Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 306: THÁNH HOÀNG
      Hiển nhiên, Mao Tổng quản này cảm giác ra Hạ Ngôn là người nào, kỳ ở trong đám người này, đặc điểm của Hạ Ngôn cũng rất dễ nhận biết. Mao Tổng quản tất nhiên nghe qua tình huống về Hạ Ngôn, biết Hạ Ngôn năm nay mới mười sáu tuổi, ở trong chín học viên, liếc mắt cái có thể nhìn ra Hạ Ngôn là ít tuổi nhất. Những người khác, đều tiếp cận ba mươi tuổi.

      Ánh mắt Lưu tiên sinh nhìn phía Hạ Ngôn, khẽ gật đầu.

      -Đây là Hạ Ngôn!

      Lưu tiên sinh cười với Mao Tổng quản.

      - Hạ Ngôn! Đây là Mao Tổng quản Điện Hoàng Giả, về sau ngươi nếu tiến vào Thiên Cung tu luyện, có thể cũng thường xuyên gặp mặt Mao Tổng quản.

      Ở Thiên Cung nếu Thánh Hoàng có an bài truyền mệnh lệnh gì đó, đều lệnh cho Mao Tổng quản truyền đạt, cho nên Lưu tiên sinh mới Hạ Ngôn về sau thường xuyên nhìn thấy Mao Tổng quản.

      - Hạ Ngôn ra mắt Mao Tổng quản.

      Hạ Ngôn hơi khom người thi lễ, cung kính .

      Mao Tổng quản cười ha hả, ánh mắt lóe sáng :

      - Hạ Ngôn! Sau khi ngươi tiến vào Thiên Cung, thực lực chỉ sợ tăng lên nhanh hơn. Chờ ngươi tới tuổi của ta này, có thể còn mạnh hơn nhiều so với ta. lợi hại!

      - Còn nhớ lúc trước, khi ta bằng tuổi ngươi dường như ngay cả cảnh giới Đại Linh Sư cũng chưa bước vào đó. Ừ! Đúng vậy, thời điểm ta mười lăm mười sáu tuổi cũng vừa mới bước vào cảnh giới Linh Sư thôi.

      Mao Tổng quản cười .

      - Mao Tổng quản quá khen!

      Hạ Ngôn liền .

      Mao Tổng quản lắc đầu, chuyển đề tài :

      - Lúc này đây Học viện siêu cấp, rốt cục có biến hóa. Mấy năm nay Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp, mỗi lần đều là ba học viện kia. Lúc này đây, Học Viện Tử Diệp từ Học viện nhất lưu tấn chức lên Học viện siêu cấp. Thánh Hoàng đại nhân cũng cảm thấy bất ngờ đấy.

      - Nguyên nhân chính vì thế. Thánh Hoàng đại nhân , hôm nay ngài muốn đích thân đến trao giải thưởng cho ba Học viện cùng với học viên ba Học viện.

      Mao Tổng quản nghiêng người, dư quang ánh mắt nhìn lướt qua phía sau cửa điện.

      Bình thường Thánh Hoàng đại nhân ở tại hậu điện bên trong Điện Hoàng Giả.

      Mà rốt cuộc hậu điện hình dáng thế nào, cũng chỉ có ba vị Tổng quản mới biết được. Những người khác đều có cơ hội tiến vào hậu điện.

      Đúng lúc này, đột nhiên tâm linh Hạ Ngôn nhảy dựng lên, sinh ra loại cảm giác kỳ dị.

      Hạ Ngôn trợn to mắt, ánh mắt sắc bén nhìn về phía cửa hậu điện. Cảm giác kỳ dị đột nhiên xuất này, cũng phải vô duyên vô cớ xuất .

      "Chẳng lẽ, Thánh Hoàng đại nhân sắp ra đến đây?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

      Tuy nhiên, trong tầm mắt của Hạ Ngôn ở hướng cửa hậu điện đó, nhưng vẫn có người nào từ trong ra như trong tưởng tượng của Hạ Ngôn.

      - Thánh Hoàng đại nhân tới!

      Mao Tổng quản rùng mình cái, trầm giọng .

      Trong nháy mắt thân hình mọi người đều đứng thẳng tắp, nghiêm chỉnh đứng thẳng tại chỗ. Ngay cả ánh mắt cũng dám tùy tiện ngó qua ngó lại, đều nhìn thẳng về phía trước mặt.

      Nhoáng cái, vầng sáng lóe lên. Hạ Ngôn còn kịp phản ứng, liền nhìn thấy bên trong đại điện xuất bóng người. Người này mặc thân trường bào màu tím viền vàng.

      Người đứng ở nơi đó, hình như là vừa mới xuất , lại dường như tồn tại thời gian rất lâu.

      ai, biết người ấy ra tới từ lúc nào!

      Ngay cả Hạ Ngôn cũng thấy được người này là như thế nào từ sau hậu điện xuất trong đại điện, khi Hạ Ngôn nhìn đến đứng ở nơi đó rồi.

      giống như: Thuấn di!

      Sau khi người này xuất , toàn bộ ánh sáng trong đại điện, dường nhu đều mờ xuống. Trong đại điện dường như hết thảy vật thể cũng tồn tại. Thậm chí ngay cả Hạ Ngôn, cũng có cảm giác dường như chỉ có mình người này tồn tại trong gian đại điện này thôi.

      "Năng lực đáng sợ!" Hạ Ngôn kinh hãi thầm nghĩ.

      Lúc này, Hạ Ngôn còn có thể chuyển động tâm niệm, còn những người khác, như đám người Vương Thiên Hà,. thậm chí ngay cả tâm tư đều ngưng đọng lại, chỉ đờ đẫn nhìn người ấy đứng cách đó xa.

      Mao Tổng quản, Lưu tiên sinh đều cúi đầu, dám ngẩng lên nhìn Tử y nhân.

      - Thánh Hoàng đại nhân!

      Mao Tổng quản cùng Lưu tiên sinh, gần như đồng thời thi lễ .

      Đám người Liễu Vân theo sau hai người, cùng nhau hướng tới Thánh Hoàng thi lễ, đồng thời cất tiếng chào hỏi.

      - Ừ!

      Thánh Hoàng khẽ gật gật đầu.

      Thánh Hoàng tóc vấn cao buộc dây tơ màu vàng, ánh mắt sáng như sao, môi hồng răng trắng, gương mặt bóng loáng như ngọc.

      "Hơn trăm năm trước, Đại Lục Long Chi cũng chính là vị Thánh Hoàng đại nhân này. cách khác, vị Thánh Hoàng này, tại ít nhất có hơn trăm tuổi, thậm chí có thể tới hai trăm tuổi. Nhưng tại thoạt nhìn ngờ lại trẻ tuổi như thế. " Hạ Ngôn hoảng sợ thầm nghĩ trong lòng.

      - Manh Tòng Phương Học Viện Long Đằng.

      Giọng của Thánh Hoàng dường như từ bốn phương tám hướng trong gian truyền vào tai mọi người, thanh trầm thấp đều đều, lại có lực lượng làm kinh sợ lòng người.

      Manh Tòng Phương nghe Thánh Hoàng gọi, vội vàng đứng dậy, cúi mình.

      - Viện trưởng Học Viện Long Đằng, là Trương Định Đông phải?

      mặt Thánh Hoàng có bất kỳ biểu tình biến hóa gì, hỏi giọng nhàng.

      Trái tim Manh Tòng Phương lại đập thình thịch, nếu Trương Định Đông biết lúc này đây ở Thánh sơn Thánh Hoàng thân. Chỉ sợ cho dù có chuyện trọng yếu gì nữa đều bỏ mặc tự mình tới đây rồi.

      - Bẩm báo Thánh Hoàng đại nhân! Viện trưởng Trương Định Đông Học Viện Long Đằng bởi vì cảnh giới sắp đột phá, cho nên ủy quyền cho ta dẫn ba học viên Phương Bản tham gia Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp.

      Manh Tòng Phương cố gắng khống chế nỗi sợ trong lòng, chậm rãi .

      Tuy rằng cực lực khống chế giọng của mình, nhưng thanh của vẫn hơi run run trong khí.

      - Ừ! ra thế!

      Thánh Hoàng gật gật đầu, biểu tình vẫn có chút biến hóa gì.

      - Viện trưởng Học Viện Tử Diệp!

      Liễu Vân chấn động toàn thân, bước lên phía trước bước, thi lễ :

      - Dạ! Thánh Hoàng đại nhân.

      - Ừ! Ngươi là Liễu Vân.

      Thánh Hoàng nhìn Liễu Vân cái:

      - Hội Giao Lưu học viện lần này, Học Viện Tử Diệp từ Học viện nhất lưu thành công tấn chức làm Học viện siêu cấp. Hơn trăm năm qua, đây là lần đầu tiên có Học viện nhất lưu tấn chức, khiến ta cũng thập phần vui mừng. Vì thế, ta quyết định thưởng cho Học Viện Tử Diệp ở phương diện cơ sở Học viện siêu cấp tăng lên gấp đôi.

      Thanh Thánh Hoàng lớn .

      Thánh Hoàng phi thường vui mừng, nhưng mọi người lại nghe ra cảm xúc của Thánh Hoàng có ý vui mừng chút nào.

      "Thánh Hoàng này giống như có cảm tình. " Hạ Ngôn thầm trong lòng.

      Lúc này, chỉ sợ cũng cũng chỉ có Hạ Ngôn còn dám suy nghĩ miên man ước đoán lung tung như vậy.

      - Học Viện Linh, Dư Ngôn.

      Thánh Hoàng lại gọi tên Viện trưởng Dư Ngôn Học Viện Linh.

      Dư Ngôn bước lên phía trước bước, cúi mình thi lễ.

      - Dư Ngôn! Học Viện Linh ngươi ở Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp lần này còn có thể giữ được địa vị Học viện siêu cấp cũng là may mắn. Nếu Học Viện Linh của ngươi gặp phải Học Viện Tử Diệp, chỉ sợ vận mệnh giống như Học Viện Yến Toa kia nhỉ?

      Thánh Hoàng nhìn thoáng qua Dư Ngôn.

      Thánh Hoàng tuy rằng cũng ra mặt, nhưng hình như bất cứ chuyện gì đều nắm trong tay mình.

      - Cái này.

      Dư Ngôn toát mồ hôi lạnh đầy mình.

      Lão đường đường là Viện trưởng Học viện siêu cấp, vậy mà ở trước mặt Thánh Hoàng giống như đứa , chân tay luống cuống.

      - cần giải thích! Ta chỉ là hy vọng Học Viện Linh của ngươi ở Hội Giao Lưu lần tới vẫn có thể giữ được địa vị Học viện siêu cấp.

      Từ khi Thánh Hoàng xuất tới giờ rốt cục có động tác, đó là nâng tay lên hơi phất tay áo cái.

      Từ khi Thánh Hoàng xuất , Hạ Ngôn nhìn thấy đây là động tác đầu tiên của Thánh Hoàng.

      - Mao Tổng quản! Ngươi lấy các loại vật phẩm phần thưởng lần này ra đây .

      Thánh Hoàng quay sang Mao Tổng quản ra lệnh.

      - Dạ. Thánh Hoàng đại nhân!

      Mao Tổng quản vội vàng đáp lời.

      Thường thường ở bên người Thánh Hoàng, có lẽ quen nên khi Mao Tổng quản chuyện có vẻ tự nhiên hơn nhiều.

      Mao Tổng quản liền xoay người vào hậu điện.

      - Hạ Ngôn?

      Thánh Hoàng, rốt cục chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, ngờ từ trong đôi mắt sáng như sao đó Hạ Ngôn thấy được tia nghi hoặc. Trong số những người trong đại điện này, cũng chỉ có Hạ Ngôn dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Thánh Hoàng.

      Các học viên Vương Thiên Hà, Phương Bản vẫn cúi thấp đầu, hoàn toàn dám ngẩng đầu. Đến ngay cả Mễ Tuyết tính tình hờ hững đều ngẩng nổi đầu lên.

      - Dạ!

      Nghe Thánh Hoàng kêu tên mình, Hạ Ngôn theo bản năng lên tiếng.

      Đột nhiên, Thánh Hoàng thoáng nhíu mày cái.

      Cho tới bây giờ, đây là biểu tình động tác đầu tiên mặt Thánh Hoàng từ khi xuất , chính là giờ phút này nhíu mày.

      - Kỳ quái!

      Thánh Hoàng nhíu mày đến gần sát vào nhau:

      - Tụ Linh huyệt, linh lực của linh châu, ngờ có phát ra ngoài chút nào.

      Dường như là lẩm bẩm trong miệng, thanh Thánh Hoàng cực thấp.

      - Hiếm thấy, chẳng lẽ là.

      Đột nhiên Thánh Hoàng ngừng lẩm bẩm, vẻ nghi hoặc trong ánh mắt thoáng cái biến mất, lại hóa thành sóng mắt sâu thấy đáy.

      - Mười sáu tuổi đánh bại Vương Vũ cảnh giới Linh Tông. tệ, thực hiếm thấy.

      Thánh Hoàng khẽ gật gật đầu:

      - Lưu tiên sinh! Hạ Ngôn có tên danh sách khảo hạch Thiên Cung lần này chứ?

      - Bẩm báo Thánh Hoàng đại nhân! Ba học viên Học viện siêu cấp Hạ Ngôn, Phương Bản, Tiêu Tử Minh, đều có tên danh sách nhân viên khảo hạch Thiên Cung lần này.

      Lưu tiên sinh vội vàng trả lời.

      Từ trong học viện tuyển ra ba người, chính là ba người Hạ Ngôn bọn họ.

      Mỗi lần khảo hạch Thiên Cung, chỉ có học viên trong học viện, còn có số người tu luyện cực kỳ ưu tú ở các nơi đại lục. Mỗi lần khảo hạch, đại khái đều có khoảng mười người tham gia. Mà cuối cùng có thể chân chính tiến vào Thiên Cung tu luyện đại khái chỉ có hai đến ba người.

      -Ừ!

      Thánh Hoàng lại gật gật đầu.

      - Thánh Hoàng đại nhân! Các loại phần thưởng lấy ra đây.

      Lúc này, Mao Tổng quản quay lại. Mao Tổng quản nâng trong tay cái rương khổng lồ, làm bằng gỗ lim quý giá. Mao Tổng quản xong, nhàng đặt rương xuống. Hình dáng cái rương này dài đến năm thước, rộng tới ba thước, chứa vài người vào trong cũng thành vấn đề.

      - Mở ra !

      Thánh Hoàng .

      Mao Tổng quản dạ tiếng rồi mở nắp rương gỗ lim khổng lồ ra.

      Cho dù cúi đầu mọi người cùng đều có thể nhìn thấy chiếc rương khổng lồ này. Hạ Ngôn lại đoán chừng ở trong lòng: "Phần thưởng ở trong rương này biết có những thứ gì đây?"

      Trong lòng thầm đoán, ánh mắt Hạ Ngôn liền nhìn tới. Nắp rương chậm rãi mở ra, vật phẩm bên trong trong nháy mắt chiếu vào tầm mắt .

      "Bí điển!"

      "Đan dược!"

      "Khoáng thạch, còn có nhiều loại vũ khí. " Mấy thứ này, ngờ bị chất đống cùng chỗ. Hạ Ngôn nhìn thấy ít bình ngọc, còn có các loại bìa bí điển, ngờ cùng khoáng thạch cùng binh khí để lẫn lộn cùng chỗ, khỏi lại lặng lẽ trợn mắt nhìn.

      Những người khác, phỏng chừng trong lòng cũng đều rất kinh ngạc.

      - Mấy thứ này, đều là ta sai người cố ý chọn ra. Đối với việc tu luyện của các ngươi, có lẽ có trợ giúp.

      Thánh Hoàng chậm rãi ra câu. Hạ Ngôn nhìn thấy ngón tay ông ta hơi đảo cái, từng kiện từng kiện vật phẩm trong cái rương khổng lồ kia, toàn bộ đều bay tung lên. Từ trong rương bay ra ngoài, nhưng lại lơ lửng trong khí cũng hạ xuống.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 307: THƯỞNG CHO HẠ NGÔN
      Chiếc rương gỗ lim khổng lồ dài năm thước rộng ba thước bên trong chứa vật phẩm thực đúng là ít.

      Các vật phẩm từng kiện từng kiện từ trong rương rất nhanh bay ra, bay qua lại ở đầu mọi người, thời gian đại khái chừng mười mấy lần hô hấp, tất cả vật phẩm đều bay ra khỏi rương.

      Hạ Ngôn thấy màn như vậy, trong lòng cảng hoảng sợ về năng lực khống chế linh lực của Thánh Hoàng.

      Nhiều vật phẩm như vậy, mỗi kiện đều phải phân ra phần linh lực khống chế, đủ biết cần năng lực khống chế chính xác tới cỡ nào?

      "Nếu có thể khống chế linh lực đến trình độ này, chỉ sợ cho dù là cường giả Linh Tông cực kỳ lợi hại, ở trước mặt Linh Hoàng cũng khó có được chút cơ hội nào để chống cự?" Hạ Ngôn kìm nổi thầm nghĩ trong lòng.

      Mấy trăm kiện vật phẩm bay múa lát sau, lại từng kiện từng kiện dừng bay hạ xuống ở khoảnh trống phía trước mặt mọi người. Mỗi loại vật phẩm đều được phân ra từng loại riêng biệt. Tỷ như đan dược được đặt chung chỗ, bí điển. các thứ cũng được xếp riêng ra.

      Hạ Ngôn quét ánh mắt vòng, trong đó còn có ít vật phẩm cùng chưa bao giờ thấy qua, cũng biết có ích lợi gì.

      - Hạ Ngôn! Ngươi muốn thứ gì trong các vật này?

      Thánh Hoàng trước chuyển mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, mở miệng hỏi.

      Hạ Ngôn thoáng nao nao.

      Phần thưởng cho này, còn có thể tự mình lựa chọn?

      Hạ Ngôn khỏi lại nhìn về phía vật phẩm xếp dày đặc mặt đất. Các vật phẩm này mỗi kiện đều vô giá. Đúng như lời sư phụ Liễu Vân , Thánh Hoàng ra tay tuyệt đối keo kiệt.

      Mỗi ba năm lần Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp trao giải. Thánh Hoàng quả xuất ra ít thứ tốt để thưởng cho các học viện cùng với học viên trong học viện.

      Hạ Ngôn trước nhìn về phía chỗ xếp bí điển, bìa bí điển đủ loại màu sắc.

      "Trong số bí điển này dường như đều là bí điển Thiên cấp. Học tập võ kỹ trong bí điển, ta giống như người khác, người bình thường học tập bí điển cần thời gian rất lâu. Mà ta, chỉ cần ghi nhớ toàn bộ nội dung từ xuống dưới, rồi có thể tiến hành dung hợp bất cứ lúc nào. Vậy nếu ta lựa chọn bí điển, ràng là ta bị thiệt thòi. " Hạ Ngôn thầm suy nghĩ, lắc lắc đầu.

      Rồi sau đó, Hạ Ngôn lại hướng tới chỗ binh khí.

      "Thần Hi kiếm của ta, phẩm chất gần bằng với thần khí. Thánh Hoàng xuất ra các vũ khí này, tuy rằng đều là phi thường trân quý, nhưng lại có khả năng có thần khí ở trong đó. Ta lựa chọn binh khí, cũng có tác dụng gì lớn lắm. "

      Nhìn binh khí, Hạ Ngôn lại lắc đầu, tiếp theo nhìn về phía đống các loại khoáng thạch lớn đủ cỡ. mặt đất, các loại khoáng thạch cao cấp cực kỳ hiếm thấy, thậm chí còn có khoáng thạch đặc thù.

      "Thần Hi kiếm của ta, chỉ cần dùng Thần Thạch thêm vào kim lực kim nguyên tố để rèn lại liền có thể trở thành thần kiếm thần khí. Các khoáng thạch này, với ta mà cũng tác dụng quá lớn. Nhìn qua vòng các vật phẩm mặt đất, Hạ Ngôn hít sâu hơi, cuối cùng vẫn là :

      - Thánh Hoàng đại nhân! Ta muốn đan dược!

      Các vật phẩm này đối với người bình thường, mỗi kiện đều là bảo bối, nhưng đối với Hạ Ngôn tác dụng lại đều có hạn. Mấy thứ này dùng kim tệ đều có thể mua được.

      Cái này cũng khó trách, Thánh Hoàng xuất ra mấy thứ này làm phần thưởng cho Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp, cứ mỗi ba năm tiến hành lần. Nên dù sao cũng thể xuất ra cửu phẩm đan dược, thần khí các loại gì đó thể mua được? Mà ngay cả vật phẩm khoáng thạch đồng cấp với Bích Thủy Chi Tâm, đều có khả năng có được.

      - Muốn đan dược! Được!

      Thánh Hoàng kiên nhẫn chờ Hạ Ngôn cân nhắc lựa chọn hồi, nghe Hạ Ngôn muốn đan dược, liền gật gật đầu.

      Ngón tay lại khẽ đảo cái, chỉ thấy hai cái hộp ngọc từ mặt đất rất nhanh bay lên, bay thẳng về phía trước mặt Hạ Ngôn. Hai cái hộp ngọc này hộp màu xanh, hộp màu đỏ.

      Theo Hạ Ngôn phán đoán, bên trong hẳn là viên Khí Huyết Đan và viên Tụ Linh Đan.

      Chỉ trong khoảnh khắc, Hạ Ngôn duỗi ngón tay ra, vững vàng cầm hai cái hộp ngọc vào tay, ngay sau đó vội vàng lời cảm tạ Thánh Hoàng.

      - Hạ Ngôn! Ngươi được hai viên đan dược này giá trị hơn ba trăm vạn kim tệ, đều là đan dược bát phẩm cực kỳ hiếm có.

      Mao Tổng quản đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn cười .

      - Phương Bản, Tiêu Tử Minh, các ngươi muốn cái gì?

      Thánh Hoàng lại hỏi tới Phương Bản và Tiêu Tử Minh.

      Hai người khỏi liếc nhìn nhau, rồi sau đó thoáng dừng chút. Bọn họ cũng dám suy nghĩ lựa chọn thời gian lâu như Hạ Ngôn. Kỳ mấy thứ này, bọn họ đều muốn có.

      - Ta cũng muốn đan dược!

      Hai người gần như đồng thời .

      Đối với các học viên mà , sức hấp dẫn của đan dược đối với bọn họ sai biệt lắm là lớn nhất trong tất cả các vật phẩm. Bởi vì đan dược có thể trực tiếp trợ giúp bọn họ tu luyện, tăng lên thực lực. Mà các vật phẩm khác sức hấp dẫn hơn chút.

      -Ừ!

      Thánh Hoàng gật đầu.

      Tiếp theo, lại bay lên hai cái hộp ngọc, phân biệt bay về phía Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản. Hai người, mỗi người đều được thưởng cái hộp ngọc màu xanh.

      - Ha ha! Phương Bản, Tiêu Tử Minh! Các ngươi được thưởng cũng đều là Tụ Linh Đan bát phẩm, giá trị trăm tám mươi vạn kim tệ.

      Mao Tông quản lại cười với hai người.

      Hai người nghe là Tụ Linh Đan bát phẩm, mặt đều vui vẻ. Đan dược có giá trăm tám mươi vạn kim tệ chính bọn họ cũng mua nổi, đừng trăm tám mươi vạn, cho dù là mười tám vạn kim tệ, nếu sau lưng đại gia tộc ủng hộ, bọn họ cũng lấy được.

      Phải biết rằng, tại bọn họ đều là học viên mà thôi, căn bản là có cơ hội kiếm tiền.

      - Ba Ngọc Lượng.!

      Thánh Hoàng lại gọi lên từng tên sáu học viên còn lại.

      Những người này cũng đều muốn đan dược.

      Mười hai cái hộp ngọc, từ mặt đất bay lên, bay thẳng tới sáu người. Mỗi người đều được thưởng hai hộp ngọc màu xanh màu đỏ:

      - Sáu người các ngươi, mỗi người đều được đan dược giá trị hơn năm mươi vạn kim tệ. viên Tụ Linh Đan thất phẩm, viên Khí Huyết Đan thất phẩm.

      Mao Tổng quản cười .

      Sáu người, vội vàng khom mình hướng Thánh Hoàng thi lễ lời cảm tạ.

      Kế tiếp là đến phiên ba học viện. Thánh Hoàng cũng tiếp tục hỏi nữa, mà phất tay cái, tất cả vật phẩm mặt đất liền tụ tập lại, rồi sau đó chia làm ba phần, phân biệt dừng ở trước người ba Viện trưởng. Chỉ trong nháy mắt, Thánh Hoàng phân phối vật phẩm cho từng học viện.

      Trong đó, vật phẩm ở trước mặt Học viện Tử Diệp nhiều nhất, nhiều hơn rất nhiều so với Học Viện Long Đằng cùng Học Viện Linh. Mà vật phẩm trước Học Viện Long Đằng lại nhiều hơn ít so với Học Viện Linh.

      Manh Tòng Phương nhìn thấy vật phẩm trước mặt Liễu Vân quá nhiều so với của mình, khỏi lặng lẽ trợn mắt nhìn.

      "
      Thánh Hoàng đại nhân có phải chia lộn rồi hay ? Học Viện Long Đằng ta là hạng nhất trong số Học viện siêu cấp. Như thế nào phần thưởng còn nhiều bằng Học Viện Tử Diệp vậy?" Manh Tòng Phương thầm nghĩ trong lòng.

      Tuy nhiên, cũng dám ra chữ, cũng theo Liễu Vân và Viện trưởng Dư Ngôn Học Viện Linh hướng về phía Thánh Hoàng lời cảm tạ.

      Các phần thưởng này đều là Thánh Hoàng tự mình ban phát. làm sao dám thưởng cho mình ít? Nếu là Mao Tổng quản ban phát, có lẽ còn có thể hỏi chút cho .

      - Mao Tổng quản! Cho công bố bài danh Học viện siêu cấp, bài danh Học viện nhất lưu ra khắp năm mươi bốn chủ thành, sau đó từ năm mươi bốn chủ thành, truyền bá khắp các quận thành.

      Thánh Hoàng lại xoay người phân phó cho Mao Tổng quản bên cạnh.

      Mao Tổng quản vội vàng lên tiếng trả lời.

      - Lưu tuần tra!

      Thánh Hoàng lại chuyển mắt nhìn về phía Lưu tiên sinh:

      - Mấy ngày trước Trương tuần tra, Giản tuần tra cũng xác định xong danh sách nhân viên khảo hạch Thiên Cung. Như vậy bảy ngày sau, tiến hành khảo hạch chọn người mới Thiên Cung lần này ! Sau khi ngươi trở về báo tin này cho mỗi người tu luyện trong Thiên Cung cùng với giảng sư Thiên Cung.

      - Dạ, Thánh Hoàng đại nhân!

      Lưu tuần tra khom người đáp.

      Mỗi lần Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp kết thúc, cũng chính là thời gian khảo hạch Thiên Cung sắp bắt đầu.

      Trương tuần tra cùng Giản tuần tra là phụ trách sưu tìm người tu luyện ưu tú ở ngoài học viện. Còn Lưu tiên sinh là tìm kiếm học viên thiên tài trong các học viện.

      Đối với học viên thiên tài trong học viện, cầu về tuổi tác là dưới ba mươi tuổi. Mà đối với người tu luyện ở ngoài các học viện, tuổi lại cầu dưới bốn mươi.

      -Tốt lắm! Hôm nay đến đây thôi!

      Cuối cùng Thánh Hoàng .

      vang tiếng của Thánh Hoàng còn chưa dứt, thân hình Hạ Ngôn liền hơi động. cảm giác được thoáng dao động năng lượng ở bốn phía, ngay sau đó thân ảnh Thánh Hoàng liền biến mất ở bên trong đại điện. Ngay cả Hạ Ngôn cũng thấy được Thánh Hoàng là như thế nào rời .

      chỉ cảm thấy trong nháy mắt Thánh Hoàng liền biến mất vô ảnh vô tung. "
      Tốc độ di động của Thánh Hoàng quá nhanh?" Trong lòng Hạ Ngôn có chút nghi hoặc, tốc độ nhanh đến chính mình cũng cảm giác được, điều này khỏi rất dọa người rồi: "Hơn nữa, trước khi di động, ngờ lại có chút dấu hiệu báo trước gì, ta chỉ cảm giác được chút dao động năng lượng ngắn ngủi. "

      Trong lòng cực kỳ chấn động, Hạ Ngôn khỏi nhéo bàn tay cái.

      Sau khi Thánh Hoàng rời , mọi người rốt cục thở phào nhõm, cơ thể căng thẳng cũng trở nên ổn định lại.

      Mao Tổng quản cười với mọi người:

      - Phần thưởng đều phát xong rồi, các vị cũng có thể rời . Phần thưởng lần này đều tốt hơn nhiều so với trước kia. Thánh Hoàng, lúc này rất cao hứng.

      Mao Tổng quản nắm số lượng mỗi lần trao thưởng, lão thưởng lần này nhiều, hẳn cũng là .

      - Hạ Ngôn! mình ngươi liền được thưởng hai viên đan dược bát phẩm. Ha ha! Giá trị hơn ba trăm vạn kim tệ. Ái chà chà! Ngay cả ta cũng trông thấy mà thèm đấy!

      Mao Tổng quản cười nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - Đúng vậy, đan dược bát phẩm này, ngay cả ta cũng ước muốn.

      Lưu tiên sinh cũng cười .

      viên đan dược giá trị gần bằng hai trăm vạn kim tệ, cho dù là mấy đại lão này, cũng bỏ tiền ra nổi.

      - Đây là Thánh Hoàng hào phóng!

      Hạ Ngôn cười .

      Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh đều nhìn Hạ Ngôn. Hai người bọn họ chỉ được thưởng viên đan dược bát phẩm, mới là nửa của Hạ Ngôn. Vừa rồi có mặt Thánh Hoàng bọn họ dám nghĩ nhiều, cũng dám lộ ra chút thái độ bất mãn gì. tại mới lộ ra ánh mắt ghen tị nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Thứ tốt mọi người đều muốn, đều muốn được càng nhiều. Hạ Ngôn này mình lại được nhiều hơn gấp đôi so với bọn .

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết trong tay phân biệt cầm hai hộp đan dược, tâm tình kích động còn chưa bình ổn lại. Cho dù chỉ là hai viên đan dược thất phẩm, bọn họ cũng rất thỏa mãn rồi.

      Có thể lên Thánh sơn, có thể nhìn thấy Thánh Hoàng, còn được thưởng hai viên đan dược có giá trị hơn năm mươi vạn kim tệ. Đây là điều trước kia bọn họ dám mơ tưởng tới, mà tại, ngờ được thực . Trong lòng bọn họ cũng biết, hôm nay sở dĩ có thể đạt được các thứ này, hoàn toàn là nhờ có Hạ Ngôn. Nếu nhờ có Hạ Ngôn, khẳng định bọn họ có khả năng đứng ở chỗ này.

      - Hạ Ngôn! Ta thể cùng các ngươi xuống núi được rồi. Ngươi trở lại khách điếm chúng ta ngụ ngày hôm qua ! Đợi tới ngày khảo hạch Thiên Cung, ta xuống đón ngươi lên núi.

      Lưu tiên sinh quay sang với Hạ Ngôn.

      - Dạ được rồi!

      Hạ Ngôn lên tiếng trả lời.

      lát sau, mọi người cùng nhau xuống núi, ba Viện trưởng, chín học viên, tính trước sau bọn họ ở Thánh sơn, thời gian cả thảy cũng quá hai canh giờ.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 308: HẠ NGÔN LÊN MẶT LÀM CAO
      Vừa đến tửu lâu, mấy người của Học Viện Tử Diệp liền bắt đầu chào từ biệt.

      - Hạ Ngôn. Con phải ở lại tham gia khảo hạch Thiên Cung, tiếp theo chúng ta đến mấy học viện kia xem bí điển, con thể cùng được.

      Sau khi về phòng, Liễu Vân trước mặt ba người Hạ Ngôn.

      Ở bên trong học viện hạng nhất, còn có ba học viện mà học viên Học Viện Tử Diệp chưa xem bí điển của bọn họ. Cơ hội này, Học Viện Tử Diệp đương nhiên bỏ phí.

      Sau khi xuống núi, Liễu Vân sai người đem các loại vật phẩm Thánh Hoàng thưởng cho Học Viện Tử Diệp đưa về Học Viện Tử Diệp.

      Hạ Ngôn thể , vậy Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng là phải .

      Chuyện này, từ ba tháng trước Liễu Vân với Hạ Ngôn, cũng sớm chuẩn bị tốt.

      - Sư phụ. Nếu con khảo hạch Thiên Cung thất bại trực tiếp quay về Học Viện Tử Diệp.

      Hạ Ngôn sau khi gật đầu, lại chuyển mắt .

      - Hạ Ngôn. Đệ làm sao thất bại chứ? Ta thấy, đệ khẳng định có thể vào Thiên Cung tu luyện, trở thành người tu luyện Thiên Cung.

      Vương Thiên Hà lúc này chắc chắn

      vậy cũng có căn cứ.

      Vương Vũ kia ở Thiên Cung tu luyện sáu năm, còn phải đối thủ Hạ Ngôn. Hơn nữa, Hạ Ngôn trẻ hơn Vương Vũ kia mười tuổi. Hạ Ngôn có đủ điều kiện trở thành người tu luyện chân chính của Thiên Cung.

      Bản thân Hạ Ngôn cũng hiểu được tiến vào Thiên Cung hẳn là thành vấn đề. Tuy nhiên tình luôn luôn có ngoài ý muốn. Vạn nhất thể trở thành người tu luyện Thiên Cung vậy Hạ Ngôn đành phải trở về Học Viện Tử Diệp.

      Cho dù Hạ Ngôn trở thành người tu luyện Thiên Cung, cũng tất nhiên phải muốn quay về Học Viện Tử Diệp, còn muốn quay về Hạ gia thành Ngọc Thủy. Hạ Ngôn, còn có số chuyện phi thường muốn làm.

      - Ừ, chuyện của con, con xem rồi làm!

      Liễu Vân tin tưởng Hạ Ngôn có thể xử lý tốt bất kỳ chuyện bất ngờ gì.

      - Hạ Ngôn, vậy Súc Linh Đan thất phẩm kia.

      Mễ Tuyết đột nhiên lấy ra hộp ngọc màu xanh kia.

      Lúc trước, Hạ Ngôn vì có thể rất nhanh tăng cao thực lực bọn họ, cố ý đến Nhất Phẩm Đường Kim Long Điện ở Thánh thành mua hai viên Súc Linh Đan thất phẩm. tại, Thánh thành thưởng cho bọn họ mỗi người viên Súc Linh Đan thất phẩm và viên Khí Huyết Đan thất phẩm, Mễ Tuyết muốn trả lại cho Hạ Ngôn viên Súc Linh Đan phần thưởng của Thánh thành.

      Mễ Tuyết vừa , Vương Thiên Hà cũng lấy ra Súc Linh Đan thất phẩm của bản thân.

      Vương Thiên Hà có điểm bỏ được, tuy nhiên thiếu nợ phải trả tiền, Mễ Tuyết đều trả, cũng thể trả. Hạ Ngôn cười :

      - Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ. , Súc Linh Đan thất phẩm này đối với ta mà có tác dụng gì.

      dừng lát:

      - Đệ còn có viên Súc Linh Đan bát phẩm, nếu đệ tu luyện cần đến, trực tiếp sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm là được. Súc Linh Đan thất phẩm, cho dù dùng hiệu quả cũng rất .

      - Như vậy , bằng về sau các người kiếm được kim tệ đủ nhiều, trực tiếp đưa ta 30 vạn kim tệ là được, về phần đan dược này, các người cứ giữ lại để sử dụng .

      Hạ Ngôn suy nghĩ chút rồi .

      người còn hơn 600 vạn kim tệ, trong lúc nhất thời cũng thiếu tiền. Súc Linh Đan thất phẩm quả cũng có nhiều hiệu quả. Đan dược này, sử dụng lần đầu, lần thứ hai hiệu quả còn sai, nhưng nếu dùng nhiều dần dần có hiệu quả. Hơn nữa, theo thực lực càng ngày càng mạnh, hiệu quả đan dược cũng dần dần bị hạ xuống.

      Lúc trước Hạ Ngôn từng dùng Súc Linh Đan bát phẩm, lúc dùng lại Súc Linh Đan thất phẩm, hiệu quả đích xác quá lớn.

      Nghe Hạ Ngôn vậy, Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cảm thấy được quả nên như thế.

      Mễ Tuyết nhíu mày trầm ngâm hồi, mới thu lại đan dược, :

      - Vậy về sau, trực tiếp trả đệ kim tệ nhé.

      Vương Thiên Hà vội nhếch miệng cười :

      - Hạ Ngôn đệ đúng, trực tiếp trả lại 30 vạn kim tệ hay hơn.

      - Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết. Chuẩn bị chút rồi chúng ta thôi. Hôm nay liền rời khỏi Thánh thành.

      Liễu Vân lập tức luôn.

      Học Viện Tử Diệp còn có ba học viện chưa , khoảng cách Thánh thành khá xa, bọn họ phải nắm chặt thời gian. chuyến này ít nhất phải dùng mất thời gian năm, chờ khi bọn họ từ ba học viện kia trở về Học Viện Tử Diệp chỉ sợ năm sau rồi.

      Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết thu thập chút, đeo hành lý chào tạm biệt Hạ Ngôn rồi rời khỏi tửu lâu.

      Bọn họ rồi, trong lòng Hạ Ngôn kìm được dâng lên nỗi buồn vô cớ. tại chỉ còn mình ở lại Thánh thành. Học Viện Long Đằng cùng Học Viện Linh cũng chỉ có Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh ở lại. Hai người này giống như Hạ Ngôn, muốn tham gia khảo hạch Thiên Cung.

      - Hạ Ngôn tiên sinh!

      Đám người Liễu Vân lâu, thị ứng tửu lâu liền tới trước cửa phòng Hạ Ngôn.

      - Chuyện gì?

      Hạ Ngôn sắp xếp lại vật phẩm trong hành lý, đưa đan dược bát phẩm cất trong hai cái hộp ngọc vào trong, nghe được tiếng gọi của thị ứng, ngẩng đầu hỏi câu.

      - Hạ Ngôn tiên sinh. Dưới lầu có vị thiếu gia Khúc gia tìm người.

      Thị ứng liền .

      Thị ứng này cũng biết danh tiếng Hạ Ngôn khá lớn, chuyện hết sức cẩn thận, lễ độ. Lúc lên lầu, Hạ Ngôn phi thường nghiêm túc dặn dò, khiến thị ứng nên tùy tiện cho người lên lầu tìm .

      Tuy nhiên, thị ứng cũng có biện pháp. bị kẹp ở giữa, rất khó làm. sợ đắc tội Hạ Ngôn, cũng sợ đắc tội các thế lực gia tộc.

      - Ồ? Thiếu gia Khúc gia?

      Hạ Ngôn nhướng mày, ánh mắt chớp động. Khúc gia này, hẳn cũng là gia tộc cổ xưa ở Thánh thành, tuy nhiên trong bốn đại gia tộc Thánh thành cũng có Khúc gia. Khúc gia cũng ngang tầm Cao gia, phụ thuộc vào trong bốn đại gia tộc.

      - Như vậy, ngươi chuyển với bọn họ ý tứ của ta. ta trong tu luyện, cho bọn họ trước tiên đăng ký ở chỗ ngươi, sau đó chờ trong đại sảnh tửu lâu. Nếu nguyện ý chờ, cứ bọn họ tùy thời có thể rời .

      Hạ Ngôn trầm tư chút, với thị ứng.

      - Đăng ký?

      Thị ứng hồi hiểu .

      - Đúng. Chính là ghi lại thân phận cùng gia tộc sau lưng bọn họ. Chỉ cần là người tới tìm ta, ngươi đều cho bọn họ làm vậy, sau đó đưa tư liệu đăng ký đến cho ta xem.

      Hạ Ngôn giải thích qua với thị ứng.

      Thị ứng kia trong giây lát liền hiểu. Tuy nhiên, vẫn có chút khó xử.

      Đám nhân vật công tử thiếu gia gia tộc này, còn có số trưởng lão, tổng quản. người nào cũng dễ trêu chọc. Hạ Ngôn ngờ bắt bọn họ đăng ký, còn bắt chờ ở đại sảnh tửu lâu. Nếu bọn họ nổi giận, vậy khó mà gánh chịu được.

      Nhưng lại dám đắc tội Hạ Ngôn. Từ hôm qua đến giờ bao nhiêu đại nhân vật tìm đến Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đều từ chối gặp, có thể thấy được tên tuổi Hạ Ngôn khẳng định càng lớn.

      Cuối cùng, vẫn tại áp bách khó xử đáp ứng.

      Sau khi thị ứng xuống dưới lầu, đưa nguyên văn lời Hạ Ngôn lại lần, nghĩ vị Khúc công từ kia những tức giận, ngờ còn có bộ dạng phi thường vui mừng vội vàng báo tin tức thân phận và gia tộc của mình đăng ký.

      lúc sau, lại có người tìm đến Hạ Ngôn. Thị ứng kia vẫn làm cho bọn họ đăng ký trước. Những người này, từng người đều phi thường khách khí đăng ký thân phận và địa vị của mình.

      Thị ứng thấy vậy cũng hoàn toàn yên tâm.

      Mỗi lần đăng ký xong người, lập tức đưa tư liệu lên phòng Hạ Ngôn.

      Chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi, trước mặt Hạ Ngôn có tư liệu năm người. Năm người này đều là số người có địa vị trong mấy gia tộc cổ xưa ở Thánh thành, có con trai tộc trưởng, có trưởng lão.

      - Những gia tộc ở Thánh thành, còn ít.

      Hạ Ngôn kìm nồi, cảm khái câu.

      tuy rằng xem qua tư liệu những người này, tuy nhiên cũng có ý muốn gặp bọn họ. Trong suy nghĩ của Hạ Ngôn, những người này chờ đến sốt ruột, tự nhiên thối lui.

      Tuy nhiên, đúng là có chút xem thường kiên nhẫn của bọn họ.

      Sau hai canh giờ, người thứ nhất còn chưa rời , mà người ùn ùn dứt vẫn còn tiếp tục tới. Trong những người đến sau, thậm chí có số người bốn đại gia tộc cùng Bích Thanh Đường.

      Những người này đều tụ tập trong đại sảnh tửu lâu, cũng có số người thấy Hạ Ngôn lần lữa mời gặp liền muốn trước tiên liên hệ với Phương Bản của Học Viện Long Đằng và Tiêu Tử Minh Học Viện Linh.

      Phương Bản cùng Tiêu Từ Minh biết thân phận những người dưới lầu đều đến từ gia tộc cổ xưa ở Thánh thành và Bích Thanh đường, cũng có chút kích động trong lòng. Bọn họ cũng giống Hạ Ngôn có nhiều dục vọng quyền thế.

      Tuy nhiên, bọn họ cũng lập tức xuống lầu.

      Trong mắt hai người, Hạ Ngôn là muốn bày ra vẻ, hai người bọn họ cũng phải học Hạ Ngôn, lên mặt chút. Trước tiên cho bọn họ chờ hồi, tỏ vẻ thân phận đặc thù của mình.

      Dù sao, bọn họ đều là người đến khảo hạch Thiên Cung, tại là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, về sau nếu có gì bất ngờ xảy ra vậy khẳng định trong tương lai vài năm hoặc vài chục năm có thể trở thành Linh Tông.

      - Phương Bản huynh. ít người các thế lực lớn đều muốn gặp chúng ta, chúng ta còn xuống sao? sắp được hai canh giờ rồi.

      Tiêu Tử Minh ở trong phòng Phương Bản,nhíu mày .

      Mặc dù lúc ở Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, hai người là đối thủ, cũng từng giao thủ với nhau, nhưng tại bọn họ lại đứng cùng nhau. Bởi vì bọn họ đều có chút ghen tị Hạ Ngôn khiến cho khỏi sinh ra chút tình cảm đặc thù.

      - Đừng gấp. Ngươi nhìn lại những người này đều trước tiên muốn gặp Hạ Ngôn, sau đó thấy chậm chạp gặp được mới muốn gặp chúng ta. Hừ, chúng ta nếu lập tức xuống, chẳng phải tỏ vẻ thân phận chúng ta thấp hơn Hạ Ngôn rất nhiều sao?

      Phương Bản cười lạnh .

      Đối với đám người này trước tiên muốn gặp , rất tức giận.

      - Nhưng.

      Tiêu Tử Minh có chút băn khoăn, chau mày.

      - Đừng gấp. Chờ thêm lát rồi chúng ta xuống.

      Cặp mắt Phương Bản hơi nheo lại, dường như sớm có tính toán trong lòng.

      Thấy Phương Bản như thế, Tiêu Tử Minh cũng gì thêm, chuyển đề tài lên người Hạ Ngôn:

      - Phương Bản huynh. Huynh Hạ Ngôn kia thực lực rốt cục mạnh tới mức nào, ngay cả cường giả Linh Tông Vương Vũ từ Thiên Cung tới ngờ cũng bại bởi . Đợi đến lúc khảo hạch Thiên Cung bảy ngày sau, chúng ta còn có cơ hội sao?

      Chân chính khiến hai người lo lắng nhất, vẫn là khảo hạch Thiên Cung.

      - Ta từng tham gia khảo hạch Thiên Cung, cũng phải hoàn toàn xem thực lực bản thân người khảo hạch. Còn nữa, người cuối cùng có thể thông qua cũng phải chỉ có .

      Phương Bản trầm ngâm .

      Phương Bản tham gia khảo hạch Thiên Cung lần trước, tuy rằng thất bại nhưng lại có kinh nghiệm. Lúc này, chuẩn bị đầy đủ, tin chắc mình có thể thông qua.

      - Ưhm. Nếu là có thể vào Thiên Cung vậy.

      Hai mắt Tiêu Tử Minh lóe tinh quang. Tiến vào Thiên Cung mới là bước lên con đường tiền đồ tươi sáng, về sau tiền đồ thể biết trước.

      Thiên Cung, đó chính là nơi tu luyện bên cạnh Thánh Hoàng.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 309: GIA TỘC ĐẤU ĐÁ
      Trong đại sảnh tửu lâu rất nhiều người có quan hệ thân với nhau, đều ngồi chuyện phiếm.

      Năm thế lực Thánh thành, mỗi cỗ thế lực đều từ rất nhiều thế lực cấu thành.

      Tỷ như phía dưới bốn đại gia tộc có vài chục gia tộc phụ thuộc. Lúc này đại đa số tụ tập ở trong tửu lâu đều là đến từ các gia tộc phụ thuộc.

      Gia tộc bọn họ mới là người cấp bách nhất muốn tăng lên quyền lực của mình ở Thánh thành, cũng có thể muốn tăng quyền lực của mình trước bốn đại gia tộc.

      - Ồ?

      - Cao huynh, huynh cũng tới?

      Trong tửu lâu, gã trẻ tuổi vóc dáng trung bình mặc áo trắng cười với hai người vừa vào cửa.

      Hai người vừa vào nếu Hạ Ngôn nhìn thấy chỉ sợ lập tức tiến lên chào hỏi. Hai người kia phải ai khác, đúng là vợ chồng Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu của Cao gia. Cao gia là gia tộc phụ thuộc Thường gia.

      Mà gia tộc người trẻ tuổi chào hỏi với Cao Minh Nguyệt cũng phụ thuộc vào Thường gia. Hai gia tộc bọn họ mặc dù người ngoài nhìn vào đều là cỗ thế lực thuộc về Thường gia, nhưng ngầm bên trong cũng đều tranh đoạt lợi ích của mình.

      Dù sao, ai cũng có tư tâm, ai cũng muốn dưới tình huống dùng hết khả năng để gia tộc mình chiếm được lợi ích lớn nhất.

      Người trẻ tuổi này tên là Phùng Hợp, là thiếu gia của Phùng gia.

      hôm nay cũng đặc biệt đến để gặp Hạ Ngôn.

      - Ha ha! Là Phùng công tử. Người sớm đến nơi đây sao?

      Cao Minh Nguyệt ôm quyền .

      Ánh mắt đảo qua nhìn rất nhiều người tụ tập trong đại sảnh, Cao Minh Nguyệt cười thầm trong lòng, hiểu . mặt cũng lên tia tươi cười, thầm nghĩ: "Hạ Ngôn huynh đệ còn là khó gặp nha! Những người này chỉ sợ đều chưa được gặp Hạ Ngôn huynh đệ, bằng bọn họ cũng chờ ở đây!"

      - Ồ, ta cũng vừa mới đến, vừa đăng ký ở quầy xong thấy ngươi cùng phu nhân vào.

      Phùng Hợp mặt đầy tươi cười giả tạo, .

      cùng Cao Minh Nguyệt mặt ngoài hòa thuận, sau lưng lại là đối thủ cạnh tranh. Hai gia tộc ngầm đấu đá, thiếu gia hai gia tộc đó nếu trở thành bằng hữu chân chính, coi như là chuyện lạ hiếm có.

      - Còn phải đăng ký?

      Cao Minh Nguyệt sững sốt.

      - A!

      Lúc này bên cạnh Cao Minh Nguyệt có giọng truyền đến, Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu chuyển mắt nhìn thấy dong binh cao lớn đứng cách đó xa.

      Dong binh này là người của Bích Thanh Đường tuy nhiên có quan hệ tồi với Cao Minh Nguyệt. Bản thân Cao Minh Nguyệt là dong binh, ngẫu nhiên cũng hoàn thành số nhiệm vụ mạo hiểm cho nên quan hệ sinh tử chỉ giao với ít dong binh.

      - Ồ?

      Cao Minh Nguyệt nhìn thấy Dong Binh này, mặt vui vẻ :

      - Phạm Bình, ngươi cũng ở đây à?

      - Đúng vậy! Ta cũng chờ gặp Hạ Ngôn kia. Ôi, nhưng Hạ Ngôn kia quá sĩ diện, ta đợi sắp được hai canh giờ mà còn chưa thấy bóng người.

      - Thị ứng kia . Hạ Ngôn tu luyện, kêu chúng ta chờ. đợi mời rời .

      Phạm Bình có chút bất đắc dĩ .

      Chờ lâu như vậy, cho dù tính tình tốt tới đâu trong lòng khẳng định có chút bất mãn. Phạm Bình này tính tình có vẻ thẳng thắn, giống những người khác cho dù bất mãn cũng biểu ra ngoài. trực tiếp treo biểu bất mãn mặt.

      Thấy Phạm Bình như thế, Cao Minh Nguyệt cũng chỉ có thể cười :

      - Vậy hai vị tiên sinh Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản đâu?

      Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản cũng là đối tượng mà các thế lực cùng gia tộc muốn hết sức lôi kéo. gặp được Hạ Ngôn có tiềm lực lớn nhất mạnh nhất gặp hai người kia cũng sai.

      - Đùng nữa, Hạ Ngôn ra, hai người bọn họ cũng ra. Cao Minh Nguyệt, lại đây ngồi . Ta cũng tin bọn họ có thể luôn luôn ở đó thò đầu ra. Chúng ta chờ!

      Phạm Bình chỉ vị trí bên cạnh, cắn răng .

      - Được!

      Cao Minh Nguyệt đáp.

      chuyển mắt lại nhìn về phía Phùng Hợp, :

      - Phùng công tử! Ta trước tiên qua bên kia, về sau chúng ta chuyện.

      - Cao huynh tự nhiên.

      Phùng Hợp làm động tác mời:

      -Tuy nhiên, Cao huynh, ta thấy ngươi vẫn nên trước tiên đăng ký .

      Phùng Hợp lại chỉ về cái quầy, tên thị ứng đứng ở đó, trước mặt bày giấy cùng bút mực.

      Cao Minh Nguyệt khẽ nhíu lông mày.

      - Minh Nguyệt, chàng đăng ký . Hạ Ngôn huynh đệ nếu biết chúng ta đến, khẳng định gặp chúng ta.

      Uyển Thu thấp giọng bên tai Cao Minh Nguyệt.

      Cao Minh Nguyệt trầm tư chút cuối cùng tới quầy đăng ký, chỉ viết hai cái tên Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu. Thị ứng nhìn hai người, tuy nhiên cũng dám gì nhiều. Người tới viết cái gì, đưa lên lầu cái đó là được.

      Cao Minh Nguyệt viết xong, thị ứng kia lập tức đưa trang giấy lên lầu.

      -Xuống rồi! Xuống rồi!

      Đúng lúc này, đột nhiên có người hô câu, mọi người ở đây nghe tiếng kêu đều hướng ánh mắt nhìn lên.

      Quả nhiên, hai bóng người xuất , tiếp theo nhìn thấy Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản trước sau xuống lầu.

      Tiêu Tử Minh cùng Phương Bản xuống dưới lầu, ôm quyền hướng phía mọi người.

      - Các vị, có lỗi, để các vị đợi lâu. Chúng ta ở lầu vừa mới tu luyện xong mới biết được các vị chờ ở dưới liền lập tức xuống.

      Phương Bản tuy rằng lời " có lỗi" nhưng mặt lại có chút biểu tình lỗi lầm nào.

      Mọi người nghe là tu luyện, lập tức liên tiếp xua tay " sao" hơn nữa từng người lên chào hỏi.

      Kỳ , trong lòng mọi người biết ràng, cái gì mà tu luyện chứ, thuần túy là lấy cớ.

      - Phương lão đệ!

      Giọng Phùng Hợp ràng truyền tới.

      cùng Phương Bản sớm quen biết, quan hệ cũng tồi. Phương Bản tu luyện ở Học Viện Long Đằng, cách Thánh thành có thành Phượng Tường mà thôi. Phùng Hợp thường xuyên gặp mặt Phương Bản.

      Phương Bản sở dĩ cùng Tiêu Tử Minh xuống lầu, nguyên nhân cũng chính là vì Phùng Hợp đến. Hai người ở lầu vừa mới nhìn thấy tư liệu Phùng Hợp đăng ký.

      - He he, Phùng đại ca. ngờ huynh cũng tới!

      Ánh mắt Phương Bản nhìn chằm chằm phía Phùng Hợp, vội thân thiết quát to tiếng rồi bước nhanh lên vài bước ôm chầm lấy Phùng Hợp.

      Thoạt nhìn, quan hệ vô cùng thân mật!

      Những người khác thấy màn như vậy, đều có chút biết ra sao. Phùng Hợp này ngờ sớm có liên hệ với Phương Bản, thể tưởng được hai người quan hệ tốt như vậy.

      - Phùng Hợp, vẫn còn là vận khí tốt!

      - Hừ, xem ra Phương Bản này khẳng định cùng Phùng gia đường. Tiêu Tử Minh này biết có thể cũng tới Phùng gia hay ?

      - Đáng giận!

      ít người đều có chút cam lòng, tuy nhiên cũng là chuyện thể làm khác được. Bọn họ chỉ có thể nhìn, ghen tị.

      - Phương lão đệ, vị này chính là Tiêu Tử Minh huynh đệ hả?

      Phùng Hợp cười nhìn về phía Tiêu Tử Minh .

      - Đúng là Tiêu Tử Minh Học Viện Linh.

      Phương Bản gật đầu.

      - Tiêu Tử Minh huynh đệ quả nhiên giống bình thường, tuấn tú lịch . Ha ha. Tiêu Tử Minh huynh đệ cũng là học viên Học Viện Linh lần này tham gia khảo hạch Thiên Cung tất nhiên có thể thuậi lợi thông qua.

      - Phùng công tử quá khen!

      Tiêu Tử Minh phải ứng bình thường câu, cũng biểu quá thân với Phùng Hợp.

      Phùng Hợp cũng để ý, tiếp tục vài lời dễ nghe.

      Những người khác thấy Tiêu Tử Minh cũng ràng nghiêng về Phùng Hợp, lập tức trở nên nhiệt tình, bắt đầu cùng Tiêu Tử Minh xây đắp quan hệ. Trong lúc nhất thời, lời khen tặng ngừng.

      - Phương lão đệ, đến đây, ta giới thiệu với ngươi chút. Đây là Cao Minh Nguyệt Cao công tử của Cao gia, ở Thánh thành cũng tính là đại gia tộc.

      Phùng Hợp cố ý cao giọng đồng thời đánh mắt ra hiệu cho Phương Bản.

      Phương Bản lúc này liền hiểu ý tứ của Phùng Hợp.

      Đối với quan hệ lộn xộn của các gia tộc Thánh thành, Phương Bản cũng biết ít. thấy Phùng Hợp ám chỉ, liền biết quan hệ của Phùng Hợp cùng Cao Minh Nguyệt này tốt lắm.

      - Ha ha. Cao gia?

      Phương Bản cười lạnh:

      - Ta còn chưa nghe tới. Thánh thành này tuy rằng lớn, nhưng gia tộc lung tung lộn xộn cũng thiếu.

      Phương Bản chút khách khí .

      Vốn Cao Minh Nguyệt còn muốn vài câu khách khí với Phương Bản nhưng vừa nghe Phương Bản mở miệng là lời này, sắc mặt lập tức biến đổi. Ánh mắt thu lại nhìn Phùng Hợp, trong lòng bốc lên cỗ lửa giận.

      Phùng Hợp liên tục hít vào, giọng kinh ngạc :

      - Phương lão đệ, đấy là ngươi có điều biết. Cao huynh, ở Thánh thành chúng ta quan hệ rất rộng. Hôm nay huynh ấy đến đây là muốn gặp Hạ Ngôn kia. Nghe ngay cả Vương Vũ người tu luyện Thiên Cung đều bị Hạ Ngôn tiên sinh đánh bại.

      Phùng Hợp này hiển nhiên muốn làm bẽ mặt Cao Minh Nguyệt trước mặt mọi người.

      Cao Minh Nguyệt tức giận dâng lên, muốn mở miệng Uyển Thu lại lặng lẽ kéo tay áo , khóe mắt hơi lóe lên.

      - Minh Nguyệt, bình tĩnh.

      Uyển Thu thấp giọng .

      - Phùng đại ca. Hạ Ngôn kia quả lợi hại. Ta cùng Tiêu Tử Minh đều tận mắt thấy đánh bại Vương Vũ cường giả Linh Tông ở Trung Tâm Giao Lưu thành Tử Nguyệt.

      Phương Bản :

      - Tuy nhiên. Hạ Ngôn kia là rất cao ngạo, chỉ sợ rất khó gặp. Đừng là loại gia tộc hạng hai, hạng ba như Cao gia, cho dù là người bốn đại gia tộc, Hạ Ngôn cũng chưa chắc chịu gặp.

      Phương Bản vừa , trong đại sảnh đột nhiên im lặng, tất cả mọi người đều ngừng thở.

      Tuy rẳng mọi người sớm nghe Hạ Ngôn đánh bại Vương Vũ nhưng tại nghe từ chính miệng gã học viên cực kỳ ưu tú tham gia Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, vẫn kìm nổi khiếp sợ trong lòng.

      Ở trong đại sảnh cũng có cả người của bốn đại gia tộc, sau khi nghe câu sau của Phương Bản, hơi có chút vừa lòng.

      Tuy nhiên, "gia tộc hạng hai, hạng ba như Cao gia" trong lời Phương Bản hiển nhiên là làm mất mặt Cao Minh Nguyệt. Cao gia dù sao cũng là gia tộc cổ trong Thánh thành, nếu ở chủ thành bình thường, tùy tiện cánh tay cũng to hơn bắp đùi gia tộc chủ thành rất nhiều.

      - Phương lão đệ, ngươi cùng Hạ Ngôn kia đều tham gia Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, hẳn là có thể chuyện chứ hả?

      Tâm tư Phùng Hợp khẽ động, nghĩ đến nếu có thể lợi dụng Phương Bản để lôi kéo Hạ Ngôn, có lẽ là có trò vui để nhìn.

      Phùng Hợp vừa lời này, người trong đại sảnh đều vểnh tai lên.

      Phương Bản sững sờ, lộ ra vẻ khó xử. cùng Hạ Ngôn quả có thể chuyện. Hai người cũng có chân chính xung đột, tuy nhiên muốn chủ động tìm Hạ Ngôn.

      Nhưng là trước mặt nhiều người như vậy, biểu quan hệ thân mật như vậy với Phùng Hợp, Phùng Hợp trước mặt mọi người mở miệng thỉnh cầu, chẳng lẽ có thể cứ thế mà cự tuyệt?

      Nghĩ rồi Phương Bản thầm nghĩ: " chuyện, hẳn là có thể, về phần Hạ Ngôn cùng Phùng Hợp thế nào, ta đây cần phải quản".

      Lập tức gật đầu, Phương Bản đáp ứng:

      - Phùng đại ca. Vậy ta thử chút, ta nghĩ hẳn có vấn đề.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 310: CÔNG HUÂN ĐỔI KIM TỆ
      Phương Bản trước mặt mọi người làm mất mặt Cao Minh Nguyệt, trong lòng Phùng Hợp quả cực kỳ sảng khoái.

      tại Phương Bản lại đáp ứng giúp chuyện với Hạ Ngôn, Phùng Hợp lại hưng phấn hai mắt tóa sáng.

      - Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu muội. Chúng ta lâu gặp. Ha ha, thừa dịp tại lại đây ngồi xuống tán gẫu hồi!

      Phạm Bình đối với lời của Phương Bản cũng đầy bụng lửa giận, tuy nhiên hiển nhiên thích hợp đứng ra vì Cao Minh Nguyệt.

      Dù sao, tại đại biểu ích lợi của Bích Thanh Đường, nếu phải thế, Phạm Bình muốn tặng cho bộ mặt Phương Bản kia đấm.

      Cao Minh Nguyệt nghe Phạm Bình gọi mình, cũng biết tâm tư Phạm Bình, liền lôi kéo Uyển Thu xoay người.

      - Cao huynh, đừng làm vậy. Phương Bản huynh đệ cùng Tiêu Tử Minh huynh đệ đều ở đây, Chúng ta phải nên kéo gần quan hệ mới đúng. Ha ha, khuya nay ta làm chủ, mời Phương Bản huynh đệ cùng Tiêu Tử Minh huynh đệ ăn cơm. Cao huynh, ngươi cũng cùng nhé?

      Phùng Hợp nhìn Cao Minh Nguyệt xoay người, mặt tươi cười giả tạo .

      Bất kỳ ai đều có thể nghe thấy ý chê trách trong giọng của .

      mời Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh ăn cơm, Cao Minh Nguyệt cũng theo cùng, dường như là loại thương hại.

      Nắm tay Cao Minh Nguyệt xiết chặt, toàn thân đều run nhè , lửa giận dường như áp chế được. Phùng Hợp này, khinh người quá đáng. Bình thường Phùng Hợp gặp , tuy rằng cũng cười giả tạo nhưng tuyệt đối dám như vậy.

      Hôm nay, Phùng Hợp hiển nhiên là bởi vì có Phương Bản đứng ra cho nên mới dũng khí tăng cao.

      Phùng Hợp thấy Cao Minh Nguyệt giận thể át, lại cũng lo lắng. Thực lực của tuy cách xa Cao Minh Nguyệt, nhưng có Phương Bản ở bên cạnh cũng sợ Cao Minh Nguyệt ra tay đánh mình.

      Mọi người trong đại sảnh đều có bộ dạng xem náo nhiệt, bộ phận thiểu số quan hệ tốt với Cao Minh Nguyệt đều thấy tức giận nhưng lại tiện gì.

      Cho dù là có thể đắc tội Phùng Hợp Phùng gia nhưng thể đắc tội Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh.

      - Cao đại ca. Uyển Thu tỷ. Hai người làm sao tự tới đây vậy? Ta vừa rồi còn định buổi tối Cao gia gặp hai người đó.

      Lúc này, giọng từ lầu truyền đến.

      Vừa rồi Hạ Ngôn ở trong phòng, thị ứng kia đưa lên tờ giấy. Trước mặt Hạ Ngôn có gần hai mươi tờ. cầm tờ giấy cũng quá để ý, tùy tiện để ở . Tuy nhiên ánh mắt vẫn nhìn lướt qua, lại phát có điểm bình thường.

      tờ giấy này chỉ có mấy chữ ít ỏi, mà những tờ giấy khác đều viết rất dài. Những người kia đều hận thể miêu tả kỹ càng tỉ mỉ thế lực sau lưng mình để hấp dẫn chú ý của Hạ Ngôn.

      Nhưng tờ giấy này lại ngắn ngủi vài từ, Hạ Ngôn khỏi nghi hoặc nhìn thêm vài lần.

      Vừa nhìn, ngờ phát là hai cái tên rất quen thuộc: Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.

      Hạ Ngôn là người nhớ ân. Mấy tháng trước Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu từng giúp ở Thánh thành. Hạ Ngôn vẫn đều nhớ phần nhân tình này. Hôm nay Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu đích thân tới tửu lâu tìm, đương nhiên phải gặp.

      Lúc này, Hạ Ngôn liền từ lầu xuống. Nhưng đến cầu thang chợt nghe phía dưới vài người đối thoại. Hạ Ngôn nghe thấy Phùng Hợp kia nhục nhã Cao Minh Nguyệt, khóe miệng lập tức nổi lên tia cười lạnh.

      - Hạ Ngôn huynh đệ, ha ha!

      Cao Minh Nguyệt cười nhìn về phía Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn! Bọn họ đệ tu luyện, cho nên chúng ta tính chờ lát.

      Uyển Thu cũng cười .

      - Ồ, vừa rồi ở trong phòng nghỉ ngơi.

      Hạ Ngôn gật đầu .

      Hạ Ngôn vừa xuất liền nhiệt tình chào hỏi cùng vợ chồng Cao Minh Nguyệt, người khác đều có chút trợn tròn mắt.

      Nhất là Phùng Hợp, càng là ngây ngốc. Trước khi tới đây, phụ thân trịnh trọng rành mạch với nhất định phải quan hệ tốt với Hạ Ngôn. Cho dù thể lôi kéo được Hạ Ngôn cũng phải thành lập quan hệ thân thiết.

      Nhưng tại, Hạ Ngôn quan hệ với Cao Minh Nguyệt tốt như thế, mà vừa rồi lại hoàn toàn đắc tội Cao Minh Nguyệt. Vậy.

      - Hạ Ngôn tiên sinh, ha ha. Ta là Lưu Tử Dương, là Lưu gia.

      - Xin chào Hạ Ngôn tiên sinh. Ta là.

      Mọi người trong đại sảnh đều chào hỏi với Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhướn mày, vươn tay, ở trung khẽ đè xuống:

      - Các vị tiên sinh!

      Hạ Ngôn lên tiếng, mọi người trong nháy mắt yên tĩnh lại, ánh mắt đều nhìn về phía .

      - Hạ Ngôn ta, ở trong này tuyên bố chuyện.

      Ánh mắt Hạ Ngôn xoay chuyển:

      - Trong vòng ba năm, ta tham gia bất kỳ thế lực nào ở Thánh thành. Mà ta cùng Cao Minh Nguyệt đại ca và Uyển Thu tỷ cũng chỉ là quan hệ cá nhân. Bọn họ nếu có chuyện cần ta hỗ trợ, ta ra tay. Nhưng là quan hệ tới lợi ích gia tộc.

      -. Cho nên, các vị cũng cần đến tìm ta nữa. Tư liệu của các vị, ta cũng đều có. Về sau nếu rảnh rỗi ta tìm các vị uống trà. tại, Hạ Ngôn ta chỉ muốn dùng toàn bộ tâm tư cho việc tu luyện, đối với chuyện khác có hứng thú. Hết thảy mọi chuyện ảnh hưởng hoặc có khả năng ảnh hưởng ta tu luyện, ta đều từ chối.

      Lời Hạ Ngôn hết sức ràng rành mạch.

      Mọi người ở đây nghe được mặc dù có chút tiếc nuối tuy nhiên đây cũng phải là tin tức xấu nhất. Nếu Hạ Ngôn gia nhập thế lực, đó mới là phiền toái.

      Tuy rằng Hạ Ngôn tại ảnh hưởng với thế lực còn lớn, nhưng khi vào Thiên Cung, hơn nữa có quan hệ rộng rãi trong Thiên Cung, như vậy ảnh hưởng đối với thế lực khó trước được.

      Hơn nữa, Hạ Ngôn mười sáu tuổi đánh bại Linh Tông, ngay cả Thánh Hoàng Điện Hoàng Giả đều kinh động. Đây cũng thể khiến cho các thế lực chú ý cùng suy đoán.

      - Hạ Ngôn tiên sinh.

      Phùng Hợp kia nhìn Phương Bản bên cạnh, hối hận ruột biến xanh. Đắc tội Hạ Ngôn, điều này hay ho.

      - Phùng tiên sinh đúng ?

      Hạ Ngôn nhìn Phùng Hợp.

      mặt có chút mập mạp của Phùng Hợp toát ra lớp dầu mỡ.

      - Đúng vậy, đúng vậy!

      Phùng Hợp liên tục gật đầu.

      - Ta cùng Cao đại ca là bằng hữu. Nếu ngươi là bằng hữu của Cao đại ca, chúng ta cũng tự nhiên là bằng hữu.

      Hạ Ngôn khẽ hừ tiếng, cười lạnh .

      Thân thể Phùng Hợp run lên, vội đánh mắt nhìn về phía Phương Bản.

      Nhưng Phương Bản cũng bất lực. cùng Hạ Ngôn căn bản có bất kỳ tiếp xúc nào. Cho dù chuyện, cũng vô dụng. , càng thêm mất mặt.

      - Cao đại ca, Uyển Thu tỷ. Chúng ta lên chuyện.

      Hạ Ngôn cười với Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.

      - Được, thôi!

      Cao Minh Nguyệt gật đầu.

      Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu lại lên tiếng chào mấy người quen biết.

      Trong ánh mắt chú ý của mọi người, ba người lên lầu.

      - Cao Minh Nguyệt này ngờ lại có quan hệ với Hạ Ngôn, là kỳ quái. làm thế nào quen biết Hạ Ngôn nhỉ?

      - Haizzz! là vận khí tốt.

      - Ha ha. Tiêu Tử Minh tiên sinh, biết buổi tối có rảnh ? bằng, ta làm ông chủ tìm chỗ uống vài chén, thế nào?

      - Hạ Ngôn. Đệ tính gia nhập bất kỳ thế lực nào của Thánh thành trong ba năm tới hả?

      Tới phòng Hạ Ngôn, Cao Minh Nguyệt kìm nổi hỏi.

      cũng hy vọng Hạ Ngôn giống Liễu Vân, gia nhập Thường gia. Như vậy, về sau Hạ Ngôn mới có thể vì Cao gia vài lời với Thường gia.

      - Đúng vậy.

      Hạ Ngôn gật đầu, nhìn về phía Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu, ý bảo hai người ngồi rồi .

      - Đệ lòng tu luyện, căn bản có thời gian rảnh. Tuy nhiên, Cao đại ca, ta biết huynh muốn gì. Như vậy, chờ lần sau ta gặp sư phụ Liễu Vân, cùng ông ấy đến chuyện Cao gia.

      Nghe vậy, Cao Minh Nguyệt cũng biết thể thay đổi ý của Hạ Ngôn. Chẳng qua Hạ Ngôn đến Liễu Vân, trong lòng Cao Minh Nguyệt lại vui vẻ. Liễu Vân cũng là trưởng lão nội các Thường gia, có địa vị ngang hàng với phụ thân Cao Thượng Phong.

      - Hạ Ngôn huynh đệ. Vậy đa tạ.

      Cao Minh Nguyệt cũng che giấu vui mừng của mình.

      - Hạ Ngôn. Nghe lần khảo hạch Thiên Cung này là bảy ngày sau?

      Uyển Thu chuyển đề tài, đến chuyện Hạ Ngôn khảo hạch Thiên Cung.

      Hạ Ngôn gật đầu.

      - Dạ. Bảy ngày sau. Lưu tiên sinh tới đón chúng ta lên núi.

      Hạ Ngôn .

      - Đúng rồi, Hạ Ngôn. Nghe Thánh Hoàng trao thưởng cho các ngươi?

      Hai mắt Cao Minh Nguyệt sáng ngời.

      - Đúng vậy. Đệ nhìn thấy Thánh Hoàng ở Điện Hoàng Giả. là rất đáng sợ.

      Hạ Ngôn gật đầu:

      - Thánh Hoàng thoạt nhìn bộ dạng khoảng hai mươi tuổi. Từ lúc xuất cho đến lúc rời , ta cũng có bất kỳ phát giác nào, cảm giác như người giống như đột nhiên xuất rồi bỗng dưng biến mất.

      Nghĩ lại tình cảnh lúc đó, Hạ Ngôn còn có chút khó thở.

      Hạ Ngôn cũng là lần đầu gặp tình hình như vậy.

      - Hạ Ngôn. Đệ là vận khí tốt, có thể nhìn thấy Thánh Hoàng. Tuy nhiên, về sau đệ trở thành người tu luyện Thiên Cung có thể còn nhìn thấy Thánh Hoàng dài dài.

      Cao Minh Nguyệt hâm mộ .

      Đến tại, cũng chưa từng được nhìn thấy Thánh Hoàng lần.

      - Hạ Ngôn. Thánh Hoàng thực trẻ như vậy sao?

      Uyển Thu mày liễu nhướng cao.

      - Thoạt nhìn là rất trẻ tuổi, hoặc là thực lực đến mức nào đó có thể làm cho mình trở nên trẻ tuổi. Cũng có thể đại lục có bảo vật nào đó sau khi sử dụng có thể khiến người ta biến trẻ.

      Hạ Ngôn trầm ngâm , cũng chỉ có hai loại giải thích này mới hợp lý.

      - Có lẽ vậy.

      Uyên Thu gật đầu, đột nhiên cười:

      - hy vọng có thể gặp Thánh Hoàng, đáng tiếc có cơ hội này.

      Tính tình Uyển Thu cũng có điều trực tiếp, hơn nữa ghét ác như cừu nhưng lại rất thông minh lanh lợi. Vừa rồi nàng ở trong đại sảnh có thể ngăn Cao Minh Nguyệt phát hỏa cũng là mặt thông minh của nàng.

      Hạ Ngôn nghe Uyển Thu thế, khẽ nở nụ cười.

      Cao Minh Nguyệt đối với chuyện này cũng để ý, hiểu biết nhất về thê tử mình.

      - Đúng rồi. Hạ Ngôn. Đệ chưa đổi điểm công huân đăng ký trở thành Kim Long Vệ Sĩ sao?

      Cao Minh Nguyệt đột nhiên nghĩ ra điều gì, vội vàng hỏi.

      Hạ Ngôn lắc đầu.

      tuy rằng Công Huân Điện, tuy nhiên cũng đăng ký Kim Long Vệ Sĩ, chỉ tùy ý xem mà thôi.

      - Đệ vẫn bớt chút thời gian đăng ký chút, sau đó đến lấy quyển trục thủy tinh. chừng về sau đệ phải Tội Ác Sâm Lâm liệp sát người Đại Lục Ám Dạ, quyển trục thủy tinh mới có thể ghi chép lại quá trình liệp sát, sau đó thu hoạch công huân tương ứng ở Công Huân Điện.

      Cao Minh Nguyệt chậm rãi .

      - Vâng.

      Hạ Ngôn gật đầu, đưa mắt nhìn lên:

      - Cao đại ca. Công huân đó, rốt cục có tác dụng gì?

      - Có thể đổi kim tệ. điểm công huân là vạn kim tệ!

      Ánh mắt Cao Minh Nguyệt chợt lóe .

      - điểm vạn?

      Hạ Ngôn cũng kìm nổi hít sâu hơi.

      - Vậy giết người Đại Lục Ám Dạ, được mấy điểm công huân?

      - Ha ha, vậy phải xem thực lực người Đại Lục Ám Dạ kia. Dưới Linh Sư, người điểm. Giết Linh Sư sơ kỳ, người năm điểm; giết Linh Sư trung kỳ, người 10 điểm; giết Linh Sư hậu kỳ, người 20 điểm. Giết Đại Linh Sư sơ kỳ, người 50 điểm; giết Đại Linh Sư trung kỳ, người 100 điểm; giết Đại Linh Sư hậu kỳ, người 200 điểm. Giết chết Linh Tông sơ kỳ, người 500 điểm; Linh Tông trung kỳ 1000 điểm; Linh Tông hậu kỳ 2000 điểm; Linh Tông đỉnh 5000 điểm.

      Cao Minh Nguyệt tỉ mỉ công huân đạt được khi liệp sát người Đại Lục Ám Dạ cho Hạ Ngôn biết.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :