Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn (1062 Chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 270:
      Lúc trước Hạ Ngôn ở cảnh giới Đại Linh Sư sơ kỳ, nêu thi triển võ kỹ toàn lực công kích có uy lực vượt qua sáu nghìn độ, so với Đại Linh Sư trung kỳ bình thường còn mạnh hơn chút.

      tại, sau khi Hạ Ngôn sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm, vừa mới đột phá đến cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ, nếu toàn lực thi triển Linh La kiếm, vậy uy lực võ kỹ.

      Hạ Ngôn nghĩ vậy, chân khẽ trượt cái, lắc mình tới của phòng. Mở cửa phòng, Thần Hi kiếm ngân vang tiếng ra khỏi vỏ, trong bóng đêm lóe lên hào quang làm người ta sợ hãi.

      Khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, linh lực toàn thân trong nháy mắt ngưng tụ, linh lực cuồn cuộn chuyển động trong kinh mạch, tiếng động vang lên có thể nghe trong đêm đen yên tĩnh. Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh lên chiêu thức Linh La kiếm, tiếp theo thân hình giống như con linh hồ nhảy múa.

      - Phốc!

      kiếm đâm hướng bầu trời. lập tức truyền ra tiếng khí nổ trầm thấp liên tiếp, phất tay lên, linh lực liền phun ra mãnh liệt

      - Hai tay có thêm hai linh châu, ta sử dụng linh lực nhanh hơn trước kia. Hạ Ngôn cảm giác biến hóa trong cơ thể.

      - kiếm này.

      HạNgôn cảm giác uy lực kiếm khí:

      - kiếm này, uy lực võ kỹ chừng vạn năm nghìn độ.

      Phán đoán ra uy lực võ kỹ kiếm này, Hạ Ngôn cũng bị khiếp sợ ngây người.

      - Đại Linh Sư hậu kỳ bình thường. tăng thêm tu luyện võ kỹ chỉ sợ cũng thể phát huy ra uy lực võ kỹ vạn năm nghìn độ.

      Hạ Ngôn trầm ngâm.

      - Uy lực kiếm này, cho dù là cương thiết dày 10 cm, ta đều có thể dùng kiếm trực tiếp đâm xuyên.

      Tuy rằng chỉ là đâm vào trung, nhưng Hạ Ngôn cũng dường như thấy được lực phá hoại của kiếm này.

      Nếu là công kích phòng ở bốn phía, như vậy uy lực kiếm này có thể trực tiếp hủy diệt khu phòng rất lớn. Nơi này là Cao gia, Hạ Ngôn đương nhiên hủy phòng của người ta.

      - Hắc hắc!

      Hạ Ngôn thu hồi Thần Hi kiếm.

      - Giữa trưa ngày mai, xem Lưu Hải kia làm cách nào ngăn cản công kích của ta!

      tại thực lực tăng lên hơn gấp đôi, Hạ Ngôn đối với chiến thắng Lưu Hải kia lại càng nắm chắc hơn. Cho dù dựa vào Ảo Ảnh Thân Pháp, trực tiếp dùng lực lượng bản thân, Hạ Ngôn cùng có thể thắng.

      -Vù!

      Bóng người chợt lóe trong đêm, Hạ Ngôn lại trở về phòng.

      - dùng Súc Linh Đan, còn lại viên Đoán Thần Đan này cũng trực tiếp dùng luôn cho xong.

      Ánh mắt Hạ Ngôn chớp lóe, trong tay cầm hộp ngọc màu đen, lấy Đoán Thần Đan ra.

      Tăng độ cứng cỏi tinh thần, Hạ Ngôn có thể dung hợp bí điển Thiên cấp nhanh hơn. Lúc này trong đầu Hạ Ngôn còn rất nhiều nội dung bí điển Thiên cấp được nhớ kỹ.

      ***

      Sáng sớm hôm sau!

      Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu cùng nhau tới phòng khách nơi Hạ Ngôn ở lại.

      - Hạ Ngôn ngày hôm qua ăn cơm chiều, biết tại rời giường chưa. Cao Minh Nguyệt đường tới khẽ với Uyển Thu.

      - Khẳng định là sử đụng đan được cao cấp, rồi chìm vào tu luyện. Ngày hôm qua ta tự mình lại đây, thấy đèn trong phòng cùng sáng lên, lại từng chúng ta nên tới quấy rầy, cho nên ngày hôm qua ta cũng gõ cửa gọi .

      Cao Minh nguyệt đưa mắt nhìn lên, nhìn phòng khách cách đó xa.

      - Minh Nguyệt! Chàng thấy Hạ Ngôn sử dụng hai viên đan dược bát phẩm kia, thực lực tăng lên bao nhiêu?

      Mày liễu Uyển Thu nhíu lại .

      - Cái đó hả.

      Cao Minh Nguyệt trầm ngâm:

      - Sáu năm trước, khi ta vừa mới bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, cũng từng dùng qua viên Súc Linh Đan bát phẩm. Hiệu lực Súc Linh Đan bát phẩm này phi thường mạnh mẽ, chỉ là sau khi người tu luyện dùng xong còn cần chậm rãi khai quật dược hiệu. Thời gian ngày sợ là cùng chỉ có thể tăng uy lực võ kỹ hai nghìn độ.

      Cao Minh nguyệt dùng ít đan dược, mỗi lần đột phá, gia tộc có thưởng. Đương nhiên thân phận của là con trai tộc trưởng, tự nhiên là có ưu đãi càng lớn hơn. Súc Linh Đan tăng linh lực, thực lực tăng ràng. Nhưng Đoán Thần Đan trong lúc nhất thời đúng là khó mà thấy được hiệu quả.

      Uyển Thu cười cười .

      - Đúng vậy! Đoán Thần Đan tăng độ cứng cỏi tinh thần, trong thời gian ngắn là thể nhìn ra được hiệu quả.

      Cao Minh Nguyệt tiếp lời:

      - Tuy nhiên sử dụng Súc Linh Đan, ngày hôm nay Hạ Ngôn khiêu chiến chắc hẳn càng nắm chắc phần thắng.

      -Chỉ là.

      Cao Minh nguyệt hít vào hơi:

      - Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Đại Linh Sư sơ kỳ, rốt cục thế nào mới có thể đánh bại Lưu Hải kia? Cho dù thực lực Hạ Ngôn biểu ở Hội Giao Lưu học viện nhất lưu là rất mạnh, nhưng đối thủ mạnh nhất của cùng chỉ là Lỗ Hạng Chi của Học Viện Hồng Hà. Mà Lỗ Hạng Chi kia cùng chỉ là cảnh giới Đại Linh Sư sơ kỳ mà thôi.

      Cao Minh nguyệt đối với tin tức Hội Giao Lưu học viện nhất lưu cùng hiểu biết ràng. Những gia tộc cổ xưa trong Thánh địa bọn họ đều phái người quan sát Hội Giao Lưu. Người xem Hội Giao Lưu này từ thành Tử Nguyệt trở về miêu tả lại tỉ mỉ, kỹ càng mọi tình huống.

      - Đến lúc đó chúng ta biết. Uyển Thu cười quyến rũ:

      - Haizzz! Ngày hôm qua ta đúng là cho rằng đứa trẻ, muốn bị lừa. nghĩ tới.

      Nhớ tới lời ngày hôm qua với Hạ Ngôn, sắc mặt Uyển Thu cũng có chút đỏ lên.

      Giọng điệu ngày hôm qua nàng ràng là với đứa bé hiểu chuyện.

      - Ha ha! Hạ Ngôn lại có trách nàng. Cao Minh nguyệt cười.

      - Lại , nếu phải nàng đuổi theo mấy câu, Hạ Ngôn kia làm gì sinh ra hảo cảm với chúng ta?

      Cao Minh nguyệt cảm thấy may mắn lúc ấy thê tử của mình chuyện với Hạ Ngôn.

      - A, tới rồi.

      Uyển Thu gật gật đầu.

      Lúc này hai người tới ngoài sân phòng khách Hạ Ngôn. Ở bên ngoài chợt nghe đến từng loạt tiếng vang kỳ quái.

      - Hạ Ngôn tiên sinh ở trong đó hả?

      Ở bên ngoài, đồng dạng có hộ vệ trông coi, Cao Minh nguyệt nghe thấy tiếng động tự nhiên là hỏi hộ vệ trước cửa.

      Hộ vệ nhìn thấy Cao Minh nguyệt cùng Uyển Thu, vội vàng thi lễ rồi :

      - Hạ Ngôn tiên sinh từ đêm khuya đến bây giờ, vẫn luôn diễn luyện võ kỹ trong viện. Đến bây giờ, chưa nghi chút nào.

      Hộ vệ cúi đầu, cung kính .

      - Hả? Diễn luyện võ kỹ?

      Cao Minh nguyệt sững người, nhìn về phía Uyển Thu. Uyển Thu cùng lộ ra vẻ mặt tò mò.

      - Ừ! Nếu Hạ Ngôn tiên sinh diễn luyện xong xuôi, ngươi lập tức báo cho ta biết. Trầm ngâm hồi, Cao Minh nguyệt đặn bảo hộ vệ.

      Suy nghĩ trong lòng hồi, Cao Minh Nguyệt vẫn quyết định quấy rầy Hạ Ngôn. Dù sao Hạ Ngôn vừa mới dùng đan dược cao cấp lâu, có khả năng có lĩnh ngộ.

      - Vâng, Thiếu gia! Hộ vệ liên tục đáp lời.

      Lúc này ở trong sân, Hạ Ngôn đúng diễn luyện võ kỹ. Ngày hôm qua, sau khi sử dụng Súc Linh Đan, thực lực tăng lên cảnh giới Đại Linh Sư trung kỳ, tiếp theo lại sử dụng Đoán Thần Đan bát phẩm.

      Sau khi sử dụng Đoán Thần Đan này, Hạ Ngôn chỉ cảm thấy tinh thần toàn thân đều ở vào trạng thái tốt nhất, tinh lực tràn đầy dị thường, ở trong đầu, võ kỹ kìm nổi muốn tiến hành diễn luyện.

      Cũng chính lúc đó, Hạ Ngôn ra khỏi phòng, ở trong sân bắt đầu diễn luyện các loại võ kỹ bí điển Thiên cấp. Vào thời điểm diễn luyện đồng thời cùng rất nhanh dung hợp các loại võ kỹ vào trong Linh La kiếm của mình. Độ cứng cỏi tinh thần được đề cao, khiến Hạ Ngôn dung hợp các bí điển Thiên cấp cùng trở nên rất thuận lợi, nhanh chóng!

      Đương nhiên lúc diễn luyện võ kỹ, Hạ Ngôn cũng sử dụng linh lực, bằng cả cái khu nhà này sớm bị linh lực tàn phá bừa bãi mà sụp đổ. Tuy là sử dụng linh lực, nhưng tốc độ ra kiếm của Hạ Ngôn cực nhanh, thân pháp cũng quỷ dị nhanh nhẹn, cho nên sinh ra tiếng vang ở trong khí.

      Từ sáng đến trưa!

      - Hạ Ngôn chẳng lẽ còn chưa xong? Lúc này cách thời gian bắt đầu khiếu chiến sắp tới rồi.

      Ở trong gian phòng, Cao Minh Neuyệt có chút lo lắng lại lại.

      - Thên canh giờ nữa, là tới giữa trưa rồi!

      Cao Minh Nguyệt ngẩng mặt nhìn sắc trời, lại . Rồi sau đó ánh mắt nhìn về phía cửa viện.

      dặn hộ vệ kia sau khi Hạ Ngôn diễn luyện xong báo cho mình, hộ vệ kia còn đến hiển nhiên Hạ Ngôn còn chưa diễn luyện xong.

      - Minh Nguyệt chàng cũng đừng có gấp quá. Nếu được, chúng ta liền vào gọi .

      Uyển Thu ngồi cái ghế, miệng nhai nhổ ra cái hạt trái cây.

      - ừ, cùng chỉ có thể như thế Cao Minh Nguyệt gật đầu.

      Đột nhiên ngay khi lời Cao Minh Nguyệt chấm dứt, bóng người màu đen tiến vào, là tên hộ vệ. Hộ vệ này đúng là canh cửa viện của Hạ Ngôn.

      Nhìn hộ vệ này vội vã vào, mặt Cao Minh Nguyệt lên vẻ vui mừng.

      - Thiếu gia! Hộ vệ kêu lên.

      - .

      Cao Minh Nguyệt phất tay.

      - Thiếu gia! Hạ Ngôn tiên sinh đến rồi! Hộ vệ khom người .

      Hộ vệ dứt lời, bóng người chợt lóe, Hạ Ngôn mặc bộ áo dài trắng, tay cầm Thần Hi kiếm xuất trong viện. Vừa rồi sau khi diễn luyện xong, rửa ráy sơ qua chút rồi kêu hộ vệ đưa mình tìm Cao Minh Nguyệt.

      Hạ Ngôn cũng nghĩ tới, lúc này lại diễn luyện lâu như vậy.

      - Ha ha! Hạ Ngôn huynh đệ, đệ dùng đan dược? Ánh mắt Cao Minh Nguyệt chợt lóe, cười lên đón tiếp.

      - dùng rồi. HạNgôn cười .

      - Vậy hiệu quả thế nào?

      Uyển Thu cũng tới, với Hạ Ngôn.

      - Tàm tạm. Đối phó với Lưu Hải kia, dư sức. Hạ Ngôn thẳng.

      - Vậy là tốt rồi. vậy là tốt rồi! Cao Minh Nguyệt gật đầu.

      Miệng vậy tuy nhiên trong lòng Cao Minh Nguyệt vẫn yên. cho rằng Hạ Ngôn có thể đánh bại Lưu Hải dễ dàng. Dù sao, Lưu Hải là Đại Linh Sư hậu kỳ, hơn nữa là Đại Linh Sư hậu kỳ lâu, phải là kẻ mới bước vào Đại Linh Sư hậu kỳ có thể so sánh. Ngày hôm qua Lý Đại Vĩ kia cũng là Đại Linh Sư hậu kỳ, phải cùng bị Lưu Hải đánh bại sao.

      Lưu Hải này có thể thắng nhiều tiền ở Đại Sảnh Khiêu Chiến như vậy, là biết lựa chọn mục tiêu để xuống tay, thứ hai là thực lực bản thân có vẻ mạnh mẽ.

      Tuy rằng trong lòng Cao Minh Nguyệt quá tin tưởng lời Hạ Ngôn, nhưng ngoài miệng cũng ra, mặt cùng có bất kỳ biểu tình gì.

      - Hạ Ngôn! Dạy dỗ cho Lưu Hải kia bài học nhớ đời, sau đó thắng Tử Quỳnh Tương của , còn có 400 vạn kim tệ nữa.

      Uyển Thu nhấc chân nhảy lên cái, hưng phấn . Hôm nay nàng mặc bộ váy dài màu đỏ, từ xa nhìn lại như đoàn ngọn lửa nhảy múa.

      Nàng sớm nhìn huynh đệ Lưu Hải vừa mắt, trong lòng cùng sớm muốn giáo huấn hai người, chỉ là Cao Minh Nguyệt vẫn cho phép nàng trêu chọc hai người đó. tại có Hạ Ngôn xuất đối phó huynh đệ Lưu Hải, nàng đương nhiên vui mừng tràn đầy, hận thể mong Hạ Ngôn đánh Lưu Hải kia răng rơi đầy đất.

      - Đệ bỏ qua cho ! Hạ Ngôn gật đầu cười .

      - Hạ Ngôn. Vậy chúng ta trước tiên ăn cơm, sau đó nhanh tới Đại Sảnh Khiêu Chiến. Thời gian còn đến canh aiờ.

      Cao Minh Nguyệt kìm nổi thúc giục.

      Ăn xong bữa cơm đơn giản, ba người về phía Kim Long Điện.

      Phủ viện Cao gia cách Kim Long Điện cũng quá xa, ba người tăng nhanh bước chân, cho nên lúc tới Kim Long Điện thời gian còn cách bắt đầu khiếu chiến gần nửa canh giờ.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 271:
      Ngày hôm trước Hạ Ngôn ước định với Lưu Hải ở Đại Sảnh Khiêu Chiến khiến cho rất nhiều người chú ý.

      Sau đó, những người này liền nhanh chóng truyền tin tức này khắp Thánh thành.

      Người tu luyện thường có mặt ở Đại Sảnh Khiêu Chiến đều có chút hiểu biết về huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương. Đối với thực lực của Lưu Hải cùng biết khá . Cho nên khi có người tu luyện mười mấy tuổi khiêu chiến với Lưu Hải, điều này rất hấp dẫn chú ý của mọi người.

      Hơn nữa, lần này vật đánh cuộc khiêu chiến trừ dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương, còn có viên Súc Linh Đan và viên Đoán Thần Đan bát phẩm, cùng với khoảng 400 vạn kim tệ.

      Những thứ có giá trị cực cao này đương nhiên là cực kỳ hấp dẫn chú ý.

      canh giờ trước khi diễn ra cuộc khiêu chiến của Lưu Hải cùng Hạ Ngôn, số người tụ tập ở Đại Sảnh Khiêu Chiến vượt quá xa so với bình thường.

      Ở trong số những người này, ít người đều có chút bất bình trong lòng. Huynh đệ Lưu Hải nhiều ngày nay kiếm được rất nhiều, làm cho người ta đỏ mắt. Hai hôm trước kiếm lời 100 vạn kim tệ, ngày hôm qua lại kiếm được lọ Tử Quỳnh Tương trị giá mấy trăm vạn. Hôm nay, lại kiếm được hai viên đan được bát phẩm cách ngon lành.

      Tốc độ kiếm tiền như vậy, ai có thể bì được?

      Cho nên rất nhiều người đều cắn răng, đỏ mắt!

      Tuy là đỏ mắt, nhưng cùng có biện pháp gì, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn mà thôi. muốn đắc tội huynh đệ Lưu Hải, vậy nên xen vào việc của người khác. Ngay cả Cao Minh Nguyệt có thế lực như vậy cũng đều muốn dễ đàng đắc tội huynh đệ Lưu Hải này, có thể thấy được thế lực bọn họ rất mạnh!

      - Tới rồi! Tới rồi!

      Ở ngoài Đại Sảnh Khiêu Chiến có ít người vẫn đứng chờ Hạ Ngôn xuất .

      Khi Hạ Ngôn xuất trong Kim Long Điện, trong những người này có người hô to lên.

      Hạ Ngôn cũng từ xa nghe được tiếng gào, người tu luyện trong Đại Sảnh Khiêu Chiến đều đồng loạt hướng ánh mắt về phía lối vào đại sảnh.

      Quả nhiên Hạ Ngôn xuất ở lối vào, cùng với Hạ Ngôn còn có Cao Minh Nguyệt cùng với Uyển Thu thê tử của Cao Minh Nguyệt.

      Danh tiếng của Cao Minh Nguyệt cũng !

      Bản thân là con trai của tộc trưởng Cao gia, đồng thời còn là lục cấp dong binh. Cao Minh Nguyệt cùng thường theo Đoàn đơng binh của gia tộc hoàn thành số nhiệm vụ. Như vậy, mục đích chủ yếu còn là để rèn luyện bản thân. Thực lực chân chính cùng chỉ ru rú ở nhà là có thể luyện ra.

      Huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương cùng có chút giật mình khi thấy Hạ Ngôn xuất cùng vợ chồng Cao Minh Nguyệt, tuy nhiên sắc mặt bọn họ rất nhanh liền khôi phục bình thường.

      - Đại ca! Xem ra quan hệ của Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu cùng Hạ Ngôn này bình thường.

      Cặp mắt Lưu Dương híp lại, thấp giọng bên tai Lưu Hải. Lưu Hải gật gật đầu:

      - Hừ! Vậy sao chứ? Huynh đệ chúng ta đắc tội , có thể làm gì chúng ta? Hạ Ngôn này, hôm nay phải đến sao? Nếu ta đổi ý, hắc hắc, như vậy dựa theo quy củ Đại Sảnh Khiêu Chiến, hai viên đan dược chỉ có thể lấy lại viên.

      Lưu Hải lo lắng lúc này Hạ Ngôn đổi ý. Nếu đổi ý, vậy hoàn toàn có thể trực tiếp rời khỏi Thánh thành, cần gì phải đến Đại Sảnh Khiêu Chiến?

      - Đúng a!

      Lưu Dương gật gật đầu.

      Mang theo dáng vẻ tươi cười, Lưu Dương cùng Lưu Hải cùng đều bước lên mấy bước đón tiếp, chào hỏi Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.

      Lưu Dương cùng Lưu Hải cũng cực kỳ nhiệt tình với Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn huynh đệ, chuẩn bị tốt rồi chứ? Lưu Hải cười tủm tỉm hỏi.

      - Rất tốt! Lưu đại ca, chúng ta tại giao vật phẩm đến quầy Đại Sảnh Khiêu Chiến nhé?

      Hạ Ngôn chủ động với Lưu Hải.

      Sau khi giao vật phẩm cho người quản lý, Đại Sảnh Khiêu Chiến nghiệm chứng mức độ giả của vật phẩm. Cho nên Lưu Hải tự nhiên lo lắng Hạ Ngôn đổi đan dược thành hàng giả.

      Bốn phía ít người đều khẽ giọng bàn luận.

      Có người vốn nghĩ rằng Hạ Ngôn đột nhiên đổi ý, tại xem ra căn bản phải như vậy.

      - Chẳng lẽ, Cao Mình Nguyệt những bí của Lưu Hải cho người trẻ tuổi này sao?

      Có người thấp giọng .

      - Với tính tình của Uyển Thu kia, khẳng định cho người trẻ tuổi này. Tuy nhiên tại xem biểu tình của Uyển Thu, dường như.

      Cũng có người quan sát kỹ càng, chú ý biểu của Uyển Thu hôm nay có vẻ giống bình thường, trong lòng khỏi hoài nghi.

      Lưu Dương kia cũng có chút kinh ngạc nhìn Uyển Thu. Trước đây, mặc dù vẫn rất khách khí trước mặt Uyển Thu, nhưng là Uyển Thu chưa từng lộ ra mặt cười với . Nhưng hôm nay, ngờ nàng lại còn rất ôn hòa tiếp chuyện .

      Tuy rằng nghi ngờ, nhưng Lưu Dương cũng nghĩ ra rốt cục có vấn đề chỗ nào cả.

      Hạ Ngôn cùng Lưu Hải tới quầy, phân biệt đưa vật phẩm đánh cuộc ra, đặt lên quầy. Rất nhanh, từ trong phòng Đại Sảnh Khiêu Chiến có lão già đầu bạc ra, nghiệm chứng vật phẩm của hai bên.

      Trải qua nghiệm chứng, vật phẩm hai bên cung cấp đều là hàng . Sau nghiệm chứng, Tử Quỳnh Tương, đan dược cùng 400 vạn kim tệ đều được đặt trong quầy. Từ xa nhìn lại, đều làm cho máu huyết người ta sôi trào.

      Đây là khoản tiền khổng lồ!

      "Lưu Hải này, biết mạnh nhất có thể phát huy ra uy lực võ kỹ bao nhiêu độ? Lát nữa, ta thử cứng đối cứng với !"Hạ Ngôn nhìn Lưu Hải, nghĩ thầm trong lòng. Linh lực trong cơ thể còn hoàn toàn yên lặng, dường như rất muốn giải phóng ra ngoài.

      Lưu Hải thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mình, ngờ còn lộ ra nụ cười với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cùng cười cười với Lưu Hải. " Lát nữa lên lôi đài, xem ngươi còn có thể cười nữa hay ! Khặc khặc!" Khóe miệng Hạ Ngôn cùng tia cười, thầm nghĩ trong đầu.

      -Hạ Ngôn!

      Uyển Thu ở phía sau vẫy tay với Hạ Ngôn. -Dạ?

      Hạ Ngôn thấy Uyển Thu gọi mình, tự nhiên là qua đó.

      Tới bên cạnh Uyển Thu, nàng duỗi tay, kéo Hạ Ngôn lại gần, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía đám người Lưu Hải.

      - Hạ Ngôn, ta vừa mới đặt cược mấy chục vạn kim tệ của mình vào đệ đó. Đệ nhất định phải thắng đó nha!

      Uyển Thu khẽ với Hạ Ngôn.

      -Ồ!

      Hạ Ngôn sửng sốt.

      Uyển Thu này khẩn trương như vậy kéo mình lại, chỉ là cho mình biết nàng đặt cược mấy chục vạn.

      Mới vừa rồi, Hạ Ngôn còn tưởng rằng Uyển Thu phát cái gì, sau đó cẩn thận cho . Nhưng vừa nghe là điều này, Hạ Ngôn lập tức có chút buồn cười.

      Thấy bộ dạng để ý của Hạ Ngôn, khuôn mặt Uyển Thu khẽ co giật, :

      - Ta tích cóp hơn hai mươi năm mới được bằng ấy tiền đó. Nếu bị thua, ta tha cho đệ đâu!

      Uyển Thu nghiêm túc .

      Hạ Ngôn vội hỏi:

      - Đại Sảnh Khiêu Chiến này phải là có nơi đặt cược sao? Hạ Ngôn nhìn về phía quầy, quả thấy nơi đặt cược.

      Uyển Thu chỉ chỉ sang nơi cách đó xa. Hạ Ngôn nhìn theo thấy mấy người mặc áo gấm xa hoa, ghi ghi chép chép gì đó, còn có số người đều xếp hàng chờ đăng ký.

      Thấy tình cảnh này, Hạ Ngôn liền hiểu . Nơi này, cũng có người đặt cược, tuy nhiên phải là do Đại Sảnh Khiêu Chiến bao thầu mà là nơi đặt cược tư nhân.

      - Hạ Ngôn. Tỷ lệ cược của đệ cao a, ăn mười! Nếu đệ thắng tên Lưu Hải đáng giận kia, ta có thể kiếm được mấy trăm vạn đó. Hạ Ngôn, đến lúc đó, tiền kiếm được, ta và đệ chia đều.

      Khuôn mặt cười của Uyển Thu hưng phấn đến đỏ lên.

      - Vâng! Uyển Thu tỷ cứ yên tâm ! Hạ Ngôn gật gật đầu, trịnh trọng .

      Gần nửa canh giờ sau!

      Hạ Ngôn, Lưu Hải tiến vào lôi đài.

      Nhân viên công tác Đại Sảnh Khiêu Chiến cũng từ phía sau tiến lên lôi đài, sau đó hỏi hai người chuẩn bị kỹ hay chưa. Hạ Ngôn cùng Lưu Hải đều gật đầu. Sau đó, nhân viên công tác bắt đầu tuyên bố khiêu chiến đến giờ

      - Khiêu chiến bắt đầu!

      Hạ Ngôn rút Thần Hi kiếm ra, thân kiếm màu xanh như nước hồ thu. Cho dù hiểu vũ khí, nhưng nhìn thấy Thần Hi kiếm của Hạ Ngôn, ai cũng lập tức cảm giác được khác biệt của thanh kiếm này.

      Lưu Hải nhìn thấy Thần Hi kiếm, trong lòng cùng chấn động thỏi.

      "Trường kiếm của tiểu tử này, cùng là cực phẩm khó được a!" Trong mắt Lưu Hải chợt lóe tinh quang. " Lát nữa sau khi thua trận, ta lại nghĩ biện pháp chiếm thanh kiếm này của . "

      Lưu Hải suy nghĩ trong lòng, mặt kìm nổi lộ ra vẻ đắc ý. có kinh nghiệm phong phú, đương nhiên có thể cảm giác được thanh trường kiếm trong tay Hạ Ngôn bình thường, ý nghĩ xoay chuyển, trường đao trong tay Lưu Hải cũng chậm rãi chuyển ra trước người, chắn ngang trước ngực, chân bước ra tạo thành hình chữ bát.

      -Vèo!

      lôi đài, bóng người chợt lóe.

      Mọi người chỉ kịp thấy luồng sáng lên, tốc độ cực nhanh khiến tất cả mọi người bên dưới đều kịp phản ứng.

      - Keng!

      tiếng kim loại va chạm vang lên truyền ra từ lôi đài.

      lôi đài, khiếp sợ trong lòng Lưu Hải thể dùng ngôn ngữ để hình dung nữa. Lưu Hải gần như theo bản năng đỡ kiếm này. Cũng là vận khí tốt, nếu kiếm này khiến bị thương.

      Tốc độ Hạ Ngôn rất nhanh!

      Sau khi vũ khí hai người va chạm, Hạ Ngôn nhanh chóng lùi về, đứng ở ngoài mười thước cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Lưu Hải. Mà Lưu Hải phun ra hơi dài, khuôn mặt vô cùng ngưng trọng nhìn Hạ Ngôn.

      Lưu Dương đệ đệ Lưu Hải ở bên dưới, miệng mở lớn, quả thực thể tin vào mắt mình.

      "Từ tốc độ công kích vừa rồi của Hạ Ngôn có thể nhìn ra, Hạ Ngôn tuyệt đối dễ dàng đối phó. Chẳng lẽ, mình nhìn nhầm sao?"

      - Ha ha! Lưu đại ca, huynh cũng nên cẩn thận! Hạ Ngôn cười cười.

      Mọi người ở bên dưới trong lúc nhất thời đều im lặng như tờ. Bên dưới ít người đều đặt cược, mà trong mười người có chín là đều mua Lưu Hải thắng.

      Nhưng kích vừa rồi của Hạ Ngôn, khiến trái tim những người này như bị bóp mạnh.

      - Keng!

      luồng sáng lại lên, tiếp tục công kích tới Lưu Hải. Trong giây lát, luồng sáng lại hung hăng va chạm với Lưu Hải.

      Trong lôi đài, kiếm khí tung hoành, từng luồng linh lực trào ra, liên tiếp tạo ra những tiếng rít trong khí. Từ mặt đất, cuồn cuộn nổi lên cơn lốc xoáy.

      - Keng! Keng!

      Tiếng binh khí va chạm liên tiếp vang lên, đánh lên trái tim mọi người. Cái loại cảm giác này làm cho người ta dám thở mạnh.

      Từng cỗ lực lượng hùng hậu khiến Lưu Hải gần như thể ngăn cản. Lực lượng từ thân đao truyền vào khiến tất cả linh lực của đều phải vận chuyển dữ dội.

      - Quá sướng!

      Lúc này, Hạ Ngôn lại mở miệng .

      Đúng vậy, lúc này phi thường thoải mái. Trưa ngày hôm qua sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm, đột phá đến Đại Linh Sư trung kỳ, linh lực trong cơ thể tăng mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều. Tuy nhiên, nhiều linh lực như vậy lại có cơ hội giải phóng chút nào. tại, quả thực coi Lưu Hải làm bia, linh lực toàn thân cuộn trào trong kinh mạch, tiến hành công kích cứng đối cứng với Lưu Hải.

      Mỗi lần công kích, Hạ Ngôn đều cảm giác thân thể thoải mái thêm phần, linh lực vận chuyển càng thêm trôi chảy.

      Trong khi còng kích. Hạ Ngôn lại có cảm giác linh lực của mình còn gia tăng, càng dùng lực, lực lượng lại càng hùng hậu. Linh lực dường như là vô cùng vô tận.

      Hạ Ngôn càng đánh càng hung mãnh, mà Lưu Hải dưới công kích của Hạ Ngôn cũng dần dần ổn định được thân hình, ngừng lui về sau.

      Nhìn cảnh tượng này lôi đài, mọi người đều trợn tròn mắt, lấy tay che cái miệng há hốc!

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 272:
      Mắt thấy Lưu Hải sắp kiên trì được, Hạ Ngôn đột nhiên lùi về sau, lại lui ra đứng ở nơi cách Lưu hải khoảng mười thước.

      Ở đây, có lẽ rất nhiều người nhìn ra nhưng Lưu Hải lại biết ràng mình vừa rồi sắp bị đánh bại. Nhưng Hạ Ngôn đường như có ý đánh bại .

      Vào thời khắc mấu chốt, Hạ Ngôn ngờ lùi ra cho cơ hội thở dốc.

      Trong mắt Lưu Hải lộ ra vẻ nghi hoặc, tuy rằng khí huyết dâng trào trong cơ thể, nhưng vẫn còn kiên trì khống chế linh lực thể vận chuyển trôi chảy. Chỉ cần có tia cơ hội, Lưu Hải đương nhiên buông tay.

      Phải biết rằng, nếu lúc này khiêu chiến bị thua, như vậy đồng nghĩa với việc thua lọ Tử Quỳnh Tương cùng 400 vạn kim tệ. chỉ có vậy, đệ đệ Lưu Dương của còn đặt cược rất nhiều bên ngoài, Lưu Dương thậm chí đặt hơn nửa số tiền tích cóp của hai người mấy năm nay.

      Hạ Ngôn lui ra lúc, đứng ở ngoài mười thước, Thần Hi kiếm tùy tiện cầm trong tay, ánh mắt mang theo ý cười nhìn Lưu Hải.

      Hạ Ngôn lúc này, tuy rằng vừa rồi liên tục công kích Lưu Hải khoảng thời gian chén trà , nhưng linh lực trong cơ thể những yếu bớt, ngược lại còn mạnh hơn so với lúc bắt đầu.

      Ngay cả Hạ Ngôn cũng đều có chút kinh ngạc.

      "Chẳng qua, tại khó được có bia sống cho ta triển khai công kích, trước tiên cho nghỉ ngơi hồi, khôi phục chút linh lực!" Hạ Ngôn nhìn Lưu Hải, thầm nghĩ trong lòng.

      Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn cần tìm điểm phát tiết.

      tại công kích Lưu Hải, thể nghi ngờ chính là cách thức để giải phóng, cho nên cũng nóng lòng đánh bại Lưu Hải. Chờ Lưu Hải khôi phục linh lực, lại bắt đầu phát động đạt công kích mới.

      Đám người xung quanh lôi đài đều nín thở nhìn lên.

      Tuy rằng vừa rồi Lưu Hải bị đánh cho gần như có cơ hội trả đòn, nhưng những người này vẫn hy vọng Lưu Hải có thể bộc phát đánh bại Hạ Ngôn. ít người đều chờ mong Lưu Hải dùng thủ đoạn cường đại dấu đột nhiên đánh bại Hạ Ngôn.

      Nếu , những người đặt cược Lưu Hải thắng lợi, đều là vốn ra mà về.

      lát sau, thân hình Hạ Ngôn lại chợt lóe, hóa thành luồng sáng đánh về phía Lưu Hải sắc mặt xám trắng.

      - Keng!

      Vũ khí hai người lại va chạm, phát ra tiếng vang.

      Tiếp theo, dường như lặp lại vừa rồi, Hạ Ngôn công kích càng lúc càng nhanh. Lưu Hải chỉ có thể bị động ngăn cản, căn bản tim được cơ hội trả đòn. Nếu tốc độ ngăn cản của hơi chậm chút thôi, như vậy thân thể của bị trường kiếm như tia chớp của Hạ Ngôn đánh trúng.

      Lưu Hải muốn chết, vậy chỉ có thể liều mạng đón đỡ!

      mặt, mồ hôi từng giọt ngừng lăn xuống.

      Lưu Hải lúc này, ngay cả ý niệm hối hận khiêu chiến cùng Hạ Ngôn cũng kịp sinh ra, chỉ có thể hết sức đón đỡ lần lại lần công kích sắc bén của Hạ Ngôn. Linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn dường như vô cùng vô tận.

      "Đáng giận! Tên khốn này, vì sao trực tiếp đánh bại ta?" Lưu Hải xác định, Hạ Ngôn cố ý đánh bại mình. cảm giác được, lực luợng chân chính của Hạ Ngôn mạnh hơn rất nhiều so với biểu bên ngoài.

      "Chết tiệt, rốt cục là sao vậy nhỉ? mới bao nhiêu tuổi hả? Ta dùng toàn lực cũng chỉ có thể phát huy ra uy lực võ kỹ 1, 3 vạn độ, nhưng Hạ Ngôn này ngờ còn mạnh hơn ta?" Hai mắt Lưu Hải đỏ thẫm, nghiến răng ken két, bất kể thế nào đều nghĩ ra. Lúc này, thậm chí có thời gian nghĩ nhiều như vậy.

      - Thịch!

      Thân hình Lưu Hải rốt cục trong đợt công kích của Hạ Ngôn bị đánh bay ra, đập vào bên cạnh lôi đài Đại Sảnh Khiêu Chiến.

      - Rốt cục thoải mái rồi! Hạ Ngôn thờ phào hơi.

      Sau đó, ánh mắt Hạ Ngôn dừng thân thể Lưu Hải bay ra ngoài, mặt mang theo nụ cười lạnh nhạt. Chiến đấu thời gian dài như vậy, ngờ sắc mặt cũng biến đổi.

      "Trải qua trận tỷ đấu này, linh lực của ta lại tăng lên rất nhiêu. Ngày hôm qua cảnh giới của ta tăng lên Đại Linh Sư trung kỳ, ta có thể phát huy ra uy lực võ kỹ 1. 5 vạn độ. Sau đó lại dung hợp bí điển Thiên cấp, uy lực Linh La kiếm pháp lại được tăng lên. Sau khi tăng lên có thể phát huy ra uy lực võ kỹ 1. 6 vạn độ. Nhưng tại, ta thấy nếu ta toàn lực thi triển võ kỹ, vậy uy lực cũng khoảng tầm 2 vạn độ".

      "Dưới Linh Tông, người có thể chiến thắng ta - nhiều!" Cặp mắt Hạ Ngôn khẽ híp lại, nhìn về Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu ở phía dưới.

      Ngày hôm qua Hạ Ngôn sử dụng đan được, có bộ phận cùng chưa hấp thu hết mà chứa trong cơ thể. Vừa rồi hồi công kích sảng khoái đầm đìa khiến cho dược lực còn chứa trong cơ thể đều được phát huy ra, tự nhiên linh lực tăng lên chút. tại, Hạ Ngôn tới gần với mức đột phá Đại Linh Sư hậu kỳ.

      - Hạ Ngôn tiên sinh - Thắng! Nhân viên công tác tuyên bố:

      - Hạ Ngôn tiên sinh, nhận được Tử Quỳnh Tương cùng với kim phiếu 400 vạn.

      Lời của nhân viên công tác giống như hòn đá lớn ném vào mặt hồ yên tĩnh. Đám người vốn ngây ngẩn lập tức trở nên sôi trào.

      Lưu Dương dường như toàn thân lọt vào hố băng, quả nghĩ đây là nằm mơ.

      Trước khi trận khiêu chiến bắt đầu, còn thầm may mắn mình lại tìm được con dê béo. Nhưng tại.

      Từ lôi đài xuống, Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu lên đón Hạ Ngôn.

      Cao Minh Nguyệt khỏi lại đánh giá Hạ Ngôn lần nữa. Từ thực lực Hạ Ngôn biểu ra, Hạ Ngôn khoảng cách Linh Tông cũng xa. Chỉ sợ được mấy năm, Hạ Ngôn trở thành cường giả Linh Tòng.

      Ở trong Thánh thành, tại còn có cường giả Linh Tông dưới hai mươi tuổi. Nếu Hạ Ngôn trở thành cường giả Linh Tông trước hai mươi tuổi, khiến cho các thế lực dốc sức tranh đoạt.

      - Hạ Ngôn tiên sinh! Xin ra nhận đồ! Nhân viên công tác gọi Hạ Ngôn.

      - Ha ha! Cao đại ca, Uyển Thu tỷ, đệ lấy những thứ thắng được.

      Hạ Ngôn chỉ vào quầy, cười với Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.

      xong, liền ra quầy Đại Sảnh Khiêu Chiến.

      - Ta cũng !

      Uyển Thu lại ra hướng nơi đặt cược tư nhân kia.

      - Tử Quỳnh Tương!

      Đẻ cho Hạ Ngôn vui sướng vẫn là bình được liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương, 400 vạn kim tệ tuy nhiều, nhưng nếu có Tử Quỳnh Tương Hạ Ngôn với thực lực vào thời điểm hôm qua đồng ý khiêu chiến với Lưu Hải.

      Vì Tử Quỳnh Tương, Hạ Ngôn mới mạo hiểm!

      Tuy nhiên sau khi sử dụng Súc Linh Đan, thực lực Hạ Ngôn ngờ trực tiếp tăng lên hơn gấp đôi, thoải mái đánh bại Lưu Hải.

      Cất kim tệ cùng Tử Quỳnh Tương vào trong lòng, Hạ Ngôn cầm hai hộp ngọc trở lại bên cạnh Cao Minh Nguyệt.

      Hai viên đan dược này là Cao gia cho mượn, tự nhiên phải trả lại. Cao Minh Nguyệt cũng khách khí. Hạ Ngôn trả lại đan dược ta cũng tự nhiên mà thu về. Hai viên đan dược này trị giá 340 vạn kim tệ, cho dù Cao gia cùng dễ dàng tặng người.

      Cho Hạ Ngôn mượn đan dược để sử dụng làm cho Hạ Ngôn thiếu món nợ nhân tình. Nhân tình này tuy lớn, nhưng ít nhất về sau có thể tạo nên quan hệ tốt đẹp với Hạ Ngôn.

      Dưới cái nhìn chăm chú của rất nhiều người trong đại sảnh, ba người Hạ Ngôn chậm rãi rời .

      Về phần huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương khóc ra nước mắt. Lưu Hải tuy rằng bị thương nặng, nhưng tổn thất lần này của bọn họ đả kích mạnh hơn bị thương thân thể rất nhiều.

      - Hạ Ngôn huynh đệ. Đệ Cao gia ở thêm mấy ngày sao?

      Cao Minh Nguyệt mấy lần mời Hạ Ngôn, chẳng qua Hạ Ngôn vẫn từ chối lời mời. Lần này Thánh thành, Hạ Ngôn thu hoạch rất lớn. chỉ thực lực tăng mạnh, lại còn kiếm được Tử Quỳnh Tương.

      Lúc này, tâm tình Hạ Ngôn vô cùng tốt!

      - Cao đại ca! Nếu sau này tới Thánh thành, đệ nhất định thăm Cao gia. Tuy nhiên, sư phụ dặn hai ngày này thành Tử Nguyệt hội họp với ông ấy, đệ thể dừng ở đây quá lâu.

      Hạ Ngôn lắc đầu, lại từ chối.

      - Được rồi. khi vậy, chúng ta đưa đệ ra khỏi thành.

      Cao Minh Nguyệt bất đắc dĩ gật gật đầu, rồi sau đó đưa mắt nhìn thê tử Uyển Thu. Uyển Thu cũng gật đầu với Hạ Ngôn.

      - Hạ Ngôn! 300 vạn kim tệ này, là của đệ!

      Uyển Thu vừa rồi vẫn còn đếm lại kim phiếu của mình. Lần này nàng đặt cửa Hạ Ngôn thắng lợi, kiếm được ít. Tỷ lệ ăn mười, trong Đại Sảnh Khiêu Chiến cũng chỉ khoảng phần mười số người đặt vào Hạ Ngôn. Những người này trong lòng đại đa số kỳ chỉ là đánh liều lần, cũng phải coi trọng Hạ Ngôn có thể thắng. Chỉ bởi vì tỷ lệ cược của Hạ Ngôn rất cao.

      - Hả?

      Hạ Ngôn sửng sốt, khó hiểu nhìn Uyển Thu. Uyển Thu cười duyên:

      - Hạ Ngôn! Đệ quên lời ta trước khi đệ khiêu chiến sao? Nếu đệ có thể thắng, vậy tiền thắng cược ta đặt chia cho đệ nửa mà!

      xong, Uyển Thu đưa kim phiếu đến trước mặt Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn lúc này mới nhớ tới, Uyển Thu quả vậy. Chẳng qua Hạ Ngôn chi cho là vui mà thôi.

      tại, Uyển Thu đưa kim phiếu cho , mà cũng ít. Tuy rằng là nửa, cũng là 300 vạn rồi.

      Nhìn kim phiếu, HạNgôn lắc đầu.

      Tiền này, là Uyển Thu thắng được, lúc ấy trong tiền vốn có phải của Hạ Ngôn, làm sao có thể thu về?

      Uyển Thu dường như biết Hạ Ngôn từ chối, lại thêm:

      - Hạ Ngôn! Tuy rằng chúng ta mới biết có ngày, nhưng là đệ hẳn phải biết tính tình của ta rồi! Lời ta ra, chẳng lẽ đệ cho là chơi sao?

      Với tính tình của Uyển Thum quả là làm. Lúc ấy nàng nếu Hạ Ngôn thắng, vậy chia nửa tiền thắng được. Đó xác định phải là chơi.

      Suy nghĩ chút, Hạ Ngôn nhíu nhíu mày.

      - Hạ Ngôn! Nếu đệ cứ khăng khăng nhận, vậy kim phiếu này, ta ném . Ta được là làm được.

      Uyển Thu biến sắc, như chém đinh chặt sắt.

      Cao Minh Nguyệt ở bên cũng lên tiếng, chỉ nhìn Hạ Ngôn cùng Uyển Thu.

      - Được! Vậy đệ xin nhận. Hạ Ngôn .

      Đưa tay nhận kim phiếu 300 vạn trong tay Uyển Thu, Hạ Ngôn cười :

      - 300 vạn kim tệ này, đệ công mà kiếm được. Đối với người thường, 3 kim tệ đều có thể cho người ta sống được tháng.

      Hạ Ngôn lắc đầu.

      Từ sau khi thực lực tăng lên, tốc độ kiếm tiền của Hạ Ngôn thể nhanh. Kiếm được mấy trăm vạn dường như quá khó khăn. Tuy nhiên sau khi vào Nhất Phẩm Đường, Hạ Ngôn cảm thấy được cho dù mấy trăm vạn này cũng thực tính là nhiều.

      Ba người ra cửa nam, Hạ Ngôn chào từ biệt Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.

      Bởi vì nơi này cách thành Tử Nguyệt xa, Hạ Ngôn cũng thuê xe ngựa. Vận chuyển linh lực, với tốc độ của Hạ Ngôn cũng chỉ mất khoảng canh giờ có thể trở lại thành Tử Nguyệt.

      Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu đứng ngoài thành nhìn Hạ Ngôn xa dần.

      - Minh Nguyệt. Muội đưa 300 vạn kim tệ cho Hạ Ngôn, chàng có giận ? Uyển Thu hỏi Cao Minh Nguyệt, mắt sáng như trăng rằm.

      - Uyển Thu! Nàng làm vậy, chính hợp ý ta. Có 300 vạn kim tệ này, ích lợi Hạ Ngôn có thể mang đến cho Cao gia chúng ta lại là vô giá!

      Cao Minh Nguyệt nhìn Uyển Thu, cười :

      - Tương lai về sau của Hạ Ngôn khẳng định cao hơn ta rất nhiều. rất có khả năng sau khi Hội Giao Lưu học viên siêu cấp chấm dứt, Thánh địa Thiên Cung tiếp tục tu luyện. Khi đó.

      Nghe Cao Minh Nguyệt vậy, Uyển Thu bỗng trợn to mắt, khỏi biến sắc.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 273:
      cái bóng màu trắng, chợt lóe lên rồi biến mất cánh đồng hoang.

      Hạ Ngôn cáo biệt với hai người Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu ở cửa Nam Thánh thành, liền vận chuyển linh lực hùng hồn trong cơ thể, thi triển thân pháp chạy tốc độ cao về thành Tử Nguyệt. Lúc này, tốc độ Hạ Ngôn nhanh hơn xe ngựa biết bao nhiêu lần.

      lúc lâu sau, hình dáng to lớn của thành Tử Nguyệt xuất trong tầm mắt Hạ Ngôn.

      " tại linh lực của ta duy trì chạy nhanh thời gian dài như vậy, lại vẫn có cảm giác rất sung mãn!"

      Hạ Ngôn cảm giác linh lực trong cơ thể, cũng thiếu bớt bao nhiêu.

      Sau khi tăng cấp thành Đại Linh Sư trung kỳ, tốc độ khôi phục linh lực của Hạ Ngôn lại nâng cao rất nhiều. Hơn nữa, cảnh giới Hạ Ngôn cách Đại Linh Sư hậu kỳ cũng chỉ là tầng màng mà thôi.

      Người tu luyện dưới Linh Tông, sợ rằng tìm thấy ai là đổi thủ của Hạ Ngôn nữa. Đương nhiên, có thể cùng ít Đại Linh Sư đỉnh có thể chống lại Hạ Ngôn, nhưng đây tuyệt đối là số ít.

      Tửu lâu Tử Nguyệt!

      Ở trong đại đường tửu lâu, tấm gỗ màu đen lớn vẫn đặt ở tầng đại đường. Tên thứ nhất, là Học Viện Tử Diệp. Hội Giao Lưu học viện hạng nhất kết thúc tròn hai ngày, thế nhưng người đàm luận về Hội Giao Lưu học viện hạng nhất ở thành Tử Nguyệt cũng giảm bao nhiêu.

      Nhất là Hạ Ngôn Học Viện Tử Diệp, tại danh tiếng rất lớn!

      - Hạ Ngôn?

      Trong Địch Xuân Uyển. Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết đồng thỏi ngẩng đầu, thấy Hạ Ngôn đẩy cửa vào khỏi hô to, đồng thời đứng lên.

      Lúc này, trong tám học viện hạng nhất, hơn phân nửa học viên học viện đều rời thành Tử Nguyệt. Có học viên học viện trực tiếp quay về học viện mình. có học viên học viện lại tới học viện bọn họ chỉến thắng xem điển tịch Kinh Các học viện đó.

      - Sư phụ còn chưa trở về sao?

      Vừa vào Địch Xuân Uyển, Hạ Ngôn nhìn thấy Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết, liền mở miệng hỏi.

      - Đêm qua Viện trưởng trở lại, nhưng sau đó lại cùng Phó Viện trưởng ra ngoài rồi. Vương Thiên Hà lập tức .

      - Hạ Ngôn! Hôm qua sao đệ trở về cùng Viện trưởng chứ?

      Mễ Tuyết nhíu hàng mi liễu hỏi, mặt lại có nhiều biểu tình lắm.

      Ngày hôm qua lúc Liễu Vân trở về mình, chỉ Hạ Ngôn cần nhiều thời gian làm quen với Thánh thành. Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết thấy sắc mặt Liễu Vân tốt, cũng dám hỏi nhiều.

      Hạ Ngôn mỉm cười :

      - Ngày hôm qua đến Thánh thành sư phụ phải xử lý việc, để đệ tự quay về thành Tử Nguyệt, cho nên đệ ở lại Thánh thành đợi ngày.

      - Hạ Ngôn! Nhanh chuyện về Thánh thành . Mễ Tuyết vội hỏi.

      Vương Thiên Hà cũng thẩn tình chờ mong nhìn Hạ Ngôn.

      Tuy rằng bọn họ cũng nghe qua Thánh thành Thánh địa, thế nhưng vẫn chưa bao giờ thấy qua. tại Hạ Ngôn vừa trở về từ Thánh thành, đương nhiên bọn họ muốn hỏi chút tình huống ở Thánh thành.

      Hạ Ngôn cười khổ, tuy nhiên vẫn tới ngồi cạnh bàn, mang những gì thấy ở Kim Long Điện Thánh thành lượt. Tuy nhiên, khiêu chỉến với Lưu Hải, Hạ Ngôn cũng .

      Nghe Hạ Ngôn xong, Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết đều liên tục cảm thán, cũng hận thể chính mình có thể Thánh thành.

      Sau nửa canh giờ, Hạ Ngôn về phòng của mình, mở tủ cẩn thận đặt vào gói đồ. Những vật phẩm trong túi đồ này giá trị mấy trăm vạn kim tệ, Hạ Ngôn cũng bỏ Tử Quỳnh Tương cùng bảy trăm vạn kim tệ vào trong đó, trong người chỉ giữ lại kim phiếu chừng mười vạn kim tệ.

      Tuy rằng tại Tử Quỳnh Tương có thể trực tiếp sử dụng, chẳng qua Hạ Ngôn vừa dùng Súc Linh Đan cùng Đoán Thần Đan bát phẩm, dược lực còn tồn trong cơ thể, tại dùng Tử Quynh Tương thích hợp.

      Hơn nữa, chừng sau này còn có thể sử dụng Tử Quỳnh Tương luyện chế ít đan dược.

      Thu thập vật phẩm chút, Hạ Ngôn liền rời khỏi phòng, gọi thị ứng đưa lên ít thức ăn. Sáng sớm cùng hai người Cao Minh Nguyệt chỉ dùng chút thức ăn đơn giản, đến giờ Hạ Ngôn còn chưa dùng bữa, trong bụng sớm đói cồn cào.

      Ba người Hạ Ngôn lại ở Địch Xuân Uyển chờ ngày, sáng hôm sau Phó Viện trưởng Lý Duẫn rốt cuộc trở về. Tuy nhiên, Liễu Vân cũng cùng với lão.

      Lý Duẫn cho ba người Hạ Ngôn là Viện trưởng Liễu Vân có chuyện quan trọng cần làm, cho nên canh giờ trước mình rời thành Tử Nguyệt rồi.

      Kế tiếp, Lý Duẫn dẫn ba người Hạ Ngôn tới Học Viện Càn Khôn gần thành Tử Nguyệt nhất.

      Khoảng cách thành Càn Khôn với thành Tử Nguyệt cùng thành Tử Diệp cũng tính là xa. Thành Càn Khôn ở hướng Tây Nam thành Tử Nguyệt, thành Tử Diệp lại ở hướng Nam thành Tử Nguyệt, cách khác thành Càn Khôn ở ngay vị trí phía Tây thành Tử Diệp.

      Mấy tòa chủ thành liền nhau, khoảng cách lẫn nhau cùng xa. Ngồi xe ngựa bình thường, qua lại lẫn nhau chỉ cách mười ngày hành trình.

      Lý Duẫn thoáng giao phó chút, để ba người Hạ Ngôn thu thập đồ vật, sau đó rời thành Tử Nguyệt thành Càn Khôn. Xe ngựa cũng chuẩn bị thỏa đáng.

      lúc lâu sau, do Lý Duẫn dẫn đầu, ba người Hạ Ngôn ngồi xe ngựa rời cửa Nam thành Tử Nguyệt.

      Hạ Ngôn từ khi vào Học Viện Tử Diệp còn chưa từng thấy Viện trưởng Lý Duẫn này, đây là lần đầu tiên gặp vị Phó Viện trưởng Học Viện Tử Diệp này. Lý Duẫn đa số thời gian đều ở tại thành thị khác, xử lý ít quan hệ giữa các học viện. Học Viện Tử Diệp cùng các học viện hạng hai hạng ba cùng có ít quan hệ giao lưu.

      - Hạ Ngôn! Hội Giao Lưu học viện hạng nhất lần này, Học Viện Tử Diệp chúng ta có thể đạt được hạng nhất, công lao của con lớn nhất.

      xe ngựa, Lý Duẫn liền khen Hạ Ngôn.

      Tuy rằng lão chưa gặp qua Hạ Ngôn, nhưng nhận biết Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết là hai học viên đặc thù Học Viện Tử Diệp. Cho nên biết học viên trẻ tuổi thứ ba lão chưa gặp, chính là đệ tử Viện trưởng Liễu Vân tự mình thu.

      Lý Duẫn đích thân thấy Hạ Ngôn biểu Hội Giao Lưu học viện, thế nhưng sau khi lão tới thành Tử Nguyệt, cũng nghe ít lời đồn về Hạ Ngôn.

      Khi biết Hạ Ngôn có thực lực Đại Linh Sư, Lý Duẫn cũng có chút kinh ngạc.

      Học Viện Tử Diệp, trăm năm qua xuất học viên dưới ba mươi tuổi là Đại Linh Sư!

      Từ khi lão vào Học Viện Tử Diệp làm Phó Viện trưởng, cũng chưa bao giờ thấy qua Đại Linh Sư ba mươi tuổi xuất trong Học Viện Tử Diệp. Cho nên, khi biết tuổi cùng thực lực của Hạ Ngôn, Lý Duẫn cũng nhịn được vỗ tay tán thưởng.

      Dọc theo đường , Lý Duẫn cũng cho ba người Hạ Ngôn ít chuyện thú vị đại lục.

      Lão thường xuyên bôn ba bên ngoài, tự nhiên biết chuyện thú vị càng nhiều. Mười ngày sau, chạng vạng!

      - Ha ha! Rốt cuộc vào thành Hoa Thanh rồi!

      Xa phu mỗi khi tới quận thành hoặc thành trấn, đều cho mấy người Hạ Ngôn ở trong xe tới địa phương nào, có muốn mua vài thứ hay .

      Hơn nữa, dù là người cần ăn cần xuống xe, ngựa cùng cần ăn nghi chứ.

      -Thành Hoa Thanh?

      Hạ Ngôn nghe tên này, chân mày nhăn lại, tâm linh khẽ chấn động. Cái tên này, hình như nghe qua ở chỗ nào rồi.

      Thấy biểu tình biến hóa của Hạ Ngôn, ánh mắt Mễ Tuyết sáng lên :

      - Hạ Ngôn! Đệ làm sao vậy? Trước đây đệ tới thành Hoa Thanh rồi sao?

      Hạ Ngôn lắc đầu:

      - Đệ chưa từng tới đây.

      Từ thành Ngọc Thủy đến thành Tử Diệp, từ thành Tử Diệp đến thành Tử Nguyệt, cũng qua thành Hoa Thanh. Hạ Ngôn đương nhiên có khả năng qua thành Hoa Thanh. Thế nhưng, vì sao luôn cảm giác hết sức quen thuộc vậy chứ?

      - Vậy, nơi này có người đệ quen biết?

      Mễ Tuyết vươn cánh tay ngọc vỗ ngực, thuận miệng hỏi.

      Nghe Mễ Tuyết vừa như vậy, HạNgôn bồng nhiên nhớ tới vài người.

      Mấy người này, chính là những dong binh thực lực rất thấp Hạ Ngôn gặp được khi lần đầu tiên vào Tội Ác Sâm Lâm. Mấy người này, chính là bọn người Bạch Hoa, Bạch Nhị trước kia.

      Bốn người lúc trước cùng Hạ Ngôn vào Tội Ác Sâm Lâm. Lúc chia tay rời khỏi Tội Ác Sâm Lâm, Bạch Nhị còn đưa thanh bội kiếm tinh xảo của nàng cho Hạ Ngôn. Chỉ là, sau này thanh kiếm kia cùng bị gãy. Lúc đó, Hạ Ngôn cũng đáp ứng Bạch Nhị sau này thành Hoa Thanh thăm bọn họ. Tuy rằng thời gian dài, nhưng Hạ Ngôn quá bận rộn tu luyện, gần như quên mất chuyện này.

      Nếu phải trùng hợp qua thành Hoa Thanh, Hạ Ngôn nghĩ ra.

      Nếu tới thành Hoa Thanh, trong lòng Hạ Ngôn tự nhiên muốn xem thử có thể tìm được bọn người Bạch Hoa .

      "Mấy người Bạch Hoa có thân phận dong binh, tự nhiên thường Đại sảnh Dong Binh nhận nhiệm vụ. Bọn họ thực lực thấp, nhiệm vụ tiếp nhận cùng tương đối đơn giản, thời gian hoàn thành cũng ngắn. "

      Trong lòng Hạ Ngón thầm tính toán.

      Trong bốn người này, thực lực Bạch Hoa cực mạnh, nhưng cùng chỉ mới đả thông hơn tám mươi đường kinh mạch thôi.

      "Ừ, ta cứ ở Đại sảnh Dong Binh thành Hoa Thanh chờ hai ngày, nếu có thể gặp được bọn họ tốt nhất. Nếu gặp được, vậy thôi. " Trong lòng Hạ Ngôn lập tức ra quyết định.

      Tuy rằng thực lực bọn người Bạch Hoa rất yếu, thế nhưng đối với Hạ Ngôn mà , bọn họ là bằng hữu tốt.

      - Hạ Ngôn!

      Thấy Hạ Ngôn dường như có chút xuất thần, Mễ Tuyết vươn ngọc thủ khẽ đầy tay Hạ Ngôn chút.

      - À! Là đệ nghĩ ra thành Hoa Thanh xác thực có vài người bằng hữu. Hạ Ngôn giật mình tỉnh lại, cười .

      - Thành Hoa Thanh này đệ cũng có bằng hữu? Vương Thiên Hà cau mày kinh ngạc.

      - Viện trưởng! Thành Càn Khôn cách nơi này còn xa ? Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn về phía Lý Duẫn hỏi.

      - Thành Càn Khôn!

      Lý Duẫn nhướng mày, suy nghĩ chút :

      - Thành thị phía trước là thành Lê Quang, sau thành Lê Quang chính là thành Càn Khôn rồi. Thành Lê Quang thuộc thành Càn Khôn quản lý, thành Hoa Thanh này còn thuộc về thành Tử Diệp.

      Lý Duẫn đối với các thành thị đại lục đều tương đối quen thuộc.

      - Phó Viện trưởng! Con muốn gặp mấy bằng hữu. bằng các người thành Càn Khôn trước. Qua vài ngày nữa con tới Học Viện Càn Khôn hội hợp với mọi người.

      Hạ Ngôn trầm ngâm .

      -Hả?

      Lý Duẫn nhướng mắt lên.

      Nếu là người khác, Lý Duẫn có thể đáp ứng, thế nhưng Hạ Ngôn.

      - HạNgôn! Đệ lại muốn tách khỏi chúng ta nữa sao? Mễ Tuyết lo lắng .

      Mễ Tuyết so với trước kia cũng nhiều hơn, gương mặt đạm mạc, giờ cũng xuất ít loại biểu tình.

      - Ừ! Đệ phải gặp mấy bằng hữu ở thành Hoa Thanh, qua hai ngày nữa hội hợp với mọi người ở thành Càn Khôn.

      Hạ Ngôn gật đầu .

      - Phó Viện trưởng! Ngài yên tâm , con gặp chuyện gì đâu. Hạ Ngôn thấy Lý Duẫn chần chờ, lại cười thỉnh cầu.

      Thành chủ thành Hoa Thanh này, thực lực còn xa bằng Hạ Ngôn. Có thể , ở thành Hoa Thanh Hạ Ngôn là vô địch. Hơn nữa, Hạ Ngôn cũng phải người thích gây chuyện.

      Trong lòng suy nghĩ hồi, Lý Duẫn gật đầu cười :

      - Được! Nhưng mà Hạ Ngôn, con phải nhanh chút. Chúng ta ở Học Viện Càn Khôn, cùng chỉ được ở mười ngày, rồi phải Học Viện Hồng Hà.

      Thấy Lý Duẫn đáp ứng, trong lòng Hạ Ngôn mừng rỡ, vội vàng tiếng cám ơn. Còn Mễ Tuyết lại có chút vui, khóe miệng hơi kéo xuống.

      - Hạ Ngôn! Chúng ta chờ đệ ở thành Càn Khôn. Vương Thiên Hà cười .

      - Được!

      Hạ Ngôn cũng cười .

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      CHƯƠNG 274:
      Thành Hoa Thanh, thoạt nhìn hoàn cảnh kém thành thành Ngọc Thủy bao nhiêu. Hạ Ngôn đường, nhìn những người lại phố.

      Thành Hoa Thanh cũng là quận thành do thành Tử Diệp quản lý, cùng cấp bậc với thành Ngọc Thủy.

      Trải qua hỏi han đơn giản, Hạ Ngôn liền biết Đại sảnh Dong Binh thành Hoa Thanh thế nào. Đại sảnh Dong Binh thành Hoa Thanh, đồng dạng cùng ở khu vực trung ương thành thị

      "Cùng biết có thể đụng tới mấy người Bạch Hoa, Bạch Nhị hay !" Trong lòng Hạ Ngôn cùng chắc chắn.

      Dù sao dong binh thường hay tiếp thu ít nhiệm vụ ra ngoài thành thị, có khả năng thời gian dài trở về. Dù là bọn người Bạch Hoa đều tiếp nhận ít nhiệm vụ đơn giản, cũng chưa chắc vừa lúc hai ngày này liền trở lại.

      Hạ Ngôn làm như bây giờ, cùng chi là thử thời vận thôi.

      "Nếu đợi được Bạch Hoa, ta cứ hỏi nhân viên công tác Đại sảnh Dong Binh xem có thể chút tin tức gì . tìm được, vậy chỉ có thể thành Càn Khôn thôi. "

      Hạ Ngôn vừa , trong lòng vừa nghĩ.

      lúc sau, Hạ Ngôn tới quảng trường trung ương thành Hoa Thanh.

      Thành Hoa Thanh còn hơn thành Ngọc Thủy ít. Nhìn phố thỉnh thoảng qua vài người tu luyện, cường giả thành Hoa Thanh này cũng rất ít.

      Từ lúc vào thành đến giờ, Hạ Ngôn còn chưa thấy có cường giả Linh Sư xuất .

      Đại sảnh Dong Binh đồng dạng cùng qua thu hút, tọa lạc ở hướng Tây Nam quảng trường, thoạt nhìn bề ngoài cũng có chút cổ xưa. Chẳng qua, lại ít người tu luyện ra vào Đại sảnh Dong Binh.

      Hạ Ngôn vào Đại sảnh Dong Binh, ánh mắt vừa chuyển, trong đại sảnh này cùng có mấy trăm dong binh.

      Hạ Ngôn nhìn vòng, cũng thấy thân ảnh Bạch Hoa, Bạch Nhị. Kỳ , Hạ Ngôn cũng ôm hy vọng vừa tới nơi này là có thể gặp bọn họ, vừa rồi tìm vòng cùng chỉ là thử thời vận mà thôi.

      Sau đó, Hạ Ngôn tìm nơi gần cửa ngồi xuống.

      Bởi vì phải nhìn những dong binh ra vào, cho nên Hạ Ngôn cũng thể nhắm mắt dưỡng thần, càng thể tu luyện ở nơi này.

      Xung quanh mảnh ầm ĩ, làm Hạ Ngôn cách nào tĩnh tâm.

      Tu luyện tâm pháp phải hết sức chăm chú, tập trung tâm thần, bằng rất nguy hiểm. Ở địa phưong này, hiển nhiên thích hợp tu luyện.

      Trong đại sảnh, các dong binh tới đây tiếp nhận, giao tra nhiệm vụ, đa phần đều là dong binh sơ cấp mang huân chương lam sắc. Dong binh mang huân chương hoàng sắc, đều rất khó gặp.

      Đại đa số dong binh cũng hoàn toàn đả thông trăm lẻ tám đường kinh mạch, dong binh như vậy cùng chỉ tiếp thu nhiệm vụ cấp thấp, kiếm chút kim tệ cùng điểm kinh nghiệm.

      Giống như bọn người Bạch Hoa tiếp nhận nhiệm vụ bảo hộ con cháu gia tộc lịch làm trước kia, bốn người bọn họ cũng chỉ kiếm được hai mươi kim tệ. Hơn nữa, thời gian kéo dài tới tháng.

      "Nếu bọn người Bạch Hoa gặp ta, khẳng định còn muốn cho ta kim tệ. Lúc đó, kim tệ bọn họ kiếm được còn có phần của ta mà. "

      Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên, lộ ta tia tươi cười, sau đó lại lắc đầu.

      Thời gian từ trưa chiều đến buổi tối, lại từ tối đến sáng sớm.

      Hạ Ngôn vẫn nhìn thấy mấy người Bạch Hoa. Tuy rằng buổi tối Đại sảnh Dong Binh tiếp thu cùng đưa ra nhiệm vụ, thế nhưng dong binh có thể mực ở lại trong đại sảnh.

      Cho nên, Hạ Ngôn cả đêm cùng rời Đại sảnh Dong Binh.

      Lấy trình độ cứng cỏi tinh thần của Hạ Ngôn tại, mấy ngày ngủ cũng ảnh hưởng nhiều. Sau khi sử dụng Đoán Thần Đan, độ cứng còi tinh thần của Hạ Ngôn càng nâng cao ít.

      Mấy bản bí điển Thiên cấp ở Kinh Các Học Viện Tử Diệp lúc trước bị Hạ Ngôn mạnh mẽ ghi nhớ xuống, cũng đều bị Hạ Ngôn hoàn toàn dung hợp vào Linh La kiếm. Linh La kiếm tại, có thể so sánh với bí điển Thiên cấp thượng thừa.

      Từ sáng sớm đến trưa, buổi trưa lại đến tối.

      Ngay cả dùng bữa, Hạ Ngôn cũng ở ngay tại Đại sảnh Dong Binh, cũng rời bước. Trong Đại sảnh Dong Binh chỉ cung cấp các loại đồ uống, rượu, còn cung cấp thức ăn. Đương nhiên, đều cần tiền mua.

      "Xem ra hôm nay qua rồi, ngày mai nếu gặp bọn họ, phải . " Trong lòng Hạ Ngôn suy nghĩ, nhìn sắc trời bên ngoài dần lờ mờ.

      -Này!

      Lúc này, gã nhân viên công tác Đại sảnh Dong Binh tới, biểu tình nghiêm túc về phía Hạ Ngôn kêu lên.

      Thoạt nhìn, thái độ thân thiết gì.

      Hạ Ngôn quay đầu lại, có chút nghi hoặc. Nhân viên công tác này gọi mình có chuyện gì? Hạ Ngôn nhìn lại thân người mình, từ xuống dưới dường như cùng có gì đúng.

      Trong tay cầm Thần Hi kiếm, phía sau là túi đồ bình thường.

      - Chính là kêu ngươi đó, ngươi có thân phận dong binh sao? Nhân viên công tác liếc nhìn Hạ Ngôn, lời khinh thường:

      - Ta nhìn chằm chằm ngươi cả ngày rồi. Hình như hôm qua ngươi cùng ở nơi này phải ?

      - Nếu ngươi phải dong binh, được dừng ở nơi này, ở đây phải là tửu lâu miễn phí.

      Nhân viên công tác bộ dạng khinh miệt nhìn Hạ Ngôn.

      Hiển nhiên coi Hạ Ngôn là dân lưu lãng nghèo túng.

      - Ta là dong binh!

      Hạ Ngôn sửng sốt chút, liền với nhân viên công tác. -Hả? Dong binh?

      Nhân viên công tác trừng mắt, sau đó cười :

      - Ngươi là dong binh, vậy huân chương dong binh của ngươi đâu? Dong binh tới Đại sảnh Dong Binh, chẳng lẽ mang huân chương của mình?

      - Tiểu tử, ngươi còn dám gạt ta! Nhân viên công tác lớn tiếng .

      ít dong binh gần đó, đều chuyển ánh mắt xem náo nhiệt sang.

      Hạ Ngôn lắc đầu cười khổ, sờ sờ trong vạt áo. tại người ít thứ lệnh bài huân chương tượng trưng thân phận, những thứ này đều treo ở vạt áo trong ngực, bởi vì thường xuyên phải dùng tới.

      Kim Long Lệnh, huân chương dong binh, chứng nhận học viên đặc thù.

      Hạ Ngôn sờ hồi, trực tiếp lấy huân chương dong binh ra, liền trực tiếp lấy xắp đồ vật dậy ra ngoài.

      Mười tấm kim phiếu hơi lộ liễu chút, Hạ Ngôn liền bỏ trở vào. Nhiều kim tệ như vậy, có khả năng khiến nhiều người đỏ mắt, chừng trêu chọc phiền phức.

      Tuy rằng Hạ Ngôn sợ phiền phức, tuy nhiên nhiều chuyện bằng bớt chuyện, cất kim phiếu trở lại, những thứ còn lại liền ở trong tay Hạ Ngôn.

      Kim Long Lệnh, chứng nhận học viên.

      "Đây rồi!"

      Hạ Ngôn thấy cái huân chương dong binh hoàng sắc, mặt khẽ vẻ vui mừng, sau đó lấy ra đeo lên ngực.

      Huân chương hoàng sắc ở nơi này cũng nhiều. Có thể mang huân chương hoàng sắc, đều là ít dong binh tuổi tác khá lớn, hơn nữa ít nhất có thực lực Hậu Thiên đỉnh, làm rất nhiều nhiệm vụ tam cấp mới có thể tăng lên dong binh tứ cấp.

      Nếu là dong binh ngũ cấp, vậy 99% là cường giả Linh Sư, thậm chí còn là Đại Linh Sư càng hùng mạnh hơn.

      - Dong binh tứ cấp?

      Nhân viên công tác kia thấy Hạ Ngôn lấy ra huân chương hoàng sắc, miệng liền há to, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn thào . Dong binh xung quanh lúc này nhìn Hạ Ngôn cũng lộ vẻ kính nể.

      Dong binh tứ cấp, đó là tượng trưng của thực lực. Tuy rằng thoạt nhìn tuổi Hạ Ngôn lớn, thế nhưng cũng làm cho người ta sinh ra kính nể từ đáy lòng. Người bình thường, cũng khỏi cách Hạ Ngôn xa chút.

      - Bây giờ còn có vấn đề gì sao?

      Hạ Ngôn nhìn nhân viên công tác kia, mắt lạnh .

      - . có! Ngài. Mời ngài nghỉ ngơi!

      Nhân viên công tác kia vội vã thối lui bên, tuy nhiên vẫn thường lén quay đầu nhìn Hạ Ngôn, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

      Từ sau khi nhân viên công tác kia quấy rồi, liền thấy ai tới gần Hạ Ngôn nữa. cái huân chương hoàng sắc, làm phần lớn dong binh vừa nhìn thấy liền cả người cứng ngắc, sau đó lặng yên bỏ .

      Thẳng đến buổi chiều, Hạ Ngôn mới đứng lên, tới quầy tiếp khách.

      nhân viên công tác nữ tính bên trong, cung kính vấn an Hạ Ngôn. Đối với dong binh huân chương hoàng sắc, thái độ nhân viên công tác khác biệt.

      - Tiên sinh! Xin hỏi ngài cần tiếp nhận nhiệm vụ dong binh sao?

      rồi, nàng lấy ra quyển sách, bên đều là các nhiệm vụ đủ loại khó đẳng cấp. Hạ Ngôn tùy ý nhìn lướt qua, lắc đầu.

      tới nơi này, phải để tiếp nhận nhiệm vụ.

      Hạ Ngôn lắc đầu, nhân viên công tác nữ tính kia liền lộ ra thần tình mê hoặc, trong lòng thầm nghĩ:

      "Dong binh tứ cấp, đến đây phải tiếp nhận nhiệm vụ, vậy . "

      Ở Đại sảnh Dong Binh quận thành xuất dong binh tứ cấp, xác thực rất thu hút ánh mắt người khác.

      - Ta muốn hỏi tư liệu vài dong binh ở thành Hoa Thanh này. Hạ Ngôn càu mày chút, trầm ngâm .

      - Tư liệu?

      Đối phương cũng nhíu hàng mi liễu, sau đó đột nhiên mỉm cười:

      - Tiên sinh! Ngài cần nơi đăng ký tra xét là được.

      Nơi đăng ký, chính là nơi ghi chép tin tức cá nhân đẳng cấp dong binh.

      - Nếu dong binh ngài cần tra xét đăng ký ở thành Hoa Thanh chúng ta, như vậy có thể tìm được tư liệu của .

      Nữ nhân viên công tác kia thêm, mặt vẫn bảo trì nụ cười nhiệt tình.

      - Ồ! Cám ơn!

      Hạ Ngôn cũng khách khí mỉm cười .

      Nơi đăng ký, sai. Lần đầu tiên Hạ Ngôn theo Lý Nguyên Xuân đăng ký ở Đại sảnh Dong Binh thành Tử Diệp, chính là nơi đăng ký. Lần đó, cũng khảo hạch gì, liền trực tiếp trở thành gã dong binh.

      Nơi đăng ký, ở tận trong cùng đại sảnh! Nơi đó có căn phòng, cùng là chỗ đăng ký dong binh.

      Lúc Hạ Ngôn chuyện với nữ nhân viên công tác kia, tên nam nhân viên công tác hỏi Hạ Ngôn có phải là dong binh , cũng dựng thẳng tai nghe ngóng. Lúc này, vội vàng tới chào, mặt tươi cười khiêm cung dẫn đường cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn gật đầu, cũng cự tuyệt

      Nơi đăng ký, bởi vì Hạ Ngôn có thân phận dong binh tứ cấp, nhân viên quản lý cùng mở cửa sau cho Hạ Ngôn. Sau khi tra xét chồng tư liệu, hao tròn canh giờ, rốt cuộc Hạ Ngôn tra được tư liệu bốn người Bạch Hoa, Bạch Nhị, Trương Long cùng Triệu Mạnh. Bốn người này là ở nơi nhà nghèo ở thành Tây, thành thị nào cùng đều có ít khu cũ nát.

      Tìm được địa chỉ bốn người, Hạ Ngôn tự nhiên phải xem, mặc kệ bốn người bọn họ có ở thành Hoa Thanh hay .

      - Tiên sinh! Ta rất quen thuộc thành Hoa Thanh, bằng để ta dẫn ngài ? Nhân viên công tác dẫn Hạ Ngôn tới chỗ đăng ký, vội vàng tỏ vẻ trợ giúp Hạ Ngôn.

      Hạ Ngôn nhìn chút, nhân viên công tác này khoảng hơn ba mươi tuổi, thực lực rất yếu, có lẽ đả thông bốn năm mươi đường kinh mạch, thậm chí càng thấp hơn.

      - Vậy cảm ơn nhiều! Hạ Ngôn cười .

      Nếu có người dẫn đường, vậy tự nhiên rất tốt. Nhân viên công tác này nhiệt tình, lát nữa tới nơi liền cho hai kim tệ phí cực khổ.

      Trong lòng Hạ Ngôn nghĩ!

      Đối với Hạ Ngôn mà , hai kim tệ tính là gì. Chẳng qua người ra tay lần là hai kim tệ, ở quận thành này thấy nhiều. Ví như nhân viên công tác này, thù lao mỗi tháng ở Đại sảnh Dong Binh cũng chỉ là hơn hai kim tệ mà thôi. Nhưng mà ở đây rất an toàn, có nguy hiểm sinh mệnh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :