CHƯƠNG 281: HÔ LÊN BA TIẾNG Hách Vạn Đông cùng với những học viên đặc biệt có quan hệ tốt với lúc này vào quảng trường. Nhìn thấy Hách Vạn Đông, phần đông học viên quảng trường đều trở nên sôi động dần lên, những người này lớn tiếng hoan hô cổ vũ cho Hách Vạn Đông, ở góc trong quảng trường, còn có số giảng sư Học Viện Càn Khôn đều có mặt quan sát. Hách Vạn Đông đến giữa quảng trường, hô lên với mọi người xung quanh: - Mọi người lui về phía sau chút, nhường lại khu vực trung tâm này, lát nữa ta so đấu cùng với học viên Học Viện Tử Diệp ở trong này. Hắc hắc! Các đại gia hãy ở chỗ này chờ xem, Học Viện Tử Diệp bị ta hung hăng đạp ở dưới chân. Nghe được những lời Hách Vạn Đông , chúng học viên bộc phát ra trận tiếng hô lớn, sau đó bắt đầu lui về phía sau. ở trung tâm, khu vực trống trải dần xuất . - Người Học Viện Tử Diệp sao còn chưa tới? - Bọn họ phải nhận khiêu chiến rồi sao? phải sợ rồi chứ? Những người này thỉnh thoảng nhìn về phía khu vực dành cho học viên đặc biệt. Lý Duẫn dẫn theo Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đến quảng trường Học Viện Càn Khôn. - Lát nữa để Mễ Tuyết lên sân giao thủ với Hách Vạn Đông kia. Trước đó Lý Duẫn cùng để Mễ Tuyết so đấu với Hách Vạn Đông, tại lại lại lần nữa. Mễ Tuyết thân pháp nhàng, có thể bù lại phần lực lượng nhất định khuyết thiếu do chênh lệch cảnh giới. - Hạ Ngôn nếu có thể tới đúng lúc này, như vậy tụ nhiên là để Hạ Ngôn xuất trướng. Ánh mắt Lý Duẫn chợt lóe tiếp. Còn đến nửa canh giờ nữa bắt đầu trận đấu, Hạ Ngôn ở trong thời gian này có thể tới đây xem nhu rất khó. Lý Duẫn như vậy cũng chỉ để an ủi mình. Dù sao vẫn còn chút hy vọng. - Phó Viện trưởng, ta cố gắng. Mễ Tuyết ngưng thanh . - Ừ! Hết sức là tốt rồi Lý Duẫn gặt đầu : - Hai người các ngươi vào , ta vào. Hách Vạn Đông kia khiêu chiến các ngươi, ta nếu vào trong đó thỏa đáng. Dù sao chuyện này cũng phải khiêu chiến giữa hai học viện, chỉ là chuyện giữa học viên với nhau. Lý Duẫn dừng chân đứng ở phía ngoài vòng vây, với hai người bên cạnh. nếu vào, quả thỏa đáng. - Được, chúng ta vào đây phó Viện trưởng! Vương Thiên Hà nhìn đông đảo người quảng trường chút, tay cầm trường kiếm cũng bởi vì dùng sức mà có chút biến dạng. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết tiến vào đến bên trong quảng trường, đối diện với Hách Vạn Đông khoảng cách khá xa. Dưới loại tình hình này, tâm lý hai người cũng phải chịu áp lực rất lớn. Bởi vì bốn phía toàn bộ đều là người ủng hộ Hách Vạn Đông, đều chỉ trỏ hai người bọn họ. Cũng may Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều trải qua cảnh tượng lớn như vậy. Nên vẽ mặt cũng đổi sắc, vẫn đứng thẳng trong đó. Tiếng nghị luận của những học viên đó căn bản có bởi vì hai người đến mà thu liễm chút, ngược lại càng lớn tiếng hơn. Nơi này chính là địa bàn của Học Viện Càn Khôn, cho dù cười nhạo học viên Học Viện Tử Diệp, bọn họ có thể làm gì? -Ha ha! Hách Vạn Đông tới gần hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, trầm cười. - Trong Học Viện Tử Diệp dường như là thực lực Hạ Ngôn mạnh nhất, biết trong hai người các ngươi ai là Hạ Ngôn? Hách Vạn Đông kỳ quái hỏi. Thực ra sớm từ trong miệng phó Viện trưởng Phùng Lai biết được Hạ Ngôn Học Viện Tử Diệp cùng chưa có tới Học Viện Càn Khôn. lúc này hỏi câu đó, kỳ là cố ý kích bác. Cũng bởi khẩu khí Hách Vạn Đông, khiến cho Mễ Tuyết cùng Vương Thiên Hà đều có chút buồn bực. - Mễ Tuyết "hừ" lạnh tiếng, quay mặt sang hướng khác thèm đáp lời Hách Vạn Đông. Hạ Ngôn còn chưa có tới, là đường tới Học Viện Càn Khôn. Ta là Vương Thiên Hà, đây là Mễ Tuyết. Vương Thiên Hà kim nén lửa giận, nhìn Hách Vạn Đông trầm giọng . -Ồ? Hách Vạn Đông vẻ mặt kinh ngạc nhìn bốn phía xung quanh chút, sau đó giang hai tay : - Học viên mạnh nhất đến, bởi nguyên nhân gì? Hay là, trong đó còn có mờ ám gì thể cho người khác biết? - Học Viện Tử Diệp à, , trước đó ta quả chưa từng nghe qua Học Viện Tử Diệp rốt cuộc là cái gì đó. Ngữ điệu Hách Vạn Đông thu hút càng nhiều người hò hét trợ uy cho hơn. - Tuy nhiên, Hội giao lưu học viện nhất lưu lần này lại đột nhiên đạt được học viện hạng nhất. Chuyện này phải chuyện khiến ta phải chú ý tới. , vì thế ta rất ngạc nhiên, ngạc nhiên cũng phải mình ta. Ta sau đó hỏi lại những người này, mới biết được ra Học Viện Tử Diệp vẫn luôn xếp trong bốn học viện hạng dưới. - Chặc chậc, học viện thực lực bé như vậy, ngờ có thể chạy vào trong bốn vị trí hạng đầu, còn là hạng nhất nữa chứ. khó tin! Hách Vạn Đông lắc đầu thờ dài. - Tuy nhiên, Hách Vạn Đông ta lại tin bốn học viện hạng dưới lại có thể có cái thiên tài gì xuất . Hừ! Cho nên hôm nay ta muốn xem học viên Học Viện Tử Diệp rốt cuộc có bao nhiêu thực lực. Hách Vạn Đông hào hùng . chưa từng nghe Học Viện Tử Diệp, sau đó lại thổi Học Viện Tử Diệp lên, ý cảnh này quá thực chính là vũ nhục. - Tiểu nhân! Mễ Tuyết tức giận đến xanh mặt, lớn tiếng mắng. - Ha ha ha! Tiểu nhân? Chẳng lẽ ta phải sao? Hách Vạn Đông nghe được Mễ Tuyết mắng, khoa trương cười ha ha. - Lát nữa sau khi so đấu kết thúc, kết quả thế nào biết ngay. bằng như vậy, ta và học viên Học Viện Tử Diệp các ngươi so đấu, nếu các ngươi thua, liền hô to ba tiếng Học Viện Tử Diệp là rác rưởi, thế nào? Hách Vạn Đông đột nhiên linh quang chợt lóe, nghĩ tới cái chủ ý tuyệt diệu. Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng khỏi thấy hô hấp bị kiềm hãm. Nếu đáp ứng, vậy vạn nhất thua trận, phải hô lên Học Viện Tử Diệp là rác rưởi. Nhưng nếu đáp ứng, chứng tỏ trong tâm mình sợ hãi sao? Hách Vạn Đông lại dùng chiêu kích tướng như vậy, ngươi nếu dám đáp ứng, chẳng phái chứng minh Học Viện Tử Diệp quả là rác rưởi sao? - Hắc hắc! Học viên tinh của Học Viện Tử Diệp các ngươi chỉ có chút ít can đảm đó thôi sao? Hách Vạn Đông kiêu ngạo cười to . - Có thể, cứ làm theo lời ngươi . Lúc này, đột nhiên giọng trong trẻo truyền tới. Thanh này lớn, nhưng lại truyền vào từng tai mồi người quảng trưởng vốn ồn ào cách vô cùng ràng. Ánh mắt mọi người đều tập trung về hướng thanh truyền đến. Chỉ thấy người trẻ tuổi mặc áo trắng, trong tay cầm trường kiếm, lưng đeo chiếc bọc hành lý, đứng ở phía ngoài vòng người, vẻ mặt tươi cười. nhìn về phía trung tâm quảng trường. Mới vừa rồi lên tiếng chuyện chính là ! Trong lúc nhất thời, quảng trường toàn mảnh yên tĩnh. - Ngươi là ai? Hách Vạn Đông biến sắc, trầm giọng hỏi người thanh niên áo trắng. - Ta là Hạ Ngôn, học viên Học Viện Tử Diệp. Hạ Ngôn cười . Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết nhìn thấy Hạ Ngôn, đều vui vẻ, rốt cục nhàng thở ra. - Hạ Ngôn! Ngươi rốt cục đến rồi Mễ Tuyết thân thể buông lỏng, trong lòng hô lên tiếng. Vương Thiên Hà thân thể vốn căng thẳng cùng đồng dạng trầm tĩnh lại. Hạ Ngôn đến rồi, vậy còn sợ cái gì? Hạ Ngôn châm rãi đến bên cạnh Mễ Tuyết và Vương Thiên Hà, nhìn Hách Vạn Đông, khóe miệng nhếch lên. Đám người bốn phía lại phát ra tiếng nghị luận khắp nơi. Những học viên này đều nghe về Hạ Ngôn. Bởi vì biểu của Hạ Ngôn Hội giao lưu khiến cho bọn họ tùy lúc tùy nơi đều có thể nghe thấy có người đám luận bèn cạnh. tại chính mắt nhìn thấy Hạ Ngôn, ngờ so với trong tưởng tượng còn trẻ hơn. - Ha ha! ra ngươi chính là Hạ Ngôn! Hách Vạn Đông sau chút lặng thần, cười lớn : - Tốt lắm, Hạ Ngôn! Ngươi vừa rồi ngươi đáp ứng, nếu các ngươi thua trận vậy liền hô to ba tiếng Học Viện Tử Diệp là rác rưởi? - Đúng vậy, là ta . Tuy nhiên, nếu ngươi thua sao? Hạ Ngôn gật đầu hỏi ngược lại, rồi ngưng mắt nhìn Hách Vạn Đông. - Ta thua? Nếu ta thua liền hô to ba tiếng Học Viện Càn Khôn là rác rưởi! Hách Vạn Đông hơi trầm ngâm, rồi rất nhanh đáp. - cần! Nếu ngươi thua, vậy hô to ba tiếng Hách Vạn Đông là rác rưởi được rồi. Hạ Ngôn cười dài . Dù sao nơi này là Học Viện Càn Khôn, làm người cũng cần lưu lại đường. - Ngươi. Hách Vạn Đông sắc mặt đại biến, phẫn nộ trợn mắt nhìn Hạ Ngôn. Vừa rồi Hạ Ngôn chờ ở trước cổng Học Viện Càn Khôn, vẫn thấy đám người Lý Duẫn ra đón mình, tuy rằng lo lắng nhưng cũng thể xông vào, chỉ nhẫn nại chờ đợi. Lại qua nén nhang thời gian, rốt cục Hạ Ngôn thấy được Lý Duẫn tới. Lý Duẫn cùng đồng thời nhìn thấy Hạ Ngôn, ngờ sửng sốt chút, rồi sau đó mới bước nhanh tới trước cổng học viện, chứng minh thân phận Hạ Ngôn với mấy hộ vệ, lúc này mới dẫn Hạ Ngôn tiến vào. Hạ Ngôn hộ vệ thông báo bọn họ ngờ nửa canh giờ. Lý Duẫn nhíu mày căn bản ai thông báo. Lý Duẫn sở dĩ đến trước cửa học viện là bởi vì ôm hy vọng cuối cùng Hạ Ngôn tới, nghĩ tới nhìn thấy Hạ Ngôn quả đứng đó, lập tức mừng rỡ. Nghe Lý Duẫn như vậy, Hạ Ngôn mới giật mình. ra bị tên hộ vệ kia lừa rồi. Tên hộ vệ kia căn bản thông báo mấy người Lý Duẫn, biết lúc này chạy tới nơi nào. Nếu phải Lý Duẫn trùng hợp ra cửa học viện, vậy còn biết mình phải đợi tới khi nào. Tuy nhiên việc này cũng tính là việc gì lớn, sau khi Lý Duẫn ra việc Hách Vạn Đông khiêu chiến, bảo Hạ Ngôn tranh thủ thời gian tới đó. Học Viện Tử Diệp tuyệt đối thể thua! Hạ Ngôn đến bọc hành lý cũng chưa kịp để xuống, liền trực tiếp tới quảng trường Học Viện Càn Khôn, đúng lúc nghe được Hách Vạn Đông châm biếm Học Viện Từ Diệp, hơn nữa còn khiến cho Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết thể ứng phó. Lập tức Hạ Ngôn liền lên tiếng ra câu đó. - Đây là Hạ Ngôn sao? nữ học viên thấp giọng hỏi bằng hữu bên cạnh, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn thân thể Hạ Ngôn vừa mới xuất . - Ngươi xem, Hạ Ngôn thực có lợi hại như vậy ? Thoạt nhìn rất tuổi nha. Hách Vạn Đông phẫn nộ đáp ứng điều kiện Hạ Ngôn đưa ra, sau đó quay người lui về. Lúc này mặt trời sắp lên tới đỉnh đầu, trận đấu cũng sắp bắt đầu. Hách Vạn Đông Học Viện Càn Khôn đấu với Hạ Ngôn Học Viện Tử Diệp! Hạ Ngôn sau khi đưa bọc hành lý nhờ Mễ Tuyết giữ hộ, cầm trường kiếm trong tay tiến về phía trước hơn mười bước rồi dừng lại. - Đánh ! Đánh ! Đánh ! Học viên xung quanh bắt đầu lớn tiếng la lên. Đều trợ uy cho Hách Vạn Đông. Tuy rằng chi có hai ngàn người, nhưng thanh thế lớn như vậy. Tuy nhiên Hạ Ngôn đứng ở trong sân vẻ mặt lại đổi sắc. Đừng là đám người, cho dù là đám ác lang. Hạ Ngôn cũng biến sắc Đổi Thần Hi Kiểm từ trong tay trái sang tay phải, Hạ Ngôn nhìn mặt trời cao chút, Hách Vạn Đông kia chăm chú quan sát Hạ Ngôn, nghe thực lực Hạ Ngôn phi thường mạnh, tuy nhiên trong lòng lại muốn tin. - đến giờ rồi, chúng ta bắt đầu thôi. Hạ Ngôn! Để ta xem ngươi rốt cuộc là mạnh hay giả mạnh. Hách Vạn Đông rút trường kiếm của mình ra khỏi vỏ, quát với Hạ Ngôn. -Rút kiếm ! Hách Vạn Đông lại rống to. Hạ Ngôn lại lắc đầu, ánh mắt híp lại nhìn Hách Vạn Đông đáp: - Đối phó ngươi cũng cần rút kiếm.
CHƯƠNG 282: BÍ ĐIỂN THƯỢNG CỔ Hách Vạn Đông hai mắt đỏ thâm, thân thể đột nhiên bạo khởi giống như đầu dã lang, xông về phía Hạ Ngôn cách đó xa. Nhưng là. Chỉ ngắn ngủi trong thời gian ba lần hô hấp! Hách Vạn Đông giống như con chó chết bị ném bay ra hơn mười mét, "bịch bịch" rơi mặt đất. Đồng thời khi Hách Vạn Đông bay ra, còn có đạo thanh răng rắc của xương cốt bị gãy truyền ra. Thần Hi kiếm của Hạ Ngôn vẫn trong vỏ trực tiếp nện lên ngực Hách Vạn Đông. Hách Vạn Đông sau khi bay ra ngoài nằm mặt đất, lâu vẫn chưa thể đứng lên. Đám người chung quanh mảnh tĩnh mịch! Những người la lên trợ uy vẫn còn chưa kịp khép miệng lại. Mấy ngàn ánh mắt chằm chằm nhìn Hạ Ngôn ở trung ương chớp mắt, ngay cả tiếng bọn họ hít thở cũng có thể nghe ràng. - Hách Vạn Đông! Ta là người giảng đạo lý. tại ngươi nếu bị thương, vậy ba tiếng "rác rưởi" kia liền chờ khi nào thương thế của ngươi tốt hơn hãy hô . Hạ Ngôn cười với Hách Vạn Đông. Lúc này, Long Khoa mới giật mình hoảng hốt chạy tới cẩn thận nâng Hách Vạn Đông đứng lên. Hách Vạn Đông thân thể kịch liệt run rẩy, thở hổn hển dồn dập, sắc mặt tái nhợt đến dọa người, khóe miệng có tia máu chảy xuồng. vươn tay gắt gao nắm chặt ống tay áo Long Khoa, câu cũng nên lời. Quá nhanh! Hết thảy chuyện này đều diễn ra quá nhanh! Hách Vạn Đông ngay cả chiêu cũng chưa kịp thi triển hết, chỉ chiêu bị Hạ Ngôn đánh bay, chuyện này giống như ảo giác vậy. Những giảng sư Học Viện Càn Khôn thấy màn như vậy, cũng đồng dạng thể lý giải. Những giảng sư đó chỉ có bộ phận là Đại Linh Sư, nhưng bọn cũng thể chiêu đánh bại Hách Vạn Đông được. Phải biết rằng, thực lực Hạ Ngôn đứng trong hàng Đại Linh Sư cũng gần như tìm thấy đối thủ, Hách Vạn Đông chỉ là Linh Sư hậu kỳ sao có thể địch lại Hạ Ngôn chứ? Hạ Ngôn xoay người tới bên cạnh Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết, cầm lại bọc hành lý của mình từ trong tay Mễ Tuyết - Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, chúng ta thôi. Hạ Ngôn cười . Vương Thiên Hà nuốt nước miếng "ực" tiếng. Thầm nghĩ: "Mấy ngày gặp, dường như Hạ Ngôn lại lợi hại hơn trước. " Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng biết Hạ Ngôn sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm cùng Đoán Thần Đan bát phẩm. Tự nhiên biết nguyên nhân thực lực Hạ Ngôn lại tăng lên tầng cao mới. Chỉ cảm giác được mấy ngày gặp, thực lực Hạ Ngôn lại tăng lên rất rất nhiều. Ba người mỗi ngày ở trong Kinh Các Học Viện Càn Khôn quan sát bí điển Thiên cấp. Từ sau khi Hạ Ngôn chiêu đánh bại Hách Vạn Đông, học viên Học Viện Càn Khôn còn có người nào dám chỉ trỏ ở trước mặt ba người nữa. Nhìn thấy ba người bọn họ đều tránh từ rất xa mà . Hạ Ngôn ở trong Kinh Các cũng có xem những bí điển bất nhập lưu nữa, thậm chí bí điển Nhân cấp cũng có xem. Bọn họ chỉ có thể dừng chân ở Học Viện Càn Khôn mười đến mười lăm ngày, sau đó nhất định phải học viện kế tiếp. Cho nên, ba người đều gắng hết sức xem bí điển Thiên cấp. Mà tốc độ Hạ Ngôn xem bí điển Thiên cấp lại lần nữa khiến Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết trọn mắt há miệng. Mồi ngày quyển thời gian ba ngày Hạ Ngôn liền xem xong ba quyển bí điển Thiên cấp. Mà Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết, cho dù tận lực học thuộc, thời gian ba ngày cũng mới chỉ nhớ kỹ bộ phận trong quyển. Nhiệm vụ của bọn họ trong mười ngày này chính là hoàn toàn nhớ kỹ nội dung quyển bí điển. Ngày thứ tư, ba người Hạ Ngôn lại vào bên trong Kinh Các. Học Viện Càn Khôn tất cả có chín bản bí điển Thiên cấp, chín bản bí điển Thiên cấp này có tám bản đặt ở bên ngoài, có bản được đặt mình ở trong hộp gỗ hình chữ nhật. Mới đầu Hạ Ngôn cũng chú ý tới khác nhau giữa những bản bí điển này. Cho đến tận ngày hôm đó. Hạ Ngôn trong lúc vô tình phát quyển bí điển này, liền qua xem. Cầm bản bí điển từ trong hộp gỗ lên. Đột nhiên, Hạ Ngôn cảm giác được Tụ Linh Huyệt run rẩy giật mình trong giây lát. Chính là khi cầm quyển bí điển này lên, Tụ Linh Huyệt ở trong thân thể Hạ Ngôn lúc đó ràng kịch liệt chấn động. Hạ Ngôn tin cảm giác mình sai. Cảm giác được loại dị thường này, Hạ Ngôn càng thèm tò mò về bản bí điển này. "Vô Danh Tâm Pháp!" bản bí điển này, viết bốn chữ tràn đầy khó tin. "Vô Danh Tâm Pháp? Có ý gì đây?" Hạ Ngôn nhướng mày: " Tại sao lại có bí điển như thế này?" Đại Lục Long Chi, bí điển đều là kiếm pháp, đao pháp, chùy pháp, tiên pháp, chưởng pháp cùng số khác. Về phần tâm pháp, đó đều là những thứ được bổ sung trong bí điển. Bình thường, cũng đều là bí điển bất nhập lưu mới có bổ sung thêm tâm pháp vào, trợ giúp người tu luyện đả thông đường kinh mạch. Mà đại đa số bí điển cao cấp cũng có thêm tâm pháp gì. Đối với cường giả ngoài Linh Sư mà , tác dụng của tâm pháp cũng chi có khôi phục linh lực. Tâm pháp cũng đều "đại đồng tiểu dị"(Giống nhiều, khác ít), gần như đều là giống nhau. Nhưng bản bí điển này có tên rất cổ quái, dĩ nhiên là tâm pháp, còn là Vô danh tâm pháp. Hạ Ngôn kìm nổi lúc này liền lật trang bìa bí điển này ra xem. Đến khi Hạ Ngôn mở ra trang đầu tiên của Võ Danh Tâm Pháp. Hạ Ngôn liền ngây ngẩn cả người, nội dung bản tâm pháp này ngờ có liên hệ nào đó với Linh La tâm pháp của mình. Tâm pháp của Hạ Ngôn chính là Linh La tâm pháp, cho nên Hạ Ngôn rất nhạy cảm nắm giữ được cái loại liên hệ này. Phát ra loại liên hệ này, tâm thần Hạ Ngôn liền lập tức đắm chìm vào trong bí điển. Từ sau khi mở bí điển ra, thân hình Hạ Ngôn vẫn đứng thẳng ở đó hề nhúc nhích, ngón tay thỉnh thoảng mở ra trang tiếp theo. Cho đến tận lúc hoàng hôn buông xuống, Hạ Ngôn xem xong bản bí điển tâm pháp này. Lúc này, Hạ Ngôn có thể khẳng định tâm pháp này tuyệt đối có liên hệ nào đó với Linh La tâm pháp. Ở sâu trong nội tâm, Hạ Ngôn mơ hồ cảm thấy được tâm pháp này dường như là phần tiếp theo, hoặc cùng có thể là Linh La tâm pháp bản thứ hai. Khi Hạ Ngôn buông bí điển xuống, lão già đứng ở ngay sau Hạ Ngôn. Lão già đó đứng ở nơi này nhìn Hạ Ngôn ước chừng hai canh giờ. Thấy Hạ Ngôn buông bí điển xuống, trong ánh mắt đục ngầu của lão có tia tinh quang bắn ra. - Người trẻ tuổi! Lão già lên tiếng gọi. Hạ Ngôn xoay người, nhìn thấy lão già này, ở Kinh Các mấy ngày, biết lão già đứng ở phía sau mình chính là người trông coi Kinh Các. Hạ Ngôn đối với lão già này cũng rất cung kính, cảm giác được thực lực lão già này phi thường mạnh. - Ngươi có thể xem hiểu bản bí điển này sao? Lão già chi vào Vô Danh Tâm Pháp. nhìn Hạ Ngôn hỏi. Nghe lão già hỏi như vậy, trong lòng Hạ Ngôn rang động. chẳng lẽ. - Bản bí điển này ở trong Học Viện Càn Khôn năm trăm chín mươi ba năm. từ đó cho đến tại ai có thể xem hiểu nội dung trong đó. Lão già tiếp. Nghe lời lão già xong thân hình Hạ Ngôn liền chấn động. Gần sáu trăm năm ai xem hiểu? - Bản bí điển này chính là bộ tâm pháp. có bất cứ võ kỹ gì. Nhưng theo truyền thuyết bản tâm pháp này là bí điển thượng cồ. Lão già lại chậm rãi . thanh cũng có chút khò khan. Tuy nhiên. Hạ Ngôn lại nghe được trái tim mình đập mạnh cái. " Bí điển thượng cổ? Bí điển trong truyền thuyết?" Hạ Ngôn chọt toát ra ý niệm như vậy trong đầu. Hạ Ngôn tại tuy rằng cũng có hiểu được bản tàm pháp này. Nhưng nội dung ghi nhớ. cảm giác được tâm pháp này cùng Linh La tàm pháp có chỗ tương tụ nhau. trong lòng liền cảm thấy được là có thể lĩnh ngộ. - Người trẻ tuổi! Có phải ngươi xem hiểu hay ? Ta thấy ngươi ở trong này xem Vô Danh Tâm Pháp sưốt ngày cùng chua từng di chuyển. Ánh mắt lão già chăm chú nhìn lên mặt Hạ Ngôn. dường như muốn thấy nội tâm Hạ Ngôn vậy. Ánh mắt Hạ Ngôn có bất cứ dao động gì, vô cùng trong sưốt. - Đệ tử cùng có xem hiểu bộ tâm pháp này, tuy nhiên đệ tử cảm thấy được bộ tâm pháp này rất kỳ quái. dối gạt người, đệ tử cố gắng muốn nhớ kỹ bộ tâm pháp này, chừng sau này có thể lĩnh ngộ. Hạ Ngôn lắc đầu nửa nửa giả . - ra là như thế! Lão già cười : - sai, nếu là có ngày ngươi lĩnh ngộ, vậy thế giới sau này của ngươi cùng càng rộng lớn. Vừa cười, lão già vừa xoay người chậm rãi bỏ . Cùng Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết trở lại chỗ ở, Hạ Ngôn trở về trong phòng mình, bắt đấu suy nghĩ về bộ Vô Danh Tâm Pháp vừa xem hôm nay. Bộ tâm pháp này quá khó hiểu. Hạ Ngôn lại bắt đầu phân tích lần nữa, từng chút từng chút muốn hiểu ràng bộ Vô Danh Tâm Pháp này. Tuy nhiên, sau ba canh giờ Hạ Ngôn phát mình căn bản tìm ra đầu mối gì. Nội dung tâm pháp này giống như đoàn mê cung đan xen lẫn nhau vào cùng chỗ, căn bản biết đâu là đầu, đâu là đuôi, nên bắt đầu từ nơi nào. " Nếu Tâm pháp này là bí điển thượng cổ, ta nhất định phải hiểu được. Nếu có liên hệ với Linh La tâm pháp, vậy có ngày ta tất nhiên hiểu được. " Hạ Ngôn thở ra hơi, thân thể ngồi xếp bằng giường liền đứng dậy. Trong bóng đêm, bốn phía mảnh yên tĩnh. "Vù" đạo quang ảnh dần dần ngưng tụ thành hình trước người Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cảm giác được cỗ năng lượng linh hồn. - Thánh Hoàng gia gia? Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên, nhìn thấy lão Thánh Hoàng thân. Lần trước nhìn thấy lão Thánh Hoàng là lúc ở thành Tử Diệp. rất nhiều ngày Hạ Ngôn cũng thấy lão Thánh Hoàng xuất nữa. - Thánh Hoàng gia gia! Người tại cảm thấy thế nào rồi? Hạ Ngôn lo lắng nhìn lão Thánh Hoàng hỏi. "Phù" Lão Thánh Hoàng thổi xuống chòm râu, nhướng mắt. - Tiểu tử ngươi vận khí tệ! Lão Thánh Hoàng với Hạ Ngôn. -Sao? Hạ Ngôn sửng sốt có chút khó hiểu. - Bộ tâm pháp hôm nay ngươi thấy chính là phần của Linh La tâm pháp. Lão Thánh Hoàng thẳng. - Cái gì? Hạ Ngôn chấn động: - là Linh La tâm pháp. Chẳng trách con cảm thấy được giữa chúng có liên hệ gì đó. Tuy rằng Hạ Ngôn sớm đoán ra, nhưng nghe chính miệng lão Thánh Hoàng ra, Hạ Ngôn vẫn hết sức giật mình. - Tuy rằng là phần của Linh La tâm pháp. Tuy nhiên liên hệ đủ với phần tại ngươi tu luyện. Lão Thánh Hoàng liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cái . - Liên hệ đủ? Hạ Ngôn nhíu mày khó hiểu hỏi: - Chẳng lẽ Linh La tâm pháp còn có phần khác nữa? - Đúng vậy! Linh La tâm pháp tất cả có bảy phần. Phần ngươi học trong nhẫn Linh La chính là phần thứ nhất. Mà phần hôm nay ngươi nhớ kỹ là phần thứ ba. Nội dung phần thứ hai ngươi cũng chưa biết. Lão Thánh Hoàng chậm rãi . - Chỉ có tìm được phần thứ hai, vậy ngươi tu luyện phần thứ hai trước, sau đó mới có thể tu luyện tiếp đến phần thứ ba. Lão Thánh Hoàng ngồi xuống chiếc ghế, lão tuy chỉ là linh hồn thể, tuy rằng ngỗi xuống, cùng có sức nặng gì. Chỉ là hình thái, giống như chiếc bóng vậy. - Vậy những phần còn lại đều ở đại lục sao? Hạ Ngôn hít vào hơi, áp chế khiếp sợ trong lòng, vội vàng hỏi. - Phải, tuy nhiên chỉ có phân bố ở Đại Lục Long Chi. Đại Lục Ám Dạ hẳn là cũng có phần. Lão Thánh Hoàng gật đầu .
CHƯƠNG 283:Nếu là bộ phân Linh La tâm pháp còn lại thất lạc ở Đại Lục Long Chi, dù rằng rất khó tìm nhưng luôn có tia hy vọng. Nhưng bộ phận này lại ở Đại Lục Ám Dạ làm sao mà tìm được đây?! Tới Đại Lục Ám Dạ, dù thực lực đạt tới Linh Hoàng cũng thể tùy ý loanh quanh được! Địa vị của Đại Lục Ám Dạ có thể ngang bằng với Đại Lục Long Chi nhiều năm như thế khẳng định cũng có cường giả cấp bậc Linh Hoàng! - Thế nào? Lão Thánh Hoàng thấy vẻ mặt Hạ Ngôn dại ra cười : - Hạ Ngôn, con cũng cần thất vọng. Theo ta biết bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp này ở Đại Lục Long Chi. Nếu tìm được bộ phân thứ hai rồi có thể tu luyện bộ phận này và bộ phận thứ ba. Đến lúc đó, mặc dù là Đại Lục Ám Dạ, con cũng có thể vào ra cách tự do! Lão Thánh Hoàng tiếp. -Hả?! Hạ Ngôn hét lên tiếng kinh hãi, nhìn nhìn Lão Thánh Hoàng. - Thánh Hoàng gia gia, năm đó người thân là Thánh Hoàng, tu luyện mấy bộ phận của Linh La tâm pháp? -Ta ư? Lão Thánh Hoàng lắc lắc đầu: - Ta chỉ tu luyện bộ phận đầu tiên của Linh La tâm pháp, tuy ta biết số tin tức về Linh La tâm pháp nhưng tiêu tốn rất nhiều thời gian mà vẫn tìm thêm được bộ phận nào nữa! Do đó ta mới vận khí của con là tốt! Nhanh thế mà tìm được bộ phận thứ ba rồi! tới đây Lão Thánh Hoàng lộ ra tia cười khổ. - Hạ Ngôn, thực lực của con tăng tiến rất nhanh! tại ngờ đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ rồi! Lão Thánh Hoàng đột nhiên đổi sang chuyện khác, tới thực lực nay của Hạ Ngôn. - Tư chất tồi, với thực lực của con bây giờ, chỉ sợ là cường giả cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ cũng có nhiều cơ hội để thắng con! Nếu là có thể tìm được vài món thần khí mà sử dụng rất ổn, thậm chí có thể chống lại được cường giả Linh Tông sơ kỳ! - Thần khí?! Hạ Ngôn lại nghe tới thần khí. lần đầu tiên nghe tới thanh khí là khi tạo ra Thần Hy Kiếm. Lúc đó, Lão Thánh Hoàng cùng tới thần khí. - Thần khí phải chỉ có ba kiện thôi sao?! Kinh Lôi Kiếm, Càn Khôn Đao và Thần Long Tiên thôi sao! Hạ Ngôn cũng nghe Thiết tượng Thần cấp Thu Thủy qua ba kiện thần khí này! Đến bây giờ, Hạ Ngôn cũng chưa từng thấy qua ba kiện thần khí này, cũng biết uy lực của nó tột cùng là như thế nào! -Ba kiện?! Lão Thánh Hoàng lắc đầu cười : - Hạ Ngôn, thế giới này còn có nhiều thứ mà con chưa biết! Ba kiện thần khí mà con quả là có tồn tại. Nhưng chúng cũng chỉ mà là trong số những thần khí mà thôi! Thần khí chỉ có tính công kích mà còn có tính phòng ngự. Ngoài ra, còn có nhiều loại thần khí có mục đích sử dụng rất đặc thù, ví dụ như chiếc Linh La Giới tay con đó! - Cũng đừng hỏi nhiều, hỏi nữa ta cũng đâu! Thấy Hạ Ngôn lại muốn hỏi điều gì đó, Lão Thánh Hoàng vội vàng ngăn lại. - Sau này con tự nhiên cũng biết, chỉ chờ thực lực của con đủ là được! - Còn có việc, con cần có tiến bộ nhanh hơn trong việc luyện đan. Phải sớm ngày có thể luyện chế ra đan dược cao cấp. tại, độ cứng cỏi của tinh thần con tuy mạnh hơn so với những người tu luyện bình thường nhưng so với cầu con chỉ mới chỉ đạt mức độ mà thôi! Muốn tu luyện Linh La tâm pháp cũng cần cường độ tinh thần còn cao hơn nữa! Khuôn mặt của Lão Thánh Hoàng trở nên nghiêm túc . - Ừm! Con cố! Hạ Ngôn cũng nghiêm túc gật đầu. xong những lời này, Lão Thánh Hoàng lại chợt lóe lên, tiến vào trong Linh La Giới. Căn phòng lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh! Hạ Ngôn ngồi xuống giường, nhớ lại lượt những lời Lão Thánh Hoàng . - Linh La tâm pháp có bảy bộ phận, bộ phân thứ nhất mình tu luyện, cùng chính là bộ phận nằm trong Linh La Giới. tại ta cùng có bộ phận thứ ba. Nhưng do thiếu mất bộ phân thứ hai nên thể tu luyện bộ phận này được! - đại lục có rất nhiều thần khí, chỉ là biết ở nơi nào! Linh La Giới của ta cũng là kiện thần khí. Ngay cả thợ rèn lợi hại nhất cũng thể tạo ra được thần khí thần khí là từ nơi nào mà có!? Ví dụ như Linh La Giới, chẳng lẽ phải do thợ rèn đại lục này tạo ra?! - Phải thúc đẩy năng lục luyện đan mới được, về lý thuyết lúc này ta tuy có thể luyện chế ra đan dược trung cấp nhưng thực tế cũng chỉ có ngẫu nhiên mới luyện chế ra được đan dược nhị phẩm! Hạ ngôn chỉnh sửa lại suy nghĩ trong đầu chút rồi sau đó bắt đấu nghiên cứu cẩn thận bộ phận thứ ba của Linh La tâm pháp. Rất nhanh, sắc trời dần trở nên sáng . Tuy thế, Hạ Ngôn vẫn tìm hiểu được chút nào về phương pháp tu luyện bộ phận thứ ba này của Linh La tâm pháp. Hạ Ngôn nghỉ ngơi chút, sau canh giờ cùng rời khỏi giường. Sau khi ăn xong, lại Kinh Các. Bộ phận thứ ba của Linh La tâm pháp tạm thời thể tu luyện được. Tuy nhiên, những bí điển Thiên cấp cơ bản trong Học Viện Càn Khôn cũng cần phải dung họp! Hạ Ngôn đến đây rồi tất nhiên thể bỏ qua được! Ở lại trong Học Viện Càn Khôn thời gian, Lý Duẫn mang theo ba người Hạ Ngôn rời khỏi đây, tới Học Viện Hồng Hà. Ba tháng sau, Lý Duẫn lại dẫn ba người trở về thành Tử Nguyệt! Sau ba tháng này, ba người Hạ Ngôn quan khán Kinh Các của ba Học viện bậc nhất, cũng nhớ ít bí điển Thiên cấp! Nhất là Hạ Ngôn, gần như hấp thu toàn bộ tất cả bí điển Thiên cấp của mấy Học viện đứng đầu này! Linh La tâm pháp trong thời gian này tăng uy lực lên tới bí điển Thiên cấp! tại, uy lực võ kỹ của Hạ Ngôn lại gia tăng ít. Lúc này, trở lại thành Tử Nguyệt cũng là hai tháng cuối cùng của năm thứ hai, khoảng cách tới Hội giao lưu Học viện siêu cấp chỉ còn tới nửa tháng nữa! đại lục, đứng đầu trong ba Học viện siêu cấp chính là Học viện Long Đằng, thứ hai là Học viện Linh, và thứ ba là Học viện Yến Toa. Ba Học viện siêu cấp này phận bố ở Tây Nam, Đông Bắc và Tòa Chủ thành thứ hai ở phía Bắc Thánh địa, thành Long Đằng! Hội giao lưu Học viện siêu cấp cũng được tiến hành ba năm lần! Mà Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần này lại được tổ chức ở trung tâm thành Tử Nguyệt! Mỗi lần diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp đều cực kỳ long trọng. Đây chính là Hội giao lưu Học viện đẳng cấp nhất! Vô số người tu luyện và học viên các Học viện đều cố gắng hết khả năng để tới quan khán. Mỗi lúc như thế này, thành Tử Nguyệt và thậm chỉ cả những thành thị lân cận đều chật ních người. Tất cả tửu lâu đều tràn ngập khách nhân. Dù giá phòng có tăng hơn đến mấy lần cũng đáp ứng đủ như cầu! Hội giao lưu Học viện siêu cấp cũng chính là phương pháp trọng điểm để chọn học viên tiến vào Thiên Cung. Người chủ trì Hội giao lưu Học viện siêu cấp cũng chính là Lưu tiên sinh! Đây chính là người Chủ trì nhiều cấp Hội giao lưu Học viện. Tử Nguyệt tửu lâu, trong phòng Địch Xuân Uyển! Hạ Ngôn mặc bộ quần áo rộng thùng thình, hai chân trần đứng nền đất. Thần Hy Kiếm rời khỏi vỏ, thân kiếm tản ra mảnh hàn quang. Đột nhiên, Hạ Ngôn khẽ động, bóng kiếm nhanh chóng bắn ra! Ông! trận kiếm ngân vang lên, quanh quẩn khắp căn phòng. Ngón tay Hạ Ngón khẽ động, nháy mắt Thần Hy Kiếm cũng vũ động. mảnh kiếm quang lập tức hình thành mảnh kiếm ảnh xung quanh thân thể như tấm khiên! Kiếm quang hình thầnh tấm khiên này khi rất nhanh, khi lại thong thả. Tay trái của Hạ Ngôn khẽ lật, cái chân nến bằng sắt đột nhiên bay tới. Kiếm quang của thanh trương kiếm lóe lên, ngờ chân nến này xuyên qua màn kiếm ảnh có chút kẽ hở nào kia. Nó bay ra sau mấy trượng rồi mới rơi xuống, tạo ra tiếng choang. Chân nến rơi xuông đất! cảnh tượng khiến người ta kinh ngạc xuất . Chiếc chân nến hoàn toàn được làm từ sắt thép ngờ biến thầnh những tấm sắt màu bạc mỏng như cánh ve! Mỗi tấm sắt này đều có độ dày như nhau! - Trong thời gian này, linh lực của ta lại gia tăng ít! Linh La kiếm pháp cũng tăng tiến rất lớn. Dược hiệu của Súc Linh Đan bát phẩm kia cũng hấp thu gần như hoàn toàn rồi! Hạ Ngôn thu hồi Thần Hy Kiếm vào vỏ rồi gom mấy mảnh sắt kia lên. - Huyễn ảnh thân pháp đệ nhị trọng cũng được củng cố, cơ bản coi như nắm giữ được đệ nhị trọng! biết nếu bây giờ ta giao thủ với sư phụ có còn chật vật đến độ thể chạm được vào người lão nhân gia, thể trốn tránh nổi công kích tùy tiện của người nữa hay !? - Muốn đột phá tới cảnh giới tiếp theo cùng biết phải đợi tới lúc nào nữa! tại ta còn có lọ Tử Quỳnh Tương mà sử dụng! Nếu sử dụng nó biết có thể trợ giúp ta đạt tới cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ hay đây!? Hạ Ngôn trầm ngâm lúc. Cộc, cộc, cộc! - Hạ Ngôn! Ngoài cửa truyền tới thanh của Vương Thiên Hà. Hạ Ngôn, ngươi tu luyện ở đây sao?! Viện trưởng đến, muốn dẫn chúng ta gặp mấy người của ba Học viện siêu cấp kia, còn có Lưu tiên sinh nữa! Vương Thiên Hà thấp giọng hô lên! - Viện trưởng? Là sư phụ sao? Hạ Ngôn hỏi. Sau đó, mở cửa ra thấy Vương Thiên Hà đứng ở ngoài. - Đúng thế. Viện trưởng vừa tới Tử Nguyệt tửu lâu, chuyện với Phó Viện trưởng đó! Vương Thiên Hà . - Viện trưởng bảo ta tới gọi ngươi, là muốn tới gặp mấy học viên và Viện trưởng của ba Học viện siêu cấp kia! Lúc này Vương Thiên Hà rất hưng phấn, sắc mặt thậm chí còn hơi ửng đỏ, ánh mắt cũng lên vẻ nóng cháy! Có thể thấy học viên những Học viện siêu cấp này khiến người ta rất kích động! Học viện siêu cấp và Học viện nhất lưu, chỉ khác nhau chút nhưng hoàn toàn cùng cấp bậc! - Được, chúng ta xem! Hạ Ngôn gật đầu . Quay vào trong phòng, thay bộ quần áo sạch , giày rồi cầm lấy Thần Hy Kiếm, Hạ Ngôn rời khói phòng. Lúc này đây, Học Viện Tử Diệp vẫn ở trong Địch Xuân Uyển. Mà lúc này, ở tầng ba của Tử Nguyệt tửu lâu, đa số các phòng vẫn còn trống. Mặc kệ trong tửu lâu có bao nhiêu người ở, tầng thứ ba này vẫn mở cửa cho người ngoài. Do đó, dù phòng trống cũng có người ngoài nào được sử dụng. Cho dù người của ba Học viện siêu cấp tới đầy đủ, cũng đông như ở Hội giao lưu Học viện nhất lưu! Quy định của Hội giao lưu Học viện siêu cấp cùng giống như Hội giao lưu Học viện nhất lưu. đó là có ba học viên tham gia! Đám người Hạ Ngôn đến thành Tử Nguyệt cũng vài ngày. Hạ Ngôn cũng từng gặp qua học viên của Học viện Linh khi ăn cơm. Thực lực người kia cực kỳ mạnh mẽ, cũng phải là người mà Học viện nhất lưu có thể sánh bằng được! Ngay lúc đó Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng rằng, Học Viện Tử Diệp trao đổi với Học viện siêu cấp, dù là giao đấu tranh vị trí thứ ba sợ rằng cùng có phần thắng. Dù mình có thể thắng được ba trận Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng gần như có hy vọng chiến thắng được đối thủ. Cũng chẳng biết làm sao cả! Hạ Ngôn chỉ là người, chỉ có thể cố gắng hết mình mà thôi! Thực lực của Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết trong thời gian qua cũng tăng tiến ít nhưng vẫn thể đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư được! tại hai người có thể so với Lý Lỗi ở thời điểm diễn ra Hội giao lưu Học viện, cũng là Linh Sư đỉnh phong, chỉ kém chút nữa là bước chân vào Đại Linh Sư. Thực tế cũng chỉ sớm chiều nữa là bọn họ có thể đột phá, mà cũng có thể phải mất thời gian hai năm. Bọn họ cần chỉ là cơ hội mà thôi!
CHƯƠNG 284: Hạ Ngôn và Vương Thiên Hà vừa ra khỏi phòng thấy Liễu Vân và Lý Duẫn chuyện dưới lầu. Hai người thấp giọng chuyện, sắc mặt có chút nghiêm túc! Thấy Hạ Ngôn và Vương Thiên Hà đứng ngoài cửa Địch Xuân Uyển, Liễu Vân và Lý Duẫn liền ngừng lại. - Viện trưởng, ta trước, ngài cứ yên tâm ! Lý Duẫn với Liễu Vân. -Ừm! Liễu Vân khẽ gật gật đầu. Lý Duẫn liếc nhìn Hạ Ngôn và Vương Thiên Hà cái, hơi gật đầu tỏ ý chào rồi xoay người vội xuống lầu. - Sư phụ! - Viện trưởng! Hạ Ngôn và Vương Thiên Hà thi lễ . Ánh mắt Liễu Vân hơi đổi, khẽ gật đầu rồi ra cửa Địch Xuân Uyển. - Hạ Ngôn, ngươi vào ! Liễu Vân thấp giọng rồi bước vào Địch Xuân Uyển. Hạ Ngôn sửng sốt, nhưng vẫn theo vào. Vương Thiên Hà đứng tại chỗ nhìn theo, trong lòng cùng cảm thấy hơi buồn bực vì Viện trưởng chỉ cho Hạ Ngôn vào mà lại gọi mình. Tuy nhiên, dù hiếu kỳ nhưng cũng dám nghe lén chuyện Viện trưởng với Hạ Ngôn Đứng lại ngoài cửa lát, Vương Thiên Hà lại tiến tới phòng khách chờ. - Sư phụ? Hạ Ngôn theo Liễu Vân vào căn phòng, nghi hoặc . Thoạt nhìn, thấy dường như Liễu Vân có chuyện gì đó muốn với mình. Mấy tháng qua, Hạ Ngôn vẫn chưa gặp lại Liễu Vân. - Ừm, Hạ Ngôn, lúc trước ngươi đánh chết ba người Trương Phong, tại tình này được mở rộng! Liễu Vân thẳng. - Lúc ấy, Trương gia còn có nhân vật trọng yếu, người này tên là Trương Kỳ Liên, chính là tổng quản ngoại viện của Trương gia. - Trong số mấy người ngươi giết bao gồm cả tên tổng quản Trương Kỳ Liên này! Hơi ngừng lại chút, Liễu Vân lại tiếp: - Ba tháng trước, Tộc trưởng của Trương gia Trương Bảo phải ra Đại trưởng lão Trương Minh Thủy tới thành Tử Diệp để điều tra chuyện này. tại, Trương Minh Thủy cũng chết! Liễu Vân nhìn về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn nghe thế, nhướn mày lên chút. Nhưng trong lòng cùng sớm dự đoán rằng Trương gia khắng định phải người điều tra chuyện này. Dù Trương gia điều tra sau này Hạ Ngôn cũng thể an an ổn ổn với Trương gia được. Đám người Trương Phong vô duyên vô cớ giết chết Hạ Tử Hân, còn muốn giết mình nữa. Mối thù này tất nhiên phải báo. Đối với cái chết của Hạ Tử Hân, Hạ Ngôn vẫn có cách gì quên được. Vì dù sao Hạ Tử Hân cùng là vì mà chết! - Thực lực của tên Trương Minh Thủy này cùng là Linh Sư đỉnh! Khi tìm thấy Tiểu Thanh bị Thổ cẩu cắn nát cổ mà chết. Việc Trương Minh Thủy mất tích lại càng khiến Trương gia coi trọng chuyện này. Hai tháng trước, Tộc trưởng Trương Bảo tự mình tới thành Tử Diệp! Liễu Vân tiếp: - Tên Trương Bảo kia có cảnh giới Tông sư. tới Học Viện Tử Diệp điều tra, ta cũng thể hoàn toàn ngăn cản được! Dù sao con trai và mấy tên trong gia tộc cũng đều chết ở thành Tử Diệp. Hơn nữa Trương Phong, Trương Hồng Phi đều là học viên Học Viện Tử Diệp! - Hừm! Tên Trương Bảo này khi gặp ta cũng có lời muốn ta hỗ trợ điều tra ra chuyện này! Liễu Vân hừ lạnh. - Tên Trương Bảo này trước kia cũng là học viên Học Viện Tử Diệp. - theo dõi đám người Lưu Khải, Chu Lan Đức! Tuy ta tạm thời có thể đảm bảo an toàn của bọn họ nhưng kết quả sau này như thế nào còn rất khó . Ngoài ra vợ của tên Trương Bảo này lại là người của Tuần gia ở Thánh địa, vấn đề này có quan hệ rất phức tạp. Hạ Ngôn, con phải có chuẩn bị sớm! Liễu Vân . - Sư phụ, con biết rồi! - Ừm! Ta chỉ đem chút tin tức tình báo này cho con biết! Con cùng cần quá lo lắng. Dù sao tạm thời Trương Bảo cũng có chứng cớ gì cả. Hơn nữa, thân phận của con bất đồng. Dù hoài nghi, cũng phải thận trọng lo lắng cho hậu quả của mình! Giọng điệu của Liễu Vân dịu rất nhiều! - Nếu tới lúc đó, hai bên trở mặt ta đứng về phía con! Tuần gia cũng chắc lao sư động chúng (điều bình khiển tướng) ra mặt thay cho Trương Bảo! Con cháu của Tuần gia rất đông, Trương Phong phân lượng cũng quá nặng! Những lời này của Liễu Vân chính là để trấn an Hạ Ngôn. Tuy nhiên, Tuần gia đúng là chưa hẳn ra mặt thay cho Trương gia. Lại , nếu Hạ Ngôn có thể vào Thiên Cung thân phận lại tăng lên rất nhiều! Đến khi đó, bất cứ kẻ nào muốn đối phó với Hạ Ngôn cùng phải cân nhắc lợi hại trong đó! Khi Liễu Vân và Hạ Ngôn vào phòng chuyện Mễ Tuyết cũng từ bên ngoài trở về, còn mua thêm số đồ dùng hàng ngày. - Tốt lắm, việc này trong lòng ngươi hiểu là tốt rồi! Bây giờ chúng ta gặp Lưu tiên sinh, còn có người của hai Học viện siêu cấp là Học viện Linh và Học viện Yến Toa. Liễu Vân chợt lên vẻ tươi cười . Trong lần diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp vừa rồi, Học viện Linh xếp thứ hai, Học viện Yến Toa xếp thứ ba! Học viện Long Đằng xếp thứ nhất cùng khá gần thành Tử Nguyệt cho nên bọn họ hẳn tới đây hai ngày trước khi diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp. Mà lúc này, thời gian tới lúc diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp còn tới gần nửa tháng nữa. Ra khỏi phòng, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đều ngồi ở phòng khách! - Mọi người đều theo ta gặp Lưu tiên sinh nào! Liễu Vân hướng về phía Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết . Lúc này đây, Lưu tiên sinh vẫn ở tầng thứ ba của Tử Nguyệt tửu lâu, trong Quảng Lăng Uyển. Ba người Hạ Ngôn theo Viện trưởng Liễu Vân vào Quàng Lãng Uyển. Mọi thứ trong phòng khách của Quảng Lăng Uyển vẫn như lần đầu tiên đám người Hạ Ngôn vào, mấy tên người tu luyện trẻ tuổi và hai người tu luyện khá lớn tuổi cũng ngồi trong phòng khách! Lưu tiên sinh ngồi ở ghế thủ tọa, thấy đám người Liễu Vân tiến vào tươi cười đứng lên đón tiếp rồi mời đám người Liễu Vân ngồi xuống. - Lúc này có thể bắt đầu trao đổi về Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần này! Ánh mắt Lưu tiên sinh đảo qua Hạ Ngôn, Hạ Ngôn thấy dường như tất cả sáu người tu luyện tuổi còn trẻ nơi này đều đưa ánh mắt đánh giá mình. Hơn nữa, cả sáu người này đều có thực lực Đại Linh Sư. Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết là hai người có thực lực thấp nhất trong số những học viên nơi này, bọn họ vẫn chưa đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư. - "Trong Hội giao lưu Học viện siêu cấp lần này, chỉ sợ Học Viện Tử Diệp có mấy cơ hội!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ. Lấy thực lực tại của Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết căn bản có khả năng chiến thắng được cường giả cảnh giới Đại Linh Sư. Trừ khi trong nửa tháng này, hai người thuận lợi đột phá. Mà dù đột phá thành công cũng có ưu thế gì nhiều. Tuy nhiên, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết gần đây cũng tích lũy ít võ kỹ bí điển Thiên cấp, nếu là cảnh giới đột phá tới Đại Linh Sư có thể phát huy ra uy lực của những bí điển Thiên cấp này trong khoảng thời gian ngắn. Khẽ lắc đầu, Hạ Ngôn ngừng suy nghĩ mà ngồi ngay ngắn bên người Liễu Vân nghe Lưu tiên sinh tiếp tục chuyện. Hai người tu luyện tuổi khá lớn kia chính là Viện trưởng của Học viện Linh và Học viện Yến Toa. Hai người dường như cũng có giao tình gì với Liễu Vân. Khi Liễu Vân tiến vào, hai người này cũng khẽ gật đầu chào mà lên tiếng chào đón. Những lần trước đây, Học viện Hồng Hà chính là Học viện luôn trao đổi với mấy Học viện siêu cấp này, tại lại đổi thành Học Viện Tử Diệp. Chỉ sợ là học viên và Viện trưởng của hai Học viện này cũng có chút tự nhiên. Đương nhiên, loại cảm xúc này cũng rất bé, ảnh hường gì cả. Mỗi lần diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp Học viện Long Đằng vẫn luôn đứng đầu. Điều này chưa từng thay đổi trong trăm năm qua. Mà vị trí thứ hai và thứ ba hàng năm đều có thay đổi! Quy định của Hội giao lưu Học viện siêu cấp cùng giống như Hội giao lưu Học viện nhất lưu. Học viện xếp thứ nhát so đấu với Học viện xếp thứ hai, Học viện xếp thứ ba so đấu với Học viện đứng đấu trong số các Học viện nhất lưu. Hai Học viện thắng lợi lại so đấu với nhau, mà Học viện thất bại lập tức kết thúc Hội giao lưu rồi chờ Hội giao lưu Học viện siêu cấp hoàn toàn kết thúc rời khỏi thành Tử Nguyệt Lúc này đây, đối thủ đầu tiên của Học viện Tử Diệp chính là Học viện Yến Toa. Nếu có thể đánh bại Học viện Yến Toa Học Viện Tử Diệp tấn chức thành Học viện siêu cấp! Lần đầu tiên tấn chức tới Học viện siêu cáp được thưởng cho cực kỳ hậu hĩnh. Phần thưởng này chính là do Thánh Hoàng tự mình ban phát. Nó đủ để cho thực lực của Học viện trở nên phát triển hơn rất nhiều. Tuy nhiên, nghĩ muốn đánh bại Học viện Yến Toa quá mức xa vời. Liễu Vân cũng ôm hy vọng gì, có thể được tiến hành trao đổi với Học viện siêu cấp khiến Liễu Vân rất hài lòng rồi! Cho dù thể tấn chức tới Học viện siêu cấp Học Viện Tử Diệp lần này cùng thu được rất nhiều lợi ích, danh vọng cùng được tăng lên rất nhiều, còn có được rất nhiều tài nguyên nữa. Mỗi khi kết thúc Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Thánh địa đều căn cứ theo biểu của các Học viện mà có phần thưởng nhất định. Đại khái chừng thời gian nén hương sau, thanh của Lưu tiên sinh rốt cục ngừng lại. Viện trưởng của Học viện Linh và Học viện Yến Toa cũng rất cung kính và khách khí với Lưu tiên sinh. Từ Quảng Lăng Uyển trở lại Địch Xuân Uyển, ba người Hạ Ngôn cùng bàn luận đôi chút về học viên và Viện trưởng của hai Học viện siêu cấp kia! Tuy rằng song phương vẫn chưa tiếp xúc, thậm chí cùng chưa với nhau câu nào nhưng mỗi thần thái cử chỉ đều có thể thể đôi chút tâm tính của những người này. Học viên của Học viện siêu cấp đối với đám người Học viện Tử Diệp hiển nhiên là có chút ngạo khí. Điều này cũng là bình thường, vì dù sao người ta cũng là Học viện siêu cấp. - Học viện siêu cấp quả nhiên mạnh mẽ! Ta cảm thấy những học viên này còn mạnh hơn Học viện Hồng Hà rất nhiều! Vương Thiên Hà kìm nổi thở dài tiếng! - Đối thủ đâu tiên của chúng ta là Học viện Yến Toa. Tên học viên mặc trường bảo màu trắng là kẻ mạnh nhất trong ba học viên của bọn họ, ánh mắt như đao! Hạ Ngôn ra cảm giác của mình về mấy tên học viên Học viện Yến Toa. - Ừm! Khi tên áo trắng kia nhìn tạ ta cảm giác đáy lòng cùng có chút run lên! Mễ Tuyết khẽ gật đầu! - Ai, Hạ Ngôn! Nếu là thực lực của chúng ta có thể mạnh hơn chút, bước vào cảnh giới Đại Linh Sư tốt rồi! Nếu thế chúng ta còn có cơ hội thắng được hai trận, sau đó ngươi thắng tiếp ba trận là được! Vương Thiên Hà cười . Vương Thiên Hà cũng là hay giỡn! Học Viện Tử Diệp là Học viện siêu cấp, Học viện Yến Toa bị giáng xuống thành Học viện nhất lưu! tình này mấy trăm năm qua vẫn chưa từng phát sinh! Địa vị Học viện siêu cấp gần như ai lay chuyển được! Tài nguyên tích lũy mấy trăm năm qua khiến chênh lệch giữa Học viện siêu cấp và Học viện nhất lưu càng lúc càng lớn! Học viện có thực lực càng mạnh càng có nhiều tài nguyên! Bất kể là tài nguyên về nhân lực, hay là các loại võ kỹ bí điển, những Học viện thực lực mạnh hơn cũng nhiều hơn rất nhiều so với Học viện có thực lực yếu hơn. Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe lên, trong mắt bắn ra đạo tinh quang. nhìn về phía hai người Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết : - Có lẽ các ngươi có thể đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư, nếu là có chút ngoại lực tác động! Hạ Ngôn nghĩ tới Súc Linh Đan cao cấp!
CHƯƠNG 285: Sau đó Hạ Ngôn liền thương nghị chuyện này với sư phụ Liễu Vân. Liễu Vân cũng phản đối, lại với Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết. Dùng Súc Linh Đan để gia tăng thực lực tất nhiên cùng chỉ có thể để Hạ Ngôn lo liệu. viên Súc Linh Đan thất phẩm cũng có giá tới ba mươi vạn kim tệ, đây là gánh nặng mà Học viện Tử Diệp khó có thể đảm đương được! Do đó, ở góc độ Học viện, Liễu Vân cũng chủ trì nhưng phản đối. Đương nhiên, Liễu Vân coi như biết gì. chủ động nhúng tay vào việc cho học viên sử dụng đan dược! Ngay trước khi diễn ra Hội giao lưu Học viện siêu cấp mà làm như thế quả là quang mình chính đại lắm! Kỳ , thực lực của học viên Học viện siêu cấp mạnh hơn những Học viện nhất lưu là do có hai nguyên nhân trong yếu: Thứ nhất, với nội tình thâm hậu. Học viện siêu cấp có rất nhiều bí điển, võ kỹ. Thứ hai chính là do Học viện siêu cấp có nhiều tiền tài để mua sắm số đan dược để thưởng cho những học viên tu luyện nhanh! Ngày thứ hai, Hạ Ngôn tự mình tới Thánh thành. Lúc này đây, Hạ Ngôn có thể là quen đường. Sau khi vào thành, trực tiếp tới Nhất Phẩm Đường của Kim Long Điện. Trong Nhất Phẩm Đường, bình thường cũng chỉ có viên Súc Linh Đan thất phẩm mà thôi. Tuy nhiên, trùng hợp là gần đây, trong kho của Nhất Phẩm Đường lại có tới hai viên Súc Linh Đan thất phẩm. Dựa theo quy định Nhất Phẩm Đường thể đồng thời bán ra hai viên Súc Linh Đan được. Hạ Ngôn xuất ra ba mươi vạn kim tệ mua viên, vẫn chưa tư bỏ, lại thử đưa ra Kim Long Lệnh, Nhất Phẩm Đường quả nhiên thầm bán thêm viên nữa cho Hạ Ngôn. Mua được hai viên Súc Linh Đan thất phẩm rồi, Hạ Ngôn lại rời khỏi nơi này. Ánh mắt nhoáng lên cái thấy được mục tiêu Lưu Dương. Lần trước, hai huynh đệ Lưu Dương, Lưu Hải khiêu chiến Hạ Ngôn nhưng chịu tổn thất thảm trọng. Ba tháng qua sợ là vẫn chưa khôi phục nguyên khí. Dù sao, phải ngày nào cũng có thể tìm được "dê béo" mà thịt! Người có thực lực kém hơn bọn tự nhiên chịu khiêu chiến. Mà kẻ có thực lực cường hơn hai người bọn lại ngu ngốc tìm tới bọn họ. Mà những người tu luyện vô danh phần lớn vào Thánh địa lâu, hoặc là chỉ vô tình tới đây dạo mua sắm vòng, hoặc là để đổi lấy công huân. Những người mang theo đồ vật quý giá hay nhiều tiền tài chỉ chiếm bộ phận rất . Mà những người đồng ý khiêu chiến với bọn họ lại càng ít. Lưu Dương vừa nhìn thấy Hạ Ngôn thi thân hình đột nhiên chấn động! Sau đó ánh mắt lại lộ ra vẻ thống khổ. Nhớ tới lần trước từ Công Huân Điện kéo Hạ Ngôn tới Đại sảnh khiêu chiến Lưu Dương lòng đau như cắt. vẫn hiểu vì sao Hạ Ngôn còn trẻ mà thực lực lại cường đại như thế được?! Vì thế sau trận khiêu chiến đó, Lưu Dương bị Lưu Hải ca ca giáo huấn cho trận. Tuy rằng trách được Lưu Dương nhưng Lưu Hải vẫn trút oán khí của mình lên người Lưu Dương! Hạ Ngôn thấy Lưu Dương, mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười! Thân mình Lưu Dương nhưng lại run lên, vội vàng quay đầu quay lại. Hạ Ngôn đạp chân bước tới, đứng ở phía sau lung Lưu Dương. - Lưu nhị ca, ta mới mua hai viên đan dược, biết Lưu đại ca có muốn khiêu chiến với ta nữa ? Hạ Ngôn nhíu mày nhìn Lưu Dương dò hỏi. Nghe Hạ Ngôn thế, sắc mặt của Lưu Dương lại nháy mắt cụp xuống, kinh hãi nhìn Hạ Ngôn. - "Còn định "luộc" hai huynh đệ ta sao?!" Đáy lòng Lưu Dương thầm nhủ, hoảng sợ nhìn Hạ Ngôn, ngay cả đánh rắm cũng dám. - Hài, quên ! Đáng tiếc! Hạ Ngôn lắc đấu thở dài tiếng. Lúc này đây, mua xong hai viên Súc Linh Đan thất phẩm, Hạ Ngôn tốn ít của cải! Sáu mươi vạn kim tệ, biết là Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết có thể có số tiền này ?! Nếu chẳng khác nào Hạ Ngôn phải tự mình bỏ ra số vốn khổng lồ này! Học Viện Tử Diệp khẳng định thể xuất ra số tiền này được! Sau đó Hạ Ngôn lại trở về Tử Nguyệt tửu lâu. Cửa phòng Địch Xuân Uyển bị đẩy ra, thân mình Hạ Ngôn lướt vào rồi tùy tay đóng chặt cửa lại. - Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ! Sau khi Hạ Ngôn vào phòng khách, thấy trong đó có ai liền liên tục hô lớn. -Hạ Ngôn? Thanh của hai người đồng thời từ hai phòng khác nhau truyền ra. - Sao thế Hạ Ngôn? Mễ Tuyết mở cửa phòng bước ra. Nàng mặc bộ váy dài màu xanh nhạt mới tinh, duyên dáng xinh đẹp, dường như vừa mới chải đầu rửa mặt xong. Hạ Ngôn như ngửi thấy được cỗ hương khí tươi mát. Sau đó Vương Thiên Hà cũng từ phòng mình ra gặp Hạ Ngôn. - Hắc hắc, các ngươi ra , cho các ngươi coi cái này! Hạ Ngôn hạ giọng, ra vẻ thần bí . - Cái gì vậy?! Mễ Tuyết tò mò, yểu điệu từ trong phòng ra, đôi mắt đẹp hiếu kỳ nhìn Hạ Ngôn. Vẻ mặt Vương Thiên Hà cùng tương tự như thế, Hạ Ngôn hiếm khí có vẻ mặt thần bí như thế này. Biểu của Hạ Ngôn lúc này sụ khiến Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cảm giác có chút cổ quái. - Chính là. Hạ Ngôn đưa tay vào trong ngực lục lọi. - Thứ tốt! xong, hai cái hộp ngọc màu xanh ra trong tay Hạ Ngôn. Khối ngọc màu xanh phát ra ánh sáng ôn nhuận, thuần khiết. - Là ngọc sao?! Thoạt nhìn phẩm chất rất tốt, hẳn là rất đắt tiền. Mễ Tuyết lập tức gật đầu . Vương Thiên Hà lại có chút giật mình, trừng to mắt ra nhìn. Hai khối ngọc này dường như cũng chỉ là ngọc, Vương Thiên Hà biết những đan dược cực kỳ trân quý đắt tiền đều được đặt trong những hộp ngọc được chế tác đặc biệt để bào trì dược hiệu. Mà trong tay Hạ Ngôn dường như là loại hộp ngọc này! Vương Thiên Hà thầm nghĩ, trái tim cùng đập nhanh hơn rất nhiêu. - Mễ Tuyết tỷ, đây chỉ là ngọc. Nếu chỉ là ngọc cũng đắt tới ba mươi vạn kim tệ! Hạ Ngôn lắc đầu cười , Mễ Tuyết nghe thế, biểu tình mặt lập tức trở nên cứng ngắc! -Cái gì?! Mễ Tuyết mở cái miệng nhắn ra, giật mình hỏi lại. - Ba mươi vạn kim tệ?! Hạ Ngôn, ngươi thứ này có giá ba mươi vạn kim tệ?! - Hạ Ngôn, chẳng lẽ là đan dược sao? Vương Thiên Hà kìm nổi, chỉ vào hộp ngọc kinh ngạc hói. Hạ Ngôn gật đầu: - Hai viên đan dược này là Súc Linh Đan thất phẩm! Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, các ngươi tại đều là Linh Sư đỉnh phong, nếu sử dụng đan dược thất phẩm quả có thể lập tức đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư. Còn có hơn mười ngày nữa là tới Hội giao lưu Học viên siêu cấp rồi! Nếu trước ngày đó mà các ngươi có thể đột phá, sau đó phát huy uy lực của bí điển Thiên cấp Học Viện Tử Diệp chúng ta có thể có hy vọng thắng lợi! - Đan dược này là ta mua từ Nhất Phẩm Đường ở Thánh thành, mỗi viên có giá tới ba mươi vạn kim tệ! Đan dược trong Nhất Phẩm Đường đắt hơn chút nhưng nếu là mua ở phòng đấu giá rất khó mua được! Mà cho dù có bán đấu giá cũng biết phải mất bao lâu thời gian mới có viên thất phẩm xuất ! Hạ Ngôn chậm rãi . Vương Thiên Hà và Mề Tuyết đều hít sâu hơi lãnh khí! - Hạ Ngôn, ngươi rằng đan dược này là dành cho chúng ta sử dụng!? Mễ Tuyết khó tin nhìn Hạ Ngôn. Ba mươi vạn kim tệ đối với nàng mà đúng là thiên văn sổ tự (vô cùng nhiều)! Mễ Tuyết cũng có được bối cảnh đại gia tộc. Nàng xuất thân từ giới bình dân, là người của thành Hải Đường, hơn nữa cũng phải là ở ngay trong nội thành. Trong số những thành trấn do thành Hải Đường quản lý có trấn tên là La Lan trấn, Mễ Tuyết chính là người của La Lan trấn. Lúc trước, Học Viện Tử Diệp cấp cho thành Hải Đường hai mươi bốn chỉ tiêu. Mễ Tuyết dựa vào thiên phú và thực lực của bản thân đạt được danh ngạch trong đó rồi thuận lợi được tuyển nhập vào Học Viện Tử Diệp. Sau đó nàng luôn tu luyện ở trong Học Viện Tử Diệp. Cha mẹ Mễ Tuyết từ trước giờ vẫn mặc kệ nàng cho nên tính cách của nàng lạnh nhạt hơn so với người khác rất nhiều! Cho dù nàng đến Học Viện Tử Diệp cũng thấy qua rất nhiều cảnh đời nhưng ba mươi vạn kim tệ đối với nàng vẫn là con số cực kỳ khổng lồ! Mà gia tộc sau lưng của Vương Thiên Hà cũng tương tự như của Hạ Ngôn. Nhưng ba mươi vạn kim tệ đối với mà cũng là con số ! Tất cả tài sản của gia tộc nhiều lắm cũng chỉ lên tới hai trăm vạn kim tệ mà thôi! - Ta hôm nay đặc biệt tới Thánh thành để mua hai viên đan dược này! Ta mua chính là để cho hai người các ngươi sử dụng, để có thể đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư! Học Viện Tử Diệp muốn tấn chức Học viện siêu cấp các ngươi nhất định phải có thực lực Đại Linh Sư mới được! Hạ Ngôn nghiêm túc . - Nhưng. Mễ Tuyết khẽ run lên! Đan dược này quá quý giá! Dù Mễ Tuyết cũng rất muốn được dùng nhưng làm học viên đặc biệt của Học Viện Tử Diệp Mễ Tuyết đương nhiên hiểu được hiệu quả của Súc Linh Đan! Súc Linh Đan nhất phẩm có giá tới ngàn kim tệ, đối với việc gia tăng thực lực cũng có trợ giúp nhất định! Mà Súc Linh Đan thất phẩm hiệu quả cũng cần nhiều lời! Nếu nàng có thể sử dụng Súc Linh Đan thất phẩm này khá năng đột phá Đại Linh Sư là rất lớn! - Đừng nhiều như thế, càng sớm đột phá tới cảnh giới Đại Linh Sư Học Viện Tử Diệp chúng ta lại càng có cơ hội! Đương nhiên hai viên đan dược này là do bản thân ta mua sắm. Cho nên sau này các ngươi buôn bán phát tài rồi cùng phải trả lại cho ta đó! Hạ Ngôn nửa nửa đùa . Nếu Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết có ba mươi vạn kim tệ này Hạ Ngôn tuyệt đối cũng từ chối! - Cái này. Vương Thiên Hà nhìn Mễ Tuyết! - Được rồi! Đừng do dự nữa! Hạ Ngôn trầm giọng . Sau đó, Hạ Ngôn mở hai hộp ngọc màu xanh này ra, bên trong là hai viên đan dược bóng loáng như ngọc! Chỉ trong khoảnh khắc, trong khí liền tràn ngập cỗ dược hương! Mùi hương của Súc Linh Đan này so với Đoán Thần Đan tốt hơn rất nhiều! Hạ Ngôn cũng hít hà mấy hơi rồi đem hai hộp ngọc này cho hai người - Lập tức sử dụng , nếu đan dược để lâu ra khí dược liệu lại kém ! Ha hả, ta hy vọng ngày mai các ngươi có đột phá! Sau khi phục dụng đan dược phải lập tức vận chuyển tâm pháp để hấp thu dược lực đó! Hạ Ngôn vội vã với hai người! Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết đành nhận lấy đan dược. - Hạ Ngôn, cảm ơn ngươi! Mễ Tuyết hít sâu hơi, thân thể mềm mại khẽ run lên chút sau đó xoay người trở về phòng. Vương Thiên Hà cũng cảm ơn Hạ Ngôn rồi trở về phòng. Hai người cầm lấy đan dược, tâm tình cực kỳ kích động! Sau khi trở lại phòng, cả hai đều xếp bằng giường, nhàng lấy đan dược ra khỏi hộp ngọc. Viên đan dược này có giá tới ba mươi vạn kim tệ, bị nuốt vào bụng là nỡ! ngụm ăn ba mươi vạn kim tệ! Trong khi Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết dùng đan dược để tu luyện, Hạ Ngôn cùng trở về phòng mình, tiếp tục tìm hiểu bộ phận thứ ba của Linh La tâm pháp. Tuy rằng vẫn chưa nắm được trọng điểm nhưng Hạ Ngôn vẫn có suy nghĩ buông tha! Thời gian trôi qua rất nhanh. Từ khi sử dụng đan dược, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết chỉ xuất chút khi ăn cơm, thời gian còn lại luôn mạch tu luyện ở trong phòng mình! Mà tình hình Hạ Ngôn cũng khác gì hai người cả. Ngày thứ ba, Hạ Ngôn đột nhiên mơ hồ nghe được tiếng gọi trầm thấp. Rời khỏi phòng, Hạ Ngôn nhướn mắt nhìn ra phòng khách thấy Mễ Tuyết đứng ở đối diện. Lúc này Mễ Tuyết cùng ra khỏi phòng, vẻ mặt cũng toát lên niềm vui sướng! Nàng cười tươi như đóa hoa nở rộ!