CHƯƠNG 286:Nhìn biểu tình của Mễ Tuyết, Hạ Ngôn lập tức đoán ra được Mễ Tuyết đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư. Qua ba tháng tích lũy, Mễ Tuyết cũng đạt tới giới hạn đột phá. Sau khi sử dụng Súc Linh Đan thất phẩm chuyện đột phá cũng nằm trong dự đoán của ! Ngày sau đó, Vương Thiên Hà cùng đột phá thành công! tại, ba người của Học Viện Tử Diệp tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp cũng đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư. Lúc này, khoảng cách thỏi gian tới khi diễn ra Hội giao lưu chỉ còn có chín ngày! Trong chín ngày này, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cần phải nắm giữ thuần thục với loại võ kỹ bí điển Thiên cấp mà mình chuẩn bị để có thể phát huy ra uy lực võ kỹ lớn nhất! Chỉ có thế Học Viện Tử Diệp mới có hy vọng có thể đánh bại được đối thủ là Học viện Yến Toa! Việc duy nhất Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cần phải làm đó là mỗi người phải thắng được ít nhất trận trong Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần này. Nếu có thể như thế ba trận còn lại dành cho Hạ Ngôn. Đối với Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết gần như tín nhiệm cách mù quáng! quản đối thủ là ai, chỉ cần Hạ Ngôn ra tay đối thủ khẳng định thất bại chút nghi ngờ! Tình hình của Học viện Yến Toa và Học viện Linh cũng tương tự như Học viện Tử Diệp. Học viên hai Học viện này gần như cũng ra khỏi phòng, mỗi ngày đều ở trong phòng tu luyện. Thực lực của người tu luyện cũng tự nhiên mà có! Để có được thực lực tương ứng chỉ cần thiên phú mà đa phần còn phải trả giá bằng nỗ lực của bản thân. Ngoài ra còn cẩn các loại tài nguyên khác và cơ duyên nữa! Học viện siêu cấp sở dĩ có thể trường hưng bất suy (trường tồn) cũng thể tách rời cố gắng của bản thân các học viên. Đảo mắt cái tới ngày ba mươi tháng hai. ngày trước đó, Học viện Long Đằng cũng tới tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp. Tuy nhiên, người mang những học viên Học viện Long Đằng tới Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần này ngờ lại là vị Phó Viện trưởng. Viện trưởng của Học viện này cùng tự thân tới có thể thấy được Học viện này cũng coi trọng Hội giao lưu Học viện siêu cấp như các Học viện khác. Sáng sớm ngày hôm đó, Hạ Ngôn vẫn như ngày thường, ở trong phòng khách dùng bữa sáng do người phục vụ mang lên. Mỗi ngày ăn ba bữa cơm, muốn ăn gì cũng được, chỉ cần là thứ Tử Nguyệt tửu lâu có đều phục vụ miễn phí! Chỉ tiêu của các Học viện đều do Thánh điện thành Tử Nguyệt cung cấp! Tử Nguyệt tửu lâu này chính là do Thánh điện thành Tử Nguyệt trực tiếp kinh doanh! - Hạ Ngôn, ngươi ăn sao? Mễ Tuyết từ trong phòng ra, mặc bộ váy dài màu vàng bằng nhung, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi. - Đúng thế! - Ừm, ngày mai tiến hành giao đấu rồi! Mễ Tuyết trầm ngâm chút rồi . - Ừh, cũng biết kết quả như thế nào, nhưng chúng ta đều cố gắng hết sức rồi! Hạ Ngôn cười cười nhìn Mễ Tuyết. - Hôm nay ngươi có muốn tu luyện ? Ánh mắt Mề Tuyết hơi cúi xuống, bỗng nhiên lại ngẩng đầu lên nhìn Hạ Ngôn, cái miệng nhắn khẽ nhếch lên hỏi. Hạ Ngôn sửng sốt, hiểu ý tứ của nàng?! - tu luyện làm gì nữa!? Hạ Ngôn hỏi lại, vấn đề Mễ Tuyết đưa ra đúng là có chút kỳ quái. - Ta định ra ngoài chút! Chúng ta hai lần tới thầnh Tử Nguyệt rồi mà cũng chưa từng lần nào ngắm nhìn thành Tử Nguyệt này! Mễ Tuyết : - bằng, hôm nay ngươi cùng ta ra ngoài chút !? -Hử?! Hạ Ngôn ngạc nhiên. Ngừng lại chút, Hạ Ngôn lại tiếp: - Được, chúng ta ra ngoài chút. Ha ha, lại , từ khi kết thúc Hội giao lưu Học viện nhất lưu chúng ta cũng chưa có ngày nào thả lỏng cả! Sau khi kết thúc Hội giao lưu Học viện nhất lưu ba người Hạ Ngôn cũng liền tới quan khán võ kỹ bí điển của các Học viện kia, cho tới bây giờ đều rất căng thẳng. *** - Bốn học viện Học viện Long Đằng, Học viện Yến Toa, Học viện Linh và Học viện Tử Diệp ngày mai chính thức bắt đầu tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp. Nơi ta có vé vào Trung tâm giao lưu. Vé cũng còn nhiều lắm, phải nắm lấy cơ hội có hối hận cũng kịp. gã nam nhân mặc trảng phục màu xám, ánh mắt ngừng chớp chớp đứng bên đường hô lớn với đám người bên đường. Bởi gì gian của Trung tâm giao lưu cũng có hạn, mà số người muốn quan khán Hội giao lưu Học viện siêu cấp này có rất nhiều nên những ai muốn vào xem cần phải mua vé vào cửa mới có thể vào Trung tâm giao lưu. Nam nhân này hiển nhiên là thông qua con đường nào đó mà mua được số vé vào cửa, sau đó tăng giá bán ra. Vé vào cửa này bán hết ở bảy ngày trước. tại, phần lớn những người đặc biệt tới thành Tử Nguyệt và những thành thị xung quanh để quan khán Hội giao lưu Học viện siêu cấp vẫn chưa mua được vé vào. Mặc dù giá tiền phái trả cao hơn hàng chục lần so với giá vé bình thường nhưng nhiều người vẫn sẵn sàng mua. Hạ Ngôn và Mễ Tuyết đường, từ sáng tới giờ cùng qua mấy canh giờ, cũng nhìn thấy tới bảy tám người bán vé. - Hạ Ngôn, ngươi nếu là vào Thiên Cung có phải còn quay về Học viện Tử Diệp nữa sao? Mễ Tuyết giọng hỏi. Sau khi kết thúc Hội giao lưu Học viện siêu cấp Hạ Ngôn tới Thiên Cung để tham gia khảo hạch. Mà nếu thông qua khảo hạch chính thức tiến vào Thiên Cung tiếp tục tu luyện. Hạ Ngôn nghe thế, thân mình cũng dừng lại chút! Tiến vào Thiên Cung rồi chỉ sợ cùng thể tùy ý ra ngoài. Có lẽ phải đợi tới khi thực lực đạt tới trình độ nhất định mới có thể rời khỏi Thiên Cung được. - Qua vài năm tới, ta cũng tiếp tục tu luyện tại Học viện Tử Diệp nữa! Ta tại đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư rồi, cũng cần thiết phải tiếp tục ở lại Học viện Tử Diệp! Ta vẫn còn có ước muốn, đó là làm gã dong binh xuất sắc! Ta tất nhiên phải rời khỏi Học viện Tử Diệp rồi đăng ký trở thành dong binh. đợi Hạ Ngôn trả lời, Mễ Tuyết lại tiệp, mặt mang theo ý cười như có như , đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng về phía trước. - Ừm! Làm dong binh cũng được đó, kiếm tiền rất nhanh! Hạ Ngôn, ta còn nợ ngươi ba mươi vạn kim tệ, biết đến ngày nào mới có thể đủ để trả cho ngươi được! Mễ Tuyết tự giễu cười . Ba mươi vạn kim tệ, dong binh bình thường cả đời cùng thể kiếm được. Cho dù là Linh Sư, Đại Linh Sư chỉ sợ phải mất rất nhiều thời gian mới có thể từng bước tích cóp đủ số tiền này. -Hài! Mễ Tuyết thầm thở dài. - Nếu là sinh ra sớm mười năm hoặc là chậm mười năm tốt rồi! Thanh của Mễ Tuyết rất , đến độ Hạ Ngôn cũng gần như nghe được. Nếu Hạ Ngôn mà còn như thế người bình thường khẳng định thể nghe được. Mễ Tuyết có thể cũng nghĩ rằng Hạ Ngón nghe thấy, nàng biết ngũ cảm của Hạ Ngôn linh mẫn đến cùng cực. Hạ Ngôn nghe thế đột nhiên sửng sốt chút! Ý tứ trong lời này của Mề Tuyết rất rò ràng. Nhưng Hạ Ngôn cũng chỉ coi như nghe, thấy. biết nên gì! - Hạ Ngôn, ngươi xem ở kia có đứa ! Đột nhiên thần sắc của Mễ Tuyết hơi đổi, ngón tay ngọc ngà chỉ về hướng. Ánh mắt Hạ Ngôn cũng nhìn theo, quả nhiên thấy đứa đứng trong dòng người, bất lực đưa mắt dáo dác nhìn bốn phía. Lúc này Mễ Tuyết tới trước người đứa , chậm rãi ngồi xuống. Khuôn mặt của nàng bình thường rất lạnh lẽo nhưng lúc này lại mang theo vẻ tươi cười ôn hoà ánh mắt cùng đặc biệt dịu dàng. - Tiểu đệ đệ, mẹ ngươi đâu? Mễ Tuyết nhìn đứa này rồi với thanh rất dễ nghe. Ánh mắt đứa chớp lên ánh sáng rất ngây thơ. Đôi đồng tử đen láy nhìn về Mễ Tuyết trước mặt, khóe miệng mấp máy mấy cái nhưng vẫn gì cả. - Hạ Ngôn, đứa này khẳng định là bị lạc người nhà, mẫu thân nó khắng định rất sốt ruột! Mễ Tuyết quay đầu nhìn lại Hạ Ngôn . - Chúng ta ở lại chỗ này lát, chờ cho mẫu thân nó tìm tới được ? - Chúng ta chờ chỗ này cùng được. Nhìn quanh lượt, Hạ Ngôn thấy cách đó xa có gian hàng quan , liền : - Mễ Tuyết, ta mua cho đứa này chút kẹo. Cũng rất lâu rồi Hạ Ngôn có tâm tình như thế! Đối với thế giới này, quá thực có rất ít thứ được Hạ Ngôn chú ý tới. Mỗi ngày dường như đều tu luyện, tu luyện rồi lại tu luyện! sống dường như chỉ là để tu luyện! Rất nhanh, Hạ Ngôn từ gian hàng quán này mua về túi kẹo. Túi kẹo màu sắc rực rỡ chỉ có năm đồng tệ. người cũng có đồng tệ nên đưa cho chủ quán ngân tệ. Chủ quán cần thận lấy ra mười lăm đồng tệ đưa lại cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn liền nắm chặt trong tay, chút khinh thường nào. Trước kia ở Hạ gia, bởi vì thân phận mẫu thân là người Đại lục Ám Dạ và việc tu luyện của mình có chút tiến triển nào nên có rất ít tiền tài khiến Hạ Ngôn cực kỹ coi trọng, tích cóp từng chút . Nhưng tại. Hạ Ngôn mở bao kẹo ra, nhét vào trong đó hai kim tệ. Hạ Ngôn và Mễ Tuyết cũng phải chờ lâu, chỉ qua thời gian khoảng chén trà có người phụ nữ trẻ tuổi mang theo vẻ mặt lo lắng tìm tới nơi này. Nàng mặc bộ vậy màu lam trắng bệch, khoe mắt cùng có đôi vết nhăn nhưng lúc này trong mắt nàng chỉ có kinh hoảng. Khi nhìn thấy đứa rồi nàng lập rức lao lại đây, ôm lấy đứa . Hạ Ngôn và Mễ Tuyết đứng nhìn hai mẹ con nàng ta chút rỗi lặng lẽ quay người bước . lúc sau, người phụ nữ này mới nhìn thấy túi kẹo trong tay đứa , nàng lập tức quay người bốn phía tìm kiếm. Chẳng qua lúc này Hạ Ngôn và Mễ Tuyết rời khá xa rồi! Người phụ nữ này cầm lấy bao kẹo, nhìn thấy hai kim tệ ở bên trong mới trở nên kinh ngạc, hai tay che lấy miệng. Trong lòng Hạ Ngôn thầm nhớ tới những ngày khi còn . Hạ Ngôn cùng chỉ còn nhớ mang máng bộ dáng của mẹ mình mà thôi! - "Khi ta được tám tuổi mẹ xa. Mẹ thương ta vô cùng! Nhìn đám người xung quanh, Hạ Ngôn đột nhiên cảm thấy tâm tình của mình khác trước rất nhiều! Loại biến hoa này có khi rất ràng, khi lại như là ảo giác! Tâm tình giống như trải qua lấn lột xác! Đột nhiên trong lòng Hạ Ngôn khẽ run lên, cảm giác cổ quái đột nhiên bao phủ toàn thân Hạ Ngôn. Linh lực trong Tụ Linh huyệt đột nhiên sinh ra mình kỳ lạ nào đó với Linh Hải Tử Vân. Sau đó, Hạ Ngôn thấy được trong hai đường kinh mạch đùi mình đột nhiên có từng đạt linh lực bắt đầu cấp tốc ngưng tụ. - Chẳng lẽ cảnh giới của ta lại đột phá lần nữa!? Hạ Ngôn cảm giác được loại biến hóa bất ngờ trong cơ thể, thần sắc lập tức trở nên ngưng trọng. Đột phá ngay đường cũng ổn lắm! Thấy biểu tình của Hạ Ngôn ngừng biển ảo, Mễ Tuyết lập tức nhíu mày hỏi: - Hạ Ngôn, ngươi sao thế? Hạ Ngôn liền : - Mễ Tuyết tỷ, ta phái lập tức trở về tửu lâu, hình như ta lại sắp đột phá! Hạ Ngôn vội vã trả lời rồi thân ảnh chợt lóe lên. Chỉ thấy đạo bạch ảnh chợt lóe lên ở giữa trung rồi nháy mắt biến mất!
CHƯƠNG 287: Hạ Ngôn vội vã câu, Mễ Tuyết căn bản kịp phản ứng lại. Mê Tuyết cũng lập tức nhanh chóng trở về Tử Nguyệt tửu lâu. Hạ Ngôn đường chạy gấp, những người đường đa số là những người tu luyện giả bậc thấp nên căn bản ngay cả cái bóng của cũng nhìn thấy. Bọn họ chỉ cảm thấy có trận gió thổi qua bên người mà thôi. Chỉ thời gian ngắn ngủi nửa chén trà , Hạ Ngôn chạy về tới Địch Xuân Uyển của Tử Nguyệt tửu lâu. - " đột phá sao?!" Lúc này Hạ Ngôn cảm thấy linh lực trong hai đùi của mình hình thành hai cái lốc xoáy. Điều này gần như giống như đúc với lấn đầu tiên khi lốc xoáy hình thành hai cánh tay. - "Ở ba tháng trước, thời điểm khi sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm, ta thành công đột phá tới Đại Linh Sư trung kỳ. Uy lực võ kỹ của ta cùng vượt qua hai vạn độ. Cảnh giới của ta lúc đó hẳn là đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ đỉnh, tới điểm giới hạn với cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ rồi!"' - "Ba tháng này, ta ngừng tích lũy, uy lực của Linh La kiếm pháp cùng vẫn gia tăng. Vốn hẳn là phải đột phá nhưng vẫn chân chính đột phá được. Hôm nay ra ngoài, nhìn thấy đôi mẹ con kia, tâm tình lại biến đổi nên ngờ lại có cơ hội đột phá! Đối với lần đột phá này, Hạ Ngôn cũng cực kỳ bất ngờ! Trở về phòng mình, Hạ Ngôn liền ngồi xếp bằng ở giường, bắt đầu vận chuyển Linh La tâm pháp để dẫn đường cho linh lực trong cơ thể Lần lượt thay đổi tư thế hai chân, hai lốc xoáy này cùng ngừng hấp thu linh lực toàn thân của Hạ Ngôn. Từng đợt từng đợt linh lực theo Tụ Linh huyệt với tốc độ cực nhanh hướng về phía hai chân của Hạ Ngôn. Sau khi tĩnh tâm lại, tất cả tinh thần của Hạ Ngôn đều tập trung vào việc vận chuyển linh lực. Nửa canh giờ sau, xung quanh thân thê Hạ Ngôn lại có đại lượng linh lực. Linh lực vô cùng vô tận của ngoại giới bắt đầu tụ tập về người Hạ Ngôn. Thông qua làn da, ngày càng có nhiều linh lực dũng mãnh hội tụ và Tụ Linh huyệt của , sau đó lại bị lốc xoáy ở hai chân hấp thu. - "Hạ Ngôn vừa là hình như lại có đột phá!" đường, trong lòng Mễ Tuyết cũng yên tĩnh được. Nàng có chút lo lắng, vừa rồi Hạ Ngôn quá nhanh còn chưa ràng được. - "Lần này nếu là đột phá thực lực Hạ Ngôn lại tăng tiến! Tốc độ tu luyện của Hạ Ngôn quá nhanh!" Mễ Tuyết kinh hãi thầm nghĩ. - Ồ, Mễ Tuyết tiểu thư!? Lúc này, Mễ Tuyết đột nhiên có người gọi lên tên nàng. Nàng khỏi nhíu mày lại. Ở thành Tử Nguyệt này, nàng căn bản là có ai quen biết, ngoại trừ đám người Hạ Ngôn, Vương Thiên Hà và Viện trưởng. Mà thanh này hiển nhiên nàng quen thuộc, hiển nhiên là người khác. Ánh mắt nhìn lại, Mễ Tuyết thấy cách đó xa có ba người tu luyện mặc quần áo xa hoa đắt tiền. Ba người này Mễ Tuyết gặp qua. - "Là học viên của Học viện Yến Toa!" Đối với thông tin về ba người này, Mễ Tuyết cũng biết qua. Mười ngày trước, Viện trưởng Liễu Vân cho ba người Hạ Ngôn biết qua về ba gã học viên của Học viện Yến Toa tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần này. Ba gã học viên này đều có cảnh giới Đại Linh Sư. Trong đó hai người mới đột phá cảnh giới Đại Linh Sư tới năm. Mà người còn lại ba năm trước đột phá! Thực lực trước mắt, trong tin tức của Liễu Vân cùng tới. Thấy là học viên Học viện Yến Toa, Mễ Tuyết càng nhíu mày lại. Nàng và ba người này cũng chưa từng cùng nhau, thậm chí còn chưa từng với nhau câu. - Ha ha, là Mễ Tuyết tiểu thư! Vừa rồi nhìn thấy, chúng ta cùng xác định! Trong ba người này, người cầm đầu cười với Mễ Tuyết. Học viên này tên là Đổng Thanh Thiện, là người đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư từ ba năm trước. - Mễ Tuyết tiêu thư, ngày mai là ngày so đấu của hai Học viện chúng ta rồi! Ngươi chuẩn bị tốt rồi chứ? Đồng Thanh Thiện thấy Mễ Tuyết lên tiếng lại hỏi tiếp. Hai người còn lại cũng đều nhìn Mễ Tuyết. - Ha ha, sao Mễ Tuyết tiểu thư lại chỉ có mình lại đường này, còn Hạ Ngôn và Vương Thiên Hà đâu? nên để nàng mình ra thế này! học viên bên người Đổng Thanh Thiện lắc đầu cười cười tiếp. - Mễ Tuyết tiểu thư, Học viện Tử Diệp có thể đạt được quán quân Hội giao lưu Học viện nhất lưu khiến người ta ngạc nhiên và vui mừng! Đổng Thanh Thiện lại cười . - Lần này đây, Học viện Yến Toa có thể giao thủ với Học viện Tử Diệp các ngươi khiển ba người chúng ta rất cao hứng! Ánh mắt Đồng Thanh Thiện loé lên. - Ta hy vọng, sau khi kết thúc Hội giao lưu Học viện siêu cấp có thể mời Mễ Tuyết dùng bữa tối. biết tiểu thư có thời gian ? - Điều này có lẽ được rồi! Mễ Tuyết nhíu mày, cố gắng hết sức khiến khẩu khí mình khéo léo hơn! Với tính cách của nàng, có thể cự tuyệt cách khéo léo cũng rất khó! Mễ Tuyết thấy Đồng Thanh Thiện chuyện rất khách khí cho nên mới khiến mình cũng quá lạnh nhạt. Đổng Thanh Thiện nghe Mễ Tuyết ngờ lại cự tuyệt mình vẻ mặt hơi sửng sốt! vốn tường rằng Mễ Tuyết khẳng định đáp ứng mình. Học viện Tử Diệp tuy xếp thứ nhất trong Hội giao lưu Học viện nhất lưu nhưng so sánh với Học viện siêu cấp vẫn còn kém hơn bậc. Đổng Thanh Thiện tự nhận điều kiện của mình cực kỳ ưu việt. Hôm đó, ở Quảng Lăng Uyển của Tử Nguyệt tửu lâu nhìn thấy Mễ Tuyết để tâm. Hôm nay đường lại vô tình gặp mặt cho nên mới thẳng ra muốn mời nàng dùng cơm. Ý niệm trong đầu khẽ chuyển, Đồng Thanh Thiện trong lòng cười lạnh: - "Hay là. " - Ha ha, Mễ Tuyết, ngày mai sau khi so đấu xong, ngươi còn có việc gì nữa sao? Cũng thể lập tức rời khỏi thành Tử Nguyệt đúng ? Đồng Thanh Thiện lại chuyện cách tự nhiên! Nghe những lời này, chân mày Mễ Tuyết lại càng nhíu lại. Ý tứ trong lời của Đống Thanh Thiện ngờ có ý là Học viện Tử Diệp chắc chắn thất bại vậy. - "So đấu xong thể lập tức rời khỏi thành Tử Nguyệt?!" Tâm tư của Mễ Tuyết rất nhanh nhẹn, lập tức hiểu được ý tứ trong câu này. có ý là sau khi thua trận ngày mai, Học viện Tử Diệp cũng nên lập tức rời , còn phải đợi Hội giao lưu Học viện siêu cấp chấm dứt mới được. - Sau khi so đấu ngày mai chúng ta còn phải chuẩn bị so đấu với Học viện Long Đằng! Mễ Tuyết gật đầu, lúc này cũng lên tiếng rất tự nhiên! Nghe được lời này của Mễ Tuyết, ba người Đồng Thanh Thiện cùng lập tức biến sắc! - Cái gì?! Cao Triêu Dương bên người Đồng Thanh Thiện trợn mắt lên hỏi. - Nếu có chuyện gì ta phải trở về trước đây! Khoé miệng Mễ Tuyết nhếch lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn về ba người, cười cười rất hả dạ. - Ha ha. Khoe miệng Đồng Thanh Thiện cũng lên chút cười lạnh, ánh mắt hơi nheo lại. - Mễ Tuyết tiểu thư, ngươi cho rằng Học viện Tử Diệp có thể chiến thắng Học viện Yến Toa chúng ta sao?! Chỉ sợ rất khó! Đồng Thanh Thiện lắc đầu. - Còn chưa bắt đấu so đấu, kết quả cũng khó . Mễ Tuyết cũng nhấc chân bước , nghe thấy Đổng Thanh Thiện thế liền quay lại thêm câu. Nhìn bóng dáng Mễ Tuyết dần xa, sắc mặt ba người Đổng Thanh Thiện cũng trở nên trầm. - Đổng ca, tên Mễ Tuyết này đúng là kiêu căng ngạo mạn. - Hừm. Muốn thắng Học viện Yên Toa chúng ta ư?! Học viện Tử Diệp các ngươi còn chưa sinh ra học viên nào như thế. - Đổng ca, ngươi vừa mời nàng dùng cơm mà ngờ nàng ta lại cự tuyệt! Ở Học viện Yến Toa nhiều năm như thế, đây hình như là lần thứ hai mà huynh chủ động mời nữ nhân dùng cơm đó! Cao Triêu Dương kinh ngạc . Đồng Thanh Thiện là người rất cao ngạo. Hơn nữa toàn bộ thời gian của gần như cũng tập trung vào việc tu luyện, rất ít khi lãng phi thời gian quan tâm vào các việc khác. - Tên Mễ Tuyết này có chút đặc sắc, ta thích rồi đó! Học viện Yến Toa chúng ta cùng có nữ học viên nào như thế! Đổng Thanh Thiện lắc lắc đầu, lại gật đầu - Ngày mai, sau khi chiến thắng Học viện Tử Diệp, ta lại mời nàng lần nữa. Ta tin nàng lại còn có thể cự tuyệt ta! Hừ, chỉ là Học viện Tử Diệp mà thôi! - Tuy nhiên, thực lực của tên Hạ Ngôn kia thực ra rất mạnh! Lỗ Hạng Chi của Học viện Hồng Hà có cảnh giới Đại Linh Sư sơ kỳ cũng phải thất bại dưới tay . Ánh mắt Đổng Thanh Thiện loé ra lệ quang. - Ngày mai, ta muốn nhìn xem tên Hạ Ngôn này mạnh như thế nào! Đúng rồi, ngày mai, các ngươi khi giao thủ với Mễ Tuyết được đả thương nàng đâu đó! Tử Nguyệt tửu lâu, Địch Xuân Uyển. - Mễ Tuyết, ngươi Hạ Ngôn sao còn chưa ra?! Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đứng ở phòng khách, Vương Thiên Hà lại nôn nóng, cứ qua lại. Lúc này là ngày mồng tháng ba rồi! Qua nửa canh giờ nữa là bọn họ phải tới Trung tâm Giao lưu nhưng Hạ Ngôn ở trong phòng vẫn còn chưa ra. Từ ngày hôm qua tới lúc này trải qua sưốt tám canh giờ rồi! Hôm qua, khi Mễ Tuyết trở lại Địch Xuân Uyển xác định Hạ Ngôn trở về mới thở phào hơi. Nếu về cũng có gì phải lo lắng nữa. Tuy nhiên, từ hôm qua tới giờ, Hạ Ngôn cũng ra nữa. Trong phòng lại luôn vang lên thanh rất kỳ lạ, giống như là tiếng gió thổi mà lại giống. Thanh này lớn hơn rất nhiều. - Có thể Hạ Ngôn lập tức ra! Mễ Tuyết lắc đầu - Nếu ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp bắt đầu rồi! Vương Thiên Hà lo lắng nhìn thời gian. Liễu Vân lúc này cũng từ bên ngoài vào, nhìn nhìn hai người rồi lại đưa mắt nhìn về phòng Hạ Ngôn. Liễu Vân thoáng nghe ngông chút, mặt liền lộ ra vẻ tươi cười. - là cùng sắp xong rồi! Liễu Vân cười . Khi hấp thu linh lực, thân thể Hạ Ngôn tụ tập rất nhiều linh lực, tất nhiên hình thành loại thanh rất đặc biệt. Liễu Vân nghe thấy biến hóa trong thanh này liền biết được tình trạng của Hạ Ngôn cho nên mới Hạ Ngôn sắp ra. - sao? Như thế ổn rồi! Nếu Hạ Ngôn kịp tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp cũng xong rồi! Vương Thiên Hà hít vào hơi, hưng phấn . Từ sau khi đột phá cảnh giới Đại Linh Sư, Vương Thiên Hà cũng rất tin tưởng vào thực lực của mình. Hôm nay, quyết tâm phải nổi bật phen, tranh thủ giành được càng nhiều chiến thắng càng tốt! Đương nhiên, nếu là có Hạ Ngôn bọn họ cơ bản có chút cơ hội nào! - Viện trưởng, lần đột phá này, Hạ Ngôn có phải đột phá tới Đại Linh Sư trung kỳ ?! Mễ Tuyết nhíu mày hỏi. Tuy rằng trong khoảng thời gian này nàng vẫn ở cùng chỗ với Hạ Ngôn nhưng Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà cũng biết được thực lực của Hạ Ngôn ở giai đoạn nào. Lần trước khi đánh bại Lỗ Hạng Chi Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà từng hỏi qua xem Hạ Ngôn có phải đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ nhưng Hạ Ngôn vẫn trả lời. Khi đó, Hạ Ngôn quả chưa đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ. Hạ Ngôn đột phá trung kỳ là ở Thánh địa. -Hử? Nghe Mễ Tuyết hỏi thả Liễu Vân sửng sốt, sau đó ánh mắt khẽ chuyển.
CHƯƠNG 288: Mặc dù là Liễu Vân, cũng cảm giác được linh lực người Hạ Ngôn. Cảnh giới Sơn Cam cao hơn Hạ Ngôn rất nhiều cũng thể biết được thực lực cảnh giới của Hạ Ngôn chút nào. Lần trước, Liễu Vân cố ý hỏi qua thực lực của Hạ Ngôn, biết rằng Hạ Ngôn tuy rằng là Đại Linh Sư sơ kỳ, tuy nhiên có thực lực vượt qua cảnh giới người tu luyện. Lúc này đây Hạ Ngôn lại đột phá, có lẽ đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ. Vậy thực lực còn có thể so với Đại Linh Sư hậu kỳ! Mễ Tuyết hỏi Liễu Vân thực lực của Hạ Ngôn, trong lúc nhất thời Liễu Vân cùng thể trực tiếp trả lời vấn đề này. Cửa phòng của Hạ Ngôn được mở ra, Hạ Ngôn với thân áo trắng, trong tay cầm Thần Hi kiếm xuất tại cửa phòng, ánh mắt trực tiếp rơi thân ba người Liễu Vân ở bên ngoài. - Sư phụ! Hội Giao Lưu sắp bắt đầu phải ? Mới vừa rồi, Hạ Ngôn từ trong nhập định tỉnh lại, trước tiên nghĩ đến Hội Giao Lưu Siêu Cấp Học Viện. Hội Giao Lưu này, mặc kệ là đối với Học Viện Tử Diệp mà , hay là đối với mà , đều rất quan trọng. - Hạ Ngôn! Cảnh giới của đệ đột phá sao? Mễ Tuyết lập tức hỏi, gần như cùng lúc mở miệng với HạNgôn. - Đúng vậy! Hạ Ngôn gật đầu cười . - Mấy Học Viện siêu cấp tại đều rời Tử Nguyệt tửu lâu, đám người Lưu tiên sinh cũng đều rời . Thời gian khoảng nén nhang, Hội Giao Lưu chính thức bắt đấu. Liễu Vân gật đầu . - Hạ Ngôn, Mễ Tuyết, Vương Thiên Hà! Chúng ta thôi. Bốn người rời khỏi Địch Xuân Uyển, nhanh chân xuống lầu! - Hạ Ngôn! tại đệ có cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ sao? đường, Mễ Tuyết kiềm nổi tò mò hỏi Hạ Ngôn. Vương Thiên Hà cũng nhìn Hạ Ngôn hỏi. - Đệ vừa mới đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ. Trong đôi mắt Hạ Ngôn hàm chứa ý cười. -Hả? Mễ Tuyết kinh hộ lên tiếng. Thân hình Vương Thiên Hà lại chấn động, thiếu chút nữa, ngay cả vũ khí cũng nắm chặt. Hai người bọn họ vừa rồi mượn linh đan thất phẩm bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, mà Hạ Ngôn ngờ bước vào cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ. Chênh lệch này càng lúc càng lớn! Liễu Vân trước ba người, cũng thoáng quay đầu liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cái. Tuy nhiên lúc này ông cũng lên tiếng hỏi Hạ Ngôn rốt cuộc làm sao lại như thế. Ba tháng trước Hạ Ngôn mới là Đại Linh Sư sơ kỳ. tại làm sao lại thành Đại Linh Sư hậu kỳ rồi? Tới Đại Linh Sư hậu kỳ, tiếp theo, trải qua đoạn thời gian tích lũy, đó chính là Đại Linh Sư đỉnh. Đợi cho tới điểm giới hạn tới Linh Tông, như vậy liền có thể đột phá đến Linh Tông! Cường giả Linh Tông đều có cấp bậc đại lão phương. Trong ấn tượng người bình thường, cường giả Linh Tông đều là lão già hay lão thái bà. Linh Tông trẻ tuổi, vậy tệ lắm cũng phải có niên kỳ bốn năm mươi tuổi. Đương nhiên, có lẽ cùng có số ngoại lệ, đó tuyệt đối là cục cục . Có lẽ chỉ có trong Thiên Cung mới xuất ngoại lệ như vậy. Hơn nữa, những cường giả Linh Tông phân bố toàn đại lục, lấy Thánh Thành nhiều nhất. Tuy nhiên trong tay mỗi người đều khống chế quyền lợi và tài phú kinh người. Cho dù người vừa mới bước vào hàng ngũ cường giả Linh Tông, người đó chỉ cần vào bất cứ thế lực nào, đều có thể đạt được địa vị rất cao. Có thể , cường giả Linh Tông, mới là nhân vật đứng đỉnh đại lục. Bốn người theo hộ vệ Thánh điện rời khỏi thông đạo, thuận lợi tiến vào Trung Tâm Giao Lưu. Trong Trung Tâm Giao Lưu, đám người nhộn nhịp. Mà càng có nhiều người mua được vé vào cửa, chỉ có thể ở bên ngoài Trung Tâm Giao Lưu, cùng nhau đợi kết quả Hội Giao Lưu. cuồng nhiệt của người tu luyện, là thứ người bình thường thể lý giải. Đại đa số bọn họ, trong lòng đều có học viện mình duy trì. Có người thậm chí tiếc phí mất thời gian mấy tháng, từ Tây Bắc xa xôi đặc biệt chạy gấp đến đây, chính là vì Hội Giao Lưu Siêu Cấp Học Viện. đãi cao! Đám người Lưu tiên sinh, đều đến nơi này được lúc. Người của mấy học viện, toàn bộ cũng đến đông đủ, chỉ còn chờ Học Viện Tử Diệp đến. Khi bốn người Liễu Vân xuất , ánh mắt mọi người đều tự nhiên nhìn qua. Ánh mắt của những người này giống nhau, ý niệm trong đầu cùng giống nhau. - Viện trưởng Liễu Vân! Các người đến đây. Lưu tiên sinh cười đứng lên, với Liễu Vân, ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn. - Hạ Ngôn! Ba tháng gặp, thực lực của cậu có mạnh hơn trước hay đấy? Hạ Ngôn vội thi lễ : - Đệ tử dám chậm việc tu luyện, luôn luôn cố gắng. -Ha ha! Tốt tốt! Lưu tiên sinh gật gật đầu. Hạ Ngôn chú ý tới, bên cạnh Lưu tiên sinh ngờ ngồi bảy tám người với độ tuổi khá lớn. So với lúc Hội Giao Lưu Học Viện hạng nhất phải gấp đôi. Trong đó, đám người Khải tiên sinh lần này cùng ở đó. Liễu Vân cũng nhận thức số người ở đây, lên tiếng chào hỏi qua rồi sau đó lên ngồi đãi cao. - Hạ Ngôn! Đến đây, ta giới thiệu với cậu chút. Lưu tiên sinh cười với Hạ Ngôn. - Đây là học viên thiên tài của Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn. tại mới mười sáu tuổi, tuy nhiên thực lực kinh người, bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Học viên Lỗ Hạng Chi có cảnh giới Đại Linh Sư của Học Viện Hồng Hà bị Hạ Ngôn đánh bại. Lưu tiên sinh chậm rãi với những người bên cạnh. Những người này kỳ cũng biết Hạ Ngôn. Theo Hạ Ngôn xuất , ánh mắt bọn họ liền dừng người Hạ Ngôn. Nghe Lưu tiên sinh tự mình giới thiệu Hạ Ngôn. bộ phận người trong đó, khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc. Tuy nhiên, trong nháy mắt bọn họ khôi phục bình thường. Sau đó cười phụ họa theo, trong miệng cũng theo. - Hạ Ngôn! Đây là Khải tiên sinh, vị này là Hà tiên sinh, vị này chính là Khưu tiên sinh, vị này chính là Tuần tiên sinh. Lưu tiên sinh giới thiệu từng người cho Hạ Ngôn! giới thiệu mỗi người, Hạ Ngôn đều vội vâng cung kính thi lễ ân cần thăm hỏi. Học viên của mấy học viện này đối với Hạ Ngôn, đều lộ ra thần thái giống nhau. Có người, đương nhiên rất ganh tị, những người bọn họ ai có đãi ngộ như vậy. Cho tới bây giờ đến nơi này, đừng là Lưu tiên sinh tự mình giới thiệu. Lưu tiên sinh căn bản là ngay cả câu cùng với bọn học. Ở nơi này, chỉ có phó viện trưởng của Học Viện Long Đằng được Lưu tiên sinh vài câu. Người khác ngay cả mấy tên học viên của Học Viện Long Đằng, Lưu tiên sinh cũng cố ý hỏi. Hạ Ngôn được coi trọng như vậy, khiến cho những người khác đố kỵ, cũng là bình thường. Đương nhiên, hào quang mặt Liễu Vân bắn ra chung quanh. Bởi vì Hạ Ngôn, Liễu Vân cũng rất có thể diện. Mà ngay cả viện trưởng của Học Viện siêu cấp, tại cùng chưa đắc ý như Liễu Vân lúc này. Viện trưởng Học Viện Yến Toa, Vu Tứ Hợp! Viện trưởng Học Viện Linh, Dư Ngôn! Phó viện trưởng Học Viện Long Đằng, Manh Tòng Phương! - Hạ Ngôn! Lúc này đây chính là Hội Giao Lưu Siêu cấp Học Viện. Sau khi Lưu tiên sinh giới thiệu cho mọi người, còn thêm. Hạ Ngôn cũng im lặng nhìn. - Học Viện Long Đằng, Học Viện Linh, Học Viện Yến Toa! Ba học viện siêu cấp, Học Viện Tử Diệp có thể trao đối với bọn họ, sau này khẳng định càng lớn mạnh hơn. Ánh mắt Lưu tiên sinh nhìn về phía mọi người, lại nhìn về phía Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết. - Lát sau Học Viện Tử Diệp tỷ đấu với Học Viện Yến Toa. Đám học viên của Học Viện Tử Diệp! Các ngươi cần có áp lực quá lớn, hãy hướng đối phương học tập. Học Viện Tử Diệp tỷ đấu với Học Viện Yến Toa, theo quan điểm của Lưu tiên sinh, chính là lần cơ hội học tập khó được. Lưu tiên sinh cho rằng Học Viện Tử Diệp có thể là đối thủ của Học Viện Yến Toa. Người ở đây, chỉ sợ hầu như đều nghĩ như vậy. Những người bên cạnh Lưu tiên sinh cùng đều nghĩ như thế. - Lúc này đây Học Viện Tử Diệp có thể đạt được thứ nhất ở Học Viện cấp , rất ngoài dự đoán của mọi người đấy! Ha ha! E rằng, đúng là nghĩ có thể đánh bại Học Viện Yến Toa sao! Viện trưởng Vu Tứ Hợp của Học Viện Yến Toa, nhếch miệng cười đắc ý. Tuy rằng như vậy, nhưng giọng điệu của lão, cũng phải ý này. Trong giọng điệu của lão mang theo chút hương vị trêu chọc, hay là loại để thay đối khí. - Vu viện trưởng đùa! Lưu tiên sinh cười : - Mặc kệ như thế nào, các người hày cố hết sức, cần nghĩ quá nhiều. Lưu tiên sinh lại nhiều hơn câu. Hiển nhiên là Lưu tiên sinh với Hạ Ngôn. cần nghĩ nhiều, vị trí trong danh sách khảo hạch của Thiên Cung, bởi vì Học Viện Tử Diệp tỷ đấu thua trận, mà bị hủy bỏ. Tâm tư Hạ Ngôn mẫn tiệp như thế nào, vừa nghe lời này, liền hiểu được ý của Lưu tiên sinh. - Đa tạ Lưu tiên sinh. Hạ Ngôn liền . Viện trưởng cùng với những tiên sinh khác, cũng đều rất nhanh hiểu được ý tứ của Lưu tiên sinh. Ánh mắt tự nhiên đều đảo qua người Hạ Ngôn. - Nếu luận thực lực, Hạ Ngôn chỉ sợ đúng là sợ Học Viện Yến Toa đấy. Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, cười câu: - Ta thấy Hạ Ngôn có thực lực Đại Linh Sư trung kỳ. Mà học viên của Học Viện Yến Toa, cùng chỉ có Đổng Thanh Thiện là Đại Linh Sư trung kỳ phải ? -Ha ha. Đây. - Thời gian đến rồi, tỷ đấu nên bắt đầu . Ừ! Học Viện Long Đằng đối chiến với Học Viện Linh, Học Viện Yến Toa đối chiến với Học Viện Tử Diệp! Lưu tiên sinh cười ha ha. giơ tay xuống, liền mạch. Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, dường như có chút ý kiến với Học Viên Yến Toa, chuyện hiển nhiên có thiên hướng về phía Hạ Ngôn và Học Viện Tử Diệp. Bà như vậy, viện trưởng của Học Viện Yến Toa cũng có chút mất mặt. Dù sao Học Viện Yến Toa là Học Viện siêu cấp, phải cao hơn Học Viện Tử Diệp cấp. Vu Tứ Hợp nghe Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt như vậy, sắc mặt đen hơn mấy phần. Lưu tiên sinh vội chuyển đề tài. - Đúng đúng đúng! tại Hội Giao Lưu cũng bắt đầu ! Những người khác đều cười phụ họa. Mười hai gã học viên về phía trung tâm quảng trường, đám đông chung quanh phát ra tiếng ồn to lớn. Tuy nhiên, điều này đối với đám học viên, cũng ảnh hưởng quá lớn. - Mễ Tuyết! Tỷ đấu lập tức bắt đấu rồi. Đổng Thanh Thiện của Học Viện Yến Toa kia cố ý tới gần bên người Mễ Tuyết. Lúc này khẽ với Mễ Tuyết: - bằng chúng ta đánh cuộc . Nếu như Học Viện Yến Toa đánh thắng Học Viện Tử Diệp của các người, đáp ứng tối nay cùng ăn cơm với ta được ? Đám người Hạ Ngôn cũng nghe Đổng Thanh Thiện như thế, ánh mắt tự nhiên chuyển qua Đổng Thanh Thiện. - Hừ! Có kết quả rồi sau. Mễ Tuyết cười lạnh tiếng. Nàng chẳng quan tâm gì đến Đồng Thanh Thiện. Nếu phải Đồng Thanh Thiện vẫn rất khách khí. Mễ Tuyết chỉ sợ ngay cả ánh mắt cùng liếc Đồng Thanh Thiện. "Đổng Thanh Thiện này như thế nào giống như Lỗ Hạng Chi trước đây, lần đầu tiên trông thấy Mễ Tuyết liền muốn. " Hạ Ngôn thầm câu trong lòng, khe khẽ lắc đầu. Phía Trung Tâm quảng trường, hai cơ quan trận to lớn, cũng giống như lần trước, gần như có thay đổi. Quy định của Hội Giao Lưu, cùng giống nhau, học viên song phương đồng thời tiến vào cơ quan trận, mà dẫn đầu từ trong cơ quan tiện xông qua, liền có được quyền ưu tiên khiêu chiến học viện đối phương. ra, đối với những học viên này mà , cơ quan trận với mức độ này, căn bản có bất cứ khó khăn gì. Bọn họ tranh giành, làm từ "Nhanh". Ai nhanh nhất, người đó giành chiến thắng!
CHƯƠNG 289: Học viên của hai Học Viện Long Đằng và Học Viện Linh qua lối vào cơ quan trận, nhân viên công tác hỏi từng học viên có chuẩn bị tốt hay . Hạ Ngôn, Mễ Tuyết, Vương Thiên Hà dừng lại ở phía bên phải lối vào cơ quan trận. Ba học viên của Học Viện Yến Toa, cũng đến gần chỗ đó, khi Đổng Thanh Thiện nhìn về phía Hạ Ngôn, cũng mang theo vẻ mỉm cười. Tuy nhiên, Hạ Ngôn có thể cảm giác được, Đổng Thanh Thiện dường như có địch ý với mình. Trong đôi mắt mơ hồ lóe lên chút lệ quang có thể thấy được. Khẽ lắc đầu, Hạ Ngôn cũng thèm để ý, xoay người thấp giọng với Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà: - Sau khi tiến vào cơ quan trận, đệ dẫn đầu xông qua, các người cần chú trọng tốc độ của mình. Tốt nhất nên bại lộ thực lực cảnh giới Đại Linh Sư của mình. - Được! Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều gật đầu. Ý của Hạ Ngôn, bọn họ đương nhiên hiểu được. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đột phá cảnh giới Đại Linh Sư trước đây mười ngãy. đám học viên Đổng Thanh Thiện, tại vẫn nghĩ Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết là Linh Sư hậu kỳ. - Các vị học viên! Các người chuẩn bị tốt rồi chứ? Nhân viên công tác cầm lá cờ, trầm giọng hỏi. - Chuẩn bị tốt rồi! Sáu người gần như đồng thời lên tiếng trả lời. - Tốt! Tiến vào trận, bất đầu! Nhân viên công tác cao giọng nhanh. Thanh vừa rơi xuống, sáu người trong nháy mắt liền từ lối vào tiến vào cơ quan trận. Người cơ quan trong cơ quan trận nhanh chóng triển khai thế trận công kích hung mãnh về phía sáu người. cây mộc côn màu đen có tính chất đặc biệt, mang theo từng luồng kình phong, đánh úp lên thân của sáu người. "Ta muốn nhìn xem Hạ Ngôn này có bao nhiêu lợi hại" Dư quang trong mắt Đổng Thanh Thiện nhìn về phía Hạ Ngôn, trong lòng hừ lạnh. Học viên của những siêu cấp học viện cũng biết, Hạ Ngôn đạt được cơ hội khảo hạch Thiên Cung. Cơ hội khảo hạch Thiên Cung mặc dù là học viên siêu cấp, cũng phải rất ưu tú mới có thể có được. Thông thường mỗi lần Hội Giao Lưu Siêu cấp Học Viện, đại khái chỉ có hai gã học viên có thể đạt được cơ hội này. Đổng Thanh Thiện đương nhiên cũng muốn có cơ hội này. Vù! Bóng người Hạ Ngôn giống như luồng gió mát, ngờ chút dừng lại trong cơ quan trận. Những người cơ quan này, căn bản thể công kích tới Hạ Ngôn. Bóng côn của chúng nó vừa mới quét về phía Hạ Ngôn Hạ Ngôn liền biến mất, rồi sau đó xuất ở phía sau người cơ quan. Tầng thứ hai của Ảo Ảnh Thân Pháp, Hạ Ngôn củng cố hoàn toàn. Hơn nữa, Hạ Ngôn am hiểu tốc độ, ở trong cơ quan trận giống như đất bằng. Đảo mắt, Hạ Ngôn vượt qua giữa trận toàn bộ cơ quan trận! tại Hạ Ngôn căn bản có ý giữ lại thực lực, cũng cần! Tuy rằng Lưu tiên sinh chắc chắn tiến cử , nhưng chuyện chắc chắn trước Hạ Ngôn vẫn quá yên tâm. Danh ngạch này là có hạn. "Như thế nào có thể?" Con ngươi Đổng Thanh Thiện kịch liệt co rút lại, trong đôi mắt bắn ra hào quang hoảng sợ. Tốc độ của Hạ Ngôn ở trong cơ quan trận, ngờ nhanh gấp đôi . Đổng Thanh Thiện, cũng cần tránh né công kích của người cơ quan. Có đôi khi, thậm chí còn ra tay đánh bay người cơ quan. Nhưng Hạ Ngôn. Thấy màn như vậy, Đổng Thanh Thiện quả khiếp sợ trong lòng. Hai gã học viên khác của Học Viện Yến Toa, cũng đồng dạng thấy màn như vậy, khi bọn nhìn về phía Hạ Ngôn Hạ Ngôn trải qua giữa trận. Hai người bọn họ còn kinh ngạc hơn Đổng Thanh Thiên. Mà Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết chút hoang mang tiến từng bước trong cơ quan trận. Bọn họ ở trong cơ quan trận, biểu thực lực cũng chỉ có cảnh giới Linh Sư hậu kỳ. Linh Sư hậu kỳ và Đại Linh Sư sơ kỳ chênh lệch cần phải . Tuy rằng hôm nay những đại nhân vật gặp Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, nhưng bọn họ cũng quá để ý. Hơn nữa, khi Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đài cao, cách những người đó cũng khác xa. Dao động linh lực phát ra thân hai người, bọn họ cũng cảm ứng được. Cho nên, viện trưởng hay phó viện trưởng của những học viện kia, cũng biết Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết bước vào cảnh giới Đại Linh Sư. Mũi chân Hạ Ngôn vừa điểm, thân thể giống như con chim én bay ra khỏi cơ quan trận, nhàng hạ xuống mặt đất ở bên ngoài, khẽ thở ra hơi. - bộ thân pháp triển khai, có bất cứ dừng lại. Hạ Ngôn xoay người, nhìn năm người vẫn ở trong cơ quan trận, trong lòng hài lòng với tốc độ sấm trận (xông qua cơ quan trận) của mình vừa rồi. Vù! lát sau, năm người trong cơ quan trận, theo thứ tự từ trong trận ra, sắc mặt ba người Đổng Thanh Thiện u. Tiếp theo, học viên của hai học viện về phía hai bên của sân tỷ đấu, đối diện với nhau. - Học Viện Tử Diệp giành thắng lợi trong sấm trận, cho nên có quyền ưu tiên khiêu chiến, mời học viên của Học Viện Tử Diệp lên đài. Nhân viên công tác căn cứ vào thành tích sấm trận vừa rồi, hô lên với học viên song phương. - Ta lên trước! Mễ Tuyết liền lên tiếng khi nhân viên công tác xong, Hạ Ngôn nhìn Vương Thiên Hà, Vương Thiên Hà gật đấu - Mễ Tuyết tỷ! Có lẽ đệ nên lên trước. Hạ Ngôn nhíu mày. - Đệ lên đài trước, Đổng Thanh Thiện mạnh nhất Học Viện Yến Toa hẳn là lên đài trước. Hai người còn lại, đệ tận lực tiêu hao linh lực bọn họ. Sau đó Mễ Tuyết tỷ giao thủ với bọn chúng, hy vọng thắng lợi lớn hơn nữa. - Nếu như. Hạ Ngôn hơi hơi trầm ngâm. - Nếu như Đổng Thanh Thiện lên trước tỷ đấu với tỷ, vậy tỷ liền lập tức nhận thua với , tranh thủ giao thủ với Phương Khoát và Cao Triều Dương trước khi bọn họ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Đổng Thanh Thiện kia vừa rồi chính là Đại Linh Sư trung kỳ, cho nên Mễ Tuyết tỷ và Vương đại ca đều khó là đối thủ của . Trước đây, Hạ Ngôn từng suy nghĩ qua, làm sao mới có thể biến hy vọng chiến thắng của Học Viện Tử Diệp lớn nhất. "Hạ Ngôn lập ra kế hoạch tỷ đấu như vậy, hẳn là hợp lý nhất. " Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết vừa chuyển ý niệm trong đầu, suy nghĩ, liền gật đầu đồng ý. tại, Học Viện Tử Diệp có thể lấy được thắng lởi cuối cùng mới quan trọng. Đùng! Hạ Ngôn bước chân ra trước, bước vào trận tỷ đầu. - Đổng ca! Hạ Ngôn kia lên rồi. Cao Triêu Dương thấp giọng với Đổng Thanh Thiện, đôi mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, vẫn luôn nhìn Hạ Ngôn tới giữa sân. -Ừ! Mặt Đổng Thanh Thiện chút thay đổi, gật gật đầu. - Triêu Dương! Đệ lên trước. Thoáng ngừng chút, Đổng Thanh Thiện với Cao Triêu Dương. Cao Triêu Dương đáp: -Được! Đệ lên đây! "Tốc độ Hạ Ngôn này nhanh như vậy, thân pháp cũng quỷ dị, khiến Triêu Dương đến xem thử, sau đó tới ta" Đôi mắt Đổng Thanh Thiện khép thành đường, thầm nghĩ trong lòng. - Đổng ca! Huynh thực lực Hạ Ngôn này rốt cuộc mạnh đến mức nào? Phương Khoát nhíu mày hỏi. - Hừ! Mạnh thế nào nữa, cũng chi có cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ thôi? khó tin, mới có mười sáu tuổi. Rốt cuộc làm sao tu luyện? Đổng Thanh Thiện cười lạnh tiếng. Đổng Thanh Thiện tư chất cũng trác tuyệt, sau khi tiến vào Học Viện Yến Toa, lại vẫn đều khổ tu, hơn nữa trọng điểm bồi dường trong học viện, mới có thể bước vào cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ lâu. Hạ Ngôn này chỉ có mười sáu tuổi, ngờ. - Đổng ca! nhất định phải đối thủ của huynh. Phương Khoát cắn răng . Ở đài cao. - Lão Vu! Học Viện Yến Toa của ngươi cần bao lâu mới có thể chiến thắng chứ? Phó viện trưởng Manh Tòng Phương của Học Viện Long Đằng cười với Vu Tứ Hợp. Manh Tòng Phương này chỉ là vị phó viện trưởng, hơn nữa, thân phận của lão thấp hơn Vu Tứ Hợp và Dư Ngôn chút. Nhưng là vì Học Viện Long Đằng, lão ngờ ngồi phía Vu Tứ Hóp và Dư Ngôn. Mà Vu Tứ Hợp và Dư Ngôn cùng có bất cứ ý kiến gì. - Ha ha! Ta cùng dám . Dù sao, Học Viện Tử Diệp vẫn rất mạnh mà! Vu Tứ Hợp cười đáp lại. - Lão Vu! Ngươi rất khiêm tốn nhỉ! Ha ha! Ta thấy, Học Viện Yên Toa nhiêu nhất nửa canh giờ có thể chiến thắng. Manh Tòng Phương bận tâm Liễu Vân cùng ở đây. Liễu Vân cũng thèm để ý, thậm chí quay trở lại câu với hai người: - Học Viện Tử Diệp của chúng ta có thể trao đổi với Học Viện Yến Toa là may mắn của chúng ta. Ha ha! Ta và đám học viên, chính như theo lời Lưu tiên sinh, là mang theo thái độ học tập mà đến. Cao Triêu Dương cùng lên đài với Hạ Ngôn, cũng đổi vũ khí trong tay. Hai người cách xa nhau mười mấy thước, đứng đối diện nhau. Hạ Ngôn mang theo vẻ tươi cười mặt, ánh mắt tùy ý nhìn phía trước. Cao Triêu Dương trong sân, tuy rằng mặt ngoài trấn định, nhưng trong lòng lại lo lắng. Biểu vừa rồi của Hạ Ngôn trong cơ quan trận, khiến ấn tượng cự kỳ sâu sắc. Trước kia chỉ nghe thực lực Hạ Ngôn rất mạnh. Rốt cuộc là chính mắt nhìn thấy. Tận mắt nhìn thấy và nghe thấy, vậy cảm giác giống. - Hạ Ngôn, Cao Triêu Dương! Các ngươi chuẩn bị xong chưa? Nhân viên công tác nhìn hai người hỏi. - chuẩn bị xong. Hạ Ngôn thẳng. - Ta cũng chuẩn bị tốt rồi. Cao Triêu Dương cũng gật đầu. "Đổng Thanh Thiện này cùng cẩn thận, cho Cao Triêu Dương này lên đài trước, tính nhìn xem thực lực của ta sao?" Hạ Ngôn cười thầm trong lòng. "Cũng chả sao! Ta trước tiêu hao linh lực của Cao Triêu Dương, chờ lúc Đổng Thanh Thiện lên đài, ta lập tức đánh bại , như vậy cũng giống như tiết kiệm thời gian. Dù sao, tận lực cho Cao Triêu Dương và Phương Khoát tiêu hao nhiều linh lực, chậm khôi phục linh lực". Đôi mắt Hạ Ngôn kiên định. - Tỷ đấu bắt đầu! Nhân viên công tác hét lớn tiếng. -Hây! Cao Triêu Dương há miệng mãnh liệt hét lớn, linh lực trong cơ thể chuyển động lên, tiếng rầm rầm dưới chân, mạnh mẽ về phía trước, mộc côn màu đen trong tay giơ lên đỉnh đầu, hung ác xông vào Hạ Ngôn cách mười mấy thước. "Uy lực võ kỹ hơn ba nghìn độ". Hạ Ngôn vừa thấy công kích của Cao Triêu Dương, liền đoán ra uy lực võ kỹ của Cao Triêu Dương. Bịch bịch! Trường côn trong tay Hạ Ngôn thoáng chặn, thoải mái ngăn công kích của Cao Triêu Dương thoạt nhìn hung ác vô cùng. - ầm ầm! Cao Triêu Dương thi triển ra bộ võ kỹ Thiên cấp, công kích kéo dài ngừng. Nhưng Hạ Ngôn vẫn thoải mái tùy ý, ngờ hoàn toàn ngăn cản công kích của . Thời gian ngừng trôi qua, linh lực của Cao Triêu Dương cũng tiêu hao càng ngày càng nhiều. công kích hung ác như vậy, tiêu hao linh lực rất nhanh. Mà Hạ Ngôn cũng chỉ dùng uy lực võ kỹ ba nghìn độ để giằng co với . "Lực lượng của Hạ Ngôn này dường như cũng bình thường, nhưng vì sao thoạt nhìn. " Đổng Thanh Thiện ở phía đối diện, càng ngày càng nghi hoặc, mày cũng càng ngày càng nhăn lại. có chút xem hiểu, phương thức công kích của Hạ Ngôn này giống như tùy tay múa gậy gộc, căn bản giống bất cứ bộ sách võ thuật nào. Nhưng chỉ như thế mà có thể hoàn toàn ngăn Cao Triêu Dương, lúc này mới làm người ta kỳ quái. Sau nén nhang! " đến lúc rồi!" Khi Hạ Ngôn thấy hơi thở Cao Triêu Dương có chút hỗn loạn, ngay cả lực lượng múa trường côn, cũng giảm rất nhiều, cơ thịt do lực lượng nhanh chóng tiêu hao đều run nhè . -Ngã nè! Hạ Ngôn giọng quát, trường côn trong tay lập tức điểm trước ngực Cao Triêu Dương, Cao Triêu Dương bỗng nhiên kêu thảm tiếng, trực tiếp ngửa mặt ngã sấp xuống. - Có ý tứ! Có ý tứ! Lưu tiên sinh ở đài cao nhìn Hạ Ngôn cuối cùng đánh bại Cao Triêu Dương, kìm lòng được cười . Những người khác cũng nhìn ra tình huống biến hóa phía dưới. số người xem Học Viện Long Đằng tỷ đấu với Học Viện Linh, phần khác ánh mắt dời tới cuộc so đấu giữa Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa.
CHƯƠNG 290: Khuôn mặt Đổng Thanh Thiện ở ngoài sân đấu có chút dữ tợn, hàn quang chớp động trong mắt, thầm nghĩ: "Hạ Ngôn này dưỡng như cùng dùng toàn lực khi tỷ đấu!" chuyển ánh mắt, nhìn về phía Phương Khoát bên cạnh, : - Phương Khoát! Trận tiếp theo đệ thử xem. Đệ tận lực bức xuất ra thực lực chân chính. Thực lực Phương Khoát và Cao Triêu Dương cũng sàn sàn như nhau. Cao Triêu Dương hề có bất cứ cơ hội nào trước mặt Hạ Ngôn, Phương Khoát kia tự nhiên cũng có bất cứ hy vọng gì có thể chiến thắng Hạ Ngôn. Tuy rằng thể chiến thắng, nhưng nếu có thể bức Hạ Ngôn xuất ra thực lực chân chính, vậy cũng là kết quả tệ. - Được! Đổng ca! Phương Khoát chậm rãi gật đầu cái, thân thể liền bay ra. Nhãn lực của Phương Khoát kém hơn nhiều. Vừa rồi Cao Triêu Dương đánh ngang tay Hạ Ngôn, khiến cảm thấy thực lực Hạ Ngôn cũng chỉ có thế, thầm nghĩ: " chừng mình có vận khí tốt, hơn nữa có chút mạo hiểm, vậy rất có thể có cơ hội chiến thắng Hạ Ngôn này". Cùng lúc Phương Khoát này lên đài, Cao Triêu Dương bị Hạ Ngôn đánh bại cùng quay trở về. Khi hai người lần lượt thay đổi, thân thể hơi chút dừng lại. - Phương Khoát! Ngươi cẩn thận chút, Hạ Ngôn này cổ quái. Khóe miệng Cao Triêu Dương nhếch lên, cũng biết làm sao giải thích. Vừa rồi dùng toàn lực tiến hành công kích, cùng thể khiến động tác Hạ Ngôn có chút nôn nóng. Bất kể mình công kích hung mãnh cỡ nào, Hạ Ngôn đều có thể thoải mái ngăn trở công kích của mình. Lúc này linh lực trong cơ thể Cao Triêu Dương đều gần như tiêu hao côn. Vừa rồi toàn lực công kích, khiến trong thời gian nén nhang, đều thi triển lực lượng võ kỹ mạnh nhất. -Yên tâm ! Ta biết. Đôi mắt Phương Khoát chợt ngưng, gật gật đầu. Sau khi đổi vũ khí, Phương Khoát cách xa Hạ Ngôn tương đối xa mười mấy thước, vẻ mặt Hạ Ngôn vẫn có vẻ mặt lạnh nhạt cười đứng trong sân, tay phải tùy ý cầm mộc côn màu đen, ánh mắt nhìn phía trước. - Hạ Ngôn, Phương Khoát! Hai người các ngươi chuẩn bị xong chưa? Nhân viên công tác lớn tiếng hỏi ở bên sân. - Được rồi! Hạ Ngôn và Phương Khoát đồng thời lên tiếng trả lời. - Tỷ đấu bắt đầu. Phương Khoát vận chuyển linh lực, tuy nhiên cũng giồng như Cao Triêu Dương vừa rồi nhanh chóng tiến hành công kích Hạ Ngôn, mà là trước tiên chậm rãi làm ra động tác mở đầu. Phương Khoát dùng võ kỹ cũng là loại bí điển Thiên cấp. Khi thực lực đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư, vậy bí điển Thiên cấp bình thường, người tu luyện chỉ cần sau khi quen thuộc, cơ bản đều có thể phát ra uy lực của nó. Cho dù là bí điển Thiên cấp cấp thấp, uy lực cùng mạnh hơn bí điển Nhân cấp. Đương nhiên, cũng có sổ bí điển Thiên cấp thượng thừa to lớn, muốn phát huy uy lực của nó, cần linh lực càng mạnh để duy trì. Trường côn màu đen trong tay Phương Khoát, giống như linh xà màu đen, nháy mắt trong trung đâm ra mấy trăm lần. Đôi mắt Hạ Ngôn hơi hơi nheo lại, nhìn Phương Khoát biểu diễn. Sau khi chắn ngang, tay áo thân thể Phương Khoát rốt cuộc bay lên, linh lực cường đại tụ hợp toàn thân, nháy mắt bạo phát ra. Trong khí, phát ra luồng khí lãng vang dội lấy Phương Khoát làm trung tâm khuếch tán ra chung quanh. Sau đó, lúc này Phương Khoát mới bay lại nhanh như tia chớp, mộc côn màu đen trong tay đâm về phía Hạ Ngôn. Vừa rồi Phương Khoát thi triển chiêu cường đại nhất trong võ kỹ của mình. Nếu như dựa theo tình huống bình thường mà , Phương Khoát làm như vậy, kỳ rất nguy hiểm. Vừa rồi khi chuẩn bị, nếu Hạ Ngôn tiến lên công kích , vậy căn bản ngay cả năng lực ngăn cản cũng có. Chiêu này với uy lực mạnh nhất cần ít thời gian để áp súc. Tuy nhiên, Phương Khoát đoán chuẩn Hạ Ngôn công kích mình trước, mới dám ăn cả ngã về . Cũng bởi vì Đồng Thanh Thiện kêu bức Hạ Ngôn xuất ra thực lực chân chính, cho nên Phương Khoát quyết định trong lòng ngay, bằng bí quá hóa liều . Quả nhiên, khi chuẩn bị Hạ Ngôn cùng có công kích. Hạ Ngôn ở thời điểm Phương Khoát súc thế. chỉ biết Phương Khoát chuẩn bị thế sát thủ gì đó. Nhưng khi đó Hạ Ngôn cũng xuất kích. muốn nhường Phương Khoát phát ra công kích. Như vậy mới có thể tiêu hao linh lực của Phương Khoát. Bình thường võ kỹ có uy lực càng lớn, linh lực mà nó cần thi triển càng nhiều. Phương Khoát chuẩn bị lâu như vậy, linh lực trong thân thể hiển nhiên đều tập hợp đến cực hạn, mới đột nhiên bùng nổ, thi triển ra chiêu võ kỹ với uy lực rất mạnh. Hạ Ngôn chỉ cảm giác được luồng lực lượng mạnh mẽ đập vào mặt. Thân hình Phương Khoát này, trong tầm mắt của Hạ Ngôn, đều hóa thành luồng tàn ảnh đứt quãng. Mộc côn màu đen trong tay Phương Khoát giống như vùng mây đen, hướng về phía toàn thân Hạ Ngôn chụp xuống. - chết ! Phương Khoát hét lớn tiếng. Đôi mắt lên mảnh hồng quang, mặt tràn đầy vẻ tàn nhẫn. chiêu này, khiến linh lực toàn thân Phương Khoát gần như đều bị rút sạch. Vốn Phương Khoát chỉ có thể phát ra uy lực võ kỹ ba nghìn độ. Nhưng chiêu này lại có uy lực võ kỹ khoảng năm nghìn độ. Loại công kích này gần như là hành vi liều mạng. Bùng bùng! tiếng nổ, bóng đen đầy trời, nháy mắt biến mắt thấy, giống như chưa từng xuất . Hạ Ngôn và Phương Khoát, đứng thẳng tại đó, đại khái cách xa nhau chỉ có thước. Mộc côn màu đen của hai người, vẫn cầm trong tay. Công kích mãnh liệt vừa rồi, trong nháy mắt hóa thành hư ảo. Đám người xem chung quanh gần như rất ít có người thấy động tác của hai người. Cho nên, lúc này bọn họ mới trừng to mắt, cũng biết rốt cuộc ai thắng. Giờ phút này hai người vẫn đứng thẳng, cũng ngã xuống. - Rốt cuộc ai thắng nhỉ? Gã học viên của Học Viện Yến Toa sử dụng uy lực võ kỹ mạnh! Người tu luyện trẻ tuổi kia kiềm nổi ra. Tuy nhiên, người chung quanh cũng thể trả lời . Bởi vì bọn họ cùng thấy rốt cuộc Phương Khoát có đánh trúng Hạ Ngôn hay . Hơn nữa, dưới công kích của chiêu cường đại như vậy. Nếu như Hạ Ngôn bị công kích, vậy hẳn là phải bay ra mới đúng, nhưng giờ phút này Hạ Ngôn căn bản là ngay cả vị trí cũng chưa di động qua. Mà nếu Phương Khoát bị ngăn lại, như vậy công kích vừa rồi, vì sao lập tức thấy tăm hơi chứ? Chẳng lẽ lần này Phương Khoát bị đánh bại rồi? Nhưng Phương Khoát cùng có ngã xuống. Từ lúc bắt đầu học viên của từng học viện tiến vào, người khán đài quảng trường, ngừng bộc phát ra từng đạt thanh trợ uy. tại, lại hoàn toàn yên tĩnh. Tất cả mọi người nhìn chằm chằm hai người trong sân. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Phương Khoát đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời, mạnh mẽ phun ra ngụm máu tươi. "Phương Khoát này thủ đoạn độc ác, muốn đả thương ta. Ta đây đánh cho bị thương, phần trách nhiệm này cũng đặt lên đầu ta". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, nhìn Phương Khoát chậm rãi ngã xuống dưới, sắc mặt như tấm giấy vàng. - Tại sao có thể như vậy? - Như thế nào có thể? - Tại sao có thể như vậy? Sau khi Phương Khoát ngã xuống, thào tự , ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, mang theo chút sợ hãi. Công kích vừa rồi của , thậm chí ngay cả góc áo của Hạ Ngôn cũng chưa đụng tới, thân thể bị côn của Hạ Ngôn quét trúng, tiếp theo linh lực toàn thân sôi trào, giống như khí cầu bị đâm phá, nháy mắt toàn bộ tiêu tán. Chợt thân thể hơi hơi tê rần, Phương Khoát thể nhúc nhích cho tới khi ngực đau xót, phun ra ngụm máu tươi. Phương Khoát mới dần dần khôi phục lại năng lực khống chế thân thể. Nhưng linh lực trong Tụ Linh huyệt đều tiêu tán, lúc này linh lực trong cơ thể giống như đám sợi tơ di chuyển trong kinh mạch. Nhìn thấy Phương Khoát ngã xuống, đám người chung quanh, mới phát ra tiêng hò hét điếc tai. Đổng Thanh Thiện đứng ở phía đối diện, tại mặt côn dữ tợn, mà là hoảng sợ, mắt nhìn Hạ Ngôn, trong mắt Đồng Thanh Thiện lên chút sợ hãi. Cho dù chính , cũng có khả năng đánh bại Phương Khoát như vậy. đương nhiên biết, uy lực của chiêu vừa rồi của Phương Khoát chừng năm nghìn độ. Chính cũng có thể phát ra uy lực võ kỹ bảy nghìn độ. Cho dù là dùng chiêu thức mạnh nhất, cũng có khả năng thoải mái đánh bại Phương Khoát như vậy. "Thực lực Hạ Ngôn này rốt cục mạnh đến mức nào chứ?" Đổng Thanh Thiện liếm môi chút. Lúc này căn bản có tâm tư suy nghĩ sau khi tỷ đấu mời Mễ Tuyết ăn cơm. Trong đầu chỉ có ý niệm, rốt cuộc mình có thể chiến thắng Hạ Ngôn hay . Hai người nhân viên công tác rất nhanh tiền vào từ bên ngoài, tạm thời Phương Khoát đứng nổi, cần phải nâng ra ngoài. Mà người nhân viên công tác chủ trì trận tỷ đấu giao lưu giữa Học Viên Tử Diệp và Học Viện Yến Toa, tuyên bố tạm dừng tỷ đấu, rất nhanh chạy tới đài cao, phải xin chỉ thị của Lưu tiên sinh. Phương Khoát kia bị thương tính là , ít nhất phải tu dưỡng thời gian mười ngày nửa tháng. Đương nhiên, nếu như dùng loại đan dược chữa thương Khí Huyết Đan, có thể vết thương liền nhanh hơn chút. Tỷ đấu trong Hội Giao Lưu Học Viện bị thương tuy rằng thể hoàn toàn tránh khỏi, nhưng nếu như trong tỷ đấu có người bị thương nghiêm trọng, vậy nhất định phải có quy tắc ước thúc. Xem thương thế này, là do đối phưong cố ý tạo thành hay là vô tình tạo thành, hoặc là thể tránh được mới tạo thành. - Phương Khoát của Học Viện Yến Toa này vừa rồi công kích quá mức độc ác. Nếu như thực lực của Hạ Ngón đủ, vậy người trọng thương chính là Hạ Ngôn. tại chính bị thương, hoàn toàn là gieo gió gặt bão. Lưu tiên sinh dường như cho mấy viện trưởng học viện nghe, lại dường như thầm tự . Tất cả mọi người thấy , là đúng như lời Lưu tiên sinh. Viện trưởng Vu Tứ Hợp của Học Viện Yến Toa khuôn mắt đen sạm. cùng bất cứ lời gì. Sau khi nhân viên công tác kia đến đài, Lưu tiên sinh trực tiếp với : - Học Viện Tử Diệp và Học Viện Yến Toa tiếp tục tỷ đấu. Nhân viên công tác vừa nghe, liền thi lễ lập tức lên tiếng, lại rất nhanh trở lại sân tỷ đấu. - Học Viện Yến Toa và Học Viện Tử Diệp tiếp tục tiến hành tỷ đấu. Nhân viên công tác với vẻ mặt chút thay đổi. Kỳ , nhân viên công tác này, trong lòng cùng rung động. Vừa rồi hai gã học viên thi triển ra thực lực, khiến cũng hết hồn, nhất là côn mà Hạ Ngôn phát ra, quả thực quỷ thần khó lường. Nhân viên công tác đổi mình thành Phương Khoát kia, ngờ phát giác mình cùng thể tránh thoát côn này. côn kia quả thực nhanh như tia chớp. Đúng vậy! Chính là tia chớp! Phương Khoát trải qua trị liệu đơn giản, được dìu trở về nơi của Đổng Thanh Thiện và Cao Triêu Dương. - Phương Khoát! Đệ cảm giác như thế nào? Đổng Thanh Thiện nhíu mày hỏi. - Đổng ca! Thực lực Hạ Ngôn kia mạnh đến khó tin. Ta cảm thấy được, ít nhất cũng là Đại Linh Sư trung kỳ, thậm chí mạnh hơn. Phương Khoát thở dốc mấy hơi, thần sắc kinh hãi nhìn về phía Hạ Ngôn sân . - Đệ có thể tiếp tục tỷ đấu kế tiếp ? Đồng Thanh Thiện hơi trầm ngâm, chợt hỏi lại. - Đệ nghỉ ngơi hồi, hẳn là có thể khôi phục ít linh lực. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết kia đều là Linh Sư, đối phó bọn họ, hẳn là thành vấn đề. Phương Khoát gật gật đầu . - Ừ! Đây có viên Khí Huyết Đan nhất phẩm, đệ ăn vào để nhanh chữa thương . Đổng Thanh Thiện xong, lấy ra hộp gấm bằng gỗ lim. Lấy thân phận và thực lực của Đồng Thanh Thiện, người mang theo ít đan dược chữa thương để phòng bất trắc, cũng là chuyện bình thường.