CHƯƠNG 321: CHUẨN BỊ KHIÊU CHIẾN dọc theo đường phố trong thành Tử Diệp, cảm giác quen thuộc khó hiểu xuất trong lòng Hạ Ngôn. Chiếc xe ngựa chậm rãi qua các khu phố, dần dần tiếp cận quảng trường trung tâm thành Tử Diệp. Học Viện Tử Diệp là ở phía tây quảng trường trung tâm, mà tiểu viện của Hạ Ngôn cách Học Viện Tử Diệp lộ trình chỉ có bộ thời gian chén trà . con phố dài phía trước quảng trường, Hạ Ngôn xuống xe ngựa, thân quần áo màu trắng, tay cầm Thần Hi kiếm, lưng mang bọc hành lý bình thường, lẫn vào trong đám người quan sát phương hướng. " Sau khi Tiểu Thanh nhìn thấy ta chắc là vui vẻ lắm đây. " Hạ Ngôn nghĩ tới tình cảnh khi gặp lại Tiểu Thanh, khóe miệng xuất vẻ tươi cười, ánh mắt hơi nhíu lại, cất bước về phía tiểu viện của mình. - Thổ Cẩu! Lại ngày nữa trôi qua rồi, ngươi xem Hạ Ngôn ca có phải đường trở về rồi hay ? Ở trong sân tiểu viện, Tiểu Thanh mặc thân váy dài màu xanh nhạt, ngồi xổm mặt đất. Thổ Cẩu ngồi ở phía trước nàng, ánh mắt xanh thẳm nheo lại nhìn Tiểu Thanh. "Ngao" Thổ Cẩu giọng kêu tiếng. Trước người Tiểu Thanh, mặt đất vẫn còn dấu vết bức tranh do nhánh cây vẽ nên. Sau khi Hạ Ngôn rời , cứ mỗi ngày Tiểu Thanh lại vẽ lên mặt đất bức tranh. Hơn trăm hình vẽ hình thành vòng tròn lớn. -Ôi! Tiểu Thanh sâu kín thở dài tiếng, chiếc eo thon ưỡng thẳng dậy, nhìn bầu trời xa xa chút, lại xoay người nhìn về phía phòng Hạ Ngôn. - Thổ Cẩu! Đáng nhẽ ngươi nên theo Hạ Ngôn ca, mỗi ngày ở cùng ta ngươi cũng thấy nhàm chán phải ? Tiểu Thanh lại nhìn về phía Thổ Cẩu. Thổ Cẩu lắc lư cái đầu cái, vốn hai mắt híp thành đường bỗng nhiên mở ra, ánh mắt xanh sâu thẳm bắn ra hai đạo hào quang. Móng vuốt Thổ Cẩu cào cào mặt đất chút, rồi sau đó lại vẫy vẫy cái đuôi. Tiểu Thanh thấy những động tác của Thổ Cẩu, duyên dáng cười lắc đầu, lộ ra hàm răng trắng noãn, ngón tay khẽ vuốt xuống đầu nó: - Ngươi thông minh, còn biết láo để gạt ta nữa. Thực ra ta rất hy vọng ngươi theo Hạ Ngôn ca, như vậy Hạ Ngôn ca cũng có thể có thêm giúp đỡ. Người xấu rất nhiều, Hạ Ngôn ca ở bên ngoài gặp rất nhiều người xấu. Tiểu Thanh cứ như vậy, từng câu từng câu chuyện cùng Thổ Cẩu. -Ồ? qua góc đường, ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, thân thể cũng dừng lại chút. Tuy rằng còn tới hai trăm mét nữa, nhưng Hạ Ngôn liếc mắt cái liền nhìn thấy ngoài cửa viện có hai người, thoạt nhìn dường như bảo hộ tiểu viện vậy. Sau khi thoáng dừng lại, Hạ Ngôn liền nhanh chóng tiến về phía đó. - Xin đứng lại! Hai gã hắc y hộ vệ kia nhìn thấy Hạ Ngôn tới gần liền vội vàng quát lên. - Các ngươi là ai? Hạ Ngôn nhíu mày hỏi. Hai gã hộ vệ nghe thấy hỏi vậy, đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, liếc mắt nhìn nhau. Khẩu khí của Hạ Ngôn dường như có quan hệ với chủ nhân tiểu viện này. Nếu tại sao lại hỏi hai người bọn là ai? Tuy nhiên, hai hộ vệ này cũng chưa từng gặp Hạ Ngôn, sau khi lộ ra thần sắc kinh ngạc, bọn họ lập tức liền đề phòng Hạ Ngôn hơn, chăm chú nhìn vào Hạ Ngôn. - Chúng ta là dong binh bảo hộ tiểu viện này, cho phép bất cứ người nào tiếp cận tiểu viện. gã hộ vệ nghiêm túc , thanh có chút khàn khàn, tay của đặt chuôi kiếm. Hai người này là do Liễu Vân sau khi trở lại thành Tử Diệp biết được Tiểu Thanh từng lần gặp phải nguy hiểm, liền cố ý thuê sáu gã dong binh thay phiên đến bảo hộ Tiêu Thanh. Tuy rằng hai gã dong binh có thể ngăn được Trương Bảo, nhưng bọn là người do đích thân Liễu Vân phái tới, Trương Bảo cho dù tra ra ít manh mối, cuối cùng liên hệ đến Tiểu Thanh, bọn họ sau khi biết Liễu Vân phái người bảo hộ Tiểu Thanh cũng tất nhiên dám làm bậy. Dụng ý của Liễu Vân chỉ là uy hiếp Trương Bảo mà thôi. Hai người này nhận được mệnh lệnh là phải bảo đảm cho bất cứ người đường nào tiếp cận tiểu viện này. "Ngao" bóng dáng màu xám phảng phất giống như lưu tinh từ trong viện phóng ra ngoài, trực tiếp đánh về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn nhìn thấy bóng dáng màu xám này, biết là Thổ Cẩu. Khóe miệng tươi cười, thân thể hơi chớp động cái, bước sang bên bước, liền để cho Thổ Cẩu vọt qua. Động tác của người chó nhanh đến cực điểm, hai gã hộ vệ kia chỉ nhìn thấy hai đạo tàn ánh chớp động cái, đến khi nhìn lại, Thổ Cẩu tới phía sau người kia rồi. "Ngao ô" Thổ Cẩu hưng phấn ve vẩy cái đuôi, nhe răng trợn mắt lộ ra bộ dáng tươi cười, lại lần thứ hai lao về phía Hạ Ngôn. Lần này Hạ Ngôn cũng có tiếp tục tránh né nó nữa, mà tay đưa lên bắt lấy Thổ Cẩu. "Két" tiếng. Cửa viện được mở ra, bóng dáng màu xanh xuất . Tiểu Thanh ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Hạ Ngôn, hai hàng nước mắt chảy xuống. Đầu mũi hơi nhải lại, hít hơi, dường như là xác định có phải Hạ Ngôn trở lại hay , hay chỉ là ảo giác của mình. - Tiểu Thanh! HạNgôn đẩy Thổ cẩu ra phía trước, rồi tiến về phía Tiểu Thanh. - Hạ Ngôn ca! Tiểu Thanh dụng lực uốn người, cước bộ trở nên rất nhanh, chạy vọt đến trước mặt Hạ Ngôn, hô lên tiếng rồi bổ nhào vào trong lồng ngực Hạ Ngôn. Thổ Cẩu thấy màn như vậy, cái mồm nhếch nhếch lên. Nó hai lần lao về phía Hạ Ngôn, lần đầu tiên bị Hạ Ngôn phát tránh né. Lần thứ hai lại bị Hạ Ngôn bắt lấy. Mà Tiểu Thanh lại lần lập tức thành công. Thổ Cẩu cũng biết đây là Hạ Ngôn cố ý. Bất mãn kêu lên hai tiếng, Thổ Cẩu lại trở nên hưng phấn, hai mắt lấp lánh ánh sáng. - Tiểu Thanh, sao lại khóc? Huynh ở đây mấy ngày, muội có khỏe ? Hạ Ngôn đưa tay lau nước mắt cho Tiểu Thanh, cười hỏi. - Tiểu Thanh rất tốt. Hạ Ngôn ca! Tiểu Thanh cúi thấp đầu, mặt lên chút ứng đỏ, lông mi chớp động, thân thể mềm mại. - , chúng ta vào rồi . Hạ Ngôn cầm tay Tiểu Thanh, nhấc chân tiến vào tiểu viện. Sau khi tiến vào tiểu viện, Hạ Ngôn liền đóng cửa viện lại. Thổ Cẩu còn chưa tiến vào, Hạ Ngôn đóng cửa viện. "Ngao" Lại bất mãn kêu lên tiếng, móng vuốt hung hăng tát cửa viện cái, tuy nhiên nó lập tức liền xoay người, khẽ nhảy lên cái, lập tức bay qua tường viện mà vào. Hai gã hộ vệ kia lại liếc mắt nhìn nhau, trong đó người giang hai tay ra, nhún vai lắc đầu. - Ngươi nhìn thấy tốc độ con chó kia ? người có chút khó tin hỏi. - Thấy được, nhanh đến khó tin. So với hai người chúng ta còn nhanh hơn rất nhiều, nếu nó công kích chúng ta, thực lực chúng ta phóng chừng cũng ngăn được lần đầu. Tên còn lại cũng lắc đầu cảm thán . - Tại sao lại có con chó khủng bố như vậy chứ? Tuy rằng bọn họ ở nơi này cũng được thời gian hai tháng, tuy nhiên chưa từng nhìn thấy Thổ Cẩu biểu ra tốc độ như vậy, hôm nay thấy là lần đầu tiên. - Còn nữa, tốc độ người trẻ tuổi kia ngờ còn nhanh hơn con chó đó. nhất định là cường giả Linh Sư! Cường giả Linh Sư trẻ tuổi! Người đầu tiên khẳng định. - Ừ, ta đoán có thể là Linh Sư trung kỳ, thậm chí có thể là Linh Sư hậu kỳ. Ta trước kia từng gặp được gã Linh Sư trung kỳ, tốc độ cũng có nhanh như . hộ vệ khác gật đầu . Dắt Tiểu Thanh đến trong viện, Hạ Ngôn buông bọc hành lý xuống, vật phẩm trong bọc hành lý này tính đến Thần Chi Thạch, cũng giá trị hơn ngàn vạn kim tệ, thậm chí gần hai ngàn vạn kim tệ. Riêng kim phiếu có hơn sáu trăm vạn, hơn nữa còn có hai khảo đan dược bát phẩm, còn có số báo vật trân quý khác. Trọng yếu nhất, là báu vật vô giá khỏa Thần Chi Thạch kia. - Tiểu Thanh! Huynh nghe người Trương gia đến thành Tử Diệp, bọn họ từng tìm đến ngươi ? Hạ Ngôn tùy ý ngồi xuống, nhìn Tiểu Thanh hỏi. Mặc dù khi đó ở thành Tử Nguyệt, Liễu Vân cũng từng với Hạ Ngôn là Trương gia Đại trưởng lão đến thành Tử Diệp tìm được Tiểu Thanh rồi bị giết, nhưng quá trình cụ thể thế nào Hạ Ngôn cũng lắm. Liễu Vân cũng có chi tiết chuyện này. Tuy nhiên Liễu Vân Tiểu Thanh có việc gì, Hạ Ngôn mới hơi yên tâm chút. - Ừ, ta gặp người. còn là Đại trưởng lão Hạ gia nữa đó. Ta gặp Đại trưởng lão Hạ Lai, cho nên vạch trần lời bịa đặt của . Sau đó. Tiểu Thanh thuật lại việc diễn ra lần. Hạ Ngôn vừa nghe vừa gật đầu, tuy nhiên sắc mặt cũng càng trở nên trầm hơn. " Trương gia này sớm hay muộn cũng là mổi họa, phải sớm giải quyết thôi. " Hạ Ngôn thầm suy tư trong lòng, thầm nghĩ nên dùng thủ đoạn gì để giải quyết vấn đề này. Trương gia là đại gia tộc, nhân số rất đông, Hạ Ngôn có khả năng giết chết tất cả mọi người được. Nhưng Trương Bảo là Tộc trưởng Trương gia, nếu Trương Bảo bị mình giết chết, vậy người Trương gia tất nhiên dễ dàng chịu dừng tay. Trương gia còn có liên hệ đến Tuần gia Thánh thành nữa. Nếu chỉ có mỗi mình, vậy vấn đề gì, mình ở trong Thiên Cung, cho dù là Tuần gia có thể làm gì? Nhưng những người bên cạnh mình, gia tộc của mình lại thể cũng tiến vào Thiên Cung. Phải nghĩ biện pháp để những người bên cạnh mình cũng có đủ bảo hộ mới được. Ý niệm trong đầu chuyển động hồi, Hạ Ngôn vẫn lắc đầu: "Chờ có thời gian rảnh mới cẩn thận suy nghĩ vấn đề này nên giải quyết thế nào . " - Tiểu Thanh! Qua mấy ngày nữa chúng ta quay về thành Ngọc Thủy lần. " Hạ Ngôn sát khí vừa mới sinh ra trong lòng, lại cười nhìn về phía Tiểu Thanh . - Trở về thành Ngọc Thủy? Tiêu Thanh sửng sốt, rồi sau đó vui mừng : - Hạ Ngôn ca! Chúng ta quay về thành Ngọc Thủy sao? tốt quá! - Ừ! Qua mấy ngày nữa rồi trở về , số việc ở Hạ gia cũng nên giải quyết rồi. Hạ Ngôn gật đầu cười . Sau khi ăn cơm cùng Tiểu Thanh xong, Hạ Ngôn lại tới Học Viện Tử Diệp. Học viên Học Viện Tử Diệp đều biết tại Học Viện Tử Diệp là học viện siêu cấp. Mà ba học viên giúp Học Viện Tử Diệp trở thành Học viện siêu cấp là Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết tại vẫn chưa có trở về. Thời điểm vừa nghe Học Viện Tử Diệp thăng cấp thành Học viện siêu cấp, tất cả học viên đều kích động hưng phấn. Rất nhiều người thậm chí mấy ngày cũng thể ngủ. tại thời gian mới trôi qua hơn nửa tháng, các bảng biểu băng rôn khẩu ngữ vẫn treo khắp nơi trong học viện. "Lý Nguyên Xuân đại ca ở thành Tử Diệp lâu, quen biết cũng nhiều, ta trước tiên thương lượng với huynh ấy chút chuyện khiêu chiến xem thế nào. " Sau thời gian chén trà , Hạ Ngôn xuất tại trước cửa Học Viện Tử Diệp. Học Viện Tử Diệp vẫn bộ dáng như trước đây, cũng có biến hóa quá lớn. Khi Hạ Ngôn tới gần cổng vào, hộ vệ học viện liền lập tức ra. - Hạ Ngôn tiên sinh? gã hộ vệ vừa muốn hô lên cầu Hạ Ngôn xuất trình giấy chứng nhận học viên, đột nhiên nhận ra Hạ Ngôn, ánh mắt bỗng trợn lớn kinh ngạc hô lên. - Là ta. Hạ Ngôn cười gật đầu, lấy ra giấy chứng nhận học viên đặc biệt của mình: - Đây là chứng nhận học viên của ta. Tuy rằng tiến vào Thiên Cung trở thành người tu luyện Thiên Cung, nhưng Hạ Ngôn vẫn là học viên của Học Viện Tử Diệp, giấy chứng nhận học viên vẫn còn người Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn tiên sinh! Mời ngài mau vào. Hộ vệ áp chế khiếp sợ trong lòng, vội vàng , thanh cũng hơi hơi run run. - Hạ Ngôn tiên sinh? Lúc này cách đó xa giọng kinh ngạc truyền đến. Hạ Ngôn vừa định nhấc chân bước , nghe được thanh này liền xoay người nhìn lại, nhìn thấy mấy học viên về phía cổng học viện. - Hạ Ngôn tiên sinh! là ngươi sao? Mấy học viên đó vội vã chạy nhanh lại, bọn họ xác định người trước mặt quả là Hạ Ngôn, kìm nổi phát ra tiếng kinh hô, cả đám sắc mặt đều đỏ lên, thân thể cũng run rẩy chấn động.
CHƯƠNG 322: TIN TỨC THÀNH NGỌC THỦY Trong mấy tên học viên Học Viện Tử Diệp mới tới này, Hạ Ngôn cũng nhận ra người nào. - Hạ Ngôn tiên sinh! Ta gọi là Lưu Tùng. - Hạ Ngôn tiên sinh! Ta gọi là Tiêu Hiểu Nguyệt, ngài gọi ta là Tiểu Nguyệt được rồi. Mấy học viên này kích động báo ra tên của mình với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng chỉ có thể cười gật đầu ứng phó. Tùy ý hàn huyên cùng mấy học viên này vài câu, Hạ Ngôn : - Ta tại cần vào trong học viện tìm Lý Nguyên Xuân tiên sinh thảo luận chút việc, thể chuyện lâu cùng các ngươi được. Hạ Ngôn cố ý nhìn sắc trời chút, cười . - Được! Hạ Ngôn tiên sinh, chuyện của ngài quan trọng hơn. Mấy học viên đó liền đáp. - Hạ Ngôn tiên sinh chút cũng có làm cao. gã học viên nhìn bóng dáng Hạ Ngôn rời , vui sướng . - Đúng vậy! Hạ Ngôn tiên sinh chuyện rất hiền hòa. Hơn nữa, thanh của Hạ Ngôn tiên sinh rất nhã nhặn. Ở trong học viện, Hạ Ngôn nhìn thấy ít bảng hiệu được thiết kế tỉ mỉ treo ở các nơi, đó viết tên ba người Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết. Nhìn thấy những bảng hiệu đó, Hạ Ngôn lắc đầu cười. Ở Hội giao lưu học viện lần này, ba người bọn họ thành công đưa Học Viện Tử Diệp gia nhập hàng ngũ Học viện siêu cấp. Trong lòng phần lớn học viên Học Viện Tử Diệp, ba người bọn họ nghiễm nhiên trở thành hùng của Học Viện Tử Diệp. Hạ Ngôn thoáng vận chuyển linh lực, gia tăng nhanh cước bộ. Dọc theo đường Hạ Ngôn cố ý tránh những nơi nhiều người, tuy nhiên vẫn gặp được ít học viên cùng với cả giảng sư. Ngay cả những giảng sư này khi nhìn thấy Hạ Ngôn, phần lớn đều biểu ra thần sắc sùng bái. Những người bọn họ cũng biết sau khi Hội giao lưu kết thúc, Hạ Ngôn tiến vào Thiên Cung tham gia khảo hạch, ít người căn bản biết Thánh sơn có Thiên Cung tồn tại. Cho dù biết Thiên Cung tồn tại, đa số người cũng đều cảm thấy được đó là truyền thuyết xa vời thể tiếp cận. Giống như lúc trước Vương Thiên Hà chỉ biết Thiên Cung, nhưng tin tức biết cũng quá ít. Cũng giống như Thánh Hoàng vậy, chỉ nghe thấy từ xa chứ thể lại gần. Khi vật nào đó cách mình quá xa vậy cho dù vật đó tồn tại, ở sâu trong nội tâm liền có cảm giác gì nhiều lắm. Tới khu vực dành cho học viên đặc biệt tu luyện, gã học viên đặc biệt phụ trách thủ vệ nhìn thấy người tới là Hạ Ngôn, tự nhiên nhiệt tình tiến đến hàn huyên mấy câu. Dừng lại mấy phút, Hạ Ngôn liền tiến vào khu vực dành cho học viên đặc biệt. Những lúc Lý Nguyên Xuân có việc gì đều ở trong khu học viên đặc biệt. Liễu Vân viện trưởng có ở đây, rất nhiều chuyện trong học viện đều phải hỗ trợ xử lý. Sau thời gian chén trà . Hạ Ngôn liền tìm được Lý Nguyên Xuân. Lý Nguyên Xuân ở trong phòng để các loại văn kiện, cũng sắp xếp lại số văn kiện. Khi Hạ Ngôn tiến vào, Lý Nguyên Xuân cũng cảm giác được. tại thực lực Hạ Ngôn cao hơn Lý Nguyên Xuân rất nhiều, nếu Hạ Ngôn muốn, cho dù đến sát phía sau Lý Nguyên Xuân, chỉ sợ Lý Nguyên Xuân cũng có bất cứ cảm giác gì. - Lý đại ca! Hạ Ngôn đứng ở trong phòng nhìn lát, cười hô lên. Thân hình Lý Nguyên Xuân chấn động, vội lắc mình cái, quay người lại, nhìn thấy là Hạ Ngôn mới trợn mắt lên. nhàng thở ra, Hạ Ngôn vừa rồi lên tiếng gọi, trong nháy mắt đó quả thực khiến cho hoảng sợ. - Hạ Ngôn? Ly Nguyên Xuân lập tức ngạc nhiên vui mừng kêu lên: - Tại sao trở lại rồi? Mấy người Viện trưởng cũng trở lại sao? Ly Nguyễn Xuân biết đám người Liễu Vân hẳn là tham quan Kinh Các của các học viện khác, cho nên mới kinh ngạc tại sao Hạ Ngôn lại trở về lúc này. Theo lẽ thường, Hạ Ngôn cũng có thể cùng Liễu Vân mới phải. Hạ Ngôn lắc đầu đáp: - Viện trưởng dẫn theo Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết tham quan Kinh Các mấy Học viện nhất lưu. Đệ cho nên quay về trước. - Ngươi tại sao ? Cơ hội này khó có lắm đó. Lý Nguyên Xuân lập tức , sau đó lại cười hắc hắc: - Hạ Ngôn! Trở về cũng tốt, lâu như vậy gặp, lão ca ta quả nhớ đệ đó. Đệ gặp Tiểu Thanh chưa? - Ha ha! Đệ cũng nhớ lão ca mà. Ừ, vừa rồi đệ gặp Tiểu Thanh. Hạ Ngôn cười gật đầu, ánh mắt chợt lóe sáng: - Trương gia thành Kim Dương kia gần đây có động tác gì ? Trương Bảo tộc trưởng Trương gia đích thân đến thành Tử Diệp điều tra nguyên nhân cái chết của Trương Phong, trong thời gian hai ba tháng trôi qua biết có điều tra ra kết quả gì hay . Hạ Ngôn gần đây vẫn có quay về thành Tử Diệp, đối với chuyện này gần như nắm được gì. Mối họa ngầm Trương gia này phải nhanh chóng diệt trừ mới được. Nếu đợi cho bọn họ tạo thành nguy hại đối với người thân của mình rồi mới giải quyết, vậy quá chậm rồi. - Chuyện này trong lúc nhất thời hết. Lão đệ, ! Chúng ta tìm tửu lâu từ từ chuyện. Ha ha, ta còn muốn nghe đệ kể lại chuyện ở Hội giao lưu học viện nữa đó. Lý Nguyên Xuân xong liền thu thập số văn kiện chút. - Được! Hạ Ngôn gật đầu đáp. Hai người rời khu học viên đặc biệt liền nhìn thấy đám học viên cùng giảng sư tập trung ở bên ngoài. Trong đó còn có ít học viên đặc biệt. Nhìn thấy đám người này, Hạ Ngôn kìm nổi hít vào hơi. có chút hối hận có đợi đến buổi tối hẳn tìm Lý Nguyên Xuân. tại nhiều người tập trung ở đây như vậy, khẳng định thể hờ hững trực tiếp rời được. Gặp phải trường hợp này, Hạ Ngôn cũng thoải mái. - Hạ Ngôn tiên sinh ra rồi! gã học viên nhìn thấy Hạ Ngôn xuất , lập tức lấy hơi hô to tiếng. Tiếng hô vừa dứt, mọi người đều cùng nhau tiến về phía bên này, cả đám đều đồng thanh hô lên tên Hạ Ngôn. Hạ Ngôn nhìn thấy trong đám người có mấy bóng dáng quen thuộc. Lưu Khải, Chu Lan Đức, còn có con tộc trưởng Vương gia thành Ngọc Thủy Vương Ngữ Yên. - Hạ Ngôn! Lưu Khải cùng Chu Lan Đức xông lên phía trước đám người lớn tiếng hô lên. Chớp mắt mọi người tới trước mặt Hạ Ngôn, thanh ồn ào khiến Hạ Ngôn cũng biết nên ứng phó thế nào, chỉ có thể đưa mắt xin Lý Nguyên Xuân giúp đỡ. - Im lặng! Lý Nguyên Xuân cười với Hạ Ngôn, xoay người, vươn hai tay lên vẫy vẫy phía trước, lớn tiếng hô lên câu. Tiếng hô của Lý Nguyên Xuân rất lớn, vận khí rống to, thanh giống như tiếng sấm vậy, hơn trăm học viên trước mặt đều toàn bộ yên tĩnh lại, tuy nhiên nồng nhiệt trong ánh mắt vẫn có tan . - Các vị học viên! Hạ Ngôn vừa mới từ thành Tử Nguyệt trở lại thành Tử Diệp, còn có việc cần xử lý. Mọi người hẳn là muốn cản trở Hạ Ngôn chứ. Chờ Hạ Ngôn bố trí thời gian, học viện chúng ta đặc biệt tổ chức hoạt động, để Hạ Ngôn giảng thuật lại chuyện tình về Hội giao lưu học viện lần này cho tất cả mọi người đều nghe. Lý Nguyên Xuân lớn tiếng . Chúng học viên nghe được Hạ Ngôn giảng thuật quá trình Hội giao lưu học viện diễn ra, đều trầm trồ tán thưởng. Hội giao lưu học viện ở trong mắt học viên bình thường cũng là kiện . Dù sao, cứ ba năm mới có lần, hơn nữa mỗi lần chỉ có ba học viên có cơ hội tham gia Hội giao lưu. Hầu hết học viên cũng chưa từng có cơ hội tham gia Hội giao lưu học viện. - Hạ Ngôn! Có số việc ta muốn với ngươi. Vương Ngữ Yên tới cạnh Hạ Ngôn, thấp giọng . Nghe vậy, Hạ Ngôn hơi sửng sốt, rồi sau đó chuyển ánh mắt: - Lý đại ca, chúng ta tìm tửu lâu từ từ tán gẫu . Lưu Khải, Chu Lan Đức! Các ngươi cũng cùng . Vương Ngữ Yên, ngươi có thể cùng ? Hạ Ngôn nhìn Vương Ngữ Yên hỏi. Vương Ngữ Yên có chuyện muốn với mình, nhưng nơi này hiển nhiên thích hợp. - Được. Vương Ngữ Yên gật đầu đáp. Quan hệ giữa nàng và Hạ Ngôn xem như có chút đặc thù. Vương gia cùng Hạ gia ở thành Ngọc Thủy là đối thủ cạnh tranh. Vương Ngữ Yên và Hạ Ngôn cũng là nhân vật đại biểu cho hai gia tộc này. Bọn họ có đôi khi thân bất do kỷ. Bởi vì bọn họ thể suy nghĩ cho ích lợi gia tộc mình. Ly khai đám người, năm người Hạ Ngôn đến tửu lâu phía ngoài học viện. Thành Tử Diệp cách thành Tử Nguyệt cũng xa, có số người quan tâm Hội giao lưu học viện cũng đều biết danh tiếng Hạ Ngôn. Tuy nhiên đại đa số thực ra cũng quan tâm Hội giao lưu học viện này. Hơn nữa, thành Tử Diệp đa số đều là cư dân bình thường, cũng thể so sánh với thành Tử Nguyệt. Cho nên, Hạ Ngôn mặc dù ở đường lớn cũng gần như bị người nhận ra. - Hạ Ngôn! Vương Ngữ Yên sau khi ngồi xuống, đưa mắt nhìn Hạ Ngôn. - Ngươi có chuyện gì muốn cứ thẳng. Lý Đại ca và Lưu Khải, còn có Chu Lan Đức huynh đệ đây đều phải người ngoài. Hạ Ngôn biết ý tứ Vương Ngữ Yên, liền trực tiếp . Ánh mắt Lưu Khải cùng Chu Lan Đức lấp lánh nhìn về phía Vương Ngữ Yên. -Ừ! Vương Ngữ Yên gật đầu, thoáng trầm ngâm lát. - Thành Ngọc Thủy trong khoảng thời gian này xảy ra việc. Vương Ngữ Yên đầu tiên . - Sao? Hạ Ngôn nhướng mày, thành Ngọc Thủy phát sinh chuyện, cùng mình có liên quan? Vậy khẳng định là gia tộc mình, Hạ gia xảy ra chuyện rồi. Hạ Ngôn ánh mắt biến đổi; - xảy ra chuyện gì? - Chuyện tình cụ thể ta cũng ràng lắm, tuy nhiên bảy ngày trước cha ta tới thành Tử Diệp lần, tình cảnh tại của Hạ gia phi thường ổn. Vương Ngữ Yên cũng chưa quay về thành Ngọc Thủy, nàng biết những chuyện phát sinh ở thành Ngọc Thủy cũng đều là tin tức từ trong gia tộc truyền đến. Bảy ngày trước, Vương Nhạc phụ thân Vương Ngữ Yên, cũng chính là tộc trưởng đương nhiệm Vương gia từng tới đây lần, về chuyện Hạ gia. Lúc đó, Vương Nhạc là liên thủ cùng Tịch gia đối phó Hạ gia. Vương Ngữ Yên vừa nghe xong lập tức kinh hãi thất sắc. Vương Nhạc có lẽ biết danh vọng cùng thực lực tại của Hạ Ngôn, nhưng Vương Ngữ Yên lại biết đại khái. Hạ Ngôn chỉ có thực lực phi thường mạnh, vượt xa cảnh giới Linh Sư, hơn nữa địa vị ở trong Học Viện Tử Diệp cũng phi thường cao. Ngoài ra còn có sư phụ là Viện trưởng nữa. Vương gia bất quá chỉ là gia tộc quận thành, nếu đắc tội Hạ Ngôn, vậy hậu quả rất khó . câu của Hạ Ngôn chỉ sợ cũng có thể khiến Vương gia tan biến. Cho nên, Vương Ngữ Yên lập tức liền lại tình hình tại của Hạ Ngôn cho phụ thân nàng. Sau khi Vương Nhạc nghe xong, sắc mặt kịch biến. nghĩ tới tốc độ Hạ Ngôn thăng tiến lại nhanh như vậy. Vương gia cùng Tịch gia liên thủ được thời gian hai tháng. Trong khoảng thời gian này, Vương gia cũng chiếm được ít chỗ tốt. Sản nghiệp Hạ gia bị cắn nuốt đại khái có phần năm bị Vương gia chiếm lấy, số còn lại bị Tịch gia chiếm giữ. Nghe Vương Ngữ Yên như vậy, trong lòng Vương Nhạc như có tảng đá lớn đè nặng, thể thở được. Việc này quan hệ đến an nguy của cả gia tộc, thể thận trọng được. khi Hạ Ngôn quay trở lại thành Ngọc Thủy, vậy có lẽ đó chính là ngày thay đổi. Cuối cùng, Vương Nhạc quyết định lập tức rời khỏi quan hệ hợp tác với Tịch gia, trả lại toàn bộ sản nghiệp của Hạ gia mà Vương gia chiếm cho Hạ gia. Hơn nữa, Vương Nhạc còn để Vương Ngữ Yên nghĩ biện pháp xoa dịu quan hệ với Hạ Ngôn. Vương Ngữ Yên lúc ấy , để Vương gia liên thủ với Hạ gia, nhưng Vương Nhạc cũng rất khó xử. Tịch gia có thể nhanh chóng xâm chiếm sản nghiệp Hạ gia là bởi vì có cỗ lực lượng thần bí duy trì. Tài chính Tịch gia như cuồn cuộn ngừng. Ngay cả Vương Nhạc cũng biết người sau lưng Tịch gia rốt cuộc là ai. Tuy nhiên, Vương Nhạc biết đó dường như là thế lực phi thường lớn, lớn đến mức gia tộc mình căn bản thể chống lại.
CHƯƠNG 323: BÀNG NGUYÊN ĐIỆN CHỦ Vương Ngữ Yên cho Hạ Ngôn biết toàn bộ những gì mà Vương Nhạc cho nàng khi đến thành Tử Diệp. Nàng hiểu rất , cho dù ra chuyện Vương gia và Tịch gia từng liên thủ sau này khi trở về Hạ Ngôn thế nào cũng biết. như thế bằng tại cho Hạ Ngôn biết. Tuy nhiên, nàng cũng rất thông minh khi nhấn mạnh ràng rằng hai nhà huỷ bỏ hợp tác, và Vương gia hoàn trả toàn bộ sản khiệp thôn tính được của Hạ gia. - Vương Ngữ Yên, ngươi Tịch gia thôn tính sản nghiệp của Hạ gia? Sắc mặt của Hạ Ngôn trở nên trầm. Lúc trước, Hạ Ngôn đánh chết Tịch Thu Thuỷ, con trai của Tộc trưởngTịch gia Tịch Phá Thiên, lão vẫn thầm tìm thời cơ giết chết Hạ Ngôn, nhưng tiếc là có cơ hội. Vương Ngữ Yên gật gật đầu : - Đúng thế, tại Hạ gia vẫn gắng sức chèo chống. Tuy nhiên, theo lời cha ta với tình hình nay, Hạ gia cũng kiên trì được bao lâu nữa. Tiền bạc của Tịch gia nhiều lắm. Bọn họ tiếc hết thảy, bằng mọi giá đuổi Hạ gia ra khỏi thành Ngọc Thuỷ. Cha ta , sau lưng của Tịch gia có thế lực khổng lồ chống lưng. Tuy nhiên, người cũng biết thế lực này rốt cuộc là như thế nào? Vương Ngữ Yên tiếp. - Hạ Ngôn ca, ta cũng từng nghe trong nhà qua. rằng Hạ gia gần đây dường như đụng phải việc rất khó khăn nhưng ta cũng ngờ nó lại nghiêm trọng như thế! Lưu Khải nhíu mày cắn răng . Lưu gia và Hạ gia có quan hệ hợp tác làm ăn với nhau. - Ừm! Hạ Ngôn gật đầu cười lạnh: - Xem ra lần này trở về thành Ngọc Thủy phải thanh lọc thế lực thành Ngọc Thuỷ lần mới được! Trong ánh mắt Hạ Ngôn loé lên đạo lệ quang! - Hạ Ngôn, ngươi tính khi nào quay về thành Ngọc Thủy? Lý Nguyên Xuân lên tiếng hỏi. - Trước cũng chưa cần vội, ta còn phải ở lại thành Tử Diệp làm việc. Sau khi hoàn thành ta quay về. Sắc mặt Hạ Ngôn nhanh chóng khôi phục lại bình thường, nhìn về phía Lý Nguyên Xuân . Vương Ngữ Yên cắn cắn môi, trong lòng nàng đấu tranh. Nàng hy vọng lợi ích của gia tộc mình bị hao tổn nhưng Hạ Ngôn lại phải thanh trừ các thế lực thành Ngọc Thuỷ. - Vương Ngữ Yên, rất cảm ơn ngươi cho ta biết chuyện này! Ngươi yên tâm , ta để Vương gia biến mất khỏi thành Ngọc Thuỷ đâu! Hạ Ngôn nhìn Vương Ngữ Yên. - Tuy nhiên, về sau Vương gia phải phụ thuộc vào Hạ gia ta! Như thế mà đối với Vương gia ngươi cũng là chuyện tốt! Bởi vì sau này Hạ gia ta nhất định trở thành gia tộc còn cường đại hơn nữa! Thậm chí, so với bốn đại gia tộc của thành Tử Diệp còn cường đại hơn! tiểu gia tộc có thể phụ thuộc vào gia tộc cường đại hẳn là chuyện xấu! Tuy ai tình nguyện phụ thuộc vào người khác nhưng nếu khi thực lực của mình chưa đủ, nhất định phải tìm kiếm người có thể bảo hộ cho mình bị thương tổn. Vương Ngữ Yên cực kỳ thông minh. Nàng đương nhiên hiểu được đạo lý này! - Hạ Ngôn, cảm ơn ngươi! Vương Ngữ Yên muốn thêm nhưng cuối cùng lại thôi, chỉ mỗi câu đó. Ánh mắt nàng cũng hơi đỏ lên. năm trước, Hạ Ngôn dù là trong Hạ gia cũng có địa vị gì. Vương Ngữ Yên nàng cũng ngẫu nhiên nghe qua cái tên Hạ Ngôn là phế vật nhưng lúc đó nàng cũng chỉ cười cười, cho rằng là chuyện cười tẻ nhạt mà thôi! Nhưng năm sau ngờ lại xảy ra biến hoá lớn như thế! tên phế vật ngờ trực tiếp đạt tới độ có thể nắm giữ được sinh tử của Vương gia! - Vậy ta xin phép trước đây, Hạ Ngôn! Vương Ngữ Yên nhìn nhìn mọi người. Những gì muốn nàng hết, tuy rằng trong lòng cũng muốn ở lại nhưng hiển nhiên, nàng cũng thuộc vào số những người thân cận của Hạ Ngôn. - Ừm! Hạ Ngôn nhìn Vương Ngữ Yên cái, khẽ gật đầu. Vương Ngữ Yên đứng dậy rời . - Hạ Ngôn, lão đệ vừa rồi phải ở lại thành Tử Diệp để làm gì? Lý Nguyên Xuân tò mò hỏi. - Đệ muốn trước trở thành Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thủy! Tuy nhiên, muốn khiêu chiến Đường chủ cần phải thỏa mãn điều kiện đó là phải liên tiếp thắng được trăm trận Đại sảnh Cực hạn khiêu chiến của thành Tử Diệp. Sau đó Thánh điện mới có thể cho đệ tư cách khiêu chiến với Đường chủ Thánh đường. Lý đại ca, Đại sảnh khiêu chiến có hạn chế số trận khiêu chiến mỗi ngày ? Trước khi tìm Lý Nguyên Xuân, Hạ Ngôn nghĩ tới việc phải hỏi Lý Nguyên Xuân về chuyện này. Tuy Lý Nguyên Xuân chỉ mới có thực lực Linh Sư trung kỳ nhưng lại là người thân cận bên cạnh Liễu Vân, cho nên được rất nhiều nơi hoan nghênh. - Hử, hình như mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể khiêu chiến năm trận mà thôi! Hạ Ngôn, thực lực của đệ mạnh như thế, ta nghĩ hẳn là có thể có ngoại lệ! Ừm, lát nữa chúng ta hãy tới Thánh điện chuyến. Ha ha. Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên mà đệ gặp qua ấy, có quyền cho đệ có tư cách trực tiếp khiêu chiến Đường chủ Thánh đường. - Học viện Tử Diệp trở thành Học viện siêu cấp! Thứ tự của thành Tử Diệp chúng ta trong tất cả các chủ thành cũng tăng lên! Chỉ sợ Điện chủ cũng muốn cảm ơn đệ đó! Lý Nguyên Xuân cười . -Ừm! Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ quả nên gặp Điện chủ Thánh điện thành Tử Diệp chuyến! Hơn nữa, thành Ngọc Thuỷ là quận thành do thành Tử Diệp quản hạt. Đường chủ của các quận thành cũng cần Thánh điện thành Tử Diệp thông qua mới có thể đảm nhiệm được chức vụ này! - Lý đại ca. Trương gia của thành Kim Dương gần đây làm gì? Hạ Ngôn lại tới Trương gia. - Tộc trưởng Trương gia Trương Bảo tới thành Tử Diệp. Hình như ở lại đây chừng tuần rồi rời . Khi Viện trưởng Liễu Vân quay về gây áp lực cho Trương Bảo. Trong Học viện Tử Diệp, cũng sử dụng bất cứ thủ đoạn ép hỏi đối với bất kỳ học viên nào cả! LÝ Nguyên Xuân nhíu mày, thở khí khi . - Tên Trương Bảo kia cũng từng tốt nghiệp Học viện Tử Diệp. tại ngờ lại muốn gây bất lợi cho Học viện ta. Nếu có Viện trưởng ra mặt có lẽ cũng xuống tay rồi! - Lưu Khải, Chu Lan Đức, tên Trương Bảo kia có tìm các ngươi ? Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía hai người. - Trương Bảo tới nhưng có tên Trưởng lão của Trương gia tới tìm chúng ta. còn là trưởng lão của Hạ gia, bảo chúng ta đưa tìm Tiểu Thanh. Ai, chó chết! Nếu có Thổ Cẩu . Nhớ tới chuyện đó, Lưu Khải lập tức trở nên tức giận. - Tên trưởng lão của Trương gia kia rất đê tiện! Chu Lan Đức cũng kìm nổi tức giận . Nếu phải Thổ Cẩu đột nhiên biến thân, phát uy giết tên trưởng lão kia Tiểu Thanh nguy hiểm rồi! Tiểu Thanh nếu có bất trắc gì bọn họ làm gì còn mặt mũi nào mà gặp Hạ Ngôn nữa!?! - Hạ Ngôn, Trương gia thủ đoạn vô cùng, có lẽ biết cái chết của Trương Phong là có liên quan đến đệ nhưng lại bởi vì thân phận của đệ cho nên mới tạm thời nhẫn! Nhưng đệ vẫn phải cẩn thận! Ta thấy chuyện tình ở thành Ngọc Thuỷ, có khả năng Trương gia cũng nhúng tay vào đó. Lý Nguyên Xuân phỏng đoán. Tuy rằng bình thường tính tình của Lý Nguyên Xuân rất phóng khoáng, nhưng đôi khi cũng cực kỳ thận trọng. - Đệ biết rồi, sau khi trở về thành Ngọc Thuỷ là biết thế lực chống lưng Tịch gia rốt cuộc là ai! Ánh mắt Hạ Ngôn nhíu lại, bắn ra đạo tinh quang . Cho dù là Trương gia, Hạ Ngôn cũng hề sợ hãi! - "Trương gia tuy rằng có quan hệ với Tuần gia ở Thánh thành nhưng chính minh lại có thân phận là người tu luyện Thiên Cung, Tuần gia cũng dám hành động thiếu suy nghĩ! Nếu Tuần gia cũng động tới . Hạ Ngôn khẽ cau mày, khí tức đột nhiên trầm xuống. Lý Nguyên Xuân lúc này cười lớn! - Ha ha, được rồi, chúng ta hãy ăn cơm uống rượu trước, sau đó chúng ta Thánh điện chuyến! Dù sao Hạ Ngôn cũng trở lại, mọi chuyện đều có thể giải quyết được! - Được, uống rượu! Hạ Ngôn cũng tạm thời xua các ý niệm trong đầu, vung tay áo lên . Bữa Cơm này diễn ra tới gần canh giờ. Sau đó Lưu Khải và Chu Lan Đức quay về Học viện Tử Diệp, Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân lại về phía Thánh điện, cách Học viện Tử Diệp cũng xa lắm. - Lý đại ca, Lục gia và Tống gia của thành Tử Diệp gần đây có động tĩnh gì ? đường tới Thánh điện, Hạ Ngôn lại tới hai gia tộc của thành Tử Diệp. Lục gia và Tống gia đều có thù hận với Hạ Ngôn. Con trai Tộc trưởng Tống gia Tống Lập bị Hạ Ngôn đánh chết! gã trưởng lão của Lục gia cũng chết trong tay . - Hai gia tộc này sao? Hừm, bọn họ có thể có động tĩnh gì?! Bọn họ cũng biết được ngươi tham gia Hội giao lưu Học viện, chỉ có thể thành thành mà đợi! Lấy thực lực của bọn họ, sau này lại càng dám chỉ tay về phía đệ đâu! Lý Nguyên Xuân cười cười, chút e ngại . Truớc kia, hai gia tộc này là vì uy nghiêm của Liễu Vân mà dám xuống tay với Hạ Ngôn. tại lại càng dám! Hai tên Tộc trưởng của hai gia tộc này cũng chỉ mới là Đại Linh Sư sơ kỳ mà thôi trong gia tộc cũng có rất ít cường giả Linh Sư. - Tới rồi! tới thời gian nén nhang, hai người tới bên ngoài tòa nhà Thánh điện nguy nga rực rỡ. Mấy tên hộ vệ trước cửa Thánh điện thấy hai người về phía đó vội vàng tiến lên ngăn cản. Lý Nguyên Xuân phải là người của Thánh điện nên cũng có quyền vào nơi này. - Mời hai vị thông báo tiếng, rằng Học viện Tử Diệp Lý Nguyên Xuân và Hạ Ngôn xin cầu kiến Điện chủ đại nhân! Hạ Ngôn khách khí với mấy tên hộ vệ này. Tên hộ vệ kia nhìn nhìn Hạ Ngôn, trong đó đôi mắt tên đội trưởng sáng lên nhìn Hạ Ngôn rồi : - Mời hai vị chờ chút! Mấy tên hộ vệ còn lại cũng có biểu tình gì nhiều, chỉ đứng xa xa nhìn hai người. Những hộ vệ này cũng nhận ra được Lý Nguyên Xuân. là cường giả Linh Sư, lại là người bên cạnh Liễu Vân. Tuy bọn họ cung kính với Liễu Vân nhưng cũng có kính ý với Lý Nguyên Xuân. - Được, làm phiền ngươi rồi! Hạ Ngôn cười gật đầu. - Điện chủ đại nhân làm gì có thời gian mà ai muốn là có thể gặp được! tên hộ vệ tháp giọng khinh thường câu. - giọng , đừng lung tung! tên hộ vệ khác trừng mắt lên, quát lớn câu. Hạ Ngôn nghe mấy tên hộ vệ thế chỉ cười khẽ cái. Hai người cũng phải chờ lâu. Chỉ thấy từ trong Thánh điện có hai nhân ảnh bước ra rất nhanh. Người phía trước chính là Bàng Nguyên Điện chủ mà Hạ Ngôn cũng từng gặp qua. Phía sau là tên đội trưởng hộ vệ vừa vào thông báo. Lúc này, mặt của tên đội trưởng này cũng mang theo vài phần ngạc nhiên. Khi thấy Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân cơ thể cũng hơi run lên cái. Vừa rồi, khi vào thông báo Điện chủ xem văn kiện, còn ở ngoài chần chờ chút. Khi vào có Lý Nguyên Xuân và Hạ Ngôn cầu kiến ngờ Điện chủ lại lập tức đứng lên, biểu tình mặt lại khiến tên đội trưởng phải run run lên. làm hộ vệ ở Thánh điện cũng hơn mười năm, còn chưa từng thấy biểu tình của Điện chủ lại có biến hoá lớn như thế! - Ngươi là Hạ Ngôn? Bọn họ ở ngoài điện? Bàng Nguyên ngẩng phắt đầu lên, trừng mắt nhìn về phía tên hộ vệ . Tên đội trưởng hộ vệ này vội vàng gật đầu, trong đầu cũng rối tung lên. Bàng Nguyên nghe thấy đội trưởng trả lời lập tức nhích người ra khỏi phòng, tên đội trưởng lúc này mới vội vàng đuổi theo. - Ha ha, Hạ Ngôn! Bàng Nguyên từ xa thấy được Hạ Ngôn lên tiếng hô lớn, mặt tràn đầy vẻ tươi cười, sải chân bước nhanh tới. Mà mấy tên hộ vệ kia gần như ngớ người, miệng há rộng ra, ngay cả cái cằm cũng muốn rớt xuống đất. Bọn họ làm hộ vệ thời gian dài như thế nhưng từng thấy Điện chủ tự thân ra ngoài đón người bao giờ đâu! Hơn nữa còn làm ra động tác khoa trương như thế! Còn tới hơn trăm thước mà lên tiếng chào người ta rồi!
CHƯƠNG 324: THÂN PHẬN THAY ĐỔI Nhìn về phía tiếng gọi, Hạ Ngôn nhìn thấy Bàng Nguyên Điện chủ đến, cũng vội lên tiếng chào. - Ha ha, Lý Nguyên Xuân cũng ở đây sao?! , chúng ta vào Thánh điện rồi hãy chuyện! Bàng Nguyên hướng về Lý Nguyên Xuân và Hạ Ngôn vẫy tay cái, cười . Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mấy tên hộ vệ há hốc miệng, Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân cùng với Điện chủ Thánh điện Bàng Nguyên vào trong đại môn Thánh điện. - Đội trưởng, ngài xem vì sao Điện chủ phải tự mình ra nghênh đón hai người này? tên hộ vệ hít sâu mấy hơi, áp chế rung động trong lòng rồi tò mò hỏi. - Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai? Tên đội trưởng tức giận trừng mắt nhìn tên này cái . - Từ biểu của Bàng Nguyên Điện chủ người mà Điện chủ nghênh đón chính là Hạ Ngôn. Mà thoạt nhìn tên Hạ Ngôn này cũng chỉ mới hơn mười tuổi, tuyệt đối quá hai mươi tuổi. Điện chủ vì sao lại tự mình nghênh đón? Những tên hộ vệ này đều hiểu ra sao, cả đám đều đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác. Mặt trước Thánh điện có phòng họp rất rộng. Mà bên trong lại là địa phương của riêng Điện chủ Bàng Nguyên. Đại đa số thời gian Bàng Nguyên đều ở chỗ này. Ngoại trừ tu luyện cũng rất ít thời gian ra khỏi thành Tử Diệp. - Hạ Ngôn, hành trình tới Thánh sơn thấy thế nào? Vừa , Bàng Nguyên vừa cười hỏi. Bàng Nguyên biết rằng sau khi kết thúc Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Hạ Ngôn tới Thánh sơn. Bàng Nguyên vốn là trong mười hai Chấp của Thánh địa, đồng thời là trong mười hai Sứ giả của Kim Long Điện, thân phận của cực kỳ cao. Kim Long Lệnh của Hạ Ngôn chính là do Bàng Nguyên cấp cho. Từ phương diện này mà Hạ Ngôn vẫn là thủ hạ của Bàng Nguyên. Bàng Nguyên cũng ít lần tới Thánh địa. Tuy rằng thể tuỳ tiện ra vào nơi đó nhưng nếu có ba đại Chủ quản của Điện Hoàng Giả triệu tập mười hai Chấp Thánh sơn nghị Bàng Nguyên cũng phải vào nơi đó. Bàng Nguyên cũng nhiều lần tận mắt nhìn thấy Thánh Hoàng. Bàng Nguyên cũng biết Hạ Ngôn khảo hạch ở Thiên Cung, hơn nữa còn biết rằng thông qua khảo hạch này. tại, việc Hạ Ngôn thông qua khảo hạch của Thiên Cung cũng qua mấy ngày. Bàng Nguyên cũng có đủ thời gian để nắm được tin tức này. Cũng vì biết Hạ Ngôn là người tu luyện của Thiên Cung nên Bàng Nguyên mới nhiệt tình tự mình ra nghênh đón. Nếu chỉ có việc Hạ Ngôn đưa Học viện Tử Diệp tiến vào hàng ngũ Học viện siêu cấp Bàng Nguyên cũng cần phải đích thân ra nghênh đón. Người tu luyện của Thiên Cung mới là thân phận khiến Bàng Nguyên coi trọng nhất! Bản thân Bàng Nguyên cũng có cơ hội tiến vào Thiên Cung tu luyện. - Cảm giác cũng tệ lắm! Ta gặp được Thánh Hoàng đại nhân, cũng được người thưởng cho đôi chút! Hạ Ngôn nghe thế khẽ gật đầu . Bàng Nguyên thấy có Lý Nguyên Xuân bên cạnh nên cũng tiếp tục hỏi thêm về chuyện tình liên quan tới Thiên Cung nữa! - Hạ Ngôn, ngươi tìm đến ta là có chuyện gì sao? Ba người rất nhanh tới trong Thánh điện, Bàng Nguyên lại chuyển câu chuyện, nghi hoặc hỏi Hạ Ngôn. - Điện chủ, ta muốn khiêu chiến Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thuỷ, trở thành tân Đường chủ thành Ngọc Thuỷ! Hạ Ngôn chút quanh co, thẳng. Đường chủ Thánh đường thành Ngọc Thuy thậm chí cũng phải là trong mười hai chấp của Thánh điện thành Tử Diệp. Trong hai mươi quận thành mà thành Tử Diệp quản lý thành Ngọc Thuỷ cũng thể lọt vào mười hai thành đầu tiên. - Ồ? Đường chủ? Bàng Nguyên hơi nhíu mày. - Khiêu chiến Đường chủ cũng cần có điều kiện là liên tiếp thắng được trăm trận trong Đại sảnh khiêu chiến thành Tử Diệp. Dù là ngươi cũng phải đạt được tư cách này! Thành Tử Diệp chỉ có Điện chủ mà còn có mười hai Chấp . số chuyện Chấp cũng có quyền tham gia. Bàng Nguyên cũng thể vì thân phận đặc thù của Hạ Ngôn mà bỏ quy cũ này được. Hạ Ngôn khẽ gật đầu : - Ta biết. Điện chủ, nghe Đại sảnh khiêu chiến mỗi ngày chỉ cho phép tham gia năm trận. Đối với ta mà năm trận quả là quá ít. Ta tìm tới ngài hy vọng ngài có thể xem xét để cho phép ta khiêu chiến được nhiều trận hơn trong ngày. Nếu ngày chỉ được năm trận tận hai mươi ngày mới có thể thắng được trăm trận. Nếu là mỗi ngày có thể khiêu chiến mười trận trong mười ngày có thể hoàn thành. Nếu là ngày hai mươi trận chỉ cần năm ngày! - Ha ha, điều này lại thành vấn đề! Ừm, ngươi chờ chút, ta cho gọi Hội trưởng của Đại sảnh khiêu chiến lại đây, sau đó thương lượng chút xem khiêu chiến như thế nào. Bàng Nguyên mỉm cười . Nếu là trong buổi khiêu chiến mà đánh được nhiều trận hơn rất đơn giản, Hội trưởng của Đại sánh cực hạn khiêu chiến có thể quyết định được người ngày được đấu mấy trận. Chỉ cần câu của là được. -Đa tạ Điện chủ! Hạ Ngôn vội vàng lời cám ơn. Lý Nguyên Xuân ở bên cạnh cũng nhiều lời. Lời của Hạ Ngôn so với lời của có giá trị hơn rất nhiều. Việc Bàng Nguyên tự mình ra nghênh đón khiến Lý Nguyên Xuân rất giật mình. tại hiểu được thân phận của Hạ Ngôn rốt cuộc đạt tới mức độ nào. Cho nên, từ khi tiến vào vẫn lên tiếng. Bàng Nguyên lập tức sai tên hộ vệ mời Hội trưởng của Đại sảnh cực hạn khiêu chiến. Người này tên là Mạnh Thường, hơn sáu mươi tuổi, có thực lực Đại Linh Sư sơ kỳ. Mười hai Chấp của Thánh điện gần như đều có cảnh giới Đại Linh Sư. - Hạ Ngôn, ta về Học viện trước, đệ có việc gì cứ tới Học viện tìm ta! Lý Nguyên Xuân ngồi hồi rồi nhìn Hạ Ngôn, sau đó khẽ . Hạ Ngôn suy nghĩ chút rồi gật đầu: - Lý đại ca, vậy huynh về Học viện trước . Dù sao thời gian này ta vẫn ở thành Tử Diệp mà! - ừm! Lý Nguyên Xuân đứng lên. - Điện chủ đại nhân, ta cáo từ trước! Ly Nguyên Xuân ôm quyền hướng về Bàng Nguyên . - Sao? Bàng Nguyên khẽ lên tiếng, sau đó hơi gật đầu, cười : - Được, vậy ngươi . Viện trưởng có mặt ở đây, mọi tình cũng cần ngươi xử lý. - Vâng! Lý Nguyên Xuân xong liền ra phía bên ngoài. Sau khi Lý Nguyên Xuân rồi, Bàng Nguyên mới lên tiếng hỏi Hạ Ngôn: - Hạ Ngôn, khảo hạch của Thiên Cung ngươi qua rồi phải !? Hạ Ngôn hơi kinh ngạc chút rồi lập tức hiểu , thầm nghĩ: - "Với thân phận của Bàng Nguyên biết những chuyện xảy ra Thánh sơn cũng là điều bình thường!" Khẽ gật đầu, Hạ Ngôn : - Sau khi vượt qua khảo hạch của Thiên Cung, ta là người tu luyện Thiên Cung rồi! Người mới gia nhập Thiên Cung có thời gian ba tháng nghỉ ngơi. Lần này trở về, ta chính là muốn lợi dụng chút thời gian này giải quyết số phiền toái cho gia tộc ta! Bàng Nguyên gật đầu: - Ngươi nếu là thành viên của Thiên Cung rồi chỉ cần ngươi có chút băn khoăn có thể ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này của mình chắc chắn Thiên Cung đứng ra dàn xếp hết phiền toái cho ngươi thôi! Thành viên của Thiên Cung được hưởng thụ rất nhiều đãi ngộ. số phiền toái ở nhà, Thiên Cung có thể giúp giải quyết. Hạ Ngôn cười lắc đầu: - Phiền toái của ta để ta tự mình giải quyết là tốt nhất! Nếu thể thu xếp được lúc đó mới nhờ vào Thiên Cung vậy! - Đúng rồi! Hạ Ngôn, sau này ngươi tu luyện ở Thiên Cung, tiền đồ thể hạn lượng, phải cố gắng hết sức đó! Ánh mắt Bàng Nguyên sáng bừng lên: - Ngươi mới mười sáu tuổi đúng ?! - Chậc chậc. Mười sáu tuổi là người tu luyện Thiên Cung, ta cũng là lần đầu tiên nghe tới! - ừm, ngay cả Thánh Hoàng cũng cực kỳ chú ý tới ngươi! Bàng Nguyên cũng rất hâm mộ thiên phú và thực lực của Hạ Ngôn. Có thể vào Thiên Cung ít nhất cũng phải có được thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ. Hạ Ngôn tuổi còn trẻ như thế mà được vào Thiên Cung lâu sau nữa tất nhiên đạt tới Linh Tông! Ngoài Thiên Cung, Linh Tông là lão đại của phương rồi! Cũng giống như Bàng Nguyên, chính là Điện chủ Thánh điện của thành Tử Diệp, trực tiếp nắm trong tay chủ thành, hơn hai mươi quận thành. Quyền lợi như thế thể là lớn được! - Ha ha, Hạ Ngôn, chờ ngươi trở thành cường giả cảnh giới Linh Tông rồi còn biết được rất nhiều bí mật của Đại Lục Long Chi. Bàng Nguyên chuyển đề tài, hạ giọng . -ồ? Hạ Ngôn nao nao. - tại ta cũng khó mà được! Rất nhiều chuyện mà ta cũng chỉ mới biết được đôi chút da lông bên ngoài. Ngươi ở Thiên Cung lại càng có cơ hội mà tiếp xúc tới. Bàng Nguyên lắc đầu . - Điện chủ đại nhân, Hội trưởng Đại sảnh khiêu chiến Mạnh Thường Chấp tới rồi! tên hộ vệ ở bên ngoài lên tiếng thông báo. - Mời vào ! Bàng Nguyên đổi giọng, vẻ mặt uy nghiêm lên tiếng. Ngay sau đó, lão già có dáng người trung bình, mặc hoa phục bước nhanh vào. Vừa rồi hộ vệ của Thánh điện tới Đại sảnh khiêu chiến Điện chủ triệu tập , lập tức vội vàng tới, thầm nhủ biết Điện chủ tìm có chuyện gì đây?! - Ra mắt Điện chủ đại nhân! Mạnh Thường cung kính thi lễ. Trong số mười hai Chấp của Thánh điện, chỉ có Viện trưởng Học viện Tử Diệp Liễu Vân là người thân cận với Bàng Nguyên nhất, cần thi lễ vấn an. Những người khác khi thấy Bàng Nguyên đều phải thi lễ chào hỏi. Bàng Nguyên gật đầu. - Mời Mạnh Thường Chấp ngồi! Bàng Nguyên chỉ vào cái ghế dựa màu tím, ý bảo Mạnh Thường ngồi xuống. Mạnh Thường ngẩng đầu lên, lúc này mới nhìn thấy Hạ Ngôn ngồi ở bên cạnh Bàng Nguyên, thân mình khỏi hơi chấn động. Trong mắt loé ra hào quang, thầm nghĩ: - "Thanh niên này là ai, ngờ lại được ngồi bên cạnh Điện chủ! Chẳng lẽ là người từ Thánh thành tới? Điện chủ cho ta tới chăng lẽ có liên quan tới !?" Trong nhất thời, trong lòng của Mạnh Thường nãy sinh rất nhiều ý nghĩ, thân mình chậm rãi di chuyển tới ngồi xuống bên. - Mạnh Thường Hội trưởng, vị này chính là học viên Hạ Ngôn của Học viện Tử Diệp. Bàng Nguyên cười cười giới thiệu: - Hạ Ngôn, đây chính là Hội trưởng Đại sảnh cực hạn khiêu chiến của thành Tử Diệp chúng ta, Mạnh Thường Chấp . - Học viện Tử Diệp Hạ Ngôn? Trong lòng Mạnh Thường khẽ động. cũng vừa mới nghe tới cái tên Hạ Ngôn, học viên của Học viện Từ Diệp, có biểu cực kỳ ưu tú ở Hội giao lưu Học viện siêu cấp giúp cho Học viện Tử Diệp thành công tiến nhập vào hàng ngũ Học viện siêu cấp! - "Nghe Hạ Ngôn tuổi rất trẻ, gặp mặt mới thấy quá đúng như thế! Thoạt nhìn chỉ mới hơn mười lăm tuổi mà thôi!" Mạnh Thường nhìn về phía Hạ Ngôn, ý nghĩ trong đầu khẽ chuyển. - Xin chào Mạnh Thường Hội trưởng! Hạ Ngôn ôm quyền . - Ha ha, xin chào Hạ Ngôn tiên sinh! Mạnh Thường vội vàng đáp lễ. Thân phận cao hay thấp cũng phải là nhìn vào tuổi tác mà chính là dựa vào thực lực. Mạnh Thường chính là Chấp Thánh điện của thành Tử Diệp, nên rất ràng thực lực của những học viên Học viện siêu cấp. Có thể Học viện siêu cấp có rất nhiều học viên ưu tú mà thực lực khẳng định còn mạnh hơn mình! Thực lực của Hạ Ngôn sợ rằng còn mạnh hơn mình nhiều lắm! Mạnh Thường cũng dám tự cao tự đại. Hơn nữa, tại ngờ Hạ Ngôn lại cùng ngồi chỗ với Điện chủ Bàng Nguyên. Từ đó có thể thấy được tôn trọng mà Điện chủ dành cho Hạ Ngôn. Phải biết rằng vị trí đó trước kia chỉ có Viện trưởng Liễu Vân mới được ngồi. tại lại có thêm người nữa. - Mạnh Thường Chấp , mời ngươi tới đây là có chút chuyện muốn thương lượng với ngươi. Sau đó, Bàng Nguyên đem chuyện tình Hạ Ngôn muốn tham gia khiêu chiến cho Mạnh Thường. Lúc này Mạnh Thường liền trả lời: - Đây chỉ là việc . Ta lập tức trở về an bài ngay. Đối với Mạnh Thường mà đây chỉ là cái nhấc tay mà thôi! Chỉ cần với những Chấp của Đại sảnh khiêu chiến tiếng mọi chuyện được an bài thoả đáng. Điều này căn bản cần tự mình làm!
CHƯƠNG 325: TĂNG TỐC LUYỆN ĐAN "Chuyện khiêu chiến của Hạ Ngôn, ta phải đích thân an bài mới được!" Mạnh Thường thầm nhủ trong lòng. Tuy rằng tình này cần đích thân lo liệu, tuy nhiên vẫn dự định tự mình làm. Đây cùng chính là cơ hội để gây dựng quan hệ tốt với Hạ Ngôn, đương nhiên thể bỏ qua được. - Đa tạ Mạnh Thường Hội trưởng! Hạ Ngôn đứng lên lời cảm ơn. - Hạ Ngôn tiên sinh khách khí rồi! biết ngài định ngày tiến hành mấy trận khiêu chiến? Mạnh Thường chần chừ chút rồi hỏi. Hạ Ngôn sớm có tính toán trong lòng nên thẳng ra luôn: - Mạnh Thường Hội trưởng, ngài xem ngày hai mươi trận thế nào? ngày có mười hai cạnh giờ, mà Hội trường cực hạn khiêu chiến thường bắt đầu tiến hành vào giờ ngọ cho tới tối muộn hoặc rạng sáng đóng cửa. tóm lại, Hội trường cực hạn khiêu chiến chỉ có thời gian sáu canh giờ để khiêu chiến mà thôi! Trong sáu canh giờ này phải sắp xếp hai mươi trận khiêu chiến. cách khác, đại khái chừng thời gian nén nhang phải xong trận. Đây quả là rất gấp gáp, sắp xếp cũng phải rất cố gắng mới hoàn thành được. Mạnh Thường nhướn mày lên, ánh mắt loé loé. Cuối cùng vẫn chắc như đinh đóng cột : - Chỉ cần Hạ Ngôn tiên sinh có thể giành chiến thắng trong thời gian ngắn như thế ta có thể nghĩ ra biện pháp để ngài có thể liên tục khiêu chiến! Ha ha. Hội trường cực hạn khiêu chiến thành Tử Diệp chúng ta có rất nhiều người khiêu chiến. - Mạnh Thường, vậy chuyện này giao luôn cho ngươi ! Bàng Nguyên cũng cười cười . - Điện chủ đại nhân xin cứ yên tâm ! Mạnh Thường lúc này nhìn về phía Điện chủ Bàng Nguyên . - Đúng rồi. Mạnh Thường Hội trưởng, ta muốn ngày mai bắt đầu luôn! Mà trong khi khiêu chiến ta cũng muốn sử dụng mặt nạ và dùng tên Linh La! Hạ Ngôn nhíu mày chút rồi . Khi còn ở thành Ngọc Thuỷ, Hạ Ngôn hay dùng cái tên Linh La để tham gia Hội trường cực hạn khiêu chiến. Lúc này tới đây, Hạ Ngôn vẫn muốn tiếp tục sử dụng cái tên này. Hơn nữa nếu dùng tên giả Hạ Ngôn cũng hạn chế được ít phiền toái cần thiết. - Điều này thành vấn đề! Ngày mai, chính ngọ, mời Hạ Ngôn tiên sinh tới Hội trường cực hạn khiêu chiến tìm ta là được! Mạnh Thường gật gật đầu, chút do dự . Thân phận và tên để đăng ký có thể khác nhau, cũng có ý nghĩa gì cả! Tên có thể đổi được bất kỳ lúc nào, chỉ là người đổi được mà thôi! - Cái gì?! Ngươi bảo Hạ Ngôn trở lại thành Tử Diệp sao? Trong tiểu viện của Tộc trưởng Tống gia Tống Lập, trưởng lão mặc trường bào màu xám vội vã chạy tới, đem tin tức vừa nắm được cho Tống Lập. Hạ Ngôn hôm nay xuất ở Học viện Tử Diệp, Tống gia lập tức xác thực tin này. Đối với việc Hạ Ngôn tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Tống gia cũng biết! - Đúng thế, Tộc trưởng! Hôm nay, vào chính ngọ, Hạ Ngôn tới Học viện Tử Diệp, những học viên nơi này đều cực kỳ hoan nghênh. Biểu của Hạ Ngôn ở Hội giao lưu Học viện siêu cấp kinh người, nghe đạt tới thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ. Tên trưởng lão kia với vẻ mặt trầm, trong giọng cũng mang theo cổ tức giận. Tốc độ tăng tiến thực lực của Hạ Ngôn khiến cho bọn họ trợn mắt cứng lưởi. Từ cảnh giới Hậu thiên đạt tới cảnh giới Linh Sư, từ Linh Sư đạt tới Đại Linh Sư, tại lại là Đại Linh Sư hậu kỳ, Hạ Ngôn chỉ dùng tới thời gian khoảng năm hoặc hơn chút mà thôi. Hết thảy những điều này phát sinh quá nhanh khiến người ta kịp phản ứng. - Tộc trưởng, Hạ Ngôn trở lại, Hạ gia của thành Ngọc Thủy khẳng định phái người tới thông báo cho biết tình cảnh nay của Hạ gia. Hạ Ngôn tuyệt đối mặc kệ! Tên trưởng lão này cũng trầm hạ giọng . - Thế sao?! Tống Lập hừ lạnh tiếng. - Chuyện tình của Hạ gia có quan hệ gì với chúng ta cả! Tên Tộc trưởng Tịch Phá Thiên của Tịch gia tuy có tìm đến chúng ta nhưng ta cũng hợp tác gì với bọn chúng! Chỉ là cái gia tộc ở quận thành mà cũng muốn ngồi chung mâm với chúng ta sao!? Đúng là biết tự lượng sức! - Hạ Ngôn trở về, dù nhìn khắp sổ sách cũng thấy chút liên quan gì tới chúng ta! Tống Lập cười lạnh . Tịch Phá Thiên đúng là từng tìm tới Tống gia, muốn được thế lực này chống lưng để nhổ tận gốc Hạ gia ở thành Ngọc Thủy. Tuy nhiên, lúc ấy Tống Lập cũng đáp ứng. Tuy rằng Tống Lập đáp ứng Tịch Phá Thiên nhưng luôn chú ý tới trạng thái của Hạ gia ở thành Ngọc Thủy. dù trực tiếp can dự nhưng cũng thầm gây khó dễ, như số hàng hoá muốn vào Hạ gia cũng bị Tống gia sử dụng lực lượng của mình phá hoại. - Hắc hắc. Tên trưởng lão kia đột nhiên cười: - Tộc trưởng, lúc này Hạ Ngôn quay về, cũng chỉ mình mà thôi. Liễu Vân ở bên cạnh. Hạ gia gặp nạn, tất nhiên quay về thành Ngọc Thuỷ trợ giúp. Đây là cơ hội xuống tay khó gặp! -Hừ? Tổng Lập hơi sửng sốt, nhìn về phía trưởng lão kia. -Ý của ngươi là. - được! Tống Lập chợt lắc đầu. - Nghe cảnh giới của Hạ Ngôn bây giờ là Đại Linh Sư. Tống gia chúng ta phải là đối thủ của . Cho dù tự mình ra tay, tại cũng phải là đối thủ của Hạ Ngôn. biết ý tứ của tên trưởng lão này là muốn mượn lần này Hạ Ngôn mình mà xuất thủ giết . Trước cần đánh chết Hạ Ngôn sau này có bị Liễu Vân biết được mà trả thù hay , chỉ cần tới thực lực của Hạ Ngôn Tống gia cũng phải là đối thủ. - Tộc trưởng, đương nhiên chúng ta thể tự mình ra tay được. Sau lưng Hạ Ngôn còn có chỗ dựa là Liễu Vân. Biểu của lần này ở Hội giao lưu Học viện siêu cấp có thể được rất nhiều người chú ý. - Chúng ta muốn giết , chỉ cần tìm người có bất kỳ quan hệ nào với chúng ta. cường giả cảnh giới Linh Tông có thể giết được Hạ Ngôn, bất kể là ai. - Tộc trưởng, chúng ta đủ thực lực giết chết Hạ Ngôn. Cho dù Liễu Vân cũng nghi ngờ chúng ta! Đương nhiên, chuyện này cũng thể để nhiều người biết được! Ngay cả những trưởng lão khác trong tộc cũng nên cho họ biết! Tên trưởng lão này đem thanh đè nén xuống cực , gần như là ghé sát bên tai Tống Lập mà . Tống Lập khi nhíu mày, khi lại hơi chút động dung. - Cường giả Linh Tông làm sao có thể dễ dàng kiếm được?! Cho dù là có tiền cũng rất khó mướn! Hơn nữa, nếu muốn thuê cường giả Linh Tông giết người chỉ sợ cũng phải tốn tới trăm vạn lượng! Mà giết người như Hạ Ngôn giá cả có thể còn cao hơn nữa! Tống Lập tuy rằng động tâm nhưng vẫn chỉ có thể bắt đắc dĩ lắc đầu mà thôi! Ánh mắt tên trưởng lão kia chợt loé lên: - Tộc trưởng, ngài quên cái tên Huyết Lang kia rồi sao? - Huyết Lang? Tống Lập cả kinh. - Đúng thế, chính là ! Ba ngày trước tới thành Tử Diệp, thân ở trong Thanh Vân Sơn ngoài thành. Ánh mắt trưởng lão này híp lại . - đến thành Tử Diệp này làm gì? Tông Lập nhớ tới người này, thuận miệng hỏi, chợt ánh mắt lại loé lên : - Ngươi muốn mượn tay để giết Hạ Ngôn sao? Chỉ sợ ổn, chính là kẻ bị truy nã, sát thủ lãnh huyết vô tình! Mấy năm trước, Tống gia từng lần cứu Huyết Lang. Lần ấy, cứu Huyết Lang chính là vị trưởng lão Tống gia này. Ba ngày trước, tới thành Tử Diệp, thầm gửi phong thư cho vị trưởng lão này của Tống gia, hỏi có cần hỗ trợ gì ?! Hơn nữa, còn mình đột phá tới cảnh giới Linh Tông từ hai năm trước. còn rằng nếu Tống gia cần hỗ trợ thù lao được giảm xuống. Huyết Lang là tên bị truy nã, bị Thánh điện của nhiều thành thị truy đuổi. Tuy nhiên, cực kỳ giảo hoạt, hơn nữa am hiểu về tốc độ, lại giỏi nấp hành tung của mình cho nên gần như xuất trong các thành thị cho nên nhiều năm qua vẫn chưa bị bắt. Tên Huyết Lang này tiềm lực còn rất mạnh, tên trưởng lão kia khi cứu mới chỉ có cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ mà thôi nhưng tại ngờ đột phá tới cảnh giới Linh Tông. Huyết Lang cũng từng giúp Tống gia xử lý vài tình khó khăn, đều cực kỳ thuận lợi. - Tộc trưởng, cần gia tộc ta ra mặt, ta có thể tự mình , lấy danh nghĩa cá nhân để thuê . Lục gia kia cũng có cừu oán với Hạ Ngôn, có lẽ bọn chúng cũng có hứng thú tham gia. Ánh mắt tên trưởng lão này loé lên u quang. Tổng Lặp dĩ nhiên động tâm. Đây là cơ hội đánh chết Hạ Ngôn, nếu bỏ qua sợ rằng cũng còn cơ hội nào nữa! - Tên Huyết Lang kia có nắm chắc ? Tông Lập có chút do dự . - Hắc hắc, Huyết Lang kia tới cảnh giới Linh Tông, đối phó với Hạ Ngôn cũng khó. Hơn nữa am hiểu ấp và tập sát. Chỉ cần núp đường Hạ Ngôn qua, như vậy. Tên trưởng lão này làm động tác chém tay, ánh mắt tràn đầy vẻ độc. - như thế. Hợp tác với Lục gia ư?! Hừ đám người Lục gia này cũng tốt lành gì! Nhắc đến Lục gia, Tống Lập tức giận : - Tuy nhiên, để đối phó với Hạ Ngôn có thể hợp tác với bọn chúng! Như vậy , ngươi liên hệ với Lục gia. Trước đừng thuê sát thủ giết Hạ Ngôn, thử xem thái độ của Lục gia với Hạ Ngôn như thế nào rồi hãy quyết định có nên liên thủ với bọn chúng hay ?! - Được! Ta làm việc này! Tẽn trưởng lão kia nheo mắt lại, trả lời rồi xoay người rời . Trong sương phòng bên phải nơi tiểu viện của Hạ Ngôn, ngồi trước đống dược liệu, hít vào hơi rất sâu. - Thánh Hoàng gia gia phải tăng năng lực luyện đan lên trong thời gian sớm nhất. tại phải tranh thủ luyện chế đan dược ! Ngón tay Hạ Ngôn lướt qua đám dược liệu rất nhanh. Các loại dược liệu đều được chọn ra. Cho tới hôm nay, Hạ Ngôn mới chỉ luyện chế ra đến mười loại đan dược, hơn nữa còn đều là đan dược nhất phẩm, khá là đơn giản. đại lục có tám mươi mốt chủng loại đan dược. Nếu muốn hoàn toàn nắm giữ Hạ Ngôn còn cần thời gian ít. Trong đỉnh lô, linh lực của Hạ Ngôn chậm rãi quán nhập. Dược lực trong dược liệu bị linh lực ép ra, được ngưng tụ trong dụng cụ bằng thuỷ tinh ở trong đỉnh lô. Cảnh giới của Hạ Ngôn nay là Đại Linh Sư hậu kỳ, luyện chế đan dược dễ dàng hơn trước rất nhiều. Trước đây, để luyện chế viên đan dược, bất kể là thành công hay thất bại Hạ Ngôn đều tiêu tốn tới nửa canh giờ. Nhưng tại, Hạ Ngôn cảm giác ràng rằng tiến độ nhanh hơn rất nhiều. - Ổ? Đan dược này có vẻ như muốn thành hình. tại ta dường như cũng cần cố sức luyện chế loại đan dược này! mặt Hạ Ngôn lộ ra vẻ vui mừng, cảm giác trong đỉnh lô dần hình thành viên đan dược màu lam. Đan dược này đơn thuần chỉ là ngưng tụ dược lực, dùng cho việc ngưng kết linh lực của Luyện đan sư. Khoảng chừng thời gian nén nhang, viên đan dược màu lam được Hạ Ngôn lấy ra khỏi đỉnh lô. Trong tay Hạ Ngôn, viên đan dược này loé lên tầng sáng bóng động lòng người. Viên đan dược này đột nhiên ở trong lòng bàn tay vở tan ra, biến mất ở trong khí. -Lại thất bại! Hạ Ngôn hơi thất vọng. - Xem ra tuy tốc độ luyện đan tăng lên nhưng xác suất thành công vẫn chưa tiến bộ nhiều, phải tĩnh tâm ngưng thần hoàn toàn mới được! Tâm niệm khẽ chuyển, Hạ Ngôn nhắm mắt lại rồi thở ra đoàn khí, hoàn toàn vứt bỏ hết thảy tạp niệm trong đầu!