báo tin cho Hạ Ngôn.

      bóng đen phảng phất như luồng hào quang màu đen bắn vào trong phòng phát ra tiểng lạch cạch rất .

      - Thổ Cẩu. thông báo cho tộc trưởng Hạ Phi Long, cách thành tây hai mươi dặm có chuyến hàng.

      Vừa mới vào phòng đúng là Thổ cẩu há mồm thè lưỡi.

      - Ngao. ô!

      Tiếp theo, Thổ Cẩu nhấc bốn vó, phảng phất như sao bằng biến mất khỏi căn phòng.

      Hạ Ngôn đeo mặt nạ đột nhiên lắc mình cái, rời khỏi căn phòng thuê, rất nhanh ra khỏi khu nhà chạy như tia chớp về cửa tây thành Ngọc Thủy.

      - Tộc trưởng!

      Trong nội viện Tịch gia, vài tên trưởng lão đứng thẳng quàng trường, phía sau bọn họ là mười mấy hộ vệ tinh của gia tộc đều đứng rất thẳng.

      Mà đứng đầu tiên là tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên, sắc mặt Tịch Phá Thiên đen sạm như than, toàn thân căng cứng.

      - , đón chuyến hàng này! Số hàng này nhất định thể có bất kỳ sơ xuất gì.

      Trầm mặc hồi lâu, Tịch Phá Thiên mới rống lên tiếng trầm thấp.

      - Vâng. Tộc trưởng!

      Vài trưởng lão và đám đông hộ vệ tinh gia tộc đều đồng thanh đáp lời.

      Liên tiếp hai chuyến hàng bị cướp, trong lòng Tịch Phá Thiên biết là ai làm nhưng lại thể làm gì. Vũ lực của Tịch gia thể chống lại đối phương, hơn nữa có bất kỳ chứng cớ trực tiếp nào chứng minh là đối phương.

      Chuyến hàng lúc này giá trị năm mươi vạn kim tệ. Nếu lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy Tịch gia bị chìm vào nguy cơ. Thương hội Bác Vũ tuy rằng duy trì bọn họ, nhưng phải là có hạn độ. Khi thương hội Bác Vũ cảm thấy được Tịch gia còn giá trị lợi dụng, Tịch Phá Thiên cho rằng thương hội Bác Vũ tuyệt đối lãng phí đồng với Tịch gia nữa.

      Lúc này, bắt kể thế nào đều phải thành công đón số hàng này vào trong thành Ngọc Thủy. Chỉ cần vào trong thành, vậy an toàn. Thánh đường cũng có nghĩa vụ duy trì trật tự trong thành, bảo vệ sinh mạng, tài sản của dân chúng.

      - Cộp cộp.

      Vài chục người rời khỏi khu nhà Tịch gia, rầm rộ nhanh về phía cửa tây thành Ngọc Thủy.

      -Tộc trưởng!

      trưởng lão Tịch gia muốn lại thôi vài lần, cuối cùng vẫn kìm nổi lên tiếng.

      - Chuyện gì?

      Tịch Phá Thiên liếc mắt nhìn trưởng lão đó cái, hỏi.

      - Người cướp bóc hàng hóa của chúng ta, chẳng lẽ là Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy - Hạ Ngôn?

      Trưởng lão Tịch gia này trong lòng có chút muốn tin tưởng.

      Trong lời đồn, thực lực Hạ Ngôn là cảnh giới Đại Linh Sư, nếu làm như vậy cho dù tất cả bọn họ cùng tiến lên cũng chưa chắc là đối thủ của Hạ Ngôn.

      Nên biết rằng, Tịch gia tại cũng chỉ có Tịch Phá Thiên là Linh Sư, những trưởng lão khác, lợi hại nhất cũng chỉ là Hậu Thiên đỉnh, ở trước mặt Đại Linh Sư, Hậu Thiên đỉnh có tác dụng sao?

      -Hừ!

      Tịch Phá Thiên hừ lạnh tiếng, trong mắt bắn ra hai luồng hào quang hung ác, nghiến răng nghiến lợi xiết chặt nắm tay.

      - phải , còn ai vào đây nữa? Ở thành Ngọc Thúy, có thể cướp hàng của Tịch gia chúng ta mà ai phát , trừ ra có người thứ hai.

      Tịch Phá Thiên nôi giận đùng đùng .

      - Tộc trưởng. Nếu vậy cho dù chúng ta điều động toàn tộc, chỉ sợ.

      Vị trưởng lão này ra nỗi lo trong lòng!

      - Ta cũng tin.

      Tịch Phá Thiên cười lạnh:

      -. Chẳng lẽ, dám giết sạch chúng ta? lo lắng. Thánh điện thành Tử Diệp ra mặt tìm phiền toái? Nơi này, cũng phải Tội Ác Sâm Lâm.

      Tịch Phá Thiên đánh cuộc!

      cho rằng, Hạ gia sở dĩ cướp hàng Tịch gia là bởi vì Hạ gia có con đường mua sắm hàng hóa. Cho nên Hạ gia mới cướp hàng của Tịch gia rồi sau đó mở rộng thị trường của mình.

      Tịch Phá Thiên cho rằng, Hạ Ngôn cũng dám đánh chết nhân vật trọng yếu của Tịch gia, nhất là bản thân . tin Hạ Ngôn dám giết mình, cho dù là ngoài thành, Hạ Ngôn cũng dám làm vậy.

      - Tộc trưởng chí lý. Hạ Ngôn kia dù sao cũng có thân phận Đường chủ quận thành. Nếu dám làm vậy, Thánh điện nhất định bỏ qua cho ! Đường chủ cũng phải lớn nhất. Phía Đường chủ còn có Điện chủ mà Điện chủ còn phải bị Thánh Hoàng quản lý!

      Mấy vị trưởng lão lão đều gật đầu đồng ý.

      -Vèo!

      bóng người màu xám sau khi ra khỏi thành, chạy rất nhanh dọc theo đường cái. Đúng là Hạ Ngôn đeo mặt nạ.

      -Ồ?

      Thân thể Hạ Ngôn hơi khựng lại. Phía trước cách xa hơn ngàn thước, Hạ Ngôn nhìn thấy đám người.

      Cặp mắt Hạ Ngôn nhíu lại: "Là người của Tịch gia. Tịch gia dường như là đốc toàn bộ lực lượng. Ha ha! Xem ra, Tịch Phá Thiên là nóng nảy rồi!"

      Hạ Ngôn cười lạnh, tốc độ giảm lại.

      "Nếu như vậy, ta đây liền lưới bắt hết. Chết ở ngoài thành, ai có thể biết là ta làm?"

      Hạ Ngôn khẽ nở nụ cười: " có chứng cớ trực tiếp, Thánh điện có thể làm được gì? Người của Tịch gia chết, liên quan gì đến ta? Cùng lắm số hàng này bỏ cần nữa!"

      Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên, trong mắt bắn hung quang, sát khí sắc bén lập tức tràn ra. Tuy nhiên rất nhanh Hạ Ngôn thu liễm tất cả sát khí tán ra, hơn nữa theo phía xa xa đám người kia.

      Chỉ cần Tịch Phá Thiên cùng đám trưởng lão này chết , Tịch gia cũng hoàn toàn xong đời! Cho dù Tịch gia rời khỏi thành Ngọc Thủy, vậy đối với Hạ gia mà cũng chẳng có bất kỳ ảnh hưởng gì. Tịch gia chỉ có thể trở thành gia tộc bình thường.

      "Tịch Phá Thiên chết, trưởng lão Tịch gia chết quá nửa, vậy thương hội Bác Vũ còn có thể tiếp tục duy trì sao? được thương hội Bác Vũ duy trì, Tịch gia còn có thể tranh với Hạ gia? Hạ gia có thương hội Chu Vận toàn lực duy trì quá tháng Hạ gia có thể khống chế thị trường thành Ngọc Thủy.

      Sau nửa canh giờ!

      - Rốt cục tụ lại rồi!

      Hạ Ngôn đứng ở xa xa nhìn hai đám người tụ họp lại cùng nhau.

      - Tộc trưởng!

      Trưởng lão Tịch gia phụ trách áp tải hàng, mặt còn nguyên râu ria xồm xoàm, nhìn thấy tộc trưởng cùng các vị trưởng lão tự mình ra khỏi thành đón chuyến hàng này, vội vàng bứt khỏi đội ngũ đến trước mặt Tịch Phá Thiên chào hỏi.

      - Ừ, đường thuận lợi chứ?

      Tịch Phá Thiên nhìn tên trưởng lão lão kia, lại chuyển ánh mắt về phía hàng hóa hỏi.

      - đường đều rất thuận lợi!

      Trưởng lão râu rậm vội vàng .

      - Ừ, vậy là tốt rồi! thôi, chúng ta quay về thành Ngọc Thủy!

      Tịch Phá Thiên thở phào, gật gật đầu.

      Liên tiếp mất hàng hóa Tịch Phá Thiên cũng phi thường khẩn trương. lo lắng lần này hàng hóa lại tiếp tục mất chẳng lý do. tại tự thân nhìn thấy số hàng này mới tính là yên tâm, nhàng thở ra.

      - Tiếp tục lên đường!

      Trưởng lão râu rậm xoay người, ra lệnh cho đội ngũ.

      - Lộc cộc. lộc cộc.

      Mười mấy chiếc xe chở các loại hàng hóa lại tiếp tục di chuyển đường, tộc trưởng Tịch Phá Thiên cùng đám trưởng lão ở phía trước đoàn xe.

      "
      canh giờ nữa, chúng ta có thể an toàn tiến vào thành Ngọc Thủy".

      Tịch Phá Thiên nghĩ thầm trong lòng.

      - Tộc trưởng, người xem!

      được lát, gã trưởng lão tóc dài trắng mặc áo dài màu lam đột nhiên chỉ về phía trước hoảng sợ hô lên.

      Ở phía trước đoàn xe, gã mặc áo xám đeo mặt nạ đứng giữa đường, dường như chờ đợi đoàn xe.

      - Đó là ai?

      Tịch Phá Thiên cũng thấy được người áo xám, lúc này chỉ cách khoảng hơn hai trăm thước, có thể nhìn bộ dạng.

      - Chẳng lẽ là.

      Thân hình trưởng lão mặc áo đài màu lam chấn động mạnh, hoàng sợ câu, tuy nhiên dứt lời.

      - Người phía trước tránh ra! Chúng ta là đoàn xe Tịch gia thành Ngọc Thủy!

      Tới gần, Tịch Phá Thiên cao giọng quát to.

      Tuy nhiên, liên tục hô ba lượt mà người áo xám kia có bất kỳ ý tránh ra. Trong tay người đó cầm thanh trưởng kiếm, khoanh tay trước ngực, mặt đeo cái mặt nạ.

      - Ngừng!

      Tịch Phá Thiên rốt cục vung tay lên kêu đoàn xe ngừng lại.

      Lúc này, bọn họ chỉ cách người áo xám khoảng năm mươi thước. Khoáng cách này đối với Linh Sư mà căn bản đến thời gian nhịp thở liền trôi qua.

      - Ngươi rốt cục là ai? Vì sao cản đường chúng ta?

      Tịch Phá Thiên hít sâu hơi, cố nén lửa giận trong lòng lạnh lùng nhìn người áo xám phía trước, miệng hò hỏi.

      - Cử động rồi!

      Trưởng lão mặc áo lam mấp máy môi.

      Mọi người nhìn thấy người áo xám cầm trường kiếm, chậm rãi về phía bọn họ. Tuy rằng tốc độ nhanh nhưng khoảng cách năm mươi thước rút ngắn rất nhanh.

      - Đứng lại!

      Tịch Phá Thiên quát to.

      - Ta kêu ngươi đứng lại, nếu đứng lại, chúng ta khách khí đâu!

      Thân hinh Tịch Phá Thiên khẽ run, trong lòng có chút bất an:

      - Hạ Ngôn, ngươi dám!

      Vào lúc hai bên cách nhau còn hai mươi thước, Tịch Phá Thiên rốt cục hét lớn tiếng, trực tiếp hô tên Hạ Ngôn. đoán người đeo mặt nạ trước mặt này chính là Hạ gia Hạ Ngôn. tại, trong lòng cũng chắc lắm. đột nhiên cảm thấy được nếu Hạ Ngôn giết toàn bộ bọn họ ở chỗ này, vậy cũng phải có khả năng!

      Nghĩ vậy, trong lòng Tịch Phá Thiên bắt đầu run lên, biết thực lực của mình căn bản phải đối thủ của Hạ Ngôn.

      - Tộc trưởng, làm sao bây giờ? dường như muốn động thủ!

      Trưởng lão râu rậm lo lắng ở bên cạnh hỏi.

      Tịch Phá Thiên kêu tên Hạ Ngôn nhưng đối phương vẫn có bất kỳ phản ứng gì, tiếp tục về phía đoàn xe Hạ gia.

      Mười lăm thước.

      Mười thước.

      . Mắt thấy liền tới trước mặt đoàn người.

      - Hạ Ngôn, ta nhận ra thanh kiếm này của ngươi. Ngươi cho là đeo mặt nạ ta nhận ra ngươi sao?

      Tịch Phá Thiên hét khàn cả giọng, có chút sợ hãi, ngờ dám ra tay trước!

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 344: TỊCH GIA XONG ĐỜI
      - Ong ong!

      Thần Hi kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí tung hoành, kiếm khí sắc bén xoay tròn bắn ra thổi qua da thịt mọi người làm cho người ta rét mà run.

      Hạ Ngôn bất cứ lời nào, kiếm đánh ra mang theo lực lượng thể địch nổi, trực tiếp đâm về phía Tịch Phá Thiên đứng tập trung tinh thần phòng thủ ở ngoài mười mấy thước.

      - !

      Tịch Phá Thiên rống to tiếng, trong mắt màu đỏ rực, vũ khí trong tay hết sức đánh ra, linh lực bùng nổ bắt đầu tràn ra muốn ngăn cản công kích của Hạ Ngôn. Nhưng, tốc độ của quá chậm.

      Hơn nữa, cho dù có thể ngăn cản được, lực lượng của đấu với Hạ Ngôn cũng chỉ là châu chấu đá xe.

      - Phốc!

      Trường kiếm vào thịt, máu tươi văng khắp nơi. kiếm này trực tiếp đâm xuyên qua ngực Tịch Phá Thiên!

      Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người sửng sốt, vào lúc chưa ai kịp phải ứng lại, Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn nhanh chóng thu hồi. Con ngươi Tịch Phá Thiên dần dần phóng to, trong mắt tràn ngập vẻ thể tin.

      Đến tận giờ phút này, vẫn tin Hạ Ngôn dám giết !

      Nếu Hạ Ngôn chỉ là Đường chủ Thánh đường bình thường, vậy có lẽ dám mạo hiểm giết ở nơi này. Nhưng Hạ Ngôn phải Đường chủ bình thường, sau lưng có Thiên Cung thần bí.

      Ngay cả Bàng Nguyên Điện chủ Thánh điện đều muốn lôi kéo Hạ Ngôn.

      Tịch Phá Thiên chỉ là tộc trưởng gia tộc ở quận thành, Hạ Ngôn còn coi ra gì. Giết rồi thôi, chỉ cần để lại nhược điểm trực tiếp, vậy ai có thể làm gì được .

      - Vút!

      Lại kiếm chém ra, đạo kiếm khí trực tiếp phụt ra, xẹt qua yết hầu trưởng lão kia. Kiếm khí sau khi chém đứt cổ trưởng lão này vẫn chưa tiêu tan, trực tiếp cuốn về phía đám đông hộ vệ Tịch gia ở phía sau.

      Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm liên tục vang lên. Đường quốc lộ ngoài thành dường như biến thành địa ngục trần gian.

      Liên tục mấy đạo kiếm khí Hạ Ngôn đánh chết mấy tên trưởng lão Tịch gia. Lúc mới bắt đầu còn có người muôn đánh trả, nhưng sau khi chết vài người, tất cả mọi người bắt đầu lựa chọn chạy trốn.

      Chỉ có chạy trốn mới có cơ hội sống sót, thực lực đối phương quá mạnh mẽ.

      Ngay cả tộc trưởng cảnh giới Linh Sư đều bị đối phương đánh chết bằng chiêu, cơ hội ngăn cản cũng có. Đám bọn họ chỉ mới ở cảnh giới Hậu Thiên, vậy càng có cơ hội. Người có nhiều đến đâu, ở đây cũng vô dụng.

      - Chết !

      Mỗi kiếm Hạ Ngôn chém ra, đều có ít nhất người Tịch gia ngã xuống bỏ mạng.

      Chỉ qua thời gian chén trà , trong khu vực này cũng chỉ còn mình Hạ Ngôn còn đứng. Trong khí tràn ngập mùi máu tanh đậm đặc, từng vòi máu từ trong thân thể chảy ra, nhuộm mặt đất thành màu nâu đen.

      Đoàn xe Tịch gia tổng cộng hơn trăm người, số người tử vong hơn tám mươi, còn lại đều chạy thoát. Đám trưởng lão và những người quan trọng của Tịch gia ở đây toàn bộ bị giết chết.

      Kỳ nếu Hạ Ngôn muốn tha người nào, vậy những người kia tên cũng đừng hòng chạy thoát. Chẳng qua sát tâm của Hạ Ngôn còn chưa đủ quyết tuyệt, cho nên có bộ phận chạy thoát. đến cùng, tâm địa Hạ Ngôn còn đủ ngoan độc.

      "Lúc này đây. Tịch gia hoàn toàn xong đời!" Đứng giữa đống thi thể, Hạ Ngôn nghĩ thầm trong lòng.

      Từ sau khi Hạ Tử Hân chết , Hạ Ngôn liền quyết định hề nương tay với bất kỳ kẻ địch nào. Hạ Tử Hân chết khiến tâm tình Hạ Ngôn như có loại lột xác, đối với kẻ địch quyết thể buông tha.

      -Vù!

      Hạ Ngôn xoay người, bóng màu xám rất nhanh biến mất khỏi đường cái, ở ngoài mấy dặm, Hạ Ngôn gặp đám người Hạ gia tới thu dọn hàng hóa.

      - Trở về! Số hàng lần này của Tịch gia, cần đoạt nữa.

      Hạ Ngôn với hộ vệ đội trưởng của Hạ gia.

      - Vâng!

      Hộ vệ đội trưởng kia lên tiếng trả lời.

      Tuy rằng Hạ Ngôn công khai thân phận, nhưng hộ vệ đội trưởng hoàn toàn phục tùng lệnh người đeo mặt nạ này, đây chính là do chính tộc trưởng dặn bảo. Hai lần trước, cũng gặp người đeo mặt nạ này. tại người ta kêu bọn họ trở về, bọn họ tự nhiên có bất kỳ do dự nào.

      Buổi chiều, Hạ Ngôn thay đổi y phục trở lại Thánh đường, làm như có bất cứ chuyện gì xảy ra, sinh hoạt bình thường.

      - Đường chủ!

      Hạ Ngôn vừa trở lại Thánh đường lâu, quản Thánh đường liền tới.

      - Chuyện gì?

      Hạ Ngôn đưa mắt hỏi.

      - Đường chủ! Tộc trưởng Tịch gia cùng rất nhiều trưởng lão đều bị người giết ở ngoài thành. Người của Tịch gia đến Thánh đường muôn xin Thánh đường hồ trợ điều tra ràng.

      Quản kia vội vã .

      - Ồ?

      Hạ Ngôn cười cười.

      - Tịch Phá Thiên cũng chết?

      Hạ Ngôn cố ý hỏi.

      - chết, các trưởng lão Tịch gia thực lực hơi mạnh chút, cũng toàn bộ chết.

      Quản kia hít sâu hơi, trả lời. Chuyện như vậy, bao nhiêu năm nay chưa từng xảy ra ở thành Ngọc Thủy này.

      - Ừ! ra ngoài gặp người của Tịch gia.

      Hạ Ngôn gật gật đầu, ra khỏi nội điện.

      Rất nhiều người của Tịch gia đều tụ tập ngoài Thánh đường, rất nhiều nữ quyến đều gào khóc cầu Thánh đường phân xử.

      "Thánh đường làm chủ? Thánh đường làm chủ, he he!" Hạ Ngôn cười lạnh trong lòng.

      - Đường chủ đến!

      gã con cháu Tịch gia nhìn thấy Hạ Ngôn, hô lên câu.

      - Gặp qua Đường chủ đại nhân!

      Mọi người Tịch gia đều cùng nhau quỳ gối hướng về Hạ Ngôn.

      - Chuyện của Tịch gia, vừa rồi quản với ta. Các ngươi cảm thấy rằng, chuyện này là ai làm? Tịch gia, có cừu nhân gì ?

      Hạ Ngôn vừa hỏi vậy, mọi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

      Thành Ngọc Thủy này ai cũng biết kẻ thù lớn nhất của Tịch gia chính là Hạ gia. Nhưng Đường chủ là người của Hạ gia, vậy.

      - Đường chủ! Chúng tôi hoài nghi là người của Hạ gia làm.

      gã con cháu Tịch gia có lá gan khá lớn đứng ra lớn tiếng , sắc mặt đỏ bừng nhìn Hạ Ngôn.

      - Ồ?

      Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt nhìn về phía người này.

      - Hạ gia? Thực lực Hạ gia tương đương Tịch gia, như thế nào có thể giết chết nhiều người Tịch gia như vậy đây?

      Hạ Ngôn lắc đầu:

      - Ta dám kết luận, việc này nhất định có liên quan gì với Hạ gia. Như vậy , ta phái người điều tra chuyện này, chờ khi có kết quả thông báo cho Tịch gia các ngươi. tại, các ngươi đều trở về chờ tin tức .

      - Đúng rồi! Tịch gia các ngươi nếu có phát manh mối gì cũng có thể thông báo cho Thánh đường. Yên tâm, ở khu vực thành Ngọc Thủy xảy ra chuyện như vậy, Thánh đường nhất định làm ngơ!

      Hạ Ngôn nhìn mọi người, chậm rãi .

      Người của Tịch gia đưa mắt nhìn nhau. Tuy nhiên, bọn họ chỉ có thể về gia tộc chờ tin tức.

      Gần xẩm tối, tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long đến Thánh đường, Hạ Ngôn gọi ông ta vào nội điện chuyện.

      Trong nội điện, lúc này chỉ có hai người.

      - Đường chủ! Tộc trưởng Tịch gia Tịch Phá Thiên chết!

      Lúc trước Hạ Phi Long nghe được tin tức này cũng lúc lâu dám tin. Ông ta cảm thấy được có chút khó có khả năng, ông cũng phái người tìm hiểu, cuối cùng chứng minh là mới tới Thánh đường.

      Hạ Phi Long cảm thấy có thể là Hạ Ngôn làm. Bởi vì hai lần cướp hàng của Tịch gia trước đó đều là Hạ Ngôn ra tay, sau đó để ông ta bố trí người chuyển hàng hóa . Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên đoạt, sau đó buổi chiều liền truyền đến tin tức Tịch Phá Thiên cùng các trưởng lão bị người giết chết ở ngoài nơi hoang dã.

      - Vãn bối biết, người của Tịch gia đến.

      Hạ Ngôn gật đầu nhìn Hạ Phi Long.

      - Ha ha! Tịch Phá Thiên chết, vậy chuyện trở nên dễ dàng rồi.

      Hạ Phi Long cười ha hả :

      -Kế tiếp,Hạ gia nghĩ biện pháp tiếp thu Phường thị khu Nam của Tịch gia, khống chế việc buôn bán ở thành Ngọc Thủy. Sau đó, lại nghĩ biện pháp đoạt lại những thành trấn trước kia Tịch gia khống chế.

      - Những việc này đều từ tộc trưởng và các vị trưởng lão trong tộc quyết định là được.

      Hạ Ngôn lắc đầu, tính quản chuyện này, cũng có tinh lực cùng thời gian để quản.

      - Vâng, Đường chủ!

      Hạ Phi Long đáp lời.

      Tại gia tộc, Hạ Phi Long có thể gọi thẳng tên Hạ Ngôn, nhưng ở trong Thánh đường, Hạ Phi Long cũng dám hô thẳng tên .

      Trong lòng Hạ Phi Long tuy rằng khẳng định Tịch Phá Thiên là do Hạ Ngôn giết chết, nhưng cũng hỏi . Tịch Phá Thiên chết, sao phải quản tại sao chết? Quan trọng là. kết quả! Đối với Hạ gia mà , kết quả này mới là trọng yếu nhất.

      - Đường chủ! Điều lệ khen thưởng lập ra rồi, người xem qua ?

      Hạ Phi Long lại hỏi.

      Điều lệ khen thưởng là Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão lập ra.

      - cần, việc này đều từ tộc trưởng quyết định mà làm. Vãn bối tham gia.

      Hạ Ngôn cười cười.

      Hạ Phi Long coi trọng ý kiến của Hạ Ngôn, việc này đều phải qua với Hạ Ngôn.

      - Đúng rồi, tộc trưởng! Trong tộc cần kim tệ .

      Hạ Ngôn hỏi.

      Gia tộc phải nhanh chóng phát triển, rất có khả năng cần rất nhiều kim tệ để duy trì. Tuy rằng hợp tác với thương hội Chu Vận có thể tiết kiệm được rất nhiều tài chính, nhưng là mua sắm phường thị, cửa hàng. khẳng định cần gia tộc bỏ vốn.

      Hạ Phi Long cũng có chút lo nghĩ về chuyện này, tuy nhiên tại giai đoạn khó khăn nhất đều vượt qua, Hạ Phi Long thầm tính chỉ cần qua năm, Hạ gia liền có thể có đủ tài chính đến nắm giữ việc buôn bán thành Ngọc Thủy.

      Hạ Phi Long đưa thời gian phát triển gia tộc ra, Hạ Ngôn lắc đầu.

      Hạ gia về sau muốn phát triển tới thành Tử Diệp, phải rất nhanh nắm giữ và lớn mạnh việc buôn bán ở thành Ngọc Thủy này.

      - Vãn bối tại cấp cho gia tộc 500 vạn kim tệ trợ giúp gia tộc mở rộng thế lực. Tuy nhiên tiền này xem như tư nhân vãn bối đầu tư vào việc làm ăn của gia tộc, về sau tiền gia tộc kiếm được, vãn bối chiếm nửa lợi nhuận.

      Hạ Ngôn suy nghĩ chút rồi .

      -Hả?

      Hạ Phi Long hơi sửng sốt.

      500 vạn? Hạ Phi Long nghĩ rằng mình nghe nhầm.

      500 vạn kim tệ, đây tuyệt đối là khoản tài chính khổng lồ. Kỳ , cho dù Hạ Ngôn đầu tư khoán tiên này, rất nhiều chuyện của Hạ gia cũng đều là do Hạ Ngôn định đoạt. Hạ Ngôn cái gì, Hạ Phi Long tộc trưởng nho này cũng dám phản bác. Hạ Ngôn vậy khả năng cũng chỉ là lấy cớ mà thôi.

      - có vấn đề! Đường chủ, người Hạ gia nghe lời ngươi. Nếu phải có Đường chủ, Hạ gia chúng ta chỉ sợ tại bị Tịch gia bức ra khỏi thành Ngọc Thủy rồi.

      Hạ Phi Long từ trong khiêp sợ tỉnh táo lại, vội vàng với giọng kiên định.

      - Được! Lát nữa vãn bối đưa kim phiếu 500 vạn đến gia tộc.

      Hạ Ngôn gật gật đầu.

      Hạ Ngôn trong lòng suy nghĩ về sau rèn Thần khí cần phải có Kim lực, có khả năng hao phí rất nhiều kim tệ, cho nên mới vậy. Bằng , căn bản quan tâm đến kim tệ này.

      Sau khi Hạ Phi Long rời khỏi, Hạ Ngôn bắt đầu suy nghĩ chuyện tiếp theo phải làm. Chuyện Tịch gia tại giải quyết coi như xong xuôi, kế tiếp cũng nên chuẩn bị Tội Ác Sâm Lâm tìm kiếm Hư Ao Chi Cảnh. Hỏa Phượng Hoàng nhiều ngày xuất , cũng khôngbiết bận rộn việc gì.

      Nghĩ đến Hỏa Phượng Hoàng là Đại tiểu thư của thương hội Chu Vận, Hạ Ngôn lắc đầu cười cười.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 345: VÀO SÂU NGÀN DẶM
      Hạ Ngôn dùng hai ngày thời gian phối chế ra mười ba bình Linh Dịch, cùng với 500 vạn kim phiếu đưa đến Hạ gia. hội nghị Thánh đường lần thứ hai, Hạ Ngôn đề bạt bảy Chấp Thánh đường mới.

      Đương nhiên, đám Chấp Thánh đường này phần lớn đều là người có quan hệ thân mật với Hạ gia. Trong đó có năm người được đề bạt từ thành trấn Hạ gia khống chế.

      Những người vừa mới lên làm Chấp Thánh đường này tự nhiên đều ủng hộ Hạ gia, có thể , tại Thánh đường thành Ngọc Thủy gần như thành thiên hạ của Hạ gia.

      Về phần đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến, Phòng đấu giá, Đại sảnh Dong Binh. cũng ai đắc tội Hạ Ngôn. Hội nghị Thánh đường gần như Hạ gia gì bọn họ liền duy trì cái đó. Vương Nhạc của Vương gia cũng phát biểu bất kỳ ý kiến gì, phi thường khách khí với Hạ Phi Long. biết Tịch gia hoàn toàn xong đời, trong lòng vẫn đều may mắn sớm cắt đứt quan hệ với Tịch gia.

      Sau khi làm xong số việc, Hạ Ngôn cũng coi như tạm thời yên lòng. Sau đó, Hạ Ngôn lại bỏ thời gian chuyện với huynh muội Bạch Hoa, Bạch Nhị. Hạ Ngôn hỏi Bạch Hoa muốn bao lâu thời gian có thể khống chế 70% việc buôn bán thành Ngọc Thủy. tại Bạch Hoa là Tổng quản ngoại viện của Hạ gia, nắm giữ hầu hết việc buôn bán của Hạ gia.

      Bạch Hoa chỉ cần có đủ tài chính và được thương hội Chu Vận duy trì, tối đa hai tháng là có thể khống chế được 70%, còn lại 30% được số gia tộc phân chia đứng đầu là Vương gia.

      Làm việc gì cũng thể quá tuyệt. Mình ăn thịt cũng thể cho người khác ngay cả canh có mà uống. Hạ Ngôn làm như vậy, những gia tộc phía dưới cũng gây rối, ngược lại rất ủng hộ Hạ gia.

      Ngày thứ ba sau khi Tịch Phá Thiên chết, Hạ Ngôn gặp Nhã Phân, Chấp của đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến lúc trước khiến Hạ Ngôn cũng phải động lòng. Nhã Phân so với năm trước gần như có biến hóa gì, vẫn xinh đẹp rung động lòng người.

      Nàng mặc bộ lễ phục lộng lẫy quý phái màu đen, làm cho người ta dám nhìn lâu.

      Đương nhiên, nàng tại trước mặt Hạ Ngôn có vẻ thong dong của ngày trước.

      Gặp Hạ Ngôn, Nhã Phân cũng cân nhắc trong lòng rất lâu, cuối cùng mới quyết định gặp mặt lần. Nàng biết, Hạ Ngôn có khả năng chủ động tìm đến nàng. Tuổi của Nhã Phán gần ba mươi, lớn hơn Hạ Ngôn hơn mười tuổi.

      Nàng rất ràng mình có nhiều khả năng trở thành thê tử của Hạ Ngôn, chẳng qua nếu có thể kéo gần quan hệ với Hạ Ngôn, đối với bản thân nàng cũng có nhiều chỗ tốt, cho nên nàng tới gặp Hạ Ngôn. Đương nhiên, Nhã Phân đối với Hạ Ngôn ấn tượng rất khắc sâu, sâu trong đáy lòng nàng cũng hy vọng có thể nhìn thấy Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn gặp Nhã Phân cũng biểu lộ ra rất nhiệt tình, lúc trước coi như nàng từng giúp Hạ Ngôn, hơn nữa nàng cùng Lý Thiên Luân vẫn ra thân phận Linh La của .

      tại tuy rằng Hạ Ngôn để ý nhiều thân phận này, nhưng hai người của đại sảnh Cực Hạn Khiêu Chiến quả vẫn giữ vững lời hứa của mình. Điều này làm cho Hạ Ngôn có nhiều hào cảm với bọn họ.

      "Hỏa Phượng Hoàng làm cho ta gặp nàng ở pháo đài của đại lục!" mình trong nội điện Thánh đường, Hạ Ngôn đọc phong thư trong tay.

      Thư này là Hỏa Phượng Hoàng cho người đến Thánh đường giao cho Hạ Ngôn. Trong thư nguyên nhân, chỉ sau khi Hạ Ngôn xử lý xong chuyện gặp nàng ở pháo đài của đại lục.

      Liên tiếp mấy ngày, Hạ Ngôn cũng nhìn thấy Hỏa Phượng Hoàng ở thành Ngọc Thủy.

      "Chuyện ở thành Ngọc Thủy ta xử lý coi như ổn thỏa, cũng nên Tội Ác Sâm Lâm tìm Hư Ảo Chỉ Cảnh kia!" Hạ Ngôn suy nghĩ. " tại thành Ngọc Thủy có thế lực nào có thể uy hiếp đến Hạ gia. Cứ tiếp tục phát triển như vậy, được vài năm Hạ gia có được thực lực tiến vào thành Tử Diệp".

      Chỉ cần vũ lực con cháu gia tộc tăng cao, Hạ gia muốn đặt chân ở thành Tử Diệp cũng khó.

      - Thu thập chút, cùng Tiểu Thanh lời từ biệt!

      Ánh mắt Hạ Ngôn chớp lóe:

      - Lúc này Tội Ác Sâm Lâm nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai tháng. Sau đó, ta phải trở lại Thiên Cung Thánh Sơn.

      Hạ Ngôn thu thập hành lý, mang theo số vật phẩm trọng yếu nhất.

      Giữa trưa cùng ngày, Hạ Ngôn trở lại Hạ gia chào từ biệt Tiểu Thanh, hơn nữa dặn dò Thổ Cẩu tiếp tục ở lại bên cạnh Tiểu Thanh. Buổi chiều, lên đường tới Ngưu Xà Trấn, tuy nhiên cũng trì hoãn ở đó mà trực tiếp tới pháo đài đại lục!

      - Vút!

      bóng đen tới gần pháo đài như tia chớp.

      - Hỏa Phượng Hoàng muốn ta hội họp cùng nàng, chẳng lẽ nàng luôn chờ ta ở đó?

      Lúc này Hạ Ngôn nhìn thấy điểm đen pháo đài khổng lồ ở xa xa.

      Lúc này là chiều muộn, mặt trời chỉ còn chiếu xuống ánh chiều tà dịu mát.

      Tuy nhiên ở đường còn có thể nhìn thấy rất nhiều người mạo hiểm chuẩn bị tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.

      Vì sinh tồn, bọn họ vẫn bên bờ sinh tử. Mặc dù là đêm khuya, bọn họ cũng vẫn có khả năng phải tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.

      - ở trong này!

      Trải qua lối cửa vào, Hạ Ngôn dừng lại nhìn nhìn chung quanh cũng phát bóng dáng của Hỏa Phượng Hoàng.

      - bên kia nhìn xem!

      Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, thân hình lại di động.

      Bên kia chính là nơi tiếp giáp pháo đài và Tội Ác Sâm Lâm.

      Người tu luyện biết phi hành phải qua pháo đài mới có thể ra khỏi Tội Ác Sâm Lâm hoặc là từ đại lục tiến vào Tội Ác Sâm Lâm.

      lát sau!

      - Hạ Ngôn!

      thân hình uyển chuyển đột nhiên xuất trong tầm mắt Hạ Ngôn, chính là Hỏa Phượng Hoàng. tại Hỏa Phượng Hoàng cũng mặc bộ váy dài đỏ mà mặc bộ trang phục màu tím đen, dung nhan tinh xảo, đôi mắt làm người mê say khẽ chuyển động làm cho máu người ta gia tốc.

      - Ngươi rốt cục tới rồi, ta chờ ngươi ngày!

      Cặp mắt Hỏa Phượng Hoàng đảo quanh đánh giá toàn thân Hạ Ngôn lần, dùng loại giọng điệu trách cứ.

      - Hôm nay ta mới nhận được thư của !

      Hạ Ngôn .

      - ổ! Trước nữa, chúng ta vào Tội Ác Sâm Lâm !

      Hỏa Phượng Hoàng vươn tay ngọc, kéo Hạ Ngôn rất nhanh vào Tội Ác Sâm Lâm.

      Với tốc độ hai người, ngắn ngủi hơn nửa canh giờ liền xâm nhập vào sâu trong Tội Ác Sâm Lâm trăm dặm.

      Nơi này tuy rằng là bên bờ của Tội Ác Sâm Lâm, tuy nhiên những người mạo hiểm xuất nơi này ít rất nhiều, rất lâu mà thấy bóng người. Sau khi vào sâu trăm dặm, số dã thú có vẻ hung mãnh xuất . đường tới, Hỏa Phượng Hoàng cũng chút dừng lại.

      Nàng ở phía trước, Hạ Ngôn ở phía sau, hai người giống như hai tia sáng chạy sâu vào trong rừng rậm.

      Dọc theo đường , Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng gặp phải ít mãnh thú, tuy nhiên hai người căn bản chút tạm dừng. Những con mãnh thú chỉ cảm thấy được trận gió thôi qua.

      - biết đường?

      Hai người mạch chạy hơn ba canh giờ, rốt cục dừng lại tạm nghỉ lát. Hạ Ngôn kìm nổi mở miệng hỏi.

      Hơn ba canh giờ này, hai người chạy hơn bổn trăm dặm đường.

      Dựa theo tiêu chuẩn đại lục, nơi này là khu vực nguy hiểm của Tội Ác Sâm Lâm, có thể gặp được linh thú nguy hiểm, thậm chí là người của Đại Lục Ám Dạ.

      Đương nhiên linh thú cùng người của Đại Lục Ám Dạ cũng phải dễ dàng gặp phải.

      - Đương nhiên, ngươi quên ta từng , ta từng tự mình tìm Hư Ảo Chi Cảnh sao?

      Hỏa Phượng Hoàng nhìn Hạ Ngôn;

      - Tuy nhiên, lối vào Hư Ảo Chi Ảnh mình ta thể vào được cho nên mới muốn tìm người giúp ta cùng vào.

      - Vậy còn bao lâu tới nơi?

      Hạ Ngôn hỏi.

      tại bọn họ xâm nhập vào chừng năm trăm dặm, toàn bộ Tội Ác Sâm Lâm dài khoảng năm ngàn dặm, rộng khoảng hai ngàn dặm.

      - Đừng gấp, chúng ta nghỉ ngơi chút, thêm ba canh giờ nữa là có thể đến lối vào Hư Ảo Chi Cảnh.

      Hỏa Phượng Hoàng đưa tay gỡ mấy lọn tóc rối:

      - Con đường này, chúng ta gặp phải linh thú, dã thú bình thường cho dù là bầy dã thú cũng chỉ cần bị vây quanh là có nguy hiểm gì cho nên ngươi đừng lo lắng.

      Lúc Hỏa Phượng Hoàng chuyện, ánh mắt lóe lên hồi.

      Hạ Ngôn cảm thấy Hỏa Phượng Hoàng dường như có số việc giấu mình, chỉ là tại thể xác định.

      Hai người nghỉ ngơi hồi, Hỏa Phượng Hoàng mang lương khô của mình ra chia ít cho Hạ Ngôn, sau khi ăn chút hai người lại tiếp tục lên đường.

      -Grào!

      Mặt đất dưới chân khẽ chấn động, tiếng gầm rú long trời từ bên cạnh truyền tới.

      Trong rừng sâu lập tức chìm vào hỗn loạn.

      - Linh thú?

      Chỉ là uy năng của tiếng rống đều có thể làm người chấn động, rất có khả năng là linh thú.

      Hơn nữa, từ tiếng rống có thể đoán được linh thú này dường như cực kỳ phẫn nộ giống như chiến đấu với kẻ địch.

      - thôi, đừng dừng lại!

      Hỏa Phượng Hoàng thấy Hạ Ngôn giảm bớt tốc độ vội vàng kêu tiếng.

      -Ừ!

      Hạ Ngôn gật đầu, tốc độ tăng nhanh.

      Sau ba canh giờ, sắc trời sáng, Hỏa Phượng Hoàng dừng lại. Hạ Ngôn ở phía sau nàng cũng dần dần giảm tốc.

      - Tới lối vào Hư Ảo Chi Cảnh?

      Hạ Ngôn nhìn xung quanh, nơi này cây cối dường như có chút thưa thớt, rậm rạp như đa số nơi bọn họ vừa trải qua.

      Rất nhiều nham thạch trần trụi nhô lên từ mặt đất.

      - Sắp tới rồi, chúng ta nghỉ ngơi hồi khôi phục linh lực!

      Vẻ mặt Hỏa Phượng Hoàng ngưng trọng nhìn phía trước, có chút căng thẳng.

      Hạ Ngôn có thể cảm giác được linh lực dao động người nàng.

      Đầu mày khẽ nhíu, Hạ Ngôn hỏi nhiều, chỉ vận chuyển Tụ Linh Huyệt hấp thu linh lực ngoại giới, bổ sung trở lại linh lực vừa tiêu hao khi cấp tốc bôn tẩu vừa rồi.

      Hỏa Phượng Hoàng lấy tấm bản đổ kia ra so sánh địa hình phụ cận chút.

      Hạ Ngôn cảm thấy được, Hỏa Phượng Hoàng tuyệt đối phải lần đầu tiên tới nơi này, nàng rất quen thuộc địa hình chung quanh, hơn nữa đường chạy hơn ngàn dặm, Hỏa Phượng Hoàng thậm chí ngay cả phương hướng cũng mất nhiều thời gian nhận biết, dọc theo đường thủy chung đều trong trạng thái tốc độ cao.

      Sau thời gian tàn nén nhang, thân thể Hỏa Phượng Hoàng ngồi mặt đất bật dậy, nhìn về phía trước, ánh mắt chớp động.

      - Hạ Ngôn, ta trước tiên nhìn, ngươi chờ ta ở đây. Nếu là có người tới gần, ngươi tốt nhất đừng lộ diện.

      Hỏa Phượng Hoàng vặn người với Hạ Ngôn.

      - Có ý gì?

      Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

      - Chính là gần đây có khả năng có người khác, mình ngươi ở đây cẩn thận chút, đừng để bị phát . Những người này đều rất hung ác, thực lực phi thường cường đại. Nếu ngươi bị phát , rất có khả năng bị bọn họ giết chết.

      Hỏa Phượng Hoàng xoay đầu, vặn vẹo vòng eo vài cái rồi biến mất khỏi tầm mắt Hạ Ngôn.

      Nhìn Hỏa Phượng Hoàng biến mất, Hạ Ngôn nghỉ ngơi tại chỗ lát rồi cũng lặng lẽ theo hướng Hỏa Phượng Hoàng biến mất.

      "Nơi này có dấu vết đánh nhau, hơn nữa số dấu vết đều rất mới, vượt qua ba tháng!" Hạ Ngôn sớm phát những dấu vết này, có số nham thạch đều thành mảnh vụn bột phấn, hiển nhiên là bị người có thực lực phi thường cường đại dùng linh lực phá hư.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :