Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 336: TRIỂN KHAI CÔNG KÍCH TỊCH GIA
      Trương quản đứng ở phía trước, tuyên đọc từng chữ trong bổ nhiệm thư, sau đó lại đưa bổ nhiệm thư tới trước mắt từng Chấp , để các Chấp đều xem.

      Tiếp theo sau, Hạ Ngôn cũng đưa ra lệnh bổ nhiệm Đường chủ.

      Đại Lục Long Chi nghi thức bổ nhiệm chức vị Đường chủ, Điện chủ, chỉ cần thủ tục bình thường như thế tức có hiệu lực ngay, hơn nữa bất cứ người nào đều phải cung kính đối với tân Đường chủ.

      Phải biết rằng, Đường chủ của Thánh đường, Điện chủ của Thánh điện, thực lực ở địa phương đều là đứng đầu. Các Chấp Thánh đường, Chấp Thánh điện thực lực phải kém hơn so với Đường chủ, Điện chủ.

      Nếu có người dám coi thường, khiêu khích Đường chủ, Điện chủ. Đường chủ, Điện chủ đó tùy thời đều có thể ra tay đánh chết người coi thường địa vị của mình. Cho nên , thực lực cá nhân mới là trọng yếu nhất. Trừ phi sau lưng Chấp có đủ thế lực để làm lay động Đường chủ, Điện chủ.

      - Hôm nay ta mời mọi người đến, cho các vị lệnh bổ nhiệm của Thánh điện đối với ta; hai là muốn thương nghị cùng mọi người chút về cục diện hỗn loạn ở thành Ngọc Thủy nay. Ta nghe , ở thành Ngọc Thủy có người an phận, muốn khơi mào chiến tranh. Ha ha! Chiến tranh đương nhiên đáng sợ. Chúng ta đều là người tu luyện, cũng phải người thường. Cho nên chuyện chém giết cũng là bình thường. Thế nhưng nếu muốn giết chết đối phương phải có chuẩn bị tinh thần bị đối phương giết trở lại!

      Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng nhìn các Chấp chậm rãi .

      - Đường chủ đại nhân! Ta xin tố cáo Tịch gia!

      Hạ Phi Long, trực tiếp đứng ra .

      Tịch Phá Thiên sắc mặt sa sầm xuống, ngẩng đầu nhìn Hạ Phi Long, tuy nhiên cũng gì. tại có gì cũng vô ích, Đường chủ là người của Hạ gia vậy còn có thể gì nữa chứ?

      Mấy Chấp bị Tịch Phá Thiên mua chuộc mỗi người đều cảm thấy thấp thỏm lo âu. dám nhìn thẳng vào Hạ Ngôn

      - Hạ Chấp mời !

      Hạ Ngôn gật gật đầu.

      Hạ Phi Long liền ra lần toàn bộ chuyện Tịch gia có ác ý chèn ép Hạ gia ra sao, cả sắc mặt lẫn giọng đều đầy uất hận, đến khiến cho mặt mày và toàn thân Tịch Phá Thiên ngừng run rẩy.

      Hạ Phi Long những về Tịch gia, còn tố cáo mấy tên Chấp bị Tịch gia mua chuộc đối địch với Hạ gia; tên tuổi toàn bộ đều ra. bọn họ cấu kết với Tịch Phá Thiên hãm hại chèn ép các loại sinh ý Hạ gia v. v.

      Hạ Phi Long thời gian ước chừng tàn nén nhang, mới ngừng lại.

      Có Hạ Ngôn làm chỗ dựa, đương nhiên Hạ Phi Long khách sáo.

      - Việc này ta biết! Lưu Hiên Chấp . Ta hy vọng ngài có thể tận lực trợ giúp Hạ gia liên hệ với ít đường lối nhập hàng. Ngài là Hội trưởng Phòng đấu giá, ta nghĩ hẳn là có số mối nhập hàng độc lập chứ?

      Hạ Ngôn nhìn Lưu Hiên phía trước .

      Lưu Hiên vội gật đầu:

      - Đúng vậy, ta quả có thể liên hệ ít mối nhập hàng thương phẩm. Tuy nhiên, cũng khó thể thỏa mãn nhu cầu của Hạ gia nay. Đương nhiên, ta cố hết sức, Đường chủ yên tâm.

      Mặc dù mặt Hạ Ngôn vẫn mang theo vẻ tươi cười, nhưng Lưu Hiên có cảm giác lành lạnh trong lòng. Hạ Ngôn tuy rằng nhìn tuổi trẻ, nhưng ở trước mặt Hạ Ngôn, mấy lão già bọn họ đều dám thở mạnh.

      - Về phần Hứa Chấp , Mục Chấp .

      Hạ Ngôn ra sáu cái tên Chấp .

      - Từ hôm nay trở , các ngươi còn là Chấp Thánh đường nữa, ta bổ nhiệm lại Chấp Thánh đường.

      Hạ Ngôn lạnh lùng nhìn về phía sáu gã Chấp , như chém đinh chặt sắt, giọng nghiêm khắc thể bài bác.

      - Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?

      Cao Chấp toát mồ hôi đầy đầu, lập tức đứng lên, kêu gào với Hạ Ngôn. rất kích động, cho nên hề lo lắng chút nào, liền đứng bật dậy kêu lên.

      - Dựa vào cái gì?

      Hạ Ngôn nở nụ cười:

      - Ta là Đường chủ Thánh đường, ở thành này do ta định đoạt, quyền bổ nhiệm miễn nhiệm Chấp ở trong tay ta. Còn nữa, các ngươi xứng làm Chấp .

      Hạ Ngôn căn bản cần có lý do!

      Cho dù bọn họ kêu gào tới Thánh điện, Hạ Ngôn cũng sợ. Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên sao có thể vì mấy tên Chấp này mà đắc tội với Hạ Ngôn ? Hạ Ngôn có lòng tin này, cho nên căn bản cần lo lắng.

      Mấy người Lý Thiên Luân đều chấn động, nghĩ tới Hạ Ngôn miễn nhiệm lần sáu gã Chấp . Tuy rằng Đường chủ có quyền bổ nhiệm miễn nhiệm Chấp , nhưng lần miễn nhiệm sáu Chấp , đây chính là chuyện đại .

      Nếu là Đường chủ bình thường, đúng là phải cẩn thận đối xử, bởi vì Chấp thực có thể chống án lên Thánh điện!

      - Ngươi. ngươi thể làm như vậy! Ta phục! Cao Chấp giận đến mức cổ đỏ bừng, quát to.

      Đột nhiên, Hạ Ngôn động thủ, Hạ Ngôn từ chỗ ngồi của mình trong nháy mắt tới trước mặt Cao Chấp . tay chụp lấy cổ Cao Chấp , rồi sau đó giơ bổng lên ra cửa đại điện.

      - Cút ra ngoài cho ta!

      Hạ Ngôn hét lớn tiếng, ném Cao Chấp ra ngoài.

      "Ầm" tiếng, Cao Chấp liền lăn ra ngoài, lăn thẳng ra hơn mười thước xa mới dừng lại. Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ. Với thực lực của Hạ Ngôn đối phó với gã Chấp Thánh đường, căn bản là cần do dự.

      Thấy Cao Chấp bị ném ra ngoài, những người khác đều trợn tròn mắt. Năm Chấp bị miễn chức còn lại, lúc này tiếng cũng dám . Bị miễn chức đúng là tốt hơn nhiều so với bị ném thẳng ra ngoài cửa.

      - Tịch tộc trưởng! Ha ha! Tịch gia của ngươi hãy rời khỏi thành Ngọc Thủy . Ta hạn cho các ngươi thời gian ba ngày. Các ngươi nếu trong vòng ba ngày rời khỏi Thành Ngọc Thủy, ta dùng ít thủ đoạn mời các ngươi rời . Tuy nhiên, đến lúc đó có thể các ngươi hối hận vì đợi ta mời các ngươi .

      Hạ Ngôn chút khách sáo nhìn về phía Tịch Phá Thiên, ngoài cười nhưng trong cười .

      Trái tim Tịch Phá Thiên giống như chỗ bị người dùng đao nhọn đâm vào cái, mí mắt co giật kịch liệt.

      -Hừ!

      Sau lúc lâu, Tịch Phá Thiên đứng lên, lập tức rời khỏi Thánh đường.

      Sau nửa canh giờ, buổi họp Chấp kết thúc, trừ Hạ Phi Long, tất cả đều rời Thánh đường.

      - Tộc trưởng! Giờ ta cùng ngài quay về gia tộc chuyến. tại ta là Đường chủ Thánh đường, ta nghĩ cũng đến lúc đưa linh vị mẫu thân vào từ đường tổ tông rồi.

      Hạ Ngôn nhìn Hạ Phi Long, .

      - Được!

      Hạ Phi Long vội lên tiếng trả lời.

      Hạ Ngôn trở lại nội điện, mang theo Tiểu Thanh và Thổ Cẩu, cùng Hạ Phi Long về Hạ gia.

      "Bốp. "

      Tại Trạch viện Tịch gia, trong gian phòng, Tịch Phá Thiên phẫn nộ đập đổ đồ vật. Trong đôi mắt màu đỏ thẫm, ngọn lửa cừu hận lan tràn thiêu đốt trong lòng .

      - Đáng hận! Giết chết con ta, bây giờ còn muốn đuổi Tịch gia chúng ta ! Hừ! Đồ khốn! Hạ Ngôn chết tiệt! Ta nhất định phải giết ngươi!

      Tịch Phá Thiên rít gào.

      "Ầm!"

      luồng khi lãng cuồn cuộn, cái bàn quý giá trước mặt Tịch Phá Thiên, bị cái chụp của trực tiếp biến thành gỗ vụn.

      - Tịch tộc trưởng!

      Lúc này, bóng ngươi chợt lóe, người đến, đúng là Lỗ tiên sinh.

      - Lỗ tiên sinh!

      Tịch Phá Thiên nhìn Lỗ tiên sinh, mặt chút thay đổi chào câu.

      - Nghe tân Đường chủ là con cháu Hạ gia, tên là Hạ Ngôn phải ?

      Lỗ tiên sinh nheo mắt chậm rãi hỏi.

      - Đúng vậy, chính là tên Hạ Ngôn chết tiệt đó!

      Tịch Phá Thiên tức giận ngút trời, nghe tới tên Hạ Ngôn, hận đến nghiến răng nghiến lợi, toàn thân đều co giật hồi.

      - ngờ Hạ Ngôn trở lại thành Ngọc Thủy đúng lúc này!

      Lỗ tiên sinh hít vào hơi:

      - Tịch tộc trưởng! Tiếp theo ngài định làm thế nào? Hạ Ngôn là Đường chủ Thánh đường nắm quyền lực rất lớn trong tay.

      - bảo Tịch gia ta toàn bộ rời khỏi thành Ngọc Thủy! ra hạn thời gian ba ngày!

      Tịch Phá Thiên cả giận .

      Trong thời gian ba ngày, toàn bộ Tịch gia dời khỏi thành Ngọc Thủy. Mọi chuyện làm ăn của Tịch gia ở thành Ngọc Thủy, tự nhiên đều phải rơi vào tay Hạ gia. Hơn nữa, các thành trấn dưới quyền quản hạt của Thành Ngọc Thủy, về sau khẳng định cũng là thế lực của Hạ gia. Tịch gia muổn ở lại sống yên tại thành trấn thuộc quản hạt của thành Ngọc Thủy cũng rất khó khăn.

      Nhưng, nếu Tịch gia rời khỏi khu vực thành Ngọc Thủy, như vậy có thể địa phương nào chứ? Với thực lực kinh tế của bản thân Tịch gia nay, tới địa phương nào khác, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn rất khó nắm giữ sinh ý ở nơi đó. Hơn nữa, nhiều thế hệ Tịch gia đều ở thành Ngọc Thủy, sao có thể dễ dàng rời như vậy?

      - Tịch gia rời , chẳng lẽ dám trực tiếp giết Tịch gia sao? tại Tịch gia nắm giữ phần lớn sinh ý ở thành Ngọc Thủy, cho dù Hạ Ngôn là Đường chủ, có thể làm gì chứ?

      Lỗ tiên sinh sáng mắt lên

      - Chỉ cần chúng ta tiếp tục cắt đứt đầu mối nhập hàng của Hạ gia, sau đó tiến hành điều tiết khống chế ở giá cả thương phẩm. Hạ gia, có thể đấu lại Tịch gia sao?

      Lỗ tiên sinh với giọng khẳng định.

      -Ồ!

      Tịch Phá Thiên hơi sửng sốt:

      - Lỗ tiên sinh! tại ngài còn định ủng hộ Tịch gia chúng ta?

      Tịch Phá Thiên, có hơi bất ngờ, nghĩ tới Lỗ tiên sinh lại có thái độ như vậy. Vốn hẳn tưởng rằng, Lỗ tiên sinh rút lui. tại xem ra, Lỗ tiên sinh còn muốn tiếp tục ủng hộ Tịch gia.

      - Đương nhiên, chúng ta vẫn luôn duy trì Tịch gia. Hơn nữa, dốc toàn lực ủng hộ. Tuy nhiên, Tịch tộc trưởng! về sau ngài cần phải ứng phó cho tốt, đừng để Hạ Ngôn nắm bắt lấy bất cứ nhược điểm gì.

      Lỗ tiên sinh hạ thấp giọng .

      - Phòng đấu giá Lưu Hiên, tại suy nghĩ biện pháp trợ giúp Hạ gia mối mua hàng hóa. Tuy nhiên, với năng lực của Phòng đấu giá, bọn họ có biện pháp chống lại Tịch gia.

      Tịch Phá Thiên ngẫm nghĩ lúc rồi .

      - Ừ! Tịch Tộc trưởng! Chuyện tiếp theo, ngài xem rồi làm ! Về phần tài chính, chúng ta toàn lực ủng hộ.

      Lỗ tiên sinh cười cười, ánh mắt nheo lại, chợt lóe ra vẻ nham hiểm.

      ---------------------

      - Tộc trưởng trở về!

      - Tộc trưởng đại nhân!

      Mấy người Hạ Ngôn trở lại trang viện Hạ gia, phần đông con cháu Hạ gia, đều rối rít thi lễ chào hỏi tộc trưởng.

      -Ồ!

      Lúc này có người nhìn thấy Hạ Ngôn bên cạnh tộc trưởng, hơi sửng sốt.

      - Hạ Ngôn, Tiểu Thanh? Các ngươi quay về?

      vài người sau phút kinh ngạc, vui mừng reo lên. Là con cháu gia tộc, tự nhiên họ cũng biết tại gia tộc gặp phải khốn cảnh. Bọn họ nhìn thấy Hạ Ngôn trở về, lập tức liền nghĩ đến Hạ Ngôn có thể xoay chuyển thế cục. Dù sao Hạ Ngôn cũng là học viên của Học Viện Tử Diệp.

      - Các ngươi khỏe!

      Hạ Ngôn chào hỏi.

      - Các ngươi còn mau ra mắt Đường chủ Thánh đường?

      Hạ Phi Long quát lớn .

      - Đường chủ? Cái gì Đường chủ?

      Đám con cháu Hạ gia đều kinh ngạc nhìn về phía Hạ Phi Long.

      - Hạ Ngôn Đường chủ, chính là Đường chủ Thánh đường Thành Ngọc Thủy nay!

      Trong Nghị đường Hạ gia, các vị trưởng lão, tộc trưởng Hạ Phi Long, toàn bộ đều đến đông đủ, Tiểu Thanh cùng Thổ Cẩu trở lại tiểu viện của Hạ Ngôn trước kia.

      Các vị trưởng lão Hạ gia, đều hướng về phía Hạ Ngôn thi lễ. Tộc trưởng nhìn thấy Đường chủ còn phải thi lễ, huống chi bọn họ. Hạ Ngôn tuy rằng là con cháu Hạ gia, nhưng tại là Đường chủ, thân phận so với trước kia khác nhau rất lớn.

      Ứng đáp vài câu khách sáo, sau đó Hạ Ngôn thẳng vào chuyện linh vị mẫu thân. Lần này trở về, chuyện trọng yếu nhất, đó chính là muốn chuyển linh vị mẫu thân vào từ đường tổ tông Hạ gia.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 337: HỢP TÁC CÙNG HÃNG BUÔN LỚN THỨ HAI ĐẠI LỤC
      Thân phận Hạ Ngôn trong gia tộc Hạ gia là người được đề cử làm tộc trưởng, mà ở thành Ngọc Thủy là Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy!

      tại trong trưởng lão hội Hạ Ngôn ngồi ở vị trí chủ tọa, ngay bên cạnh tộc trưởng Hạ Phi Long. Khi Hạ Ngôn đến chuyện linh vị mẫu thân, mấy vị trưởng lão năm đó cự tuyệt lời thỉnh cầu của đều lộ ra chút xấu hổ mặt.

      Nhất là Đại trưởng lão Hạ Lai, vội vàng cúi đầu xuống, sắc mặt đỏ bừng, bộ dáng đầy xấu hổ.

      - Hạ Ngôn! Chuyện này, hoàn toàn có vấn đề gì. Sau khi kết thúc nghị , ta triệu tập toàn tộc con cháu, ở trước mặt con cháu tất cả gia tộc, chuyển linh vị mẫu thân ngươi vào từ đường tổ tông Hạ gia chúng ta.

      Tộc trưởng Hạ Phi Long vội tiếp lời Hạ Ngôn, cười .

      -Ừm!

      Hạ Ngôn khẽ gật đầu. Chuyển sang chuyện khác:

      - Tiếp theo về chuyện khốn cảnh Hạ gia chúng ta gặp phải.

      Giải quyết xong chuyện linh vị Mẫu thân, vậy phải đến tình cảnh Hạ gia nay.

      - Tuy rằng Lưu Hiên Hội trưởng Phòng đấu giá đáp ứng trợ giúp Hạ gia chúng ta mua thương phẩm. Nhưng nếu đầu mối ổn đinh, Hạ gia chúng ta muốn chặn đánh cho suy sụp Tịch gia, điều này trong khoảng thời gian ngắn khó mà làm được.

      Hạ Ngôn trầm ngâm .

      - Hạ Ngôn! Vừa rồi hội nghị Thánh đường, ngươi phải ra lệnh cho Tịch gia bọn toàn bộ đều phải rời khỏi thành Ngọc Thủy sao?

      Hạ Phi Long ngạc nhiên nhìn Hạ Ngôn.

      - Tịch Phá Thiên dễ nghe lời như vậy đâu!

      Hạ Ngôn lắc lắc đầu. sớm biết trước rằng Tịch Phá Thiên làm theo lời :

      - Tịch Phá Thiên tuy rằng còn là Chấp Thánh đường, nhưng gia tộc của ở thành Ngọc Thủy, thế lực cũng rất lớn. Nếu nghĩ tới chuyện phản kháng, vậy phải là Tịch Phá Thiên rồi.

      Nghe Hạ Ngôn như vậy, Hạ Phi Long khẽ chau mày.

      - Nhưng Tịch gia có năng lực gì dám cãi mệnh lệnh của ngươi?

      Hạ Phi Long nghi hoặc .

      - Chỉ riêng mình Tịch gia, có thể ép Hạ gia chúng ta đến tình cảnh thế này sao?

      Hạ Ngôn cười lạnh tiếng:

      - Ở sau lưng Tịch gia còn có thế lực rất lớn. Thế lực này, mới chân chính là đối thủ của chúng ta. Tịch gia chẳng qua cũng chỉ là con cờ mà thôi. tại tuy rằng ta còn chưa điều tra ra thế lực đó rốt cuộc là phương nào, nhưng ta tin tưởng rất nhanh nó thò đầu ra.

      Ánh mắt Hạ Ngôn ngưng trọng lại.

      Các trưởng lão ngồi cạnh đều hít vào hơi khí lạnh. Bọn họ cũng đều biết sau lưng Tịch gia có thế lực cường đại ủng hộ, tuy nhiên cũng chưa có thể tra được thế lực này rốt cuộc là ai.

      - Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? tại rất nhiều mối nhập hàng của Hạ gia đều bị Tịch gia khống chế, chúng ta muốn đánh bại Tịch gia mặt kinh doanh buôn bán. rất khó!

      Hạ Phi Long lo lắng .

      tại thực lực kinh tế Hạ gia, quả xa bằng Tịch gia. Mặc dù có Hạ Ngôn ở đây, Hạ gia còn lo lắng bị Tịch gia đuổi tận giết tuyệt, nhưng nếu muốn đánh bại mặt sinh ý của Tịch gia là chuyện rất khó thực .

      - Hạ Ngôn! Ngươi có kế hoạch gì ?

      Tam trưởng lão Hạ Trường Hà ra tiếng hỏi

      -Ta quả kế hoạch, chính là chu kỳ quá dài có chút ổn.

      Hạ Ngôn nhíu mày, thể ở lại thành Ngọc Thủy quá lâu.

      - Báo cáo tộc trưởng!

      Hộ vệ bên ngoài đột nhiên lớn tiếng báo cáo.

      - Chuyện gì?

      Hạ Phi Long quát hỏi.

      - Tộc trưởng! Bên ngoài có người tự xưng là Hỏa Phượng Hoàng, là bằng hữu của Hạ Ngôn Đường chủ, nàng muốn vào gặp.

      Hộ vệ cung kính .

      Người nọ tự xưng là bằng hữu của Hạ Ngôn, hộ vệ cũng dám thẳng tay ngăn cản, cho nên mới vào báo tiếng.

      - Hỏa Phượng Hoàng?

      Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng.

      Thời điểm ở thành Từ Diệp, Hỏa Phượng Hoàng trước đến thành Ngọc Thủy chờ mình, tại Hỏa Phượng Hoàng tìm tơi của.

      - Tộc trưởng! Để Hỏa Phượng Hoàng vào !

      Hạ Ngôn quay sang với Hạ Phi Long.

      - Được!

      Hạ Phi Long gật đầu.

      Sau đó Hạ Phi Long truyền lệnh cho hộ vệ:

      - Mời Hỏa Phượng Hoàng vào Nghị đường !

      Sau lát, Hỏa Phượng Hoàng mội thân xiêm y đỏ rực, lắc mình tiến vào Nghị đường. Nàng quét mắt nhìn chung quanh vòng, cuối cùng dừng người Hạ Ngôn, mặt nở nụ cười sáng lạn.

      -Hạ Ngôn! Ta đến rồi đây!

      Hỏa Phượng Hoàng vui mừng chào Hạ Ngôn.

      - Ừ! đến Hạ gia tìm ta, chẳng lẽ là có việc gì sao?

      Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi, dựa theo lẽ thường Hỏa Phượng Hoàng hẳn nên tới Thánh đường tìm mình mới đúng.

      - Ha ha! Ba ngày trước ta tới thành Ngọc Thủy rồi!

      Hỏa Phượng Hoang cười khanh khách hai tiếng. Thân thể mềm mại khẽ rung động:

      - Ta biết, Hạ gia gặp phải vấn đề.

      - Hạ Ngôn! Ta đến đây có thể giúp ngươi giải quyết chuyện khó khăn. Tuy nhiên ngươi phải đáp ứng ta điều kiện.

      Hỏa Phượng Hoàng khẽ nhếch miệng , cố ý kéo dài giọng quyến rũ.

      Hỏa Phượng Hoàng là người cực kỳ thông minh, hơn nữa còn am hiểu tâm kế. Hạ Ngôn nghe nàng như vậy, trong lòng càng thêm nghi hoặc.

      Nàng biết Hạ gia gặp phải khốn cảnh, còn có thể trợ giúp Hạ gia.

      - Ngươi có thể giúp gì cho chúng ta?

      Hạ Ngôn vừa xoay chuyển ý niệm trong đầu, mở miệng hỏi

      Hỏa Phượng Hoàng chuyển bước sen, chậm rãi bước tới vài bước, đến bên cạnh bàn, dùng ngón tay vẽ vòng tròn bàn.

      - Hạ gia tại khó khăn chính yếu nhất chính là mua được đủ hàng hóa thương phẩm. đúng ?

      Đôi mắt đẹp Hỏa Phượng Hoàng nhìn về phía Hạ Phi Long.

      Hạ Phi Long tự chủ được gật đầu,

      - Đúng!

      Nếu là bằng hữu của Hạ Ngôn, Hạ Phi Long tự nhiên đối đãi khách sáo. Hơn nữa, ông nhìn thấy huân chương màu vàng trước ngực Hỏa Phượng Hoàng, trong lòng sớm chấn động.

      Ở thời điểm Hạ Ngôn cùng Hỏa Phượng Hoàng chuyện, Hạ Phi Long cùng các trưởng lão đều chỉ lắng nghe cũng ngắt lời,

      - Ngươi hẳn là biết Hãng buôn Chu Vận chứ?

      Hỏa Phượng Hoàng nhanh chậm .

      Hạ Ngôn lại gật gật đầu.

      Hãng buôn Chu Vận là hãng buôn lớn thứ hai đại lục. Tuy nhiên, Hãng buôn Chu Vận này cũng phải liên minh, mà là hãng buôn độc lập tính cách gia đình. Khác với Hãng buôn Bác Vũ, Hãng buôn Bác Vũ là liên minh thương nghiệp.

      Cho nên, luận về thực lực chỉnh thể, Hãng buôn Chu Vận bằng Hãng buôn Bác Vũ. Nhưng nếu xuất ra đám hãng buôn riêng lẻ cùng so sánh với Hãng buôn Chu Vận, thực lực Hãng buôn Chu Vận, thua bất cứ hãng buôn nào.

      Tuy rằng Hạ Ngôn quan tâm nhiều tới chuyện buôn bán, nhưng cũng nghe qua về hãng buôn lớn thứ hai đại lục này.

      - Ta có nghe qua, chằng lẽ, quen biết người của Hãng buôn Chu Vận?

      Hạ Ngôn nghe Hỏa Phượng Hoàng đề cập tới Hãng buôn Chu Vận, trong lòng cả kinh đoán ra đại khái.

      Nếu có thể được Hãng buôn Chu Vận trợ giúp, vậy vấn đề trở thành đơn giản rồi.

      - Quen biết, hơn nữa tổng quản Hãng buôn Chu Vận, đường tới thành Ngọc Thủy. Có lẽ ngày mai đến thành Ngọc Thủy. Đến lúc đó, Hạ gia các ngươi phái người trao đổi vơi là được. Yên tâm , đưa ra điều kiện gì hà khắc lắm đâu.

      Hỏa Phượng Hoàng khẽ chu miệng .

      -Ồ!

      Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng chấn động toàn thân.

      Hãng buôn Chu Vận kia, ngờ lại phái tổng quản tới trao đổi chuyện sinh ý cùng Hạ gia. Điều này, khẳng định có liên quan cùng Hỏa Phượng Hoàng, Hỏa Phượng Hoàng có thể sai bảo tổng quản Hãng buôn Chu Vận đến thành Ngọc Thủy hợp tác cùng Hạ gia, vậy thân phận của Hỏa Phượng Hoàng?

      Hai mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng nhìn Hỏa Phượng Hoàng.

      - Ngươi đáp ứng hay đáp ứng?

      Hỏa Phượng Hoàng nhướng lông mày lên, nhìn Hạ Ngôn dò hỏi.

      - Đáp ứng cái gì?

      Hạ Ngôn theo băn năng hỏi lại.

      - Ngươi.

      Hỏa Phượng Hoàng trợn tròn đôi mắt đẹp:

      - Vừa rồi ta , ta giúp ngươi khó khăn này, ngươi phải đáp ứng ta điều kiện.

      - Điều kiện gì?

      Hạ Ngôn lại hỏi.

      - Là điều kiện.

      Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm chút, bỗng nhiên lại bật cười "hì hì" :

      - Ta còn chưa nghĩ ra. Cơ hội này thể tùy ý lãng phí được, chờ ta chậm rãi suy nghĩ. Ngươi trước tiên hãy trả lời đáp ứng hay đáp ứng . Ngươi nếu đáp ứng, ta bảo tổng quản Hãng buôn Chu Vận quay về.

      Tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão đều đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, mặt đều lộ ra vẻ kích động.

      Bọn họ, đều biết thực lực của Hãng buôn Chu Vận, nếu Hạ gia có Hãng buôn Chu Vận tương trợ, quá tốt

      - điều kiện gì, ta làm sao đáp ứng chứ? Tuy nhiên ta có thể cho lời hứa, chỉ cần ta đủ khả năng, ta có thể đáp ứng với . Đương nhiên, điều kiện của thể khiến ta vi phạm quy tắc làm việc của ta!

      Hạ Ngôn suy nghĩ lúc rồi .

      - Điều này là đương nhiên!

      Trong đôi mắt đẹp của Hỏa Phượng Hoàng thoáng lên vẻ đắc ý: mưu kế được thực , nhận được lời hứa của Hạ Ngôn này, mới là mục đích chính của Hỏa Phượng Hoàng

      - Tốt lắm, ngày mai tổng quản Kiều Đại Sơn của Hãng buôn Chu Vận, đến Hạ gia các ngươi. Hạ Ngôn! Ta trước, ngươi xử lý tốt chuyện của ngươi nhanh lên, ta chờ ngươi đấy.

      Hỏa Phượng Hoàng xong, khẽ xoay thân mình mềm mại, bước mau ra khỏi Nghị đường Hạ gia.

      Thoáng cái liền biến mất trong tầm mắt mọi người.

      Hỏa Phượng Hoàng này tới cũng nhanh cũng nhanh, Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão Hạ gia còn chưa kịp có phản ứng, Hỏa Phượng Hoàng rời rồi.

      - Hạ Ngôn! Hỏa Phượng Hoàng này là ai? ngờ nàng có thể sai bảo tổng quản Hãng buôn Chu Vận đến chuyện hợp tác với Hạ gia!

      Hạ Trường Hà hít vào hơi, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn hỏi.

      - Ta chỉ biết thân phận của nàng là dong binh lục cấp, về phần mặt khác, ta hiểu biết cũng nhiều. Tuy nhiên, nếu Hãng buôn Chu Vận hợp tác cùng chúng ta, vậy mối hàng hóa của chúng ta có vấn đề gì nữa. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão! Chuyện tiếp theo các người thương nghị cụ thể như thế nào làm . Về phần tiền tài, có vấn đề gì, ta có cũng đủ tài chính để duy trì cho Hạ gia.

      Hạ Ngôn quay sang với Hạ Phi Long.

      Nghe Hạ Ngôn có cũng đủ tài chính, sắc mặt Hạ Phi Long cùng các trưởng lão đều có chút biến hóa.

      -Tốt!

      Hạ Phi Long cùng các trưởng lão, đều gật đầu lên tiếng trả lời.

      Nghị xong, Hạ Ngôn, tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các trưởng lão, cùng nhau rời Nghị đường.

      Hạ Phi Long bắt đầu sai người triệu tập tất cả con cháu trong gia tộc, bao gồm tất cả con cháu trực hệ cùng với dòng thứ.

      Địa điểm tập hợp là ở quảng trường phía trước từ đường. Mỗi ngày lễ trọng đại trong năm, con cháu gia tộc chỉ cần có thể đúng lúc chạy về, đều phải đến đây tập hợp, sau đó tiến hành nghi thức tế bái.

      Tuy nhiên lúc này đây tập hợp hiển nhiên có liên quan gì tới ngày lễ hội hàng năm

      - Tộc trưởng lệnh cho chúng ta tập trung ở trước từ đường, biết vì chuyện gì.

      - Tới nơi nhìn xem, có lẽ là có chuyện gì trọng yếu phải tuyên bố.

      Từng con cháu gia tộc, đều rất nhanh rảo bước về hướng từ đường tổ tông

      Hạ Ngôn nâng linh vị mẫu thân trong tay, cũng tới trước từ đường. quảng trường lúc này tụ tập mấy trăm con cháu gia tộc. Mọi người tới nơi này rồi, liền im lặng nghiêm trang có bàn tán xôn sao nữa.

      Ở trước mặt từ đường tổ tông, bọn họ tự nhiên cảm thấy trong lòng có loại áp lực đè nặng.

      ''Con cháu Hạ gia ta, mặt thực lực so với các đại gia tộc còn có chênh lệch rất lớn. Lần này đan dược ta luyện chế, ra có thể lưu lại gia tộc. Con cháu gia tộc có biểu ưu tứ, đều có thể nhận được thưởng cho đan dược để trợ giúp tu luyện. Trong gia tộc nếu có thể đồng thời xuất năm Linh Sư, vậy cũng có thể sống yên ở thành Tử Diệp. " Hạ Ngôn đứng ở trước từ đường, trong lòng suy nghĩ tới tương lai của Hạ gia.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 338: KẾ HOẠCH LỚN PHÁT TRIỂN GIA TỘC
      Sau thời gian nén hương, hầu như tất cả mọi đệ tử gia tộc đều đến đầy đủ. Tộc trưởng Hạ Phi Long đầu tiên đem thân phận mới của Hạ Ngôn báo cho những đệ tử gia tộc này. Kỳ thực tin tức này đại đa số người đều biết được Hạ Ngôn là Đường chủ mới nhậm chức của thành Ngọc Thủy, mỗi người bọn họ đều rất vui sướng.

      Hạ Ngôn là Đường chủ Thánh đường, như vậy có thể mang đến cho gia tộc lợi ích lớn. Lợi ích gia rộc càng lớn những đệ tử gia tộc như bọn họ cũng lấy được nhiều lợi ích hơn. Vì vậy, bọn họ đương nhiên rất vui sướng.

      Sau đó, Hạ Phi Long ra chuyện muốn đưa linh vị mẫu thân Hạ Ngôn vào trong từ đường tổ tông, đương nhiên tất cả mọi người ở đây, có bất cứ kẻ nào đứng ra phản đối.

      Toàn bộ quá trình đều rất thuận lợi. Sau khi linh vị mẫu thân Hạ Ngôn tiến vào từ đường tổ tông, tất cả các đệ tử gia tộc, bao gồm cả trưởng lão đều tiến hành lễ nghi bái tế.

      - Mẫu thân, Hạ Ngôn giúp người hoàn thành nguyện vọng thứ nhất rồi!

      Con mắt Hạ Ngôn có hơi chút đỏ lên, nhìn vào phương hướng từ đường, trong lòng thầm nó câu.

      Sau khi tế bái, Hạ Phi Long nhìn về phía Hạ Ngôn, ý bảo Hạ Ngôn có phải là muốn cái gì đó.

      Hạ Ngôn gật đầu, về phía trước vài bước.

      Linh lực hơi vận chuyển, ánh mắt Hạ Ngôn nhìn bốn phía xung quanh, thanh phóng đại khuếch tán.

      - Các vị trưởng bối trong tộc, các huynh đệ, ngày hôm nay, Hạ Ngôn ta là Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy. Tại thành Ngọc Thủy này, ai có thể khi nhục Hạ gia chúng ta

      - Nếu như có người biết sống chết muốn khi nhục chúng ta, chúng ta đến đòi lại gấp bội!

      - Bất luận kẻ nào, cũng thể đứng đầu Hạ gia chúng ta chà đạp! Trước đó lâu, Tịch gia triển khai loạt thủ đoạn ác liệt đối với Hạ gia chúng ta muốn xâm hại chúng ta, như vậy, chúng ta chắc chắn phải đòi lại từ bọn họ gấp mười lần! Ta cũng hy vọng, đệ tử Hạ gia chúng ta đều có thể nỗ lực tu luyện đề cao thực lực của chính mình, để tất cả mọi người, ai dám coi thường Hạ gia chúng ta.

      - Hạ Ngôn ta cũng là đệ tử Hạ gia, đối với Hạ gia có quan hệ thể biến đổi, máu của ta cùng với các vị hoàn toàn giống nhau. Chúng ta đều hi vọng, Hạ gia có thể cường thịnh, lớn mạnh! Ngày hôm nay ta muốn chuyện quan trọng nhất, đó chính là, chúng ta thể thỏa mãn tại thành Ngọc Thủy, chúng ta càng dần càng lớn mạnh hơn.

      Hạ Ngôn chậm rãi .

      - Tin tưởng, ngày trong tương lai, toàn bộ người đại lục đều biết đến có Hạ gia tồn tại. Toàn bộ đại lục đều tôn kính mọi người đến từ Hạ gia chúng ta! Đương nhiên, gia tộc muốn cường thịnh vũ lực tuy rằng rất quan trọng, nhưng cũng phải nhân tố duy nhất! Những đệ tử gia tộc có thiên phú tu luyện, vẫn có thể bằng các phương diện khác vượt qua người khác! Chỉ cần nỗ lực học tập!

      đại lục, những người thể tu luyện hoặc thiên phú vô cùng kém cỏi, chiếm đại đa số. Vô luận là gia tộc cường thịnh đến cỡ nào nữa cũng luôn có bộ phận lớn thành viên đệ tử phương diện vũ kỹ thể nào đạt tới cảnh giới cao thâm.

      Trong những trưởng lão Hạ gia, cũng vẫn có ba vị trưởng lão có thiên phú tu luyện, mà Hạ Trường Hà chính là người trong số đó.

      Tất cả đệ tử gia tộc có mặt tại đây đều bị những câu của Hạ Ngôn kích phát hào khí trong lòng, mặt lộ ra thần sắc kích động, cả đám đều siết chặt nắm tay.

      - Từ hôm nay bắt đầu, trong gia tộc, tất cả những đệ tử có thể đả thông được hơn trăm kinh mạch đều có thể nhận viên Tụ Khí Đan làm phần thưởng. Đả thông được trăm lẻ tám kinh mạch, đều có thể nhận Linh Dịch làm phần thưởng. Mà những đệ tử gia tộc có thể trở thành Linh Sư còn có thể nhận Súc Linh Đan làm phần thưởng.

      - Tất cả những đệ tử gia tộc làm ra cống hiến đều có thể nhận được phần thưởng nhất định. Cống hiến càng lớn, phần thưởng cũng càng lớn.

      Hạ Ngôn đến trọng điểm rồi.

      Hạ Ngôn sân rộng, rốt cuộc vang lên tiếng xôn xao nghị luận sôi nổi. Thưởng cho đan dược? Thưởng cho Linh Dịch?

      Mấy thứ này, quý trọng gì sánh được. Coi như là Tụ Khí Đan nhất phẩm cũng phải mấy trăm kim tệ viên. Mà tại, chỉ cần khắc khổ tu luyện, đạt cầu đả thông kinh mạch, có thể nhận được phần thưởng thúc đẩy chính mình tu luyện.

      Mọi người đều thêm hưng phấn.

      Hạ Phi Long cũng khỏi kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn chưa đến chuyện phần thưởng này với ông trước đó. tại tuy rằng tình huống Hạ gia có chút chuyển biến nhất định, nhưng làm sao có đủ tài lực để mua những đan dược này?

      Nhất là Linh Dịch, Linh Dịch là thứ mà có tiền cũng chưa chắc mua được. Trước kia, ba đại gia tộc tại thành Ngọc Thủy từng cạnh tranh thu mua Linh Dịch tại phòng bán đấu giá, từ lúc đó cho tới giờ vẫn chưa thấy xuất lại.

      Hạ Phi Long tuy rằng vô cùng kinh ngạc, hơn nữa còn có chút khẩn trương, thế nhưng cũng lập tức tiến tới cắt lời của Hạ Ngôn. Trong lòng ông thầm nghĩ, Hạ Ngôn như vậy, có thể Hạ Ngôn có kế hoạch rồi.

      Những trưởng lão khác thấy tộc trưởng câu nào, tự nhiên cũng đều

      ra.

      - Về phần quy tắc phần thưởng cụ thể, tộc trưởng và các vị trưởng lão lâu sau soạn thảo cẩn thận công bố ràng.

      Hạ Ngôn rất thỏa mãn với biểu của mọi người, gật đầu .

      - Hạ gia cường thịnh!

      Hạ gia cường thịnh!

      Hạ gia cường thịnh!

      Từng tiếng hò hét vang dội từ trong miệng các đệ tử phát ra.

      - Hạ Ngôn, những phần thưởng ngươi vừa , đan dược, Linh Dịch này. chúng ta có thể mua được sao?

      Từ trong từ đường bái tế ra, Hạ Phi Long còn có các trưởng lão cùng ở riêng với Hạ Ngôn, Hạ Phi Long rốt cuộc nhịn được nữa dò hỏi.

      Tuyên bố phần thưởng ra, thế nhưng đến lúc đó thể nào lấy ra được đan dược, vậy phiền phức rồi.

      - Tộc trưởng, ngươi yên tâm, ta có chuẩn bị.

      Nhãn thần Hạ Ngôn lóe lên, vừa cười vừa .

      - Ta từ thành Tử Diệp trở về có mang theo ít đan dược, tại ta vẫn để lại trong hậu viện. Tộc trưởng, các vị trưởng lão, mọi người hãy theo ta.

      Hạ Ngôn .

      Những đan dược mà Hạ Ngôn luyện chế được tại thành Tử Diệp đều bị Hạ Ngôn mang hết trở về. Vật phẩm quý trọng, đều được Hạ Ngôn mang theo người, thần chi thạch, hỗn độn dương kiếm, đan dược cao cấp.

      - A?

      - Hử?

      Tộc trưởng và các trưởng lão đều hơi ngây người, sau đó theo bên cạnh Hạ Ngôn, hướng về phía hậu viện bước .

      - Ra mắt tộc trưởng đại nhân, ra mắt các vị trưởng lão!

      Tiểu Thanh nhìn thấy Hạ Ngôn mang theo tộc trưởng và các vị trưởng lão đột nhiên tới, vội vã đứng lên hành lễ.

      Thổ cẩu bên cạnh Tiểu Thanh, cặp mắt nhìn chằm chằm vào đám người Hạ Phi Long.

      - Tiểu Thanh a, sau này ngươi cần hành lễ với chúng ta.

      Hạ Phi Long cưới, hòa nhã với Tiểu Thanh.

      tại ai dám đối đãi với Tiểu Thanh giống như người hầu nữa rồi, Tiểu Thanh là thân tín bên cạnh Hạ Ngôn, địa vị đương nhiên bình thường.

      Tuy rằng biết Hạ Ngôn coi Tiểu Thanh rốt cuộc có vị trí gì, thế nhưng Tiểu Thanh vẫn theo bên cạnh Hạ Ngôn, từ thành Ngọc Thủy tới thành Tử Diệp rồi lại từ thành Tử Diệp trở lại thành Ngọc Thủy, quan hệ đương nhiên cần phải bàn cãi.

      - Này.

      Tiểu Thanh có chút kinh hoàng nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn chỉ gật đầu với nàng.

      - Tộc trưởng, Tam gia gia, mọi người chờ chút!

      Hạ Ngôn xoay người, với đám người Hạ Phi Long.

      Sau khi xong, Hạ Ngôn tiến vào trong phòng, đem cái bọc khá lớn mang ra ngoài. Trong cái bao này, hầu hết đều là đan được nhất phẩm nhị phẩm, còn có bộ phận tương đối là đan dược tam phẩm.

      - Ở đây, đều là đan dược cấp thấp.

      Hạ Ngôn đem chiếc bọc tùy ý để mặt đất cười .

      - A?

      Tộc trưởng và các trưởng lão đều giật mình mở lớn miệng,

      Bọn họ nhìn thấy Hạ Ngôn từ trong phòng lấy ra cái bọc lớn, trong lòng còn suy nghĩ rốt cuộc Hạ Ngôn cầm cái gì. Sau đó chợt nghe thấy Hạ Ngôn trong bọc đều là đan được, khỏi thất kinh.

      Đan dược tuy rằng phi thường trân quý. Hạ gia tuy rằng cũng có mua ít đan dược, thế nhưng chưa từng có khi nào mua lần duy nhất năm viên đan dược. Mà tại Hạ Ngôn lấy ra cái bọc, rốt cuộc bên trong có bao nhiêu đan dược.

      Hạ Ngôn dĩ nhiên cứ như vậy trực tiếp đem rất nhiều đan dược để tùy ý mặt đất.

      Hạ Ngôn cởi cái bọc ra, bên trong nhất thời xuất đám hộp gỗ lim. Tổng cộng có hơn hai trăm viên đan được từ nhất phẩm đến tam phẩm các loại.

      - Những cái này đều là đan dược?

      Hạ Phi Long mở to hai mắt.

      Lúc này, tộc trưởng có ổn trọng hơn nữa, trưởng lão có ổn trọng hơn nữa cũng thể bảo trì được nữa rồi.

      - Đúng, đều là đan được. Những đan dược này hẳn là đủ cho Hạ gia sử dụng đoạn thời gian. Những đan được này đều do ta tự mình luyện chế ra, sau này ta luyện chế nhiều đan dược hơn, phần lớn đều để cho gia tộc sử dụng.

      Hạ Ngôn gật đầu với tất cả mọi người trong phòng.

      Những đan dược này đối với Hạ Ngôn mà có bao nhiêu tác dụng, thế nhưng nếu thường cho đám con cháu sử dụng, vậy tác dụng rất lớn.

      Hơn hai trăm viên đan dược cấp thấp này, nếu như mang tới phòng bán đấu giá, sợ là có thể thoải mái bán được hơn hai mươi vạn kim tệ. Hai mươi vạn kim tệ đối với Hạ Ngôn mà có hay có, xác thực khác nhau nhiều lắm.

      - Về phần Linh Dịch, trong khoảng thời gian ta còn ở lại thành Ngọc Thủy phối chế ra ít. Trong những tài liệu cần có để luyện chế Linh Dịch, loại dược liệu quan trọng nhất chính là dược liệu trung cấp Tỳ Bà Thảo, ta tới Tội Ác Sâm Lâm, Mê Vụ sơn cốc chuyến, tìm ít Tỳ Bà Thảo trở về.

      Hạ Ngón suy nghĩ chút rồi .

      - Linh Dịch phi thường quan trọng, then chốt đột phá từ Hậu Thiên lên cảnh giới Tiên Thiên. người tu luyện Hậu Thiên, sử dụng Linh Dịch, có thể tăng lên cơ hội thành công đột phá đến Tiên Thiên. Có Linh Dịch, Linh Sư trong gia tộc, chắc chắn chậm rãi tăng lên.

      Hạ Phi Long và các trưởng lão càng nghe càng kinh hãi.

      Hạ Ngôn luyện chế những đan được này? Lẽ nào Hạ Ngôn lại là Luyện Đan Sư? Hạ Ngôn còn có thể phối chế loại Linh Dịch thần kỳ này?

      Thấy nhãn thần giật mình của Hạ Phi Long và các trưởng lão, Hạ Ngôn cười cười;

      - Trước kia, số Linh Dịch bán đấu giá tại Thành Ngọc Thủy chính là ta phối chế ra. Ta trước đó mình tiến vào trong Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm, mục đích chủ yếu chính là vì muốn tìm Tỳ Bà Thảo.

      Hạ Ngôn đem bí mật ban đầu ra.

      Đến bây giờ, Hạ gia còn chưa biết, lượng Linh Dịch từng xuất tại phòng bán đấu giá trước kia là do Hạ Ngôn phối chế.

      - Hạ Ngôn, Hạ gia chúng ta có ngươi, thực là.

      - Con cháu Hạ gia chúng ta, vĩnh viễn nhớ kỹ Hạ Ngôn ngươi!

      Hạ Phi Long kích động thân thể có chút run run.

      - Hạ Ngôn, thực lực của ngươi tại, có phải đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư rồi?

      Hạ Trường Hà áp chế tâm tình trong lòng, nhìn Hạ Ngôn trầm giọng hỏi.

      - Đúng vậy. Tam gia gia, con sớm bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Trong cảnh giới Đại Linh Sư, sợ rằng có người nào có thể chiền thắng được ta.

      tại Hạ Ngôn cũng cần phải giấu diếm thực lực của chính mình.

      Ngày hôm nay, Hạ Ngôn mang tới cho bọn họ quá nhiều chấn động. Vô địch cảnh giới Đại Linh Sư, đó phải là sắp trở thành cường giả Linh Tông rồi sao? Cường giả Linh Tông?

      gia tộc như Hạ gia, căn bản thể tưởng tượng nổi cường giả Linh Tông mạnh mẽ như thế nào. Ngay cả Hạ Phi Long cũng có cơ hội tiếp xúc qua cường giả Linh Tông. Thậm chí ngay cả Đại Linh Sư ông cũng rất ít gặp qua.

      Phải biết rằng, hai vị Đường chủ thành Ngọc Thủy trước kia cũng chỉ có cảnh giới Linh Sư hậu kỳ mà thôi.

      - Tộc trưởng, đoạn thời gian trước, có phải có mấy người đến Hạ gia chúng ta? Bọn họ tên là Bạch Hoa, Bạch Nhị, Trương Long, Triệu Mạnh!

      Hạ Ngôn nhớ tới bốn người này, lên tiếng hỏi.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 339: THƯ CỦA MẪU THÂN
      Hạ Ngôn hỏi về bốn người Bạch Nhị, Hạ Phi Long lập tức nghĩ tới.

      Lúc đó, bốn người này cầm theo thư tín của Hạ Ngôn từ thành Hoa Thanh tới, vì vậy Hạ Phi Long đối với bốn người bọn họ phi thường khách khí. Trong thư tín, Hạ Ngôn mục đích của bốn người này tới Hạ gia.

      Vì vậy, lúc đó Hạ Phi Long đem bốn người này an bài tới khu phường thị phía Bắc, hỗ trợ quản lý phường thị, thậm chí còn cố ý chuẩn bị biệt viện trong thành để bốn người đó tạm thời ở lại.

      Nghe Hạ Ngôn hỏi đến, Hạ Phi Long lập tức trả lời.

      - Bốn người này, tại hẳn là ở chỗ quản lý phường thị của Hạ gia chúng ta. Hạ Ngôn, ta gọi người mời bọn họ tới đây.

      - cần, lúc nữa con tìm bọn họ. Bọn họ là bằng hữu tốt của ta.

      Hạ Ngôn lắc đầu .

      - Tam gia gia, con tới chỗ mấy vị bằng hữu kia trước. Chờ buổi tối, con nhất định phải uống với người vài chén.

      Hạ Ngôn nhìn về phía Hạ Trường Hà, vừa cười vừa .

      Hạ Trường Hà lập tức gật đầu.

      - Tốt, buổi tối ngươi tới tìm ta.

      - Tộc trưởng, số đan dược này, người hãy thu hết lại . Còn kế hoạch phần thưởng chi tiết như thế nào, ta cũng muốn tham gia vào, người và các vị trưởng lão cứ thương nghị là được.

      Hạ Ngôn khom lưng, đem chiếc bọc xách lên, giao vào tay tộc trưởng Hạ Phi Long.

      - Tốt

      Hạ Phi Long đáp.

      - Được rồi, Hạ Ngôn, trong mấy vị bằng hữu của ngươi, có người tên là Bạch Hoa, năng lực quản lý của người này phi thường xuất chúng.

      Hạ Phi Long đột nhiên :

      - Phường thị của Hạ gia chúng ta có thể duy trì được tới hôm nay, công lao của rất lớn.

      Nếu phải Hạ gia tại trong tình trạng nguy hiểm, Hạ Phi Long vốn có ý định để cho Bạch Hoa đảm nhiệm chức vụ tổng trưởng phường thị. Tất cả mọi chuyện về phường thị đều để cho quyết định. Trong khoảng thời gian này, Hạ gia nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, vì vậy Hạ Phi Long có tâm tư để đề thăng chức vụ cho Bạch Hoa

      - A?

      Hạ Ngôn nghe vậy cũng có chút ngoài dự liệu.

      biết tâm tư Bạch Hoa kín đáo, hơn nữa cực kỳ ổn trọng. Bất quá, Hạ Ngôn lại biết đối với chuyện tinh thông buôn bán của bọn họ. Đám người Bạch Hoa vốn là dong binh, nghĩ tới Bạch Hoa lại còn có thiên phú như vậy.

      Nêu là như vậy Bạch Hoa tới đây, coi như là thu hoạch rất lớn của Hạ gia rồi.

      - Tộc trưởng sai, Bạch Hoa kia, năng lực quản lý buôn bán xác thực rất mạnh. Đại trưởng lão Hạ Lai cũng nhịn được .

      Hạ Lai trong lòng vẫn cảm thấy xấu hổ. tại phi thường muốn nối lại quan hệ với Hạ Ngôn, nhưng lại lo lắng tới chuyện Hạ Ngôn có thể còn ghi hận trong lòng.

      - Uhm, nếu như Bạch Hoa có năng lực này, vậy cứ để quản lý phường thị Hạ gia vậy. Bạch Hoa là người có thể tin cậy được, tộc trưởng, còn có các vị trưởng lão, các ngươi đối với có thể yên tâm

      Hạ Ngôn .

      Phường thị Hạ gia, từ đình viện Hạ gia cho tới khu phường thị phía Bắc, hai người Hạ Ngôn chỉ dùng thời gian chén trà .

      Hạ Ngôn mang theo Tiểu Thanh và Thổ cẩu cùng nhau tới phường thị

      Tiến vào phường thị, Hạ Ngôn lập tức cảm giác được cỗ khí tức suy thoái. Phường thị tại vô cùng lạnh lẽo vắng vẻ. Rất nhiều cửa hàng đều đóng cửa tiếp tục kinh doanh. Người lại đường phố cũng rất ít.

      tại sai biệt lắm còn có thể mở rộng cửa tiếp tục kinh doanh, cũng chỉ có số cửa hàng bán lẻ đồ dùng hàng ngày, còn có các tiểu điếm có liên quan mà thôi.

      Chỗ quản lý phường thị, chỉ cần về phía trước, rẽ sang bên phải là có thể nhìn thấy.

      - Hạ Ngôn ca, phường thị làm thế nào lại biến thành như vậy?

      Tiểu Thanh nhìn xung quanh chút, lại nhìn về phía Hạ Ngôn. Trước đậy nàng còn ở trong thành Ngọc Thủy, cũng từng tới phường thị Hạ gia để mua vật phẩm.

      Phường thị tại so với phường thị trước đây khác biệt quá lớn.

      - có việc gì, rất nhanh lại phồn thịnh trở lại.

      Hạ Ngôn cười cười, để ý .

      -Uhm!

      Tiểu Thanh gật đầu.

      Hạ Ngôn , nàng rất tin tưởng, Hạ Ngôn rất nhanh phồn thịnh trở lại, vậy khẳng định như vậy.

      Ngao ô.

      Thổ Cẩu theo phía sau hai người, bỗng nhiên nhảy lên cái. Nó đột nhiên nhìn thấy cách đó xa có con chó cái. Nó nhận ra được chó cái kia, trước kia Thổ cẩu còn vì con chó cái này đánh nhau với những con chó khác.

      Hồi tưởng lại hình ảnh lúc đó, cái miệng Thổ cẩu khỏi há ra nở nụ cười đắc ý.

      tới chỗ rẽ, hai người chó quẹo vào, liền nhìn thấy tiểu lâu chỗ quản lý phường thị

      ít hộ vệ phường thị tuần tra bên ngoài.

      Đội trưởng đội hộ vệ phường thị nhìn thấy Hạ Ngôn tới, vội vã chạy đến thăm hỏi

      chuyện vài câu, Hạ Ngôn tiến vào trong chỗ quản lý phường thị, rất nhanh gặp được hai người Bạch Hoa và Bạch Nhị.

      Bạch Hoa nhìn thấy Hạ Ngôn, hơi giật mình chút, lập tức đứng lên, đến nghênh đón Hạ Ngôn tiến vào.

      - Hạ Ngôn, ngươi trở lại thành Ngọc Thủy lúc nào vậy?

      Đôi mắt đẹp của Bạch Nhị nhìn chằm chằm vào Tiểu Thanh, nhãn thần hơi lưu chuyển, trong miệng hỏi Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn .

      - Ta trở lại thành Ngọc Thủy ngày hôm qua, buổi sáng ngày hôm nay xử lý số chuyện, tại mới có thời gian đến thăm các ngươi. Ha ha, các ngươi ở chỗ này cảm giác như thế nào?

      - Được rồi, hai người Trương Long và Triệu Mạnh ở đây sao?

      Hạ Ngôn chỉ nhìn thấy hai người Bạch Hoa và Bạch Nhị ở chỗ này, cho nên mở miệng

      hỏi

      - Ta để cho hai người bọn họ tới thành Hoa Thanh liên hệ mua ít hàng hóa thương phẩm, tại bọn họ hai ngày rồi, cũng biết có thu hoạch hay !

      Bạch Hoa khẽ cau mày .

      - Ha ha, lấy tính tình của Trương Long, có thể chuyện sinh ý với người ta sao? Triệu Mạnh càng cần phải .

      Hạ Ngôn lắc đầu cười.

      Bạch Nhị lập tức chớp mắt :

      - Hạ Ngôn, ngươi đừng quá xem thường Trương Long và Triệu Mạnh, hai người bọn họ liên thủ rất lợi hại đó. Hai tháng vừa rồi, hai người bọn họ mua được ít hàng hóa bên ngoài.

      Trong con mắt của Hạ Ngôn hai người bọn họ căn bản thích hợp với việc buôn bán. Mà Bạch Nhị lại hai người bọn họ liên thủ, năng lực cũng tồi.

      Bạch Hoa vừa cười vừa .

      - Bạch Nhị sai, hai người bọn họ quả thực là tuyệt phối.

      - Tính cách của Trương Long ngay thẳng, điều này rất dễ làm cho các thương nhân tiếp thu, mà Triệu Mạnh lại tâm tư cơ mật, có ở bên, Trương Long bị mắc lừa.

      - Uh, vậy tốt

      Hạ Ngôn nghe Bạch Hoa như vậy, trong lòng tự nhiên tin tưởng.

      - Bạch Hoa, Bạch Nhị, cũng tới thời gian ăn cơm rồi, , chúng ta cùng nhau ăn bữa.

      Hạ Ngôn cười cười .

      -Tốt!

      Bạch Nhị lập tức nhảy dựng lên

      - Bất quá, ngươi nên giới thiệu chút trước nha!

      Nhãn thần của Bạch Hoa nhìn sang Tiểu Thanh bên cạnh Hạ Ngôn.

      -A!

      Hạ Ngôn có chút xấu hổ.

      - Đây là Tiểu Thanh.

      Tiểu Thanh, đây là Bạch Hoa, đây là Bạch Nhị. Trước đây ta Tội Ác Sâm Lâm, ta đều quen biết với hai người bọn họ ở đó.

      Hạ Ngôn lại với Tiểu Thanh.

      - Chào hai vị!

      Tiều Thanh hơi hành lễ với hai người chút.

      - Chào Tiểu Thanh!

      Bạch Hoa cũng lập tức .

      - Thanh muội muội, muội thực xinh đẹp.

      Bạch Nhị lập tức kéo Tiểu Thanh, bắt đầu chuyện vui vẻ. Bạch Nhị là người tương đối thẳng tính, có cái gì cái đó, giấu trong lòng cái gì.

      Tụ Phúc Lâu!

      Trước cửa Tụ Phúc Lâu Vương gia, bốn người chó.

      - Việc buôn bán của Tụ Phúc Lâu này vẫn tồi.

      Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài, cảm khái chút .

      - Tụ Phúc Lâu hẳn là sản nghiệp của Vương gia tại thành Ngọc Thủy. Mấy tháng trước, Vương gia liên thủ với Tịch gia đối phó với Hạ gia, nhưng vài ngày trước, biết vì sao, thái độ của Vương gia đột nhiên biến đổi.

      Bạch Hoa đối với đấu tranh trong thành Ngọc Thủy tương đối ràng.

      - Vương gia có người thông minh!

      Khóe miệng Hạ Ngôn hơi nhếch lên . Ý chính là Vương Ngữ Yên. Lúc đó nếu như phải Vương Ngữ Yên chuyện với phen lúc này đây Vương gia chắc chắn bị tẩy trừ.

      Có thương hội Chu Vận gia nhập, Hạ Ngôn nghĩ cần bao nhiêu thời gian, xu thế của thành Ngọc Thủy bị thay đổi lần nữa. Đến lúc đó, thành Ngọc Thủy chỉ có nhà Hạ gia bá chủ, Vương gia phải phụ thuộc vào Hạ gia.

      - , chúng ta vào!

      Hạ Ngôn vung tay lên, dẫn đầu bước tới.

      Tiểu nhị trước cửa Tụ Phúc Lâu vẫn là bốn người như cũ. Quy củ của Tụ Phúc Lâu hề thay đổi, khách tiến vào Tụ Phúc Lâu đều cần phải tháo kiếm.

      Đương nhiên, Hạ Ngôn đến nơi này, ai dám bắt tháo kiếm.

      Mang theo Bạch Hoa và Bạch Nhị, còn có Tiểu Thanh, bước lên phòng tầng ba. Tổng quản của tửu lâu tự mình chạy tới tiếp đãi bốn người Hạ Ngôn. mặt luôn nở nụ cười thân thiết.

      - Đường chủ đại nhân. Các vị tiên sinh tôn kính. Hoan nghênh quý khách tới Tụ Phúc Lâu chúng ta, xin hỏi quý khách dùng gì?

      Tổng quản nhiệt tình , phía sau là hai tiểu nhị cầm thực đơn.

      Có Thổ Cẩu ở chỗ này, tự nhiên cần phải có nhiều thức ăn chút.

      bữa ăn này đủ canh giờ, lúc đó bốn người mới đứng dậy rời khỏi tửu lâu.

      --------------------------------

      Hạ Ngôn, có chuyện, ta hẳn là đến lúc phải với con rồi

      Buổi tối, Hạ Ngôn tới biệt viện của Hạ Trường Hà, Hạ Trường Hà đưa Hạ Ngôn vào trong phòng, sắc mặt có chút ngưng trọng

      -Dạ?

      Hạ Ngôn nao nao.

      - Hạ Ngôn, trước khi mẫu thân ngươi chết, từng giao cho ta cất giữ phong thư.

      Hạ Trường Hà nhìn Hạ Ngôn, trầm giọng .

      - Lúc đó, người mẫu thân ngươi tín nhiệm nhất chính là ta, cho nên nàng giao thư cho

      ta.

      - Lúc đó nàng , nếu như ngươi có thể trở thành cường giả chân chính, như vậy hãy đem phong thư này giao cho ngươi. Nếu như ngươi có đủ thực lực, như vậy, phong thư này, vĩnh viễn đừng đưa cho ngươi xem. tại, ta nghĩ ngươi hẳn là có đủ thực lực rồi.

      Hạ Trường Hà hít sâu hơi, ánh mắt lấp lóe.

      - Cái gì? Thư?

      Trong lòng Hạ Ngôn có cỗ tình cảm mãnh liệt trào lên.

      Mẫu thân chết nhiều năm như vậy rồi, tại, Tam gia gia dĩ nhiên mẫu thân năm đó lưu lại phong thư

      Chuyện như vậy, đối với Hạ Ngôn mà có chút bất ngờ. chuẩn bị chút nào, Hạ Ngôn lâu có cử động gì.

      Hạ Trường Hà ngồi bên cạnh cũng trầm mặc hồi

      - Hạ Ngôn, ngươi chờ lát ta lấy thư. Phong thư này, ta vẫn chưa từng mở ra, vì vậy ta cũng biết nội dung trong đó là gì!

      Hạ Trường Hà , tới rìa tường, mở ra ổ gạch ngầm

      Hạ Ngôn nhìn động tác của Hạ Trường Hà, mặt có biểu tình gì, thế nhưng thân thể lại run lên nhè .

      Mẫu thân lưu lại phong thư, ta có đủ thực lực mới được nhìn. Trong phong thư này, rốt cuộc là có nội dung gì?

      Trong lòng Hạ Ngôn lên ý niệm này trong đầu.

      - Mẫu thân là người của Đại Lục Ám Dạ, năm đó phụ thân ở Tội Ác Sâm Lâm gặp phải mẫu thân, như vậy, năm đó rốt cuộc phát sinh chuyện gì?

      Trong đầu Hạ Ngôn xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.

      - Mẫu thân năm đó vì sao lại phải tiến vào rừng rậm Tội Ác? Phụ thân khi đó cũng là linh sư, có khả năng tiến sâu vào rừng rậm Tội Ác. Vậy mẫu thân rất có thể là xuyên qua hơn phân nửa rừng rậm Tội Ác, sau đó mới gặp được phụ thân.

      Xoẹt xoẹt.

      Hạ Trường Hà đem phong thư có chút ố vàng, cầm trong tay, tới bên cạnh Hạ Ngôn. phong thư chỉ có tên, hơn nữa lại là loại ngôn ngữ khác

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 340: NGOẠI CÔNG LÀ THÁNH HOÀNG
      Hạ Ngôn tiếp nhận phong thư trong tay Hạ Trường Hà.

      - Đây là ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ!

      Khi Hạ Ngôn lúc còn bé từng học qua ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ, khi đó mẫu thân mỗi ngày có việc gì dạy cho Hạ Ngôn học tập loại ngôn ngữ rất ít thấy Đại Lục Long Chi này. Đại Lục Long Chi, hầu như ai sử dụng ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ.

      Hai đại lục, hoàn toàn độc lập, căn bản quan hệ với nhau, tự nhiên thể nào học được ngôn ngữ văn tự của đối phương.

      - Mai Linh!

      Mai Linh, chính là tên của mẫu thân Hạ Ngôn. Nhìn hai chữ này, vô số ký ức nảy lên trong lòng Hạ Ngôn. Trong phong thư này, rốt cuộc là bảo tồn nội dung như thế nào. Nhiều năm trôi qua như vậy, hôm nay, Hạ Ngôn mới có thể nhìn thấy.

      Hạ Ngôn mở phong thư ra, từ bên trong rút ra tờ giấy trắng đầy chữ viết màu mực đen.

      Tuy rằng thời gian tương đối lâu hề thấy hay dùng đến loại văn tự ngôn ngữ này, thế nhưng loại văn tự này vẫn khắc sâu trong ký ức của Hạ Ngôn.

      "Hạ Ngôn, ta là mẫu thân của con, Mai Linh".

      "Khi con có thể nhìn thấy phong thư này, con trở thành cường giả. Mẫu thân thực tình vui vẻ vì con. Phụ thân của con trời cũng nhất định cảm thấy vui vẻ".

      "Mẫu thân năm đó viết xuống phong thư này là bởi vì trong lòng có chút cam. Thế nhưng mẫu thân cũng hy vọng con mạo hiểm, mẫu thân hy vọng nhi tử của chính minh có thể sống tốt. Thế nhưng mẫu thân thủy chung thể nào buông tha được phần chấp niệm, phần cừu hận kia. Mẫu thân là người của Đại Lục Ám Dạ, tại Tội Ác Sâm Lâm quen biết với phụ thân của con, phụ thân của con là người tốt, đối với ta rất tốt. Ông hề để ý tới toàn bộ gia tộc phản đối mà cưới ta, mà ta cũng vì ông ấy mà sinh ra con.

      "
      Đương nhiên, khi phụ thân con gặp ta tại Tội Ác Sâm Lâm, ta hấp hối. Những hộ vệ bên cạnh tử thương hầu như còn. Bọn họ vì ta mà dùng chính thân thể của mình ngăn cản đám địch nhân hung tàn truy sát. Bà ngoại của con, cậu của con, đều chết trong Tội Ác Sâm Lâm. Ta từng nhìn thấy bọn họ chết trước mắt của chính mình".

      "
      Hình ảnh đó mực quanh quẩn trong đầu của ta, máu tươi, làm cho ta mãi mãi khắc sâu trong linh hồn. Vì vậy, ta thể nào buông tha được chấp niệm vì bọn họ báo thù".

      "
      Thế nhưng cơ thể của mẫu thân trong quá trình chạy trốn bị thương quá nặng, còn năng lực tiếp tục tu luyện đề cao thực lực nữa rồi. Sau khi gặp được phụ thân con, chính vì phụ thân con làm cho cừu hận trong lòng ta dần dần mờ , dần dần quên mối cừu hận này. Đoạn thời gian đó, ta dần dần vui vẻ trở lại. Thế nhưng, lúc sinh ra con, phụ nhân con lại chết tại Tội Ác Sâm Lâm. Khi mẫu thân nghe được tin tức này, mẫu thân thực muốn theo phụ thân của con. Thế nhưng, bởi vì có con nên mẫu thân phải cố gắng sống. Mẫu thân và Tam gia gia của con đều nổ lực cho con tu luyện vũ kỹ, thế nhưng thân thể của con. "

      "
      Nhiều lần nổ lực, phương diện tu luyện của con có bất cứ tiến triển gì. Vì vậy, mẫu thân cũng dần dần buông thả. Thế nhưng, trong lòng mẫu thân chung quy thể nào buông bỏ được đoạn cừu hận kia. Hạ Ngôn, phụ thân của con cũng là bị đám người đó giết chết. Khi thi thể phụ thân con được mang về, ta nhìn thấy vết thương này, chính là loại vết thương này, chính là địch nhân hung tàn đó".

      "
      Viết đến đây, thân thể của mẫu thân sắp thể chịu đựng được nữa rồi. Hạ Ngôn, tiếp dưới ta ngắn gọn".

      "
      Mẫu thân là nữ nhi Mai gia tại Đại Lục Ám Dạ, ông ngoại của con là Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ. Khi ông ngoại của con còn ở tại Đại Lục Ám Dạ từng giết chết tên đệ tử Khâu gia, gia tộc xa xưa. Từ lúc đó, Mai gia và Khâu gia ghi thù hận với nhau. Thế nhưng Khâu gia bởi vì kinh sợ đối với ông ngoại của con, cho nên chỉ có thể nén giận. Thẳng cho tới ngày, Thánh Hoàng mới sinh ra, mà ông ngoại của con biết lý do gì mất tích. Bất quá, ta biết trước khi ông ngoại con rời , người từng để đệ đệ của mình chiếu cố chúng ta".

      "
      Thế nhưng, người đệ đệ đó sau khi ngoại công con mất tích, những chiếu cố chúng ta, mà còn vì lợi tích mà liên thủ với người Khâu gia, muốn diệt trừ chúng ta. Bà ngoại, cậu của con, còn có ta chỉ có thể mang theo ít hộ vệ trung thành của gia tộc chạy trốn. Thế nhưng Đại Lục Ám Dạ tuy rằng rộng lớn, nhưng cũng có nơi nào cho chúng ta dung thân. đường truy sát, chúng ta bị ép phải tiến vào Tội Ác Sâm Lâm".

      "
      Mặc dù như vậy, bọn họ cũng vẫn buông tha chúng ta. Tại rừng rậm Tội Ác, bọn họ vẫn tiếp tục truy sát chúng ta, mẫu thân tận mắt nhìn thấy từng thân nhân của mình chết trước mặt, loại đau đớn này khắc cốt minh tâm".

      "
      Vì vậy. tuy rằng con thể tu luyện, nhưng mẫu thân vẫn viết phong thư này, cho con biết mọi chuyện. Mẫu thân tin tưởng, kỳ tích nhất định xuất . Bất quá, Hạ Ngôn, con phải đáp ứng mẫu thân, trước khi con có đủ thực lực, nghìn vạn lần đừng Đại Lục Ám Dạ

      "Hạ Ngôn, ta biết con rất nghe lời. Con nhất định phải đáp ứng mẫu thân. "

      Ngón tay và thân thể của Hạ Ngôn ngừng run khi đọc phong thư này, nội dung viết trong phong thư đến đây kết thúc.

      Những chữ viết cuối cùng, càng dần càng , hiển nhiên mẫu thân Hạ Ngôn càng lúc càng còn chút sức lực nào, viết liền nhau cũng có vẻ rất khó khăn.

      Hạ Ngôn dần dần ổn định lại tâm tình, mặt khôngbiểu tình, thu hồi phong thư.

      - Hạ Ngôn, lúc đó, khi mẫu thân con giao cho ta phong thư này, nàng từng hy vọng con có thể sống tốt, sống những ngày bình thường, những ngày có chém giết. Thế nhưng, ta nhìn ra được, nàng rất mâu thuẫn, sâu trong nội tâm của nàng còn có đoạn cừu hận khắc cốt minh tâm.

      Hà Trường Hà thở dài hơi, .

      - Sau đó nhiều năm, con vẫn thể tiến hành tu luyện, ta rất nhiều lần nghĩ rằng, có thể vĩnh viễn cho con nhìn thấy bức thư này. Thế nhưng tại, thực là ý trời.

      Hạ Trường Hà nhìn bóng đêm bên ngoài chút.

      - Tam gia gia, cảm ơn người!

      Hạ Ngôn trầm giọng .

      - Năm đó nếu như có người mẫu tử chúng ta có thể sống nổi. Thái độ của gia tộc đối với mẫu thân, ta cũng hiểu rồi, tuy rằng thời gian vừa qua ta có chút oán hận đối với gia tộc, thế nhưng cũng hiểu rất cách làm lúc đó của gia tộc. Mẫu thân là người của Đại Lục Ám Dạ, người của Đại Lục Long Chi đều thể chấp nhận được. Gia tộc rất khó tiếp nhận mẫu thân, đó cũng là chuyện rất bình thường.

      Hạ Ngôn chậm rãi .

      - Phụ thân là người Hạ gia, người của ta có huyết mạch của Hạ gia, vì vậy ta tận lực giúp đỡ Hạ gia.

      Hạ Ngôn tiếp tục .

      - Uh, ta hiểu .

      Hạ Trường Hà có chút cảm động nhìn Hạ Ngôn, gật đầu.

      - Hạ Ngôn, phong thư mà mẫu thân con đưa cho con, những gì?

      Hạ Trường Hà nhịn được nhíu mày hỏi.

      Ống chưa từng đọc qua nội dung phong thư, kỳ thực cho dù ông có xem cũng hiểu. Phong thư này dùng ngôn ngữ của Đại Lục Ám Dạ viết ra.

      - Ha ha, Tam gia gia, viết về thân thế của mẫu thân ta. Phụ thân của mẫu thân, cũng là ông ngoại của ta là Thánh Hoàng đời trước của Đại Lục Ám Dạ. Sau khi ngoại công của ta rời khỏi Đại Lục Ám Dạ biết tung tích, cừu gia trước đây trở lại báo thù. Vì vậy mẫu thân bị ép phải tiến vào trong Tội Ác Sâm Lâm, sau đó gặp được phụ thân.

      Hạ Ngôn đem tình, đại khái ra chút.

      Tam gia gia Hạ Trường Hà là trong những người Hạ Ngôn tin tưởng nhất. có Hạ Trường Hà, có Hạ Ngôn của ngày hôm nay. Nếu như phải Hạ Trường Hà đưa cho Hạ Ngôn Nhẫn Linh La Hạ Ngôn căn bản thể nào có thành tựu ngày hôm nay, có lẽ chỉ là tên phế vật vứt chỉ còn chút hơi tàn trong Hạ gia.

      - Nguyên lai là như vậy!

      Hạ Trường Hà kinh hãi gật đầu.

      cũng nghĩ tới, ông ngoại của hạ Ngôn dĩ nhiên lại là Thánh Hoàng đời trước của Đại Lục Ám Dạ.

      Thân thế của mẫu thân Hạ Ngôn, dĩ nhiên kinh người như vậy!

      - Hạ Ngôn, con tại dự định như thế nào?

      Hạ Trường Hà truy hỏi câu.

      Hạ Ngôn lắc đầu, sau đó lại gật đầu nhìn về phía Hạ Trường Hà .

      - Tăng thực lực! Trước khi có nắm chắc, con tới Đại Lục Ám Dạ đâu.

      Hạ Ngôn rất ràng, địch nhân của chính mình, thế lực tất nhiên to lớn đến cực điểm.

      có đủ thực lực, Hạ Ngôn trả thù.

      - Vậy là tốt rồi. , Hạ Ngôn, theo ta uống vài chén.

      Hạ Trường Hà nở nụ cười, vỗ vỗ vai Hạ Ngôn .

      - Được.

      Hạ Ngôn gật đầu.

      Nội điện Thánh đường, trong gian phòng Đường chủ.

      Hạ Ngôn ngồi ghế, toàn thân căng thẳng. Tinh quang trong hai mắt bắn ra, nắm tay siết đến trắng bệch.

      Hận ý!

      Mới vừa rồi, Hạ Ngôn lại đọc qua bức thư lần nữa, Hạ Ngôn phảng phất như cảm giác được hận ý lúc đó của mẫu thân. Loại đau đớn nhìn thân nhân của mình, từng người từng người chết trước mặt, lại bất lực làm gì được.

      Loại đau đớn này, khắc cốt minh tâm, ngay cả thời gian cũng thể nào xóa mờ.

      - Mẫu thân, người cứ yên tâm!

      Hạ Ngôn thào mấy tiếng.

      Trước mặt Tam gia gia. Hạ Ngôn cũng hề biểu ra thái độ kích động, mà chỉ là kìm nén.

      Thấy phong thư này, nếu như tâm tình dao động, vậy thực đáng làm người. Hạ Ngôn cũng hiểu mẫu thân mình trước kia, mẫu thân hy vọng chính mình có thể sống an toàn, lại hy vọng có thể báo thù rửa hận.

      - Thù oán này, chỉ cần Hạ Ngôn ta chết, tất phải báo!

      Hạ Ngôn từng chữ từng chữ, dùng ngón tay viết lên bàn.

      mặt bàn gỗ lim kiên cố, rất nhanh xuất mấy chữ mà người khác nhìn thấy giật mình. Từng chữ, từng chữ đều ăn sâu vào trong mặt bàn.

      Sau khi Hạ Ngôn viết xong, ánh mắt nhìn qua mặt bàn. lát sau, lòng bàn tay Hạ Ngôn mở ra, vận chuyển linh lực, đem toàn bộ chữ viết bàn xóa . Bàn gỗ lim liền xuất mảng trắng.

      - Đột phá Linh Tông.

      - Ta tại tới giới hạn bước chân vào cảnh giới Linh Tông. Chỉ còn kém bước là đột phá Linh Tông! Ta nếu như bước vào Linh Tông, vậy thực lực khi đó có thể sánh được với Linh Tông hậu kỳ.

      - Linh Tông sơ kỳ bình thường, chỉ có thể phát huy được võ kỹ uy lực ba vạn độ. Mà Linh Tông trung kỳ, cũng chỉ phát huy được võ kỹ uy lực sáu vạn độ mà thôi. Cho dù thêm số nhân tố khác cộng lại, cũng chỉ dưới bảy vạn độ. Linh Tông trung kỳ lợi hại có thể phát huy được võ kỹ uy lực tám vạn độ. Mà ta, tại linh lực ngưng tụ lại điểm, có thể phát huy được võ kỹ uy lực tám vạn độ. Nếu như ta bước vào cảnh giới Linh Tông, đồng thời có thể khống chế được linh lực xung quanh. Từ Đại Linh Sư đột phá lên Linh Tông. Linh lực của ta còn có thể tăng trưởng diện rộng.

      Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ, dần dần thu liễm sát khí và hận ý.

      - Tu luyện, bất luận là thời gian nào cũng thể lơ là. Đoạn thời gian tiếp theo, ta thử sử dụng Súc Linh Đan và Đoán Thần Đan bát phẩm.

      Hạ Ngôn tới giường, ngồi xếp bằng. Sau đó nhắm mắt lại, hai lòng bàn tay hướng lên .

      Linh lực bên ngoài, ngừng bị thân thể của Hạ Ngôn chậm rãi hút vào. đạo linh lực hình thành khí lưu, quay xung quanh thân thể Hạ Ngôn, từ xuống dưới, bất quá lại phi thường yên tĩnh, hề phát sinh ra bất cứ thanh nào.

      Thời gian rất nhanh, sắc trời lộ ánh rạng đông, Hạ Ngôn mở mắt.

      Hạ Ngôn phun khí bẩn trong ngực, đứng lên, linh lực quanh xung quanh kinh mạch toàn thân vận chuyển vòng.

      - Tội Ác Sâm Lâm, Mê Vụ Sơn cốc chuyến, tìm hai cây Tỳ Bà Thảo để phối chế Linh Dịch.

      Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, lắc mình ra khỏi gian phòng, rời khỏi nội điện Thánh đường.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :