Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 291:
      Khoảng cách mười mấy thước ngắn ngủn, Đổng Thanh Thiện lại cảm thấy tâm thần mình có chút hoảng hốt.

      Sau khi đổi vũ khí, đôi mắt Đổng Thanh Thiện chợt ngưng, tâm thần thu liễm. Khi tỷ đấu, tuyệt đối thể phân tâm, chỉ nhìn Hạ Ngôn, trong lòng Đổng Thanh Thiện càng tỏ ra còn lo lắng.

      - Hạ Ngôn này chỉ có thực lực Đại Linh Sư trung kỳ sao? Đổng Thanh Thiện trong lòng run lên.

      - Hạ Ngôn, Đổng Thanh Thiện! Các ngươi chuẩn bị xong chưa?

      - Tỷ đấu bắt đầu!

      - Bắt đầu rồi! Đổng Thanh Thiện là trong những học viên mạnh nhất trong lần tham gia Hội Giao Lưu Học Viện này của Học Viên Siêu cấp Yến Toa, biết với Hạ Ngôn rốt cuộc ai có thực lực mạnh hơn.

      người có chút hiểu biết về Học Viện Siêu cấp, trong đôi mắt bắn ra tia sáng kì dị

      .

      - Hạ Ngôn đánh đâu thắng đó, thiên hạ vô địch! trẻ tuổi cách chắc chắn.

      Thực lực Hạ Ngôn cùng theo từng trận tỷ đấu thắng lợi, ấn tượng trong lòng những người này dần dần tốt hơn.

      Trước lúc tỷ đấu, chỉ sợ có bao nhiêu người xem trọng .

      Dù sao Học Viện Yến Toa là Học Viện Siêu cấp.

      Chiếu theo tư duy quán tính, gần như mọi người e rằng đều cho Học Viện siêu cấp mạnh hơn Học Viện hạng nhất nhiều lắm. Nhưng sau hai trận thắng lợi mà Hạ Ngôn chút nào cố sức hơn nữa còn quỷ dị khó lường. Thực lực Hạ Ngôn trong mắt mọi người cùng đột nhiên thăng hoa mạnh hơn.

      tại, thậm chí rất nhiều người đều cảm thấy Hạ Ngôn có thể đánh bại Đổng Thanh Thiện của Học Viện Yến Toa.

      đài cao, phó Viện trưởng Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng, cũng ngẫu nhiên chuyển tầm mắt về chiến trường giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa. Tuy rằng trong lòng lão cùng đặt hai học viện này ở trong lòng, tuy nhiên làm phó viện trưởng của Học Viện Long Đằng, có lẽ là phải có chút hiểu biết với đối thủ kế tiếp.

      Khi nhìn thấy Hạ Ngôn thắng liên tiếp Cao Triêu Dương và Phương Khoát, khỏi nở nụ cười.

      - Lão Vu! Thoạt nhìn tình huống của Học Viện Yến Toa ngươi ổn đấy. Thương thế của Phương Khoát kia cũng biết như thế nào. Nếu như lát nữa tỷ đấu. Ừ! Có chút ngoài ý muốn, vậy.

      Nghe Manh Tòng Phương ra những lời này, sắc mặt Vu Tứ Hợp càng đen thêm. Manh Tòng Phương này chuyện cùng hơi quá đáng!

      -Hừ!

      Vu Tứ Hợp hừ lạnh tiếng trong mũi, đáp lại Manh Tòng Phương.

      - Ái chà! Tốt, đánh tốt lắm.

      Manh Tòng Phương lại chuyển ánh mắt nhìn về phía chiến trường giữa Học Viện Long Đằng và Học Viện Linh, nhìn thấy học viên của Học Viện Long Đằng thắng lợi, mạnh mẽ vỗ tay cái, cao hứng phấn chấn :

      - Lão Dư! Học Viện Linh của người xem ra quá tốt đấy. Ha ha! Học viên của Học Viện Long Đằng chúng ta vẫn là mạnh nhất.

      Dư Ngôn chuyển ánh mắt liếc nhìn Manh Tòng Phương, :

      - Thắng bại là chuyện bình thường, có thắng phải có thua. Ta cùng thừa nhặn, luận thực lực học viên, Học Viện Linh chúng ta so với Học Viện Long Đằng kém hơn chút.

      -Ha ha!

      Manh Tòng Phương đắc ý cười như điên. Ầm!

      Mặt đất bằng nham thạch cứng rắn của sân tỷ đấu chấn động rung động kịch liệt. Trong khí truyền ra tiếng nổ, nương theo khí lãng mãnh liệt quét ngang ra.

      Chỉ thấy Đổng Thanh Thiện nhảy vọt lên cao, hai chân lên hình dạng như giương cung, trường côn trong tay hình thành công kích hình quạt. Mà Hạ Ngôn cũng xoay người, hai chân hơi hơi chùng xuống, trường côn trong tay nâng lên đỉnh đầu, sau đó toàn bộ thân thể mạnh mẽ bắn lên từ mặt đất.

      Tiếp theo, tiếng nổ truyền ra, khí lãng tràn ngập cuồn cuộn.

      Tê tê tê.

      phần khí lãng được hình thành bởi linh lực, kịch liệt va chạm với mặt đất bằng nham thạch, phát ra thanh trầm thấp. mặt đất, tầng đá bột phấn bay lên, giống như ngay cả thiên địa cùng phải biến sắc.

      Vù!

      Đổng Thanh Thiện kêu lên tiếng đau đớn, thân hình lao xuống. Bị Hạ Ngôn từ dưới bay lên trực tiếp nhảy ra, quay mấy võng trung, rồi sau đó va chạm mạnh mặt đất, trượt rất xa mới dừng lại.

      Mà Hạ Ngôn hơi hơi dừng lại phía sau trung, lại tiếp tục cách nhau khoảng, lúc này mới lần nữa trở lại mặt đất.

      chiêu!

      Đổng Thanh Thiện bại, bị đánh bại cách gọn gãng và dứt khoát.

      Đổng Thanh Thiện phát ra uy lực võ kỹ bảy ngàn độ, mà Hạ Ngôn dùng uy lực võ kỹ vạn độ, dùng chiêu đánh bại Đổng Thanh Thiện. Luận võ kỹ, Linh La kiếm trải qua đoạn thời gian rèn luyện và tinh luyện của Hạ Ngôn, đủ để so với bí điển Thiên cấp đỉnh. Linh La kiếm có thể là kiếm phép hoàn mỹ nhất đại lực. Nếu như đối phương có uy lực võ kỹ có tính áp đảo. Linh La kiếm gần như có thể phòng ngự công kích của bất cứ võ kỹ nào.

      Vô số người thấy màn như vậy, đều hít ngụm khí lạnh.

      Quá nghiền, quả thực rất nghiền!

      Vốn tất cả mọi người nghĩ tỷ đấu giữa Hạ Ngôn và Đổng Thanh Thiện hồi tỷ đấu liên tục kịch liệt, nhưng cùng nghĩ rằng, chỉ có chiêu, Đổng Thanh Thiện của Học Viện Yến Toa bị đánh bại. Tuy rằng thời gian ngắn nhưng lại rất nghiền, nhất là đầy trời bột phấn đá, còn có khí lãng linh lực xoay tròn bay ra chung quanh.

      đài cao, tất cả mọi người hầu như trong nháy mắt đều đứng lên, nhìn Hạ Ngôn và Đổng Thạch Thiện trong sân.

      Trong những người này bao gồm viện trưởng Vu Tứ Hợp của Học Viện Yến Toa. Vu Tứ Hợp cũng tuyệt đối thể tưởng được có kết quả như vậy.

      "Hạ Ngôn này chẳng lẽ có cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ?" Vu Tứ Hợp run lên trong lòng.

      Nếu , Đổng Thanh Thiện có khả năng bị đánh bại bởi chiêu.

      Phần lớn loạt Thánh địa đại lão ngồi với Lưu tiên sinh, đều trợn tròn mắt, trong đôi mắt liên tiếp chớp động tia sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, giống như là bảo vật tuyệt thế.

      Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng, rốt cuộc trở nên ngưng trọng, trong đôi mắt lên chút trầm nhìn vào Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn của Học Viện Tử Diệp thắng.

      Nhân viên công tác sau lát xuất thần, liền tuyên bố.

      "Hic, chiêu này chỉ sợ có uy lực võ kỹ chừng vạn độ, cho dù là tạ đều phải bị đánh bay".

      Nhân viên công tác thầm câu trong lòng.

      Đánh bại Đổng Thanh Thiện, Hạ Ngôn xoay người trở lại bên người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết.

      - Hạ Ngôn! Đệ mạnh quá mức rồi. Vương Thiên Hà thấp giọng kêu lên.

      Đương nhiên, và Mẻ Tuyết đều biết Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, cho nên cùng có kinh ngạc giống như những người khác. Đổng Thanh Thiện mạnh đến cỡ nào cùng chỉ là cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ, đụng tới Đại Linh Sư hậu kỳ, đương nhiên thể so được.

      - Ha ha! Mễ Tuyết tỷ! Tiếp đến là tới tỷ lên sân rồi. Gã Phương Khoát bị thương của Học Viện Yến Toa, đệ vừa rồi thấy Đổng Thanh Thiện cho dùng đan dược. Tuy nhiên lát thực lực nhiều nhất cũng chỉ phát huy được nửa. Tỷ và Vương đại ca chiến thắng Phương Khoát, hẳn là khó.

      Hạ Ngôn cười .

      - Mà Cao Triêu Dương lúc này linh lực của cũng có thể hoàn toàn khôi phục. Ha ha! Mễ Tuyết tỷ! Nếu như tỷ thắng liên tiếp hai người kia trận tỷ đấu kế tiếp của Học Viện Tử Diệp có thể hủy bỏ, chấm dứt tỷ đấu trước.

      Đôi mắt Hạ Ngôn lóe lên.

      - Tỷ biết! Hạ Ngôn. Mễ Tuyết gật gật đầu.

      - Ta đấy.

      Dáng người cao gầy của Mễ Tuyết hơi ngừng chút liền tiến vào giữa sân tỷ đấu.

      Mà đối diện, quả nhiên là Cao Triêu Dương lên sân trước. Đổng Thanh Thiện, vẻ mặt đơn, vẻ mặt dại ra, ánh mắt ảm đạm.

      tại tình huống thắng thua của hai học viện, Học Viện Tử Diệp thắng ba trận, Học Viện Yên Toa chưa thắng trận nào. Trong sáu trận tiếp theo, Học Viện Yên Toa ít nhất phải thắng năm trận, nếu Học Viện Tử Diệp đạt được thắng lợi cuối cùng.

      "Hạ Ngôn kia quá mạnh mẽ, còn Mễ Tuyết này, Hừ"

      Sau khi Cao Triêu Dương lên sân, mặt mang theo vẻ khinh miệt, hiển nhiên cũng đặt Mễ Tuyết ở trong mắt.

      có cảnh giới Đại Linh Sư, chỉ đối phó với Linh Sư hậu kỳ, chuyện đó đơn giản. Mặc dù tại linh lực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cùng đủ để đánh bại Mễ Tuyết cách thoải mái.

      - Tỷ đấu bắt đầu!

      Cao Triêu Dương này cũng giống như trước, vừa vào liền tiến hành toàn lực công kích. Vừa rồi lửa giận đọng lại khi chiến đấu với Hạ Ngôn, giống như muốn phát tiết ra người Mễ Tuyết.

      Trường côn màu đen trong tay, hóa thành vùng bóng côn mờ mịt, mang theo tiếng khí bạo mãnh liệt bắn ra.

      "Hừ! chiêu liền đánh bại" Cao Triều Dương tự tin nghĩ.

      Ầm

      Trong thời gian phần mười giây, hai người liền giao thủ với nhau. Giao thủ này Cao Triêu Dương mới ngộ ra, hoàn toàn giống với tình huống mình tưởng tượng. Mễ Tuyết cũng giống như trong tưởng tượng bị trực tiếp đánh bay giống như vừa rồi Hạ Ngôn đánh bại .

      Thậm chí, sau khi lực lượng hai người va chạm nhau bởi vì lực lượng phản chấn thể lui ra sau từng bước để giảm bớt lực, mà Mễ Tuyết lại mới lui ra phía sau nửa bước.

      - Chuyện gì xảy ra đây? Cao Triêu Dương sửng sốt.

      Tuy nhiên, Mễ Tuyết cũng cho thời gian sững sờ. Sau đó, côn của Mễ Tuyết đâm thẳng về phía dưới nách Cao Triẽu Dương. Lúc này võ kỹ mà Mễ Tuyết dùng, chính là võ kỹ Thiên cấp vừa mới tu luyện, là loại kiếm kỹ rất nhàng sắc bén, rất thích hợp Mễ Tuyết sử dụng.

      Bụp bụp!

      Cao Triêu Dương phản ứng rất nhanh, theo bản năng nháy mắt giơ trường côn lên ngăn cản, phát ra tiếng trầm đục.

      Thân thể hai người lướt qua nhau, thay đổi vị trí.

      "Mễ Tuyết này cũng có được cảnh giới Đại Linh Sư sao?" Cao Triêu Dương rung động kịch liệt.

      Bởi vì linh lực vẫn chưa khôi phục hoàn toàn. tại so ra, dường như lực lượng Mễ Tuyết còn mạnh hơn chút.

      Đám người Lưu tiên sinh ở đài cùng chú ý tới cuộc tỷ đấu giữa Mễ Tuyết và Cao Triêu Dương.

      - Học Viện Tử Diệp, thực lực kinh người. Ngắn ngủn ba tháng, ngờ ngay cả học viên Mễ Tuyết, cùng đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư rồi

      Lưu tiên sinh cười .

      - Ha ha! Đấy đều chính là cố gắng của học viên đấy. Liễu Vân cũng cười đáp.

      Viện trưởng Vu Tứ Hợp của Học Viện Yến Toa ở bên cạnh, có chút ngẩn người, với định lực của lão, lúc này đều ổn định được. Nếu như cảnh giới của Mễ Tuyết là Đại Linh Sư, vậy Học Viện Yến Toa kia nguy hiểm rồi.

      Vốn nếu Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết của là Linh Sư hậu kỳ, vậy vấn đề lớn, tuy rằng Phương Khoát trọng thương, nhưng đối phó với gã Linh Sư hậu kỳ, hẳn là vẫn còn có thể nắm chắc. Mà tại.

      Cho dù chỉ có mình Mễ Tuyết đột phá Đại Linh Sư, Học Viện Yến Toa cũng lo lắng.

      - Chẳng lẽ lúc này Học Viện Yến Toa phải bị giáng cấp thành Học Viện hạng nhất sao? Trong lòng Vu Tứ Hợp rung động tiếng.

      Nếu như , vậy khuôn mặt của lão, có lẽ phải tìm cái mặt nạ để đội. Phải biết rằng, Học Viện Yến Toa yên vị ở vị trí Học Viện Siêu cấp, có lịch sử mấy trăm năm.

      Giáng cấp làm Học Viện hạng nhất, từ khi Vu Tứ Hợp đảm nhiệm viện trưởng Học Viện Yến Toa tới nay, vẫn chưa bao giờ nghĩ tới xuất tình huống này.

      Nhưng trước mắt.

      Dư Ngôn, sau khi khiếp sợ, may mắn sờ sờ ngực. May mắn, Học Viên Linh của lão tiến hành tỷ đấu với Học Viện Tử Diệp. Nếu là Học Viện Linh, biết chừng, cũng lọt vào loại đả kích này. Dư Ngôn chuyển mắt nhìn Liễu Vân, lại hơi hơi lắc đầu.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 292:
      Mễ Tuyẽt tỷ đấu với Cao Triêu Dương sau thời gian uống chén trà , cuối cùng côn đập vào bên đùi Cao Triêu Dương, thân hình Cao Triêu Dương lảo đảo cái, liền khống chế được quỵ mặt đất.

      Luận lực lượng, Mễ Tuyết tại mạnh hơn Cao Triêu Dương chưa hoàn toàn khôi phục bậc. Luận võ kỹ, Mễ Tuyết tu luyện võ kỹ rất tinh xảo, đúng lúc khắc chế võ kỹ đại khai đại hợp (phóng ra rộng, thu lại hẹp) mà Cao Triêu Dương tu luyện.

      Cao Triêu Dương bị thua, nằm trong dự đoán của rất nhiều người. Sau khi Cao Triêu Dương bị thua, học viên Phương Khoát của Học Viện Yến Toa lên sân, tuy rằng Phương Khoát vừa mới sử dụng qua đan dược chữa thương Khí Huyết Đan nhất phẩm, nhưng tại nhiều nhất cùng phát ra nửa thực lực vốn có.

      Vẻ mặt u tối lên sân, Phương Khoát cũng biết, phần thắng của mình lớn.

      "Nếu như ta tỷ đấu với nàng theo quy tắc, vậy cuối cùng người thua khẳng định là ta. Cho nên, ta muốn thắng nàng, vậy. "

      Đôi mắt Phương Khoát lóe lên, trong đấu luân chuyển đám ý niệm.

      "Muốn chiến thắng, phải liều hồi. Nếu , ta bại!"

      Phương Khoát cắn răng cái, khóe miệng hơi hơi co giật. Tâm tư cùng cực kỳ linh mẫn, mới có thể bộc lộ tài năng ở Học viện siêu cấp, vậy cũng là nhân tài vạn người có , Phương Khoát hiển nhiên cũng là nhân tài . rất nhanh biết chênh lệch tại giữa mình và Mễ Tuyết, ràng nếu mình lấy thận trọng là chính, khẳng định có phần thắng.

      Cho nên, quyết định giống như vừa rồi đổi phó với Hạ Ngôn, tiến hành công kích ăn cả ngã về với Mễ Tuyết.

      Sau khi nhân viên công tác tuyên bố tỷ đấu, Phương Khoát quả nhiên bắt đầu nhanh chóng tụ tập linh lực trong cơ thể.

      Tuy rằng linh lực trong cơ thể đủ nhưng Phương Khoát vẫn cắn răng, cũng miễn cưỡng có thể thi triển ra phần uy lực của chiêu thức mạnh nhất. Chỉ cần có thể thi triển ra chiêu thức này, như vậv Mễ Tuyết ngăn cản rất khó.

      -Hả?

      Hạ Ngôn nhìn Phương Khoát, trong lòng vừa động.

      - Phương Khoát này xem ra có lẽ muốn bí quá hóa liều sử chiêu kia nha.

      Ánh mắt Hạ Ngôn hơi hơi thoáng ngưng, nhìn Phương Khoát. Lúc này toàn thân linh lực Phương Khoát bắt đầu nhanh chóng ngưng tự.

      - Nếu như thành công thi triển ra, vậy Mễ Tuyết thực có thể bị bại. Hạ Ngôn trong lòng có chút lo lắng.

      Mễ Tuyết lúc này cùng nhìn Phương Khoát.

      Đột nhiên, Mễ Tuyết động, giống như con chim én linh hoạt, tung bay trong trung, nháy mắt tới trước người Phương Khoát. Bóng côn màu đen trong tay chút do dự hạ xuống. Trong con ngươi Phương Khoát, bóng người Mễ Tuyết đột nhiên biến lớn, rất nhanh vọt tới.

      Nhưng lúc này căn bản thể làm ra động tác ngăn cản. Lực lượng ngưng tụ muốn thi triển võ kỹ cường đại, nhưng có điều lợi cùng có điều hại. Trước khi chiêu này chưa chuẩn bị tốt, Phương Khoát căn bản có dư lực lượng để phòng ngự địch nhân.

      Cho nên, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mễ Tuyết công kích về phía mình mà thể làm ra động tác hữu hiệu nào ngăn cản. Nếu như mạnh mẽ vặn chuyển linh lực ngăn cản Mễ Tuyết, như vậy phản phê linh lực trong cơ thể, trực tiếp làm cho ngã xuống, thậm chí còn nguy đến sinh mệnh.

      Khi bóng côn của Mễ Tuyết dừng người Phương Khoát, mới thu hồi phần lớn lực lượng. Nếu , côn này khác gì có thể đoạt mạng của Phương Khoát. Vừa rồi Mễ Tuyết kiến thức qua công kích lúc trước của Phương Khoát với Hạ Ngôn, tự nhiên biết lợi và hại trong đó. Nàng thấy Phương Khoát công kích mình, lại tập hợp linh lực, liền đoán Phương Khoát có thể muốn sử dụng chiêu thức vừa rồi tỷ đấu với Hạ Ngôn.

      - Mình cũng phải Hạ Ngôn, thực lực mạnh tới mức phải người. Nếu như mình cho thi triển ra, chỉ sợ ngăn được.

      Mễ Tuyết vừa chuyển ý niệm trong đầu, cho nên lập tức triển khai công kích ra.

      Phương Khoát phun ra ngụm máu tươi, thân hình phi hành thấp ra ngoài, rơi mạnh mặt đất.

      - Mễ Tuyết của Học Viện Tử Diệp thắng!

      Nhân viên công tác nhìn về phía Phương Khoát, mặt chút thay đồi tuyên bố kết quả tỷ đấu. Đến đây, Học Viện Tử Diệp thăng năm trận, mà học viên siêu cấp là năm bại.

      Kết quả này khiến người ta trợn mắt cứng lưỡi. Học Viện Yến Toa, đó lại là Học Viện siêu cấp nha. Mà Học Viện Tử Diệp, ba tháng trước, đó vẫn là học viên xếp bốn thứ hạng cuối trong các học viện hạng nhất.

      Vào ba tháng trước trong Hội Giao Lưu Học Viện hạng nhất, Học Viện Tử Diệp mới đường trảm tướng thành công trở thành vị trí thứ nhất trong Học Viện hạng nhất. Mặc dù Học Viện Tử Diệp trở thành đệ nhất Học Viện hạng nhất, cũng rất ít có người cảm thấy cường đại chỉnh thể thực lực của Học Viện Tử Diệp.

      Ở trong mắt tất cả mọi người, Học Viện Tử Diệp có thể trở thành đệ nhất trong Học Viện cấp , hoàn toàn là vì có tồn tại của Hạ Ngôn. Nếu có Hạ Ngôn, Học Viện Tử Diệp tất nhiên vẫn có vị trí bốn thứ hạng cuối trong học viện hạng nhất.

      Nhưng tại, Mễ Tuyết của Học Viện Tử Diệp ngờ cũng biểu ra thực lực khiến người ta giật mình.

      - Học Viện Yến Toa! Bại!

      Lưu tiên sinh ngồi đài cao, với vẻ ý do vị tần (còn chưa nghiền).

      Viện trưởng Vu Tứ Hợp của Học Viện Yến Toa, sớm còn hăng hái như lúc trước khi tỷ đấu. Trước khi tỷ đấu, lão căn bản coi Học Viện Tử Diệp ra gì. Học Viện Tử Diệp, theo nhận xét của lão, thực lực mình Hạ Ngôn tệ. Chỉnh thể Học Viện Tử Diệp căn bản thể đánh đồng với Học Viện Yến Toa.

      Mà kết quả tại.

      - Học Viện Tử Diệp! tại các ngươi giành thắng lợi, có cần tỷ đấu tiếp nữa hay ?

      Nhân viên công tác hỏi đám người Hạ Ngôn

      Mặc dù tại dừng tỷ đấu hai bên, Học Viện Tử Diệp cũng giành thắng lợi, tiếp tục tỷ đấu mà , cũng có thể. Đương nhiên, cho dù Học Viện Tử Diệp muốn tỷ đấu, Học Viện Yến Toa cũng có thể chọn cách buông tha cho tỷ đấu.

      - cần!

      Hạ Ngôn nhìn thấy Vương Thiên Hà, cùng với Mễ Tuyết vừa mới trở về, lắc đầu với nhân viên công tác.

      Mà ba gã học viên của Học Viện Yến Toa, hoàn toàn tương phản với sắc mặt của đám người Hạ Ngôn. Ba người này trong lòng có thể là ngũ vị tạp trần (ý đủ loại cảm xúc: cay, ngọt, chua, đắng, mặn, nhạt, chát). Lúc này đây, Hội Giao Lưu Học Viện Siêu cấp, danh tiếng Học Viện Siêu cấp Học Viện Yến Toa, ngờ bị mất bởi tay bọn họ.

      Khi bọn quay trở về Học Viện Yến Toa, tất nhiên bọn bị phần đông học viên chửi rủa.

      Sau khi tỷ đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa kết thúc, tỷ đấu giữa Học Viện Long Đằng và Học Viện Linh vẫn còn tiếp tục.

      Hai học viện này tỷ đấu được sáu trận, tại tiến hành tỷ đấu tiện thứ bảy. Học Viện Long Đằng thắng bốn trận, mà Học Viện Linh thắng hai trận.

      Học Viện Long Đằng thắng thêm trận nữa, như vậy cũng có được thắng lợi cuối cùng của trận tỷ đấu hai học viện.

      Từ tình hình sân mà xem, Học Viện Long Đằng gần như có thể là tất thắng. Bởi vì, học viên mạnh nhất của Học Viện Long Đằng vừa mới lên đài. Gã học viên của Học Viện Linh kia chỉ có lực chống đỡ, chuyện thua cùng là chuyện sớm hay muộn thôi. Nhưng mặc dù như thế, phó Viện trưởng Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng, mặt cũng hề có biểu tình thoải mái.

      Nhìn thấy kết quả tỷ đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa, trong lòng Manh Tòng Phương dâng lên luồng cảm giác nguy cơ. Loại cảm giác này khiến trái tim lão nhảy lên cũng nhanh hơn ít.

      Từ sau trăm năm trước Học Viện Long Đằng xuất cường giả Linh Hoàng, Học Viện Long Đằng ở trong Hội Giao Lưu Siêu cấp Học Viện, liền chưa từng bị hạ bệ khỏi vị trí thứ nhất.

      Nếu như lúc này đây Hội Giao Lưu Siêu cấp Học Viện.

      Manh Tòng Phương vội vàng bỏ ngay ý nghĩ này, ánh mắt lăng lệ hừ lạnh tiếng, lại nhìn về phía trận kịch đấu tiếp tục.

      - HạNgôn, Mễ Tuyết, Vương Thiên Hà! Các con làm tốt lắm.

      Khi ba người Hạ Ngôn từ sân trở lại đài cao, lúc đó Viện trưởng Liễu Vân cười .

      - Hạ Ngôn! Mỗi lần nhìn thấy ngươi ngươi đều khiến ta cảm giác bất ngờ lớn hơn. Ha ha! Khảo hạch Thiên Cung tháng sau, ta thấy đối với ngươi thành vấn đề, khẳng định có thể tiến vào Thiên Cung.

      Lưu tiên sinh nở nụ cười vài tiếng ha ha, ngờ ra lời này.

      Lời này từ trong miệng Lưu tiên sinh, ý tứ đó bao hàm có thể hoàn toàn giống

      rồi

      đài cao này, có ít người đều biết Lưu tiên sinh vài chục năm, bọn họ chưa từng thấy Lưu tiên sinh qua lời như vậy. Gần hai mươi lần Hội Giao Lưu trước đây đều do Lưu tiên sinh chủ trì, sau mỗi lần, Lưu tiên sinh đều tuyển ra đại khái ba gã học viên tiến vào Thiên Cung Thánh Sơn tiến hành khảo hạch.

      Nhưng Lưu tiên sinh chưa bao giờ đối với bất kỳ học viên ưu tú nào qua những lời như vậy.

      Có thể thấy được, Lưu tiên sinh lúc này hài lòng cỡ nào với Hạ Ngôn.

      - Đa tạ Lưu tiên sinh! Hạ Ngôn tất nhiên cố gắng hết toàn lực. Hạ Ngôn hơi hơi khom người, thi lễ .

      -Tốt! Ha ha!

      Lưu tiên sinh cười .

      Đám người bên cạnh Lưu tiên sinh đều chậm rãi từ trong khiếp sợ vừa rồi mà tỉnh lại, ánh mắt lóe lên. Những người này, người nào đều là những lão già tâm cơ thâm trầm đáng sợ. Người bình thường có lẽ đoán ra trong lòng bọn họ suy nghĩ cái gì.

      Lúc này Hạ Ngôn cũng xoay người, ánh mắt nhìn về phía dưới vẫn tiếp tục chiến đấu.

      - Phương Bản của Học Viện Long Đằng, Tiêu Tử Minh của Học Viện Linh. Hạ Ngôn liếc mắt nhận ra hai người tỷ đấu.

      Phương Bản là học viên mạnh nhất của Học Viện Long Đằng trong Hội Giao Lưu Học Viện lần này. Thực lực là Đại Linh Sư hậu kỳ, tuổi khoảng ba mươi. Nghe Phương Bản này, ba năm trước cùng là Đại Linh Sư hậu kỳ, hơn nữa tham gia qua lần Thiên Cung khảo hạch, chỉ là thất bại trong lần khảo hạch đó, lại trở về Học Viện Long Đằng tiếp tục khổ tu.

      Trải qua ba năm thời gian, tuy rằng vẫn là Đại Linh Sư hậu kỳ, tuy nhiên linh lực hiển nhiên lại tăng mạnh ít.

      Tiêu Tử Minh của Học Viện Linh kia cũng là Đại Linh Sư hậu kỳ, tuy nhiên chỉ có hai mươi sáu tuổi, vừa mới đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ lâu.

      Luận lực lượng, Tiêu Tử Minh kém hơn Phương Bản ít. Luận võ kỹ, võ kỹ hai người cũng chênh lệch lắm. Tuy nhiên, về mặt thân pháp, Tiêu Tử Minh dường như mờ ảo hơn chút, cho nên mới có thể duy trì với Phương Bản lâu như vậy.

      Tiêu Tử Minh lúc này đây cũng là gã học viên có thực lực mạnh nhất của Học Viện Linh tham gia Hội Giao Lưu Siêu cấp Học Viện.

      "Tuy rằng thân pháp hơn chút, nhưng cách nào xoay chuyển càn khôn, kết cục thất bại định"

      Hạ Ngôn lắc đầu, có chút tiếc hận.

      Nếu như linh lực Tiêu Tử Minh mạnh hơn chút, vậy có thể đánh bại Phương Bản.

      Thời gian nửa chén trà lại trôi qua, rốt cục đôi mắt Phương Bản trợn trừng, trong miệng phát ra tiếng thét lớn, quán chú linh lực vào côn màu đen trong tay. phi thân lao xuống cái, hung hãng nện xuống Tiêu Tử Minh ở phía dưới. Công kích lúc này đây, Phương Bản đợi lâu, liền chờ đợi cơ hội khiến cho Tiêu Tử Minh thể tránh né, bức bách Tiêu Tử Minh hoàn toàn đối kháng lực lượng với mình.

      Bùng.

      Tiêu Tử Minh né tránh kịp, bắt đắc dĩ chỉ có thể mạnh mẽ cắn răng cứng rắn ngăn cản công kích lúc này đây.

      Khi trường côn của Phương Bản nện lên trường côn Tiêu Tử Minh hai tay nâng lên, ngờ khiến trường côn của Tiêu Tử Minh gây đoạn. Trường côn có tính chất đặc biệt này cực kỳ cứng cỏi, cho dù Đại Linh Sư cũng khó hủy hoại, nhưng lại bị Phương Bản đánh

      gãy.

      Tiêu Tử Minh chấn động, cũng quản cánh tay tê rần, vội vàng lui về phía

      sau.

      Tuy rằng né tránh được linh lực xông tới mặt, nhưng Tiêu Tử Minh vẫn thể tránh né hoàn toàn. Thân thể bị linh lực côn sót lại của Phương Bản bổ tới, ở tại chỗ xoay tròn vòng rồi sau đó bay ra ngoài mà khống chế được. 'Thịch" tiếng ngồi bệt xuồng đất.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 293:
      Phương Bản và Tiêu Tử Minh phân thắng bại. Phương Bản thắng lợi, tất nhiên hai học viện cũng phân ra thắng bại. Sau trận này, Học Viện Long Đằng cùng thắng lợi năm trận.

      Phương Bản và Tiêu Tử Minh cũng trở lại trận doanh của học viện mình. Ánh mắt họ cùng nhìn về phía bên phải, thấy Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa dường như sớm rời khỏi quảng trường, khỏi cả kinh.

      ngờ là Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa còn chấm dứt trận đầu sớm hơn so với họ.

      Kế tiếp, đối thủ của Học Viện Tử Diệp chính là Học Viện Long Đằng.

      cách khác, sau khi Học Viện Tử Diệp trải qua Thánh địa thẩm tra thành công tấn cấp thành Học viện siêu cấp. Hơn nữa, cho dù thất bại bởi Học Viện Long Đằng cũng vẫn đứng ở vị trí thứ hai trong các Học viện siêu cấp.

      Về phần Học Viện Yến Toa, tất nhiên là giáng cấp. Tuy nhiên, sau khi Học Viện Yến Toa giáng cấp cũng tự động trở thành hạng nhất trong số Học viện nhất lưu.

      Từ Học viện nhất lưu tấn cấp thành Học viện siêu cấp phần thưởng của Thánh Địa cực kỳ hậu hĩnh. Phần thưởng này là số tài nguyên bao gồm bí điển, binh khí, đan dược.

      Đương nhiên, còn có tiền tài kếch xù nữa. Phần thưởng này đều do Thánh Địa trực tiếp phát cho Học Viện Tử Diệp, còn đối với học viên tham gia Hội giao lưu còn có phần thưởng đặc biệt cho số người.

      Đến lúc đó, Hạ Ngôn, Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà cũng tới Thánh Địa, cùng Liễu Vân nhận phần thưởng của Thánh Địa.

      Khi đó, số đại nhân vật tại Thánh Địa cũng gặp những học viên này.

      Những học viên giống Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng chỉ có lúc này mới có cơ hội tới Thánh Sơn. tại thực lực của họ bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, tiến vào Thánh thành tùy ý, nhưng muốn lên Thánh Sơn họ có quyền lợi này.

      Chỉ có thời điểm nhận thưởng họ mới có cơ hội lên Thánh Sơn, tiến vào cung điện của Hoàng giả trong truyền thuyết. Thánh Hoàng, chính là ngụ trong cung điện Hoàng giả. Đương nhiên, ban thưởng cho cùng phải do tự mình Thánh Hoàng ban cho. Đến lúc đó, Tổng quản Thánh Địa ra mặt. Tổng quản Thánh Địa thực ra cũng chính là phụ tá đắc lực của Thánh Hoàng. Bên cạnh Thánh Hoàng có ba đại chủ quản, phụ trách trợ giúp Thánh Hoàng xử lý các kiện trọng đại. Chuyện mà Thánh Hoàng phải tự thân xử lý thực ra rất ít.

      Thánh Sơn, ngoại trừ số nhân viên ở ngoài Thiên Cung cũng chỉ có ba đại chủ quản có thể tự do lên.

      Chấp Thánh Địa muốn lên Thánh Sơn đều phải thông báo trước, hơn nữa, đa số thời điểm dù họ có thông báo trước, nhưng nếu có chuyện phi thường trọng đại chủ quản cũng đồng ý cho họ lên.

      Sau Hội giao lưu Học viện siêu cấp, chín học viên của ba Học viện siêu cấp và viện thưởng của họ đều có cơ hội lên Thánh Sơn, tiến vào cung điện Hoàng giả.

      - Hôm nay Hội Giao Lưu dừng ở đây, ba ngày sau tiến hành trận đấu giữa Học Viện Long Đằng và Học Viện Tử Diệp.

      Lưu tiên sinh đứng dậy, hơi vận linh lực, với những người quảng trường.

      Gần như tất cả mọi người quảng trường đều như điên cuồng, tiếng gọi ầm ỹ như bị nén nhịn mấy ngày giờ vỡ ra. Biểu của Học Viện Tử Diệp ngoài dự đoán. Kết quả cuối cùng của Hội giao lưu Học viện siêu cấp bình thường đều được mọi người đoán trước, nhưng kết quả lần này lại khiến tất cả đều bất ngờ.

      Dưới bảo vệ của hộ vệ Thánh điện, Lưu tiên sinh và những người khác, trong đó mọi người của bốn đại học viện, đều bình yên trở lại Tử Nguyệt tửu lâu. Có người vui, có người buồn!

      - Ta kích động, ta hưng phấn!

      Trở lại Địch Xuân Uyển, Vương Thiên Hà cuối cùng cùng nhịn được, quát lên.

      Ở trong quảng trường, Vương Thiên Hà còn giữ được bình tĩnh, biểu cảm xúc mạnh mẽ trước mặt nhiều đại nhân vật, nhưng vừa trở lại Địch Xuân Uyển liền chịu được nữa.

      - Hạ Ngôn, Mễ Tuyết, chúng ta thế mà đánh bại Học Viện Yến Toa. Ha ha, đánh bại Học Viện Yến Toa cách khác Học Viện Tử Diệp chúng ta sau này trở thành Học viện siêu cấp rồi!

      Vương Thiên Hà ném kiếm lên giá treo tường, mặt đỏ bừng.

      Ngay cả ánh mắt cùng chớp động.

      Mễ Tuyết cũng cực kỳ hưng phần, thân thể mềm mại run lên nhè , khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn về phía Hạ Ngôn.

      Mà Hạ Ngôn ra lại kích động lắm, chỉ thản nhiên tươi cười.

      "Ba ngày sau còn trận tỷ đấu nữa. "

      Liễu Vân cuối cùng cũng trở lại Địch Xuân Uyển, thấy Vương Thiên Hà hưng phần nhảy loi choi trong phòng khách, lắc đầu.

      - Sư phụ, ba học viên của Học Viện Long Đằng thực lực mạnh yếu thế nào? Hạ Ngôn xoay người, nhìn sư phụ Liễu Vân hỏi.

      tư liệu có viết, ba học viên Học Viện Long Đằng có hai là Đại Linh Sư trung kỳ, là Đại Linh Sư hậu kỳ.

      quảng trường hôm nay, Hạ Ngôn cũng thấy được trận đấu giữa Học Viện Long Đằng và Học Viện Linh.

      Chỉ là hồi cuối cùng kia, nhìn thấy đòn kết thúc của Phương Bản, Học Viện Long Đằng, và Tiêu Tử Minh, Học Viện Linh.

      - Đối chiến với Học Viện Long Đằng này, Học Viện Tử Diệp chúng ta quả thực có cơ hội thủ thắng. Tuy nhiên, các con vẫn phải cố hết sức, tranh thủ thắng được càng nhiều càng tốt, để cho tất cả mọi người biết thực lực của Học Viện Tử Diệp chúng ta.

      Liễu Vân lắc đầu :

      - Học Viện Long Đằng ngoài Phương Bản mạnh nhất, mà hai học viên kia cũng sớm bước vào cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ rồi.

      - Dạ, vậy quả có cơ hội. Hạ Ngôn gật gật đầu.

      -Ha ha.

      Liễu Vân cười cười, xoay chuyển ánh mắt.

      - Sau Hội giao lưu Học viện siêu cấp chúng ta liền cùng học viên của Học Viện Long Đằng và Học Viện Linh cùng tới Thánh Sơn.

      Vừa rồi Liễu Vân lúc rồi mới về, chính là theo lời mời của Lưu tiên sinh Quảng Lăng Uyển trao đối chuyện Thánh Sơn, còn thương định cụ thể ngày Thánh Sơn.

      - Thánh Sơn?

      Ba người Hạ Ngôn đều sửng sốt

      - Sư phụ, người cũng Thánh Sơn sao? Hạ Ngôn nhíu mày.

      Hạ Ngôn biết, mình phải Thánh Sơn trước để tham gia khảo hạch Thiên Cung, nhưng mà mấy người Liễu Vân.

      - Đúng, sau mồi lần Hội giao lưu Học viện siêu cấp, ba học viện siêu cấp đều phải tới Thánh Địa nhận thưởng.

      Liễu Vân gật đầu cười .

      - Viện thưởng, người sao?

      Vương Thiên Hà hít mạnh hơi, có chút khó tin, dường như nằm mơ. Mễ Tuyết cũng trợn trõn đôi mắt đẹp.

      - Đương nhiên là , đây là lệ thường rồi. chỉ có Học Viện Tử Diệp mới đạt được phần thưởng tài nguyên cho ba người các con, mỗi người cũng được căn cứ vào biểu mà trao thưởng tương ứng. Hơn nữa, Học Viện Tử Diệp chúng ta là lần đầu tiên trở thành Học viện siêu cấp, đến lúc đó phần thưởng rất phi thường đó.

      Liễu Vân nhịn được kích động.

      Nghĩ đến tương lai Học Viện Tử Diệp phi thường rực rỡ, Liễu Vân cũng kiềm chế được niềm vui sướng trong lòng.

      - Ba người bọn con còn có phần thưởng thêm vào sao? Hạ Ngôn sửng sốt chút, tự nhiên hỏi.

      Trước kia họ đều biết chuyện này, về chuyện phần thưởng, Liễu Vân cùng qua cho họ.

      - Viện trưởng, trước khi diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp (sau khi kết thúc Hội Giao Lưu học viện hạng nhất) vì sao có ai Thánh địa?

      Vương Thiên Hà nghi hoặc hỏi.

      Tuy Vương Thiên Hà là lần đầu tiên tham gia Hội giao lưu học viện, nhưng kiến thức của khá uyên bác. Trước kia, sau khi Hội giao lưu kết thúc, các học viên tham quan Kinh Các của học viện khác đều trở lại học viện của mình, cũng có phần thưởng nào của Thánh Địa cả.

      - Phần thưởng cho Học viện nhất lưu đều là do Thánh Sơn trực tiếp đưa về học viện. Viện trưởng và các học viên đều cần Thánh Sơn, nhưng Học viện siêu cấp khác.

      Ánh mắt Liễu Vân chợt lóe.

      - Nếu vậy vì sao Học viện siêu cấp lại mạnh hơn Học viện nhất lưu như vậy? Hừ, nguyên nhân chính là vì Học viện siêu cấp được hưởng rất nhiều tài nguyên. Luận thiên phú học viên thực ra thiên phú của học viên Học viện nhất lưu đâu hề kém bao nhiêu so với Học viện siêu cấp. Cho dù có kém cũng chỉ kém chút ở bộ phận đứng đầu mà thôi.

      Liễu Vân tiếp.

      - Con hiểu rồi. Hạ Ngôn gật đầu.

      - Sư phụ, vậy phần thưởng kia có cái gì? Hạ Ngôn cũng tò mò.

      Hạ Ngôn vừa hỏi vậy, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng tò mò nhìn Liễu Vân, Liễu Vân hơi trầm ngâm, mày hơi cau.

      - Cái này…

      Liễu Vân kéo dài giọng.

      - Ha ha, ra ta cùng lắm, đến lúc các con tự biết.

      Hạ Ngôn nghĩ Liễu Vân cho biết phần thưởng là gì, ngờ Liễu Vân lại cùng lắm, lập tức sửng sốt.

      Liễu Vân, ngờ cũng giỡn.

      - Sư phụ, trận tỷ đấu của Học Viện Tử Diệp chúng ta và Học Viện Long Đằng là ba ngày sau, ba ngày này, con muốn ra ngoài thành.

      Cười cười xong, Hạ Ngôn đột nhiên với Liễu Vân.

      -Hả?

      Liễu Vân nhìn Hạ Ngôn.

      - Con ra ngoài thành làm gì?

      - Sáng sớm hôm nay con đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư Hậu Kỳ rồi, thực lực còn chưa củng cố. Con muốn lợi dụng ba ngày này củng cố thực lực mình chút.

      Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe.

      Hạ Ngôn lời này, cũng cần giấu Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết.

      Dù sao Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều biết thực lực chân chính của , đương nhiên, cái họ biết chỉ là mặt ngoài. Uy lực võ kỹ tại của Hạ Ngôn nếu toàn lực thi triển có thể chém ra gần bốn vạn độ.

      Đại Linh Sư đỉnh bình thường lực lượng linh lực đều thua xa Hạ Ngôn. Đại Linh Sư hậu kỳ bình thường còn tu luyện bí điển Thiên cấp mười thành uy lực cũng có thể phát huy được uy lực vạn năm nghìn độ. Cho dù là vượt qua Đại Linh Sư hậu kỳ, bước lên đỉnh cùng có thể chém ra được hai vạn độ.

      Hạ Ngôn vượt xa Đại Linh Sư đỉnh, thậm chí, lực lượng của Hạ Ngôn còn có thể so với cường giả Linh Tông. Đương nhiên, cường giả Linh Tông có lực khống chế linh lực hơn xa Hạ Ngôn. Linh Tông, thậm chí còn có thể khống chế linh lực trong cơ thể phối hợp với linh lực xung quanh, giúp cho thân thể bay lên, có thể phi hành.

      Nghe Hạ Ngôn vậy, Liễu Vân gật đầu.

      Hạ Ngôn đúng, vừa mới đột phá, đột nhiên gia tăng lượng linh lực khổng lồ quả thực rất cần ma luyện mới có thể phối hợp tốt với võ kỹ.

      - , chú ý an toàn, còn thời gian nữa. Liễu Vân .

      Kỳ thực, ông cũng biết cần nhiều với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn làm việc gì cũng đều ổn trọng hơn xa người thường. Từ lúc Hạ Ngôn tiến vào Học Viện Tử Diệp đến giờ chỉ có lần đánh chết đám người Trương Phong kia là có điểm quá mức lỗ mãng. Tuy nhiên, tình hình lúc đó cùng cho Hạ Ngôn bao nhiêu lựa chọn.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 294:
      Trong đại sảnh Tử Nguyệt tửu lâu, tấm ván gỗ lớn màu đen, tên của các học viện siêu cấp phát sinh biến hóa.

      tại, tấm ván gỗ là ba cái tên, lần lượt là Học Viện Long Đằng, Học Viện Tử Diệp, Học Viện Linh, về phần Học Viện Yến Toa, sớm bị xóa khỏi tấm ván đen.

      Tụy nhiên, Viện trưởng và các học viên Học Viện Yến Toa cũng lập tức rời khỏi Tử Nguyệt tửu lâu, dù thế nào Hội giao lưu Học viện siêu cấp còn chưa chấm dứt, họ phải chờ sau khi kết thúc mới rời .

      Bằng lại càng thêm mất mặt!

      Mặc dù là thua, nhưng cũng thể mất phong độ của người thua trận được. Dù sao Học Viện Yến Toa cũng từng là Học viện siêu cấp, hơn nữa còn giữ nguyên vị trí này vài trăm năm nay.

      Trong lầu ba Thúy Vi Uyển phó Viện trưởng Học Viện Long Đằng Manh Tòng Phương và ba học viên Phương Bản đều ngồi vây quanh bàn.

      - Phó Viện trưởng, người là Hạ Ngôn này thực mạnh vậy sao?

      Phương Bản thất kinh hỏi.

      Hai học viên khác cũng khiếp sợ, ánh mắt lấp lóe ngừng.

      Cũng giống ba người Hạ Ngôn được quan sát trận chiến của Học Viện Long Đằng, ba người Phương Bản cũng thể xem được trận tỷ đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa.

      Khi họ trở lại Tử Nguyệt tửu lâu, Manh Tòng Phương mới lại biểu thực lực của Hạ Ngôn.

      Tất nhiên phải để cho họ biết ràng thực lực của đối thủ tiếp theo.

      - Hừ, học viên Phương Khoát Học Viện Yến Toa kia, các ngươi cũng hiểu biết ít chứ?

      Manh Tòng Phương hừ tiếng, ánh mắt trầm, trong lúc phát ra tiếng yết hầu có chút khô khan.

      Thân thể Manh Tòng Phương run lên, ho khan.

      - Hạ Ngôn kia lại có thể đánh bại Phương Khoát chỉ trong chiêu? Phương Bản thở ra hơi, khiếp sợ nhìn Lưu Ban và Ba Ngọc Lượng.

      Tuy rằng và Phương Khoát có cũng họ Phương, nhưng hai người có quan hệ gì cả, nơi hai người sinh ra cũng cách nhau mấy ngàn dặm. biết Phương Khoát cũng là từ tư liệu mà thôi.

      - Đúng vậy, chỉ dùng chiêu! Phương Khoát kia bại hoàn toàn triệt để, ngay cả cơ hội cũng có. Thậm chí công kích liên hoàn cũng thể thi triển hoàn toàn ra.

      Manh Tòng Phương gật đầu, nhìn Phương Bản.

      - Ta nghĩ, ngay cả ngươi cũng chưa chắc có thể thắng được.

      Nghe Manh Tòng Phương thế, Phương Bản gật đầu.

      Quả thực, thực lực có mạnh hơn Phương Khoát rất nhiều, nhưng cũng thể nào chiêu đánh bại Phương Khoát được.

      Tuy nhiên, Phương Bản cũng cho rằng mình bằng Hạ Ngôn.

      tại Phương Bản cũng có chút trào dâng nhiệt huyết, hy vọng có thể giao thủ với Hạ Ngôn.

      - Để bảo đảm, ta phải về thành Long Đằng chuyến, đưa tình này lên xin ý kiến Viện trưởng.

      Manh Tòng Phương còn thêm.

      -Ba người các ngươi ở lại thành Tử Nguyệt, tuy nhiên, thể trêu chọc Hạ Ngôn kia.

      Manh Tòng Phương lo lắng ba người gây chuyện, khiến cho Lưu tiên sinh có cái nhìn tốt về Học Viện Long Đằng.

      Lưu tiên sinh chỉ chủ trì Hội giao lưu Học viện các cấp, mà quan trọng hơn là trong những người đề cử khảo hạch Thiên Cung, chuyên môn phụ trách công tác đề cử những học viên thiên tư trác tuyệt trong các học viện. Học Viện Long Đằng cũng hy vọng càng có nhiều học viên được tiến cử vào Thiên Cung.

      Cho nên, tuyệt đối thể để cho Lưu tiên sinh có phản cảm đối với đâm Phương Bản. Lần Hội giao lưu Học viện siêu cấp trước, Phương Bản từng được Lưu tiên sinh đề cử, nhưng chính là Phương Bản thể thông qua khảo hạch Thiên Cung. Lần này, đương nhiên là Phương Bản càng muốn vào Thiên Cung.

      - Chúng ta biết rồi, phó Viện trưởng! Ba người Phương Bàn đáp.

      -Vận!

      -Ngưng!

      - Phát!

      Ngoài thành Tử Nguyệt, trong khu rừng, Hạ Ngôn cầm Thần Hi kiếm, im lặng đứng thẳng khối nham thạch lớn màu nâu vàng.

      Trong đầu Hạ Ngôn ngừng lướt qua vô số chữ.

      Từ mỗi "chữ" chạy ra, linh lực trong cơ thể HạNgôn liền vận hành tương ứng.

      Từng đợt tiếng vang trầm thấp vang lên trong thân thể Hạ Ngôn, khuếch tán ra bốn phía.

      Nếu lúc này có người đứng cách Hạ Ngôn xa nhất định có thể cảm giác được linh lực ngưng tụ bốn phía xung quanh Hạ Ngôn. Đúng vậy, đây là linh lực ngoại giới ngưng tụ quanh thân thể Hạ Ngôn, trong thời gian ngắn tụ mà tán. Linh lực, thiên địa linh khí, vạn vật đều có linh khí. Tuy nhiên, muốn vận dụng linh khí lại cần thời gian rất lâu.

      Tuy rằng linh lực tụ lại quanh thân thể Hạ Ngôn, hơn nữa còn ngừng xoay tròn, nhưng Hạ Ngôn lại hoàn toàn an tĩnh, ngay cả quần áo trắng người cũng chút sứt mẻ.

      giống như linh lực tách Hạ Ngôn ra, ngăn cách bởi thế giới.

      mặt Hạ Ngôn ngừng có biến hóa lúc sáng lúc tối.

      Vù.

      cái, thân thể Hạ Ngôn động.

      Ong.

      Thần Hi kiếm rời vỏ, trận kiếm ngân trong trẻo vang lên, truyền ra xa, trong khu rừng ngừng có tiếng vang quanh quẩn.

      Hạ Ngôn nhàng giơ cánh tay lên. bóng kiếm lập tức bao trùm trước người. Động tác của Hạ Ngôn thong thả, nhưng bóng kiếm kia lại dày đặc như khối vải bông màu đen giương lên.

      " Khống chế linh lực"

      " Khống chế linh lực"

      Hạ Ngôn lần lại lần lên ý niệm này trong đầu.

      Đại Linh Sư đột phá thành Linh Tông, mấu chốt là chính là linh lực. tại Hạ Ngôn Linh Hải Tử Châu, cùng với linh châu hai tay, linh châu hai chân liên hệ chặt chẽ.

      Mà năm viên linh châu trong cơ thể lại cũng chuyển hóa linh lực đưa tới Tụ Linh Huyệt, quan hệ chặt chẽ.

      Toàn thân có sáu điểm, lấy Tụ Linh Huyệt làm trung tâm, tiếp theo chính là Linh Hải Tử Châu dường như là cơ quan khống chế, mà Tụ Linh Huyệt, chính là cơ quan phát động.

      Chỉ cần ý niệm trong đầu linh lực có thể từ Tụ Linh Huyệt thông qua vài điểm truyền ra trong nháy mắt, bộc phát ra sức sát thương cực kỳ mạnh mẽ, có thể thi triển ra võ kỹ đánh chết địch nhân.

      Bao gồm cả Tử Vân Châu, thêm bốn châu hai chân hai tay, đều có thể phóng ra linh lực khổng lồ. Nhưng, linh lực này cũng chia ra làm năm dòng, mỗi dòng đều phi thường cường đại.

      Tuy rằng Hạ Ngôn có thể sử dụng từng dòng linh lực, nhưng cách nào sử dụng cùng lúc cả năm dòng, càng thể sử dụng năm dòng linh lực này thi triển võ kỹ.

      Chính theo như lời của Liễu Vân sư phụ, muốn khống chế năm dòng linh lực này phi thường khó.

      tại Hạ Ngôn nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế linh lực từ Tử Vân Châu, hoặc là hai dòng linh lực của hai tay, hoặc của hai chân. Muốn khống chế cùng lúc nhiều hơn thể làm được.

      Nếu có thể cùng lúc khống chế năm dòng linh lực này thời điểm chém giết võ kỹ thi triển ra đạt tột đỉnh, muốn thi triển thế nào là có thể thế ấy. Quan trọng nhất là, năm dòng linh lực này cùng lúc tác dụng, thân thể còn có thể bay lên.

      Phi hành, chính là chuyện mà Hạ Ngôn cục kỳ chờ mong!

      "Thử lại!"

      Hạ Ngôn thi triển võ kỹ, đồng thời thử khống chế nhiều phần linh lực cùng thi triển Linh La Kiếm.

      "Thất bại!"

      "Lại thất bại"

      "Tiếp tục. "

      Lần lượt thí nghiệm, ánh mặt trời nóng cháy qua , trở thành lạnh lẽo, ánh sáng cũng dần ảm đạm, là chính ngọ, rất nhanh trời tối. Hạ Ngôn còn chưa cảm giác được, bản thân đến cũng thí nghiệm bao nhiêu thứ.

      Nhưng, vẫn thể khống chế nhiều phần linh lực cùng thi triển võ kỹ.

      Tuy nhiên cũng phải Hạ Ngôn có thu hoạch, đối với việc phối hợp thân thể với linh lực, Hạ Ngôn trong thí nghiệm thực được ngày càng tốt.

      Ban đêm, trời đầy sao.

      Hạ Ngôn vẫn biết mệt mỏi thí nghiệm lại thí nghiệm. Gió núi thỉnh thoảng thổi qua bên tai Hạ Ngôn.

      Rất xa, ít tiếng gầm của dã thú thỉnh thoảng truyền tới.

      Tuy nhiên, bốn phía xung quanh Hạ Ngôn có chút dã thú nào lui tới.

      Từng đạo khí lãng phát ra thân Thần Hi kiếm, truyền ra trong khí, cuối cùng tiêu tán. Linh lực ngưng tụ, lại tiêu tán.

      Sương sớm đọng lại người Hạ Ngôn, quần áo hơi có chút ẩm ướt dính người.

      Tuy nhiên, chỉ trong nháy mắt quần áo ẩm ướt được hong khô. Linh lực vừa thoáng chuyển, sương sớm người Hạ Ngôn bốc hơi sạch .

      Mặt trời sáng sớm phát ra ánh sáng hồng rực rỡ, xuyên qua đỉnh núi ra trước mắt Hạ Ngôn.

      Thần Hi kiếm trong tay Hạ Ngôn vẫn ngừng diễn luyện.

      Phù!

      Cuối cùng Hạ Ngôn cũng mở mắt, hai đạo tinh quang như tia nắng mai bắn ra từ đôi mắt, sáng dị thường.

      " sáng sớm rồi, ngày hôm qua luyện từ giờ Ngọ, đến giờ là giờ Thìn, gần mười canh giờ rồi. "'Hạ Ngôn nhìn dương quang sáng sớm, thầm nghĩ.

      " Nên ăn chút gì thôi, sau đó quay về tiếp tục thực nghiệm. Ta ở trong này cảm thụ biến hóa của Thiên Địa Dương dường như giúp ta khống chế linh lực rất tốt. "

      Lông mi Hạ Ngôn giương lên.

      " Dương biến hóa! Thiên địa tự nhiên!"

      " Ngũ Hành ngừng tuần hoàn. "

      Hạ Ngôn dường như hiểu ít, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười thư thái.

      "Về thành Tử Nguyệt ăn cơm , sau đó quay lại đây. Môi trường nơi này thực tệ. " Hạ Ngôn đảo mắt, nhìn bốn phía gật đầu .

      Bởi vì ngày hôm qua tu luyện suốt, tuy rằng đại đa số linh lực hình thành khí lãng đều bị tiêu tán hết, nhưng cũng có bộ phận mài mòn cây cối và nham thạch xung quanh.

      Vụt

      Hạ Ngôn nhàng nhảy cái, từ tảng đá nhảy xuống. Thân thể hơi cong lại hình cung, tiếp theo như tên rời cung bắn ra, thân hình trong nháy mắt hóa thành đạo bạch quang biến mất ở phía xa.

      Sau ba ngày đêm, trước cửa Tử Nguyệt tửu lâu.

      Bởi vì gần đây có đặc biệt, cho nên mặc dù đêm khuya nhưng Tử Nguyệt tửu lâu cũng đóng cửa.

      - Xin dừng lại, đêm khuya, tửu lâu buôn bán.

      Người trông coi tửu lâu ngăn bóng người màu trắng lại, khách khí .

      Tuy rằng tửu lâu đóng cửa, nhưng sau nửa đêm ngoại nhân cũng thể vào tửu lâu, chỉ có khách nhân lầu là có thể tự do ra vào tửu lâu.

      -Hả?

      Người kia vừa xong, liền mở to hai mắt.

      - Là. Là Hạ Ngôn tiên sinh?

      Người kia vừa nhìn bóng người tới, lập tức giật mình .

      -Ha ha.

      Người mặc áo trắng tất nhiên là Hạ Ngôn, cười cười. vừa trở về từ trong rừng ngoài thành. Ba ngày nay cũng về Tử Nguyệt Tửu Lâu, mà ngày mai chính là trận tỷ đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Long Đằng, tất nhiên Hạ Ngôn phải về chuẩn bị chút

      - Hạ Ngôn tiên sinh, mời vào!

      Người thị vệ vội vàng thi lễ, cung kính . Người thị vệ này khi nhìn Hạ Ngôn liền nhịn được lộ ra vẻ mặt sùng bái.

      Hạ Ngôn gật gật đầu, cười vào trong tửu lâu.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 295:
      Hôm nay là ngày diễn ra trận tỷ đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Long Đằng.

      Trận cuối của Hội giao lưu Học viện siêu cấp hấp dẫn số lượng khán giả đạt tới mức khủng bố. Đương nhiên, ngoại trừ dân cư vài thành thị lân cận đại đa số đều là dong binh và người tu luyện.

      Dong binh, đây mới chính là lực lượng truyền tin tốt nhất. Bọn họ gần như đặt chân tới khắp mọi ngõ ngách đại lục.

      Sáng sớm, ánh mặt trời mới lên, màu vàng chiếu sáng khiến cho bầu trời chói lọi.

      Trước cửa Tử Nguyệt tửu lâu, người trẻ tuổi, mái tóc vàng tơ được buộc ở lưng chừng, đứng yên, gương mặt tươi cười đạm mạc, hai mắt sáng ngời có thần. Trong tay thanh Phá Vân Đồng màu ngâm đen.

      - Ta tìm phó Viện trưởng Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng! Người trẻ tuổi với thị vệ.

      - Học viện Long Đằng? Phó Viện trưởng?

      Thị vệ sửng sốt, lập lại lần lời của người thanh niên.

      - Đúng vậy, Viện trưởng Học Viện Long Đằng cầu ta tới tìm phó Viện trưởng Manh Tòng Phương.

      Người thanh niên cười cười, lại.

      Thị vệ kia mới chỉ sửng sốt chút, giờ mới là kinh ngạc, vài thị vệ khác cũng khiếp sợ nhìn người thanh niên này.

      Trong Tử Nguyệt tửu lâu, mỗi ngày đều có rất nhiều người cầu gặp học viên của Học viện siêu cấp, nhưng cho tới giờ còn chưa có ai dám vậy, là được Viện trưởng Học Viện Long Đằng phái tới.

      - Xin chờ chút!

      Thị vệ kia giật mình tỉnh lại, vội vàng .

      - Xin hỏi, tiên sinh tính danh là gì?

      Trước đối phương có mạnh miệng hay , cái loại mạnh miệng nhát chết người này căn bản cần tốn nhiều đầu óc.

      - Ta gọi là Vương Vũ. Vương Vũ gật đầu .

      - Vương Vũ, cái tên quen thuộc.

      Tên thị vệ suy nghĩ, tên này rất quen thuộc, dường như nghe qua ở đâu. Tuy nhiên, trong nhất thời cũng nghĩ ra được.

      - Ta thông báo cho đại nhân Manh Tòng Phương. Thị vệ còn cố nhớ lại, nhìn Vương Vũ .

      Khi quay người lại, thấy thị vệ khác kích động đến run rẩy, mặt đầy sắc máu, trợn to mắt nhìn Vương Vũ.

      - Ngươi làm sao vậy? Thị vệ kia nhướng mày.

      - , .

      Thị vệ khác chỉ chỉ Vương Vũ.

      - Lần trước cũng tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Vương Vũ. Thị vệ run giọng .

      - Cái gì?

      Vương Vũ, là học viên tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần trước của Học Viện Long Đằng, lúc ấy Vương Vũ chỉ hai mươi ba tuổi, nhưng biểu trong hội giao lưu lại khiến mọi người chấn động, thậm chí khiếp sợ. Ngay lúc đó, Vương Vũ là Đại Linh Sư hậu kỳ.

      Cũng chính là lần ấy mà Vương Vũ được Lưu tiên sinh đề cử tham gia khảo hạch Thiên Cung, cuối cùng thông qua khảo hạch, trở thành người của Thiên Cung.

      tại Vương Vũ hai mươi chín tuổi, sau lần tham gia Hội giao lưu trước, Vương Vũ tuy rằng xuất nhiều trước mặt người khác, nhưng cái tên của lại được rất nhiều người ghi nhớ.

      - Vương Vũ, ngờ ngươi lại tới đây?

      Manh Tòng Phương nghe được thông báo, vội vàng xuống dưới nhìn xem, quả nhiên gặp Vương Vũ đứng ngoài cửa.

      Vương Vũ so với sáu năm trước cũng thay đổi nhiều, tuy nhiên khí chất người lại càng thêm mờ ảo mông lung hơn. đứng đó lại khiến Manh Tòng Phương cảm giác nắm bắt được khí tức của Vương Vũ, trong lòng khỏi chấn động.

      - Ha ha. Viện trưởng bảo ta tới, ta liền bỏ chút thời gian tới đây. Tuy nhiên chiều nay ta phải quay về Thiên Cung.

      Vương Vũ chắp tay chào Manh Tòng Phương, cười cười .

      Hai người tiến vào trong Tử Nguyệt tửu lâu.

      Tuy rằng là sáng sớm nhưng Tử Nguyệt tửu lâu chật ních. Người có thể tiến vào Tử Nguyệt tửu lâu đương nhiên đều là người có thân phận đặc biệt. Những người này tất nhiên nhận ra Manh Tòng Phương là phó Viện trưởng Học Viện Long Đằng.

      Lúc này thấy Manh Tòng Phương cùng người thanh niên cười cười vào, họ khỏi suy đoán thân phận người thanh niên này.

      Rất nhanh, trong những người đó có người nhớ ra học viên nổi tiếng sáu năm trước của Học Viện Long Đằng.

      - là Vương Vũ, sáu năm trước từng tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp! người trung niên mặc hoa phục đứng dậy, sắc mặt đỏ bừng, kích động .

      Đại sảnh nháy mắt trầm tĩnh lại, ngay sau đó liền ầm ĩ cả lên.

      Những đại nhân vật vốn cao cao tại thượng đó ngờ mất sạch cả chút khí độ thong dong thường ngày.

      - Xin chào mọi người.

      Vương Vũ khẽ gật đầu chào mọi người.

      - Phó viện trưởng, chúng ta lên lầu chuyện . Vương Vũ với Manh Tòng Phương.

      - Tốt, .

      Manh Tòng Phương đáp.

      Hai người trở lại Thúy Vi Uyển của Học Viện Long Đằng, ngồi xuống phòng khách.

      - Vương Vũ, ta ngờ là Viện trưởng lại báo tin cho ngươi đến.

      Manh Tòng Phương cũng cảm thấy ngờ.

      Ba ngày trước, cố ý chạy về Học Viện Long Đằng báo cáo lại thực lực Hạ Ngôn cho viện trưởng Trương Định Đông. Trương Định Đông sau khi nghe xong, cũng gì, chỉ sắp xếp số thứ để cho Manh Tòng Phương yên tâm.

      Manh Tòng Phương nhiều ngày nay luôn luôn đoán Viện trưởng Trương Định Đông định sắp xếp chuyện gì, nghĩ tới Vương Vũ đột nhiên tới.

      - Phải, ta nhận được tin của Viện trưởng liền tới thẳng đây. Viện trưởng , sau khi ta tới hết thảy đều do phó Viện trưởng sắp xếp.

      Vương Vũ khẽ gật đầu, dùng khẩu khí cực kỳ ngang hàng với Manh Tòng Phương.

      Ba người Phương Bản ở trong các phòng đột nhiên nghe thấy phó Viện trưởng chuyện với người, liền ra.

      Phương Bản nhìn thấy Vương Vũ cũng sửng sốt, sau đó cả kinh :

      - Vương Vũ!

      Từ sáu năm trước chia tay, đây là lần đầu tiên Phương Bản gặp lại Vương Vũ. Ngay cả ba năm trước tới Thiên Cung khảo hạch cùng chưa được gặp Vương Vũ.

      Mà phản ứng của hai học viên khác, cần nhiều lời.

      - Ha ha. Phương Bản. Vương Vũ cười cười .

      - Vương Vũ, ngươi tu luyện trong Thiên Cung Thánh Sơn, sao lại chạy tới đây?

      Phương Bản tới cạnh Vương Vũ, nghi hoặc lẫn ngạc nhiên và vui mừng hỏi.

      - Vương Vũ, là do Viện trưởng tự mình mời, chạy tới Hội giao lưu lần này. Vương Vũ vẫn là học viên của Học Viện Long Đằng chúng ta, cho nên hoàn toàn có thể tham gia Hội giao lưu Học viện. Ha ha Viện trưởng ngờ đấy.

      - giờ liền vạn vô nhất thất rồi. Manh Tòng Phương ngưng thần.

      - Vương Vũ đại ca, giờ huynh là cường giả Linh Tông sao? Lưu Huy mắt lóe lên.

      - Đúng vậy.

      Vương Vũ liếc Lưu Huy cái, gật đầu .

      Thực ra, có thể so sánh với Vương Vũ, chỉ có mình Phương Bản. Đối với Lưu Huy và Ba Ngọc Lượng, Vương Vũ cũng tiếp xúc nhiều. Tụy rằng lúc còn ở tại Học Viện Long Đằng Lưu Huy và Ba Ngọc Lượng cũng sớm tiến vào Học Viện Long Đằng, nhưng bọn họ cùng tiếp xúc nhiều.

      - Cảnh giới Linh Tông!

      Nghe vậy, ba người Phương Bản đều hít mạnh hơi.

      - Vương Vũ, , chúng ta gặp Lưu tiên sinh.

      Manh Tòng Phương với Vương Vũ.

      Đổi mới danh sách học viên tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, tất nhiên phải thông báo cho Lưu tiên sinh. Danh sách này sớm định ra rồi, muốn đồi mới là việc phù hợp quy tắc. Tuy nhiên, Manh Tòng Phương tin tưởng Lưu tiên sinh chắc chắn đồng ý.

      -Tốt.

      Hai người tới Quảng Lăng Uyển, Lưu tiên sinh cùng mấy đại lão của Thánh Địa rửa mặt xong, tán gẫu chờ lúc nữa tới Trung tâm giao lưu. Ngoài cửa đột nhiên có tiếng gõ cửa, tiếp theo có tiếng :

      - Phó Viện trưởng Học Viện Long Đằng muốn gặp Lưu tiên sinh.

      - A?

      Lưu tiên sinh cười cười, nhìn mấy người khác.

      - Manh Tòng Phương này sao lại muốn gặp ta?

      - Mời phó viện trưởng Manh Tòng Phương vào . Lưu sinh hô lên.

      Manh Tòng Phương và Vương Vũ cũng tiến vào đại sảnh.

      - Bái kiến Lưu tiên sinh!

      Vương Vũ nhìn thấy Lưu tiên sinh, vội khom người hành lễ, biểu tình nghiêm túc, dáng vẻ phi thường cung kính.

      Phải biết rằng, nếu có Lưu tiên sinh có cơ hội tiến vào Thiên Cung, cho nên vẫn ghi nhớ cái ân này đối với Lưu tiên sinh.

      Nếu Lưu tiên sinh có gì phân phó, Vương Vũ tất nhiên hết sức làm.

      -Ừ?

      Lưu tiên sinh nhìn thấy Vương Vũ hơi sửng sốt, sau đó cười to.

      - Ha ha ngờ lại là tiểu tử Vương Vũ này. Vài năm gặp càng ngày càng chín chắn ít. tồi, thực lực lại đột phá, tại đạt cảnh giới Linh Tông rồi hả. Tuổi trẻ như vậy có thực lực chấn nhiếp phương rồi.

      Vừa Lưu tiên sinh vừa gật đầu với Vương Vũ.

      Mấy vị đại lão Thánh Địa cũng đều nhìn Vương Vũ, tâm tư mỗi người giống nhau. Vương Vũ gia nhập trong năm thế lực tại Thánh Địa, Bích Thanh Đường. Bích Thanh Đường là thế lực liên hợp phi gia tộc duy nhất trong Thánh Địa, thuần túy chỉ là những người tu luyện tự tạo thành thế lực. Tuy rằng Bích Thanh Đường chỉ phát triển mới được ba mươi năm, lại trở thành trong năm thế lực lớn trong Thánh Địa.

      Cho nên những đại lão đó tuy rằng thèm đỏ mắt nhưng cũng có cách nào. Mặc dù họ muốn đào góc tường, Vương Vũ cũng rất khó động tâm với điều kiện họ đưa ra. Hơn nữa, Vương Vũ vẫn tu luyện trong Thiên Cung.

      - Lưu tiên sinh, Vương Vũ muốn tham gia Hội giao lưu hôm nay. Manh Tòng Phương cười .

      - Tham gia Hội giao lưu?

      Lưu tiên sinh nhíu mày, nhìn Vương Vũ.

      - Vương Vũ, ngươi tiến vào Thiên Cung rồi, còn tham gia Hội giao lưu làm gì?

      - Lưu tiên sinh, là Viện trưởng cho gọi vãn bối, vãn bối cũng cách nào từ chối. Vương Vũ trầm ngâm .

      - Là thế sao?

      Lưu tiên sinh gật đầu.

      - Nhưng đổi mới danh sách học viên tham gia Hội giao lưu dường như có chút ổn. Bên Học Viện Tử Diệp biết có đồng ý hay . Như vậy , ta để cho Viện trưởng Liễu Vân lại đây chuyến, xem ý tứ của ông ấy. Nếu ông ấy cự tuyệt ta cũng thể phá quy củ được.

      Lưu tiên sinh cấp cho Vương Vũ thể diện rồi. Dựa theo quy định, lúc này quả thực thể đổi học viên. Hơn nữa Hội giao lưu Học viện siêu cấp chính thức bắt đầu, hôm nay lại là trận tỷ đấu cuối cùng.

      - Đa tạ Lưu tiên sinh.

      Manh Tòng Phương và Vương Vũ cũng vội vàng lời tạ ơn.

      Lưu tiên sinh cho người tới Địch Xuân Uyển mời Liễu Vân. Liễu Vân nghe Lưu tiên sinh mời ông tới, liền vội vàng ra, khỏi đoán xem tự nhiên Lưu tiên sinh này mới sáng sớm lại mời ông tới làm gì đây.

      Tới Quảng Lăng Uyển, Liễu Vân nhìn thấy Manh Tòng Phương, cùng với Vương Vũ, Liễu Vân cũng nhận ra Vương Vũ, tuy nhiên trong lòng cảm thấy kỳ quái. Nơi này cũng phải ai cũng có thể tùy tiện vào. Liễu Vân biết người thanh niên này phải học viên tham gia Hội giao lưu, vậy là ai đây?

      - Liễu Vân à, đây là Vương Vũ, trước kia từng tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, giờ tu luyện trong Thiên Cung.

      Lưu tiên sinh cười cười giới thiệu với Liễu Vân.

      Liễu Vân vừa nghe liền có chút hiểu ra, Vương Vũ cũng khẽ gật đầu với Liễu Vân.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :